Saturday, July 14, 2012

Cẩn trọng với chính trị dza thời cơ lộ diện

Subject : Cẩn-trọng với chính-trị đa thời-cơ đang lộ-diện.

 

 

 

Cẩn trọng với chính trị dza thời cơ lộ diện

 

Giới thiệu và chia sẻ

Khương Tử Dân

 

Ông Nguyễn Đan Quế đã viết thư cho bà H. Clinton như đã có tham vọng không ngoài ý đồ muốn phô trương thanh thế của một nhà đấu tranh cho nhân quyền có tầm cở.

 

Nhưng thực tế, hành động ngây ngô của ông Nguỹên Đan Quế đã để lộ trí thức tầm cở XHCN đến độ làm trò cười cho ngoại trưởng H. Clinton.

 

Đã vậy, lại còn có người giả mạo thư trả lời của ngoại trưởng H. Clinton trong có ý đồ đề cao uy tín của ông Nguỹên Đan Quế và thổi phòng sự việc. Đó chỉ là những trò hề trí trá để bịp dân.

 

 

Trong thư gửi bà H. Clinton, Nguỹên Đan Quế đã viết:

 Secretary Clinton, as far as I know before leaving APEC to attend the ASEAN summit at Bali, Indonesia in November last year, President Obama solemnly declared:

 

 “As history has proven, through the long process, democracy and economic development are companions together. Prosperity without freedom and democracy is just another form of poverty”. 

 

Trong bản tiếng Việt ông Nguỹên Đan Quế viết:

Thưa Ngoại Trưởng Clinton, theo chỗ tôi được biết, trước khi rời APEC để tham dự hội nghị thượng đỉnh ASEAN tại Bali, Indonesia vào tháng 11 năm ngoái, Tổng Thống Obama đã long trọng tuyên bố: “Như lịch sử đã chứng minh, qua tiến trình lâu dài, dân chủ và phát triển kinh tế đi đôi với nhau. Thịnh vượng mà không có tự do và dân chủ, chỉ là hình thức khác của nghèo khó”.

 

 

Trên thực tế, ông Nguỹên Đan Quế đã nhầm lẫn một cách tai hại, vì câu nói trên đã được TT. Obama đọc trong bài diễn văn ở lưỡng viện Úc, ngày 17/11/2011, và câu nói đó nguyên văn như sau:

 

(Because history shows that, over the long run, democracy and economic growth go hand in hand. And prosperity without freedom is just another form of poverty. )

 

Xin tạm dịch:

“Vì lịch sử đã minh chứng điều đó qua quá trình lâu dài, dân chủ và tăng trưởng kinh tế cùng đồng hành, tay trong tay. Và sự thịnh vượng mà không có tự do chỉ là một hình thức khác của đói nghèo.”

 

Làm chính trị như “chính trị dza Nguỹên Đan Quế” chắc đã làm bà H. Clinton ôm bụng cười. Chỉ trích lời văn của TT. Obama mà đã quá nhiều sai lệch.      

 

Văn thư ngoại giao mà quá dài dòng văn tự , nội dung thiếu xúc tích, một ít lỗi văn phạm, bày tỏ như một học sinh trung học, là đã tự phơi bày kiến thức đỉnh cao trí tuệ tầm cở tiến sĩ Nguyễn Trọng Lú thôi.

 

Thật quá tội nghiệp cho nhà đấu tranh cho “Cao trào nhân bản tại VN” như ông Nguỹên Đan Quế.

 

 Ở Vịêt nam và trong cộng đồng người Việt tỵ nạn VGCS ở hải ngoại hiện tại không ít chính trị gia thời cơ xôi thịt đã tự nhảy ra múa rối, nhưng đã bị người dân lột trần mặt nạ.

 

Gần đây họ đã bị lật tẩy như Lê Thăng Long, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Đỗ Nam Hải, Nguỹên Chính Kết, Hoàng Cơ Định, Lý Thái Hùng, Bùi Tín....

 

 

Bài diễn văn của TT. Obama ở lưỡng viện quốc hội Úc ngày 17/11/2011, đã được Khương Tử Dân phân tích trước đây hơn sáu tháng.

 

Trí tuệ của ông Nguỹên Đan Quế thật đã quá cằn cỗi, thoái hóa, đến độ lẩm cẩm.

 

Xin mời quí vị đọc lại, và có hiệu đính vài điều thích nghi với thực tại xã hội.

 

Ông Nguỹên Đan Quế đã quên là tự do phải trả bằng xương máu, bằng sinh mạng. Tự do không thể van xin kiêu cầu mà có được.

 

 Tự do không ai cho không biếu không, mà phải tự mình đấu tranh bằng hành động, bằng sự hy sinh. Đấu tranh cho tự do không phải chỉ bằng văn thư kiêu cầu như một tên hành khất.

 

Các nhà lãnh đạo đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền phải có ý thức trách nhiệm, sự dũng cảm, liêm sĩ, biết xấu hổ và phải biết hành động tiên phong trong mọi nổ lực một cách quan minh chính đại.

 

Làm lãnh đạo mà ấm ớ hội tề, thiếu thành tín, thiếu ngay thẳng, thiếu tự trọng, thiếu đức tin, thiếu dũng cảm, thiếu kiên định, tuyên bố lếu láo quanh co, nói một đàng làm một nẻo là tự hạ thấp nhân phẩm, nếu không muốn nói là tự hũy hoại.

DTK

 

*****

 

Trước thềm Hội nghị Thượng Đỉnh APEC, ASEAN, ngoại trưởng H. Clinton đề ra một chiến lược tổng quát trong đó gồm các đồng minh cũ của Mỹ như Nhật, Nam Hàn, Úc, Thái Lan, Philippines, Singapore, New Zealand và các nước liên minh mới đang nổi dậy như Ấn Độ, Malaysia, Indonesia, Brunei, Kazakhstan và các Đảo Quốc Thái Bình Dương.....

 

Hải đồ :Chiến lược Mỹ ở châu Á Thái Bình Dương, thế kỹ XXI

 

Bài tiểu luận của ngoại trưởng H. Clinton chỉ phát họa tổng quát về chiến lược của Mỹ ở Thái Bình Dương trong thế kỹ XXI, nhưng bài diễn văn của TT. Obama đọc trước lưỡng viện quốc hội Úc, tuy chỉ dài khoảng nửa tiếng đồng hồ, nhưng đã tiềm ẩn quyết tâm của Hoa Kỳ một cách dứt khoát, khẳng định, quyết liệt về vai trò lãnh đạo của Mỹ ở Châu Á Thái Bình Dương trong thế kỹ XXI.

 

TT. Obama tuyên bố giữa lưỡng viện quốc hội Úc:

This is the future we seek in the Asia Pacific -- security, prosperity and dignity for all. That’s what we stand for. That’s who we are. That’s the future we will pursue, in partnership with allies and friends, and with every element of American power. So let there be no doubt: In the Asia Pacific in the 21st century, the United States of America is all in.

 

Xin tạm dịc như sau:

 

Đây là tương lai chúng tôi mưu cầu trong khu vực châu Á Thái Bình Dương -- an ninh, thịnh vượng và nhân phẩm cho tất cả mọi người. Đó là những gì chúng tôi ủng hộ và bênh vực. Đó là bản chất của người Mỹ chúng tôi.

 

Đó là tương lai chúng tôi sẽ theo đuổi, trong quan hệ thân hữu với các đồng minh và bạn bè với mọi yếu tố, năng lực của người Mỹ. Do đó, không còn nghi ngờ gì nữa: Trong thế kỹ XXI, Hoa Kỳ sẽ toàn lực nhập cuộc vào khu vực châu Á Thái Bình Dương.

 

Với tư cách là tổng thống, và tổng tư lệnh tối cao trong quân đội, ông Obama đã tuyên bố là Hoa Kỳ sẽ toàn lực nhập cuộc vào khu vực châu Á Thái Bình Dương, nơi đó đang diễn ra những sự tranh chấp có thể làm bất ổn, khuấy động sự an ninh, và những lợi ích kinh tế, sự thịnh vượng của toàn khu vực kể cả quyền lợi của Mỹ Khu vực châu Á Thái Bình Dương, nơi có gần nửa tổng số dân cư toàn thế giới, vừa là con đường hàng hải huyết mạch, mang lại sự thịnh vượng của nhiều đồng minh Mỹ như Nam Hàn, Nhật bản, Indonesia, Philippines, Malaysia, Singapore, Brunei, Thái Lan Úc, New Zealand.

 

Khu vực châu Á thái Bình Dương là trọng tâm của nền kinh tế, quân sự trong chiến lược mới của Mỹ ở thế kỹ XXI. Ông Obama đã nói rất rõ ràng là Hoa Kỳ đang điều động chiến lược từ những nổ lực ở Trung Đông qua khu vực châu Á Thái Bình Dương để bảo vệ công pháp quốc tế, luật biển, những qui tắc tiêu chuẩn cần phải được duy trì, nhất là các thương thuyền, phải được tự do giao thương, không bị cản trở.

 

Tuyên bố của thổng thống Mỹ đã làm cho cường quốc đang nổi dậy Trung cộng phải e dè, giận dữ, nhưng chẳng dám dở trò gì khác, ngoài sự im lặng, để cho báo lề phải lên tiếng về khoảng nợ công khố phiếu mà Tầu cộng đang là chủ nợ.

 

 Tuy mang tiếng là chủ nợ kết xù của Mỹ, nhưng lại không dám đòi nợ một cách ồn ào vì sợ con nợ sẽ sử dụng con bài tỉ giá, có thể làm mất hết giá trị món nợ to lớn đó.

 

Do đó Tàu cộng vẫn phải nuôi con nợ để duy trì món nợ kết xù ấy.

 

Mỹ vừa đề ra chiến lược bao vây Tầu cộng ở châu Á Thái Bình Dương về cả bốn mặt ngoại giao, kinh tế, chính trị và quân sự, vừa vuốt ve Tàu cộng để duy trì hòa bình ổn định, bằng cách giải quyết hòa bình để khu vực Thái Bình Dương không dậy sóng.

 

Trước sự việc bị động, Tầu cộng đã để cho con nợ khổng lồ Hoa Kỳ vây khốn bốn mặt, dù có muốn vẫy vùng, làm mưa làm gió, con rồng giấy cường quốc Tầu cộng cũng trở thành con rồng nằm trong Đập Tam Hiệp chờ một cơ hội khác, nhưng chắc sẽ không bao giờ xảy ra.

 

Nếu chỉ dựa vào bài diễn văn của TT. Obama mà vội vã kết luận là Mỹ đã trở lại Châu Á Thái Bình Dương là không đúng lắm, vì trên thực tế Mỹ chưa bao giờ rời Châu Á Thái Bình Dương từ sau đệ nhị thế chiến, hay từ sau chiến tranh Nam Bắc Hàn.

 

Những căn cứ quân sự của Mỹ ở Nam Hàn, ở Okinawa, ở Guam, chẳng những vẫn được duy trì mà còn được hiện đại hóa để đáp ứng với tình thế mới của thế kỹ XXI. Mặt khác, chúng ta vẫn biết rõ Đệ Thất Hạm Đội của Mỹ vẫn hiện diện trên Thái Bình Dương, và nắm toàn quyền kiểm soát toàn lãnh vực châu Á Thái Bình Dương.

 

 Cũng đừng quên là Tầu cộng đã có lần muốn ngỏ ý chia đôi quyền kiểm soát Thái Bình Dương với Mỹ nhưng đã bị từ chối. Điều này đã minh định rất rõ ràng là trên biển Thái Bình Dương chỉ có một quyền lực độc nhất vô nhị, thuộc về Hoa Kỳ, và quyền lực ấy sẽ tiếp tục trong thế kỹ XXI.

 

Bài diễn văn của TT. Obama đọc giữa lưỡng viện quốc hội Úc, nhân kỹ niệm 60 đồng minh hữu nghị giữa Mỹ Úc qua quá trình đấu tranh cho hòa bình, ổn định trong suốt thời kỳ chiến tranh ở Đại hàn, chiến tranh ở Việt Nam, ở Iraq, và ở Afghanistan.

 

Nước Úc là đồng minh lâu dài của Mỹ, dũng mãnh, can đảm qua nhiều cuộc chiến cam go. Nước Úc là đồng minh mạnh nhất của Mỹ trong sự đấu tranh đòi dân chủ, tự do, và cả nhân quyền dành cho nữ giới.

 

Do đó, Tầu cộng cũng đừng quá lo ngại khi thấy Mỹ và Úc thỏa thuận cho 2500 lính Mỹ chia sẻ với quân đội Úc ở căn cứ quân sự Darwin để đối phó với tàu lạ lén phén đi lạc vô khu vực có chủ quyền của Úc, nhất là tàu lạ trốn chui dưới mặt biển.

 

Tầu cộng hãi sợ là phải rồi, vì không nước nào có máy móc tối tân, và chính xác để săn lùm tàu lạ chui lòn dưới mặt biển bằng Mỹ.

 

 Căn cứ Darwin ở ngoài tầm phi đạn và hỏa tiển tầm xa của Tầu cộng. Darwin là địa thế chiến lược, chiến thuật về cả hai mặt cho không quân Mỹ, hỏa tiển tầm xa của Mỹ có cơ hội tự do phản kích khi cần.

 

Dĩ nhiên là ngoài căn cứ không quân Darwin ở Bắc Úc, Mỹ còn có các ăn cứ quân sự ở Nam Hàn, Okinawa, Utapao ở Thái lan, và ở Guam... Có thể nói, căn cứ Utapao sẽ được Mỹ thương lượng với chính quyền Thái trong một tương lai gần, vì căn cứ này đã được Mỹ sử dụng trong suốt thời kỳ chiến tranh với Việt cộng Bắc Việt.

 

Có một vài bình luận gia cho rằng quân số 2500 là quá ít không đáng kể, chỉ có tính tượng trưng thôi. Có thể họ đã sai lầm về chiến thuật ở thế kỹ XXI khác biệt hoàn toàn với chiến thuật biển người thời đại của Mao Trạch Đông, và Võ Nguyên Giáp.

 

Với quân số trên hai tiểu đoàn thủy quân lục chiến tinh nhuệ của Mỹ ở Darwin có thể làm cho các chiến lược gia Trung cộng hãi sợ, với không lực B52, F-34/35, phối hợp với đội tàu chiến tối tân của Mỹ.

 

 Điều quan trọng nhất cho chính quyền Obama đang lúc bị đảng cộng hòa trong quốc hội Mỹ chèn ép cắt giảm ngân sách quốc phòng.

 

 TT. Obama đã thương lượng được chia sẻ sử dụng phương tiện sẵn có của quân đội Úc ở Darwin là một thắng lợi lớn cho chuyến đi công du, ngoại giao của TT. Obama, là không phải bỏ ra một số tiền kết xù để thiết lập một căn cứ quân sự mới ở Úc.

 

Điều này làm cho đội tiềm thủy đỉnh của Tàu cộng phải vất vã, nhưng không thể qua mặt được sự săn đuổi của tình báo tinh vi của Mỹ.

 

 TT. Obama đã bày tỏ quyết tâm, dứt khoát là cường quốc Hoa Kỳ phải có mặt ở khu vực châu Á Thái Bình Dương trong thế kỹ XXI dù ngân sách quốc phòng Mỹ có bị cắt giảm.

 

Ông nhấn mạnh:

As a result, reductions in U.S. defense spending will not -- I repeat, will not -- come at the expense of the Asia Pacific.

 

Kết quả là, những sự cắt giảm chi tiêu quốc phòng của Mỹ sẽ không-- tôi lặp lại, sẽ không—có ảnh hưởng đến các khoảng chi phí tại các khu vực châu Á Thái Bình Dương.

 

Điều này đã được minh chứng rõ ràng nhất như hình thức mở ra căn cứ quân sự ở Darwin, nâng cao hiệp định quân sự với Phlippines, để Mỹ có thể viện trợ cho Philippines bằng những chiến hạm biên phòng đã qua sử dụng.

 

 Mỹ không phải chi tiêu nhiều, nhưng nguồn vũ khí phế thãi của Mỹ sẽ được tận dụng để hổ trợ cho đồng minh Mỹ ở Châu Á Thái Bình Dương.

 

Đấy là những điều mà CSVN Hànội đã cầu xin mà không được vì CSVN không thỏa đáng những điều kiện có tính căn bản cho chiến lược và học thuyết Obama về các quyền tự do, dân chủ, nhân quyền mà chính quyền Obama đang tìm kiếm để ổn định và phát huy quyền lực theo mô hình dân chủ.

 

Ông Obama còn nói tiếp: My guidance is clear. As we plan and budget for the future, we will allocate the resources necessary to maintain our strong military presence in this region. ....We will keep our commitments, including our treaty obligations to allies like Australia. And we will constantly strengthen our capabilities to meet the needs of the 21st century. Our enduring interests in the region demand our enduring presence in the region. The United States is a Pacific power, and we are here to stay.

 

Xin tạm dịch:

 

Hướng dẫn của tôi là rõ ràng. Như chúng tôi lập kế hoạch và ngân sách cho tương lai, chúng tôi sẽ phân bổ các nguồn lực cần thiết để duy trì sự hiện diện quân sự mạnh mẽ của chúng tôi trong khu vực này.....

 

Chúng tôi sẽ giữ cam kết của chúng tôi, bao gồm các nghĩa vụ hiệp ước của chúng tôi với các đồng minh như Úc. Và chúng tôi sẽ không ngừng tăng cường khả năng của chúng tôi để đáp ứng nhu cầu của thế kỷ XXI.

 

Những lợi ích lâu dài của chúng tôi trong khu vực đòi hỏi sự hiện diện lâu dài của chúng tôi trong khu vực. Hoa Kỳ là một cường quốc Thái Bình Dương, và chúng tôi đang hiện diện tại đây để lưu trú lại ở đây.

 

 

Trong bàn cờ vây của Mỹ ở Châu Á Thái Bình Dương, đã được TT.Obama trình bày rõ hơn là các chiến hạm tối tân của Mỹ sẽ được điều động tới hải cảng Singapore để cắt giảm sự di chuyển của các hàng không mẫu hạm của Mỹ trên Thái Bình Dương.

 

Trên thực tế, Mỹ tuyên bố là để cắt giảm phí tổn, ngân sách, thật sự đây là chiến thuật hải chiến hiệu quả nhất trong thế kỹ XXI bằng cách sử dụng tàu chiến có tốc độ nhanh, đổ quân nhanh chóng và có trang bị hỏa tiển tầm xa.

 

Trái lại hàng không mẫu hạm, vừa vận chuyển chậm, vừa tự làm bia cho hỏa tiển tầm xa của địch. Nếu các chiến hạm của Mỹ đóng chốt ở Singapore, cũng là ngay cửa đông nam của eo biển Malacca, vừa là cửa biển hẹp và cạn, rất dễ kiểm soát để săn đuổi tàu lạ của địch qua lại dưới mặt biển. Nói cách khác, các địa thế độc hiểm như các eo biển, các vịnh.... trong vùng chiến thuật của Mỹ ở Châu Á Thái Bình Dương đã được Mỹ và đồng minh, liên minh với các nước thân hữu mới nổi dậy của Mỹ đang chiếm lợi thế, về mặt địa hình để săn đuổi tiềm thuỷ đỉnh của Tầu cộng qua những máy móc, phương tiện tối tân nhất của Mỹ.

 

Về mặt chiến lược và chiến thuật kinh tế và quân sự, Trung cộng đã bị Mỹ và đồng minh đặt trong thế bị động, bị bao vây, bị cô lập hoàn toàn.

 

 Trung cộng chỉ có hạm đội tiềm thủy đỉnh là có khả năng xung kích, nhưng khi bị lộ diện sẽ bị đánh chìm trong thời gian ngắn. Còn các chiến hạm của Trung cộng, chỉ có khả năng hăm dọa tàu cá ngư dân VN, hay tàu thương thuyền Việt cộng.

 

Tàu cộng cũng đã phô trương “tàu sân bay” phế thải của nước Liên Bang Sô Viết cũ, nhưng chỉ để hù dọa Đài Loan và Việt Cộng thôi. Các hạm trưởng, và hạm phó của tàu sân bay Tàu cộng còn phải học tập dài dài, kể cả thủy thủ đoàn.

 

Nếu có hải chiến xảy ra, hải quân của Trung cộng sẽ bị biến mất trong một thời gian ngắn. Chủ tịch Hồ Cẩm Đào, hay Tập Cẩm Bình trong tương lai, chắc chắn sẽ theo chính sách của Đặng Tiểu Bình, như Đới Bỉnh Quốc đã vội vã, khẳng khái lên tiếng.

 

Có thể ông Đới Bỉnh Quốc đã am hiểu điều này, nên đã vội vã lên tiếng khi ngoại trưởng Mỹ tung ra chiến lược bao vây Trung cộng về kinh tế, quân sự để làm áp lực với cường quốc lớn thứ hai đang trổi dậy, đang hung hăn con bọ xít, dở trò đe doạ các nước nhỏ ở châu Á Thái Bình Dương như Cộng sản Việt nam và Philippines.

 

 Đới Bình Quốc đã tuyên bố: “Trung quốc sẽ chọn giải pháp hòa bình để đàm phán với các nước có tranh chấp chủ quyền với Trung quốc”.

 

Chỉ tiếc một điều là, Đới Bỉnh Quốc không nói rõ là sẽ sử dụng luật quốc tế, luật biển để giải quyết song phương hay đa phương. Tàu cộng vẫn muốn có đàm phán song phương, trong khi Biển Đông không phải là Biển Chết, hay Biển Đen, hay ao nhà của Tầu cộng. Biển Đông chỉ được Tầu cộng cho mang cái tên là Biển Nam Trung Hoa để bạo quyền Tầu cộng tự ôm lấy làm của riêng, tự cho là chủ quyền tự ngã. Rồi tự vẽ ra đường “lưỡi bò” dựa trên công hàm bán nước năm 1958 của thủ tướng răng đen ngu dốt Phạm văn Đồng và Hồ dâm tặc.

 

Hải đồ theo chủ quyền tự ngã của Tàu cộng hoàn toàn không được luật biển và công luận quốc tế thừa nhận.

 

Nói cách khác Tầu cộng đã sử dụng luật hải tặc như Việt cộng để áp đặt Việt cộng phải công nhận chủ quyền không thể chối cãi của Tầu cộng, chỉ dựa trên sự quan hệ, giao kết, sự thỏa thuận song phương giữa lãnh đạo hai đảng cộng sản với nhau, trong tình đồng chí, tình hữu nghị 16 chữ vàng và 4 tốt để Việt cộng tự dâng Vịnh Bắc Việt, Aỉ Nam Quan, Bản Dốc, Hoàng Sa, Trường Sa cho các đồng chí Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân và Hồ Cảm Đào.

 

Nếu chỉ dựa vào lịch sử cận đại, Mao Trạch Đông đã có mưu đồ xâm chiếm Việt nam, và mưu đồ này đã được chuyển tiếp như là một mệnh lệnh của chế độ độc tài cộng sản Trung Hoa qua nhiều lãnh đạo Tầu cộng. Mưu đồ xâm chiếm VN đã được Hồ Chí Minh, Phạm văn Đồng, Trường Chinh, Lê Duẫn, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh.... đồng thuận, âm mưu cam kết ký thác, bán rẻ cho Tầu cộng dưới nhiều hình thức.

 

Nếu có ai đó còn tin vào lãnh đạo giòi bọ Việt cộng là không có ý đồ bán nước buôn dân cho giặc ngoại xâm Tầu cộng là quá ngây thơ, không có trí tuệ, không có trái tim yêu nước chân thành, dũng cảm, khí khái, bất khuất.

 

Thật đáng tiếc, họ lại là cựu sĩ quan hải quân cấp tá của quân trường, không có kinh nghiệm chiến trận, không có kinh nghiệm sống dưới chế độ Việt cộng vì họ đã bỏ chạy trước hơn ai hết.

 

Họ thiếu hiểu biết về chế độ Việt cộng, chưa dứt khoát, do đó họ dễ bị tuyên truyền của VC, tâm trí, tư duy của họ bị khuấy động, thiếu tin tưởng vào sức mạnh của tự do, dân chủ, và giá trị con người, thực tế như đã diễn ra ở Tunisia, Egypt, Libya...

 

Có thể, có một số người cũng đã được đọc qua bài diễn văn của TT. Obama ở lưỡng viện quốc hội Úc ngày 17-11-2011, nhưng họ không mấy quan tâm lắm đến chiến lược mới của Mỹ, và nhất là về học thuyết Obama đầy tính thuyết phục trong chính sách ngoại giao của Hoa Kỹ đã chỉnh hướng từ Trung Đông qua Châu Á Thái Bình Dương khi ông Obama đề cập tới tự do, dân chủ và nhân quyền phải đồng hành với sự phát triển kinh tế.

 

Nếu không, sự tăng trưởng, sự thịnh vượng mà không có tự do, cũng chỉ là một dạng thức khác của sự đói nghèo.

 

TT. Obama tuyên bố:

These are not American rights, or Australian rights, or Western rights. These are human rights. They stir in every soul, as we’ve seen in the democracies that have succeeded here in Asia. Other models have been tried and they have failed -- fascism and communism, rule by one man and rule by committee. And they failed for the same simple reason: They ignore the ultimate source of power and legitimacy -- the will of the people.

 

Xin tạm dịch:

 

Đây không phải là những quyền của người Mỹ, hoặc những quyền của người Úc, hay những quyền của người Tây phương. Đây là những quyền của con người, nhân quyền. Nhân quyền khuấy động trong mỗi tâm hồn, như chúng ta đã thấy trong các nền dân chủ đã thành công ở châu Á. Các mô hình khác đã được thử nghiệm và họ đã thất bại, như chủ nghĩa phát xít và cộng sản, độc tài bởi cá nhân hay độc tài theo quy định của một ủy ban.

 

Và các thể chế phát xít, cộng sản đã thất bại vì một lý do đơn giản: Lãnh đạo phát xít và cộng sản đã bỏ qua các nguồn gốc tối thượng của quyền lực và tính hợp pháp - là ý chí , nguyện vọng của nhân dân.

 

TT.Obama đã khẳng định một cách quyết liệt là: Because history shows that, over the long run, democracy and economic growth go hand in hand. And prosperity without freedom is just another form of poverty.

 

Xin tạm dịch:

 

Vì lịch sử đã minh chứng điều đó qua quá trình lâu dài, dân chủ và tăng trưởng kinh tế cùng đồng hành, tay trong tay. Và sự thịnh vượng mà không có tự do chỉ là một hình thức khác của đói nghèo.

 

Trong học thuyết này, nhóm trí thức khoa bảng vịt trời của ủy viên MTTQ Trần Văn Thọ, nhóm trí thức vịt kìu thư ngỏ của Lê Xuân Khoa và giới lãnh đạo CS Hà nội cần phải học tập nhuần nhuyễn nhiều hơn nếu họ có ý thức xây dựng và phát triển đất nước giàu dân mạnh.

 

Nhất là đối với nhưng trí thức khoa bảng chột mắt phát ngôn vung vít, tự xem mình là cái rún vũ trụ, tự cho là chế độ CS Hà nội là có chính danh, chính nghĩa nên phải lòn cúi, quỳ lạy để van xin, dâng kiến nghị, thư ngỏ.

 

Đó là chuyện ruồi bu, dơ bẩn xú uế. Đó là hành vi của kẻ sĩ hèn mạt, thiếu tự trọng, vô sỉ, chỉ biết lòn cúi, nịnh hót, đánh trống thổi kèn để bọn độc tài khát máu CS Hà nội chú ý tới, vứt cho ít xương xẩu, dịch vụ, bổng lộc.

 

Nhóm trí thức vịt trời do tiến sĩ ủy viên MTTQ Trần Văn Thọ đạo diễn, càng nên đọc kỷ bài diễn văn của TT. Obama để có kiến thức qua những ý kiến ruồi bu đã đóng góp cho bọn độc tài, ngu dốt, khát máu, man rợ, chỉ biết sử dụng luật rừng rú, bạo lực, gông cùm, ngục tù đề trấn áp, chà đạp, đánh cướp tài sản, ất cát, ruộng vườn của dân.

 

Bọn trí thức vịt trời, hay trí thức xôi thịt chỉ biết ăn bẩn, chỉ biết làm tay sai, khuyển mã cho bọn Việt khấu Hà nội.      

 

Thiển nghĩ, quí vị nên đọc lại bản “Ý kiến chúng tôi: Cải cách toàn diện để phát triển dựng đất nước, qua cách trình bày loanh quanh, quanh co đại lộ vòng đai Washington DC, nhưng chẳng nói lên được gì.

 

Toàn bản văn kiện góp ý chỉ là con số không (0) to tướng, chẳng khác gì loại “band aid”, thuốc đỏ để trị bịnh ung thư đã khoét lở, thối rữa.

 

Quí vị, đúng là loại trí thức xu thời, ăn bám vào xã hội, ăn bán vào nhân dân nghèo đói, ngu dốt từ hơn 36 năm qua.

 

Quí vị chỉ là kẻ sĩ hèn nhát, vô sỉ, thiếu lương tâm, không biết xấu hổ, thừa nước đục thả câu, ăn bẩn, a dua, hùa theo cùng bè đảng Việt khấu Hà nội để được chia phần.

 

Quí ví tuy là trí thức lưu vong ở hải ngoại, làm thân vịt trời bay đi bay về kiếm ăn bẩn trong ngục tù lớn, tự nguyện làm kẻ sĩ bốn chân, trung thành với đầu sỏ đảng cướp CS Ba Đình.

 

Nếu gọi theo người dân miền nam thì quí vị là loại trí thức xu thời, cuốn theo chiều gió, chỉ biết ăn hôi, ăn ké, ăn ghẹ, trí thức ruồi bu.

 

 Quí vị nên đọc lại toàn bản văn góp ý, thư ngỏ, để tự đánh giá về bản thân quí vị qua những điểm mà quí vị đã góp ý cho bọn quỷ đỏ cướp ngày bán nước buôn dân, để quí vị tự suy gẫm.

 

Quí vị nên tự hỏi là có xứng đáng đứng ra đấu tranh, lãnh đạo quần chúng hay không, hay chỉ đáng làm gia nô, bưng bô cho giặc nội xâm Hà nội, bọn cướp ngày đã bị dân chúng phỉ nhổ, khinh bỉ.

 

Người viết bài này còn ngạc nhiên ơn nữa, sau khi biết rõ là quí vi đã soạn thảo văn thư ruồi bu đó từ muà hè năm 2011 để được có văn bản sau cùng gửi cho các quan đầu sỏ đảng cướp Việt khấu Ba đình.

 

Trong văn bản góp ý, quí vị đã quên một điểm quan trọng là không đá động gì đến tình trạng nông nghiệp ở CSVN, khi tỷ lệ nông dân chiếm đến trên 75% dân số.

 

 Xây dựng đất nước mà không có kế sách cải tiến chính sách nông nghiệp ở thiên đàng mù là vứt vào sọt rác.

 

Quí vị cũng đã hèn nhát không dám đá động đến nạn sâu rốm, giòi bọ, ruồi nhặng trong Bộ Chính Tri và các tập đoàn kinh tế, doanh nghiệp quốc doanh đã đánh cướp, ăn cắp các khoảng tiền vay nợ công, tiền viện trợ có hoàn trả, hay cho không biếu không.

 

 Qúi vị nhận định tình hình kinh tế, chính trị như những người mù sờ voi, hay lang băm bắt mạch cho thuốc tylenol trị bá bịnh.

 

Tồi tệ hơn nữa là quí vị lại nhận định về nền giáo dục dưới chế độ CS Hà nội quá sai lệch, mù mờ, hoàn toàn thiếu thực tế và thực chất.

 

Quí vị chỉ là những trí thức ngủ mê trong luật rừng Amazon, quá ảo tưởng về một đại học có tầm cở quốc tế trong vòng mười năm.

 

Quí vị đã quên là hầu hết các đại học có tầm vóc quốc tế, không có đại học nào không có truyền thống dưới 100 năm.

 

Thời gian 5-10 năm không biết có qua được hết giai đoạn xây dựng phần kiến trúc, thiết bị cho các phân khoa hay không nữa là.

 

Quí vị đã lếu láo, bố láo quá nhiều, chỉ có thể lừa bịp được những tên ngu dốt trong bộ chính trị được thôi.

 

Có thể đa số quí vị chỉ là trí thức vịt trời chuyên về sử, chính trị, toán, nên chẳng có ai có hiểu biết kinh nghiệm về các nhu cầu thiết bị dụng cụ cho các phân khoa khoa học áp dụng như hoá công nghiệp, về vật liệu vô cơ, về luyện kim, về cơ học, y dược.... do đó quị vị chẳng có khái niệm về nhu cầu thiết bị để nghiên cứu, huấn luyện dạy học.

 

Mở đại học theo kiểu học đại ở thiên đàng mù, mở ra đến 150 đại học, học đại trong vòng mấy năm để đẻ ra một đám tiến sĩ quái thai, khuyết tật dị dạng, tiến sĩ dỏm, tiến sĩ giấy, tiến sĩ tại chức, tiến sĩ liên sô, tiến sĩ đông Âu... thì thử hỏi còn có công ty nào dám tuyển dụng.

 

Đám tiến sĩ này chỉ còn cách gia nhập đảng cướp Ba Đình làm gia nô cho đảng, để hy vọng được phong thần làm thứ trưởng, tổng trưởng như ts.

 

Nguỹên thanh Nghị, con trai của Nguyễn Tấn Dũng chẳng hạn.

 

Mở đại học ở thiên đàng mù, thực tế chỉ nhầm mục đích thương vụ dưới nhiều hình thức, mua bán bằng cấp, xuất cảng du sinh và thực tập sinh để làm giàu nhanh chóng.

 

Dịch vụ xuất cảng du sinh, vừa để chuyển tiền ăn cắp, đánh cướp, tham nhũng ra ngoại quốc, vừa để đào thoát khi có biến cố chính trị xảy ra.

 

Tổng thống Mỹ Obama, đã vẽ ra một chiến lược mới cho thế kỹ XXI của Mỹ ở châu Á Thái Bình Dương qua các chính sách ngoại giao, kinh tế, quân sự để mưu tìm sự ổn định, sự thịnh vượng và giá trị con người theo học thuyết dân chủ tự do mà ngưởi lãnh đạo ở mỗi quốc gia phải có trách nhiệm.

 

Tự do, dân chủ và nhân quyền là nguyện vọng của dân như một tố chất cần thiết cho con người, cho xã hội cho sự phát triễn kinh tế, sự thịnh vượng của mỗi quốc gia.      

 

Nếu sự thịnh vượng mà không có tự do, dân chủ thì chẳng khác gì một hình thức khác của sự đói nghèo.

 

Điều này đã được minh chứng cụ thể và rõ ràng nhất qua các nước độc tài, độc đảng của cộng sản như Bắc Hàn, Cộng sản Việt Nam, Cu Ba, hay các nước độc tài, bạo quyền, bạo chuá ở Tunisia, Egypt, Libya vừa sụp đổ.

 

Sự phát triển ồn ào của Cộng Sản Việt Nam qua những cao ốc, sa lộ, sân golf, siêu xe dưới sự lãnh đạo của bọn đầu sỏ giòi bọ, ruồi nhặng Việt khấu Ba đình để đẻ ra một giai cấp tư bản đỏ chỉ biết ăn chơi, buôn lậu, lập nhà thổ, đánh cướp.

 

 Nhà nước Cộng sản Việt Nam đã nguỵ tạo ra một xã hội ảo, với thu nhập trung bình trên 1000 m kim/ năm để chứng tỏ là người dân VN đã được sinh hoạt trên mức sống của sự nghèo đói theo tiêu chuẩn ngân hàng quốc tế đề ra.

 

Không biết vô tình hay cố ý thu nhập trung bình thấp này đã vướng phải bẫy sập của ngân hàng quốc tế, vì Việt cộng sẽ không còn vay tiền với lãi xuất thấp đặt biệt nữa.

 

Nhưng thực chất, con số đó chỉ là con số ảo, người dân chỉ sống ở mức thu nhập hằng năm không quá 700 mỹ kim, và vẫn sống trong cảnh thiếu ăn, sau các nạn thiên tai bão lụt xảy ra, gần như thường xuyên trong vòng ba tháng.

 

Nếu nói về sự thịnh vượng, có thể chỉ dành cho ba triệu đảng viên đảng cướp Ba đình, do đó họ mới có khả năng xài phí, ăn sáng ở các quán phở giá 75 mỹ kim một tô.

 

Đó là một quyền phép, qua xảo thuật ăn cắp, đánh cướp của dân, của nhà nước, để cuối cùng đảng, nhà nước, và các tập đoàn kinh tế, doanh nghiệp phải mang nợ, quỵt nợ ngoại quốc để bị đưa ra toà án quốc tế ở London.

 

 Nhục ơi là nhục cho bọn lãnh đạo giòi bọ, ruồi nhặng VGCS Ba Đình, còn có cái danh xưng do Tàu cộng Bắc kinh ban cho là bọn Việt khấu Ba đình.

 

Điều này lại càng làm ô nhục hơn cho các quan trí thức vịt kìu thư ngỏ, trí thức vịt trời thân cộng của tiến sĩ ủy viên MTTQ Trần văn Thọ, khi biết rõ ra bọn lãnh đạo giòi bọ ruồi nhặng Hà nội chỉ là bọn Việt khấu, có lòng lang dạ thú.

 

Bất cứ một chiến lược, học thuyết nào cũng có những bất trắc bất ngờ. Do đó dù đã liên kết với các đối tác đồng minh ở châu Á Thái Bình Dương như Nhật, Ấn, Úc, Nam Hàn, Indonesia, Philippines, Malaysia, Singapore... để làm đối lực với Tàu cộng qua thế cờ vây kinh tế, chính trị, quân sự, ngoại giao toàn diện.

 

Nhưng TT. Obama vẫn còn phân vân, cân nhắc về những yếu tố bất ngờ ngoài dự liệu. Trên thực tế, như đã xảy ra ở Fukushima, Nhật bản, qua thiên tai sóng thần Tsunami, và tai nạn kỹ thuật của các lò điện năng nguyên tư đã xảy ra.

 

       Dù sao thì Hoa Kỳ vẫn theo đuổi chiến lược mới ở châu Á Thái Bình Dương, theo nguyện vọng đa số người dân trong khu vực này.      

 

Lãnh đạo Hoa kỳ, người mưu cầu, theo đuổi chiến lược an ninh, ồn định hoà bình, trong luật pháp quốc tế và về sự kết hợp đồng nhất của học thuyết tự do, dân chủ và giá trị con người trong sự phát triển kinh tế để có được sự thịnh vượng cho đất nước.      

 

Sự thịnh vượng mà không có tự do thì có khác gì con vật bốn chân được ăn no, ục ịch trong chuồng.

 

Chế độ tự do, dân chủ đã có truyền thống lịch sử đấu tranh đẩm máu, không phải tự nhiên mà có, mà phải đấu tranh bằng xương máu, bằng khát vọng, bằng sinh mạng.

 

Ngay cái quyền bầu cử cho phụ nữ ở Úc, cho người da mầu ở Mỹ, nếu không có đấu tranh, xuống đường bạo động cũng sẽ không bao giờ có được.      

 

Người lính Nam Hàn cũng phải hy sinh, canh gác đêm ngày để bảo vệ an ninh cho toàn dân của họ.

 

 Người dân ở Tunisia, Egypt, Libya nếu không có xuống đường rần rộ hàng trăn ngàn người để có đổ máu, hy sinh tính mạng cũng sẽ đời đời bị bọn độc tài khát máu dã man như Ben Ali, Mubarak, Gaddafi đàn áp, giết hại chẳng khác gì con vật bốn chân.

 

Sự chọn lựa của con người đã quá rõ ràng, như đã xảy ra ở Libya, Egypt, Tunisia qua các cuộc cách mạng Hoa Lài: Cách mạng bạo động dễ mang lại sự thành công cho bất cứ cuộc cách mạng nào.

 

 Người dân miền nam Việt nam, sau khi bị Cộng sản Bắc Việt nhuộm đỏ năm 1975, cũng đã có quyết tâm dứt khoát là thà chết vinh hơn sống nhục, họ đã tìm tự do trong con đường chết ở Biển Đông.      

 

Sự chọn lựa đúng đắng, có chính nghĩa đã tạo được một thế hệ mới trên ba triệu người Việt có đủ mọi quyền tự do và đang sống trên toàn thế giới tự do.

 

Chỉ có những kẻ ngờ nghệch, lú lẩn như trí thức vịt kìu, vịt trời mới lếu láo, mở miệng thối nhập nhằng là chỉ có một thiểu số người Việt quá khích chống cộng sản Hà nội bán nước buôn dân.

 

Lời phát biểu của Lê Xuân Khoa, Hoàng Cơ Định,... hoàn toàn không có dữ kiện.

 

 Chỉ có một thiểu số trở về CS Hà nội theo nghị quyết 36 của VC, nhưng bị đánh cướp trọn gói, trong khi đó vẫn còn nhiều người Việt ra đi theo diện ODP, hay đi chui.

 

 Ông Lê Xuân Khoa, Hoàng Cơ Định.... đã tự quên lấy bản thân ông ta, dù đã chạy trốn hai lần CS Bắc Việt, tuy miệng thì lép nhép xụt xịt, a dua, ăn theo, nói theo cơ chế, nhưng chân thì vẫn bám trụ ở Mỹ, ăn bám như loài giun sán lải, bòn xéng tiền quỷ của người tỵ nạn, nhận tiề đóng góp của dân tỵ nạn  làm của cải họ Hoàng Cơ  như đã bị tố cáo công khai trên các diễn đàn.

 

Nếu ông Lê Xuân Khoa, Hoàng Cơ Định có can đảm, có liêm sĩ, biết xấu hổ biết ô nhục thì hãy thử kiện những ai đó đã tố cáo ông ta để làm sáng tỏ vấn đề.

 

Hơn nữa hàng trăm vịt kìu “iêu nước phở” đã có danh sách, sao còn ăn bám vào cộng đồng người Việt tỵ nạn giặc nội xâm Hà nội làm gì, họ phải về nước CSVN Hà nội của họ, để góp sức cải tiến toàn diện.      

 

Bọn vịt kìu “iêu nước phở” năm nay, có vẻ xìu xìu, ểnh ểnh, im lìm trở vể thiên đàng mù tham dự đại hội vịt kìu “iêu nước phở” ba giờ chiều.

 

Chỉ lèo teò, le que có 150 ngoe, do tên thứ trưởng tiến sĩ ba que Nguỹên Thanh Sơn và mụ già phó chủ tịch nước tiếp đãi ở Đà lạt.

 

Nói cách khác, “hội nghị vịt kìu” đã xuống cấp thê thảm, tổ chức quá thấp kém, quê mùa vì sự việc quá ruồi bu, xú uế.

 

 Thật tội nghiệp và ô nhục cho bọn vịt kìu “iêu nước phở” ba giờ chiều. Sự kiện này không biết mấy tay trí thức vịt kìu thư ngỏ của Lê Xuân Khoa, Hoàng Cơ Định ...và trí thức vịt trời góp ý thân cộng của ủy viên MTTQ Trần văn Thọ, để kiếm cơm hẩm, không biết đã được mở mắt ra chưa? Nhà giáo già thường xuyên đi đêm, móc nối với VC, Lê Xuân Khoa, Lý thái Hùng, Bùi Tín, Nguỹên chính Kếtg... nên mở mắt, nhìn vào thực tế, thực trạng của các lãnh đạo giòi bọ ruồi nhặng Ba Đình như Trọng Lú, Dũng Sà Mâu, Tư Sang, và Nguỹên Sinh (K)hùng qua các dự án đường sắt cao tốc, Bauxit Tây Nguyên, hay bọ xít Tây Nguyên....

 

Các quan chỉ đặt nặng tiền hoa hồng, tiền lót tay “đầu tiên”, do đó các dự án tiền tỷ mỹ kim là ưu tiên hàng đầu.

 

 

Sau cùng người viết cũng xin mượn hai đoạn văn cuối cùng của TT. Obama để kết thúc bài viết này. History is on the side of the free -- free societies, free governments, free economies, free people. And the future belongs to those who stand firm for those ideals, in this region and around the world”.

 

This is the story of the alliance we celebrate today. This is the essence of America’s leadership; it is the essence of our partnership. This is the mission we will carry on together, for the security and prosperity and dignity of all people.

 

Lịch sử là đứng về phía tự do - như xã hội tự do, các chính phủ tự do, các nền kinh tế tự do, con người tự do. Và tương lai thuộc về những ai ủng hộ, bênh vực cho những lý tưởng tự do này, trong khu vực này và trên toàn thế giới .

 

Đây là câu chuyện của sự liên minh mà chúng ta tán dương, kỹ niệm ngày hôm nay. Đây là thực chất của sự lãnh đạo của Mỹ, nó là thực chất của mối quan hệ đối tác của chúng ta.

 

Đây là sứ mệnh chúng ta sẽ cùng gánh vác thực hiện cho sự an ninh, sự thịnh vượng và chân giá trị của tất cả mọi người.

 

 Khương Tử Dân

 

 

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link