Saturday, May 4, 2013

CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG Ở VN: TIẾP TAY ĐẨY CSVN BỆNH HOẠN XUỐNG HỐ


 

CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG Ở VN:

TIẾP TAY ĐẨY CSVN BỆNH HOẠN XUỐNG HỐ

 

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 02.06.2011. Cập nhật 08.07.2012


 

 

Cập nhật 08.07.2012:

Bài này đã viết cách đây hơn một năm, khi mà Kinh tế Việt Nam xuống dốc trầm trọng, đồng thời Lạm phát vụt tăng phi mã do chính Mô hình Kinh tế CSVN tạo ra vì thiếu hiệu lực sản xuất của những Tập đoàn Kinh tế quốc doanh và vì Nhà nước phá giá tiền tệ nhằm ăn cướp Tiết kiệm của Dân chúng.

Từ đầu năm 2012 đến nay, chúng tôi viết Chủ đề về sự tan rã của Kinh tế CSVN và dưới Chủ đề này chúng tôi mới phổ biến trong tuần vừa rồi 108 trang về sự tụt dốc tan rã này của Kinh tế CSVN dưới  “VietTUDAN Chủ đề:DÂN DÀNH LẠI QUYỀN KINH TẾ“ phổ biến ngày 05.07.2012.

Nhìn những cuộc Cách Mạng Hoa Nhài tại Bắc Phi và Trung Đông, chúng ta đều nhìn nhận rằng Lý do chính yếu NỔI DẬY của Dân chúng là sự đói nghèo hay là QUYỀN DẠ DẦY đứng trước những chế độ độc tài cướp bóc quyền sống của Dân chúng. CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG ở Việt Nam của đại đa số quần chúng cũng không ra khỏi cái Định luật GIỚI VÔ SẢN BỊ ĐỘC TÀI BÓC LỘT ĐẾN NGHÈO KHỔ, NÊN ĐỨNG LÊN ĐÒI QUYỀN SỐNG TỐI THIỂU CHO DẠ DẦY.

Thực vậy:

1)         Những cuộc Cách Mạng Lịch sử: (i) Cách Mạng Pháp 1789 cũng vì bóc lột của Vua Chúa làm Dân nghèo đói thiếu ăn; (ii) Cách Mạng Vô sản 1917 cũng do quần chúng bị bóc lột thiếu ăn; (iii) Cách Mạng 1989-90 tại Nga và Đông Âu cũng do sự nghèo khổ của Dân chúng do sự thất bại của nền Kinh tế Chỉ huy Tập quyền của các đảng Cộng sản độc tài.

2)         Những cuộc Cách Mạng tại Bắc Phi và Trung Đông: các Chế độ độc tài thâu tóm mọi hoa lợi Kinh tế khiến người dân chỉ còn không đầy USD.2 nuôi sống Dạ dầy mỗi ngày.

3)         Tại Việt Nam, đảng Cộng sản độc tài nắm trọn Kinh tế để THAM NHŨNG, LÃNG PHÍ lan tràn. Kinh tế CSVN tụt giốc trầm trọng. Đại đa số quần chúng bị bóc lột trở thành đói nghèo. CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG ở Việt Nam không ra khỏi con đường Dân chúng NỔI DẬY dứt bỏ Cơ chế CSVN tạo nên GIỚI TƯ BẢN ĐỎ bóc lột dân chúng đến nghèo đói.

Nguyễn Phúc Liên

 

 

Cơ chế CSVN chủ trương Độc tài Chính trị nắm Độc quyền Kinh tế. Đảng không thể không ý thức Chính trị độc tài của mình lỗi thời vì trào lưu Thế giới đang đứng lên tẩy sạch độc tài. Về mặt Kinh tế, tình trạng tụt dốc đi đến phá sản đang diễn ra mà không thể cứu vãn được. Cái Cơ chế ấy bệnh hoạn đang đi trên con đường dốc xuống hố với tốc độ mỗi ngày mỗi tăng. Con đường NỔI DẬY của dân chúng làm Cách Mạng không cần phải đối chọi với kẻ bệnh hoạn đang tự tụt dốc, mà là tiếp sức làm tăng nhanh tốc độ đẩy kẻ bệnh hoạn xuống hố cho mau.

Đây không phải là bài viết tuyên truyền một ngưỡng vọng cho việc sụp đổ Cơ chế CSVN hiện hành, mà là một bài quan sát thực tế cho phép khẳng định với xác tín rằng Cơ chế CSVN hiện hành đang tụt dốc xuống hố với hai tốc độ để vỡ tan tành. Tốc độ thứ nhất là chính cái Cơ chế CSVN lỗi thời, mục nát tự mình đang đi xuống dốc. Tốc độ thứ hai là quần chúng chịu đựng không nổi cái Cơ chế bóc lột ấy nên nổi dậy đẩy nó xuống dốc cho mau. Cơ chế xuống hố và vỡ tan tành, không thể vá víu như vá váy đụp gọi là Cải cách mà phải dứt khoát chôn vùi nó đi để xây dựng Thể chế mới cho phát triển lành mạnh và bền vững đời sống Xã hội và Kinh tế Việt Nam.

Chúng tôi trình bầy những điểm sau đây:

I.         Mở đầu: Hình ảnh chiếc xe mục nát đi xuống dốc

II.        Chính Cơ chế CSVN tự phá sản đang tụt xuống dốc

với TỐC ĐỘ THỨ NHẤT CỦA CHÍNH MÌNH mỗi ngày mỗi tăng

III.      Phong trào quần chúng Quốc nội đẩy mau Cơ chế CSVN xuống hố  

            với TỐC ĐỘ THỨ HAI CỦA CÁCH MẠNG tiếp sức

IV.       Đóng góp của người Việt Hải ngoại:

Cấm vận Tài chánh đối với Kinh tế Mafia CSVN và

Truy tìm Tài sản cướp bóc chuyển ra nước ngoài cất dấu

 

I.     Mở đầu:

Hình ảnh chiếc xe mục nát đi xuống dốc

 

Khi chiếu xe đã mục nát, thì thay bộ phận này, bộ phận khác lại hỏng. Mikhail GORBATCHEV nhìn Kinh tế phá sản xuống dốc của Liên xô thời của Ong và đưa ra Perestroika quá muộn để hy vọng cứu vớt, nhưng dân chúng nổi dậy tiếp sức đẩy chiếc xe mục nát xuống hố vỡ tan tành. Ngày nay, nhìn Cơ chế Trung quốc, Bà Hilary CLINTON dám khẳng định nó sẽ đi xuống hố tan rã.

 

1.      Chiếc xe mục nát Việt Nam

 

Hãy hình dung một chiếc xe cũ kỹ đang đi đến một cái hố để rơi xuống vỡ nát tan tành. Chiếc xe còn ì ạch chạy, nhưng trên con đường dốc dẫn đến hố mà hai bố thắng của xe đã mòn. Người dân đi đường thấy chiếc xe vướng lối, cản mũi kỳ đà, thậm chí làm thiệt hại cố gắng làm ăn kiếm sống của mọi người, nên hùa nhau đẩy quách nó xuống hố cho mau.

Cơ chế CSVN chủ trương Độc tài Chính trị nắm Độc quyền Kinh tế. Đó là cái nguồn chính yếu tạo Tham nhũng Lãng phí làm phá sản Kinh tế VN hiện nay và gây Bất công xã hội để quần chúng thù hận mà nổi dậy.

Cơ chế ấy giống như chiếc xe ọp ẹp trên con đường dốc dẫn đến cái hố làm tan vỡ mà đảng CSVN đang tìm đủ mọi biện pháp chống đỡ, nhưng bánh xe đã mòn bố thắng mà Nguyễn Tấn Dũng đang phải dùng gỗ đá can bánh chống cự để nó đừng rơi nhanh xuống hố vỡ tan tành.

CSVN có thể sơn phết lại chiếc xe nhằm đánh lừa dân chúng, nhưng ngày nay, tình trạng Lạm phát lên quá cao, vật giá tăng phi mã động chạm đến chính dạ dầy dân chúng khiến đại đa số dân nghèo không còn tin vào nước sơn bề ngoài nữa, mà nhìn thẳng vào nội dung chiếc xe để thấy sự ọp ẹp của nó.

Chính chiếc xe, với sức nặng trên còn đường dốc với bố thắng đã mòn, sẽ tự nó đi xuống hố bằng chính TỐC ĐỘ TỤT DỐC CỦA MÌNH. Lạm phát tăng, vật giá nhẩy vọt, đó là lúc bố thắng không còn cản nổi chiếc xe trên đường dốc. Tài xế Nguyễn Tấn Dũng tìm đủ mọi thứ đá, gỗ nhằm can bánh xe để nó không rơi xuống dốc nhanh. Những biện pháp khống chế Lạm pháp không có hiệu lực đối với cái Cơ chế đã làm cho nền Kinh tế đầy nợ nần và thiếu cạnh tranh. Chúng tôi đã viết ba bài liền để cho thấy rằng giải pháp duy nhất là phải DỨT BỎ Cơ chế CSVN hiện hành để đường đi khỏi có những cản trở việc phát triển Kinh tế mà toàn dân đang mong muốn. Dù CSVN tìm đủ mọi cách, như đá, gỗ làm can cản bánh, thì chiếc xe tự nó vẫn lao xuống hố với tốc độ mỗi ngày mỗi nhanh của mình.

Dù có dùng tất cả những phương tiện Truyền thông nhà nước để bịp bợm giống như ca tụng nước sơn bề ngoài, nhưng sự phá sản của Kinh tế đụng đến dạ dầy dân chúng, thì dân chúng không thể tin vào nước sơn bề ngoài nữa mà nhìn thẳng vào lý do bể nát của chiếc xe: Tham nhũng Lãng phí tàn phá Kinh tế, tạo Bất công xã hội làm quần chúng khổ cực. Dân chúng đã và đang nổi dậy, thêm vào tốc độ thứ nhất tự chính Cơ chế CSVN một TỐC ĐỘ CÁCH MẠNG CỦA QUẦN CHÚNG tiếp sức để đẩy nhanh chiếc xe Cơ chế xuống vực thẳm vỡ tan tành.

            Thực vậy, Phong trào DÂN OAN, CÔNG NHÂN đã và đang tăng cường xuống đường, đình công, làm cuộc ĐẤU TRANH KINH TẾ (Lutte Economique) và Phong trào Giáo dân Cầu Nguyện đòi Công lý làm cuộc ĐẤU TRANH XÃ HỘI (Lutte Sociale). Cả hai Phong trào mỗi ngày mỗi lớn mạnh dồn sức đẩy chiếc xe Cơ chế CSVN đã bị mọt mối Tham nhũng Lãnh phí ăn ruỗng. Hai Phong trào đẩy chiếc xe xuống hố với tốc độ Cách Mạng vậy.

 

2.      Hai khẳng định xưa và nay về

việc sụp đổ của Cơ chế Cộng sản

 

Chúng tôi muốn lấy những dự đoán của Ong Mikhail GORBATCHEV và Bà Hilary CLINTON nói về sự sụp đổ của những Cơ chế mục nát.

Cách đây hơn 20 năm, Mikhail GORBATCHEV nhìn trước tình trạng phá sản của Kinh tế Tập quyền Chỉ huy sẽ đi đến hố phá sản, nên đã muốn níu nó lại bằng một số Cải cách Perestroika. Những Cải cách này phải đi theo hướng Dân chủ hóa Kinh tế thì mới cứu vãn được chiếc xe Kinh tế đang trên đường tụt dốc.  Trong bài Diễn văn ngày 25.06.1987, nghĩa là gần ngày tan rã Khối Liên xô, Ong đã đưa ra 5 điểm chính của Perestroika:

1)         Nhà Nước phải cho những chủ xí nghiệp khả năng định giá hàng bán và trả lương thợ theo với hiệu quả làm việc.

2)         Phải cho những Địa phương một quyền tự quản trị chứ không nhất thiết Trung ương hoàn toàn chỉ huy.

3)         Cải cách theo hướng tản quyền về định giá, về tiền tệ và về tín dụng

4)         Áp dụng những phương pháp khoa học trực tiếp vào sản xuất để cải thiện phẩm chất hàng hóa

5)         Lấy quản trị theo tiêu chuẩn Kinh tế thay cho quản trị đặt nặng vào Hành chánh          (Trích và dịch theo cuốn MIKHAIL S.GORBATCHEV, Biographie Intime, par David KINGS, Editions Michel Lafon 1988, trang 229)

Perestroika là những biện pháp Cải cách tìm gỗ đá cản chiếc xe đã hư nát trên đường xuống dốc. Nhưng những gỗ đá đó không cản nổi. Tự chiếc xe vẫn tụt mỗi ngày một nhanh xuống hố. Ong GORBATCHEV đã hô hào quá muộn, lúc chiếc xe đã mục nát quá nhiều.

Năm 1989, dân chúng quá đói nghèo vì Kinh tế phá sản, đứng lên tiếp sức đẩy thêm chiếc xe để nó xuống dốc mau hơn. Khối Liên xô tan vỡ bởi tự nó đi xuống hố bằng tốc độ riêng của nó tăng cấp số. Dân chúng chung sức cùng đẩy chiếc xe xuống hố cho mau. Tốc độc đi xuống hố của chiếc xe đến từ hai nguồn: TỰ CHIẾC XE và TỪ DÂN CHÚNG ĐẨY.

Ngày nay, năm 2011, Bà Hilary CLINTON cũng nhìn thấy Cộng sản Trung quốc đang đi đến phá sản. Trả lời Phỏng vấn của Jeffrey GOLDBERG, Ngoại trưởng Hilary CLINTON nói về viễn tượng sụp đổ của Trung quốc như một Định mệnh:

“Chế độ của Trung Quốc chắc chắn sẽ sụp đổ, các nhà lãnh đạo Trung Quốc giờ đây đang làm “những việc vô ích như những gã hề”

Câu nói này áp dụng cho Cơ chế CSVN lại càng đúng hơn.

 

II.    Chính Cơ chế CSVN tự phá sản đang tụt xuống dốc

với TỐC ĐỘ THỨ NHẤT CỦA CHÍNH MÌNH

mỗi ngày mỗi tăng

 

Chúng tôi đã viết rất nhiều và từ mấy năm nay, với cái nhìn lý thuyết cũng như với những nhận xét thực tiễn, về sự đổ vỡ của nền Kinh tế Tập quyền Chỉ huy của Thế giới Cộng sản và của loại Kinh tế VN Nhà Nước chủ đạo theo định hướng “Xã Hội Chủ Nghĩa“. Những đổ vỡ thất bại Kinh tế này, một mặt, bị Cộng sản bịt miệng Truyền thông để dân chúng không biết tới; một mặt, Cộng sản sử dụng Truyền thông độc quyền của họ để bốc thơm  nước sơn bên ngoài.

Nhưng ngày nay, hậu quả của phá sản Kinh tế động chạm đến Dạ dầy dân chúng, nhất là đại đa số dân nghèo khiến quần chúng khám phá ra chính sự đổ vỡ bất chính của Cơ chế nhà nước.

Vì đã viết nhiều, nên trong bài này, chúng tôi chỉ đề cập đến cái hậu quả hiện hành, đó là tình trạng Lạm phát, vật giá tăng vọt. Chúng tôi cũng xin chú thích ngay rằng CSVN luôn tránh trách nhiệm Lạm phát bằng đổ lỗi cho tình trạng Khủng hoảng Tài chánh/Kinh tế Thế giới. Nhưng thực chất Lạm phát đặc biệt cao tới 23% là (i) do thiếu hiệu năng sản xuất của những Tập đòn Kinh tế quốc doanh; (ii) do Nhà Nước thiếu hụt Ngân sách và Dự trữ ngoại tệ, nên phá gia đồng bạc VN nhằm ăn cướp Tiết kiệm của dân chúng (Chúng tôi mới viết một bài về hậu quả giữ Lãi suất cao nhằm thâu tóm Tiết kiệm của Dân chúng). Cho dù Nhà nước  đang tuyên truyền rằng Lạm phát đã giảm, nhưng tình trạng giảm đôi chút Lạm phát có thể là do sự bắt đầu của Lốc xoáy Giảm giá (Spirale déflationniste) tàn phá tàn hại Kinh tế hơn nữa trong những ngày tháng tới.

 

1.      Lạm phát là gì

mà Nhà Nước không bưng bít được ?

 

Trong Chế độ Bản vị tương đương giữa Hàng hóa/Dịch vụ và đồng Tiền, Lạm phát hiện ra khi so sánh một Lượng Tiền nhất định đối với tương đương Hàng hóa hay Dịch vụ ở hai thời điểm khác nhau. Nếu cùng một Lượng Tiền mà tương đương Hàng hoá hay Dịch vụ ít đi, người ta gọi là Lạm phát hay vật giá tăng. Cũng vậy, nếu cùng một Lượng Hàng hóa hay Dịch vụ mà phải dùng một Lượng Tiền cao hơn mới mua được, người ta gọi là Lạm phát hay vật giá tăng.

Tỉ dụ trong tháng 12.2010, để có mộ tô phở gà, phải có lượng tiền là 2’000 Đồng VN. Ở thời điểm đầu tháng 4.2011 này, muốn có một tô phở gà giống hệt, phải cần lượng tiền là 2’500 Đồng VN. Lạm phát là (500/2000) x 100 = 25% hay vật giá tô phở tăng 25%. Nếu một người chỉ có lượng tiền cố định 2’000 Đồng VN. Tháng 2.2010, người đó ăn được một tô phở gà cho no bụng. Đầu tháng 4.2011, người đó cũng chỉ có 2’000 Đồng VN, họ chỉ ăn được 2/3 tô phở và bụng đói. Đây cũng là Lạm phát, vật giá tăng, nhưng là do tương đương hàng hóa kém đi.

Như vậy Lạm phát đụng đến Dạ dầy dân chúng mà Nhà nước dù xảo trá đến đâu cũng không thể che đậy được. Câu “Dấu đầu hở đuôi “ nói về con chó chẳng hạn. Con chó quay cái Đầu về phía trước để dấu cái Đầu của mình, nhưng lại để hở cái Đuôi với lỗ trôn thối hoắc về phía sau không thể dấu được.

 

2.      Đâu là những lý do chính yếu

gây Lạm phát ?

 

Lạm phát, vật giá tăng vọt ở Việt Nam không phải là do hoàn cảnh nhất thời rồi qua đi, nhưng nó bắt nguồn từ chính Cơ chế Kinh tế mang tính cách triền miên. CSVN luôn luôn tìm những lý do nhất thời mang tính cách chung của Thế giới để che dấu những lý do triền miên bắt nguồn từ Cơ chế của mình. Cơ chế chủ trương Độc tài Chính trị nắm độc quyền Kinh tế để Tham nhũng Lãng phí phá sản Kinh tế.

Thực vậy, vào những năm 2008, Lạm phát tại Việt Nam nhẩy vọt. Thời ấy, Nhà Nước tránh né những Lý do Lạm phát nội tại mà chỉ tìm đổ lỗi cho những lý do ngoại tại thuộc cuộc Khủng hoảng Tài chánh/Kinh tế chung của Thế giới. Khi đã cố ý tránh né lý do như vậy nhằm giữ danh dự cho Cơ chế, thì những biện pháp chữa trị “ngoài da“, thoa chỗ này, thì bùng chỗ kia.

Ngày nay Lạm phát lại tăng lên gấp bội. Một điều phải lưu ý là Lạm phát tại Việt Nam luôn luôn cao hơn nhiều đối với các quốc gia trong vùng , dù những quốc gia này và Việt Nam cũng sống trong tình trạng chung của Lạm phát.

Theo phân tích của Bản Báo Cáo của Ngân Hàng Thế giới đầu năm 2011, thì

"Từ góc độ lịch sử, Việt Nam luôn có tỷ lệ lạm phát cao hơn các nước láng giềng.”

            Chính việc Lạm phát tại Việt Nam “cao hơn các nước láng giềng” và mang tính cách “lịch sử” khiến CSVN không thể chối cãi về cái nguồn chính yếu gây Lạm phát, vật giá tăng vọt là do Cơ chế của mình.

 

3.      Cái Cơ chế CSVN hiện hành

tạo ra Lạm phát như thế nào ?

 

Theo định nghĩa về Lạm phát mà chúng tôi vừa trình bầy ở đoạn trên đây, thì đó là sự so sánh tương đương Hàng hóa/Dịch vụ và lượng Tiền ở hai thời điểm khác nhau.  Nói về Hàng hóa, Dịch vụ, đó là phạm vi của những Tập đoàn Kinh tế Nhà nước. Nói về lượng Tiền tệ lưu hành, đó việc Nhà nước độc tài nắm giữ Tiền tệ để phá giá và cung cấp vốn “chùa“ cho những Tập đoàn Kinh tế của đảng. Việc thổi phồng lượng vốn lưu hành còn được tăng cường bằng hệ thống Ngân Hàng Thương mại được ô dù Nhà nước che chở.

a.         Những Tập đoàn Kinh tế Nhà nước

là thủ phạm của Lạm phát

Những Tập đoàn Kinh tế Nhà nước chuyên lo Tham nhũng Lãng phí mà không lo tăng hiệu năng sản xuất, đó là nguyên cớ chính của phá sản Kinh tế và tạo Lạm phát có tính cách “lịch sử” và “cao hơn các nước láng giềng”.

Trong bài Phỏng vấn do Ký giả Mặc Lâm thực hiện, Tiến sĩ Lê Đăng Doanh đã khẳng định một câu then chốt kết án cả một hệ thống Tập đoàn nhà nước, đó là việc yếu kém hiệu năng của những Tập đoàn này:

“Hiện nay tình trạng chi tiêu kém hiệu quả và đầu tư kém hiệu quả ở Việt Nam là tương đối nghiêm trọng và công luận cũng đã chỉ ra rất là nhiều công trình sau khi vừa mới cắt băng khánh thành xong thì đã hư hỏng và không bảo đảm các tiêu chuẩn như là đã có cam kết”.

Kém hiệu năng có nghĩa là phía Lượng Hàng hóa/Dịch vụ trao đổi giảm xuống. Điều này làm cho Lạm phát, vật giá tăng, ngay cả trong trường hợp Lượng Tiền lưu hành không thay đổi.

Cái hiệu năng thuần túy Kinh tế được đo bằng Độ lớn rộng của Biên độ Lợi nhuận (Marges Bénéficiaires) chứ không phải Tổng lượng bán hàng. Trong Thế giới cạnh tranh hiện nay, nhất là Việt Nam đã vào WTO /OMC, việc cạnh tranh ở Thị trường rất xít xao đến nỗi các Công ty tham dự khó lòng tăng giá bán để Tổng lượng bán hàng tăng lên cao. Theo Kinh tế gia Paul SAMUELSON, Giáo sư Kinh tế Havard và Nobel Kinh tế, thì Biên độ Lợi nhuận (Marge Bénéficiare) đi đến triệt tiêu trong lâu dài ở Thị trường cạnh tranh.

Vì vậy, để có thể có được Biên độ Lợi nhuận nới rộng, các Công ty đặt trọng tâm ở việc quản trị Giá thành thấp xuống, chứ không phải ở chỗ tăng Giá bán. Chính vì điểm quan trọng là quản trị Giá thành mà các Tập đoàn quốc doanh có những sai lỗi, yếu kém không thể chữa trị được. Nó thuộc vào Cơ chế CSVN. Những Tập đoàn quốc doanh phạm vào việc quản trị Giá thành yếu kém sau đây:

*          Cơ sở Tập đoàn đồ sộ tốn kém, thiết bị sản xuất quá mức sánh với hàng hóa/dịch vụ cung cấp. Tất cả để lấy cái danh cho Tập đoàn chứ không theo chỉ tiêu Kinh tế. Đây là Chi tiêu cố định (Charges fixes) quá quan trọng sánh với lượng hàng hóa hay dịch vụ sản xuất. Chi tiêu cố định là những Chi tiêu giết chết xí nghiệp (Les Charges fixes sont des charges qui tuent l’Entreprise)

*          Về những Linh kiện và Nguyên vật liệu, thì phần lớn lại nhập cảng từ nước ngoài khiến Giá thành tăng lên cao, và do đó làm giảm Biên độ Lợi nhuận.

*          Lý do quan trọng hơn cả là Tham nhũng và Lãng phí mỗi khi xây Cơ sở hay mua thiết bị, mua những Linh kiện hay Nguyên vật liệu. Những người trách nhiệm Tập đoàn nhằm có những dịp mua bán để Tham nhũng và Lãng phí. Đây là việc dễ dãi có vốn và không bị kiểm soát gắt gao từ Nhà Nước vì cùng đảng bao che cho nhau, hay chia phần tham nhũng, lãng phí cho nhau.

Những lý do thiếu hiệu năng trong quản trị chi tiêu không những làm tăng Lạm phát, mà còn đang dẫn nền Kinh tế quốc doanh đến phá sản như tình trạng hiện nay.

b.         Nhà Nước độc tài nắm Tiền tệ để phá giá

và thổi phồng lượng Tiền làm tăng Lạm phát

Nhà Nước dễ dãi và dồn Tiền quá nhiều vào lưu hành qua những Tập đoàn quốc doanh khiến lượng vốn lưu hành tăng lên gấp bội. Việc tăng này, theo Công thức của FISCHER, tất nhiên làm tăng Lạm phát về phía Tiền bạc.

Cũng trong bài Phỏng vấn do Ký giả Mặc Lâm thực hiện, Tiến sĩ Lê Đăng Doanh thẳng thắn xác nhận cái lỗi của Nhà Nước :

«Đương nhiên lạm phát trước hết là sản phẩm của chính sách tài khóa và chính sách tiền tệ, bởi vì so với các nước trong khu vực thì lạm phát của Việt Nam cao nhất và cái cung tín dụng, cung tiền của Việt Nam cũng là cao nhất, và bội chi ngân sách của Việt Nam cũng là cao nhất, vì vậy cho nên muốn giảm lạm phát thì trước hết phải giảm cung tiền và cung tín dụng. »

Trong Bản Phúc Trình của Ngân Hàng Thế Giới đầu năm 2011, bản Phúc trình phê bình Đầu tư của Nhà Nước quá lớn cho những Tập đoàn quốc doanh mà hiệu quả lại rất yếu kém :

«Đầu tư Công: Số lượng và hiệu quả đầu tư công có ảnh hưởng quan trọng đến hiệu quả đầu tư chung của nền kinh tế Việt Nam. Vốn đầu tư công đến từ nguồn ngân sách, doanh nghiệp nhà nước (DNNN), tín dụng và các nguồn khác, trong đó, hai nguồn đầu tiên chiếm tới 3/4 tổng số đầu tư công. Biểu đồ dưới đây cho thấy đầu tư công không ngừng gia tăng, chỉ giảm vào năm 2008 nhằm khống chế lạm phát bộc phát mạnh. Do khối lượng đầu tư công chiếm tới 49% trên tổng số đầu tư giai đoạn 1995-2008 và hệ số ICOR của khu vực công cao gấp rưỡi hệ số ICOR chung của nền kinh tế, hiệu quả đầu tư của khu vực công đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến NLCT của nền kinh tế Việt Nam (NLCT  p.40). »   

Về phương diện thổi phồng số vốn cho vào Lưu hành khiến Lạm phát tăng vọt, chúng tôi muốn chú thích đến hai lãnh vực rất nguy hiểm cho nền Kinh tế :

*          Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam, dưới quyền độc tài Chính trị ra lệnh, đã phá giá đồng Tiền VN nhiều lần. Chính việc phá giá này trực tiếp giảm giá trị Tiền tệ và tất nhiên trực tiếp gây Lạm phát.

Về phương diện Nhà Nước độc tài ra lệnh cho phá giá Tiền tệ để xẩy ra Lạm phát phi mã, chúng tôi luôn luôn trích lời của Giáo sư Florin AFTALION đã quá kinh nghiệm với những chính quyền tại các nước đang phát triển, nhất là những chế độ độc tài:

”... dans les pays en développement le controle de la création monétaire est le plus souvent entre les mains du pouvoir politique, et non de banques centrales indépendantes. L’inflation est un moyen de fiancement très commode. Elle est apprécìee par les hommes politiques dans la mesure òu elle permet à court terme d’accorder les hausses de salaires et des subventions, de mettre de l’huile dans les rouages.” (LE MONDE Mercredi 31.10.2007, page 2)

(... tại những nước đang phát triển, việc kiểm soát phát hành tiền tệ thường nằm trong tay của quyền lực chính trị, và không ở những ngân hàng trung ương độc lập. Lạm phát là một cách thế tài trợ rất thuận tiện. Nó được ưa chuộng bởi những người làm chính trị ở phương diện nó cho phép trong ngắn hạn tăng lương và trợ cấp các Công ty, cho phép bỏ dầu vào guồng máy.)

Mới đây, Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam thông báo về những loại Tiền giả tràn vào Việt Nam. Việc thông báo này có thể là Nhà Nước mào đầu trước để biện minh sau này cho dân chúng về một quyết định «đổi Tiền«  để ăn cướp nữa. Theo tin tư nhân mà chúng tôi nhận được, thì việc «đổi Tiền«  sẽ xẩy ra vào tháng 9/2011 tới này.

c.         Hệ thống Ngân Hàng Thương mại làm tăng Lạm phát

bằng phát hành Tiền khả thể (Monnaie virtuelle)

Tiền Giấy công khai (Billet de Banque officiel) do Ngân Hàng Trung ương trách nhiệm phát hành. Nhưng khi một Ngân Hàng Thương mại giữ Cash Deposit tới mức 20% chẳng hạn, thì Ngân Hàng này có thể phát hành những Phương tiện thanh toán tới mức 100%, rồi tìm Chiết khấu, sau đó lại Phát hành tiếp. Tiến trình Phát hành này để các Công ty sử dụng tất nhiên thổi phồng lên Lượng Tiền lưu hành. Đó là nguồn quan trọng của tình trạng Lạm phát phi mã và tạo ra Khủng hoảng Tài chánh.

Chúng ta có những tỉ dụ cụ thể như hệ thống Ngân Hàng cho vay lỏng lẻo và thổi phồng Tín dụng. Đó là tỉ dụ hệ thống Ngân Hàng tại Á châu thời Khủng hoảng Tài chánh năm 1997 mà Bà Francoise NICOLAS đã phân thích và Quỹ Tiền tệ Quốc tế khi phải can thiệp đã buộc những Quốc gia nhận hỗ trợ phải cải tổ lại hệ thống Ngân Ngân cho xít xao. Một tỉ dụ gần đây nhất, đó là tỉ dụ của hệ thống Ngân Hàng Mỹ đã phát hành và cho ra những Subprime Mortgage Credits tạo Khủng hoảng Tài chánh năm 2008.

Tiền khả thể (Monnaie virtuelle) là Tín dụng thuộc về tương lai. Những Letters of Credit, Bank Guarantees, Standby Letters of Credit, Promissory Notes… là những Phương tiện thanh trả như Tiền, nhưng chưa hiện thực. Giá trị của nó còn nằm trong khả thể, nghĩa là thuộc về hoạt động Kinh tế, Thương mại tương lai để cho những Giấy Ngân Hàng ấy có giá trị hiện thực. Nhưng tương lai là bấp bênh.

Nhiều Ngân Hàng còn sử dụng ngay những Leased Bank Guarantees, chỉ cần thuê một Bank Guarantee với Tiền thuê 15-20% của Face Value để làm Collateral mà đi vay vốn.

Tất cả những Giấy tờ Ngân Hàng này tạo nên một Bank Documents Market mà người ta có thể mua bán, cho thuê với nhau. Chúng ta ở một Thị trường của Tiền khả thể làm phồng lên Lượng Tiền lưu hành khiến Lạm phát tăng vọt. 

            Chính Nhà Nước đã phải xác nhận rằng nhiều những Tập đoàn Kinh tế Nhà Nước đã không chú trọng đến việc sản xuất Hàng hóa và Dịch vụ, mà đi hoạt động Ngân Hàng và Tài chánh, mua bán ở Thị trường Chứng khoán để thu tiền cho mau. Hoạt động về nghiệp vụ Ngân Hàng, Tài chánh và Chứng khóa của những Tập đoàn này (con cháu hay người của đảng) đã được ô dù Nhà Nước che chở.

Tình trạng bại hoại của Kinh tế mà chúng tôi ví như chiếc xe ọp ẹp đang đi đường dốc xuống hố không những chỉ để lộ tỏ tường cho dân chúng thấy Lạm phát, vật giá tăng vọt, như chúng tôi phân tích dài trên đây về những lý do, mà dân chúng, từ vụ Vinashin, đang nhìn thấy những nợ nần của những Tập đoàn quốc doanh khiến nước ngoài hạ thấp hẳn tin tưởng vào Kinh tế VN để cho Tín dụng.

 

III.  Phong trào quần chúng đã và đang NỔI DẬY

đẩy mau Cơ chế CSVN xuống hố  

với TỐC ĐỘ THỨ HAI CỦA CÁCH MẠNG tiếp sức

 

Liền sau những cuộc Cách Mạng Hoa Lài tại Bắc Phi và Trung Đông, những nhà đấu tranh nghĩ đến, ao ước và đã kêu gọi một cuộc NỔI DẬY tại Quê Hương Việt Nam.

Đã từ mấy năm nay, chúng tôi xác tín rằng việc NỔI DẬY phải đến từ Khối người nghèo Dân Oan và Công nhân bị bóc lột. Không còn mang tính cách thúc đẩy và ngưỡng vọng một cuộc NỔI DẬY, mà đây là một sự xác nhận hai Phong trào ĐÃ và ĐANG phát triển công cuộc nổi dậy làm Cách Mạng. Tình hình Xã hội và nhất là Kinh tế của Quê Hương trở thành một động lực thúc đẩy hai Phong trào ấy phải đi tới cùng như một sự đòi buộc trách nhiệm cứu nước.  

Không phải do chúng ta thúc đẩy, cổ động để hai Phong trào này sẽ đứng lên đấu tranh. Hai Phong trào này đã tự đứng lên cách đây 4 năm và 2 năm rồi. Đó là Phong trào DÂN OAN Tiền Giang khởi đầu kéo về Sài Gòn cách đây 4 năm.

Như vậy Phong trào ĐÃ tự động NỔI DẬY cùng nhằm chống lại những BẤT CÔNG do CSVN áp đặt lên họ. Khối người nghèo Dân Oan và Công nhân đứng lên chống BẤT CÔNG trong lãnh vực Kinh tế.

Nói Đấu tranh Kinh tế có vẻ lớn lao, nhưng cụ thể đó là Đấu tranh cho quyền DẠ DẦY, chống lại những ai đến cướp miếng cơm của họ một cách bất công. Một Bà Mẹ chỉ có mấy sào ruộng, lo lắng trồng ngô khoai sinh sống và nuôi con. Nếu CSVN bầy ra hết Dự án này đến Dự án khác để mà kiếm cớ tham nhũng và tước đoạt mấy sào ruộng làm mặt bằng cho Dự án, thì Bà Mẹ kia vì đói ăn phải đứng lên đấu tranh chống lại việc bị mất ruộng một cách bất công. Đây là lãnh vực đấu tranh cho quyền sống thân xác tối thiểu mà mọi sinh vật, thậm chí cả cỏ cây, có quyền và phải tranh đấu để sống còn.  CSVN không được quyền ngụy biện điều 88 về Chính trị để đàn áp, bỏ tù những người đấu tranh cho quyền sinh sống tối thiểu nuôi thân xác.

Người Công nhân có sức lao động làm TƯ HỮU tuyệt đối. Họ chỉ cho thuê sức lao động và không ai có quyền mua sức lao động để muốn làm gì thì làm. Chỉ có ở Thời kỳ Nô lệ, người ta mới nói đến mua sức lao động. Ở thời Đế quốc La-mã, người ta đi mua Nô lệ va mua hẳn sức Lao động. Thời nay, người ta nói là đi thuê Nhân công, thuê Thợ chứ không ai nói là đi mua Nhân công, mua Thợ. Khi người Công nhân cho thuê sức lao động, thì họ có quyền mặc cả giá cho thuê. CSVN đã tịch thu sức lao động của Công nhân và bán cho những Công ty nước ngoài muốn làm gì thì làm. Người Công nhân bị bắt ép Dạ Dầy mà phải câm họng.

Phong trào này đã NỔI DẬY và ngày nay vẫn tiếp tục đấu tranh. Trong tuần vừa rồi, một số Dân Oan đã biểu tình trước Tòa Lãnh sự Mỹ tại Sài Gòn. Việc NỔI DẬY của đồng bào HMONG và Thượng cũng mang lý do họ phải chịu bất công về lãnh vực kiếm sống nữa.

Lực lượng dân nghèo sẵn có. Tỉnh Thanh Hóa có 240'000 người dân đang lâm vào cảnh đói. Họ là những người không còn sợ đàn áp, chết chóc.

Lực lượng dân nghèo đấu tranh cho quyền DẠ DẦY này gặp phải tình trạng tụt dốc Kinh tế, Lạm phát phi mã khiến họ phải đói, họ càng không sợ đàn áp và chết chóc, sẽ đứng lên dành lấy miếng ăn nơi những tên đại gia tham nhũng CSVN, từ Trung ương tới địa phương. Viễn tượng NỔI DẬY không phải là ước mơ Cách Mạng mà là một thực tế đòi buộc phải làm khi mà Kinh tế xuống dốc và Vật giá leo thang.

 

IV.   Đóng góp của người Việt Hải ngoại:

Cấm vận Tài chánh đối với Kinh tế Mafia CSVN và

Truy tìm Tài sản cướp bóc chuyển ra nước ngoài cất dấu

 

Vấn đề dứt bỏ Cơ chế CSVN là của người Việt Nam và trên Quê Hương Việt Nam. Định rõ vấn đề như vậy, chúng ta mới thấy ai giữ trách nhiệm chính giải quyết vấn đề.

Trước hết, những Chính quyền nước ngoài không phải là trách nhiệm của họ. Chúng ta cũng không thể nại ra những giá trị nhân bản phổ quát như Tự do, Dân chủ hay Nhân quyền mà đòi họ phải can thiệp để mang những giá trị ấy đến tặng Dân Việt Nam.

Chỉ có những người Việt Nam nới trách nhiệm TRỰC TIẾP hay GIÁN TIẾP giải quyết những vấn đề của mình. Thực vậy, không ai thương mình bằng chính mình thương mình. Cơ chế CSVN không những chỉ tước đoạt những giá trị nhân bản phổ quát như Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, mà còn cướp bóc những phương tiện sinh sống cụ thể về thân xác đối với 85 triệu dân sống trên Quê Hương, thì tất nhiên 85 triệu dân Quốc nội có trách nhiệm TRỰC TIẾP phải đấu tranh để tự cứu lấy mình, để dành lại những giá trị nhân bản phổ quát như Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, nhất là lấy lại những phương tiện sinh sống cụ thể để chính thân xác mình khỏi chết đói.

Những người Việt Hải ngoại, vì liên đới tình cảm cùng nòi giống, cùng Lịch sử, cùng Văn hóa, cùng tiếng nói, cùng một giải đất do Ông Cha để lại, nên cảm thấy trách nhiệm GIÁN TIẾP đấu tranh. Dân Quốc nội TRỰC TIẾP chịu những hậu quả cướp bóc bất công của Cơ chế CSVN, nên họ có trách nhiệm TRỰC TIẾP đấu tranh vậy.

Trên tinh thần trách nhiệm GIÁN TIẾP, người Việt Hải ngoại giữ vai trò yểm trợ cho cuộc đấu tranh TRỰC TIẾP và CHÍNH YẾU của đồng bào Quốc nội.

Ở Hải ngoại, chúng ta có thể làm được gì ?

Có người nói rằng chúng ta liên lạc vận động các Chính quyền nước ngoài như Mỹ, Pháp, Úc…  hay các Tổ chức Quốc tế như Liên Hiệp Quốc, Hội Nhân quyền Quốc tế…, nhờ họ can thiệp và áp lực lên CSVN để cái ngụy quyền này nới rộng nhỏ giọt cho chút Tự do, Dân chủ, Nhân quyền. Nhưng những Chính quyền nước ngoài hay những Tổ chức Quốc tế dễ nói nguyên tắc cho chúng ta hài lòng mà thâm tâm họ vẫn đòi hỏi là chính chúng ta phải đấu tranh cho chính mình. Ngay trong trường hợp họ cùng đấu tranh tích cực, họ cũng tính toán quyền lợi riêng cho họ. Tỉ dụ Hoa kỳ có phản đối CSVN vi phạm Nhân quyền, họ cũng tính toán quyền lợi cho nước Mỹ trong việc quyết định bênh đỡ Dân chúng Việt Nam hay bắt tay với CSVN độc tài để, qua một Chính quyền độc tài, Hoa kỳ dễ sử dụng Dân chúng và tất nhiên không quên yếu tố Trung quốc quan thầy cho CSVN đồng thời cũng là đối tác Kinh tế quan trọng cho chính Hoa kỳ. Tỉ dụ nữa và sốt dẻo nhất, đó là quyết định của G8 mới họp hôm qua tại Pháp. Mỹ cũng như một số lớn các nước Liên Âu như Ái Nhĩ Lan, Bồ Đào Nha, Hy Lạp, Tây Ban Nha… đang mang nợ như chúa chồm, dân chúng xuống đường phản đối việc thắt lưng buộc bụng vì nợ công. Nhưng cuộc Họp G8 đã mau chóng quyết định  giúp các nước Cách Mạng Bắc Phi và Trung Đông số tiền USD.21 tỉ. Quyết định đẹp, đầy lòng từ thiện, nhưng có thể ẩn chứa trong đó việc tính toán dành giựt dầu lửa trong tương lai. Xin lưu ý : đụng đến Tiền bạc, thì « Có đi có lại, mới toại lòng nhau !«

Những vận động kêu gọi can thiệp của những nước ngoài hay của những Tổ chức quốc tế trở thành phức tạp và đôi khi còn nguy hiểm, thậm chí còn gây hại, cho cuộc đấu tranh của dân chúng Việt Nam. Chính vì vậy mà chúng tôi chỉ muốn đề nghị sự yểm trợ cụ thể và cấp bách nhất từ chính khối người Việt Hải ngoại, chứ không từ những lời hứa ngoại giao đầy phức tạp của những nước ngoài hay của những Tổ chức quốc tế. Những yểm trợ CỤ THỂ và CẤP BÁCH này liên hệ chặt chẽ với tình hình tụt dốc xuống hố của Cơ chế CSVN và với Phong trào quần chúng nghèo khổ đang nổi dậy tiếp tay đẩy CSVN xuống hố cho mau. Theo chúng tôi, những yểm trợ ấy gồm hai việc : Người Việt Hải ngoại (1) Cấm vận Tài chánh đối với Kinh tế Mafia CSVN và (2) Truy tìm Tài sản cướp bóc chuyển ra nước ngoài cất dấu.

CSVN đang cạn kiệt Ngoại tệ và đang tìm đủ mọi cách để cướp giựt Ngoại tệ từ đồng bào Quốc nội.  Cơ chế CSVN sẽ xuống hố tan vỡ, nhưng chúng ta không thể để những kẻ cướp ấy ra nước ngoài sống với tiền bạc mà chúng đã cướp giựt và cất dấu sẵn tại ngoại quốc. Truy tìm Tài sản cất dấu để đưa về cho dân chúng đang phải nghèo khổ tại Quê Hương.

 

1.      Cấm vận Tài chánh

đối với Kinh tế Mafia CSVN

 

Đã bao chục năm trường, mỗi năm Hải ngọai chúng ta đã chuyển về Việt Nam cho Gia đình mỗi năm trung bình USD.8 tỉ. CSVN không biết ơn mà vẫn luôn luôn coi chúng ta là thù địch, vẫn tàn nhẫn bóc lột đàn áp Dân chúng hay những người trong chính Gia đình của chúng ta. Đây là dịp mà chúng ta phải dặn bảo nhau, mở Phong trào Hải ngọai CẤM VẬN NGỌAI TỆ đối với đám nhóm đảng Mafia CSVN tàn bạo, cướp bóc :

=>       Tạm ngưng du lịch Việt Nam

=>       Giảm gửi ngọai tệ về Việt Nam khi không cần thiết

=>       Nếu vì cần thiết mà gửi ngọai tệ về cho Gia đình, thì dặn Gia đình đừng bán Ngọai tệ cho CSVN để lấy đồng nội tệ sẽ bị phá giá nhiều lần nữa.

 

Theo tin tức mới nhất, thì CSVN còn dự định «đổi tiền«  để ăn cướp những tiết kiệm chắt bóp của người dân. CSVN tăng lãi suất để dụ dân mang tiền vào Ngân Hàng gửi, nhưng dân không còn tin tưởng vào Nhà Nước để mang tiền đến gửi. Nhà Nước dùng biện pháp «đổi tiền«  để bắt ép dân phải mang tiền đến Ngân Hàng nộp, nếu không sẽ bị mất trơn. CSVN thật là loại ác độc đểu cáng !

 

2.      Truy tìm Tài sản cướp bóc

chuyển ra nước ngoài cất dấu.

 

Hoạt động về lãnh vực này của những Kiều bào các nước Bắc Phi cho chúng ta cái gương yểm trợ từ Hải ngoại cho Dân Quốc nội của họ đang phải nghèo khổ và hy sinh thân xác mình NỔI DẬY đấu tranh. Những quốc gia mà BEN ALI, MOUBARAK, KADHAFI… đã cất dấu Tiền bạc tại đây, đã hợp tác mau mắn bằng khóa chặt những Tài sản cất dấu để hoàn trả lại cho Dân bản xứ.

Dân Việt tại Quốc nội đang tiếp tay đẩy Cơ chế CSVN xuống hố, thì người Việt Hải ngoại cũng phải song hành Truy tìm những Tài sản cất dấu của những lãnh đạo CSVN để nhờ nước ngoài khóa giữ lại nhằm chuyển về Quốc nội.

Chúng ta có một lực lượng hùng hậu gần 4 triệu người Việt sống ở 70 Quốc gia trên Thế giới này để Truy tìm Tài sản tội phạm CSVN cất dấu ở nước ngoài. Đây là việc làm rất quan trọng vì những lý do sau đây :

=>       Dân quốc nội tiếp tay đẩy nhanh Cơ chế CSVN đang tụt dốc xuống hố. Không thể để những Lãnh đạo Cơ chế ấy chạy ra nước ngoài yên lành sống sung sướng với những kho Tiền cướp bóc được và cất dấu, trong khi đó người Dân nghèo Quốc nội cần những món Tiền ấy để làm vốn phát triển Quốc gia và cho chính họ.  

=>       Nếu người Việt Hải ngoại còn tha thiết đóng góp vào việc phát triển Quê Hương, thay vì chúng ta đóng góp bằng vốn riêng của mình, thì hãy Truy tìm Tài sản của CSVN đã bao chục năm trường cướp bóc và tích lũy cất dấu ở ngoại quốc để chuyển về Quê Hương.

Người Việt tỵ nạn Hải ngoại hãy nhớ lại năm 1975. CSVN tràn vào Miền Nam, cướp từng con búp bế chuyển về Miền Bắc.  Rồi phải ra đi, vượt rừng vượt biển bỏ gia tài tại Quê Hương để CSVN hưởng, vác thân khố rách áo ôm ra nước ngoài, làm lụng vất vả để sống. Nhớ lại cảnh mình ra đi và vất vả tìm sống ở nước ngoài, chẳng lẽ chúng ta để một Nguyễn Tấn Dũng… mò sang Mỹ tỵ nạn với gia đìnnh xui gia để tiêu xài tiền bạc tích lũy bất chính hay sao ? Truy tìm Tài sản tội phạm CSVN cất dấu ở nước ngoài không phải chỉ là một nhiệm vụ đối với Quê Hương, mà còn là một mối hận mà mỗi người Việt vượt biên bỏ Quê Hương ra đi luôn luôn cảm thấy sống lại trong lòng mình.

 

Để KẾT LUẬN bài này, xin nhắc lại hình ảnh chiếc xe ọp ẹp trên con đường dốc dẫn đến cái hố tan vỡ :

« Hãy hình dung một chiếc xe cũ kỹ đang đi đến một cái hố để rơi xuống vỡ nát tan tành. Chiếc xe còn ì ạch chạy, nhưng trên con đường dốc dẫn đến hố mà hai bố thắng của xe đã mòn. Người dân đi đường thấy chiếc xe vướng lối, cản mũi kỳ đà, thậm chí làm thiệt hại cố gắng làm ăn kiếm sống của mọi người, nên hùa nhau đẩy quách nó xuống hố cho mau. »

Chiếc xe ấy chính là cái Cơ chế CSVN hiện hành. Tự nó đang tuột xuống dốc mà không thể cứu vãn. Đó là TỐC ĐỘ THỨ NHẤT đẩy xe xuống hố tự hủy diệt.

Quần chúng phải chịu Bất công về Kinh tế cũng như về Xã hội do cái Cơ chế ấy, nên NỔI DẬY đẩy chiếc xe, với TỐC ĐỘ THỨ HAI, cho mau xuống hố để Đất Nước và Xã Hội được phát triển lành mạnh và bền vững trong CÔNG LÝ và SỰ THẬT để có HÒA BÌNH và THỊNH VƯỢNG.

 

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 02.06.2011. Cập nhật 08.07.2012


 

 

 

 

NHÂN BÀI BÁO TRÊN NEW YORK TIMES:

HÃY NÓI VỀ CÔNG LÝ,

ĐỪNG ĐẠO ĐỨC GIẢ

 

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 02.05.2013


 

Gần kề NGÀY QUỐC HẬN 30/4 NĂM NAY, hai thông tin làm chúng tôi quan tâm đặc biệt và coi là thời sự quan trọng liên hệ đến Việt Nam đang trong sôi sục CÁCH MẠNG HIẾN PHÁP nhằm loại trừ đảng CSVN khỏi độc tài toàn trị. Thông tin thứ nhất ngày 24.04.2013 trước NGÀY QUỐC HẬN, đó là bài báo của Ký giả Thomas FULLER đăng trên trang nhất của New York Times nói về việc dân chúng Việt Nam chán ghét đảng CSVN và sự ân hận của dân đối với Phong trào phản chiến đã đem toàn lãnh thổ Việt Nam trao cho Hồ Chí Minh. Thông tin thứ hai là chính trong ngày QUỐC HẬN, Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn đã kêu gọi Hòa Giải Hòa Hợp với những lời Đạo đức (giả) như sau: “Theo truyền thống văn hóa dân tộc và cũng là giáo lý nhà Phật, tôn giáo từng là quốc đạo trong các thời Lý-Trần-Lê, nếu “lấy oán báo oán” thì “oán oán suốt đời”, thay vào đó phải “lấy ân giải oán”. Chúng ta là chủ nhân đất nước hiện nay thì chúng ta cần chủ động trong chuyện “giải oán” với những người mà chúng ta từng coi là kẻ thù. Chỉ có như vậy mới có thể có được một dân tộc Đại đoàn kết như Bác Hồ đã nói.” Những lời nói này đã được sửa soạn cho đám tay chân như Nguyễn Ngọc Bích, Hoàng Duy Hùng… đồng ca tại Hải ngoại, thậm chí còn âm mưu xóa bỏ ngày Quốc Hận cần thiết tạo sức nổi dậy chính đáng cho cuộc CÁCH MẠNG HIẾN PHÁP hiện nay.

Thông tin thứ hai của Thú trưởng Ngoại giao CSVN về bài ca Hòa Giải Hòa Hợp  lặp lại những gì cũ rích như cơm mốc dành cho mẻ ăn để đám lãnh đạo CSVN tại Bắc Bộ Phủ ngồi nhâm nhi món thịt chó riềng xả. Thông tin thứ nhất của Ký giả Thomas FULLER mới quan trọng cho Dân Tộc VN đứng lên đòi hỏi CÔNG LÝ cho mình đối với CSVN chứ đừng ngồi nghe lải nhải những bài ca đạo đức giả của chính đám áp đặt BẤT CÔNG trên đầu trên cổ mình.

Trong bài này, chúng tôi nói đến những khía cạnh sau đây:

=>       Ký giả Thomas FULLER đến tận Sài Gòn nghe dân nói và đã viết gì ?

=>       CSVN giả hình với bài ca đạo đức nhưng Dân đòi CÔNG LÝ thực tế cho mình.

 

Ký giả Thomas FULLER đến

tận Sài Gòn nghe dân nói và đã viết gì ?

 

            Ký giả Thomas FULLER, với bài báo đăng trên trang nhất của New York Times, đã nhận định như sau:

         “Tin New York - Trong một sự kiện khá đặc biệt, hôm nay nhật báo New York Times đã đăng ngay trang nhất một bài báo về lòng tin của người dân Việt Nam vào sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản trong tình hình khó khăn hiện nay. Ký giả Thomas Fuller của New York Times đã đến tận Saigon để nghiên cứu và viết bài này, đã tiếp xúc với nhiều người và cho biết người dân Việt Nam nay không còn tin vào đảng Cộng sản nữa. Theo tác giả bài báo thì Đảng Cộng sản Việt Nam đang đối mặt với sự giận dữ ngày càng tăng của người dân về sự trượt dốc của nền kinh tế, và nội bộ Đảng đang bị chia rẽ giữa một bên là những người bảo thủ muốn vẫn duy trì những nguyên tắc soi đường của chủ nghĩa xã hội và sự độc quyền lãnh đạo, và một bên là những người kêu gọi một xã hội đa nguyên và chấp nhận hoàn toàn chủ nghĩa tư bản.

Bài báo cho rằng giờ đây sự chỉ trích Đảng đã bùng nổ trên toàn xã hội. Bài báo nhận xét Đảng Cộng sản Việt Nam đã suy đồi cả về tinh thần lẫn đạo đức. Sự mục nát sẽ dẫn đến chỗ Đảng sụp đổ, nhưng tương lai e rằng sẽ còn tồi tệ hơn nhiều so với hiện tại. Đặc biệt một bài nhận định trên trang mạng cho rằng với sự thật về đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay, những người đã từng tham gia vào phong trào phản chiến trong những năm 60 và 70 nên treo cổ trong tủi hổ và nên xin lỗi người dân Việt Nam.

Bài viết này cho rằng nếu đảng Cộng sản không chiếm được miền nam năm 1975, thì giờ này Việt Nam đã như Nhật Bản, Nam Hàn, Thái Lan hay Singapore, chắc chắn là không hoàn hảo nhưng sẽ tốt hơn nhiều và lại không có chết chóc hay tàn phá xảy ra như hiện nay.”

Thực ra, những nhận định của Ký giả Thomas FULLER không có tính cách khám phá mới mẻ bởi vì dân chúng Việt Nam đã phải mang những tâm tình uất hận ấy bao nhiêu chục năm trường rồi. Có lẽ tính cách mới mẻ là Ký giả Thomas FULLER đã mang những tâm tình ấy lên được tờ New York Times, với tầm ảnh hưởng rộng lớn quốc tế, để người nước ngoài thấu được nỗi ấm ức của Dân tộc VN trước việc tuyên truyền lừa đảo của CSVN và trước việc tính toán quyền lợc vật chất của quốc tế bắt tay với đám lãnh đạo xảo trá Hà Nội.

Chúng tôi xin nói đến những ấm ức ấy mà Ký giả Thomas FULLER đã nhận định:

*        “Người dân Việt Nam nay không còn tin vào đảng Cộng sản nữa”

         Người dân Việt Nam không phải là ngày nay, mà đã từ lâu rồi, có bao giờ tin vào đảng Cộng sản đâu. Cựu Tổng Thống NGUYỄN VĂN THIỆU đã nói cách đây hơn 40 năm: “Đừng tin những gì Cộng sản nói mà hãy nhìn những gì chúng làm !”. Năm 1954, nếu tin vào đảng Cộng sản, thì tại sao hơn một triệu dân Miền Bắc đã bỏ nơi chôn nhau cắt rốn để vào Miền Nam Việt Nam tìm tự do! Sau năm 1975, nếu tin vào đảng CSVN, tại sao hơn 3 triệu dân đã không quản nguy hiểm, chết chóc nơi biển cả hay rừng núi để bỏ lại tài sản ra đi tìm tự do ! Đó là những chứng cứ Lịch sử về lòng tin tưởng của người dân Việt Nam đối với đảng Cộng sản như thế nào.

*        “Đảng Cộng sản Việt Nam đang đối mặt với sự giận dữ ngày càng tăng của người dân về sự trượt dốc của nền kinh tế”

         Việc trượt dốc Kinh tế này không phải do người dân Việt Nam không biết làm ăn và không cố gắng làm ăn, nhưng là do chính đảng CSVN nắm chặt lấy quyền “CHỦ ĐẠO“ Kinh tế để cướp của cho riêng mình và chận họng những ai dám than vãn về THAM NHŨNG, LÃNG PHÍ, nghĩa là CSVN vừa nắm độc tài Chính trị vừa giữ độc quyền Kinh tế. Có Thánh sống với quyền sinh sát mà ngồi bên đống vàng, thì cũng biển thủ. Dân chúng giận dữ không phải chỉ nguyên về hành động ăn cướp của đảng CSVN, mà còn về việc ăn cướp ấy đi đến chỗ tàn nhẫn để dạ dầy dân chúng thiếu miếng cơm. Xin Ký giả Thomas FULLER hãy hỏi Oâng ĐOÀN VĂN VƯƠN để biết sự giận dữ của dân Việt Nam như thế nào.

*        “Những người bảo thủ muốn vẫn duy trì những nguyên tắc soi đường của chủ nghĩa xã hội và sự độc quyền lãnh đạo.”

         Ký giả Thomas FULLER nhận xét đúng về thái độ này của một số lãnh đạo đảng CSVN hiện nay. Nhưng Ký giả đã quên đi vào một số chi tiết để nói lên sự bỉ ổi của thái độ “bảo thủ“ ấy. Trước hết hãy nói về sự ngu đần, dốt đặc cán mai của một số lãnh đạo chóp bu. Chính Nguyễn Phú Trọng ngu đần không biết “thoái hóa đạo đức “ là gì khi hắn dám phê bình việc đòi hỏi sửa đổi Hiến Pháp là thoái hóa đạo đức. Đâu là điểm đối chiếu để hắn có thể nói hai chữ thoái hóa? Chủ nghĩa duy vật Cộng sản đã bị bỏ sọt rác từ lâu. Có phải đó là điểm đối chiếu (point de référence) để hắn dám nói việc đòi bỏ Chủ nghĩa duy vật Cộng sản là thoái hóa hay không ? Chính việc đòi bỏ Chủ nghĩa này mới là Tiến bộ, chứ không phải là thoái hóa. Còn nếu Nguyễn Phú Trọng không ngu đần, thì chắc chắn hắn phải biết rằng tất cả những tha hóa con người và xã hội, cũng như tình trạng trượt dốc Kinh tế hiện nay là do chính cái Cơ chế Cộng sản tạo ra. Phải cắt nghĩa thái độ này bằng chính hai chữ DUY VẬT đê hèn. Chúng bảo thủ giữ lại quyền độc tài của đảng để tiếp tục ăn cướp nữa. Còn tệ hơn nữa, thái độ “bảo thủ“ này là thái độ của con chó ngậm được cục xương rồi, thì nó khó lòng nhả ra.  Đây là DUY VẬT trần truồng phải được Nhà văn VŨ TRỌNG PHỤNG mô tả.

*        “Giờ đây sự chỉ trích Đảng đã bùng nổ trên toàn xã hội”

         Đó là sự bùng nổ đang tạo thành cuộc CÁCH MẠNG HIẾN PHÁP ngày nay. Cuộc CÁCH MẠNG này không phải chỉ đứng ở phạm vi chỉ trích, mà tiến sang phạm vi quần chúng đấu tranh ĐÒI HỎI cho bằng được việc phải BỎ ĐIỀU 4 HIẾN PHÁP, thủ phạm chính của mọi tha hóa con người và xã hội cũng như trượt dốc Kinh tế. Bỏ Điều 4 Hiến Pháp để Dân dành lại quyền quyết định về cơ cấu tổ chức quyền hành điều hành xã hội, để Dân dành lại quyền làm Kinh tế cho mình.

*        “Đảng Cộng sản Việt Nam đã suy đồi cả về tinh thần lẫn đạo đức”

         Nếu Ký giả Thomas FULLER nói câu này trước mặt Nguyễn Phú Trọng, thì hắn ngu đần phê bình là Ký giả T.FULLER “thoái hóa đạo đức “ và sẽ bắt ép báo New Yor Times sa thải Ký giả liền như trường hợp của Oâng NGUYỄN ĐỨC KIÊN. Sự suy đồi cả về tinh thần lẫn đạo đức mà Ký giả Thomas FULLER nói ra, chính là cái Cơ chế CSVN tạo ra một bầy giòi THAM NHŨNG, LÃNG PHÍ mà chúng tôi thường ví cái Cơ chế này giống như đống phân đầy giòi nhung nhúc, không thể bắt ra từng con, mà phải hốt cả đống phân đó đi, nghĩa là hốt cái đảng CSVN hiện hành.

*        Sự mục nát sẽ dẫn đến chỗ Đảng sụp đổ

         Chúng tôi thường ví sự sụp đổ này của CSVN giống như chiếc xe cũ kỹ đang đi xuống dốc mà những lãnh đạo ngu đần như Nguyễn Phúc Trọng, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Sinh Hùng, Nguyễn Thanh Sơn… đang moi móc tìm tòi những cục đá, khúc gỗ… để cán bánh xe. Việc NỔI DẬY của dân chúng hay cuộc CÁCH MẠNG HIẾN PHÁP ngày nay là đẩy chiếc xe cũ kỹ ấy xuống hố để dân chúng dành lấy quyền điều hành xã hội và Kinh tế.

*        “Những người đã từng tham gia vào phong trào phản chiến trong những năm 60 và 70 nên treo cổ trong tủi hổ và nên xin lỗi người dân Việt Nam.”

         Phong trào Phản chiến của những năm này không phải chỉ nguyên một số người Việt Nam mà còn những người ngoại quốc bị giật dây bởi khuynh hướng thiên tả (gauchistes). Họ nói Hòa Binh, lấy những giá trị đạo đức ra làm bình phong cho những đấu tranh ác độc để rồi trao nước Việt Nam cho những tên tội đồ Hồ Chính Minh và đảng CSVN. Ký giả Thomas FULLER nói họ phải treo cổ trong tủi hổ. Chúng tôi không bắt họ treo cổ mà phải đứng lên hàng đầu của những cuộc NỔI DẬY của quần chúng hiện nay để dứt bỏ Cơ chế CSVN mà trước đây họ đã tiếp tay áp đặt lên Dân Tộc.

*        “Nếu đảng Cộng sản không chiếm được miền nam năm 1975, thì giờ này Việt Nam đã như Nhật Bản, Nam Hàn, Thái Lan hay Singapore”

         Đây là tội ác lớn nhất của Hồ Chí Minh và đảng CSVN. Có những tội ác như phản bội lại những đảng phái quốc gia cùng chiến đấu, như xảo trá giết lát trong vụ Cải Cách Điền địa, như tàn ác chôn sống người trong vụ Tết Mâu Thân, như ném lựu đạn, gài mìn giết trẻ em vô tội nơi trường học, rạp chiếu bóng hay chợ búa… Nhưng cái tội lớn nhất là dùng bạo lực áp đặt chủ nghĩa ngoại lai Cộng sản trên toàn Dân tộc và Đất nước trong bao chục năm trường để các thế hệ phải chịu tha hóa và chậm tiến Kinh tế. Đã đến lúc phải chấm dứt cái tội ác lớn nhất này để thăng tiến con người và xã hội, để phát triển đất nước về Kinh tế.

 

CSVN giả hình với bài ca đạo đức

nhưng Dân đòi CÔNG LÝ thực tế cho mình.

 

Ở phần mở đầu, chúng tôi nhắc ra lời kêu gọi Hòa Giải Hòa Hợp của Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn mà chúng tôi coi như nó cũ rích như cơm thiu mốc dành để nuôi mẻ cho đám lãnh đạo Bắc Bộ phủ ngồi nhâm nhi thịt chó. Thế mà đám lâu la tại nước ngoài như Nguyễn Ngọc Bích, Hoàng Duy  Hùng… còn hùa theo ca bài ca cũ rích.

Chính Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn tiết lộ ra danh tánh những kẻ mà hắn gặp tại Mỹ: “Trong chuyến đi đó tôi đã gặp một loạt các thủ lĩnh, nhân vật chống cộng khét tiếng tại Washington, Houston, California, quận Cam như Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Phương Hùng, Nguyễn Thành Quang, Võ Đức Quang, Đức Nguyễn (Đức đầu bạc), Tôn Thất Chiểu, Hoàng Duy Hùng, Đông Duy, Nguyễn Á Độc Lập…”

Những tên này muốn làm chính trị cơ hội, nhằm nhẩy bàn độc. Thật đáng tội nghiệp cho việc làm bồi bếp cho CSVN giữa lúc đảng Cộng sản bại hoại, suy đồi cả về tinh thần lẫn đạo đức và đang đi đến sụp đổ như nhận định của Ký giả Thomas FULLER. Đám này muốn tìm những cục gỗ, đá để giúp cho Lãnh đạo CSVN cán bánh xe của chiếc xe cũ kỹ đang trượt xuống dốc. Làm tay sai bồi bếp với hy vọng nhẩy bàn độc cũng phải xem lúc chủ có còn khả năng thẩy xuống cho mình những mẩu bánh rơi rụng mà hớp hay không. Nay theo nhận định của Ký giả Thomas FULLER, chủ CSVN đang đi xuống dốc sụp đổ, thế mà vẫn hí hửng làm tay sai bồi bếp, thật là ngu đần.  Đối với cuộc CÁCH MẠNG HIẾN PHÁP của quần chúng hiện nay, hành động làm tay sai bồi bếp của đám nịnh bợ không đúng lúc này còn được coi là hành động TÒNG PHẠM với CSVN để cố kéo dài những tội ác trên Quê Hương. Đám người TÒNG PHẠM này,  giống như đám trong phong trào phản chiến trước đây, đáng phải tự treo cổ tự tử trong tủi hổ và phải xin lỗi Dân.

Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn đã đặt sai vấn đề Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc vì những lý do sau đây:

*          Vấn đề Việt Nam trượt dốc Kinh tế, tha hóa cá nhân và xã hội là do chính hệ thống Cơ chế CSVN, chứ không phải do Dân, càng không phải do người Việt Hải ngoại mà phải kêu Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc với Hải ngoại. Hơn thế nữa, đã bao chục năm rồi, chính những người Việt tỵ nạn ở nước ngoài đã gửi tiền về cứu giúp Kinh tế VN qua tình thương Gia đình khốn cùng. Cái lỗi trượt dốc Kinh tế chính là do Cơ chế CSVN. Phải giải quyết chính cái Cơ chế ấy. Đảng CSVN bất lực giải quyết mà tỉ dụ là sự bất lực trong Hội Nghị trung ương 6 đảng vừa qua. Khi đảng bất lực trong việc tự giải quyết, thì Dân NỔI DẬY giải quyết.

*          Việc Hòa Giải Hòa Hợp chỉ đặt ra với một số thành phần hoạt đầu Chính trị tại Hải ngoại, hay đúng hơn là tại Hoa kỳ. Đây là những người muốn hoạt đầu chính trị, muốn nhẩy bàn độc mà thôi. Chúng là những tên phản bội và chẳng là đại diện cho Khối người Việt tỵ nạn như lời Nguyễn Thanh Sơn phát biểu để khen đám người này nhằm lấy công đối với bề trên đang lãnh đạo đảng.

*          Nếu CSVN kêu gọi Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc là phải kêu gọi chính tại trong nước đối với khối dân 80 triệu người chứ không phải đối với người Việt tỵ nạn tại nước ngoài, nhất nữa chỉ vỏn vẹn đối với một số nhỏ thành phần hoạt đầu chính trị tại Hoa kỳ.

*          Việc Hoà Giải Hòa Hợp Dân Tộc không nằm ở những lời kêu gọi mang tính cách giả hình đạo đức, mà phải thực hiện cụ thể CÔNG LÝ thì tự nhiên HÒA BÌNH sẽ đến, nghĩa là dân sống trong hài hòa. Miệng nói đạo đức hòa giải hòa hợp, mà tay thì ức hiếp vơ vét của cải người khác, thì lời kêu gọi chỉ là xảo trá không thể mang đến hòa giải cho xã hội.

         Chúng tôi dậy bảo cho tên Nguyễn Thanh Sơn ngu ngốc rằng hãy đặt vấn đề Hòa Giải Hòa Hợp cho đúng. Đó là nếu CSVN muốn Hòa Giải Hòa Hợp thực sự, thì phải:

1)      Đặt vấn đề Hòa Giải Hòa Hợp thực sự đó ra trực tiếp đối với khối dân 80 triệu người trong nước

2)      Dân trong nước không tin vào những lời xảo trá, nhất là những bài ca cũ rích về đạo đức của đảng CSVN, mà Dân cần việc thực hiện cụ thể CÔNG LÝ, CÔNG BẰNG XÃ HỘI, nhất là về vật chất như đất đai, nhà cửa… thì lúc ấy niềm tin, hoà bình mới có được.

 

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 02.05.2013


 

No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Lisa Pham Vấn Đáp official-24/11/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link