Chào nhau giữa đường mùa xuân
CÒN CÁI LAI QUẦN CŨNG
CẠP....!!!
Với tất cả niềm tin sắt son và bất tử chúng ta
xem nhà tù là nơi ngủ trưa, đồn công an là nơi đấu tranh, tòa án là nơi khẳng
định chính nghĩa, đồng đội là nơi sưởi ấm, thế giới tự do là nơi ủng hộ, và
ngày mai chính là bây giờ...
Trần Quốc Việt (Danlambao) - Tư tưởng và tấm lòng vạch ra con đường
đấu tranh trên bản đồ lương tâm của chúng ta. Những nẻo đường riêng tư như vô
vàn những dòng suối nhỏ tụ về bên nhau để cùng nhau mở con đường chung đến mùa
xuân trường tồn của dân tộc - mùa xuân tự do, dân chủ và phẩm giá con người.
Chúng ta lên đường sau khi phá tan bức tường sợ
hãi đã kìm hãm cuộc sống tinh thần và nhân phẩm của mình. Từ đấy, theo ngọn hải
đăng tự do chiếu sáng trong lòng, chúng ta lên đường. Đường đi muôn trùng khó
khăn nguy hiểm nhưng chúng ta vẫn đi dù giữa đêm trường hay trong mưa bão để
tiến về tương lai.
Kẻ trước người sau đi
mãi không ngừng. Niềm tin về chính nghĩa là hành trang duy nhất mỗi người mang
theo. Những bước chân đi mãi từ thế hệ này sang thế hệ khác đã tạo thành con
đường đi bền bỉ đến tương lai tươi sáng của quê hương. Thế hệ trước nhường bước
chân mở đường tiếp cho thế hệ sau. Đầu xanh và đầu bạc đồng hành trên đường
thiên lý vì những thế hệ tương lai và vì sự sinh tồn của Việt Nam.
Với tất cả niềm tin sắt
son và bất tử chúng ta xem nhà tù là nơi ngủ trưa, đồn công an là nơi đấu
tranh, tòa án là nơi khẳng định chính nghĩa, đồng đội là nơi sưởi ấm, thế giới
tự do là nơi ủng hộ, và ngày mai chính là bây giờ.
Chúng ta đi không ngừng.
Chúng ta phải đi từ mùa xuân này đến mùa xuân khác vì chúng ta nhận thức rằng
mất tự do và nhân phẩm tất cả cuộc đời của tất cả các công dân và dân tộc chỉ
là mùa đông vô tận.
Hôm nay những hoa cúc,
hoa mai nở dọc hai bên đường để đón xuân về. Tình xuân cũng đượm nồng trong
lòng những người đấu tranh đang đi trên đường. Chúng ta dừng lại ngắm những đóa
hoa xuân vàng tươi và chào xuân về. Trước thềm xuân chúng ta chào đồng đội và
chúc cho nhau niềm tin và can đảm - vũ khí của những người đi mở đường.
Từ trên đỉnh cao của mùa
xuân, chúng ta tự hào ngoái nhìn lại những núi cao và thác dữ chúng ta đã vượt
qua và cùng nhau tưởng niệm những đồng đội đã khuất, và nhớ về những đồng đội
đang khắc khoải trong tù, và nhớ những đồng đội phải bỏ cuộc.
Hoa cúc và hoa mai vàng
rực lên trong ánh nắng mùa xuân như thúc giục chúng ta - những người đi gieo
hạt mùa xuân cho dân tộc-đứng lên, xốc lại hành trang để tiếp tục lên đường.
Chúng ta hãy đi, đi mãi cho đến ngày hoa xuân tự do nở suốt bốn mùa trên khắp quê
hương thân yêu.
Con đường dân tộc
Nguyên Anh (Danlambao) - Ngày đầu năm là ngày mà
mọi người Việt Nam luôn xem trọng, kiêng cử để có một năm mới an lành, tấn tài tấn
lộc… Thế nhưng đâu đó vẫn còn có âm vang của các con người chỉ vì cất
tiếng nói yêu nước thương nòi đã bị một cái nhà cầm quyền khốn nạn chụp mũ bằng
những án tù oan vô lý, họ cũng là con người như chúng ta, Nguyễn Văn Hải, Minh
Hạnh, Việt Khang, Nguyễn Văn Lý đang đón xuân trong chốn ngục tù… Chỉ vì
họ đã kém may mắn sinh ra và sống trong một đất nước cộng sản.
Thế nhưng chúng ta hãy
cùng xem lại họ có còn là cộng sản không? Chỉ có những kẻ mù quáng do hưởng
nhiều đặc quyền đặc lợi do nhà cầm quyền ban phát mới nhắm mắt bịt tai cho rằng
Việt Nam là một quốc gia XHCN, một nợi đáng sống, đáng tự hào (!)
Việt Nam đã không còn là
một quốc gia cộng sản từ khi Nguyễn văn Linh lo sợ phong trào sụp đổ mô hình
các nước cộng sản Đông Âu cho nên đã hô hào đổi mới công nhận nền kinh tế thị
trường đa thành phần, và những kẻ kế thừa như Nguyễn Phú Trọng hôm nay vô cùng
lúng túng vì đang cai trị một đất nước theo đường lối tư bản nhưng còn cố giữ
cái khẩu hiệu nhằm tranh giành quyền lực cho nên phải suy nghĩ, tìm tòi và sáng
chế ra cái từ: “Kinh tế thị trường-định hướng XHCN!”
Đó chỉ là một khẩu hiệu
phét lác và đảng cộng sản giống một tên nài đang cỡi trên lưng con ngựa bất
kham. Cộng sản là kẻ thù của kinh tế thị trường, có thị trường là không có cộng
sản!
Việt Nam là một nơi đáng
sống?
Vâng rất đúng vì những
quốc gia khác có gì Việt Nam có đó, từ chiếc Mercedes cho đến Audi, từ cái
iphone cho đến ipad chúng ta có kém gì thế giới, thậm chí nước Việt Nam còn có
những tư bản đỏ giàu nứt đố đổ vách tuy nhiên đồng tiền chúng kiếm được không
phải bằng sức lực mồ hôi hay chất xám mà do chúng câu kết lẫn nhau để làm giàu
trên đầu trên cổ dân tộc và tuy Việt Nam có giá xăng điện ngang bằng và cao hơn
nước Mỹ thế nhưng người lao động Việt Nam là một dân tộc được xếp loại nghèo
gần cuối bảng thế giới với mức lương chết đói ấy vậy mà chúng ta vẫn không nhận
ra…
Một quốc gia đáng tự
hào, tự hào quá đi chứ, từ những trang lịch sử đã được bọn tuyên giáo nhưng lại
chỉ toàn tuyên láo xào nấu, từ ông lãnh tụ sát thủ giết người như ngóe cho đến
bọn đàn em bên dưới, ai cũng có cái quá khứ vẻ vang và hào hùng, nhờ đó dân tộc
chúng ta đã và đang bị giặc Tàu xâm lấn từng ngày từng giờ và mới đây nhất cuộc
tập trận của chúng tại Hoàng Sa.
Như ngầm răn đe sẽ dùng
vũ lực mạnh để nuốt trọn vùng biển Việt Nam do chúng đã nắm thóp các tên lảnh
đạo bạc nhược Việt Nam và cái công hàm của tên tội đồ dân tộc Phạm Văn Đồng ký
năm nào…
Chưa hết chúng còn dương
đông kích tây, một mặt chúng ba tăng và cổ súy cho tên láng giềng sát nách thủ
lĩnh đảng đối lập Cứu nguy dân tộc Sam Rainy của Campuchia đang ra sức bài Việt
trên đất chùa tháp và hứa hẹn sẽ có một trận chiến nữa sẽ xảy ra giữa hai đất
nước, một thế hệ sẽ hy sinh vô ích cho chủ nghĩa CS một cách lãng phí.
Và lúc đó nước Việt Nam
sẽ suy yếu và kiệt quệ…
Nền kinh tế Việt Nam suy
thoái nhiều năm liền bất chấp sự phát ngôn vô trách nhiệm của người đứng đầu là
Nguyễn Tấn Dũng (tăng 5%) và số tiền mới đây xin viện trợ đã mau chóng bốc hơi
sau khi đầu tư vào các công trình vô bổ hoặc nếu có ích thì cũng không minh
bạch công khai, người lao động thất nghiệp nhiều khắp xã hội và vấn nạn đó
không thể nào giải quyết bằng cách kêu gọi đầu tư FDI với các tên điếm đàng
quốc tế và càng làm cho đội ngũ công nhân thêm thấm thía với điều 4 hiến pháp
sửa đổi (giai cấp công nhân làm chủ đạo).
Những bất cập đó cho
thấy mô hình cộng sản tại Việt Nam đã hoàn toàn bế tắc, những người lãnh đạo
chỉ mong được ngồi yên vơ vét cho đầy túi tham không đáy của mình mặc kệ đời
sống người dân, nhắm mắt trước chủ quyền quốc gia và những khái niệm dân chủ,
nhân quyền chỉ là nói cho qua khi bị truy vấn trước cộng đồng quốc tế.
Đã đến lúc chủ nghĩa
cộng sản bị diệt vong!
Năm 2013 là năm đánh dấu
sự ra đời và trưởng thành của các phong trào xã hội dân sự, điều đó rất tốt
nhưng vẫn chưa đủ để đánh đổ chủ nghĩa cộng sản, họ vẫn điềm nhiên tại vị khi
trong tay nắm quyền sinh sát toàn dân với lực lượng vũ trang và những hành vi
vi phạm pháp luật.
Năm 2014 cần có những
đảng phái đối lập ra đời kết hợp cùng các phong trào dân sự liên minh thành mặt
trận với quân số áp đảo thì đảng cộng sản Việt Nam sẽ bị đào thải mau chóng.
Hãy suy nghĩ với số lượng
3 triệu đảng viên và gấp 3 lần người ủng hộ, cộng sản vẫn chỉ có 9 triệu người
tin theo, trong một dân tộc 90 triệu dân thì vẫn còn 81 triệu người không đảng
và chỉ cần phân nữa con số dân tộc đồng thuận thì không còn có lý do gì để cộng
sản mặc tình thao túng trên đầu trên cổ dân tộc…
Nhiều bài viết đã cổ xúy
cho vấn đề hòa hợp hòa giải với người cộng sản nhưng rất tiếc cơ hội đó đã vuột
mất nhiều lần và bây giờ thì không còn ai tin tưởng và chấp nhận hòa hợp
hòa giải khi những đau thương quá khứ chất ngất như núi, và chắc chắn một điều
khi một thể chế khác nắm quyền thành thì đảng cộng sản sẽ không còn tồn tại.
Một quốc gia phi cộng
sản mới là con đường quang minh chính đáng mà toàn dân tộc nên lựa chọn. Khi đó
các giá trị mà đảng cộng sản Việt Nam đã làm mai một, đánh tráo hôm nay sẽ trở
về lại trên quê hương Việt Nam yêu dấu, một xã hội nhân bản yêu thương đồng
loại, một quốc gia cứng rắn trước kẻ thù chỉ có thể là một Quốc Gia Việt Nam
Cộng Hòa.
Không còn con đường nào
khác, và không một thể chế nào có thể ganh đua vì sự thật luôn chói lọi như ánh
mặt trời…
Hãy nhìn nhận thật rõ
con đường chúng ta đi…
Nhà cầm quyền CSVN bị áp lực
mạnh về nhân quyền
GENEVA (NV) - Nhà cầm quyền CSVN
đang đối diện với áp lực rất mạnh về nhân quyền chưa từng có do chính người
Việt Nam mở chiến dịch tố cáo ngay tại Liên Hiệp Quốc.
Nhiều tổ chức khác nhau,
cả trong và ngoài Việt Nam, hiện đang có mặt ở Âu châu và sẽ đến trụ sở Liên
Hiệp Quốc tại Geneva, Thụy Sĩ, phơi bày thực trạng nhân quyền tại Việt Nam hiện
đang tồi tệ, trái ngược hoàn toàn với những gì được chế độ vẽ vời và tuyên
truyền.
Ngày 5/2/2014 tới đây,
đại diện nhà cầm quyền Việt Nam, hội viên Liên Hiệp Quốc và thành viên Hội đồng
Nhân Quyền LHQ, sẽ phải trình bày bản báo cáo định kỳ 4 năm một lần gọi là“Báo
cáo kiểm điểm định kỳ phổ quát” (Universal Periodic Review gọi tắt là
UPR) trước Hội Đồng Nhân Quyền LHQ.
Logo một số tổ chức tham
gia vận động nhân quyền cho Việt Nam sẽ tới trụ sở LHQ ở Geneva, Thụy Sĩ, nhân
dịp nhà cầm quyền CSVN báo cáo định kỳ 4 năm một lần vào ngày 5/2/2014 tới đây.
(Hình: MLBVN)
Ở những lần báo cáo
trước của Hà Nội, hầu như chỉ có các tổ chức quốc tế vận động dư luận và Hội
đồng Nhân quyền, trình bày sự thật về tình hình nhân quyền Việt Nam không hề
cải thiện như CSVN báo cáo. Đặc biệt lần này, các tổ chức, cá nhân người Việt
Nam ở hải ngoại cũng như những người đến từ Việt Nam sẽ đến Geneva để đích thân
nói lên thực trạng nhân quyền Việt Nam.
Đây là nỗ lực đầu tiên
được các tổ chức dân sự của cộng đồng người Việt hải ngoại và các tổ chức dân
sự trong nước phối hợp hành động. Như vậy, chế độ Hà Nội không chỉ đối diện với
sự tố cáo của các tổ chức quốc tế là những người bên ngoài, mà sẽ phải đối diện
với chính sự tố cáo của người Việt Nam, trong đó có nhiều người là nhân chứng
sống đến từ nước Việt Nam.
Cho lần báo cáo định kỳ
của CSVN sắp diễn ra chỉ một tuần lễ nữa, Văn phòng Cao Ủy Nhân Quyền của Liên
Hiệp Quốc (OHCHR) và một số tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế đã mời một số tổ
chức vận động nhân quyền trong và ngoài nước Việt Nam đến trụ sở LHQ để được
nghe những tiếng nói của những người vốn là nạn nhân của chế độ độc tài đảng trị.
* Sang Geneva vận động
Một số tổ chức sẽ có mặt
ở Geneva gồm có VOICE, Mạng lưới Blogger Việt Nam, Dân Làm Báo, Con Đường Việt
Nam, Phật Giáo Hòa Hảo Truyền thống, No-U Việt Nam, Hội Ái hữu Tù nhân Chính
trị và Tôn giáo Việt Nam, và thân nhân một số tù nhân chính trị. Tổ chức Việt
Tân cũng có một phái đoàn tham dự.
Hiện các phái đoàn này
đang đi tiếp xúc, vận động từ chính phủ và quốc hội Liên Hiệp Âu châu, các văn
phòng các nước thành viên LHQ trong Hội Đồng Nhân Quyền, và Hội đồng Nhân Quyền
LHQ. Những tuần lễ gần đây, một số tổ chức xã hội dân sự đã đến tiếp xúc với
nhiều tòa đại sứ ngoại quốc tại Hà Nội, yêu cầu họ đưa thông tin đến đại diện
nước họ tại LHQ về thực trạng nhân quyền Việt Nam.
Để chuẩn bị tham dự báo
cáo định kỳ UPR của Việt Nam ngày 5/2/2014, từ năm ngoái, một số tổ chức dân sự
của người Việt Nam đã soạn thảo các bản báo cáo tình hình nhân quyền Việt Nam,
soạn thảo bằng Anh ngữ để các nhóm làm việc về UPR của LHQ sử dụng làm căn cứ,
đánh giá tình hình nhân quyền tại Việt Nam, thay vì chỉ căn cứ vào sự tuyên truyền
một chiều của CSVN.
Một số bản báo cáo tập
trung về một mặt như tự do tôn giáo, tự do hội họp và phát biểu, tự do báo chí
và thông tin, chế độ tù đày và sự tra tấn. Qua các bằng chứng cụ thể từ các vụ
đàn áp người dân ngay trên đường phố đến những vụ bỏ tù dựa vào các điều luật
mơ hồ và đi ngược Công uốc Quốc Tế về Các Quyền Dân Sự và Chính Trị, Hội Đồng
Nhân Quyền LHQ sẽ có cơ hội nhìn vấn đề nhân quyền tại Việt Nam trung thực hơn.
Nhà cầm quyền Việt Nam
'khoe khoang' là “luôn luôn tôn trọng” nhân quyền. Nhân kỷ niệm Ngày Nhân Quyền
Quốc Tế 10/12/2013, bộ trưởng Ngoại Giao Phạm Bình Minh viết một bài phổ biến
trên trang mạng TTXVN ca ngợi rằng “nhà nước Việt Nam luôn luôn bảo vệ, thúc
đẩy quyền con người”. Thật là mỉa mai, hiện đang có hàng trăm tù nhân chính trị
và tôn giáo đang bị giam giữ rải rác trên khắp nước trong những điều kiện giam
giữ tồi tệ và sự đối xử độc ác.
Một ngày trước buổi báo
cáo định kỳ của CSVN, ngày 24/1/2014, sẽ có một cuộc hội thảo ngay tại trụ sở
LHQ với đề tài “Trách nhiệm của Việt Nam trong vai trò thành viên Hội Đồng Nhân
Quyền Liên Hiệp Quốc.” Ngoài những diễn giả thuộc nhiều tổ chức quốc tế đến từ
Mỹ và Châu Âu, còn có một số người đến từ Việt Nam.
Đại hội đồng Liên Hiệp
Quốc ngày 12/12/2013 bỏ phiếu bầu 14 nước thành viên mới của Hội đồng Nhân
quyền nhiệm kỳ 2014-2016 mà Việt Nam đã trúng cử ở khu vực Á châu vì không có
nước nào khác tranh chỗ, không phải vì Việt Nam có nhân quyền đáng ca ngợi.
TTXVN khi loan báo tin
này khoe rằng “Đây cũng là sự ghi nhận của cộng đồng quốc tế đối với những
thành tựu của Việt Nam trong việc đảm bảo ngày càng tốt hơn các quyền của người
dân trên tất cả các lĩnh vực chính trị, xã hội, kinh tế, văn hóa, giáo dục, tôn
giáo, tín ngưỡng…”
Tuần lễ trước đó, CSVN
ký vào bản “Công Ước Quốc Tế Chống Tra Tấn” của LHQ, mở đường để được vào làm
thành viên Hội Đồng Nhân Quyền. Nhưng từ đó đến nay, chưa đầy 2 tháng, đã có ít
nhất 6 người dân chết trong tay công an rồi vu cho họ “tự tử” hay chết bệnh dù
thân thể của họ đầy dấu vết tra tấn nhục hình.
Các cuộc tụ tập của
người dân hay đi thăm viếng nhau của những người bất đồng chính kiến thì bị bắt
giữ, đánh đập. Những gì diễn ra tại Việt Nam trong một khoảng thời gian ngắn
chứng minh cho thế giới thấy nhân quyền tại Việt Nam được nhà cầm quyền Việt
Nam “bảo đảm tốt hơn” ra sao. (TN)
Tuyên bố ra khỏi đảng của ông
Đặng Xương Hùng
Đặng Xương Hùng - Nhưng bất
chấp, đảng vẫn tiếp tục sao chép - hoặc bị ép buộc tuân theo láng giềng tàn ác
phương Bắc: chủ nghĩa Mác - Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh.
Gần đây những bí mật của ông
Hồ Chí Minh đã bị phơi bày. Chúng tôi, hầu hết là đảng viên, vẫn thường vui vẻ
đùa cợt có những bài vè chế giễu, nhưng rất đúng về nhân vật này. Ông Hồ Chí
Minh đã bị nghi ngờ là một người Trung quốc, có tên là Hồ Tập Chương, do Quốc
tế cộng sản dựng lên, thay thế cho Nguyễn Ái Quốc, người đã chết năm 1932.
Mọi niềm tin đã bị đánh cắp. Tôi
tuyên bố ra khỏi đảng...
*
Kính gửi : Văn phòng Đảng ủy Bộ Ngoại giao.
Tôi tên là Đặng Xương Hùng
Sinh ngày 13/9/1961
Vào đảng ngày 28/2/1986
Tôi viết thư này để thông báo tôi từ bỏ đảng
Cộng sản Việt Nam.
Tôi đã từng hy vọng cùng với những diễn biến
mới đây, đảng Cộng sản Việt Nam sẽ chấp nhận bỏ điều 4 trong Hiến pháp, chấp
nhận một sự cởi mở dù là nhỏ trong chính trị, để đưa đất nước ra khỏi vòng luẩn
quẩn. Áp dụng một chế độ như Ông Lý Quang Diệu đã làm ở Singapore.
Đấy cũng là hy vọng chung của đông đảo người
dân Việt Nam.
Nhưng bất chấp, đảng vẫn tiếp tục sao chép -
hoặc bị ép buộc tuân theo láng giềng tàn ác phương Bắc: chủ nghĩa Mác - Lê nin
và tư tưởng Hồ Chí Minh.
Gần đây những bí mật của ông Hồ Chí Minh đã bị
phơi bày. Chúng tôi, hầu hết là đảng viên, vẫn thường vui vẻ đùa cợt có những
bài vè chế giễu, nhưng rất đúng về nhân vật này. Ông Hồ Chí Minh đã bị nghi ngờ
là một người Trung quốc, có tên là Hồ Tập Chương, do Quốc tế cộng sản dựng lên,
thay thế cho Nguyễn Ái Quốc, người đã chết năm 1932.
Mọi niềm tin đã bị đánh cắp. Tôi tuyên bố ra
khỏi đảng.
Ngày 5/12/2013
Đặng Xương Hùng
https://www.facebook.com/notes/dang-xuong-hung/tuy%C3%AAn-b%E1%BB%91-ra-kh%E1%BB%8Fi-%C4%91%E1%BA%A3ng/10202225848681151
_______________________
Đọc thêm (bài đã đăng):
- Thư ngỏ gửi các bạn tham dự Phiên họp Kiểm
điểm định kỳ toàn cầu về nhân quyền ở Việt Nam diễn ra vào ngày 5/2/2014 tại
Genève - Thụy sĩ
http://danlambaovn.blogspot.com/2014/01/thu-ngo-gui-cac-ban-tham-du-phien-hop.html
Nguyên Lãnh sự Ngoại giao nói về UPR
http://danlambaovn.blogspot.com/2014/01/nguyen-lanh-su-ngoai-giao-noi-ve-upr.html
'Tình hình nhân quyền
Việt Nam 2014 nhất định sẽ khá hơn'
Tin liên hệ
- Người dân và không khí Tết Giáp Ngọ ở Việt Nam
- Làng Văn kiện website tải nhạc Zing vi phạm bản quyền
- Tâm sự của nữ sinh Việt đầu tiên tại trường ĐH
điếc duy nhất của thế giới
- Tân Hoa Xã: TQ mở kho lưu trữ tài liệu khẳng
định chủ quyền Biển Đông
- Nữ sinh Việt và con đường tới Đại học Harvard
- ‘Năm Rắn sắp qua đi, Việt Nam vẫn chưa lột xác’
- Tin vui trong những ngày giáp Tết
CỠ CHỮ
30.01.2014
Một nhà bình luận thời cuộc được nhiều người biết đến dự đoán tình
hình nhân quyền Việt Nam trong năm Giáp Ngọ 2014 sẽ có nhiều biến chuyển tích
cực.
Trong cuộc trao đổi với VOA Việt ngữ điểm lại tình hình chính trị-xã hội-dân chủ trong nước năm qua và dự đoán tình hình trong năm mới, nhà báo Bùi Tín, nguyên Phó Tổng biên tập báo Nhân Dân hiện đang định cư tại Pháp, tin tưởng rằng sự phối hợp giữa lực lượng dân chủ trong và ngoài nước, mặt trận ngoại giao giới dân chủ quốc nội vừa mở ra với quốc tế, và sự thức tỉnh của quần chúng là những yếu tố nhất định sẽ làm cho bức tranh nhân quyền của Việt Nam sáng lên trong năm mới sau một năm 2013 đầy ắp những sự kiện.
Trong cuộc trao đổi với VOA Việt ngữ điểm lại tình hình chính trị-xã hội-dân chủ trong nước năm qua và dự đoán tình hình trong năm mới, nhà báo Bùi Tín, nguyên Phó Tổng biên tập báo Nhân Dân hiện đang định cư tại Pháp, tin tưởng rằng sự phối hợp giữa lực lượng dân chủ trong và ngoài nước, mặt trận ngoại giao giới dân chủ quốc nội vừa mở ra với quốc tế, và sự thức tỉnh của quần chúng là những yếu tố nhất định sẽ làm cho bức tranh nhân quyền của Việt Nam sáng lên trong năm mới sau một năm 2013 đầy ắp những sự kiện.
Tình hình nhân quyền
Việt Nam 2014 nhất định sẽ khá hơn
- Danh mục
- Tải
Nhà báo Bùi Tín: Việc nhà nước thảo ra Hiến pháp mới, một sự kiện có thể nói
là quan trọng hàng đầu. Hiến pháp mới của đảng cộng sản Việt Nam đổi nhưng
không mới, thậm chí còn lùi so với trước. Bốn cột trụ gồm lấy chủ nghĩa Mác-Lê
làm cơ sở, xây dựng chủ nghĩa xã hội vẫn còn mù mờ, giữ chế độ một đảng tức
điều 4 Hiến pháp-điều phi pháp và phi lý nhất, và giữ doanh nghiệp quốc doanh
làm chủ đạo. Có thể nói 4 cột trụ này cả thế giới đều bác bỏ trên thực tế mà
Việt Nam còn giữ. Tóm lại, đây là một bản Hiến pháp cực kỳ bảo thủ, giáo điều,
quá đát.
VOA: Ngoài bản Hiến pháp được sửa đổi, còn những sự kiện nào đáng chú ý về tình hình Việt Nam trong năm qua dưới con mắt một nhà quan sát thời cuộc từ nước ngoài?
Nhà báo Bùi Tín: Sự kiện nổi bật nữa là cuối năm Việt Nam có chân trong Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc, một thử thách chết người, rất nguy hiểm cho chế độ. Bởi lẽ bản chất của chế độ này là chống nhân quyền, chế độ một đảng, không dân chủ, chà đạp nhân quyền. Điều quan trọng là năm nay lực lượng dân chủ trong nứơc đã công khai phát tán Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền, một việc tuyên truyền rất hữu ích và tổ chức các buổi dã ngoại về nhân quyền để phổ biến tài liệu này, rất sáng tạo. Có thể nói cái thức tỉnh của quần chúng đi đầu là trí thức và thanh niên là những nét mới. Lực lượng dân chủ trong nứơc đã có một bứơc phát triển. Tham gia vào cuộc tranh đấu nhân quyền càng ngày càng có nhiều thanh niên nam nữ gan dạ và nhiều những sáng kiến. Các bạn trẻ mở ra hẳn một cuộc tấn công ngoại giao vào các đại sứ quán nước ngoài ở Hà Nội để trình bày tình hình xã hội Việt Nam. Họ còn ra nước ngoài tìm gặp các cơ sở của Liên hiệp quốc để truyền bá nguyện vọng của mình, tranh thủ sự ủng hộ của quốc tế. Gần đây nhất, Tuyên bố về Biển Đông của người dân Việt Nam trong và ngoài nước gửi Liên hiệp quốc chỉ trong thời gian ngắn đã thu được 15 ngàn chữ ký. Chưa bao giờ sự phối hợp trong và ngòai nước lại tốt đẹp như chiến dịch đòi nhân quyền cho Việt Nam tại Liên hiệp quốc hiện nay. Người dân trong nước gần như đã mở ra một mặt trận ngoại giao mới phối hợp với ngoài nước, tìm cách ra ngoài một cách ‘du kích’ để tập họp tại Hoa Kỳ, sang tận thủ đô của Châu Âu là Bỉ, và hiện nay họ đã có mặt tại Geneve, Thụy Sĩ trước cuộc kiểm điểm nhân quyền UPR của Việt Nam.
VOA: Ông nhìn thấy những điểm gì tối hơn hoặc sáng hơn của năm 2013 so với những năm trước?
Nhà báo Bùi Tín: Tôi nghĩ tình hình ngày càng sáng ra. Cái nền là sự thức tỉnh của quần chúng nhân dân. Nguyên nhân thức tỉnh nhờ thời kỳ mở cửa mà công đầu là đội quân truyền thông.
VOA: Từ những tín hiệu này có thể kỳ vọng trong năm 2014 tình hình nhân quyền Việt Nam sẽ khá hơn chăng?
Nhà báo Bùi Tín: Tôi nghĩ đúng theo hướng như thế. Sự bắt tay trong và ngoài nước tốt như thế, với sự tranh thủ quan hệ với các tổ chức quốc tế, và sự thức tỉnh như vậy thì năm nay nhất định sẽ tốt hơn.
VOA: Ông dự đoán cách ứng phó của nhà cầm quyền Việt Nam sẽ như thế nào trứơc những áp lực về nhân quyền cả trong và ngòai nước như thế?
Nhà báo Bùi Tín: Chế độ cộng sản ở Việt Nam đang bối rối to ở sự khủng hoảng tài chính-ngân hàng, nền kinh tế rất u ám. Chúng ta sẽ quan sát kỹ xem vì xu hướng của họ là càng ngày càng bị động, càng ngày càng đối phó. Tôi nghĩ tình hình năm nay, có thể nói không chủ quan, nhà cầm quyền Việt Nam rơi vào tình thế ‘trên đe dưới búa’. Trong tình hình đó, năm Giáp Ngọ mở ra một triển vọng rất mới. Các kỵ sĩ dân chủ-nhân quyền Việt Nam đã tậu được một con ngựa chiến, ‘chiến’ ở đây là chiến đấu trong hòa bình không bạo lực, để dành lại những quyền sống của con người. Xin mời các chiến sĩ đó lên yên, thẳng cương bước tới trước.
VOA: Xin chân thành cảm ơn ông đã dành thời gian cho cuộc phỏng vấn này.
VOA: Ngoài bản Hiến pháp được sửa đổi, còn những sự kiện nào đáng chú ý về tình hình Việt Nam trong năm qua dưới con mắt một nhà quan sát thời cuộc từ nước ngoài?
Nhà báo Bùi Tín: Sự kiện nổi bật nữa là cuối năm Việt Nam có chân trong Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc, một thử thách chết người, rất nguy hiểm cho chế độ. Bởi lẽ bản chất của chế độ này là chống nhân quyền, chế độ một đảng, không dân chủ, chà đạp nhân quyền. Điều quan trọng là năm nay lực lượng dân chủ trong nứơc đã công khai phát tán Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền, một việc tuyên truyền rất hữu ích và tổ chức các buổi dã ngoại về nhân quyền để phổ biến tài liệu này, rất sáng tạo. Có thể nói cái thức tỉnh của quần chúng đi đầu là trí thức và thanh niên là những nét mới. Lực lượng dân chủ trong nứơc đã có một bứơc phát triển. Tham gia vào cuộc tranh đấu nhân quyền càng ngày càng có nhiều thanh niên nam nữ gan dạ và nhiều những sáng kiến. Các bạn trẻ mở ra hẳn một cuộc tấn công ngoại giao vào các đại sứ quán nước ngoài ở Hà Nội để trình bày tình hình xã hội Việt Nam. Họ còn ra nước ngoài tìm gặp các cơ sở của Liên hiệp quốc để truyền bá nguyện vọng của mình, tranh thủ sự ủng hộ của quốc tế. Gần đây nhất, Tuyên bố về Biển Đông của người dân Việt Nam trong và ngoài nước gửi Liên hiệp quốc chỉ trong thời gian ngắn đã thu được 15 ngàn chữ ký. Chưa bao giờ sự phối hợp trong và ngòai nước lại tốt đẹp như chiến dịch đòi nhân quyền cho Việt Nam tại Liên hiệp quốc hiện nay. Người dân trong nước gần như đã mở ra một mặt trận ngoại giao mới phối hợp với ngoài nước, tìm cách ra ngoài một cách ‘du kích’ để tập họp tại Hoa Kỳ, sang tận thủ đô của Châu Âu là Bỉ, và hiện nay họ đã có mặt tại Geneve, Thụy Sĩ trước cuộc kiểm điểm nhân quyền UPR của Việt Nam.
VOA: Ông nhìn thấy những điểm gì tối hơn hoặc sáng hơn của năm 2013 so với những năm trước?
Nhà báo Bùi Tín: Tôi nghĩ tình hình ngày càng sáng ra. Cái nền là sự thức tỉnh của quần chúng nhân dân. Nguyên nhân thức tỉnh nhờ thời kỳ mở cửa mà công đầu là đội quân truyền thông.
VOA: Từ những tín hiệu này có thể kỳ vọng trong năm 2014 tình hình nhân quyền Việt Nam sẽ khá hơn chăng?
Nhà báo Bùi Tín: Tôi nghĩ đúng theo hướng như thế. Sự bắt tay trong và ngoài nước tốt như thế, với sự tranh thủ quan hệ với các tổ chức quốc tế, và sự thức tỉnh như vậy thì năm nay nhất định sẽ tốt hơn.
VOA: Ông dự đoán cách ứng phó của nhà cầm quyền Việt Nam sẽ như thế nào trứơc những áp lực về nhân quyền cả trong và ngòai nước như thế?
Nhà báo Bùi Tín: Chế độ cộng sản ở Việt Nam đang bối rối to ở sự khủng hoảng tài chính-ngân hàng, nền kinh tế rất u ám. Chúng ta sẽ quan sát kỹ xem vì xu hướng của họ là càng ngày càng bị động, càng ngày càng đối phó. Tôi nghĩ tình hình năm nay, có thể nói không chủ quan, nhà cầm quyền Việt Nam rơi vào tình thế ‘trên đe dưới búa’. Trong tình hình đó, năm Giáp Ngọ mở ra một triển vọng rất mới. Các kỵ sĩ dân chủ-nhân quyền Việt Nam đã tậu được một con ngựa chiến, ‘chiến’ ở đây là chiến đấu trong hòa bình không bạo lực, để dành lại những quyền sống của con người. Xin mời các chiến sĩ đó lên yên, thẳng cương bước tới trước.
VOA: Xin chân thành cảm ơn ông đã dành thời gian cho cuộc phỏng vấn này.
Cuối
năm mặn đắng
Mặc Lâm, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-01-30
2014-01-30
- In trang
- này
- Chia sẻ
- Ý kiến của Bạn
- Email
Những người dân lao động tự do ở gầm cầu Long Biên tranh thủ nghỉ
ngơi lấy sức, với họ Tết có cũng như không
courtesy ndh/CAND
Một năm tất tả rồi
cũng qua khi ngày cuối cùng ba mươi tết tới từng gia đình Việt Nam. Bên cạnh
những mái ấm trông chờ thời khắc của nửa đêm không ít những gia đình mãi tới
ngày 30 vẫn không biết tết là gì. Mời quý vị cùng Mặc Lâm tới thăm họ vào chiều
tối hôm nay.
Những người không có Tết
Giống như đích đến của một cuộc đua ngày ba mươi tết vắng vẻ và
êm ả lạ thường sau một tuần lễ chuẩn bị cho ngày mùng một tết. Ngày ba mươi
đường xá thường vắng lặng, mọi người ở nhà làm những công việc cuối cùng của
một năm. Ngồi thảnh thơi thở phào chờ thời khắc giao thừa để thêm một niềm hy
vọng mới.
Thế nhưng không phải ai cũng thở phào trút được âu lo trong ngày
cuối cùng này nhất là người nghèo, những cuộc đời mà đồng tiền cuối cùng trong
ba ngày tết phụ thưộc vào người mua sắm hay từ các ông chủ doanh nghiệp trả
lương cho người công nhân.
Đáng ra thì lương phải được phát trước vào ngày 23 tháng chạp
cho công thợ mua sắm tết nhưng năm nay qua tổng kết cuối năm từ báo chí bức
tranh ảm đạm của nhiều doanh nghiệp đã báo động một kết quả tối tăm trong năm
2013, kết quả ấy kéo theo sự khất lương công nhân khiến giới này phải bấm bụng
ăn một cái tết khó thể nghèo hơn.
Một người sống tại thành phố cho biết ngày ba mươi trong gia
đình của ông khi con cái tới 28 tết mới nhận được một phần lương ít ỏi:
Công nhân của mình tiền đem về trả tiền lương không có cho công
nhân nên khờ khạo hết. Nó hứa cuối năm nó trả tiền nhưng chờ chực đến 28, 29
tết cũng không có gì. Thằng nhỏ về nói lãnh được mấy đồng gì đó để ăn tết sơ
vậy thôi.
Lương tiền công nhân trực tiếp ảnh hưởng tới sự mua bán của tiểu
thương, nhất là tiều thương nhỏ. Đồng tiền ít ỏi của công nhân không thể vào
siêu thị mà những chợ nho nhỏ chung quanh thành phố, thị trấn là nơi họ có thể
tựa vào nhau trong từng nồi cơm đạm bạc hay bó rau khiêm nhường. Một chị tiểu
thương tại một chợ nhỏ như thế than thở vào ngày cuối năm:
Ngày 30 Tết đường phố bắt đầu vắng, người đi nhặt ve chai vẫn công
việc là chính. RFA screen capture
Đáng ra thì lương phải được phát trước vào ngày 23 tháng chạp
cho công thợ mua sắm tết nhưng năm nay qua tổng kết cuối năm từ báo chí bức
tranh ảm đạm của nhiều doanh nghiệp đã báo động một kết quả tối tăm trong năm
2013, kết quả ấy kéo theo sự khất lương công nhân
Bán ba bữa tết bán bậy bạ có gì bán nấy. Ôi cha năm nay bẩn chật
lắm ai cũng vậy hết. Năm nay đâu bằng mọi năm ra chợ rồi ngồi coi thôi, năm nay
thấy nó khổ hơn năm ngoái chợ búa không đông đảo như năm ngoái.
Giống như mọi năm một số huyện nghèo được nhà nước hỗ trợ cho
người dân neo đơn, trong hay dưới ngưỡng nghèo một ít thực phẩm và tiền để gọi
là ăn cho qua ngày tết, thế nhưng không hiểu sao năm nay lại có sự trợ giúp rất
đáng buốn khi tại Khu phố 7 phường 5 thành phố Đông Hà tỉnh Quảng Trị mỗi hộ
nghèo như vậy được trợ giúp 4 kg muối. Chị Lê Thị Phương Anh cho biết:
Dạ mọi năm vẫn có được 15 kg gạo với 3 trăm nghìn nhưng năm nay
có được 4 ký muối thôi ạ. Họ tới nhà họ gọi họ phát và tất cả hộ nghèo đều được
như vậy.
Nói về sự trợ giúp của chính quyền địa phương trong những năm
trước chị Phương Anh chia sẻ:
Đa số họ đã bớt xén. Mấy năm trước có một năm họ cho một thùng
mì tôm một chai nước mắm một gói mì chính. Họ ghi ra là hộ nghèo được 500 nghìn
nhưng thực ra chỉ có 120 nghìn thôi.
Thậm chí bây giờ con cái đi làm cù bất cù bơ ở thành phố mà giờ
chưa về nữa. Bây giờ phải đi làm luôn cả ngày mùng một mùng hai tết để kiếm
sống. Chính cái đảng cộng sản Việt Nam đã đẩy chúng tôi vào con đường không còn
lối thoát
Bà Trần Ngọc Anh
Bà Trần Ngọc Anh khi thấy trên TV có phóng sự về sự trợ giúp này
cho biết cảm nghĩ của mình:
Năm nay nhà nước lên TV họ nói là họ giúp đỡ cho người nghèo, lá
lành đùm lá rách nhưng thật sự người dân oan đã bị họ đẩy ra ngoài lề xã hội
không được ai quan tâm, thậm chí người dân oan còn đáng thương hơn là người
nghèo hay nạn nhân thiên tai bão lụt. Từ chuyện này tụi tôi rất bức xúc muốn
vào ngày mùng hai tết sẽ thể thể hiện cho quốc tế và mọi người biết đảng cầm
quyền này nó cướp đất của dân oan chúng tôi rồi nó đẩy chúng tôi ra ngoài lề xã
hội. Bây giờ chúng tôi đói khổ mất trắng không còn gì. Đi làm thuê làm mướn một
năm trời ba ngày tết cũng không có để mà ăn nữa.
Cố gắng kiếm thêm ngày 30 Tết. RFA screen capture
Thậm chí bây giờ con cái đi làm cù bất cù bơ ở thành phố mà giờ
chưa về nữa. Bây giờ phải đi làm luôn cả ngày mùng một mùng hai tết để kiếm
sống. Chính cái đảng cộng sản Việt Nam đã đẩy chúng tôi vào con đường không còn
lối thoát.
Chính quyền không thể giúp hết mọi người nghèo trên đất nước này
và vì vậy hàng xóm láng giềng sẽ tự giúp nhau. Gia đình bà Hồ thị Lan, chị ruột
của tù nhân lương tâm Hồ Thị Bích Khương là một ví dụ. Bà Lan kể về em mình
trong tù cũng như chính bản thân của bà bên ngoài nhà tù:
Hổm rày tết bận rộn và tôi không có đi thăm Bích Khương thì
thằng cháu có đi về nó nói lại Khương bị trại cho con nghiện đánh đập ở trong
tù. Chòm xóm có cho 10 ký gạo chứ nhà nước đâu cho gì đâu. Không có gì cả. Nông
thôn thì bây gìờ có sao ăn vậy chứ biết sao được?
Trưa ba mươi tết vườn hoa Mai Xuân Thưởng tại Hà Nội không còn
một bóng dân oan. Họ về đâu không ai biết. Họ ăn tết thế nào cũng chẳng ai hay.
Số phận của những người dân oan này khó thể diễn tả cho ra ngọn nguồn khi chính
bản thân của họ cũng đã quá quen với sự lưu lạc ngay trong những ngày cuối cùng
sau một năm chờ đợi giải quyết đơn thư của mình trong tuyệt vọng.
Ngày mùng 6 tết thì được gặp Nguyễn Tiến Trung, coi như người ta
nói ngày đó là ngày hạnh phúc. Những tù nhân khác thì người ta được gặp cả
ngày, riêng Trung thì chỉ được ba tiếng thôi. Trong ba tiếng đó thì gia đình
được ngồi ăn uống với nhau nhưng người ta cũng cho hai công an cùng ngồi với
mình
bà Lê Thị Minh Tâm
Bà Trần Thị Huỳnh Mai có kinh nghiệm nhiều năm với vườn hoa này
kể lại:
Gần 12h đêm những bà Nguyễn Thị Nguyệt vẫn nán lại bên vệ đường
với mong ước bán hết số bánh...(Courtesy Tiin.vn)
Tuy tôi không ở lại ăn tết nhưng mà qua thông tin của bà con
người ta ở lại thì tôi cũng biết là nửa đêm hai ba giờ đêm thì công an họ dùng
mọi biện pháp để đưa dân oan về họ sợ để vậy thì các lãnh đạo biết đâm ra không
hay nên họ lấy lý do an ninh thủ đô nhưng thật sự tôi nghĩ đó là hình thức bưng
bít thông tin không cho lãnh đạo biết là dân còn đang khổ, còn oan ức như thế
Tết trong tù
Dân oan dù sao cũng còn chút tự do để ngắm nhìn người khác ăn
tết, những tù nhân chính trị không có cơ hội bằng vàng ấy. Người tù trẻ tuổi
Nguyễn Tiến Trung đã khá lâu không được ai nhắc tới có lẽ năm nay anh ăn tết
với gia đình đầm ấm hơn mọi năm. Theo lời mẹ anh là bà Lê Thị Minh Tâm kể lại
thì anh sẽ có ba tiếng đồng hồ hạnh phúc do trại giam ban cho. Trong ba tiếng
đồng hồ ấy có thể anh sẽ được nghe kể lại về một ngày ba mươi tết buồn hiu bên
ngoài song sắt:
Hôm 28 tết có đi gửi quà cho Trung anh ạ. Thế còn ngày mùng 6
tết thì được gặp Trung, coi như người ta nói ngày đó là ngày hạnh phúc. Những
tù nhân khác thì người ta được gặp cả ngày, riêng Trung thì chỉ được ba tiếng
thôi. Trong ba tiếng đó thì gia đình được ngồi ăn uống với nhau nhưng người ta
cũng cho hai công an cùng ngồi với mình.
Cũng là tù nhân nhưng số tù của anh Đặng Xuân Diệu thì khác. Anh
là một trong 14 thanh niên Công giáo đang bị giam cầm và mới đây đã tuyệt thực
chống lại sự đối xử thô bạo của trại giam. Có lẽ vì vậy mà anh bị cấm thăm nuôi
trong ba ngày trước tết. Chiều 30 tết anh Đặng Xuân Hà anh ruột của Đặng Xuân
Diệu cho biết:
Tết năm nay riêng Đặng Xuân Diệu thì không hề nhận được gì của
người nhà đâu anh ơi vì mình đi thăm thì họ không cho đưa vào.
Cũng là con người như nhau nhưng xem ra nếp gấp giữa hai giai
tầng xã hội vẫn còn quá lớn, đặc biệt nó không còn là nếp gấp nữa mà đã trở
thành một ung nhọt khi vết thương nhân quyền vẫn còn hành hạ thân thể Việt Nam
kể cả trong ngày cuối cùng của một năm, ngày ba mươi tết.
Tội
Ác Hồ Cộng Đảng
Loài
dã thú, lũ vô thần cộng sảnThờ Mác Lê dể tàn sát giống nòiChúng giết người
cũng ra sức thi đuaChúng tàn ác vạn lần hơn quân pháp.Muôn sinh linh bị chém,
đâm ngã rạpLũ giặc hồ, quân khát máu vô luânCòn gì đâu thế thái với nhân quầnBác
với đảng hiện nguyên hình qủy đỏ.Sào huyệt chúng hang tha ma Bác BóBọn satan
hừng hực lửa tam vôXéo quê hương bán đứng bức dư đồCủa Tổ Quốc
trải ngàn năm dựng nước.Cho giặc Hán triều kẻ thù bạo ngượcTừ ngàn xưa lưu
mãi đến ngàn sauCộng sản Việt Nam là thái thú TàuTội ác đó muôn đời không
rửa sạch.Giờ cáo chung điểm qua từng trang sáchTội ác kia cao như núi
Thái SơnTiếng muôn dân đang ai oán căm hờnSẽ vùng dậy đập tan phường phản
quốc.@
Chưa có tội ác nào bằng
tội ác của đảng Cộng sản Việt Nam: - Giết hại dân lành trong Cải cách ruộng đất
- Tàn sát đồng bào trong Tết Mậu Thân - Phá sụp chế độc VNCH, chính thể dân chủ
đầu tiên của dân tộc. - Bán nước cho Tàu cộng. - Đàn áp dân chúng, chiếm hữu
tài sản làm giàu cho đảng viên - Phá hoại tôn giáo VN - v.v... và v.v.... Việt
Hình
chụp của 1 phóng viên Liên Xô: Một cảnh đấu tố tại miền Bắc có hình thờ các
lãnh tụ Cộng sản được treo trên cao. Trong hình một thanh niên có vẽ có học
thức, đang bị Cộng Sản đấu tố. Cán bộ Cộng Sản ngồi trên bàn chủ tọa. Nông dân
nghèo được khích động, hứa hẹn chia của và huấn luyện sẵn để đánh đập, sỉ vả,
kết tội người bị đấu tố.
Người bị đấu tố sắp bị
bắn
Người bị đấu tố vừa bị
bắn chết trước sự chứng kiến của dân chúng. Tài sản người bị đấu tố thường bị
tịch thu, gia đình người bị đấu tố bị đuổi ra khỏi nhà. Thân nhân bị cô lập,
không được hành nghề, không được làm mướn. Hàng triệu người miền Bắc là nạn
nhân của Cộng Sản, đã sống trong tình trạng đói khổ, cùng quẩn suốt cuộc đời.
Phần lớn những người bị đấu tố chỉ là những nông dân giỏi, khá giả nhờ vào tài
sức của mình. Họ đã bị giết chết, bị cướp đọat tài sản một cách oan uổng
Ngày 30 tháng 4 năm 1975, một chiếc xe tăng Cộng sản Bắc Việt do Liên Xô chế tạo đã ủi sập cổng trước dinh Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa, ủi sập luôn nền dân chủ non trẻ, mà dân tộc Việt Nam xây dựng lần đầu tiên trong mấy ngàn năm lịch sử của mình. Sau đó cả đất nước Việt Nam đi ngược dòng tiến hóa, sống trong xã hội độc tài Cộng Sản. Xã hội bất công và thối nát, dân chúng lầm than hơn trong các chế độ phong kiến vua chúa ngày xưa nhiều lần.
Một
cảnh đồng bào vượt biên bỏ nước ra đi trốn chạy khỏi chế độ Cộng Sản.
Tôn giáo luôn bị đàn áp
trầm trọng. Cha Ngô Thế Bính bị Việt Cộng đánh đập tàn nhẫn vào năm 2009 chỉ vì
cha lên tiếng bảo vệ đất đai nhà thờ Tam Tòa, Quảng Bình bị Cộng Sản chiếm
đọat.
Cầu nguyện cho giáo dân Tam Tòa bị Việt cộng đánh đập và giam giữ (năm 2009).
Cầu nguyện cho giáo dân Tam Tòa bị Việt cộng đánh đập và giam giữ (năm 2009).
Cầu nguyện cho giáo dân Tam Tòa bị Việt cộng đánh đập và giam giữ (năm 2009).
Cầu nguyện cho giáo dân Tam Tòa bị Việt cộng đánh đập và giam giữ (năm 2009).
Tài liệu "Khó Tin" nhưng có THẬT :
VN có khoảng 700
đảng viên CSVN có tài sản từ 100 đến 300 triệu đô la
Một thành viên cao cấp của Hội
đồng mậu dịch Việt - Mỹ tiết lộ đảng CSVN được xem là một tỉ phú hàng đầu của
thế giới vào năm 1995 với tài sản ước lượng lên đến 20 tỉ đôla…VN hiện nay có
khoảng từ 80 đến 100 người có tài sản trên 300 triệu đô la, tất cả các tỉ phú
này đều là cán bộ cao cấp của đảng.
|
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment