Saturday, March 14, 2015

Nhật ưu tiên củng cố quan hệ với ASEAN


Đăng ngày 13-03-2015

Nhật ưu tiên củng cố quan hệ với ASEAN

media

Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng (T), Sultan Brunei Hassanal Bolkiah (G) và vợ chồng Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe trong dạ lễ kết thúc Thượng đỉnh Nhật Bản-ASEAN, Tokyo, 14/12/2013REUTERS

Trong quyển Sách trắng về ODA (tức viện trợ cho phát triển) ấn bản 2014 vừa được nội các Shinzo Abe thông qua hôm nay, 13/03/2015, Nhật Bản đã khẳng định trở lại ưu tiên củng cố quan hệ với Hiệp hội Đông Nam Á ASEAN. Tokyo xác định đây là điều thiết yếu cho nền an ninh của Nhật Bản, vào lúc Trung Quốc không ngừng gia tăng ảnh hưởng trong khu vực.
Theo hãng tin Nhật Kyodo, Sách trắng về ODA 2014 của Nhật Bản nói rõ rằng khối 10 quốc gia Đông Nam Á không chỉ là một « thị trường tối quan trọng » và một « địa điểm để đầu tư », mà còn « mang ý nghĩa cực kỳ to lớn đối với nền an ninh của Nhật Bản ».

Tài liệu căn bản về viện trợ cho phát triển của Nhật Bản xác nhận chủ trương sự mở rộng mục tiêu cấp ODA qua địa hạt quốc phòng đã được chính quyền Abe áp dụng để cung cấp tàu tuần duyên cho Việt Nam và Philippines.
Vào tháng Hai vừa qua, Tokyo đã công bố Bản Hiến chương về Hợp tác Phát triển được sửa đổi lần đầu tiên từ năm 2003 đến nay, nhấn mạnh đến lập trường sử dụng viện trợ phát triển để bảo vệ lợi ích quốc gia của Nhật Bản.

Theo văn kiện mới này, vốn ODA của Nhật Bản có thể được dùng vào việc hỗ trợ cho các lực lượng vũ trang nước ngoài trong hoạt động phi tác chiến như cứu trợ thiên tai, xây dựng cơ sở hạ tầng và các hoạt động bảo vệ bờ biển. Cho đến gần đây, viện trợ phát triển của Nhật chủ yếu được dùng cho các dự án xây dựng cơ sở hạ tầng và xóa đói giảm nghèo ở các nước tiếp nhận viện trợ.
Với tổng dân số hơn 600 triệu người, các quốc gia Đông Nam Á thuộc diện nhận nhiều ODA của Nhật Bản, đặc biệt là Miến Điện và Việt Nam.

Trung Quốc cũng từng được Nhật Bản cấp ODA, nhưng Sách trắng ODA lần này xác định rằng viện trợ vì phát triển của Nhật Bản cho Trung Quốc sẽ được giải ngân trong một số trường hợp « hạn chế » như tài trợ và hợp tác kỹ thuật để giải quyết các vấn đề như ô nhiễm, bệnh truyền nhiễm và an ninh lương thực.
Trong năm 2013, tổng số viện trợ ODA của Nhật Bản đạt khoảng $ 22,53 tỷ đô la, tăng 20,7% so với năm trước đó. Trên thế giới, Nhật Bản đứng hàng thứ hai trong danh sách các quốc gia hào phóng, chỉ thua Hoa Kỳ mà thôi.


__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Pháp Nhật tăng cường hợp tác ngoại giao và quân sự


Đăng ngày 13-03-2015

Pháp Nhật tăng cường hợp tác ngoại giao và quân sự

mediaHội kiến 2+2 Pháp - Nhật tại Tokyo, 13/03/2015.REUTERS/Kazuhiro Nogi
Các bộ trưởng Ngoại giao và Quốc phòng Pháp và Nhật đã gặp nhau hôm nay, 13/03/2015 tại Tokyo và đã ký một hiệp định khung về cùng phát triển thiết bị quân sự  và về hợp tác chính trị- ngoại giao giữa hai nước, đặc biệt là trong lĩnh vực chống khủng bố.

Cuộc họp “2+2 “ quy tụ bộ trưởng Ngoại giao Laurent Fabius và Quốc phòng Jean-Yves Le Drian với hai đồng nhiệm Nhật Bản Fumio Kishida và Gen Nakatani.
 Một trong những điểm mấu chốt của cuộc họp hôm nay là việc ký kết một hiệp định cùng phát triển thiết bị quốc phòng, hiệp định mà Tokyo đã ký với ba nước khác ( Hoa Kỳ, Anh quốc, Úc ). Theo một nguồn tin Nhật, các thiết bị này sẽ gồm các máy giám sát biển, các robot và các phương tiện tẩy rửa những vùng bị nhiểm xạ.
  Paris và Tokyo cũng đã lập một ủy ban minh bạch hóa các chính sách xuất khẩu các phương tiện quân sự của mỗi nước. Nhật vẫn không chấp nhận việc Pháp bán cho Trung Quốc các thiết bị có thể được sử dụng vào mục đích quân sự.
 Cuộc họp “2+2” hôm nay diễn ra tiếp theo sau một cuộc họp với thành phần tương tự ở Paris vào tháng Giêng 2014 và sau cuộc hội đàm giữa thủ tướng Shinzo Abe với tổng thống François Hollande cũng tại thủ đô Pháp vào tháng 5 năm ngoái.
 Trong chuyến viếng thăm Tokyo của bộ trưởng Quốc phòng Pháp Jean-Yves Le Drian vào tháng 7 vừa qua, hai nước cũng đã ký một tuyên bố về hợp tác và trao đổi quốc phòng.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Friday, March 13, 2015

Lãnh đạo Hà Nội sẽ làm gì nhân ngày 14/03 ?



Lãnh đạo Hà Nội sẽ làm gì nhân ngày 14/03 ?
https://vietcongonline.files.wordpress.com/2011/03/1aa253.jpg
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiCYRxjSEMB6mD88XUfgwHKYgerzYoC28N6bXXmKj8rUzwKoYIxQJ9USR_2Cj01y_IbQBb6VeWd6uD45A7ib0D0UU8pYvA3Drvmzzq5OIiS_CCKELQ9OvWj4_kPgRbHJ_pJ_HqgzJIB9LQ/s1600/M%25E1%25BB%2599t+L%25C3%25A0+S%25E1%25BB%2591ng+001.jpg
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhG4mmfgzVC7Rpj8LNJNNM2bl8Hu2AXA7Z-EmcywygP8X8JZGdOEMS8mDGuTSnB1uggzdyD9Laf650uvnf4EXN5EocBH1PaUVnffA-cCXgOmP0smlJ4ljAUzhvuO-JoSYjg_J92UqGBPVs/s1600/vietnam+hom+nay-babui-danlambao.jpg

Chương trình phát thanh ngày 12/03/2015

[RadioCTM] - Trong chương trình phát thanh ngày 12/03/2015, kính mời quý thính giả theo dõi các tiết mục : Tin Tức – Tiếng Nói Đa Nguyên – Đặc Ky Truyền Thanh.           (12/03/2015)

Lãnh đạo Hà Nội sẽ làm gì nhân ngày 14/03 ?

12/03/2015
0
RadioCTM - Trần Quang Thành@S:
Lãnh đạo Hà Nội sẽ làm gì nhân ngày 14/03 ? [ 10:54 ] Hide Player | Play in Popup | Download
Chỉ còn vài ngày nữa là kỷ niệm 27 năm ngày Trung Quốc đã đưa quân xâm chiếm bãi đá Cô Lin, bãi đá Len Đao, bãi đá Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.
Trên các trang mạng đã xuất hiện lời đề nghị, kêu gọi mọi người hãy xuống đường tưởng niệm toàn quốc ngày 14/03, tất cả các chiến sĩ đã hy sinh trong các trận chiến chống quân Trung Quốc xâm lược để bảo vệ đất nước, tức là bao gồm cả Hoàng Sa (19.1.1974), biên giới phía Bắc (17.2.1979) và Trường Sa (14.3.1988).
Còn nhà cầm quyền Việt Nam thi sao ? Họ có dự định gì hay vẫn im lặng để làm vừa lòng đàn anh Trung Cộng ? Mời quý thính giả theo dõi cuộc phỏng của nhà báo Trần Quang Thành với nhà báo Võ Văn Tạo về những vấn đề vừa nêu.

Tự do

[RadioCTM -  Ls Trần Hồng Phong ] - Tự do Những ngày cuối cùng của một năm âm lịch sắp trôi qua, qua vài sự kiện, tự nhiên có chút suy nghĩ về TỰ DO. Tự do tuy có thể hiểu theo nghĩa đen là không bị kìm kẹp, giam giữ. Nhưng xét theo nghĩa bóng thì cũng mênh mông lắm, mơ hồ lắm. Mới ngày hôm qua 22 tháng chạp nă... (12/03/2015)

Hội thảo về Biển Đông diễn ra tại Bỉ

[RadioCTM] - Hội thảo về Biển Đông diễn ra tại Bỉ Một hội thảo về Biển Đông với chủ đề “Biển Đông: Nhìn từ góc độ Luật Quốc tế” vừa diễn ra tại Brussels, Bỉ hôm 12.3.2015 với sự tham dự của hơn 150 quan chức và học giả từ các nước trên thế giới. Tin cho biết phiên thứ nhất của hội... (12/03/2015)

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa : lễ tưởng niệm ngày 14/03 phải được tiến hành trọng thể

[RadioCTM - Nguyễn Vũ@S:] - Trước những hưởng ứng lời đề nghị lễ tưởng niệm toàn quốc ngày 14/04 của nghệ sĩ Kim Chi, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đã chia sẻ cảm tưởng như sau.           (12/03/2015)

TNLT Nguyễn Văn Duyệt : Các thế hệ phải được biết về các chiến sĩ

[RadioCTM - Hoàng Long@S:] - Hưởng ứng lời đề nghị của Nghệ sĩ Kim Chi kêu gọi mọi dành một phút đúng 12 giờ trưa để mặc niệm toàn quốc ngày 14/03, tưởng nhớ chung tất cả các chiến sĩ đã hy sinh trong các trận chiến chống quân Trung Quốc xâm lược để bảo vệ đất nước, tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Duyệt đã chia... (12/03/2015)



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh

Thursday, March 12, 2015

THƯ NGỎ GỬI HỘI ĐỒNG NHÂN QUYỀN LIÊN HIỆP QUỐC VÀ CÁC CƠ CHẾ NHÂN QUYỀN QUỐC TẾ VỀ TÌNH TRẠNG VI PHẠM NHÂN QUYỀN TẠI VIỆT NAM VÀ CHIẾN DỊCH VẬN ĐỘNG NHÂN QUYỀN 2015


THƯ NGỎ GỬI HỘI ĐỒNG NHÂN QUYỀN LIÊN HIỆP QUỐC VÀ CÁC CƠ CHẾ NHÂN QUYỀN QUỐC TẾ VỀ TÌNH TRẠNG VI PHẠM NHÂN QUYỀN TẠI VIỆT NAM VÀ CHIẾN DỊCH VẬN ĐỘNG NHÂN QUYỀN 2015

Trang web để ký tên: nhanquyen2015.net
Ngày 10 tháng 3, 2015

Kính gửi quý vị lãnh đạo và đại sứ các nước tại Liên Hiệp Quốc,

Chúng tôi, những tổ chức dân sự hoạt động độc lập cho nhân quyền và người dân Việt Nam trong và ngoài nước ký tên dưới đây, muốn xác minh những gì mà những Báo Cáo Viên Liên Hiệp Quốc Đặc Trách về Tự Do Ngôn Luận, Tự Do Tôn Giáo và Tình Trạng Bắt Giữ Tùy Tiện đã nêu trong các báo cáo về nhân quyền VN gần đây. Kể từ khi Việt Nam trở thành một quốc gia thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ, tình trạng nhà nước Việt Nam vi phạm các quyền con người vẫn tiếp tục, bất chấp các khuyến nghị của Hội đồng và các cơ chế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc.

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Quốc Cường đang dẫn đầu một đoàn đại biểu tham dự kỳ họp lần thứ 28 của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, diễn ra từ 02 tháng 3 đến 27 tháng 3. Cả hai Báo Cáo Viên Đặc Trách về Tự do Ngôn luận, Tự do Tôn giáo lẫn Tự do Văn hóa đã trình bày những báo cáo của mình tại phiên họp của Hội đồng. Vì vậy, chúng tôi kêu gọi các thành viên và quan sát viên các nước lưu tâm đến những báo cáo đó để khuyến nghị và chất vấn phái đoàn đại diện Việt Nam vì nhà nước Việt Nam đã thất bại trong việc chu toàn trách nhiệm và nghĩa vụ của mình đối với những công ước quốc tế về nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết như là một quốc gia thành viên, trong đó bao gồm Công ước Quốc tế về Quyền Tự do Dân sự và Chính trị, Công ước Quốc tế về Quyền Tự do Kinh tế, Xã hội và Văn hóa, và Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền. Chúng tôi cũng trân trọng yêu cầu Hội đồng theo dõi những nỗ lực và mức độ tiến bộ của Việt Nam trong việc giải quyết cũng như tuân thủ các khuyến nghị của các Báo cáo viên Đặc biệt, các Cơ chế Công ước Quốc tế và các thành viên Liên Hiệp Quốc đã đưa ra trong những phiên họp Quốc gia Báo cáo Định kỳ. Nếu không có những cải tiến đo lường được, khi nhiệm kỳ 2014-2016 của thành viên Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền chấm dứt và Việt Nam xin tái ứng cử, chúng tôi tha thiết kêu gọi các nước thành viên bỏ phiếu chống, căn cứ vào việc chính phủ Việt Nam tiếp tục vi phạm trắng trợn các quyền con người của người dân. Đã đến lúc Chính phủ Việt Nam phải học một bài học, rằng họ không còn có thể trốn tránh trách nhiệm. Họ phải chịu hậu quả vì hành động của mình.

Trong những tuần lễ tới tại Kỳ họp lần thứ 28, khi các nhà lãnh đạo của Liên Hiệp Quốc và Hội đồng Nhân quyền tổ chức các cuộc họp, thương thảo, những buổi làm việc cấp cao để bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền trên khắp thế giới, chúng tôi dự định sẽ tiến hành một kế hoạch với những hoạt động sau đây để yêu cầu Chính phủ Việt Nam hành xử trung thực, giải trình, minh bạch và liêm chính, tôn trọng trách nhiệm và nghĩa vụ của mình theo quy định của các Công ước Quốc tế về Nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết và Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền:

1) Chúng tôi sẽ thu thập chữ ký hỗ trợ cho thư ngỏ này, và chúng tôi sẽ gửi thư với những nghìn chữ ký thu được đến Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, các đại sứ tại Liên Hiệp Quốc, và các đại sứ quán ở Việt Nam. Đồng thời, chúng tôi, công dân tại Việt Nam và những người Việt sống ở nước ngoài sẽ tổ chức các cuộc tuyệt thực, tọa kháng, thắp nến... ở các thành phố lớn để đòi hỏi Chính phủ Việt Nam:

a. Trả tự do vô điều kiện cho tất cả các tù nhân lương tâm; trong số đó có: bà Tạ Phong Tần, ông Việt Khang tức Võ Minh Trí, ông Trần Huỳnh Duy Thức, ông Trần Vũ Anh Bình, bà Bùi Thị Minh Hằng, cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, ông Nguyễn Văn Minh, ông Đinh Nguyên Kha, ông Nguyễn Văn Lía, cô Nguyễn Minh Thuý, ông Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, ông Đoàn Huy Chương, Linh mục Nguyễn Văn Lý, cô Hồ Thị Bích Khương, bà Cấn Thị Thêu, cô Nguyễn Đặng Minh Mẫn, ông Đặng Xuân Diệu, Ls Lê Quốc Quân, ông Nguyễn Hữu Vinh, ông Ngô Hào, bà Lê Thị Phương Anh, ông Phạm Minh Vũ, ông Đỗ Nam Trung, bà Mai Thị Dung, bà Nguyễn Thị Bé Hai, ông Hồ Đức Hòa, ông Nguyễn Đình Ngọc...

b. Hủy bỏ các lệnh quản chế tại gia, giám sát, quấy rối và những hạn chế hành chính khác như ngăn cản được điều trị y tế, cấm đoán tự do đi lại, xâm phạm quyền có nhà ở và công ăn việc làm đối với các cựu tù nhân lương tâm như luật sư nhân quyền Lê Công Định, cô Phạm Thanh Nghiên, ông Nguyễn Xuân Nghĩa, cô Nguyễn Phương Uyên, ông Phạm Văn Trội, ông Nguyễn Tiến Trung, ông Nguyễn Văn Túc, ông Vi Đức Hồi, ông Trần Anh Kim...

c. Bãi bỏ các Điều 79, 88, và 258 của Bộ luật Hình sự - vốn vi phạm Hiến pháp của Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và những điều luật quốc tế nhân quyền. 

2) Thành lập nhiều đoàn đại biểu ở các thành phố khác nhau để tiếp xúc với các đại sứ của các nước, các nhân viên cao cấp của Liên Hiệp Quốc, các lãnh đạo chính quyền địa phương và đại diện của các tổ chức nhân quyền quốc tế để cổ vũ họ ủng hộ công cuộc tranh đấu cho nhân quyền của chúng tôi, bằng cách đặt vấn đề bảo vệ quyền con người là ưu tiên hàng đầu và là điều kiện tiên quyết trong các hiệp định thương mại và quan hệ ngoại giao với Chính phủ Việt Nam.

3) Những hành động trên sẽ được thực hiện trong suốt năm 2015 và cao điểm là cuộc xuống đường cho nhân quyền Việt Nam diễn ra vào Ngày Quốc tế Nhân quyền 10 tháng 12 năm 2015. Vào ngày này, nhiều người Việt ở trong và ngoài nước Việt sẽ thể hiện sự đoàn kết bằng cách mặc áo trắng và sẽ xuống đường một cách ôn hòa để ủng hộ cho Tự do, Dân chủ, Độc lập và Nhân quyền cho Việt Nam.

Chúng tôi, những người sống ở Việt Nam, bị vi phạm trầm trọng về quyền con người, quyền dân sự và quyền chính trị. Do đó, chúng tôi dự đoán rằng dù có thực hiện một cách hòa bình bốn hành động trên, chúng tôi vẫn có thể sẽ phải đối mặt với việc bị bắt giữ, thẩm vấn, bỏ tù, sách nhiễu, tra tấn, đánh đập tàn nhẫn và các hình thức trả thù khác của nhà nước để bịt miệng chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi xin thông báo trước bằng thư ngỏ này đến Hội đồng Nhân quyền và tất cả các đại sứ tại Liên Hiệp Quốc, đại sứ quán ở Việt Nam và các tổ chức nhân quyền quốc tế rằng:

i) Nếu chúng tôi phải chịu bất kỳ sự ngược đãi, tấn công, đàn áp, tù đày, bắt đi mất tích v.v... nào do Nhà nước Việt Nam gây ra, thì đó là chỉ vì chúng tôi thực hiện các quyền tự do phát biểu và hội họp ôn hòa, và chúng tôi tha thiết yêu cầu quý vị xem sự việc này như là một minh chứng sống khác cho hành động tiếp tục vi phạm nhân quyền của Chính phủ Việt Nam. Đây là hành động không xứng đáng với tư cách của một nước thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc có trách nhiệm phải "duy trì tiêu chuẩn cao nhất của nghĩa vụ xiển dương và bảo vệ nhân quyền", hay tư cách của một điều phối viên của Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) tại cấp liên chính phủ. Và vào thời điểm tái bầu cử nhiệm kỳ mới cho các thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Việt Nam phải nhận được một thông điệp mạnh mẽ và rõ ràng bằng lá phiếu bất tín nhiệm của quý vị, rằng Nhà nước Việt Nam phải chịu trách nhiệm về những vi phạm trắng trợn đối với Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và các công ước mà Việt Nam đã ký kết.

Chúng tôi cũng trân trọng đề nghị: Trong thời gian những người dân chúng tôi bị giam tù, nhân viên Báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc và các đại sứ quán tại Việt Nam hãy đến thăm tù và vận động trả tự do cho những tù nhân lương tâm, các nhà hoạt động nhân quyền đang bị giam cầm.

ii) Nếu vì lá thư ngỏ cảnh báo trước của chúng tôi với thế giới tự do và Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc về chiến dịch nhân quyền 2015 mà Chính phủ Việt Nam biết kềm chế hành động trấn áp những cuộc tụ tập, những hành động tuyệt thực, thắp nến, phê bình chính phủ về những vấn đề mà xã hội quan tâm..., xin quý vị hãy xem hành động không đàn áp của Nhà nước Việt Nam là một minh xác mạnh mẽ về vai trò quan trọng và hiệu quả của các tổ chức nhân quyền quốc tế, các cơ chế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc trong việc bảo vệ quyền con người tại các quốc gia độc tài. Tội ác chỉ tồn tại trong bóng tối. Một khi chúng ta phơi bày việc vi phạm nhân quyền của nhà nước với sự quan tâm theo dõi của thế giới tự do, quý vị có thể giúp cứu mạng sống con người và giúp khôi phục quyền làm người của chúng tôi.

Chúng tôi tin tưởng rằng nhân quyền phổ quát sẽ chiến thắng ở khắp mọi nơi trên thế giới, trong đó có quê hương của chúng tôi, Việt Nam, vào năm 2015.

Trân trọng,

Các tổ chức, hội đoàn:

1. Bầu Bí Tương Thân
2. Bauxite Việt Nam
3. Dân Làm Báo
4. Diễn đàn Xã hội Dân sự
5. Giáo Hội Liên Hữu Lutheran Việt Nam - Hoa Kỳ
6. Giáo Hội Mennonite Thuần Tuý
7. Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo
8. Hội Bảo Vệ Quyền Tự Do Tôn Giáo
9. Hội Phụ Nữ Nhân Quyền Việt Nam
10. Hội Thánh Tin Lành Chuồng Bò
11. Khối 8406
12. Lao Động Việt
13. Mạng Lưới Blogger Việt Nam
14. Nhà Xuất Bản Giấy Vụn
15. Nhóm Công Tác UPR Việt Nam
16. NO-U Sài Gòn
17. Phòng Công Lý Hoà Bình
18. Phong Trào Liên Đới Dân Oan
19. Tăng Đoàn Giáo Hội PGVN Thống Nhất
20. Saigon Broadcasting Television Network

Cá nhân:

1. Nguyễn Quang A - 19 Đoàn Như Hài, Hoàn Kiếm, Hà Nội, Việt Nam 
2. Hoàng Đức Ái - Xóm Nam Yên, Hưng Yên, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam 
3. Nguyễn Xuân Anh - Xóm 4, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam 
4. Trần Ngọc Anh - Tổ 4, Ấp 2, Hoà Hội, Xuyên Mộc, Bà Rịa, Việt Nam 
5. Trương Hoàng Anh - Tổ 9 , Phú Vinh, Vĩnh Thạnh, Nha Trang, Việt Nam 
6. Võ Quốc Anh - 68 Võ Thị Sáu, Cam Đức, Cam Lâm, Khánh Hoà, Việt Nam 
7. Nguyễn Công Bắc - Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
8. Trần Văn Bang - 860/60x/27 XVNT, P.25, Q. Bình Thạnh, Sài Gòn, Việt Nam 
9. Từ Gia Bảo - 15/3/7, Trường Thọ, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam 
10. Lê Sỹ Bình - A7/13c, Ấp 1A, Vĩnh Lộc B, Bình Chánh, Sài Gòn, Việt Nam 
11. Nguyễn Vũ Bình - 26/349/30, Minh Khai, Vĩnh Tuy, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam 
12. Lê Hải Châu - Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
13. Huỳnh Ngọc Chênh - Số 46, Đường 40, Hiệp Bình Chánh, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam 
14. Nguyễn Thị Kim Chi - 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam 
15. Lê Đình Chỉnh - Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
16. Vương Thị Cửu - Xóm 4, Nghi Đồng, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam 
17. Nguyễn Văn Đề - Liên Ninh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam 
18. Hồ Văn Diệm - Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam 
19. Lê Công Định - Chung cư Mỹ Khang, Nguyễn Lương Bằng, Q.7, Sài Gòn, Việt Nam 
20. Võ Công Đồng - Tân Hội, Hương Trạch, Hương Khê, Hà Tĩnh, Việt Nam 
21. Trần Hữu Đức - Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam 
22. Trương Minh Đức - Sài Gòn, Việt Nam, CMTND 370 597 806 
23. Nguyễn Nữ Phương Dung - 23A Lê Quý Đôn, P6, Q3, Sài Gòn, Việt Nam 
24. Lê Dũng - Hà Trì 3, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam 
25. Mai Xuân Dũng - 3/111, Giáp Bát, Hoàng Mai, Hà Nội, Việt Nam 
26. Trương Văn Dũng - 69/73 Nguyễn Lương Bằng, Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam 
27. Đậu Văn Dương - Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam 
28. Phan Ánh Dương - Lưu Mỹ, Trù Sơn, Đô Lương, Nghệ An, Việt Nam 
29. Nguyễn Văn Duyệt - Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam 
30. Nguyễn Đình Hà - 458 Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam 
31. Nguyễn Thanh Hà - Tả Thanh Oai, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam 
32. Nguyễn Tiến Hà - Hoàng Dũ, Kỳ Khang, Kỳ Anh, Hà Tĩnh, Việt Nam 
33. Chiêu Anh Hải - 84 Bà Hạt, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam 
34. Nguyễn Văn Hải - Tân Lập 1, Nghi Quang, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam 
35. Phạm Văn Hải - 40/8 Đoàn Trần Nghiệp, Vĩnh Phước, Khánh Hoà, Việt Nam 
36. Tô Hải - 11.06 Lô G, Chung cư Miếu Nổi, Phường 3, Quận Bình Thạnh, Sài Gòn 
37. Nguyễn Mạnh Hiền - Xóm 6, Diễn Nguyên, Diễn Châu, Nghệ An, Việt Nam 
38. Ngô Kim Hoa - 27 Trúc Đường, KP3, P. Thảo Điền , Q2, Sài Gòn, Việt Nam 
39. Thái Văn Hoà - Xóm 4, xã Diễn Hạnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An. 
40. Nguyễn Ngọc Hoàng - Xóm 3, Hưng Trung, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam 
41. Phạm Minh Hoàng - 423, Nguyễn Tri Phương, Phường 8, Q.10, Sài Gòn, Việt Nam 
42. Vũ Sĩ Hoàng - 20/4/5, Khu Phố 3, Linh Xuân, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam 
43. Nguyễn Thị Hợi - Giao Xuân, Giao Thủy, Nam Định, Việt Nam 
44. Nguyễn Công Huân - Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
45. Đào Thu Huệ - 1/444 Thuỵ Khuê, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam 
46. Lê Anh Hùng - Tổ 2, Cụm 5, Khương Đình, Thanh Xuân, Hà Nội, Việt Nam 
47. Nguyễn Lê Hùng - 33 Chùa Láng, Láng Thượng, Đống Đa, Hà Nội Việt Nam 
48. Nguyễn Văn Hùng - Xóm 3, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam 
49. Lê Thị Hương - Đông Ngô, Hồng Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
50. Hồ Huy Khang - Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam 
51. Nguyễn Văn Kỳ - Xóm 5, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An 
52. Dương Đại Triều Lâm - Thôn 4 - Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam 
53. Lê Thị Phương Lan - Số 38/203 Chùa Bộc, Quận Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam 
54. Vũ Linh - 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam 
55. LM Phan Văn Lợi - 16/46, Trần Phú, Huế, Việt Nam 
56. Nguyễn Thị Ngọc Lụa - Kiến Quới 2, Kiến Thành, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam 
57. Phan Xuân Lương - Xóm 3, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Vệt Nam 
58. Lê Đình Lượng - Vĩnh Hòa, xã Hợp Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
59. Phùng Thị Ly - Khóm 3, Thạnh Hoá, Long An, Việt Nam 
60. Lưu Thiên Miễn - Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
61. Nguyễn Tiến Nam - Tổ 24, Yên Thịnh, Yên Bái, Việt Nam 
62. Phạm Xuân Nam - 42 Võ Văn Hào, Vĩnh Trường, Nha Trang, Việt Nam 
63. Nguyễn Xuân Nghĩa - 828 Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam 
64. Phạm Thanh Nghiên - 17 Liên khu Phương Lưu 8, Đông Hải 1, Hải An, Hải Phòng, Việt Nam 
65. Lê Văn Nhàn - Xóm Chùa, Mã Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
66. Lê Thị Công Nhân - 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam 
67. Hồ Văn Oanh - Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam 
68. Lê Hồng Phong - 20/575, Hoàng Hoa Thám, Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam 
69. Trịnh Bá Phương - Trung Bình, Dương Nội, Hà Đông, Việt Nam 
70. Nguyễn Duy Quang - Mỹ Chánh Tây, Phù Mỹ, Bình Định, Sài Gòn, Việt Nam 
71. Bạch Hồng Quyền - Hàn Thuyên, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam 
72. Ngô Duy Quyền - 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam 
73. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - 21 Đặng Tất, Vĩnh Phước, Nha Trang, Việt Nam 
74. Trần Khắc Sáng - Xóm Ngọc Thượng, Công Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
75. Chu Mạnh Sơn - Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
76. Khúc Thừa Sơn - K105/ 40, Nguyễn Tri Phương, Đà Nẵng, Việt Nam 
77. Hồ Phi Tâm - 18/2 Trần Quang Khải, Lộc Thọ, Nha Trang, Việt Nam 
78. Dương Thị Tân - 57/31 Đường Phạm Ngọc Thạch, P. 6, Q. 3, Sài Gòn, Việt Nam 
79. Trần Đức Thạch - Tân Mỹ, Tam Hợp, Quỳ Hợp, Nghệ An, Việt Nam 
80. Nguyễn Thị Thái - Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam 
81. LM Lê Ngọc Thanh - 38 Kỳ Đồng, Q3, Sài Gòn, Việt Nam 
82. Nguyễn Công Thanh - 304/1 Hòa Hưng, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam 
83. Nguyễn Văn Thanh - Xóm 9, Nghi Diên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam 
84. Trần Thị Thanh - 16 Bình Kiều 2, Đông Hải 2, Hải An, Hải Phòng 
85. Nguyễn Văn Thạnh - Tây An, Tây Sơn, Bình Định, Việt Nam 
86. Đinh Xuân Thi - Xóm 7, Nghi Long, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam 
87. Võ Trường Thiện - 2A Nguyễn Thị Định, Phước Long, Nha Trang, Việt Nam 
88. LM Đinh Hữu Thoại - 38 Kỳ Đồng, Quận 3, Sài Gòn 
89. Nguyễn Văn Thông - Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam 
90. Lê Thị Kim Thu - Tổ 3 khu phố 6, Vĩnh An, Vĩnh Cửu, Đồng Nai, Việt Nam 
91. Nguyễn Hoài Thu - Tân Diên, Đồng Văn, Tân Kỳ, Nghệ An, Việt Nam 
92. Nguyễn Công Thủ - Mỹ An, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam 
93. Huỳnh Công Thuận - 280/14A, Huỳnh Văn Bành, Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam 
94. Nguyễn Thanh Thủy - 828, Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam 
95. Nguyễn Tường Thụy - Số nhà 11, Quỳnh Lân, Vĩnh Quỳnh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam 
96. Trịnh Kim Tiến - 525 Trần Khát Chân, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam 
97. Đỗ Chí Toại - Nguyễn Huệ, Sông Cầu, Phú Yên, Sài Gòn, Việt Nam 
98. Trần Thị Hoài Tô - Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam 
99. Lê Đình Tràng - Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
100. Phạm Văn Trội - Kỳ Dương, Chương Dương, Thường Tín, Hà Nội, Việt Nam 
101. Nguyễn Tiến Trung - 6/1 Nguyễn Cảnh Dị, P.4, Q. Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam 
102. Trần Bùi Trung - 106 Lê Hồng Phong, Phường 4, Vũng Tàu, Việt Nam 
103. Nguyễn Bắc Truyển - 29/42, P.4, Q4, Sài Gòn, Việt Nam 
104. Huỳnh Anh Tú - Phường 6, Chấn Hưng,Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam 
105. Từ Anh Tú - Đại Phú, Phi Mô, Lạng Giang, Bắc Giang, Việt Nam 
106. Chu Văn Tuấn - Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam 
107. Nguyễn Kim Tuấn - Thôn 4,Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam 
108. Võ Văn Tuấn - Xóm 7, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam 
109. Nguyễn Văn Túc - Cổ Dũng 1, Đông La, Đông Hưng, Thái Bình, Việt Nam 
110. Lê Thanh Tùng - 175/49/13 Đường số 2, Khu phố 1, P. Tăng Nhơn Phú B, Q.9, Sài Gòn, Việt Nam 
111. Đinh Quang Tuyến - 142/4, Đường 13. P.4, Q8, Sài Gòn, Việt Nam 
112. Nguyễn Phương Uyên - Lâm Giang, Hàm Trí, Hàm Thuận Bắc, Bình Thuận, Việt Nam 
113. Nguyễn Hoàng Vi - 107/22 Phan Văn Năm, Phú Thạnh, Tân Phú, Sài Gòn, Việt Nam 
114. Nguyễn Văn Viên - 209 Nguyễn Ngọc Nại, Thanh Xuân, Hà Nội, Việt Nam 
115. Bùi Quang Viễn - 419 Lã Xuân Oai, Trường Thạnh, Q9, Sài Gòn, Việt Nam 
116. Phạm Bách Việt - 231A/29, Dương Bá Trạc, P.1, Q8, Sài Gòn, Việt Nam 
117. Lê Công Vinh - 98 Hạ Long, Phường 2, Vũng Tàu, Việt Nam 
118. Phạm Ngọc Yến - 174/34, Nguyễn Thái Sơn, Gò Vấp, Sài Gòn Việt Nam 
119. Phạm Thieu Andy - 1188 Shirley Dr Apt 1, Milpitas, CA 95035, USA 
120. Ly Anh - 9620 Pufin ave Fountain, Valley, CA 92708, USA 
121. Nguyễn Minh Cần - 84, Leninski, Moscow 
122. Lâm Đăng Châu - Zur Bettfedernfabrik 3, 30451 Hannover, Germany 
123. Trang Czepat - Moislinger Allee 90c-d 23558, Luebeck, Germany 
124. Lâm Đông - 545 Park Ave, Worcester MA 01603, USA 
125. Phạm Anh Dũng - 45 Rue Des Essarts 78490 Les Mesnul, France 
126. Nguyễn Quang Duy - Essendon, Victoria, Australian 
127. Tạ Dzu - PO Box 123 Santa Ana, CA 92702 
128. Ellen Nguyen - 9851 Bolsa ave. Spc: 154. Westminster, CA, 92683, USA 
129. Vũ Đông Hà - Suk Sawat, Bangkok, Thailand 
130. Đoàn Phú Hòa - Seifertova 1878/22 - 586 01 Jihlava, Jihlava, Vysočina, Czech 
131. Trúc Hồ - 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA 
132. Trần Huê - Ludwig-Duerrstr. 36 73033 Goeppingen, Germany 
133. Đặng Chí Hùng - 23 Hagar Ave, M6N3V1 - Toronto , Ontario, Canada 
134. Nguyen Hung - 7814 Moonmist Drive Houston, TX 77036, USA 
135. Nguyễn Kim Hưng Michel van Hammestraat 46, 8310 Brugge, Belgium 
136. Phan Lâm Khanh - 20 rue Denis Papin 91220 Brétigny sur Orge, France 
137. Nguyễn Trung Lễ - 3111 Signal Hill Friendswood, TX 77546, USA 
138. Nguyễn Hồng Lĩnh - 2501 N. Lombard St. Portland OR, 97217, USA 
139. Võ Khắc Lộc - 9 Rue Redon 35000 Rennes, France 
140. Lydie Le Phu - 52 avenue d'Italie, 75013 Paris, France 
141. Lưu Tuyết Mai - 7 All Clos De Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France 
142. MiVan Løvstrøm - Valhallvieien 17,0196, Oslo, Norway 
143. Nguyễn Trọng Nghĩa - 7 all Clos de Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France 
144. Lê Minh Nguyên - 1082 Palo Verde Ave. Long Beach, CA 90815, USA 
145. Huỳnh Băng Nhân - 42 bd Thibaut de Champagne 77600 Bussy Saint Georges, France 
146. Đỗ Phủ - 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA 
147. Lê Nam Sơn - Elisen Str. 31, 30451 Hannover, Germany 
148. Phạm Văn Thành - 8 Quai De La Marne, 77450 Conde St Libiaire, France 
149. Nguyễn Thanh Tiến - 16 Kinlora Court, Springvale South, Vic 3172, Australia 
150. Nguyễn Thanh Trang - 14504 Vintage Drive San Diego, CA 92129, USA 
151. Nguyễn Khuê Tú - 6239 Selma Ave, Burnaby, BC, Canada 
152. Tuan Nguyen - 7239 Cherrywood ct, Highland, CA 92346, USA 
153. Trần Anh Tuấn - 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA 
154. Phạm Dương Đức Tùng - 70 Bd Du Champ Du Moulin 77700 Serris, France 
155. Đặng Thanh Chi - 321 Bronte St. S. Milton, Canada 
156. Hồ Tấn Vinh - 40 Symons 3072- Victoria, Australia
157. Phạm Hoàng - 61 80804 Muenchen, Germany
158. Vũ Ngọc Yên - Römerstr. 56- 70974 Filderstadt, Germany


__._,_.___

Posted by: =?UTF-8?B?ODQw

Kẻ thù của người Trung Quốc


---------- Forwarded message ----------
From: Van-Nghe
Kẻ thù của người Trung Quốc

(Bài do một trí thức Trung quốc viết.)


Trên thế giới không có nước nào có lịch sử lâu đời như Trung Quốc, không có nước nào có một nền văn hóa không đứt đoạn như Trung Quốc, mà cái văn hóa đó lại đã từng đạt đến một nền văn minh cao độ. Người Hy-Lạp thời nay với người Hy-Lạp ngày xưa chẳng liên quan gì với nhau. Người Ai-Cập cũng vậy. Nhưng người Trung Quốc hôm nay thì đúng là hậu duệ của người Trung Quốc cổ đại. Tại sao một nước khổng lồ như vậy, một dân tộc to lớn như vậy ngày nay lại ra nông nỗi xấu xa ấy? Chẳng những bị người nước ngoài ức hiếp mà còn bị ngay dân mình ức hiếp. Nào là vua bạo ngược, quan bạo nguợc, mà cả dân (quần chúng) cũng bạo ngược.  


Thế kỷ thứ XIX, quần đảo Nam Dương - thời nay tức là Đông Nam Á, còn là thuộc địa của Anh và Hà Lan, có một chuyên viên Anh đóng ở Malaysia nói rằng: "Làm người Trung Quốc ở thế kỷ thứ XIX là một tai họa". Bởi vì ông này đã thấy cộng đồng người Hoa sống ở quần đảo Nam Dương giống một lũ lợn, vô tri vô thức, tự sinh tự diệt, tùy thời còn có thể bị sát hại hàng loạt. Thế mà tôi thấy người Hoa ở thế kỷ XX so với người Hoa ở thế kỷ XIX tai họa của họ còn lớn hơn. 

Điều làm chúng ta đau khổ nhất là bao mong đợi của người Hoa từ một trăm năm nay cơ hồ như đã bị tiêu tan toàn bộ. Cứ mỗi lần có một mong chờ trở lại, hứa hẹn nước nhà một tương lai sáng sủa hơn, thì kết quả lại càng làm cho chúng ta thất vọng và tình hình lại càng trở nên tệ hại hơn. Một mong chờ khác lại đến, để rồi lại đem về những ảo vọng, thất vọng, những tồi tệ liên miên vô tận. 

Dân tộc cố nhiên là trường tồn, sinh mệnh của cá nhân là hữu hạn. Một đời người có được bao ước vọng lớn? Có được bao lý tưởng lớn, chịu được mấy lần tan vỡ ? Con đường trước mặt sáng sủa thế nào? Hay lại đen tối? Thật khó nói cho hết!  


Bốn năm trước, lúc tôi diễn giảng tại New York, đến đoạn "chối tai", có một người đứng dậy nói: "Ông từ Đài Loan đến, ông phải nói cho chúng tôi nghe về những hy vọng, phải cổ võ nhân tâm. Sao lại đi đả kích chúng tôi?". Con người đương nhiên cần được khích lệ, vấn đề là khích lệ rồi sau đó làm gì nữa? Tôi từ nhỏ cũng từng được khích lệ rồi. Lúc 5, 6 tuổi, tôi được người lớn nói với tôi: "Tiền đồ của Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các cháu đấy!" Tôi cho rằng trách nhiệm của tôi lớn quá, chắc không thể nào đảm đương nổi. Sau đó tôi lại nói với con tôi: "Tiền đồ của Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các con đấy!" Bây giờ con tôi lại nói với cháu tôi: "Tiền đồ Trung Quốc nằm trong tay thế hệ các con đấy!" 

Một đời, rồi một đời, biết bao nhiêu lần một đời ? Đến đời nào thì mới thật khá lên được ? Tại Trung Quốc đại lục rộng lớn, sau thời Phản hữu (Phong trào chống phe hữu năm 1958), tiếp theo lại là Đại Cách Mạng Văn Hóa long trời lở đất. Từ ngày loài người có lịch sử đến nay chưa bao giờ thấy được một tai họa do con người làm ra to lớn đến như vậy. Chẳng nói đến tổn thất sinh mạng, cái tổn thương lớn lao nhất là sự chà đạp nhân tính, dầy xéo lên phẩm hạnh cao quý. Con người nếu rời bỏ nhân tính và những đức hạnh cao quý thì sánh với cầm thú 

Bây giờ người ta nói nhiều về Hương Cảng [Hồng-Kông]. Bất cứ nước nào, nếu có đất đai bị nước ngoài chiếm cứ đều cảm thấy tủi nhục. Chờ cho đến lúc lấy được về chẳng khác nào lòng mẹ bị mất con. Ai cũng nhớ chuyện nước Pháp lúc phải cắt hai tỉnh Alsace và Lorraine giao cho Đức đã đau khổ như thế nào, lúc lấy lại được về đã sung sướng ra sao. 

Nhưng Hương Cảng của chúng ta chỉ cần nghe đến việc trả về tổ quốc là lập tức hồn bay phách lạc. Chuyện gì mà lạ thế? 

Còn nói về Đài Loan, hiện nay nhiều thanh niên người tỉnh này hoặc người nơi khác ở đây đều chủ trương Đài Loan độc lập. Tôi nhớ lại 30 năm trước đây, lúc Nhật Bản trả lại Đài Loan cho Trung Quốc (1945), mọi người sung sướng như si cuồng chẳng khác nào đứa con lạc mẹ lại tìm được đường về nhà. Cái gì đã xảy ra sau 30 năm đó để cho đứa con kia lại muốn bỏ nhà ra đi?  



Ở nước ngoài, có lúc tôi dừng lại trong công viên, nhìn trẻ con ngoại quốc, thấy sao chúng sung sướng thế. Trong lòng tôi lúc ấy tự nhiên cảm thấy thèm thuồng quá. Chúng không phải mang gánh nặng, con đường chúng đi bằng phẳng, rộng rãi quá, tâm lý khỏe mạnh, sung mãn, sảng khoái. Con trẻ Đài Loan chúng ta đến trường học, đeo kính cận, mặt khó đăm đăm vì phải đối phó với áp lực bài vở. Mẹ ngất ngã xuống đất, con đến đỡ mẹ dậy, mẹ kêu rống lên:

" Mẹ có chết cũng chẳng sao, việc gì đến con! Con đi học bài đi ! Đi học bài đi ! "  

Vợ tôi lúc dạy học ở Đài Loan, thỉnh thoảng cứ đề cập đến đạo đức làm người, tức thì sinh viên nhao nhao phản đối: "Chúng tôi không cần học làm người, chỉ cần học để ứng phó với việc thi cử". Lại nhìn về trẻ con ở Trung Quốc lục địa, từ nhỏ đã phải học đánh đấu nhau, lừa dối bịp bợm nhau, lại luyện tập cách lừa bạn, phản đồng chí, lại phải học cách bốc phét, bịa đặt. Một nền giáo dục đáng sợ thay! Một thế hệ nữa những đứa trẻ này lớn lên sẽ như thế nào? 

Người ta thường nói: "Mình nắm tương lai mình trong tay mình". Lúc đã luống tuổi, tôi thấy câu này không ổn; sự thực, có lẽ chỉ nắm được một nửa trong tay mình, còn một nửa lại ở trong tay của kẻ khác. 

Kiếp người trên đời này giống như một cục sỏi trong một máy nhào xi-măng, sau khi bị nhào trộn, thân chẳng tự chủ được. Điều ấy khiến tôi cảm thấy đó không phải là một vấn đề của riêng một cá nhân nào, nhưng là một vấn đề xã hội, văn hóa. 

Lúc chết, Chúa Giê-Su (Jesus) bảo: "Hãy tha thứ cho họ, họ đã làm những điều mà họ không hề hiểu". Lúc trẻ, đọc câu này tôi cho rằng nó chỉ là một câu tầm thường. Lớn lên rồi lại vẫn thấy nó không có gì ghê gớm cả, nhưng đến cái tuổi này rồi tôi mới phát hiện rằng nó rất thâm thúy, thật đau lòng thay! Có khác nào người Trung Quốc sở dĩ trở thành xấu xí như ngày nay bởi chính vì họ không hề biết rằng mình xấu xí.  

Chúng ta có đủ tư cách làm chuyện đó và chúng ta có lý do tin rằng Trung Quốc có thể trở thành một nước rất tốt đẹp. Chúng ta không cần cứ phải muốn có một quốc gia hùng mạnh. Quốc gia không hùng mạnh thì có can hệ gì? Chỉ cần sao cho nhân dân hạnh phúc rồi thì đi tìm quốc gia hùng mạnh cũng chưa muộn. 

Tôi nghĩ người Trung Quốc chúng ta có phẩm chất cao quý. Nhưng tại sao cả trăm năm rồi, cái phẩm chất ấy thủy chung vẫn không làm cho người Trung Quốc thoát khỏi khổ nạn?

Nguyên do vì sao? 

Tôi muốn mạo muội đề xuất một câu trả lời có tính cách tổng hợp: Đó là vì văn hóa truyền thống Trung Quốc có một loại siêu vi trùng, truyền nhiễm, làm cho con cháu chúng ta từ đời này sang đời nọ không khỏi được bệnh. 

Có người sẽ bảo: "Tự mình không xứng đáng, lại đi trách tổ tiên!". Xét cho kỹ câu nói này có một sơ hở lớn. Trong vở kịch nổi tiếng "Quần ma" (Những con ma) của Ibsen (íp-sen) có kể chuyện hai vợ chồng mắc bệnh giang mai sinh ra một đứa con cũng bị bệnh di truyền. Mỗi lần phát bệnh nó lại phải uống thuốc. Có lần tức quá nó kêu lên: "Con không uống thuốc này đâu! Con thà chết đi thôi! Bố mẹ đã cho con cái thân thể như thế này à ? " Trường hợp này thì nên trách đứa bé hay trách bố mẹ nó? Chúng ta không phải trách bố mẹ, cũng không phải trách tổ tiên chúng ta, nhưng nhất quyết phải trách cái thứ văn hóa họ đã truyền lại cho chúng ta. 

Một nước rộng ngần đó, một dân tộc lớn ngần đó, chiếm đến một phần tư dân số toàn cầu, lại là một vùng cát chảy của sự đói nghèo, ngu muội, đấu tố, tắm máu mà không tự thoát được. Tôi nhìn cách cư xử giữa con người với nhau ở những nước khác mà lại càng thèm. Cái văn hóa truyền thống kiểu nào để sinh ra hiện tượng này? Nó đã khiến cho người Trung Quốc chúng ta mang sẵn trong mình nhiều đặc tính rất đáng sợ! 


Một trong những đặc tính rõ nhất là dơ bẩn, hỗn loạn, ồn ào. Đài Loan đã từng có một dạo phải chống bẩn và chống hỗn loạn, nhưng chỉ được mấy ngày. Cái bếp của chúng ta vừa bẩn vừa lộn xộn. Nhà cửa chúng ta cũng vậy. Có nhiều nơi hễ người Trung Quốc đến ở là những người khác phải dọn đi. Tôi có một cô bạn trẻ tốt nghiệp đại học chính trị. Cô này lấy một người Pháp rồi sang Pa-ri sinh sống. Rất nhiều bạn bè đi du lịch Âu châu đều ghé nhà cô trú chân. Cô ta bảo với tôi: "Trong tòa nhà tôi ở, người Pháp đều dọn đi cả, bây giờ toàn người Á đông nhảy vào!" (Người Á đông có khi chỉ người châu Á nói chung, có khi lại chỉ người Trung Quốc). Tôi nghe nói vậy rất buồn, nhưng khi đi xem xét tận mắt mới thấy là chỗ nào cũng đầy giấy kem, vỏ hộp, giầy dép bừa bãi, trẻ con chạy lung tung, vẽ bậy lên tường, không khí trong khu bốc lên một mùi ẩm mốc. Tôi hỏi: "Các người không thể tổ chức quét dọn được hay sao?" Cô ta đáp: "Làm sao nổi!" 



Không những người nước ngoài thấy chúng ta là bẩn, loạn, mà qua những điều họ nhắc nhở chúng ta cũng tự thấy mình là bẩn, loạn. 

Còn như nói đến ồn ào, cái mồm người Trung Quốc thì to không ai bì kịp, và trong lĩnh vực này người Quảng Đông phải chiếm giải quán quân. Ở bên Mỹ có một câu chuyện tiếu lâm như sau: Có hai người Quảng Đông lặng lẽ nói chuyện với nhau, người Mỹ lại tưởng họ đánh nhau, bèn gọi điện báo cảnh sát. Khi cảnh sát tới, hỏi họ đang làm gì, họ bảo: " Chúng tôi đang thì thầm với nhau". 

Tại sao tiếng nói người Trung Quốc lại to? Bởi tâm không yên ổn. Cứ tưởng lên cao giọng, to tiếng là lý lẽ mình mạnh. Cho nên lúc nào cũng chỉ cốt nói to, lên giọng, mong lý lẽ đến với mình. Nếu không, tại sao họ cứ phải gân cổ lên như thế? 

Tôi nghĩ những điểm này cũng đủ để làm cho hình ảnh của người Trung Quốc bị tàn phá và làm cho nội tâm mình không yên ổn. Vì ồn ào, dơ bẩn, hỗn loạn dĩ nhiên có thể ảnh hưởng tới nội tâm, cũng như sáng sủa, sạch sẽ với lộn xộn, dơ bẩn là hai thế giới hoàn toàn khác xa nhau. 

Còn về việc xâu xé nhau thì mọi người đều cho đó là một đặc tính nổi bật của người Trung Quốc. Một người Nhật đơn độc trông chẳng khác nào một con lợn, nhưng ba người Nhật hợp lại lại thành một con rồng. Tinh thần đoàn kết của người Nhật làm cho họ trở thành vô địch.

Bởi vậy trong lĩnh vực quân sự cũng như thương mại người Trung Quốc không thể nào qua mặt được người Nhật. Ngay tại Đài Loan, ba người Nhật cùng buôn bán thì lần này phiên anh, lần sau đến lượt tôi. Người Trung Quốc mà buôn bán thì tính cách xấu xa tức thì lộ ra bên ngoài theo kiểu: Nếu anh bán 50 tôi sẽ bán 40. Anh bán 30 tôi chỉ bán 20. 

Cho nên, có thể nói, mỗi người Trung Quốc đều là một con rồng, nói năng vanh vách, cứ như là ở bên trên thì chỉ cần thổi một cái là tắt được mặt trời, ở dưới thì tài trị quốc bình thiên hạ có dư. Người Trung Quốc ở một vị trí đơn độc như trong phòng nghiên cứu, trong trường thi - nơi không cần quan hệ với người khác - thì lại có thể phát triển tốt. Nhưng nếu ba người Trung Quốc họp lại với nhau, ba con rồng này lại biến thành một con heo, một con giòi, hoặc thậm chí không bằng cả một con giòi nữa. Bởi vì người Trung Quốc có biệt tài đấu đá lẫn nhau. 

Chỗ nào có người Trung Quốc là có đấu đá, người Trung Quốc vĩnh viễn không đoàn kết được, tựa hồ trên thân thể họ có những tế bào thiếu đoàn kết. Vì vậy khi người nước ngoài phê phán người Trung Quốc không biết đoàn kết thì tôi chỉ xin thưa: "Anh có biết người Trung Quốc vì sao không đoàn kết không? Vì Thượng đế muốn thế. Bởi vì nếu một tỷ người Hoa đoàn kết lại, vạn người một lòng, anh có chịu nổi không? Chính ra Thượng Đế thương các anh nên mới dạy cho người Hoa mất đoàn kết!" Tôi tuy nói thế nhưng rất đau lòng. 

Người Trung Quốc không chỉ không đoàn kết, mà mỗi người lại còn có đầy đủ lý do để có thể viết một quyển sách nói tại sao họ lại không đoàn kết. Cái điều này thấy rõ nhất tại nước Mỹ với những hình mẫu ngay trước mắt. Bất cứ một xã hội người Hoa nào ít nhất cũng phải có 365 phe phái tìm cách tiêu diệt lẫn nhau. 

Ở Trung Quốc có câu: "Một hòa thượng gánh nước uống, hai hòa thượng khiêng nước uống, ba hòa thượng không có nước uống". Người đông thì dùng để làm gì? Người Trung Quốc trong thâm tâm căn bản chưa biết được tầm quan trọng của sự hợp tác. Nhưng nếu anh bảo họ chưa biết, họ lại có thể viết ngay cho anh xem một quyển sách nói tại sao cần phải đoàn kết. 

Lần trước (năm 1981) tôi sang Mỹ ở tại nhà một người bạn làm giáo sư đại học - anh này nói chuyện thì đâu ra đấy; thiên văn, địa lý; nào là làm sao để cứu nước... - Ngày hôm sau tôi bảo:

"Tôi phải đi đến đằng anh A một tý!". Vừa nghe đến tên anh A kia, anh bạn tôi trừng mắt giận dữ. Tôi lại bảo: "Anh đưa tôi đi một lát nhé!". Anh ta bảo: "Tôi không đưa, anh tự đi cũng được rồi!". 
Họ cùng dạy học tại Mỹ, lại cùng quê với nhau mà tại sao không thể cùng đội trời chung? Có thể nào nói như vậy là hợp lý được? Bởi vậy việc người Hoa cắn xé nhau là một đặc trưng nghiêm trọng. 

Những người sống tại Mỹ đều thấy rõ điều này: đối xử với người Trung Quốc tệ hại nhất không phải là người nước ngoài, mà chính lại là người Trung Quốc với nhau. Bán rẻ người Trung Quốc, hăm dọa người Trung Quốc lại cũng không phải là người Mỹ mà là người Hoa. Tại Ma-lai-xi-a có một chuyện thế này. Một ông bạn tôi làm nghề khai thác mỏ khoáng sản. Anh ta bỗng nhiên bị tố cáo một chuyện rất nghiêm trọng. Sau khi tìm hiểu mới biết rằng người tố cáo mình lại là một bạn thân của anh ta, một người cùng quê, cùng đến Ma-lai-xi-a tha phương cầu thực với nhau. Người bạn tôi chất vấn anh kia: "Tại sao anh lại đi làm cái việc đê tiện đó?". Người kia bảo: "Cùng đi xây dựng cơ đồ, bây giờ anh giàu có, tôi vẫn hai tay trắng. Tôi không tố cáo anh thì tố ai bây giờ?"

Cho nên kẻ thù của người Trung Quốc lại là người Trung Quốc.  


Không hiểu vì sao người ta lại so sánh người Trung Quốc với người Do Thái được? Tôi thường nghe nói "người Trung Quốc và người Do Thái giống nhau ở chỗ cần cù". Điều này phải chia làm hai phần: 

Phần thứ nhất: cái đức tính cần cù từ mấy nghìn năm nay cũng chẳng còn tồn tại nữa, nó đã bị thời kỳ "Tứ nhân bang" (bè lũ bốn tên) phá tan tại lục địa rồi. 

Phần thứ hai: chúng ta còn gì để có thể đem so sánh với người Do Thái được? Báo chí Trung Quốc thường đăng: "Quốc hội Do Thái(Knesset) tranh luận mãnh liệt, ba đại biểu là ba ý kiến trái ngược nhau", nhưng cố ý bỏ sót một sự kiện quan trọng là sau khi họ đã quyết định với nhau thì hình thành một phương hướng chung. Tuy bên trong quốc hội tranh cãi tơi bời, bên ngoài đang giao chiến, bốn phía địch bao vây, nhưng I-xra-en vẫn tổ chức bầu cử. 

Ai cũng biết cái ý nghĩa của bầu cử là vì có đảng đối lập. Không có đảng đối lập thì bầu cử chỉ là một trò hề rẻ tiền.  

Tại Trung Quốc chúng ta, hễ có ba người sẽ cũng có ba ý kiến, nhưng cái khác nhau là: sau khi đã quyết định xong, ba người đó vẫn làm theo ba phương hướng khác nhau. Giống như nói hôm nay có người đề nghị đi New York, người đề nghị đi San Francisco. Biểu quyết, quyết định đi New York, nếu ở I-xra-en cả hai người sẽ cùng đi New York, nhưng ở Trung Quốc thì một người sẽ bảo: "Anh đi New York đi, tôi có tự do của tôi, tôi đi San Francisco!"  

Người Trung Quốc không thể đoàn kết, hay cắn xé nhau, những thói xấu đó đã thâm căn cố đế. Không phải vì phẩm chất của họ không đủ tốt. Nhưng vì con siêu vi trùng trong văn hóa Trung Quốc ấy làm cho chúng ta không thể đè nén, khống chế hành vi của chúng ta được. Biết rõ rành rành là xâu xé nhau, nhưng vẫn xâu xé nhau. Nếu nồi vỡ thì chẳng ai có ăn, nhưng nếu trời sụp thì người nào cao hơn người đó phải chống đỡ. 

Cái loại triết học xâu xé nhau đó lại đẻ ra nơi chúng ta một hành vi đặc thù khác: "Chết cũng không chịu nhận lỗi". Có ai nghe thấy người Trung Quốc nhận lỗi bao giờ chưa? Giả sử anh nghe một người Trung Quốc nói: "Việc này tôi đã sai lầm rồi!" Lúc đó anh phải vì chúng tôi mà uống rượu chúc mừng. 

Con gái tôi hồi bé có một lần bị tôi đánh, nhưng cuối cùng hóa ra là nó bị oan. Nó khóc rất dữ, còn tâm can tôi thì đau đớn. Tôi biết rằng đứa con thơ dại và vô tội của tôi chỉ biết trông cậy vào bố mẹ, mà bố mẹ bỗng nhiên trở mặt thì nó phải sợ hãi biết nhường nào. Tôi ôm con vào lòng rồi nói với nó: "Bố xin lỗi con. Bố không đúng. Bố làm sai. Bố hứa lần sau bố không làm như vậy nữa. Con gái ngoan của bố, con tha thứ cho bố nhé!" Nó khóc mãi không thôi. Cái sự việc này qua rồi mà lòng tôi vẫn còn đau khổ. Nhưng đồng thời tôi lại cảm thấy vô cùng kiêu hãnh bởi tôi đã dám tự nhận lỗi của mình đối với nó.  


Người Trung Quốc không quen nhận lỗi và có thể đưa ra hàng vạn lý do để che dấu cái sai trái của mình. Có một câu tục ngữ: "Đóng cửa suy gẫm lỗi lầm" (Bế môn tư quá). Nghĩ về lỗi của ai ? Dĩ nhiên của đối phương. 

Lúc tôi đi dạy học, học sinh hàng tuần phải viết tuần ký để kiểm thảo hành vi trong tuần. Kết quả kiểm thảo thường là: "Hôm nay tôi bị người này người nọ lừa tôi. Cái người lừa tôi ấy đã được tôi đối xử mới tốt làm sao, cũng bởi vì tôi quá trung hậu!". Lúc đọc đến kiểm thảo của đối phương, lại cũng thấy anh học trò kia nói mình quá trung hậu. Mỗi người trong kiểm thảo của mình đều là người quá trung hậu. Thế còn ai là người không trung hậu? 

Người Trung Quốc không thể nhận lỗi, nhưng cái lỗi vẫn còn đó, đâu phải vì không nhận mà nó biến mất. Để che đậy một lỗi của mình người Trung Quốc không nề hà sức lực tạo nên càng nhiều lỗi khác hòng chứng minh rằng cái đầu tiên không phải là lỗi. Cho nên có thể nói người Trung Quốc thích nói khoác, nói suông, nói dối, nói láo, nói những lời độc địa. 

Họ liên miên khoa trương về dân Trung Quốc, về tộc Đại Hán, huyên thuyên về truyền thống văn hóa Trung Quốc, nào là có thể khuếch trương thế giới,v.v...Nhưng bởi vì không thể đưa ra chứng cớ thực tế nào nên tất cả chỉ toàn là những điều bốc phét. 

Tôi chẳng cần nêu ví dụ về chuyện nói khoác, láo toét làm gì. Nhưng về chuyện nói độc của người Trung Quốc thì không thể không nói được. Ngay như chuyện phòng the, người phương Tây vốn rất khác chúng ta, họ thường trìu mến gọi nhau kiểu "Em yêu, em cưng" [Bá Dương dùng chữ "đường mật" và "ta linh" để dịch chữ Honey, Darling của tiếng Anh -ND] thì người Trung Quốc gọi nhau là "kẻ đáng băm vằm làm trăm khúc" (sát thiên đao đích). 
Hễ cứ có dính đến lập trường chính trị hoặc tranh quyền đoạt lợi là những lời nói độc địa sẽ được tuôn ra vô hạn định, khiến cho ai nấy nghe thấy cũng phải tự hỏi: "Tại sao người Trung Quốc lại độc ác và hạ lưu đến thế?" 

Lại nói ví dụ về chuyện tuyển cử. Nếu là người phương Tây thì tác phong như sau: "Tôi cảm thấy tôi có khả năng giữ chức vụ đó, xin mọi người hãy bầu cho tôi!". Còn người Trung Quốc sẽ xử sự như Gia Cát Lượng lúc Lưu Bị tới cầu hiền (tam cố thảo lư). Nghĩa là nếu được mời, anh ta sẽ năm lần bảy lượt từ chối, nào là "Không được đâu! Tôi làm gì có đủ tư cách!" Kỳ thực, nếu anh tưởng thật mà đi mời người khác thì anh ta sẽ hận anh suốt đời. 

Chẳng khác nào nếu anh mời tôi diễn giảng, tôi sẽ nói: "Không được đâu, tôi chẳng quen nói chuyện trước công chúng!" Nhưng nếu anh thật sự không mời tôi nữa, sau này nếu nhỡ lại gặp nhau ở Đài Bắc, có thể tôi sẽ phang cho anh một cục gạch vào đầu. 

Một dân tộc hành xử theo kiểu này không biết đến bao giờ mới có thể sửa đổi được lầm lỗi của mình; sẽ còn phải dùng mười cái lỗi khác để khỏa lấp cái lỗi đầu tiên, rồi lại dùng thêm trăm cái khác để che đậy mười cái kia thôi. 

Trung Quốc diện tích rộng thế, văn hóa lâu đời thế, đường đường là một nước lớn. Thế mà, thay vì có một tấm lòng bao la, người Trung Quốc lại có một tâm địa thật hẹp hòi. 

Cái tấm lòng bao la đáng lẽ chúng ta phải có ấy chỉ đọc thấy được trong sách vở, nhìn thấy được trên màn ảnh. Có ai bao giờ thấy một người Trung Quốc có lòng dạ, chí khí sánh ngang được với tầm vóc nước Trung Quốc không? Nếu chỉ cần bị ai lườm một cái là đã có thể rút dao ra rồi, thử hỏi nếu có người không đồng ý với mình thì sự thể sẽ ra sao? 

Người Tây phương có thể đánh nhau vỡ đầu rồi vẫn lại bắt tay nhau, nhưng người Trung Quốc đã đánh nhau rồi thì cừu hận một đời, thậm chí có khi báo thù đến ba đời cũng chưa hết.

Mọi người Trung Quốc đều sợ sệt đến độ không còn biết quyền lợi mình là gì thì làm sao còn biết đấu tranh, gìn giữ nó được? Mỗi khi gặp một chuyện gì xảy ra y nhiên lại nói: "Bỏ qua cho rồi!" 

Mấy chữ "bỏ qua cho rồi" này đã giết hại không biết bao nhiêu người Trung Quốc và đã biến dân tộc Trung Quốc thành một dân tộc hèn mọn. 

Giả sử tôi là một người nước ngoài hoặc một bạo chúa, đối với loại dân tộc như thế, nếu tôi không ngược đãi nó thì trời cũng không dung tôi. 

Cái não trạng hãi sợ này đã nuôi dưỡng bao nhiêu bạo chúa, làm tổ ấm cho bao nhiêu bạo quan. Vì vậy bạo chúa bạo quan ở Trung Quốc không bao giờ bị tiêu diệt. 

Trong truyền thống văn hóa Trung Quốc, các vị có thể xem ở "Tư trị thông giám" (Một pho sử của Tư Mã Quang tóm hết chuyện hơn 2.000 năm để làm gương cho người đời sau), cái việc bo bo giữ mình đã được xem là kim chỉ nam và nhấn mạnh năm lần bảy lượt. Bạo chúa, bạo quan cũng chỉ cần dân chúng cứ bo bo giữ mình là được, cho nên người Trung Quốc mới càng ngày càng khốn đốn đến như thế. 

Nơi nào người Trung Quốc đã đặt chân đến thì không thể có chỗ nào là không bẩn. Có hơn một tỷ người Trung Quốc trên thế giới này, làm sao mà không chật chội được?  Ngoài ồn, chật, bẩn, loạn, lại còn thêm cái tật "thích xem" (người khác đau khổ), hoặc "chỉ quét tuyết trước nhà mình mà không động tý gì đến sương trên mái ngói nhà người khác". 

Họ luôn mồm "nhân nghĩa" mà tâm địa ích kỷ, tham lam. Một đằng hô to khẩu hiệu: "Phải tử tế với người và súc vật!", trong khi đó ngày ngày không ngừng xâu xé lẫn nhau. 

Tóm lại, người Trung Quốc đúng là một dân tộc vĩ đại, vĩ đại đến độ làm cho người đời nay không có cách nào hiểu nổi tại sao họ có thể tồn tại được trên quả địa cầu này những 5.000 năm?

Bá Dương


__._,_.___

Posted by: truc nguyen

Featured Post

Lisa Pham Vấn Đáp official26/3/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link