Saturday, September 10, 2016

“Quỷ Vương” tiểu thuyết hay giáo trình?


“Quỷ Vương” tiểu thuyết hay giáo trình?
Nguyễn Thế Hùng


Tôi đã đọc Quỷ Vương của Vũ Ngọc Tiến đến ba lần. Mỗi lần cách nhau vài tuần. Lần đầu khấp khởi cầm trên tay cuốn sách mới in còn thơm mùi mực, ngắm mãi bộ mặt quỷ trên trang bìa rồi mới đọc. Lần thứ hai lần giở đọc khá nhanh những trang về Mạc Đăng Doanh. Lần thứ ba đọc kỹ về những lời giảng của Sư chủ trì chùa Sùng Miên trên dãy Hoàng Liên. Tôi đã kể lại cho những bạn chưa có cuốn tiểu thuyết này. Nhiều bạn thích lắm, hỏi  mua ở đâu, sách có bị cấm không?

Cuốn Quỷ Vương được trang trọng in trên trang bìa là tiểu thuyết lịch sử, do Nhà xuất bản Hội nhà văn ấn hành năm 2016. Lúc đầu tôi đọc sách này như đọc một tiểu thuyết viết về Thăng Long, về Hà nội, về tỉnh K trên Hoàng Liên Sơn, về biệt thự Hoa Phù Dung, về các cung nữ trong cung thành cổ xưa, về cả các cô gái bán thân trong các nhà nghỉ hiện đại, về các vị Ủy viên đảng Cộng sản đầy uy quyền, về các Đại gia có thể đi khắp Âu Mỹ,…. Nhưng sau lần đọc thứ ba thì tôi thực sự tin rằng cuốn sách này không thuần túy là Tiểu thuyết với các nhân vật cổ kim lẫn lộn nữa, mà đây chính là một sách nghề nghiệp. Vâng đây là một sách về nghề nghiệp, có thể được biện soạn lại thành giáo trình để dạy cho tất cả những ai muốn thuần hóa Quỷ, như những giáo trình dạy nghề thuần hóa Voi, Ngựa, Chó, Chim,…

Sách Quỷ Vương chỉ ra rằng cách đây khoảng 500 năm, trên đất Kinh Thành Thăng Long đã sinh hai Quỷ Dữ là Lê Uy Mục và Lê Tương Dực. Hai Quỷ này đã chiếm được ngai vàng, tác oai, tác qoái với tư cách vua nước Đại Việt và được gọi là Quỷ Vương. Thời đó cha con Mạc Đăng Dung và Mạc Đăng Doanh muốn giúp dân thoát họa Quỷ. 

Sau này khi chép lại sử thời kỳ đó, mặc dù gọi cha con Mạc Đăng Dung là Ngụy Mạc, nhưng các vị sử gia triều Lê vẫn phải thừa nhận trong vài năm dưới Triều Ngụy ấy dân được ấm no giàu có, của rơi ngoài đường không ai nhặt, nhà không phải đóng cửa, trâu bò nuôi ngoài ruộng không phải dắt về chuồng,… Thật là một thời thịnh trị thái bình. Cái thời đẹp đẽ ấy đã tồn tại chỉ vài năm sau khi cha con nhà Mạc diệt được Quỷ Vương.

Ngày nay, Quỷ Vương năm xưa đã hóa kiếp thành vô vàn Quỷ có quyền uy lớn hơn cả vua Lê Uy Mục, Lê Tương Dực cách đây 500 năm. Mà cái cách tái sinh của quỷ kỳ lạ ghê lắm. Quỷ bị chém đầu, bị phân thây, chỉ chết tạm thời. Nếu có một vệt máu khô của quỷ bám vào đâu đó, sau một thời gian, trong những điều kiện phù hợp thì giọt máu ấy sẽ tái sinh thành những con quỷ mới với đấy đủ hình hài, tay chân, tóc tai, diện mạo như người thường. Thậm chí lại còn đẹp trai, xinh gái nữa. 

Sách Quỷ Vương của Vũ Ngọc Tiến không tả kỹ cái năm Ngụy Mạc diệt Quỷ Vương có vô tình làm vấy máu tung tóe hay không? Chỉ biết rằng theo sách này thì bây giờ Quỷ sinh sôi nghê quá. Hiện nay quỷ hiện hình khắp nơi. Mà thức ăn của quỷ là gì? 

Chính Vũ Ngọc Tiến trong sách Quỷ Vương đã chỉ ra rằng Quỷ ít thích hoa quả, chuối oản, chúng thèm nhất là quyền uy, sau đến vàng bạc. Còn gái đẹp chỉ là món tráng miệng, nhiều khi chúng gặm dở rồi vứt. Thảng hoặc có cô nào đẹp quá thì chúng cướp, giam vào biệt thự, gặm dần. Quỷ ngày nay không dùng gươm đao, móng vuốt để đánh nhau hoặc giết người. Bây giờ chúng dùng những công nghệ hiện đại nhất có trên hành tinh, thậm chí cả các tia phóng xạ hạt nhân để tranh quyền uy. Theo tôi, những trang viết về vụ dùng nguồn phóng xạ Cobal-60 diệt nhau của hai con quỷ đầu tỉnh K là những trang hấp dẫn nhất của tiểu thuyết này.

Nếu đọc sách của Vũ Ngọc Tiến với tư cách là giáo trình diệt quỷ có thể lờ mờ nhận thấy trong các điều kiện thuận lợi nào thì quỷ có thể biến hóa. Nhưng vì thiên về văn học nên ông chưa trình bày kỹ các điều kiện đó. 

Tuy vậy, có thể nêu mấy điều kiện sau. Nếu cả thiên hạ ngủ im trong một luồng tư tưởng, không ai đòi tự do, không ai nói tiếng phản biện thì một sợi máu quỷ bé tí, thậm chí một vệt AND quỷ cũng có thể biến thành một con quỷ khổng lồ. Ví dụ thời Lê Sơ, nhân dân quá sợ hãi sau vụ án tru di tam tộc Nguyễn Trãi, sau đó lại quá bị ru ngủ vì các bài thơ trong Tao Đàn của Lê Thánh Tông, rồi lại bị khép cứng trong tư tưởng Tống Nho, bầu không khí xã hội lúc đó im ắng lắm. Vậy nên sau khi Vua Lê Thánh Tông chết, mấy con Quỷ lớn đã sinh ra ngay tắp lự, tiến đến ngôi Vua Quỷ. Thời nay, sau vụ Nhân Văn 1958, bầu không khí tư tưởng cũng trầm hẳn xuống, lại bị học thuyết Mác-Lê nhập lậu làm u mê, xã hôi hiện tại cũng đã hội đủ điều kiện cho sự sinh sôi nảy nở của quỷ. 

Thực vậy, ngay nay nhìn đâu cũng thấy quỷ. Nhiều con say sửa ôm quyền lực gặm nhấm ngon lành, gầm gừ khi con khác nhăm nhe đến gần. Quỷ đời nay khôn lắm. Quỷ con đút cho con quỷ lớn chút vàng bạc. Quỷ lớn nhả cho quỷ con chút quyền lực, rồi quỷ con tự nuôi trồng quyền lực ấy cho sum xuê và ngồi đớp hít say sưa. Trong sách Quỷ Vương, Vũ Ngọc Tiến chưa giảng kỹ về phép diệt quỷ. Điều đó là đương nhiên. Bí kíp không thể giao giảng lung tung. Bí kíp cũng như đại đao, người không có sức khỏe không nhấc nổi, không dùng được.

Nhưng đối với đa số quần chúng và các bạn yêu văn học, Vũ Ngọc Tiến đã thành công khi chỉ ra rằng quỷ không đáng sợ. Quỷ mê thích quyền uy thì quyền uy phải được phân lập ra cho nhiều bộ phận trong xã hội nắm giữ và kiểm soát. Chừng nào nhân dân ta chung sức xây dựng một xã hội mà quyền uy không để lung tung, quyền uy được giam giữ kỹ trong các bộ luật thì quỷ hết đất sống. Quỷ thích nhân dân bị ru ngủ, thì nhân dân hãy chuẩn bị kèn trống thanh la, khi nào thấy quỷ đớp quyền lực thì cùng nhau khua đập hô hoán hỗn loạn lên là chúng sợ. 

Đây là cách tự phát như nhân dân trong các buôn làng vùng cao vẫn dùng để dọa hổ. Tuy vây, các bậc trí giả cần phải suy ngẫm để xây dựng các phương pháp diệt quỷ hiệu quả và bền vững hơn. Và đó chính là nhiệm vụ của các vị ấy hiện nay. Vũ Ngọc Tiến đã ý thức được thiên chức của mình, nên ông đã viết Quỷ Vương nửa như tiểu thuyết nửa như giáo trình diệt quỷ, đặc biệt là chương vể “Triết gia trong chùa Sùng Miên”.
Nguyễn Thế Hùng




__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh <

Friday, September 9, 2016

Kết quả ’xoay trục’ về Châu Á của Obama

Kết quả ’xoay trục’ về Châu Á của Obama

Foreign Policy

       Cùng tác giả:

         xem tiếp
Mike Green
03/09/2016

Tổng thổng Barack Obama đi Trung Quốc và Lào cuối tuần này trong chuyến viếng thăm Châu Á cuối cùng của ông. Chính quyền Mỹ thì tô vẽ xem đây là một chuyến đi ăn mừng chiến thắng, khẳng định Obama là vị “tổng thống Thái Bình Dương” đầu tiên của Hoa Kỳ (trong khi đó, các đời tổng thống trước cũng tuyên bố tương tự). 

Chính quyền Mỹ cũng kể công cho một số đề xuất mà thật ra bắt đầu từ thời Tổng thống George W. Bush (như G-20, TPP, đối tác chiến lược với Ấn Độ, v.v…) Thực sự không có nhiều điều mới trong việc “xoay trục”. Tuy nhiên những người chỉ trích Obama cũng sai trái khi chê là việc xoay trục thiếu nội dung.

Kể từ năm 2009, đối tác chiến lược của Hoa Kỳ đã mở rộng trong vùng, tiếp nối trong khoảng thời gian 2001 đến 2008. Tất cả các đánh giá đúng đắn về kết quả để lại của ông Obama phải nhìn nhận là có sự tiếp nối và có sự đồng thuận lưỡng đảng chứ không phải là không.

Đánh giá về kết quả của chính sách Châu Á của Obama cho thấy một thành tựu quan trọng, một việc làm đạt dưới trung bình, một cơ hội vuột mất, và một việc chưa hoàn tất đầy hiểm nguy.

Thành tựu quan trọng của chính quyền Obama tại Châu Á là đã thiết lập một khuôn khổ bền vững để tiếp cận với Đông Nam Á. Kể từ sau chiến tranh Việt Nam, chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ tại Đông Nam Á rời rạc, thường bị đánh bạt bởi những thách đố về nhân quyền hoặc khủng bố. Chính sách “tái quân bằng” thực sự của Obama là giữa vùng Đông Bắc Á và Đông Nam Á. Ông tham gia vào Thượng Đỉnh Đông Á do ASEAN tổ chức, và ông tự thiết lập thượng đỉnh Mỹ-ASEAN.

Kể từ năm 2009, quan hệ của Hoa Kỳ với các quốc gia ASEAN có cải thiện trừ Thái Lan (vì vụ đảo chánh). Thành đạt một phần lớn cũng nhờ nỗi sợ của Trung Quốc khiến các quốc gia nghiêng về Hoa Kỳ. Chính quyền Obama đáng được kể công cho việc thiết lập khuôn khổ để tiếp cận với vùng Đông Nam Á quan trọng này.

Trong đối sách quan hệ với các cường quốc Bắc Á, chính quyền thực hiện việc này dưới trung bình. Trước đây chính quyền George W. Bush giao lại cho Obama mối quan hệ tin cậy giữa Mỹ và Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản. Nay Obama giao lại cho người kế nhiệm mối quan hệ căng thẳng với Bắc Kinh, mối hoài nghi của Nhật Bản về việc Hoa Kỳ có đáng tin cậy không.

Một số sự kiện bên ngoài có tác động vào vấn đề trên. Cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008 khiến Bắc Kinh nghĩ là Hoa Kỳ trên đà xuống dốc và Tập Cận Bình có khuynh hướng độc đoán hơn những người tiền nhiệm. Tuy nhiên chính quyền Mỹ gây thêm khó khăn vì không tuyên bố rõ ràng chính sách của họ tại Châu Á.

Năm 2009, Obama nhấn mạnh ý định tôn trọng các “lợi ích cốt lõi” của Trung Quốc tại Châu Á, làm cho các đồng minh Hoa Kỳ lo ngại. Rồi năm 2011, sau khi Trung Quốc tỏ thái độ hung hăng trong vùng, chính quyền tuyên bố “tái cân bằng” tại Châu Á với việc triển khai quân đội đến Úc, làm cho Trung Quốc lo. 

Rồi năm 2013 chính quyền Mỹ lại làm đồng minh sửng sốt khi thoái lui từ “lằn ranh đỏ” tại Syria và tuyên bố hậu thuẫn “Mô Hình Mới về Quan Hệ Cường Quốc” của Tập Cận Bình mà không khác gì lắm với việc hứa tôn trọng lợi ích cốt lõi của Trung Quốc trước đó.

Chính quyền Obama nghĩ rằng hợp tác về vấn đề khí hậu thay đổi toàn cầu sẽ làm giảm thiểu cạnh tranh địa chính trị, rằng chiến lược đó chọn ngoại giao và cam đoan thay vì chiến tranh, và rủi ro về uy tín sẽ là điều chùn bước cho Trung Quốc. Tất cả các giả định đó đã quên đi các điểm địa chính trị cơ bản của Châu Á. 

Cũng may là sự việc không ngừng ở đó, chính quyền Mỹ đã bắt đầu có những biện pháp để chặn Trung Quốc tại Biển Đông. Việc thiếu rõ ràng, bất nhất, phản ứng thụ động đã làm yếu đi chính sách quan trọng nhất của Hoa Kỳ tại Châu Á - quản trị vững vàng quan hệ cường quốc.

Cơ hội vuột mất là về giao thương. Tổng thống Obama bảo là ông nhất quyết tìm cách thông qua TPP trong năm cuối nhiệm kỳ, nhưng các dân biểu Quốc hội cho biết là xác suất thông qua không cao. Đây là lỗi của chính quyền đã chậm trễ trong việc xin phê chuẩn từ Quốc hội. 

Trong lúc vận động tranh cử tổng thống vào năm 2008, ông Obama lại chống giao dịch tự do, rồi sau đó cứ lần lữa vì bị công đoàn chống đối. Nếu bà Clinton đắc cử tổng thống thì vấn đề TPP sẽ được tái xét, còn việc thất bại khi không phê chuẩn TPP là tì vết lớn trong chính sách Châu Á của Obama.
JPEG - 111.8 kb
Lãnh đạo Bắc Hàn Kim Jong Un hồi tháng 3/2016 đã ra lệnh cho quân đội chuẩn bị vũ khí hạt nhân để có thể sử dụng bất cứ lúc nào. Ảnh: bt.com

Còn việc chưa hoàn tất đầy hiểm nguy là Bắc Hàn. Cũng cần khiêm nhượng để thú nhận là không có chính quyền Hoa Kỳ nào từ thời Chiến Tranh Lạnh có đối sách ổn thỏa với Bắc Hàn, cũng vì Bình Nhưỡng nhất quyết không đàm phán về chế tạo vũ khí hạt nhân. Chính quyền Obama có nhận thấy việc ngoại giao là vô ích, nhưng họ không nghĩ ra được một chính sách nào khác thay thế.

Đây không phải là kết quả về Châu Á tệ nhất hay khá nhất trong lịch sử cận đại. Có những việc cần khai triển thêm và có những lãnh vực cần phải điều chỉnh lại. Hiểu vậy sẽ giúp cho chính quyền kế tiếp.

Hoàng Thuyên - Chân Trời Mới Media lược dịch

Nguồn: Forein Policy

Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa Chuông gọi hồn ai?


  Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa Chuông gọi hồn ai?

 
....Cuộc chiến đấu bằng súng đạn đã chấm dứt vào ngày 30.4.1975, nhưng chưa chấm dứt trong lòng người, trong tư tưởng và vẫn còn đang diễn ra hàng ngày, không tiếng súng, trên một đất nước được cho là đã “hòa bình” nhưng là “hòa bình của nấm mồ”, là cái chết của Tự Do cho cả một dân tộc.

(*) Phim “Hồn Tử Sĩ – Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, sẽ được chiếu ra mắt (giới thiệu và phát hành) tại Nhà Hàng Harvest Moon, Falls Church, Virginia, ngày Chủ Nhật 16.10.2016





Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa
Chuông gọi hồn ai?

Sơn Tùng

Trước khi qua đời năm 2000 tại California, Học giả Phạm Kim Vinh đã viết 37 cuốn sách (Việt ngữ và Anh ngữ) để đề cao chính nghĩa của người Việt Quốc Gia trong cuộc chiến đấu kéo dài 30 năm (1945-1975) chống lại chủ nghĩa cộng sản do Hồ Chí Minh và đồng đảng đem từ Nga về núp dưới chiêu bài kháng chiến, giải phóng, gây ra hai cuộc chiến tranh khốc liệt gieo rắc bao đau thương, đổ vỡ cho dân tộc Việt Nam.

Trong 37 cuốn sách đã xuất bản tại hải ngoại (1976-1999), ông Phạm Kim Vinh đã dành hai cuốn để viết về người lính Việt Nam Cộng Hòa: cuốn “Thiên Anh Hùng Ca Viết Cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa” (1984) và cuốn “Tôn Vinh Cuộc Chiến Đấu Thần Thánh Của Quân Lực VNCH (1999).

Trong hai cuốn sách này, tác giả Phạm Kim Vinh, với bản thân mình cũng từng là một người lính, đã gửi gắm tâm huyết trên hơn 500 trang giấy mà ông muốn người đọc cùng ông đi lại con đường “người lính” VNCH đã đi như những dòng bi phẫn được ông viết trên bìa sau cuốn sách thứ nhất: “Mời độc giả làm một cuộc hành hương để đi lại con đường dài mà Quân lực VNCH đã bình thản đi trong hơn hai chục năm, - con đường  mà kể về sự khắc khổ và chịu đựng còn vượt xa con đường Vạn Lý Trường Chinh của Mao Trạch Đông, và về tính cách thiêng liêng, vị tha và cao quý còn vượt xa các cuộc Thánh Chiến thời Trung Cổ. Cuộc hành hương ấy sẽ giúp chúng ta tìm lại được niềm kiêu hãnh về Quân lực VNCH, và sẽ cung cấp cho chúng ta chứng liệu cần thiết để đòi thế giới bên ngoài phải trả lại cho quân lực ấy cái danh dự mà thế giới ấy đã đánh cắp mất, rồi lại còn dám trơ trẽn buộc tội cho quân lực ấy là ‘không chịu chiến đấu’.”

Từ lúc ông Phạm Kim Vinh viết những dòng trên đây đến nay (2016), 32 năm đã trôi qua. Biết bao đổi thay đã diễn ra, bao nhiêu sự thật đã được đưa ra ánh sáng, trong đó có những tài liệu mật về chiến tranh Việt Nam đã hết còn “mật”. Những sự thật ấy đã được “thế giới bên ngoài” nói lên qua những bài báo, những cuốn sách, những cuộc hội thảo, và những cuốn phim. Những sự thật ấy đã phần nào trả lại danh dự cho Quân lực VNCH.

Dựa trên những sự thật ấy, gần đây nhất, một cuốn phim tài liệu về Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa và Quân Lực VNCH đã được thực hiện, không phải do “thế giới bên ngoài”, mà do chính người Việt ở Mỹ làm.

Cuốn phim này tựa đề là “Hồn Tử Sĩ – Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa”, do Vietnam Film Club thực hiện, song ngữ (nói tiếng Việt, phụ đề Anh ngữ), dài một giờ chiếu.

Cuốn phim 60 phút cho một cuộc chiến dài 30 năm và những gì xảy ra trong hơn 40 năm sau đó cho một nghĩa trang với 16 ngàn ngôi mộ của quân đội bên bại trận sẽ nói được gì?

Dĩ nhiên là không nhiều lắm. Nhưng, nó như một tiếng chuông gọi hồn, không phải chỉ cho 16 ngàn chiến sĩ nằm trong một nghĩa trang điêu tàn thảm đạm mà còn cho hàng triệu người đã ngã xuống trong hơn 30 năm trên mọi miền đất nước vì không muốn sống cuộc đời của những con “thú người” mất tự do, nhân quyền, nhân phẩm.

Cuộc chiến đấu bằng súng đạn đã chấm dứt vào ngày 30.4.1975, nhưng chưa chấm dứt trong lòng người, trong tư tưởng và vẫn còn đang diễn ra hàng ngày, không tiếng súng, trên một đất nước được cho là đã “hòa bình” nhưng là “hòa bình của nấm mồ”, là cái chết của Tự Do cho cả một dân tộc.

Thực trạng của “nền hòa bình” ấy người ta có thể nhìn thấy qua hình ảnh trên cuốn phim những ngôi mộ hoang phế, bị đập phá, hương tàn khói lạnh trong một khu đất trước đây được gọi là “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” (NTQĐBH). Cảnh hoang tàn nơi đây tương phản hẳn với những nghĩa trang dành cho tử sĩ phe thắng trận – huy hoàng, tráng lệ.

110923111842_bien_hoa_512x288_talawas.jpg
Một phần của Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa ngày nay
Sự kiện trái ngược này cho thấy không thể so sánh cuộc Chiến tranh Việt Nam (1945-1975) với cuộc Thế Chiến I (1914-1918) và cuộc Thế Chiến II (1939-1945), càng không thể so sánh với cuộc Nội Chiến tại Hoa Kỳ (1861-1865) vì có một khác biệt căn bản không thể bỏ qua: Những cuộc chiến tranh này đã thực sự chấm dứt khi im tiếng súng với sự toàn thắng của chính nghĩa.

Trái lại, cuộc Chiến tranh Việt Nam kéo dài 30 năm giữa Thế kỷ 20 đã kết thúc với sự thua bại của chính nghĩa. Vì vậy cuộc chiến ấy chưa chấm dứt và đã chuyển sang một hình thái khác, không có tiếng súng.

Đó là lý do vì sao những kẻ chiến thắng bằng xe tăng đại pháo Nga Tàu chưa hết sợ sau khi chiến tranh đã chấm dứt. Họ sợ những người lính phe địch đã buông súng, và sợ cả những kẻ thù đã chết. Họ cần phải xóa bỏ NTQĐBH, dấu tích của một quân đội hùng mạnh đã chiến đấu anh dũng dưới ngọn cờ chính nghĩa Tự Do mà hàng chục triệu dân miền Nam VN vẫn không thôi tưởng nhớ. Chính điều này đã khiến CSVN chưa dám thẳng tay phá hủy NTQĐBH nhưng đã từng bước thực hiện kế hoạch thâm độc mà bước đầu tiên là đổi tên thành “Nghĩa Trang Nhân Dân Bình An” và giao cho địa phương quyền quản trị và sử dụng khu đất ấy.

Bước thứ hai là để cho dân địa phương lấn đất nghĩa trang, hủy hoại dần những ngôi mộ, đồng thời cho trồng những loại cây lớn xen kẽ ngay bên cạnh những ngôi mộ. Những hàng cây này nay đã cao hơn đầu người, năm bảy năm nữa NTQĐBH sẽ biến thành một khu rừng và những nấm mồ sẽ không còn nữa, xương thịt bên dưới sau nửa thế kỷ sẽ tan biến vào lòng đất.

Phải là người vô tâm lắm, không dám nói “ngây thơ”, mới không nhìn thấy dã tâm của người cộng sản. Nhưng từ mấy năm gần đây, người ta đã nghe nói nhiều, và tranh cãi nhiều về việc “trùng tu” NTQĐBH dù chưa ai thấy có văn kiện nào cho biết UBND Xã Bình An đã đồng ý cho ai “trùng tu” Nghĩa Trang Nhân Dân Bình An.

Trong khi đó đã diễn ra những cuộc thăm viếng của các phái đoàn người Việt từ hải ngoại về, kể cả vài viên chức ngoại giao Mỹ và VC, kể cả những cuộc gây quỹ nhân danh “trùng tu NTQĐBH”, dù trên giấy tờ nghĩa trang ấy không còn nữa.
 Những hiện tượng ấy đã tạo ra ảo tưởng rằng CSVN đã “thay đổi”, đã “cởi trói” và đồng ý, cho phép “trùng tu NTQĐBH”. Cần phải cảnh giác về ảo tưởng này, vì nó chỉ là... ảo tưởng trong lúc CSVN  muốn mọi người nghĩ như thế, và vì đó là một xảo thuật lừa gạt dư luận mà CSVN quen dùng.

VFC-Alan Lowenthal.jpg
Nhóm làm phim "Hồn Tử Sĩ - Nghĩa Trang QĐ Biên Hòa"
Cuốn phim “Hồn Tử Sĩ – Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” là một tài liệu “giải ảo”, một tài liệu lịch sử rút ngắn về Quân đội VNCH và về NTQĐBH (xưa và nay) để nhắc nhở mọi người không thể lãng quên, nhất là những thế hệ trẻ sinh ra sau chiến tranh, để - như lời Học giả Phạm Kim Vinh – “giúp chúng ta tìm lại được niềm kiêu hãnh về Quân lực VNCH” và ghi ơn những chiến sĩ của quân lực ấy, nhất là những người đã ngã xuống trong khi chiến đấu chống lại kẻ thù chung của dân tộc và nhân loại, kẻ thù của Tự Do và Tình Người.

Ngay ở đầu cuốn phim, Thiếu tá Richard Botkin, tác giả cuốn Ride the Thunder, đã nói “người cộng sản không bao giờ quên và không bao giờ tha thứ” (the communists never forget and never forgive). CSVN đã phải trả giá rất đắt trong cuộc chiến tranh xâm chiếm miền Nam VN vì sự chiến đấu dũng cảm trong suốt 20 năm của Quân lực VNCH. Cộng sản không bao giờ quên điều ấy và không bao giờ tha thứ.

Nhưng người CSVN cũng không nên quên rằng cái gọi là “Đại thắng mùa xuân” năm 1975 không phải là chiến thắng cuối cùng. Cái thắng bằng xe tăng đại pháo Nga Tàu trước một quân đội đã bị trói tay chưa trả lời dứt khoát câu hỏi “ai thắng ai”. Khối Cộng sản Đông Âu và Liên-sô, cái nôi của CSVN, đã mồ yên mả đẹp từ một phần tư thế kỷ trước. CSVN không thể tồn tại mãi để trả thù những người đã chết.

Muốn được nhẹ tội khi ngày phán xét cuối cùng đến để trả lời câu thách thức “ai thắng ai”, CSVN nên bắt đầu sám hối là vừa, trước tiên là tạ tội với những người đã chết, ngưng ngay kế hoạch xóa bỏ NTQĐBH. Bằng không, ngày luận tội sẽ không tránh khỏi những bản án nặng nề, mà cuốn phim “Hồn Tử Sĩ – Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa có thể được dùng như một bằng chứng buộc tôi. (*)

Virginia, ngày 8.9.2016
Sơn Tùng

(*) Phim “Hồn Tử Sĩ – Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, sẽ được chiếu ra mắt (giới thiệu và phát hành) tại Nhà Hàng Harvest Moon, Falls Church, Virginia, ngày Chủ Nhật 16.10.2016











__._,_.___

Posted by: loc huong 

Sunday, September 4, 2016

Biển quê hương còn một dải


Biển quê hương còn một dải





Tôi thuộc tuýp người an phận, thỉnh thoảng hơi bực bội xung quanh một chút nhưng rồi lại thôi, ví dụ như đường Sài Gòn cướp giật nhiều thì tôi sẽ ít ra đường một chút, công việc khó tìm hơn thì tôi sẽ giỏi hơn chút nữa, xếp hàng có người chen lên trước thì tôi bị trễ chút cũng không chết ai, rồi cá chết xếp lớp dài, tôi ngưng ăn cá, rồi rau phun chất độc tôi tự trồng rau ăn, trà xanh không độ có ruồi, C2 có chì, tôi sẽ chuyển qua uống nước lọc, chà, coi bộ người an phận như tôi cuối cùng sẽ không còn có không khí mà thở nhỉ? Vì không khí cũng đang nhiễm thủy ngân mất rồi.

Những sự kiện gần đây, tôi nhìn nhiều hơn ở khía cạnh tích cực, xem là một hệ quả tất yếu phải xảy ra cho một xã hội Việt Nam như hiện tại, vì nó đánh động được nhiều người, những người sống đời lặng lẽ, những người không màn chính trị, trong đó có tôi và cả bạn tôi nữa, nhỏ bạn tôi sống trong xó xỉnh chục năm rồi không trồi đầu ló dạng, tốt nghiệp 7 năm không đi làm, không đọc báo, không có smartphone, bỗng một buổi chiều đẹp trời thấy nó share mấy tin biểu tình, cá chết trên cái facebook mốc meo tỷ năm không xài của nó, tôi tưởng facebook nó bị hack, rồi gọi điện hỏi, chả thấy trả lời gì, chỉ cười phá lên, cười như hai con điên ở hai đầu Nam Bắc, rồi, xong rồi, đụng đến biển của mày, nên đã đến thời của mày rồi ha.

Có “ai đó” đã bị đụng gì đến bạn chưa? Hay là bạn không có gì để yêu thương cả, nên dù xung quanh có diệt vọng bạn cũng không chú tâm lắm?
Chúng tôi lớn lên được nuôi sống bằng những thứ thuần tự nhiên, cá ngoài biển mới vớt lên còn dãy dụa, mực còn đổi màu bảy sắc nhìn hoài không thấy ngán, rau trong vườn mới hái, lúa trồng ngoài đồng, nước mắm tự làm, dầu ăn được ép từ đậu phộng, chưa bao giờ nghĩ đến một lúc nào đó bước ra chợ, nhìn cá mà e dè không dám mua, tô nước cải xanh luộc chấm nước mắm ớt tỏi giã nhuyễn không dám chan, rau muống ăn sống cuốn chung với cá nục luộc lâu rồi bỏ quên, quanh quẩn rồi không biết ăn gì uống gì.

Mọi thứ xung quanh thay đổi, tứ phía bao vây bởi chất độc, dối trá và lợi ích, chỉ biết im lặng nghe, nhìn những điều tai nghe mắt thấy, nước mắt sống rớt xuống, một phần của mình biến mất, ký ức đẹp một thời bị một nhóm người lợi ích nào đó lấy đi, một cách trơ tráo và khốn nạn.

Tự cho rằng mình không có chuyên môn, không đủ trình độ, hay cảm thấy tiếng nói của mình không có, nên cứ lặng im nhìn như vậy, hay rồi cũng nghĩ chuyện vĩ mô có người vĩ mô làm, chuyện lớn có người lớn nghe, chuyện của mình chắc không phải vậy.
Nghe hèn dễ sợ ha, hèn quá, nói gì đó thôi, hành động điều gì đó thôi. Rồi kể cho nhau nghe, viết cho nhau đọc, để lan tỏa chúng đi, để đánh động tâm can bao người còn im lìm trong một xó xỉnh nào đó của đất nước này.

“Biển quê hương còn một dải
Nay dàn khoan, mai ống thải.

Mai sau con cháu hỏi
Cha ông đã làm chi với biển nước mình?
Phải rồi,
Chúng ta đâu có làm gì
Chỉ làm thinh.”
– Nguyễn Thiên Ngân

Tác giả: thanhthao2812
__._,_.___

Posted by: ly vanxuan


 
Đần độn, mê tín, hẹp lượng, độc ác.
Vì cô không chịu lấy người do gia đình chỉ định
Cô theo tiếng gọi tình yêu.
=
------ Forwarded Message ------
=
Thắng là vua, thua là giặc?  Thua là tội phạm?  Thua là phản quốc?
Người làm ra luật pháp.  Trộm, cướp, hiếp dâm, ở đâu cũng là tội phạm.
Bất đồng chính kiến không phải tội phạm.  Âu, Mỹ, Úc không có tù chính trị.
Các chế độ độc tài, các chính phủ đần độn, có tù chính trị.
Nước Đức chia đôi.  Nước Đức thống nhất.  Không ai phản quốc.
Nam Bắc Mỹ đánh nhau.  Nam Mỹ thua.  Nam Bắc Mỹ vẫn là Liên Bang USA.

Nam Bắc Việt Nam chỉ là con cờ trong âm mưu của các cường quốc.
Nam Bắc Việt Nam không làm được 1 cây súng, không làm 1 viên đạn.
Họ đánh nhau bằng phản lực cơ, hỏa tiễn, đại pháo, đại liên của nước ngoài.
VNCH nhận tiền, và vũ khí của Mỹ.  VC nhận tiền, vũ khí của Liên XôChệt.

VC chống Mỹ cứu nước?  Lê Duẫn nói: ta đánh Mỹ, là đánh cho Liên Xô, cho Chệt.
Sau 40 năm, khắp thế giới, cờ cộng phỉ chỉ treo ở Lãnh Sự, Đại Sứ quán.
Cộng phỉ chiếm miền nam.  Cộng phỉ bị văn hoá miền nam đồng hóa.
Cộng phỉ chê nhạc VNCH là nhạc sếnCộng phỉnhạc sến.

Cộng phỉ thắng Pháp ở Điện Biên Phủ? - Đó là Chệt cộng đánh, vũ khí của Chệt.
Cộng phỉ đuổi Tưởng Giới Thạch? - Tưởng mất Hoa Lục, Tưởng phải chẩu.
Cộng phỉ đuổi Nhật? - Nhật đầu hàng Mỹ, không đuổi, Nhật cũng xéo.
Công phỉ là đồng chí với Chệt?  Đồng chí Chệt đánh, Cộng phỉ ôm đầu máu.
Cộng phỉ đuổi Đế Quốc Mỹ? - Mỹ bại trận?
VNCH là phản quốc, bán nước?  VNCH không bán đất, bán biển cho Chệt.
Cộng phỉ thắng trận, van lạy Đế Quốc Mỹ bại trận giúp cộng phỉ chống Chệt.

Ai thân cộng, hợp tác, hòa giải, hòa hợp với cộng phỉ, đó là sự chọn lựa của họ:
Trần Mạnh Tường, Dương Quỳnh Hoa, Nguyễn Hộ, Trần Độ, Nguyễn Thị Bình,
Nguyễn Hữu Thọ, Nguyễn Minh Cần, Võ Văn Kiệt, lm Chân Tín, Hoàng Quỳnh…
Khi họ mở mắt, họ biết đã bị cộng phỉ lừa, đó là lúc họ ôm hận nghìn năm.
Chống Cộng Chống Cộng.  Không có vấn đề Chống cộng cực đoan

Ở Mỹ, đa số các tiệm phở, quán cà-phê của người Việt, có bảng No Smoking.
Nhiều người Việt Nam mất dạy, không tôn trọng luật pháp, hút thuốc, nói ồn ào.
Các cơ sở ở Mỹ cấm hút thuốc 100%.  Không có vấn đề cấm hút thuốc cực đoan.

Cộng phỉ lừa bịp, ngụy trang các nhà tù chung-thân-khổ-saihọc-tập-cải-tạo
Bị VC cầm tù, được Mỹ cho sống nhân đạo: bọn dại dột nói đi học-tập
Kẽ đần độn, u mê, gọi thằng chó đẻ Hồ chí Minhbác Hồ.
=
------ Forwarded Message ------
=
14: Ba điều không thể che dấu được lâu, đó là: mặt trời, mặt trăng và sự thật. (Phật)
15: Anh có thể lừa dối vài người trong mọi lúc.  Lừa dối mọi người trong vài lúc.
      Nhưng anh không thể mãi lừa dối tất cả mọi người. (Abraham Lincoln)
16: Tin Cộng Sản, là không có đầu.  Theo Cộng Sản, là không có tim. (Vladimir Putin)
=
------ Forwarded Message ------
=
Miệng lưỡi của cộng phỉ: tráo trở, lật lọng, bịp bợm, lưu manh

01: Đừng nghe những gì cộng phỉ nói, hãy nhìn những gì cộng phỉ làm (NV Thiệu)
02: Hồ tặc xuống tầu làm bồi cho Tây, cộng phỉ gọi là “tìm đường cứu nước
03: Giật mìn, pháo kích, khủng bố, cộng phỉ gọi là “hoạt động cách mạng
04: Dùng vũ lực súng đạn giết dân, cộng phỉ gọi là “giải phóng nhân dân
05: Cướp đất của các điền chủ, cộng phỉ gọi là “cải cách ruộng đất
06: Cướp đất toàn dân, cộng phỉ gọi là “khu quy hoạch
07: Đập phá nhà dân oan, cộng phỉ gọi là “giải phóng mặt bằng
08: Cướp tài sản của các thương gia, cộng phỉ gọi là “đánh tư sản
09: Cấm người dân buôn bán, cộng phỉ gọi là “cải tạo thương nghiệp
10: Bỏ tù quân nhân, công chức của VNCH, cộng phỉ gọi là “học tập cải tạo
11: Vượt biên bị bắt, cộng phỉ gọi là “thằng phạm, con phạm
12: Vượt biên thành công, cộng phỉ bợ đở gọi họ là “khúc ruột ngàn dặm
13: Để sống sót cộng phỉ trở lại với nền kinh tế tư bản, cộng phỉ gọi là “đổi mới
14: Độc tài, bóc lột, cộng phỉ gọi là “kinh tế thị trường theo định hướng XHCN
15: Bỏ tù người tranh đấu cho tự do, dân chủ, cộng phỉ gọi họ là “phản động
16: Sách báo Dân chủ, cộng phỉ gọi là “tài liệu phản động, công cụ khủng bố
17: Chống Chệt, cộng phỉ nói: “có sai phạm về tư tưởng và nhận thức chính trị
18: Biểu lộ lòng yêu nước, cộng phỉ nói: “gây hận thù các dân tộc anh em’’
19: Ra trát đòi người nào đó để điều tra, giam cầm, cộng phỉ gọi là “giấy mời
20: Quốc-Hội cộng phỉ: là lũ hèn hạ, chỉ biết gật gù, cúi đầu, dạ-dạ, vâng-vâng.
21: Cộng phỉ gọi "quần chúng tự phát" là các hoạt động trong bóng tối như:
 . . . Ném chất dơ vào nhà dân, khiêu khích gây chuyện tại nhà thờ, chùa chiền.
 . . . Phương tiện thủ tiêu bằng nạn lưu thông, ngộ độc, thuốc quá liều, tự sát.
22: Công-An cộng phỉ: là bầy chó trung thành, dùng để cướp bóc, khủng bố
23: Đánh nguời, khổ hình, cộng phỉ gọi là “điều tra
24: Hối lộ, cộng phỉ gọi là “trao, nhận quà trên mức tình cảm
25: Kinh tế thê thảm, cộng phỉ gọi là “quá độ lên XHCN
26: Thời chiến, các bà đần độn nuôi phiến loạn, cộng phỉ tâng bốc là “mẹ chiến sĩ
 . . . Bây giờ, cộng phỉ cướp ruộng của mẹ chiến sĩ, mẹ chiến sĩ sáng mắt chưa?
27: Xâm lăng Kampuchea, cộng phỉ gọi là “nghĩa vụ quốc tế
28: Cộng phỉ Trường Chinh đấu tố mẹ
 . . . “Tao với mi không mẹ không con mà chỉ là kẻ thù giai cấp của nhau"
 . . . Tổng-bí-thư Trường Chinh tên thật là Đặng Xuân Khu sinh 9/2/1907 tại
 . . . làng Hành Thiện, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định, chết 1988 tại Hà Nội
=  = 
__._,_.___




Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link