Tuesday, July 2, 2013

Ngụy Quyền Cộng Sản VN là một chính Quyền cự kỳ Phản Động


 

 

KHONG VE VIET NAM NEU CON VIET CONG (KVVNNCVC)MUON CHONG TAU CONG PHAI DIET VIET CONG (MCTCPDVC)MUON DIET VIET CONG PHAI DIET VIET GIAN (MDVCPDVG)

 

Ngụy Quyền Cộng Sản VN là một chính Quyền cự kỳ Phản Động

 

Lê Duy San

Chính quyền  là một tổ chức hành chính có tư cách pháp nhân được hiến pháp và luật pháp công nhận. Chính quyền có nhiệm vụ quản lý và điều hành quốc gia, nếu là chính quyền trung ương, hay một khu vực nằm trong một quốc gia, nếu là chính quyền địa phương. Trong tiếng Việt, chính quyền trung ương còn được gọi là chính phủ. Còn chính quyền địa phương không bao giờ được gọi là chính phủ. Trong tiếng Anh, chính quyền hay chính phủ đều được gọi là government. Trong các văn thư ngọai giao của chính quyển, người ta thường dùng hai chữ “chính phù”. Trái lại, trong các văn thư của người dân, khi nói tới chính phủ, người ta lại dùng hai chữ “chính quyền”.

Chính quyền của một nước hay hay dở, tốt hay xấu không những là do nước đó theo chế độ nào, thể chế nào, mà còn do chính quyền nước đó do ai lãnh đạo hay đảng nào lãnh đạo và lãnh đạo thế nào. Vì thế nhiều nước tuy cùng theo một chế độ, nhưng nếu chính quyền độc tài hoặc làm tay sai cho ngọai bang, không được người dân ủng hộ thường bị người dân hay phe đối nghịch gọi một cách khác nhau như: chính quyền phát xít, chính quyền quân phiệt, chính quyền nô lệ, chính quyền tay sai, chính quyền bù nhìn, chính quyền phản động v.v…Trong các lọai chính quyền này thì chính quyền phản động là một chính quyền tồi tệ, xấu xa và khốn nạn nhất.

Nhưng thế nào là phản động? Ngụy quyền Cộng Sản Viết Nam có phải là một chính quyền phản động không?

1/ Thế nào là phản động?

Luật sư Nguyễn Văn Đài, một luật sư trong nước, trong bài “Thế nào là phản động” đã định nghĩa từ “phản động” như sau: Phản động là tất cả những gì đi ngược lại hay trái lại với quy luật của tự nhiên và xã hội. Định nghĩa này không được rõ ràng và cũng không được chính xác lắm. Thí dụ phá thai là một hành động trái với quy luật của tự nhiên và xã hội nhưng không ai gọi hành vi phá thai là phản động mà chỉ gọi đó là một hành vi vô nhân đạo hay hành động phạm pháp nếu có luật pháp ngăn cấm.

Vậy “phản động” là gì? Đọc hai chữ “phản động” lên ta cảm thấy cái hành động này không những nó là hành động chống lại, phản lại mà còn chống lại một cách sai trái. Còn những hành động chống lại, phản lại một cách đứng đắn, nghiêm chỉnh, có lương tâm, có trách nhiệm thì không thể gọi những hành động đó là “phản động”. Chính vì thế, anh Nguyễn Tiến Nam, một sinh viên trong nước đã viết một bài với tiêu đề rất mỉa mai là: “Bây giờ tôi đã hiểu thế nào là “bọn phản động” của chế độ Cộng Sản độc tài đảng trị” sau khi anh bị bắt vì đã tham gia những cuộc biểu tình chống Trung Cộng xâm chiếm Hòang Sa và Trường Sa của Việt Nam vào cuối năm 2007. Anh viết: “Họ (“bọn phản động”) chính là những người yêu nước, thương dân thực sự. Họ sống có lương tâm và trách nhiệm với tổ quốc và nhân dân thực sự. Họ không như các cơ quan báo chí (của chính quyền) trong nước vu cáo và bôi bác. Họ là những con người có nhân cách và đạo đức…Vì thế, từ “phản động” phải được định nghĩa một cách chính xác và nghiêm chỉnh như sau: Phản động là những hành động sai trái chống lại các quy luật tự nhiên của xã hội và các luật pháp chính đáng của chính quyền.

 

Mười bốn tên cục kỳ  phản động trongchính quyền phản động Việt Nam

Theo định nghĩa trên thì những hành động chính đáng, hợp với lòng dân của người dân, để chống lại những hành động sai trái của chính quyền hay những luật pháp không phù hợp với ý nguyện hay quyền lợi của người dân không phải là phản động. Trái lại, chính những hành động sai trái của chính quyền để chống lại người dân đó mới là phản động. Vì thế, chúng ta có thể kết luận chính quyền Cộng Sản Việt Nam hiện tại là một chính quyền phản động vì đã có những hành động sai trái như sau:

1/ Không cho người dân có quyền ứng cử và bầu cử.

2/ Không bảo vệ chủ quyền quốc gia và sự vẹn tòan của lãnh thổ cũng như quyền sinh sống của người dân.

3/ Không tôn trọng nhân quyền.

1/ Không cho người dân có quyền ứng cử và bầu cử.

Ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam không phải là một chính quyền của dân.

            Điều 2 của bản Hiếp Pháp Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (1992) ghi: Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân. Nhưng trên thực tế, ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam đâu có do dân thực sự bầu ra mà nói là của nhân dân, do nhân dân và vì dân dược? Tất cả thành viên của quốc hội đều là do đảng Cộng Sản Việt Nam đề cử ra để úng cử. Người dân chỉ còn quyền lựa chọn. Nhưng chọn ai thì cũng đều là người của đảng CSVN, vì thế những người mang danh là dân biểu thực ra chỉ là người của đảng CSVN và làm theo lệnh của đảng Cộng Sản Việt Nam mà thôi.

            Không phải chỉ có Quốc Hội của ngụy quyền CSVN mới như vậy, mà ngay cả cơ quan hành pháp và tư pháp của ngụy quyền CSVN cũng như vậy. Tất cả đều do đảng CSVN đề cử. Vì thế, tòa án cũng như các cơ quan của ngụy quyền CSVN, nhiệm vụ chính vẫn là để bảo vệ ngụy quyền CSVN tức đảng CSVN..

2/ Không bảo vệ chủ quyền quốc gia và sự vẹn tòan của lãnh thổ cũng như quyền sinh sống của người dân.

            Ngày 19/1/74, trong khi Hải Quân của Việt Nam Cộng Hòa tử chiến với quân xâm lược Trung Cộng để bảo vệ Hoàng Sa thì ngụy quyền Việt Công Hà Nội im hơi lặng tiếng một cách hèn hạ, không một lời phản đối Trung Cộng.

Cuộc chiến Việt Trung xẩy ra vào ngày 17/2/1979 còn gọi là chiến tranh biên giới Việt Trung, được chấm dứt vào ngày 18/3/1979, Trung Quốc tuyên bố họ không tham vọng dù "chỉ một tấc đất lãnh thổ Việt Nam". Nhưng trên thực tế, quân Trung Quốc chiếm đóng khoảng 60km2 lãnh thổ mà Việt Nam kiểm soát trước khi chiến sự nổ ra. Tại các nơi khác, quân Trung Quốc cũng chiếm giữ một số các vị trí chiến lược quân sự khác để làm bàn đạp để từ đó có thể tiến đánh Việt Nam. Ngòai ra tại một số nơi khác như khu vực quanh Hữu Nghị Quan gần Lạng Sơn, quân Trung Quốc chiếm đóng các mặc dầu không có giá trị quân sự quan trọng.

 Một cuộc chiến Việt Trung thứ 2 đã xẩy ra vào ngày 2/4/1984, cuộc chiến này còn được gọi là trận chiến Lão Sơn, và được kết thúc vào ngày 14/7/1984 với một trận chiến ác liệt. Với số thương vong quá lớn của VN, quân đội của CSVN đã phải bỏ chạy và chịu mất vùng Núi Đất (Lão Sơn) vào tay Trung Quốc từ đó.

Sau hai cuộc chiến 1979 và 1984, một phái đòan của ngụy quyền CSVN đã bí mật sang Trung Quốc xin tái lập bang giao với Trung Cộng vào năm 1989. Theo hiệp ước này thì cả Trung Cộng và Việt Nam đồng ý ký hiệp ước hoà bình và phân định biên giới, qua đó núi Lão Sơn và những rặng núi bên cạnh trước kia của Việt Nam nay được trao cho Trung Cộng kiểm soát với nhiều nhượng bộ đất đai khác lên đến cả chục ngàn cây số vuông. Không những thế, Trung Cộng còn bắt Việt Cộng phải khai trừ hết các phần tử chống Trung Cộng ra khỏi Ban Lãnh đạo Ðảng. Và cũng kể từ đó, ngụy quyền CSVN không những không còn dám phản đối Trung Cộng bất cứ điều gì mà còn luôn luôn tỏ ra là một đàn em trung thành và biết phục tùng.

Ngòai việc nhượng bộ cả chục ngàn cây số vuông ở vùng biên giới Việt Trung, ngụy quyền Cộng Sản Việt Nam còn dâng cho Trung Cộng cả Ải Nam Quan, Thác Bản Dốc và cả trăm ngàn cây số vuông lãnh hải của Việt Nam khiến người dân miền Trung sống bằng nghề đánh cá không còn kế sinh nhai.  

3/ Không tôn trọng nhân quyền.

            Đối với quan thầy Trung Cộng thì thế (hèn với giặc). Trái lại đối với dân thì ngụy quyền CSVN thì rất độc tài và tàn ác (ác với dân).

            Thực vậy, mặc dầu ngụy quyền CSVN đã ký vào bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, Nhưng trên thực tế, chúng không bao giờ tôn trọng nhất là đối với nhân dân Việt Nam. Bản Tuyên Ngôn Quốc không những đề cao và tôn trọng những quyền tự do căn bản của con người như tự do tư tưởng (điều 18), tự do ngôn luận (điều 19),  tự do hội họp và lập hội (điều 20), tự do ứng cử, bầu cử (điều 21) mà còn đòi hỏi luật pháp quốc gia có trách nhiệm phải bảo vệ dân chúng chống lại mọi hành vi nhăm tiêu hủy những quyền tự do liệt kê trong bản tuyên ngôn nàyn này (điều 30). Nhưng trên thực tế, hầu hết tất cả các quyền tự do căn bản này đều bị ngụy quyền CSVN cấm đóan. Không những thế, hơi một chút là vin vào điều 88 bộ luật hình sự để quy kết vào tội “tuyên truyền chống phá nhà nước…” Trường hợp điển hình và rõ ràng nhất là Việt Khang, một người Nhạc Sĩ yêu nước cũng đã làm một bài nhạc yêu nước nhan đề “Việt Nam tôi đâu” chỉ để nói lên lòng yêu nước của mình trước tình trạnh đất nước đang mất dần bởi sự xâm lấn của Trung Cộng vậy mà cũng bị bọn ngụy quyền Việt Cộng bắt giam bỏ tù vì sợ mất lòng thiên triều (Trung Cộng).   

Điều 4 bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền cấm chỉ các chế độ nô dịch, nô lệ và mua bán nô lệ dưới mọi hình thức. Nhưng ngụy quyền CSVN không nhưng không cấm đóan mà còn để cho các cán bộ nhà nước công khai đứng ra tổ chức những dịch vụ xuất cảng lao động, môi giới hôn nhân v.v…mà thực ra chỉ là làm nô dịch, nô lệ hoặc mãi dâm trá hình.

Tóm lại, với những hành vi phản động trên của ngụy quyền CSVN đủ để cho ta kết luận rằng ngụy quyền CSVN là một chính quyền cực kỳ phản động. Chính vì thế, chúng chỉ muốn biến người dân thành công cụ để phục vụ cho những hành vi phi pháp, phản động của chúng. Chúng tham nhũng, vơ vét tài sản của dân chúng để làm của riêng. Chúng đặt ra những luật pháp vô lý, trái với luật tự nhiên, trái với công pháp quốc tế, trái với nhân quyền để duy trì quyền lực tuyết đối của chúng để áp chế người dân. Tòa án của chúng cũng chỉ là phương tiện để bảo vệ quyền lợi của chúng. Chúng sẵn sàng làm nô lệ cho Tầu, chúng sẵn sàng dâng đất, dâng biển cho Tầu. Là người dân VN, muốn được hưởng các quyền tự do, muốn nhân quyền được tôn trọng, muốn bảo vệ dược chủ quyền cũng như đất nước, dù ở tầng lớp nào, chúng ta cũng cần phải tìm cách lọai bỏ ngay chính quyền phản động này càng sớm càng tốt để xây dựng lại một chính quyền tốt đẹp, thực sự của dân, do dân và vì dân.

Xin mượn bài thơ “Cho tao chửi mày một tiếng” của Trạch Gầm để kết thúc bài này:

Đụ má, cho tao chưởi mầy một tiếng,

Đất của Ông Cha sao mầy cắt cho Tàu?

Ngậm phải củ gì mà mầy cứng miệng,

Đảng của mầy, chết mẹ… đảng tào lao.

Chế độ mầy vài triệu tay cầm súng,

Cầm súng làm gì… chẳng lẽ hiếp dân.

Tao không tin lính lại hèn đến thế,

Lại rụng rời … trước tai ách ngoại xâm.

Mầy vỗ ngực. Anh hùng đầy trước ngõ,

Sao cứ luồn, cứ cúi, cứ van xin

"Môi liền răng" à thì ra vậy đó

Nó cạp mầy, mầy thin thít lặng thinh.

Ông Cha mình bốn ngàn năm dựng nước,

Một ngàn năm đánh tan tác giặc Tàu.

Thân phận mầy cũng là Lê, là Nguyễn

Hà cớ gì.... mầy hèn đến thế sao!

Chuyện mầy làm Toàn Dân đau như thiến,

Mầy chết rồi, tao nghĩ chẳng đất chôn.

Hãy tỉnh lại ôm linh hồn sông núi,

Cứ đà nầy... chết tiệt còn sướng hơn.

Đàn gãy tai trâu..... xem chừng vô ích,

Giờ mầy nghe tao chưởi còn hơn không...

 

 

 

From: Son Cao <notification+kr4mxyrmwqyn@facebookmail.com>
To: Tranh Luận Mở <
TranhLuanMo1106@groups.facebook.com>
Sent: Monday, July 1, 2013 6:57 PM
Subject: [Tranh Luận Mở] Họ đem đất nước vào hẳn quỹ đạo Trung Quốc

Son Cao posted in Tranh Luận Mở

Son Cao
6:57pm Jul 1
Họ đem đất nước vào hẳn quỹ đạo Trung Quốc Chuyến đi Trung Quốc của ông Trương Tấn Sang vừa qua đã phá mọi kỷ lục về số lượng hiệp ước ký kết. Bản tuyên bố chung Việt Nam – Trung Quốc sau chuyến viếng thăm này cho biết hai bên đã đồng ý và thỏa thuận trên nhiều điểm rất quan trọng và đã ký kết tám hiệp ước và "nhiều văn kiện hợp tác kinh tế khác". Câu hỏi đầu tiên là hai bên đã ký kết những gì? Nội dung các thỏa hiệp không hề được công bố, ngay cả quốc hội, theo hiến pháp là cơ quan quyền lực cao nhất và quyết định chính sách đối ngoại, cũng không được thông báo. Điều chắc chắn là ông Trương Tấn Sang đã chỉ tới Bắc Kinh để chính thức hóa những gì đã được quyết định từ trước và do Trung Quốc áp đặt. Điều cũng chắc chắn không kém, dù chỉ dựa trên bản tuyên bố chung, là ban lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã đem đất nước vào hẳn quỹ đạo Trung Quốc. Ai cũng biết quan hệ hiện nay giữa Trung Quốc và Việt Nam là một quan hệ lệ thuộc nhưng sự lệ thuộc đó đã trở thành toàn diện và triệt để sau những gì mà ông Sang vừa ký, bởi vì nó còn được "thúc đẩy", "mở rộng", "tăng cường" và "làm sâu sắc thêm". Đặc biệt nghiêm trọng là Việt Nam đã cam kết "điều phối" và "phối hợp" với Trung Quốc, nói cách khác nhận mệnh lệnh của Trung Quốc, trong các quan hệ đối với thế giới kể cả với Liên Hiệp Quốc. Chúng ta mất chủ quyền. Và chúng ta cũng có nguy cơ mất cả lãnh thổ bởi vì chính quyền CSVN đã chấp nhận để bảy tỉnh biên giới Việt Nam "hợp tác" và "cùng phát triển" với các khu tự trị của Trung Quốc ở biên giới mở đường cho những đòi hỏi tự trị mà Trung Quốc sẽ xúi dục và tài trợ, trước khi ly khai. Chính quyền CSVN cũng đồng thời vừa bóp chết khả năng hợp tác chặt chẽ với các nước dân chủ phát triển. Vào lúc mà Trung Quốc đang được nhìn như một mối nguy có hy vọng gì để Hoa Kỳ, Châu Âu, Nhật và các nước dân chủ chuyển giao cho Việt Nam những vũ khí và kỹ thuật hiện đại khi Việt Nam đã trở thành một chư hầu của Trung Quốc với cam kết "làm sâu sắc thêm hợp tác giữa quân đội hai nước" và hợp tác chặt chẽ trong mọi lĩnh vực, kể cả khoa học và kỹ thuật? Không có gì đáng ngạc nhiên nếu từ nay quan hệ kinh tế với Hoa Kỳ và Châu Âu cũng sẽ sút giảm. Việt Nam mất chủ quyền và còn sẽ rất khốn đốn thêm về kinh tế. Những người lãnh đạo cộng sản đã hành động như thế bởi vì dù xung đột với nhau họ đều đồng ý với nhau là phải bám vào Trung Quốc mới giữ được chính quyền. Về điểm này họ rất nhất trí. Nhưng họ lầm to. Trung Quốc không vững vàng như họ tưởng mà chỉ là một phá sản chưa tuyên bố. Nó sẽ không thể duy trì mức tăng trưởng kinh tế giả tạo bằng những chi tiêu công cộng và bằng cách sản xuất rồi tồn kho như hiện nay. Càng che đậy lâu bao nhiêu sự sụp đổ càng đau đớn bấy nhiêu. Tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc đã chỉ có nhờ hợp tác với thế giới nhưng hiện nay sự hợp tác này đang chuyển sang thế kình địch. Và Trung Quốc không chỉ sắp phá sản về kinh tế mà còn đang bị hủy diệt vì sông cạn, đất khô, nước không uống được, không khí không thở được. Chính sự tồn tại của Trung Quốc đang bị đe dọa. Đảng CSVN chỉ cần nhìn lại chính kinh nghiệm của họ. Cho tới đầu thập niên 1980 họ đã tin tưởng một cách sắt đá vào Liên Xô để rồi kinh hoàng khi Liên Xô đột ngột tan vỡ. Lịch sử sắp lặp lại. Nhưng lần này họ không còn quan thầy nào để dựa nữa. ÿ Ban Biên Tâp Tổ Quốc


View Post on Facebook · Edit Email Settings · Reply to this email to add a comment.

 

No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

🔥Lisa Pham Khai Dân Trí Ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link