Bà Ngoại tôi hình như thông tuệ hơn triết gia Karl Marx?
Trần Mạnh Hảo (Danlambao) - Bà ngoại tôi không biết chữ quốc ngữ. Ông cố dạy bà chữ
Hán và chữ Nôm cốt để bà đọc sách kinh đạo Chúa bằng chữ Nôm mà thôi. Bà ngoại
tôi ghét nhất là thói xấu vào bậc nhất của con người: thích áp đặt ý định chủ
quan của mình lên kẻ khác, bất chấp kẻ khác có đồng ý hay không?
Năm 1956 cải cách ruộng đất, khi ông Rồng là
bần cố nông, đảng viên cộng sản mù chữ đến nhà tuyên truyền chủ nghĩa Marx, bà
ngoại tôi đốp chát ngay: “Các ông cho mầu đỏ đẹp nhất đó là quyền của các ông,
còn tôi cho mầu xanh là đẹp nhất. Sao cứ bắt toàn dân phải yêu màu đỏ, ghét màu
xanh là sao? Các ông nên bỏ cái thói dùng súng dí vào đầu bắt người ta phải tin
điều này điều nọ, toàn những điều dông dài vô bổ đâu đâu...”
Vì câu nói này mà cả đời bà ngoại tôi bị chính
quyền làm phiền, bị đấu tố, bị theo dõi xem bà đã liên hệ với CIA ra sao?
Một lần, tôi nhớ là vào năm 1957, tôi phá ổ
kiến chơi và cho lá khô đốt kiến. Bà ngoại thấy vậy quở: “Cháu giết kiến Chúa
phạt đấy. Chúa cho kiến cũng được sống như người mà, dập lửa ngay! Con kiến
cũng phải được sống chứ, nó cũng biết nghĩ và biết đau khổ như người đấy!”. Tôi
thưa lại: “Bà ơi, con kiến làm sao biết suy nghĩ?”. Bà nói tiếp: “Hảo à, cháu
có là kiến bao giờ đâu mà cháu dám bảo kiến không biết nghĩ?”
Sau này, khi học thần học và triết học trong
nhà thờ, tôi luôn luôn nhớ câu nói của bà hôm ấy: “cháu có là kiến
bao giờ đâu mà cháu dám bảo kiến không biết nghĩ”, coi đây là mệnh đề
triết học lớn, có tính chất tiên đề mà người Hi Lạp cổ dù thông thái như
Protagoras, Heraclite, Pytago, Socrate, Platon, Aristotle... cũng chưa nhận ra
điều quá đơn giản trên! Triết học Hi Lạp từ tiền Socrate đến Karl Marx đều tuân
theo tiên đề chủ quan này của Protagoras, áp đặt quan niệm của con người lên
vạn vật, lên kẻ khác: “con người là thước đo vạn vật”...
Chao ôi, con người thì giới hạn, còn vũ trụ,
vạn vật thì vô hạn, sao lại lấy cái thước giới hạn đo cái vô hạn hở thiên tài
Protagoras? Vả, con người được tự nhiên (vũ trụ) sinh ra, cái thước con người
bé tí sao có thể đo được vũ trụ vô cùng vô tận?
Dùng thước đo duy lý rất chủ quan của
Protagoras, Karl Marx hăng hái xông vào đo đạc thế giới, thậm chí đo cả kiến cả
nhện, như sau:
Marx từng viết: Con nhện làm những
động tác tương tự như động tác của người thợ dệt, và con ong làm cho lắm nhà
kiến trúc khéo léo phải ngạc nhiên về cách kiến trúc các ổ bằng sáp của nó.
Nhưng sự khác nhau trước hết giữa nhà kiến trúc tồi nhất với con ong khéo léo
nhất là ở chỗ con người thì phải xây dựng cái tổ đó trong óc mình trước khi xây
dựng tổ ong. Cái kết quả mà con người lao động đạt được, đã có trước bằng ý
niệm trong trí tưởng tượng của người lao động. Con người không phải chỉ làm cái
việc thay đổi hình thức các vật chất tự nhiên, đồng thời bằng việc đó, con
người còn thực hiện mục đích của chính mình mà mình đã có sẵn trong ý thức. [*]
Thưa ông chủ quan nhất trong nền triết học thế
giới Karl Marx, nói theo tiên đề triết học của bà ngoại tôi: Ông Marx đã là
kiến là nhện bao giờ đâu mà dám bảo kiến và nhện không biết hình dung, không
biết tưởng tượng ạ?
Qua đây, hình như bà ngoại tôi, người chưa học
triết học bao giờ lại có phần thông tuệ hơn ông tổ chủ nghĩa cộng sản là Karl
Marx!
Các bạn thấy thế nào ạ?
Sài Gòn ngày
31-12-2014
Nghi con bị CA thủ tiêu, mẹ tử tù Hồ Duy
Hải lột áo biểu tình trước trại giam Long An
Lo lắng cho tính mạng của
con, mẹ tử tù Hồ Duy Hải là bà Nguyễn Thị Loan đã phải dùng
biện pháp cuối cùng - khỏa thân trước trại giam CA tỉnh Long An để
đấu tranh đòi gặp mặt con. .
CTV Danlambao - Sáng ngày 30/12/2015, bà Nguyễn Thị
Loan cùng gia đình đã đến trại giam công an tỉnh Long An để thăm gặp anh Hồ Duy
Hải – người bị kết án tử hình oan sai và trở thành 'vật thế thân' trong vụ án
giết người tại bưu cục Cầu Voi.
Tuy nhiên, khi gia đình đến nơi thì lập tức
đã bị cán bộ công an trại giam không cho thăm gặp mà không giải thích lý do.
Trong khi ngày 30/12 vẫn là ngày thăm nuôi thường lệ theo quy định, tất cả
những tù nhân khác vẫn được gặp gia đình bình thường.
'Lệnh từ trung ương'
Bà Nguyễn Thị Loan – mẹ anh Hồ Duy Hải đã tỏ
ra hết sức phẫn nộ, đồng thời yêu cầu trại giam giải thích rõ lý do không được
thăm gặp.
Đáp lại, giám thị trại giam CA tỉnh Long An
tuyên bố đây là 'trường hợp ngoại lệ', Hồ Duy Hải không được gặp gia đình vì có
'lệnh từ trung ương' chỉ đạo xuống.
Không chấp nhận lời giải thích bằng miệng, bà
Nguyễn Thị Loan yêu cầu trại giam đưa ra văn bản nhưng không được đáp ứng.
Là một người mẹ đã hơn 7 năm đi kêu oan cho
con, linh tính mách bảo bà Loan có chuyện không hay xảy ra cho con mình. Bà
Loan cho rằng, phải chăng trại giam đã tra tấn, thậm chí thủ tiêu Hồ Duy Hải
nên đã cố tình dùng thủ đoạn không cho bà gặp con.
Lo lắng cho tính mạng của người thân, 5 người
trong gia đình đã lập tức biểu tình trước trại giam CA tỉnh Long An yêu cầu
được thấy mặt anh Hồ Duy Hải.
Mẹ khỏa thân kêu cứu cho con
Trước sự phản đối của gia đình anh Hồ Duy
Hải, lực lượng công an liền được huy động bao vây, trại giam kéo kín cổng rào,
xua đuổi bất cứ người dân nào lại gần.
Qua điện thoại, có thể nghe thấy tiếng gào
thét đến lạc giọng của bà Nguyễn Thị Loan tại hiện trường: 'Uất ức quá, các
người có lương tâm không?', 'Ác độc quá. Nhân quyền ở đâu?'...
Đỉnh điểm vụ việc xảy ra khi bà Loan và gia
đình bị CA trại giam kéo đến đe dọa cướp điện thoại và khám xét người. Nỗi uất
hận dồn nén suốt 7 năm kêu oan cho con bị tử hình oan, bà Loan liền cởi phăng
chiếc áo, hành động cuối cùng chống trả trước hành vi đe dọa khám xét của CA.
Trên facebook bà Nguyễn Thị Kim
Liên (mẹ tù nhân lương tâm Đinh Nguyên Kha) cũng chia sẻ bức
ảnh bà Nguyễn Thị Loan trên người chỉ còn lại chiếc áo lót, đang kêu gào trước
trại giam CA tỉnh Long An. Sau lưng bà là hình ảnh một viên CA sắc phục thản
nhiên đút tay vô túi quần, đằng sau là một nhóm CA khác đứng nhìn vô cảm. Phía
trên cao, trước cổng trại giam là tấm biểu ngữ hoàng tráng với nội dung: 'Sống,
làm việc theo hiến pháp và pháp luật'.
“Đây là gia đình của cháu Hồ Duy Hải. Họ đã
dùng tới biện pháp cuối cùng, khi bị dồn ép tới bước đường cùng, người phụ nữ
đã không còn xấu hổ trước sự an nguy của con, cháu mình.
Mình rất cảm thông và rất đau với nỗi đau của
họ. Tình hình bây giờ lúc mình chạy xe ngang, trại tù vẫn chưa giải quyết, dân
chúng ngày càng tụ tập lại xem, đã có cảnh sát giao thông lên xua đuổi những
người hiếu kỳ.
Rất mong bà con trong và ngoài nước lên tiếng
giúp đỡ. Mình có 2 đứa con bị tù nên mình rất thương và rất cảm thông, hy vọng
họ sẽ được gặp cháu Hải.”, facebook bà Nguyễn Thị Kim Liên viết.
Đến 13:30' chiều cùng ngày, đã hết giờ thăm
nuôi nhưng bà Nguyễn Thị Loan vẫn tiếp tục kêu gào thảm thiết trước cổng trại
giam. Một số người mua cơm trưa và nước uống gửi vào tiếp tế cho gia đình liền
bị côn an ngăn chặn.
Trong cơn đói, tiếng thét
của người mẹ thương con đã run lên và lạc giọng...
Cập nhật: Cai ngục trả lời anh Hồ Duy Hải 'vẫn
khỏe'
Thượng tá
CA Hồ Văn Phước
|