Một
Đảng Dân chủ Xã hội tại Việt Nam?
http://www.youtube.com/watch?v=7IjHA-KloAg
Bàn tay của Mỹ trong sự thay đổi tại Việt Nam?
Cần sửa Nghị định 72 trước khi quá muộn
Cập nhật: 15:43 GMT - chủ nhật, 1 tháng 9, 2013
Media Player
Bà Phạm Chi Lan kêu gọi Chính phủ sớm nhìn
nhận và sửa sai với Nghị định 72, tránh tác động không tốt cho xã hội
BấmNghị định 72 có
hiệu lực từ ngày 01/9/2013 của Chính phủ Việt Nam hàm chứa nhiều điểm bất hợp
lý và có thể tạo kẽ hở và điều kiện cho lạm dụng quyền lực, hạn chế các quyền
tự do thông tin của người dân, theo bà Phạm Chi Lan, cựu thành viên Ban tư vấn
của Thủ tướng Chính phủ.
Trao đổi với BBC hôm Chủ Nhật, cựu Tổng Thư
ký, Phó Chủ tịch Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) kêu gọi nhà
nước, các cơ quan lập pháp, tư pháp và lập pháp sớm xem xét lại bản nghị định
về quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin trên mạng do Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng ký ban hành từ ngày 15/7.
Bà Phạm Chi Lan nói:
"Nghị định 72 gây ra nhiều bức xúc trong
xã hội nhất là trong cộng đồng mạng ở chỗ đưa ra những quy định ví dụ như cấm
các mạng đưa ra những thông tin có tính chất tổng hợp chung và chỉ được đưa đúng
mục tiêu của mạng đó..."
Cựu cố vấn Thủ tướng Chính phủ cho rằng nghị
định đã tạo ra một sự cấm đoán không cần thiết.
Bà nói: "Nếu với cách thức ngăn cấm như
vậy, tôi cho là không phù hợp với yêu cầu thông tin của bạn đọc ngày nay, của
người đọc ở khắp các nơi, nhất là với hoạt động của các trang mạng. Nó là một
sự cấm đoán không cần thiết và không đúng.
"Nó không đúng với quyền thông tin của
các trang mạng, cũng như quyền được thông tin của người dân, những người hay
đọc trên mạng."
Cựu quan chức lãnh đạo VCCI đưa ra lời kêu
gọi:
"Đối với Nghị định 72, tôi chỉ mong và hy
vọng Chính phủ có thể nhìn nhận vấn đề sớm hơn và sửa nó để cho đừng gây ra
những tác động không tốt với xã hội."
Các bài liên quan
27.08.13
21.08.13
12.08.13
08.08.13
VIẸT NAM -
Bài đăng : Thứ năm 22 Tháng Tám 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ năm 22
Tháng Tám 2013
Cư
dân mạng Việt Nam ra Tuyên bố
lên án Nghị định 72 đàn áp tự
do ngôn luận
Môt quán cà phê internet tại Hà Nội
REUTERS
Trọng Thành
Hôm qua, 21/08/2013, những người
sử dụng internet Việt
Nam ra một bản Tuyên bố chung phản
đối Nghị định
số 72 của Chính phủ
Việt Nam về « Quản
lý, cung cấp,
sử dụng dịch
vụ Internet và thông
tin trên mạng », ban hành
ngày 15/07/2013, dự
kiến có hiệu lực
từ ngày 01/09/2013. Bản Tuyên bố
lên án Nghị định 72 « có những
nội dung trái hoặc tiềm
ẩn việc thi hành tùy tiện
trái với Hiến pháp, Pháp luật
Việt Nam, Công ước quốc
tế về các quyền
Dân sự và Chính trị và Tuyên ngôn Nhân quyền Liên Hiệp
Quốc ».
Bản Tuyên bố của cư dân mạng Việt Nam lên án nghị định 72 có tên gọi đầy đủ là « Tuyên bố nghị định số 72/2013/NĐ-CP vi
phạm hiến pháp, pháp luật Việt Nam và các công ước Quốc tế mà Việt Nam tham gia ».
Hiện tại, đã có 108 người ký tên vào bản Tuyên bố, sẽ đón nhận chữ ký đến 19 giờ ngày 28/08/2013.
Đầu tháng 8/2013,
ngay sau khi được công bố chính thức, Nghị định 72 về kiểm soát Internet của chính phủ Việt Nam đã bị rất nhiều chỉ trích trong nước. Nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế lên án đây là một nghị định tiêu diệt tự do ngôn luận. Hoa Kỳ cũng bày
tỏ sự quan ngại đối với chủ trương hạn chế internet tại Việt Nam.
|
Từ Hà Nội, trả lời phỏng vấn RFI, Tiến sĩ Nguyễn Quang A – một trong những người ký tên vào bản Tuyên bố này – cho biết một số suy nghĩ của ông về Nghị định này :
« Thực sự là, cái nghị định này cản trở không chỉ internet của Việt Nam, mà cản trở sự phát triển chung của xã hội, cũng như kinh tế. (…)
Về cơ bản, nghị định này rất mập mờ. Chúng ta thấy là vài ba ông thứ trưởng của Bộ Thông tin – Truyền thông đã lên tiếng giải thích nó như thế này, chứ không phải như thế kia. Trong một văn bản quy phạm pháp luật mà đến những người soạn thảo, người thì nói như thế này, người thì nói như thế kia, thì sẽ tạo ra một cái cơ hội cho chủ yếu là bên an ninh họ có thể diễn giải một cách rất tùy tiện để đàn áp những người được cho là ‘‘vi phạm’’.
Có lẽ chủ yếu nhất là có một điều quy định rằng các trang thông
tin cá nhân thì không thể trở thành một ‘‘trang thông tin
tổng hợp’’. Thì người ta có thể dựa vào những quy định như thế để trấn áp những người nào mà họ thích.
Đây là một cái nghị định thực sự đã được chuẩn bị từ lâu rồi. Khoảng 2 năm trước, người ta đã tổ chức rất là nhiều hội thảo lấy ý kiến và đã đưa dự thảo nghị định này lên trên mạng để lấy ý kiến của người dân trong vòng 60
ngày. Sau khi đã hết các thủ tục theo luật định, thì dự thảo này đã được đặt lên bàn thủ tướng hơn một năm rồi. Nội dung mà thủ tướng đã ký ngày
15/07, thì cũng nguyên như dự thảo đã được thảo luận. Sở dĩ mà bây giờ, mà dư luận mới thực sự quan tâm, là bởi vì trong thời gian vừa qua, thì Nhà nước đã có những biện pháp rất là mạnh mẽ trong việc ngăn chặn các blogger.
Trong một thời gian rất ngắn, rất nhiều blogger đã bị bỏ tù. Và đấy gần như là một giọt nước tràn ly để dấy lên một phong trào phản đối nghị định này.
Tôi nghĩ rằng sự lưỡng lự của chính phủ để ngâm cái nghị định đó hơn một năm trời, rồi mới ký (cho thấy) họ không thể nêu một cách rất mạch lạc, rõ ràng là ý họ muốn cái gì.
Ở đây tôi cũng phải nói một điều nữa là Nghị định 72 này nó dài hơn nghị định trước đó, chủ yếu là ở những phần liên quan đến games lines và những thứ khác, chứ không phải những điểm mấu chốt mà bản Tuyên bố này nêu lên. Mà nếu xem lại cái quy định cũ, thì về cơ bản cũng gần gần như thế. Hay nói cách
khác, trước nó đã tù mù và cái quy định muốn siết chặt như thế cũng đã không thể siết được. Và với cái này người ta lại muốn siết chặt thêm nữa, thì tôi nghĩ rằng, họ cũng không thể đạt được cái mục đích của họ, trừ một mục đích là tạo cái cớ đế trừng trị người nào mà họ thích ».
__._,_.___
Blogger VN thách thức chế độ
độc đảng
Cập nhật: 10:25 GMT - thứ tư, 21 tháng 8, 2013
Sau những năm xung đột
và khó khăn, Việt Nam dần nổi lên ở châu Á như nền kinh tế công nghiệp hóa mới
nhất. Nhưng những thay đổi xã hội và kinh tế hiện tại lại thách thức sự cai trị
của nhà nước độc đảng, trong đó có sự phát triển sôi động của không gian blog.
Chuyên gia về Việt Nam Jonathan London phân tích phản ứng của nhà nước với các
blogger trong trường đấu chính trị đang thay đổi ở Việt Nam.
Hai thập niên trước, cứ 10,000 người Việt Nam mới có chưa đầy
một cái điện thoại, một tỉ lệ thuộc hàng thấp nhất thế giới. Ngày nay, ở đất
nước 90 triệu dân, cứ mỗi 100 công dân thì lại đếm được tới 135 chiếc điện
thoại.
Các
bài liên quan
Chủ đề liên quan
Tỷ lệ tiếp cận Internet cũng đã cất cánh. Cứ ba người thì có hơn
một người nối mạng so với tỉ lệ một trên 33 của một thập niên trước. Lịch sử rõ
ràng đã tăng tốc ở Việt Nam, mang đến cả cơ hội và những rủi ro.
Tác động của internet đối với văn hóa chính trị của Việt Nam trở
nên đột ngột và quan trọng. Cho tới gần đây, việc tiếp cận thông tin, tin tức,
quan điểm không bị kiểm duyệt về Việt Nam vẫn chỉ giới hạn trong phạm vi quan
chức có quyền.
Tình hình đã thay đổi sâu sắc. Có lẽ nổi bật nhất là việc viết
blog về chính trị nay trở nên phổ biến ở Việt Nam, bất chấp những nỗ lực của
nhà nước muốn nhổ rễ nó.
Hình thức viết blog chính trị ở Việt Nam cũng đa dạng.
Một số blogger có nguyện vọng thành nhà báo độc lập. Người khác
lại tập trung vào các vụ scandal và đồn đoán, nhất là nếu chúng liên quan tới
các đầu lĩnh chính trị của đất nước.
Những người khác quảng bá cho đối mới chính trị và cảnh ngộ của
các tù nhân lương tâm đang dần tiều tụy trong nhà tù Việt Nam. Những người này
được vô số blogger trên các trang mạng xã hội khác như Facebook tán thưởng và
tham gia.
Khi họ bị bịt miệng, qua việc bắt bớ hay cách nào khác, lại có
các blogger khác nhanh chóng thay thế và dồn dập cơn bão chỉ trích trên
internet phản đối chiến thuật đàn áp của nhà nước.
Khát khao thay đổi
Lên tiếng về chính trị ở Việt Nam kèm theo nhiều rủi ro.
Trong năm qua, một số blogger đã chịu án tù dài theo luật hà
khắc nhằm làm im tiếng các nhà bất đồng chính kiến và gieo sợ hãi trong dân
chúng.
Điều kiện tù đày ở Việt Nam có thể khắc nghiệt. Trong tù, hành
hạ thể xác và tinh thần – và cả chết sớm – là chuyện thường tình. Bên ngoài,
phân biệt đối xử với người thân của họ cũng đã thành lệ.
Mời quý vị đến với Việt Nam của đầu thế kỷ 21, quốc gia chín
mọng tiềm năng nhưng đang rạn nứt vì gánh nặng của một hệ thống chính trị không
hiệu quả.
Một đất nước khao khát hiện đại nhưng chính nhà nước của nó lại
thẳng tay trừng trị những kêu gọi thay đổi căn bản.
Các blogger của Việt Nam chỉ là một phần quan trọng của một
chiến dịch chưa từng có, tuy vẫn chỉ tổ chức lỏng lẻo. Nó nhắm tới việc cổ
động, thậm chí thuyết phục chính quyền độc đảng của Việt Nam thực hiện đổi mới
chính trị một cách căn bản.
Bị miệt thị là “kẻ thù” và “thế lực thù địch” bởi những yếu tố
bảo thủ trong chế độ, thường xuyên bị đe dọa, họ kiên quyết muốn thấy đất nước
mình phát triển những thể chế xã hội càng đa nguyên, minh bạch và dân chủ.
Không còn giấu giếm
Chủ tịch Trương Tấn Sang gặp Tổng thống Obama ở Nhà Trắng hồi
tháng Bảy
Trong quá khứ, blogger của Việt Nam giấu mình dưới những cái tên
giả trên mạng để tránh bị bắt và để bước một bước trước chính quyền.
Nhưng ngày càng có nhiều người Việt Nam lên mạng công khai để
được lắng nghe. Họ vẫn tiến hành cẩn trọng nhưng với sự tự tin và quyết tâm.
Thực vậy, trong một thời gian ngắn, bất đồng chính kiến một cách
công khai đã trở thành một đặc tính chắc chắn của xã hội Việt Nam. Văn hóa
chính trị của đất nước này đã thay đổi trên những khía cạnh cơ bản.
Và công khai kêu gọi đổi mới cũng không chỉ dừng ở giới trẻ thạo
công nghệ.
Đầu năm nay, 72 viên chức và nhà phân tích, còn làm việc và đã
về hưu, công khai kêu gọi kết thúc chế độ độc đảng ở Việt Nam. Kiến nghị 72 là
bước bạo dạn và tới nay đã có được 14.000 chữ ký, rất nhiều người trong số đó
vẫn nằm trong bộ máy của đảng – nhà nước.
Mặc dù bị nhà nước bác bỏ, bản kiến nghị vẫn tự do lưu truyền
trên mạng. Cuộc bàn luận công khai trên mạng đã là một bước ngoặt không tranh
cãi được trong sự phát triển chính trị của đất nước.
Thế nhưng, những sự kiện trên không thể xảy ra nếu đã không có các
thay đổi quan trọng trong chế độ.
Thực vậy, chính trị bên trong Đảng Cộng sản thường rất ảm đạm,
thậm chí chán nản, nhưng đã trở thành thú vị, Nó thể hiện một mức độ bất trắc
chưa từng thấy kể từ những năm 1940.
Chính trị bè phái mà đã kiềm giữ được trong quá khứ nay đã
nhường chỗ cho một cuộc đấu tranh công khai, phản ánh cuộc khủng hoảng lãnh
đạo.
Kinh tế trì trệ
Bản thân cuộc khủng hoảng này là sản phẩm của nhận thức rằng các
nhóm lợi ích và sự kém cỏi trong đảng làm xói mòn tương lai của đất nước. Để
hiểu được cuộc khủng hoảng này, người ta chỉ cần nhìn vào kinh tế.
Trong nhiều thập niên, Việt Nam là quốc gia nghèo nhất châu Á.
Chiến tranh và cấm vận của Mỹ và Trung Quốc khiến đất nước này nhìn chung bị cô
lập khỏi thương mại thế giới.
"Rõ ràng là có nhiều người sáng láng, có trình độ và quyết tâm
trong và ngoài đảng và nhà nước đang đấu tranh vì lợi ích của một trật tự xã
hội mới công khai và minh bạch hơn."
Thế nhưng đổi mới thị trường cuối thập niên 1980 và đầu những
năm 1990 làm bùng nổ tăng trưởng kinh tế. Lao động ở Việt Nam vẫn tương đối rẻ,
cộng với việc gần với Trung Quốc và các thị trường Đông Á khác, và mối quan hệ
ngày càng phát triển với châu Âu và châu Mỹ khiến đất nước này trở thành nam
châm thu hút đầu tư nước ngoài.
Trong giai đoạn này, Việt Nam đã cải thiện mức sống một cách
đáng kể, dù không đồng đều.
Tuy nhiên trong 5 năm qua, quỹ đạo tăng trưởng của Việt Nam đã
dần chậm lại do quản lý kinh tế sai lầm. Sai lầm quản lý là do các nhóm lợi ích
mà sản phẩm chính của nó là trác táng và lãng phí.
Trong khi kinh tế Việt Nam vẫn phát triển và sẽ tiếp tục phát
triển ở tỉ lệ vừa phải, năng suất của nó khá yếu ớt. Những đổi mới được đề
xướng từ thập niên 90 đã mất đi đà tiến.
Nhà nước thất bại trong việc giải quyết các vấn đề cơ bản một
cách đầy đủ, chẳng hạn như bế tắc trong cơ sở hạ tầng, nhu cầu về lực lượng lao
động có kỹ năng và minh bạch trong quản lý và điều tiết kinh tế.
Trong khi đó, quyền lực của nhà nước quá thường xuyên được những
người đứng đầu sử dụng cho chính họ và đồng minh của họ. Đất nước trở nên bức
bối.
Kiềm chế blog
Cho tới gần đây, câu trả lời thường lệ của chính quyền đối với
các kêu gọi đổi mới là trấn áp. Điều này đã làm vấy tên tuổi của Việt Nam và
làm yếu đi những nỗ lực tăng cường quan hệ với những quốc gia như Hoa Kỳ.
Không có dấu hiệu cho thấy các vụ đàn áp đang giảm đi. Nhưng nỗ
lực công khai thuyết phục đổi mới cũng không giảm.
Nhưng liệu tình hình có đang đến lúc dầu sôi lửa bỏng?
Trong những tháng gần đây, chính quyền đã sử dụng Điều 258 bộ
luật Hình sự Việt Nam, quy định nhiều năm giam giữ đối với tội danh “lợi dụng
các quyền tự do dân chủ” và xâm phạm “lợi ích nhà nước”.
Tháng trước, cảm thấy có cơ hội chính trị từ cuộc gặp giữa Chủ
tịch Việt Nam Trương Tấn Sang và Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama, 103 blogger đã
viết kiến nghị phản đối điều 258.
Chỉ vài ngày sau cuộc gặp, chính quyền Việt Nam ra Nghị định 72,
sẽ có hiệu lực vào ngày 01/09.
Nghị định này có vẻ giới hạn chặt chẽ việc viết blog chính trị
bằng cách cấm người dùng internet không được nhắc tới các “thông tin tổng hợp,”
trích lại “thông tin từ các hãng thông tấn nhà nước hoặc các trang web,” hay
“cung cấp thông tin chống Việt Nam; gây phương hại đến an ninh quốc gia, trật
tự an toàn xã hội; phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc".
Nhưng mục tiêu chính xác mà nghị định nhắm tới và khả năng thi
hành của nó vẫn không rõ ràng.
Tình hình khó đoán
Nhu cầu đọc tin qua internet ngày càng tăng
Chỉ vài tuần trước, một nhà hoạt động dũng cảm người Việt Nam kể
lại cách cô trốn khỏi nhà từ 4:30 sáng để tránh bị công an giữ, để tham gia
chiến dịch ủng hộ quyền chính trị.
Trong khi đó, hôm 13/08/2013, một nhóm nhỏ thanh niên Hà Nội,
những người khá năng nổ về chính trị trên mạng, bị đàn áp bạo lực, điện thoại
và máy tính xách tay của họ cũng bị tịch thu.
Cũng trong tuần đó, một nhân vật khá nổi trội của đảng Cộng sản
thúc giục đồng đội trước kia của mình ra khỏi Đảng để cùng tham gia đảng Dân
chủ - Xã hội mới chưa được thành lập.
Cuối tuần đó, trong một quyết định bất ngờ và kịch tính, nhà
nước trên thực tế đã bỏ án tù nhiều năm đối với hai nhà hoạt động trẻ. Một
người 21 tuổi, Phương Uyên, thậm chí còn được thả cho rời tòa, sau khi đã phê
phán tòa án.
Những diễn biến như thế không bình thường ở Việt Nam. Nó cho
thấy bộ máy nhà nước đang chịu áp lực khổng lồ và một khung cảnh chính trị mới
thú vị và khó đoán trước đang đến.
Những thay đổi này nhắc tôi nhớ tới chính trị chống chủ nghĩa
thực dân ở Việt Nam gần một thế kỷ trước. Khi đó, những người Việt Nam yêu nước
có địa vị khác nhau cùng họp lại để đấu tranh nhiều thập niên cho quyền tự
quyết, nhiều tự do hơn và một nền kinh tế công bằng hơn.
Ngày nay, người Việt ở các tầng lớp khác nhau đang cùng đứng dậy
cho rất nhiều lý tưởng tương tự. Nhưng họ phải giáp mặt với tầng lớp trên mà
tính chính danh đã bị xói mòn vì đấu đá chính trị nội bộ, quản lý kinh tế sai
lầm và các nhóm lợi ích.
Chính trị Việt Nam giờ dễ thay đổi. Liệu có xảy ra những thay
đổi căn bản hay không thì chưa chắc chắn. Tuy nhiên, rõ ràng là có nhiều người sáng
láng, có trình độ và quyết tâm trong và ngoài đảng và nhà nước đang đấu tranh
vì lợi ích của một trật tự xã hội mới công khai và minh bạch hơn.
Ở khắp các tầng lớp trong xã hội Việt Nam đang có khát khao thay
đổi. Khát khao ấy không bắt nguồn từ các lực lượng thù địch mà từ những người
Việt Nam khác nhau yêu đất nước của họ và muốn có tương lai tốt đẹp hơn càng
sớm càng tốt.
Tác giả là giáo sư kinh tế chính trị so sánh, đang dạy ở Đại học
Thành phố Hong Kong. BấmBản tiếng Anh của bài viết này đã đăng trên BBC
News Online, trong một phần của Mùa Việt Nam trên truyền hình và trang web BBC
tháng 8. Xem bài gần đây của ông trên BBC Tiếng Việt về 'Bấmcờ vàng'.
__._,_.___
05.08.13