---------- Forwarded message ----------
From: amiee hoang <
Date: 2016-11-15 9:30 GMT-08:00
Subject: Fw: Bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 255 (15-11-2016)
To: "8406news ." <>
From: amiee hoang <
Date: 2016-11-15 9:30 GMT-08:00
Subject: Fw: Bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 255 (15-11-2016)
To: "8406news ." <>
On Tuesday, November 15, 2016 6:54 AM, Toma Thien <>
wrote:
Kính
gởi đến Quý vị bán nguyệt san Tự Do Ngôn Luận số 255, ra ngày 15-11-2016.
Cảm
ơn Quý vị đã đón nhận và sẽ phổ biến.
Ban
biên tập.
Gấp
rút hình thành một Liên minh Dân tộc !!!
Xã
luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 255 (15-11-2016)
Là người Việt Nam trong
lẫn ngoài nước không ai không biết Tổ quốc Việt Nam của chúng ta đang suy vong,
nghĩa là suy yếu và đi đến diệt vong vì hai kẻ thù: nội thù và ngoại thù.
Nội thù là
chính đảng Cộng sản Việt Nam, nhất là Bộ Chính trị và Trung ương đảng, những kẻ
đã và đang ngang nhiên tước đoạt mọi nhân quyền và dân quyền của Đồng bào, mọi
quyền tự chủ và tự quyết của Dân tộc suốt hơn 70 năm qua. Chúng tự tung tự tác
trên đủ mọi phương diện.
Trên phương diện chính trị, chúng đã thiết lập một chế độ độc tài và toàn trị
kiểu Stalin, thầy của chúng. Qua Hiến pháp và trên thực tế, đảng Việt Cộng tự
cho mình là lực lượng duy nhất lãnh đạo đất nước, cai trị xã hội, không chấp
nhận tranh quyền với bất cứ chính đảng nào khác, chẳng quan tâm đến tiếng nói
của bất cứ công dân nào ngoài đảng. Cá nhân và tổ chức nào đứng lên đòi thiết
lập một thể chế đa nguyên đa đảng, dân chủ văn mình thì liền bị trấn áp tàn
nhẫn. Hậu quả là bầu khí chính trị trong đất nước trở nên nghẹt thở, nhân dân
bị đối xử như thần dân nô lệ chứ không phải như những con người, nhiều đường
lối sai lầm được thản nhiên hoạch định mà bất chấp hiệu quả lẫn hậu quả và
chẳng lo phải chịu trách nhiệm, bởi lẽ không có sự phê phán và kiểm soát độc
lập nào. Đất nước do đó rơi vào các cơn khủng hoảng đủ loại.
Trên phương diện kinh tế, chúng đã đưa ra nhiều chính sách lỗi thời, nếu không
muốn nói là nực cười phi lý, như kinh tế thị trường “theo định hướng xã hội chủ
nghĩa” với các công ty, tập đoàn quốc doanh làm chủ đạo, và coi nhà nước là sở hữu
chủ mọi đất đai tài nguyên. Thực tế, đó là nền kinh tế tư bản hoang dã, chỉ tạo
cơ hội cho người của đảng làm giàu, tham nhũng và phá hoại, tận khai thác đất
nước và tận bóc lột nhân dân.
Hậu quả là tài nguyên quốc gia ngày càng cạn kiệt:
rừng hết, mỏ sạch; môi trường sinh thái ngày càng ô nhiễm: biển chết, sông tàn
(bằng chứng thê thảm nhất là vụ Formosa Vũng Áng), kinh tế quốc gia và giá trị
đồng tiền càng lúc càng đi xuống, mức độ lạm phát và nỗi khổ dân sinh càng lúc
càng lên cao, nguy cơ vỡ công nợ và rỗng công khố đang đến gần. Nhà nước thường
xuyên đi vay nợ mới để trả nợ cũ. Gần 30 triệu tiền nợ đang đè lên vai mỗi
người dân từ già đến trẻ. Hàng chục triệu dân oan mất đất mất nhà, mất nghề mất
nghiệp đang khiếu kiện trong vô vọng và đang rên siết trong tuyệt vọng.
Trên phương diện xã hội, đám nội thù ấy đã áp dụng những phương cách điều hành
đất nước và quản lý con người hết sức bất nhân và thâm độc, do tâm lý thường
trực lo sợ bị dân ra tay tước quyền, bởi lẽ chúng đã cướp quyền từ tay dân.
Đảng CS dùng bạo lực và gian dối để đối xử với mọi tầng lớp đồng bào, mọi tổ
chức xã hội dân sự; biến nhà nước, quốc hội, tòa án, báo chí thành tay sai mù
quáng và ngoan ngoãn (dù nhiều thành viên trong đó không phải là không có trí
tuệ, nhận thức); biến công an, quân đội và mặt trận thành công cụ vô tâm và tàn
nhẫn, chỉ biết theo mệnh lệnh chứ không theo luật pháp, lại càng không theo
tiếng lương tâm, chỉ biết còn đảng còn mình, nghĩa là còn đảng còn lợi; biến
những ai đòi sự thật và công lý, nhân quyền và tự do, độc lập Tổ quốc và toàn
vẹn lãnh thổ, thành kẻ thù phải trấn áp khốc liệt: sách nhiễu cuộc sống, bao
vây kinh tế, hăm dọa thân nhân, quản chế tại gia, tống vào tù ngục và nếu cần
thì thủ tiêu sinh mạng.
Hậu quả là Đồng bào sống nơm nớp lo âu, thấy tương lai
mịt mờ đen tối; vô số công dân chỉ muốn đi qua nước ngoài sinh sống cho yên
phận. Thậm chí cả những doanh nhân giàu có và đảng viên cao cấp cũng tính con
đường bay ra ngoại quốc để an hưởng gia tài họ đã bóc lột từ đất nước và đồng
bào, vì ở lại trong một chế độ không còn luật pháp như hiện nay, tiền bạc và
sinh mạng của họ cũng bị đe đọa.
Trên phương diện văn hóa, Việt cộng từ thời Hồ Chí Minh đã quyết tâm xây dựng
một thứ “đạo đức cách mạng” với hai nguyên tắc: cứu cánh biện minh cho phương
tiện và những gì có lợi cho đảng đều tốt lành, nghĩa là một nền luân lý không
nhằm hướng thượng con người mà chỉ nhằm củng cố Cộng đảng.
Đảng tự nhận là đạo
đức văn minh. Chúng muốn biến giới trí thức dân sự lẫn tôn giáo thành đám tay
sai, thành những dư luận viên cao cấp, những phản biện gia trung thành, biến
các giáo hội thành loa tuyên truyền, đồ trang sức, mất hết khả năng đề kháng,
biến mọi hình thức văn hóa nghệ thuật và nền giáo dục thành phương tiện phục vụ
chế độ và lò đẻ ra những tâm hồn nô lệ bạc nhược. Hậu quả là văn hóa dân tộc
ngày càng suy đồi, đạo đức truyền thống ngày càng tiêu biến, giềng mối xã hội
ngày càng tan vỡ (nhất là từ sau cuộc Cải cách Ruộng đất). Bạo hành và lường
gạt tràn lan khắp nơi, con người giành giật nhau mà sống, theo gương giới
thượng tầng lãnh đạo và các cơ quan công quyền vốn ngày đêm chỉ nghĩ đến chuyện
đàn áp và bóc lột.
Trên phương
diện ngoại giao, chúng bảo thủ quan niệm phân thế giới làm hai: tư bản dân chủ
là kẻ thù và cộng sản độc tài là bạn hữu. Chúng bang giao với thế giới văn minh
Âu Mỹ không ngoài mục đích kiếm lợi về kinh tế thương mãi chứ không phải học
đòi các giá trị dân chủ nhân văn. Chúng tham gia các định chế nhân quyền của
hoàn vũ nhưng là để lấp liếm sự đàn áp nhân quyền ở nội quốc. Chúng còn muốn
lừa gạt cả Vatican và các tổ chức lãnh đạo tôn giáo cao cấp trên thế giới để dễ
bề thao túng các Giáo hội bản địa. Chính vì lẽ đó, cộng với các thất bại nói
trên, VN chẳng hề được quốc tế thực sự hợp tác và tôn trọng. Nhưng đảng CSVN
lại đặc biệt gắn bó với đảng CS Trung quốc với nhiều lý do: vì dây ràng buộc ý
thức hệ, vì mối đe dọa về nội chính đảng, vì món nợ chiến phí và kinh tế, vì
những cam kết về an ninh quốc phòng, trong một thái độ thần phục đê hèn quỵ lụy.
Chưa có đảng CS nào trên thế giới và trong lịch sử lại lệ thuộc đàn anh (Nga
rồi Tàu) với tâm thức nô lệ như đảng CSVN.
Và ngoại thù
chính là đảng Cộng sản Trung Quốc đó, những kẻ từ hơn 70 năm nay luôn coi đảng
CSVN như chư hầu, luôn muốn biến nước Việt Nam thành thuộc quốc, theo truyền
thống và não trạng xâm lăng muôn thuở của Đại Hán, luôn tìm mọi cách xâm nhập
quốc gia Việt Nam trên mọi địa hạt.
Quả thế,
CSTQ đang khuynh loát nền chính trị Việt Nam, điều khiển đảng CSVN như con rối,
nhân sự lãnh đạo cao cấp của Ba Đình đều phải được sự chuẩn nhận của Trung Nam
Hải, quan chức cao cấp nào của Hà Nội cũng đều tỏ ra hữu hảo với Bắc Kinh. CSTQ
đang lũng đoạn nền kinh tế thương mại Việt Nam với những công trình xây dựng cơ
bản lạc hậu, ít hiệu quả và gây ô nhiễm, với những sản phẩm rẻ tiền nhưng kém
phẩm chất và đầy độc hại, với những chiêu trò doanh thương giết chết dần dần
các doanh nghiệp của người Việt; đang hiện diện trên đất nước Việt Nam ở nhiều
nơi, lập thôn làng phố thị với mưu đồ dần dần đồng hóa nòi giống Lạc Việt, nhất
là tại những vị trí chiến lược, quốc phòng trải dài từ nam chí bắc, từ đông sang
tây, để ém quân tại đó dưới dạng công nhân xây dựng.
CSTQ đang dần dần chiếm
lĩnh Đông Hải, chặn đường tiến ra biển của Dân tộc và chặn nguồn thực phẩm biển
của Đồng bào; đang vây chặt Việt Nam với hai tiền đồn phía đông mà chúng đã cướp
lấy, với hai quốc gia chư hầu phía Tây mà chúng đã thu phục, để từng bước tiến
hành các giai đoạn thôn tính mà những tên bán nước như Phạm Văn Đồng, Nguyễn
Văn Linh, Đỗ Mười đã phải ưng thuận năm nào tại Thành Đô. Rõ ràng nguy cơ mất
tổ quốc, diệt nòi giống đang đến. Dân tộc như con ếch bị luộc trong nồi nước đang
sôi lên dần mà vẫn vô tư.
Đứng trước
những hiểm họa nói trên từ hai kẻ thù của Dân tộc như thế, tất cả những người
Việt Nam yêu nước hôm nay không thể cứ cam chịu ngồi yên để “Đảng và Nhà nước
lo” được nữa, không thể cứ hy vọng hão là đảng sẽ tự sửa sai, tự đổi mới để
canh tân đất nước, hoàn thiện xã hội, cũng như cứ mù quáng tin tưởng là kẻ nội
thù sẽ sẽ cùng Dân tộc đứng lên chống kẻ ngoại thù! Đồng đảng và đồ đệ của Hồ
Chí Minh chưa bao giờ có ý thức quốc gia đất nước cả. Vụ bao che Formosa và đàn
áp những ai phản đối Formosa hiện thời là bằng chứng quá rõ rệt!
Tất cả đồng
bào hãy vượt thắng mọi e dè, sợ hãi và hãy dũng cảm đứng lên. Tất cả các lực
lượng tiến bộ, cụ thể là các tổ chức xã hội dân sự độc lập (trong đó có cả những
Giáo hội) hãy cùng nhau gác lại những dị biệt, bỏ qua những thành kiến, để hợp
sức hình thành một Liên minh Dân tộc rộng rãi, với mục tiêu trước mắt là thoát
cộng và thoát Trung. Cả hai phải cùng tiến hành đồng thời.
Các cộng
đoàn tôn giáo hãy vận dụng sức mạnh tinh thần vốn nằm nơi cơ cấu của Giáo hội
mình, các xã hội dân sự độc lập hãy phát triển khả năng tổ chức của mình, các
bạn trẻ –vốn sẽ thừa hưởng tương lai– hãy đem tất cả bầu nhiệt huyết và óc sáng
kiến của mình… Tất cả nhằm khơi dậy quần chúng để hướng dẫn họ xuống đường biểu
tình đông đảo, trong trật tự và bất bạo động.
Những người
có lương tri hiện đang công tác trong bộ máy công quyền, kể cả hai lực lượng
quân đội và công an, hãy cùng đứng về phía dân tộc, chứ đừng đứng về phía giai
cấp cầm quyền trong đảng Cộng sản, bởi vì phần lớn trong số họ nay đã phản bội
dân tộc. Theo quy luật tất yếu và theo xu thế thời đại, Đảng có thể mất, nhưng
nếu Dân tộc còn thì các anh chị và gia đình vẫn còn.
Theo một đề
nghị mới đưa ra trên mạng, hãy xây dựng lực lượng toàn dân theo mô hình kim tự
tháp. Bí mật lập một tổ bạn 10 người, không cần danh sách. Mỗi người trong tổ
bung ra các địa phương khác, lập thêm tổ 10 người. Cứ thế mà tiếp tục. Sau một
thời gian, chỉ cần thông báo biểu tình là cả nước sẽ vùng lên. Nghĩa là trong
mô hình kim tự tháp này, viên đá đầu tiên không phải nằm dưới chân, mà nằm trên
đỉnh. Người có lòng tự nguyện làm viên đá đầu tiên sẽ tập hợp độ 10 người cùng
chí hướng. Thí dụ một linh mục, đại đức, một thầy giáo, nhà dân chủ, một công
nhân, sinh viên, một blogger, facebooker... sinh hoạt với một nhóm độ 10 người.
Bước kế tiếp, mỗi người trong nhóm trở thành viên đá đầu tiên của một nhóm
khác.
Xây dựng
kim tự tháp trong bí mật là an toàn nhất. Không cần danh xưng tổ chức, hồ sơ lý
lịch cũng chẳng cần lãnh tụ. Mỗi người là một chiến sĩ yêu nước vô danh. Khó có
nội tuyến vì mỗi nhóm thân nhau, tin nhau. Nếu bị phản chỉ bể 1 cell nhỏ, không
ngăn được sự phát triển. Không cần huấn luyện, chỉ cần khắc cốt ghi tâm là cố
gắng phát triển sức mạnh toàn dân. Chờ ngày cả nước vùng lên tổng biểu tình,
đồng thời toàn quốc tổng đình công bãi thị, để dồn VC đến chỗ trao lại quyền
cho toàn dân. Các dân tộc Đông Âu đã lật đổ được CS cũng từng làm như thế.
BAN BIÊN
TẬP
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment