THÁI ĐỘ TĂNG CƯ ỜNG HUNG HĂNG CỦA TQ TẠI
BIỂN ĐÔNG
--------------------------------------
THÁI ĐỘ TĂNG CƯ
ỜNG HUNG HĂNG
CỦA TQ TẠI BIỂN
ĐÔNG
Giáo sư Tiến
sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva,
04.10.2012
Mục đích của bài này là tìm hiểu THÁI ĐỘ TĂNG CƯ ỜNG HUNG HĂNG CỦA TQ TẠI BIỂN
ĐÔNG. Bài này viết ra để dự định trả lời cho Phỏng vấn của đài Phát Thanh theo
những câu hỏi sau đây : (i) Tình trạng suy thoái sản xuất hiện nay của những
Công ty Trung quốc ; (ii) Chế độ CSTQ đang lo lắng guồng máy Kinh tế ngưng trệ
; (iii) Tỉ dụ về việc tìm kiếm nhiên liệu và nguyên liệu tại Phi châu với thài
độ không chính đáng của Trung quốc; (iv) Nguy cơ thiếu nhiên liệu và nguyên liệu
cho phát triển Kinh tế ; (v) Thái độ hung hăng của Trung quốc tại Biển Đông,
Trường Sa, Trường Sa và quần đảo Senkaku / Điếu Ngư liên hệ đến việc nguy cơ
thiếu nhiên liệu và nguyên liệu; (vi) Kinh nghiệm của Nhật Bản trước đây.
(i)
Tình trạng suy thoái sản xuất hiện nay của những Công
ty Trung quốc
Việc suy thoái xuất cảng của TQ đã được Thống kê của nhà nước TQ đưa ra từ cuối
năm 2011 và nhất là đầu năm 2012. Cắt nghĩa về lý do suy thoái này là do khủng
hoảng Tái chánh/Kinh tế của Hoa kỳ và Liên Au. Thất nghiệp tại hai Thị trường
khổng lồ này làm giảm hẳn Mãi lực tiêu thụ của dân chúng của hai Thị trường khiến
việc đặt mua hàng hóa Trung quốc giảm xuống. Thêm vào đó, các nhà nước Hoa kỳ
và Liên Au tăng cường những biện pháp theo hướng Bả hộ Mậu dịch đối với hàng
hóa Trung quốc. Những quyết định theo hướng Bảo hỗ Mậu dịch được đưa ra công
khai bởi chính TT.Obama và Nghị Viện Liên Au.
Việc giảm xuất cảng trên đây của Trung quốc khiến nước này thấy nguy cơ của nền
Kinh tế chỉ chuyên chú vào xuất cảng, nghĩa là Kinh tế lệ thuộc vào sức tiêu thụ
của nước ngoài mà mình không làm chủ được.
Trong tháng 9 này, Thống kê của Trung quốc lại đưa ra những con số cho thấy việc
suy thoái chính tình trạng sản xuất của các Công ty Trung quốc mà lý do không
thuộc vào những yếu tố thị trường tiêu thụ nước ngoài, nhưng thuộc chính tình
trạng yếu kém những phương tiện sản xuất của các Công ty gốc Trung quốc, như
thiếu nguyên liệu và nhiên liệu. Bản Tin của Kelly Olsen (AFP, Thông Tấn Xã
Pháp) đánh đi từ Bắc Kinh ngày 01.10.2012, viết như sau: “Hoạt động sản xuất của
Trung quốc bị co cụm lại trong tháng 9 này theo con số của nhà nước đưa ra thứ
Hai vừa rồi. Con số này cho thấy ước lượng tăng trưởng bị giảm xuống hẳn. ».
Cũng theo Bản Tin này, chỉ tiêu tăng trưởng của Trung quốc rơi xuống 7.5% sánh
với 9.3% của 2011 và 10.4% của 2012.
Hoạt động sản xuất giảm xuống là có những lý do nội tại sản xuất của các Công
ty gốc nước này chứ không hoàn toàn do Thị trường tiêu thụ nước ngoài. Chính vì
những lý do nội tại sản xuất mà chúng tôi muốn tìm hiểu thái độ hung hăng cố chất
của Trung quốc tại khu vực Biển Đông hiện nay. Thái độ này liên quan đến việc
Trung quốc buộc phải tìm kiếm nguyên liệu và nhiên liệu cho nền sản xuất nói
chung của nước mình
(ii)
Chế độ CSTQ đang lo lắng guồng máy Kinh tế ngưng trệ
Trước hết, chúng tôi nói về tính liên hệ giữa ba Lãnh vực Kinh tế quốc gia. Đây
là sự tiếp nối của ba Lãnh vực Kinh tế không thể cắt ngang được.
Những hoạt động Kinh tế quốc gia được các Nhà Kinh tế phân biệt ra ba Lãnh vực
Kinh tế rõ rệt và tuần tự nối tiếp nhau. Yếu kém một trong ba Lãnh vực Kinh tế ấy,
nền Kinh tế quốc gia bị ngưng trệ. Ba Lãnh vực đó là : Lãnh vực Kinh tế thứ nhất
là Tìm kiếm Nguyên Liệu và Nhiên liệu để cung cấp cho Lãnh vực Kinh tế thứ hai.
Lãnh vực Kinh tế thứ hai này là Biến chế nguyên liệu thành hàng hóa sẵn sàng
cho Tiêu thụ. Lãnh vực Biến chế được gọi là Lãnh vực Kỹ nghệ. Lãnh vực Kinh tế
thứ ba gồm những Dịch vụ trong đó Dịch vụ Thương mại là quan trọng nhất. Dịch vụ
này cần có khối người Tiêu thụ có khả năng tài chánh dồi dào để mua hàng hóa,
nghĩa là có Mãi lực tiêu thụ.
Trung quốc tất nhiên phải lo lắng cho nền Kinh tế của mình : Thực vậy nền Kinh
tế Trung quốc hiện nay chú tâm vào Lãnh vực Kinh tế thứ hai tức là kỹ nghệ biến
chế hàng hóa để xuất cảng. Vì vậy mà Kinh tế Trung quốc hiện nay có hai cái Lệ
thuộc : Lệ thuộc thứ nhất là vào Lãnh vực Kinh tế thứ nhất : tìm kiếm và cung cấp
nhiên liệu và nguyên liệu cho Kỹ nghệ và Lệ thuộc thứ hai là vào hai Thị trường
Tiêu thụ lớn Hoa kỳ và Liên Âu.
Tình trạng khan hiếm nguyên liệu và nhiên liệu lúc này và sự yếu kém khả năng
Tiêu thụ ở hai Thị trường Hoa kỳ và Liên Âu khiến Trung quốc phải cấp bách lo lắng
về việc ngưng trệ Kinh tế của mình chính yếu đặt vào Lãnh vực Kinh tế thứ hai
là kỹ nghệ biến chế hàng hóa.
(iii) Nguy
cơ thiếu nhiên liệu và nguyên liệu cho phát triển Kinh tế
Oû trên, chúng tôi đưa ra tính cách Lệ thuộc của Kinh tế Trung quốc khi nhìn về
ba Lãnh vực Kinh tế chính của một quốc gia. Nếu nhìn riêng về Kỹ nghệ Biến chế
hàng hóa của những Công ty, chúng ta thấy việc sản xuất hàng hóa của một Công
ty tùy thộc vào những yếu tố sau đây theo Công thức quốc tế về Sản xuất Xí nghiệp
:
Q =
f ( K, L, T)
Lượng sản xuất Q tùy thuộc vào
(1) K
(Capital) : việc sử dụng vốn ;
(2) L
(Labour) : việc sử dụng Nhân lực và
(3) T
(Technology) : việc sử dụng Kỹ thuật.
Công ty Trung quốc có ưu điểm
là có thể sử dụng Nhân lực L với giá rẻ bóc lột. Còn việc sử dụng vốn K chính yếu
là cho nguyên liệu thì khi nguyên liệu thiếu thốn, có vốn cũng khó lòng mua được.
Về phương diện sử dụng Kỹ thuật, đó là vấn đề nhiên liệu. Kỹ thuật dựa trên máy
nổ không thể không có nhiên liệu dầu nhớt.
Kinh tế Trung quốc là Kinh tế bắt đầu phát triển sánh với những nền Kinh tế của
nhóm G8. Nhóm G8 đã chiếm cứ những nguồn nhiên liệu và nguyên liệu trước Trung
quốc. Nguồn nhiên liệu và nguyên liệu của Nam Mỹ coi như thuộc lãnh vực của Hoa
kỳ, còn Phi châu đã có liên hệ lâu đời với Âu châu. Trung quốc hung hăng và với
cách thế bất chính xâm nhập Phi châu có thể tạo ra những tranh chấp với Âu
châu. Những cuộc Cách Mạng ở Bắc Phi và Trung Đông đã làm cho Trung quốc mất đi
một số nguồn lớn về nhiên liệu. Nếu nhìn chính trong nội địa Trung quốc, chúng
ta không thấy nguồn nhiên liệu dầu lửa mà chỉ có than đá đã bị khai thác quá
lâu đời gần cạn rồi.
Chính việc thiếu thốn nguyên liệu và nhiên liệu này khiến việc phát triển Lãnh
vực biến chế hàng hóa của Trung quốc có nguy cơ ngưng trệ.
(iv) Tỉ
dụ về việc tìm kiếm nhiên liệu và nguyên liệu tại Phi châu với thài độ không
chính đáng của Trung quốc
Trung quốc trong một số năm rồi, đã thiết lập quan hệ mới những nước Phi châu
dưới chiêu bài hợp tác phát triển Kinh tế. Trung quốc bỏ vốn ra đầu tư hoặc cho
vay vốn ưu đãi cho một số nước Phi châu.
Kỳ họp thứ tư vừa rồi giữa Trung quốc và một số nước Phi châu là tại Bắc Kinh
ngày 19.07.2012. Bị quốc tế công kích và mang mặc cảm đi lừa những nước nghèo để
thu góm nhiên liệu và nguyên liệu, Chủ tịch Hồ Cẩm Đào đã phải giả hình tuyên bố
như sau: «Trung quốc la nước lớn nhất trong những nước đang phát triển, và Phi
châu, một lục địa gồm nhiều nước nhất. Nhân dân Trung quốc và nhân dân Phi châu
nối kết với nhau bằng những tương quan đồng đều, bằng sự chân thực và tình hữu
nghị, và đang hỗ trợ cho nhau trong việc phát triển chung. «
Cũng chính trong cuộc họp này tại Bắc Kinh, Tổng thống Nam Phi đã không ngần ngại
tuyên bố lên sự thật của việc nối kết này. Ông tuyên bố : «Việc Trung quốc cam
kết giúp phát triển Phi châu chính yếu là để cung cấp cho mình những nguyên liệu«
Mộ số những tài liệu chứng minh rằng mục đích của Trung quốc là đi thâu gom
nhiên liệu và nguyên liệu, bất chấp sự tôn trọng những gía trị nhân bản và dân
tộc địa phương :
=>
Điển hình là vụ Soudan mà Trung quốc đã vì nhiên liệu mà cung cấp võ khí va ủng
hộ tại Liên Hiệp Quốc cho chế độ bạo tàn Al-Bachir.
=>
Thống kê các nước Phi châu cho thấy rằng năm 2005, chỉ có 14 nước Phi châu có Bảng
Cân Đối Thương mại dương. Những nước này là những nước sản xuất nguyên liệu và
dầu lửa xuất cảng qua Trung quốc. Trong khi ấy, 30 nước có Bảng Cân Đối Thương
mại âm. Đó là những nước không có dầu lửa và nguyên liệu nhưng bị tràn đầy những
hàng may dệt, những đồ mỹ phẩm giả, những thuốc giả và những hàng rẻ tiền của
Trung quốc.
=>
Cách thế thâu tóm nguyên liệu và nhiên liệu là ủng hộ các chế độc độc tài, cho
hối lộ những lãnh đạo nước này. Dân chúng địa phương không bao giờ được hưởng
những món tiền vốn cung cấp bởi Trung quốc.
Không cần phải tìm hiểu cách thế thâu gom nguyên liệu và nhiên liệu tại Phi
châu. Chúng ta cứ nhìn trường hợp Việt Nam thì thấy rõ mục đích của tình hữu
nghị giữa Việt Nam và Trung quốc với những chữ vàng khè ! Hãy nghĩ đến vụ
Bauxite Tây nguyên !
(v)
Thái độ hung hăng của Trung quốc tại Biển Đông, Trường Sa,
Trường Sa và quần đảo Senkaku / Điếu Ngư liên hệ đến việc nguy cơ thiếu nhiên
liệu và nguyên liệu
Khi mà Tổng thống Nam Phi tuyên bố trong chính Hội nghị tại Bắc Kinh rằng : «
Việc Trung quốc cam kết giúp phát triển Phi châu chính yếu là để cung cấp cho
mình những nguyên liệu «, thì Trung quốc phải ý thức rằng việc đi thâu gom
nguyên liệu và nhiên liệu một cách bất chính đang bị đe dọa và thâu hẹp lại.
Hành động thu góm này của Trung quốc đang bị những đe dọa lớn dần :
=>
Dân chúng các nước Phi châu nhìn việc thâu gom nguyên liệu và nhiên liệu của nước
mình như sự bán đứng những tài nguyên của quốc gia cho Trung quốc bởi những nhà
lãnh đạo độc tài.
=>
Các nhà độc tài Phi châu bán tài nguyên quốc gia cho Trung quốc cũng phải lo sợ
vì chính Tổng thống Nam Phi đã thẳng thừng tuyên bố ra cái thâm ý của Trung quốc.
=>
Những cuộc Cách Mạng tại Bắc Phi và Trung Đông làm mất một số nước lớn cung cấp
nhiên liệu cho Trung quốc.
=>
Ai cũng hiểu cái thái độ cố chấp ủng hộ của Trung quốc cho Tổng thống Syrie giết
dân là do sự cố thủ của Trung quốc giữ lấy nguyên liệu và nhiên liệu của nước
này.
=>
Thái độ ủng hộ của Trung quốc cho chế độ hiện hành tại Iran cũng là do mục đích
thâu gom nguyên liệu, nhất là nhiên liệu từ Iran.
=>
Phi châu cũng là nguồn cung cấp nguyên liệu và nhiên liệu cho Hoa kỳ và nhất là
cho Âu châu. Âu châu có mối liên hệ truyền thống với Phi châu, nên sự đối kháng
của Âu châu có sức mạnh đánh bật Trung quốc ra khỏi Phi châu.
Với ý thức của Phi châu biết âm mưu của Trung quốc, với sự lớn mạnh đối kháng của
chính Phi châu và với sự cạnh tranh nguyên liệu và nhiên liệu của Hoa kỳ và nhất
là của Âu châu, Trung quốc thấy rõ rệt mình bị đe dọa thiếu nguyên liệu và
nhiên liệu cho sự phát triển Kinh tế.
Thấy bị đe dọa như vậy, Trung quốc chỉ còn cách :
*
Nối kết với Nga, một nước dồi dào về nhiên liệu như dầu hỏa, nhất là khí đốt. Nối
kết với một số nước vùng Trung Á có nhiều nhiên liệu và nguyên liệu. Nhưng sự nối
kết với Nga không dễ dàng vì Nga, một nước lớn, vốn dĩ cạnh tranh với hàng xóm
Trung quốc và không muốn Trung quốc lớn mạnh hơn mình để nắm vùng Trung Á vốn
chịu ảnh hưởng như « chư hầu « của Nga trước đây.
*
Trung quốc chỉ còn một con đường mà họ cảm thấy như mình có thể « lấy thịt đè
người«, đó là bành trướng thế lực trấn át tại Vùng Biển Đông. Thực vậy, vùng Biển
Đông, Hoàng Sa, Trường Sa và quần đảo Senkaku / Điếu Ngư chứa đựng ở dưới mặt
nước những nguồn nhiên liệu và nguyên liệu. Thái độ cố chấp, hung hăng của của
Trung quốc tại Biển Đông, nhất là cái Lưỡi Bò đỏ chót, có liên hệ đến nguyên liệu
và nhiên liệu là như vậy. Ngoài vấn đề nhiên liệu, nguyên liệu, tương lai cung
cấp đồ ăn cho khối người khổng lồ Trung quốc là từ Biển. Nếu đồng bằng ở đất liền
bị thu hẹp do nhân số tăng, mở kỹ nghệ chiếm mặt bằng và do đó nông nghiệp giảm
xuống, thì Biển là lãnh vực khai thác đồ ăn với chiều sâu của Biển và nguồn Hải
sản tự sinh dồi dào.
(vi) Kinh
nghiệm của Nhật Bản trước đây.
Việc Trung quốc, dưới chiêu
bài mơn trớn giúp phát triển Kinh tế Phi châu, nhưng mục đích là thu góm nguyên
liệu bằng những cách không chính đáng, trước sau gì cũng làm phát sinh tranh chấp
với những nước đã kỹ nghệ hóa của Âu châu nói riêng. Khi Kỹ nghệ Nhật bản phát
triển, Nhật cũng đã làm như Trung quốc. Nhưng rồi những tranh chấp xẩy ra và Nhật
bản đã phải ra đi.
Chính những cuộc tranh chấp về
nguyên liệu và nhiên liệu này đã tạo ra những bất ổn chính trị tại những nước
Phi châu mới thâu hồi Độc Lập. Những Chính quyền Hoa kỳ, nhất là Â châu Anh,
Pháp không trực tiếp đánh bật Trung quốc ra khỏi Phi châu, nhưng chính những đại
Công ty liên quốc gia của Hoa kỳ và Âu châu có sức mạnh hỗ trợ các Nhóm Chính
trị địa phương tại những nước Phi châu để làm « đảo chính « , rồi tịch thu những
nhượng quyền khai thác tài nguyên cho Trung quốc bởi những lãnh đạo cũ ăn hối lộ
bán tài nguyên quốc gia, nghĩa là đánh bật những khai thác bất chính của Trung
quốc ra khỏi nước họ. Xin lưu ý rằng một số lớn những những lãnh đạo các Nhóm
Chính trị địa phương Phi châu đều học tại Anh, Pháp, và phần lớn có vợ « đầm «
Anh hay Pháp. Chúng tôi xin kể ra đây hai tỉ dụ :
Trước đây Mỹ rất ngại vào Phi
châu vì mặc cảm đối với dân da đen mà họ đã xử đối tại Mỹ. Nhưng cách đây 30
năm, một hãng dầu Mỹ được Tổng thống Gabon mời vào. Chưa được một năm, Tổng Thống
Gabon bị lật do cuộc Đảo chánh. Nhóm đảo chánh được cung cấp súng đạn và tài trợ
bởi một hãng dầu của Pháp.
Chính khi chúng tôi làm cố vấn
Tài chánh cho nhóm Bongo tại Congo Brazyville cách đây 25 năm. Thời ấy,Nhật bản
có phong trào đi mua nợ cho những nước nghèo, với mục đích nước này nhượng quyền
khai thác nguyên liệu. Khi tôi làm cố vấn cho nhóm Bongo, thì một Công ty Nhật
mua nợ và có nhượng quyền khai thác gỗ quý tại khu vực miền bắc Brazaville. Một
cuộc Đảo chánh xẩy ra và tân Tổng thống thu lại nhượng quyền khai thác. Công ty
Nhật phải cuốn gói ra đi.
Khi Trung quốc mua chuộc quyền
hành một cách bất chính để có quyền khai thác nguyên liệu và nhiên liệu, thì
khi quyền hành mới lên thay thế, cái nhượng quyền ấy dễ bị thâu hồi !
Giaùo
sö Tieán só NGUYEÃN PHUÙC LIEÂN, Kinh teá
Geneva,
04.10.2012