Saturday, September 2, 2017

LISA PHẠM -Khai dân trí số ngày 2/9/2017

Bắc Thuộc Mấy Lần?

----- Forwarded Message -----
From: MINHHA PHAM
To:
Sent: Friday, September 1, 2017 1:48 AM
Subject: Bắc Thuộc Mấy Lần? - Nguyễn-Xuân Nghĩa

Xuan Nguyen
Bắc Thuộc Mấy Lần?
Nguyễn-Xuân Nghĩa
Việt Báo 07/09/2009
https://vietbao.com/a158386/bac-thuoc-may-lan
(Bài viết này là cái gốc của khái niệm "giải ảo" trình bày trên báo chí và các đài phát thanh sau buổi thuyết trình tại Houston cả năm trước do lời mời của chư tăng Chùa Pháp Luân...)

Lạc nhà xa ngàn dậm... Mà chưa ra khỏi thời kỳ Bắc thuộc...

Với tấm lòng ái quốc vằng vặc và nghệ thuật cầm quân phi thường, Hưng Đạo vương Trần Quốc Tuấn có để lại cho hậu thế một áng hùng văn là bài "Hịch tướng sĩ".

Bài hịch được viết năm 1284, sau ba hội nghị, tại Bình Than, Diên Hồng và Vạn Kiếp, để khích động tinh thần quân sĩ trước khi lâm trận chống Nguyên Mông. Đó là cuộc tấn công thứ nhì - được Mông Cổ chuẩn bị chu đáo hơn lần trước, vào năm 1257 rồi vẫn bị đại bại. Ngày nay, đọc lại ánh văn chương vận động ấy của Trần Hưng Đạo vương, chúng ta bỗng giật mình.

Ông mở đầu với những tấm gương sáng để khích lệ tinh thần ba quân, mà lại dùng toàn... gương Tầu. Nào Kỷ Tín, Dự Nhượng tới Uất Trì, Cảo Khanh... Sau đó là những tấm gương Thát Đát, các danh tướng Mông Cổ...


Sao lạ vậy?

Từ thời Ngô Quyền giành lại nền tự chủ năm 939 cho đến đời Trần thì dân ta đã viết sử. Gần với Hưng Đạo vương nhất vì xuất hiện cùng thời là bộ "Đại Việt Sử Ký" do Lê Văn Hưu soạn xong năm 1272, vào đời Trần Thánh Tông Mà nếu không viết ra và vỗ thành bản để phổ biến thì dân gian cũng đã có biết bao truyền thuyết về các tấm gương sáng của nước Nam...


Không thể nào đức Thánh Trần của chúng ta lại không biết được.

Là người vô cùng yêu nước, duy nhất được dân ta tôn thành Thánh, vì sao Trần Hưng Đạo vương lại... nhập cảng gương Tầu?

Mà bậc danh nhân đáng kính của chúng ta không là người duy nhất.

***

Sinh sau Trần Quốc Tuấn gần 600 năm, Cao Bá Quát là nhà thơ có tài, nổi tiếng về thái độ phản kháng. Phản kháng đến độ nổi loạn rồi bị tru di tam tộc.


Con người ấy chẳng phải người thường. Hơn hẳn các vị tiền bối, ông còn thấy được sự xuất hiện - và mối đe dọa - của Tây phương: được đi sứ ở Giang Lưu Ba - có lẽ là Singapore - trong phái bộ của Đào Tri Phú, và đã thấy, xin lỗi, "đĩ Tây" - tên một bài thơ chữ Hán ông viết khi đi sứ - hay tầu thủy chạy bằng hơi nước của Âu Châu.

Cao Bá Quát không chỉ cười khẩy làm thơ chửi đời và nói lời khinh bạc để chọc giận thiên hạ. Ông cũng len vào dòng văn chương thù tạc của các quan trong triều và còn viết nhiều bài luận dâng vua, không Thiệu Trị thì cũng Tự Đức.


Nếu đọc lại bài "Biên hoặc luận thư" ("thư luận bác bỏ điều sai lầm"), viết sau năm Thiệu Trị nguyên niên (1841), chúng ta lại một phen giật mình: "chỉ có một mình tôi ngó lơ những điều cơ xảo của Tây mà khách đem về".

Trong bài luận thuyết này - và nhiều bài khác nữa - Cao Bá Quát khinh miệt mọi ảo diệu kỹ thuật Tây phương, như thuyền máy chạy bằng lửa, súng máy đeo ở vai, gương soi ngàn dặm, chuông tự đánh tiếng, đèn không thắp mà sáng, v.v... Chỉ vì, theo lý luận Cao Chu Thần - người nước Nam mà mơ làm bầy tôi nhà Chu - thì "từ khi có có loài người đến nay, có gì ảo diệu hơn Hà Đồ, Lạc Thư"? Bao nhiêu tiến bộ cao xa nhất về kỹ thuật thì trăm đấng Thánh nhân đã làm trước cả rồi.

Nói lại cho gọn ý của họ Cao, thì chúng ta không nên sợ Tây dương vì Tây dương man rợ không có Thánh nhân. Thánh nhân của Cao Bá Quát là các vĩ nhân Trung Hoa. Ngần ấy tấm gương sáng trong lịch sử được ông nhắc tới đều là từ lịch sử Trung Hoa.

Cao Bá Quát tất nhiên không thể biết về người sau như Phan Đình Phùng, quan Tán lý Quân vụ với học vị Tiến sĩ, hay Cao Thắng, danh tướng Cần vương với biệt tài học hỏi những điều cơ xảo của Tây mà họ Cao khinh miệt


Nhưng ông không thể không biết về những trận đụng độ Trịnh Nguyễn với sự yểm trợ của thương nhân và kỹ thuật Bồ Đào Nha hay Hoà Lan, hoặc chiến công của quân Tây Sơn - "Ngụy Tây" theo sử đời Nguyễn - trên Thất Kỳ Giang (sông Ngã Bảy) chống lại tầu chiến Pháp do Manuel (Mạn Hòe) điều khiển. Ông càng không thể không biết về vai trò yểm trợ Nguyễn Ánh của Giám mục Bá Đa Lộc.

Vậy mà Cao Bá Quát vẫn rung đùi nói nhảm về đỉnh cao văn hoá kỹ thuật của Thánh hiền!
Có cái gì đó rất không ổn trong chúng ta.

***

Cái không ổn là giành lại nền tự chủ từ phương Bắc sau ngàn năm Bắc thuộc, dân ta tiếp tục tinh thần Bắc thuộc ngay trong thời kỳ độc lập.


Không, viết vậy là sai rồi, các phần tử ưu tú của nước ta mới nuôi dưỡng tinh thần Bắc thuộc đó trong cách sống, suy nghĩ, tổ chức và giáo dục... Người dân nôm na vô học thì còn bảo vệ cái "Việt tính" trong sinh hoạt hàng ngày, chứ càng đỗ đạt cao là càng bay gần tới mặt trời ở phương Bắc. Ngoại lệ như Quang Trung Hoàng đế thật ra rất hiếm, chứ quy luật quá phổ biến là nhiều bậc anh hùng dân tộc đã đứng lên đánh đuổi ngoại xâm từ phương Bắc, sau đó ngồi xuống trị nước theo kiểu Bắc phương.

Rồi con cháu cũng học trọn vẹn tinh thần chủ quan, kênh kiệu và khinh miệt các dị tộc - y hệt người Hán.

Chỉ vì từ Lê Văn Hưu trở về sau, các bộ sử lớn của dân ta đều được viết theo lối "thông giám" của Tầu, của "kinh" Xuân Thu, tức là ghi sử để làm gương. Mà làm gương theo nhận thức và tiêu chuẩn Trung Hoa nếu ta chịu khó đọc hết lời bình của những sử quan khét tiếng như Phan Phu Tiên, Ngô Sĩ Liên.... Ký ức tập thể được ghi thành sách của chúng ta để lưu truyền cho nho sinh sĩ tử là ký ức đã được đãi lọc theo lăng kính Trung Hoa. Làm đúng như họ thì mới nên người.


Vì vậy mới có Cao Bá Quát - và còn bao danh sĩ khác!

Tính lại thì từ năm 939 của Ngô Quyền đến khi nước ta bị Pháp tấn công lần đầu vào năm 1859, dân ta đã trải qua 920 năm sống trong không gian hai chiều Nam Bắc. Nước Nam có quật khởi để giành độc lập thì sau đó cũng tự bổ nhiệm các quan Thái thú, Thứ sử hay Tiết độ sứ bản xứ - dưới tên khác - để đảm bảo là sẽ giáo dục và đào tạo nhân tài theo khuôn thước Trung Hoa. Mãi sau này, khi đã bị Tây đô hộ rồi, nhiều người còn tiếp tục ngước nhìn lên phương Bắc để tìm giải pháp cho những bài toán mới, của thời đại mới.
Cả ngàn năm như vậy mà không phải là kéo dài thời kỳ Bắc thuộc sao?

***

Hãy nhìn lại một chút cái chuyện vật đổi mà sao không dời đó...

Khi Ngô Quyền giành lại nền tự chủ và xưng vương, rồi Đinh Bộ Lĩnh tiến xa hơn để xưng Hoàng đế - ngang hàng các Hoàng đế Trung Hoa - thì phần tử ưu tú và có học của nước ta chính là các nhà sư, là bậc quốc sư và chiến lược gia đã góp phần xây dựng độc lập. Nhà Lý hình thành như vậy nhờ ảnh hưởng rất lớn của tầng lớp trí thức theo Phật giáo. Đỉnh cao nhất của ảnh hưởng này là vào đời Trần, với nhiều vị vua đã đi tu và coi việc chống giặc hay cứu nước cũng là một cách giải nghiệp và cứu độ chúng sinh.

Nhưng sau đó?

Sau đó là sự xuất hiện của một tầng lớp ưu tú mới, những người được giáo dục và đào tạo theo hệ thống khoa cử Trung Hoa - của nước Nam. Từ đó, các nhà sư đã bước ra hoặc bị đẩy ra khỏi triều. Hết còn quốc sư hay thánh tăng, họ mở chùa kín đáo nhỏ bé ở trong làng và chu toàn chức năng xã hội của các trung tâm giáo dục hay y tế công cộng. Trong triều, các quan theo Nho học đã lập ra một trật tự mới.

Trật tự đó đi tới đỉnh cao là vào thời Lê Thánh Tông và cứ thế mà lụn bại dần, cho đến ngày Tây qua.

Nếu có đọc sử, ta thấy bàng bạc - không, lại sai rồi - thấy tràn ngập những sử quan - quan điểm lịch sử - của các quan viết sử đã thấm nhuần đạo Thánh hiền đến xương tủy. Họ phê phán Phật giáo, thậm chí cả các ông vua ưa xây chùa in kinh là dị đoan, lãng phí công khố, là lạc đạo Thánh hiền.

Thật ra, lý luận "Tam giáo đồng nguyên" là một huyền thoại - là chuyện không thật mà cứ được loan truyền.

Sự thật là tư tưởng Khổng nho đã thống trị và là khuôn phép độc tôn trong hệ thống chính trị. Cao điểm của nền Bắc thuộc ấy là khi dân ta tiếp nhận thứ Khổng nho nghiệt ngã chật hẹp nhất của đời Tống. Tinh thần Lão Trang bị suy đồi thành Đạo giáo và bị đả kích là mê tín. Còn Phật giáo thì bị coi là huyễn hoặc. Một bài luận đả kích Phật giáo xuất sắc nhất chính là của... Cao Bá Quát. Học đúng phép danh gia đời Đường là Hàn Dũ, ông không tiếc lời mạt sát đạo Phật để xiển dương đạo Thánh hiền.

Lồng trong hệ thống tư tưởng Bắc thuộc là tinh thần trọng nam khinh nữ - lại sai nữa - là miệt thị phụ nữ. Và tự coi mình là cái rốn của vũ trụ, đầy chất bài ngoại và kỳ thị các sắc dân thiểu số.

Trong cả ngàn năm, chúng ta học nguyên con và dạy lại trọn vẹn các "giá trị" Trung Hoa như khuôn vàng thước ngọc. Nghĩ sai là thi rớt, làm sai là mất chức... Hệ thống lý luận một chiều ấy chỉ nhằm củng cố vương quyền... Bước khỏi ách thống trị ấy là manh nha có ý đồ làm giặc!

Thì cũng đành vậy, vì hoàn cảnh khó khăn của người xưa khi ít có cơ hội tiếp xúc với bên ngoài để hiểu rằng ngoài vòm trời này còn có vòm trời khác và không ai có độc quyền chân lý..

***

Nhưng ngày nay?


Ngày nay, khi thế giới không còn là không gian hai chiều Nam-Bắc mà đã tiến vào toàn cầu hóa - với trăm ngàn giải pháp của các quốc gia dân tộc và nhiều nền văn hoá khác - thì dường như chúng ta vẫn chưa thoát khỏi ách Bắc thuộc về tư tưởng.

Một biểu hiện đầy nghịch lý là nhiều người theo Phật giáo đã tiếp nhận trọn vẹn tinh thần cực đoan lạc hậu xa xưa khi lý luận rằng chỉ có Phật giáo mới có tinh thần dân tộc! Hàm ý bên dưới: Công giáo chỉ là mũi xung kích văn hoá và chính trị của thực dân. Lối phê phán đầy tính Bắc thuộc ấy là một bản sao của tư tưởng Hà Nội! Vì gây chia rẽ ngay trong chúng ta.


Mà vẫn còn nhẹ.

Giải quán quân vô địch về ý chí nuôi dưỡng tinh thần Bắc thuộc phải được giành cho lãnh đạo Cộng sản Việt Nam.

Khi tiến hành cách mạng và cải tạo, họ không học theo Liên Xô hay đảng Cộng sản Pháp, Ý, hoặc Nam Tư, mà rập theo mẫu mực Mao Trạch Đông. Vì vậy cũng "trăm hoa đua nở" - bách hoa tề phóng - rồi đàn áp văn nghệ sĩ sau khi cải cách ruộng đất và đấu tố y hệt Trung Quốc.

Trong cuộc chiến gọi là "chống Mỹ" năm xưa, họ chỉ muốn làm sáng danh "người anh em phương Bắc". Nhà thơ Chế Lan Viên viết thẳng như vậy, có khác gì bài biểu của nhà thơ Cao Bá Quát hơn trăm năm về trước? Anh em phương Nam giết nhau tới cùng để đẹp lòng Thiên triều ở phương Bắc! Còn có sự lệ thuộc vào vĩ đại hơn?

Sau chiến tranh và khi đã có độc lập, lãnh đạo Hà Nội vẫn không có khả năng suy nghĩ độc lập.

Gặp bất cứ vấn đề gì thì họ cũng ngửa lên xem Bắc Kinh giải quyết ra sao. Để rập khuôn áp dụng. "Kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa" của Hà Nội là bản sao của "Xã hội chủ nghĩa với màu sắc Trung Hoa" của Bắc Kinh. Rồi tinh thần nô lệ tư tưởng, lại đi với đỉnh chung đốn mạt thời mở cửa, mới dẫn đến chuyện nhượng đất nhượng biển, và rước giặc vào nhà để khai thác bốc xít, cho dân bốc đất mà ăn...


Chúng ta muốn giải trừ nguy cơ Bắc thuộc đó thì phải tìm lên cái gốc là tinh thần "Bắc thuộc tự nguyện", hiện đang thấm vào xương tủy, não trạng và túi tiền của lãnh đạo Hà Nội.

***

Mà muốn giải trừ như vậy, thì ngay tại bên ngoài xin làm ơn lưu ý đến một tiểu tiết phản ảnh một đại họa.

Nếp văn hoá Đại Hán tự cho mình là cái rốn của vũ trụ, và Trung Quốc là trung tâm thế giới. Hà Nội cúi đầu thần phục nên dùng chữ "Trung" trong mọi chuyện liên hệ đến Trung Quốc. Là phận tôi đòi thì họ nói và viết như vậy - mà không biết nhục.


Chúng ta thì có chữ "Hoa" đã dùng từ lâu, như "Hoa kiều", "người Việt gốc Hoa", "chiến tranh Hoa-Việt" hay..."Tân Hoa xã" - hệ thống thông tin của Bắc Kinh. Cớ sao ngoài này vẫn có người nhanh nhẩu (ngu xuẩn là chữ chính xác hơn vì được báo chí Việt ngữ thoải mái sử dụng) dùng chữ "Trung" của Hà Nội?

Quan hệ giữa Trung Quốc với Việt Nam lại thành chuyện "Trung-Việt" hay sao? Khi ấy, miền Trung của chúng ta là gì và làm gì? Cứ như vậy thì dịch "Xinhua News Agency" hay "Agence Chine Nouvelle" ra... Tân-Trung xã hay sao"

Dường như vì chểnh mảng sơ ý, chính tiềm thức của chúng ta cũng chưa ra khỏi thời Bắc thuộc!

***

Thơ Trần Thái Tông - một hoàng đế anh hùng và là một bậc cao tăng - có câu "lạc nhà xa ngàn dặm"... Ngày nay, ngồi ở trong nhà mà ta vẫn có thể lạc nhà được. Thành thử, bao giờ chưa giải ảo thì dân ta còn tiếp tục lang thang.

Dưới bóng rợp Trung Quốc.

(Viết cho Đặc san Quân Cụ, số 2, tháng Chín 2009)
Image may contain: 1 person





Virus-free. www.avast.com
__._,_.___

Posted by: VINH HO 

Friday, September 1, 2017

Khai Dân Trí - Lisa Phạm live stream mơi nhất hôm nay ngày 1/9/2017

Miệng lưỡi Việt cộng & Lật lọng - lươn lẹo - lọt lưới



---------- Forwarded message ----------
From: Elvis Nguyen Tran <
Date: 2017-08-30 14:24 GMT+10:00
Subject: Miệng lưỡi Việt cộng & Lật lọng - lươn lẹo - lọt lưới
To:




Ming lưỡi Vit cng












Bùi Lộc (Danlambao) - Ông Trần Đức Cường, được gọi là Phó tiến sĩ, nguyên Viện trưởng Viện Sử học và hiện là Chủ tịch Hội Khoa học lịch sử Việt Nam đồng thời là Chủ biên bộ sách Lịch sử Việt Nam nói; “Bản chất chính quyền Sài Gòn và Quân đội Sài Gòn theo chúng tôi không có gì thay đổi cả. Đấy là một chính quyền được dựng lên từ đô la và vũ khí, thực hiện chiến lược toàn cầu của Mỹ, ngăn chặn chủ nghĩa Cộng sản lan xuống vùng Đông Nam Á, đồng thời chia cắt đất nước Việt nam một cách lâu dài, biến Miền Nam thành thuộc địa kiểu mới và căn cứ quân sự của Mỹ. Điều đó không có gì nghi ngờ cả.”

Thứ hai, Quân đội Sài Gòn thực chất được Mỹ trang bị hoàn toàn và quan trọng hơn là thực hiện mưu đồ của Mỹ. Đó cũng là một đội quân đi đánh thuê. Thực chất các nhà sử học không có một đánh giá nào khác so với thời gian trước đây.

Quân đội Sài Gòn là một đội quân đánh thuê, được dựng lên từ đô la và vũ khi Mỹ, còn quân đội cụ Hồ thì sao? Có phải tất cả các loại vũ khí mà bộ đội cụ Hồ xử dụng để xâm lăng Việt Nam Cộng Hoà như AK47, B40, Hoả tiễn 122 ly, súng cối 82 ly, xe tăng T54, các loại Molotova hay Hoả tiễn Sam, Mig21, xăng dầu, thuốc thang và các dụng cụ y khoa đều được sản xuất ở Hà Nội hay nơi nào đó tại Bắc việt, đại loại là “Made in Việt cộng” không. Cón lính phòng không điều kiển Hoả tiễn Sam là con cụ Hồ hay lính Liên sô; cũng như một số phi công máy bay Mig, công dân Bắc hàn hay Việt Nam. Chưa kể một đội quân Trung quốc đông đảo bảo vệ Miền Bắc khi lính cụ hồ hầu hết tham gia đi đánh chiếm Miền Nam.

Rối đến những bao gạo, những hộp ruốc thịt, những thỏi lương khô hay những thùng mỡ heo, những thùng mắm còng phát xuất từ Trung quốc, những bao đường phát xuất từ Cuba cho lính cụ Hồ ăn khi xâm lăng Miền Nam thì sao? Chưa kể nón cối vá quân trang quân phục và ngay cả quần áo cho tù binh cũng đều do Trung quốc sản xuất. Và sau cùng người ta nghĩ gì về câu nói của Lê Duẫn, Tổng bì thư của Đảng CSVN: "Đánh Mỹ Nguỵ là chúng ta đánh cho Liên sô và Trung quốc.”

Chính những vũ khi và thực phẩm này mà Phạm Văn Đồng thay mặt Hồ Chí Minh phải ký Công hàm công nhận Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung cộng năm 1958 để trả nợ cho Trung cộng đó sao. 

Trung cộng đã từng gọi Việt công là kẻ vô ơn vì đã chóng quên sự đỡ đầu cũng như những quân viện to lớn để có thể xâm lăng Miền Nam và đã hơn một lần Ủy viên Quốc vụ viện Trung quốc Dương Khiết Trì sang Hà Hội răn đe lãnh đạo CSVN và Tờ Hoàn cầu Thời báo đã viết: “Nói chuyện với Việt Nam, Trung quốc thúc giục đứa con hoang đàng hãy trở về nhà,” sau vụ Trung quốc đưa Giàn khoan 981 Hải dương xuống Biển Đông vào tháng 5, 2014 xâm phạm lãnh hải Việt Nam bị dân chúng rầm rộ xuống đường biểu tình phản đối. (RFA 20.06.2014)

Có người đưa ý kiến bộ sử có lợi cho sự hoà giải dân tộc. Điều này đã được Thiếu tướng Lê Minh Đảo trả lời một cách thoả đáng: “Muốn hoà hợp hoà giải với chúng tôi, trước hết hãy hoà giải với ngay những người dân trong nước đã.”

Mới chỉ thấy người ta nêu lên một vấn đề Chính quyền và Quân đội Ngụy được đổi là Chính quyền và Quân đội Sài Gòn. Ngay trong từ ngữ này, người ta cũng thấy có cái gì lắt léo, ma giáo của Việt công, vì khi gọi là Chính quyền và Quân đội Sài Gòn chúng lại đã đổi Sài Gòn thành Thành phố Hồ Chí Minh ngay sau ngày chiếm trọn Miền Nam. Nếu một người không hay biết gì về Sài Gòn trước đây thì họ sẽ hiểu ra sao khi đọc thấy Chính quyến và Quân đội Sài Gòn hay chỉ là một chính quyền và quân đội trên mây.

Còn rất nhiều vấn đề khác nhưng chưa thấy ai đề cập đến trong bộ sử này; chẳng hạn:

Nguồn gốc thật sự hai lá quốc kỳ: một là nền vàng ba sọc đỏ mang tính kế thừa của Triều đại Nhà Nguyễn và hai là nền đỏ sao vàng của Tỉnh Phúc Kiến, Trung quốc do Hồ Chí Mình mang về đầu tiên chỉ là cờ đảng của csvn.

Cải cách ruộng đất long trời lở đất và thực chất của việc sửa sai ra sao, đã dẫn đến cái chết của khoảng 15.000 người vô tôi (Tuần báo Time 1.7.1957) và những tai hoạ phá nát truyền thống gia đình, đảo lộn luân thường đạo lý: con cái phản kháng, đấu tố cha mẹ, hàng xóm tố cáo lẫn nhau tạo nên một xã hội chỉ còn sống bằng lừa lọc và dối trá. Tiếp đến là đàn áp Phong trào Nhân văn Giai phẩm nhằm triệt hạ tầng lớp trí thức sống theo lương tri không khuất phục đảng.

Cuộc Tổng Tấn công Tết Mậu thân (1968) của những con người máu lạnh đã giết bằng cách chôn sống tập thể hơn bảy ngàn dân Huế. 

Tiếp đến là ký kết Hiệp định Đình chiến Paris năm 1973 và những bội ước sau đó qua trận tấn công Tỉnh Phước Long năm 1974 và tiếp sau là Chiến dịch Hồ Chí Minh năm 1975 đánh đuổi hoàn toàn Đế quốc Mỹ, nhưng khi tiến vào Sài Gòn, họ chẳng hề thấy có quân đội Mỹ chiến đấu nào còn ở Miền Nam vì họ đã rút đi hết rồi, chỉ còn lại Quân lực VNCH tự lực cố gắng chiến đấu với vc để bảo vệ một quốc gia Miền Nam hoàn toàn độc lập có chủ quyền mà bây giờ việt cộng đang muốn vịn vào để đấu tranh đòi lại chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa từ tay Trung cộng.

Trong những ý kiến về bộ sử mới này, ông Nguyễn Thanh Tuấn: “Yêu cầu phải thu hồi bộ sách lịch sử mới xuất bản và những người biên soạn bộ sử mới là vô trách nhiệm, làm không công cho Mỹ phá hoại đất nước.” Có người tự hỏi Mỹ có lợi gì do bộ sử này mang lại hay nhờ bộ sử này mà Mỹ có thể mang quân trở lại để bảo vệ Việt Nam trước hiểm hoạ Trung cộng như Quân đội Mỹ đang làm tại Nam Hàn và Nhật Bản. 

Khi đọc ý kiến trên của ông Tuấn, tôi thấy ông cũng chẳng cần phải yêu cầu thu hồi bộ sách này vì thực ra có lẽ nó cũng chẳng có được bao nhiêu giá trị, nhưng chỉ là một tài liệu cho thế hệ hậu cs tham khảo mà thôi để xem cs viết gì thế thôi cũng chỉ giống như những tài liệu trong các nước cs đã viết trong thời kỳ họ cai trị chứ nó không phải là chính sử của đất nước. 

Việt Nam chắc chắn cũng sẽ có những điều cần phải triệt để xoá bỏ hay sửa chữa lại những sai lầm và nguỵ tạo dưới thời cs cũng như các quốc gia khác sau khi họ đã thoát khỏi chế độ cs. Ba Lan hiện đang tích cực làm điều này. Họ đang nỗ lực xoá đi tất cả những vết tích do cs để lại. Cũng có người chẳng hạn nhà báo Nguyễn Giang của BBC cho rằng họ đã đi quá đà trong việc áp dụng nhãn quan chính trị cánh cực hữu của họ. Nhưng cũng dễ hiểu thôi vì họ cũng giống như những người Việt Nam cả Bắc lẫn Nam, khi họ càng đau khổ và bị cs lừa dối bao nhiêu thì họ càng thù ghét cs bấy nhiêu và khi thoát ra được thì họ không muốn nhìn thấy một dấu vết của một thời đầy đau thương và nước mắt do cs đã gây nên cho họ. Và với đà thay đổi nhanh của thế giới hôm nay, thì ai cũng đều thấy rõ là csvn đang tàn lụi. 

30/8/2017



Lt lng - lươn lo - lt lưới      














Đồ Hiếm (Danlambao) - Nhà sản và hơn 800 báo đài vẹm từ cả tuần nay ra sức bưng bít Vụ kiện 2 thế kỷ: Trịnh Vĩnh Bình vs. Chính phủ VN, không chịu hé lộ ra ngoài dù là một dòng. Lấy thúng mà úp miệng voi, thời đại internet, thông tin cứ ào ạt như trên xa lộ không đèn qua các hãng truyền thông RFA, VOA, BBC, qua các báo mạng, Youtube Khai Dân Trí, các Live Stream, các trang facebook hằng ngày có tổng số đến hơn 30 triệu lượt người vào truy cập sự vụ kiện lịch sử “Việt kiều kiện Việt cộng cướp đoạt tài sản”.

Quá trình kiện tụng

Xin tóm tắc vụ kiện như sau: Năm 1990, ông Bình mang 3 triệu USD cùng với 97 kí lô vàng về VN đầu tư vào bất động sản, các công trình xây dựng, các cơ sở thủy sản xuất khẩu... Sau 6 năm xây dựng và phát triển sự nghiệp rất thành công, bất ngờ ông Bình bị nhà nước CSVN ghép vào tội “vi phạm các quy định về quản lý và bảo vệ đất đai”, côn an đã ập vào các công ty của ông Bình tịch thu tất cả tư liệu lẫn tài sản. Ông Trịnh Vĩnh Bình bị tạm giam 18 tháng 20 ngày và 1 năm 6 tháng quản chế. Năm 1999, ông bị kết án 11 năm tù. Năm 2000 khi còn đang bị quản chế, ông trốn sang Campuchia và về lại Hòa Lan.

Đọc một đoạn dưới đây theo lời kể lại của ông Bình để thấy hết sự dã man của nhà tù CS: "Họ cho mình vào một cái phòng thiếu oxy (các ống thông hơi đã bị bịt chặt) để cho mình ngộp, để mình khủng hoảng, mình sợ để mình ký nhận vào một cái gì đó có tội mặc dù mình không có tội. Ngoài ra, họ còn dùng còng sắt còng vào hai chân, đến khi đi tiểu đi tiện, mình phải bò lại một lỗ cống chứ không đi được. Họ cũng không cho nước uống lẫn nước tắm."

Năm 2003, ông Bình khởi kiện nhà nước VN lần thứ nhất tại Trung Tâm Trọng Tài Quốc Tế ở Thụy Điển về việc vi phạm luật đầu tư, chiếm đoạt tài sản và đòi nhà nước CSVN phải bồi thường trên 150 triệu USD thiệt hại và trao trả lại tất cả tài sản. Tuy nhiên, trước ngày vụ kiện được đưa ra Tòa án Quốc Tế thì nhà nước CSVN đã xin gặp riêng ông Bình tại Singapore để thương lượng và cùng ký một thỏa thuận là phía CSVN sẽ bồi thường cho ông Bình 15 triệu USD, trả lại toàn bộ tài sản với điều kiện ông Bình sẽ không tiết lộ về nội dung thỏa thuận với các cơ quan truyền thông!

Tuy nhiên, gần 10 năm qua, phía Việt cộng đã không thực hiện đúng như lời camkết. Vì thế, năm 2014, ông Trịnh Vĩnh Bình quyết định khởi kiện lần thứ hai tại Tòa án Trọng Tài Quốc tế của ICC (International Chambre de Commerce – Phòng Thương mại Quốc tế), xét xử tại Paris từ ngày 21/8/17... Ông Trịnh Vĩnh Bình mướn văn phòng luật sư King & Spalding LLP, một văn phòng luật sư lớn tại Hoa Kỳ với 10 luật sư tài giỏi, danh tiếng đã đòi hỏi số tiền bồi thường lên đến 1 tỷ 250 triệu USD. Phía Việt cộng mang theo những tay kỳ cựu trong ngành Tư pháp cùng với tổ hợp các luật sư hàng đầu của Pháp, của Anh lên tới 40 người.

Theo tin trên mạng, với hồ sơ tố cáo dài 326 trang do tổ hợp luật sư văn phòng King & Spalding LLP đưa ra kết luận rằng, phía VN đã cấu thành một trong những nhóm hành vi từ chối xét xử công bằng và vô nhân đạo nhất trong lịch sử luật pháp quốc tế! Một chế độ CS vô pháp, vô đạo chỉ quen đàn áp người dân thấp cổ bé miệng nay ra giữa ánh sáng công lý tại Paris đã phải nhục nhã bị lên án nặng nề dưới những kết tội của một thế giới quốc tế dân chủ - pháp quyền, nghiêm minh.

Cũng theo lệ “Tự do thông tin làm tổn hại đất nước nhà sản”, nên Việt cộng dù đã thua và gây thiệt hại tiền dân lên cả tỷ USD, cũng phải yêu cầu không tiết lộ vụ kiện ra ngoài. Nhưng theo như những hình ảnh sau 5 ngày xét xử, thấy bọn luật nô CS phải gục mặt rời phiên tòa, người dân trong nước lại vui như ngày trẩy hội! Cám ơn Toà án Quốc tế đã cho CSVN một cái tát như trời giáng, xử cho ông Trịnh Vĩnh Bình thắng kiện hoàn toàn, khiến uy tín cộng sản VN đã không còn cứu chữa. "Nực cười châu chấu đá xe, tưởng rằng chấu ngã ai dè xe nghiêng!"

Chính phủ VN sẽ đối phó như thế nào?

Bình thường, sau 30 ngày thì các chi tiết về vụ kiện mới được chính thức cho đăng tải trên truyền thông nên đến nay, những người quan tâm về vụ kiện vẫn chưa biết con số mà CSVN phải đền bù cho ông Bình chính xác là bao nhiêu. Nhưng theo tin hành lang rò rỉ ra ngoài, vì thua kiện, CSVN ít ra phải chi trả tất cả các khoản sau:

- 700 triệu USD phần ông Bình.

- 20 triệu USD tiền lệ phí Tòa án Trọng tài Quốc tế ICC

- 100 triệu USD tiền lệ phí cho luật sư đoàn King & Spalding LLP bảo vệ phía ông Trịnh Vĩnh Bình.

- Nhiều triệu USD cho luật sư đoàn gồm 40 luật sư Anh và Pháp bảo vệ phía CSVN.

Thôi rồi, công quỹ cạn kiệt, giết ai ra mà lấy tiền bây giờ đây đảng đĩ? Đồ tui đi dạy mấy chục năm chưa làm kinh tế một ngày nào, nhưng cũng xin hiến vài kế mọn giúp đảng qua cơn bỉ cực lần này. Các phương cách như sau:

1. Đánh chuột không để vỡ bình: Lôi đầu 500 tên đảng viên thuộc Trung Ương ĐCS Việt gian từ Trọng Lú trở xuống, và 500 quan chức cán bộ cao cấp Bộ, Tỉnh trở lên, mỗi tên góp 1 triệu USD, coi như đóng lệ phí cho đảng, gọi là mua lại uy tín “bán nước” của đảng.

2. Tái cơ cấu Lăng Ba Đình: Dễ hiểu là bán mẹ cái Lăng Ba Đình mà cứu đảng. Nếu các đảng viên ĐCS Việt gian kè cựa về tài sản hay đương nhiệm với nguyên chức… không chịu đóng góp thì đành phải rao bán ngay cái Lăng Ba Đình, ai trả cao nhất thì sở hữu lăng này và sau đó muốn cải tạo lại như thế nào tuỳ ý. Đây là dựa theo ý theo đề xuất của phiêu GS Ngô “Có quý‎ mến ai thì mong họ thoát khỏi vòng luân hồi, đừng bắt họ sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”.

3. Thu hút ngoại tệ và vàng của nhân dân: Đây là đề xuất mà hơn 80 triệu dân đen chắc chắn đều hưởng ứng hết lòng. Lợi dụng Lăng Ba Đình có kiến trúc như nhà vệ sinh hiện đại nhất thế giới, nhà nước ta nên cải tạo Lăng Ba Đình làm cầu tiêu công cộng nhiều ngăn. Ngăn ngoài cùng giá 100 USD cho một lần sử dụng, và giá cao lần, càng sát chỗ Hồ Bả Chó nằm thì giá tiền sẽ cao hơn. Phía trên đầu là ngăn VIP, mỗi lần tính 100.000 USD. Bảo đảm làm chừng vài năm là nhà nước sẽ thu đủ cả vốn lẫn lời, nhiều khi không đóng cửa mà còn gia hạn thêm thời hạn sử dụng cũng có.

Mong sẽ nhận thêm nhiều cao kiến của quý độc giả để giúp Đảng và Nhà nước bớt đau đáu lo việc trả nợ! Nói nhỏ, thấy CS ác ôn bị thua kiện và mang nợ tiền tỷ USD mà… mát cái bụng!

29/8/2017


--
Đây là diễn đàn cuả moị lủ́a tuỗi,mọi giỏ́i tính, vỏ́i mục đích và chủ trủỏng nhủ sau:
-cố gắng đem thoãi mái đến moị ngủỏ̀i
-chấp nhận đăng tãi mọi đề taì: tôn giáo xả hội,thể thao,du lịch,âm nhạc,chính trị,tuy nhiên không đủọ̉c đề cao cs.
-

For more options, visit https://groups.google.com/d/optout.

__._,_.___

Posted by: nguyenvan nam 

Sunday, August 27, 2017

Khai Dân Trí - Lisa Phạm live stream mới nhất hôm nay ngày 27/8/2017

NguoiViet Online (24.8.2017) : Một thiên thạch lớn nhất sắp đến gần Trái Đất



 



Copyright © 2016 Nguoi Viet News, Inc. All rights reserved.
Our mailing address is:
14771 Moran Street
Westminster, CA 92683 - USA
Click here to add an email address
Want to change how you receive these emails?
You can update your preferences or unsubscribe from this list

 

Virus-free. www.avastcom
__._,_.___

Posted by: "Tran Van Long" 

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link