Saturday, May 10, 2014

Làm cách nào chứng tỏ chó có răng?


 
Làm cách nào chứng tỏ chó có răng?
Ngô Nhân Dụng

Ðảng Cộng sản Trung Hoa mang giàn khoan tới ngự giữa vùng biển nước ta, khi bị phản đối thì họ làm như không nghe, không hiểu; rồi chính họ lại la làng. Trong một cuộc nói chuyện ở cấp cao nhất, giữa các bộ trưởng ngoại giao; khi ông Phạm Bình Minh gọi điện thoại cho ông Dương Khiết Trì than phiền về việc công ty CNOOC chiếm ngự vùng biển Việt Nam, Dương Khiết Trì đã “kêu gọi phía Việt Nam ngừng quấy nhiễu các hoạt động của các công ty Trung quốc ở khu vực quần đảo Tây Sa,” theo bản tin Tân Hoa Xã. Người Việt Nam gọi đó là “Vừa cướp vừa la làng;” hoặc “Vừa đánh trống đánh trống vừa ăn cướp.”

Trung Cộng đã chiếm Hoàng Sa từ năm 1974, người Trung Hoa đặt tên là Tây Sa. Ông Dương Khiết Trì còn dạy dỗ ông Phạm Bình Minh rằng: “Quần đảo Tây Sa là một phần lãnh thổ Trung Quốc và không có tranh chấp ở đó.” Trong khi ông Dương Khiết Trì trách mắng người Việt Nam “quấy nhiễu” công việc làm ăn của công ty CNOOC thì Hoàn Cầu Thời Báo, một cơ quan ngôn luận của Cộng sản Trung Hoa lên tiếng đe dọa sẽ “dạy cho Việt Nam một bài học” nếu cản trở chuyện tìm kiếm dầu của CNOOC. 

Năm 1979, Trung Cộng đã “dạy cho Việt Nam một bài học” một lần rồi; sau khi ông Lê Duẩn dại dột theo Nga chống Tàu. Không những thế, Lê Duẩn còn dại dột sửa Hiến Pháp, hung hăng xác nhận ngay trong lời nói đầu rằng Trung Quốc (cùng với Pháp, Mỹ) là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam. Trên thế giới chưa có một quốc gia nào ngu ngốc đến mức kể tên các quốc gia thù nghịch công khai ngay trong bản Hiến Pháp như vậy.

Nhưng đám con cháu của ông Lê Duẩn bây giờ thì ngược lại, lúc nào cũng nhún nhường, nếu không phải là khúm núm khi đối diện với thiên triều. Trước cảnh vùng biển nước mình bị xâm phạm trắng trợn, ông Phạm Bình Minh vẫn còn xác định “...luôn thể hiện thiện chí, kiên trì giải quyết thỏa đáng bất đồng thông qua đàm phán, đối thoại và các biện pháp hòa bình khác theo đúng nhận thức chung của Lãnh đạo cấp cao hai nước...” Ðàm phán, đối thoại thế nào được khi người đối diện hoàn toàn không nghe mình nói gì cả? 

Trước cảnh chiến thuyền Trung Cộng kèm sát hai bên, đâm thẳng vào tàu cảnh sát biển của nước mình, ông Phạm Bình Minh vẫn còn nhấn mạnh đến những chữ “tin cậy, hợp tác;” chỉ dám than phiền rằng hành động cướp biển này “ảnh hưởng tiêu cực đến sự tin cậy chính trị và các mặt hợp tác giữa hai nước!” Trong lúc toàn dân phẫn nộ, hô nhau đi biểu tình, thì ông bộ trưởng ngoại giao chỉ dám nói đến mối lo “tổn thương tình cảm của người dân Việt Nam.” Còn công an của chế độ thì vẫn lo bắt giam Anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh. Ðối với dân thì đàn áp, với ngoại bang thì run rẩy.

Thái độ nhún nhường, rụt rè như “gà phải cáo” này chắc chắn không có hiệu quả. Không những thế, còn làm cho đối phương khinh thường và làm tới nữa. Ðảng Cộng sản Việt Nam đã chịu nhịn nhục như vậy từ năm 1992, khi Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Ðồng kéo nhau sang Thành Ðô xin quy phục, mong được tha thứ cho những lầm lỗi đã phạm thời Lê Duẩn.

Trong các vụ tranh chấp ở Biển Ðông, thay vì liên kết với các nước Ðông Nam Á khác để đối phó với Trung Cộng, Cộng sản Việt Nam lại hoàn toàn theo đường lối của Bắc Kinh là chỉ thương thuyết giữa hai nước mà thôi. 

Trong hai năm qua, Trung Cộng đã cướp những hòn đảo của Philippines và Malaysia; thay vì phản ứng tập thể cùng hai quốc gia đồng hoạn nạn, hoặc ít nhất lên tiếng bày tỏ mối quan tâm, chính quyền Hà Nội hoàn toàn im tiếng.

 Năm nay, khi Philippines làm đơn kiện “Ðường Chín Ðoạn” của Trung Quốc trước tòa án quốc tế, Manila yêu cầu hỗ trợ nhưng Hà Nội vẫn làm ngơ! Thái độ “cháy nhà hàng xóm bình chân như vại” này đưa tới hậu quả bây giờ.

 Không một nước nào lên tiếng bênh vực nước ta khi bị Trung Cộng bắt nạt trắng trợn. Không những “bình chân như vại” khi các nước láng giềng bị Trung Cộng đè nén, chính quyền cộng sản còn cúi đầu nhịn nhục ngay cả khi ngư dân Việt mình bị người Trung Quốc cướp, phá. 

Thay vì rút đại sứ của mình về nước và gọi đại sứ Trung Quốc đến mắng vào mặt, chính quyền Hà Nội lại chỉ phản đối nhẹ nhàng ở cấp thấp nhất, làm như các hành động cướp bóc, xâm lấn đó chỉ là những xung đột địa phương. Chắc chắn giới lãnh đạo Bắc Kinh cũng như dân chúng Trung Hoa coi thái độ chịu nhịn nhục nhã này là dấu hiệu yếu ớt, yếu ớt và hèn hạ. Tự nhiên, họ phải tiếp tục “được đằng chân lân đằng đầu;” đưa tới cảnh CNOOC lộng hành.

Phải chấm dứt thái độ cúi đầu, ngậm miệng nhục nhã đó.

Hành động đầu tiên mà chính quyền Hà Nội có thể làm được là chấm dứt không tuân theo đường lối thương thuyết song phương, một chiến thuật chia rẽ các đối thủ của Bắc Kinh. Phải xin tòa án thế giới xét xử các vấn đề tranh chấp do công ty CNOOC mới gây ra. Dù Bắc Kinh không chịu ra tòa đối chất, nhưng hành động này sẽ đặt họ vào thế yếu. Nhất là khi cuộc tranh chấp diễn ra ở mức độ căng thẳng hơn, có thể đổ máu, thì trước dư luận thế giới Việt Nam sẽ ở thế mạnh hơn.

Ðưa đơn kiện chính quyền Bắc Kinh và công ty CNOOC là một cách phủ nhận lời nói của ông Dương Khiết Trì, khi ông ta nói rằng “không có tranh chấp” ở quần đảo Hoàng Sa. Ðây là một câu nói rất quan trọng, cần phải bác bỏ ngay, và bác bỏ một cách cương quyết; để đặt trên bàn một căn bản pháp lý có lợi cho nước mình.

Dương Khiết Trì nhấn mạnh rằng, “Quần đảo Tây Sa là một phần lãnh thổ Trung Quốc và không có tranh chấp ở đó,” vì một lý do: Luật biển quốc tế xác định khi một vùng biển đang ở trong tình trạng tranh chấp giữa nhiều quốc gia thì không nước nào được phép khoan dầu khí trong đó.

Bây giờ, người Việt Nam phải chứng tỏ cho cả thế giới thấy và hiểu rằng quần đảo Hoàng Sa, bản đồ thế giới gọi là Paracels, đã là một vùng “có tranh chấp” từ năm 1974 đến nay. Cho nên, việc công ty CNOOC đem giàn khoan tới đó là bất hợp pháp.

Chứng minh Paracels đang nằm trong vòng tranh chấp không phải là việc khó. Trung Cộng đã đem chiến thuyền tới chiếm quần đảo này vào Tháng Giêng năm 1974. Các nhân chứng vẫn còn sống. Các tờ báo quốc tế loan tin này vẫn còn đầy trong các thư viện. Phim ảnh cũng sẵn đó, đầy trên các mạng, kể cả phim chiếu cảnh những tù binh Việt Nam Cộng Hòa được Trung Cộng trả về nước.

 Dù chính quyền Bắc Kinh không chịu ra trước tòa, Việt Nam vẫn có thể trình bày tất cả các bằng chứng trên trước tòa án và trước dư luận thế giới. Dù các trọng tài không xác định ngay rằng Hoàng Sa thuộc chủ quyền nước ta, thì ít nhất cũng phải công nhận đây là một vùng biển đang có tranh chấp. Một khi đã xác định tính chất tranh chấp rồi, thì mọi hành động của CNOOC hay các công ty Trung Quốc khác ở vùng này đều bất hợp pháp.

Không những thế, trước tòa án và dư luận quốc tế, địa điểm mà CNOOC đang bố trí giàn khoan HD-981 trong “lô 143” ở vùng biển Paracels rõ ràng là bất hợp pháp, ngay cả khi giả thiết rằng quần đảo Paracels có thể thuộc quyền của Bắc Kinh. Vì “lô 143” này hoàn toàn thuộc vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa 120 hải lý từ bờ biển tỉnh Quảng Ngãi của Việt Nam. 

Trong khi đó, giàn khoan HD-981 cách đảo Tri Tôn hơn 18 hải lý. Mà theo Quy ước Luật biển của Liên Hiệp Quốc (UN Convention on the Law of the Sea) thì “hải phận” của các hòn đảo nhỏ không người ở như thế chỉ được kể là bao gồm vùng biển chung quanh cách hòn đảo 12 hải lý mà thôi. Nghĩa là dù Bắc Kinh cố bám lấy ý kiến “Quần đảo Tây Sa là một phần lãnh thổ Trung Quốc” thì việc khai thác HD-981 cũng bất hợp pháp, vì nó ở xa hòn đảo tới 18 hải lý.

Tóm lại, trước khi bàn tới những hành động khác nhằm bảo vệ vùng biển nước ta không cho các công ty Trung Quốc chiếm đoạt, chính quyền Hà Nội phải lập tức đưa vấn đề tranh chấp này ra trước tòa án trọng tài về luật biển. Không lo bị thiệt hại nào hết, mà chỉ có lợi thôi.

Nếu không nhân cơ hội này “làm cho vỡ nhẽ” về vấn đề chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa, thì Trung Cộng sẽ cho CNOOC tiếp tục những hành động tương tự như giàn khoan HD-981, ở các lô khác. Họ cố ý tiến từng bước một, đặt cả thế giới trước những tình trạng đã rồi, mở rộng vùng hoạt động theo lối tầm ăn dâu. HD-981 mở đầu cho vết dầu loang, sẽ lan ra xa mãi. Lúc đó thì không còn gỡ được nữa.

Phạm Bình Minh đã dọa Dương Khiết Trì rằng: “Việt Nam sẽ áp dụng mọi biện pháp phù hợp cần thiết để bảo vệ các quyền và lợi ích chính đáng.” 

Những lời nói suông đó đã được nhắc đi nhắc lại hàng trăm lần rồi. Dương Khiết Trì bỏ ngoài tai, giống như nghe tiếng chó sủa mãi nhưng biết con chó này không có răng. Bây giờ là lúc đảng Cộng sản Việt Nam phải chứng tỏ dân Việt cũng có răng, dù mới chỉ đưa ra một hàm răng pháp lý.

Theo tin tức quốc tế thì giàn khoan dầu của CNOOC sẽ chỉ hoạt động cho tới Tháng Tám năm nay. Từ đây tới lúc đó, nếu kéo dài được cuộc tranh tụng về pháp lý thì có thể Trung Cộng sẽ có lý do để rút giàn khoan về mà không bị mất mặt. Vùng đáy biển ở Lô 143 đã được chính phủ Việt Nam Cộng Hòa thuê các công ty Mỹ thăm dò từ trước năm 1974. Trong lòng đất có bao nhiêu dầu lửa, hiện nay cũng chưa ai biết chắc. 

Ðối với công ty CNOOC, đây không phải là một món lợi chắc chắn. Nhưng đối với dân tộc Việt Nam, đây là vấn đề chủ quyền và thể diện không thể lùi bước được. Trong ba tháng sắp tới, việc tối thiểu mà chính quyền cộng sản ở Việt Nam có thể làm được là nộp đơn kiện Cộng sản Trung Quốc về vấn đề chủ quyền của tất cả quần đảo Hoàng Sa. Phải bắt đầu quốc tế hóa cuộc tranh chấp này. 

Từ năm 1974 đến nay đảng Cộng Sản đã hoàn toàn ngậm miệng khi Trung Cộng cướp Hoàng Sa. Chính vì thế Dương Thiết Trì mới ngang nhiên nói “không có tranh chấp.” Bây giờ là cơ hội cho đảng Cộng sản mở miệng, sửa chữa lỗi lầm nhục nhã 40 năm đó. Họ chịu trách nhiệm trước lịch sử về nỗi nhục “quốc sỉ” này.



Đảng CS Bất Động Với TC Là Phản Quốc


Đảng CS Bất Động Với TC Là Phản Quốc
Vi Anh
Vòi rồng của nước lạ

Nếu Đảng CS “bất động” trước hành động của TC đưa giàn khoan dầu khí Hải Dương 981 (HD-981) tiến hành khai thác từ ngày 02/5 đến 15/8/2014, ngay bên trong vùng hoàn toàn thuộc đặc quyền kinh tế Việt Nam, chỉ cách đảo Lý Sơn 119 hải lý- là Đảng phản quốc. Xin nhấn mạnh Đảng CSVN đang độc tài đảng trị toàn diện từ hình thức đến nội dung trên đất nước Việt Nam mà “bất động” (xin nói rõ chữ “bất động” ở đây là không có hành động cụ thể, thiết thực - chớ không phải tuyên bố, phản đối suông chiếu lệ như nước đổ lá môn từ trước tới giờ- là Đảng CSVN phản quốc, thông đồng với Tàu Cộng để cho chúng chiếm đóng lãnh thổ thềm lục địa hoàn toàn thuộc đặc quyền kinh tế và lãnh hải của VN, mà không cần rút một cây gươm, nổ một tiếng súng nào. Chúng còn coi CSVN qua hành động ngang nhiên, ngang ngược khoanh vùng cấm không cho tàu VN vào vùng bán kính 3km 9 xung quanh giàn khoan Hải Dương 981 (HD-981) mà chúng gọi là hàng không mẫu hạm khai thác dầu khí. Hành động này của TC về hình thức là hành động xâm lăng, chiếm biển, chiếm thềm lục địa, chiếm tài nguyên, xâm phạm chủ quyền của quốc gia dân tộc VN, không thể phản đối suông, phản đối chiếu lệ, vừa nói vừa run với giọng điệu dè dặt, xã giao như hồi trước tới giờ, tàu TC không dám nói tàu TC mà nói “tàu lạ” nữa.

Về nội dung là hành động TC nắn gân CSVN thử coi có dám “quyết tử cho Tổ Quốc quyết sinh” như CS thường tuyên truyền hay không. TC xâm phạm lãnh hải VN nhưng chỉ nói trong một vùng 3km 9 thôi, và trong thời hạn từ ngày 02/5 đến 15/8. Nếu CSVN phản ứng chiếu lệ yếu xìu bằng lời, băng văn bản như hồi đó tới giờ, thì TC sẽ làm tới. Sau khi thấy VNCS chỉ phản đối bằng lời, mời đại sứ của TC ở Hà nội để trao công hàm phản đối, đại sứ TC coi thường, không tới, Bộ Ngoại Giao VN cử viên chức cấp khá cao đến toà đại sư TC trao. Thấy CSVN nhủn như con chi chi như thế, tờ Hoàn Cầu Thời Báo, tiếng nói bán chánh thức của Đảng CSTC qua một bài xã luận của báo này, lên tiếng hăm doạ CSVN, rằng «Nếu Việt Nam [CS] trở nên hung hăng hơn Philippines, Trung Quốc phải cho Hà Nội một bài học đích đáng».

TC xâm phạm giang sơn gấm vóc VN một cách thô bạo và khinh khi VNCS như thế mà Tổng bí Thư Nguyễn phú Trọng của Đảng CSVN không những là đảng cầm quyền mà là đảng độc quyền, độc tài thống trị toàn diện VN lẽ ra phải hành động, nhưng Ông cứ câm như hến, cứ ngậm miệng ăn tiền thôi. Ông Nguyễn Khắc Mai, nguyên Vụ trưởng Vụ Nghiên Cứu, Ban Dân vận Trung ương, hiện là giám đốc Trung tâm nghiên cứu Văn hoá Minh Triết đặt câu hỏi về Ô Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng, “Anh có ngậm miệng trong việc họ cho anh cái gì không mà anh lại im lặng?”

Đây không phải là tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng mà CS thường dùng để trừng phạt cán bộ, công nhân viên. Đây là tội phản quốc, bán nước hại dân VN, trời không dung, đất không tha, nhân dân nguyền rủa.

Không thể viện lẽ không nên quá khích, cực đoan, không nên căng thẳng, như Ông Lê Quang Bình Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng và An ninh của cái gọi là Quốc Hội Đảng cử dân bầu nói, cứ để Đảng Nhà Nước thương lượng với TC và vận động các nước can thiệp.

Lời nói đó, lập luận đó là nguỵ biện. Vấn đề lãnh thổ, chủ quyền quốc gia không thể là vấn đề thương lượng, không ai có quyền tương nhượng vì đó là máu xương của người dân, quê cha đất tổ của người dân. Không có đảng nào, không có nhà cầm quyên nào lớn hơn quốc gia dân tộc. Dù núi xương sông máu nhân dân và chánh quyền cũng phải giữ gìn. Một tấc đất, một tấc biển cũng không thể, không có quyền nhượng vì kẻ thù xâm lược nếu “được đằng chân sẽ lần đằng đầu.”

Nước bị cướp không hành động tự vệ, thì không có quốc gia nào can dự vào. Đảng Nhà Nước CSVN không thể tỏ ra nhu nhược, lom khom nên coi quân Tàu quá cao lớn nữa. Như TS Vũ Cao Phan, Phó chủ tịch hội Hữu nghị VN-TQ của VNCS, hiểu nhiều TC, cho biết TC ngày càng xem thường Việt Nam [CS], mà kết quả là ngày hôm nay, TC ngang nhiên và ngang ngược xâm lăng, vào khai thác biển đảo của VN. Đối với TC, Ông nói, “thà để người ta ghét, chớ không để người ta khinh”.

Một hành động không tốn một giọt máu là kiện TC ra trước toà án của Luật Biển về tội xâm chếm biển đảo VN như Phi luật tân đang làm, được nhiều nước ủng hộ, mà CSVN cũng không dám làm.

VNCS xuất hàng chục tỷ Đô la tiền thuế do dân đóng góp, vét tài nguyên của quốc gia đem bán để mua tàu chiến, tàu lặn, máy bay chiến đấu nhưng khi TC bắn giết ngư dân VN, xâm phạm biển, đảo không ai thấy một bóng dáng cảnh sát biển, hải quân nào của CSVN.

Đảng CSVN tuy đang độc tài đảng trị toàn diện nhưng đang bị phân hoá, chia phe, chia đảng trầm trọng. Phe thân TC đang nắm quyền nhưng cô đơn tận cùng cây số, cô đơn trong lòng dân tộc, yếu thế trong guông máy nhà nước. Nên phe Tổng Trọng không tin, không dám phát động phong trào toàn dân, toàn quân, toàn đảng hành động cứu nguy quốc gia dân tộc.

Có nhiều dấu chỉ cho thấy CIA tình báo hải ngoại của Mỹ và DIA tình báo quốc phòng của Mỹ đang tăng cường nỗ lực giúp cho Chánh phủ hay Nhà Nước VNCS. Đã đưa vào toà đại sứ Mỹ ở VN tuỳ viên quân sự, thêm tuỳ viên Hải Quân, viện trợ họp tác trên biển, và đặc biệt giúp tạo cho chánh phủ có một chánh quyền mạnh, tạo uy tín cho hai nhân vật Việt Cộng đang là Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng nhiều năm điều hành việc nước và Chủ Tịch Trương tấn Sang nhiều năm làm công tác Đảng. Phải chăng đó là cách triệt tiêu thế lực TC trong nôi bộ Đảng CSVN. Theo nguyên tắc bất thành văn, Mỹ không thể phát triễn đồng minh quân sự với một chế độ CS. Nhập quốc tịch Mỹ còn phải tuyên thệ không CS kia mà. Và nhiệm kỳ tới Nguyễn phú Trọng không được tái cử tổng bí thư. Biết đâu hai nhân vật triệt để đổi mới kinh tế, đang nắm nhà nước làm việc với Mỹ nhiều, sẽ được cử làm Chủ Tich Nước kiêm Chủ Tịch Đảng như bên TC. Và từ đó chuyển thể chế chánh trị thích hợp với Mỹ.

Đừng tưởng TC không biết thế lực của Mỹ trong ván cờ Biển Đông. Nội cái chuyện nhỏ TT Obama trong chuyến công du 4 nước Á Châu, không ghé VN, là TC đưa giàn khoan vào khai thác trong vùng đặc quyền kinh tế của VN liền. Và phe đổi mới kinh tế Dũng, Sang hướng về Mỹ cũng thấy điều đó nên càng muốn đi nhanh, đi gần hơn với Mỹ. Để giữ gìn bờ cõi giang sơn gấm vóc vì Mỹ làm gì thì làm nhưng không có tham vọng đất đai và là một lá chắn trước đà bành trướng của TC./.(Vi Anh)




alt

Chủ giàn khoan Hải Dương 981 là ai?


EVIL China INVADING Vietnam AGAIN...

Floating mines on all over the flow of global commerce in a vital region
EVIL China Coast Guard attacked Vietnam Vessels in Vietnam Coast
Communist neighbors EVIL China move a FIRST drilling rig into Vietnam waters
EVIL China drill SHUNK because HIT floating MINES
The Vietnamese people to take back our country to protect the sovereignty from EVIL communist China
Vietnamese STOP buying Made In china
EVIL China HAND-OFF Vietnam
Vietnamese young STAND-UP for your COUNTRY
WE ARE NOT AFRAID

 

On Saturday, 10 May 2014 12:19 PM, "Tran Ho   wrote:

Chủ giàn khoan Hải Dương 981 là ai?
Đoàn Xuân Lộc
Gửi cho BBC từ Anh quốc
Cập nhật: 01:54 GMT - thứ sáu, 9 tháng 5, 2014


http://wscdn.bbc.co.uk/worldservice/assets/images/2014/05/08/140508155936_cnooc_464x261_cnooc_nocredit.jpg

Quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc đã trở nên căng thẳng sau khi Trung Quốc đưa giàn khoan Hải Dương 981 (HD 981) vào trong vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam.

Dàn khoan HD 981 là thuộc Tổng Công ty Dầu khí Hải Dương Trung Quốc (CNOOC).

Nhưng cụ thể CNOOC là công ty gì? Tại sao họ lại tiến hành một vụ việc như thế lúc này?

Kiếm dầu
Được thành lập năm 1982, CNOOC là một trong 116 doanh nghiệp nhà nước (SOEs) thuộc quyền quản lý của Ủy ban Giám sát và Quản trị Tài sản nhà nước của Quốc vụ viện tức Chính phủ Trung Quốc (SASAC).

Theo Tạp chí Fortune, năm 2013, CNOOC có đến 102,562 nhân viên và có doanh thu lên tới 83.5 tỷ USD. Và với mức doanh thu cao như vậy, CNOOC được tạp chí này xếp thứ 93 trong số 500 tập đoàn, công ty có doanh thu lớn nhất trên thế giới.

CNOOC thậm chí được xếp trên hai hãng nổi tiếng là Sony (thứ 94, doanh thu 81.9 tỷ) và Boeing (thứ 95, doanh thu 81.7 tỷ).

Hơn nữa, xét về mặt lợi nhuận, CNOOC cũng không thua bao nhiêu so với Tập đoàn Hóa chất và Dầu khí Trung Quốc (Sinopec). 

Năm 2013 lợi nhuận của CNOOC là 7,7 tỷ, trong khi đó Sinopec chỉ có 8.2 tỷ dù doanh thu của tập đoàn này lên tới 428.2 tỷ và được Fortune Global 500 xếp ở vị trí thứ tư.

Dù bị xếp sau Tập đoàn Dầu khí Quốc gia (CNPC) và Sinopec trong lĩnh vực dầu khí, CNOOC là công ty lớn nhất ở Trung Quốc trong lĩnh vực tìm kiếm, khai thác dầu khí ở ngoài khơi.

Đây cũng là nhiệm vụ chính của công ty này.

Theo một bài nghiên cứu có tựa đề ‘China's State-Owned Enterprises: How Much Do We Know? From CNOOC to Its Siblings’, được phổ biến vào tháng 6 năm 2013, của Duanjie Chen thuộc Đại học Calgary, Canada, trong thời gian đầu CNOOC chủ trương hợp tác với các công ty nước ngoài để thăm dò, khai thác dầu ở ngoài khơi Trung Quốc.

http://wscdn.bbc.co.uk/worldservice/assets/images/2014/05/08/140508142131_oil_rig_304x171_www.news.cn.jpg

Một sự hợp tác như vậy không chỉ giúp CNOOC tìm nguồn vốn mà còn có thể tiếp cận, sử dụng các công nghệ tiên tiến của những công ty ấy.

Hơn nữa, khi tiếp xúc và quan sát cung cách kinh doanh của các tập đoàn lớn trên thế giới, CNOOC cũng đã học được cách làm ăn và cạnh tranh.
Nhờ vậy, CNOOC đã lớn mạnh rất nhanh về nhiều mặt.

Trái hẳn với thời gian đầu, giờ CNOOC được trang bị các phương tiện, kỷ thuật hiện đại có thể tiến hành thăm dò, khoan dầu ở những vị trí rất sâu ngoài khơi.

Giàn khoan HD 981 là một ví dụ.

Được biết, CNOOC đã đầu tư đến 923 triệu USD và mất ba năm để xây dựng giàn khoan này. HD 981 là một giàn khoan nước sâu khổng lồ – nặng đến 31,000 tấn, dài 114 m, rộng 90 m, cao 137.8 m – và có thể hoạt động ở độ sâu tối đa 3.000 m.

HD 981 đã được chính thức đưa vào hoạt động vào ngày 09/05/2012 khi tiến hành khoan trên biển lần đầu tiên tại một vị trí trên Biển Đông, cách Hong Kong 320 km.

Ngoài việc phát triển, trang bị kỷ thuật hiện đại, CNOOC còn tìm cách ký kết các hợp đồng (mua bán, hợp tác) với nhiều công ty khác trên thế giới để thăm dò, khai thác dầu khí.

Tiêu biểu cho các hoạt động ấy là việc CNOOC mua Nexen – một tập đoàn năng lượng của Canada – với giá 15,1 tỉ USD vào đầu năm 2013. Đây là thương vụ mua lại công ty nước ngoài lớn nhất từ trước tới nay của Trung Quốc và cũng là một vụ mua bán gây nhiều tranh cãi ở Canada.

‘Cơn khát dầu'
"CNOOC là nhà sản xuất dầu lớn thứ ba của Trung Quốc, sau CNPC và công ty mẹ của Sinopec. Khai thác dầu ngoài khơi TQ và cả ở Indonesia, Úc, Nigeria, Uganda, Argentina, Hoa Kỳ, Canada, Anh và Brazil. Tháng 2/2013, CNOOC đã thành công trong vụ mua công ty dầu Canada, Nexen Inc. trong thương vụ 15,1 tỷ USD, lớn nhất trong lịch sử mua đứt lại công ty nước ngoài của TQ."

BBC Monitoring
Xây dựng giàn khoan HD 981 hay bỏ hơn 15 tỷ để mua lại một công ty nước ngoài của CNOOC tất cả đều nhằm mục đích kiếm dầu để đáp ứng ‘cơn khát’ dầu của Trung Quốc.

Trong bài viết ‘CNOOC’s Offshore Strategy Intensifies’, đăng trên mạng Energy Tribune hôm 18/07/2013, Tim Daiss cho rằng nhiệm vụ mà Bắc Kinh giao cho Tổng Công ty Dầu khí Hải Dương là phải tìm kiếm được nhiều dầu khí chừng nào có thể.

Với mức tăng trưởng hiện tại và – cùng với sự tăng trưởng đó – ngày càng có nhiều người Trung Quốc dùng xe hơi, quốc gia này càng ngày càng cần dầu khí.

Mãi tới năm 1993, Trung Quốc vẫn là một quốc gia xuất khẩu dầu. Nhưng theo Cục Quản lý Thông tin năng lượng (EIA) của Mỹ vào tháng 9 năm 2013, Trung Quốc đã vượt qua Mỹ để trở thành quốc gia nhập khẩu dầu lớn nhất thế giới.

Theo số liệu của của EIA, giờ mỗi ngày Trung Quốc cần nhập đến 6.3 triệu thùng dầu dù Trung Quốc là nước sản xuất dầu lớn thứ tư trên thế giới (4.5 triệu thùng/mỗi ngày trong năm 2013). 

Trong khi con số ấy ở Mỹ là 6.1 triệu.

Không khai thác đủ dầu cho tiêu thụ nội địa một phần cũng vì – như Tim Daiss nhận định – các nguồn dầu dự trữ của Trung Quốc một ngày một cạn. Vì vậy, Trung Quốc cần tìm kiếm dầu từ các quốc gia khác.

Ngoài việc đáp ứng nhu cầu tiêu dùng hiện tại, dầu khí còn đóng một vai trò quan trọng khác trong chiến lược phát triển – và đặc biệt tham vọng trở thành cường quốc – của Trung Quốc.

Trong cuốn ‘China, Oil and Global Politics’, xuất bản năm 2011, Philip Andrews-Speed và Roland Dannreuthe cho rằng Trung Quốc đạt được tham vọng đó hay không tùy thuộc rất nhiều vào việc nước này có tìm đủ được nguồn dầu khí.

Vì những lý do đó, qua CNOOC, Bắc Kinh đã và đang tìm cách ký kết các hợp đồng mua bán, khai thác dầu khí tại nhiều nước khác nhau ở Nam Mỹ, Trung Đông hay châu Phi.

Đã từng thất bại
"CNOOC đã đầu tư đến 923 triệu USD và mất ba năm để xây dựng giàn khoan nước sâu HD 981nặng đến 31 nghìn 000 tấn, dài 114 m, rộng 90 m, cao 137.8 m – và có thể hoạt động ở độ sâu tối đa 3.000 m."

Nhưng không phải thương vụ nào do Tổng Công ty Dầu khí Hải Dương Trung Quốc tiến hành cũng trôi chảy.

Năm 2005, Tập đoàn này đề nghị mua Unocal – công ty dầu lớn thứ tám tại Mỹ – nhưng đã thất bại vì Hạ viện Mỹ không tán thành việc mua bán đó. Unocal sau đó đã được bán cho Chevron, công ty dầu khí lớn thứ hai tại Mỹ, với giá 17.1 tỷ – ít hơn giá mà CNOOC đề nghị là 18.5 tỷ USD.

Các dân biểu Mỹ không đồng ý thương vụ ấy vì họ e ngại nó sẽ tác động xấu đến an ninh Mỹ dù Unocal chỉ chiếm 0.8% số lượng dầu sản xuất tại đây.
Trung Quốc và CNOOC không hài lòng về quyết định của Unocal vì họ không thể có thêm được một nguồn cung cấp dầu quan trọng.

Vì quá cần dầu khí – và việc tìm các nguồn dầu khí từ các nước khác trên thế giới lại không dễ dàng – Trung Quốc luôn nhóm ngó các vùng biển đang có tranh chấp – hay thậm chí thuộc chủ quyền của một số nước – trong khu vực, như Biển Đông.

Biển Đông được coi là một trong những vùng biển chứa nhiều khí đốt.
Trong bài ‘China’s territorial sovereignty dispute is all about energy’, được đăng trên trang mạng của Global Risk Insights hôm 22/01/2014, Becca Cockayne nhắc lại rằng vào tháng 11 năm 2012, CNOOC đã ước tính khu vực này chứa khoảng 125 tỷ thùng dầu.

http://wscdn.bbc.co.uk/worldservice/assets/images/2014/05/08/140508142506_china_vietnam_sprat_464_vietnamese.gif
Hơn nữa, như tựa đề của bài viết mô tả tác giả này cho rằng tất cả các tranh chấp ở Biển Đông đều liên quan đến dầu khí.

Cụ thể việc Trung Quốc quyết đình đưa giàn khoan HD 981 vào một vị trí nằm trong EEZ hay có những động thái khá hung hăng ở Biển Đông trong thời gian qua không ngoài tham vọng lấn chiếm phần lớn vùng biển này và qua đó có thể độc quyền khai thác dầu khí ở đây.

Khi CNOOC tìm cách mua Nexen, có người trong dưới phân tích cho rằng ngoài việc tìm kiếm thêm một nguồn năng lượng cho Trung Quốc, CNOOC còn muốn tiếp cận kỹ thuật hiện đại để có thể tiến hành thăm dò và khoan dầu tại những địa điểm sâu ở Biển Ðông.

Cách đây hai năm – khi CNOOC hạ thủy giàn khoan HD 981– có không ít người cho rằng một ngày nào đó Trung Quốc sẽ đưa giàn khoan này vào thăm dò và khoan dầu tại những vị trí đang tranh chấp hay thuộc chủ quyền của một số nước ở Biển Đông.

Nay thì sự việc đang diễn ra đúng như vậy.

Bài viết thể hiện cách nhìn của tác giả Đoàn Xuân Lộc, một nhà nghiên cứu hợp tác với Viện Global Policy ở London.




GIÀN KHOAN HD-981
& CÁI CHẾT CỦA CSVN

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 09.05.2014

Giàn khoan HD-981 là viên thuốc độc mà chính CSTQ nhét vào mồm CSVN để phảinuốt đi và chết. Cái Công Hàm mà Phạm Văn Đồng/Hồ Chí Minh ký bán nước cho Tầu để lấy súng đạn giết Dân Tộc Việt Nam  nay đã được Tầu chế biến thành độc dược HD-981 thấm máu những những người Việt Nam vô tội đã chết vì Công Hàm ấy và được chính Tầu nhét vào mồm CSVN uống  để những kẻ bán nước từ Hồ Chí Minh đến con cháu ngày nay phải chết.

TRỜI XANH  CÓ MẮT và những kẻ gây nhân bán nước đang bị phạt với bản án “Trời không tha, Đất không dung”. Hai viễn tượng được đặt ra cho cái chết này của CSVN : (i) Cái chết tuyệt nọc độc ác của CSVN ! ; (ii) Những ai đang tìm cách cứu cái chết này ?

(i) Cái chết tuyệt nọc độc ác của CSVN ! 

         Hồn thiêng của Tổ Tiên sống lại để thẳng tay trừng phạt những kẻ bán nước và Linh hồn những dân Việt vô tội phải chết oan uổng do tội ác chất chồng của CSVN đang hiện về và tuyên án: “MỘT CÁI CHẾT TUYỆT NỌC CSVN“. Đông lắm những linh hồn từ cuộc Cải Cách Điền Địa, từ Tết Mậu Thân 1968, từ những người vượt biên đang nằm đáy Biển Đông những năm 1975. Những Linh hồn này đòi CÔNG LÝ.
         90 triệu dân Việt còn đang sống trong nô lệ ngày nay đứng lên thi hành bản án mà Tổ Tiên ta tuyên phạt kẻ bán nước và những Linh hồn của những người chết oan uổng dưới tội ác của CSVN kéo dài những chục năm trường đang truyền lệnh cho 90 tiệu dân Việt phải nghiêm minh đòi hỏi CÔNG LÝ đối với những tên gây tội ác !  

(ii) Những ai đang tìm cách cứu cái chết này ?

CSVN đã gây tội ác cho dân tộc qua những chục năm dài cho nhiều thế hệ. Cơ chế này còn tồn tại thì Xã hội tương lai còn bị tha hóa đến thác loạn và Kinh tế quốc dân còn bị phá sản. Do đó, vì tương lai thăng tiến Xã hội và phát triển Kinh tế quốc dân, nên phải chôn vui hẳn cơ chế này đi.
Tuy nhiên đảng CSVN đang tìm đủ mọi cách để "chết đuối muốn cứu lấy bọt" bằng chiêu bài HÒA GIẢI HÒA HỢP. Một số những thành phần hoạt đầu chính trị cơ hội trong cũng như ngoài nước đang vận động ngay với những nước ngoài để cứu lấy cái bọt CSVN, nghĩa là chỉ nhằm "cải thiện" những chi tiết bên ngoài cho chế độ mà vẫn giữ lại cơ chế CSVN.
Hồ Chí Minh là tên tội đồ của dân tộc đầu tiên và mang nọc độc Cộng sản rải tràn lên Quê Hương Việt Nam. Phải chôn vùi hẳn cái nọc độc ấy. Chính vì vậy, những thành phần nào còn hoạt động để giữ lại một phần dù nhỏ cũa nọc độc ấy đều bị quần chúng Việt Nam coi là tòng phạm ới tội ác CSVN.       
         Phòng bệnh hơn chữa bệnh, nên chúng tôi muốn nêu ra sau đây những  trường hợp chúng ta phải đề phòng:
=>     Những thành phần gọi là phản tỉnh tại quốc nội, nhưng vẫn còn ca tụng tên tội đồ Hồ Chí Minh hay vẫn còn dấu diếm giữ lại thẻ đảng. Họ có thể tùy cơ hội đứng ra chia phần bánh vẽ theo chiêu bài Hòa Giải Hòa Hợp.
=>     Những thành phần vì tranh chấp nhóm đảng hay địa vị tại trong nước mà đã bị CSVN nhốt tù, nay được thả ra và được CSVN cho ra nước ngoài hoạt động nhằm vận động Hòa Giải Hòa Hợp tại Hải ngoại. Càng nghi ngờ hơn nữa nếu những thành phần được CSVN cho ra nước ngoài mà còn ca tụng tên tội đồ Hô Chí Minh.
=>     Những thành phần chính trị cơ hội, trước đây đã từng đấu tranh chống CSVN, nhưng nay vì ngửi hơi phần bánh vẽ, có thể lén lút hay công khai tuyên bố "đối thoại với CSVN" nhằm phục vụ cho chiêu bài Hòa Giải Hòa Hợp do CSVN, qua Nguyễn Thanh Sơn, đang được kêu gọi tại Hải ngoại. Chúng ta phải theo rõi tên Nguyễn Thanh sơn đi gặp những ai, những nhóm đảng nào để dễ nhận diện đám chầu rìa chính trị cho Hòa Giải Hòa Hợp.
=>     Những thành phần thuộc những Phong trào Nhân quyền. Chúng ta mong muốn nước Việt Nam có Nhân quyền, nhưng không phải là Nhân quyền do CSVN ban phát. Chúng ta phân biệt:
*        CSVN có thể sử dụng Nhân quyền như sợi dây thung nhằm đổi chác quyền lợi vật chất cho đảng của họ
*        Có những thành phần giữa chúng ta núp dưới chiêu bài đấu tranh cho Nhân quyền, nhưng với những tính toán địa vị cá nhân mà chỉ đi tới mức kiện toàn cho cơ chế CSVN, nghĩa là vẫn chấp nhận cơ chế CSVN tiếp tục tồn tại trên Quê Hương Việt Nam
         Tệ hại hơn cả là một số Phong trào Nhân quyền lợi dụng việc quen biết với những Dân biểu, Nghị sĩ nước ngoài để đấu tranh. Những Dân biểu, Nghị sĩ nước ngoài này chỉ đi tới mức đòi hỏi một số những thỏa mãn Nhân quyễn co dãn như dây thung, nghĩa là không đi đến chỗ dứt bỏ hẳn cơ chế CSVN hiện hành.
         Dân Việt tại Hải ngoại có thể nghi ngờ một số những Phong trào Nhân quyền này chỉ đi đến một số thỏa mản do CSVN lừa đảo nhằm giữa lại cơ chế đầy tội ác từ bản chất. Những Phong trào Nhân quền cần phải MINH NHIÊN tạo được sự xác tín của quần chúng rằng mục đích tối hậu của tranh đấu Nhân quyền là đi đến CHÔN VÙI HẲN CƠ CHẾ CSVN. Khi nào quần chúng chưa thấy sự bầy tỏ MINH NHIÊN ấy, thì quần chúng vẫn có quyền nghi ngờ những hậu ý Hòa Giải Hòa Hợp, nghĩa là CSVN vẫn tồn tại
Khi viết như trên, có ít người công kích rằng chúng tôi làm phân tán hàng ngũ chống Công. Chúng tôi xin trả lời rõ rệt rằng:
        Chính những phạm trù trừu tượng về Nhân quyền không phải là khí giới khả dĩ lật đổ một chế độ, mà ngược lại có thể trở thành những cái màng vải sơn phết đẹp đẽ che bọc cho những tính toán quyền lợi vật chất đen tôi, đôi khi mất công lý.
        Sự đoàn kết không đến từ cái màng vải bao bọc đẹp đẽ bề ngoài khi bên trong còn những ngờ vực tính toán lừa đảo, mà sự đoàn kết chính yếu đến từ việc làm cho người khác thấy MINH NHIÊN cái mục đích tối hậu không thể ngờ vực: DỨT BỎ HẲN CƠ CHẾ CSVN, chứ không thể chỉ sơn phết bề ngoài đánh lừa người khác mà giữ cái cơ chế đó lại.
Làm thế nào người khác tin rằng một người có thể dứt khoát đấu tranh CHÔN VÙI CƠ CHẾ CSVN mà đồng thời ca ngợi Hồ Chí Minh, một đại tội đồ của Dân Tộc.

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 09.05.2014




Tổ Quốc Lại Thêm Một Nỗi Đau

On Saturday, May 10, 2014 9:04 AM, "vneagle_11> wrote:
 
HÃY CHO TÀU NGẦM "KILO" FÓNG VÀI QUÃ NGƯ LÔI (TORPEDO) VÀO ZÀN KHOANG CŨA CHỆT Ỡ LÃNH-HÃI KŨA VIỆTNAM !!!!

THẾ LÀ XONG NGAY......

ZỄ ỢT !!
Tổ Quốc Lại Thêm Một Nỗi Đau

 Mấy ngày qua dư luận trong quần chúng nhân dân xôn xao bàn tán về việc Trung Quốc đưa dàn khoang “khủng” HD-981 vào khai thác ngay trên vùng biển mà Việt Nam xưa nay vẫn đang khẳng định chủ quyền. Không một người Việt Nam nào không thấy bức xúc trước hành động bành trướng ngang ngược của Trung Quốc trên vùng lãnh thổ Việt nam.

     Câu hỏi đặt ra là khi Trung Quốc đưa cả một dàn khoan khổng lồ như vậy tiến vào Biển Đông, lúc này lực lượng Quân đội Việt Nam làm gì?
Chẳng lẽ không có một ai phát hiện ra sự hiện diện của “Tàu lạ” xập nhâp lãnh hải của Tổ Quốc sao?
Những chiếc tầu ngâm Kylo trị giá hàng tỷ USD mà Việt nam đã mua hiện đang để ở đâu?
Lực lương quân đội mà lâu nay vẫn tuyên bố “ Quân đội ta trung với Nước (nay đã đổi thành trung với Đảng), hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua” . Nay Trung Quốc đưa dàn khoan tới vùng biển thân yêu của Tổ quốc, ngang ngược khai thác, lộng hành trắng trợn như vậy mà lực lượng quân đội Việt nam vẫn im như thóc. Trung ương Đảng Cộng sản cũng như điếc như câm, Quốc Hội lặng thinh, chính phủ lờ như không biết. Bộ ngoại giao và tập đoàn Dầu Khí Việt Nam yếu ớt ra một thông cáo phản đối mang tính hình thức: http://m.tinngan.vn/nghe-tin-465016-0.html .
Những tuyên bố kiểu này của Bộ ngoại giao chỉ để lừa mị dư luận quần chúng nhân dân mà không giải quyết được gì. Kinh nghiệm cho thấy chưa bao giờ Trung Quốc tôn trọng những phản ứng kiểu này của Việt nam. Tôi thấy rất ngạc nhiên khi mà chiếc máy bay của Malaysia mất tích vào hồi tháng 3 vừa qua. Việt nam đã hăng hái huy động lực lượng Quân đội vào cuộc để tham gia tìm kiếm, Đảng Cộng sản sản sằng huy động lực lượng Quân đội, rầm rộ tham gia vào việc “giải phóng mặt bằng” để giúp các công ty nước ngoài cướp đất của người dân, thẳng tay đánh đập trấn áp những người yêu nước xuống đường biểu tình chông Trung Quốc xâm lược. Khi mà lực lương quân đội tham gia vào việc trấn áp bà con giáo dân ở Mỹ Yên chỉ vì lý do tôn giáo…Không những thế hiện nay Quân đội Viết Nam còn tham gia vào lực lượng gìn giữ hòa hình của Liên Hợp Quốc. Nhưng nay không thể giữ được lãnh thổ của chính Quốc gia mình! Đây không phải là lần đầu Trung Quốc có những hành động xâm lấn lãnh thổ Việt Nam. Lịch sử cho chúng ta thấy từ ngàn xưa, các triều đại phong kiến Trung Quốc đã nhiều lần xâm lược Việt nam ta. Trong suốt chiều dài lịch sử, có lúc hưng thịnh, có lúc suy vong, nhưng lúc nào cũng có anh hùng nổi lên đánh tan giặc Tàu, dành lại độc lập và bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ. Tổ tiên ta không bao giờ mất cảnh giác trước cái họa xâm lược của Tàu.

Vua Trần Nhân Tông (1258-1308) Tỗ Tiên/Tiền Nhân đã nhắc nhở con cháu muôn đời: ‎"Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo .
Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái hoạ lâu đời của ta là hoạ nước Tàu. Chớ coi thường chuyện vụn vặt nảy ra trên biên ải. Các việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước. Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta. Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn: " Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác". Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu".

Vua Lê Thánh Tông năm 1473 cũng để lại lời nguyền trước bá quan văn võ: “Nếu ngươi đem một thước sông, một tấc đất của Thái Tổ làm mồi cho giặc thì phải tội tru di”.

     Tổ tiên dân Việt ta không có khiếp nhược trước cường bạo. Hảy lắng nghe lời nữ anh hùng Triệu Thị Trinh (năm 218) nói cách đây 1796 năm “Tôi muốn cỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng kình ở Biển Đông, quét sạch bờ cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm đuối, chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu cong lưng làm tì thiếp người ta" (Việt Nam Sử Lược, Trần Trọng Kim). Đúng vậy, Biển Đông đã được xác định thuộc lãnh hải của nước Việt từ cách đây khoảng 1800 năm. Nay Trung Quốc ngang nhiên xâm lược lãnh hải thân yêu. Với tư cách là một đảng cầm quyền, Đảng Cộng sản đã hèn yếu, khiếp nhược lại thêm Quân đội buộc phải trung thành với Đảng khiến cho danh dự quốc gia bị sĩ nhục, lãnh thổ bị cắt xén. Rõ ràng rằng những lãnh đạo đảng Cộng sản đã xem thường giáo huấn của Tiền nhân. Coi nhẹ Quốc dân đồng bào hơn cái tình “đồng chí” đối với Trung Quốc.  Lúc nào cũng “Vàng với Tốt” nhưng cái tốt, cái vàng của họ chính là chấp nhận cuối đầu làm tay sai cho Trung cộng, âm thầm từng bước cắt nhựng lãnh thổ cho giặc cốt để giữ cái độc quyền lãnh đạo nhằm hút máu nhân dân.

Cứ căn cứ trên lời dạy của các tiền nhân thì không biết bao nhiêu kể cầm quyền phải chịu tội tru di? Tôi mong sao các lực lượng Công an, Quân đội hãy manh dạn đứng lên cùng toàn thể nhân dân mạnh dạn chống lại giặc tàu xâm lược để không phải hổ thẹn với các bậc Tiền nhân. Hãy nghe người anh hùng Lê Lợi nói: “ Làm trai sinh ở trên đời. nên giúp khi nạn lớn, lập công to, để tiếng muôn đời, chứ sao lại chịu bo bo làm đầy tớ người” (Việt Nam Sử Lược). Nay tổ quốc lâm nguy, lãnh đạo Đảng ươn hèn chẳng lẽ nhân dân ta và những lực lương Quân đội nhân dân và Công an nhân dân cũng cứ chấp nhận cúi đầu sao?

 Thanh hóa ngày 07/05/2014

Nguyễn Trung Tôn

ĐT: 0162.8387.716

       

 
 Matthew Trần:

- Đã đão Việt Cọng.. tay sai Trung Cọng: Cõng rắn kắn gà nhà !!!

- Việt Cọng & Trung Cọng ..hãy kút khõi Việtnam. 


MT

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link