BS Việt phát minh: Mọi người dù là nam hay nữ, khi đến tuổi già thì thị lực của mắt bị yếu mờ đi nên phải đeo kiếng lão. Trong khi đó, lối 15% dân số thế giới bị loạn thị, cận thị hoặc viễn thị đều phải đeo mắt kiếng (glasses).
Gần đây, một phát minh về Lasik dùng Laser để điều chỉnh thị lực của mắt là một cải tiến đáng kể, nhưng những người bị rối loạn thị lực đều phải mang mắt kiếng. Những người bị hư đục thủy tinh thể mắt (cataract) ngày nay được giải phẩu để thay thế bằng một thủy tinh thể nhân tạo.
Thế nhưng những thủy tinh thể nhân tạo nầy chỉ có thể nhìn xa trong một phạm vị tương đối chứ không giúp đôi mắt điều chỉnh tầm nhìn xa hay nhìn gần như đôi mắt bình thường được.
Thế nên người được thay thủy tinh thể nhân tạo phải đeo mắt kiếng mới có thể nhìn gần để đọc sách.
Lần đầu tiên trong lịch sử y học về mắt của Hoa Kỳ và thế giới, một Bác sĩ người Mỹ gốc Việt là Dr. Randal Pham, tức Bác sĩ Phạm Hoàng Tánh, đã nghiên cứu và ứng dụng một phương pháp mới, áp dụng công nghệ kỹ thuật do ông phát minh để giúp cho những ngươi bị mang kiếng trong mọi trường hợp loạn thị, viễn thị, cận thị hay lão thị và những người thay thủy tinh thể sẽ vĩnh viễn không cần mang kiếng.
Trên báo chí Mỹ trong tuần qua, ông Ben Murach là nhà thiết kế các Rotor của các trạm không gian và phi thuyền Con Thoi của Hoa Kỳ đã cho biết rằng ông đã phải mang kiếng hoặc contact lenses trên hơn 30 năm trong lúc mắt ông cần phải liên tục làm việc trên các máy vi tính để thiết kế Rotors cho trạm không gian.
Ông nói thật là phiền phức với một đôi mắt mà lúc nào cũng phải mang mắt kiếng mỗi lúc một dày lên vì thay đổi độ. Nhưng nay, qua sự giới thiệu của bà Odine Wiens, làm việc hơn 20 năm với tư cách là phụ trách dinh dưởng tại Học Khu Evergreen vừa nghỉ hưu, là người mang kiếng lão trên 5 năm vừa được Bác sĩ Phạm Hoàng Tánh chữa lành nay khỏi đeo kiếng; ông Ben Murach vui mừng công bố cho báo chí Hoa Kỳ biết rằng ông nay cũng đã được Bác sĩ Phạm Hoàng Tánh chữa lành và ông vĩnh viễn không cần đeo kiếng nữa.Thủy Tinh Thể (human lens) ở mắt của con người cũng như một thấu kính (Lens) của máy chụp ảnh.
Thủy tinh thể của mắt người được cấu tạo bằng thủy dịch (nước) và Protein. Protein giúp ánh sáng lọt qua và chiếu đọng (focus) trên võng mạc mắt (retina). Theo tuổi già của mắt, Protein bị phân hủy dần và tạo ra màng mờ che lên thủy tinh thể của mắt, làm cho mắt không thể nhìn gần được nên tạo ra chứng Viễn Thị (Presbyopia).
Khu vực tối che trong mắt người lúc đó gọi là Cataract (bệnh đục thủy tinh thể).
Nhiều năm qua, y học tại Hoa Kỳ và nay trên toàn thế giới đã giải phẩu bỏ Cataract để thay vào mắt người một thủy tinh thể bằng kính do công nghiệp chế tạo. Nhưng những người sau khi đã thay thủy tinh thể nhân tạo, cũng phải mang mắt kiếng để có thể đọc được sách báo.
Bác sĩ Phạm Hoàng Tánh là vị bác sĩ nổi danh về vi phẩu thuật mắt, đã nghiên cứu và chế ra một loại thủy tinh thể có khả năng điều chỉnh độ nhìn gần xa, rộng hẹp như một loại kiếng đa tròng (multi-focal and progressive lens).
Trong cuộc phỏng vấn dành cho Ký giả Hạnh Dương, ông cho biết rằng phát minh mới nầy của ông đã được Hội Đồng Y Khoa của Tiểu Bang California công nhận và ông da94 chữa cho trên 150 bệnh nhân hoàn toàn không cần đeo kiếng nữa.
Sự thành công là hoàn hảo với mọi trường hợp về kiếng lão, cận thị, viễn thị, loạn thị hoặc đục thủy tinh thể.
Những bệnh nhân dưới 18 tuổi sẽ chỉ được điều chỉnh mắt bằng Lasik để sau đó mới được giải phẩu thay bằng Thủy Tinh Thể Acrysof ReSTOR Lens.Bác sĩ Phạm Hoàng Tánh cho biết rằng, hiện đã có một số bệnh viện Hoa Kỳ đang muốn áp dụng phương pháp mới phát minh của ông, nhưng hầu như sự thành công là chưa ổn định.
Hơn thế nữa, các bệnh viện tại Hoa Kỳ đang tính giá cho mỗi con mắt không cần đeo kiếng là US$ 15,000/1 mắt.
Tức là cần phải có US$ 30,000 mới có thể giải phẩu cho cặp mắt đeo kiếng khỏi phải đeo kiếng suốt đời. Bác sĩ Phạm Hoàng Tánh nói rằng, ông là người phát minh và ứng dụng công nghệ kỹ thuật mới Acrysof ReSTOR Lens, và giá giải phẩu hoàn chỉnh của ông là US$ 5,000/một mắt tức US$ 10,000 cho một cặp mắt được vĩnh viễn không cần đeo kiếng nữa.
|
Vietnam
===
=====
lisa pham mới nhất [khai dân trí số>
https://www.youtube.com/results?search_query=lisa+pham+m%E1%BB%9Bi+nh%E1%BA%A5t+%5Bkhai+d%C3%A2n+tr%C3%AD+s%E1%BB%91
===
====================
Biểu tình 5/3/2017
https://www.youtube.com/results?sp=EgIIAg%253D%253D&q=bi%E1%BB%83u+t%C3%ACnh+2017
Saturday, May 12, 2012
BS Việt phát minh: Người già, cận viễn thị không cần kính vẫn thấy rõ
Những hình ảnh 'cực độc' chỉ có ở VN .
Những hình ảnh 'cực độc' chỉ có ở VN .
Biển chỉ đường như mê cung, Putin đi bán bánh mỳ, biến vỏ tivi thành bàn thờ ngoài trời...
> Dạy nhau trong nhà vệ sinh/ Cứ tưởng được giảm tiền/ Bắt cởi đồ vì sợ vợ ghen
|
Tấm biển chỉ đường như đánh đố du khách. |
|
Địa danh mới? |
|
Lời nhắc nhở dành cho nhà vệ sinh. |
|
Phiên dịch sang tiếng Trung. |
|
Chính khách Nga mở cửa hàng bánh mỳ tại VN. |
|
Chế xe hai bánh thành ba bánh. |
|
Bàn thờ hiện đại. |
|
"Trinh cũng được bán buôn, bán lẻ". |
|
Gửi xe nhưng không được lấy. |
|
|
Chắn hết cả đường đi. |
|
Sai chính tả. |
Vạch Mặt Nằm Vùng
Vạch Mặt Nằm Vùng
Phan Nhật Nam
Hôm nay, tôi phải trở lại câu chuyện cũ để xác nhận một điều cay đắng chúng ta đã bị bức hại bởi chính kẻ nội thù ngụy trang trong đội ngũ chúng ta - những tên VC nằm vùng.
I. VỤ THỨ NHẤT
Trong nỗi nhục rã rời sau ngày 30 tháng Tư, 1975, khi lâm cảnh tại những trung tâm "đăng ký trình diện hoc tập cải tạo", chúng tôi còn phải gánh chịu thêm tình trạng bàng hoàng của kẻ bị lừa gạt, khi nhận ra những người hôm qua còn là "huynh đệ, bằng hữu", nay thoắt trở thành "cán bộ" với những y phục xa lạ thô kệch, chiếc nón cối chùm hụp và đôi dép râu quê mùa.
Lẽ tất nhiên những kẻ nầy không quên đeo trên người khẩu K 54 và chiếc băng đỏ. Tôi và Triệt, người bạn cùng khóa, gặp Lưu Thừa Chí (cũng chung khóa 18 Ðà Lạt) trong tình thế bẽ bàng đáng hổ thẹn nầy. Chí ngồi ghi danh người đến "đăng ký" với lon thượng úy - ba ngôi sao và một vạch ngang, địa điểm trường Trần Hoàng Quân, Chợ Lớn.
Thật sự, anh ta cũng có vẻ ngượng khi Triệt hỏi gằn với cách mỉa mai:
- Mầy làm cái gì mà kỳ cục như thế nầy ?
- Ờ ... ờ tại vì kỳ làm ở Phong Dinh, tao có vài liên hệ với họ nên bây giờ họ nói tao giúp trong buổi chuyển tiếp. Tôi đứng xa chỉ nghe Triệt đến kể lại.
- Thôi kệ nó, mầy và tao lần nầy lại ở chung với nhau như mười bốn năm trước trên trường Ðà Lạt, chỉ khác bây giờ là trại tù việt cộng, đất trời tính ghê quá, con người không biết đâu mà lường.
Ngày 23 tháng 6, 1975, chúng tôi vào trại Long Giao, Long Khánh, câu chuyện về một người gọi là "thiếu tá an ninh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa mang lon thượng úy cộng sản ngồi ghi danh", anh em không ai muốn nhắc lại, vì hiện tượng phản trắc đã lộ mặt và cùng khắp.
Tồi tệ hơn, những kẻ thay màu áo nầy hãnh diện với "sự nghiệp tráo trở của mình - thành tích "có công với cách mạng". Chữ nghĩa được dùng với toàn bộ tính đê tiện khinh miệt nhất. Tôi và Triệt mất liên lạc với nhau khi chuyển ra Bắc, sau chuyến đi địa ngục trên tàu Sông Hương, khởi hành từ Tân Cảng, Sàigòn, đúng Ngày Quân Lực 19 tháng Sáu, 1976.
"Mười tám" năm sau, 1994, tôi và Triệt lại gặp nhau ở Houston, đường Beechnut. Hai chúng tôi đã thật sự ở tuổi già sau ba mươi năm "tuổi tù và tuổi lính", nhưng Triệt vẫn giữ nguyên cách thẳng thắn mạnh mẽ của người miền Nam như đang kỳ trai trẻ.
Lần gặp gỡ bắt đầu với câu hỏi gay gắt như đã chực sẵn từ lâu:
- Mầy nhớ vụ thằng Chí khóa mình trình diện năm 1975 không?
- Thằng Chí thiếu tá an ninh quân đội, cũng là thượng úy việt cộng chứ gì? Tôi cũng sẵng giọng không kém.
- Hắn qua Mỹ rồi đó, HO, đi trước khi mầy ở tù về, bây giờ đang ở DC, kỳ đại hội Võ Bị tháng 7 vừa rồi, nó có mặt trong ban tổ chức!!
- Mầy có giỡn không, nó là Việt cộng chính gốc, sao lại đi HO? Câu chuyện được kể lại với những chi tiết bất ngờ, cho dẫu kẻ có trí tưởng tượng phong phú cũng khó lường phần bố cục.
Bắt đầu từ những năm đầu của thập niên 80, một số ít sĩ quan miền Nam thuộc những đơn vị chuyên môn như hành chánh tài chánh, quân cụ, quân nhu lần lượt được trở về chịu sự quản chế của địa phương sở tại.
Khóa chúng tôi do một may mắn hiếm có (chỉ xẩy ra một lần với khóa 18), vào giai đoạn ra trường (cuối năm 1963), khi chiến tranh tăng cường độ, tổ chức quân đội mở rộng nên cần một số sĩ quan về các đơn vị chuyên môn.
Những người may mắn nầy sau 1975 nhận thêm một lần "hên", họ được thả sớm hơn so với những người bạn ở các đơn vị tác chiến, mà theo đánh giá của cán bộ cộng sản thì món "nợ máu của nhân dân" chia ra bốn cấp:
"Nhất Pháo, nhì Phi, tam Rằn Ri, tứ Chính Trị" (ý nói, lính pháo binh, phi công, biệt kích, nhảy dù, biệt động, thủy quân lục chiến và chiến tranh chính trị là những đơn vị đứng hàng đầu tội phạm).
Nhóm sĩ quan may mắn của khóa 18 kia vào ngày 23 tháng 11, 1981 (kỷ niệm ngày mãn khóa học mười tám năm trước, 23 tháng 11, 1963) tập trung tại nhà Nguyễn Ngọc Anh, biệt thự gia đình vợ, đường Pasteur cũ. Mười mấy anh, chị, lôi thôi, tơi tả vì trận đòn thù từ 1975 đến nay vẫn chưa hồi tỉnh, tính sổ lại 198 mạng cùi của ngày mãn khóa nay chỉ còn không tới 20, với 50 người tử trận vĩnh viễn không về, mươi kẻ tỵ nạn, vượt biên, số lớn còn lại hiện sống, chết không nên dạng người nơi các trại tù trong Nam, ngoài Bắc.
Trong giây phút mừng tủi của lần hội ngộ, bỗng nhiên, Lưu Thừa Chí xuất hiện. Mọi người đồng im bặt. Sau cùng, có người gắng gượng hỏi:
- Anh còn đến với chúng tôi làm gì?
- Tôi cũng đi cải tạo như các bạn, ở trại Cây Trâm!
Chí giả lả làm hòa, hắn đưa Giấy Ra Trại để làm bằng, và đề nghị được góp phần tiền lớn để cùng mua thức ăn, đồ uống về chung vui buổi họp mặt. Không khí hóa nặng nề, từng người lặng lẽ rút lui.
- Mầy có mặt hôm đó không? Tôi nôn nóng hỏi Triệt, cố tìm nên đầu mối.
- Có, năm đó tao mới về, về được một tháng thì Tết Tây.
- Thế thì nó cũng đi tù như bọn mình sao?
- Tù chỗ nào, sao mầy ngu vậy, thiếu tá an ninh quân đội thì phải đi ra Bắc chứ; với lý lịch an ninh quân đội thì chẳng phải cần đến cấp tá, chỉ thiếu, trung úy hoặc hạ sĩ quan nó còn tìm cớ để bắn chết không cần xét xử như ở trại Xuân Phước, Tiên Lãnh ngoài Trung. Thiếu tá an ninh quân đội nào để lại ở trại Cây Trâm, Bình Dương như thằng nầy?! Triệt gắt cao giọng lộ vẻ bực tức vì tôi vẫn chưa rõ đầu mối câu chuyện.
- Trại Cây Trâm ở đâu, ngày ở Long Giao không nghe ai nói đến.
- Ðó là trại tụi hình sự, cũng có sĩ quan, nhưng chỉ có cấp thiếu, trung úy, mà là thành phần gây vụ việc sau 1975, chứ không là đám tập trung tháng 5, tháng 6, năm 75 như bọn mình.
- Rồi sao nữa? Tao ngao ngán.
- Sao nữa, đ.m. nó đi HO trước hơn ai hết, kỳ đại hội 7 vừa rồi ở DC, nó góp 1000 đô la cho ban tổ chức.
- Tiền đâu mà một thằng HO có ngay một ngàn để đóng?
- Mầy tìm nó mà hỏi!! Triệt gầm gừ chấm dứt câu chuyện với cách chửi thề chậm rãi từng tiếng một.
Những nhân sự như Lưu Thừa Chí kể trên sẽ mãi mãi ở trong bóng tối với khả năng tầm thường, đối tượng công tác hạn chế riêng của nó, và giá như bị phát hiện (như đã từng bị nhận ra lý lịch), thì người quốc gia cũng chỉ giải quyết bằng biện pháp "đóng cửa dạy nhau", coi như trường hợp "xử lý nội bộ" (nói theo cách cộng sản), bởi người phe quốc gia vốn dễ tính, không chấp nhứt đối với những kẻ tráo trở, bội phản, cũng do những kẻ nầy lỡ đã một lần là bạn bè cùng khóa, cùng hội, cùng trường.
Nói ra sợ "xấu hổ cả đám", nhưng, vì năm 1994 kia, tôi mới qua Mỹ được mấy tháng, lòng còn đang sôi sục ‘những chuyện cần được kể lại", với ý hướng "ngây thơ" - người bên ngoài cũng đang muốn nghe về những câu chuyện kia - dẫu những vụ việc nói ra gây nặng lòng, cau mặt.
Ba mươi khóa Ðà Lạt, trước và sau khóa 18 (khóa chúng tôi bao gồm Lưu Thừa Chí), không hề có trường hợp: Thiếu úy tốt nghiệp trường Ðà Lạt được chọn đi ngành An Ninh Quân Ðội ngay lúc mãn khóa. Bởi, sĩ quan ngành tình báo nầy phần đông, nếu không nói hầu hết do ngành an ninh tuyển chọn từ các đơn vị, được huấn luyện ở những trung tâm quân báo, tình báo trong nước và ngoại quốc, sau một quá trình sưu tra an ninh đặc biệt (thời Ðệ Nhất Cộng Hòa, trách nhiệm sưu tra thuộc một bộ phận của Văn Phòng Nghiên Cứu Chính Trị của cố vấn Ngô Ðình Nhu). Thế nên, sự kiện viên thiếu úy tên gọi Lưu Thừa Chí được tuyển chọn đi ngành an ninh quân đội từ ngày 23 tháng 11, 1963, không thuộc thẩm quyền chỉ định của Ban Tham mưu Trường Võ Bị, cũng không thuộc Phòng Tổng Quản Trị/Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH
- Nó xuất phát từ cấp độ cao hơn. Cao đến chỗ nào, chúng ta không thể biết, cũng không hề có khả năng được biết những "bí mật quốc gia" từ dinh Tổng thống, dinh Thủ tướng, bộ Quốc phòng
- Những bí mật hằng được đám tình báo chiến lược Việt cộng nắm rõ đầu mối, ngọn nguồn.
Chúng tôi không hề quan trọng hóa một sự kiện nhỏ nhặt, vì sau nầy, khoảng năm 1972, Chí để lộ cơ sở công tác: Y thả một nữ cán bộ cộng sản bị bắt giam tại Ty An Ninh Quân Ðội Phong Dinh. Âm mưu vỡ lở, Trung Tá Nguyễn Hữu Khiếu, Tiểu Khu Phó thụ lý nội vụ. Chí cầu cứu Trung Tá Khiếu với lý lẽ: "Bị mê hoặc bởi sắc đẹp cô gái, chứ không phải do công tác nội tuyến".
Trung Tá Khiếu nay ở Montréal, kể lại câu chuyện nầy với Hội Võ Bị địa phương ngày 20 tháng 10, 1996, có cá nhân tôi tham dự.
Năm 1960 - 1963, ông Khiếu là Ðại úy dạy vũ khí ở trường Ðà Lạt. Do bản chất trung hậu, và cũng có phần tin, "Chí lỡ dại do dáng dấp quê kệch, xấu trai" nên ông Khiếu che chở Chí vì tình thầy trò ở giai đoạn 1972 kia.
II. VỤ THỨ HAI
Năm 1957 - xin nhắc lại, trước năm 1975 mười tám năm trước, trước vụ việc Lưu Thừa Chí như vừa kể trên gần một thập niên - một thanh niên tuổi chưa tới hai mươi, lội qua sông Bến Hải vượt tuyến vào Nam.
Anh ta đến khai cùng đồn cảnh sát Gio Linh là em ruột của viên tướng Tư lệnh Quân khu 2, đóng tại Huế. Viên tướng cho người ra đón em, đem về hỏi lý do vượt tuyến.
Anh thanh niên tỏ bày, vì có anh là tướng lãnh miền Nam, nên gia đình ngoai Bắc bị vây khổn chính trị ngặt nghèo, bản thân anh ta không được đi học và chịu cảnh sống cơ cực kinh tế, hoặc người anh cả (anh ông tướng) vốn là Trung tá binh chủng phòng không không quân bộ đội Miền Bắc, dẫu có công trận lớn vẫn không được thăng cấp.
Ðược anh nuôi ăn học, người thanh niên sau bậc trung học, tình nguyện đi lính với hoài bão nói ra lời: "cũng muốn được sự nghiệp vinh quang trong quân đội như anh". Anh ta tốt nghiệp khóa sĩ quan trừ bị Thủ Ðức, đổi về binh chủng hải quân, Bộ Tư Lệnh vùng 4 Sông Ngòi ở Mỹ Tho. Những năm 70, anh lên Thiếu tá, được mệnh danh là "VC killer", do thành tích, cuối mỗi cuộc hành quân, anh kéo xác Việt cộng sau tàu chạy dọc bến sông để biểu dương ý chí "chống cộng"!
Những ngày cuối tháng 4, 1975, viên tướng cho người em út, Phó quận hành chánh quận Tân Bình, Gia Ðịnh về Mỹ Tho, kêu vị Thiếu tá "VC killer" về Sài Gòn để cùng gia đình lớn đi Mỹ. Thiếu tá "VC killer" mạnh mẽ khẳng định với người em:
- Tui chỉ là thiếu tá, chú là quốc gia hành chánh, có gì mà phải sợ "cách mạng", ông ấy là tướng mới cần đi Mỹ, còn chú với tôi thì ở lại "xây dựng đất nước", hòa bình thống nhất rồi ta còn mong ước gì hơn.
Sau 30 tháng Tư, 1975, thiếu tá "VC killer", người em quốc gia hành chánh đồng "hồ hởi, phấn khởi trình diện học tập cải tạo". Người em vào trại Long Thành, Biên Hòa; thiếu tá "VC killer" ra trại 1, Ðoàn 776, xã Việt Hồng, Hoàng Liên Sơn.
Gặp tôi đi vác nứa giữa đường vào Cốc, thiếu tá "VC killer" đưa tay ngoắc thân ái và hỏi thăm về người em quốc gia hành chánh - cũng là em rể, lấy em gái tôi, Phan Ph. Kh.
Một năm sau, khoảng mùa Hè 1977, một cán bộ mặc thường phục từ Hà Nội đến bộ chỉ huy đoàn 776, gặp viên chính ủy đoàn.
Thiếu tá "VC killer" được tha ra khỏi trại, về Ban-Mê Thuột hành nghề giữ xe đạp với căn cước mới: "thiếu tá ngụy quân học tập tiến bộ, trở về do chính sách khoan hồng nhân đạo của cách mạng".
Chỉ có một điều không ghi vào lý lịch, ấy là, đối tượng công tác của thiếu tá "hải quân ngụy - VC killer" trong giai đoạn mới là những ai. Hoặc là thành phần "Fulro phản động đang âm mưu nổi loạn ở Tây Nguyên", cũng có thể là đám cán bộ cộng sản mới được bố trí vào Tây Nguyên mà thành phần chưa đồng nhất, nên cần phải theo dõi, báo cáo công tác theo hệ thống riêng của Cục Bảo Vệ Chính Trị thuộc quyền chỉ huy trực tiếp duy nhất của Ban Tổ Chức Trung Ương Ðảng - Cơ quan bao trùm cả Bộ Nội Vụ, lẫn Cục Tình Báo Hải Ngoại.
Thiếu tá "VC killer" hay người thanh niên vượt tuyến là Thái Quang Chức; -- người anh cả là Trung Tá Thái Quang Hồng, binh chủng Phòng Không Không Quân bộ đội miền Bắc;
- người anh thứ là Thiếu Tướng Thái Quang Hoàng, Tư Lệnh Quân Khu 2. Từ năm ấy đến nay, trên đất nước Việt Nam, nơi hải ngoại, hằng vạn, triệu người đã chết. Chỉ một số còn sống, nhưng vẫn " - giữ nguyên bí số" - Những người như Thái Quang Chức, Lưu Thừa Chí và rất nhiều - rất rất nhiều nữa - những kẻ vô danh, tầm thường, chuyển công tác theo "hệ thống ngang - từ nhân viên Cục Bảo Vệ Chính Trị lên thành nhân viên Cục Tình Báo Hải Ngoại - dưới quyền chỉ đạo nhất quán thuộc "hệ thống dọc bất khả thay thế": Ban Tổ Chức Trung Ương ÐCSVN.
III. VỤ THỨ BA
Bắt đầu mùa Hè năm 1990, chương trình ODP được thực hiện với đối tượng cựu tù nhân cải tạo qua kế hoach H (Chỉ danh nầy bị hiểu nhầm một cách có ý nghĩa thành HO), cá nhân tôi cũng nộp hồ sơ theo thủ tục chung tại Trung Tâm Xuất Nhập Cảnh 333, Nguyễn Trại, Sài Gòn (trước Tổng Nha Cảnh Sát đường Võ Tánh cũ).
Sau thời gian chờ đợi, trung tâm trả lại hồ sơ với lý do: "trên chưa có quyết định về những trường hợp thuộc diện như cá nhân tôi". Sau vài lần vượt biên không thành, hơn nữa các trại tỵ nạn cũng đang có kế hoạch đóng cửa, nhạc mẫu tôi thử cố gắng thêm một lần nhân chuyến ra Bắc thăm họ hàng, với đầu mối - Trung Tâm Trung Ương, Cục Xuất Cảnh, Bộ Nội Vụ, 40 A Hàng Bài Hà Nội. Trung tâm ra giá, 500.000 đồng tiền Việt, cụ tặng thêm 100.000 đồng cho nhân viên làm biên lai thâu nhận hồ sơ.
Ngày hôm sau, trung tâm Hàng Bài trả lại hồ sơ với lý do tương tự của đường Nguyễn Trãi. Cuối cùng, HÐ Ngoạn và PÐ Vượng, (hai người bạn thân, biết hầu hết nhân sự và vụ việc của Sài Gòn trước lẫn sau năm 1975, do đường giây giang hồ riêng) chỉ cho tôi đến địa chỉ 206 Nguyễn Trãi, cạnh rạp chớp bóng Khải Hoàn, sát cổng xe lửa số 1.
Cơ sở không bảng hiệu, nhân viên mặc thường phục đón khách với thái độ "chúng tôi đã biết rõ tất cả". Mà quả thật như thế, người tiếp tôi bắt đầu với câu chào "anh Nam có mạnh khỏe không?" Anh ta đứng dậy, mở tủ, nói với vẻ tự tin:
"Tôi biết anh nhiều lắm!!" Rồi anh cho coi Chứng Chỉ Nhảy Dù do Trung Tâm Huấn Luyện Sư Ðoàn Nhảy Dù cấp, Trung Tá Trần Văn Vinh ấn ký, với lời giới thiệu: "Trung úy Trần Trung Phương, gốc đại đội 33 Tiểu Ðoàn 3 Dù, và đơn vị cuối, Biệt Ðội Quân Báo Ðiện Tử sư đoàn".
Nhưng, Trần Trung Phương không chỉ là "sĩ quan nằm vùng nơi Biệt Ðội Ðiện Tử Sư Ðoàn Dù", mà còn là "nhân viên đặc vụ của sở phản gián Bộ Nội Vụ cộng sản", nên anh ta đã có kết luận mau chóng: "Tôi có thể làm hồ sơ để anh ra khỏi nước trong vòng tám tháng là tối đa, gia đình anh tại Mỹ trả 2000 đô la cho người chúng tôi bên đó, và thêm một vài điều kiện khác .v.v... "
Lẽ tất nhiên, tôi không thể thực hiện những đề nghị của Phương, từ 2000 đô la đến "những điều kiện khác".
Sau nầy, năm 1993, để giúp một người quen giải quyết một khó khăn tương tự, tôi đi tìm Trần Trung Phương ở địa chỉ mới, một văn phòng trong khách sạn góc đường Nguyễn Văn Trỗi (Cách Mạng cũ) và Trần Quang Diệu. Nhân viên văn phòng nầy cho biết Phương đã có mặt ở Nam Cali, vùng Westminter với nhiệm sở mới là một văn phòng dịch vụ du lịch.
Những bãi đáp đổ quân, vị trí hỏa tập tiên liệu, toa độ dội bom B52 của Sư Ðoàn Nhảy Dù trong chiến dịch Hạ Lào Lam Sơn 719 đã bị quân báo cộng sản giải mã từ nhiều đầu mối.
Một trong những đầu mối hiểm nghèo kia có sự tham dự rất tích cực và hiệu quả từ Biệt Ðội Ðiện Tử và Phòng Hành Quân của sư đoàn. Và tại cơ quan hành quân tối mật nầy đã không cần đến một "sĩ quan nằm vùng" với cấp bậc trung úy như Trần Trung Phương, nhưng chỉ cần một hạ sĩ quan vẽ phóng đồ hành quân - viên Hạ Sĩ Nhất mà tôi đã từng thấy mặt, luôn làm việc im lặng, chăm chỉ của phòng 3 khi đơn vị còn mang phiên hiệu Lữ Ðoàn Nhảy Dù, năm 1963.
Ngày 30 tháng 4, 1975 viên hạ sĩ quan nầy hướng dẫn trung tá Nguyễn Văn Tư, Chỉ Huy Trưởng Tổng Hành Dinh Sư Ðoàn qua Camp Davis, Tân Sơn Nhất gặp cán bộ cộng sản để bàn giao hồ sơ trận liệt của đơn vị mà y đã lưu giữ, cập nhật từ mười, hai mươi năm qua.
LỜI KHẨN CẦU VIẾT VỚI GIÁ MÁU
Tôi đã quá tuổi để bắt đầu một dự định mới, cho dẫu kế hoạch dự trù ấy cần thiết, cấp bách đến bao nhiêu, bởi thời gian còn lại không cho phép và việc chưa hoàn tất lại quá nhiều. Nhưng tôi phải có bổn phận chỉ đích danh những cá nhân tác hại điển hình như
- Lưu Thừa Chí,
- Trần Trung Phương, TQ Chức, những viên hạ sĩ quan, những công an cộng sản (đi theo diện "ghép" với những gia đình HO, ODP) như vừa kể trên (hiện tràn lan khắp cộng đồng Người Việt hải ngoại). Một nhiệm vụ không thể trì hoãn và khoan thứ, vì đây không là sự việc "liên hệ giữa những cá nhân", nhưng là sự tồn vong "sinh mệnh chính trị" của một tổng thể rộng lớn. Không phải chỉ khối Người Việt Miền Nam mà là toàn Việt Nam khổ nạn. Bởi chúng ta, người Việt Không Cộng Sản - không bao giờ là đảng viên cộng sản - đã lần lượt thua những trận quyết định liên quan đến vận mệnh toàn dân tộc, lần tháng 8, 1945, và lần 20 tháng 7, 1954, và lần cuối cùng 30 tháng tư năm 1975.
- Và nếu hôm nay, chúng ta không điều chỉnh sách lược để nhìn rõ địch tình thì e rằng khí thế của lần Cali Vùng Dậy Cờ Vàng 1999, những Ðêm Tuổi Trẻ Thắp Nến sẽ trở nên vô ích, gây tàn lụi nguồn hy vọng bức thiết từ Xuân Lộc, Long Khánh, Thái Bình.
- Chúng ta sẽ mãi mãi là " Người Việt xấu xí" trước mắt thế giới do âm mưu từ một kẻ nội thù hiểm độc. Nhưng, cũng phải nói rõ thêm một lần hay bao nhiêu lần mới đủ:
- Ðây là lỗi từ chúng ta. Cứ sẵn khắc nghiệt cáo buộc, chụp mũ, tranh chấp cùng nhau để rảnh tay cho kẻ thù, cũng đồng nghĩa vô tình tiếp tay kẻ nghịch, bức hại anh em - với "biện pháp cuối cùng và độc nhất" - cáo buộc người bạn của minh là "cộng sản", do sau khi đã không tìm ra được nơi bạn mình một lỗi lầm nhỏ nhặt nào. Cuối cùng, chính bản thân ta đơn độc nguy khốn, vì lẽ đã tự tay phá hủy vũ khí đoàn kết của chính mình. Ðau đớn bao nhiêu. Uất hận bao nhiêu!
Phan Nhật Nam
Gắn máy quay, phát hiện mẹ bị y tá hành hạ và lạm dụng.
Các bạn ơi, thật không thể tưởng tượng được sự việc như vầy lại xảy ra trên một đất nước được xem là văn minh !!!
Chúc tất cả mạnh khỏe và may mắn.
Ánh
.Gắn máy quay, phát hiện mẹ bị y tá hành hạ và lạm dụng.
Vì công việc bận rộn nên không thể tự chăm sóc mẹ mình, cô Jane Worroll đã gửi bà đến một trung tâm chăm sóc người già yếu ở Kentish Town, London, Anh.
Sự việc diễn ra tưởng như êm ả hơn một năm nay, nhưng cô Jane vẫn lo lắng trong lòng khi thấy tình trạng bệnh của mẹ mình không khả quan hơn, thậm chí là tồi tệ đi khi mẹ cô không ngủ, không nói chuyện, tỏ ra sợ sệt mỗi khi nhìn thấy nhân viên y tế đi vào phòng.
Gửi mẹ mình vào nơi được đánh giá là “tuyệt vời”
Khi bà Maria ở tuổi 80 và với căn bệnh Alzheimer, Jane đã tham khảo mô hình y tế tư nhân được gọi là “nhà chăm sóc”, với những người bệnh tật và già yếu như mẹ cô thì dường như đó là sự lựa chọn hợp lý, bởi nhân viên y tế ở đó được coi là những người giàu kinh nghiệm, tốt bụng. Không gian, phòng ốc luôn sạch sẽ và thoáng mát.
Thậm chí Ủy ban chăm sóc chất lượng của nước Anh còn đánh giá Ash Court Care Home ở mục “tuyệt vời”.
|
|
|
Những hình ảnh gây sốc được cắt ra từ chiếc máy quay |
Với những quảng cáo ấn tượng trên, cô Jane đã đưa mẹ mình vào đó với hi vọng bà được chăm sóc tốt hơn, vì cô đang mang thai và phải đi làm.
Vài tuần đầu khi đến thăm mẹ, Jane phát hiện trên cánh tay bà Maria có những vết thâm, đầu gối thì hơi sưng. Hỏi người quản lý thì họ lập tức trấn an cô: “Đừng lo lắng, do phải dùng thuốc đặc trị nên có những tác dụng phụ như tụ máu tạo thành những vết thâm thôi. Mẹ cô rất ổn!”
Sự thật sau chiếc máy quay
Mối lo ngại cũng như càng nhiều thắc mắc không được giải đáp hợp lý khiến cho Jane lo sợ, mẹ cô đã quá yếu, bà lại mắc bệnh mất trí nhớ ở tuổi già, sẽ có rất nhiều việc bà không thể nói với con gái mình.
Nhưng có một điều mà cô biết rằng mỗi khi nhìn thấy nhân viên y tế tiến lại gần, bà Maria đều hoảng sợ và kêu lên “Chúa ơi ! chúa ơi!”.
Quyết định tìm hiểu xem thực ra mẹ mình bị đối xử như thế nào, Jane đã tìm mua một chiếc máy quay dạng siêu nhỏ, gắn vào chiếc đồng hồ báo thức.
Jane kể lại rằng, khi cô đem cái thẻ nhớ từ máy quay về nhà, cô đã không thể tin vào mắt mình khi thấy mẹ mình bị hai y tá nữ lôi xềnh xệch, khi tắm rửa cho bà họ không hề nhẹ tay, rồi dùng những lời lẽ thô tục để mắng chửi bà vì nghĩ bà không biết gì.
Cô rất sốc và đau đớn nhưng cố chịu đựng thêm một đêm nữa để hi vọng rằng có đủ chứng cớ để kiện trung tâm này.
Và cơn ác mộng thực sự đã đến khi Jane ngồi trước màn hình, chứng kiến cảnh mẹ già của mình bị lạm dụng và bị đánh đập bởi một nhân viên nam.
|
Cô Jane đã đón mẹ mình ra khỏi nơi mà cô gọi là "địa ngục". |
Jane kể lại: “Tôi choáng váng khi nhận thấy lúc đó là nửa đêm, Jonathan (tên nam nhân viên) vào phòng mẹ tôi, mà tôi biết tôi yêu cầu người chăm sóc mẹ tôi là phụ nữ, không phải là đàn ông. Rồi hắn ta kéo quần áo mẹ tôi một cách thô bạo, hắn đã lạm dụng một người phụ nữ không biết gì. Tôi đau đớn nhận thấy mẹ tôi vừa khóc vừa kêu lên”.
Những bức ảnh được cắt ra từ đoạn video cho thấy Jonathan Aquino đã tát vào mặt người phụ nữ bệnh tật không chút thương tiếc.
Nỗi lo lắng chung của cả cộng đồng
Sau khi bị kiện lên tòa, tên nhân viên độc ác kia đã bị kết án 30 tháng tù giam. Jane cho rằng điều đó không thỏa đáng với những tội lỗi mà hắn gây ra.
Jonanthan được cho là có tài “diễn xuất” khi thường ngày, trong mắt mọi người hắn được coi là một người đàn ông tốt bụng, hòa nhã, không nề hà bất cứ việc gì trong trung tâm.
Chỉ đến khi những hình ảnh kia được công bố, những người dân nước Anh mới thực sự hoảng sợ. Họ không biết rằng đằng sau những trung tâm như vậy, lại tồn tại sự thật kinh hoàng như thế.
Nếu không có một sự tận tâm, không có lòng thương người thì bản thân họ không dám đưa bố mẹ- ông bà mình tới đó.
“Nhà chăm sóc” hay viện dưỡng lão đều là mô hình vì cộng đồng mà không chỉ nước Anh mà cả thế giới đều quan tâm. Nhưng với những sự việc sảy ra như vậy, thì nó không khác gì cơn ác mộng kinh hoàng.
Theo Vũ Phương
========================
========================
Ngay Le Me sap toi, moi qui than huu thuong thuc nhac pham LONG ME, pps cua Bui Phuong va 12 nhac va tho ve Me Hien trong playlist HAPPY MOTHER'S DAY.
Please be alert of this kind of Mini Lobster
Can luu-y an thu nay o restaurant Tau.
|
Featured Post
Popular Posts
-
CXN_120612_1976_Sau Tết 2013, bọn UBGSTCQG sẽ liếm lại bãi đờm chúng vừa nhổ ra ngày hôm nay: Kinh tế Việt Nam được nhận định đã thoát đ...
-
Chân Dung & Chân Tướng Tưởng Năng Tiến - Bây giờ nhìn lại, con đường chúng tôi đã đi trước 1975 là một con đường sai lầm. Sự...
-
Đăng ngày 21-09-2014 Sửa đổi ngày 21-09-2014 13:20 Sinh viên Hồng Kông nghỉ học để biểu tình chống Trung Quốc Thanh Hà Học sin...
-
Vụ Đặng Chí Hùng bị bắt và tình hình thực tế trong tù IDC của Thái Lan Hai viên chức an ninh CSVN mang thẻ đỏ (qua đ...
Popular Posts
-
Vaclav Havel - Chờ Tự Do Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Lời người dịch: Tên vở kịch nổi tiếng nhất của nhà viết ...
-
Phát biểu của Tổng thống Obama tại Đại học YANGON Ngườ...
-
Duoi day la 33 truyen ngan cua Tieu Tu ma mot so truyen qui vi da doc qua that tham thia.Xin chia se voi qui vi.Thiet nghi nhung vi nao chu...
-
PHILIPPINES - TRUNG QUỐC - Bài đăng : Thứ tư 20 Tháng Hai 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ t...
-
CHIỆT ĐƯỜNG THU, KẸP NGẢ CHI ĂN CẮP Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế Geneva, 29.11.2012 W...
-
On Thursday, May 11, 2017 4:31 PM, Ông Sư này tên là Vĩnh Tánh, (thuộc giòng họ ông Vĩnh Thụy tức Bảo Đại) trước đây tu ở Chùa Thiên Đồ...
-
Lão Th ầ y B ó i Gi à Đ inh V ũ Ho à ng Nguy ê n Trong giới văn nghệ sĩ Việt Nam chưa khi nào có một tác giả chưa từng có...
-
Xin mời Quý Vị, Quý NT và CH.... Xem phim đặc biệt của Pháp... Việt Nam 30 ngày trước và sau khi Saigon lọt vào tay cộng sản Bắc Việt...
LISA PHẠM - Khai Dân Trí Số https://www.youtube.com/results?search_query=LISA+PH%E1%BA%A0M+-+Khai+D%C3%A2n+Tr%C3%AD+S%E1%BB%91+
Popular Posts
-
Danh Mục Audio Truyện Nghe Trực Tiếp (online) Không Donwload Chân Thành Cảm Ơn Chú8 Hà, Đông Hà, Trái Táo, Yên Như, Biển Và Em, Mai Vân ...
-
From: Mai G. Pham < Subject: Sự thật về ác tăng thích Thích Chân Quang Date: Tuesday, April 23, 2013, 3:17 AM Giới thiệu ph...
-
Cái chết của Cha ruột Nguyễn Tấn Dũng , Tướng Nguyễn Chí Thanh Hy vọng anh ba Dũng chăn Vịt ở Kiên Giang sẻ trả thù cho cha mình vì bị ...
-
Đỗ Mười kết luận phải khai trừ ông Giáp Vào cuối thâp kỷ 60, trước và sau khi ông Hồ chết, nội bộ ĐCSVN xảy ra “Vụ Án Xét L...
-
Vaclav Havel - Chờ Tự Do Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Lời người dịch: Tên vở kịch nổi tiếng nhất của nhà viết ...
-
Phát biểu của Tổng thống Obama tại Đại học YANGON Ngườ...
-
Duoi day la 33 truyen ngan cua Tieu Tu ma mot so truyen qui vi da doc qua that tham thia.Xin chia se voi qui vi.Thiet nghi nhung vi nao chu...
-
bon. VN chung' ta la` da^n dden nen khong lo bi. ai chui vao` computer phanh phui: - co' bao nhieu nha` - co' ...
-
[ Attachment(s) from Can Bui included below] Thưa quí vị trên DD, Đọc email của ô. Phách gửi cho ô. Ngô Kỳ, tôi thấy nhữn...
-
Subject: Fw: Nhung Tien Doan 2012 http://multiply.com/m/item/vulep:journal:955 http://multiply.com/m/item/vulep:journal:955 ...
My Link
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
https://www.facebook.com/reel/802490438523735 - https://www.facebook.com/reel/8024904385237356 months ago
-
-
-
BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP - https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa rpedn...2 years ago
-
-
-
Cách tự kiểm tra xem mình có nhiễm virus COVID-19 không (?) - NT2K4FL Nếu không muốn nhận Email này Xin cho biết để chấm rứt.Cám ơn * Please delete my address before sending this document out. * On ...4 years ago
-
Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Saigon - ---------- Forwarded message --------- From: *Le Hiep* Date: Mon, Jan 27, 2020 at 8:26 PM Subject: Fw: Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Sai...4 years ago
-
Thuc phẩm được cảnh báo là chất gây ung thư, ăn càng ít càng tốt - ( Cảm ơn bạn đã chuyển . Có vài ý kiến thô thiển : 1 - những thức ăn quá hạn ( out of date ) dù còn dùng được , cũng nên liệng bỏ . Đừng t...5 years ago
-
-