Lịch sử Không thể ngụy tạo bằng sự dối trá
Trần Việt
“Lịch sử bị bóp méo cũng nguy hiểm chẳng khác chi tội giết người bởi nó giết chết sự thật, giết chết cả niềm tin của cả một thế hệ.” (GS Hà văn Thịnh Tản Mạn Mùa Hè Tuesday, 15 May 2012 14:17 Calitoday.com)
***
Thỉnh thoảng tôi vẫn thường nghe nói:”Để lịch sử phán xét”. Nhưng lịch sử có thật thường là sự thật không?
Câu trả lời, giá trị sự thật của lịch sử phải dựa vào sự can trường của những chứng nhân. Lịch sử thường được thuật lại bằng chữ viết, bằng lời kể, đôi khi cũng có sự góp mặt của âm nhạc (hò, vè...) và hội họa (tranh v ẽ), và luôn cả loại ngôn ngữ bình dân như cao dao, tực ngữ…. Tùy vào hoàn cảnh xã hội do những nhà ái quốc lãnh đạo hay kẻ gian ác cầm quyền thao túng mà lịch sử có khi bị sửa đổi, hay đàng hoàng, hiên ngang trên từng trang giấy, hoặc phải truyền khẩu đợi khi có điều kiện thì những sự kiện ngay thẳng lại được trở về trên những trang giấy.
Thí dụ như khi Gia Long lên ngôi vua thì những lần thất trận, vua tôi Nguyễn Ánh thua liển xiển, chạy trối chết, lưu lạc tha phương phải quỵ lụy cầu cạnh ngoại nhân. Nhưng đến khi vua Quang Trung băng hà, người kế vị còn non kém thì đại đế Quang Trung liền bị triều đình nhà Nguyễn miệt thị, bị xem là “giặc”. Nhà Nguyễn cố tìm cách phủ nhận những giá trị thật của vua Quang Trung. Nếu họa hoằn phải ghi, thì sử gia triều Nguyễn cũng thiếu trung thực, không đầy đủ và dùng những từ ngữ biếm nhẻ, miệt thị. Hay thời thực dân Pháp, những nhà cách mạng Việt Nam như lãnh tụ Nguyễn Thái Học đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng, cùng 12 đồng chí liệt sĩ hiên ngang đền nợ nước tại pháp trường Yên bái, thì bọn xâm lược Pháp ghi là thuộc thành phần bất hảo. Hoặc như dưới triều đại Ngô đình Diệm, những nhà ái quốc chống Pháp, chống cộng sản nhưng bị nghi ngờ hoặc tài giỏi hơn, hoặc không biểu lộ sự thuần hóa đều đã bị gia đình ông Ngô đình Diệm hoặc dùng tòa án với bản án định sẳn để giết chết, hay thủ tiêu, hoặc giam cầm tù tội.
Nhưng cuối cùng, dù dưới những bàn tay sắt vấy máu của thời phong kiến triều Nguyễn, thời xâm lăng của thực dân Pháp, thời giáo dân Thiên Chúa vì quyền lợi mà phản quốc đồng lõa với thực dân Pháp cướp nước, thời mà sử gia linh mục Thiên Chúa giáo La mã Trần Tam Tỉnh gọi là thời “ Thập Giá Và Lưỡi Gươm”, hay khi người dân thoát khỏi bàn tay đẫm máu của mật vụ Ngô triều thì sự thật phải được trả lại cho lịch sử,
Cũng như thế, trong tương lai gần, khi chề độ tàn bạo được tạo dựng bằng lưu manh dã man, trang sử Việt nam phải ghi rõ ràng và rành mạch tội ác của cộng sản.
Theo tôi, lịch sử là những sự kiện được ghi lại đầy đủ và trung thực không phải vì mục đích duy nhất là đòi hỏi một sự trả thù theo kiểu “răng đền răng, mắt đền mắt”, mà để những thế hệ về sau lấy đó làm kinh nghiệm, làm bài học, tránh gây khổ nạn cho dân tộc, làm mất đi đạo lý và tiềm năng giữ nước, đó là tình nghĩa đồng bào, là hồn thiêng sông núi.
Thế nhưng, hiện nay có nhóm người, muốn ngụy tạo lịch sử để thỏa mãn nhu cầu tâm lý tội lỗi. Họ sợ bị lịch sử đưa ra đứng trước vành móng ngựa về tội đã vì quyền lợi của gia đình, của tổ chức, của tôn giáo mà họ hoặc lớp tiền bối họ từng là thủ hạ nhúng tay vào tội ác ủng hộ cho một triều đại tham tàn. Muốn tẩy đi vết nhơ mà phe đảng của họ hay của lớp cha anh họ đã di hằn máu lệ oan nghiệt trên dòng sống lịch sử, họ phải ngụy tạo, đánh tráo lịch sử hầu đổi thay diện mạo. Họ không ngần ngại nhẫn tâm phao vu, biến nạn nhân thành tội nhân, cũng không ngần ngại tô son trát phấn, ngụy tạo để tôn vinh tên bạo chúa, kẻ tội đồ vốn từng là thủ lãnh, là ân nhân của họ thành bậc anh hùng. Bất cứ ai không cùng đường đi với họ, muốn nói lên sự thật thì sớm muộn kẻ đó cũng sẽ trở thành nạn nhân của họ, và họ sẽ dùng loại ngôn ngữ dơ dáy nhất, hạ tiện nhất, kể luôn cả văng thề chưởi tục để triệt hạ. Hành động vu khống mạ lị tục tằn đã nói lên nhân thân của họ cũng như kẻ mà họ tôn sùng.
Thoạt đầu, chúng tôi nghĩ nhóm người nầy cũng chỉ là những tên vô lại, tập họp dưới gậy chỉ huy của dư đảng Cần lao hồi sinh qua các diễn đàn: Ba cây trúc, Nói thật, nói thẳng; hay “trùng hợp” kế sách của cộng sản như các nhóm: Giao điểm, Hồn Nước (của Việt Thường), hay từ cá nhân của những kẻ ưa sử dụng loại ngôn ngữ của phường “đá cá lăn dưa” như Phạm trọng Luật tức Joseph Phạm tức chính khí Việt, TS Hồng Lĩnh, csqg<phudacuy, Tuấn Phan, tieudietcs, Kim âu Hà văn Sơn, Tôn thất Sơn, Mathew Trần, Hàn gian Trần lệ Tuyên, Đặng Phúc, Trần tâm Trực, Bửu Nguyễn, Tâm Cao Nguyễn đăng Trình, mới tăng viện thêm Trần trung Chính, Trần văn Ngà và dĩ nhiên không thể thiếu Đặng văn Nhâm, Nguyễn Cần tức Lữ Giang tức Tú Gàn kẻ vinh dự được ông Đỗ Thái Nhiên đặt cho mạo hiệu tuy dài nhưng đầy đủ bản sắc:”Đặc Công Truyền Thông” . Đứng mũi chịu sào cho nhóm nầy là Liên Thành, tên được thuê chưởi mướn. Hai con bài úp là cựu tướng Nguyễn Khắc Bình và cựu Đại tá CSQG Trần Minh Công vì lượng giá sai, cùng với Liên Thành xông ra và bị cháy tên ngay trong đợt pháo tấn công Phật giáo đầu tiên.
Cương lĩnh của nhóm nầy là phải hóa thân cho ông Ngô đình Diệm thành vị thánh, hóa phép thay đổi Ngô triều từ chế độ khủng bố, độc tài tàn ác, kỳ thị thành chế độ thuộc loại “Nghiêu Thuấn” bên Tàu . Muốn thay đổi diện mạo như thế, tất nhiên họ phải kết án nạn nhân! Nạn nhân không những “đáng tội chết” mà còn phải chịu trách nhiệm về tội về một tội lớn hơn là đã dám tìm cách… thoát chết! khôi hài hơn, họ kê thêm tội vì nạn nhân thoát chết mà Miền Nam phải mất vào tay cộng sản.
Vậy nạn nhân của họ là ai ?,Họ là ai?
Xin thưa, Phật giáo Việt Nam là nạn nhân! Và” Họ” là những kẻ hoặc hậu duệ những kẻ đã từng đầy quyền lực trong chế độ Ngô triều, những kẻ dã tâm đồng hóa Tổ Quốc với Ngô Triều theo kiểu “Yêu Nước là Yêu Ngô Tổng Thống.!” Họ là những kẻ thọ hưởng ơn phước của Ngô triều. Họ là những kẻ mang tham vọng xóa sổ Phật giáo để tôn giáo họ trở thành tôn giáo duy nhất, bằng bạo lực với phương kế hung hãn và lưu manh nhất cố gắng kết thúc chương trình “Thập giá và lưỡi gươm” đã có từ tổ phụ của họ.
Như đã kính thưa, thoạt đầu chúng tôi nghĩ đó chỉ là bọn người bất lương. Dĩ nhiên, sự bất lương đó cũng có lúc làm dơ bánh xe lịch sử. Nhưng bất ngờ hơn, khi tôi được một người bạn tặng tập: “Nguyệt San Diễn Đàn Giáo Dân” số 125 tháng 4/2012. Tôi là loại độc giả “đụng”, nghĩa là thấy thì đọc, chứ không thường xuyên. Không phải riêng Nguyệt san Diễn Đàn Giáo Dân mà hầu như các loại báo magazine. Trước đây, tôi có lần tôi ghé tòa soạn để mua mấy quyển sách, được hầu chuyện với ông Trần phong Vũ chủ bút của tập san nầy, ông ngỏ ý muốn tặng tôi quyển sách mà ông là tác giả, dường như là quyển ”Vị Giáo Hoàng Của Tôi”. Tôi không dám có ý kiến về vị Giáo Hoàng nỗi tiếng nầy, Bởi tác phẩm lấy tên “VỊ GIÁO HOANG CỦA TÔI”, nhưng tôi thấy niềm tôn kính về ngài chưa tròn đầy, nên tôi không nhận Ngài là “Giáo Hoàng của Tôi” nên tôi không nhận. Qua buổi hội ngộ đó và về sau, tôi nghe ông nói chuyện trong các diễn đàn hội luận, tôi có đọc vài bài viết của ông, ông có mặt trong diễn đàn “Nữ Vương và Công Lý”. Tôi thấy vui vì tôi nghĩ ông Trần phong Vũ thuộc vào loại “Trí Thức Thiên Chúa Giáo” với ý nghĩa tốt đẹp. Tôi hy vọng ông sẽ nhận định được trách nhiệm trí thức Thiên Chúa Giáo chọn con đường phục vụ Dân Tộc, để từ đó xóa đi những vấn đề mà “Thập Giá và Lưỡi Gươm” đã để lại những sự kiện lịch sử chưa được hài hòa giữa những giáo dân Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo. Nếu biết sử dụng cơ hội lịch sử hôm nay, thì những tín đồ Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo đều là nạn nhân cộng sản đang có nhiều cơ hội bỏ những “bất hòa” vào bóng đen dĩ vãng. Nhưng sự kỳ vọng ấy vut tắt sau khi tôi đọc bài viết “Xuất Hiện Bất Ngờ Cuốn DVD Đầu Tiên Về TT Ngô Đình Diệm của ông Minh Võ tại các trang 61 và 89. Riêng tập Nguyệt san nầy bằng hình thức rất trang trọng, dành nguyên trang 60 để giới thiệu . Toàn trang nầy ghi: Phim Tài Liệu Lịch Sử - (chú thích : dấu – có nghĩa là xuống hàng) 3000 DVD về cố TT Ngô Đình Diệm – Của tác giả Trần Quang và nhà sản xuất LIVIDO - Ấn Bản Đặc Biệt Toàn Bộ (Tập 1&2) – Nhân dịp Quốc Hận 30 tháng 4 (phần nầy chiếm khoảng 1/3 trang). 1/3 trang chính giữa gồm dải màu máu đỏ bị cắt khoảng giữa bởi vòng tròn lớn có in chân dung ông Ngô đình Diệm, đối diện chân dung là bản đồ VIETNAM với ba lân quốc LAOS, THAILAND và CAMBODIA kèm tên những địa phương. Nối hai mảnh, phía bên dưới ghi TỔNG THỐNG – NGÔ ĐÌNH DIỆM. Gần sát cùng ghi: TRI ÂN LIVIDO & TÁC GIẢ - Các tài Liệu Đã Trích dẫn . dưới hành nầy có gạch ngang và ghi tiếp: Thân Tặng Độc Giả & Người Việt Quốc gia.
Phần chủ yếu quan trọng mục đích sản xuất DVD nầy được cẩn thận ghi bằng chữ đen đậm, rất rõ như sau:
· “Nén Hương Lòng Kính dâng lên Cố TT Ngô Đình Diệm cùng những Anh Linh Tử Sĩ đã hy sinh vì chính nghĩa dân Tộc…”
· “…Mong ước và hy vọng rằng sẽ có nhiều bạn trẻ, qua cuốn DVD nầy, có thể nhìn ra thực tế lịch sử để góp sức vào việc giải oan và vinh danh một vị Tổng Thống…”
· “Gần nửa thế kỷ đã trôi qua, kể từ ngày TT Diệm bị thảm sát, nước ta vẫn chưa có một nhà lãnh đạo nào xứng đáng hơn ông>”
Tác giả Trần Quang
· “Thật là quá sức tưởng tượng của tôi..”
Nhà biên khảo Minh Võ
· Phim nầy được hoàn thành bởi một Phật Tử, một người tàn tật
Livido
(Xin xem chi tiết nơi trang 61) – hết trang
Trang 61 ông Minh Võ tường thuật những giai đoạn từ lúc có người lạ, chưa hề biết gọi điện thoại kính cẩn xin làm đàn em vì phục lăn tài thổi đu đủ, đánh tráo kiểu bài ba lá của đàn anh Minh Võ.
Căn cứ vào trang viết tường thuật của Minh Võ về DVD nầy, chúng tôi có chút ý kiến thô thiển:
1/ Minh Võ ghi:“Tấm hình gia đình cựu đại thần Ngô đình Khả chụp sau khi cụ bị cách chức về quê làm ruộng,. Trong hình có ba người con dưới 10 tuổi đi chân đất, ăn mặc như con nhà nông nghèo”. Minh Võ “hờn dỗi” viết – “chắc chắn những người nào nghĩ gia đình vị đại thần nầy là tay sai của thực dân đàn áp bóc lột dân lành không thích nhìn thấy tấm hình nầy”.
*/ Ý kiến riêng:
a/ Giả thử ông Ngô đình Khả thanh liêm, khi bị biếm chức thì người con cả là Ngô đình Khôi nhờ hưởng tập ấm nên đã làm quan chức lớn và cũng là nghĩa tế của Thượng thư Nguyễn hữu Bài, một nhân vật Thiên Chúa giáo quyền nghiêng một cõi, không lẻ quyền uy và giàu sang như thế mà để cha me, em út nghèo khổ. Vả lại khoảng thời gian nầy thì ông Thục đang học tại chủng viện , nếu nghèo e khó lòng vào học chủng viện,
c/ Ngược thời gian, việc chụp hình thời ấy không dành cho dân dã. Ngay cả những hào phú, vương quyền cũng cần lắm mới đụng tới “phó nhòm”, vậy ông Ngô đình Khả chụp để làm gì mà cho vợ con ăn mặc như thế, nếu không dùng để thay lời nói hầu bọn thực dân Pháp mủi lòng cảm động mà hạ cố với kẻ nô bộc được nhờ!
d/ Ông Minh Võ nói trong thời gian ông Ngô đình Khả bị biếm mất quyền lực thì gia đình ông nầy sống bằng nghề nông, nhưng ở đâu, diện tích canh tác bao nhiêu ?
2/ Ông Minh Võ cho biết trong DVD có hình “người mẹ đang vạch vú cho con bú” vì tham gia bỏ phiếu (nguyên văn đoạn tả chân của ông Minh Võ chứng minh người dân tích cực theo ông Diệm). Nếu theo lập luận nầy thì Việt cộng chắc cũng được người dân ủng hộ, và chính quyền do chúng ngụy tạo qua cái gọi là bỏ phiếu đã là dân chủ rồi? Bọn thảo khấu mang mặt nạ dân chủ thường có hành tích giống nhau.
Để tạm chấm dứt, qua phần khác, chúng tôi kính mời quý vị nhận diện ông Ngô đình Khả là cha của các ông “hét ra lửa, mữa ra khói”. Khét tiếng bạo chúa là Thục Diệm Nhu, Cẩn:
*- / Ngô Đình Khả từng làm võ quan từ triều Đồng Khánh, theo Nguyễn Thân một người hợp tác với chính phủ Bảo hộ (thuộc Pháp) đàn áp các phong trào chống Pháp như nhóm Văn Thân của ngự sử Phan Đình Phùng ở Nghệ An và Hà Tĩnh (Ngô Đình Khả Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)
*-/ Tháng 6-1895: Ngô đình Khả theo Nguyễn Thân đi đánh dẹp tổ-chức “Văn Thân” của Phan Đình Phùng ở vùng Hà-Tĩnh/Nghệ-An. Tháng 12-1895: Ngự-sử Phan Đình Phùng từ-trần, Ngô Đình Khả cho đào mộ Phan Đình Phùng, đốt xác, trộn tro với thuốc bắn xuống sông La cho mất dấu tích (Trích từ “Huế và Ngô Gia” của Hoàng Long hải)
*-/ “Nếu hoạt-động của hai em tôi được chứng-tỏ là có hại cho quyền-lợi của nước Pháp, thì – với tư-cách của một giám-mục, của một người An-Nam, và với tư-cách là người con của một gia-đình mà phụ-thân tôi (Ngô Đình Khả) đã nhiều lần liều mạng sống cho nước Pháp trong các cuộc hành-quân mà cha tôi đã cầm đầu dưới quyền Nguyễn Thân, chống lại các kẻ nổi loạn do Phan Đình Phùng chỉ-huy, tại Nghệ-An và Hà-Tịnh – tôi, tự đáy lòng, không chấp-nhận (hoạt-động của các em tôi)...(thư của Ngô đình Thục Giám-Mục Vĩnh-Long, gửi cho Toàn-Quyền Jean Decoux vào mùa hè năm 1944)
*-/ Sau đây là nguyên nhân có câu “Đày vua, không Khả”:
“ Thành-tích đánh giết các nhà ái-quốc chống Pháp (một cách độc-địa, hèn-hạ như trên) thì bọn thực-dân cũng như dân-chúng đã thấy rõ-ràng. Còn về thành-tích do-thám phá-hoại nội-tình triều-đình Việt-Nam thì sao?
Ông Ngô Đình Khả được Pháp phong chức "Tổng-Quản Cấm-Thành" tức là Cảnh-Sát Công-An Đại-Nội. Trong một cuộc họp tại Tòa Khâm-Sứ Pháp vào lúc 4:15 chiều ngày 14-8-1906, có mời các Thượng-Thư Bộ Lại, Bộ Lễ, Bộ Binh, Bộ Hộ, Bộ Hình, và Bộ Công của triều-đình Việt Nam tham-dự, tài-liệu của Pháp có ghi:
"Ngài Thượng-Thư Bộ Lại lưu ý là ông Ngô Đình Khả, chỉ-huy Thị-Vệ, đảm-trách tổng-cai-quản hoàng-cung, sẽ phải được mời tham-dự, để ông ấy cung-cấp tất cả các tin-tức tài-liệu liên-quan đến các nhân-vật kia, mà ông ta hiểu-biết tận-tường hơn bất-cứ người nào khác..."
Nhất cử nhất động của Vua Thành-Thái đều bị ông Ngô Đình Khả theo-dõi, ghi-nhận, và báo-cáo lên quan thầy Pháp.
Nếu Pháp đày Vua Thành-Thái (ra khỏi hoàng-thành) thì ông Khả sẽ mất hoàn-cảnh và cơ-hội rình-rập vị vua yêu nước này, để lập-công với chủ (như Giám-Mục Ngô Đình Thục sau này đã kể công). (lexuannhuan.tripod.com/NgoDinhDiem.html)
Qua những phần khác trong bài viết thì cũng chỉ lập lại những gì có nơi trang giới thiệu. Vì vậy, xin gộp chung và xin có chút ý kiến như sau:
a/ Cái gian xảo gian xảo là đồng hóa bạo chúa Ngô triều và Anh Linh Tử Sĩ đã hy sinh vì Chính Nghĩa Dân Tộc .
Xin xác định rằng cái chết của anh em ông Ngô đình Diệm là cái chết “gieo nhân gặt quả”. Tham vọng dựng Ngô triều, anh em ông Ngô đình Diệm đã nhúng vào biết bao nhiêu tội ác. Nếu tính mỗi con người là là một sinh mạng, và giá trị sự sống như nhau thì tỷ lệ một cái chết cá nhân trong Ngô triều đổi lấy bao nhiêu ngàn người dân? Mật vụ, thủ tiêu, vu cáo, chín hầm…,đã từng là vũ khí xây dựng ngai vàng cho của Ngô triều! Món nợ máu nhà Ngô vay người dân chẳng đã dần dần báo ứng đó sao? Tại sao cũng anh em nhà ông Ngô Đình Diệm mà chết bất đắc kỳ tử chỉ dành cho gia đình ông Ngô đình Nhu, còn gia đình ông Ngô đình Luyện thì bình an. Lúc đương thời người dân kinh hoàng với vợ chồng ông Ngô đình Nhu, còn gia đình ông Ngô đình Luyện không vướng hận thù, nếu không muốn nói ông Ngô đình Luyện hiền lành và không gây oán hận với người dân Miền Nam. Thật là “Thiên Võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu!”.
Những kẻ suy tôn nhà Ngô, kêu oan cho ba anh em ông Diệm, ông Nhu, ông Cẩn có biết chỉ riêng tại miền Trung thôi, số nạn nhân đã bị Ngô tirều giết chết hơn ba trăm ngàn người (300.000) :” Số người mà tại Thừa Thiên, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Qui Nhơn và Khánh Hòa ... đã bị cán bộ Cần Lao giết, vì vu cho là Cộng Sản, phá hoại chế độ... đã được kiểm kê vào các năm 1964 - 65 là 300.000 (ba trăm ngàn) người! Hơn ba trăm ngàn người bị chết oan, để rồi chỉ có một mình Cẩn ở miền Trung đền tội, thật là điều bất công cùng cực!.(trích từ đảng cần lao của Chu Bằng Lĩnh132. 133, 134 )
b/ Tiếng kêu của loài cú sau khi rĩa được thịt người lại còn đòi nạn nhân hoặc con cháu nạn nhân vinh danh tên đồ tể thì thật oái ăm! Nhưng con cú là con vật, chúng rĩa xác người để sống, còn Ngô triều xây uy quyền trên xác đồng bào!
c/ Ông Ngô Đình Diệm là nhà lãnh đạo ư? Ông Ngô Đình Diệm nhờ vào tập ấm, nên có điều kiện vào quan trường. Vì theo đuổi giấc mơ quyền lực nên ông Ngô đình Diệm đã từng phủ lạy ông Cường Để vì tin rằng ông Cường Để sẽ được phát xít Nhật đẩy lên ghế làm vua. Đến khi biết Nhật chẳng thí cho ông Cường Để chút xơ múi gì, thì ông Ngô đình Diệm quay sang bái lạy ông Bảo Đại. “Trung thần bật sự nhị quân” (Tôi trung không thờ hai chúa), nếu ông Ngô đình Diệm là bậc chính nhân, không lẻ ông Ngô đình Diệm không biết sự liêm sĩ của kẻ sĩ? Trên đường bôn ba mưu bá đồ vương, ông Ngô đình Diệm hết chầu hầu tòa thánh Vatican, đến chực hầu hồng y Spellmen. Khi cờ đến tay, bắt chước cộng sản, cũng nhân danh quyền lợi Quốc gia Dân tộc để quy tụ những anh tài của đất nước, khi đã vững vàng nghiệp đế thì ám sát thủ tiêu, tù đày gây biết bao máu lệ oan khốc, Song song với bàn tay máu là chiếc gậy chăn dắt. Chế độ Ngô triều một mặt sát hại, hủy diệt tinh hoa dân tộc, mặt khác đào tạo nên nhóm hèn thần để từ đó biến thành hung thần, lùa toàn dân vào con đường hèn hóa. Nhân tài bị khiếm rụng là hậu quả của chế độ Ngô triều tham tàn. Do tham vọng quyền lực ông Ngô đình Diệm phải “lê gót” thì con đường hèn mạt đóchẳng có gì để phải suy tôn.
Đất nước vẫn tiếp tục sản sinh ra những người con ưu tú. Những người con của Mẹ Việt Nam đang là những nhân vật lãnh đạo ở những quốc gia họ cư ngụ trên rất nhiều địa hạt. Trong nước, những danh nhân dũng liệt vẫn anh hùng đang mưu lược đương đầu với bạo quyền cộng sản, dành quyền sống cho dân tộc. Bậc lão niên thì có Cụ Thích Quảng Độ, Đệ Tứ Tăng Thống GHPGVNTN, cụ Lê Quang Liêm lãnh đạo Giáo Hội Phật giáo Hòa Hảo, trẻ hơn một chút thì có BS Nguyễn Đan Quế, Linh mục Nguyễn văn Lý, Linh Mục Chơn Tín, ông Hà Sĩ Phu, trung niên thì có Luật Sư Cù Huy Hà Vũ, Đỗ Phương Nam và mới đây có Việt Khang. Từ thử thách với gian nguy họ sẽ trở thành nhà Lãnh đạo chính danh chứ không núp vào vạt áo ngoại nhân như Ng.ô đình Diệm.
Hãy nghe Giám mục Ngô đình Thục kể về an hem dòng họ Ngô đình với thực dân Pháp:” “Tôi nêu ra điều này khi xét thấy rằng phụ-thân tôi (Ngô Đình Khả) đã từng được vinh-dự phục-vụ nước Pháp dù sinh-mạng bị hiểm-nguy, và khi xét đến quá-trình lâu dài của các em tôi (Khôi, Nhu), một quá-trình được hình-thành bằng lòng tận-tụy vô-bờ của các em tôi đối với nước Pháp, mà không sợ phải hy-sinh mạng sống của mình cho nước Pháp...”
Hãy nghe ông Cao thế Dung một tín đồ Thiến Chúa giao nhận định:” Ông Diệm dung dưỡng gián điệp Việt Cộng nhưng lại triệt hạ ba lực lượng chống Cộng (Source: Việt Nam Ba Mươi Năm Máu Lửa, trang 480-497, 1991)
Đề nghị các ông Minh Võ, Trần phong Vũ hai người làm hoạt náo viên giới thiệu DVD, cùng với ông Trần Quang tác giả DVD nầy nên có thêm tài liệu “100 kẻ Bạo ngược độc ác và Độc tài nhất trong Lịch sử nhân loại của Nigel Cawthorne” trong đó có tên lãnh tụ anh mình đầy những máu dân lành Ngô đình Diệm của các ông đấy.
d/ Cái lưu manh nhất, là Minh Võ gân cổ ca tụng kẻ làm ra cái DVD nầy là một Phật Tử.! Tôi nhớ khi còn trong trại tù cộng sản, những tên đê hèn làm tay sai cho giặc cộng làm antenna, làm trật tự thi đua như Thiếu tá Nguyễn xuân Tùng đã từng là Giám đốc chương trình Ky tô hữu bang tầng AM.1190 phát thanh về ban đêm (bạn của ông Trần phong Vũ chủ nhiệm Nguyệt san Diễn đàn giáo Dân), thậm chí đánh chết bạn đồng tù và cũng từng là chiến hữu chung chiến hào như giáo dân Thiên Chúa giáo Bùi đình Thi, họ là Sĩ quan đấy, họ là giáo dân Thiên Chúa giáo đấy. Thế thì đừng bắt chước Liên Thành tự xưng Phật tử, dùng trò xảo thuật bỉ ổi lấy danh nghĩa Phật tử để tuyên dương bạo chúa. Trò chơi nầy vừa hèn, vừa ngớ ngẩn, tồi lắm, đáng khinh lắm. Nếu ông Ngô Đình Diệm là chímh nhân, là lãnh tụ kiệt xuất thật thì cần gì phải là kê khai tác giả theo đạo nào! Khi nói tác giả làm bộ phim để gọi là vinh danh ông Ngô đình Diệm là một Phật tử thì hai ông Minh Võ và Trần Phong Vũ đã trực tiếp xác nhận chế độ của ông Ngô đình Diệm là chế độ đã gây tội ác với Phật giáo rồi!.
Tự xưng là Phật tử mà không biết tôn giáo mình bị kẻ thù hung hản kỳ thị, rắp tâm tiêu diệt? Bằng chứng à? Đạo dụ số 10 đó, đọc đi!, dân số Thiên chúa giáo chiếm tỷ lệ khoảng trên dưới 15% mà có đến hai Nha Tuyên Úy (Tin Lành và Thiên Chúa giáo La mã), còn Phật giáo chiếm tỷ lệ bao nhiêu nhưng tại sao không có Nha Tuyên Úy? Chương trình phát thanh trên các đài phát thanh Quốc gia đến địa phương, Phật Giáo có được không? Hay một năm chỉ được vài giờ trong ngày đại lễ Phật đản mà còn phải tùy theo chỉ thị từ cấp trung ương? Tại sao lễ ngân khánh của ông Giám Mục Ngô đình Thục thì cờ quạt Vatican treo nghênh ngang. Còn đại lễ Phật đản thì cấm? Tại sao chế độ gia đình trị mở cuộc hành quân đồng loạt không phải tấn công cộng sản mà tấn công chùa , bắt bỏ tù những Sư sãi, học sinh, ông già bà lão trong tay không tất sắc rồi quẳng súng vào chùa đổ vấy cho Phật giáo là cộng sản? Phật tử gì mà kỳ quái thế, nếu không phải là loại Phật tử Cân lao như Lê trọng Quát, Cao xuân Vỹ, Nguyễn ngọc Lễ hay như Phât tử Liên Thành vì tiền mà đem cả danh dự cá nhân lẫn dòng họ ra đánh đổi.
Tên Cần Lao giả danh Phật tử Trần Quang và Cân Lao Minh Võ, ngụy trí thức giáo đồ Thiên Chúa Trần phong Vũ hãy nghe:” Đảng Cần Lao của Cẩn càng phát triển thì sự khủng bố đối với Phật Giáo miền Trung và đối với các Đảng Quốc Gia càng ác liệt ” (Chu Bằng Lĩnh - Đảng Cần lao trang 132. 133, 134)
Chuyện trò với hai nhà trí thức Thiên Chúa Giáo Minh Võ và Trần Phong Vũ như thế cũng tạm đủ. Chúng tôi sẽ trở lại vấn đề nầy khi có dịp. Tạm chia tay với ông Minh Võ chuyên viên xáo bài ba lá. Nhưng chúng tôi quá tiếc khi nhận diện được ông Trần phong Vũ, một người mà cá nhân chúng tôi nghĩ rằng ông đang ngồi trên ghế nhân sĩ Thiên Chúa Giáo và ông sẽ làm những gì cần phải làm cho lịch sử Thập Giá bớt màu máu và lưỡi gươm sắc cạnh như Linh Mục TRẦN TAM TỈNH Viện sĩ viện hàn lâm Hoàng Gia Canada, Giáo sư Đại học Laval tỉnh Quebec - Canada) đã nói. Nhưng hôm nay tên ngụy trí thức Thiên Chúa giáo đã tự làm rơi chiếc nạ.
Trần Việt
From: Dr Nguyen Thi Thanh <dr.thanh101@gmail.com>
To: chinhnghia@yahoogroups.com; DDDT <diendandantoc@yahoogroups.com>; daploisongnui <Daploisongnui@yahoogroups.com>
Cc: Ts Hong Linh <honamtran5@yahoo.fr>; "ChinhNghiaViet@yahoogroups.com" <ChinhNghiaViet@yahoogroups.com>; "thaoluan9@yahoogroups.com" <thaoluan9@yahoogroups.com>; "diendanviahe@yahoogroups.com" <diendanviahe@yahoogroups.com>; Diendanviahe <diendanviahe2@yahoogroups.com>; "doquangnc@gmail.com" <doquangnc@gmail.com>; Thuan Do <dothuan@sbcglobal.net>; "backydicu@gmail.com" <backydicu@gmail.com>; "nhu.khong@yahoo.com" <nhu.khong@yahoo.com>; "trantu60@yahoo.com" <trantu60@yahoo.com>; "theothiendao@yahoo.com" <theothiendao@yahoo.com>; "butvang.golden@gmail.com" <butvang.golden@gmail.com>; "mailoan74@yahoo.com" <mailoan74@yahoo.com>; "cahat56@gmail.com" <cahat56@gmail.com>; "duyendangtrinh@yahoo.com" <duyendangtrinh@yahoo.com>; "qtran@ec.rr.com" <qtran@ec.rr.com>; "nguyendinhhoaiviet@yahoo.com" <nguyendinhhoaiviet@yahoo.com>; "hoacucvang195973@yahoo.com" <hoacucvang195973@yahoo.com>; "chetrunghieu@gmail.com" <chetrunghieu@gmail.com>; "bacnguyen6@yahoo.com" <bacnguyen6@yahoo.com>; "chaulinhvu@yahoo.com" <chaulinhvu@yahoo.com>; Bdqphuonghung Nguyen <bdqnguyenphuonghung@yahoo.com>; "babon520xm@yahoo.com" <babon520xm@yahoo.com>; "lytranlenguyen75@yahoo.fr" <lytranlenguyen75@yahoo.fr>; "tieudze007@yahoo.com" <tieudze007@yahoo.com>; "minhthu54@gmail.com" <minhthu54@gmail.com>; "nguyenkhacanhtam@gmail.com" <nguyenkhacanhtam@gmail.com>; "dao_nguyen_1960@yahoo.com" <dao_nguyen_1960@yahoo.com>; Fanxico Tran <vneagle_11@yahoo.com>; Anh Pham <phamanh44@yahoo.com>; "AllReligions@Religions.com" <AllReligions@religions.com>; "gopgionews@yahoo.com" <gopgionews@yahoo.com>; "tranquangdieu@hotmail.com" <tranquangdieu@hotmail.com>; "tranvantam75@gmail.com" <tranvantam75@gmail.com>; "michaeltran_1tran@yahoo.com" <michaeltran_1tran@yahoo.com>; "newsaigonsd@yahoo.com" <newsaigonsd@yahoo.com>; tuonggiang TN <tuonggiangtn@hotmail.com>; Luu Vu <luuvu44@yahoo.com>; Lan Luong <luonglan@hotmail.de>
Sent: Saturday, May 19, 2012 8:53 PM
Subject: Re: (CHÍNH NGHĨA): Re: Ngô Đình Nhu và Chính Đề VN của Tiên Sinh TS Phạm Văn Lưu
Hãy nghe Trưng Trắc lên tiêng:
TS Hồng Lĩnh Hồ Nam Trân nói đúng.
2012/5/19 Hoang Thuc An <hoangthucan@gmail.com>
Biết ông Ts Hong Linh <honamtran5@yahoo.fr> là một con chiên nên tôi không ngạc nhiên, hay khó chịu về vài lời không thanh lắm của ông, vì tất cả các diễn đàn đã quen với loại văn hóa Đắc Lộ của các ngài lâu rồi.
Nhưng xin ông đừng quên rằng cuộc chính biến 1963 là cuộc vận động của cả dân và quân toàn quốc, trong đó có sự đồng tâm của đa số người anh em Thiên Chúa Giáo, hãy đọc Thập giá và lưỡi gươm của Linh mục, Giáo sư, Viện sĩ Trần Tam Tỉnh, và thái độ của LM Viện trưởng Đại học Huế Cao Văn Luận thì biết. Và đây là lời kể của một nhân chứng sau biến cố lịch sử ấy: Tin Cách Mạng thành công vào sáng 2.11.1963 được loan trên đài Phát Thanh Sài Gòn làm cho quốc dân mừng rỡ kéo nhau ra đường bày tỏ niềm vui. Tại Sài Gòn, các con đường như Lê Lợi, Lê Thánh Tông, Gia Long, Công Lý và Pasteur người đổ ra tràn ngập. Họ đổ xô về phía dinh Gia Long. Họ leo tường vào dinh. Họ leo lên xe thiết giáp, ôm chầm lấy các quân nhân. Họ nô nức reo hò. Dân chúng thủ đô biểu lộ sự vui mừng trong suốt ngày hôm ấy và trong hai ngày kế tiếp.
hta.
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment