---------- Forwarded message
----------
From: 'Patrick Willay' <>
Date: 2016-06-22 23:26 GMT-07:00
Subject:SỔ TAY KÝ THIỆT : NỔ
To: BTGVQHVN>
From: 'Patrick Willay' <>
Date: 2016-06-22 23:26 GMT-07:00
Subject:SỔ TAY KÝ THIỆT : NỔ
To: BTGVQHVN>
...Và tất cả
những quân cướp nước tàn ác ấy cũng không làm
khổ người Việt và giết hại nhiều người Việt bằng Vi-xi.
NỔ
Sổ Tay Ký Thiệt
Trong lúc những cuộc đình công, biểu tình bạo động đang diễn ra liên tiếp tại Việt Nam, và những người tranh đấu đòi tự do dân chủ tiếp tục bị đàn áp, tù tội, ông Nguyễn Hưng Quốc ở bên Úc đã viết bài “Người Việt thích nổ” trong đó có đoạn như sau:
“Sống ở Úc khá lâu, tôi chỉ nghe người Úc, từ giới chính trị gia đến giới trí thức hay giới bình dân, hay nói Úc là một quốc gia may mắn (lucky country), nhưng thường thì người ta nhấn mạnh thêm: May mắn, chưa đủ; Úc cần phải trở thành một quốc gia giàu kỹ năng (clever country), hoặc, hơn nữa, một quốc gia giàu sáng kiến (smart country). Đất rộng và nhiều tài nguyên thiên nhiên, chưa đủ; người Úc cần có chiến lược thật sáng suốt để khai thác và tận dụng những của cải Trời cho ấy.
Ở Việt Nam thì ngược lại. Ở đâu chúng ta cũng nghe những tiếng nổ um trời. Trên báo chí. Trên tivi. Trên các đài phát thanh. Về địa thế thì Việt Nam nằm ở điểm giao lưu của hai nền văn hóa cổ kính và lớn nhất châu Á: Trung Hoa và Ấn Độ. Về thiên nhiên thì “rừng vàng, biển bạc, đất phì nhiêu”. Về lịch sử thì đánh thắng hết đế quốc này đến đế quốc khác. Về đảng và lãnh tụ thì là “đỉnh cao trí tuệ của nhân loại”. Còn về con người thì toàn là anh hùng, ra ngõ là gặp ngay anh hùng, khiến cả thế giới đều ngưỡng mộ; ngưỡng mộ đến độ nhiều người ngoại quốc cứ mơ ước có một phép lạ nào đó biến mình thành... người Việt Nam."
Nhiều người đã phê bình cái tính thích nổ ấy. Sớm, thẳng thắn và cay đắng nhất là Nguyễn Duy trong bài thơ “Nhìn từ xa... Tổ quốc” sáng tác năm 1988, trong đó có mấy câu:
xứ sở phì nhiêu sao thật lắm ăn mày?
[...]
Xứ sở thông minh
sao thật lắm trẻ con thất học
lắm ngôi trường xơ xác đến tang thương
[...]
Xứ sở thật thà
sao thật lắm thứ điếm
điếm biệt thự - điếm chợ - điếm vườn...
Tuy nhiên, ở đây, tôi sẽ không bàn đến khoảng cách giữa những điều người ta tuyên truyền và thực tế. Tôi chỉ muốn tập trung vào một sự nghịch lý khác: trong sự khoác lác của người Việt, đặc biệt của bộ máy tuyên truyền, có cái gì như thiếu tự tin, nếu không muốn nói thẳng ra là tự ti. Mà thật ra, về phương diện tâm lý, sự khoác lác thường xuất phát từ sự tự ti hơn là tự hào thực sự. Và vì tự ti cho nên khi khoác lác, người ta hay cầu cạnh đến một số thế lực khác, chủ yếu là từ người ngoại quốc.
Chuyện báo chí Việt Nam đánh bóng tên tuổi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cách đây mấy năm là một ví dụ điển hình (1). Người Việt khen nhau, người ta thấy chưa đủ. Người ta cần một người ngoại quốc. Nếu không có người ngoại quốc có thẩm quyền thì người ta bắt đại một ông chuyên về rác và các loại chất phế thải. Nếu không có thật thì người ta bịa. Tiêu biểu nhất là vụ Vũ Hạnh bịa ra cái tên A. Pazzi, một người Ý, khi in cuốn Người Việt cao quý ở Sài Gòn vào năm 1972. Sau này, Vũ Hạnh tiết lộ là động cơ chính thúc đẩy ông viết cuốn sách ấy là để kích động lòng tự hào dân tộc, từ đó, gián tiếp tiếp sức cho phong trào phản chiến và chống Mỹ do cộng sản chủ trương lúc ấy. Nhưng để kích động lòng tự hào dân tộc mà lại phải mượn một cái tên ngoại quốc, kể cũng mỉa mai quá, phải không?
Những chuyện mượn danh và uy tín của người ngoại quốc để tự khen mình hoặc để chứng minh điều gì đó là đúng nhan nhản trên sách báo và ở các hội trường tại Việt Nam. Trong viết lách, nhiều người cho việc trích dẫn một tác giả Việt Nam khác là xoàng. Trích dẫn, phải trích dẫn một tác giả ngoại quốc mới là sang. Không đọc được ngoại ngữ thì trích dẫn qua trung gian của một tác giả Việt Nam khác nhưng lại giấu nhẹm tên tuổi tác giả Việt Nam ấy đi! ” (hết trích)
“Nhà trí thức” Nguyễn Hưng Quốc thật là ấm ớ hội tề, hết gọi Vi-xi là “người Việt” lại so sánh Vi-xi với người Úc.
Vi-xi là… Việt cộng, không phải là người Việt nói chung. Ông Nguyễn Hưng Quốc tự coi mình là một nhà trí thức. Nhiều người cũng coi ông ta là một nhà trí thức vì ông ta có cấp bằng đại học và thường viết những bài tham luận về chính trị, văn học, xã hội... Nhưng cũng như nhiều nhà “trí thức tự phong” khác, ông ta không có sự “minh triết” trong suy tưởng. Đó là sự thông suốt về mọi vấn đề của đời sống, ngoài những hiểu biết về kỹ thuật, khoa học, y học, kinh tế, chính trị... của một chuyên viên được đào luyện từ các trường đại học.
Nếu có sự minh triết, ông Nguyễn Hưng Quốc đã không viết bài “Người Việt thích nổ” để nói về “bệnh khoác lác” của Việt cộng.
Thật vậy, trong lịch sử dài mấy ngàn năm, Việt Nam ta đã nhiều lần bị ngoại bang xâm chiếm. Tàu hàng ngàn năm, Tây ngót trăm năm, rồi Nhật tuy chỉ chiếm đóng nước ta một thời gian ngắn nhưng cũng rất tàn ác. Và tất cả những quân cướp nước tàn ác ấy cũng không làm khổ người Việt và giết hại nhiều người Việt bằng Vi-xi.
Tàn ác như nhà độc tài râu cứt mũi Hitler ở Đức trong Thế Chiến II cũng chỉ giết người Do Thái và giết dân các nước khác chứ không giết dân Đức.
Có thể nói từ ngày Hồ Chí Minh ra khỏi hang Pác-bó trong mỗi gia đình người Việt đều có người chết vì Vi-xi, bằng cách này hay bằng cách khác. Còn điêu linh, thống khổ do Vi-xi gây ra cho dân tộc Việt Nam trong 70 năm qua thì không đâu khủng khiếp bằng.
Vi-xi tuy cùng mang dòng máu “con rồng cháu tiên” nhưng không còn là người Việt nữa, như chính cáo Hồ đã viết trong chúc thư trước khi chết: “Tôi sắp đi gặp cụ Mác, cụ Lê...”. “Lê” đây không phải Lê Lợi, Lê Lai mà là... Lê-nin, trùm Cộng sản Liên Sô, cha đẻ của Cộng sản Việt Nam. Còn “Mác”, ông tổ của chủ nghĩa cộng sản, cũng là một ông mắt xanh, mũi lõ, da trắng, râu xồm.
Đồng đảng của Hồ Chí Minh theo chân bác, sau hơn 30 năm gây cảnh núi xương sông máu và chiếm được toàn cõi Việt Nam bằng súng đạn, xe tăng, đại pháo của Nga cộng Tàu cộng, Vi-xi phưỡn ngực nói phét: “Đại thắng mùa xuân 1975 là biến cố lớn thứ tư trong lịch sử loài người. Biến cố lớn thứ nhất là việc tìm ra lửa, biến cố lớn thứ hai là Cách Mạng tư sản Pháp năm 1789, biến cố lớn thứ ba là Cách mạng Tháng 10. 1917 tại Nga.”(!!!???)
Sau “biến cố lớn thứ tư trong lịch sử loài người”, dân Việt Nam ùn ùn bỏ nước liều chết ra đi, chưa từng xảy ra trong lịch sử nước ta, dù là dưới ách thống trị tàn bạo của Tàu, Tây, hay Nhật, tạo thành một cuộc vượt biên ty nạn cộng sản lớn nhất trong lịch sử loài người.
Vậy mà vẫn có những người Việt “ty nạn” không coi Vi-xi là kẻ thù của dân tộc, trở lại Việt Nam để làm ăn, kiếm gái, hay đóng vai trò “đối lập” làm dáng, đối lập cuội, lâu lâu viết vài bài phê bình, chỉ trích nhè nhẹ... như kiểu Nguyễn Hưng Quốc để rồi xách va-li về với mộng “hòa hợp hòa giải”, nhưng vừa tới Tân Sơn Nhất liền bị Vi-xi tống cổ đuổi ra, coi như “kẻ thù của nhân dân” mà vẫn chưa mở mắt.
Vi-xi có hình dáng người Việt, cũng nói tiếng Việt, nhưng không có trái tim của người Việt. Cũng không nên so sánh Vi-xi với dân Úc vì nó không có cái đầu của dân Úc - những con người tự do, không làm nô lệ cho “cụ Mác, cụ Lê” để giết hại đồng bào của họ.
Việt Nam cần một tiếng nổ lớn, thật sự long trời lở đất để loại trừ bè lũ Vi-xi mặt Việt dạ quỷ, chấm dứt những tiếng “nổ” lép bép rác tai.
Ký Thiệt
Sổ Tay Ký Thiệt
Trong lúc những cuộc đình công, biểu tình bạo động đang diễn ra liên tiếp tại Việt Nam, và những người tranh đấu đòi tự do dân chủ tiếp tục bị đàn áp, tù tội, ông Nguyễn Hưng Quốc ở bên Úc đã viết bài “Người Việt thích nổ” trong đó có đoạn như sau:
“Sống ở Úc khá lâu, tôi chỉ nghe người Úc, từ giới chính trị gia đến giới trí thức hay giới bình dân, hay nói Úc là một quốc gia may mắn (lucky country), nhưng thường thì người ta nhấn mạnh thêm: May mắn, chưa đủ; Úc cần phải trở thành một quốc gia giàu kỹ năng (clever country), hoặc, hơn nữa, một quốc gia giàu sáng kiến (smart country). Đất rộng và nhiều tài nguyên thiên nhiên, chưa đủ; người Úc cần có chiến lược thật sáng suốt để khai thác và tận dụng những của cải Trời cho ấy.
Ở Việt Nam thì ngược lại. Ở đâu chúng ta cũng nghe những tiếng nổ um trời. Trên báo chí. Trên tivi. Trên các đài phát thanh. Về địa thế thì Việt Nam nằm ở điểm giao lưu của hai nền văn hóa cổ kính và lớn nhất châu Á: Trung Hoa và Ấn Độ. Về thiên nhiên thì “rừng vàng, biển bạc, đất phì nhiêu”. Về lịch sử thì đánh thắng hết đế quốc này đến đế quốc khác. Về đảng và lãnh tụ thì là “đỉnh cao trí tuệ của nhân loại”. Còn về con người thì toàn là anh hùng, ra ngõ là gặp ngay anh hùng, khiến cả thế giới đều ngưỡng mộ; ngưỡng mộ đến độ nhiều người ngoại quốc cứ mơ ước có một phép lạ nào đó biến mình thành... người Việt Nam."
Nhiều người đã phê bình cái tính thích nổ ấy. Sớm, thẳng thắn và cay đắng nhất là Nguyễn Duy trong bài thơ “Nhìn từ xa... Tổ quốc” sáng tác năm 1988, trong đó có mấy câu:
xứ sở phì nhiêu sao thật lắm ăn mày?
[...]
Xứ sở thông minh
sao thật lắm trẻ con thất học
lắm ngôi trường xơ xác đến tang thương
[...]
Xứ sở thật thà
sao thật lắm thứ điếm
điếm biệt thự - điếm chợ - điếm vườn...
Tuy nhiên, ở đây, tôi sẽ không bàn đến khoảng cách giữa những điều người ta tuyên truyền và thực tế. Tôi chỉ muốn tập trung vào một sự nghịch lý khác: trong sự khoác lác của người Việt, đặc biệt của bộ máy tuyên truyền, có cái gì như thiếu tự tin, nếu không muốn nói thẳng ra là tự ti. Mà thật ra, về phương diện tâm lý, sự khoác lác thường xuất phát từ sự tự ti hơn là tự hào thực sự. Và vì tự ti cho nên khi khoác lác, người ta hay cầu cạnh đến một số thế lực khác, chủ yếu là từ người ngoại quốc.
Chuyện báo chí Việt Nam đánh bóng tên tuổi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cách đây mấy năm là một ví dụ điển hình (1). Người Việt khen nhau, người ta thấy chưa đủ. Người ta cần một người ngoại quốc. Nếu không có người ngoại quốc có thẩm quyền thì người ta bắt đại một ông chuyên về rác và các loại chất phế thải. Nếu không có thật thì người ta bịa. Tiêu biểu nhất là vụ Vũ Hạnh bịa ra cái tên A. Pazzi, một người Ý, khi in cuốn Người Việt cao quý ở Sài Gòn vào năm 1972. Sau này, Vũ Hạnh tiết lộ là động cơ chính thúc đẩy ông viết cuốn sách ấy là để kích động lòng tự hào dân tộc, từ đó, gián tiếp tiếp sức cho phong trào phản chiến và chống Mỹ do cộng sản chủ trương lúc ấy. Nhưng để kích động lòng tự hào dân tộc mà lại phải mượn một cái tên ngoại quốc, kể cũng mỉa mai quá, phải không?
Những chuyện mượn danh và uy tín của người ngoại quốc để tự khen mình hoặc để chứng minh điều gì đó là đúng nhan nhản trên sách báo và ở các hội trường tại Việt Nam. Trong viết lách, nhiều người cho việc trích dẫn một tác giả Việt Nam khác là xoàng. Trích dẫn, phải trích dẫn một tác giả ngoại quốc mới là sang. Không đọc được ngoại ngữ thì trích dẫn qua trung gian của một tác giả Việt Nam khác nhưng lại giấu nhẹm tên tuổi tác giả Việt Nam ấy đi! ” (hết trích)
“Nhà trí thức” Nguyễn Hưng Quốc thật là ấm ớ hội tề, hết gọi Vi-xi là “người Việt” lại so sánh Vi-xi với người Úc.
Vi-xi là… Việt cộng, không phải là người Việt nói chung. Ông Nguyễn Hưng Quốc tự coi mình là một nhà trí thức. Nhiều người cũng coi ông ta là một nhà trí thức vì ông ta có cấp bằng đại học và thường viết những bài tham luận về chính trị, văn học, xã hội... Nhưng cũng như nhiều nhà “trí thức tự phong” khác, ông ta không có sự “minh triết” trong suy tưởng. Đó là sự thông suốt về mọi vấn đề của đời sống, ngoài những hiểu biết về kỹ thuật, khoa học, y học, kinh tế, chính trị... của một chuyên viên được đào luyện từ các trường đại học.
Nếu có sự minh triết, ông Nguyễn Hưng Quốc đã không viết bài “Người Việt thích nổ” để nói về “bệnh khoác lác” của Việt cộng.
Thật vậy, trong lịch sử dài mấy ngàn năm, Việt Nam ta đã nhiều lần bị ngoại bang xâm chiếm. Tàu hàng ngàn năm, Tây ngót trăm năm, rồi Nhật tuy chỉ chiếm đóng nước ta một thời gian ngắn nhưng cũng rất tàn ác. Và tất cả những quân cướp nước tàn ác ấy cũng không làm khổ người Việt và giết hại nhiều người Việt bằng Vi-xi.
Tàn ác như nhà độc tài râu cứt mũi Hitler ở Đức trong Thế Chiến II cũng chỉ giết người Do Thái và giết dân các nước khác chứ không giết dân Đức.
Có thể nói từ ngày Hồ Chí Minh ra khỏi hang Pác-bó trong mỗi gia đình người Việt đều có người chết vì Vi-xi, bằng cách này hay bằng cách khác. Còn điêu linh, thống khổ do Vi-xi gây ra cho dân tộc Việt Nam trong 70 năm qua thì không đâu khủng khiếp bằng.
Vi-xi tuy cùng mang dòng máu “con rồng cháu tiên” nhưng không còn là người Việt nữa, như chính cáo Hồ đã viết trong chúc thư trước khi chết: “Tôi sắp đi gặp cụ Mác, cụ Lê...”. “Lê” đây không phải Lê Lợi, Lê Lai mà là... Lê-nin, trùm Cộng sản Liên Sô, cha đẻ của Cộng sản Việt Nam. Còn “Mác”, ông tổ của chủ nghĩa cộng sản, cũng là một ông mắt xanh, mũi lõ, da trắng, râu xồm.
Đồng đảng của Hồ Chí Minh theo chân bác, sau hơn 30 năm gây cảnh núi xương sông máu và chiếm được toàn cõi Việt Nam bằng súng đạn, xe tăng, đại pháo của Nga cộng Tàu cộng, Vi-xi phưỡn ngực nói phét: “Đại thắng mùa xuân 1975 là biến cố lớn thứ tư trong lịch sử loài người. Biến cố lớn thứ nhất là việc tìm ra lửa, biến cố lớn thứ hai là Cách Mạng tư sản Pháp năm 1789, biến cố lớn thứ ba là Cách mạng Tháng 10. 1917 tại Nga.”(!!!???)
Sau “biến cố lớn thứ tư trong lịch sử loài người”, dân Việt Nam ùn ùn bỏ nước liều chết ra đi, chưa từng xảy ra trong lịch sử nước ta, dù là dưới ách thống trị tàn bạo của Tàu, Tây, hay Nhật, tạo thành một cuộc vượt biên ty nạn cộng sản lớn nhất trong lịch sử loài người.
Vậy mà vẫn có những người Việt “ty nạn” không coi Vi-xi là kẻ thù của dân tộc, trở lại Việt Nam để làm ăn, kiếm gái, hay đóng vai trò “đối lập” làm dáng, đối lập cuội, lâu lâu viết vài bài phê bình, chỉ trích nhè nhẹ... như kiểu Nguyễn Hưng Quốc để rồi xách va-li về với mộng “hòa hợp hòa giải”, nhưng vừa tới Tân Sơn Nhất liền bị Vi-xi tống cổ đuổi ra, coi như “kẻ thù của nhân dân” mà vẫn chưa mở mắt.
Vi-xi có hình dáng người Việt, cũng nói tiếng Việt, nhưng không có trái tim của người Việt. Cũng không nên so sánh Vi-xi với dân Úc vì nó không có cái đầu của dân Úc - những con người tự do, không làm nô lệ cho “cụ Mác, cụ Lê” để giết hại đồng bào của họ.
Việt Nam cần một tiếng nổ lớn, thật sự long trời lở đất để loại trừ bè lũ Vi-xi mặt Việt dạ quỷ, chấm dứt những tiếng “nổ” lép bép rác tai.
Ký Thiệt
__._,_.___
Kết quả thăm dò của Newsmax
về Donald Trump và Hillary Clinton
Đây là Survey chung,
không phân biệt Democrat hay Republican
In a presidential race between
Donald Trump and Hillary Clinton, whom would you vote
for?
Donald Trump 79%
Hillary Clinton 20%
Kết quả ngày 6/21/2016.
Tuy nhiên, nếu xem TV
hoặc Internet, thì hầu hết họ chê hoặc chửi ông Trump
Why? Hillary paid
$41 Million Advertisements against Trump
=
------ Forwarded Message
------
=
Miệng lưỡi của cộng phỉ:
tráo trở, lật lọng, bịp bợm, lưu manh
01: Đừng
nghe những gì cộng phỉ nói,
hãy nhìn cộng phỉ làm
(Nguyễn Văn Thiệu)
02: Hồ tặc xuống tầu làm bồi cho
Tây, cộng phỉ gọi là “tìm đường cứu nước”
03: Giật mìn, pháo kích,
khủng bố, cộng phỉ gọi là “hoạt động cách mạng”
04: Dùng vũ lực súng đạn
giết dân, cộng phỉ gọi là “giải phóng nhân dân”
05: Cướp đất của các
điền chủ, cộng phỉ gọi là “cải cách ruộng đất”
06: Cướp đất toàn dân, cộng phỉ gọi là “khu quy hoạch”
07: Đập phá nhà dân oan,
cộng phỉ gọi là “giải phóng mặt bằng”
08: Cướp tài sản của các
thương gia, cộng phỉ gọi là “đánh tư sản”
09: Cấm người dân buôn
bán, cộng phỉ gọi là “cải tạo thương nghiệp”
10: Bỏ tù quân nhân,
công chức của VNCH, cộng phỉ gọi
là “học tập cải tạo”
11: Vượt biên bị bắt, cộng phỉ gọi là “thằng phạm, con phạm”
12: Vượt biên thành
công, cộng
phỉ bợ đở gọi họ là “khúc ruột ngàn dặm”
13: Để sống sót cộng phỉ trở lại với nền kinh tế
tư bản, cộng phỉ gọi là “đổi mới”
14: Độc tài, bóc lột, cộng phỉ gọi là “kinh tế thị trường theo định hướng
XHCN”
15: Bỏ tù người tranh
đấu cho tự do, dân chủ, cộng phỉ
gọi họ là “phản động”
16: Sách báo Dân chủ, cộng phỉ gọi là “tài liệu phản động, công cụ khủng bố”
17: Chống Chệt, cộng phỉ nói: “có sai phạm về tư tưởng và nhận thức
chính trị”
18: Biểu lộ lòng yêu
nước, cộng phỉ nói: “gây hận thù các dân tộc anh em’’
19: Ra trát đòi người
nào đó để điều tra, giam cầm, cộng
phỉ gọi là “giấy mời”
20: Quốc-Hội
cộng phỉ: là lũ
hèn hạ, chỉ biết gật gù, cúi đầu, dạ-dạ, vâng-vâng.
21: Cộng phỉ gọi "quần chúng tự phát" là các
hoạt động trong bóng tối như:
. . . Ném chất dơ
vào nhà dân, khiêu khích gây chuyện tại nhà thờ, chùa chiền.
. . . Phương tiện
thủ tiêu bằng nạn lưu thông, ngộ độc, thuốc quá liều, tự sát.
22: Công-An
cộng phỉ: là
bầy chó trung thành, dùng để cướp bóc, khủng bố
23: Đánh nguời, khổ hình,
cộng phỉ gọi là “điều tra”
24: Hối lộ, cộng phỉ gọi là “trao, nhận quà trên mức tình cảm”
25: Kinh tế thê thảm, cộng phỉ gọi là “quá độ lên XHCN”
26: Thời chiến, các bà
đần độn nuôi phiến loạn, cộng phỉ
tâng bốc là “mẹ chiến sĩ”
. . . Bây giờ, cộng phỉ cướp ruộng của mẹ chiến sĩ, mẹ chiến sĩ sáng mắt chưa?
27: Xâm lăng Kampuchea, cộng phỉ gọi là “nghĩa vụ quốc tế”
28: Cộng
phỉ Trường Chinh đấu
tố mẹ:
. . . “Tao với mi không mẹ không con mà chỉ
là kẻ thù giai cấp của nhau"
. . . Tổng-bí-thư Trường Chinh tên thật là Đặng Xuân Khu sinh 9/2/1907 tại
. . . làng Hành
Thiện, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định, chết 1988 tại Hà Nội
=
------ Forwarded Message
------
=
Thắng là vua, thua là
giặc? Thua là tội phạm? Thua là phản quốc?
Người làm ra luật pháp.
Trộm, cướp, hiếp dâm, ở đâu cũng là tội phạm.
Bất
đồng chính kiến không phải tội phạm. Âu, Mỹ, Úc không có tù chính trị.
Các chế độ độc tài, các
chính phủ đần độn, có tù chính trị.
Nước Đức chia đôi.
Nước Đức thống nhất. Không ai phản quốc.
Nam Bắc Mỹ đánh nhau.
Nam Mỹ thua. Nam Bắc Mỹ vẫn là Liên Bang USA.
Nam Bắc Việt Nam
chỉ là con cờ trong âm mưu của các cường quốc.
Nam Bắc Việt Nam không
làm được 1 cây súng, không làm 1 viên đạn.
Họ đánh nhau bằng phản
lực cơ, hỏa tiễn, đại pháo, đại liên của nước ngoài.
VNCH nhận tiền, và vũ
khí của Mỹ. VC nhận
tiền, vũ khí của Liên Xô và Chệt.
VC
chống Mỹ cứu nước? Lê Duẫn
nói: ta đánh Mỹ, là đánh cho Liên
Xô, cho Chệt.
Cộng phỉ thắng trận? - 1973
- Cộng phỉ đầu hàng - North Vietnam surrendered
Sau 40 năm, khắp thế
giới, cờ cộng phỉ chỉ treo ở
Lãnh Sự, Đại Sứ quán.
Cộng phỉ
chiếm miền nam. Cộng phỉ
bị văn hoá miền nam đồng hóa.
Cộng phỉ
chê nhạc VNCH là nhạc sến.
Cộng phỉ mê nhạc sến.
Cộng phỉ thắng
Pháp ở Điện Biên Phủ? - Đó là Chệt
cộng đánh, vũ khí của Chệt.
Cộng phỉ
đuổi Tưởng Giới Thạch? - Tưởng mất Hoa Lục, Tưởng phải chẩu.
Cộng phỉ
đuổi Nhật? - Nhật đầu hàng Mỹ, không đuổi, Nhật cũng xéo.
Công phỉ
là đồng chí với Chệt? Đồng
chí Chệt đánh, Cộng phỉ ôm đầu máu.
Cộng phỉ
đuổi Đế Quốc Mỹ? - Mỹ bại trận?
VNCH thua? - Mỹ bỏ VNCH,
thì VNCH ngưng chiến đấu
VNCH là phản quốc, bán
nước? VNCH không bán đất, bán biển cho Chệt.
Cộng phỉ
thắng trận, van lạy Đế Quốc Mỹ bại
trận giúp cộng phỉ chống Chệt.
Chiến thắng
rỗng tuếch của cộng phỉ
30-4-1975 - Communism’s hollow victory
Ai thân cộng, hợp tác,
hòa giải, hòa hợp với cộng phỉ,
đó là sự chọn lựa của họ:
Trần Mạnh Tường, Dương
Quỳnh Hoa, Nguyễn Hộ, Trần Độ, Nguyễn Thị Bình,
Nguyễn Hữu Thọ, Nguyễn
Minh Cần, Võ Văn Kiệt, lm Chân
Tín, Hoàng Quỳnh…
Khi họ mở mắt, họ biết
đã bị cộng phỉ lừa, đó là lúc
họ ôm hận nghìn năm.
Chống Cộng là Chống Cộng.
Không có vấn đề Chống cộng cực đoan
Ở Mỹ, đa số các tiệm
phở, quán cà-phê của người Việt, có bảng No Smoking.
Nhiều người Việt Nam mất
dạy, không tôn trọng luật pháp, hút thuốc,
nói ồn ào.
Các cơ sở ở Mỹ cấm hút
thuốc 100%. Không có vấn đề cấm
hút thuốc cực đoan.
Cộng phỉ
lừa bịp, ngụy trang các nhà tù
chung-thân-khổ-sai là học-tập-cải-tạo
Bị VC cầm tù, được Mỹ cho sống nhân
đạo: bọn dại dột nói đi học-tập
Kẽ đần độn, u mê, gọi thằng
chó đẻ Hồ chí Minh
là bác Hồ.
=
------ Forwarded Message
------
=
01: Ba
điều không thể che dấu được lâu, đó là: mặt trời, mặt trăng và
sự thật. (Phật)
02: Anh có thể lừa dối
vài người trong mọi lúc.
Anh có thể lừa dối mọi người trong vài lúc.
Anh không thể lừa mọi người trong mọi lúc. (Abraham Lincoln)
03: Tin Cộng Sản, là không có đầu.
Theo Cộng Sản, là không có
tim. (Vladimir Putin)
04: 1973 - VC đầu hàng - VC surrendered - North Vietnam surrendered - Đỉnh Sóng
06: Chiến thắng
rỗng tuếch của cộng phỉ -
Communism’s hollow victory
07: Lãnh sự Đặng Xương Hùng
- xin tỵ nạn - Thụy Sỹ
13: Jane Fonda - trước 1975 - thân VC - 2015 - Fonda xin lỗi - sai lầm - bị VC lừa
16: Mùa Xuân Trên Thành Hồ
- Mùa Xuân - Ao Cá
17: Phá tượng Lenin - Ukraine
=
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment