Chỉ
có bọn ăn cướp mới có những hành động thô bỉ như thế nầy.
--- On Wed, 6/12/13, SUTTON VO <> wrote: From: SUTTON VO < Date: Wednesday, June 12, 2013, 3:53 PM
Kính thưa đồng hương,
Chuyện những lâu la (Nhân viên hải quan TSN)
của đảng cướp Việt Cộng ăn cướp (Đây là một kế hoạch ăn cướp thật là hợp pháp
của bọn Hải quan) thì đâu có gì lạ đâu ?
Nếu những kẻ cướp (đảng Cộng Sản Việt Nam) mà
không ăn cướp thì đó mới là chuyện lạ đấy quý vị ạ.
Có rất nhiều đồng hương không để ý nên thường
bị bọn chúng tuyên truyền cho rằng đó là tham nhũng.
Xin thưa với quý vị. Tệ trạng tham nhũng ở đâu
mà không có ?
Ở các nước có luật pháp thực sự thì tham
nhũng không những là một tệ trạng xã hội mà nó còn là một tội trạng bị pháp
luật trừng trị thích đáng.
Còn trong cái xã hội của cái gọi là "nhà
nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam" thì không hề có
tham nhũng.
Nói thế nghe cũng hơi lạ tai ? Nhưng sự thực
là như thế đó.
Lý do là vì mỗi khi có tên Việt Cộng nào (từ
tên lâu la tép riu ở địa phương cho đến những thằng những con đầu xỏ ở
trung ương) bị gọi là tham nhũng thì quý vị có thấy bị pháp
luật trừng trị gì đâu ?
Nói cách khác, Việt Cộng đặt ra luật lệ để tự
ban cấp cho chúng cái quyền trấn lột (ăn cướp) người dân một cách công khai.
Vì thế, chẳng có tên ăn cưóp VC cướp nào bị trừng phạt cả.
Chúng
đã tự dành độc quyền (điều 4 hiến pháp của chúng) ăn cướp
mà !!!
Tôi xin thiết tha kêu gọi quý đồng hương hải
ngoại, nếu muốn cho đồng bào quốc nội (trong đó có thân bằng quyến thuộc của
mình) mau thoát khỏi ách thống trị của loài thảo khấu CSVN, xin hãy cương
quyết làm những việc sau đây:
-
Không du lịch Việt Nam. Vạn bất đắc dĩ vì nhu cầu "quan, hôn, tang,
tế" thì chỉ đi Việt Nam trong một thời gian thật ngắn.
-
Hạn chế tối đa việc gởi tiền cho thân nhân.
-
Không làm ăn buôn bán (kinh doanh, đầu tư) với Việt Cộng dưới mọi hình thức.
-
Tẩy chay triệt để mọi hoạt động kinh tài (không mua hàng hóa của VC, không
cho tiền sư/cha quốc doanh, không dự các cuộc trình diễn văn nghệ,...) của
Việt Cộng ở hải ngoại.
-
Không bắt chước nói "tiếng
của Việt Cộng" một cách ngô nghê, vô
nghĩa (sự cố, tự sướng, vô tư, bức
xúc,... ) trong giao tiếp và nhứt là
trên lãnh vực truyền thông báo chí.
Vài hàng góp ý cùng quý vị nhân bản tin về một
chuyện ăn cướp ngày của Việt Cộng tại phi trường Tân Sơn Nhứt (Sài Gòn).
Trân trọng kính chào quý đồng hương.
Người lính già QLVNCH Võ Văn Sĩ
----- Forwarded
Message -----
From: Patrick Willay <Sent: Wednesday, June 12, 2013 11:46 AM Subject: [PhoNang] Tin mới nhất ở phi trường Tân Sơn Nhất !!
Tin mới nhất ở phi
trường Tân Sơn Nhất
Hải quan Phi trường Tân Sơn Nhất
Cứ mỗi chuyến bay từ các
nước về TSN đều có một số vali của hành khách chui thẳng vào kho đặc biệt,
hành khách đợi quá lâu không thấy đành phải "đăng ký" hành lý thất
lạc, bọn Hài quan sẽ hẹn trở lai 2,3 ngày hôm sau nếu tìm thấy.
Những người ở Tp khác phải trở lại lâu hơn. Trong thời gian này bọn HQ tha hồ lục lọi trong vali, mặt hàng nào ngon, có giá chúng sẽ lắy bớt, nhiều lọ thuốc tây chúng đổ ra để tìm hột xoàn hay đá quý ? Bất ngờ người nhà quay lại lấy vali thấy chúng đang thu gom đống đồ từ các vali khác để trên bàn. Hỏi chúng tại sao, chúng trả lờì: gởỉ nhiều quá tịch thu bớt ...
Đây là một kế hoạch ăn cướp thật hơp pháp
của bọn Hải Quan.
Có như vậy tụi Hải Quan mới kháo nhau là mỗi đứa có cả trăm triệu mỗi tháng. Cái vali của gia đình tôi, chúng cắt mất ổ khóa lấy 1 số hàng rồi dán giấy niêm phong. Theo luật của Hải Quan Việt Nam thì mỗi vali bị mất luôn, chúng chỉ đền 250-300 dola không phài 1200-1500 như các hãng hàng không ngoài nước....
Đây là sự thật vừa xảy ra trong tháng
7/12- khi về vn không nên đóng hàng mắc tiền trong vali .
Mong mọi người thông báo cho thân nhân trước
khi quá trễ.
|
Vietnam
===
=====
lisa pham mới nhất [khai dân trí số>
https://www.youtube.com/results?search_query=lisa+pham+m%E1%BB%9Bi+nh%E1%BA%A5t+%5Bkhai+d%C3%A2n+tr%C3%AD+s%E1%BB%91
===
====================
Biểu tình 5/3/2017
https://www.youtube.com/results?sp=EgIIAg%253D%253D&q=bi%E1%BB%83u+t%C3%ACnh+2017
Saturday, July 20, 2013
Tin mới nhất ở phi trường Tân Sơn Nhất !!
Labels:
chiếntranh,
CSVN
Ai đang thao túng đất nước, gây hỗn loạn xã hội và gieo tang thương cho dân Việt Nam
Labels:
CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI,
CSVN
From: hung vu <
To: phonang <
Sent: Thursday, June 13, 2013 6:30 AM
Subject: [PhungSuXaHoi] Ai đang thao túng đất nước, gây hỗn loạn xã hội và gieo tang thương cho dân
Tiếng Dân – Ai đang thao túng đất nước, gây hỗn loạn xã hội và gieo tang thương cho dân Việt Nam
Posted on 13/06/2013by minhhieu90
Tiếng Dân (Danlambao) - “Tôi xuống xe và lầm lũi đi trong “đêm tối lầm than của cuộc đời”, giữa lúc trời trưa nắng gắt! Tôi như một tên tù, vì đã mất nước, và đang bị lưu đầy ngay trên quê hương tôi, như hàng triệu đồng bào thân yêu khác của tôi!”…
*
Tình cờ ngồi trên xe của một chú tài xế “xe ôm”, tuy không mấy quen biết, chỉ vài lần nhờ chú chở đi, nhưng chú tài này tỏ ra rất cởi mở, nên đã kể cho tôi nghe một mẩu chuyện … rùng rợn. Trong lúc đợi tôi từ nhà ra, chú tài chắc có dịp quan sát một “tập thể” đá gà ăn tiền khoảng vài ba chục người đàn ông, đang làm thành một đợt “sóng lượn” theo cặp gà đá, với sự ồn ào náo động cả một khu vực, kèm thêm những câu chửi thề, cãi cọ của “tập thể” này, chú tài nói:
- Quá ồn ào và phức tạp, phải không bác? Tôi trả lời:
- Tôi cũng chán ngán hết sức, nhưng đành chịu! Đã có báo phường, báo công an nhiều lần cũng vô ích! Họ còn nói không quản lý được vì “dân ở chỗ khác đến”! Cũng nhiều lần người dân báo cho CA phường khi có những đám cờ bạc, đá gà ăn thua lớn trong ngõ, CA đến bằng xe Jeep, nhưng bấm còi inh ỏi báo động cho đám con bạc chạy hết, và như có thỏa thuận, họ để lại ít triệu trên bàn bài cho CA lấy, rồi chẳng bắt ai. Còn đám đá gà thì cũng để lại tiền hay gà“biếu” cho CA, rồi ai né đi dường nấy là xong. Cũng có lần vài “cò mồi” bị bắt trình diễn cho dân thấy, nhưng ngày hôm sau lại có mặt tham dự “làn sóng” đá gà hay cờ bạc tiếp! Dân ở đây không khác ở trong “trại tệ nạn xã hội”: người già, người bệnh thì mất ngủ, trẻ con thì bị đầu độc bởi những tệ trạng cờ bạc, đâm chém khi con bạc thua lỗ lớn và bất bình nhau!
Nghe xong chú thỏ dài, rồi “giảng giải” cho tôi một “bài học” thật cụ thể và đầy đủ như sau:
- Bác ơi, “chúng nó” không dẹp đâu, vì đó là “chỗ làm ăn sinh lợi” của chính quyền địa phương. Vả lại theo cháu biết (dân xe ôm thì thường biết đủ mọi thứ tin tức!), thì mỗi khi CA bắt bớ nơi nào, thường phải có tờ lệnh được ký từ trung ương hay từ thành phố xuống, tùy tình trạng to nhỏ của vụ việc. Mà mỗi cái lệnh được ký, đám thi hành phải nộp lại cho“sếp ký” ít nhất từ 50 triệu đổ lên, có khi hàng tỷ tùy vụ việc to nhỏ. Như vậy mới có “ngân quỹ” chi trả cho số quá đông côn đồ được thu nhập vào ngành CA. Ngoài ra bọn đi bắt còn phải có món để chia chác với nhau, hầu thu lại tiền đã bỏ ra chạy vào ngành, và còn lời để xây nhà sắm xe, ăn chơi trác táng nữa!
Ở xóm cháu mấy thanh niên vô công rỗi nghề hay có dính tội phạm, chúng đều đi làm CA cả! Mỗi tuần mỗi đứa còn phải nộp cho sếp một món tiền hụi chết. Có giá hết đó bác, tùy theo vị trí được nhận. Bởi vậy những chuyện vặt không thu được nhiều tiền, dân có kêu mỏi cổ chúng cũng chẳng dẹp đâu. Mỗi khi làm vụ nào, chúng đều điều nghiên kỹ xem khi “ốp” thì thu được bao nhiêu, không đủ “sở hụi” là không làm, xã hội loạn kệ xã hội, dân bất an kệ dân.
Chúng còn nuôi dưỡng tệ nạn để có thêm chút tiền đi nhậu nhẹt! Mình có thân thì phải tự lo thôi. Chỉ khi mình đụng đến chúng nó thì nó mới “rớ” tới mình, mà nó rớ tới thì nhiều khả năng chết oan bất đắc kỳ tử đó, “côn ăn” mà! Bác có biết từ này không? “Côn” là du côn, “ăn” là ăn cướp!
Dân bây giờ gọi CA như thế! Bác thấy chưa, kìa bọn cướp cạn đang đứng từng nhóm năm bảy thằng, tràn cả ra lòng đường, mắt cú vọ của chúng soi mói từng khuôn mặt và tuýt còi. Có bị tuýt là có chi tiền từ mấy trăm nghìn đến cả triệu đó bác, không thì rắc rối to, hay trở ngại công việc của mình! Cháu rành mấy vụ này lắm.
Mỗi thằng “côn ăn” mỗi tối về có cả tiền triệu đi nhậu, đi gái. Mẹ tiên sư nhà chúng nó! Chúng nó là quân cướp cạn. Đất nước này đang bị một đảng cướp nắm đầu và đang uy hiếp dân! Cháu nói thật cho bác biết, cháu cũng là con cán bộ tập kết, nhưng ông già cháu chết lâu rồi! Trước khi chết ông còn cay đắng dặn dò chúng cháu là: “Đời ba đã bị sai lầm khốn nạn, các con hãy tự tìm những việc lao động chân chính mà làm, dù có cực nhọc, chứ đừng đi theo con đường hại dân hại nước của ba!”. Bởi vậy bây giờ cháu trở thành “xe ôm”, chứ nếu không thì ít nhất cháu cũng thành một thằng “côn ăn” tiền túi rủng rỉnh, nhà cửa sang trọng rồi!
Vừa nói tới đây thì chú xe ôm chạy đến một ngã tư, cả hai chúng tôi chứng kiến tận mắt một thanh niên trẻ dừng xe tắp vào lề đường, và hai “côn an” cũng vừa rượt kịp. Chúng dùng dùi cui đánh tới tập lên đầu người thanh niên kia, trong khi em vừa van xin, tay vừa cố đỡ những cái dùi cui đánh thẳng vào mặt, vào đầu!
Thì ra chú em này quẹo vào đường cấm, chỉ được lưu hành một chiều, vì em mới đi con đường này lần đầu nên không biết (nghe em phân bày)! Bị CA thổi còi, chú quẹo vào lề để đậu, nhưng CA không cần nghe cũng không cần biết, cứ thẳng tay xả roi vào nạn nhân như đánh một khúc cây! Nạn nhân vì… vô phước nên đã rơi vào “cơn nóng” của hai CA phải đứng đường từ sáng tới giờ, có lẽ đang bực mình vì “chưa được đi nhậu” (chú xe ôm nói thế!). Và chú tài của tôi vừa cố chạy, vừa nói:
- Đúng là dân mình đang bị hành tội bởi bọn cầm quyền ăn cướp và dã tâm! Chả có nước nào như nước ta cả! Chưa biết chừng mai đây chúng còn dẫn quân Tàu Cộng vào đặt ách đô hộ trên đầu chúng ta! Nhưng biết chạy đâu bây giờ hả bác?!
Tôi hoàn toàn câm lặng, vì mọi sự đã được giải thích, chứng mình bằng hành động của bọn cướp, cướp nước và cướp của giết người, giống như “bài giảng” đầy đủ và cụ thể của người tài xế xe ôm, từ thân thế, lý lịch, đến những việc chú biết nhờ cái nghề xe ôm đã đưa chú đi khắp hang cùng ngõ hẻm của thành phố! Tôi cũng vừa biết một anh tài xế xe khách, mất trắng tới 8 triệu đồng cho CA Biên Hòa để lấy lại giấy xe và bằng lái, vì vượt phải lúc xe quá đông trên xa lộ Biên Hòa, để được xé biên bản vi phạm!
Người bạn tôi có một ngôi nhà ở vùng quê, cho người ta ở nhờ vì thương hại họ không nhà. Nay người đó xây nhà trên đất của chủ, cắt một phần đất bán đi, phần sân thì cho thuê lấy tiền. Bạn tôi thưa kiện đã 5 năm, tốn phí gần trăm triệu rải đường mà vẫn không lấy được nhà lại, dù có đầy đủ giấy tờ chủ quyền, thuế nhà đất vẫn đóng đầy đủ. Có người mách mối, ngả giá 500 triệu đồng để chính quyền thu hồi nhà cho, thời gian từ 6 tháng đến một năm, nhưng vì là giáo viên hưu không có tiền, đành chịu!
Tôi nhắm mắt, mím môi, lòng tràn uất hận! Trong cả nước VN, đang có bao triệu người mang tâm trạng như chú xe ôm và tôi! Thượng Đế hỡi! Sao đã ban cho chúng con một Tổ Quốc thân yêu VN, làm nơi dung thân cho chúng con và bao đời con cháu về sau, mà Ngài lại để chúng con khổ ải, tủi nhục và bất an như đang đi giữa đêm trường tăm tối đầy hiểm nguy thế này?
“Thượng Đế hỡi hãy lắng nghe người dân Việt, vì đất nước đang còn ưu phiền, còn tiếng khóc đi vào đêm trường miệt mài! Thượng Đế hỡi có thấu cho Việt Nam này, vì sóng gió, trôi dạt lâu dài…!…Nhà Việt Nam yêu dấu ơi! Bao giờ thanh bình?!” Nước mắt tràn trề, khi tôi lơ mơ nhớ đến bản nhạc có tên “Đêm nguyện cầu” mà tôi vừa được nghe tối qua từ chiếc xe bán hàng rong phát ra!
Tôi xuống xe và lầm lũi đi trong “đêm tối lầm than của cuộc đời”, giữa lúc trời trưa nắng gắt! Tôi như một tên tù, vì đã mất nước, và đang bị lưu đầy ngay trên quê hương tôi, như hàng triệu đồng bào thân yêu khác của tôi!
Saì Gòn, tháng 6 năm 2012
Tiếng Dân
danlambaovn.blogspot.com
Người tù không biết tội
Labels:
Lao Động XHCN Việt Nam
Truyện ngắn
Người tù không biết tội
Tống
phước Hiến
Anh sinh trong một gia đình nông dân nghèo, ở một xóm heo hút xa xôi với thị
thành. Sau Hiệp định 1954, quê anh được tiếp thu, sống trong Chính Quyền Quốc
Gia, nhà anh nằm trơ trọi giữa cánh đồng. Tía anh chết trong thời chiến tranh,
Mẹ già yếu lại bịnh vì quá cơ cực lam lũ, nên anh chưa một lần được
đến trường. Khi anh đến tuổi lớn khôn, quê anh bỗng trở thành vùng xôi đậu, anh
dắt bà Mẹ già yếu bịnh hoạn trốn về Thị xã Long Xuyên, làm công cho một lò
gạch. Nhờ siêng năng, thiệt thà, tiện tặn, anh mua được căn nhà nhỏ, lấy vợ và
chuyển sang nghề “đạp xe lôi”. Vì là người con duy nhất, cha chết, mẹ già trên
60 tuổi, nên anh được miễn dịch vì lý do gia cảnh.
Cuộc sống gia đình êm ấm, anh chưa bao giờ suy bận, tìm hiểu về chiến tranh.
Với anh, Quốc Gia hay Cộng sản thì anh cũng chỉ là người dân bình thường. Nhưng
dù sao thì biến cố 30 tháng 4 năm 1975 cũng đã làm anh đôi chút ngỡ
ngàng. Anh thắc mắc không hiểu vì sao lại có người lo âu, hốt hoảng.
Quanh anh, cuộc xáo trộn diễn ra gay gắt với nhiều người, nhưng anh không thấy
có gì thay đổi. Anh vẫn đạp xe lôi, giá một cuốc xe linh động thay đổi tùy theo
sự hốt hoảng ít nhiều hay bình thường của khách.
Thế rồi, vào những ngày cuối tháng 5 năm 1975, công an khu vực bỗng đến “kiểm
kê hộ khẩu”.
Tên công an mang theo sổ sách vào nhà anh lấy lời khai, trong khi mấy tên du
kích mang súng bao quanh và chận cửa nhà anh. Vốn là người dân hiền lành, anh
quá hoảng sợ. Anh tưởng tượng ra hình ảnh tù tội, cảnh Mẹ già, vợ dại, con thơ
nheo nhóc đói khổ, cảnh bị công an tra tấn, tù đày lao cải đói khổ khiến anh
càng thêm bấn loạn. Anh nhớ có biết tên công an nầy. Nhà hắn gần xóm chợ. Trước
đây, khi gặp nhau cũng có chào hỏi, mời nhau ly cà phê hay điếu thuốc, có khi
thân tình gọi nhau mầy tao tôi tớ. Có ai hơn ai đâu. Thật ra, công bình mà nói,
thì tên công an khu vực thuộc được mấy chữ cái, tuy không đúng, nhưng cũng ráp
vần đọc được vài ba chữ. Nghe bà con lối xóm nói hắn là “cán bộ nằm vùng”. Bây
giờ, tình thế đã khác. Anh vẫn là dân, hắn trở thành cán bộ. Vị thế đã rạch ròi
phân định. Sau gần hai tháng sống với chúng, anh mới hiểu, cán bộ là kẻ có uy
quyền tuyệt đối. Vì là dân nên anh có thể bị hắn bắt bỏ tù bất cứ lúc nào.
Không cần đợi ai mời, tên công an ngồi, chân duỗi, chân co trên mặt ghế. Một
tay đặt lên quyển sổ, tay kia vắt trên cái đầu gối. Hắn bệ vệ nói, mắt láo liên
khi thì nhìn anh, khi thì nhìn như dò xét khắp mọi ngõ ngách trong nhà. Mẹ anh
mặt mày nhợt nhạt ngồi bệt nơi xó góc. Vợ anh, sợ con khóc, gây tiếng ồn, chị
vạch ngực áo đút vú vào miệng đứa nhỏ nhất, ba đứa lớn hơn lấm lét nép vào Mẹ. Hắn
gật đầu mấy cái rồi bắt đầu :
- Báo cáo Má, anh, chị và mấy cháu, để ổn định tình hình, trấn áp bọn ngụy
quân, ngụy quyền, phản cách mạng, để phát huy thành quả cách mạng, để có điều
kiện tích cực bảo vệ đời sống nhân dân. Hôm nay, thừa lịnh Chi ủy, thừa lịnh
chính quyền cách mạng và thừa lịnh nhân dân, chúng tôi là công an khu vực, “hợp
dồng hành quân” với du kích địa phương đến tận cơ sở thực tế điều tra tình
hình, kiểm kê dân số hộ khẩu. Dưới chính quyền cách mạng thì hộ khẩu vô cùng
quan trọng, sau nầy bà con mình dùng nó để nhận sự phân phát đồng đều sản phẩm
vật chất do xã hội sản xuất ra.
Vậy nên bây giờ, cán bộ cách mạng hỏi đến đâu thì các “đương can” trả lời đến
đó, không được nói khi cán bộ chưa cho phép. Muốn trình bày phải đưa tay xin và
chờ “chỉ thị”. Mọi sự trái với “điều lệnh sẽ bị cách mạng nghiêm khắc xử lý”
(Phần nầy, hắn học thuộc lòng cách nói của bọn công an ngoài Bắc vào giảng dạy
lớp công an nhân dân khu vực).
- Tên chủ hộ ?
Anh đáp :
- Dạ, Huỳnh-Ngọc-Thân.
Tên công an lật nhanh trang giấy lẩm nhẩm đánh vần, nhưng hắn không viết được.
Hắn tự nhủ “cái họ nầy thường nghe, nhưng vì không lưu ý, nên nay không hình
dung nó ra làm sao”. Túng quá, hắn quay sang bảo anh “tự đánh vần cho được
chính xác”. Anh gãi tai cười :
- Ðồng chí viết còn không được, thì tôi làm sao viết được.
Chụp ngay cơ hội để giải vây, chữa thẹn, hắn gay gắt nạt nộ :
- Ai đồng chí với anh ? Ai nói với anh rằng tôi viết không được. Cảnh cáo anh
về tội đánh giá tầm thường cán bộ cách mạng.
Hắn ngoái cổ ra phía ngoài nhìn tên du kích đứng chận cửa và ra lịnh :
- Vì tình hình “đột xuất” cần phải “điều tra thực tế hiện trường”, nên tôi cần
một đồng chí du kích vào làm thư ký.
Tên du kích bước vào, kéo ghế, dựng súng, nhận sổ và cúi đầu nắn nót viết. Tên
nầy cũng lúng túng không viết được chữ Huỳnh. Sau khi bóp trán, nhíu mày vật
lộn với chữ nghĩa, cuối cùng y viết chữ "Hình" thay vì
"Huỳnh". Tên công an khu vực liếc thấy tên du kích đã “hoàn thành
xong công tác về mặt cơ bản”, nên tỏ vẻ mừng. Khi ấy trời đã xế trưa. Chúng
giải quyết nhanh chóng và hấp tấp trở về trụ sở.
Chừng hai tuần sau, toán công an thị xã Long Xuyên lại đến “kiểm tra thành quả
công tác cách mạng của chính quyền cơ sở ” thì “phát hiện” ra “sự cố“ có sự
“sai biệt” giữa bản lưu tờ khai gia đình do chế độ cũ lập và hộ khẩu mới. Tên
công an Thị xã cảnh cáo anh :
- Sai lầm “nghiêm trọng vượt qua tiến độ kỹ thuật” anh phải “khẩn trương” gấp
rút xin đồng chí công an khu vực xác nhận lại.
Chúng hẹn sẽ trở lại kiểm tra vào tuần tới.
Suốt đêm hôm ấy anh lo sợ, mong mau sáng, giải quyết cho xong “ba cái vụ giấy
tờ để còn lo làm ăn”. Tờ mờ sáng hôm sau, anh chực sẵn trước nhà hắn. Mới thức
dậy, mở cửa, gặp anh, hắn có vẻ không vui nhưng cũng hỏi :
- Cần gì mà đến sớm vậy ?
Anh cười thật tươi và trình bày câu chuyện rắc rối họ tên của anh, kèm với lời
cảnh cáo của công an thị xã. Hắn cảm thấy danh dự bị xúc phạm, nhưng cố tỏ ra
ôn tồn :
- Rừng nào cọp nấy. Khu vực nầy, chỉ có tôi mới có quyền. Ai thắc mắc, nói gặp
tôi.
Thoáng chút ngập ngừng hắn bảo anh đợi, cùng ra trụ sở để xem xét lại. Trụ sở
hắn kề bên quán ăn, anh tính mời hắn vào quán “đấm mõm” cho việc mau
xong. Nhưng dọc đường, người quen của hắn đi theo chừng hơn mười mạng. Anh nhẩm
tính cứ mỗi thằng một tô hủ tíu, một ly cà phê, một gói thuốc ba số (ba số 5),
ấy là chưa kể bánh mì, cà-phê mang theo về trụ sở cho mấy ”đồng chí” khác. Anh
định về đến trụ sở chỉ có hai người, anh sẽ sử dụng câu thần chú “thủ tục đầu
tiên" (tiền đâu). Nhưng không may cho anh, khi gần đến nơi hắn ngừng lại
nói :
- Công việc không có gì quan trọng, mai anh trở lại. Hôm nay tôi cần đi họp.
Nói xong, hắn bước nhanh. Còn anh, anh lủi thủi đi về. Anh lo lắm, nhưng lần
nào cũng thế, hắn lẩn tránh và tìm cách từ chối. Mấy lần anh định đưa tiền,
nhưng lại sợ mắc tội “làm hủ hóa cán bộ cách mạng”. Anh sợ, vì anh nhìn thấy
cặp mắt hắn có vẻ ác cảm với anh. Có lần anh nói với chị. Chị cho biết dạo nầy
vợ hắn cũng có vẻ “ta đây, nhìn nngười bằng nửa con ngươi”.
Lần hồi, đến ngày công an thị xã xuống “kiểm tra sự chấp hành” của anh.
Nghe trình bày, tên công an thị xã cho phép anh trong vòng một tưần lễ phải đem
“toàn bộ giấy tờ xác minh” về trụ sở công an Thị xã.
Ðáo hạn, anh đến công an thị xã trình diện với giấy tờ “vũ như cẩn” (vẫn như
cũ). Lần nầy, anh bị tên công an trách cứ đã “không hạ quyết tâm” và cho anh
“một cơ hội chót tỏ lòng thành khẩn với cách mạng” là trong vòng ba ngày sau
anh phải trở lại “thỏa mãn chứng từ đòi hỏi”.
Không thể nào lay chuyển nổi “cán bộ cách mạng công an khu vực”, anh đành mang
y nguyên giấy tờ theo trình diện. Tên cán bộ công an thị xã mất hẳn bình tỉnh
khi nghe anh trình lại câu nói của công an khu vực rằng là “rừng nào cọp nấy”,
“không ai có quyền bắt dân của hắn, muốn gì cũng phải được hắn đồng ý cho
phép”, hay “muốn gì thì gặp hắn”. Càng nghe, càng giận. Toàn bộ sự tức giận ấy,
hắn ưu ái thân tặng anh !
Hắn đập bàn quát :
- Anh không được nói xấu cán bộ cách mạng. Anh nhiều tội lắm. Tôi liệt kê tạm
như sau. Nếu không đúng, anh có quyền phản đối. Vừa nói, hắn vừa lấy giấy viết
ghi chép :
1/ Lúc cách mạng còn gian lao, hy sinh chiến đấu. Anh lẩn trốn vào vùng địch.
Theo ngụy, nên anh là ngụy dân. Với bạo lực cách mạng thì dù ngụy quân, ngụy
quyền hay ngụy dân cũng có tội, và tội nặng như nhau.
2/ Cách mạng vào, anh vẫn tiếp tục chống đối bằng cách không nhiệt tình tham
gia kiện toàn an ninh địa phương, trấn áp bọn có nợ máu với nhân dân, nghĩa là
anh gián tiếp chống phá thành quả cách mạng.
3/ Cố tình khai sai hộ tịch, gây khó khăn cho cách mạng trong công tác điều
tra, giữ gìn an ninh Tổ quốc xã hội chủ nghĩa.
Sau hơn 3 tháng bị tạm giữ để điều tra cùng với khoảng 30 người khác, đa phần
là tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo, anh bị chuyển về trại giam Thủ-Ðức. anh cũng không
thuộc đảng phái chính trị, các chiến sĩ kháng chiến Phục Quốc, hoặc văn nghê sĩ
hay Sĩ Quan, Viên chức VNCH. Nhưng thực tế, anh được xếp chung với tù chính
trị. Và cũng khăn gói cùng với tù chính trị bị chuyển trại đến nhiều nơi.
Cũng đã hơn năm năm, anh chưa hề được thăm nuôi hay nhận quà. Vì không biết chữ
nên anh cũng không mấy quan tâm đến thư từ. Cuộc sống tù tội trong chế độ cộng
sản khắc nghiệt, dần dà anh cũng quen với kham khổ, đói lạnh triền miên, vì
quanh anh cũng có nhiều người cùng chung số phận cơ hàn cùng cực ấy. Anh vẫn
thường tự an ủi "người ta sao, mình vậy ; người ta sống được, mình
sống được” Hay “người ta từng là ông nầy ông nọ, giàu sang quyền hành ngang
dọc, bây giờ họ khổ cũng như mình!”... Nhưng nỗi sợ nhất là khi bị xét hỏi tội trạng.
Ai cũng “có tội” để khai, trừ anh ra. Cho nên không ai bị hạch hỏi, còn anh thì
cứ bị cán bộ kêu lên để "làm việc". Nhiều lần, anh kể toàn bộ
sự việc và nhờ “các bậc cao kiến” giúp xem anh bị tội gì. – nhưng không ai trả
lời thỏa đáng cho anh cả. Còn cán bộ, thì mỗi lần nghe trình bày, tên nào cũng
la mắng hạnh họe và kết luận là anh có tội, nhưng mỗi tên ban cho anh một tội
khác với tội mà “cán bộ chấp pháp” thuộc “Sở an-ninh nội chính” Thị xã Long
Xuyên kết án như :
1- Gây mất đoàn kết, gây chia rẽ trong “bộ Công an cấp cơ sở và cấp trên trong
cùng hệ thống dọc" (?).
2- Có chủ ý trong việc tạo điều kiện có vẻ khách quan thuyết phục, nhằm chứng
minh cán bộ ngu dốt thiếu khả năng để bọn phản động có cơ sở tuyên truyền. Gây
hậu quả mất hiệu năng nghiêm trọng trong việc bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa
(?).
3- Gây bế tắc trong giải quyết vấn đề (?).
Có cần anh đánh bạo trình bầy trường hợp
và hoàn cảnh với người tuy cũng tù nhưng “làm lớn” giữ đến chức trưởng ban thi
đua. Anh được ông Trưởng Ban Thi Ðua “phân trần”- tuy nói với anh, nhưng mục
đích là cho tên, Trung tá trưởng trại giam nghe:
- Cách mạng không bao giờ lầm lẫn bắt người vô tội. Tự xác định tội trạng là
một hình thức chứng minh lòng anh quyết tâm cải tạo.
Rồi anh bị hắn đuổi đi nơi khác. Vừa đi, vừa ngoái nhìn trộm, anh thấy hắn nói,
tên trưởng trại giam gật đầu. Ít ngày sau, Trật Tự thông báo cho anh ở nhà “làm
việc”. Cuối cùng, anh vào kỷ luật. Ây, vào kỷ luật anh lại mừng vì sau 1 tháng
bị “te tua”, từ phòng kỷ luật ra, anh đã biết được tội trạng của anh, vì trong
biên bản kỷ luật ghi rằng anh đã ”cố tình man khai, che giấu lý lịch để
đánh lạc hướng điều tra của chính quyền cách mạng về các hoạt động phản cách
mạng, âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân”.
Thế là anh phạm nhiều tội lắm, không nhớ hết. Càng nhớ, càng hãi hùng. Vì vậy,
anh cố quên và an phận chấp nhận cảnh người dân thấp cổ bé miệng trong xã hội
mà giá trị con người còn thua xa súc vật.
Nhiều đêm nhớ vợ, thương con – anh khóc. Anh xót xa ân hận, vì lao tù, anh đã
không nhìn được Mẹ lần cuối cuộc đời. Có khi anh hồi tưởng những ngày “vàng
son” êm ấm bên những người thân yêu “vào thuở xa xưa ấy”. Anh hối hận vì anh
thiếu trách nhiệm, anh đứng bên lề cuộc chiến. Bây giờ anh mới thấm thía câu
“Nước mất nhà tan”, ngẫm nghĩ câu Ông Thiệu nói, nghe bình dân mà trúng phóc
“Ðừng nghe những gì Cộng sản nói. Hãy nhìn những gì Cộng sản làm”. Mỗi lần nghe
tù Sĩ quan nói chuyện về giấc mơ ngày nào đó có “cờ Vàng tung trong gió”, anh
lại nheo mắt, thật thà cười. Nụ cười như một lời tuyên hứa cùng nhập cuộc.
Cuối tháng 2 năm 1993 một người tù Sĩ Quan, bạn tù chung trại với anh, lên Long
Xuyên từ gĩa gia đình người cháu để chuẩn bị sang Mỹ theo chương trình mà người
Mỹ gọi là HO. (Nhưng tù chính trị vẫn xác quyết họ là những người tị-nạn cộng
sản (anti-Communist refugee) gặp anh đang hành nghề “xe lôi”. Hỏi tại sao anh
không đi. Anh trả lời : “Tây có anh, Ðông có tôi” và “Ðừng quên những gì
mình đã “nuôi” trong tù !”.
Chia tay, anh vẫn nheo mắt cười– như hồi còn trong tù, anh vẫn thường nheo mắt
cười mỗi khi anh ngầm đồng ý hay hứa hẹn cái gì đó !
Tống
Phước Hiến
(Trích từ tập truyện: Khi Vượn Tấn Công Người)
'Song ngữ' của báo chí nhà nước
Labels:
CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI,
CSVN
|
Labels:
CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI,
CSVN
|
Subscribe to:
Posts (Atom)
Featured Post
Popular Posts
-
CXN_120612_1976_Sau Tết 2013, bọn UBGSTCQG sẽ liếm lại bãi đờm chúng vừa nhổ ra ngày hôm nay: Kinh tế Việt Nam được nhận định đã thoát đ...
-
Chân Dung & Chân Tướng Tưởng Năng Tiến - Bây giờ nhìn lại, con đường chúng tôi đã đi trước 1975 là một con đường sai lầm. Sự...
-
Đăng ngày 21-09-2014 Sửa đổi ngày 21-09-2014 13:20 Sinh viên Hồng Kông nghỉ học để biểu tình chống Trung Quốc Thanh Hà Học sin...
-
Vụ Đặng Chí Hùng bị bắt và tình hình thực tế trong tù IDC của Thái Lan Hai viên chức an ninh CSVN mang thẻ đỏ (qua đ...
Popular Posts
-
Vaclav Havel - Chờ Tự Do Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Lời người dịch: Tên vở kịch nổi tiếng nhất của nhà viết ...
-
Phát biểu của Tổng thống Obama tại Đại học YANGON Ngườ...
-
Duoi day la 33 truyen ngan cua Tieu Tu ma mot so truyen qui vi da doc qua that tham thia.Xin chia se voi qui vi.Thiet nghi nhung vi nao chu...
-
PHILIPPINES - TRUNG QUỐC - Bài đăng : Thứ tư 20 Tháng Hai 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ t...
-
CHIỆT ĐƯỜNG THU, KẸP NGẢ CHI ĂN CẮP Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế Geneva, 29.11.2012 W...
-
On Thursday, May 11, 2017 4:31 PM, Ông Sư này tên là Vĩnh Tánh, (thuộc giòng họ ông Vĩnh Thụy tức Bảo Đại) trước đây tu ở Chùa Thiên Đồ...
-
Lão Th ầ y B ó i Gi à Đ inh V ũ Ho à ng Nguy ê n Trong giới văn nghệ sĩ Việt Nam chưa khi nào có một tác giả chưa từng có...
-
Xin mời Quý Vị, Quý NT và CH.... Xem phim đặc biệt của Pháp... Việt Nam 30 ngày trước và sau khi Saigon lọt vào tay cộng sản Bắc Việt...
LISA PHẠM - Khai Dân Trí Số https://www.youtube.com/results?search_query=LISA+PH%E1%BA%A0M+-+Khai+D%C3%A2n+Tr%C3%AD+S%E1%BB%91+
Popular Posts
-
Danh Mục Audio Truyện Nghe Trực Tiếp (online) Không Donwload Chân Thành Cảm Ơn Chú8 Hà, Đông Hà, Trái Táo, Yên Như, Biển Và Em, Mai Vân ...
-
From: Mai G. Pham < Subject: Sự thật về ác tăng thích Thích Chân Quang Date: Tuesday, April 23, 2013, 3:17 AM Giới thiệu ph...
-
Cái chết của Cha ruột Nguyễn Tấn Dũng , Tướng Nguyễn Chí Thanh Hy vọng anh ba Dũng chăn Vịt ở Kiên Giang sẻ trả thù cho cha mình vì bị ...
-
Đỗ Mười kết luận phải khai trừ ông Giáp Vào cuối thâp kỷ 60, trước và sau khi ông Hồ chết, nội bộ ĐCSVN xảy ra “Vụ Án Xét L...
-
Vaclav Havel - Chờ Tự Do Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Lời người dịch: Tên vở kịch nổi tiếng nhất của nhà viết ...
-
Phát biểu của Tổng thống Obama tại Đại học YANGON Ngườ...
-
Duoi day la 33 truyen ngan cua Tieu Tu ma mot so truyen qui vi da doc qua that tham thia.Xin chia se voi qui vi.Thiet nghi nhung vi nao chu...
-
bon. VN chung' ta la` da^n dden nen khong lo bi. ai chui vao` computer phanh phui: - co' bao nhieu nha` - co' ...
-
[ Attachment(s) from Can Bui included below] Thưa quí vị trên DD, Đọc email của ô. Phách gửi cho ô. Ngô Kỳ, tôi thấy nhữn...
-
Subject: Fw: Nhung Tien Doan 2012 http://multiply.com/m/item/vulep:journal:955 http://multiply.com/m/item/vulep:journal:955 ...
My Link
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
https://www.facebook.com/reel/802490438523735 - https://www.facebook.com/reel/8024904385237356 months ago
-
-
-
BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP - https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa rpedn...2 years ago
-
-
-
Cách tự kiểm tra xem mình có nhiễm virus COVID-19 không (?) - NT2K4FL Nếu không muốn nhận Email này Xin cho biết để chấm rứt.Cám ơn * Please delete my address before sending this document out. * On ...4 years ago
-
Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Saigon - ---------- Forwarded message --------- From: *Le Hiep* Date: Mon, Jan 27, 2020 at 8:26 PM Subject: Fw: Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Sai...4 years ago
-
Thuc phẩm được cảnh báo là chất gây ung thư, ăn càng ít càng tốt - ( Cảm ơn bạn đã chuyển . Có vài ý kiến thô thiển : 1 - những thức ăn quá hạn ( out of date ) dù còn dùng được , cũng nên liệng bỏ . Đừng t...5 years ago
-
-