Wednesday, April 10, 2013

Trúc Hồ, SBTN, Asia "nối giáo" cho giặc


 

 

 LanChi

Sent: Tuesday, April 9, 2013 1:10 AM
Subject: FW: Hoàng Ngọc An -nhận định về bài của Ngô Kỷ ( tố cáo Trúc Hồ -SBTN)

 



Ngô Kỷ tố cáo Trúc Hồ với đầy đủ bằng chứng

 

Hoàng Ngọc An

 

 

Hôm nay tôi mới có thì giờ nghe chương trình phát thanh trên Viet Star Radio với ô Ngô Kỷ.  Nội dung là tố cáo Trúc Hồ.

 

1-Ô Ngô Kỷ có giọng nói mạnh bạo nhưng đã nói về đấu tranh thì cá nhân tôi cho rằng không cần giọng trầm ấm hay nhẹ nhàng.

 

2-Như thường lệ, ô Ngô Kỷ "nói có sách mách có chứng". Những âm thanh có đầy đủ. Thật ra, năm 2012, bắt đầu vụ thỉnh nguyện thư, Trúc Hồ đã lên SBTN nói về "Con đường dân chủ" nhiều lần. Cá nhân chúng tôi đã thu âm lại và cắt những đoạn quan trọng, lưu trữ trong tài liệu về TNT ở blog Chúng Tôi Muốn Tự Do. Nói một cách khác, chúng tôi đã đánh dấu hỏi về Trúc Hồ nói riêng, SBTN nói chung từ năm ngoái.

 

3-Ô Ngô Kỷ đã hỏi: bao nhiêu vị chủ tịch cộng đồng, thân hào, nhân sĩ, văn nghệ sĩ khắp nơi, đã chứng kiến một Trúc Hồ múa may như một con rối rẻ tiền, đã nói năng lảm nhảm với những tuyên bố một số điều bưng bô cho Việt cộng, tuyên truyền có lợi cho cộng sản Việt Nam, đâm sau lưng cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại và phản quốc, mà tại sao không ai dám lên tiếng?

 

Một người bạn hỏi tôi rằng “Phải chăng cộng đồng có “một số người hèn”,  họ không dám phản đối vì lỡ mắc bệnh “mê micro” và mơ tưởng sẽ lên SBTN nói chuyện? Không lẽ chỉ vì cái nhỏ nhoi đó mà để một tên hề ra múa may, mục hạ vô nhân?! Chả lẽ người hải ngoại không còn nhân tài nên cả đám chịu ở dưới tr.. Trúc Hồ?”. Chúng tôi chưa tìm ra câu trả lời nào thỏa đáng cho người bạn.

 

4-Ông Phan, Vietstar Radio  cũng nêu câu hỏi về nhạc sĩ Việt Dzũng cùng một số người khác, có quá khứ tranh đấu mà tại sao chịu ở dưới trướng một người như Trúc Hồ? Cá nhân chúng tôi cũng lấy làm lạ là có vài người mà chúng tôi quen biết, có tri thức, có kiến thức, có trình độ, vậy mà vẫn cộng tác và chịu ở dưới quyền một kẻ "khá thấp" như Trúc Hồ? Cá nhân chúng tôi cho rằng Trúc Hồ là một nhạc sĩ tầm thường, nhưng nhờ Thy Vân (Asia) và sau khi Trầm Tử Thiêng mất, Trúc Hồ mới nắm được Asia. Mọi người thừa biết Asia hốt tiền của khán giả nhờ những chủ đề về người lính VNCH, còn kỹ thuật thua xa PBN. Sân khấu nghèo nàn, sắp xếp ca sĩ như dàn đồng ca thiếu nhi. Một mặt làm nhạc lính, đại hội cám ơn để hốt tiền khán giả, một mặt thì...? Xin quý vị hãy xem lại bài "Chăn gối với kẻ thù" của một tác giả Mỹ.

 

5-Ông Ngô Kỷ mong được nghe lời phản bác của những vị bênh vực Trúc Hồ nhưng đáng tiếc, trước các audio bằng cớ thì thính giả gọi vào, chỉ toàn là người đồng ý với ô Ngô Kỷ, hay “bây giờ mới mở mắt ra với Trúc Hồ”. Cá nhân chúng tôi cũng mong được nghe những lý lẽ “tử tế” từ những vị có tên tuổi tử tế chứ không muốn nghe những kẻ nặc danh (mà chúng tôi thừa biết đó là bút hiệu của những người có tên tuổi trong cộng đồng nhưng vì đang cam tâm làm khuyển mã cho Trúc Hồ nên phải dấu mặt).

 

Chúng tôi xin copy lại những câu nói của Trúc Hồ từ bài của ô Ngô Kỷ và mong quý vị nên cố gắng dành 75 phút để nghe:

 


 

Những câu “láo” của Trúc Hồ trích từ thư của ô Ngô Kỷ:

 

“Đã đến lúc Quốc Hội phải là người Hoa Kỳ thật sự, đã đến lúc Quốc Hội phải giúp đở nước Việt Nam của chúng ta. Chuyện quan trọng đầu tiên Quốc Hội cần phải làm giúp chúng ta là cái gì? Chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ (cộng sản) hay là bạo động hay là gì hết, cái đó hoàn toàn sai. Trong thế giới chúng ta đang sống bây giờ, chúng ta tất cả mọi thứ chúng ta đều nên hành động một cách nói chuyện với nhau. Nước Việt Nam chúng ta quá nhiều chiến tranh, chúng ta không nên  kêu gọi chiến tranh, không nên kêu gọi hận thù, mà chúng ta phải nên mang tình yêu xóa tan hận thù. Chúng ta là những người Việt đã từng bị nạn nhân của nhiều chuyện, nhưng mà thôi, chúng ta đã vượt qua tất cả rồi, chúng ta phải hãnh diện chúng ta đã vượt qua cái sự chết, và chúng ta đã sống lại, và chúng ta sống lại để giúp người chứ chúng ta không phải sống để mà moi cái này, móc cái kia, để mà nói người này nói người kia cái nọ.”

 

“Chúng ta không có đòi hỏi nhiều, chúng ta chỉ xin là quyền căn bản làm người thôi, cái quyền đó nước Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa đã là thành viên của Liên Hiệp Quốc thì chắc chắn là họ phải chấp nhận theo cái gọi là Bản Tuyên Ngôn, Hiến Chương Về Nhân Quyền mà đã ký năm 1948, chắc chắn họ phải bắt buộc

 

“Trong năm nay chúng ta không kêu gọi gì hết, chúng ta chưa bao giờ kêu gọi bạo động, chúng ta chưa bao giờ kêu gọi lật đổ chính phủ Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam .”

 

“Và Quân Đội Nhân Dân, những người lính, những người mà Hồ kính phục, kính nể, phải làm thiên chức của người lính là phải bảo vệ quê hương đất nước của mình

 

“Ba mươi mấy năm qua chúng ta đã thấy gì? Chúng ta không thấy gì hết! Chúng ta chỉ thấy chúng ta biểu tình và chúng ta đi về”…(ngưng trích)

 

 

Nếu quý vị là người quốc gia và đồng ý với nhận định này của chúng tôi thì xin tiếp tay fw và đồng thời cũng mạnh dạn bày tỏ ý kiến mình trước công luận về Trúc Hồ cùng SBTN. Lý do đa số dân chúng xem SBTN, Asia và chúng ta giúp đồng bào nhìn rõ vấn đề.

 

Bài liên quan:

 


 

 

on behalf of; San Le D. <

KHONG VE VIET NAM NEU CON VIET CONG (KVVNNCVC)
MUON CHONG TÀU CONG PHAI DIET VIET CONG (MCTCPDVC)
MUON DIET VIET CONG PHAI DIET VIET GIAN (MDVCPDVG)

--- On Mon, 4/8/13, Tam Ben <


From: Tam Ben <
Subject: Re: [VN-TD] Trúc Hồ, SBTN, Asia "nối giáo" cho giặc
To: Date: Monday, April 8, 2013, 7:49 AM

 

Nội cái chuyện đài SBTN phái phóng viên Thanh Toàn lái xe Van mang chữ SBTN chạy từ Nam chí Bắc, chụp hình quay phim làm phóng sự đủ kết luận rồi.

Trúc Hồ không thể biện minh được việc nầy.

 

Thanh Toàn đã đốt cháy Trúc Hồ.

 

Tôi ủng hộ lập luận của Ngô Kỷ kết tội Trúc Hồ.

 

Tâm Bền

 





From: NGUYỄN VÂN TÙNG <
To:
Sent: Monday, April 8, 2013 5:12 AM
Subject: [VN-TD] Trúc Hồ, SBTN, Asia "nối giáo" cho giặc

 

 

 

Date: Mon, 8 Apr 2013 01:38:05 -0700
From:
Subject: Trúc Hồ, SBTN, Asia "nối giáo" cho giặc

 

 



        Ngô Kỷ nói chuyện trên đài Việt Star Radio 25-3-13

 

Kính mời Quý Đồng Hương bấm vào Link dưới để nghe Ngô Kỷ nói chuyện trên đài Việt Star Radio vào tối 25 tháng 3 năm 2013, trình bày lý do không ký tên vào các văn kiện đòi thay đổi hiến pháp do đồng bào Quốc Nội chủ trương và thực hiện. Ngô Kỷ cũng "đặt vấn đề" với nhạc sĩ Trúc Hồ, SBTN, Asia Entertainment đã có các hành động thiên cộng, và các lời tuyên bố tuyên truyền có lợi cho cộng sản và làm hại chính nghĩa Quốc Gia.

 

Đặc biệt trong buổi nói chuyện này, rất nhiều thính giả đã trực tiếp gọi vào góp ý, và bày tỏ ý kiến phản đối mạnh mẽ ông Trúc Hồ, SBTN và Asia Entertainment.

 


 

Muốn đọc báo Việt Star và nghe đài Việt Star Online 24/24, xin quý vị vào website:  www.vietstaronline.com 

 







 



 

VS/DIỄN ĐÀN ĐỘC GIẢ...

 

Có Ai Tin Nhạc Sĩ Trúc Hồ, SBTN, ASIA Entertainment Tiếp Tay với Việt Cộng ??

 

                

                   Ngô Kỷ

 

Năm 1937, hai anh em Dick và Mac McDonald mở quán bán bánh mì “hotdog,” và năm 1940 chuyển sang bán “bánh mì kẹp thịt xay nướng” tại San Bernardino, California rất đông khách. Cho đến đầu năm 1950, ông Ray Kroc, một người cung cấp sữa “milkshake” tới thăm cửa hàng phục vụ nhanh “fast food” này, và vô cùng ngạc nhiên trước tốc độ phục vụ món hamburger ở đây: 15 giây cho một chiếc bánh hamburger 15 cent với khoai tây và sữa “milkshake.”  Ông Kroc nhìn thấy tiềm năng phát triển của công việc kinh doanh này và quyết định hợp tác. Ông Kroc đề nghị mua lại bản quyền quán “fast food” này, và anh em nhà McDonald đồng ý. Và ngày 15 tháng 4 năm 1955, ông Kroc khai trương cửa hàng McDonald’s phục vụ “fast food” đầu tiên tại Des Plaines, ngoại ô phía bắc Chicago.

 

Với tốc độ phát triển cực nhanh, hệ thống các cửa hàng McDonald’s bán được hơn 100 triệu chiếc bánh hamburger trong vòng 3 năm đầu tiên và cửa hàng McDonald's thứ 100 được khai trương 4 năm sau đó, năm 1959. Tới năm 1961, ông Kroc trả 2.7 triệu đô la Mỹ mua hết toàn bộ quyền lợi từ anh em nhà McDonald và năm 1963, việc bán chiếc bánh hamburger thứ một tỉ đã được truyền hình trực tiếp trên tivi vào giờ quảng cáo cao điểm.

 

McDonald’s không chỉ phổ biến ở trong nước Mỹ mà còn nhanh chóng có được những thành công trên thị trường quốc tế như Canada, Nhật Bản, Úc và Đức. Ngày nay, có khoảng 1.7 triệu người làm việc cho McDonald’s trên toàn thế giới. Khởi đầu McDonald’s chỉ là một hiện tượng của nước Mỹ nhưng nay nó đã trở thành một thương hiệu quốc tế đích thực.

 

Tính đến ngày 31 tháng 3 năm 2010, hệ thống McDonald’s bán được trên 246 tỉ cái hamburgers, nói chính xác là 246,623,751,852 cái hamburgers.

 

Còn hãng nước ngọt Coca-Cola ra đời vào ngày 27 tháng 3 năm 1944, và theo đà bán vào năm 2010, thì mỗi ngày trên toàn thế giới bán ra là 1 tỉ 7 lon và chai Coca-Cola.

 

Hai thương hiệu McDonald’s và Coca-Cola nổi tiếng và được thực khách chiếu cố “khủng khiếp” đến như vậy, thế mà trên truyền hình, đặc biệt vào các trận Super Bowl, khán thính giả vẫn luôn thấy phần quảng cáo của hai sản phẩm này, thế thì việc tôi nhắc tới nhắc lui về sự kiện nhạc sĩ Trúc Hồ, đài truyền hình SBTN, và trung tâm nhạc Asia đã cộng tác và tuyên truyền có lợi cho Việt cộng, làm hại chính nghĩa Quốc Gia là một điều cần thiết và thích đáng.

 

Dài dòng “phi lộ” trên với hy vọng giảm thiểu những lời trách móc “biết rồi nói mãi,” hay cho rằng tôi “nói dài, nói dở, nói dai.” Tôi cũng xin “báo cáo” đến quý độc giả ái mộ nhạc sĩ Trúc Hồ được “yên tâm” là trước khi tôi viết bài này, tôi đã đọc xong những lời lẽ phản đối từ những người đang thần tượng nhạc sĩ Trúc Hồ, hay từ những khán thính giả của SBTN, hoặc từ những “fans” của các shows, DVD nhạc trung tâm Asia. Họ kết án tôi là Việt cộng, họ cho rằng lý do mà tôi lên tiếng “đặt vấn đề” với nhạc sĩ Trúc Hồ là vì ghen ghét đố kỵ, tư thù cá nhân, tự ti mặc cảm, vì mang một căn bệnh “mãn tính,” bất trị trong khối người Việt Quốc Gia chống cộng ở hải ngoại vân vân và vân vân.., nói chung là bất cứ ngôn từ “xấu” nào có trong tự điển đều đã được tận dụng để trút lên đầu tôi. Thiện tai, thiện tai!

 

Về phần emails của các thân hữu, “chiến hữu” gởi đến thì hầu như có chung chung một nội dung “Ngô Kỷ mó dái ngựa rồi,” đọc thấy mà khiếp! Nói về ngựa thì Việt Nam và thế giới có nhiều câu thành ngữ, tục ngữ, mà trong đó có mấy câu như “ngựa non háu đá,” còn Nhật Bản thì “Ngựa bất kham cũng cam đóng hàm thiếc,” và Nga Sô thì “Ngựa bốn vó, vẫn cứ bị vấp ngã” v.v…Nói vậy thôi, chứ cọp, beo, sư tử mà tôi chẳng ngán thì sá gì mấy con ngựa non háu đá.

 

Sau bài viết “Đặt vấn đề với nhạc sĩ Trúc Hồ, SBTN và Việt Tân thân cộng” đến nay đã hai tuần rồi, thời gian dài khá đủ để nhạc sĩ Trúc Hồ, SBTN và đảng Việt Tân trả lời các câu hỏi hay làm sáng tỏ vấn đề, thế mà họ vẫn “bặt âm vô tín.” Có thể là do họ khinh thường, bất chấp ý kiến của tôi, hoặc họ chủ trương trò “nín thở qua sông,” hay họ thấy cộng đồng người Việt Quốc Gia chống cộng Little Saigon nói riêng, và Hoa Kỳ, hải ngoại nói chung đang “im re rè rè” nên họ nghĩ rằng “cứt trâu để lâu hóa bùn” và họ sẽ thoát nạn mà “hạ cánh an toàn.” Tôi không phải là thầy bói nên không biết được chính xác lý do tại sao họ “ngậm miệng,” hay là họ đang chờ chỉ thị của “ủy ban tuyên giáo” từ Bắc Bộ Phủ, nếu quý vị nào biết thì xin chia sẻ.

 

Về phần tôi, là một người kiên quyết đấu tranh, tôi không bỏ cuộc dễ dàng, tôi không thuộc loại “đánh trống bỏ dùi,” “đầu voi đuôi chuột,” “treo đầu dê bán thịt chó,” “thùng rổng kêu to,” do đó khi đã “xuất quân” rồi thì chỉ có tiến chứ không có lui, tới bến luôn, còn “tới” như thế nào là “bí mật quân sự,” “thiên cơ bất khả lậu.”

 

Chắc là quý đồng hương đã đọc qua các “tội trạng” của ông Trúc Hồ, SBTN và đảng Việt Tân được tôi nêu ra trong bài viết trước, và kể từ bài viết này tôi sẽ lần lượt chi tiết hóa và phân tích cặn kẻ từng lời nói, mỗi hành động của ông Trúc Hồ, SBTN, Asia Entertainment và của đảng Việt Tân nhằm “lột mặt nạ” của họ ra trước công luận.

 

Trong cuốn phim ông Trúc Hồ, luật sư Đỗ Phủ, ông Võ Thành Nhân nói chuyện trên đài truyền hình SBTN vào ngày 6 tháng 3 năm 2012 để tường trình kết quả ngày trao kiến nghị cho Tòa Bạch Ốc ngày 5 tháng 3 năm 2012, ông Trúc Hồ đã tuyên bố một số điều bưng bô cho Việt cộng, tuyên truyền có lợi cho cộng sản Việt Nam, đâm sau lưng cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại và phản quốc như sau:

 

“…Hồ (Trúc Hồ) nghĩ là sau cái ngày 8 tháng 3 này, như anh Phủ nói Tòa Bạch Ốc formally trả lời chúng ta, tiếng Việt gọi là họ chính thức gởi thơ phúc đáp lại những nguyện vọng của chúng ta, và họ muốn chúng ta giúp cho trong vấn đề làm việc với chính quyền cộng sản Việt Nam. Chúng ta phải nên nhớ Việt Nam chúng ta bây giờ là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, là một nước có thành viên trong Liên Hiệp Quốc, họ là một quốc gia có nhiều hợp tác với nhiều quốc gia khác, chúng ta phải tôn trọng cái sự đó. Người Việt Nam mà muốn cho người Việt Nam chúng ta có quyền căn bản làm người thì chúng ta nên dùng cái số cử tri của chúng ta làm việc với Tổng Thống nước Mỹ và nước Việt Nam của chúng ta gần nhau hơn thay vì là xa nhau. Nếu mà Tổng Thống, cơ quan lập pháp của Mỹ mà làm việc với lại chính phủ ở Việt Nam mà có thể ngồi gần được với nhau, bên Việt Nam chấp nhận sẽ thả những tù nhân gọi là nhân quyền, lương tâm, không còn đàn áp chính trị. Bên Việt Nam những nhà lãnh đạo sáng suốt đi lại với tự do, đừng nên đi với lại chế độ chính nghĩa độc tài cộng sản như Trung quốc. Nếu mà người lãnh đạo Việt Nam của chúng ta mà đi với nhà lãnh đạo độc tài của Trung quốc thì không sớm thì muộn thì đất nước chúng ta sẽ bị mất.”

 

“Cho nên với bổn phận của người dân Hoa Kỳ cũng như là một người Việt Nam, Trúc Hồ nghĩ là chúng ta nên thông minh, sáng suốt và đặt cái quyền lợi của người Việt Nam trong nước trên tất cả mọi quyền lợi khác. Chúng ta tạo dựng sức mạnh để giúp chính quyền Hoa Kỳ mang chính quyền Việt Nam gần lại với tự do, và sự giúp đở đó cần những cái ý kiến của những người dân Hoa Kỳ gốc Việt, cái đó rất cần thiết.”

 

“Chúng ta phải nên giúp những người lãnh đạo Hoa Kỳ, Tổng Thống Obama làm việc với Bộ Ngoại Giao và làm việc với chính quyền cộng sản, làm sao mà họ gần với mình, làm sao họ gần với mình cho người Việt Nam chúng ta bớt khổ.”

 

“Chúng ta không có đòi hỏi nhiều, chúng ta chỉ xin là quyền căn bản làm người thôi, cái quyền đó nước Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa đã là thành viên của Liên Hiệp Quốc thì chắc chắn là họ phải chấp nhận theo cái gọi là Bản Tuyên Ngôn, Hiến Chương Về Nhân Quyền mà đã ký năm 1948, chắc chắn họ phải bắt buộc.”

 

“Chúng ta đừng đẩy nhưng người lãnh đạo Việt Nam đi vào, đi về phía Trung quốc, mà chúng ta những người Việt Nam ở trên thế giới này, chúng ta phải tạo sức mạnh ở Hoa Kỳ, ở Úc Châu, ở Canada, ở Liên Hiệp Châu Âu, mình phải làm sao mình vận động những người lãnh đạo của từng nước, quốc gia mình ở, làm sao cho những người lãnh đạo của từng nước quốc gia mình ở, làm sao mình vận động những người lãnh đạo ở Việt Nam họ đi gần với phía của tự do, dân chủ càng sớm thì nước Việt Nam mình, những người dân càng tốt đẹp hơn.”

 

VIDEO: Xin kéo mũi tên tới chỗ 22:57 để nghe Trúc Hồ nói phần trên:


 

“Đã đến lúc Quốc Hội phải là người Hoa Kỳ thật sự, đã đến lúc Quốc Hội phải giúp đở nước Việt Nam của chúng ta. Chuyện quan trọng đầu tiên Quốc Hội cần phải làm giúp chúng ta là cái gì? Chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ (cộng sản) hay là bạo động hay là gì hết, cái đó hoàn toàn sai. Trong thế giới chúng ta đang sống bây giờ, chúng ta tất cả mọi thứ chúng ta đều nên hành động một cách nói chuyện với nhau. Nước Việt Nam chúng ta quá nhiều chiến tranh, chúng ta không nên  kêu gọi chiến tranh, không nên kêu gọi hận thù, mà chúng ta phải nên mang tình yêu xóa tan hận thù. Chúng ta là những người Việt đã từng bị nạn nhân của nhiều chuyện, nhưng mà thôi, chúng ta đã vượt qua tất cả rồi, chúng ta phải hãnh diện chúng ta đã vượt qua cái sự chết, và chúng ta đã sống lại, và chúng ta sống lại để giúp người chứ chúng ta không phải sống để mà moi cái này, móc cái kia, để mà nói người này nói người kia cái nọ.”

 

“Rất nhiều nỗi oan ức của 3 miền luôn chứ không phải một miền đâu. Đã đến lúc chúng ta phải mang tình thương, mang tình yêu để xây dựng lại một nước Việt Nam, và chúng ta không nhân danh ai, chúng ta không nhân danh hội đoàn, chúng ta không nhân danh đảng phái mà chúng ta nhân danh Việt Nam, chúng tôi là người Việt Nam và những người ở Hoa Kỳ, nhân danh chúng tôi là những người Hoa Kỳ mà gốc Việt, còn ở bên Châu Âu, những người ở Úc Châu, bên Canada và ngay cả tuổi trẻ Việt Nam” …(ngưng trích)

 

VIDEO: Xin kéo mũi tên tới chỗ 40:50 để nghe Trúc Hồ nói phần trên:


 

Không phải ông Trúc Hồ tuyên bố những câu “chói tai, thân cộng” một các “vô tình” hay “lầm lỡ,” trái lại ông Trúc Hồ lặp đi lặp lại cái thông điệp “bưng bô” Việt cộng và tuyên truyền làm lợi cho cộng sản Việt Nam nhiều lần và tại nhiều địa điểm khác nhau, mà điển hình thêm một lần nữa vào buổi tiệc tại nhà hàng Fortune ở Hoa Thịnh Đốn tối ngày 5 tháng 3 năm 2012 tường trình kết quả trao Thỉnh Nguyện Thư cho Tòa Bạch Ốc vào sáng cùng ngày, thì ông Trúc Hồ cũng đã tuyên bố một cách láu cá và trắng trợn bợ đít Việt cộng như sau:

 

“Trong năm nay chúng ta không kêu gọi gì hết, chúng ta chưa bao giờ kêu gọi bạo động, chúng ta chưa bao giờ kêu gọi lật đổ chính phủ Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.”

 

“Và Quân Đội Nhân Dân, những người lính, những người mà Hồ kính phục, kính nể, phải làm thiên chức của người lính là phải bảo vệ quê hương đất nước của mình”…(ngưng trích)

 

VIDEO: Xin kéo mũi tên tới chỗ 21:49 để nghe Trúc Hồ nói phần trên:


 

Còn đối với cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại Hoa Kỳ và hải ngoại thì ông Trúc Hồ đã tỏ ra ngạo mạn, xấc xược, hổn láo và khinh rẻ cộng đồng một cách trắng trợn khi ông Trúc Hồ trả lời cuộc phỏng vấn của nữ xướng ngôn viên Diễm Thi đài Á Châu Tự Do RFA ngày 8 tháng 3 năm 2012 rằng:

 

“Ba mươi mấy năm qua chúng ta đã thấy gì? Chúng ta không thấy gì hết! Chúng ta chỉ thấy chúng ta biểu tình và chúng ta đi về”…(ngưng trích)

 

VIDEO: Xin kéo mũi tên tới chỗ 04:37 để nghe Trúc Hồ nói phần trên:


 

Như vậy nghĩa là sao? Phải chăng ông Trúc Hồ muốn nhục mạ, khinh thường và vô hiệu hóa sự dấn thân đấu tranh không mệt mỏi của tập thể người Việt tỵ nạn tại hải ngoại trong suốt 37 năm qua, và chỉ có Trúc Hồ, tập đoàn SBTN và Asia Entertainment mới có đủ tư cách, tâm huyết và khả năng giúp dân cứu nước hay sao? Thật là một câu tuyên bố vô lễ và kiêu ngạo lố lăng vô cùng. Một điểm vô cùng oái ăm và khốn nạn là lời tuyên bố ngông cuồng và xuẩn động này đã được đài phát thanh về quốc nội, cũng như đăng tải chính thức trên mạng RFA, khiến cho đồng bào trong nước vô cùng bối rối và sửng sờ, thất vọng khi được nghe chính miệng một nhân vật “Quốc Gia cở bự” Trúc Hồ “phán” một câu “xanh dờn” như vậy. Thử hỏi đồng bào trong nước khi nghe xong thì làm sao họ có thể đặt nhiều hy vọng và niềm tin về sức mạnh của cộng đồng người Việt hải ngoại trong việc hỗ trợ họ đấu tranh trong quốc nội được?

 

Như tôi đã thưa ở trên, bài viết này chỉ là sự mở đầu cho một “vụ án chính trị” về nhạc sĩ Trúc Hồ, tập đoàn SBTN và Asia Entertainment mà trong những bài viết kế tiếp tôi sẽ lần lượt mổ xẻ, cùng phân tích vấn đề một cách chi tiết, rốt ráo, đứng đắn và trung thực. Tôi sẽ nêu ra bằng chứng là nhạc sĩ Trúc Hồ và tập đoàn đã lợi dụng sự tù tội của nhạc sĩ Việt Khang để mưu đồ danh lợi cho cá nhân Trúc Hồ và cho cơ sở thương mại SBTN, Asia Entertainment. Nhạc sĩ Trúc Hồ và tập đoàn đã tắc trách và bê bối trong việc thực hiện Thỉnh Nguyện Thư một cách sai nguyên tắc và lệch lạc ý nghĩa khiến dẫn tới việc làm thiệt hại nặng nề cho nhạc sĩ Việt Khang thay vì cứu giúp nhạc sĩ Việt Khang. Tôi cũng sẽ chứng minh chi tiết về việc Trúc Hồ và tập đoàn tiếp tay Việt cộng như thế nào, sự "liên hệ" giữa Trúc Hồ và "nữ hai mang" Hồng Thuận đã làm lọt danh sách đồng hương ký tên vào các bản Thỉnh Nguyện Thư vào tay Việt cộng sẽ gây ra khó khăn và nguy hiểm an ninh tính mạng cho họ và cộng đồng ra sao, đầu não nào đã chỉ đạo và giật dây Trúc Hồ "nhảy" từ vai trò một nghệ sĩ và truyền thông thành nhà lãnh tụ chính trị, và Trúc Hồ và tập đoàn đã nhũng lạm tiền bạc cộng đồng ra sao v.v...

 

Tôi không ngại tiếng thị phi, bỉ thử vì với vai trò của một công tố viên, của một biện lý đứng ra luận tội, tôi căn cứ theo những chứng cớ rõ ràng và khả tín để đưa nội vụ ra ánh sáng mà không thể bị bưng bít bởi bất cứ thế lực nào. Quyền biện hộ và “thanh minh thanh nga” là từ phía “bị cáo” Trúc Hồ và tập đoàn, và quyền phán xét là của cộng đồng đóng vai trò bồi thẩm đoàn cũng như vai trò quan tòa.

 

Hèn tướng Nguyễn Cao Kỳ từng là Phó tổng thống, Thủ tướng Việt Nam Cộng Hòa thế mà còn phản bội cộng đồng, đất nước, ma đầu Phạm Duy từng hưởng ơn sủng, bổng lộc mập mặt của miền Nam Việt Nam thế mà còn cúi đầu bưng bô cho Việt cộng, thế thì không có gì để có thể bảo đảm 100% một người nào đó trong cộng đồng tỵ nạn không phải là Việt cộng nằm vùng hoặc không phải là Việt gian bưng bô cộng sản được. Quá khứ đã chứng minh những tên gián điệp nhị trùng như Phạm Ngọc Thảo, Vũ Ngoc Nhạ, Phạm Xuân Ẩn, Huỳnh Văn Trọng, Đinh Văn Đệ, Nguyễn Hữu Hạnh khiến biết bao người ngạc nhiên, sửng sốt, do đó trường hợp ông Trúc Hồ và tập đoàn nếu bị nghi vấn, đặt vấn đề thì cũng là điều bình thường, tự nhiên xuyên qua các lời tuyên bố và hành động của ông, gia đình ông và của tập đoàn SBTN, Asia Entertainment có liên hệ với Việt cộng trong suốt nhiều năm tháng qua.

 

Tôi ủng hộ tư tưởng của Triết gia Pháp Voltaire thế kỷ 18 rằng: "Tôi có thể không đồng ý những điều anh nói, nhưng tôi có thể chết để bảo vệ anh được quyền nói ra." (I disapprove of what you say, but I will defend to the death your right to say it," và tôi không bao giờ muốn bị nhìn như là một người hồ đồ, quá khích, cực đoan, hẹp hòi, nhỏ mọn, ích kỷ, nên tôi chủ trương tôn trọng nguyên tắc "given the benefit of the doubt," tức tôi sẵn sàng dành cho ông Trúc Hồ và tập đoàn có cơ hội giải thích và bào chữa trước khi kết luận sau cùng về tội nối giáo cho giặc của ông Trúc Hồ và đồng bọn được đưa ra.

 



 

VS/DIỄN ĐÀN ĐỘC GIẢ...

 

Đặt vấn đề Nhạc sĩ Trúc Hồ SBTN tuyên truyền có lợi cho cộng sản

 

Ngô Kỷ

 

Lâu nay, có một số người cứ hễ đọc trên báo, nghe trên đài, xem trên truyền hình mà thấy nhân vật nào, tổ chức nào được ra rả đánh bóng, ca tụng, vinh danh inh ỏi thì họ vui lây và tôn thành thần tượng, minh quân, và trường hợp ông nhạc sĩ Trúc Hồ qua sự “thổi ống đu đủ” của đài truyền hình SBTN một cách lớp lang, bài bản lâu nay đã biến ông Trúc Hồ trở thành một "ông trời con" cũng là điều dễ hiểu mà thôi. Chính vì vậy, hễ ai mà “đụng” tới ông Trúc Hồ là không được, hễ ai mà”đặt vấn đề” với ông Trúc Hồ thì phải “bước qua xác chết” của những “fans” ông này. Gớm thiệt!

 

Người xưa có câu “thương nhau trái ấu cũng tròn,” hay “thương nhau mấy núi cũng trèo,” hay “yêu nhau yêu cả đường đi” v.v.., và những ai đang thương nhau, yêu nhau thì luôn nghĩ tốt, nghĩ đẹp về đối tượng của mình, do đó những người ái mộ ông Trúc Hồ qua các Shows và DVD nhạc  Asia, SBTN thì họ khó có thể tin được rằng "thần tượng" Trúc Hồ của họ dám mở miệng nói ra những lời lẽ “chói tai, phản quốc” được. Ít ai có thể tưởng tưởng nỗi một nhân vật "Quốc Gia cở bự" như Trúc Hồ lại có thể thốt ra những lời lẽ “thân cộng." Pascal từng nói “con tim có những lý lẽ mà lý trí không biết được,” do đó các khán thính giả yêu thích Shows, DVD nhạc Asia, SBTN ra sức binh vực, bảo vệ "thần tượng" Trúc Hồ của họ cũng là điều dễ hiểu. 

 

Sự kiện trên khiến tôi chợt hiểu ra là việc mất miền Nam Việt Nam không có gì là lạ cả, vì bây giờ qua sống nơi một đất nước văn minh như Hoa Kỳ và Tây phương, thế mà dân trí và trình độ nhận thức của một số người còn quá ư là kém cỏi, khiến tôi không còn lấy làm ngạc nhiên về chuyện trước năm 1975, có một số vị lãnh đạo chính phủ, hay một số giám mục, linh mục, hòa thượng, thượng tọa, tướng tá lại ngây thơ, hời hợt đi bao che, bảo kê, tiến cử những thằng “gián điệp” như Phạm Ngọc Thảo, Vũ Ngoc Nhạ, Phạm xuân Ẩn, Huỳnh Văn Trọng, Đinh Văn Đệ, Nguyễn Hữu Hạnh, Trịnh Công Sơn v .v.., để chúng tác oai tác quái quậy nát cả đất nước. Bây giờ nhìn cảnh tượng “vàng thau lẫn lộn,” “Quốc/Cộng” lộn tùng phèo trong cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại như thế này thì tôi e rằng việc muốn chiến thắng Việt cộng quả là một điều vô vàn nhiêu khê.

 

Trong cái Youtube của chính đài SBTN ngày 6 tháng 3 năm 2012, ông Trúc Hồ tuyên bố những điều tuyên truyền có lợi cho cộng sản và có hại cho người Quốc Gia. Ông Trúc Hồ không dám gọi là cộng sản, mà ông gọi một cách "văn hoa, lịch sự" là nước "Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa. Những lời tuyên bố của ông Trúc Hồ thật là vô liêm sỉ và phản quốc.

 

Tôi muốn minh xác tôi hoàn tòan không chủ ý nhục mạ, phỉ báng, “chụp mũ’ gì ông Trúc Hồ cả, tôi không có nhu cầu cạnh tranh với ông trong các lãnh vực buôn bán DVD nhạc, diễn show hay làm đài truyền hình, tôi chỉ phản đối quan đểm chính trị "thân cộng" của ông Trúc Hồ mà thôi. Tôi cực lực phản đối và nếu cần phải đương đầu với ông Trúc Hồ nếu ông không làm sáng tỏ sự việc.

 

Lâu nay tôi quá bận bịu nên chưa có thì giờ “đặt vấn đề” Quốc/Cộng với ông Trúc Hồ dù rằng cách đây một năm tôi có lên trình bày tóm lược vấn đề này trên đài truyền hình VNATV 57.3 có tính cách địa phương, hôm nay tôi muốn dành một ít thì giờ để trình bày một số tài liệu liên quan đến ông Trúc Hồ và đài SBTN. Tôi muốn minh xác là tôi hành động hoàn toàn độc lập, không a dua hay theo đuôi một phe phái, cá nhân, tổ chức nào cả, dù rằng cách đây khoảng một năm, trong thời gian phong trào ký thỉnh nguyện thư tranh đấu cho nhạc sĩ Việt Khang, thì cộng đồng quá mõi mệt, nhức óc và “buồn nôn” về trận chiến ỏm tỏi giữa ông nhạc sĩ Trúc Hồ và ông tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng. Cuối cùng để lại một đống rác với cái bản án nặng nề 4 năm tù ở và 2 năm quản chế mà cộng sản tròng lên đầu nhạc sĩ Việt Khang.

 

Tôi không bao giờ muốn đề cập đến chuyện riêng tư vặt vãnh của người khác, mà chủ trương duy nhất của tôi là “lột mặt nạ” những tên ăn cơm Quốc gia thờ ma cộng sản, tố cáo bọn chính trị gia xôi thịt, mị dân, khoác lác đi đâm sau lưng cộng đồng, và bạch hóa bọn truyền thông, ca nhạc sĩ, trí thức “đi đêm” với Việt cộng v.v.., và bài viết hôm nay cũng nằm trong ý nghĩa và mục đích đó.

 

Tôi phản đối ông Trúc Hồ và vắn tắt đưa ra một số nghi vấn về ông Trúc Hồ và hệ thống truyền hình SBTN như sau:

 

1) Tại sao ông Trúc Hồ tuyên bố những điều tuyên truyền có lợi cho cộng sản, và có hại cho người Quốc Gia chống cộng, mà điển hình một số câu như sau:

 

- "Chúng ta nên nhớ Việt Nam chúng ta bây giờ là một nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, là một nước có thành viên trong Liên Hiệp Quốc. Họ là một quốc gia có nhiều hợp tác với nhiều quốc gia khác, chúng ta phải tôn trọng cái sự đó."

 

- "Chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ (cộng sản,) cái đó hoàn toàn sai, chúng ta phải mang tình yêu xóa tan hận thù."

 

Quý vị có thể copy cái Link để xem Youtube lời tuyên bố của Trúc Hồ:

 


 



 

2) Tại sao ông Trúc Hồ, giám đốc đài truyền hình SBTN lại thuê mướn hai tên Việt gian Đỗ Dzũng và Vũ Ánh vào giữ vai trò quan trọng show “Phân Tích Thời Sự” cho đài SBTN, trong khi hai tên Việt gian này là tay sai của cộng sản và bị cả cộng đồng phỉ nhổ và tẩy chay.

 



 

 

A) Đỗ Dzũng: 

 

 

 

Lâu nay Đỗ Dzũng là tổng thư ký cho tập đoàn báo Người Việt. Đỗ Dzũng từng là ký giả của các báo cộng sản tại Việt Nam được đưa Mỹ nhằm xâm nhập vào làng báo để thi hành Nghị Quyết 36 của cộng sản. 

 

Năm 2007, Đỗ Dzũng là người ký giả duy nhất tại California lên tận tòa đại sứ cộng sản Việt Nam tại Hoa Thịnh Đốn để tham dự buổi dạ tiệc nhậm chức Đại Sứ Việt Nam tại Hoa Kỳ của tân Đại Sứ Lê Công Phụng, và sau đó về viết bài, lên đài ca tụng “công lao và ơn đức” của tân Đại Sứ cộng sản Lê Công Phụng. Điều nói thêm Lê Công Phụng là nhân vật đại diện “nhà nước” ký văn bản “bán đất dâng biển” cho Tàu cộng, mà trong đó có Thác Bản Giốc.

 

Đỗ Dzũng viết bài trên báo Người Việt, và trả lời rất nhiều lần trên đài thân cộng BBC để nhục mạ cộng đồng tỵ nạn, ca ngợi cộng sản, mà đặc biệt trong đó Đỗ Dzũng tuyên bố trên đài BBC nhục mạ và kết tội nặng nề chiến sĩ Lý Tống trong việc xịt hơi cay văn công Đàm Vĩnh Hưng. Đỗ Dzũng đã lập luận cho sự “chính đáng” ca hát tại Mỹ của các ca nghệ sĩ “văn công” Việt cộng, và chỉ trích việc đồng hương biểu tình.

 

Đỗ Dzũng ra tòa làm nhân chứng cho tập đoàn báo Người Việt cáo buộc gian những người biểu tình chống tập đoàn báo Người Việt v.v…

 

B) Vũ Ánh:

 



 

Từ lúc qua Mỹ Vũ Ánh luôn bất mãn và mặc cảm, nên thường xuyên viết bài nhục mạ chính phủ, quân lực VNCH, và luôn mĩa mai, xỉa xói cộng đồng chống cộng. 

 

Với chức vụ phó chủ bút báo Người Việt. Vũ Ánh đã cho đăng bài thơ chúc Tết trên báo Xuân Người Việt 2006 nhằm ca ngợi các chóp bu cộng sản, khiến cộng đồng biểu tình phản đối kịch liệt.

 

 

Đầu năm 2008, với tư cách là chủ bút báo Người Việt, Vũ Ánh  lại lần nữa cho đăng tấm hình nhục mạ lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong chậu rửa chân nail trong Giai Phẩm Xuân Người Việt 2008, khiến cộng đồng phẫn nộ, và biểu tình liên tiếp chống đối tập đoàn báo người Việt cho đến nay là hơn 5 năm kể từ ngày 26 tháng 1 năm 2008. Vì bị biểu tình, tập đoàn báo Người Việt đã sa thải tên Việt gian Vũ Ánh ra khỏi tờ báo, thế mà ông giám đốc SBTN Trúc Hồ lại đi rước tên Việt gian Vũ Ánh này vể ngồi “chễm chệ” và thoải mái chống cộng đồng và ca ngợi Việt cộng trên đài.

 



 

Vũ Ánh trong những tháng gần đây đã viết nhiều bài đăng trên báo Người Việt và báo Sống, cũng như nói trên đài binh vực sách Bên Thắng Cuộc của văn nô Huy Đức tuyên truyền cho Việt cộng. 

 

3) Tại sao tập đoàn báo Người Việt bị hơn 160 tổ chức, cộng đồng, hội đoàn biểu tình tẩy chay, thế mà ông Trúc Hồ giám đốc đài SBTN liên tục đăng quảng cáo trên báo giấy và mạng báo Người Việt suốt cả mấy tháng qua?

 

Dưới đây là bằng chứng điển hình đài SBTN đăng quảng cáo trên mạng báo Người Việt:





 

4) Tại sao cô Hồng Thuận từng về Việt Nam và có liên hệ với cộng sản khi đứng dưới cờ máu cộng sản và tượng Hồ Chí Minh, thế mà ông Trúc Hồ lại có quá nhiều “liên hệ” với cô ta? Đặc biệt các hồ sơ danh tánh những người ký tên ủng hộ Thỉnh Nguyện Thư được giữ kín bí mật mà trong đó có hai người được biết, đó là ông Trúc Hồ và cô Hồng Thuận, nhưng nay theo báo Việt cộng phổ biến là chúng có trong tay toàn bộ mấy trăm ngàn danh tánh người Việt đã ký tên, thế thì giả sử nếu lời của Việt cộng là sự thật, thì ai là người giao danh sách cho Việt cộng ? Hồng Thuận hay Trúc Trúc hồ, hay đảng Việt Tân qua tay Hồng Thuận?

 

Tôi không có lý do nào và cũng không có nhu cầu gì để bận tâm đến đời sống tình cảm riêng tư của ông Trúc Hồ, tuy nhiên vì tôi quan tâm đến sự an ninh tính mạng của những người Việt tỵ nạn cộng sản đã ký tên trong các thỉnh nguyện thư, cũng như sự an toàn chính trị của cộng đồng hải ngoại, do đó tôi thấy cần đặt nghi vấn về sự tiếp cận gần gũi và thân mật giữa cô Hồng Thuận với ông Trúc Hồ, một người nắm trong tay toàn bộ danh sách của mấy trăm ngàn người Việt tỵ nạn. Liệu cô Hồng Thuận có phải là một gián điệp của Việt cộng gài “mỹ nhân kế” vào “đầu nảo tham mưu” của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư để có thể ăn cắp danh sách bí mật và thao túng ông Trúc Hồ hay không? 

 







 

Năm 2008, Hồng Thuận biểu tình tại Liên Hiệp Quốc

 



Đảng viên Hồng Thuận đứng dưới khẩu hiệu, cờ búa liềm cộng sản, tượng Hồ Chí Minh tại Việt Nam. Ai ra lệnh và chỉ đạo cho Hồng Thuận làm việc này? 

 

 

 

Nhân dân đang đói nghèo, lầm than, thì đảng viên

Hồng Thuận đàn đúm, ăn chơi đú đởn tại Việt Nam.

Có phải là "kế sách" của đảng Việt Tân hay không?

 

 

 

 

 

 

 

Hồng Thuận đứng dưới cờ máu cộng sản, tượng Hồ Chí Minh và khẩu hiệu "Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh Muôn Đời" tại Việt Nam, và bây giờ Hồng Thuận trở thành cánh tay “mặt” của ông Trúc Hồ, phải chăng đây là trò “mỹ nhân kế” của Việt cộng? Nếu Hồng Thuận là “gián điệp nhị trùng” thì sẽ gây ra nguy hiểm cho cộng đồng ra sao?

 

 

 

Hồng Thuận (tay trái) "thoải mái" đứng với sinh viên tại Hà Nội, Việt Nam

 

Các hình dưới: Ông Trúc Hồ "sát cánh" với cô Hồng Thuận.

 







 

 

5) Nếu ông Trúc Hồ và đài truyền hình SBTN thực sự chống Việt cộng, thì tại sao Việt cộng cho phép đài truyền hình SBTN và phóng viên của đài truyền hình SBTN là ông Thanh Toàn về ăn ở dầm dề tại Việt Nam để thoải mái và tự do đi làm tin tức và thâu hình phóng sự từ Nam chí Bắc để gởi về đài SBTN ở Mỹ phát hình?

 

 

 

VIDEO: Xin bấm hay copy Link dưới để xem phóng viên Thanh Toàn của đài truyền hình SBTN do nhạc sĩ Trúc Hồ làm giám đốc, đang ở thường trực tại Việt Nam để phỏng vấn và làm "Ký Sự Truyền Hình" gởi thường xuyên về đài SBTN ở Mỹ. Tại sao cộng sản đồng ý để đài "chống cộng" được tự do hoạt động tại Việt Nam? Phải chăng giữa giám đốc Trúc Hồ và cộng sản Việt Nam có liên hệ và có trao đổi điều kiện lẫn nhau?

 


 







 

6) Nếu ông Trúc Hồ là người thực sự chống cộng thì tại sao Việt cộng cho thân phụ ông là ông Trúc Giang về “ăn dầm nằm dề” tại Việt Nam để hoạt động xã hội?

 

7) Nếu ông Trúc Hồ là người thực sự chống cộng và nổi tiếng như ông, thế thì khi ông Trúc Hồ điền đơn xin chiếu khán nhập cảnh Việt Nam với đầy đủ chi tiết và tấm hình rõ ràng mặt mũi của ông, tại sao đại sứ quán Việt cộng hay lãnh sự quán Việt cộng lại chấp nhận và đồng ý cho phép ông Trúc Hồ được đi về Việt Nam nhiều lần như lời tự thú của ông?

 

Xin mời quý vị bấm hay copy cái Link Audio dưới đây để nghe ông Trúc Hồ tự thú là ông Trúc Hồ đã từng về Việt Nam nhiều lần:

 

AUDIO: Ông Trúc Hồ xác nhận đã về Việt Nam nhiều lần. (dài 15 giây)



 

8) Ông ông Trúc Hồ quá hổn láo và xấc xược, khinh thường tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại, và ngạo mạn cho rằng chỉ có Trúc Hồ mới là người làm được việc, khi ông Trúc Hồ tuyên bố trên đài Á Châu Tự Do rằng: "Ba mươi mấy năm qua, chúng ta đã thấy cái gì? Chúng ta không thấy gì hết, chúng ta chỉ thấy chúng ta biểu tình rồi chúng ta đi về"

 

VIDEO: Xin kéo mũi tên tới chỗ 04:37 để nghe Trúc Hồ nói phần trên:


 

Trên đời này không ai muốn làm “bad cop” cả, mà đều muốn làm “good cop” thôi, nhưng rồi nếu mọi người đều làm “good cop” thì ai sẽ phạt ticket những kẻ say sưa, vi phạm luật lệ lưu thông nhằm chận đứng bớt tình trạng lái xe cẩu thả, gây ra tai nạn chết người? Trong cộng đồng cũng vậy, nếu ai cũng “ngậm miệng ăn tiền” hay “dĩ hòa vi quý” thì ai là người đứng ra lột mặt nạ bọn Việt gian ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng sản đâm sau lưng cộng đồng? Tôi chấp nhận làm thằng “ngu” để nhận lãnh bao nhiêu tiếng bấc tiếng chì, nhục mạ, bỉ thử, nhưng trời sinh mỗi người đều có cái “nghiệp,” và tôi cũng phải trả cho xong cái “nghiệp” này. Lỡ sinh ra kiếp tằm thì phải nhả tơ, do đó những nhân vật nào, những tổ chức nào, những cơ quan truyền thông nào mà bị tôi “đặt

vấn đề” thì đó là ý trời mà thôi.

 

Tôi chấp nhận làm "người ác" để có cơ hội trừng trị và tiêu diệt bọn Việt cộng nằm vùng và lũ Việt gian ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng sản là tôi hài lòng rồi. Quan tâm chi đến những tiếng thị phi và lời ong tiếng ve tào lao, rỗng toét của thế gian.

 

Trong đấu tranh, tôi đóng vai công tố viên để bắt tội bọn Việt gian, quý đồng hương là bồi thẩm đoàn, và quý vị trưởng thượng, nhân sĩ, cộng đồng là quan tòa. Tôi luôn dành quyền phán xét cho quý vị, và tôi chỉ cố gắng đóng trọn vai trò của tôi mà thôi. 

 

Tôi chủ trương hoạt động một cách độc lập, không phe phái, bè đảng, do đó tôi không “lạnh cẳng, không luồn cúi hay sợ hãi bất cứ thế lực nào hoặc từ đâu tới. Tiêu chuẩn bài viết của tôi là sự thật, không chủ trương vạch lá tìm sâu hay vạch áo cho người xem lưng, mà cũng không chấp nhận tệ trạng “đẹp khoe xấu che,” “mặc áo thụng vái nhau.” Tôi không để ý đến chuyện bị trách móc, thị phi, tôi không quan tâm đến việc sợ đụng chạm hay ngại bứt dây động rừng, hoặc kẹt dây mơ rễ má, chính vì vậy các đối tượng mà tôi đề cập tới sẽ không ngoại lệ bất cứ một ai hay bất cứ tổ chức nào. Với tất cả sự tôn trọng danh dự của đối tượng, nhưng bên cạnh đó tôi sẽ không ngại ngùng dùng bất cứ ngôn từ nào “thích hợp”, hay xử dụng bất cứ văn phong nào “cần thiết” để diễn đạt trọn vẹn quan điểm của mình, còn sự phán xét và đánh giá xin dành cho độc giả. Dù vậy, các bài viết của tôi luôn được cân đo một cách cẩn trọng và được viết trong tinh thần trách nhiệm cao độ.

 

Dù rằng cổ nhân có dạy rằng: “Hàm huyết phún nhân, tiên ô tự khẩu,” tức ngậm máu phun người, trước dơ miệng mình, nhưng vì tôi quan tâm đến thành trì chống cộng tại thủ đô tỵ nạn Little Saigon nói riêng và hải ngoại nói chung, và viết bài với cái tâm thành, nói lên lời công đạo, tôn trọng điều liêm chính nên tôi không cảm thấy lo ngại hay cắn rứt gì cả. 

 

Nhà ái quốc Nguyễn Trường Tộ đề cập đến lời của Hàn Dũ trong Thiên Hạ Đại Thế Luận rằng: “Biết mà không nói là bất nhân. Nói mà không nói hết là bất nghĩa,” và Văn sĩ Georges Duhamel cũng có khuyên: “Không nên nuôi oán hờn trong lòng, vì đó là tình cảm xấu, có hại cho kẻ khác và cho chính mình. Nhưng phải biết công phẫn đối với bất công, bạo lực. Kẻ nào dững dưng trước một sự bất công, oan ức là hèn nhát, ích kỷ, đáng khinh.”

 

Vào năm 1927, trong phần Dẫn Ngôn của sách Cao Đẳng Quốc Dân kê “toa thuốc” trị 10 tệ bệnh của quốc dân, nhà chí sĩ cách mạng Phan Bội Châu tức cụ Sào Nam đã viết: “…Tôi viết quyển sách này, chẳng qua dâng một phần nghĩa vụ với Quốc dân, hay dở, đúng không, hoặc có công hiệu gì không, thì quyền ở người đọc sách. Khổng Tử nói: “Tri ngã giả, kỳ duy Xuân Thu hồ, tội ngã giả, kỳ duy Xuân Thu hồ”, nghĩa là ai biết lòng ta tất ở sách Xuân Thu, ai bắt tội ta tất cũng ở sách Xuân Thu. Quyển sách tôi viết ra đây cũng nói như vậy.”

 

“Thư bất tận ngôn, ngôn bất tận ý,” do đó tôi xin mượn lời vàng ngọc của nhị vị tiền bối nói trên làm kết luận cho bài viết này.

 

 



 

Nguyên văn toàn bộ Video Trúc Hồ tuyên bố trên đài SBTN tuyên truyền cho Việt cộng (dài 1 giờ)

 


 



 

Nguyên văn toàn bộ Video Trúc Hồ tuyên bố "bưng bô" Việt cộng tại nhà hàng Fortune tại Hoa Thịnh Đốn 

vào tối 5 tháng 3 năm 2012 nhằm tường trình kết quả nộp Thỉnh Nguyện Thư cho Tòa Bạch Ốc:  http://www.youtube.com/watch?v=BM_cub5kwkw (dài 36 phút 38 giây)

 

 






 

 




Nhạc sĩ Trúc Hồ tuyên bố đẩy mạnh cuộc vận động cho Nhân quyền VN


Là một trong những người khởi xướng phong trào ký thỉnh nguyện thư vận động cho Nhân Quyền Việt Nam, từ Quận Cam ở Miền Nam California, Nhạc sĩ Trúc Hồ cùng với các đại diện của Cộng Đồng Người Mỹ Gốc Việt đã đến thủ đô Washington để có các cuộc gặp với giới chức Nhà Trắng cũng như Quốc Hội Hoa Kỳ để trình bày về thực trạng nhân quyền Việt Nam.

RFA 08.03.2012

 

 

Sau các cuộc gặp gỡ trao đổi với cả Hành Pháp và Lập Pháp Mỹ, Nhạc sĩ Trúc Hồ đã dành cho Đài Á Châu Tự Do       một cuộc phỏng vấn đặc biệt xung quanh sự kiện này.

Diễm Thi : Xin chào Nhạc sĩ Trúc Hồ.

Nhạc sĩ Trúc Hồ :  Xin chào chị Diễm Thi và xin kính chào khán thính giả của Đài Á Châu Tự Do.

Diễm Thi : Trước tiên Diễm Thi xin cám ơn Nhạc Sĩ đã dành thời gian cho Đài Á Châu Tự Do. Và câu hỏi đầu tiên mà Diễm Thi cũng như mọi người Việt Nam đều muốn biết, đó là kết quả các cuộc gặp giữa giới chức Hoa Kỳ và đại diện của Cộng Đồng Người Việt ra sao ạ?

Nhạc sĩ Trúc Hồ :  À, đây là một sự thành công ngoài sức tưởng tượng! Có thể nói đây là một biến cố lịch sử! Cái  đẹp của từ em bé 3 tháng và cho đến của cụ già 94 tuổi đã đến từ 49 tiểu bang trên toàn Hoa Kỳ, ngoại trừ tiểu bang Alaska, vì có thể Alaska quá lạnh cho nên không có người về.

Nhưng mà cái chính của sức mạnh này thì chúng ta phải nói là nhờ tuổi trẻ trong nước: từ trong nước ra tới hải ngoại cả hai dòng máu mặc dù cách xa nhau bởi một đại dương, mặc dù cách xa nhau trên vấn đề nếp sống, nhưng mà cùng chung một chí hướng là muốn đất nước Việt Nam chúng ta toàn vẹn lãnh thổ, muốn trên đất nước chúng ta người dân Việt Nam có quyền làm người, thì nhờ những người đó mà chúng ta có được một biến cố mà anh có thể nói là có tính cách thiêng liêng của hồn thiêng sông núi đã tập họp được tất cả người Việt Nam hải ngoại chúng ta về một hướng.

Chuyện đó hầu như là một phép lạ. Đây chỉ mới là một bước đầu, nhưng là một bước đầu thật tuyệt với.

Diễm Thi : Dạ. Với thành quả ban đầu như vậy thì Nhạc sĩ Trúc Hồ cũng như những người cùng chí hướng sẽ có kế hoạch vận động tiếp theo như thế nào?

Nhạc sĩ Trúc Hồ : Chắc chắn rồi! Chúng ta đã gặp được đại diện của 49 tiểu bang và cái hay là những vị này đến với tư cách là những người dân bình thường, không thuộc đảng phái gì hết, không thuộc hội đoàn gì hết, bởi vì trong mùa bầu cử này không có gì quan trọng bằng cái phiếu cử tri thì chúng ta phải có kế hoạch là chúng ta tạo hạ tầng cơ sở ở từng địa phương một của 49 tiểu bang đó. 

Trúc Hồ và anh Võ Thành Nhân sẽ đích thân đi tới từng tiểu bang, từng thành phố để thành lập nên hạ tầng cơ sở. Chúng ta sẽ đào tọa những người bình thường đó, những người không có đảng phái gì hết, biết cách vận động dân biểu ở từng địa phương của mình, mình làm một cuộc vận động để tạo một hạ tầng cơ sở vững chắc, và song song đó thì Luật sư Đỗ Phủ và Anh Tuấn hiện giờ cũng đang làm việc thẳng với Tòa Bạch Ốc.








No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link