Saturday, September 23, 2017

ĐỨC TGM KIỆT NÓI ĐÚNG



2009.2008—20.09.2017
KỶ NIỆM BÀI PHÁT BIÊU CAN ĐẢM & CỨNG RẮN
CỦA ĐỨC TGM. NGÔ QUANG KIỆT TẠI HÀ NỘI:

ĐỨC TGM KIỆT NÓI ĐÚNG

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 28.09.2008. Cập nhật (9 năm sau): Geneva, 21.09.2017


Image result for ĐỨC TGM KIỆT

Cập nhật (9 năm sau): Geneva, 21.09.2017
AI ĐÃ ÂM MƯU LOẠI NHỮNG CHỦ CHĂN CỨNG RẮN ?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TGM NGÔ QUANG KIỆT NGÀY 20.09.2008
Nguyễn Phúc Liên, Geneva  20.09.2017

Đã 9 năm rồi, chúng ta hy vọng ở cuộc đấu tranh tự phát của Giáo dân Công giáo Hà nội qua những vụ Đất đai của Tòa Khâm sứ Hà Nội và những đất đai của xứ Thái Hà. Cuộc đấu tranh rất anh dũng và có Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT cứng rắn đứng mũi chịu sào. Nhưng rồi một âm mưu trong nội bộ Hàng Giám mục cùng với cánh tay “lông lá” của CSVN vươn tới Vatican qua Hồng Y Tarciso Bertone, Chủ Tịch Văn Phòng Quốc Vụ Khanh, Toà Thánh Vatican (Hông Y Quốc vu khanh gốc Ý-tà-lồ) khiến cuộc đấu tranh đã xẹp xuống.

NHƯNG AI ĐÃ ÂM MƯU TRONG VIỆC DẬP TẮT CUỘC ĐẤU TRANH “ĐÒI CÔNG LÝ” để có HÒA BÌNH này ?.

Tiếp theo đó, nhìn lại cuộc đấu tranh của Giáo dân Công giáo Giáo phận Vinh dưới thời Đức Giám mục CAO ĐÌNH THUYÊN. Cuộc đấu tranh hoàn toàn khởi sắc và cứng rắn. Để bầy tỏ ý chí cứng rắn ấy, Đưc Giám Mục CAO ĐÌNH THUYÊN đã nhắn cho CSVN biết khi đám người Việt Cộng muốn đe dọa Đức Giám Mục, Ngài nói:”Giáo phận Vinh không phải chỉ có một Cao Đình Thuyên đơn độc, mà có tới 500’000 Cao Đình Thuyên sẵn sàng đứng lên!”

Chúng tôi rất khâm phục hai Vị Giám Mục đã luôn luôn đứng ở đấu sóng ngọn gió của những cuộc đấu tranh của Giáo dân!

Nguyên văn bài phát biểu của ĐTGM Ngô Quang Kiệt khi chưa bị Việt Cộng cắt xén:
Cũng thời gian này, cách đây 9 năm sau những Lời Phát Biểu của Đưc TGM NGÔ QUANG KIỆT, báo đài CSVN đã xuyên tạc  để mạ lỵ trắng trợn TGM Ngô Quang Kiệt. Chúng tôi đã viết Bài Nhận Định Theo Dòng Thời Sự và khẳng định rằng:"ĐỨC TGM KIỆT NÓI ĐÚNG !". Đồng thời Nhân sỹ NGUYỄN AN QUÝ, từ Seatle Hoa kỳ cũng đã viết Bài nhận định về Lời phát biểu của TGM Ngô Quang Kiệt mà chúng tôi đăng kèm dưới đây như Bài Đọc Thêm: "ĐỨC TGM NGÔ QUANG KIỆT NÓI NHỮNG ĐIỀU HIỂN NHIÊN".
Nguyễn Phúc Liên, Geneva 20.09.2017


Trong bài đáp lời UBND Hà Nội, Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT nói:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam... "

Ngài nói tiếp những lời để diễn tả những lý do tại sao Ngài có thể nói như vậy. Nhưng Báo Chí , Đài Thát Thanh và Đài Truyền Hình CSVN đã chỉ trích vỏn vẹn những lời trên đây mà không trích  những lời Ngài nói tiếp theo. Đây là việc thông tin với chủ ý hèn hạ mạ ly Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT. Đám Báo Đài bồi bút, bồi mõm CSVN đả ấu trĩ kết án Đức TGM KIỆT  là phản Quốc.

Nhiều người đã trích đoạn tiếp theo câu nói trên để cho công luận biết rằng đám bồi bút bồi mõm CSVN có đầu óc không ngay thẳng (Malhonnete) trong việc chỉ trích dẫn ra vỏn vẹn những lời nói trên của Đức TGM KIỆT. Không những chúng không còn lương tâm mà còn muốn độc giả, thính khán giả cũng trở thành thù địch với Đức TGM KIỆT.

Riêng tôi, tôi không cần phải trích những lời nói tiếp theo lời nói trên mà vẫn thấy rằng Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT nói hoàn toàn ĐÚNG về chế độ CSVN độc tài và tham nhũng. Tôi chỉ cần đọc vỏn vẹn những lời nói trên đây, không cần đọc những câu tiếp cắt nghĩa của Ngài, cũng thấy Đức TGM KIỆT nói rất ĐÚNG.


HAI CÂU NÓI,
HAI KẾT LUẬN KHÁC HẲN NHAU

Hãy phân biệt hai câu nói sau đây:

Câu nói thứ nhất:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam"

Câu nói thứ hai:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi mang cái Quốc tịch Việt Nam"

Câu nói thứ hai này giống nghĩa với câu:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi thấy mình là Người Việt Nam“

Nếu Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT nói ra những lời theo Câu nói thứ hai này, thì tôi kết luận liền rằng Ngài là người phản Quốc, mất gốc, cho dù suốt đời Ngài viết hàng trăm ngàn trang để cắt nghĩa câu nói vừa thoát ra.

Thực vậy, về phương diện ý nghĩa Câu nói thứ hai này, tôi đã thẳng thắn công kích ngay cả một số bạn bè Việt Nam. Có những người bạn cùng học bên này, khi vào Bar ban đêm gặp gái, thường tuyên bố mình là người Nhật... Tôi đã thẳng thắn la lên rằng không được chối bỏ Quốc tịch, cái gốc của mình như vậy. Sinh ra, mang Quốc tịch Việt Nam, gốc Người Việt Nam, dù xứ mình nghèo khổ, mình cũng phải luôn luôn hãnh diện mình là Người Việt Nam, Quốc tịch Việt Nam.

Vì vậy, nếu Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT nói rằng Ngài nhục nhã là NGƯỜI Việt Nam hay nhục nhã mang QUỐC TỊCH Việt Nam, thì tôi không cần phải nghe những cắt nghĩa tiếp theo nữa, mà kết luận ngay rằng Ngài là người phản Quốc, mất gốc.

Nhưng Đức TGM đã suy nghĩ chín chắn và hoàn toàn sáng suốt khi nói Câu thứ nhất:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam"

Báo Đài CSVN đã trích câu này ra để tuyên truyền kết luận mạ lỵ Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT theo ý nghĩa Câu thứ hai mà Ngài không bao giờ nói. Câu thứ hai là:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi mang cái Quốc tịch Việt Nam"

hoặc:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi thấy mình là Người Việt Nam“

Như vậy Báo Đài CSVN đã chủ trương làm hai điều vô lương tâm: (1) Chỉ trích dẫn vỏn vẹn Câu thứ nhất mà không trích những lời nói tiếp để cắt nghĩa tại sao nói như vậy; (2) Tuyên truyền và kết luận mạ lỵ Đức TGM KIỆT theo ý nghĩa Câu nói thứ hai mà Ngài đã sáng suốt không bao giờ nói.


CSVN KHÔNG PHẢI LÀ
NƯỚC VN VÀ DÂN TỘC VN

Có một cựu sinh viên tại Thụy sĩ, muốn làm ăn với CSVN, nên ăn cắp lá thư của tôi để gửi về Bộ Nội Vụ CSVN để mách lẻo. Một người thuộc Bô Nôi Vụ đã lấy được thư đó và gửi ngược lại Thụy sĩ cho tôi. Tôi đã viết thẳng cho Bộ Nội Vụ rằng muốn có thông tin về tôi, thì hỏi thẳng tôi để tôi trả lời trực tiếp cho đúng sự thực, chứ đừng hỏi  qua những kẻ muốn mách lẻo để lấy điểm, bịa đặt không trúng sự thực.

Đồng thời tôi cũng phân biệt cho CSVN biết rằng CSVN không phải là NƯỚC Việt Nam và không phải là DÂN TỘC Việt Nam. Tôi lấy tỉ dụ sau đây:

NƯỚC Việt Nam và DÂN TỘC Việt Nam ví như dòng sông triền miên chảy từ đời này sang đời kia và còn mãi mãi. Chính trị trên đất NƯỚC Việt Nam và đối với DÂN TỘC Việt Nam chỉ là những gợn sóng lăn tăn trên mặt nước sông. Những gợn sóng lăn tăn khi ẩn khi hiện. Chủ nghĩa Cộng sản là thể chế Chính trị lúc này nhô lên, nhưng rồi lặn xuống như gợn sóng. Vì vậy không thể coi gợn sóng lăn tăn, Chính trị CSVN, là dòng nước sông triền miên chảy của DÂN TỘC Việt Nam và của NƯỚC Việt Nam.

Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT không bao giờ nói Ngài nhục nhã vì Quốc tịch Việt Nam, vì Nước Việt Nam, nghĩa là vì dòng nước sông DÂN TỘC và NƯỚC Việt Nam chảy triền miên. Nhưng Ngài cảm thấy nhục nhã cho Chính trị CSVN, một gợn sóng lăn tăn mà tự coi mình là dòng nước sông để bắt NƯỚC Việt Nam chịu cảnh kém phát triển, bắt DÂN TỘC Việt Nam sống trong độc tài theo lệnh của đảng CSVN.

Chính vì coi đảng CSVN, coi Chính trị XHCN là NƯỚC VN, là DÂN TỘC VN, nên Báo Đài CSVN kết án Đức TGM KIỆT là phản Quốc, phản Dân tộc, trong khi ấy Ngài chỉ cảm thấy nhục nhã vì gợn sóng thể chế Chính trị CSVN.

Thực vậy, nếu chỉ có vỏn vẹn Câu nói thứ nhất:

"Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam"

mà không cần nói tiếp, thì Báo Đài CSVN cũng không thể nào kết luận được Đức TGM KIỆT là phản Quốc được.

Chính trị quy định quyền hạn xử dụng, được phép đi lại hàm chứa trong HỘ CHIẾU. Cũng vậy, những nước khác, tùy sự giao hảo, chấp nhận thể chế Chính trị hiện hành của một nước, mà cho phép người cầm HỘ CHIẾU nhập cảnh hay không và cư ngụ được bao lâu. Người cầm cái HỘ CHIẾU không khổ tâm vì mình là NGƯỜI Việt Nam, nhưng nhục nhã là phải ràng buộc cực khổ đối với những quy định kềm kẹp từ thể chế Chính trị CSVN cấp phát Hộ Chiếu ấy, rồi chịu những ràng buộc Chính trị, Ngoại giao từ những nước mà mình xin nhập cảnh. Nếu có nước không chấp nhận cho người mang Hộ Chiếu CSVN hiện hành vào nước mình, không phải là vì lý do người ấy gốc là Dân Tộc Việt Nam, mà là vì người ấy mang Hộ Chiếu của một thể chế Chính trị mà nước đó không chấp nhận.

Mang HỘ CHIẾU là sự ràng buộc vào một thể chế Chính trị.

Vì vậy, Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT khi nói rằng Ngài nhục nhã khi cầm cái HỘ CHIẾU là nói rằng Ngài nhục nhã cho cái thể chế Chính trị đã cấp HỘ CHIẾU cho Ngài với tất cả ràng buộc độc tài. Là Công dân một nước, Ngài có quyền bầy tỏ quan điểm đối với một thể chế Chính trị được coi như một gợn sóng lăn tăn trên dòng nước sông chảy triền miên của DÂN TỘC, của NƯỚC Việt Nam. Ngài không phản lại DÂN TỘC và NƯỚC Việt Nam. Nhưng Ngài có quyền ưng theo hay phủ nhận thể chế Chính trị đang có ở NƯỚC VN và đang cai trị DÂN TỘC VN.

Chính tôi, cho dù CSVN cấp phát cho tôi HỘ CHIẾU, nhưng tôi xé bỏ nó và dục thùng rác, tôi thách những tên Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng nói tôi là phản quốc, mất gốc, phản lại DÂN TỘC mà tôi đang cố thủ giữ lấy Quốc tịch Việt Nam. Ngược lại, tôi thẳng thắn nói rằng những tên Hồ Chính Minh, Phạm Văn Đồng và cả bọn CSVN hiện nay là phản Quốc, phản bội lại Tổ Tiên vì chúng đã ký bán Hoàng Sa, Trường Sa cho Trung quốc.

 
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 28.09.2008. Cập nhật (9 năm sau): Geneva, 21.09.2017






Bài đọc thêm
ĐỨC TGM NGÔ QUANG KIỆT
NÓI NHỮNG ĐIỀU HIỂN NHIÊN
Đức Tổng Giám Mục Hà Nội Đã Nói Sự Thật Quá Hiển Nhiên:
“…chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam, đi đâu cũng bị soi xét …“
Nguyễn An Quý

Từ sáng sớm ngày 19 tháng 9 năm 2008, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã huy động một lực lượng hùng hậu gồm một số chó nghiệp vụ, một lũ côn đồ khá đông  và hằng trăm công an đủ loại, có cả ông tướng công an Nguyễn Đức Nhanh trực tiếp chỉ huy đội xe cơ giới đến đập phá Toà Khâm Sứ. Cả thế giới bàng hoàng khi hay tin Toà Khâm Sứ bị đập phá.

Ngày 20 tháng 9 năm 2008, Uỷ Ban Nhân Dân thành phố Hà Nội lại tổ chức một cuộc họp và có mời Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đến tham dự. Nội dung của buổi họp không thấy được phổ biến, nhưng qua lời phát biểu của Đức Giám Mục Hà Nội thì được biết buổi họp của Uỷ Ban nhằm mục đích kể công với Đức Cha Kiệt là Uỷ ban Hà Nội đã ban ân huệ cho Giáo phận Hà nội trong những năm vừa qua như được phép tổ chức các lễ hội, được phép tổ chức các ngày lễ Noel…đó là điều thứ nhất, còn điều thứ hai tức về chuyện Toà Khâm Sứ thì ông Chủ tịch Uỷ ban có đề cập ngoài vấn đề pháp lý, chúng ta phải cư xử theo tình người.

Người viết xin mở dấu ngoặc ở đây để nói về lời tuyên bố của ông Chủ tịch khi đề cập đến tình người trong cách hành xử về vụ việc Toà Khâm Sứ. Thật sự thì cũng rất éo le vì chuyện văn chương chữ nghĩa của các nhà đỉnh cao trí tuệ thường  khác với những người Việt Nam con rồng cháu tiên bình thường . Cứ xem đám đỉnh cao trí tuệ này đã giải quyết vụ Thái Hà và Toà Khâm Sứ theo tình người VC như thế nào thì rõ, tình người VC khác với tình người của người Việt Nam và cả nhân loại. Quả thật, thế gới đã ngậm đắng nuốt cay trong suốt thời gian qua, khi nhìn thấy sự việc lạ đời của một nhà nước tự xưng là nhà nước pháp quyền, lại đi đối phó với những người dân hiền hoà một cách điên rồ. Thế giới đã chứng kiến qua hình ảnh được đưa lên Net về cái tình người mà họ đang dùng là xịt hơi cay, đánh chảy máu mặt bà già, đánh bể đầu nhà báo Ben Stocking, tình người VC là những chiếc xe ủi đất cày phá Toà khâm Sứ, tình người VC là cho thành phần bất hảo đến đập phá đền Thánh Giêrađô Thái Hà, bắt Tượng Đức Mẹ Sầu Bi và Thánh Giá nhốt vào thùng sắt. Họ đã đem Mẹ và Thánh Giá đi đâu? chắc có lẻ để bắt Đức Tổng Kiệt phải trả tiền nộp phạt một triệu bảy trăm ngàn năm trăm đồng để đổi lại Tượng Đức Mẹ và Thánh Giá .

Xem ra tình người VC là của lủ vượn người, nên thường khác với tình người của nhân loại.

Đó là chuyện tình người mà Uỷ Ban  Nhân Dân thành phố Hà Nội đã nhấn mạnh khi nói chuyện với Đức TGM Ngô Quang Kiệt.

Bài phát biểu của Đức TGM Ngô Quang Kiệt được ghi âm rất rõ ràng, cả thế giới đều được nghe rõ mồn một với giọng nói khá bình tĩnh của một vị mục tử khi đang hiên ngang đối diện với bạo lực.

Khi đề cập đến vấn đề Uỷ Ban kể công với Giáo hội Công giáo, Đức Tổng Giám Mục đã phát biểu  rất chính xác và rất tình người qua câu nói :

“ Trước hết ông chủ tịch có nói rằng: Uỷ ban nhân dân thành phố đã tạo rất là nhiều điều kiện cho Giáo hội Công giáo trong những năm qua, nhất là dịp lễ Noel…chúng ta phải công nhận trong những năm gần đây có nhiều điều kiện, thế tuy nhiên khi như thế, khi nói tạo điều kiện vẫn còn mang cái tâm lý xin cho. Tức là cái này là cái ân huệ tôi ban cho anh đó. Nhưng mà cái tôn giáo là cái quyền tự nhiên con người được hưởng. Và nhà nước vì dân cho dân phải có trách nhiệm tạo điều đó cho người dân, chứ không phải cái ân huệ chúng tôi xin. Không có. Tự do tôn giáo là quyền chứ không phải cái ân huệ “Xin Cho”

Không hiểu các nhà đỉnh cao trí tuệ có hiểu nổi câu nó rất rõ ràng mà Đức Tổng Giám mục Hà Nội đã nhấn mạnh bằng giọng nói rất mạnh mẽ: ”…chúng ta phải công nhận trong những năm gần đây có nhiều điều kiện, thế tuy nhiên khi như thế, khi nói tạo điều kiện vẫn còn mang cái tâm lý XIN CHO và Đức Giám Mục đã kết luận  bằng lời tuyên bố quá minh bạch: “Tự do tôn giáo là quyền chứ không phải xin cho”.

Xin các nhà đỉnh cao trí tuệ nhớ cho kỷ: Tự do tôn giáo là quyền chứ không phải xin cho, không phải ân huệ để nhà nước kể công là nhà nước đã thế nầy thế nọ khi đề cập những vấn đề có liên quan đến tôn giáo. 

Uỷ ban Nhân dân thành phố Hà Nội tưởng rằng buổi họp hôm 20 tháng 9 năm 2008 là để đe dọa cũng như ra mặt thị uy về quyền hành của những quan chức nhà nước Xã hội chủ nghĩa Việt Nam với Đức Giám Mục Hà Nội. Thế nhưng Đức TGM Hà Nội đã chẳng chút sợ sệt  và cũng chẳng nể mặt ông quan nào cả dù ông lớn hay ông nhỏ, nên Ngài đã phát biểu một cách trung thực và thẳng thắn. Câu phát biểu rất thực tế và có giá trị lịch sử, nhất là trong khi cộng sản đang ra tay dùng mọi thủ đoạn đê hèn, bất chấp cả dư luận quốc tế để thủ tiêu, chà đạp nền công lý và chân lý qua hình ảnh Thái Hà và Toà Khâm Sứ đang lâm nạn. Trong nghẹn ngào, Ngài nói:”…chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt  Nam, đi đâu cũng bị soi xét, chúng tôi buồn lắm chứ, chúng tôi mong muốn đất nước mình mạnh lên. Làm sao như một anh Nhật nó cầm cái hộ chiếu là đi qua tất cả mọi nơi, không ai xem xét gí cả. Anh Hàn Quốc bây giờ cũng thế. Còn người Việt Nam chúng ta thì tôi cũng mong đất nước lớn mạnh lắm và làm sao thực sự đoàn kết, thật sự tốt đẹp, để cho đất nước chúng ta mạnh, đi đâu chúng ta cũng được kính trọng”

Sau buổi họp tại Uỷ Ban, lập tức tất cả các hệ thống truyền thông liền theo lệnh đảng đúng với khẩu hiệu trước sau như một của tập đoàn ông Hồ: nghe theo đảng, nói theo đài. Toàn bộ hệ thống báo đài bùng lên đem Đức Cha Kiệt lên bàn mổ với cái tài ăn gian nói dối của tập đoàn truyền thông báo chí đảng csVN. Những tay nhà báo đã cắt xén câu nói lịch sử này, nhắm mục đích vu cáo và ghép tội phản động cho Đức Cha Kiệt. Chuyện phản động hay phản lại chế độ cộng sản gian manh cũng đồng nghĩa với nhau, không hơn không kém chút nào, cho nên câu nói của Đức Cha Kiệt đã đi vào lịch sử .

Các nhà đỉnh cao trí tuệ nên suy nghĩ một chút cho thấm thía cuộc đời khi đang nghe và đối diện với thực tế về tiếng kêu của dân oan, những bất đồng chính kiến một cách ôn hoà của những con người đang ước mong nạn cộng sản sớm chấm dứt trên đất Việt Nam ”… chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam…”

Câu nói của Đức Cha Kiệt đã phát xuất tự đáy lòng đầy nổi trăn trở, trăn trở khi đứng trước cảnh bất công nên đã Ngài hiên ngang nói với Uỷ Ban thành phố Hà Nội: “chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam…”. Đây là hình ảnh quá thực tế mà những ai đã được xuất ngoại chắc cũng thấm thía như Đức Cha Kiệt khi cầm cái hộ chiếu thì được như là một ân huệ của nhà nước ban cho, cho nên lại phải làm sao để được cấp hộ chiếu nữa, vô cùng nhục nhã.

Ai cấp cái hộ chiếu Việt Nam? Có phải nhà nước “Cộng Hoà Xã Hội Chủ nghĩa Việt Nam” do đảng cộng sản độc tài lãnh đạo cấp không nhỉ?

Chính cái nước CHXHCNVN này đã làm ô danh Dân tộc Việt Nam. ” chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam…” hay nói đúng hơn là chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu do đảng cộng sản Việt Nam hay nhà nước cộng sản Việt Nam cấp.

Câu này cũng tương tự như câu phát biểu của một vị tranh đấu trong nước: “Tôi lấy làm xấu hổ khi phải sống dưới chế độ cộng sản Việt Nam”.

Câu nói của Đức Cha Kiệt lại càng phù hợp với những hành động đã và đang trải qua mà nhà nước CHXHCNVN đã đem ra áp dụng tại Thái Hà và Toà Khâm Sứ.

Không nhục sao được khi nhà nước CHXHCNVN đem những bằng chứng giả tạo ra để cố xoá tan quyền sở hữu của Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà, hầu chiếm dụng đất đai một cách bất hợp pháp, và đã bị các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội phản đối.

Không nhục sao được khi nhà nước CHXHCNVN hứa lèo với Vatican là sẽ trả Toà Khâm Sứ, rồi phớt lờ và dùng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt luôn, bằng các vội vả lập công viên..

Không nhục sao được khi nhà nước CHXHCNVN đánh đuổi nhà báo của hảng thông tấn AP là Ben Stocking, cho công an hành hung gây thương tích mà cả thế giới thấy rõ mồn một qua hình ảnh xuất hiện trên các trang mạng toàn cầu, rồi ông Lê Dũng đại diện cho nhà nước CHXHCNVN lại chối bai bải: không hề có chuyện an ninh đánh đập nhà báo gì cả.

Không nhục sao được khi nhà nước CHXHCNVN mới tờ mờ sáng đã đem lực lượng đầu gấu, công an đủ loại, chó nghiệp vụ và dưới sự chỉ huy của tướng công an Nguyễn Đức Nhanh điều động đội cơ giới đến cày xới, phá Toà Khâm Sứ để thực hiện một cái công viên ô nhục. Có nhà nước nào đi làm công viên theo như cách làm như nhà nước CHXHCNVN không ?

Không nhục sao được khi nhà nước CHXHCNVN đem thành phần ưu tú là con cháu của ông Hồ mang danh nghĩa Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh cùng với lũ đầu gấu đến nơi trang nghiêm thờ tự, trong lúc giáo dân đang đọc kinh cầu nguyện lại pha trò mất dạy múa hát và ca bài như có bác Hồ, bác Cáo để tìm cách khiêu khích với giáo dân.

Không nhục sao được khi nhà nước CHXHCNVN mà đại diện là Uỷ Ban Nhân dân do ông Hoàng Công Khôi ký một văn bản gọi là “Quyết định xử phạt hành chánh trong lĩnh vực đất đai” gởi Toà Tổng Giám Mục Hà Nội đã không dám đặt thẳng vấn đề tịch thu Tượng Đức Mẹ Sầu Bi và Thánh Giá được đặt tại Toà Khâm mà lại dùng lối viết văn bản mập mờ, nhằm đánh lận con đen như phạt Toà  tổng giám mục Hà Nội về  hành vi tự ý để các đồ vật lên thửa đất 42 phố Nhà Chung (sic). Thử hỏi tang vật và đồ vật mà công an và người của nhà nước đến tháo gở tại Toà Khâm Sứ rồi bỏ vào xe bịt bùng đem đi là tang vật gì nhỉ? Tại sao lại không dám công khai ra lệnh tịch thu Tượng Đức Me, tịch thu Thánh Giá và tại sao lại không dám công khai chở  trên xe bình thường mà lại bỏ vào xe bịt bùng nhỉ?

Không nhục sao được khi nhà nước CHXHCNVN điên khùng mở chiến dịch vu cáo, nhục mạ Đức Cha Kiệt, các Cha Dòng Chúa Cứu Thế và sai khiến thành phần bất hảo đến đe dọa giáo dân cầu nguyện, nhưng có ai sợ đâu?

Nhà nước CHXHCNVN có thấy nhục nhã khi điều động bọn đầu gấu đến quậy phá giáo dân cầu nguyện tại Thái Hà, tại Toà Khâm Sứ, nhưng giáo dân vẫn cứ bình an, coi sự quấy rầy như không có, họ đặt tâm trí vào việc cầu nguyện và không một chút bận tâm, họ coi thường và họ đã thương cầu nguyện xin tha thứ cho hạng người vô liêm sĩ do nhà nước xúi bẩy.

Biết bao giờ kể hết về những chuyện nhục nhã mà nhà nước CHXHCNVN đã làm trong suốt mấy chục năm qua từ khi nhà nước của ông Hồ xuất hiện? Làm sao kể hết được? giấy vở nào đủ để viết hết được? Nội cái những người lãnh đạo của nước CHXHCNVN khi đến nước ngoài đều chuyên môn phải đi cửa hậu thôi cũng đã cảm thấy nhục nhã trăm bề rồi.

Người viết chỉ nêu sơ về sự nhục nhã của nhà nước CHXHCNVN qua vụ dùng đòn phép đê tiện nhất, để cố tình chiếm đoạt  đất Thái Hà và Toà Khâm Sứ, cố tình chà đạp công lý và sự thật một cách điên rồ, qua hành động sử dụng thành phần bất hảo để thực hiện kế hoạch cả vú lấp miệng em, như một phương cách duy nhất của đảng csVN, khi phải dùng kế sách để bảo vệ sự gian dối của nhà nước một cách trơ trẻn, cũng đủ nhục nhã với toàn thế giới rồi.

Thật nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam là ở chỗ ấy.

Nói chi đến cái nhục của các nhà lãnh đạo Bắc Bộ phủ, đi đâu cũng đem cái bùa đất nước tôi nghèo lắm, để van lạy và cầu xin viện trợ với cái tựa đề raât ruột: cứu đói giảm nghèo. Thế nhưng  bao nhiêu tiền viện trợ nhân đạo của các nước đổ vào cho chương trình xoá đói giảm nghèo, đều lọt vào tay các nhà đỉnh cao trí tuệ hết trơn. Nhục ơi là nhục.

Đảng đỉnh cao trí tuệ hãy nghe Đức Cha Kiệt than thở để biết lòng yêu nước của một vị Giám mục ra sao? “…chúng tôi muốn đất nước mình mạnh lên. Làm sao như một anh Nhật, nó cầm cái hộ chiếu là đi qua tất cả mọi nơi, không ai xem xét gì cả. Anh Hàn quốc bây giờ cũng thế. Còn người Việt Nam chúng ta thì tôi cũng mong đất nước lớn mạnh lắm và làm sao thật sự đoàn kết, thật sự tốt đẹp, để cho đất nước chúng ta mạnh, đi đâu chúng ta cũng được kính trọng “.

Đó là nổi trăn trở của một người yêu nước nồng nàn đó các nhà trí tuệ ơi. Đảng cộng sản Việt Nam đã làm băng hoại bao thế hệ người Việt Nam rồi. Hãy can đảm lột xác đi cho dân tộc được nhờ với. Chừng nào còn chế độ cộng sản Việt Nam cai trị đất nước thì rõ ràng ai cũng lấy làm nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam đi nước ngoài cả, chứ không phải chỉ một mình Đức Cha Kiệt mà thôi đâu.

Bởi vì nhà nước cộng sản Việt Nam đã đào tạo giới trẻ trở thành Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh để phục vụ đảng một cách điên rồ, không cần suy nghĩ, như vụ đảng đã điều động lực lượng thanh niên nhà Hồ đến nhảy múa, ca hát, quậy phá Thái Hà và Toà Kâm Sứ khi giáo dân cầu nguyện.
Ôi ! còn gì nhục nhã hơn?
Seattle,Tháng Mân Côi 2008
Nguyễn An Quý

__._,_.___

Posted by: NGUYEN PHUC LIEN 

Khai Dân Trí - Lisa Phạm 23/9/2017 Cá chết hàng ngàn tấn ở Bình thuận

Wednesday, September 20, 2017

Lời phản biện tại buổi trình chiếu sơ lược Phim The Vietnam War




From: Tuan Le wrote
To: DiendanTuoiHac <
Sent: Monday, September 18, 2017 4:47 PM
Subject: Lời phản biện tại buổi trình chiếu sơ lược Phim The Vietnam War - Về bộ phim “The Vietnam War” của PBS (*)

LỜI NGƯỜI CHUYỂN: SÁNG NAY, TỔI POSTED LÊN DIỄN ĐÀN 5 TẬP ĐẦU CỦA BỘ PHIM VIETNAM WAR CỦA KEN BURNS VÀ LYNN NOVICK NHẰM CHUYỂN ĐẾN CÁC THÂN HỮU CỦA TÔI TRÊN DIỄN ĐÀN NHƯ MỘT LOẠI TÀI LIỆU THAM KHẢO; VÌ THẾ, NẾU CÓ VỊ NÀO KHÔNG THÍCH XEM, HÃY DELETE NÓ ĐI VÀ XIN MIỄN THỊ PHI. TÔI ĐÃ TỪNG NHẬN NHỮNG LỜI CHỈ TRÍCH THIẾU GIÁO DỤC VÀ TÔI ĐÃ CHẬN TẤT CẢ NHỮNG EMAILS LOẠI NẦY. MONG RẰNG CHÚNG TA HÃY CƯ XỬ VỚI NHAU NHƯ NHỮNG BẠN BÈ, NẾU ĐƯỢC, CÒN KHÔNG THÌ CỨ CHO CÁC BÀI CHUYỂN CỦA TÔI VÀO SỌT RÁC, THẾ THÔI.

HAY ĐỀ NGHỊ MOD XÓA TÊN TÔI KHỎI DIỄN ĐÀN NẦY.

TRÂN TRỌNG!
***

Lời phản biện tại buổi trình chiếu sơ lược Phim The Vietnam War


Nguyễn Ngọc Sẵng (Danlambao) – Tôi may mắn được đại diện đài truyền hình PBS và Thư Viện địa phương mời vào Ban Điều Hành Thảo Luận (discussing panel) về phim The Vietnam War do hai nhà làm phim Ken Burns và Lynn Novick bỏ ra mười năm thu thập tài liệu để làm ra cuốn phim 18 tập nầy. Phim sẽ được trình chiếu vào ngày 17 tháng 9 năm 2017 trên Đài Truyền Hình PBS của Mỹ.
Trước lượng khán giả khoảng hơn 200 người, toàn là người Mỹ (trừ cô phụ tá tôi là một bác sĩ trẻ, Quyên Huỳnh). Tôi rất áy náy, nhưng quyết định nhận lời vì nghĩ rằng đây là cơ hội để nói lên quan điểm của Người Lính Việt Nam Cộng Hoà về Chiến Tranh Việt Nam. Tôi lên đường vì ý niệm đó dù biết sẽ không dễ dàng, nhất là ngôn ngữ.


Sau phần trình chiếu, họ hỏi mỗi người trong Ban Điều Hành Thảo Luận một câu. Trong phim có một cựu chiến binh Bắc Việt, tên Bảo Ninh được phỏng vấn, và ông nói rằng trong cuộc chiến tranh Việt Nam KHÔNG có người thắng (no vinners). Người điều khiển chương trình hỏi tôi nghĩ gì về ý kiến nầy?

Trước khi trả lời, tôi trình bày nhận định rằng muốn biết ai thắng, ai thua phải biết ít nhất ba (3) điều căn bản: (1) mục tiêu tham chiến của các bên, (2) Sự tổn thất mà họ trả giá, (3) và đánh giá trên tổng thể do cuộc chiến gây ra.

A. Mục Tiêu Tham Chiến

1. Mỹ tham gia cuộc chiến vì muốn KIỀM CHẾ Trung Cộng, theo tài liệu Pantagon Papers, một nghiên cứu chính thức của Bộ Quốc Phòng Mỹ về sự tham dự của Mỹ tại Việt Nam từ 1945 đến 1967 do ông Daniel Ellsberg thực hiện và được công khai trên tờ The New York Times năm 1971, chủ yếu không nhằm bảo vệ sự độc lập của Miền Nam. Bảo vệ Miền Nam là chiến thuật trong chiến lược ngăn chận Tàu. Tài liệu nầy dài khoảng 4000 trang và được liệt kê là Tối Mật và được giải mã ngày 4 tháng 5 năm 2011tại thư viện của Tổng Thống Richard Nixon tại California.

2. Mục tiêu của Bắc Việt là Giải Phóng Miền Nam bằng vũ lực để Làm Bàn Đạp cho cuộc bành trướng của cộng sản quốc tế xuống vùng Đông Nam Á. Việc nầy do Hồ Chí Minh thực hiện với sứ mạng là người lãnh đạo cộng sản Đông Dương từ năm 1932. Và điều nầy hoàn toàn phù hợp với lời tuyên bố của Tổng Bí Thư Lê Duẩn “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô, Trung Quốc”, nếu câu nói nầy đúng sự thật. Đây là sứ mạng của những người lãnh đạo cộng sản Việt Nam.

3. Mục tiêu của những nhà lãnh đạo Miền Nam là bảo vệ độc lập, chủ quyền Miền Nam chống lại sự xâm lăng của cộng sản Miền Bắc với sự viện trợ tối đa của Nga, Tàu và khối cộng sản Đông Âu, kể cả Cuba. Nhưng vì thế yếu họ chấp nhận và yêu cầu Mỹ và khối tư bản viện trợ để họ bảo vệ lãnh thổ, và dân chúng theo họ.

B. Những Tổn Thất Của Các Bên

1. Phía Mỹ có 58.307 binh sĩ tử trận, chi tiêu 168 tỷ Mỹ kim (có tài liệu nói 1020 tỷ), 303.604 binh sĩ bị thương, 1948 binh sĩ mất tích và lúc cao điểm của chiến tranh có 543.000 binh sĩ tham chiến. Khi chiến binh Mỹ từ chiến trường Việt Nam về bị dân chúng khinh thị, không đón tiếp trọng thể như những binh sĩ tham gia trong những cuộc chiến ngoại biên khác. Và vết thương chiến tranh chưa hoàn toàn hàn gắn được.

2. Phía Bắc Việt có 950.765 binh sĩ tử trận, gần 600.000 bị thương, số mất tích không có con số rõ ràng, ước tính khoảng 300 ngàn người… Trong chiến cuộc, Miền Bắc được xếp vào hạng 1 trong 5 quốc gia nghèo nhất thế giới. Và cuộc chiến do Miền Bắc gây ra làm thiệt mạng 2 triệu thường dân.

3. Phía Việt Nam Cộng Hoà có 275 ngàn chiến sĩ thiệt mạng, khoảng 1.170.000 người bị thương, không có con số mất tích được liệt kê và ngày 30 tháng 4 năm 1975 họ đầu hàng vô điều kiện.

C. Ai Thắng? Ai Thua?

1. Từ những phân tích trên, tôi trình bày quan điểm riêng rằng Mỹ đã đạt được mục tiêu Kiểm Chế Trung Cộng, vậy Mỹ là người THẮNG.

2. Cũng từ phân tách nầy, tôi trình bày cho thính giả rằng Bắc Việt hy sinh gần 1 triệu binh sĩ, gần 6 trăm ngàn người thương tật, 300 ngàn người mất tích, làm 2 triệu thường dân bị chết oan và biến đất nước thành 1 trong 5 nước nghèo nhất thế giới, vậy Bắc Việt là người THUA vì phải trả giá quá đắt mà Trung Cộng vẫn không nhuộm đỏ được vùng Đông Nam Á. Họ THUA vì không đạt được mục tiêu.

3. Việt Nam Cộng Hoà đầu hàng vô điều kiện ngày 30 tháng 4 năm 1975 là người THUA. Theo bài phỏng vấn của Tướng Frederick C. Weyand ngày 12 tháng 6 năm 2006 thì cuộc chiến bị thua không phải do quân đội kém cỏi mà do những người lãnh đạo chính trị ở Washington. Họ thắng trên chiến trường, nhưng thua vì sự bội ước của đồng minh. Nhưng theo thiển nghĩ thì sau khi Hoa Kỳ đã hoàn thành mục tiêu kiềm chế Trung Cộng, họ rút lui bằng sự trả giá của nhiều bên, trong đó có cả binh sĩ của họ.

Kết luận sau cùng của tôi với cử toạ là cả hai phía người Việt đều là kẻ thua, nhất là dân tộc Việt Nam là người thua trong cuộc chiến tranh ủy nhiệm của người cộng sản do Hồ Chí Minh, người cộng sản quốc tế, thực hiện sứ mạng trên sự đau xót vô vàn của dân tộc, làm kiệt quệ đất nước và tạo vết thương lịch sử dù 42 năm rồi vẫn chưa lành và không biết có cơ hội nào để lành vết thương dân tộc nầy.

Một cử toạ hỏi tôi về hậu quả tâm lý hiện tại của cuộc chiến, tôi chỉ đơn giản trả lời “bên thắng cuộc vẫn coi bên thua cuộc là kẻ thù cho dù chiến tranh đã chấn dứt 42 năm rồi”.

Cuốn phim vẫn trình bày những sự kiện mang tính cách tuyên truyền củ rích dù họ bỏ ra 10 năm sưu tập tài liệu, phỏng vấn một số người trong và ngoài nước. Vẫn trưng tấm hình Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan bắn tên Việt Cộng Bảy Lốp trên đường phố Sài Gòn, vẫn bản củ kết tội tên Trung úy William Calley sát hại 128 thường dân, vần chuyện thả bom napalm vào một số làng mạc gây thương tích cho thường dân v.v…, nhưng tôi nói thẳng với họ rằng Việt Cộng pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy ngày 9 tháng 3 năm 1974 làm thiệt mạng gần 200 em học sinh tiểu học sao đoàn làm phim không biết?, trong trận Tết Mậu Thân người cộng sản sát hại gần 6 ngàn đồng bào vô tội tại Huế, sự kiện chấn động cả thế giới mà đài truyền hình PBS không hay? Phim vẫn cho rằng công ty hoá chất Dow Chemical sản xuất bom Napalm để dội vào làng giết hại dân lành, tôi thẳng thắn nói với họ rằng bom Napalm không chế tạo để giết dân lành và vụ cô Kim Phúc là một trong những nhầm lẫn trong chiến trường như Mỹ đã từng nhầm lẫn ném bom trúng tòa đại sứ Trung Cộng tại Kosovo 1999, thỉnh thoảng ném bom nhầm tại Iraq, Afghanistan, Syria v.v…, Thậm chí họ còn ném bom nhầm vào những đơn vị quân đội của Hoa Kỳ, bắn nhầm binh sĩ Hoa Kỳ v.v…, trong chiến tranh không thế nào tránh nhầm lẫn được. Thế mà bọn truyền thông dòng chính vẫn cố tình vu khống một cách lố bịch, không chút liêm sỉ những sai lầm mà ai cũng có thể nhận thấy. Thảo nào Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump miệt thị họ không oan chút nào.

Sau buổi hội thảo, một sử gia Mỹ tên Bill Laurie gặp tôi và ông nói Bảy Lốp là tên khủng bố đã sát hại 6 người thân của viên chức VNCH, nên bắn Lốp là không vi phạm công ước Geneve.

Có thể đáng lẽ người Mỹ đã rút quân trước 1969 nếu người tư lệnh chiến trường Việt Nam của họ có chiến thuật đúng đắn, khác với chiến thuật “Truy tầm, tiêu diệt” mà Tướng Westmoreland, người được báo chí gọi là vị Tướng bại trận tại Việt Nam (The General Who Lost Vietnam) áp dụng trong nhiều năm. Những nhà bình luận quân sự chỉ trích chiến thuật dùng lực lượng hùng hậu để truy lùng giặc của Westmoland là không đúng. Chiến thuật nầy chỉ có kết quả khi đối phương chấp nhận đương đầu, nhưng quân Bắc Việt vào thời điểm đó, họ tránh né trong những cuộc hành quân lớn, họ rút sâu vào rừng hoặc vượt qua biên giới Cao Miên, Lào để bảo toàn lực lượng.

Nếu họ sử dụng những vị Tướng tài như Tướng Harold K. Johnson, Frederick C. Weyand, v,v,. thì có lẽ người lính Mỹ đã hồi hương sớm, ít thiệt hại sau khi đã hoàn thành mục đích Kiềm Chế Trung Cộng. Và mức độ thiệt hại mà quân đội hai phía Việt Nam sẽ ít hơn, nhất là con số thiệt hại nhân mạng dân lành sẽ thấp hơn, mức độ nghèo nàn, đói rách, lạc hậu của người dân Việt Nam sẽ ít hơn, và trên hết hận thù không dai dẳng như ngày hôm nay.

Vấn đề viện trợ quân sự cho Miền Nam cũng góp phần trong chánh sách “phủi tay” của Hoa Kỳ. Từ con số 2.8 tỉ năm 1973, còn 1 tỉ năm 1974 và 300 Triệu cho năm 1975. Và cuối cùng, tháng 12 năm 1974 quốc hội Hoa Kỳ quyết định cắt hết viện trợ quân sự, chỉ 55 ngày sau là Việt Nam Cộng Hoà sụp đổ. Không có quân đội nào đánh giặc mà không có vũ khí, hoặc viện trợ vũ khí, chỉ trừ “truyền thuyết” Quân Giải Phóng với tay không bắt được máy bay Mỹ.

Không ai kéo lịch sử lùi lại được. Người gây ra cuộc chiến vì nhiệm vụ quốc tế cộng sản phải thành khẩn thú nhận trách nhiệm lịch sử. Không chấp nhận hôm nay, trong tương lai lịch sử cũng sẽ ghi lại bởi chính con cháu chúng ta, họ đọc lịch sử từ hai phía, họ đọc lịch sử thế giới, họ sẽ viết lại sự thật mà thế hệ cha ông họ đã trải qua. Đó là chính sử chứ không phải tài liệu tuyên truyền, xuyên tạc, bóp méo sự thật mà người cộng sản dùng bạo lực để bóp méo và gọi là lịch sử.

Họ phải thành tâm Hoà Giải Hoà Hợp với những nạn nhân của họ, với đồng bào trong nước để xây dựng lại sức mạnh dân tộc để chống lại giặc Tàu. Làm chậm trễ sẽ mất nước và tội của họ sẽ chồng chất thêm với đất nước và dân tộc.

Đây là bộ phim phản ảnh một phía, trình bày phân nửa sự thật, không xứng đáng bỏ thời giờ xem. Điều nầy tôi đã viết trên Yahoo, nhưng 15 phút sau bị gỡ xuống. Hy vọng Burns và Novick sẽ đọc và nhìn lại vấn đề, nếu họ muốn trình bày một số khía cạnh thật về chiến tranh Việt Nam./.


5/9/2017

Về bộ phim “The Vietnam War” của PBS (*)


PBS (Public Broadcasting Service), tạm dịch là "Dịch vụ Truyền thông Công cộng", cho biết ngày 17/9/2017 sẽ trình chiếu trên toàn nước Mỹ bộ phim “The Vietnam War” do hai nhà làm phim Ken Burns và Lynn Novick thực hiện. Đây là bộ phim gồm 10 phần với tổng thời lượng 18 tiếng.


Hình ảnh trích từ  phim “The Vietnam War”

Các nhà làm phim phải mất mười năm thu thập tài liệu và phỏng vấn gần 80 nhân chứng gồm những người Mỹ đã tham chiến tại Việt Nam hoặc những người phản chiến. Bên cạnh đó là những người Việt thuộc “bên thắng cuộc” và “bên thua cuộc”. 

Thông báo của PBS cho biết chi tiết: “Năm tập đầu sẽ được phát sóng liên tục các tối từ Chủ Nhật, 17/9 cho đến Thứ Năm, 21/9; và năm tập cuối sẽ được phát sóng liên tiếp các tối từ Chủ Nhật 24/9 đến Thứ Năm 28/9. Mỗi tập sẽ lên sóng lúc 8 giờ tối, múi giờ miền đông và sẽ được phát lại ngay sau lần ra mắt”.

Hình ảnh trích từ  phim "The Vietnam War" 
khi quân đội Hoa Kỳ đổ bộ lên Đà Nẵng năm 1965

Đạo diễn Ken Burns đã từng nổi tiếng vào năm 1990 với phim “The Civil War” (Cuộc Nội Chiến) và cho đến nay, ông đã thực hiện hơn 20 bộ phim lịch sử cho điện ảnh Hoa Kỳ. Điều đó chứng tỏ ông là một nhân tài trong điện ảnh nhưng người xem phim của ông đã có những phản ứng trái chiều.

Bình luận trên tờ “New York Times”, cây bút Jennifer Schuessler viết về “The Vietnam War”: “Cuốn phim 30 triệu đô la với hơn 10 năm dàn dựng đã đem lại cho người xem nhiều suy nghĩ từ những góc nhìn đa chiều của “lớp bụi chính trị độc hại” (toxic policical dust). Kể cả những nhân vật người Việt thuộc phe thắng cũng như thua”.

Theo Jennifer Schuessler, hai nhà làm phim đã đề ra một số quy tắc cho cuốn phim: không phỏng vấn các sử gia và những nhân vật nổi tiếng. Những người như John Kerry, John McCain, Henry Kissinger và Jane Fonda chỉ xuất hiện trong phim qua những hình ảnh thời sự. Chính nhà làm phim kể lại là những nhân vật đó muốn được phỏng vấn nhưng Burns từ chối một cách khéo léo.

Thay vào đó, có 79 cuộc phỏng vấn những nhân vật “đời thường”. Họ là các cựu quân nhân Mỹ, kể cả những cựu tù binh chiến tranh. Họ là những người mẹ, những người phản chiến. Họ cũng là những cựu du kích Việt Cộng, những người trong hàng ngũ quân đội miền Bắc và miền Nam, kể cả một phụ nữ lái xe trên đường mòn Hồ Chí Minh.

Nói chung, bộ phim được dàn dựng một cách tỉ mỉ. Theo bình luận trên “New York Times”, ở Phần 4 thuật lại giai đoạn “tiền-chiến-tranh” người xem cảm thấy bất ngờ vì 6 tập sau, kéo dài suốt 7 năm, đã làm nước Mỹ mất đi hơn 58.000 quân và con số tử vong về phần người Việt là hơn 3 triệu người. Họ bao gồm các lực lượng tham chiến của hai miền và cả người dân vô tội.

  Nhà làm phim Ken Burns và Lynn Novick

Trước ngày trình chiếu, PBS đã tổ chức một buổi thảo luận với sự tham gia của một cử tọa hơn 200 người. Trong số người tham dự chỉ có 2 người Mỹ gốc Việt là ông Nguyễn Ngọc Sáng và một nữ bác sĩ tên Quyên Huỳnh.

Trên danh nghĩa là một người trong ban Điều hành Thảo luận (discussing panel) ông Sáng cho biết:

“Tôi rất áy náy, nhưng quyết định nhận lời vì nghĩ rằng đây là cơ hội để nói lên quan điểm của Người lính VNCH về Chiến tranh Việt Nam. Tôi lên đường vì ý niệm đó dù biết sẽ không dễ dàng, nhất là ngôn ngữ”.

Tại sao lại “áy náy”? Ông Sáng giải thích:

“Sau phần trình chiếu, họ hỏi mỗi người trong Ban Điều hành Thảo luận một câu. Trong phim có một cựu chiến binh Bắc Việt, tên Bảo Ninh được phỏng vấn, và ông nói rằng trong cuộc chiến tranh Việt Nam KHÔNG có người thắng (no vinners). Người điều khiển chương trình hỏi tôi nghĩ gì về ý kiến nầy?

“Trước khi trả lời, tôi trình bày nhận định rằng muốn biết ai thắng, ai thua phải biết ít nhất ba điều căn bản: (1) mục tiêu tham chiến của các bên, (2) sự tổn thất mà họ trả giá, (3) và đánh giá trên tổng thể do cuộc chiến gây ra.

Ông Nguyễn Ngọc Sáng trong buổi giới thiệu phim

“Kết luận sau cùng của tôi với cử toạ là cả hai phía người Việt đều là kẻ thua, nhất là dân tộc Việt Nam là người thua trong cuộc chiến tranh ủy nhiệm của người cộng sản do Hồ Chí Minh, người cộng sản quốc tế, thực hiện sứ mạng trên sự đau xót vô vàn của dân tộc, làm kiệt quệ đất nước và tạo vết thương lịch sử dù 42 năm rồi vẫn chưa lành và không biết có cơ hội nào để lành vết thương dân tộc nầy.

“Một cử toạ hỏi tôi về hậu quả tâm lý hiện tại của cuộc chiến, tôi chỉ đơn giản trả lời "bên thắng cuộc vẫn coi bên thua cuộc là kẻ thù cho dù chiến tranh đã chấn dứt 42 năm rồi".

Và ông Sáng đưa ra một câu kết luận về “The Vietnam War”:

“Đây là bộ phim phản ảnh một phía, trình bày phân nửa sự thật, không xứng đáng bỏ thời giờ xem. Điều nầy tôi đã viết trên Yahoo, nhưng 15 phút sau bị gỡ xuống. Hy vọng Burns và Novick sẽ đọc và nhìn lại vấn đề, nếu họ muốn trình bày một số khía cạnh thật về chiến tranh Việt Nam”.

Cử tọa tham dự buổi giới thiệu phim

Về phần người Việt xem phim chắc chắn sẽ có những ý kiến trái chiều. Đó là điều tất nhiên không thể tránh khỏi. Chúng ta hãy đợi đến ngày bộ phim được công chiếu ở Hoa Kỳ. 

Just wait and see.

Quảng cáo của phim "The Vietnam War"

***

Chú thích:

(*) PBS là mạng truyền thông công cộng, được thành lập từ năm 1969. Mạng lưới gồm 349 đài truyền hình thành viên ở Hoa Kỳ, bao gồm một số đài truyền hình cáp ở Canada.

PBS bắt đầu truyền hình vào ngày Thứ Hai, 5/10/1970 trên danh nghĩa là một tổ chức bất vụ lợi. Tuy nhiên, các hoạt động của PBS được tài trợ bởi “Corporation for Public Broadcasting” (CPB), một tổ chức riêng do chính phủ liên bang cấp vốn. Trụ sở chính của PBS ở Thành phố Crystal, Virginia.

“The Vietnam War” là một trong ba bộ phim tìm hiểu về những cuộc chiến của nước Mỹ do hãng Florentine  Films sản xuất. Khởi đầu là phim tạo dấu ấn lịch sử của đạo diễn Burns, “The Civil War” (Cuộc Nội Chiến)  sản xuất năm 1990, sau đó là bộ phim  về Chiến Tranh Thế Giới lần thứ 2,  “The War” (Cuộc chiến), gồm 7 phần do Burns và Novick  sản xuất  năm 2007.

“The Vietnam War” sẽ được phát hành trên đĩa Blue-ray và DVD vào ngày 17/9/2017 qua hệ thống phân phối của PBS tại shopPBS.org. Đi kèm với đĩa DVD và Blue-ray là một chương trình giới thiệu tóm tắt dài 45 phút về bộ phim, và hai phần đặc biệt về cuộc sống hiện tại của hai nhân vật trong phim và một số cảnh bị cắt bỏ.  Khán giả có thể tải bộ phim từ internet về xem.


For more options, visit https://groups.google.com/d/optout.

__._,_.___

Posted by: hungthe 

Featured Post

Bản Tin buổi sáng 12/3/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link