Khi
Bọn Côn Đồ "Lãnh Đạo" Đất Nước
Việc gì đã xảy ra khi
phe hữu thần nhận lãnh "tư cách pháp nhân" từ bọn vô thần?
Huỳnh Quốc Bình
Đảng CSVN hèn hơn thành
phần côn đồ ngoài đường phố. Côn đồ thứ thiệt không nhân danh bất cứ một thứ gì
để cướp của giết người giống như đảng VC nhân danh "cách mạng",
"yêu nước" hay "đầy tớ của dân" để rồi ngồi trên đầu trên
cổ họ. Người trong nước nói "VC hèn với giặc, ác với dân" không phải
là vô cớ. VC chỉ giỏi tước đoạt tài sản dân lành, ai chống lại thì chúng sử
dụng bọn tay sai và đám côn đồ trấn áp, triệt tiêu người đó. Còn đối với kẻ thù
phương Bắc thì chúng lại cúi đầu tuân phục. Chỉ cần nhìn những gì xảy ra
tại Việt Nam kể từ ngày 30-4-75 đến giờ cho phép tôi nói rằng cái đám "cao
cấp" trong đảng CSVN chỉ có khả năng làm lãnh tụ của một đảng cướp chứ
không thể lãnh đạo đất nước. Nếu ai cho rằng tôi nói quá lời thì chờ đọc phần kết
luận của tôi trong bài viết này sẽ rõ.
Theo một bản tin có tiêu
đề "Mục Sư Nguyễn Hồng Quang – Bị hành hung" của tác giả Huỳnh Trọng
Hiếu được gửi từ Sài Gòn ngày 19-1-2015, có những điểm đáng chú ý mà người viết
có thể cô đọng như sau: Cách hành xử của nhà cầm quyền VC về vấn đề tự do
tôn giáo, mà cao điểm là chiến dịch trấn áp Hội Thánh Mennonite tại Mỹ Phước I.
Nhà cầm quyền VC áp dụng nhiều biện pháp để cô lập các vị lãnh đạo thuộc
các tôn giáo không chấp nhận sự khống chế của chính quyền. Đã hơn hai tháng nay
Mục Sư Nguyễn Hồng Quang, vị mục sư quản nhiệm Hội Thánh Mennonite chính thống,
bị VC sử dụng lực lượng dân phòng dưới sự chỉ đạo của cơ quan an ninh, lập các
chốt canh gác ngay trước nhà, nhằm cô lập ông, gia đình ông ngay trong tư thất
của họ. Công an VC còn tìm đủ cách ngăn cản mọi cuộc tiếp xúc của gia đình MS
Quang đối với những người xung quanh.
Theo tôi, Mục Sư Nguyễn
Hồng Quang bị VC tìm cách triệt tiêu cũng không gì khó hiểu, bởi VC có bao giờ
để yên cho những ai dám chống lại những sai quấy của chúng. Chắc chắn VC sẽ
không bao giờ "làm phiền" người nào luôn tuân thủ những gì chúng
muốn. Ai muốn "bình an trong VC" thì cứ vâng phục bọn chúng. Ai muốn
có sự bình an thật trong Chúa, hoặc mưu cầu hạnh phúc cho người khác thì đương
nhiên phải chấp nhận cuộc sống đầy tai họa có thể đến với mình, hoặc mình phải
"từ chết đến bị thương" cho cái giá "không làm theo đởi
này", chứ không phải giống như "cái phước" là được VC để yên,
nhất là được "tư cách pháp nhân" như một số người từng lầm tưởng đó
là điều tốt.
VC bày ra vấn đề
"tư cách pháp nhân" như thể đó là một tiêu chuẫn "tốt" hay
"hợp pháp" theo nghĩa mà VC quy định. Tôn giáo nào có "tư cách
pháp nhân" do VC cấp thì nó trở thành cái thòng lọng dành cho tôn giáo đó
và còn là những "nhát dao thấu tim" anh chị em mình. Nếu không có cái
gọi là "tư cách pháp nhân" thì VC khó có cớ mà đàn áp những ai không
tuân thủ luật rừng của chúng. Ngoài ra, khi ai đó được VC sử dụng làm công cụ
tuyên truyền cho chế độ trước dư luận thế giới về cái gọi là "tự do tôn
giáo" tại Việt Nam thì tuy họ có bình an về mặt thể xác thật, nhưng tôi e
rằng linh hồn người đó đã bị phạm tội, mà Thánh Kinh có khẳng định: "Linh
hồn nào phạm tội thì sẽ chết." (Ê-xê-chi-ên 18:20a)
Trong vụ MS Quang bị
hành hung lần vừa qua đã cho chúng ta thấy rằng: Nếu MS Quang "biết làm
ngơ" khi chứng kiến Mục Sư Huỳnh Thúc Khải (người bị khuyết tật) bị bọn VC
giả dạng côn đồ đánh đập thì MS Quang đã không bị chúng đánh đến trào máu họng.
Cái "dại" của MS Quang là dám sống chết cho lẽ công bằng. Cái
"nhược" của MS Quang là không chịu "làm thinh trước điều
quấy". Cái "yếu" của MS Quang là không thèm xin xỏ con cái ma
quỷ để chúng cho mình hay Hội Thánh Mennonite của mình được "tư cách pháp
nhân" hầu "dễ dàng hành đạo" giống như bao nhiêu mục sư Tin Lành
trong và ngoài nước từng tự hào về "tư cách pháp nhân" mà giáo phái
của họ được VC ban cho.
Chỉ vài ngày trước khi
MS Khải và MS Quang bị hành hung, trong một diễn đàn của một số mục sư Tin Lành
trong và ngoài nước, tôi có bày tỏ sự đồng tình của mình với Mục Sư Quang, là
chúng ta cần hài hòa với nhau, nhất là khi mình nhận là "anh em trong
Chúa". Lúc bày tỏ điều đó tôi nghĩ đến câu nói của bậc phụ huynh Việt Nam
dành để mắng những đứa con chỉ giỏi "khôn nhà dại chợ". Thành phần
này đối với anh chị em trong nhà thì tỏ ra hung hãn, nhưng đối với kẻ mạnh thì
chỉ biết cúi đầu khiếp nhược. Riêng việc có hay không có "tư cách pháp
nhân" để hành đạo thì tôi đã nói trong bức thư đó rằng: Nếu chúng ta tỏ ra
"hồ hởi" hay "phấn khởi" khi được bọn VC cho mình "tư
cách pháp nhân" thì đây là điều khôi hài nhất trong những trường hợp khôi
hài. Nếu chúng ta nhận mình là hữu thần, là "Con Trời" mà lại đi xin
phép những đứa vô thần cho mình "tư cách pháp nhân" để hành đạo thì
thật là không hiệp lẽ. VC có cho hay không cho, có nhận hay không nhận thì mặc
kệ chúng nó, việc gì chúng ta phải xin chúng nó cho mình làm công việc Cha mình
giao hay cái quyền thờ lạy Chúa của mình? Tại mình ham có "tư cách pháp
nhân" nên kẻ vô thần mới khống chế mình bằng "tư cách pháp nhân"
mà chúng nó ban cho. Cứ thử duyệt lại những hành động cướp của giết người của
bọn VC, xem có phải chúng nó là đám người còn nhân tính không? Nếu chúng không
còn nhân tính thì bất cứ loại "tư cách" nào do chúng công nhận hay
ban cho đều là "không người" chút nào cả.
Một tín hữu Tin Lành mới
ra hải ngoại sau này, kể rằng, hồi còn ở trong nước, người đó chứng kiến một
mục sư Việt Nam từng hùng hồn bày tỏ những luận điểm của ông với những tên
"thủ lĩnh trong Ban Tôn giáo" để khước từ cái gọi là "tư cách
pháp nhân". Dĩ nhiên, bọn VC đã không để yên cho vị mục sư này giống như
chúng không để yên cho MS Quang hiện nay.
Nhiều bằng chứng cho
thấy, những ai tuy nhận mình là con cái của sự sáng mà lại thích ngồi chung
bàn, ăn chung mâm với con cái ma quỷ thì cuối cùng cũng bị chúng hại. Những ai
chọn đú đởn, ăn chơi với phường nhạo báng là con cái của sự tối tăm thì cuối
cùng phải nhận lãnh những đòn hiểm độc của chúng. Những ai bịt tai, che mắt để
không còn nghe thấy những hình ảnh đau thương và tiếng rên siết của anh chị em
mình thì cũng không dễ gì yên thân với đảng cướp VC. Bất cứ ai nhận họ là anh
em trong Chúa với người khác nhưng luôn đứng về phía cường quyền để bách hại
người ngay thì đã chọn con đường chống nghịch lại Thiên Chúa mà họ không hay.
Ai tự hào mình là con cái của Chúa nhưng thích xum xoe với bọn vô thần để được
yên thân, để có "tư cách pháp nhân" như đã nói, hầu có thể ung dung
tự tại trước hành động gian ác của chế độ độc tài thì đừng nên mong chờ phước
hạnh từ Chúa.
Bọn VC có thành tích cào
sập Nhà Thờ, tàn phá Chùa Chiền, phá hoại Thánh Thất và các nơi thờ tự của các
tôn giáo... Chỉ cần nhìn phía Thiên Chúa Giáo người ta thấy VC thẳng tay đánh
đập con dân Chúa một cách tàn độc. VC thẳng tay đàn áp những người "thấp
cổ bé miệng" trước mắt những người được hiểu là "kính Chúa, yêu
Người" nhưng những người "Kính Chúa, yêu Người" này lại cố tình
làm ngơ, thì thật là khó giải thích. Khi người khác kêu cứu mà mình bịt tai
không nghe thì chắc chắn có ngày mình kêu cứu cũng chẳng ai nghe như Kinh Thánh
từng khuyến cáo.
Kết luận: Ngay phần nhập đề tôi có nói: "cái đám cao cấp trong
đảng CSVN chỉ có khả năng làm lãnh tụ của một đảng cướp chứ không thể lãnh đạo
đất nước". Bây giờ tôi xin chứng minh:
Có một đất nước nào mà
phụ nữ, trẻ con bị bán ra nước ngoài làm nô lệ tình dục nhiều như Việt Nam? Chỉ
có Việt Nam. Có một đất nước nào mà phụ nữ phải trần truồng xếp hàng để cho đàn
ông ngoại quốc ngắm nhìn và chọn lựa để mang về “làm vợ” cho cả nhà họ hay
không? Chỉ có Việt Nam. Có một đất nước nào mà nhà tù nhiều hơn trường học? Chỉ
có Việt Nam. Có đất nước nào mà người dân phải ăn toàn khẩu hiệu (bánh vẻ) thay
cơm? Chỉ có Việt Nam. Có đất nước nào mà người dân bị đàn áp chỉ vì bày tỏ lòng
yêu nước? Chỉ có Việt Nam. Có đất nước nào mà thằng ăn cướp ngồi chiểm chệ xử
nạn nhân kẻ cướp không? Chỉ có Việt Nam. Có một đất nước nào mà bọn côn đồ được
phép bỏ tù người lương thiện không? Chỉ có Việt Nam...
Viết đến đây thì tôi hy
vọng rằng mọi người dễ đồng ý với tôi là "khi bọn côn đồ lãnh đạo đất
nước" thì đất nước mới tàn tệ đến như thế.
Huỳnh Quốc Bình
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment