Saturday, March 7, 2015

VÌ SAO VONG QUỐC ?

 
Thái-Dương Thành, FEB-05-15

Kính thay vài vị quan tâm,
Đôi câu xuống bút thì-thâm hỏi nhau.
NP

VÌ SAO VONG QUỐC ?

Nay mai nước mất thuộc về Tàu.
Mà những hạng người tài cán cao.
Khoa bảng nghe kêu liền ngoảnh mặt.
Sĩ-phu được gọi vội quay đầu.
Thân hào, thi bá ... thơ thay đạn,
Chính-khách, Văn thần bút thế đao.
Chẳng thấy một ai đi nhập ngũ,
Than ôi ! Vong quốc hỏi vì sao ?

TDT, FEB-05-15
Ngô-Phủ

Ước chi :
Nhất trí toàn dân trừ Việt-cộng,
Đồng tâm cả nước đập Tàu-phù.
Ngô-Phủ

__._,_.___

Posted by: 



Giằng xé nhau vì xin lộc đầu năm

Nhóm phóng viên tường trình từ VN
2015-03-06
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
Giằng xé nhau vì xin lộc đầu năm Phần âm thanhTải xuống âm thanh
xin-loc-622.jpg
Xin lộc đầu năm (ảnh minh họa).
RFA
Chuyện đầu năm, người ta lên các điện, đài, đền, miếu, lăng tẩm, chùa chiền để xin lộc đã thành chuyện rất phổ biến hiện nay ở Việt Nam. Đặc biệt, tình trạng mê tín dị đoan và diễn trò ốp đồng giữa đường ngày càng nở rộ trên đất Bắc. 

Nhưng nổi cộm hơn cả vẫn là chuyện xin lộc đầu năm, tranh giành lộc đầu năm đến mức đánh nhau sứt đầu mẻ trán, phải vào bệnh viện cấp cứu và nhà càng giàu có, càng quyền thế thì việc xin lộc càng có uy, táo bạo và nề nếp, bài bản. Chuyện đó chỉ mới xảy ra trong vài năm trở lại đây, đặc biệt nổi cộm trong dịp Tết này.

Giàu mới có tiền mà đi xin lộc…

Một người chuyên nghiên cứu về các vấn đề cận tâm linh, yêu cầu giấu tên, chia sẻ: “Tình trạng khủng hoảng về tâm linh đã xảy ra từ vài năm nay rồi, nhưng năm nay thì trơ hơn, lễ hội các thứ. Nó thể hiện sự mất niềm tin của con người, họ phải tin vào những thứ linh tinh. Bản thân con người gọi là chấp, người theo đạo Phật thì gọi là chấp Phật, người theo Đạo thì trông cậy vào Thiên Chúa. 

Con người như đứa trẻ tựa vào cha mẹ, giờ mất hết chỗ dựa thì họ dựa vào mê tín dị đoan. Như là cầu những điều vật chất, như họ đi cầu sao, dâng sao, ngồi la liệt đầy đường, công an phải dẹp đường cho họ ngồi.”

Tình trạng khủng hoảng về tâm linh đã xảy ra từ vài năm nay rồi, nhưng năm nay thì trơ hơn, lễ hội các thứ. Nó thể hiện sự mất niềm tin của con người, họ phải tin vào những thứ linh tinh. 

-Một nhà nghiên cứu
Theo ông này, hiện nay, không riêng gì Hà Nội mà hầu hết các tỉnh khu vực phía Bắc đều có những nơi gọi là trung tâm nghiên cứu tâm linh, vườn tâm linh và vườn cho lộc. Trong đó, đáng nói nhất là vườn tâm linh ở Nghệ An, đây là nơi chuyên cung cấp các nhà ngoại cảm để tìm mộ liệt sĩ Cộng sản và cho lộc, hỗ trợ âm lực cho các bà vợ quan chức cao cấp, các doanh nhân, doanh nghiệp.

Thường thì bắt đầu từ Mồng Mười tháng Giêng trở đi, các bà vợ cán bộ, các doanh nghiệp bắt đầu kéo nhau đến những nơi như thế này để xin lộc, xem quẻ đầu năm và nhương sao giải hạn. 

Đặt biệt, các chùa bây giờ tổ chức nhương sao giải hạn rất rầm rộ, cứ Mồng Mười tháng Giêng trở đi là các Phật tử bắt đầu kéo đến chùa làm sớ, mua phiếu sớ, dâng sớ nhương sao. Giá mỗi tấm sớ dao động từ hai trăm ngàn đồng đến năm trăm ngàn đồng và mỗi lần nhương sao, ước chừng có khoản hai chục ngàn tấm sớ ở mỗi chùa, vị chi, chỉ riêng chuyện nhương sao giải hạn đầu năm, chùa nhỏ kiếm cũng được ngót nghét vài ba tỉ đồng, chùa lớn có thể kiếm được vài chục tỉ đồng.

Đương nhiên dịch vụ nhương sao giải hạn ở các chùa còn kèm thêm dịch vụ lắc xăm xem bói đầu năm, cho lộc đầu năm và số tiền kiếm được cũng tương đương với số tiền nhương sao giải hạn. Đó là các chùa, ở các điện, nơi đồng bóng và các đền đài, lăng miếu cũng tổ chức nhương sao, cho lộc đầu năm ráo riết. Các lễ hội tâm linh xã hội chủ nghĩa như lễ hội đền Gióng, lễ hội đền Trần là nơi khách thập phương kéo đến nhiều nhất để chờ tranh ấn đầu năm.

xin-loc-400.jpg
Xin lộc đầu năm trong điện Thánh Mẫu. RFA PHOTO.

Ở những nơi này, ấn được cho không nhưng không phải ai cũng được cho ấn bởi các quan chức, các doanh nghiệp đã đặt chỗ, đã thuê mướn giang hồ, mua chuộc người trong đền giật ấn, cướp ấn để bán lại cho họ với giá cao ngất, mỗi mảnh ấn chưa đầy một tấc vải sô có thể bán lên vài chục triệu đồng. 

Chính vì giá tiền cao ngất ngưởng như vậy mà người tai không ngại đập đầu chảy máu, xông vào giành giật, cấu xé nhau để có được cái thứ gọi là lộc đầu năm ấy.

Ông này nói vui rằng Đức Thánh Trần là người có nhân cách, biết thương dân, đương nhiên khi chết đi, ông chắc chắn sẽ sớm siêu thoát, làm sao lại có chuyện mãi cho đến bây giờ ông còn ngồi trong đền để giữ đền, để chứng kiến đám con cháu giành giật nhau, đánh nhau như vậy. 

Và nếu như Thánh Trần và Thánh Gióng chưa được siêu thoát, vẫn con quanh quất đâu đó nơi đền thờ, thì chắc chắn các vị ấy phải chau mày đau khổ trước cảnh con cháu cấu xé, giành giật nhau những miếng giẻ ấn như một bầy thú đói ăn. Chuyện này không thể nói khác đi được.

Nghèo ăn còn không đủ lấy tiền đâu mà đi xin lộc?

Một người tên Lộc, hiện sống ở Thường Tín, Hà Nội, chia sẻ: “Dùng kiệu đâm xe, đâm vào vỡ tôn, vỡ kính, các thứ nếu chủ ra xin lỗi, dâng tiền mới tha thứ. Rồi thì xin lộc, xin ấn đâm nhau đánh nhau vào đầy bệnh viện. Mình muốn đi dạo phố cũng không dám. Con nít vào các điện thì bị bóp cổ chết ngay tại chỗ, họ bảo ông mang theo, mà mang theo là mang theo thế nào, toàn mê tín dị đoan.”

Theo bà Lộc, tình trạng xin lộc và tranh lộc đã khiến cho tháng Giêng ở Hà Nội trở nên lộn xộn vô cùng. Hầu như nhà nước không những không ngăn cấm mà còn hậu thuẫn cho vấn đề này. 

Chính vì sự hậu thuẫn của nhà nước mà các kiệu rước từ các đền mặc sức lộng hành trên các con phố. Ví dụ như kiệu Ông ở một ngôi đền trong thành phố Hà Nội, tuy gần các cơ quan công quyền nhưng đã không ngần ngại thay phiên nhau khiêng kiệu đâm thẳng vào một chiếc xe hơi đang đậu bên hè phố nhiều lần khiến cho chiếc xe này vỡ toác kính sau.

Dùng kiệu đâm xe, đâm vào vỡ tôn, vỡ kính, các thứ nếu chủ ra xin lỗi, dâng tiền mới tha thứ. Rồi thì xin lộc, xin ấn đâm nhau đánh nhau vào đầy bệnh viện. Mình muốn đi dạo phố cũng không dám. 

-Bà Lộc
Khi chủ xe lên tiếng thì những người rước kiệu ngang nhiên nói rằng “ông đã phạt” phải xin và nộp phạt, người chủ xe hơi đã cầm một xấp tiền quì trước kiệu để van xin, cho đến lúc đám rước kiệu nhận tiền mới chịu khiêng kiệu đi nơi khác. Và công an, nhà nước cũng chẳng nói gì để bảo vệ người chủ xe. Thậm chí có nhiều cán bộ tai to mặt lớn cũng có mặt, cúng vái trong đám rước kiệu này.

Chưa dừng ở đó, một đám kiệu đã ngang nhiên khiêng kiệu chạy lấy đà tông hàng chục lần vào tấm kính chịu lực ở cửa ra vào một khu văn phòng tại Hà Nội, tông cho đến vỡ kính và cả đám khiêng kiệu và người theo kiệu vỗ tay reo hò, cho rằng chủ tòa nhà bị bề trên phạt.

Như vậy, chủ của xe hơi và chủ tòa nhà bị vỡ kính muốn có lộc làm ăn cho cả một năm phải mang số tiền lớn ra cúng vái, van xin cho đến bao giờ đám rước kiệu chịu nhận tiền, bỏ đi thì mới xong chuyện, mới yên thân. Vô hình trung, tệ nạn mê tín dị đoan được nhà nước bảo kê trở thành một lực lượng khủng bố mới trong thủ đô Hà Nội.

Bà Lộc cho rằng hiện nay, chuyện một người phụ nữ mang con đến điện thờ nhờ chữa bệnh và xin lộc, bị xác đồng bóp cổ cho đến chết và ngang nhiên tuyên bố thần thánh đã mang đứa bé theo, không cho ở lại trần gian nữa hoặc là chuyện đám rước kiệu đến phá nhà, phá tài sản của người dân đã trở nên bình thường trong mắt một bộ phận không nhỏ người Hà Nội. Điều này cho thấy con người đã vô cảm đến mức mất hết tính người, hò reo và a dua. Không có gì đáng sợ và gây bất an hơn chuyện này!

Mùa Xuân còn dài, các cuộc diễu hành theo kiểu tâm linh cũng còn diễn ra nhan nhản khắp nơi, chuyện xin lộc, mua lộc và cướp lộc rồi sẽ còn diễn ra dài dài. Không biết rồi đây chuyện gì sẽ xảy ra khi phong trào xin lộc đã phát triển đến đỉnh cao và đại bộ phận đi xin lộc trở thành một đám đông hò reo, a dua, sẵn sàng cấu xé nhau, hãm hại nhau vì cái thứ gọi là lộc đầu năm này.

Cảm giác như đất nước này đang lên đồng tập thể và con người đang dần trở về với đời sống nguyên thủy, mông muội giữa thế kỉ 21 này!

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh

Châu Âu thúc đẩy Cuba cởi mở chính trị


Đăng ngày 06-03-2015

Châu Âu thúc đẩy Cuba cởi mở chính trị

mediaTrưởng đoàn đàm phán Liên Hiệp Châu Âu Christian Leffler (P), và Thứ trưởng Ngoại giao Cuba Abelardo Moreno (T) tại cuộc họp ở La Habana ngày 04/03/2015.REUTERS/Alejandro Ernesto/Pool

Kết thúc vòng đàm phán thứ ba nhằm bình thường hóa quan hệ song phương, Liên Hiệp Châu Âu và Cuba nhìn nhận còn nhiều « diễn giải khác biệt » về nhân quyền và chính trị. Các điểm dị biệt này cần phải được bàn thảo sâu rộng trước đợt thương lượng lần tới vào tháng 6 năm nay để sớm đưa Cuba vào con đường hội nhập có lợi cho đôi bên và cho mọi thành phần xã hội tại Cuba

Mặc dù bang giao bị gián đoạn từ năm 2013 , nhưng từ 11 tháng nay tại LaHabana, hai phái đoàn Liên Hiệp Châu Âu và Cuba đàm phán một hiệp ước « đối thoại chính trị và hợp tác ». Mục đích của Liên Hiệp Châu Âu là bình thường hóa quan hệ với Cuba để khuyến khích chế độ này lật qua trang sử độc tài để cải cách nhân quyền.

Sau đợt thảo luận kéo dài hai ngày 04-05/03, trưởng đoàn Châu Âu Christian Leffler cho biết là hai bên đã « nhận diện » ra được những yếu tố được hiểu một cách khác nhau, cần phải được « đả thông » trong những tháng tới.

Theo ông Christian Leffler , chính quyền Cuba tỏ ra rất « nhạy cảm » về những vấn đề liên quan đến “chủ quyền”. Khi nói đến « hợp tác » thì họ ngại đụng đến « cơ cấu quốc gia độc lập ». Trong khi đó thì châu Âu khẳng định là « phải hợp tác với mọi thành phần xã hội Cuba ».

Thêm vào đó, Liên Hiệp Châu Âu muốn hai bên phải « cùng tôn trọng và thực thi các văn kiện quốc tế mà không đặt điều kiện tiên quyết » cụ thể là các hiến chương, hiệp ước về Nhân quyền mà cho đến nay chính quyền Cuba vẫn chưa ký kết.

Phía Cuba, qua thông cáo của Bộ Ngoại giao, nhấn mạnh đến « nguyên tắc không can thiệp vào chuyện nội bộ » và « tôn trọng chủ quyền ».

Biết rõ Cuba tìm cách thoái thác không cởi trói cho xã hội công dân, trưởng đoàn châu Âu trấn an : Châu Âu « không áp đặt mô hình » xã hội, chính trị mà sẽ tìm ra một « sự cân bằng có thể làm mọi bên hài lòng ».

Theo AFP, từ tháng tư năm 2014, Bruxelles đổi chiến thuật, mở lại đối thoại với Cuba, để khuyến khích Cuba tiến hành cởi trói xã hội, cải thiện nhân quyền. Cuba chấp thuận nhưng mong muốn Bruxelles bỏ đi « lập trường chung 28 nước », do sáng kiến của Tây Ban Nha, năm 1996, đặt điều kiện buộc Cuba phải có tiến bộ về dân chủ, về quyền công dân và chính trị mới hợp tác.

Theo trưởng đoàn châu Âu, sau hai ngày thảo luận, hai bên đã « hiểu rõ lập trường và tham vọng của nhau hơn ». Ông hy vọng, đợt đàm phán tới, tại Bruxelles , sẽ được chuẩn bị tốt đẹp hơn.

Tuy nhiên, phía châu Âu không phiêu lưu dự báo thời điểm nào sẽ đạt được một hiệp ước « Đối thoại chính trị và Hợp tác » với chính quyền Cuba. Chế độ anh em nhà Castro vẫn lo sợ mất quyền lực nếu chấp nhận tự do dân chủ theo mô hình tây phương.

Là bạn hàng kinh tế đứng hàng thứ hai của Cuba, sau Venezuela, trao đổi giữa châu Âu với La Habana chủ yếu là dầu hỏa và dịch vụ y tế. Chính quyền Tây Ban Nha, mẫu quốc cũ của Cuba, giờ đây lo ngại quyền lợi kinh tế châu Âu tại Cuba bị Hoa Kỳ lấn áp.

Vì trong chính sách thúc đẩy Cuba mở cửa, Châu Âu không đơn độc. Từ hai tháng rưỡi nay, Hoa Kỳ đã nhảy vào cuộc, thông báo lật qua trang sử xung khắc từ 60 năm qua.

Tổng thống Barack Obama muốn kết thúc nhiệm kỳ hai của ông bằng một sự kiện lịch sử nối lại bang giao Washington- La Habana dưới sức ép thuận chiều của giới doanh nghiệp Mỹ và thành phần người Mỹ gốc Cuba thuộc thế hệ hai.

Nhận định về chiến lược của Mỹ và của Châu Âu thực hiện song hành tại Cuba , trưởng đoàn thương thuyết châu Âu Christian Leffler cho đây là dấu hiệu tốt, « hỗ trợ nhau » trong chiều hướng giúp cải thiện tình hình Cuba từ kinh tế đến chính trị.

__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Nghị viện Anh : Dân chủ hóa tại Hồng Kông bế tắc


Đăng ngày 06-03-2015

Nghị viện Anh : Dân chủ hóa tại Hồng Kông bế tắc

media
Tuần hành vì dân chủ tại Hồng Kông, 01/02/2015. Ảnh tư liệu minh họa.Reuters/Tyrone Siu

Hôm nay 06/03/2015, một ủy ban của Nghị viện Anh ra báo cáo về tình hình Hồng Kông, nhấn mạnh bế tắc của tiến trình dân chủ hóa tại thành phố này có nguy cơ gây khủng hoảng chính trị. Nghị viện Anh yêu cầu Bộ Ngoại giao có thái độ rõ ràng về vấn đề này.

Báo cáo của Ủy ban Đối ngoại Nghị viện tổng kết lại « các quan hệ giữa Anh Quốc và Hồng Kông, kể từ bản Tuyên bố chung Anh-Trung năm 1984, quyết định các điều kiện cho việc chuyển giao vùng Hồng Kông, nguyên là thuộc địa của Anh, lại cho Trung Quốc vào năm 1997. Gần 20 năm sau, số phận Hồng Kông - từng là một cánh cửa giúp Trung Quốc mở ra với bên ngoài - sẽ ra sao ?

Trong báo cáo có đoạn : « Dự đoán trong tương lai, Hồng Kông sẽ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng chính trị, nếu dân chúng đặc khu, các lãnh đạo của họ và chính quyền Trung Quốc không thoát khỏi ngõ cụt về Hiến pháp hiện nay ».
Tình hình chính trị tại Hồng Kông hiện tại vẫn căng thẳng, sau hơn hai tháng biểu tình liên tục hồi mùa thu năm ngoái, để yêu cầu bầu cử tự do lãnh đạo hành pháp tương lai, kể từ 2017.

Với trường hợp Hồng Kông, chính quyền Bắc Kinh lần đầu tiên chấp nhận bầu cử phổ thông đầu phiếu tại một vùng lãnh thổ của mình. 

Tuy nhiên, các cử tri Hồng Kông chỉ được quyền lựa chọn người lãnh đạo trong số hai hoặc ba ứng cử viên được một ủy ban gồm đa số các thành viên là những người thân Bắc Kinh phê chuẩn. Thủ tục này cho phép lãnh đạo thành phố tương lai chắc chắn là một người thần phục Bắc Kinh, theo nhận định của phong trào đấu tranh vì dân chủ.

Báo cáo của Nghị viện Anh Quốc cảnh báo « việc duy trì nguyên trạng không thể kéo dài » và điều này « có thể đe dọa nhanh chóng nền kinh tế và sự ổn định của vùng này ».
Báo cáo của Ủy ban đối ngoại Nghị viện Anh cũng phản đối mạnh mẽ quyết định của Bắc Kinh, cấm các nghị sĩ tới Hồng Kông trong khuôn khổ một nghiên cứu về vấn đề này.

Các nghị sĩ Anh yêu cầu Bộ Ngoại giao thể hiện quan điểm rõ ràng về cuộc tranh luận chính trị đang diễn ra. Ủy ban cũng khẳng định Nghị viện không chia sẻ quan điểm của chính phủ Anh, « theo đó các đề xuất hiện hành về cuộc bầu cử năm 2017 mang lại một sự lựa chọn thực sự cho dân cư Hồng Kông ».

Báo cáo lấy làm tiếc là « sự thiếu rõ ràng » trong thái độ của chính phủ rốt cuộc sẽ có thể « hủy hoại uy tín của nước Anh ».

__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

NATO : lính Nga chết ‘‘rất nhiều’’ tại miền đông Ukraina


Đăng ngày 06-03-2015

NATO : lính Nga chết ‘‘rất nhiều’’ tại miền đông Ukraina

media
Xe tăng phe ly khai trên đường tới Debaltseve (miền đông Ukraina), nơi diễn ra nhiều trận đánh dữ dội, mà nhiều người cho rằng có bằng chứng can thiệp quân sự Nga. .REUTERS/Maxim Shemetov

Hôm qua 05/03/2015, trong cuộc họp với các nghị sĩ Châu Âu, trợ lý Tổng thư ký NATO tuyên bố binh sĩ Nga tử trận « rất nhiều » tại miền đông Ukraina. Đại diện NATO cáo buộc Matxcơva muốn dùng quân đội mở rộng lãnh thổ.

Tại Riga, thủ đô Latvia, ông Alexander Vershbow, trợ lý của NATO - Liên minh Quân sự Bắc Đại Tây Dương khẳng định « ngày càng có nhiều bằng chứng là hoạt động quân sự của Nga tại Ukraina ngày càng ít được công luận Nga ủng hộ, trong khi các lãnh đạo Nga ngày càng ít có khả năng che dấu thực tế là binh sĩ Nga tham chiến và tử trận với số lượng rất nhiều tại miền đông Ukraina ». 

Theo Trợ lý Tổng thư ký NATO, Nga « vi phạm luật pháp quốc tế » và đang chuẩn bị « dùng vũ lực thay đổi đường biên giới », để thiết lập các vùng ảnh hưởng tại các nước Cộng hòa thuộc Liên Xô cũ.

Việc binh sĩ Nga có mặt hay không tại miền đông Ukraina, và vai trò của Nga trong cuộc xung đột khiến hơn 6.000 người thiệt mạng từ một năm trở lại đây (theo số liệu của Liên Hiệp Quốc), là chủ đề gây tranh luận dữ dội từ nhiều tháng nay. Trong những tuần gần đây, Phương Tây đe dọa loạt trừng phạt mới, nếu phe ly khai với sự hậu thuẫn của Nga vi phạm thỏa thuận ngừng bắn Minsk 2.

 Lãnh đạo Ngoại giao và An ninh Châu Âu Federica Mogherini nhắc lại điều này tại Riga, khi bà tham dự cuộc họp không chính thức của các Ngoại trưởng Liên Âu. Federica Mogherini cũng nhấn mạnh đến việc cần phải tăng cường các phương tiện cho Tổ chức An ninh và Hợp tác Châu Âu (OSCE), được giao nhiệm vụ giám sát thỏa thuận ngừng bắn.

Một cuộc họp của đại diện nhóm bốn nước Nga, Ukraina, Đức và Pháp diễn ra tại Berlin hôm nay để theo dõi việc tuân thủ Minsk 2.

Cũng hôm nay, Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken có chuyến công du tới Kiev. Chính quyền Ukraina liên tục đề nghị Washington cấp vũ khí để kháng cự lại phe nổi dậy, được Nga hậu thuẫn.

Binh sĩ Nga đầu tiên chiến đấu tại Donbass lên tiếng công khai

Vẫn liên quan đến vấn đề sự hiện diện của quân đội Nga tại Donbass, lần đầu tiên có nhân chứng sống lên tiếng, theo tuần báo độc lập Nga Novaia Gazeta, được La Croix ngày 03/03/2015 dẫn lại. Một binh sĩ Nga 20 tuổi dưỡng thương tại một bệnh viện, sau trận đánh ác liệt tại thành phố Debaltseve (Ukraina). 

Quân nhân Dorzhi Batomkunuev kể lại anh được điều động vào một đơn vị thiết giáp tại Siberi ngày 25/12/2013, và sau đó đã được đưa sang Donbass, trong chuyến vượt biên giới Nga – Ukraina hồi đầu tháng 2/2015. Các binh sĩ trên 31 xe tăng của lữ đoàn đều biết chính xác nhiệm vụ của mình. Phần lớn binh lính trong đơn vị nói trên thuộc cộng đồng người thiểu số Buryat, miền nam Siberi.

Hôm nay, Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc có cuộc họp về khủng hoảng miền đông Ukraina, theo đề nghị của Litva. Kể từ khi xung đột bùng nổ, Hội đồng Bảo an đã có khoảng 30 cuộc họp về vấn đề này, mà phần lớn không đạt kết quả, do quan điểm đối ngược giữa các nước Phương Tây và Nga, thành viên thường trực có quyền phủ quyết.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Nhìn lại hai chuyến xuất ngoại ô nhục của Phan Văn Khải & Nguyễn Minh Triết nhân Nguyễn Phú Trọng sắp tới Mỹ.


--
Kính Chuyển
MG


Nhìn lại hai chuyến xuất ngoại ô nhục
 của Phan Văn Khải & Nguyễn Minh Triết
 nhân Nguyễn Phú Trọng sắp tới Mỹ.
MƯỜNG GIANG

          Trước khi Liên Xô, Đông Âu và gần hết các nước trong khối Cộng Sản Đệ Tam QT sụp đổ vào đầu thập niên 90 của thế kỷ XX thì quyền hạn của tổng bí thư đảng CS rất lớn, coi như nắm trọn quyền sinh sát cả nước mà điển hình là tại Bắc Việt qua Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Nguyễn Văn Linh (trước năm 1990). Các chức vụ khác kể cả thủ tướng cũng chỉ là bù nhìn (Phạm Văn Đồng, Phạm Hùng, Đổ Mười trước năm 1990). Sỡ dĩ có tình trạng này vì lúc đó Đảng là cơ quan duy nhất nhận trực tiếp viện trợ và tặng phẩm của các nước cho Việt Nam CS. Từ đó đảng mới phân phối để nuôi quân và bộ máy công quyền..nên coi như là ông chủ.

            Sau khi Liên Xô và khối CS đệ tam sụp đổ, tình trạng trên coi như chấm dứt và các nguồn tài chánh đều do Thủ tướng chính phủ nắm giữ. Đảng cũng giống như các cơ quan khác, được nuôi sống bằng tài chánh do chính phủ cung cấp nên quyền lực thu hẹp lại rất nhiều. Đó là cảnh tượng mà chúng ta đã thấy nhiều lần tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng muốn hạ bệ thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, qua các cuộc họp tại bộ chính trị cũng như quốc hội đều thất bại.

            Tóm lại tổng bí thư đảng VC ngày nay qua Đổ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng trên thực tế khi ra nước ngoài chỉ được đánh giá là người đứng đầu của một đảng phái chính trị mà thôi. Những con cáo già như Hồ Chí Minh, Eidel Castro, Đặng Tiểu Bình, Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình..ngoài chức tổng bí thư còn kiêm chủ tịch nhà nước, để dược coi như là quốc khách khi công du. Do trên, những tên tổng bí thư VC như Nguyễn Văn Linh, Đổ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng nếu muốn được đón rước trọng thể, có bao lì xì vàng đô la, có rượu gái tơ, nhà cửa sản nghiệp chuẩn bị cho tương lai, thì phải sang Tàu để dâng bán nước Nam như đã làm trong các hội nghị Thành Đô, Bắc Kinh..

            Mới đây báo chí trong và ngoài nước loan tin rùm beng về chuyện đại Việt gian Nguyễn Phú Trọng sắp xuát ngoại tới Mỹ nhưng không ai cho biết Trọng tới đó để làm gì ?, mà chỉ nói là để đáp ứng theo lời mời của ngoại trưởng John Kerry từ năm ngoái, thế thôi. Phạm Quang Vịnh, tân sứ thần VC trong ngày cùng gia đình tới trình diện Tổng thống Obama, đã hối thúc “ Mỹ khẩn trương “ tiếp đón Trọng và còn nhắc khéo ngài năm nay là thời điểm thích đáng nhất để ông thăm Việt Nam. Nhưng chắc  uy tín chính trị của John Kerry tại Hoa Thịnh Đốn không lớn và nặng ký cho lắm, nên dù TT Obama biết nếu tháng 11-2015 mình sang thăm Việt Nam, ắt phải chạm Nguyễn Phú Trọng vì hắn là TBT nhưng  ông vẫn từ chối không tiếp đương sự tại Phòng Bầu Dục trong Bạch Cung, là chốn tôn nghiêm chỉ dành tiếp các vị quốc khách của các quốc gia trên thế giới, theo đúng luật pháp Hoa Kỳ.

            Cũng theo tin tức được phổ biến trên nhiều diễn đàn, thì năm 2015, Nguyễn Phú Trọng được John Kerry (Mỹ) lẫn Trung Cộng mời thăm viếng. Vì vậy để xác nhận lập trường chính trị của mình, đồng thời cũng để làm vừa lòng chủ chủ qua tuyên bố trong buổi tiếp tân “ Nay, Đảng và Nhà nước ta đang phấn đấu đề xuất và tham gia Liên Bang XHCN Trung Cộng (United States of Socialist China – USSC).

            Tháng 5-1989, khắp nước Tàu rung chuyển trước phong trào đòi dân chủ của giới trẻ và sinh viên học sinh, chống lại chủ nghĩa khủng bố cùng bọn lãnh tụ già nua tham quyền háo lợi chóp bu đảng. Bất chấp nguyện vọng và quyền sống của dân nước cùng dư luận của thế giới, Ðặng Tiểu Bình đã tàn nhẩn ra lệnh cho quân đoàn 27 phối hợp với công an, bộ đội Bắc Kinh, dùng xe tăng, trọng pháo, các loại súng liên thanh, trực xạ xối xã vào đám đông đang biểu tình đòi quyền sống, trong tay không có vũ khí. Cuộc thảm sát đã giết chết hằng vạn đồng bào mình, vào ngày 4-6-1989, biến quảng trường Thiên An Môn thành cảnh núi xác sông máu, đã làm hiện nguyên hình lũ bạo chúa thời đại của thiên đàng vô sản chuyên chính, để cho nhân loại nguyền rũa đời đời. Nhưng bạo tàn xưa nay sớm muộn gì cũng bị tiêu diệt, bởi vậy các chế độ cọng sản tại Ðông Âu đua nhau sụp đổ vào năm 1989.

            Trong lúc chính thành đồng Mác-Lê Liên Xô cũng đang tơi tã vì bánh xe lịch sử đã xoay chuyển một cách quá bất ngờ, thì tại Lỗ Mã Ni vào ngày 2-8-1989, trước nhiều ký giả Tây Phương, vợ chồng bạo chúa Nicolae Ceausescu, vẫn láo xược thách thức với nhân loại, rằng xã hội chủ nghĩa sẽ bách chiến bách thắng.. Rồi cũng như tại Thiên An Môn mấy tháng trước, Caeusescu ra lệnh cho công an, mật vụ dùng trực thăng, xe tăng, súng các loại, tàn sát tất cả những người biểu tình phản đối, trong đó có rất nhiều người già, đàn bà và trẻ nít. Trước cảnh bắn giết người dân vô tội khắp nơi, mà đẳm máu nhất tại thành phố Timiosara, nên quân đội Lổ đã phải đứng dậy, sát cánh cùng với toàn dân, tiêu diệt bầy ưng khuyển công an-mật vụ, treo cổ vợ chồng tên đồ tể Ceausescu, chấm dứt chế độ độc tài cọng sản tại nước này.

             Bài học lịch sử đã quá rõ ràng, cho thấy xưa nay ‘ tự do được cho không ‘ hoàn toàn chỉ là đồ giả mạo, nên người dân bất cứ ở đâu, muốn hưởng được tự do, dân chủ thật sự, thì phải dấn thân đấu tranh để giựt dành lấy nó. Ðây là động cơ chính, đã thúc đẩy triệu triệu người Việt cả nước, trong bốn mươi năm qua, kể từ ngày bị sống dưới ách nô lệ mới của đảng Cộng Sản, phải liều chết vượt biển tìm tự do, đồng thời tranh đấu không ngừng nghĩ, cho nền dân chủ thật sự của đất nước, qua khắp các nẻo đường lưu vong nơi hải ngoại. Tóm lại chừng nào VN còn độc tài khủng bố, ngày đó người Việt vẫn còn đấu tranh không ngừng, bởi vì đây là cuộc cách mạng đúng nghĩa của tuyệt đại đa số đồng bào thầm lặng không hề có tham vọng chính trị, trong đó có rất nhiều người lính già Miền Nam và con cháu của họ dấn thân tham dự.

            Năm 1978 tướng Ion Mihai Pacepa, trưởng cơ quan tình báo Lỗ, cũng là người rất được vợ chồng Ceausescu tín nhiệm hết mực nhưng không biết vì lý do gì, đã bỏ đảng, chạy vào Sứ quán Hoa Kỳ tại Bonn (Tây Ðức), để xin tị nạn chính trị, đồng thời viết hồi ký công bố tội ác của đảng cọng sản Lổ . Nhờ vậy thế giới văn minh mới phần nào biết được “ chuyện thâm cung bí sử “  nơi thiên đàng xã nghĩa, trong đó có chuyến công du ‘ thăm Hoa Kỳ ‘ của vợ chồng Ceausescu vào năm 1978. Cũng qua hồi ký trên mới biết, từ năm 1972 đảng cọng sản Lỗ đã phát động một chiến dịch có tên ‘ Chân Trời ‘, nhằm mục đích tuyên truyền dụ dổ các nhà tư bản Tây Phương nhẹ dạ, qua lợi nhuận hứa hẹn cùng vàng bạc mua chuộc, để giúp đảng đề cao hình ảnh lãnh tụ ‘ Ðộc tài khát máu Ceausescu ‘, trên các diễn đàn kinh tế và chính trị quốc tế. Cuối cùng tên khát máu cũng đã đạt được mục tiêu chiến lược, qua các cuộc gặp gở, móc nối với đủ loại thủ lĩnh, từ nguyên thủ quốc gia cho tới các bố già xếp trùm buôn lậu khủng bố quốc tế, mà đỉnh cao là cuộc gặp mặt tổng thống Mỹ lúc đó là J.Carter, tại Tòa Bạch Ốc vào năm 1978.

            Nhưng tất cả phải thuận theo lòng trời ý dân, nên lũ bạo tàn hại dân bán nước, đâu có bao giờ đạt được tham vọng. Bởi vậy khi máy bay vừa tới phi trường quốc tế Kennedy tại New York, vợ chồng tên độc tài đã được hơn 5000 người Hung và Lỗ tị nạn, dàn chào biểu tình la hét đã đảo, ngay trước cửa Waldorf Astoria, lối ra khỏi sân bay, dẫn về thành phố Nửu Ứớc. Báo hại đoàn xe phải dùng đường hầm ngả hậu, mới thoát được trận cuồng nộ trùng trùng của kiều bào. Tại khách sạn nơi phái đoàn Lổ dừng chân, một rừng người biểu tình khác, cũng đông đảo không thua gì tại phi trường, gần như bít hết mọi lối vào, với vách biểu ngữ, biển cà chua, trứng thối và bão âm thanh, cuồng nộ, gào thét, đã đảo như xé tan bầu trời nước Mỹ, khiến cho pho tượng Nữ Thần Tự Do cũng xao động vì phải chứng kiến sự biến thái của chính quyền Mỹ lúc đó chỉ vì hám lợi mà đánh mất cái danh dự của một nước đang dẫn đầu khối thế giới tự do .

            Trên đường về, chiếc xe Cadillac màu đen của vợ chồng bạo chúa nước Lỗ, được cà chua trứng thối nhuộm thành màu đỏ máu. Ngay lúc xe vào được bên trong, vẫn còn bị đoàn biểu tình ngăn lối, may nhờ có một lực lượng hùng hậu gồm cận vệ Lỗ, FBI và cảnh sát Mỹ tận tâm bảo vệ, mới đưa được vợ chồng tên khủng bố lên phòng, lúc đó gần như chỉ còn là hai cái thây người không hồn, vì quá sợ hải, trước đám đông muốn phanh thây xé xác mình.

            ‘ Tên giết người, tên tội phạm ! Ceausescu, Idi Amin ‘ những tiếng la hét đả đảo cọng sản khát máu, được khuếch đại qua loa phóng thanh, từ dưới phố tràn vào căn phòng ngủ của vợ chồng bạo chúa, cao tít tận tầng lầu 28, khiến không ai nuốt trôi vào miệng, những món cao lương mỹ vị dành cho bửa ăn tối, do chính đầu bếp của đảng, mang từ Lổ sang nấu nướng trong khách sạn. Mọi thức ăn uống của Vua và Hoàng hậu đỏ, trước khi dọn lên bàn ăn trong phòng ngủ, cũng đã được viên tướng quân y tên Popa, kiểm tra, khử độc và nếm thử nhiều lần bằng máy móc cũng như miệng mình.

-2005 Phan Văn Khải được Người Việt TNCS dàn chào tại Hoa Kỳ :
           
            Rõ ràng lích sử đã tái diễn tại nước Mỹ, năm 1978 vợ chồng tên độc tài cộng sản khát máu nước Lỗ bị đồng bào mình, làm cho nhục nhã nơi xứ người. Hai mươi bảy năm sau, từ 19-6-2005 tới 25-6-2005, Phan Văn Khải, Thủ tướng, đại diện cho đảng cọng sản , bạo tàn tham nhũng, đang hà khắc cai trị nước VN bằng thủ đoạn của kẻ xâm lăng chiếm đóng, đồng thời cũng là một thương nhân đứng đầu tập đoàn tư bản đỏ, gồm thiểu số cán bộ đảng và đám Việt gian, Việt kiều xu thời hám danh tham lợi đang a dua hợp tác và nịnh bợ kẻ thù chung của dân tộc. Chúng hiện là thành phần giàu có nhất nước (qua CHÂN DUNG QUYỀN LỰC) đã được phổ biến công khai và rộng rãi khắp nước,  có tiền tỷ núi vàng, tới Hoa Kỳ với mục đích như vợ chồng bạo chúa nước Lỗ thuở trước, qua lớp võ hào nhoáng ngoại giao nhưng thực chất là tung tiền kiếm được bằng tham nhũng, bán nước, buôn dân VN, để mua dư luận báo chí truyền thông, để vừa đánh bóng đảng cầm quyền, vừa rao món hàng 80 triêu lao động trong nuớc, hầu xin Mỹ gật đầu cho vào WTO.

            Tại đây, Y và đoàn tuỳ tùng đông đảo hơn vài trăm nguời, từ chủ cho tới đầy tớ, tên nào mặt mũi cũng no tròn, quần áo bãnh bao, ngự trên những chiếc xe hơi sang đẹp đắt giá. Ðó là tiền vàng mà đảng kiếm được, từ máu thịt, mồ hôi nước mắt của đồng bào và từng tất đất quê hương đem dâng bán cho ngoại bang trong ba mươi năm tạo thành. Ðoàn Việt Cộng-Việt Gian, từ ngày đầu tiên tới Mỹ 19-6-2005, cho tới khi rời Hoa Kỳ sang Canada 25-6-2005, nơi nào kể cả Toà Bạch Ốc, thủ tướng cũng như phái đoàn của đảng VC, đều bị đồng bào mình đã đảo, khinh miệt và lột mặt nạ nói láo, sát nhân, trước người Mỹ và dư luận thế giới. Ðiều kỳ lạ nhất, trong sự chống đối Phan Văn Khải qua chuyến đi này, hầu hết những người tham dự, có rất nhiều trí thức trẻ, trình độ văn hóa cao và độc lập bản thân. Họ thuộc thế hệ VN thứ hai, dù sinh tại quê nhà hay trên đất Mỹ, vẫn không dính dáng tới cuộc chiến Ðông Dương lần 2., nên chẳng ảnh hưởng gì tới sự tranh chấp ý thức hệ của cha ông, mà tới đây chỉ vì lý tưởng của dân tộc. Ngoài ra là đồng bào tị nạn cọng sản khắp nơi trên thế giới , những nạn nhân từng bị chế độ khủng bộ sát nhân của Phan Văn Khải, hành hạ bốc lột tận xương tuỷ nơi quê nhà.

            Tất cả biểu tình chống tên đầu xỏ đại diện cho VC, tập đoàn thực dân mới, với mục đích chính thay mặt cho hơn 80 triệu đồng bào trong nước, hiện không có miệng để đòi lại tự do dân chủ đã mất từ năm 1975, quyền làm người và miếng cơm manh áo, mà họ đang phút giây làm trâu bò người, để cho đảng cọng sản, Khải và bọn Việt Gian Việt Kiều lợi dụng xương máu qua mũi súng, được sang giàu tuyệt đỉnh trong mấy chục năm qua. Sự may mắn của tập đoàn VC là ở đâu trên đất Mỹ, chúng cũng được đồng đô la bảo vệ chặt chẽ, nên không hưởng được những sự căm thù nguyền rũa tận mặt của hằng trăm ngàn nạn nhân, như tên Trần Trường từng nếm trong quá khứ. Tóm lại, người Việt bây giờ không giống như trước năm 1975, qua kinh nghiệm cả trăm lần, bị lừa bịp khủng bố bốc lột, nên đã không còn ai, kể cả đảng viên hiện sống trong nước, tin nghe nhửng lời láo hứa và tuyên truyền rẽ mạt của VC hay những đài, báo tiếng Việt ở hải ngoại, ham tiền đang làm công cụ cho kẻ bạo tàn.

            Suốt một thập niên qua, khi thế giới đi vào xu hướng toàn cầu hóa thì chủ nghĩa khủng bố cũng thay đổi bộ mặt và là công cụ phục vụ cho bọn lãnh đạo độc tài khắp năm châu, trong đó có đảng VC. Tại Hoa Kỳ sau biến cố lịch sử 9-11-2001 làm sụp đổ hai tòa cao ốc tại khu thương mại quốc tế ở New York, thì Tổng thống W.G.Bush luôn nói tới việc diệt trừ khủng bố mà ai cũng đã thấy qua các cuộc chiến tại A Phú Hản, Iraq, Phi Luật Tân.. vừa giúp Hoa Kỳ nhổ cỏ tận gốc tổ chức khủng bố Al-Qaeda, mà còn có cớ trở lại vùng Ðông Nam Á Châu, để lập lại những căn cứ chiến lược đã bỏ trống, từ sau khi rút khỏi Nam VN, với mục đích ngăn chống sự bành trướng của Trung Cộng xuống khu vực. Trong chiến lược toàn cầu này, CSVN được cả Trung Cộng và Hoa Kỳ để ý tới vì bản chất chịu làm đầy tớ bất cứ ai, miễn các ông chủ chịu bỏ tiền mướn thích đáng và trên hết là phải hứa bảo vệ mạng sống cá nhân và tài sản cho lãnh tụ và sự tồn tại của đảng.

            Ðó là lý do Hoa Kỳ đã chon liên minh quân sự với kẻ thù VC, qua lời tuyên bố công khai của đại sứ Mỹ tại VN là Marine vào ngày 3-2-2007. Sau đó còn chọc tức Trung Cộng, khi bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí, để VC từ nay tha hồ mua chịu quân nhu đạn dược của lái súng Hoa Kỳ (qua các nhãn hiệu Do Thái, Phần Lan, Ấn Độ, Nhật, Đức..), giúp tối tân quân đội VN vốn đã tuột dốc thê thãm vì tham nhũng, nên mạnh ai nấy làm giàu đâu còn ai ngu như trước năm 1975 bị đảng tuyên truyền đầu độc. Có thể vì vậy, mà đương kim Tổng thống Mỹ bất chấp dư luận phê phán của thế giới, quên hết những lời tuyên bố mạnh mẽ trước kia là chống các chế độ chuyên chế, độc tài. Ông cũng là người hăng hái nhất vực dậy cái xác chết chưa chôn của đảng CSVN, bằng hành động tô son đánh phấn, cho chủ nghĩa toàn trị, qua các thái độ thật đột ngột, khiến ai cũng phải khựng điếng , trước những ban phát liên tiếp nhiều ân huệ, của Tổng Thống W.Bush, dành cho đảng CSVN, từ việc bỏ tên Bắc Bộ Phủ ra khỏi danh sách CPC để đảng có điều kiện tổ chức hội nghị APEC tại Hà Nội với sự hiện diện của nhiều nguyên thủ quốc tế trong đó có Mỹ. Kế tiếp là cho qui chế PNTR và sau cùng được gia nhập WTO, coi như những thắng lợi vàng ròng, giúp đảng VC vẽ vang trên các diễn đàn ngoại giao quốc tế. Vì vậy, nên Mỹ đã làm ngơ trước sự bạo tàn của đảng, để chúng mặc sức khủng bố đồng bào và những người đang đấu tranh đòi hỏi tự do và dân chủ trong nước, từ cuối năm 2006 tới nay.

Năm 1949 Trung Cộng đánh đuổi Tưởng Giới Thạch và Quốc Dân Ðảng chạy ra đảo Ðài Loan, chiếm Hoa Luc. Ngày 10-1-1950 là nước đầu tiên công nhận chính phủ VN dân chủ cộng hòa của Hồ Chí Minh. Lập tức Hồ bí mật sang Tàu triều kiến Mao Trạch Ðông xin viện trợ và bảo hộ, cũng như tăng viện quân tướng giúp Hồ đánh Pháp và tiêu diệt các đảng phái Quốc Gia trong nước, đang chống Cộng Sản qua lớp son Việt Minh. Vì vậy từ đó về sau, ngày này được Hồ bắt cả nước gọi là quốc lễ, cũng là cái mốc lịch sử đánh dấu giai đoạn VN lại bị Bắc Thuộc lần thứ 5, kéo dài tới nay vẫn chưa bứt nổi xiềng xích nô lệ do đảng CS và Hồ mang về. Lịch sử lại tái diễn nhiều lần, trải dài suốt triều đại xã nghĩa. Có điều những chuyến đi ăn mày ngoại bang của Lê Duẩn, Phạm Văn Ðồng, Ðổ Mười, Võ Nguyên Giáp, Lê Ðức Anh, Nông Ðức Mạnh.. rất bí mật và được dấu kỹ, nên không biết chuyện gì đã xảy ra. Trái lại, hai chuyến sang Mỹ của Phan Văn Khải vào tháng 6-2005 và Nguyễn Minh Triết hiện nay, cũng thậm thụt lén lút vì những mục đích bất chính, bán nước, buôn dân, làm nhục quốc thể , đã khiến cho nước Mỹ lẫn người Việt hải ngoại chống đối và khinh miệt.

-SỰ NHỤC NHÃ CỦA TẬP ÐOÀN NGUYỄN MINH TRIẾT TRONG NHỮNG NGÀY CÓ MẶT TRÊN ÐẤT MỸ :

            Năm 1927, Tổng thống Coolidge và phu nhân mở tiệc khoản đãi các phái bộ ngoại giao. Trong bữa tiệc, người ta xếp phu nhân của đại sứ Bỉ ngồi cạnh viên đại sứ đầu tiên của Ðức , kể từ sau Ðại Chiến lần thứ I (1914-1918) , đồng thời còn kiêm thêm chức giám đốc KRUPP. Vị phu nhân trên đã tuyên bố thẳng thừng trước mặt mọi người ‘ Tôi không ngồi cạnh tên sát nhân này ‘.Tái mặt trước một sự kiện bất ngờ, các viên phụ tá tức tốc phải đổi chỗ ngồi cho bà. Sau đó, Tổng thống Coolidge ra lệnh cho Bộ Ngoại Giao chỉ định một trưởng ban Nghi lễ tại Bạch Cung để lo việc tiếp tân.

            Ðiều này cho thấy người Mỹ rất coi trọng tới các qui tắc ngoại giao nhưng tại sao lại cắt bỏ các nghi lễ đón tiếp Nguyễn Minh Triết ? đối với các nước dân chủ văn minh là một biến cố lớn làm nhục quốc thể nhưng với CSVN lại là một chuyện bình thường, vì nhiệm vụ của Triết tới đây, chỉ để cầu cạnh Hoa Kỳ đổ tiền vào nuôi béo đảng và sự giúp đỡ về kinh tế, quân sự cho VN. Tóm lại ngày nào Chính phủ Hoa Kỳ còn chưa tỏ rõ lập trường chính trị dứt khoát đối với VC, chừng đó đừng mong đảng dừng tay hay nhân nhượng với ai về nhân quyền, dân chủ. Chính vì nắm chặt con bài tẩy của Mỹ, nên Triết mới nghênh ngang phách lối trước các cuộc chât vấn hay đối thoại với Quốc Hội và Tổng thống W.Bush rằng ‘ VN không có tù chính trị ‘ . Ðiều này cho thấy hàng ngủ lãnh đạo đảng, từ Hồ Chí Minh tới Nguyễn Minh Triết, tất cả gần như đã đánh mất hết sự tự trọng tối thiểu của con người, vì không bao giờ chịu nhận sự thật và những hành động sai trái do chính mình đã gây ra, gây hại cho dân nước.

            Dù gì chăng nữa, Triết cũng mang danh là người đại diện cho cả nước nhưng Y đã làm nhục quốc thể, qua những lời phát biểu bịp láo bậy bạ, trước mặt báo giới cũng như chính quyền Mỹ và đồng bào Việt Hải Ngoại, khi được chất vấn về nhân quyền, dân chủ, bầu cử gian lận. Ðã vậy Y còn lớn lối bào chữa việc đảng duy trì chế độ độc tài khủng bố trong nước, là thể theo ý nguyện của toàn dân. Tư cách và trình độ của lãnh đạo đảng như thế, nên suốt thời gian ở Mỹ,  Triết và tập đoàn Mafia đỏ đã bị tập thể Người Việt Tị Nạn  biểu tình phản đối hạ nhục, từ lúc mới đặt chân xuống phi trường New York ngày 18-6-2007, cho tới Tòa Bạch Ốc ở Hoa Thịnh Ðốn và cuối cùng là Los Angeles vào chiều ngày 22-6-2007.

            Có thể nói được là chưa bao giờ khí thế của đồng bào biểu lộ sự căm thù VC lên cao gần như tột đỉnh. Tại hai thành phố Nữu Ước và Hoa Thịnh Ðốn, nới có sự hiện diện của Triết và tập đoàn Mafia đỏ, tràn ngập hàng ngàn người tị nạn. Họ từ muôn phương kéo về đây bằng đủ mọi phương tiện và gồm nhiều thành phần xã hội tham dự. Tất cả mang chung ngọn lửa căm phẩn trước những kẻ độc tài độc đảng tham nhũng khủng bố, đã làm hại dân nước, hủy diệt tự do và cuộc sống bình thường của đồng bào cả nước suốt 32 năm qua. Theo tin tức nghe được từ các đài và báo chí, thì nơi nào Triết và đồng bọn cũng nằm bẹp xuống sàn xe hay dùng cửa hậu hoặc đường hầm để vào các địa điểm cần tới, vì sợ đối mặt trực tiếp với đoàn biểu tình đang chống đối chúng quyết liệt, để đòi hỏi công lý cho hơn 80 triệu đồng bào trong nước và những nam nữ chiến sĩ đấu tranh cho dân chủ nhân quyền, đang bị đảng bắt bớ cầm tù như Linh Mục Nguyễn Văn Lý, các nhà tranh đấu Lê Thị Công Nhân, Trần Khải Thanh Thủy,Nguyễn Văn Ðài..

            Tại khu vực quanh khách sạn St Regis Monarch Beach Resort là nơi Triết và tập đoàn đỏ trú ngụ, từ chiều ngày thứ sáu 22-6-2007 đã biến thành rừng cờ vàng của hơn 5000 người Việt tị nạn biểu tình đả đảo CS.

            Theo lời kể của Thiếu Uý Phạm Hòa thuộc Nha Kỷ Thuật Bộ TTM/QLVNCH, người đã hiện diện trong khu vực suốt thời gian biểu tình, cho biết tinh thần chống Cộng của Người Việt tị nạn rất cao và kỷ luật. Ðặc biệt khi thấy đoàn xe chở Triết và đồng bọn tiến vào khách sạn, nhiều cụ già đã nhào ra trước đoàn xe để la ó sĩ nhục bọn khủng bố độc tài. Nhiều tên Việt gian khác thì ngự trong xe kiến đen bịt bùng nhưng vẫn không dám ngó người Việt đang biểu tình phía ngoài. Ðặc biệt trong cuộc biểu tình này, cảnh sát Mỹ thuộc khu vực Dana Point hiện diện rất đông, có cả trực thăng bay tuần thám trên trời. Tuy nhiên đã không có điều đáng tiếc nào xảy ra vì nhân viên công lực chỉ làm nhiệm vụ của mình nên rất hòa nhã với mọi người. Sát cánh với đồng bào, là sự hiện diện của các vị dân cử gốc Việt gồm Giám sát viên Janet Nguyễn, Nghị viên Andy Quách, Tạ Ðức Trí, Nguyễn Quốc Lân, Nguyễn Quang Trung và Thượng Nghị Sĩ Tiểu Bang CA Lou Correa.. Ngoài các đoàn thể, đảng phái, các lực lượng chính và đồng bào tại Los Angeles, vùng lân cận thuộc Nam CA như Orange County, San Diego.. còn có phái đoàn Người Việt tại San Jose, Sacramento .

            Nhục nhã nhất là Triết đã chọn một nơi hẻo lánh như Dana Point để làm hang ổ dừng chân tại Nam CA nhưng vẫn bị hơn 5000 người Người Việt tị nạn tìm tới biểu tình hạch tội. Ðặc biệt là trong cuộc biểu tình này, ngoài những người lính già còn có sự tham dự rất đông đảo của lớp người trẻ từ 20-40 tuổi, vì không chấp nhận chế độ phi nhân độc tài đảng trị, nên đã sát cánh cùng anh cha tới đây đã đảo phản đối lũ vô thần.

            Cuộc biểu tình chống Nguyễn Minh Triết tại đây, được tổ chức và điều động bởi một Ủy Ban Ðặc Nhiệm với các anh Phan Kỳ Nhơn (Trưởng toán) phối hợp cùng Nguyễn Phục Hưng (TQLC), Cao Viết Lợi (Phong trào Giáo dân), Lê Quang Dật (Huynh Trưởng Gia Ðình Phật Tử).và Thiếu Úy Phạm Hòa (LLÐB) giữ phần tuần tiểu suốt khu vực biểu tình bằng chiếc xe Jeep ve rằn ri, có treo hai lá đại kỳ Mỹ và VNCH . Gần như báo chí và truyền thông của Người Việt tại Nam CA đều có mặt trong cuộc biểu tình gồm Ðài Truyền Hình SBTN (Thanh Toàn và 10 phóng viên), VNCR (CNN Nguyễn Ngọc Chấn), Nguyên Huy (Người Việt), Anh Thành (Viễn Ðông), Bùi Bỉnh Bân (Ðiện Báo NVQG) , Du Miên (Thời Báo), Vương Trùng Dương (Cali Weekly),

            Như lần trước, Phan Văn Khải tới Mỹ tư 19 tới 25/6/2005 là một chuyến đi đầy nhục nhã vì ở đâu cũng bị đồng bào tị nạn biểu tình phản đối. Thế nhưng báo đảng đã đổi trắng thay đen, vẽ vời tâng bốc là Khải đã tạo được dư luận tốt và đạt được mục tiêu quan trọng hàng đầu là móc nối làm ăn buôn bán với Mỹ. Khải còn khoe trong chuyến đi, đã được bắt tay với nhiều yếu nhân Mỹ trong đó có Tổng thống W.Bush và đặc biệt được Paul Richter , viết bợ trên tờ Los Angeles Times ‘ Thủ tướng VN được Mỹ đón tiếp trọng thể ‘.Còn Nguyễn Minh Triết khi vừa về tới Hà Nội ngày 24-6-2007, đã vội ra lệnh cho báo đảng viết bài thổi phòng chuyến đi của mình, trong lúc hầu hết báo chí và truyền thông quốc tế đều loan tin sự nhục nhã của Triết và đồng bọn, từ ngày 18 tới 22/6/2007 trên đất Mỹ.

            Nhưng “ tột đỉnh “ của sự đối mặt, chắc chắn sẽ được đồng bào VN TNCS Hải Ngoại, dành cho Nguyễn Phú Trọng, một trong những tên đại Việt gian có chủ trương bán nước và làm nô lệ cho giặc Tàu, hèn với địch ác với dân, đồng thời cũng là một tên đại tham nhũng không thua gì đồng chí X,  khi đương sự dám tới Mỹ như tin tức đã loan báo.

Viết từ Xóm Cồn Hạ Uy Di
Tháng 3-2015
MƯỜNG GIANG     

__._,_.___

Posted by: Ho Dinh <


Friday, March 6, 2015

NGUYỄN PHÚ TRỌNG ĐẠI DIỆN CHO AI ?


NGUYỄN PHÚ TRỌNG ĐẠI DIỆN CHO AI ?
ĐỂ XÓA BỎ MỐI THÙ TRUYỀN KIẾP “ VIỆT-TRUNG “
VÀ XIN LÀM NÔ LỆ TÀU ?
                                                              MƯỜNG GIANG 

            Từ trước tới nay, đảng CSVN vẫn luôn là một gánh nặng “ bòn rút túi tiền “ của bất cứ một nước nào có liên quan tới. Chính cái chủ trương “ bị gậy “ trên của ngụy quyền Hà Nội, đã đẩy đất nước và dân tộc VN vào thảm trạng nô lệ đế quốc Tàu đỏ, bắt đầu từ ngày 1 tháng 10-2011 và được hợp thức hóa gần như công khai trên cơ quan truyền thông của đảng khi Nguyễn Phú Trọng qua chầu Hồ Cầm Đào, với lá cờ Trung Cộng “ 6 sao : 1 lớn + 5 sao nhỏ “. 

            Điều nghịch lý của VN là hiện nay gần như hầu hết nhân loại, từ những cường quốc kinh tế (Hoa Kỳ, Liên Âu, Nhật..) tới các nước đang phát triển và các nước nghèo tại Phi Châu. Tất cả đều có chung khuynh hướng “ khai trừ và tẩy chay “ tên đầu sõ của tội ác thế kỷ là Trung Cộng, ra khỏi đất nước mình, để tránh hiểm họa chết chóc và bị diệt vọng không sớm thì muộn, vì hành động tàn độc, gian ác, lưu manh và côn đồ có một không hai trên thế giới từ trước tới nay. Hoa Kỳ là một đại cường quốc, đại siêu cường, đại phú gia..nhưng đã rước giặc Tàu vào nhà mình mới mấy chục năm, nay cũng sắp tán gia bại sãn và nguy cơ bị diệt chũng “ vì người dân Mỹ tiếp tục bị trúng độc “ do sử dụng đồ đạc, máy móc các thức ăn hằng ngày “ made in China “ bày bán công khai khắp Hoa Kỳ.

            Trong lúc hầu hết các nước “ đồng chí “ của Tàu đỏ, gần như Lào, Bắc Hàn, Miến Điện, Pakistan..hay xa hơn tận Châu Phi như Lybia, Zambia, Nam Sudan..là các quốc gia trước đó đã bị lãnh tụ “ bán trọn goí “ cho Tàu, thì nay Họ đã trở mặt mời Trung Cộng ra khỏi nước, vì sớm nhận diện được cái bộ mặt tham ác, lừa bịp và đế quốc thực dân của quỹ đỏ, thì CSVN vẫn đi bằng đầu gối, hằng hằng lớp lớp, bò sang Tàu chầu quỳ các cấp lãnh đạo Trung Cộng để xin được “ Tình hữu nghị đời đời Việt-Trung, làm tài sản quý báu chung của hai đảng, hai nước, nhân dân hai nước. Nó phải được cũng cố và lưu truyền mãi mãi cho các thế hệ mai sau “. Bản tuyên bố “ riêng này “ của Nguyễn Phú Trọng với Hồ Cẩm Đào, không biết có đại diện cho đảng CSVN hay không nhưng chắc chắn nó không bao giờ, vĩnh viễn và miên trường sẽ không đại diện cho bất cứ một người VN nào trong và ngoài nước. CSVN và Nguyễn Phú Trong không tin, cứ cho phép người dân VN được biểu tình chống giặc Tàu xâm lăng VN, chống bè lũ nguỵ quyền Hà Nội công khai bán nước và làm nhục quốc thể..Chắc chắn chỉ trong vài giờ, toàn quốc sẽ có hằng triệu người đứng lên chống Tàu lẫn cái chính quyền VC “ Hèn với giặc Tàu, ác với dân Việt và vô nhân đạo bỏ mặc cho ngư dân Việt ngoài biển Đông, mặc cho hải tặc Tàu đỏ sinh sát hằng ngày “. 

            Tôi chỉ là một trong muôn ngàn người lính già của QLVNCH may mắn còn sống sót sau cuộc chiến và cuộc đổi đời. Và còn là một con người VN đứng trước thãm trạng đất nước đã bị giặc Tàu đô hộ, nên buồn rầu bức xúc vì sự bất lực của tuyệt đại tầng lớp đồng bào VN thấp cổ bé họng hôm nay “ thấy nước mất về tay giặc Tàu mà mình không được quyền đánh đuổi giặc Tàu ra khỏi nước. Thấy bè lũ cầm quyền VC hèn hạ tham ô bán nước cho giặc mà vẫn phải cúi đầu trước bạo lực, khủng bố..”

            Chúng tôi là những người lính Miền Nam bị rã ngũ ngày 30-4-1975 nên dù muốn hay không, cũng phải chấp nhận số phận của kẽ thua cuộc. Nhưng vô lý biết bao khi chính  miệng của một tên Tổng bí thư đảng CSVN là Nguyễn Phú Trọng lại “ kiên quyết “ với Hồ Cẩm Đào rằng là Tình Hữu Nghị Việt-Trung đời đời là tài sản chung để lưu truyền hậu thế. Trong khi đó suốt vùng biên giới Việt Hoa qua mấy ngàn năm lập quốc tới ngày nay, đã có triệu triệu hồn linh của tử sĩ VN bao đời nằm xuống, để chống lại giặc Tàu xâm lăng Đại Việt.

            Nguyễn Phú Trọng hay đảng CSVN có vô liêm sĩ đến mức nào chăng nữa cũng không thể bán đứng đồng đội của mình là những “ Bộ Đội đã hy sinh máu xương trong cuộc chiến chống Tàu đỏ xâm lăng VN từ 1979-1988 tại các tỉnh biên giới và quần đảo Trường Sa “ . Không có bộ đội “ sinh bắc tử nam “ từ 1960-1975 thì làm sao đảng cướp được toàn cõi VN ngày nay, để TBT Nguyễn Phú Trong bò sang Tàu, quỳ gối trước Hồ Cẩm Đào để kiên quyết “ Làm Nô Lệ “ Hán tộc ?

            Là một quốc gia bé nhỏ có chung biên giới dài với Trung Cộng, nên từ ngày lập quốc tới nay trãi qua bao đời dân tộc ta đã không ngững nghĩ ngăn chống giặc xâm lăng phương Bắc. Ngoại trừ những tên mãi quốc cầu vinh rước voi Tàu về dầy mã tổ Việt ít õi như Trần Thiễm Bình, Lê Chiêu Thống..Tất cả các triều đại còn lại đều đứng dậy chống Tàu. Cái luận điệu của CSVN từ 1988 tới nay qua Nguyễn Phú Trọng, chỉ là hình thức che dấu tội bán nước cho giặc. Nhưng không sao, vì qua các trang sử Việt từ trước tới nay cho thấy “ tất cả những tên mãi quốc cầu vinh “ đều bị toàn dân hạ bệ và tiêu diệt như Cù Thị, Triệu Ai Vương (Nhà Triệu), Kiều Công Tiện (Nhà Ngô), Trần Thiễm Bình (Trần), Lê Chiêu Thống (Hậu Lê)..CSVN ngày nay đã mất tất cả kể luôn tài sản quý báu nhất là “ lòng dân , ý trời “ để chạy theo giặc Tàu, rước giặc Hán vào dầy xéo quê hương từ Bắc vào Nam, dâng hiến cho giặc tất cả những tài nguyên, lãnh thổ từ trong đất liền ra đến biển Đông. Hành động tán tận lương tâm trên, thì trước sau gì cũng bị toàn dân cả nước đứng lên lật đổ, dù họ đã biết trước CSVN sẽ theo lệnh Trung Cộng tàn sát mọi người chống đối như tại Thiên An Môn (Bắc Kinh 1976, 1989), Miến Điện (1988, 2007) và mới nhất tại Yemen, Syria..

            Các thế hệ VN bao đời đã đọc và học Việt Sử nên mới biết được sự hy sinh vô bờ bến của tiền nhân, đã phơi xác đổ máu để ngăn chống đế quốc Hán bao đời luôn muốn thôn tính và đồng hóa dân tộc Việt. Từ khi cướp được quyền cai trị VN, CSVN đã đảo trắng thay đen bày vẽ huyền thoại để làm sai lạc ý nghĩ thiêng liêng môn Việt Sử, khiến cho các thế hệ VN ngày nay chỉ biết yêu nước là yêu nước XHCN. Nhưng ngoài sử viết, người Việt còn sử miệng. Đó mới chính là nguồn sử Việt chính thống bao đời của dân tộc.

            Ai có thể quên được kẻ thù không đội trời chung là giặc Tàu, họa chăng chỉ có Nguyễn Phú Trọng và đảng CSVN mới kiên quyết đời đời tình hữu nghị Việt-Trung. Theo sử liệu, Đại Việt chính thức bị Bắc Thuộc lần thứ Nhất vào năm 111 trước Tây Lịch, khi Mã Viện sang đánh Triệu Dương Vương (Nhà Triệu). Từ đó nhà Hán đối Nam Việt (quốc hiệu VN thời đó) thành Giao Chỉ Bộ, nội thuộc nước Tàu. Năm 40 Tây Lịch, Bà Trưng Trắc cùng em là Trưng Nhị vì “ nợ nước thù nhà “ đã cầm đầu nghĩa binh, đứng lên làm cuộc cách mạng giải phóng non sông thoát khỏi ách đô hộ Tàu, sau hơn 150 nô lệ.

            Sau ba năm độc lập dưới thời Trưng Nữ Vương (40-43), Đại Việt lại đắm chìm trong ách nô lệ của giặc Tàu hơn 900 năm nữa, mới được Ngô Vương Quyền giải phóng hoàn toàn vào năm 939, sau hơn 1000 bị giặc Tàu đô hộ làm nhục cướp đất. Trong khoảng thời gian trên, dù bị khủng bố kềm kẹp áp bức và đe dọa đến sinh mạng nhưng người Việt vẫn luôn nổi lên chống Tàu, qua các lãnh tụ cầm đầu Triệu Trinh Nương, Mai Hắc Đế, Lý Bôn, Triệu Quang Phục, Khúc Thừa Dụ..

            Ngô Quyền là người đã cởi ách nô lệ Hán tộc cho Đại Việt khi ông chém Hoàng Tháo trên sông Bạch Đằng và đánh đuổi giặc Nam Hán chạy về Tàu từ năm 939, mở đầu cho thời độc lập, tự chủ cho Đại Việt qua các triều đại Ngô, Đinh, Tiền Lê, Hậu Lý, Trần, Hậu Lê, Nguyễn cho tới ngày nay (2011) thì bị cá nhân Nguyễn Phú Trọng, nhân danh tổng bí thư đảng CSVN, sáp nhập và nội thuộc nước Tàu qua biểu tượng lá cờ Trung Cộng mới xuất hiện trên đài VTV của đảng khi Nguyễn Phú Trọng sang chầu thiên Triều vào tháng 10-2011. (cờ đỏ có sáu ngôi sao : một lớn chỉ nước Tàu, năm ngôi sao nhỏ chỉ năm dân tộc Hán, Mãn, Mông, Tạng, Hồi và Người cốt khỉ (Nguyễn Phú Trọng + đảng CSVN). 

            Những ai hiện nay còn tự nhận mình là người VN, hãnh diện được làm người VN dù đang sống trong nước hay ngoài nước, xin đừng bao giờ quên được những sự nhục nhã do Nguyễn Phú Trọng và bè nhóm đảng CSVN đã mang tới cho đất nước và dân tộc Việt. Có như vậy chúng ta mới không uổng là hậu duệ của Cháu Lạc Con Hồng, là con cháu của Triệu Quang Phục (111 TrTL), Hai Bà Trưng (40-43), Triệu Trinh Nương (248), Ngô Quyền (939), Lê Hoàn (981), Lý Thường Kiệt (1077), Hưng Đạo Đại Vương (1288), Lê Lợi (1407-1418), Quang Trung (1789)..

            Lịch sử lại tái diễn vào tháng 1 năm 1974, giặc Tàu lợi dụng tình trạng nguy ngập của Miền Nam lúc đó với “ thù trong giặc ngoài “ , nên xâm lăng và cưởng đoạt quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền  của VN lúc đó do QLVNCH trấn giữ. Người lính miền Nam đã làm hết sức mình kể cả hy sinh mạng sống để bảo vệ lãnh thổ của ông cha nhưng vì giặc quá mạnh và đông nên phải đành mất đảo vào ngày 20-1-1974. Đây là một biến cố đau thương và hận nhục nhất của dân tộc Việt. Nó mới chính là một kiên quyết đời đời nhắc nhớ cho các thế hệ VN, hôm nay, ngày mai và mãi mãi, đừng bao giờ quên “ Giặc Tàu là kẻ thù muôn đời và mãn kiếp của dân tộc Việt “.

            Trong bài viết “ Đúng Ba Trăm Năm Trước “ đăng trong tập san Sử Địa xuất bản tại Sài Gòn năm 1974, sử gia Hoàng Xuân Hãn có viết “ Một gương sáng lịch sử là mỗi khi thế nước suy hèn vì chia rẽ và nội loạn, thì lân bang mới lẫn cõi chiếm đất như Hồ chịu mất đất Cổ Lâu (Lạng Sơn -1945), Mạc dâng La Phù (Quảng Ninh-1540), Trịnh mất nhiều động ở biên giới tây bắc..”.

            CSVN ngày nay đã làm mất lòng dân, trái ý trời, tàn bạo vô lương và trên hết đã đánh mất liêm sĩ nên con đường duy nhất để chúng kéo dài thời gian bóp cổ xiết họng đồng bào cả nước, là vơ vét những gì còn lại của dất nước, để dâng hiến cho Tàu đỏ làm chỗ dựa. Nên việc Nguyễn Phú Trọng đi Tàu, Trương Tấn Sang tới Ấn hay Nguyễn tấn Dũng ở lại đón thủ tướng Đức. Tất cả kết cuộc cũng chỉ là “ bán nước “ cho ngoại bang mà thôi. 

Viết từ Xóm Cồn Hạ Uy Di
Tháng 3-2015
MƯỜNG GIANG   


--
Kính chuyển
MG/HD


__._,_.___

Posted by: Ho Dinh

Khi chưa có luật có thể tổ chức biểu tình được không?


Khi chưa có luật có thể tổ chức biểu tình được không?

Anh Vũ, thông tín viên RFA
2015-03-05
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
Khi chưa có luật có thể tổ chức biểu tình được không? Phần âm thanhTải xuống âm thanh
000_Hkg5136889-305.jpg

Người dân biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội hôm 03-07-2011.
AFP PHOTO
Hiến pháp Việt Nam đã quy định biểu tình là một quyền của công dân, song Nhà nước tìm mọi cách trì hoãn việc xây dựng luật biểu tình. Tuy vậy, theo Nghị định 38/2005/NĐ-CP quy định rằng công dân có thể thực hiện quyền này. Vậy, trong lúc chưa có Luật Biểu tình thì công dân có thể thực hiện quyềnbiểu tình hay không?

Biểu tình không có nghĩa là chống đối

Biểu tình là hình thức đấu tranh bằng cách tụ họp đông đảo quần chúng để bày tỏ ý chí, nguyện vọng để ủng hộ hoặc phản đối về một vấn đề công cộng nào đấy.
Biểu tình hoàn toàn không có nghĩa là chống đối, vì trước chủ trương, hành động đúng đắn của Nhà nước, người dân có thể xuống đường để bày tỏ thái độ ủng hộ. Và ngược lại, những vấn đề người dân không đồng tình thì họ sẽ biểu tình để phản đối.
Ở VN, theo Hiến pháp 2013 biểu tình là một quyền của công dân theo Điều 25 quy định: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”
Pháp luật nào quy định thì cái Luật Biểu tình cũng chưa có. Cho nên có thể nói là, hiện nay pháp luật VN quy định về cái quyền biểu tình là chưa rõ ràng, chính vì thế nên nó không đảm bảo quyền công dân về quyền biểu tình như Hiến pháp quy định.
-LS Hà Huy Sơn
Tuy vậy, trong khuôn khổ pháp luật hiện tại ở VN đã không đảm bảo đủ điều kiện cho công dân thực hiện quyền của mình. Luật sư Hà Huy Sơn khẳng định:
“Theo tôi ngay trong Hiến pháp VN đã quy định không rõ, cái cho rằng Luật Biểu tình theo quy định của pháp luật, nhưng pháp luật nào quy định thì cái Luật Biểu tình cũng chưa có. Cho nên có thể nói là, hiện nay pháp luật VN quy định về cái quyền biểu tình là chưa rõ ràng, chính vì thế nên nó không đảm bảo quyền công dân về quyền biểu tình như Hiến pháp quy định.”
Theo Báo Đại biểu Nhân dân, nói về ý nghĩa và tầm quan trọng của quyền biểu tình, ĐBQH Dương Trung Quốc nhận định:
“Quyền biểu tình không chỉ là nhu cầu thực tiễn của xã hội mà nó gần như là chuẩn mực của thế giới về quyền tự do con người tức là quyền hội họp, trong đó có quyền biểu tình. Nếu loại quyền tự do này ra khỏi hiến pháp thì chúng ta trở thành bất bình thường. Nếu chúng ta bên cạnh việc nâng cao hơn nữa việc quản lý bộ máy công quyền cộng với việc có Luật biểu tình thì tôi nghĩ sẽ có tác dụng tích cực cho xã hội.
Nhưng trên thực tế từ nhiều chục năm qua Nhà nước nhiều lần, tìm mọi cách trì hoãn việc xây dựng và đưa luật biểu tình ra Quốc hội để thông qua. Nhận định về khả năng Luật biểu tình sẽ tiếp tục có thể bị kéo dài khá lâu, TS. Phạm Chí Dũng cho biết:
“Tôi cũng nghe một số thông tin cho rằng dù Quốc hội cuối năm 2014 định đưa vào nghị trình tháng 5 trình ra quốc hội luật biểu tình và đến cuối năm 2015 sẽ thông qua, nhưng luật biểu tình có khả năng bị hoãn một lần nữa và có thể đến năm 2016, 2017, thậm chí có ý kiến cho rằng tốt nhất đến năm 2020 mới cho ra luật biểu tình.“
Theo báo VNN online, tại phiên thảo luận tại Quốc hội, Bộ trưởng TT & TT Nguyễn Bắc Son đã cho rằng: “Để giữ gìn trật tự công cộng, góp phần bảo đảm quyền tự do dân chủ của công dân khi chưa có điều kiện ban hành Luật Biểu tình thì Chính phủ đã có Nghị định 38/2005/NĐ-CP  quy định một số biện pháp bảo đảm trật tự công cộng. Trong đó, việc tập trung đông người ở nơi công cộng phải đăng ký trước với UBND có thẩm quyền nơi diễn ra các hoạt động đó và phải thực hiện đúng nội dung đăng ký.”
dsc04108-250.jpg
Sinh viên biểu tình chống Trung Quốc tại TPHCM hôm 05/06/2011. RFA file photo.
Đánh giá về ý kiến này, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa người đã từng cùng bà Phạm Thanh Nghiên nhờ luật sư xin phép UBND TP. Hà nội tổ chức biểu tình vào năm 2008 và không được chấp nhận. Sau đó họ đã bị bắt và phạt án tù, cho chúng tôi biết nhận xét của ông. Ông nói:
“Đấy là một trở ngại rất lớn, bởi vì Nghị định 38 họ lại coi biểu tình là tập trung đông người thì đấy là một khó khăn, cái thứ 2 là Nghị định này rất khắt khe, họ bắt phải xin phép. Vậy khi người biểu tình làm đơn xin phép thì cấp nhận đơn có quyền bác cái đơn ấy, thì rõ ràng đấy là một cái cửa rất hẹp và rất khó khăn như chúng tôi đã làm năm 2008. Vậy thì nếu là biểu tình chính trị thì chắc chắn đến thời điểm này sẽ vẫn không được, do đó cái Nghị định 38 là cái Nghị định tước bỏ hết cái quyền biểu tình của người dân. ”
Mặc dù về nguyên tắc là có thể thực hiện một cuộc tụ tập đông người đúng theo quy định, tuy nhiên quy định pháp luật này lại được ban hành theo hướng nhằm để ngăn trở người dân thực hiện quyền của mình. LS. Hà Huy Sơn nhận định:
“Hiện nay cái nghị định 38/2005/NĐ –CP thì nó lại là cái hạn chế cái quyền biểu tình của công dân. Vì trong trường hợp công dân xin phép mà bị từ chối thì việc biểu tình của công dân sẽ bị cho là trái với pháp luật.”

Được phép làm những gì mà pháp luật không cấm

Theo một nguyên tắc chung là công dân được phép làm những gì mà pháp luật không cấm, do vậy công dân hoàn toàn có quyền xin phép. Nhưng cái việc đăng ký ấy phải được UBND tỉnh đồng ý, tuy vậy điều kiện để UBND tỉnh họ có đồng ý hay không thì không quy định rõ ràng.
-LS Hà Huy Sơn
Trả lời câu hỏi, khi chưa có Luật Biểu tình thì công dân có thể tụ họp để biểu thị ý chí và nguyện vọng của mình hay không?
Theo Nghị định 38/2005/NĐ-CP, việc tập trung đông người là hoàn toàn có thể, nhưng phải xin phép trước bảy ngày, kèm theo đó là danh sách thành phần tham gia cũng như địa điểm tập trung, lộ trình đoàn biểu tình đi qua… LS. Hà Huy Sơn khẳng định:
“Theo một nguyên tắc chung là công dân được phép làm những gì mà pháp luật không cấm, do vậy công dân hoàn toàn có quyền xin phép. Nhưng cái việc đăng ký ấy phải được UBND tỉnh đồng ý, tuy vậy điều kiện để UBND tỉnh họ có đồng ý hay không thì không quy định rõ ràng.”
Không bao giờ nhà nước tự trao quyền cho dân, cho dù là quyền đó đã được quy định trong Hiến pháp và chỉ có bằng cách người dân thực hiện nhiều lần và liên tục các cuộc biểu tình để đòi Nhà nước ban hành Luật Biểu tình.  Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa nhận định:
“Bây giờ thì tôi nghĩ tiến hành được, mặc dầu nhà nước có những biện pháp để ngăn chặn. Thế nhưng nếu người dân cương quyết thì vẫn có thể biểu tình được, bởi vì theo tôi Hiến pháp đã quy định rõ là người dân có quyền biểu tình, cho dù Luật Biểu tình chưa được thông qua. Tuy vậy, nêu người dân biểu tình liên tục, nhiều lần thì nhà nước thấy cái nhu cầu ấy thì nhà nước và Quốc hội phải nhanh chóng thông qua Luật Biểu tình.”
Theo nguyên tắc, pháp luật cần phải đáp ứng kịp thời những nhu cầu khách quan của xã hội, nếu pháp luật đáp ứng và phù hợp với nhu cầu của xã hội, thì pháp luật sẽ là những nhân tố thúc đẩy các tiến bộ xã hội. Còn ngược lại, nếu pháp luật đi ngược lại những đòi hỏi khách quan này, bởi sự can thiệp của ý chí nhà nước, thì pháp luật sẽ trở thành nhân tố cản trở sự phát triển của xã hội. Luật Biểu tình ở VN hiện nay cũng không nằm ngoài nguyên tắc ấy.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh

Featured Post

Bản Tin buổi sáng 12/3/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link