Thursday, March 21, 2013

Fwd: Đặt vấn đề với Trúc Hồ SBTN và Việt Tân "thân cộng"


 

[Attachment(s) from Can Bui included below]

Thưa quí vị trên DD,

Đọc email của ô. Phách gửi cho ô. Ngô Kỳ, tôi thấy những cáo buộc của ô. Phách không có sự thuyết phục!

Đây không phải là chuyện "photoshop" mà là những đoạn phím có thực sự mà ông Ngô Kỳ trích ra để dẫn chúng 

cho thỉnh, độc giả thấy rõ những gì về ô. Trúc Hồ.

Ô. Trúc Hồ thực sự đã làm lợi cho VC, phản lại đường lối đấu tranh xương máu của toàn dân trong 50 năm qua!

Ô. Trúc Hồ đã phản lại sự mến mộ và tin yêu của đồng bào TNCSVN trong cuộc đấu tranh cam go với CSVN,

và làm hoang mang đồng bào trong nước đang liều thân với gông cùm và xích xiềng, để đấu tranh cho Tự Do,

Công Bằng, Nhân Quyền- Công Chính!

Tôi nghĩ, o. T.H không phải là VC nhưng tiếp tay thì hành dường lối, chính sách của phe nhóm người Hoa Kỳ

đi ngược lại ý nguyện giải thể CS VN của đồng báo trong và ngoài nước!

Kính chào đoàn kết: Bùi đức Cần quân nhân QLVNCH.

PS.-

Thưa quí vị, tôi xin mình định, tôi không hề tham gia đảng phái hay phe nhóm nào,mà chỉ nói lên lòng mình một cách 

thẳng thắn dựa trên những sự kiện trung thực, và vì bảo vệ chính nghĩa Quốc Gia VN

Tôi cũng không hề quen biết hay giao du gì với ô. Ngô Kỳ để mà có thiên kiến, hay bán rẻ lương tâm mình!

 

 

 

 

                                                           Bo cao !

Thua qui vi,toi su dung link nay:

"http://www.easyvn.com/tiengviet/index.php", de cho dau tieng Viet, khi toi cho dau xong "ban thu gui qui vi" nhu neu tren, thi bi mat hut voi chu de "The conversation that you requested no longer exists.Time out", lam toi lai phai viet lai( lan 3 moi duoc)! Toi thuc su khong hieu ly do gi lai nhu vay, vi nhung lan truoc day toi su dung lau hon nhieu ma khong bi tro ngai nhu vay!

Truoc day, toi thay co may vi doc gia da canh giac rang "mau cho dau tieng Viet nay la cua VC nen dung dung"?! . Khong biet co phai vay hay khong, xin qui vi tim hieu!

Nhan dip nay, toi keu goi long hao hiep cua nhan tai quoc ngoai hay sang che mau chu co dau cho dong bao su dung "free" ma khong co nguy hai gi!

Cam on lam thay!

PS.-

Thua qui vi, toi dinh cho dau vao loi "Bo Cao" thi bi tro ngai  nhu sau:

 (Xin qui vi thong cam doc ma khong co cho dau!)         

   

                            This webpage is not available


                                         The webpage at http://www.easyvn.com/tiengviet/compose.php 
might be temporarily down or it  may have moved permanently to a new web address        Error 103 (net::ERR_CONNECTION_ABORTED): Unknown error.

 

---------- Forwarded message ----------
From: KY ngo <
Date: 2013/3/19
Subject: Đặt vấn đề với Trúc Hồ SBTN và Việt Tân "thân cộng"
To: can bui <


 

Chân thành cám ơn Ông "Can Bui" đã bỏ thì giờ quý báu để đọc bài viết của tôi và góp ý kiến xây dựng, thật là một điều hân hạnh và an ũi cho tôi vì thấy có người quan tâm đến vấn đề.

 

Tôi đang nghiên cứu cách đối phó với ông Biên tập viên Mặc Lâm của RFA. Tôi hy vọng đây là vấn đề danh dự chung của tập thể người Việt tỵ nạn tại hải ngoại chứ không riên gì tôi hay ông, do đó tôi hy vọng là mọi người, đặc biệt quý vị chức sắc cộng đồng sẽ đứng ra lãnh đao cuộc tranh đấu với đài Á Châu Tự Do để lấy lại sự sự công đạo cho cộng đồng, đất nước. Sách Bên Thắng Cuộc quả thật là tuyên truyền cho Việt cộng do đó chúng ta không thể chấp nhận được.

 

Nhân tiên tôi xin kính gởi Ông bài viết mới để Ông kính tường, và nếu có thể dược thì xin nhớ Ông phổ biến dùm vì uy tín trên Diễn Đàn của Ông rất lớn. Xin cám ơn.

 

Kính chúc Ông và Gia Đình vạn an.

 

Kính

Ngô Kỷ

 

 

 photo nnkk6_zps935500a7.jpg

 

Little Saigon ngày 18 tháng 3 năm 2013

 

Kính thưa Quý Đồng Hương,

 

Dự định sau bài viết “Lý do tôi không ký bản Tuyên Bố Của Các Công Dân Tự Do” là tôi sẽ dành thì giờ để hoàn tất bài viết quan trọng liên quan đến đề tài tên Việt gian “thiếu tá Nguyễn Đạc Thành” tại Houston, Texas đang “hồ hởi” làm cái loa tuyên truyền cho Việt cộng qua chiêu bài “trùng tu nghĩa trang Biên Hòa,” và việc nhà cầm quyền cộng sản vừa ra mặt công khai xác nhận có hơn mười ngàn đảng viên và cán bộ cộng sản đang trà trộn trong cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại, mà sự kiện này tôi hoàn toàn không ngạc nhiên vì trong quá khứ đã nhiều lần tôi vạch mặt một số bọn này, nhưng rất tiếc người Việt chúng ta có tật “dĩ hòa vi quý,” sợ “bức dây động rừng,” hay vì có “dây mơ rễ má” quá nhiều, cho nên thường tỏ ra hèn nhát, nhu nhược, sợ hãi mà không dám lên tiếng, đá động hay đối đầu với bọn chúng. Đáng buồn nhất là chỉ có một thiểu số cá nhân, tổ chức có tư cách, đàng hoàng, liêm sỉ, ái quốc thôi, chứ còn đa số bọn trí thức, lãnh tụ đảng phái, “ông to bà lớn” cộng đồng, hội đoàn, truyền thông v.v...thì đốn mạt cúi mặt, câm họng trước sự tự tung tự tác của bọn Việt cộng, Việt gian đang cố tâm thực hiện Nghị Quyết 36 phá nát cộng đồng hải ngoại này. Nhưng rồi tôi nhận được khá nhiều điện thoại và emails của độc giả và đồng hương, khen cũng có mà "phàn nàn" cũng có, tuy nhiên các điều đó không quan trọng đối với tôi, mà lý do chính khiến tôi viết bài này là nhằm trấn an những thân hữu và chiến hữu của tôi đang bị “giao động” và “lạng quạng” vì không nắm rõ vấn đề.

 

Nguyên là lâu nay, có một số người cứ hễ đọc trên báo, nghe trên đài, xem trên truyền hình mà thấy nhân vật nào, tổ chức nào được ra rả đánh bóng, ca tụng, vinh danh inh ỏi thì họ vui lây và tôn thành thần tượng, minh quân, và trường hợp ông nhạc sĩ Trúc Hồ qua sự “thổi ống đu đủ” của đài truyền hình SBTN một cách lớp lang, bài bản lâu nay đã biến ông Trúc Hồ trở thành một "ông trời con" cũng là điều dễ hiểu mà thôi.
 
Chính vì vậy, hễ ai mà “đụng” tới ông Trúc Hồ là không được, hễ ai mà”đặt vấn đề” với ông Trúc Hồ thì phải “bước qua xác chết” của những “fans” ông này. Gớm thiệt!

 

Người xưa có câu “thương nhau trái ấu cũng tròn,” hay “thương nhau mấy núi cũng trèo,” hay “yêu nhau yêu cả đường đi” v.v.., do đó cái email của ông “bạn vàng” Nguyễn Ngọc Phách của tôi được trích đăng lại dưới đây là một minh chứng hùng hồn nhất điều tôi nói “không ngoa” chút nào.

 

Tôi trích đăng lại cái email của anh Nguyễn Ngọc Phách hoàn toàn không nhằm trách móc, giận hờn hay chê trách gì hết, trái lại tôi càng thương và tội nghiệp cho cái ông “bạn vàng” này của tôi nhiều hơn.
 
Những ai đang thương nhau, yêu nhau thì luôn nghĩ tốt, nghĩ đẹp về đối tượng của mình, do đó cái chuyện anh Nguyễn Ngọc Phách “không tin” thần tượng Trúc Hồ của anh lại dám mở miệng nói ra những lời lẽ “chói tai, phản quốc” như trong “youtube” là một điều dễ hiểu.
 
Làm sao anh ta có thể tưởng tưởng nỗi một nhân vật Quốc Gia cở bự như Trúc Hồ lại có thể thốt ra những lời “thân cộng” như vậy được.
 
Pascal từng nói “con tim có những lý lẽ mà lý trí không biết được,” và sự kiện anh Nguyễn Ngọc Phách binh vực, bảo vệ “người tình” Trúc Hồ cũng không ngoại lệ. 

 

Lý do tôi muốn đưa cái email của anh Nguyễn Ngọc Phách ra công luận thưởng lãm là vì đây là một trong những cái emails gởi đến có nội dung chụp mũ tôi "ghép phim giả" nhằm vu oan, giá họa cho Trúc Hồ, và một điều vô cùng oái ăm, nghịch lý là hầu hết đến từ những thân hữu và “chiến hữu” của tôi, chỉ có cái comment xa lạ của “SaiGon 4 Love” mà tôi thấy trên net dưới cái youtube viết rằng: “cái video này hoàn toàn là xảo trá không đúng vì hình ảnh và giọng nói không ăn khớp với nhau chút nào hết, với kỹ thuật ngày nay thì ghép hình ảnh và giả giọng nói làm quá dễ mà cái tụi kia tưởng là qua mặt được mọi người xưa quá rồi , các anh chị coi cho kỹ vào nhe.”  

 

Lo đương đầu với Việt cộng, đối phó với Việt gian đã là một việc khó khăn, cực khổ lắm rồi, thế mà lại còn bị vướng bận vào những giận hờn vu vơ, trách móc vô lý của chính thân hữu, “chiến hữu” mình thì thật là lãng xẹt, những người mà mình hằng tin là họ có được những hiểu biết căn bản, những nhận định sáng suốt, những lập trường chống cộng vững chãi hơn như thế. 

 

Sau khi gặp những chuyện vớ vẩn ngoài sức tưởng tượng này thì tôi mới chợt hiểu ra là việc mất miền Nam Việt Nam không có gì là lạ cả, vì bây giờ qua sống nơi một đất nước văn minh như Hoa Kỳ và Tây phương, thế mà dân trí và trình độ nhận thức của một số người còn quá ư là kém cỏi, khiến tôi không còn lấy làm ngạc nhiên về chuyện trước năm 1975, có một số vị lãnh đạo chính phủ, hay một số giám mục, linh mục, hòa thượng, thượng tọa, tướng tá lại ngây thơ, hờ hợt đi bao che, bảo kê, tiến cử những thằng “gián điệp” như Phạm Ngọc Thảo, Vũ Ngoc Nhạ, Phạm xuân Ẩn, Huỳnh Văn Trọng, Đinh Văn Đệ, Nguyễn Hữu Hạnh, Trịnh Công Sơn v .v.., để chúng tác oai tác quái quậy nát cả đất nước. Bây giờ nhìn cảnh tượng “vàng thau lẫn lộn,” “Quốc/Cộng” lộn tùng phèo trong cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại như thế này thì tôi e rằng việc muốn chiến thắng Việt cộng quả là một điều vô vàn nhiêu khê.

 

Trở lại vấn đề cái email của anh Nguyễn Ngọc Phách, theo tôi nghĩ là trong thâm tâm anh không bao giờ có thể tưởng tượng là ông Trúc Hồ “cả gan” đi tuyên bố một câu “xanh dzờn” thân cộng như vậy, nên dù mắt có thấy, tai có nghe ông Trúc Hồ tuyên bố như vậy chăng nữa, anh ta cũng không tin, vì như đã nói ở trên “con tim có những lý lẽ mà lý trí không biết được” mà.

 

Trong cái clip youtube, ông Trúc Hồ tuyên bố những điều tuyên truyền có lợi cho cộng sản và có hại cho người Quốc Gia rành rành như vậy đó, thế mà anh Nguyễn Ngọc Phách lại không tin mà còn "chụp mũ" tôi ngụy tạo lời nói vào cuốn phim, chứ ông Trúc Hồ không hề nói như vậy. Sự thật là ông Trúc Hồ có nói trên đài truyền hình SBTN mà, trong đó có một số đoạn tiêu biểu như sau: “Chúng ta không đòi hỏi nhiều, chúng ta chỉ xin quyền căn bản làm người…Nước Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa là thành viên của Liên Hiệp Quốc thì chắc chắn là họ phải chấp nhận cái bản tuyên ngôn, hiến chương về nhân quyền mà đã ký năm 1948…Chúng ta phải nên mang tình yêu xóa tan hận thù…Chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ (cộng sản), cái đó hoàn toàn sai…Hãy đem tình thương xóa bỏ hận thù…Hãy giúp Mỹ đến gần Việt Nam, hãy giúp Việt Nam đến gần Mỹ” v.v.,.

 

Ông Trúc Hồ không dám gọi là cộng sản, mà ông gọi một cách "văn hoa, lịch sự" là nước "Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa. Ông nói rằng nước "Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa bây giờ là thành viên chính thức trong Liên Hiệp Quốc, họ bang giao với nhiều nước trên thế giới, do đó chúng ta phải tôn trọng họ” v.v.., quả thật những lời tuyên bố trên của ông Trúc Hồ đúng là vô liêm sỉ và phản quốc.

 

Kính mời quý vị đọc lá thư email của anh Nguyễn Ngọc Phách gởi cho tôi để hiểu những điều tôi trình bày ở trên, và cũng để thông cảm cho "nỗi khổ" của tôi. Trong email của anh Nguyễn Ngọc Phách còn kèm theo email của nick name Can Bui .>như sau:

 

From: Phach Nguyen <

To: Ngô Kỷ <

Sent: Wednesday, March 13, 2013 7:41 PM

Subject: Fw: [Thaoluan9] Fwd: [PhungSuXaHoi] Lý do Ngô Kỷ không ký Tuyên Bố Công Dân Tự Do

 

Anh Ngô Kỷ thân mến.

 

Hôm nay tôi nhận được điện thư của Can Bui đưa lên Chính Nghĩa Việt, với youtube anh đưa lên diễn đàn tôi thấy có điều phải lên tiếng với anh chứ không muốn để Trúc Hồ hay bất cứ một ai khác lên tiếng như sau :

    

Youtube là một sự ghi nhận thực tế không gán ghép vì nó được thâu trực tiếp, có thể trên TV hay từ một nguồn khác nhưng nó được xác định là 100% trung thực.

 

Riêng youtube anh đưa lên diễn đàn, tôi hoàn toàn không chấp nhận vì đây là một youtube gán ghép vì tiếng nói và cử động của cái miệng không ăn nhịp với nhau.

 

Tôi đề nghị anh nên lên tiếng vì sự sai sót này chứ đừng để người ta lên tiếng trước, mình sẽ bị vào hạ phong.

 

Vài hàng thông báo cùng anh, chúc anh nhiều may mắn và sức hoẻ tốt lành.

 

              

Người lính già

Nguyễn ngọc Phách

 

----- Forwarded Message -----

From: Can Bui <.
Cc: KY ngo <> 

Sent: Wednesday, March 13, 2013 8:39 PM

Subject: [Thaoluan9] Fwd: [PhungSuXaHoi] Lý do Ngô Kỷ không ký Tuyên Bố Công Dân Tự Do

 

 

-Trước đây tôi mến mộ ông Trúc Hồ về lập trường chống Cộng cuả ông. Nhưng nay, sau khi nghe video của ông Ngô Kỷ đưa lên:

 

"http://www.youtube.com/watch?v=jQGeA3cZU1U", tôi thật thất vọng với quan điểm chính trị của ông đưa ra. Ông xem người CS một cách ngây thơ; vả lại còn cổ động cho giải pháp"hòa hợp mà không hoà giải của VC". Tôi hối tiếc là đã ký thỉnh nguyện trước đây do ông chủ trương và vận động!

 

-Tôi nghĩ, ông Ngô Kỷ nên thu thập đầy đủ tài liệu về Mặc Lâm,

 


 

qua những bài thiên Cộng mà Mặc Lâm viết cho Đài Á Châu Tự Do, cùng những bài báo mà quí vị trên DĐ phản đối Mặc Lâm, để trình cho Quốc Hội và bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ về việc đài Á Châu Tự Do đã dung túng tên tay sai VC- Mặc Lâm viết bài hỗ trợ tên VC Huy Đức nhục mạ quân đội VNCH và Hoa Kỳ trong cuộc chiến tranh tự vệ của nhân dân VNCH, cùng đề cao chiến thắng của CSVN xâm lược được Liên Sô và TC tiếp trợ hết mình! Một bài bất lợi, không hỗ trợ gì cho Tự Do và Nhân Quyền ở VN; như vậy mà đài Á Châu Tự Do vẫn cho phát sóng!

 

Còn vấn đề báo Người Việt đăng bài của Sơn Hào cũng như ít nhất đã 5 lân cố tình đăng những bài và hình ảnh bêu xấu chinh nghĩa Quốc Gia và thân Cộng, thì chẳng còn gì để đồng bào TNCS phải đếm xỉa đến nửa; ngoài việc tẩy chay và cô lập

 

Qua những videos dẫn chứng và lời diễn giải của ông Ngô Kỷ và của cô Phuơng Thanh hẳn là đồng bào TNCS nhất là quân nhân QLVNCH đã thấy rõ mặt trái và tinh thần phục vụ bất nhất của một vài nhân vật lãnh đạo cộng đồng.

 

Khi có cuộc tái bầu cử cộng đồng, xin đồng bào hãy thật thận trọng để :"Tham Dự Thật Đông-Cử Xứng- Bầu Đúng", để khỏi phải thay ngựa giữa đường!

 

Hình dưới: Ngô Kỷ hân hạnh đón tiếp "ông bạn vàng" Nguyễn Ngọc Phách từ Houston, Texas qua thăm Little Saigon, Nam Califoria ngày 23 tháng 12 năm 2012. Thế mà bây giờ lại "hiểu lầm" tui mới oan ức chứ!

  photo 1ph2_zps0edab8be.jpg  photo 1ph4_zps5bf670f4.jpg  

 

 

 

Kính mời Quý Đồng Hương bấm vào Link dưới để xem và nghe có phải đích thân ông Trúc Hồ nói hay là do Ngô Kỷ ghép tiếng nói vào để "vu oan giá họa" cho ông Trúc Hồ. Có một số người lên án Ngô Kỷ là "lưu manh" khi ráp nối cuốn video này, chứ ông Trúc Hồ không bao giờ nói như vậy. Sau đây Ngô Kỷ xin copy "nguyên văn" phần viết và cái Link đã được Ngô Kỷ trình bày trong bài viết trước.

 

(Ông Trúc Hồ nói rất nhiều điều phản bội lại lý tưởng và mục tiêu đấu tranh của đồng bào quốc nội cũng như của tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại. Xin Quý Vị bấm vào Link dưới đây để nghe toàn bộ ông Trúc Hồ nói, còn nếu quý vị không có  thì giờ thì xin kéo mũi tên tới chỗ 5:40 để nghe phần ông Trúc Hồ nói: “Chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ (cộng sản), cái đó hoàn toàn sai.") (trích lời này và Link Youtube dưới từ bài viết ngày 13 tháng 3 năm 2013 của Ngô Kỷ)

 

 


 

 photo
 trh12_zps30eefd6b.jpg 

 photo trh1_zpsc72b2f8d.jpg

 

Như tôi đã thưa nhiều lần, vì khá bận bịu nên tôi không có thì giờ trả lời riêng, hay phản biện hoặc “thanh minh thanh nga” từ những lời chỉ trích, phản đối của độc giả, tuy nhiên hôm nay thì ngoại lệ, tôi muốn đưa cái email của nick name Sanet Sanet  "sanet 1007@ymail.com"  này ra để nhân tiện tôi có cơ hội làm sáng tỏ đôi điều. Kính mời quý vị đọc cái email này trước khi tôi trình bày tiếp theo.

 

----- Forwarded Message -----

From: Sanet Sanet <sanet1007@ymail.com>


Sent: Saturday, March 16, 2013 1:47 PM

Subject: Lại là chuyện giẻ rách Ngô Kỷ

 

Mấy hôm nay chắc cái bang Ngô Kỷ chưa có cái gì bỏ vào họng nên lại giở trò ngậm nước cống phun bừa qua bài viết "Lý do tôi không ký Bản tuyên bố của các Công Dân Tự Do" với hy vọng có ai ném cho cơm thừa canh cặn chăng. Ngoài cái "nghề" thợ chửi thì bây giờ Ngô Kỷ có thêm "nghề" treo đầu dê bán thịt chó, tựa đề của bài viết nêu trên đề cập tới "lý do mà Ngô Kỷ không ký vào Bản tuyên bố CDTD" nhưng nội dung bài viết chẳng thấy chỗ nào lý giải việc này mà chỉ toàn là ngậm nước cống phun người chửi bới hết người này tới người kia 1 đặc tính quá quen thuộc từ cái mồm mắm tôm của Ngô Kỷ đấy nhể .

 

Thật tức cười khi Ngô Kỷ dẫn ra 2 bài viết của nick Kami và của Huỳnh Thục Vy mà nội dung chẳng liên quan gì tới Bản tuyên bố CDTD, 1 bài nói về kiến nghị sửa hiến pháp của các nhân sĩ trí thức trong nước và 1 bài nói về thỏa hiệp chính trị cũng chẳng liên quan gì, đừng tưởng thiên hạ dốt như mình chứ .

 

Ngậm nước cống quen mồm rồi nên đâu còn biết thối là gì nữa phải không, mở mồm ra cứ thằng này thằng nọ, "việt gian", "bưng bô" mà không thấy là thiên hạ ghê tởm cái bản mặt mình thế nào sao, ngậm nước cống phun lên trời và nó rớt xuống ngay mặt mình . Ngô Kỷ chửi người khác "ngu đần", "ngu xuẩn", "hèn nhát" v.v vậy chứ Ngô Kỷ thì sao nào ? "anh hùng" quá, "giỏi giang" quá sao không xách dao xách búa về VN mà lật đổ vc cho dân nhờ .

 

Sống ở đời hãy biết tự soi gương mình trước khi phun nước cống vào người khác, cái hạng như Ngô Kỷ chẳng biết có bằng 1 sợi lông chân của ông Trúc Hồ chưa mà bày đặt bới móc, trơ tráo vô sĩ vừa thôi chứ, Trúc Hồ và SBTN dù sao cũng làm được những chuyện có ích cho cộng đồng cho xã hội còn "anh hùng" Ngô Kỷ làm được gì ngoài chuyện ăn bám xã hội, báo cô cộng đồng .

 

Muốn hô hào chống cộng hay cái gì thì trước tiên lo cái thân mình cho tử tế trước đã, trong khi cái thân mình như giẻ rách như cặn bã mà bày đặt nhân danh lý tưởng này nọ đúng là trò hề .

 

Lời cuối cùng là nếu giẻ rách Ngô Kỷ có muốn ngậm nước cống phun bừa hay làm trò hề gì thì cũng làm ơn đừng có núp sau lá cờ Vàng 3 sọc đỏ và bất kỳ biểu tượng gì của VNCH nhé, không ai muốn những biểu tượng của VNCH bị ô uế bởi loại cặn bã như Ngô Kỷ đâu.

 

Tôi muốn minh xác là tôi không hề phản đối công cuộc đấu tranh chống cộng sản do đồng bào quốc nội chủ xướng và thực hiện. Tôi ý thức rằng trong đấu tranh, các kỹ thuật, cách thức, phương tiện, chiến thuật cần phải thích ứng theo hoàn cảnh, và phải thích hợp với không gian, thời gian. Quốc nội không thể hành động giống hải ngoại được, và ngược lại cũng vậy, chính vì thế mà tôi chẳng bao giờ đề nghị quốc nội nên hành động như thế này thế nọ, vì tôi hiểu họ có những khó khăn,  trăn trở riêng của họ mà tôi không có hoặc không thấy. Tôi luôn tán dương “tinh thần và ý chí” chống cộng sản của đồng bào quốc nội, tuy nhiên tôi cũng “cẩn trọng và dè dặt” trong việc đồng ý các “phương thức hành động” của đồng bào quốc nội. 

 

Tư thế và chỗ đứng chính trị của đồng bào quốc nội khác với tập thể người Việt tỵ nạn hải ngoại. Trong khi đồng bào quốc nội phải bất đắc dĩ làm người dân của một quốc gia được gọi là “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam,” mà những tên đầu sỏ, chóp bu Bắc Bộ Phủ "vô hình chung" trở thành những nhà lãnh đạo đất nước, lãnh đạo luôn cả những ai đối lập với chúng. Bọn thảo khấu lãnh đạo này có quyền lực và sức mạnh để chi phối và chế tài người dân quốc nội, dù rằng chúng chỉ là bọn man rợ, ác ôn, phi nghĩa.

 

Trong khi đó, những người tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại là những người chối bỏ cộng sản để ra đi, bọn lãnh đạo Bắc Bộ Phủ là kẻ thù của cộng đồng người Việt hải ngoại, trong đó có cá nhân tôi. Tập thể người Việt tỵ nạn hải ngoại không bao giờ công nhân bọn chóp bu Bắc Bộ Phủ là lãnh đạo. Chính vì vậy, không có lý do chính đáng nào để cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ và thế giới lại đi ký tên vào bất cứ thỉnh nguyện thư, thư ngõ hay kiến nghị nào gởi cho nhà cầm quyền Việt cộng được. Nếu làm như vậy, tức mặc nhiên đi công nhận và hợp thức hóa sự lãnh đạo của chúng. Cộng sản là kẻ thù “không đội trời chung,” là bọn đồ tể mà chúng tôi bằng mọi giá phải lật đổ và giải thể. Không có chuyện đối thoại, thương thảo, hòa hợp hòa giải với bọn ác ôn côn đồ này.

 

Chính vì vậy, tôi đã không ký vào bản Tuyên Bố Của Các Công Dân Tự Do hay các văn kiện khác có nội dung tương tự như vậy. Điều đó không có nghĩa là tôi chống đối hay khinh thường, chê bai việc làm của quý vị trong quốc nội cả, trái lại tôi tin tưởng mãnh liệt rằng các lời lẽ đanh thép và chính đáng trong các văn kiện đó sẽ là một thông điệp giá trị chuyển tải đến đồng bào cả nước hiểu được khát vọng đấu tranh cho một nước Việt Nam không cộng sản, có tự do, dân chủ, nhân quyền thực sự cho toàn dân. Tôi trân trọng và cảm kích tinh thần đấu tranh bất khuất của đồng bào quốc nội được biểu lộ trong các văn kiện lịch sử này.

 

Tôi hân hạnh chia sẻ đến quý đồng hương quốc nội và hải ngoại bức tranh biếm họa “đàn gãy tai trâu” đầy sự mĩa mai, châm biếm này, đó cũng là cái nhìn của tôi.

 


    

Vấn Đề Ông Trúc Hồ và Đài Truyền Hình SBTN

 

Như tôi đã minh xác ít nhất hai lần trong bài viết trước, tôi hoàn tòan không chủ ý nhục mạ, phỉ báng, “chụp mũ’ gì ông Trúc Hồ cả, tôi không có nhu cầu cạnh tranh với ông trong các lãnh vực buôn bán DVD nhạc, diễn show hay làm đài truyền hình, tôi chỉ phản đối quan đểm chính trị "thân cộng" của ông Trúc Hồ mà thôi. Tôi cực lực phản đối và nếu cần phải đương đầu với ông Trúc Hồ nếu ông không làm sáng tỏ sự việc.

 

Lâu nay tôi quá bận bịu nên chưa có thì giờ “đặt vấn đề” Quốc/Cộng với ông Trúc Hồ dù rằng cách đây một năm tôi có lên trình bày tóm lược vấn đề này trên đài truyền hình VNATV 57.3 có tính cách địa phương, nhưng vừa rồi nhân tiện đề cập đến việc tôi lên tiếng không ký vào bản tuyên bố, tôi có nhắc sơ qua việc ông Trúc Hồ. Cứ ngỡ là ông Trúc Hồ sẽ công khai làm sáng tỏ sự việc, thì trái lại ông dùng thủ đoạn cho “tay chân, thuộc hạ” trả thù tôi bằng những emails và những bài viết, lời nói nhục mạ, tấn công tôi, thay vì ông thành thật và thẳng thắn trả lời những nghi vấn của tôi và của đồng hương. Chính vì vậy, hôm nay tôi muốn dành một ít thì giờ để trình bày một số tài liệu liên quan đến ông Trúc Hồ và đài SBTN. Tôi muốn minh xác là tôi hành động hoàn toàn độc lập, không a dua hay theo đuôi một phe phái, cá nhân, tổ chức nào cả, dù rằng cách đây khoảng một năm, trong thời gian phong trào tranh đấu cho nhạc sĩ Việt Khang thì cộng đồng quá mõi mệt, nhức óc và “buồn nôn” về trận chiến ỏm tỏi giữa ông nhạc sĩ Trúc Hồ và ông tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng. Cuối củng để lại một đống rác với cái bản án nặng nề 7 năm dành cho nhạc sĩ Việt Khang.

 

Tôi không bao giờ muốn đề cập đến chuyện riêng tư vặt vãnh của người khác, mà chủ trương duy nhất của tôi là “lột mặt nạ” những tên ăn cơm Quốc gia thờ ma cộng sản, tố cáo bọn chính trị gia xôi thịt, mị dân, khoác lác đi đâm sau lưng cộng đồng, và bạch hóa bọn truyền thông, ca nhạc sĩ, trí thức “đi đêm” với Việt cộng v.v.., và bài viết hôm nay cũng nằm trong ý nghĩa và mục đích đó.

 

Tôi vắn tắt đưa ra một số nghi vấn về ông Trúc Hồ và hệ thống truyền hình SBTN như sau:

 

1) Tại sao ông Trúc Hồ tuyên bố những điều tuyên truyền có lợi cho cộng sản, và có hại cho người Quốc Gia chống cộng như trong youtube đính kèm dưới đây?

 


 

 photo
 trh12_zps30eefd6b.jpg 

 photo trh1_zpsc72b2f8d.jpg

 

2) Tại sao ông Trúc Hồ, giám đốc đài truyền hình SBTN lại thuê mướn hai tên Việt gian Đỗ Dzũng và Vũ Ánh vào giữ vai trò quan trọng show “Phân Tích Thời Sự” cho đài SBTN, trong khi hai tên Việt gian này là tay sai của cộng sản và bị cả cộng đồng phỉ nhổ và tẩy chay.

 

 

 

 photo
 1sb1_zpsceb35855.jpg

 photo wwww2_zpsaf15ae14.jpg

 photo wwww1_zps915e117c.jpg

 

A) Đỗ Dzũng: 

 

 photo 1wes2_zpsb3e12f10.jpg

 

 

Lâu nay Đỗ Dzũng là tổng thư ký cho tập đoàn báo Người Việt. Đỗ Dzũng từng là ký giả của các báo cộng sản tại Việt Nam qua Mỹ dưới dạng du sinh nhằm xâm nhập vào làng báo để thi hành Nghị Quyết 36 của cộng sản. 

 

Năm 2007, Đỗ Dzũng là người ký giả duy nhất tại California lên tận tòa đại sứ cộng sản Việt Nam tại Hoa Thịnh Đốn để tham dự buổi dạ tiệc nhậm chức Đại Sứ Việt Nam tại Hoa Kỳ của tân Đại Sứ Lê Công Phụng, và sau đó về viết bài, lên đài ca tụng “công lao và ơn đức” của tân Đại Sứ cộng sản Lê Công Phụng. Điều nói thêm Lê Công Phụng là nhân vật đại diện “nhà nước” ký văn bản “bán đất dâng biển” cho Tàu cộng, mà trong đó có Thác Bản Giốc.

 

Đỗ Dzũng viết bài trên báo Người Việt, và trả lời rất nhiều lần trên đài thân cộng BBC để nhục mạ cộng đồng tỵ nạn, ca ngợi cộng sản, mà đặc biệt trong đó Đỗ Dzũng tuyên bố trên đài BBC nhục mạ và kết tội nặng nề chiến sĩ Lý Tống trong việc xịt hơi cay văn công Đàm Vĩnh Hưng. Đỗ Dzũng đã lập luận cho sự “chính đáng” ca hát tại Mỹ của các ca nghệ sĩ “văn công” Việt cộng, và chỉ trích việc đồng hương biểu tình.

 

Đỗ Dzũng ra tòa làm nhân chứng cho tập đoàn báo Người Việt cáo buộc gian những người biểu tình chống tập đoàn báo Người Việt v.v…

 

B) Vũ Ánh: 

 

 photo vvvbb_zps0f6460f8.jpg

 

Từ lúc qua Mỹ Vũ Ánh luôn bất mãn và mặc cảm, nên thường xuyên viết bài nhục mạ chính phủ, quân lực VNCH, và luôn mĩa mai, xỉa xói cộng đồng chống cộng. 

 

Với chức vụ phó chủ bút báo Người Việt. Vũ Ánh đã cho đăng bài thơ chúc Tết trên báo Xuân Người Việt 2006 nhằm ca ngợi các chóp bu cộng sản, khiến cộng đồng biểu tình phản đối kịch liệt.

 

 photo 1vv2_zpsf98fc8fb.jpg 

Đầu năm 2008, với tư cách là chủ bút báo Người Việt, Vũ Ánh  lại lần nữa cho đăng tấm hình nhục mạ lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong chậu rửa chân nail trong Giai Phẩm Xuân Người Việt 2008, khiến cộng đồng phẫn nộ, và biểu tình liên tiếp chống đối tập đoàn báo người Việt cho đến nay là hơn 5 năm kể từ ngày 26 tháng 1 năm 2008. Vì bị biểu tình, tập đoàn báo Người Việt đã sa thải tên Việt gian Vũ Ánh ra khỏi tờ báo, thế mà ông giám đốc SBTN Trúc Hồ lại đi rước tên Việt gian Vũ Ánh này vể ngồi “chễm chệ” và thoải mái chống cộng đồng và ca ngợi Việt cộng trên đài.

 

Xin quý vị đọc Lá Thư Xin Lỗi của Chủ bút báo Người Việt Vũ Ánh được đăng ở phần cuối bài viết này.

 

z722.gif

z723.gif

 


Vũ Ánh trong những tháng gần đây đã viết nhiều bài đăng trên báo
Người Việt và báo Sống, cũng như nói trên đài binh vực sách Bên Thắng Cuộc của
văn nô Huy Đức tuyên truyền cho Việt cộng. Xin quý vị đọc bài “Vũ Ánh và Bên
Thắng Cuộc” của tác giả Ngụy SàiGòn ở cuối bài này.



 



3) Tại sao tập đoàn báo Người Việt bị hơn 160 tổ chức, cộng đồng,
hội đoàn biểu tình tẩy chay, thế mà ông Trúc Hồ giám đốc đài SBTN liên tục đăng
quảng cáo trên báo giấy và mạng báo Người Việt suốt cả mấy tháng qua?



 



Dưới đây là bằng chứng điển hình đài SBTN đăng quảng cáo trên mạng
báo Người Việt vào ngày 3 tháng 1 năm 2013.



 





 



 photo 1sb5_zpsc274eb82.jpg



 photo 1sb6_zps251995fc.jpg



 



 photo 1sb2_zps937098dd.jpg



4) Tại sao cô Hồng Thuận từng về Việt Nam và có liên hệ với cộng
sản khi đứng dưới cờ máu cộng sản và tượng Hồ Chí Minh, thế mà ông Trúc Hồ lại
có quá nhiều “liên hệ” với cô ta? Đặc biệt các hồ sơ danh tánh những người ký
tên ủng hộ Thỉnh Nguyện Thư được giữ kín bí mật mà trong đó có hai người được
biết, đó là ông Trúc Hồ và cô Hồng Thuận, nhưng nay theo báo Việt cộng phổ biến
là chúng có trong tay toàn bộ mấy trăm ngàn danh tánh người Việt đã ký tên, thế
thì giả sử nếu lời của Việt cộng là sự thật, thì ai là người giao danh sách cho
Việt cộng ? Hồng Thuận hay Trúc Trúc hồ, hay đảng Việt Tân qua tay Hồng Thuận?



 



Tôi không có lý do nào và cũng không có nhu cầu gì để bận tâm đến
đời sống tình cảm riêng tư của ông Trúc Hồ, tuy nhiên vì tôi quan tâm đến sự an
ninh tính mạng của những người Việt tỵ nạn cộng sản đã ký tên trong các thỉnh
nguyện thư, cũng như sự an toàn chính trị của cộng đồng hải ngoại, do đó tôi
thấy cần đặt nghi vấn về sự tiếp cận gần gũi và thân mật giữa cô Hồng Thuận với
ông Trúc Hồ, một người nắm trong tay toàn bộ danh sách của mấy trăm ngàn người
Việt tỵ nạn. Liệu cô Hồng Thuận có phải là một gián điệp của Việt cộng gài “mỹ
nhân kế” vào “đầu nảo tham mưu” của chiến dịch ký thỉnh nguyện thư để có thể ăn
cắp danh sách bí mật và thao túng ông Trúc Hồ hay không? 



  



 



 



Cô Hồng Thuận đứng dưới cờ máu cộng sản, tượng Hồ Chí Minh và khẩu
hiệu "Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh Muôn Đời" tại Việt Nam, và
bây giờ Hồng Thuận trở thành cánh tay “mặt” của ông Trúc Hồ, phải chăng đây là
trò “mỹ nhân kế” của Việt cộng? Nếu Hồng Thuận là “gián điệp nhị trùng” thì sẽ
gây ra nguy hiểm cho cộng đồng ra sao? 



 



Mời quý vị xem thêm hình Hồng Thuận tại Việt Nam trong phần đề cập
đến đảng Việt Tân ở dưới.



 



Các hình dưới: Ông Trúc Hồ "sát cánh" với cô Hồng
Thuận.



 



 photo hjkk2_zps9eb8afee.jpg



 photo ghjk2_zps889a608e.jpg



 photo ghjk42_zps00432720.jpg



 photo sssss3_zpsba6db422.jpg



 



5) Nếu ông Trúc Hồ và đài truyền hình SBTN thực sự chống Việt
cộng, thì tại sao Việt cộng cho phép đài truyền hình SBTN và phóng viên của đài
truyền hình SBTN là ông Thanh Toàn về ăn ở dầm dề tại Việt Nam để thoải mái và
tự do đi làm tin tức và thâu hình phóng sự từ Nam chí Bắc để gởi về đài SBTN ở
Mỹ phát hình?



 



  photo zxcc6_zpsfbaa0bfe.jpg



 



VIDEO: Xin bấm vào Link dưới để xem phóng viên Thanh
Toàn của đài truyền hình SBTN do nhạc sĩ Trúc Hồ làm giám đốc, đang ở thường
trực tại Việt Nam để phỏng vấn và làm "Ký Sự Truyền Hình" gởi thường
xuyên về đài SBTN ở Mỹ. Tại sao cộng sản đồng ý để đài "chống cộng" được
tự do hoạt động tại Việt Nam? Phải chăng giữa giám đốc Trúc Hồ và cộng sản Việt
Nam có liên hệ và có trao đổi điều kiện lẫn nhau?



 






 



 



 photo zxcc8_zpsd6c3eb8a.jpg



 photo
 zxcc3_zps4e372738.jpg



 photo zxcc5_zps0aac646c.jpg



 photo zxcc7_zps2d7d0b19.jpg



 photo zxcc4_zps8441d978.jpg



 photo zxcc11_zps1afb348e.jpg



 photo zxcc1_zpsde3dae52.jpg



 photo zxcc2_zps2431bb5b.jpg



 



6) Nếu ông Trúc Hồ là người thực sự chống cộng thì tại sao Việt
cộng cho thân phụ ông là ông Trúc Giang về “ăn dầm nằm dề” tại Việt Nam để hoạt
động xã hội?



 



7) Nếu ông Trúc Hồ là người thực sự chống cộng và nổi tiếng như
ông, thế thì khi ông Trúc Hồ điền đơn xin chiếu khán nhập cảnh Việt Nam với đầy
đủ chi tiết và tấm hình rõ ràng mặt mũi của ông, tại sao đại sứ quán Việt cộng
hay lãnh sự quán Việt cộng lại chấp nhận và đồng ý cho phép ông Trúc Hồ được đi
về Việt Nam nhiều lần như lời tự thú của ông?



 



 



 photo 1th1_zpsa6e112d2.jpg



 vs11.jpg



 



Xin mời quý vị bấm vào
Link Audio dưới đây để nghe ông Trúc Hồ tự thú là ông Trúc Hồ đã từng về Việt
Nam nhiều lần:



 



AUDIO: Ông Trúc Hồ xác nhận đã về Việt Nam nhiều
lần. (dài 15 giây)



 






 



8) Như đã minh xác nhiều lần, tôi không có xích mích, hay đụng
chạm riêng tư gì với ông Trúc Hồ hay đài truyền hình SBTN cả. Trong quá khứ tôi
từng vuii vẻ nói chuyện và trả lời phỏng vấn trên đài truyền hình SBTN nhiều
lần.



 



 photo zzz2_zps2589f7a7.jpg



 



ĐẠI BIỂU NGÔ KỶ TRẢ LỜI
PHỎNG VẤN CỦA PHÓNG VIÊN TỐ UYÊN ĐÀI TRUYỀN HÌNH SBTN VỀ ĐẠI HỘI ĐÀNG CỘNG
HÒA TOÀN QUỐC NĂM 2004 ÙNG HỘ TỔNG THỐNG GEORGE W. BUSH TÁI TRANH CỬ NHIỆM
KỲ 2:



 



  



  



 



 



Nếu
có thì giờ
, mời quý vị bấm vào 3 Links để xem:



 






 






 






 



Xin kính mời quý vị đọc emails của các ông Nguyễn Vân Tùng và ông
Quốc Tràn, cùng bài “NS TRÚC HỒ NÊN DỨT KHOÁT LẬP TRƯỜNG, TRẢ LỜI ÔNG QUỐC
TRẦN” của Tiến Sĩ Kinh Tế Nguyễn Phúc Liên ở Thụy Sĩ viết ngày 11 tháng 5 năm
2012, và bài Kịch Bản Thình Nguyện Thư Của Trúc Hồ Và Nguyễn Đình Thắng của tác
giả Khương Tử Dân được đính kèm ở dưới cuối bài viết này.



 



Cá nhân tôi hoàn toản giữ vị thế độc lập, không thiên vị, và không
quan tâm lắm đến những tranh chấp trong vụ ký “Thỉnh Nguyện Thư,” và đi vào Tòa
Bạch Ốc giữa hai ông Trúc Hồ và ông Nguyễn Đình Thắng.



 



Vấn Đề Đảng Việt Tân



 



Kính thưa Quý Đồng Hương,



 



Tôi muốn đặt vấn đề với đảng Việt Tân là tại sao đảng Việt Tân đưa
ra “mục tiêu hành động của đảng Việt Tân là tháo gỡ độc tài” mà thôi, chứ không
chủ trương chống đối “Việt cộng,” và cũng không chủ trương lật đổ hay giải thể
đảng cộng sản? 



 



Tôi xin chia sẻ đến quý vị một số hình ảnh tượng trưng về việc
đảng viên Việt Tân là cô Hồng Thuận đã về Việt Nam tiếp xúc, “làm công tác”
đứng dưới lá cờ máu cộng sản, tượng Hồ Chí Minh và khẩu hiệu “ĐẢNG CỘNG SẢN
VIỆT NAM QUANG VINH MUÔN NĂM,” và nhiều thứ khác nữa.



 



 



 photo vvtt1_zps9a88d5ce.jpg



 photo ghjk4_zps18cdb9d1.jpg



Chủ Tịch Trung Ương Đảng Việt Tân Đỗ Hoàng Điềm và đảng viên



Hồng Thuận (hàng sau kế góc phải)



 



 photo
 ssdf1_zps6579f05d.jpg



Đảng Việt Tân xử dụng đảng viên Hồng Thuận ra
mặt công khai điều hợp các buổi lễ quan trọng, như vậy làm sao
cô Hồng Thuận có thể trở về Việt Nam một cách thoải mái và an
toàn để len lõi đột nhập vào nội bộ cộng sản được? Chẳng lẽ đại sứ quán,
lãnh sự quán Việt cộng ở Mỹ khi cấp chiếu khán về Việt Nam cho cô Hồng Thuận
thì bọn chúng bị mủ hết sao? Thật khó hiểu vô cùng!



 












 



Xứ Bộ Trưởng Đảng Việt Tân Nam California Trần Trung Dũng và
Đảng viên Hồng Thuận



 



HT70.gif



 



Đảng viên Hồng Thuận giúp trang trí và đứng
dưới khẩu hiệu, cờ búa liềm cộng sản, tượng Hồ Chí Minh  tại
Việt Nam. Ai ra lệnh và chỉ đạo cho Hồng Thuận làm việc này?



 



 photo dddf1_zps98398ac7.jpg



 photo cccs12_zpse6a5a89c.jpg 



 



 



 



 






 



Nhân dân đang đói nghèo, lầm than, thì đảng
viên



Hồng Thuận đàn đúm, ăn chơi đú đởn tại Việt
Nam.



Có phải là "kế sách" của đảng Việt
Tân hay không?



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 



 






 



Đảng viên Hồng Thuận ra mặt công khai điều hợp các buổi lễ
quan trọng của đảng Việt Tân, như vậy làm sao Hồng Thuận có thể trở
về Việt Nam một cách thoải mái và an toàn mà không bị cộng sản cấm đoán. Chắc
chắn Lãnh Sự Quán và Đại Sứ Quán của cộng sản tại Hoa Kỳ phải biết rất rõ tông
tích của Hồng Thuận, thế mà Hồng Thuận được cấp giáy thông hành về Việt Nam và
xuất hiện công khai tại Việt Nam, như vậy Hồng Thuận là ai? Hồng Thuận là
Việt Tân, hay là Việt cộng, hay là gián điệp "nhị trùng"? 



 



Đảng viên Hồng Thuận và đảng Việt Tân có bổn phận phải trả lời
minh bạch và thẳng thừng sự kiện này trước cộng đồng tỵ nạn cộng sản hải
ngoại. 



 



Không thể đem việc cô Hồng Thuận tiếp xúc với Việt cộng, đứng dưới
cờ cộng sản, tượng Hồ Chí Minh, khầu hiệu "Đảng cộng Sản Việt Nam Quang
Vinh Muôn Đời" mà lại so sánh với các hành động ngoại giao của các tổng
thống Mỹ hay các viên chức chính phủ Mỹ được. Họ là người Mỹ nên họ chỉ quan
tâm đến quyền lợn nước Mỹ mà thôi, còn cô Hồng Thuận và đảng Việt Tân là người
Việt Nam mang căn cước tỵ nạn nên không thể đi đêm và tiếp tay, giao du với
Việt cộng được.



 



Vấn Đề Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ và Linh
Mục Phan Văn Lợi 



 



Kính thưa Quý Đồng Hương,



 



Như tôi đã thưa nhiều lần, tôi luôn hỗ trợ công cuộc đấu tranh
chống cộng sản của đồng bào quốc nội, mà trong đó có các vị lãnh đạo tôn giáo,
các nhà trí thức, các nhà đấu tranh dân chủ, dân oan v.v..., do đó không có lý
do nào chính đáng để cáo buộc bài viết vừa rồi của tôi có ý tưởng chống đối Đại
Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, hay Linh Mục Phan Văn Lợi thuộc Khối 8406 cả.



 



Trong hiện tại và cả trong quá khứ tôi luôndồn mọi nỗ lực để ủng
hộ, hỗ trợ và giúp đỡ cho các phong trào đầu tranh tại quốc nọi, luôn cả cho
những cá nhân đấu tranh tại Việt Nam. Vì vấn đề muốn bảo toàn an ninh cho các
nhà đấu tranh trước sự moi móc và dòm ngó với con mắt “cú vọ” của bọn công an đang
muốn tìm kiếm bằng cớ để cáo buộc nhằm nhốt tù các nhà đấu tranh theo điều 88
hình sự, do đó trong lúc này tôi xin miễn phổ biến hàng trăm cuốn băng âm thanh
các nhà đấu tranh trả lời các cuộc phỏng vấn của tôi. Khi nào thuận tiện và cần
thiết cho cuộc đấu tranh thì tôi sẽ xin phổ biến để quý đồng hương thưởng
lãm. 



 



Năm 1992, tôi là người đại diện cho Tổng Thống George Bush trao Lá
Thư Chúc Mừng Đại Hội Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa
Kỳ lần đầu tiên được tổ chức tại San Jose, Bắc California do Hòa Thượng Thích
Hộ Giác làm Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành, và Thượng Thượng Thích Viên Lý làm
tổng thư ký. Bây giờ thì Hòa Thượng Thích Hộ Giác đã viên tịch và Hòa Thượng
Thích Viên Lý đã lên nắm giữ chức vụ Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật
Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ, kiêm Tổng Thư Ký Văn Phòng II Viện
Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Hải Ngoại, mà Văn Phòng II
Viện Hóa Đạo nằm dưới quyền lãnh đạo của Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ tại
Việt Nam. 



 



Bây giờ chứng kiến cảnh quý Thầy, các Chùa rạn nứt, chia rẽ đưa
tới tình trạng xâu xé, tranh chấp, nhục mạ, chụp mũ lẫn nhau khiến lòng tôi tan
nát và đau đớn vô củng. Tôi hân hạnh quen biết hầu hết quý Thầy, các Chùa nên
tôi phải đứng ở vị thế độc lập và chỉ biết cầu nguyện sao cho quý Thầy, các
Chùa biết “thuận hòa” và “từ bi hỷ xả” như lời Đức Phật đã dạy để chúng sinh
noi gương đạo hạnh thờ Phật kính Thầy. Tôi e sợ rằng sự phân hóa này sẽ làm lợi
cho cộng sản mà thôi. Thiện tai, thiện tai!  



 



Cá nhân tôi là tín đồ Công Giáo, tôi không hề có tư tưởng kỳ thị
tôn giáo, tôi luôn hỗ trợ cho bất cứ tôn giáo nào làm những việc công ích và có
tinh thần Quốc Gia chống cộng sản. 



 



Nhân dịp này, tôi xin chia sẻ cái tin tức là vào năm 1995, tôi đã
vận động Tổng thống George Bush (cha) trong dịp ông về Việt Nam, can thiệp tự
do cho Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang, Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, và
Linh Mục Trần Đình Thủ đang bị cộng sản giam tù. Sau đây là bản tin của ký giả
Cẩm Khê tường thuật về vấn đề này được đăng tải trên mạng Việt Vùng Vịnh vào 7
năm trước:



 



 





 


 
 


 
 

 

 

 
Năm 1995 cựu Tổng
  Thống George Bush qua Việt Nam vận động thả tự do cho Đại Lão Hoà Thượng
  Thích Huyền Quang, Hoà Thượng Thích Quảng Độ, Linh Mục Trần Đình Thủ. Ông hứa
  "không quay lưng lại với tự do". 

 
. Cẩm
  Khê   18-Nov-2006

 

 
  
   
  
  
   
  
 

   

   

   
Ngô Kỷ trao Kiến Nghị Cộng Đồng Tỵ Nạn
    Việt Nam cho Tổng Thống George Bush (cha) năm 1992
.

   

 
Sau khi mãn nhiệm, vào
  năm 1995 cựu Tổng Thống George Bush được ngân hàng Citibank bảo trợ qua Việt
  Nam diễn thuyết về vấn đề thương mại. Với tư cách từng là Đại Biểu của cựu
  Tổng Thống George Bush tại Đại Hội đảng Cộng Hòa Toàn Quốc 1988 và 1992, Ngô
  Kỷ đã gởi thư cảnh giác cựu Tổng Thống Bush biết về sự vi phạm tự do, dân
  chủ, nhân quyền trầm trọng của Cộng Sản Việt Nam, đồng thời cũng muốn lưu ý
  cựu Tổng Thống Bush về chuyến đi của ông có thể tạo cho Bắc Bộ Phủ tuyên
  truyền lệch lạc rằng cựu Tổng Thống Bush là giới chức uy tín cao cấp nhất của
  Hoa Kỳ đầu tiên đến thăm nước Việt Nam từ sau năm 1975 nhằm công nhận sự cởi
  mở chính trị và tiến bộ về nhân quyền.

 

  Nhận được thư mới có ba ngày, vào ngày 7 tháng 4 năm 1995, đích thân cựu Tổng
  Thống George Bush phúc đáp ngay cho Ngô Kỷ với nội dung chân tình và có lập
  trường chống Cộng rõ rệt như sau:

 

 

   photo ttb1_zpsd82eff5e.jpg

 
“Kỷ thân mến,

 

  Cám ơn thư đề ngày 3 tháng 4. Tôi không hề thay đổi quan điểm về chủ nghĩa Cộng
  Sản và những chế độ Cộng Sản. Tôi cảm thấy Việt Nam cởi mở hơn trong vấn đề
  tìm kiếm Tù Binh và Lính Mỹ Mất tích. Lẽ dĩ nhiên là tôi cũng rất bất mãn khi
  Cộng Sản xâm chiếm Việt Nam, nhưng cũng giống như tại Trung Hoa, tôi thích
  thú khi thấy dịch vụ thương mại tư nhân mang lại nền tư bản và kinh tế, cơ
  hội cho Việt Nam.

 

  Kỷ, tóm lại tôi ý thức rõ rằng “Việt Nam không có tự do, cũng không có dân
  chủ”. Tôi qua đó với tư cách một lãnh đạo thương mại của Hoa Kỳ, và nếu tôi
  có cơ hội gặp bất kỳ viên chức lãnh đạo nào của Việt Nam, lẽ dĩ nhiên là tôi
  sẽ nhắc nhở họ về mối quan tâm của tôi về vấn đề dân chủ và tự do. Thượng
  Nghị Sĩ John McCain, một người mà tôi vô cùng cảm kích, ông ta tỏ ra hài lòng
  về chuyến đi của tôi. Ông từng đau đớn nhiều năm, và ông ta muốn giúp đỡ nhân
  dân Việt Nam.

 

  Kỷ, tôi luôn luôn biết ơn về những sự hỗ trợ của anh trong quá khứ. Anh đừng
  lo lắng - -Tôi sẽ không bao giờ quay lưng lại với tự do.

 

  Thân ái,

  George Bush "

 
  
   
  
  
   
  
 

   

   

   
Thượng Nghị Sĩ John McCain và Ngô Kỷ.

   

 


  Xét thấy cựu Tổng Thống Bush đã xác quyết lập trường chống Cộng mạnh mẽ, cũng
  như đã phúc đáp với lời lẽ lịch sự chân tình như vậy, nên Ngô Kỷ không thấy
  còn lý do để phản đối chuyến đi nữa. Tuy nhiên, để thấy cựu Tổng Thống Bush
  chứng tỏ thiện chí và thành tâm, nên Ngô Kỷ gởi tiếp cho cựu Tổng Thống Bush
  lá thư yêu cầu cựu Tổng Thống Bush can thiệp trả tự do cho các cựu tù nhân
  chính trị và lương tâm tại Việt Nam, đặc biệt ba vị lãnh đạo tôn giáo đó là
  Đại Lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang, Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Linh Mục
  Trần Đình Thủ.

 

  Sau khi trở lại Mỹ, vào ngày 5 tháng 10 năm 1995, cựu Tổng Thống George Bush
  gởi thêm cho Ngô Kỷ lá thư có nội dung như sau:

 

   photo ttb2_zpsa462e72a.jpg

 

  Ngô Kỷ thân mến,

 

  Barbara và tôi đã trở về sau chuyến công du Á Châu 18 ngày. Chuyến đi thật lý
  thú và tôi hy vọng nó mang lại một số hiệu quả tốt đẹp.

 

  Tôi có tiếp xúc với nhiều giới chức cao cấp Việt Nam, trong đó có Chủ Tịch
  Nhà Nước, Thủ Tướng và Phó Thủ Tướng. Chúng tôi đã thảo luận một cách thẳng
  thắn về mọi khía cạnh liên quan đến quan hệ Việt-Mỹ, và tôicũng đã công khai
  lên tiếng cần phải tôn trọng nhân quyền hơn nữa.

 

  Hiện tại tôi chưa có đủ dữ kiện để tường trình cho anh biết về tình trạng của
  Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Hòa Thượng Thích Huyền Quang, và Linh Mục Trần
  Đình Thủ, tôi đã nhờ người bạn thâm niên của tôi là ông Quyền Đại Sứ Mỹ
  Desaix`Anderson, và ông ta sẽ đích thân theo dõi tình trạng của quý Ngài, và
  ông ta sẽ báo cáo cho tôi biết các diễn tiến kết quả.

 

  Thân ái,

  George Bush 

 
  
   
   
   
  
  
   
   
   
  
 

   

   

   

   

   

   

   
Hòa Thượng

    Thích Huyền Quang

   

   
Hòa Thượng

    Thích Quảng Độ

   

   
Linh Mục

    Trần Đình Thủ

   

 
  
   
  
  
   
  
 

   

   

   
Tổng Thống George W. Bush (con) và Ngô Kỷ

   

 
 

 
  
   
  
  
   
  
 

   

   

   
Tổng Thống George W. Bush (con) và Ngô Kỷ.

   

 
Một thời gian ngắn sau
  đó, Ngô Kỷ được văn phòng cựu Tổng Thống Bush báo tin mừng về việc nhà cầm
  quyền Cộng Sản Việt Nam đồng ý thả tự do cho quý vị Lãnh Đạo Tôn Giáo nêu
  trên bởi áp lực của Hoa Kỳ qua sự can thiệp của cựu Tổng Thống Bush. Hầu như
  trong cộng đồng, không mấy ai, ngay cả các vị chức sắc tôn giáo cũng không hề
  biết đến việc làm ý nghĩa và âm thầm này của Ngô Kỷ. Sự kiện cựu Tổng Thống
  Bush hồi âm và nhắc lại danh tánh các vị Lãnh Đạo Tôn Giáo trong thư là một
  sự kiện hiếm có, chứng tỏ sự thiện tâm thiện chí của cựu Tổng thống Bush dành
  cho một người tỵ nạn nhỏ bé như Ngô Kỷ.

   

 
  
   
  
 

 
 

 
  
   
   
   
  
  
   
  
 

 



 



 photo zzz1_zps194cc80d.jpg



 photo
 zzz3_zps3bc1b901.jpg



Ngô Kỷ và Thượng Tọa Thích Viên Lý lúc chụp hình này, bây giờ
Thầy



đã được tấn phong lên chức vị Hòa Thượng.



 



Còn đối với Linh Mục Phan Văn Lợi, thì giữa chúng tôi có khá nhiều
kỷ niệm đấu tranh, và chúng tôi vẫn thường liên lạc nhau. Kính mời quý vị bấm
vào Link Audio dưới để nghe cuộc đối thoại ngắn giữa tôi và Linh Mục Nguyễn Văn
Lý cách đây hơn 10 năm, mà trong đó có đề cập đến việc vận động Quốc Hội Hoa Kỳ
tranh đấu cho sự tự do của Linh Mục Phan Văn Lợi đang bị Việt cộng nhốt tù.



 



 photo 1pl2_zps7b2fdd7e.jpg



 



AUDIO: Linh Mục Nguyễn Văn Lý nhờ Ngô Kỷ vận động Quốc
Hội Hoa Kỳ can thiệp cho Linh Mục Phan Văn Lợi đang bị bắt tại Việt Nam. (dài
32 giây)



 






 



Và sau đây là email của Linh Mục Phan Văn Lợi gởi cám ơn tôi:



 



 



 photo 1pl1_zps32e041ef.jpg



 



Toma Thien <@gmail.com>
wrote:



 



From: "Toma Thien" < @gmail.com>



To: "Ky Ngo" <ngokyusa@yahoo.com>



Subject: Re: Goi Audio Cha Nguyen Van Ly



Date: Wed, 2 May 2007 10:02:08 +0700



 



Anh Ngô Kỷ quý mến



Xin cảm ơn Anh đã gởi lại cho hai đoạn audio cách đây đã 7 năm
nhưng nghe lại, tôi vẫn thấy rất xúc động. Xin cảm ơn Anh và đài Quê hương đã
lưu giữ những tư liệu quý giá này. Đây là chứng từ và chứng tích cho cuộc tranh
đấu của dân tộc chúng ta. Xin cảm ơn Anh đã cho chúng tôi biết được những tình
cảm nồng ấm mà đồng bào hải ngoại luôn dành cho chúng tôi. Chúng tôi chỉ biết
cố gắng hết mình và chấp nhận mọi hy sinh gian khổ để đáp lại tấm lòng yêu
thương lẫn mong đợi của Quý đồng bào thân yêu. Tôi cũng xin cảm ơn Anh đã phổ
biến file audio về lời phát biểu của tôi nhân ngày Quốc hận năm nay.



Nguyện xin Thiên Chúa luôn phù trợ Anh và gia đình. Thân mến



P.PVL



 



Nhân dịp này, tôi xin chia sẻ đến quý vị thưởng lãm một số hình
ảnh đấu tranh tiêu biểu mà tôi hằng quan tâm đến đồng bào trong mọi biến cố,
phong trào tại quốc nội:



 



Hình dưới: Lá cờ 8406 “không chính thức” được Ngô Kỷ tự chế để
quảng bá cho phong trào.



 



 photo 1cv3_zpsaaf33d0c.jpg



 



Hình dưới: Ngô Kỷ vận động tranh đấu tự do cho Linh Mục Nguyễn
Văn Lý trước tòa Bạch Ốc, Hoa Thịnh Đốn.



 



 photo zzz6_zpscf026c73.jpg



 vs22.jpg



 



Các hình dưới: Ngô Kỷ và đồng hương kéo về trụ sở Liên Hiệp Quốc
tại New York để bày tỏ sự ủng hộ Khối 8406, và vận động tranh đấu cho tự do,
dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam, đặc biệt cho các chiến sĩ nhân quyền đang bị
 Việt cộng cầm tù, trong đó có nữ Luật sư Lê Thị Công Nhân, Luật sư Nguyễn
Văn Đài v.v…



 






 photo tmm52_zps83668e51.jpg



 photo
 tmm14_zps2f30a072.jpg



 photo
 tmm63_zps58d023f0.jpg



 



Hình dưới: Ngô Kỷ ủng hộ công cuộc đấu tranh của Dân Oan đòi đất
đai, 



nhà cửa bị Việt cộng tước đoạt.



 



 photo tmm72_zps88f2588d.jpg



 



Các hình dưới: Ngô Kỷ luôn có mặt tiếp tay các cuộc biểu tình
lên án bọn



xâm lược Tàu cộng được tổ chức tại thủ đô tỵ nạn Little Saigon,
và trước



Lãnh sự quán Trung cộng tại Los Angeles, cùng các buổi lên tiếng
vinh 



danh, ca ngợi tinh thần yêu nước, và vận động can thiệp tự do
cho nhạc



sĩ Việt Khang.



 



 photo tss1_zps6be8a7b6.jpg



 photo tss3_zps1dabc76e.jpg



 photo tss2_zps40ba65f5.jpg



 photo tss6_zps3d0b998c.jpg









 



Vấn Đề Biên Tập Viên Mặc Lâm Đài Á Châu Tự Do
(RFA) 



 



Kính thưa Quý Đồng Hương,



 



Trong số emails tôi nhận được, có người nhắc nhở tôi là đài phát
thanh Á Châu Tự Do tức RFA là của chính phủ Hoa Kỳ, do đó chớ nên “đụng” tới
họ. Trên thực tế dù đài Á Châu Tự Do là của Mỹ nhưng phương cách hoạt động khác
xa với đài Tiếng Nói Hoa Kỳ -VOA, vì đài VOA trực thuộc Bộ Ngoại Giao, nên nói
theo chính sách Hoa Kỳ, trong khi đó đài RFA dưới quyền Quốc Hội, không được tuyên
truyền mà nhiệm vụ chỉ được truyền bá tin tức chính xác đến các quốc gia độc
tài và cộng sản tại Á Châu mà thôi. Do đó cái việc tên “bưng bô” Mặc Lâm, biên
tập viên của đài RFA lợi dụng làm việc cho đài RFA để lên tiếng "nâng
bi" thằng văn nô Huy Đức tuyên truyền cho cộng sản là việc làm hoàn toàn
sai trái vô cùng. 



 






 



Tôi từng là một trong vài người Việt Nam được chính phủ Hoa Kỳ mời
ra điều trần trước Ủy Ban Nghiên Cứu Thiết Lập Đài Á Châu Tự Do của Tổng Thống
George Bush vào năm 1991, do đó tôi hiểu rõ chỗ đứng và quyền hạn của đài RFA
như thế nào. Khi thuận tiện tôi sẽ xin phép trình bày đầy đủ tài liệu tôi
thuyết trình trước Ủy Ban để quý vị kính tường.



 



Có câu “Pháp bất vị thân,” do đó dù tôi có quen biết với ông đương
kim giám đốc Chương Trình Việt Ngữ Nguyễn Văn Khanh của đài RFA, nhưng tôi sẽ
tranh đấu cho tới cùng để đòi hỏi đài Á Châu Tự Do phải có biện pháp chế tài
tên biên tập viên Mặc Lâm, và phải có lời xin lỗi cộng đồng người Mỹ gốc Việt
về hành động ngu xuẩn, sai trái và vô liêm sỉ của tên biên tập viên Mặc Lâm.



 



Cộng đồng người Mỹ gốc Việt là những người đóng thuế để trả lương
cho biên tập viên Mặc Lâm, cho ông giám đốc Nguyễn Văn Khanh, và cho toàn thể
nhân viên đài Á Châu Tự Do, do đó cộng đồng này có quyền đòi hỏi đài phát thanh
Á Châu Tự Do phải phục vụ đúng nguyện vọng của họ, chứ không thể đi “bưng bô,”
làm lợi và phục vụ cho Việt cộng được, vì Việt cộng không hề đóng thuế cho đất
nước Hoa Kỳ.



 



Vì là cá nhân với hoàn cảnh hạn hẹp, phương tiện khó khăn và không
có "thẩm quyền" nào cả, do đó tôi mong mõi quý vị lãnh đạo cộng đồng
từ cấp toàn quốc Hoa Kỳ đến tiểu bang, địa phương, cùng các vị trưởng thưởng,
quý vị lãnh đạo các đảng phái, tổ chức, hội đoàn đấu tranh v.v..cần phải lên
tiếng tranh đấu với đài Á Châu Tự Do - RFA trong việc phục hồi danh dự cho các
chiến sĩ VNCH, và đòi hỏi sự công chính cho cộng đồng. 



 



Quý vị có thể liên lạc trực tiếp với ban lãnh đạo đài RFA hay nhờ
các vị dân biểu liên bang và thượng nghị sĩ liên bang để đặt vấn đề với đài Á
Châu Tự Do. Đặc biệt tại Nam Cali có Dân Biểu Ed Royce,  ông mới được nắm
chức Chủ Tịch Ủy Ban Đối Ngoại Hạ Nghị Viện Hoa Kỳ, một chức vị cao cấp hàng
đầu Quốc Hội, mà ông Ed Royce là nhân vật đứng hàng đầu trong việc ủng hộ và
vận động ngân quỹ Quốc Hội tài trợ cho đài RFA, và tại Hoa Thịnh Đốn cũng có
Dân Biểu Frank Wolf cũng là nhân vật có thế lực rất lớn trong việc hỗ trợ cho
đài Á Châu Tự Do tại Quốc Hội.



 



Là thành viên nhỏ bé trong cộng đồng, tôi luôn sẵn sàng đứng dưới
sự chỉ đạo và hướng dẫn của quý vị lãnh đạo cộng đồng để tranh đấu bảo vệ danh
dự tập thể người Việt tỵ nạn và của quân lực VNCH. Chúng ta không thể để cho
Việt cộng cười nhạo báng trên mặt mũi chúng ta được khi chúng thành công trong
việc mua chuộc và khuynh lác được các nhân viên đài RFA mà tên biên tập viên
Mặc Lâm là một chứng minh điển hình.



 



Trong thời gian qua, tôi và ông giám đốc Chương Trình Việt Ngữ
Nguyễn Văn Khanh thỉnh thoảng có liên lạc nhau, và tôi cũng đã phân tích cho
ông ta thấy sự sai trái của ông biên tập viên Mặc Lâm, cũng như tôi đã thông
báo cho ông ta biết sự phẫn nộ và bất mãn của cộng đồng đối với hành động tắc
trách của biên tập viên Mặc Lâm, rất tiếc đến nay là thời gian khá lâu rồi mà
đài Á Châu Tự Do chưa bày tỏ thái độ hối lỗi với cộng đồng. Phải chăng đài RFA
đang chờ phản ứng mạnh mẽ và chính thức của cộng đồng? Hay là họ khinh thường
sức mạnh của cộng đồng? Tôi xin dành câu trả lời cho quý đồng hương và quý vị
chức sắc cộng đồng tại Hoa Kỳ nói chung và tại Cali nói riêng.



 



Nhân đây, tôi xin chia sẻ vài cái emails có tính cách riêng tư
giữa cá nhân tôi và ông Nguyễn Văn Khanh để chứng minh là ông Nguyễn Văn Khanh
đã biết đầy đủ tin tức do tôi thông báo. Xin quý vị đọc chỗ “Subject” trên
email để thấy chúng tôi đã đề cập đến phản ứng cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” của
văn nô Huy Đức.



 



 photo 1vk1_zpscb295a39.jpg



Ông Nguyễn Văn Khanh 



 



From: Khanh Nguyen <khanhn@rfa.org>



To: 'KY ngo' <ngokyusa2@yahoo.com



Sent: Monday, December 31, 2012 4:00 AM



Subject: RE: Báo Người Việt "khốn nạn" vì phát hành
Bên Thắng Cuộc



 



HAPPY NEW YEAR 2013



 



Ráng giữ sức khỏe để còn gặp nhau uống chai bia.



 



Tình thân,



 



Khanh



 



Khanh Nguyen



Director



Vietnamese Service



Radio Free Asia



2025 M St. N.W.



Suite 300



Washington, DC 20036















 



From: KY ngo [mailto:ngokyusa2@yahoo.com



Sent: Sunday, December 30, 2012 11:22 AM






Subject: Báo Người Việt "khốn nạn" vì phát hành Bên
Thắng Cuộc



  



Kính gởi Anh Nguyễn Văn Khanh để kính tường.



Chúc Năm Mới 2013 tốt đẹp!!!



NK



 



From: Khanh Nguyen <khanhn@rfa.org>



To: 'KY ngo' <ngokyusa2@yahoo.com



Sent: Thursday, December 20, 2012 2:59 AM



Subject: RE: Về cuốn Bên Thắng Cuộc



 



Đã nhận tất cả các bài ông gửi cho đọc.



 



Thank you Sir.



 



Bây giờ bắt đầu làm việc đây nhé.



 



Ông ráng giữ sức khỏe.



 



Tình thân,



 Khanh



 



Khanh Nguyen



Director



Vietnamese Service



Radio Free Asia



2025 M St. N.W.



Suite 300



Washington, DC 20036















 



 Kết Luận



 



Kính thưa Quý Đồng Hương,



 



Trên đời này không ai muốn làm “bad cop” cả, mà đều muốn làm “good
cop” thôi, nhưng rồi nếu mọi người đều làm “good cop” thì ai sẽ phạt ticket
những kẻ say sưa, vi phạm luật lệ lưu thông nhằm chận đứng bớt tình trạng lái
xe cẩu thả, gây ra tai nạn chết người? Trong cộng đồng cũng vậy, nếu ai cũng
“ngậm miệng ăn tiền” hay “dĩ hòa vi quý” thì ai là người đứng ra lột mặt nạ bọn
Việt gian ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng sản đâm sau lưng cộng đồng? Tôi chấp nhận
làm thằng “ngu” để nhận lãnh bao nhiêu tiếng bấc tiếng chì, nhục mạ, bỉ thử,
nhưng trời sinh mỗi người đều có cái “nghiệp,” và tôi cũng phải trả cho xong
cái “nghiệp” này. Lỡ sinh ra kiếp tằm thì phải nhả tơ, do đó những nhân vật
nào, những tổ chức nào, những cơ quan truyền thông nào mà bị tôi “đặt vấn đề”
thì đó là ý trời mà thôi.



 



Tôi chấp nhận làm "người ác" để có cơ hội trừng trị và
tiêu diệt bọn Việt cộng nằm vùng và lũ Việt gian ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng
sản là tôi hài lòng rồi. Quan tâm chi đến những tiếng thị phi và lời ong tiếng
ve tào lao, rỗng toét của thế gian.



 



Trong đấu tranh, tôi đóng vai công tố viên để bắt tội bọn Việt
gian, quý đồng hương là bồi thẩm đoàn, và quý vị trưởng thượng, nhân sĩ, cộng
đồng là quan tòa. Tôi luôn dành quyền phán xét cho quý vị, và tôi chỉ cố gắng
đóng trọn vai trò của tôi mà thôi. 



 



Trong lời phi lộ mục “Bolsa có chi nói nấy” số đầu tiên ngày 19
tháng 10 năm 2012, tôi có viết như sau: 



 



“Vì chủ trương hoạt động một cách độc lập, không phe phái, bè
đảng, do đó tôi không “lạnh cẳng, không luồn cúi hay sợ hãi bất cứ thế lực nào
hoặc từ đâu tới. Tiêu chuẩn bài viết của tôi là sự thật, không chủ trương vạch
lá tìm sâu hay vạch áo cho người xem lưng, mà cũng không chấp nhận tệ trạng
“đẹp khoe xấu che,” “mặc áo thụng vái nhau.” Tôi không để ý đến chuyện bị trách
móc, thị phi, tôi không quan tâm đến việc sợ đụng chạm hay ngại bứt dây động
rừng, hoặc kẹt dây mơ rễ má, chính vì vậy các đối tượng mà tôi đề cập tới sẽ
không ngoại lệ bất cứ một ai hay bất cứ tổ chức nào. Với tất cả sự tôn trọng
danh dự của đối tượng, nhưng bên cạnh đó tôi sẽ không ngại ngùng dùng bất cứ
ngôn từ nào “thích hợp”, hay xử dụng bất cứ văn phong nào “cần thiết” để diễn
đạt trọn vẹn quan điểm của mình, còn sự phán xét và đánh giá xin dành cho độc
giả. Dù vậy, các bài viết của tôi luôn được cân đo một cách cẩn trọng và được
viết trong tinh thần trách nhiệm cao độ,”
và quan điểm cũng như lập trường ở trên vẫn bất di bất dịch đối với
tôi.



 



Dù rằng cổ nhân có dạy rằng: “Hàm huyết phún nhân, tiên ô tự
khẩu,” tức ngậm máu phun người, trước dơ miệng mình, nhưng vì tôi quan tâm đến
thành trì chống cộng tại thủ đô tỵ nạn Little Saigon nói riêng và hải ngoại nói
chung, và viết bài với cái tâm thành, nói lên lời công đạo, tôn trọng điều liêm
chính nên tôi không cảm thấy lo ngại hay cắn rứt gì cả. 



 



Nhà ái quốc Nguyễn Trường Tộ đề cập đến lời của Hàn Dũ trong Thiên
Hạ Đại Thế Luận rằng: “Biết mà không nói là bất nhân. Nói mà không nói hết là
bất nghĩa,” và Văn sĩ Georges Duhamel cũng có khuyên: “Không nên nuôi oán
hờn trong lòng, vì đó là tình cảm xấu, có hại cho kẻ khác và cho chính mình. Nhưng
phải biết công phẫn đối với bất công, bạo lực. Kẻ nào dững dưng trước một sự
bất công, oan ức là hèn nhát, ích kỷ, đáng khinh.”



 



Vào năm 1927, trong phần Dẫn Ngôn của sách Cao Đẳng Quốc Dân kê
“toa thuốc” trị 10 tệ bệnh của quốc dân, nhà chí sĩ cách mạng Phan Bội Châu tức
cụ Sào Nam đã viết: “…Tôi viết quyển sách này, chẳng qua dâng một phần nghĩa vụ
với Quốc dân, hay dở, đúng không, hoặc có công hiệu gì không, thì quyền ở người
đọc sách. Khổng Tử nói: “Tri ngã giả, kỳ duy Xuân Thu hồ, tội ngã giả, kỳ duy
Xuân Thu hồ”, nghĩa là ai biết lòng ta tất ở sách Xuân Thu, ai bắt tội ta tất
cũng ở sách Xuân Thu. Quyển sách tôi viết ra đây cũng nói như vậy.”



 



“Thư bất tận ngôn, ngôn bất tận ý,” do đó tôi xin mượn lời vàng
ngọc của nhị vị tiền bối nói trên làm kết luận cho bài viết này.



 



Trân trọng,



 



Ngô Kỷ






 



 



 



Ý KIẾN CỦA ĐỒNG HƯƠNG LIÊN QUAN ĐẾN TRÚC HỒ, GIÁM ĐỐC ĐÀI SBTN
VÀ ĐẢNG VIỆT TÂN



 



From: NGUYỄN VÂN TÙNG <nguyentvtony@hotmail.com>

To:

Sent: Tuesday, November 13, 2012 4:03 PM

Subject: Bài viết nên đọc của Trần Quốc: NS.TRUC HO KHANG DINH
KHONG LAT DO CSVN (Youtube Truc Ho)



 



 



Sau khi tôi thấy một số đọc gỉa đứng ra phản đối NS Trúc Hồ về vấn
đề thỉnh nguyện thơ. Tôi thật phân vân và moi lại những youtube của SBTN-Trúc
Hồ. Tôi đã mất khá nhiều thời gian để coi lại từng cái một. Đến
cái Youtube này, tôi khựng lại và lưu ý đến lời phát biểu của Trúc Hồ
thấy qúa nghịch nhĩ. Chúng ta không lật đổ cộng sản VN thì làm
sao đất nước ta có được nền tự do dân chủ. Bài học hòa hợp, hòa giải
dưới nền đệ nhị cộng hòa VN trước năm 1975 đã cho chúng ta bài
học đích thực là miền nam VN đã rơi vào tay cộng sản. Triệu triệu
người bỏ nước ra đi lưu lạc xứ người. Hàng triệu thân xác chìm trong
lòng đại dương và nằm la liệt nơi rừng núi vô thừa nhận để làm
mồi cho cá và thú rừng. Như vậy chưa đủ sao mà còn mang lại bài học hòa
hợp, hòa giải với csVN? Tôi không đồng ý với TT Thiệu mấy nhưng
viết đến đây, TT Thiệu đã để lại cho chúng ta 1 câu nói rất
hữu dụng: "ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ CS NÓI. MÀ HÃY NHÌN XEM NHỮNG GÌ CS LÀM.





Tôi thiết nghĩ NS Trúc Hồ nên xin lỗi mọi người với câu nói này đã lỡ lời
thốt ra. Tôi nghĩ và tin rằng khi xin lỗi, họ sẽ bỏ qua vì một người làm lỗi mà
biết nhận lỗi là điều đáng phục. Đồng bào họ sẽ sẵn sàng bỏ qua.
Tuy nhiên, đã xin lỗi thì đừng nên tái lại những sai lầm. Mong lắm.





Nguyễn Vân Tùng   



     


From: quoctran6712@yahoo.com

Date: Sat, 10 Nov 2012 21:51:30 -0800

Subject: [DiendanDanToc] NS.TRUC HO KHANG DINH KHONG LAT DO CSVN (Youtube Truc
Ho)
 



Thưa Diễn Đàn,



 



Tôi cảm ơn những vị trên diễn đàn đã cho phổ
biến lại những Youtube của Ns Trúc Hồ để tôi có dịp nghe lại. Trước đây, tôi
cũng có nghe và thấy Ns Trúc Hồ nói rằng ông không chủ trương bạo động và không
chủ trương lật đổ csVN. Chính vì vậy mà tôi mới viết ít chữ xin Ns Truc Hồ tái
khẳng định mà trong những ngày gần đây GsTs Nguyễn Phúc Liên đã nhắc lại lời
tôi yêu cầu Ns Truc Hồ tái khẳng định xem ông có nhất định không lật đổ csVn
hay không.



 



Hôm nay, nhờ những vị trên diễn đàn cho phổ biến
lại những Youtube của ông Truc Hồ. Tôi đã nghe lại và thấy đúng thật:



 



+       Ns
Truc Hồ không chủ trương bạo động



 



+       Ns
Trúc Hồ không chủ trương lật đổ chế độ csVN



 



Tiếp theo đó, Ns Trúc Hồ hùng hồn giảng dậy là
hãy lấy tình thương mà thảo luận, giọng điệu giống như cái nhóm tại Boston đang
đưa ra giải Trần Nhân Tông để tuyên truyền chủ trương “Hòa Giải Hòa Hợp“.



 



Tôi liên lạc với GsTs Liên để hỏi xem tại sao
Gíao sư nhắc lại ít lời mà tôi đặt ra cho Ns Trúc Hồ hồi tháng Tư năm nay nhân
TNT gửi Tt.Obama. Giáo sư nói rằng một ông nào đó từ Seatle viết một bài ca
tụng SBTN và Giám đốc Trúc Hồ hết lòng, coi SBTN là “Tiếng nói chính
thức và đại diện cho cả Cộng đồng VN hải ngoại trên toàn thế giới“
, nói
Giám đốc Trúc Hồ là lãnh tụ lãnh đạo Chiến dịch Triệu con tim, Một tiếng nói.
Rồi cái ông từ Seatle lại đưa bài của cộng sản ra như thẩm định giá trị của
SBTN và Giám đốc Trúc Hồ. GsTs Liên nói với tôi là Giáo sư lo ngại là Chiến
dịch này có thể là “hỏa mù“ vì vấn đề sống chết của csVN là phá sản kinh tế.
Đồng thời khi một phong trào được ca ngợi như là đại diện và lãnh đạo cho hải
ngoại, thì cũng phải biết là phong trào đi về chủ đích nào, có đi đến lật đổ
csVN hay chỉ hòa giải với csVN để tiếp tục duy trì chế độ. Chính vì vậy mà GsTs
Liên lấy lại lời tôi đã đặt ra trước đây để hỏi lại Ns Trúc Hồ.



 



Sau khi GsTs Nguyễn Phúc Liên đưa ra sự lo lắng
này, thì một số người (có thể là tay chân của Ns Trúc Hồ) ào ào lên công kích
GsTs Liên, còn nói là Giáo sư dốt về chính trị. Bây giờ sau khi thấy việc gian
xảo chữ Ký ở TNT, thì tôi mới hiểu là chính trị giỏi của Ns Trúc Hồ và Việt Tân
là phải xảo quyệt, muốn đánh csVN thì cũng phải gian xảo, tàn ác giống như
csVN.



 



Tôi vừa đọc trên diễn đàn, thấy ông Đỗ Xuân Sơn
viết như sau:



 



“Nếu là tôi, tôi cho pv NLữ nghỉ việc luôn,
không tạm thời. Một hành động “thọc gậy bánh xe” hoặc “phản phúc phản bạn”. Nếu
là kẻ trượng phu, đáng lý pv NL viết thư cho Trúc Hồ xin nghỉ việc và nêu lý do
nghỉ việc để bày tỏ sự phản kháng. Hành động trượng phu và của người (nếu?)
cùng chiến tuyến chống Cọng. Tại sao phải làm TNT? Và…Tại sao pv NL không nêu
lên ngay sau kỳ TNT hồi tháng 4 vừa rồi, đợi bây giờ xe chạy nửa đường, tạo TNT
gởi TH, thọc cái gậy “cái bang” vào bánh xe đang lăn.



 



Nếu có mánh mung để triệt hạ CSVN thì cứ làm,
cần gì phải minh bạch. Đánh ma đánh quỷ phải giả quỷ giả ma chứ. Bọn CSVN công
an giả côn đồ đánh tu sĩ và giáo dân, sao không về VN mà xuống đường, sao không
TỰ LÀM TNT TỐ CÁO CSVN? Toàn là chờ người khác làm, bên lề chê bai chọt gậy, đê
hèn qúa vậy; nếu không là thằng hèn thì cũng là thằng VGCS thuộc cơ quan NQ36.



 



Mờ ám, mưu lược, bí mật hay mánh khóe mà nhằm
đánh bọn CSVN và bọn VGCS là cứ làm.



 



Ai dám vổ ngực “Ta là Trong Sạch” hay “Ta tốt
hoàn toàn”?.



 



Vạch áo cho VC xem lưng là việc làm của thứ gì
đây?



 



Báo chí CSVN trong nước đang chửi bới điên
tiết với SBTN và Trúc Hồ, ai đang tự động làm tay sai cho CSVN đây?



 



DoXuanSon”



 



Ông Đỗ xuân Sơn quá ấu trĩ. Khi những chữ ký
gian xảo này đưa trình lên Liên Hiệp Quốc, tụi csVN sẽ tố cáo lại sự gian xảo
này thì Cộng đồng VN hải ngoại sẽ bị ế mặt và từ nay người ta khó tin Cộng đồng
VN hải ngoại đấu tranh  bằng loại TNT gian xảo.



 



Tôi khuyên Gs Liên không cần phải trả lời cho
những ai công kích nữa. Sự việc gian xảo đã rõ như ban ngày. Những lời viết của
ông Đỗ xuân Sơn chứng tỏ cách thế đấu tranh của nhóm của ông quá ấu trĩ và
không xứng đáng đối với những người Quốc gia chúng ta đấu tranh trong công
chính, thẳng thắn.



 



 



Quốc Trần





 

 
 

 
  
   
  
 

   


    --- On Thu, 11/8/12, Chinh Nghia <http://us.mc1119.mail.yahoo.com/mc/compose?to=chinh.nghia%40rocketmail.com> wrote:

   
 

   
Sent: Wednesday,
    November 7, 2012 8:03 PM

    Subject: Một Việc Làm Mờ Ám

   

Phóng
    Viên Nghê Lữ(SBTN-San Jose) Bị Trúc Hồ Cho Nghĩ Việc Tạm Thời


   
DienDan ChinhTri

   
   
Petition
    Organizer

   
San
    Jose, 5/11/2012Nhạc sĩ Trúc Hồ (Giám đốc SBTN Trung Ương, Quận Cam) vừa
    quyết định cho tạm thôi việc phóng viên Nghê Lữ(SBTN- San Jose) vì lý do:
    phóng viên này đã cố gắng can thiệp ban giám đốc SBTN về những thiếu xót
    trong thỉnh nguyện thư "Triệu Trái Tim, Một Tiếng Nói". Vì TNT
    này cho phép 1 người ký tên nhiều lần, và có thể tự ký cho bất kỳ ai. Ban
    điều hành TNT này cũng có thể chỉnh sửa bất kỳ chữ ký nào, có nghĩa là xóa,
    chỉnh sửa, thêm chữ ký tùy thích. Đây là lý do phóng viên Nghê Lữ can ngăn
    SBTN nên tạm ngừng TNT này và tìm cách khác minh bạch hơn, chính xác hơn,
    nhưng kết quả phóng viên Nghê Lữ lại gặp vấn đề trên.

   
http://www.change.org/petitions/phong-vien-nghe-lu-- LêBìnhNàng Thế
    Kỷ 21 Magazine

    http://www.nang21.com/

   

 



 



 






Subject: [Nuoc_VIET] NS.TRÚC HỒ NÊN DỨT KOÁT LẬP
TRƯỜNG,TRẢ LỜI ÔNG QUỐC TRẦN



Date: Nov 5, 2012 3:04 AM





 

 
  
   
  
 

   
 

   
    
     
    
   

     
NS.TRÚC HỒ NÊN

     
DỨT KOÁT LẬP TRƯỜNG,

     
TRẢ LỜI ÔNG QUỐC TRẦN

     
 

     
NGUYỄN PHÚC LIÊN

     
Geneva, 05.11.2012

     
 

     
Nhạc sĩ TRÚC HỒ phát động những Phong trào, Chiến
      dịch nhờ nước ngoài đấu tranh cho DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN và được coi là
      người Lãnh đạo kêu gọi Đồng bào Việt Nam khắp nơi ký thỉnh nguyện thư.
      Thậm chí theo bài viết của Ong HOÀNG HOA TRIỀU, người đã lấy bài của CSVN
      viết làm tiêu chuẩn để thẩm định giá trị cho các Tổ chức chống Cộng hải
      ngoại, không ngần ngại ca tụng Đài SBTN, mà Ns.TRÚC HỒ làm Giám đốc, là
      “Cơ quan Ngôn luận Chính thức của Cộng đồng Việt Nam tại Hải ngoại“,
      nghĩa là Đại diện chính thức cho tiếng nói của Cộng đồng VN hải ngoại
      trên toàn Thế giới. Xin nhắc lại lời của TT.NGUYỄN VĂN THIỆU: “Đừng nghe
      những gì Cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì Cộng sản làm“, nghĩa là bài
      viết của CSVN chứa những gian giảo, mưu mô xảo quyết mà Ông Hoàng Hoa
      Triều coi như tiêu chuẩn sự thật để đánh giá trị cho những Tổ chức hải
      ngoại của chúng ta.

     
 

     
Đứng ở vị tri quan trọng như vậy, thì Nhạc sĩ TRÚC
      HỒ nên trả lời cho Câu hỏi mà Ong Quốc TRẦN đặt ra cho Nhạc sĩ. Ong Quốc
      TRẦN có lý để đặt ra câu hỏi này để yêu cầu người Lãnh đạo những Phong
      trào, Chiến dịch đấu tranh phải có LẬP TRƯỜNG rõ rệt đối với CSVN: NHẠC
      SĨ TRÚC HỒ CHỦ TRƯƠNG DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN hay NHẠC SĨ TRÚC HỒ VẪN GIỮ SỰ
      TỒN TẠI CỦA CƠ CHẾ MÀ CHỈ XIN CSVN BAN THÊM CHO CHÚT DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN
      ?

     
Ngày 06.04.2012, nhân vụ TNT đến TT.OBAMA mà Nhạc
      sĩ TRÚC HỒ phát động, Ong Quốc TRẦN đã viết:

     
 

     
“Friday, April 6, 2012 7:58 PM

     
From: "Quoc TRAN" <quoctran6712@yahoo.com>

     
To: ….

     
Cc: "Quoc TRAN" <quoctran6712@yahoo.com>

     
NS.TRÚC CHỦ TRƯƠNG KHÔNG LẬT ĐỔ CSVN ?

     
====================================

     
Thưa Ns TRÚC HỒ,

     
 

     
Xin Nhạc sĩ tái khẳng định cho đồng bào biết là Lập
      trường của Nhạc sĩ là KHÔNG LẬT ĐỔ CHẾ ĐỘ CSVN. Đây là điều tối quan
      trọng. Khi Nhạc sĩ lãnh đạo việc cổ động cho một Phong trào đấu tranh mà
      lại không chủ trương lật độ chế độ CSVN, thì Phong trào có thể thực hiện
      mưu kế cùa CSVN là đánh bóng thêm chế độ để tồn tại lâu hơn nữa. Không
      lật đổ chế độ, thì Nhạc sĩ có thể làm theo CSVN hướng Phong trào về Hòa
      Giải Hòa Hợp trá hình dưới quyền xỏ mũi của CSVN.

     
 

     
Xin Nhạc sĩ tái khẳng định lập trường của mình.

     
 

     
Kính Nhạc sĩ,

     
Quốc TRẦN”

     
 

     
Chúng tôi hiểu việc trả lời dứt khoát cho câu hỏi
      mà Ong Quốc TRẦN đặt ra không phải là dễ vì những lý do sau đây:

     
 

     
1. Nếu Ns.TRÚC HỒ trả lời rõ rệt LẬP TRƯỜNG “DỨT BỎ
      CƠ CHẾ CSVN“ thì Nhạc sĩ sợ rằng khi về Việt Nam thăm Quê Hương, Nhạc sĩ
      sẽ bị CSVN bắt và kêu án theo Điều 88. Mà nếu CSVN không bắt và kêu án,
      thì khi Nhạc sĩ trở lại Mỹ, đồng bào sẽ kết án Nhạc sĩ là người của CSVN.

     
 

     
2. Nếu Nhạc sĩ TRÚC HỒ trả lời là “VẪN GIỮ SỰ TỒN
      TẠI CỦA CƠ CHẾ MÀ CHỈ XIN CSVN BAN THÊM CHO CHÚT DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN“,
      thì Đài SBTN không thể là Đại diện Tiếng nói chính thức của Cộng đồng VN
      hải ngoại trên toàn Thế giới theo như lời ca tụng của O.Hoàng Hoa Triều
      được và Nhạc sĩ TRÚC HỒ không thể phát động hữu hiệu những Phong trào,
      Chiến dịch đấu tranh chống Cộng. Cộng đồng người Việt Hải ngoại sẽ tẩy
      chay.

     
 

     
3. Nếu Ns.TRÚC HỒ không trả lời công khai cho sáng
      tỏ về hai LẬP TRƯỜNG trên đây, thì có nghĩa Nhạc sĩ cố tình yên lặng, cầu
      mong may rủi khi phát động những Phong trào, Chiến dịch đấu tranh, nhập
      nhoèn mong đồng bào Ký tên làm vinh danh Lãnh tụ cá nhân của mình hay ủng
      hộ SBTN trong vấn đề thương mại. Cộng đồng VN hải ngoại sẽ phán đoán tất
      nhiên về thái độ giữ yên lăng nhập nhoèn của Nhạc sĩ.

     
 

     
Chúng tôi thấy những Phong trào mà Nhạc sĩ TRÚC HỒ
      phát động, thường có sự ủng hộ của đảng Việt Tân. Từ lâu, chúng tôi chú ý
      tìm hiểu xem LẬP TRƯỜNG của đảng Việt Tân như thế nào, xem đảng có nhất
      quyết DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN hay không. Tôi chỉ tìm thấy câu sau đây lập đi
      lập lại như chủ đề của đài Chân Trời Mới:

     
 

     
“ĐẤU TRANH BẤT BẠO ĐỘNG ĐỂ THÁO GỠ ĐỘC TÀI “.

     
 

     
Chúng tôi đã viết nhiều bài phân tích rõ rệt rằng
      chính CSVN cũng như quan thầy CSTQ tháo gỡ không nổi Cơ chế, mà tháo chạy
      cũng không xong. Vậy làm thế nào đảng Việt Tân THÁO GỠ cho nổi

     
 

     
Việt Tân không bao giờ dám nói câu “DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN“.

     
 

     
Bây giờ, quần chúng Việt Nam và giới Trí thức, sau
      Hội Nghị Trung ương 6 CSVN, đã khẳng định rõ rệt LẬP TRƯỜNG: “DỨT BỎ CƠ
      CHẾ CSVN HIỆN HÀNH ĐỂ CỨU NƯỚC”

     
 

     
Do đó, chúng tôi cũng xin hỏi ké với Ong Quốc TRẦN,
      nhưng là hỏi đảng Việt Tân xem đảng Việt Tân có “DỨT KHOÁT LẬT ĐỔ CƠ CHẾ
      CSVN” hay không ? Nếu đảng Việt Tân công khai tuyên bố DỨT KHOÁT LẬT ĐỔ
      CƠ CHẾ CSVN, thì Cộng đồng Việt Nam hải ngoại giảm hẳn việc nghi ngờ Việt
      Việt Tân đi hai hàng nhằm “Hòa Giải Hòa Hợp“ chia miếng bánh rơi rụng mà
      CSVN thẩy xuống cho.

     
 

     
NGUYỄN PHÚC LIÊN

     
Geneva, 05.11.2012

     

   

 










 



 



Kịch  Bản  Thỉnh  Nguyện  Thư  Của  Trúc  Hồ  Và  Nguyễn  Đình  Thắng



 



Sau khi vào Tòa Bạch Ốc,
Trúc Hồ tuyên bố Bất Phân Thắng Bại. Sao lại có thắng bại ở đây? Vì
Trúc Hồ có ‘Đấm Đá’ gì với Tòa Bạch Ốc đâu. Trúc Hồ chỉ với tư cách là Đại
Diện của gần 150K chữ ký lên Tòa Bạch Ốc gặp Chức Sắc của Tòa Bạch Ốc để trình
Thỉnh Nguyện Thư (TNT). Nội dung của TNT đã quá rõ ràng Trên Mạng của Tòa Bạch
Ốc. Trúc Hồ đã quá Mộng Mị tự xem mình như có Sứ Mạng đi Du Thuyết để thuyết
phục nhân viên Tòa Bạch Ốc thỏa thuận như mục đích TNT.



 



Như vậy đâu là Bàn
Thắng, đâu là Thua, mà Trúc Hồ và Việt Dzũng đã to mồm tuyên bố là Huề ? Trúc
Hồ phải trình bày về những điểm thắng lợi và những điểm thảm bại cho gần 150K
người đã ký tên, và gần hai triệu Người Mỹ Gốc Việt đang sinh sống tại Mỹ biết
rõ hơn. Không làm được điều này, có nghĩa là Trúc Hồ đã Lộng Ngôn, thiếu Thành
Tín, thiếu Thẳng Thắn, thiếu Minh Bạch, thiếu Lương Tâm... Trúc Hồ đã quên một
điều rõ như ban ngày là con nít cũng hiểu là gần 150K Người Mỹ Gốc Việt ký tên
vào TNT, không có mục đích ‘Đấm Đá’, Đấu Tranh mà chỉ có Mục Đích Xin Xỏ, Yêu
Cầu TT Obama và Chính Quyền của TT Obama cứu xét và giảm bớt những Dịch Vụ
Ngoại Thương với VGCS Hà Nội nếu không có cải tiến Nhân Quyền cho Dân Việt Nam
trong nước. Trong quyền hạn của Người Công Dân Mỹ, dù là gốc Việt Nam, chúng ta
vẫn phải đặt Quyền Lợi của Nước Mỹ trên hết, khi TT Obama còn đang tại chức,
cũng là người đã được Dân Cử và Cử Tri Đoàn đã bầu lên từ năm 2008. Cộng Đồng
Người Mỹ Gốc Việt không phải là đa số, mà chỉ là Thiểu Số, đối với Cử Tri Toàn Quốc
so với các Cộng Đồng khác. Hơn nữa, uy tín của Trúc Hồ, Việt Dzũng, Quốc Khanh
đâu có mấy Thành Công Lực, mà lại quá Tự Cao Tự Đại trong Ý Đồ Vận Động
Dọa sẽ dồn phiếu 
cho Đảng Đối Lập của Đảng Dân Chủ trong Mùa Bầu Cử
cuối năm nay. Thiết tưởng Trúc Hồ, Việt Dzũng phải hiểu điều đó, đừng quá ngông
cuồng tự xem mình là lãnh tụ của Cộng Đồng Người Mỹ Gốc Việt tại Mỹ. Cá nhân
Trúc Hồ, và Việt Dzũng,
mỗi ‘Người Chỉ Có Một
Lá Phiếu’ thôi, may ra còn có thể thuyết phục Vợ được. Còn Con đến tuổi đi bầu,
chưa chắc lắm. Đừng bao giờ quên, chúng ta đang sinh sống tại một nước có Tự
Do, có Luật Pháp bảo vệ. Những Ý Tưởng Điên Cuồng đó, chỉ có hại cho Cộng Đồng,
và cho nguyên tắc, Truyền Thống Tự Do Bầu Cử. Mỗi Công Dân đều có quyền tự do
quyết định trên lá phiếu của Họ. Dứt khoát là Trúc Hồ và Việt Dzũng, hay bất cứ
ai, không có tư cách để làm điều đó, đừng quá Mơ Ngủ trong Rừng U Minh.



 



Phải thực tế một chút,
nhất là qua Chiến Dịch TNT, Đại Diện trong một công tác nhỏ, Trúc Hổ và Nguyễn
Đình Thắng đã để lại quá nhiều vấn đề, hậu quả tai hại quá to tác qua Chất Nổ
TNT. Nhiều người đã thẳng thẳn lên tiếng là cả Cộng Đồng Người Mỹ Gốc Việt đã
bị lừa phỉnh, bị bịp, nhưng sau cùng Trúc Hồ cũng đã bị Nguyễn Đình Thắng đánh
cướp tất cả, chữ ký của TNT về Nhân Quyền, chương trình hành động từ Tòa Bạch
Ốc đến các Văn Phòng Dân Biểu, Nghị Sĩ. Khi ‘Trâu Bò Húc Nhau’, chỉ có Cộng
Đồng Người Mỹ Gốc Việt là bị tai tiếng, thiệt hại, vì bị phỉnh gạt, bị lợi
dụng. Kịch Bản Đấu Tranh Cuội cho Nhân Quyền ở CSVN theo Kế Hoạch, Ý Đồ
của Trúc Hồ đang tiến hành sang giai đoạn kế tiếp để có TNT trên 500K chữ ký để
dâng nạp cho TT Obama để bày tỏ tinh thần quyết tâm ủng hộ Obama, và Lập Pháp
Lưỡng Viện trong Cuộc Bầu Cử đầu tháng 11 tới này. Theo Ý Đồ của Trúc Hồ, Đổ
Phủ và Võ Thành Nhân là sẽ huấn luyện Đội Ngủ SBTN để vận động, tuyên truyền làm
thế nào để có được 500 K chữ ký vào TNT kế tiếp. Trúc Hồ đã tự xem Khán Giả của
SBTN là Món Hàng có thể lợi dụng, để bán lúc nào, cho ai tùy thích.



 



Khi Phái Đoàn Đại Diện
của gần 150K người ký tên vào TNT, Nam Lộc đã phịa tin là sẽ được TT Obama tiếp
kiến, điều này Nam Lộc đã thiếu Thành Thật, có Tính Ma Giáo, Ma Lanh, Ma Mãnh
trong Ý Đồ Lừa Bịp Cộng Đồng, nhất là gần 150K người đã ký tên vào TNT. Nói Dối
là thói quen có Truyền Thống của các Người Điều Khiển các Chương Trình Tiệc
Vui, Tiệc Cưới, Ma Chay, các Buổi Trình Diễn Ca Nhạc Kịch. Nam Lộc phát ngôn
bừa bãi thiếu trung thực trong Ý Đồ Manipulate cũng là sự tự nhiên của con
người trong Nghề Nghiệp Diễn Xuất, Hài Kịch. Điều này thiết tưởng mọi người đã
thông cảm và tha thứ. Do đó không mấy người chỉ trích, phê phán, nặng lời với
Nam Lộc. Hy vọng là Nam Lộc phải xem TNT không phải là ‘Cuộc Hí Trường’, mà lả
một chiến thuật có tính cách xin xỏ, yêu cầu từ Cộng Đồng Người Mỹ Gốc Việt tại
Mỹ.



 



Trên Sân Khấu, ở Hội
Trường nhảy nhót ăn chơi, thì có thể Nam Lộc, Quốc Khanh muốn cương lên nói gì
cũng được, nhưng ở chính trường, có rất nhiều tai mắt, có rất nhiều người
có kiến thức sâu rộng, và nhất là có Diễn Đàn Tự Do. Ông Trúc Hồ và Nguyễn Đình
Thắng đã cố tình ‘Chửa Cháy’ dưới hình thức Phỏng Vấn, Họp Báo với một số Ký
Giả Cò Mồi. Nhưng các Ký Giả đó không có đủ uy tín để che giấu sự thật vể những
Sự Kiện ‘Đấm Đá’ đã diễn ra giữa Trúc Hồ và Nguyễn Đình Thắng. Trúc Hồ đã
tuyên bố là sẽ cắt đứt quan hệ với Nguyễn Đình Thắng, nhưng Trúc Hồ lại phải
qua Luật Sư Tuyết Dương để liên lạc với Tòa Bạch Ốc. Có điều Trúc Hồ không rõ
là Tuyết Dương là Nhân Viên cũ của Nguyễn Đình Thắng, và là người của Đảng Việt
Tân. Xem chừng Trúc Hồ không có khả năng vượt qua khỏi bàn tay Phù Thủy nham
nhúa của Nguyễn Đình Thắng và Đảng Việt Tân. Đảng Việt Tân đã từng lừa
bịp, lường gạt Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn VGCS Hà Nội trong những tháng ngày
đầu tiên Định Cư tại Mỹ. Nói cách khác, Mồi của cuộc Phỏng Vấn để ông
Nguyễn Đình Thắng có cơ hội ‘Chửa Cháy’, nói quanh co, bào chửa cho những việc
làm của Nguyễn Đình Thắng. Hiện tượng Cò Mồi này, chúng ta đã được trãi
nghiệm qua từ các Cuộc Phóng Vấn Tướng Gà Chết Nguyễn Cao Kỳ sau khi Hắn học
tập xong và được thả ra làm Cò Mồi dụquanh đi quẩn lại, Cộng Đồng Người Mỹ Gốc
Việt, và Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn VGCS Hà Nội, chưa vào Quốc Tịch Mỹ, vẫn là
mục tiêu, miếng mồi ngon, béo bở để Bọn Ma Đầu Chính Trị xôi thịt lừa bịp,
lường gạt qua hai Nguồn Funds” của Mỹ và Quỹ Tài
Trợ trên một tỷ mỹ kim của Nghị Quyết 36 do Đảng VGCS Bán Nước Buôn Dân Hà Nội
cung cấp
. Phải chăng vì Ý Đồ này
mà trên Diễn Đàn Tự Do đã phơi bày những dữ kiện trong đó ông Nguyễn Đình
Thắng đã cướp chữ ký của gần 150K Người Mỹ Gốc Việt để Ăn Phân
của Mỹ, và lo làm “Baby Sitters” bảo vệ Du Sinh do Đảng và Nhà Nước VGCS
Hà Nội gửi qua Mỹ. Các Ký Giả phỏng vấn ông Nguyễn Đình Thắng, không thấy chất
vấn về các mục này. Tại sao ? Phải chăng vì tính chất Cò  dỗ Cộng
Đồng Người Việt Tỵ Nạn VGCS Hà Nội trong mục đích Hòa Giải, Hòa Họp để cùng xây
dựng XHCN tiến nhanh, tiến mạnh thành một Tập Đoàn Ăn Cướp Giữa Ban Ngày. Cố
Tướng Gà Chết NCK cũng đã có tham vọng tuyên bố bố lếu láo là Lãnh Tụ của Cộng
Đồng ở Vùng Westminster, CA. Như vậy những gì Nhà Bình Luận Phạm Trần viết ra
đều đã minh chứng rất cụ thể, có cả Gs. Nguyễn Ngọc Bích phụ họa. Hơn nữa ông
Phạm Trần chỉ đặt ra nghi vấn, đó là quyền tự do của Người Viết. Một phần của
sự thật trong bài viết của ông Phạm Trần, thật sự đã phơi bày trần truồng, đâu
cần gì phải có chứng cớ thêm nữa. Sự thật trần truồng đó, thiết tưởn
g chỉ có kẻ mù lòa, chột mắt mới không hiều biết
thôi. Khi cái tâm đã mù, thì mắt có sáng cũng vô dụng.



 



Trước ngày Trúc Hồ,
Nguyễn Đình Thẳng và Nhóm Ca Sĩ SBTN lên Washington DC gặp Đại Diện của TT
Obama, DTK đã có bài viết ngắn gọn là kêu gọi Trúc Hồ và Nguyễn Đình Thắng nên
tìm vài người có hiểu biết sâu sắc, có kinh nghiệm, có kiến thức sâu rộng về
Nhân Quyền để Tranh Luận Du Thuyết Nhân Viên của TT Obama. DTK đã biết chắc
chắn là trong Nhóm của hai ông Trúc Hồ và Nguyễn Đình Thắng không ai có kiến
thức và kinh nghiệm về Nhân Quyền. Điều này đã đúng như viễn kiến vì Billy Lê,
Việt Dzũng, Quốc Khanh, Cindy Đinh chỉ là những Người Lãnh Đạo Trẻ của Trúc Hồ,
Nguyễn Đình Thắng, không phải của Cộng Đồng Người Mỹ Gốc Việt, không có tầm
hiểu biết sâu rộng, kinh nghiệm về Nhân Quyền ở CSVN, và ở Thế Giới nên bị
Tuyết Dương chất vấn, xỏ mũi và dẫn dắt Họ theo ý muốn, làm lạc Mục Tiêu Đấu
Tranh của gần 150K người đã ký vào TNT trong mục đích đòi Nhân Quyền cho Việt Nam.



 



Dĩ nhiên là trong Thế Cờ
Ngoại Giao, Chính Trị ai Trên Cơ về Kiến Thức, Kinh Nghiệm, Chiến Thuật sẽ là
kẻ Chiến Thắng. Trong Chiến Thuật đó, cả hai
 Trúc Hồ, Việt Dzũng đã
thua Nguyễn Đình Thắng, thua thảm hại, nên Trúc Hồ đã phải vội vã tuyên bố cắt đứt
quan hệ với NĐ Thắng, nhưng vẫn phải lệ thuộc vào Tuyết Dương để quan hệ với
Tòa Bạch Ốc
Tại sao Trúc Hồ không tạo ra Cơ Hội Móc Nối,
Quan Hệ Ngoại Giao trực tiếp với Ban Đại Diện Thuyết Trình Đoàn của TT Obama
gồm có các ông:
  George Selin, Thomas Debass, Eric Barboriak, và
ông Michael Posner
Trúc Hồ đã có Danh Thiếp Chủ Tịch SBTN, đến tận
Văn Phòng Tòa Bạch Ốc, sao lại không có khả năng chào hỏi Ban Thuyết Trình Đoàn
của TT Obama. Hay là bốn người trong Ban Thuyết Trình Đoàn không quan tâm tới
sự hiện diện của Trúc Hồ và Việt Dzũng ? Điều này đã làm cho cả hai, đã phải
hậm hực trong lòng, âm thầm, lặng lẽ rời khỏi Phòng Thuyết Trình và thốt ra
những lời lẽ Thiếu Ngoại Giao, Thiếu Văn Hóa.



 



Theo Quan Điểm của tôi,
Tòa Bạch Ốc Ốc đã đưa ra Ban Thuyết Trình Đoàn có đủ tư cách, Nghi Thức
Protocol Ngoại Giao để đón tiếp Phái Đoàn TNT. Thứ nhất là trong Phái Đoàn
trong BTC Thỉnh Nguỵên Thư, không ai có Chức Vụ tầm cở Quốc Tế, uy tín để gặp
gở các cấp có Chức Vụ cao hơn. Nếu so với Trúc Hồ, Nguyễn Đình Thắng, dù có in
Danh Thiếp là Chủ Tịch, Tổng Giám Đốc cũng chỉ là Nhân Viên của một Văn Phòng
nhỏ, không ra gì
Hơn nữa, Nguyễn Đình Thắng, cũng chỉ là Nhân
Viên Ăn Mày “Funds” của Hành Pháp. Thông thường, trong Nghi Thức Ngoại
Giao, không ai lại đưa Thứ Trưởng, Tổng Trưởng ra tiếp súc với hạng người vô
danh tiểu tốt, Nhân Viên Ăn Mày Funds
Các cấp, Thứ Trưởng, chỉ
được gặp mặt các hàng Thứ Trưởng thôi, hay những người đã có quá trình đấu
tranh dũng cảm kiên trì như “bà Aung San Suu Kyi” của Miến Điện. Bà Aung San
Suu Kyi của Miến Điện là một Nhà Đấu Tranh dũng cảm, cả Thế Giới đều tôn trọng,
và kính phục. Quá trình đấu tranh dũng cảm đó đã được TT Obama biệt cách điện
thoại riêng đàm thoại, và yêu cầu Bà Ngoại Trưởng H. Clinton làm một Chuyến Du
Hành sang Miến Điện gặp bà Aung San Suu Kyi, trong Sứ Mạng Thẩm Định tại chỗ về
tình hình Nhân Quyền, Tự Do, Dân Chủ ở Miến Điện. Trúc Hồ và Việt Dzũng phải
nhìn lại quá trình đấu tranh cho Cộng Đồng, và nhìn vào gương để tự đánh giá
xem có xứng đáng để được đối xử như một Nhà Đấu Tranh cho Chính Nghĩa hay không
? Có thật sự những người ký tên TNT về Nhân Quyền cho Việt Nam đứng sau lưng
Trúc Hồ, Nguyễn Đình Thắng, Nam Lộc, Việt Dzũn
không ? Tòa Bạch Ốc đề xuất ra một Ban Thuyết Trình Đoàn đầy tính Nghi Thức
Ngoại Giao, không phải vì BTC của SBTN, mà vì Dữ Kiện thực tế của gần 150K chữ
ký trong vòng một tháng, đã gây một âm hưởng to lớn từ trước đến nay
. Cộng
Đồng Người Mỹ Gốc Việt đã tạo ra một Lực Lượng, một Sức Mạnh Tinh Thần đáng kể,
nhưng đã bị Bọn Đầu Sỏ Truyền Thông SBTN, và các Lãnh Tụ Trẻ Baby Sitters tranh
ăn. Họ ‘Đấm Đá’, ‘Cấu Xé’, ‘Húc Nhau’ ác liệt, biến TNT Nhân Quyền cho Việt Nam
thành ‘Chiếc Bánh Vẽ’ có áp lực Nam Châm thu hút nhiều Đoàn Thể, Đảng Phái, Hội
Đoàn nhập cuộc Chia Phần.



 



Thiết tưởng, Trúc Hồ, và
Việt Dzũng nên biết nhìn lại thân phận của mình, để rút lại lời tuyên bố ‘Trịch
Thượng’ là Phòng Họp không xứng đáng, thiếu Nghi Thức Ngoại Giao. Đừng bao giờ
quên là trong Thư Mời của Tòa Bạch Ốc chỉ được giới hạn có 100 người thôi,
nhưng Nhóm Người Mỹ Gốc Việt đã len lỏi vào đến gần 200 người theo như bà
Jackie Bông đã viết. Như vậy về kỹ luật, chữ tín, tôn trọng qui tắc trong Thư
Mời của Tòa Bạch Ốc, Ban Tổ Chức của SBTN Trúc Hồ và BPSOS của Nguyễn Đình
Thắng đã xé rào, tỏ ra thiếu tổ chức, hỗn loạn, bê bối, không được tín nhiệm về
cả hai phía, Tòa Bạch Ốc và Những Người đã ký TNT.



 



Thái độ ‘Bỏ Phòng Họp’
ra về của Trúc Hồ, và Việt Dzũng là thái độ của kẻ quá Tự Cao, Tự Đại, Thiếu
Hiểu Biết về Nghi Thức Ngoại Giao, lại sừng sỏ với Chủ Nhà là Bất Lịch Sự,
Thiếu Giáo Dục trong Nghi Thức Ngoại Giao. Cả hai, Trúc Hồ, và Việt Dzũng đã
không biết tự trách mình, lại trách Tòa Bạch Ốc là cớ làm sao ? Thật tội nghiệp
cho Họ, mặc dù Bs. Lê Thị Lễ đã nhắc khéo Họ trên Diễn Đàn Tự Do, nhưng Họ vẫn
không khôn ra được chút nảo cả. Đã thế, cả hai, Trúc Hồ và Việt Dzũng còn tỏ
thái độ Hâm Dọa là sẽ đem cả trăm ngàn lá phiếu cử tri Người Mỹ Gốc Việt trong
Mùa Bầu Cử năm nay dồn cho Đối Thủ của TT Obama. Trúc Hồ và Việt Dzũng đã
tự xem như mấy trăm ngàn lá phiếu dân cử đó đã ở trong ‘Túi Áo’ của Họ. Đúng là
đã quá ảo tưởng đến Cuồng Trí, Tâm Địa Đen Tối Bá Đạo, Xảo Quyệt.



 



Ban Tổ Chức của Trúc Hồ,
Nguyễn Đình Thẳng, Việt Dzũng đến Tòa Bạch Ốc để trao TNT quá lủng củng, luộm
thuộm rối loạn, vô trật tự:  Về Nhân Số, Tổ Chức khi đến Địa Điểm.
Điều này cũng đã được ông Đỗ Hồng Anh, Chủ Tịch Cộng Đồng ở Washington DC, đã
thừa nhận, và đã xin lỗi. Cũng may, là không có Màn Trình Diễn Ca Nhạc như Trúc
Hồ đã dự tính trước ngày trao TNT.
 Trúc Hồ đã hứa là chỉ có
những ai đã ký TNT, mỗi Tiểu Bang một người, và Nhóm Ca Sĩ, Đại Diện các Truyền
Thông, sao lại lòi ra có nhiều Đại Diện các Đoàn Thể ở Bắc Cali, các Đoàn Thể ở
DC, để con số Phái Đoàn lên tới gần 200 người
Một lần nữa, Trúc Hồ đã
‘Hai Lời’, Thất Tín. Cũng đừng quên là Billy Lê là người của Việt Tân, của Phe
Nhóm Đảng Phái. Làm Lãnh Đạo, Trưởng Ban Tổ Chức mà ‘Hai Lời’, Thất Tín, thật
khó mà có được sự tín nhiệm lần thứ hai. Sự việc này có khác gì Ba Dũng, Tư
Sang, Trọng Lú, Đinh La Thăng, Phạm Thanh Bình...



 



Nói tóm lại, Ban Tổ Chức SBTN và BPSOS của hai Nhân Vật Trúc Hồ và Nguyễn Đình
Thắng Đấu Đá, Húc Nhau ác liệt vì Tranh Giành Quyền Lợi của gần 150K chữ ký của
Cộng Động Người Mỹ Gốc Việt
. Trong Video sau ngày Hội Kiến với Thuyết
Trình Đoàn của TT Obama, ông Nguyễn Đình Thắng đã lặn mất dạng.
 Đoạn nói chuyện của Trúc Hồ trong Video thật quá nhạt nhẽo như nước
ốc. Không có mấy Người Đồng Tình, Đồng Thuận với những gì Trúc Hồ và Việt Dzũng
đã Phát Biểu
Trúc Hồ kể lễ về tiền một triệu đô của Nhóm
Người Anh Chị Em trong Gia Đình và Bạn Bè đã giúp đở, đã cho Trúc Hồ ‘Vay
Mượn’, nhưng gần như cho không biếu không. Vì trong mười năm qua, Trúc Hồ chỉ
hoàn trả có một trăm ngàn đô, còn chín trăm ngàn đô còn lại coi như biến mất
như Vụ Vinasink. Như vậy Họ là những ai đã bỏ tiển cho Trúc Hồ ‘Sáng Lập’ ra
SBTN ? Ngoài mặt, Trúc Hồ, tuyên bố là lỗ lã, nhưng trên thực tế SBTN đã phát
triển qua nhiều thành phố khác. Như vậy Vốn Đầu Tư từ đâu mà có nhiều vậy ?
Chắc không ai nghĩ là trong số Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn lại có khả năng bỏ
ra cả triệu đô la, không phải để Đầu Tư cho Nghiệp Dư Truyền Thông. Trong khi
đó thì Đảng VGCS và Giới Tư Bản Đỏ đã và đang tranh giành nhau mua lại các Diễn
Đàn, Báo Chí để làm Bình Phong Văn Vận trong mục đích tuyên truyền theo Ý Đồ
của Nghị Quyết 36, và muốn Nắm Đầu, Nắm Cổ Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn VGCS Hà
Nội ở Mỹ. Như Trúc Hồ đã tuyên bố, có những điểm Trúc Hồ không thể nói thật, và
dĩ nhiên phải có nhiều điểm phải man khai. Trên thật tế, Trúc Hồ chẳng những đã
‘Hai Lời’, mà còn che giấu quá nhiều điều. Đúng lý ra Trúc Hồ phải công bố một
cách quang minh chính đại Danh Sách Phái Đoàn TNT đã gửi lên Tòa Bạch Ốc. Những
người đã ký tên trong TNT, Họ có toàn quyền muốn biết điều đó. Ngoài Danh Sách
đó, còn có những Tài Liệu liên quan đến vấn đề Nhân Quyền, và ai đã tiếp thu
những Tài Liệu và Danh Sách đó ? Trúc Hồ và BTC SBTN đã thiếu thành thật, thiếu
quang minh chính đại trong hành động sơ khởi, thật khó mà có được sự tín cẩn
trong lần khác.



 



Tinh Thần TNT cho Nhân
Quyền ở Việt Nam như một Đóm Lửa Rơm, bùng cháy rồi chọp tắt vì Bọn Ma Đầu, Lưu
Manh Cướp Ngày đã thừa nhận tính Chính Danh của Chế Độ Độc Tài VGCS Hà Nội. Bọn
Ma Đầu này chỉ muốn có Nhân Quyền ở Việt Nam, nhưng phải duy trì Cơ Chế CS, Xã
Hội Tư Bản Đỏ để được tiếp tục tham nhũng, đánh cướp, giết người và hũy hoại
toàn diện Xã Hội, Đất Nước
Nếu chỉ có Nhân Quyền giả trá dưới Chế Độ Bạo
Quyền VGCS Hà Nội thì vô nghĩa, và không có ích lợi gì cho Dân Tộc Việt Nam,
nhất là dưới cơ chế Công An trị, với luật rừng rú của Bọn Cường Quyền
VGCS Bán Nước Buôn Dân Hà Nội
. Quyền lợi và Quyền Sống của Người Dân bao
giờ cũng phải đồng hành với tự do, dân chủ, và luật pháp công minh. Người Dân
không thể chỉ có Quyền Sống dưới sự đàn áp, xiềng xích, đánh cướp, giết hại của
Công An tùy tiện. Người dân không thể sống không có Tự Do, Dân Chủ, và Bình
Quyền. Nói cách khác, mục đích đấu tranh qua TNT của Trúc Hồ chỉ muốn đạt được
Nhân Quyền ở CSVN, cũng chỉ là Kịch Bản Gian Dối, Giả Hình, Bá Đạo. Đó là hình
thức Đấu Tranh Cuội để lừa phỉnh, lường gạt cho Ý Đồ Đen Tối. Cộng Đồng Người
Mỹ Gốc Việt cần phải tỉnh thức, sáng suốt trước những mưu đồ đen tối của Bọn Ma
Đầu Chính Trị Thời Cơ trong Ý Đồ Bảo Vệ Cường Quyền Hà Nội tồn
tại lâu dài hơn qua nhận thức của Trúc Hồ là cơ chế VGCS Hà Nội đã có tính
Chính Danh, đã được LHQ công nhận. Trúc Hồ đã khẳng định Ý Đồ đó một cách xác
tín trong Video ngày 6/3/2012, đính kèm dưới đây, dài hơn một giờ, với Đỗ Phủ
và Võ Thành Nhân
.



 



Ngoài ra, Bọn Ma Đầu Trẻ
Tuổi của Nguyễn Đình Thắng còn có Ý Đồ Làm Tay Sai, Khuyển Mã, Gia Nô, Bưng Bô,
Làm “Baby Sitter” cho Du Sinh của Bọn Tư Bản Đỏ Hà Nội đang Rửa Tiền ở
Mỹ. Thật đáng tiếc hầu hết những người đã ký tên vào TNT coi như đã bị lừa
phỉnh, bị bán đứng, bị lường gạt thảm hại. Đây là bài học cho những ai còn quá
tin vào những gì Bọn VGCS đã nói, mà không nhìn kỷ những gỉ Bọn Ma Đầu, Đầu Cơ
Chính Trị VGCS đã và đang làm. Bọn Ma Đầu đội lốt Nhạc Sĩ, dưới Chiêu Bài
Truyền Thông, Thiện Nguyện, Baby Sitter lại càng dơ bẩn, xú uế, tệ hại hơn.



 



Bà Tôn nữ Hoàng Hoa cũng
đã nhận thực ra điều này, nên trong Bài Viết của bà Chung Quanh Kịch Bản TNT,
bà đã viết một cách cay đắng, xú uế, dơ bẩn, ô nhục thắm thiết không tưởng:



 



Chỉ tội cho Người Dân Việt Nam suốt đời từ Đời
Cha đến Đời Con nay đến Đời Cháu luôn luôn bị lừa phỉnh và tội nghiệp cho Trúc
Hồ Thùng “Chính Nghĩa” đâu chưa thấy mà gặp phải ngay “Thùng Phân”
không đậy nắp làm cản lối đi vào White house và thối um trên Net
”.



Khương Tử Dân



 



GÓP
Ý DỰ THẢO SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP 1992: MỘT TRÒ MÈO BỈ ỔI CỦA CỘNG SẢN VIỆT NAM







Nguyễn Thu Trâm, 8406



 



Làm
trò mèo vốn là thói thường của chế độ cộng sản bởi Chủ Nghĩa Xã Hội và Chủ
Nghĩa Cộng Sản thực ra không hề tồn tại trong xã hội loài người, mà chỉ là một
sản phẩm của chứng hoang tưởng do một số triết gia bệnh hoạn về tâm thần như
Karl Marx, Engels và Lenin tưởng tượng ra. Bởi đồng thanh tương ứng, đồng khí
tương cầu mà những kẻ bệnh hoạn đó đã gặp nhau về phương diện tư tưởng, và đã
mang lại một mối hiểm họa khó lường cho nhân loại. Và, ở Việt Nam cũng có một
số kẻ đồng bệnh tương lân với các nhà tư tưởng tâm thần đó, nên cũng đã mang họa
hại khôn lường cho đất nước và dân tộc Việt Nam.



 




muốn cả dân tộc tin vào một chiếc bánh vẽ Thiên Đường X
ã Hội Chủ Nghĩa ở tương lai, nơi không có người giàu kẻ
nghèo mà mọi người đều sung túc thịnh vượng và an nhàn với chính sách chung của
đảng và nhà nước là “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu”... mà đảng và nhà
nước cộng sản cứ phải triền miên sống trong sự dối trá, bịp bợm và cứ phải làm
hết trò mèo này đến trò mèo khác xuyên suốt lịch sử cai trị đất nước.



 



Chẳng hạn, để thể hiện tính dân chủ trong việc thành lập các cấp chính
quyền từ trung ương đến địa phương, chế độ cộng sản Việt Nam cũng tổ chức ứng
cử và bầu cử, cũng tổ chức in ấn lá phiếu, in ấn thẻ cử tri cùng bích chương,
khẩu hiệu để bố cáo rồi cũng tổ chức cổ động bầu cử kéo dài hàng tháng trời và
có thể tiêu tốn hàng ngàn tỷ đồng và đến ngày bầu cử, thậm chí thùng phiếu còn
được đưa đến tận giường bệnh cho những cử tri vì ốm đau không đi lại được để họ
bỏ phiếu ngay tại giường bệnh, những cử tri bất hợp tác vì cảm thấy cuộc bầu cử
chỉ là hành động mị dân mà cáo ốm, yếu đến mức không thể bỏ phiếu được, thì các
nhân viên của ban bầu cử cũng sẽ  giúp, cầm tay cử tri đó cầm lá
phiếu để bỏ vào thùng phiếu sau khi đã giúp họ lựa chọn những “ứng cử viên xứng
đáng” được ghi trên lá phiếu – Và cho dù những cử tri khác đã gạch bỏ tất cả
những ứng cử viên được ghi tên trong là phiếu vì chẳng có ai trong số đó xứng
đáng đại diện cho họ trong các cấp chính quyền, nhưng rồi đến lúc công bố kết
quả thì những người đắc cử cũng đều là những người được 100% cử tri ủng hộ, bởi
những gì đảng và nhà nước muốn mà chẳng được! Và dù Điều 2, Chương 1 về luật
bầu cử và ứng cử mà Hiến Pháp nước CHXHCN Việt Nam đã quy định rằng: “
Công
dân nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, không phân biệt dân tộc, nam nữ,
thành phần xã hội, tín ngưỡng, tôn giáo, trình độ văn hoá, nghề nghiệp, thời
hạn cư trú, đủ mười tám tuổi trở lên đều có quyền bầu cử và đủ 21 tuổi trở lên
đều có quyền ứng cử đại biểu Quốc hội 
và chính quyền các cấp theo
quy định của pháp luật
.
Nhưng thực tế hoàn toàn không phải như vậy, về hoạt động bầu cử thì tất cả
những công dân từ 18 tuổi trở lên đều buộc phải bầu cử, nếu không đều bị kết
tội phản động, chống lại chủ trương chính sách của nhà nước, bởi việc buộc tất
cả các cử tri phải đi bầu để thể hiện tính dân chủ trong việc bầu chọn người
đại diện của nhân dân trong các cấp chính quyền, nhưng việc đó hoàn toàn không
ảnh hưởng đến việc ai sẽ đắc cử, sẽ được cơ cấu vào các chức vụ trong chính
quyền, bởi việc đó đảng và nhà nước đã quy hoạch sẵn theo chế độ “đảng cử dân
bầu” rồi! Còn lại, việc ứng cử là một vấn đề nhạy cảm: Bởi không phải tất cả “
Công
dân nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, không phân biệt dân tộc, nam nữ,
thành phần xã hội, tín ngưỡng, tôn giáo, trình độ văn hoá, nghề nghiệp, thời
hạn cư trú, đủ 21 tuổi trở lên đều có quyền ứng cử đại biểu Quốc hội 
và chính quyền các cấp theo
quy định của pháp luật
” mà các ứng cử viên nhất thiết phải do một
tổ chức ngoại vi của đảng cộng sản tiến cử và giới thiệu. Và đa phần những
người được giới thiệu ra ứng cử đều là đảng viên của đảng cộng sản, hoặc ít
nhất cũng phải là con em trong các gia đình có truyền thống cách mạng, phải
“vừa hồng, vừa chuyên”. Còn lại những công dân tự ra ứng cử nếu không bị tại
nạn giao thông để chết bất đắc kỳ tử thì cũng bị đưa vào bệnh viện tâm thần để
điều trị, vì những ứng cử viên vào quốc hội hay vào các cấp chính quyền, nhất
thiết phải là những người “của đảng, do đảng và vì đảng” còn những ai vì nặng
lòng với dân tộc, với vận mệnh của đất nước mà tự ra ứng cử thì nhất định người
đó đã bị “tâm thần phân liệt” không phải chết, thì phải đưa vào bệnh viện tâm
thần chứ còn đưa đi đâu nữa? Lịch sử Việt Nam qua các cuộc bầu cử Quốc hội và
Hội Đồng Nhân Dân các cấp từ năm 1946 đến nay đã chứng minh rõ điều này: Một
Trò Mèo của chế độ cộng sản Việt Nam về bầu cử và ứng cử
.



 






 



Để tuyên truyền, nhồi sọ người dân Việt Nam từ sơ sinh
cho đến bạc đầu về chế độ cộng sản, về Hệ Thống Xã Hội Chủ Nghĩa và tinh thần
quốc tế vô sản, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam cũng đã từng thực hiện những
trò mèo khác, không kém phần thô bỉ. Chẳng hạn để truyền bá về đảng cộng sản
Việt Nam từ sự ra đời cho đến những chiến tích vẻ vang, hay về mối tình hữu
nghị giữa Việt Nam – Liên Xô hay Việt Nam – Trung Hoa... đảng và nhà nước Việt
Nam đã tổ chức hàng trăm cuộc thi, cùng chủ đề, cùng nội dung câu hỏi cho cả
dân tộc Việt Nam từ các cháu mẫu giáo, đến các sinh viên đại học, cho đến cán
bộ viên chức trong các cơ quan ban ngành kể cả các giáo sư, tiến sỹ của các
trường cao đẳng, đại học và các học viện... Tất nhiên khi ban hành đề thi thi
đảng và nhà nước cũng không quên ban hành luôn cả đáp án... Và nhà nhà dự thi, người
người dự thi, tất cả nam phụ lão ấu dự thi... Ai có bút dùng bút, ai có
computer dùng computer... để sao chép lại đúng như đáp án đã ban hành... ai
không biết chữ hoặc không có thời gian để sao chép lại đáp án thì dùng máy
photocopier mà photo lại đáp án do nhà nước ban hành đó, rồi ghi tên mình vào,
hoặc nhờ người khác ghi hộ tên mình vào để nộp lên cấp trên dự thi... đều được
chấp nhận cả. Đảng và nhà nước sẽ đếm số lượng, cơ quan đơn vị nào có số lượng
bài gởi về dự thi cao nhất sẽ được trúng thưởng... Đơn vị nào có số lượng bài
dự thi thấp hơn số nhân sự trong cơ quan, tất nhiên tổ chức đảng, đoàn và công
đoàn ở đơn vị đó sẽ bị phê bình kiểm điểm là không hoàn thành nhiệm vụ dự thi.
Tất nhiên cũng hiếm khi có đơn vị nào không hoàn thành chỉ tiêu bởi ai cũng
biết đây là một chính sách lớn của đảng. Về cá nhân đoạt giải, thường là những
người làm nghề tự do, như nhặt rác, thu lượm ve chai, hoặc các em ở các trường
tiểu học, bởi việc trao giải cá nhân cho các thành phần đó sẽ có ác dụng tuyên
truyền nhiều hơn cho đảng và nhà nước: Một Trò Mèo của chế độ cộng sản
Việt Nam về đường lối chính sách của cộng sản
.



 



Vào đầu tháng 01 năm 2013 vừa qua đảng và
nhà nước cộng sản Việt Nam lại thực hiện một trò mèo mới mà quy mô và tính chất
đều không kém phần thô bỉ so với những trò mèo trước đây, ấy là kêu gọi toàn
dân “Góp Ý Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp 1992” để nhằm xoa dịu làn sóng phản kháng
của đồng bào các giới trong và ngoài nước đối với chế độ cộng sản trước những
chủ trương chính sách đối nội đối ngoại vô cùng nhược hèn và ngu xuẩn của đảng
và nhà nước, đặc biệt là đối sách với trung cộng về vấn đề biên giới và biển đảo,
mặc dù trong thực tế, chế độ cộng sản Việt Nam chưa từng có một bản Hiến Pháp
đúng nghĩa, vì cái văn bản mà đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam cho là Hiến
Pháp đó, chỉ là một công cụ để đảng và nhà nước cai trị toàn dân tộc Việt Nam
và biến cả dân tộc Việt thành những kẻ nô lệ chứ cái mà đảng và nhà nước cộng
sản Việt Nam mạo nhận là Hiến Pháp đó 
chưa bao giờ thể hiện
ý chí và NGUYỆN VỌNG của tuyệt đại đa số dân chúng tồn tại ở trong hoặc ngoài
NHÀ NƯỚC ĐÓ, nhưng vẫn là DÂN THUỘC NHÀ NƯỚC ĐÓ
 theo như định nghĩa của Hiến Pháp hay Constitutio hoặcConstitution của Tự Điển
Bách Khoa Toàn Thư. Dẫu vậy, cũng muốn cho toàn dân thấy cái tính ưu việt của
chế độ cộng sản về cái gọi là dân chủ trong xây dựng hệ thống pháp chế của nhà
nước, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam vẫn tiến hành cho toàn dân được góp ý cho
dự thảo sửa đổi Hiến Pháp. Để khởi động cho hỏa động này, vào ngày 16
tháng 01 vừa qua 
Thủ tướng Y Tá Nguyễn Tấn Dũng
vừa ký quyết định số 136/QĐ-TTG về: Ban hành Kế hoạch của Chính phủ về việc tổ
chức lấy ý kiến về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992
Rằng: “Thủ tướng Chính
phủ yêu cầu việc lấy ý kiến về các quy định Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992
của các Bộ, ngành, địa phương phải được thảo luận, lấy ý kiến với các hình thức
thích hợp, tạo thuận lợi để cán bộ, công chức, viên chức, các tầng lớp nhân dân
tham gia sửa đổi Hiến pháp năm 1992.



 



Việc
tổ chức lấy ý kiến về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 phải được thảo luận,
lấy ý kiến với các hình thức thích hợp, tạo điều kiện thuận lợi để cán bộ, công
chức, viên chức, các tầng lớp nhân dân tham gia sửa đổi hiến pháp năm 1992.



 



Việc tổ chức lấy ý kiến
phải được tiến hành rộng rãi, dân chủ, khoa học, công khai; bảo đảm tiến độ,
chất lượng, thiết thực và tiết kiệm. Các ý kiến đóng góp vào Dự thảo phải được
tập hợp đầy đủ, chính xác, khách quan, trung thực và là cơ sở để góp phần hoàn
thiện Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992.



 



 Các Bộ, ngành,
địa phương có trách nhiệm tuyên truyền, vận động cán bộ, nhân dân tham gia đóng
góp ý kiến và phản ánh trung thực, kịp thời ý kiến đóng góp; không để các đối
tượng xấu, thế lực thù địch lợi dụng chống phá, xuyên tạc chủ trương, đường
lối của Đảng và pháp luật của Nhà nước
.”



 



Trước đó, vào ngày 28 tháng 12 năm 2012,
thay mặt Bộ Chính trị, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
 Lú đã ký ban hành Chỉ thị số 22-CT/TW về
việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992
 cũng cùng nội dung chỉ đạo rằng: “Việc
tổ chức lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 là một đợt
sinh hoạt chính trị quan trọng, rộng lớn trong toàn Đảng, toàn dân và cả hệ
thống chính trị nhằm phát huy quyền làm chủ, trí tuệ, tâm huyết của các tầng
lớp nhân dân, của các cấp, các ngành, nâng cao nhận thức và trách nhiệm của mỗi
cá nhân, cơ quan, tổ chức đối với việc sửa đổi Hiến pháp, thi hành Hiến pháp,
pháp luật và góp phần xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam
của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân.



 



Tuy nhiên, khi các nhân sỹ trí thức trong nước lầm tưởng
rằng các lãnh đạo đảng và nhà nước CSVN đã thực sự nhận thức được những lầm lỗi
của mình đối với đất nước, đối với dân tộc về các đường lối và chính sách lãnh
đạo của đảng hơn ba phần tư thế kỷ qua đã khiến cho nước nhà trở nên nghèo
nàn, tụt hậu, dân chúng đói rách lầm than ngu tối, tổ quốc lại đứng trước nguy
cơ bị giặc Tàu đô hộ lần thứ Năm, nên lãnh đạo đảng và nhà nước đã kêu gọi các
tầng lớp nhân dân cùng các sỹ phu đóng góp tâm sức và trí tuệ của mình nhằm xây
dựng một Hiến Pháp hoàn chỉnh cho một nhà nước pháp quyền thực sự của dân, do
dân và vì dân. Cho nên 72 nhân sỹ trí thức đã không quản khổ tứ lao tâm, soạn
thảo văn bản kiến nghị nhà nước sửa đổi toàn bộ Hiến Pháp, xóa bỏ điều 4, xóa
bỏ quyền độc quyền lãnh đạo đất nước của đảng cộng sản, xây dựng một nhà nước
dân chủ pháp trị, tam quyền phân lập, đa nguyên chính trị, đa đảng lập quyền...
Nhưng không lâu sau khi đại diện 72 nhân sỹ trí thức trình lên Ban Chỉ Đạo Góp
Ý Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp của Quốc Hội BẢN KIẾN NGHỊ SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP thì cả
Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng cùng tất cả
các cơ quan truyền thông của nhà nước đã đồng loạt chỉ trích, lăng mạ các nhân
sỹ trí thức nặng lòng với vận mệnh của quê hương, dân tộc đó là thành phần suy
thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức và đe dọa là cần phải “xử lý”. Và trước mắt,
một nhà báo có nhân cách đã bị đuổi việc vì dám nói lên tâm tư tình cảm của bản
thân, mà cũng là ý chí, nguyện vọng của toàn dân tộc về thái độ, tư cách và lối
hành xử của các lãnh đạo tối cao của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.



 







 


 

 

 

 
Phiếu Góp
  Ý: Một Trò Mèo Bỉ Ổi Của Cộng Sản Việt Nam

 




  Tất nhiên, cả Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng CSVN
cũng đã thấy được người dân Việt đã đến lúc dám nói lên sự thật và không còn úy
kỵ bạo quyền chuyên chính nữa, nên các cấp chính quyền của các tỉnh thành phố
trong cả nước đã đưa ra sáng kiến kinh nghiệm bỉ ổi nhất trong các chính sách
bỉ ổi của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam, ấy là phát hành “Phiếu Lấy Ý Kiến
Nhân Dân Về Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp 1992
” với những gợi ý thấu đáo như
những đáp án của một đề thi, để toàn dân chúng và cả các tầng lớp cán bộ công chức
giáo sư tiến sỹ, chỉ việc theo đó mà sao chép vào những khoảng trống cần ghi
chép, rồi giao nộp về trung ương cho Ban Chỉ Đạo Góp Ý Dự Thảo Sửa Đổi Hiến
Pháp, để đảng và nhà nước tổng kết và công bố với quốc dân đồng bào rằng “
100% dân chúng Việt Nam tán thành hoàn
toàn  với Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp Của Đảng và Nhà Nước, rằng cả dân
tộc Việt Nam nhất trí cao rằng sự tồn tại của đảng cộng sản Việt Nam là hợp
Hiến, Hợp Pháp, rằng  v
ai trò lãnh đạo, cầm
quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam có cơ sở lịch sử, chính trị - tư tưởng và pháp
lý rõ ràng, vững chắc.



 



Về
chính trị - tư tưởng, Đảng Cộng sản Việt Nam lấy Chủ nghĩa Mác - Lê-nin và tư
tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng; mục tiêu của Đảng là xây dựng một xã
hội "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh". Mục tiêu đó
phản ánh chân thực và khách quan khát vọng của đại đa số quần chúng nhân dân và
phù hợp với xu thế phát triển lịch sử.



 



Về pháp lý, vai trò
lãnh đạo của Đảng được quy định tại Điều 4 của Hiến pháp năm 1992 được các đại
biểu Quốc hội, đại diện cho nhân dân biểu quyết thông qua. Việc Hiến pháp quy
định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội là
điều hoàn toàn phù hợp quyền dân tộc tự quyết, được ghi nhận trong Hiến chương
Liên hợp quốc.



 



Như
vậy, vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng là đương nhiên và hợp pháp
.” (Sic) 



 



Mặc dù thực tế không phải như vậy mà sự thật là toàn dân Việt Nam đang muốn
xóa bỏ điều 4 Hiến Pháp, chấm dứt hoàn toàn vai trò của đảng cộng sản trong
việc cai trị đất nước và giải tán đảng cộng sản và  giải thể vĩnh
viễn chế độ cộng sản trên toàn lãnh thổ Việt Nam, trao lại quyền lực nhà nước
về cho nhân dân, trao quyền quyết định vận mệnh của đất nước Việt Nam cho dân
tộc Việt Nam bởi đất nước Việt Nam là của hơn 90 triệu đồng bào Việt Nam trong
và ngoài nước, chứ không phải là tài sản riêng tư của đảng cộng sản.



 



Dự thảo sửa đổi hiến pháp 1992 mà đảng và
nhà nước cộng sản Việt Nam vừa ban hành để tiếp tục lừa bịp dân tộc Việt Nam là
một trò mèo vô cùng bỉ ổi
!
Hãy chấm dứt ngay!



 



Nguyn Thu Trâm, 8406



 






Vũ Ánh và “Bên Thắng Cuộc”




(Ngụy Sàigòn)




Posted on February 19, 2013
by 
Thy



Lần nào cũng thế, cứ có mấy anh nhà văn
VC bị rọ mõm
 ra sách là thế giới chữ nghĩa sôi động hẳn lên. Chả bù
phe ta ra mắt sách có văn nghệ văn gừng, có tiệc trà thân mật, có thân hữu ca
lên tới trời mà vẫn yên lặng. Kỳ nầy nhà văn VC Huy Đức trình làng cuốn ” Bên
Thắng Cuộc” ngay lập tức lời khen tiếng chê bùng lên cứ như là sách sắp đoạt
giải Nobel văn chương tới nơi.



Đối với Ngụy tui thì nhà văn VC bị rọ mõm lúc nào
cũng viết theo công thức. Đảng ta chói lọi quang vinh sống mãi trong quần… chúng
ta . Bộ đội ta kiên cường, trung với đảng hiếu cũng với đảng, kẻ thù nào cũng
đánh thắng, khó khăn nào cũng qua tuốt luốt. Bắn một phát giết năm bảy thằng Mỹ
xâm lược.Mig17 ta bay lên trời, tắt máy, hút thuốc lào chờ B52 Mỹ tới mà xơi
tái. Hay trứ danh nữa là Mig 21 của ta đã hủy diệt hai Hàng Không Mẫu Hạm của
đế quốc Mỹ tại Quảng Bình. Nhưng lừng danh nhất là qua hai câu thơ:



Chị em du kích giỏi thay

Bắn B52 Mỹ rớt ngay cửa mình



Còn với “Ngụy” thì sao? Là tay sai bán nước. Là
phá làng phá xóm. Là bắt gà bắt vịt. Là giết đàn bà trẻ con . Là hảm hiếp phụ
nữ vân vân và vân vân. Cho nên dù nhận được nhiều email chuyển tập 1 Giải Phóng
của “Bên Thắng Cuộc ” tới mà Ngụy tui vẫn đủng đỉnh đò đưa , trâu già leo dốc,
đọc lai rai mấy chương đầu không thấy gì hấp dẫn bèn phú lỉnh đi làm việc khác.
Chị Lethy, người sáng lập và điều hành Blog Bảo Vệ Cờ Vàng, nơi lưu giữ hàng
trăm quyển sách giá trị của một thời Việt Nam Cộng Hòa huy hoàng, viết thư cho
Ngụy tui hỏi rằng có đọc Bên Thắng Cuộc chưa và có ý kiến gì không?. Chị Lethy
và Ngụy tui đã đồng hành hơn 15 năm trên “con đường đau khổ” bảo vệ và phát huy
văn hóa VN. Ngụy tui trả lời rằng thì là mà có đọc chút ít nhưng không hấp dẫn
nên lặn . Với lại những chương đầu tiên thì đồng bào Miền Nam nầy ai cũng biết
hết ráo. Đọc làm gì cho mất công. Lần đến phần tham khảo thì cha mẹ ơi, toàn là
“Lãnh đạo bần cố nông VC” thì “nói năng chi cũng thừa”.



Trước đây nhà văn bị rọ mõm VC Bảo Ninh nổi đình
nổi đám với cuốn “Nỗi Buồn Chiến Tranh”. Ôi thôi là náo động phe ta và phe
địch. Nhiều người hun hít đưa nhà văn bị rọ mõm VC lên thấu trời xanh. Có một
(hay nhiều ) nhà văn phe ta như Đổ Kh đã bênh vực tới bến cho nhà văn bị rọ mõm
và còn viết hẵn một bài để bênh vực cho nhà văn VC Bảo Ninh khi nhà văn Trần Hoài
Thư , Thiếu úy Trung Đội Trưởng Thám Kích VNCH, lên tiếng về những sai lầm ,
thiếu trung thực và không khách quan nhiều sự kiện quân sử được đề cập trong
quyển sách đó. Nhà văn Bảo Ninh đã mô tả lính Thám-kích (thám báo, biệt kích)
của VNCH là một loại lính gà tử mị sợ chết. Nhảy vào mật khu VC chỉ lo bắt gái
“hộ ní VC” hảm hiếp. Đến khi bị bắt thì hèn nhát, run sợ trước bộ đội VC. Như
đã nói nhà văn VC bị rọ mõm thì thằng nào viết cũng đều y chang như thế. Theo
một công thức có sẵn. Viết ra ngoài công thức thì ốm đòn. Bị kiểm thảo, hạ tầng
công tác , căt hết những quyền lợi. Đói nhăn răng. Cho nên bọn nhà văn VC phải
sợ. Như mới đây hai nhà báo bị rọ mõm bị công an VC tẩn cho một trận thừa sống
thiếu chết. Mất mẹ nó mấy cái răng dùng để húp cháo rùa mà không dám ẳng lên
một tiếng thì.. Ngụy tui đâu có quởn mà viết bài nhận xét và phê bình sách của
nhà văn VC bị rọ mõm Huy Đức.



Nhưng (lại nhưng với nhị) có những nhà văn phe
ta, tỵ nạn hẳn hoi, có anh tù những 13 năm mà vẫn viết bài để thổi để bơm bọn
nhà văn VC bị rọ mõm lên tới trời. Cho nên Ngụy tui có bài 
Nhà Văn Đổ Kh Tay Bưng Bô Hạng Bét ” 
để bợp tai đá đít nó cho
đỡ buồn đời tỵ nạn.



Với “Bên Thắng Cuộc” cũng thế. Ngụy tui đâu có
thiết tha gì đến quyển sách của nhà văn VC bị rọ mõm. Rảnh rảnh đọc chơi cho đỡ
buồn. Coi nhà văn VC đã được cởi trói tới đâu . Giống như gần 20 năm về trước.
Dương Thu Hương với Thiên Đường Mù, Chuyện Tình Trước Lúc
Rạng Đông
Bên Kia Bờ Ảo Vọng , Tiểu Thuyết Vô Đề
Đọc hầu như tất cả những sách của tác giả Dương Thu Hương. Nhưng đến Đỉnh
Cao Chói Lọ
i thì đọc chán quá bèn phú lỉnh. Với Trần Mạnh Hảo Ly
Thân
 , Ma Văn Kháng Mảnh Đất Lắm Người Nhiều Ma, và… Bùi
Ngọc Tấn Chuyện Kể Năm 2000 và nhiều nhiều nữa. Đọc để tìm
hiểu coi những nhà văn VC nghĩ gì và viết cái gì. Đọc Nguyễn Tuân với Hà
Nội Ta Đánh Mỹ Giỏi
 thì Ngụy tui hết ý kiến. Không thể tưởng tượng một
cây bút, một tác giả tài hoa Vang Bóng Một Thời… mà đánh Mỹ dở như
thế …Đọc vài chương đầu Cải Tạo, Đánh Tư sản… thì hơi nãn lòng chiến sĩ vì
những thứ đó Nguyễn Hiến Lê viết rất đầy đủ và rõ ràng trong Hồi Ký (tập III)
của ông ta. Nên nhớ là Nguyễn Hiến Lê là người thân cộng nhá. Ông ta xác nhận
là ông ta có cảm tình với kháng chiến, với VC. Ông không bao giờ có một chút
tôn trọng nào với Tổng Thống Ngô Đình Diệm hay Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu. Mở
mồm ra là Diệm là Thiệu là Ngụy nầy Ngụy kia,trong khi rất cung kính, rất lể
phép gọi Hồ râu là Chủ Tịch Hồ Chí Minh ,gọi bọn phỉ quyền CS là chính quyền
cách mạng… Đây là một loại “trí thức chồn lùi” thứ ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng
sản. Dù thân cộng Nguyễn Hiến Lê, qua kinh nghiệm bản thân, viết hay hơn Huy
Đức dù rằng viết trước Huy Đức gần 30 năm.



Tuy thế BTC vẫn được một tờ báo “tỵ nạn” Người
Việt quảng cáo và nhận phát hành . Cũng được đi! Business mà.Tiền
là trên hết, chính nghĩa phải đội nón ra đi. Hơn nữa tờ báo Người Việt đã bị cả
155 hội đoàn tẩy chay thì nói năng gì nữa . Tình cờ lướt sóng trên net thì thấy
bài của Vũ Ánh với nhan đề “Vài Suy Nghĩ Về Bên Thắng
Cuộc” 
khiến Ngụy tui tò mò đọc chơi rồi tá hỏa tam tinh, toàn
bài chả có suy nghĩ gì về “Bên Thắng Cuộc” mà chỉ viết để chơi những người chê sách
BTC. Vũ Ánh, Ngụy tui đâu lạ gì. Từng là Chủ Bút báo Người Việt tỵ nạn dỏm.
Người đã từng đưa bài thơ tung hô mấy “Lãnh Đạo” của VC trong bài thơ của thầy
bói sờ mu rùa Nhân Quang rồi sẵn trớn chơi tiếp luôn cái hình chậu làm chân
(pedicure) với hình Quốc Kỳ VNCH để thân tặng toàn thể người dân VNCH đang tỵ
nạn trên thế giới. Ngụy tui có viết bài 
“Vũ
Ánh và Báo NV mu
n gì
còn lưu trữ tại Blog
BVCV. Bây giờ để Ngụy tui đọc bài của Vũ Ánh cho bà con cô bác thưởng thức đỡ
buồn.



Phần dẫn nhập thì Vũ Ánh khoe là đã biết nhà văn
VC bị rọ mõm Huy Đức trong một bữa tiệc. Có nghĩa là ngoài những nhà văn tỵ nạn
Nhật Tiến, Nguyễn Mộng Giác, Hoàng Khởi Phong , Cao Xuân Huy… thì.. còn nhiều
nhà văn nhà báo tỵ nạn tiếp xúc, ăn tiệc, ăn tùng với bọn nhà văn VC bị rọ mõm.
Nói thiệt là nếu Vũ Ánh không “thành thật khai báo ” thì dễ gì biết được cái
“connection” trứ danh nầy. Như thế thì những nhà văn nhà báo tỵ nạn như Vũ Ánh
đi bắt tay bắt chân , cùng nâng ly rượu với bọn văn nô VC thì chỉ để hòa hợp
hòa giải xoá bỏ hận thù như Nghị Quyết 36 của đảng ta chứ còn gì nữa.



Nghe Vũ Ánh ngôn rằng nhà văn VC HĐ sẽ đi giữa
hai lằn đạn. Và Vũ Ánh rất tự tin cho rằng phe thắng hay thua cả hai đều không thích
sự thật chỉ thích uống nước đường. Chuyện bên thắng cuộc thích hay không thích
sự thật Ngụy tui chả “ke”. Vậy thì phe thua trận thích cái gì? Uống nước pha
đường gì? Không nghe Vũ Ánh ngôn tiếp. Không lẽ bên thua trận thích làm phe
thắng cuộc hay sao? Vũ Ánh quá coi thường phe thua trận. Sự thực gì mà chúng
tôi không thích? Nói khơi khơi , nói chung chung không phải là tư cách của một
nhà báo.



Cảm tưởng của Vũ Ánh sau khi đọc BTC: “chữ nghĩa
bình thản , trích dẫn cân bằng, đối chiếu thận trọng”. Xin lỗi ông Vũ Ánh nhá.
Ông bảo rằng đã đọc BTC cẩn thận và có ghi chú đàng hoàng. Nói như thiệt. Vũ
Ánh từng là một phóng viên chiến trường , từng tường thuật những trận đánh trên
khắp 4 Vùng Chiến Thuật. Từng vào sinh ra tử. Cùng chia sẻ những gian nguy cùng
các chiến sĩ QLVNCH còn là một Chủ sự phòng Đài Phát Thanh SG thì bắt buộc Vũ
Ánh phải biết trận đánh tại Long Khánh của Sư Đoàn 18 và Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh
cùng các đơn vị tăng phái : Nhảy Dù , Biệt Động Quân và Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh với
Quân Đoàn IV Việt cộng do Tướng VC Hoàng Cầm chỉ huy. Trong BTC viết rằng “Quân
Giải Phóng cấm cờ trên nóc dinh Tỉnh Trưởng. SD18BB còn lại 4 Tiểu Đoàn cùng vị
Tư Lệnh Sư Đoàn đã lên máy bay dọt mất”.
 Đọc cẩn thận như thế đó à? Vũ
Ánh phải biết rằng SD 18 và các lực lượng tăng phái kể trên đã giữ vửng Xuân
Lộc (Long Khánh ) gây cho Quân Đoàn IV Việt Cộng nhiều tổn thất nặng nề. Đặc
biệt Không Quân VNCH thả hai quả bom Daisy Cutter đã làm kinh hoàng Quân Đoàn
IV cũng như Bộ Chỉ Huy chiến dịch VC. Các lực lượng VC đã bị chận đứng tại Long
Khánh và sau khi biết chắc rằng Mỹ không trở lại mới tiếp tục cuộc tiến quân.
Nhưng không thể tiến qua được Long Khánh thì làm sao đến Sài Gòn được. Cho nên
Bộ chỉ huy chiến dịch đã cử Thượng Tướng VC Trần Văn Trà lên điều nghiên trận
địa. Tướng Trà nhận định không cần chiếm Long Khánh nữa. Bỏ Long Khánh tiến
quân qua Biên Hòa để tiến về Sài gòn. Cho nên khi Quân Đoàn IV VC bỏ chiến
trường Long Khánh thì Trung Tướng Nguyễn Văn Toàn , Tư lệnh QD III VNCH, đã cho
SD18 BB do Tướng Lê Minh Đảo làm Tư Lệnh rút về lập tuyến phòng thủ tại Long
Bình và Lực Lượng Xung Kích Quân Đoàn III/ LD3KB do Tướng Trần Quang Khôi chỉ
huy rút về Biên Hòa lập phòng tuyến ngăn chận đoàn quân VC để bảo vệ Sài Gòn.
Những chi tiết nầy, cả hai bên thắng cũng như thua đều đề cập đến. Đọc hồi ký
của Tướng VC Hoàng Cầm và Tướng VC Trần Văn Trà đều có tường thuật rõ ràng. Tại
sao Huy Đức đã bỏ gần 20 năm nghiên cứu và tham khảo lại viết trật lất như thế?
Ý đồ gì khi cho người hùng Tướng Lê Minh Đảo lên trực thăng cùng 4 Tiểu Đoàn Bộ
Binh bỏ chạy. Hình ảnh Tướng Đảo tuyên bố bằng tiếng Anh, được truyền đi trên
các đài truyền hình ngoại quốc , thách thức bọn VC đem năm ba Sư Đoàn vào Long
Khánh , ông sẽ đập tan tành bọn VC thì lý do gì Tướng Đảo bỏ chạy. Chắc chắn Vũ
Ánh phải thấy được những thước phim hào hùng đó. Trích dẫn cân bằng là sao? 90%
trích dẫn tham khảo từ phe VC mà bảo là cân bằng thì láo lếu quá .



Trong cuốn hồi ký “Chặng Đường 10 nghìn ngày” của
Tướng VC Hoàng Cầm và “Kết Thúc Cuộc Chiến 30 năm” của Tướng VC Trần Văn Trà đã
viết rõ ràng diễn tiến dù không khách quan tuyệt đối cũng đủ cho Nhà văn VC Huy
Đức hiểu rõ những diễn biến của trận chiến. Muốn viết trung thực cần phải tham
khảo thêm sách của “Phe Thua Trận” . Có những quyển sách trung thực rất có giá
trị về tính lịch sử như quyển sách của Tiến sĩ Nguyễn Đức Phương: Chiến Tranh
VN Toàn Tập. Ngụy tui quen Tiến Sĩ Phương rất tình cờ. Trong bài viết: 
Tướng Ngô Quang Trưởng : Mt Vì Sao Sáng khi Tướng Trưởng vừa qua
đời, Ngụy tui có đề cập đến trận đánh tại Kompong Trach. Ngay lập tức Tiến Sĩ
Phương liên lạc bằng email yêu cầu Ngụy tui kể về trận đánh tại Kompong Trach
năm 1972. Tiến Sĩ Phương đã tham khảo trận đánh đó bằng tài liệu của phe VC ,
của Mỹ và của cả Trung Tướng Ngô Quang Trưởng Tư Lệnh Quân Đoàn IV , người chỉ
huy tổng quát trận đánh đó. Tuy nhiên bài viết chưa được phổ biến vì TS Nguyễn
Đức Phương còn muốn phỏng vấn những chiến sĩ VNCH tham chiến trận đánh đó. Sau
bao nhiêu năm chờ đợi Tiến Sĩ Phương đã được đọc những bài viết về trận đánh
tại Kompong Trach do chúng tôi, những người trực tiếp tham chiến, viết lại. Sau
khi hoàn thành Tiến Sĩ Phương gửi toàn bài cho chúng tôi đọc và xin ý kiến.
Tiến Sĩ Phương với một lối làm việc cẩn thận , chuyên nghiệp nhằm viết lên
những sự thật về những trận chiến năm xưa. Không có ý định tuyên truyền nên
tính trung thực đã được áp dụng triệt để.



Trong bài viết Chân Dung Người Chiến Sĩ , Tướng Trần Quang Khôi
Tư lệnh Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh kiêm Tư lệnh Lực Lượng Xung kích Quân Đoàn III đã
viết rất rõ ràng , chính xác và đầy đủ trận chiến cuối cùng. Chỉ một bài viết
ngắn như thế mà Tướng TQ Khôi phải bỏ ra hơn 6 tháng trời để nhớ lại, để tham
khảo, để phỏng vấn những đơn vị trưởng thuộc các đơn vị dưới quyền chỉ huy của
ông. Sau 17 năm tù đày, Tướng Khôi bây giờ đã gần như là một thiền sư , mưu cầu
danh vọng tiếng tăm gì nữa. Chỉ còn lại trong tâm ông sự thôi thúc mãnh liệt để
viết lại những ngày cuối cùng của trận chiến cho hậu thế. Để làm sáng tỏ tính
cách oanh liệt hào hùng đau đớn bi thương, vào môt thời khắc mà một Quân Lực dù
bị bức tử cũng cố gắng làm tròn trách nhiệm của người trai trong cơn binh lửa.
Cho nên nó phải trung thực, phải chính xác vì không ai có thể lừa dối tất cả
mọi người được. Nếu có hàng ngàn chiến binh tham chiến đã đền nợ nước , thì
cũng có cả ngàn chiến binh QLVNCH đã tham chiến đang còn hiện diện trên cỏi đời
nầy đọc, thì làm sao mà viết sai cho được .



Hơn 20 năm tham khảo, nhà văn Huy Đức chả thèm
ghé mắt đến những tài liệu rất giá trị, để viết lên những chi tiết trật lất thì
cuốn sách Bên Thắng Cuộc được mấy phần sự thật và có tin tưởng được không? Vũ
Ánh đã bỏ qua những sự kiện và sự thật để kết luận quyển sách được trích dẫn
cân bằng , đối chiếu thận trọng. Một kết luận hàm hồ có tính phe đảng.



Vũ Ánh cũng đã thắc mắc về nhan đề của quyển
sách. Tại sao không là Bên Thắng Trận mà lại là Bên Thắng Cuộc. Sau cùng Vũ Ánh
đã giải thích và bằng lòng với giải thích đó rằng thì là mà chiến tranh VN chỉ
là một “cuộc cờ khốn nạn” và lấy câu thơ của thi sĩ VC Nguyễn Duy : “Suy cho
cùng trong mỗi cuộc chiến tranh, bên nào thắng thì nhân dân cũng bại” lại còn
khen Huy Đức can đảm khi đặt tựa đề quyển sách là Bên Thắng Cuộc. Có lẻ vì cảm
tình với nhà văn VC Huy Đức quá sâu đậm nên Vũ Ánh bị tẩu hỏa nhập ma chắc?.
Việt cộng thắng trận thì chắc chắn nhân dân bại liệt từ chết tới bị thương. Hơn
37 năm đã chứng minh điều ấy. Chưa thắng trận mà nhân dân Miền Bắc đã sống dở
chết dở, sống đói nghèo, sống lạc hậu, thanh niên bị đẩy vào một trận chiến cho
thế lực đỏ quốc tế. Năm sáu triệu người dân chết cho Liên Xô và Trung Cộng ,
cho tham vọng bành trướng của bọn lãnh đạo cộng sản. Đói nghèo, tù đày, chết
trận thì nhân dân miền Bắc đã bại liệt khi mà bọn cộng sản chưa thắng trận. Còn
khi thắng trận rồi thì toàn thể nhân dân VN đang bị bọn VC cai trị sắt máu.
Không có nhân quyền để được làm người. Không có tự do ngôn luận để nói lên được
tiếng nói của lương tâm , bị cướp đất , cướp nhà,cướp của, bị bỏ tù, bị giết
chết dù không phạm một tội lổi gì. Nghèo đói , nô lệ là hiện tình của hơn 85
triệu đồng bào VN bây giờ. Còn nói rằng nếu VNCH thắng trận thì nhân dân đều
bại là một cách nói lấy được, một sự xuyên tạc đến xấu hổ. Nguyễn Duy chưa sống
trong xã hội VNCH ngày nào nên nói bậy là điều dễ hiễu. Nguyễn Duy đã bị nhồi
sọ đã sống dưới đáy giếng XHCN nhìn lên chỉ thấy bầu trời bằng cái miệng giếng.
Nguyễn Duy là hình ảnh của con ngưa bị bịt kín hai bên chỉ nhìn thấy phía trước
với bó cỏ. Vũ Ánh đã sống, đã trưởng thành, đã từng chạm mặt tử thần trên chiến
trường mà cũng hùa theo bọn nhà văn nhà thơ VC thì không thể hiểu được.



Những người tù chúng tôi tại Miền Bắc sau chiến
tranh đều đã thấy, đã nghe người dân Miền Bắc trách móc chúng tôi khi chúng tôi
thất trận bị tù đày. Họ, người dân Miền Bắc, đã hy vọng, đã ước mơ Quân Lực
VNCH chúng tôi tiến ra Miền Bắc để giải phóng cho họ khỏi kiếp đời nô lệ cho
đảng CS. Hình ảnh những người dân Miền Nam đã chạy theo chúng tôi khi chúng tôi
rút lui. Những hình ảnh tang thương kinh hoàng đó Vũ Ánh phải thấy phải biết.
Hình ảnh đó nói lên điều gì? Đó là cuộc bỏ phiếu bằng chân , một sự chọn lựa rõ
ràng giữa sống và chết, giữa chính nghĩa và phi nghĩa, giữa cuộc đời tự do và
nô lệ. Theo chúng tôi thì sống. Ở lại với bọn CS thì phải chết. Đâu có ai muốn
bỏ nhà, bỏ cửa, bỏ của mà chạy. Chỉ vì không còn một con đường sống mà phải bỏ
mồ mả ông cha mà chạy. Hình ảnh người dân bị thảm sát Tết Mậu Thân ở Huế, trên
Đại Lộ Kinh Hoàng Quảng Trị, tại Suối Tàu Ô , An Lộc và trên khắp Miền Nam đã
giúp cho người dân nhận chân đâu là chính đâu là tà đạo . Xã hội VNCH dù chưa
phải là một xã hội lý tưởng huy hoàng như Mỹ. Nhưng ít ra, sống trong chính thể
Cộng hòa, Vũ Ánh đã có cơ hội làm một công dân tốt , một người hữu ich cho xã
hội , những quyền căn bản của con người được tôn trọng. Được tự do làm , nghĩ
những gì mình thích. Không vô cớ bị bỏ tù và nhất là không phải bị đói khát
chết chóc rình rập khi vượt Trường Sơn để bước vào một cuộc chiến phi lý không
cần thiết. Bao nhiêu người thuộc phe thắng trận đã chết dấm dúi bên Miên, bên
Lào , chết mà thịt da nát tan ở Đồng Xoài Bình Giả Quảng Trị, Kontum, An Lộc…
Chết vì sốt rét , bịnh tật , chết dưới cánh con ma (Phantom), thần sấm
(Thunderbird), B52 . Chết mà không biết tại sao mình chết . Chết bởi những mũi
thuốc kích thích “chống Mỹ cứu nước” mà chỉ đối mặt tại chiến trường với những
chiến binh VNCH cùng da vàng máu đỏ cùng xuất thân từ Mẹ Âu Cơ trăm trứng. Hãy
thành thật nói cho Ngụy tui biết nếu VNCH thắng trận thì 37 năm sau chúng ta có
thua một nước Đại Hàn Dân Quốc hay Thái Lan hay không? Hỏi tức đã trả lời rồi
đấy Vũ Ánh ạ.



Chúng tôi, những người lính chiến QLVNCH, đã
chiến đấu để ngăn chận bọn tà ma quỷ quyệt. Để tiêu diệt bọn tà thần không cho
bọn chúng có cơ hội nhuộm đỏ cả Tổ Quốc Việt Nam. Giang sơn nầy phải đầy ấp
tiếng cười, mọi người phải được sống trong Tự Do Hạnh Phúc. Chúng tôi dù sáng
ngời chính nghĩa được đồng bào Miền Nam hết lòng ủng hộ thương mến, phải chấp
nhận buông súng đầu hàng vô điều kiện theo lệnh của vị Tổng Tư lệnh Quân Đội.
Và cả nước đã cùng quay về một mối đau thương. Chúng tôi bại trận kéo theo cả toàn
thể đồng bào cả hai miền Nam Bắc bại trận.
 Chỉ có bọn ma quỷ đang nhảy
múa trên nỗi đau của đồng loại và ăn mừng chiến thắng. Phải viết rằng ”
Cộng sản Bắc Việt chiến thắng thì tất cả người Việt Nam đều bại”.
 Đó
là sự thật đã được chứng minh.



Vũ Ánh đã mất công nhắc đi nhắc lại những tác giả người Mỹ như Larry Berman hay Cựu Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Mỹ khi viết Argument Without End… đã bỏ quá nhiều công sức thời giờ để phỏng vấn, tham khảo tài liệu mà còn phải nói lời xin lỗi vì công việc tham khảo chưa trọn vẹn thì nghĩa lý gì, sá gì những quyển sách của TS Nguyễn Tấn Hưng Hồ Sơ Mật Dinh Độc Lập hay Tâm Tư Tổng Thống Thiệu ,hay Khi Đồng Minh Tháo Chạy hay một số hồi ký của Tướng Lãnh Sĩ Quan Phe thua trận.
 
Rồi Vũ Ánh kết luận những quyển sách ấy cũng không thể trả lời dứt khoát :“Một quân đội thiện chiến, quả cảm, chiến đấu không mệt mỏi trong một cuộc chiến dài và đẫm máu như thế, tại sao họ vẫn thất bại”? Vũ Ánh dương đông kích tây. Đem những tên tuổi lớn của Mỹ rồi chê tài liệu, hồi ký của phe thua trận để đưa văn nô Huy Đức lên hàng cao thủ với 20 năm tham khảo tài liệu và hàng trăm cuộc phỏng vấn những tên đồ tể của cộng
phỉ. Vũ Ánh dài hơi chê phe thua trận ngu dốt viết cho lắm mà tới giờ nầy còn
không biết lý do bị thua trận nhục nhả.Vũ Ánh ơi là Vũ Ánh.
 
Đọc cái tựa đề giật gân : Khi Đồng Minh tháo Chạy của TS Nguyễn Tấn Hưng người ta có thể tưởng tượng được Quân đội Hoa Kỳ đã rút lui đã chạy làng trong hoảng loạn. Đã bị đánh tơi bời, bị quân Bắc Việt rượt chạy sút quần sút dép mà không dám dừng lại để
mang giày vớ lại cho đàng hoàng. Rất là nhảm nhí nhá. Giống như đoàn quân của
Quân Đoàn I, Quân Đoàn II đã tháo chạy.
 
Chữ tháo chạy rất đúng nghĩa. Hoảng loạn không còn hàng ngũ trật tự mạnh ai nấy chạy. Quân Mỹ rút quân từ năm 1969 khi TT Nixon bắt đầu nhậm chức. Rút từ từ theo một lịch trình đã được định sẵn. Đâu phải chờ ký cái HD đình chiến tại Paris mới rút quân. Khi rút quân có cảnh tiển đưa cảm động, có lời chúc thượng lộ bình an và lời cám ơn chân thành của toàn thể đồng bào VNCH.
 
Tháo chạy cái gì? Một tựa đề táo bạo nổ như tạc đạn để dễ ăn khách. Nhìn lại thấy rằng VNCH thua vì phải chiến đấu chống lại cả khối CS trên thế giới. Một đánh ba không chột cũng què. Hơn nữa người đồng minh Mỹ đã lạnh lùng cắt bỏ viện trợ thì còn chiến đấu gì nữa. Thua là điều hiển nhiên.

Tại sao người Mỹ rút quân và cắt viện trợ vì chiến lược be bờ ngăn chận CS
không còn cần thiết nữa. Trật tự thế giới đã được các anh lớn thỏa thuận giống
như sau thế chiến thứ II vậy mà. Can trường anh dũng mà không đủ tiếp vận tiếp
liệu khí giới thì làm sao mà thắng trận được.



Đọc lời chê của một sĩ quan phe thua trận rằng
thì là mà sách BTC của Huy Đức chỉ đáng giá 3 xu rồi Vũ Ánh cao giọng rằng
trong 20 năm sống ở Mỹ ông ta quen, quá quen một số người bên phe thua trận,
lúc nào cũng bác bỏ và phủ nhận bất cứ cuốn sách nào của phe thắng trận, mà
không đưa ra một tác phẩm nào để đối chiếu. Một nhận xét quá chung chung. Nói
trống không , Rất chủ quan của Vũ Ánh. Nếu Vũ Ánh đưa ra bất kỳ cuốn sách nào
của phe thắng trận kể cả cuốn sách BTC, Ngụy tui sẽ chỉ ra những sai lầm láo
khoét bịp bợm. Là một nhà văn nhà báo không nên nói , viết một cách chung chung,
vơ đủa cả nắm. Mười ba năm trong tù hằng ngày hằng giờ Vũ Ánh đã nghe đi nghe
lại cái điệp khúc mà bất cứ cai tù nào, bất kỳ cấp bậc chức vụ nào, từ thủ trưởng
đến vệ binh đều nói ” Nhìn chung tuyệt đại bộ phận các anh có tiến bộ. Nhưng
còn một số nhỏ vẫn chưa chịu tiến bộ. Rơi vào anh nào thì anh đó phải khắc phục
” Hỏi anh nào chưa chịu tiến bộ chả ai biết, kể cả Ông Trời. Lối nói chung
chung đó không làm cho người đọc tin tưởng. Nhưng tại sao Vũ Ánh vẫn áp dụng
chiêu thức không số không tên. Bởi vì rất dễ , dễ như ăn cơm sườn không có
xương.



Vũ Ánh lại than phiền về điều mà TS Vũ Thị Phương Anh thắc mắc “không biết đến bao giờ người anh em thắng cuộc mới thực sự hiểu đầy đủ những người thua cuộc và ý thức rõ những điều phi nghĩa phi nhân mà họ đã làm đối với người anh em kém may mắn của họ”. Vũ Ánh quan niệm phe thắng trận không cần phải xin lổi xin phải gì cả và đưa ra dẫn chứng là Vua Trần Nhân Tôn tha tội tất cả quan quân cộng tác với giặc phương Bắc mà không cần phải xin lổi xin phải gì cả.
 
Đọc tới đây Ngụy tui tức cười quá. Hình như Vũ Ánh bị “sự cố tàng tàng tửng tửng” Hai câu chuyện hai thời đại hoàn toàn khác nhau. Vua Trần Nhân Tôn đã tha thứ bọn quan quân theo giặc phương Bắc chứ vua đâu có hòa hợp hòa giải với bọn phản loạn bán nước cầu vinh. Bọn quan quân đó là tội đồ của dân tộc tha chết là phúc bảy đời còn đòi hỏi xin lỗi. Giỡn mặt à. Không ai xin lỗi với kẻ có tội. Giống như tử hình một kẻ cướp giết người không ai xin lỗi tử tội cả.
 
 Chỉ có linh mục hay nhà sư rửa tội hay giải tội mà thôi. Hiểu chưa Vũ Ánh. Nếu Vũ Ánh cho rằng Quân và Dân VNCH là kẻ có tội : tội làm tay sai cho Mỹ , bán nước cho Mỹ thì phỉ quyền cộng sản VC không cần phải xin lỗi.

Có phải thế không Vũ Ánh? Hãy trả lời đi. Nếu cho rằng QLVNCH đã chiến đấu cho
chính nghĩa Bảo Quốc An Dân và người cộng sản đã đánh Mỹ Ngụy cho Liên Xô và
Trung Quốc thì người cộng sản muốn hòa hợp hòa giải bắt buộc họ phải xin lỗi cả
toàn dân Việt Nam mà còn phải từ bỏ con đường làm tay sai bán nước cho Tàu cũng
như chấm dứt cảnh đàn áp bỏ tù giết hại những người yêu nước . Hiểu chưa Vũ Ánh
?



Hãy đọc những lời của Vũ Ánh ” Những
người Cộng sản Miền Bắc tấn công Miền Nam Việt Nam trước và dưới cái nhãn “giải
phóng và thống nhất đất nước”. Miền Nam Việt Nam chống trả dưới cái nhãn khác,
đó là “tiền đồn của thế giới tự do”. Cả hai bên lao vào một cuộc huyết nhục
tương tàn với súng đạn hai bên chẳng do người Việt Nam sản xuất. Chúng đến từ
Nga, Tầu và Mỹ. Hai bên cứ thế mà lao đầu vào chém giết nhau,…”



Đọc cái đoạn nầy của Vũ Ánh lòng Ngụy tui rất là phiền muộn. Phiền là vì dù sao Vũ Ánh cũng đã được thầy cô dạy dổ tử tế. Rồi được huấn luyện để trở thành một nhà báo , một phóng viên chiến trường. Hẳn Vũ Ánh phải có một kiến thức khác với những người lao động, những nông dân dầm sương dãi nắng. Những người không có cơ hội để được học hỏi, được trang bị kiến thức, để phân tích, đánh giá một hay nhiều sự kiện thì họ nói năng như thế dễ hiểu và dễ chấp nhận được.
 
Vũ Ánh được huấn luyện thành một nhà báo dưới chính thể VNCH bắt buộc phải có kiến thức , lòng trung thực và nhiều cái cần phải có để trở thành một nhà báo nhất là một chủ sự phòng Đài phát thanh Quốc Gia, mà nói năng như thế thì không thể chấp nhận được. Nhận định Miền Nam chống trả dưới nhản hiệu tiền đồn chống cộng thì láo lếu quá. Người Mỹ gửi quân qua đánh Cộng Sản rất khác VNCH.
 
Hoa Kỳ ngăn chận làn sóng đỏ và vạch ra vĩ tuyến 17 là lằn ranh giữa Tư Bản và Cộng Sản và gọi đó là tiền đồn chống Cộng của thế giới tự do và Việt Cộng đã dùng lý lẽ đó để tuyên truyền cho “chính nghĩa giải phóng và thống nhất” đất nước của họ và đã gọi Quân Lực VNCH là lính đánh thuê .
Chúng tôi những chiến binh QLVNCH chiến đấu chống quân Bắc Việt để BẢO QUỐC AN
DÂN dưới ba tiêu đề Tổ Quốc – Danh Dự – Trách Nhiệm. Chúng tôi không chiến đấu
cho thế giới tự do nào cả. Dù muốn cũng không thể ,vì một đất nước mới dành lại
độc lập từ Pháp mà không cần đổ máu, không cần chiến thắng Điên Biên Phủ. Một
đất nước còn nghèo nên không thể kham nổi cuộc chiến đấu dùm cho thế giới tự do
với Tổng Thống Ngô Đình Diệm lúc nào cũng đặt vấn đề chủ quyền lên trên tất cả
và ông đã bị giết chết vì muốn tuyệt đối bảo vệ chủ quyền độc lập của VNCH
không phù họp với đường lối chính sách và chiến lược của Hoa Kỳ nên từ là Đồng
Minh trở thành kẻ thù và TT Diệm đã trả giá bằng cái chết của chính mình và
người em của Ông.
 
Đọc những từ ngữ như “hai bên lao đầu vào chém giết nhau”…
VNCH chúng tôi chỉ tự vệ nên không có chuyện lao đầu vào chém giết. Chữ lao đầu
vào chém giết nó có thể được hình dung qua hai con trâu điên lao đầu vào chém
nhau. Điên cuồng , mất tự chủ, không suy xét không cần biết đến hậu quả. Ngụy
tui thật không thể hiễu Vũ Ánh thù gì , ghét gì , hận gì Việt Nam Cộng Hòa mà
dùng chữ tệ hại, chửi tàn bạo như thế.



Ngụy tui đã từng đọc rất nhiều sách báo do những thi nô văn nô bị rọ mõm của VC và chưa hề tỏ ra khó chịu hay tức giận thù hằngì cả. Chúng nó phải bôi xấu , phải hạ nhục , phải chửi thậm tệ chúng tôi làđiều hẳn nhiên. Ngụy tui có bao giờ bực mình, tức tối khi nghe bọn VC chửichúng tôi là Ngụy Quân Ngụy Quyền Ngụy Dân đâu. Nhưng những người đã sống trongchính thể Cộng Hòa đã được dạy dỗ huấn luyện đã được ăn cơm Quốc Gia mà lại hàmhồ chửi rủa chúng tôi như Vũ Ánh là không thể chấp nhận được.



Đây là bài viết của Vũ Ánh về bên thắng cuộc. Bênthắng cuộc là ai? Không chỉ riêng mình VC mà phải nói cho đúng là toàn thể khốicộng sản trên thế giới. Một mình VC không thể gây chiến tranh nói gì đến chiếnthắng mà Vũ Ánh trong phần kết luận đã nhắc đến những người “lãnh đạo cộng đồng” với giọng điệu hậm hực cũng dễ hiễu vì chính những người đó đã đưa Vũ Ánh rakhỏi cộng động người Việt tỵ nạn sau những bài báo hình ảnh lăng mạ Quốc KỳVNCH.
 
Thôi Vũ Ánh à. Gieo nhân nào thì gặt quả ấy. Nhưng suy cho cùng thì Vũ Ánh cũng đâu có muốn đứng trong hàng ngũ những người tỵ nạn. Vũ Ánh chí muốn đứng vào hàng ngũ của bọn “Việt Kiều Yêu Nước” như Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Duy,Nguyễn Phương Hùng và đám Việt Weekly hay là Báo Người Việt mà một thời Vũ Ánh đã từng là chủ bút với những bài báo và hình ảnh làm sôi gan những Người Việt Tỵ nạn.



Ca tụng cổ võ cổ súy cho bọn văn nô VC đó là
quyền của Vũ Ánh nhưng đặt điều nói xấu bôi nhọ chính nghĩa Quốc gia là điều
không thể tha thứ được.
 Đó là lý do tại sao
có bài viết nầy.



NguySaigon

Tháng 2-2013









 





 


 


 

 
Lá thư Chủ Bút Nhật Báo Người Việt

 
Tuesday,  January 29, 2008

 

 
  
   
  
 

 
Vũ Ánh

 
Trong 4 ngày qua, nhiều đồng bào  biểu tình trước Nhật Báo Người Việt như quí vị đã đọc tin trên báo này. Chúng  tôi đã mời quí vị đại diện vào gặp để trao đổi ý kiến, nhưng không ai nhận  làm đại diện. Cho đến hôm qua chúng tôi mới nhận được hai văn thư với các quí  vị ký tên rõ ràng. Một văn thư là của Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, Trung  Tâm Ðiều Hợp Vùng Tây Nam Hoa Kỳ; văn thư thứ hai là của Liên Ủy Ban Chống  Nghị Quyết 36 và Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại. Ngoài ra, còn những điện  thư của độc giả Nhật Báo Người Việt phản đối báo Xuân Người Việt cũng về vấn  đề trên. Nhân danh là người chịu trách nhiệm biên tập báo Xuân trước hết tôi  xin cảm ơn hai tổ chức trên và một số bạn đọc gởi e-mail phê phán và sau đó  tôi xin phép được thưa chuyện cùng quí vị.

 
Tôi chọn bài “Mẹ  Chồng Tôi” của tác giả Trần Thủy Châu đăng trên báo Xuân với sự đắn đo suy  nghĩ và dứt khoát là tôi không dùng bài báo này để bôi xấu lá quốc kỳ VNCH vì  tôi từng là một trong số hàng triệu người đã đổ máu cho lá cờ ấy.

 
Khi đọc bài “Mẹ  Chồng Tôi”, tôi thấy đây là một bài báo cảm động của một cô con dâu tri ân bà  mẹ chồng mà nghề của bà là làm nail 20 năm, hy sinh, chịu đựng mọi khó khăn  để con cái có cơ hội học hành. Bức tranh đính kèm là một hình ảnh trân trọng  cao quý với những người Việt Nam tỵ nạn cộng sản làm nghề nail như bà mẹ
  chồng trong bài.

 
Nhưng bức tranh cũng có thể bị  hiểu khác đi, và nếu vì hiểu khác mà quí vị cảm thấy bị xúc phạm, tôi xin  nhận trách nhiệm và xin lỗi quí vị về điều ấy.

 
Cá nhân tôi rất thích đọc và viết  về đề tài này, vì bản thân tôi cũng đã trải qua cảnh mưu sinh y như bà mẹ  chồng cô Trần Thủy Châu. Sau khi ba anh em chúng tôi bị đẩy vào các trại cải  tạo, bà mẹ già tôi vốn là một nhà giáo cũng phải xuống đường để kiếm ăn và  nuôi đàn cháu với gánh xôi chè và tủ bán lẻ thuốc rê. Những ai từng sống  trong xã hội Cộng Sản đều biết sự hy sinh của những bà mẹ những người vợ phải  cố ngậm đắng nuốt cay lao vào chợ đời thay thế cho vai trò mà trước đây do  chồng con đảm nhận. Sự hy sinh đó cao đẹp lắm và cũng rất thấm thía đối với  những người lúc đó gần như bất lực trước kẻ thù như chúng tôi.

 
Khi những người mẹ, người vợ ấy  tìm đến được bến bờ tự do và nước Mỹ này thì họ lại phải đối phó với những  khó khăn khác. Làm gì để sống và nuôi con khi chân ướt chân ráo đến Mỹ, trong  tay không một đồng một chữ? May mắn, nghề nail mở cửa với những người mẹ,  những người vợ, những người con Việt Nam để họ mưu sinh thoát hiểm, ổn định  gia đình, tạo điều kiện cho con cái đến trường. Căn cứ theo bài viết của tác  giả Trần Thủy Châu thì bà mẹ chồng cô làm việc rất vất vả để nuôi các con  bằng lao động bên cái chậu đựng nước rửa chân để làm móng cho khách hàng.
 
Chính cô con dâu Trần Thủy Châu cũng được bà mẹ chồng dúi tiền cho để trang  trải học phí. Nhớ tới ơn nghĩa này, Trần Thủy Châu viết một bài viết ngắn về  mẹ chồng, lời lẽ giản dị không kiểu cách văn hoa. Ðể bài viết thêm ý nghĩa,  cô kèm theo một bức tranh đã từng dự một triển lãm do tổ chức văn hóa HAAS  tài trợ. Vẫn theo tác giả, cô sáng tác bức tranh này để vinh danh bà mẹ  chồng.

 
Nhưng khi nhìn vào bức tranh, tôi  cũng giật mình, bởi vì nếu chỉ nhìn bức tranh không thôi người ta có thể giải  thích theo nhiều cách khác nhau và dễ gây ngộ nhận. Nhưng khi đọc bài viết,  tôi hiểu ra một điều. Ðó là nếu đọc cả bài viết và ngắm bức tranh kỹ, tôi  không thấy một dấu hiệu nào chứng tỏ là tác giả muốn phỉ báng lá quốc kỳ  VNCH. Nhưng nếu ai đọc bài viết kèm với bức tranh thì không thể gán cho tác  giả dụng ý xấu.

 
Khi tôi nhìn lại cái khay đựng  nước ngâm chân vẽ mầu vàng ấy tôi nghĩ ngay là tác giả mô tả và ẩn dụ lòng hy  sinh bao la của bà mẹ chồng làm nghề móng chân. Sự hy sinh đó rất tinh khôi  cũng giống như bao nhiêu mà mẹ khác dù sống trong nước hay ở hải ngoại phải  làm cái nghề vất vả này, dù rằng hàng ngày họ phải đổ mồ hôi và phải nhúng  tay vào cái nhất nước rửa chân không còn sạch sẽ ấy. Và do sự lao động cật  lực đó, chính những đứa con cũng đã được núp dưới những đôi cánh của mẹ, mẹ  đời thường chứ không phải mẹ biểu tượng.

 
Cả gia đình sinh sống bằng lợi tức  của bà mẹ cần cù nhẫn nhục và lương thiện do lao động bên cạnh cái chậu đựng  nước rửa chân. Cô con dâu biết ơn vì đôi khi nhận được tiền của mẹ chồng để  chi trả học phí nên đã biết bài này và thêm vào đó là một bức ảnh. Cái khay đựng  nước rửa chân ấy gắn liền với cuộc đời bà mẹ trong hai mươi năm, tác giả đã  tìm một hình ảnh tượng trưng cho mẹ chồng, tượng trưng cho các bà mẹ Việt Nam  tị nạn hy sinh cho con cháu. Và cô đã dùng lá quốc kỳ tượng trưng cho tổ quốc  Việt Nam làm biểu tượng cho cả một thế hệ nhẫn nhục hy sinh. Chính vì sự hy  sinh của thế hệ mẹ cô mà một dụng cụ rửa chân hèn mọn cũng được cô tôn quí.

 
Nếu có ai viết về người cha mình,  một cựu sĩ quan phải nhẫn nhục làm nghề rửa chén trong cuộc đời tị nạn nuôi  các con khôn lớn thì có thể cũng nhìn thấy cái bồn rửa chén là một biểu tượng  có linh hồn, đáng tôn quí và đầy kỷ niệm thiêng liêng. Người ta sẽ nhìn  vào cái chậu rửa chân mà nghĩ: đây là Mẹ tôi. Nhìn vào cái bồn rửa chén mà  nghĩ: đây là Cha tôi.

 
Ðó là ý nghĩa mà tôi nhìn thấy  trong hình ảnh tượng trưng này.

 
Vì suy nghĩ như thế cho nên tôi  chọn bài “Mẹ Chồng Tôi”, một bài mà từng chữ giản dị cô con dâu đã đặt vào  đấy những cảm xúc và tình thương của mình đối với mẹ chồng. Tôi thấy tác giả  không có một chút ý nào muốn hạ nhục cờ quốc gia cả. Năm nay tôi 67 tuổi,  trải qua những ngày tháng tù đày rất dài vì bị Cộng Sản trả thù, sống trong  nhiều giai đoạn khổ đau, cùng quẫn, cuối cùng may mắn được định cư ở đây, tôi  cũng như các quí độc giả lẽ nào lại phản bội đồng hương, mà phản bội để làm  gì chứ?
 
Tuy nhiên, tôi xin nhắc lại, nếu bức hình đó được tách rời khỏi bài,
  thì nó có thể gây hiểu lầm. Và nếu sự hiểu lầm này khiến quí vị độc giả cùng  đồng bào và các chiến hữu cảm thấy lá quốc kỳ của chúng ta bị xúc phạm thì đó  là lỗi của tôi. Chúng tôi kính trọng phản ứng của quí vị phát sinh vì  lòng yêu nước và một lần nữa tôi xin quí vị tha lỗi.

 
Nhân tiện đây tôi cũng có bổn phận  phải nói thêm rằng tờ báo Xuân của chúng tôi phát hành đến nay là hơn một  tháng trời, không có quí độc giả nào nói gì cho tới khi có một bài báo giải  thích bức tranh một cách không công bằng khiến cho những người yêu nước cảm  thấy bị xúc phạm. Ai là người quốc gia yêu nước mà chỉ đọc chỉ nghe lời giải  thích của tác giả ấy cũng có thể sôi gan tức giận. Nhưng cách giải thích và  kích động về bức tranh giống y hệt như tôi đã từng nghe bọn cán bộ Cộng Sản  thường bóp méo quá trình nghề nghiệp của chúng tôi để đẩy chúng tôi vào  cùm. Công an Cộng Sản từng căn cứ vào nghề nghiệp của tôi để kết tội  rằng làm nghề này tức là làm tâm lý chiến, bơm thuốc độc vào dư luận để kích  động bọn “Mỹ Ngụy” bắn giết đồng bào. Trong số các quí độc giả có nhiều người   đã ngồi tù Cộng Sản như tôi, hy vọng quí vị sẽ thông cảm lời trần tình của
  tôi.

 



 


No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link