Friday, February 13, 2015

NHÀ DZĂNG PHEN NHỤC NAM: GIÓ CUỐN DÙ HOA NHẬP HANG PÁC PÓ.


​Nguồn: ​


NHÀ DZĂNG PHEN NHỤC NAM: GIÓ CUỐN DÙ HOA
NHẬP HANG PÁC PÓ.



     “Nhảy Dù cố gắng” là phương châm của những anh hùng mũ đỏ lừng danh chiến trường, tuy nhiên, không phải ai là lính binh chủng, lực lượng tổng trừ bị là ngon lành, cũng như hầu hết các nơi, trong các tập thể cũng không tránh khỏi cảnh vàng thau lẫn lộn, cho nên trường hợp cựu trung úy Nhảy Dù, tốt nghiệp khóa 18 Võ Bị Đà Lạt là” nhà dzăng PHEN NHỤC NAM” cũng không nằm trong thói đời” cười ra nước mắt, khi áo hoa dù thì oai phong và lúc cỡi áo nhà binh lại trở cờ” vật vờ như hồn ma bóng uế khi mà lập trường đã bị thay thế vì” miếng ăn là miếng tồi tàn, mất đi một miếng lộn gan lên đầu” là nhu cầu” khẩn trương” của những kẻ bán rẻ lương tri cho tiền.

    Không thể đánh giá nhân cách và lập trường qua những tiêu chuẩn quá khứ hay tôn giáo, dân Bắc Kỳ mà một số người hay có thói quen tai hại:

-Sĩ quan quân lực VNCH: không phải ai tốt nghiệp các trường hiện dịch là ngon lành, như trường hợp nhà dzăng Phen Nhục Nam, vài tay viết Võ Bị trong Đa Hiệu như Mai Văn Tấn, khóa 21 với bài” mơ một ngày về” loại bỏ lá cờ vàng ba sọc đỏ, thay bằng cờ” máu hòe” ngay trên cơ quan truyền thông hàng đầu và uy tín của quân trường” rường cột” lính nhà nghề. 


Thiếu tá Lê Xuân Sơn, khóa 21 Võ Bị, nguyên là quận trưởng Củ Chi, là tên nội tuyến, trước năm 1975 đã hợp với cán bộ binh vận là bà Mười An, đào địa đạo Củ Chi” địa đạo đào đất đổ đi đâu?”. Sau nầy hắn lòn lách qua Mỹ theo diện H.O và bị phát giác, bỏ về Việt Nam, thành lập trang website” phiếm đàm hải ngoại” chuyên đánh phá, chụp mũ những người quốc gia, quyết tâm chống cộng và mới đây đám Liên Minh Hại Chủ Việt Nam của nhóm Nguyễn Quốc Nam, Lê Minh Phát, Mã Xái… làm lễ giỗ cố giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, nhà ái quốc Trương Tử Anh.. có mời đại diện” phiếm đàm hải ngoại” tham dự chính thức cùng với đại diện thị tặc đảng Vẹm Tân. Cu Thiếu tá Thủy Quân Lục Chiến, khóa 20 Võ Bị cũng” tâng bốc, nâng bi” gã cán ngố Điếu Cày, thuộc loại thiếu kiến thức, kém khả năng mà ông Võ Bị coi là sư phụ, tệ hại là có ông Võ Bị đàn em, khóa 21 là Trần Quang Duật” nhất trí” bợ đít Điếu Cày của đàn anh mà còn tự hào là Cọp Biển làm văng miểng tới cả tập thể Thủy Quân Lục Chiến và trường Võ Bị.

-Học cao: như tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng, Nguyễn Ngọc Bích, Trần Hữu Dũng, Đinh Xuân Quân…lại nâng bi khỉ văn Vẹm Huy Đức qua phét phẩm” bên thắng cuộc…tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng thì hết sẩy, hết thuyền nhân mà vẫn” ăn phân” mà còn giúp cho du sinh” con đảng cháu bác” gặp rắc rối tại Mỹ về pháp lý. Ông thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải, cũng trở cờ, biến ngày quốc hận thành” hành trình cho tự do”.

-Tôn giáo: không phải ai theo Thiên Chúa là chống cộng, như nhà dzăng Tru Tắt Tiếng, vừa sĩ quan, quốc gia hành chánh, bắc kỳ di cư và theo đạo Thiên Chúa..nhưng vẫn theo băng thị tặc đảng Vẹm Tân, viết thơ năn nỉ” nói chuyện:” với tên Dũng Xà Mâu. Không phải ai theo đạo Hòa Hảo là chống cộng như trường hợp Lê Phước Sang thật đúng câu của đức thầy Huỳnh Phú Sổ:” bổn đạo đông, thuyền dong chở không khẳm”.

-Không phải ai là bắc kỳ di cư 9 nút là chống cộng.

-Không phải ở tù lâu mà vững lập trường như Vũ Ánh 13 năm tù mà vẫn đánh phá VNCH trong báo Người Vẹm, hạ lá cờ vàng trong chậu rửa chưn, bài viết Sơn Hào đánh phá VNCH, Bốc sư Nhân Quang” bốc thơm” cán ngố Vẹm: Mười, Anh Kiệt, Minh Triết..”.

     Trường hợp nhà Dzăng Phen Nhục Nam là bằng chứng điển hình: là sĩ quan hiện dịch, binh chủng Dù, là tác giả vài cuốn sách trước năm 1975 thuộc loại ký sự chiến trường như  “Dấu Binh Lửa (1969), Dọc Đường Số Một, Ải Trần-gian (1970), Mùa Hè Đỏ Lửa (1972), Dựa Lưng Nỗi Chết (1973) và Tù Binh và Hòa Bình (1974).

    Nhưng ở nước ngoài và thời gian là thước đo lập trường, nhứt là sau thời gian lọt vào chi nhánh” hang Pác Pó” là đài” sinh bắc tử nam” do Nhí Hồ làm giám đốc. Bài ca rất được lính Dù khoái là Dù Hoa Lạc Lối” khi anh lính Dù” gió cuốn dù hoa… vác ba lô gõ cửa trời..” nay thì trung úy Dù Phen Nhục Nam:” gió cuốn dù hoa nhập hang Pác Pó, vác càng tôm anh đã trở cờ, công an, cán ngố ra mời, lính trở cờ ơi chị em ơi!..”.

     Nhà dzăng Phen Nhục Nam đã từng” can trường trong chiến bại” xuất hiện trên sân khấu Ế Sơ, bên cạnh anh chàng Nam Lột, nguyên là lính kiểng thứ thiệt và lúc tình hình căng thẳng thì” quá độ” thành:” loài chim đi biển”(viết tắt LCĐB trong mã hóa truyền tin: lao công đào binh”) trong tiểu đoàn 3, trung đoàn 8, sư đoàn 5. Hải ngoại nầy, nếu bất cứ ai làm việc, kiếm cơm trong các nơi sau đây: báo Người Vẹm, truyền hình:” sinh bắc tử nam”, các cơ sở Vẹm Tân” đài phét thanh Tiếng Nước Mắm Tôm thúi, Chân Trời Vẹm…


Nếu không đón gió trở cờ.
Cũng là một lũ đảng Hồ Chí Minh.


    Nhà Dzăng Phen Nhục Nam thì hết sẩy con cào cào, là người làm việc trong tuyên truyền hình” sinh bắc tử nam” và đứng trên sân khấu Ế Sơ nên phải là:” ăn lương Nhí Hồ phải tung hô theo chủ” như đàn chó Pavlov, khi chủ cho ăn là phải có” phản xạ có điều kiện” miệng há thì tiền trao. Súc vật khỉ Nhí Hồ là gia đình” cách mạng nòi” với truyền thống” cắt mạng” dân nên đây là dòng họ” bác đảng”, nhí Hồ nguy hiểm là nhờ khai thái tâm lý chống cộng qua những băng nhạc lính, khai thác” cám ơn anh” với Nam Lột, Việt Dũng…một số người như Dương Nguyệt Ánh đã tham gia, nhưng thương phế binh VNCH thì:” giờ nầy tiền ở đâu?” giống nhu bản nhạc” giờ nầy anh ở đâu?”, mà Nam Lột thì có căn biệt thự ” hoành tráng” không thua gì các tay triệu phú nước ngoài và đại gia trong nước.

Do đó mà sau thời gian” cám ơn anh” thì một số người có tấm lòng như nữ khoa học gia Dương Nguyện Ánh đã cả bài:” Nhí Hồ ơi, ta chào mi” nên sau nầy không thấy cô Ánh xuất hiện với đám Nhí Hồ, nhứt là cái vụ Thỉnh Nguyện Thư với Nhì Hồ, Nam Lột, Việt Dũng, Nguyễn Đình Thắng, Nâng Sờ Buồi… ban đầu dùng Việt Khang là” bình phong” và sau đó thì” quá độ” sang công nhận chế độ Vẹm cộng là chính danh, mà còn dạy Mỹ nên đoàn kết với thái thú Vẹm để ngăn chận thiên triều Trung Cộng, nên cái nầy hoàn toàn đi ngược lại lập trường của tất cả những người quốc gia, trong đó có Dương Nguyệt Ánh nên cô đã nhận ra điều nầy nên không cộng tác với Ế Sơ, Nhí Hồ…cũng là có nguyên do. Nữ Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh đã từng dạy cho tên giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng” lùn mả tử” bài học khi tên nầy trở cờ, chủ trương hòa hợp hòa giải.

    Nhí Hồ cũng hành động y chang như Hồ Lớn (Hồ Chí Minh), lúc Hồ Chí Minh còn yếu thì mở vòng tay, lân la, chiêu dụ trí thức và dùng cả chiêu bài yêu nước, đánh Tây giành độc lập để thu những người có uy tín với quần chúng, lợi dụng để phục vụ cho cộng sản quốc tế. Sau khi thành công là Hồ Chí Minh vớt những trí thức trước, đó là trường hợp bác sĩ Nguyễn Văn Thủ, người ái mộ Hồ mà làm cả hàm răng giả cho” chủ tịch”, sau khi chanh đã hết nước, là Hồ cho đàn em bắn bác sĩ Thủ bằng cả băng đạn tiểu liên. Ngày nay nhí Hồ cũng vậy, ở hải ngoại nầy, ai nổi tiếng là Nhí Hồ lân la, dùng bình phong’ ca tụng lính VNCH” như trường hợp nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, chuẩn tướng Lương Trọng Việt…ai lọt vô tay Nhí Hồ mà không” tháo chạy” sớm, trái lại còn” cúc cung tận tụy” trong Ế Sơ hay” sinh bắc tử nam” như trường hợp của nhà Dzăng Phen Nhục Nam, nhà thô Dê Tử Lu…là thân bại danh liệt. Do đó nhà Dzăng Phen Nhục Nam cũng không thể tránh khỏi tiêu tàn cả sự nghiệp” viết ký sự chiến tranh” trước năm 1975:


Thà rằng chết giữa rừng mai.
Còn hơn chết ở trong tay NHÍ HỒ.

  
    Báo Người Vẹm và đài sinh bắc tử nam có mối” quan hệ hữu cơ” giống như bơ làm ra từ sửa, nên có một số làm báo Người Vẹm, lại làm luôn cả đài của Nhí Hồ,  khi Vũ Ánh” tiêu diêu nơi miền Lê Mác” thì Phen Nhục Nam và Dê Tử Lu tán tụng là người can đảm, trước năm 1975 học bằng dù để làm công tác phóng sự chiến trường…nhưng sau 1975 cả bọn không cần bằng dù mà nhảy chính xác, lọt ngay vô chi nhánh hang Pác Pó ở báo Người Vẹm và đài tuyên truyền hình” sinh bắc tử nam” và ở lại phục vụ luôn, buôn cả lập trường,” cúng dường” cả lý tưởng.

    Vụ báo Người Vẹm do tên súc vật Phan Huy Đẹt (Vẹm Đẹt) và ả ma dâm nữ tặc Wòng Vĩnh dùng lối” tòa án nhân dân cải cách” tại các nước Tây Phương để đấu tố tờ Saigon Nhỏ mà bà Hoàng Dược Thảo là chủ nhân. Phan Huy Đẹt là” hậu duệ” của súc vật Đổ Ngọc Ém nên thi hành theo sách lược của bác, đảng…Nghe đâu Phan Huy Đẹt cũng làm nghề” tướng cướp có cây dao bằng giấy” nên méo mó nghề nghiệp, toa rập với tên chánh án lưu manh trên đất Mỹ mà lái” công lý theo định hướng xã hội chủ nghĩa” thật là mỉa mai cho nền công lý đệ nhứt siêu cường, bị những tên lưu manh dùng khe hở Bồi Thẩm Đoàn để bóp méo sự thật và cũng dùng đám cò mồi bổi thẩm mà diệt quyền tự do ngôn luận.

    Vẹm cộng và tay sai với phương tiện báo Người Vẹm, muốn dập tắt tiếng nói của người Việt hải ngoại mà mượn cái cớ Saigon Nhỏ để răn đe các cơ quan truyền thông khác.

    Trước sự việc nầy, thì nhiều người nhìn ra và phản ứng tùy theo hoàn cảnh, trong đó có nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh. Tuy nhiên nhà dzăng Phen Nhục Nam là kẻ bán rẻ lập trường, lương tri và cả sự nghiệp” viết phóng sự chiến trường”, nhảy dù để theo đám” xanh vỏ đỏ lòng” là đài sinh bắc tử nam mà viết thư với giọng kẻ cả, ngăn chận Dương Nguyệt Ánh bảo vệ lập trường chính trị, nên bị cô Ánh dạy cho bài học đích đáng.

    Rất tiếc là lúc bình an, lễ lạc, trà dư tửu hậu…thì có tơi 151 hội đoàn cùng nhau ký tên chống báo Người Vẹm khi lá cờ vàng ba sọc đỏ bị đám súc vật Người Vẹm nhục mạ trong chậu rửa chân, bài viết đánh phá VNCH của Sơn Hào (tay nầy cũng nằm trong báo Người Vẹm, không biết là súc vật nào), bài thơ bốc thơm cán ngố của” bốc sư” Nhân Quang…nhưng khi hữu sự thì” giờ nầy các hội đoàn ở đâu?”


Lúc bình thường thì hội với đoàn.
Khi hữu sự, ở đâu, đéo thấy.


     Vũ khí lợi hại nằm trong tay mà ông Ngô Kỷ phát huy là biểu tình dài hạn, bằng chứng là năm 2000 đánh tan tên Trần Trường…nên vụ Saigon Nhỏ cũng cần” vũ khí ta mang đâu phải là tên lửa, mà dám biểu tình, thì chánh án cũng phải thua”…nếu 151 hội đoàn nầy có thực lực, chớ không phải là” hội hè đình đám” như nhà văn Toan Ánh, thì mỗi hội đoàn chỉ cử vài người (ban chấp hành) cũng cả ngàn người, cùng nhau tập trung ở trước tòa án nhiều ngày, tố cáo tên chánh án lưu manh, bọn bồi thẩm đoàn cò mồi theo kiểu đấu tố địa chủ miền bắc, vi phạm nhân quyền, phỉ báng công lý qua khe hở luật pháp…thì tình hình đảo ngược khi chính quyền địa phương hao tiền mướn cảnh sát và vụ án đụng tới cả tập thể người Việt. Người Việt từng thành công vụ cờ vàng, cấm không cho cán Vẹm vào thành phố…chẳng lẽ vụ nầy lại” lặn sâu, trốn kỷ” thì 151 hội đoàn nầy nên tự động giải tán cho xong, thì ra cũng là tổ chức kỳ nhông thôi./.

   
Trương Minh Hòa
12 .02.2015




 From: Paul Van paul
Sent: Tuesday, February 10, 2015 5:09 PM
Subject: Fwd: [DiendanDanToc] Fw: Bài chót viết về nhà văn Phan Nhật Nam

From: 'Patrick Willay'  [DiendanDanToc] <>
Date: 2015-02-10 16:26 GMT-05:00
Subject: [DiendanDanToc] Fw: Bài chót viết về nhà văn Phan Nhật Nam 
 
HÀO QUANG HẾT SÁNG
hay câu chuyện

CHIẾC MŨ ĐỔI MẦU
(tiếp theo và hết)

Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

3.  Công ty chống cộng "Sphinx - Đà Điểu" (ostrich)    

     Để bảo đảm vốn liếng tiếng tăm của mình, nhà văn PNN đã gởi một bài văn cũ của người con út của cố Đ/T Nguyễn Đình Bảo viết về người cha mình cho bạn bè để nhờ phổ biến trên internet trước khi lá thư được gởi đi. Không nói thì người ta cũng hiểu là nhà văn PNN muốn đứng dưới cây dù của cố Đ/T Bảo để che mưa che nắng vì sợ nắng mưa phũ phàng ở hải ngoại này. Ai mà không biết nhà văn PNN với người anh hùng Nguyễn Đình Bảo đều là dân Nhẩy Dù mà giờ này Đ/T Bảo vẫn còn dãi dầu nắng mưa và hứng gió Lào trên chiến trường Charlie, Hạ Lào. 

Có lẽ vì thế ông PNN cuối lá thư gởi cho bà Dương Nguyệt Ánh mới ký tên là "Thiếu Úy Phan Nhật Nam, Tiểu Đoàn 7 Nhẩy Dù" chứ nhất định không chịu ký là Đại Úy Phan Nhật Nam. Có phải vì thời gian sau này ông được (hay bị) thuyên chuyển đi phục vụ ở những đơn vị khác nên ông "chê" hai cấp trung úy và đại úy phi nhẩy dù của ông, mặc dầu hai cấp bậc này đều do Quân Đội gắn lên mũ áo cho ông cả.
                       
    Sau khi che chắn tứ bề an toàn rồi, nhà văn PNN mới thực hiện việc lôi kéo nữ KHG Dương Nguyệt Ánh ra khỏi vụ kiện cáo. Trong mưu đồ này, ông sử dụng tới hai sợi giây kéo có sức chịu đựng ngàn cân là mối liên hệ tình cảm giữa PNN với người thân trong gia đình của bà Dương Nguyệt Ánh, rồi sau đó nữa là tên tuổi của chuyên viên thỉnh nguyện thư Trúc Hồ.

     Ông PNN sử dụng như một bửu bối sự quen biết với những người thân trong gia đình nữ KHG Dương Nguyệt Ánh là GS Dương Thiệu Tống và các ông Dương Thiệu Hùng, Dương Thiệu Chí. Mối liên hệ tình cảm này sâu đậm như thế nào thì bà Dương Nguyệt Ánh đã trình bầy cho công luận trên đài VN Hải Ngoại biết rồi. Chúng tôi xin miễn lập lại ở đây.  Chiêu thức tình cảm này hơi có vẻ "đàn bà" một tí, nhưng nhiều trường hợp nó tỏ ra vô cùng hữu hiệu. Bọn VGCS đã sử dụng nhiều lần trong chiến tranh VN và đã thành công. Điển hình là vụ tên trung tá VC Dương văn Nhựt dụ dỗ anh nó là tên phản tướng Dương Văn Minh để Minh dâng niềm Nam cho VGCS. Người viết tin rằng bà Dương Nguyệt Ánh đã học được cái kinh nghiệm đau thương này.

     Sau đó mới kể đến một yếu tố đáng giá khác là cái công trạng trong buổi trình diễn chủ đề "Những lá thư từ chiến trường". Buổi văn nghệ này, nhà văn PNN cùng làm MC chung với bà Dương Nguyệt Ánh trên sân khấu. Nhờ có "mối liên hệ sắt son thắm thiết với Trúc Hồ, tổng giám đốc tổ hợp Asia-SBTN (xem tham chiếu số 5 dưới), ông PNN đã đạt được thành công vẻ vang. Điểm đáng ghi nhận ở đây mà ai cũng biết là Trúc Hồ đã từng kêu gọi "chúng ta không nên đòi lật đổ chế độ CS trong nước, làm như thế là sai. Thế mà nhà chống cộng nổi danh, thiếu úy nhẩy dù Phan Nhật Nam lại có mối liên hệ sắt son dường ấy. Có lẽ ít ai ngờ! Nhưng thôi, âu cũng là sự chọn lựa có chủ đích của nhà văn.

      Cuối thư, nhà văn PNN đề nghị (hay khuyên) nữ KHG Dương Nguyệt Ánh, vì bản thân và vì danh dự của bà, không nên liên hệ vào vụ kiện. Theo ông Nam, vì đó là chuyện cá nhân của những người làm báo của hai bên, một vụ án gọi là vu cáo-mạ lỵ. Những lý do nhà văn nêu ra thật cao cả là:
-  Vụ kiện không liên quan gì đến mục đích, yêu cầu của cuộc đấu tranh của toàn thể người VN chống cộng từ 1954 đến nay.
-  Cũng hoàn toàn không liên quan đến tập thể cựu quân nhân QL/VNCH và thế hệ kế tục (KHG Dương Nguyệt Ánh).

     Có thật sự vụ kiện cáo này không liên quan đến công cuộc đấu tranh của cộng đồng ngưòi Việt tỵ nạn cũng như tập thể các chiến sĩ QLVNCH và các thế hệ con em? Câu trả lời khẳng định ngược lại. Bản tuyên cáo của 150 tổ chức cộng đồng và đoàn thể mà đa số là các hội đoàn cựu quân nhân tố cáo và kêu gọi tẩy chay tờ NV đủ để chứng minh điều đó. Thiếu úy Nhẩy Dù PNN đứng tách rời ra khỏi đồng đội của ông để ủng hộ báo NV, một tờ báo đi ngược lại lập trường quốc gia dân tộc và tập thể quân đội là quyền của ông. Nhưng ông viết: "Chúng ta (Những Người Lính VNCH)  và thế hệ kế tục (KHG Dương Nguyệt Ánh)  không có liên hệ" (xem tham chiếu số 5 dưới) là một hành vi tiếm danh rõ ràng, một sự gian trá cố ý. Ông không có quyền nghĩ thay, nói thay, và làm thay cho bất cứ người quân nhân QLVNCH nào khác cũng như con em của họ. Cho dù ông có thanh minh thanh nga cũng vô ích: "Bản thân tôi, Người Lính VNCH hoàn toàn đứng ngoài, không liên hệ với những tranh chấp GIỮA các báo gọi là NV, SGN cho dù đã cầm bút từ những năm 60 ở Sài Gòn." (xem tham chiếu số 5 dưới).

     Đến đây thì người viết thắc mắc và không thể không đặt ra câu hỏi là, hoạt động chống cộng của ông PNN hiện nay nên hiểu như thế nào, và những cơ sở truyền thông mà ông đang cộng tác làm ăn có chống cộng thật không?

     Là một sĩ quan của một binh chủng anh hùng nhất của Quân Lực VNCH, nhà văn PNN - theo như ông nói - đã dấn thân không biết mệt mỏi vào công cuộc chống cộng ròng rã từ 1954 đến nay.  Điều này thật đáng mừng và đáng trân trọng. Nhưng trước tình trạng bát nháo hiện nay trong cộng đồng, thắc mắc của người viết là điều cần phải nêu ra. Có một hậu duệ Dương Nguyệt Ánh sắt son chung thủy với đất nước, thì cũng có ông Phó Tổng Thống, Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ quay lưng lại với đồng bào. Ông PNN cho rằng vụ kiện tụng là sự tranh chấp giữa ban trị sự của hai tờ báo do động cơ cạnh tranh nghề ngiệp. Điều này cũng có phần đúng. Một rừng không thể có hai cọp. 

Nhưng vấn đề là xác định xem hai tờ báo này cạnh tranh theo đường hướng nào mới là quan trọng. Tờ SG Nhỏ chuyển tải nội dung mà quan điểm đôi khi không phù hợp với quan điểm của đa số người tỵ nạn chúng ta, nhưng vẫn ôm ấp lập trường tiêu diệt chế độ Việt gian bán nước để xây dựng một đất nước không còn bóng dáng một tên CS nào. Chúng tôi coi đó là có lập trường chống cộng thật, và gọi đường lối của tờ SG Nhỏ là "chống cộng theo định hướng tỵ nạn CS". Trái lại, tờ báo NV cũng nói họ chống cộng, nhưng vẫn ca tụng Hồ Chí Minh, ca tụng bọn lãnh đạo Hànội, nhục mạ chế độ VNCH và Quân Lực VNCH v.v. Một tờ báo có chủ  tr ương chống cộng thực sự không bao giờ như thế. Họ đã đánh mất lập trường. Chúng tôi nói tờ NV là tờ báo "chống cộng theo định hướng xã hội chủ nghĩa." Nghĩa là họ chỉ môi miếng chống cộng, nhưng đứng về phe CS và làm lợi cho VGCS.

     Sự thể rõ ràng như thế. Cho nên đối với nhận định của nhiều người, đây là một cuộc tranh chấp chính trị của hai khuynh hướng chống cộng và thân cộng trong cộng đồng mà hai tờ báo là đại diện, chứ không phải là chuyện cá nhân. Cho dù tòa án Mỹ ghép tội gì và phán quyết thế nào đi chăng nữa. Thản hoặc bà Hoàng Dược Thảo kháng án và có thua thì sự thật này vẫn không bao giờ thay đổi. Nó cũng giống như chuyện VGCS gọi thủ đô VNCH là thành phố HCM, nhưng người dân vẫn cứ gọi cái tên thân thương của nó là Saigon. Hoặc như chuyện CS Bắc Việt xâm lăng VNCH. Mặc dù CS Bắc Việt thắng và cướp được miền Nam, nhưng chính nghĩa VNCH vẫn luôn luôn ngời sáng, và càng ngày càng sáng ngời trên bầu trời thế giới. Đó là sự thật không ai phủ nhận được. Người có danh dự của con người. Nước có danh dự của đất nước. Con người chết đi, danh dự còn sống là được rồi. Đất nước mất, danh dự đất nước vẫn tồn tại là tốt. Xá chi chuyện kiện tụng được thua. Tòa án Mỹ không ban cho kẻ thắng cái danh dự mà nó vốn không có, cũng không tước đi được cái danh dự mà kẻ thua vốn xưa nay khoác trên mình.

     Việc làm của nhà văn PNN gây ảnh hưởng không phải là nhỏ, nhất là đối với lớp hậu duệ mà tiêu biểu là nữ KHG Dương Nguyệt Ánh. Gần 4 triệu người tỵ nạn chúng ta có được bao nhiêu Dương Nguyệt Ánh? Bao nhiêu trăm ngàn thanh niên nam nữ người tỵ nạn tốt nghiệp đại học Mỹ có mấy người dám nói: "Nếu chúng ta không lên tiếng thì mặc nhiên là chúng ta chấp nhận hành động dối trá sự thật này của tập đoàn NV.  Và chấp nhận sự đối trá này là chấp nhận những hành động xúc phạm đến VNCH và QLVNCH trước đây của tờ NV và dung túng cho một tờ báo không thể được dung túng." Hoặc: " Chúng ta lại càng không thể bỏ mặc cho các cá nhân phải tranh đấu đơn độc một mình". Một tinh hoa như vậy mà bị các "đồng chí" của nhà văn PNN, sĩ quan binh chủng Dù QLVNCH đặt cho một cái tên rất côn đồ là "Quái Thai". Nghĩ mà cảm thấy ê chề cho thận phận tỵ nạn, đồng thời thương xót cho tiền đồ của Dân Tộc ta. Bà Dương Nguyệt Ánh có phải là một người nằm trong số "những  kẻ chưa một ngày chiến trận, chưa đổ một giọt mồ hôi chứ  đứng nói một giọt máu trong chiến tranh" không? Còn nữa, hậu duệ Lữ Anh Thư lập quĩ pháp lý yểm trợ cho tờ SG Nhỏ kháng án có phải là một "trò hạ tiện" không?

     Những người trẻ có tâm hồn và có nhiệt huyết này đáng lẽ phải được cổ võ, khuyến khích, và nâng đỡ thì lại bị ông PNN xua lũ Vịt Tanh man rợ túa ra vùi dập, triệt hạ. Chỉ dăm mười năm nữa thôi, khi những người chiến sĩ ra đi rồi, còn lại đám hậu duệ le ngoe vài ba cái đầu bị coi là quái thai thì cộng đồng sẽ ra sao?! Chắc chắn thôi, CS sẽ tràn ngập và toàn thắng luôn ở hải ngoại này. Lá cờ máu sẽ nghiễm nhiên tung bay trước tòa soạn tờ NV và đài SBTN. Sẽ lại có những Huỳnh Ngọc Chênh, Huỳnh Chiếu Đẳng, Lê Hiếu Đằng, Nguyễn Đăng Trừng  v.v. hối hận. 

Nhưng quá muộn rồi. Lịch sử đã sang trang. Lịch sử VN sẽ bị bôi xóa đi, viết lại. Ngày 30-4 sẽ không còn gọi là ngày VNCH mất nước, mà được ghi là ngày đảng CS chiến thắng đế quốc Mỹ và tay sai. Miền Nam do bị chiến tranh tàn phá và đồng bào bị Mỹ Ngụy bóc lột tàn tệ, phải bồng bế nhau đi tìm tự do và nơi sinh sống. Họ đến Mỹ, Canada và nhiều nơi khác trên thế giới. Chẳng còn ai gọi ngày đó là ngày Quốc Hận. Cái tên chính thức được ăn mừng trong ngày này là ngày ghi nhớ "cuộc hành trình đi tìm tự do". Ở trong nước, Thích Quảng Đức được lập đài đúc tượng để ghi công thế nào, thì ở hải ngoại, Ngô Thanh Hải cũng sẽ được lập đài đúc tượng để ghi nhớ là người có công dẫn dắt đồng bào đi tìm tự do nơi đất nước Canada như thế.


     Điều kỳ lạ là ở nhà văn PNN, thiếu úy Dù, có một cái gì mâu thuẫn đến không thể hiểu nổi. Ông thành thật với người khác hay ông lừa dối cả chính mình? Ông rất tự hào là một người miệt mài chống cộng suốt cả cuộc đời từ năm 1954 đến nay, nhưng lại phủ nhận sự liên kết của mình với những tên tay sai CS. Thực ra là ông tự phủ nhận chính mình. Ông hãnh diện khoe có liên hệ sắt son thắm thiết với Trúc Hồ, còn tỉnh bơ chui đầu vào cái ổ NV để ẩn náu! Nhìn mà xem như thế có đúng không. Ông lấy thân nhân của nữ KHG Dương Nguyệt Ánh để lung lạc bà, nhưng lại lờ đi những người thân nhất trong gia đình mình ở phía VGCS.

 Cha ông là ai, và vợ ông làm gì? Ông có bị lung lạc bởi những người thân này không? Ông đem ông Nguyễn Công Dzân, trung tá QLVNCH ra để chứng minh Nguyễn Chí Thiện là người quốc gia, nhưng lại quên đi chị ruột của NCT làm việc trong đài phát thanh Hànội. Và, trong thời gian ở tù, NCT còn được lãnh trợ cấp khó khăn hàng tháng của chế độ VGCS. Trúc Hồ là ai? Hắn là một con Sphinx trong ngành truyền thông VN tại hải ngoại. Sphinx là một con vật thần thoại Ai Cập, có đầu người và cái mình sư tử, đôi khi có cánh có thể bay được. Trúc Hồ giống con Sphinx. Hắn có cái đầu bộ đội với cái mình con lân. Cái mình lân hoạt động ca nhạc chống cộng khí thế lắm, lại còn xoay xở ba cái thỉnh nguyện thư cũng ra trò. Nhưng cái đầu bộ đội thì bô bô kêu gọi: " Chúng ta không bao giờ kêu gọi lật đổ chế độ (cộng sản) hay là bạo động hay là gì hết, cái đó hoàn toàn sai. Hoặc: "Chúng ta không có đòi hỏi nhiều, chúng ta chỉ xin là quyền căn bản làm người thôi, cái quyền đó nước Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa đã là thành viên của Liên Hiệp Quốc thì chắc chắn là họ phải chấp nhận theo cái gọi là Bản Tuyên Ngôn, Hiến Chương Về Nhân Quyền mà đã ký năm 1948, chắc chắn họ phải bắt buộc. Con Sphinx Trúc Hồ hiện thân như thế đấy, ai ai cũng đều thấy cả, chỉ trừ có nhà văn PNN là không thấy nên ông mới luôn giữ mối liên hệ sắt son thắm thiết với Trúc Hồ như ông tự mãn kể với nữ KHG Dương Nguyệt Ánh.


     Ly kỳ nhất là chuyện nhà văn PNN lại đầu quân vào tờ báo NV để chống cộng. Thật là quái đản. Báo NV là ai, nó chống cộng ra sao? Đó là vấn đề phải đặt ra. Nếu ai chứng minh được tấm hình Đỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm báo NV chủ tọa buổi họp có mặt Nguyễn Tấn Dũng cùng với nhiều tên CS cao cấp khác là hình photoshopped thì người viết xin đầu hàng, không đặt vấn đề này nữa. Còn như không ai chứng minh được thì Đỗ Ngọc Yến là ai, mọi người đã có câu trả lời. Trước đây hình như ông thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình có lên tiếng thừa nhận Yến là một nhân viên tình báo của ông. Chính Phủ VNCH nay không còn. Thân phận tướng Nguyễn Khắc Bình cũng chỉ là một người tỵ nạn như hàng triệu người tỵ nạn khác. Ông lấy tư cách gì và dựa vào quyền lực nào để sai nhân viên Đỗ Ngọc Yến đi hội họp với Nguyễn Tấn Dũng? Thế thì chuyện tướng Nguyễn Khắc Bình phái Đỗ Ngọc Yến đi họp với Nguyễn Tấn Dũng có khác gì chuyện Tề Thiên. Cũng đã có lần nhà văn PNN tiết lộ Đỗ Ngọc Yến là nhân viên CIA. Cách thuyết phục này lại mới là vừa ngu vừa dại.

Trong Hội Đàm Paris, Mỹ dành trọn quyền nói chuyện với phải đoàn Bắc Việt, không lý bây gìờ Mỹ lại phải nhờ một tên Xịa cóc cắn thay mặt mình nói chuyện với VGCS? Thậm vô lý. Vả lại cho dù Đỗ Ngọc Yến có là Xịa thật thì Yến làm việc cho Mỹ chứ có làm cho VNCH đâu. Nên nhớ rằng, kể từ ngày TT Ngô Đình Diệm bị giết thì Mỹ không còn phải là bạn của VN nữa (xin phân biệt chính quyền tư bản Mỹ với nhân dân Mỹ). Họ là đồng minh của VGCS. Chuyện này rõ như ban ngày. Những kẻ nào làm việc cho Mỹ phản bội lại quyền lợi của Dân Tộc đều là phản Quốc, tội đồ của Dân Tộc. Như vậy Đỗ Ngọc Yến là ai thì thiết tưởng chuyện này khỏi cần phải bàn cãi. Bán nước cho Tầu, cho Mỹ, hay cho bất cứ ai đều là bán cả. Yến chết đi và tờ báo NV vẫn tiếp tục đi theo con đường của Yến đã vạch ra. 

Tờ báo này vẫn vui mừng đi thăm thằng "bác" của nó, vẫn ca tụng thằng "bác" và bọn lãnh đạo Hànội hiện nay, vẫn tiếp tục lăng nhục chính thể VNCH và chửi bới Quân Lực VNCH, vẫn vênh váo nhét lá cờ Tổ Quốc vào cái chậu rửa chân để xỉ nhục cả cộng đồng tỵ nạn chúng ta. Nhà văn PNN đầu quân vào báo NV mà cứ cho rằng tờ báo này chống cộng chẳng khác gì con đà điểu (ostrich) rúc đầu vào đống cát mà cứ tưởng như thế là an toàn, tránh được những nguy hiểm cả trong cát lẫn bên ngoài. Nếu ông không vỗ ngực tự khoe khoang mình chống cộng thì chẳng có gì để nói. Nhưng khi con đà điểu PNN với con Sphinx Trúc Hồ hợp thành một liên minh trong cái pháo đài NV để chống cộng thì đó không những là chuyện tiếu lâm, mà còn tối nguy hiểm cho tất cả mọi ngưòi VN ở hải ngoại còn mang trong mình tấm căn cước tỵ nạn.


Lời Kết


     Nếu chỉ có lá thư nhà văn PNN gởi cho bà Dương Nguyệt Ánh không thôi thì cũng là chuyện thường. Nhưng cùng với lá thư, ông PNN còn gởi lên Net bài của người con út của cố Đ/T Nguyễn Đình Bảo và bài viết của ông bênh vực Nguyễn Chí Thiên, người đọc thấy cái dụng tâm gian khổ của ông. Nhiều người tưởng ông vì quí mến bà Dương Nguyệt Ánh mà can ngăn bà dính lứu vào vụ kiện, mà thực ra là để giúp báo NV triệt hạ tờ SG Nhỏ. Dụng tâm này, ông muốn lấy cái hào quang của tác giả Mùa Hè Đỏ Lửa, Dựa Lưng Cái Chết v.v. để thi hành, đồng thời đem cái mũ Dù ra để làm bảo đảm. Nhưng nhìn vào phản ứng của dư luận, người ta mới thấy cái hào quang xa xưa của tác giả đã mất sáng từ bao giờ. Và, cái mũ trên đầu tác giả cũng đã đổi mầu, từ mầu Hoa Dù đẹp mắt biến thành mầu của lá cờ phất phới bay trong bài "Tiến quân ca" mà cố nhạc sĩ Văn Cao đã nhịn đói, thức đêm trong rừng già Việt Bắc để thai nghén ra nó. Cho dù công lao hãn mã đến thế nào đi chăng nữa thì PNN cũng chỉ làm cái công viện "dã tràng xe cát biển Đông". Bởi vì, như kẻ hèn này đã viết ở trên:  Người có danh dự của con người. Nước có danh dự của đất nước. Con người chết đi, danh dự còn sống là được rồi. Đất nước mất, danh dự đất nước vẫn tồn tại là tốt. Xá chi chuyện kiện tụng được thua. Tòa án Mỹ không ban cho kẻ thắng cái danh dự mà nó vốn không có, cũng không tước đi được cái danh dự mà kẻ thua xưa nay vốn khoác trên mình.

Ngày 10-02-2015
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

                    ----------------------------------------------
    
Tham Chiếu
 1.  2015-01-28 21:41 GMT-08:00 Nam Phan Nhat <>:
Gởi hai bạn KQ NVChín và NXNghĩa,
Thưa hai ông,
Lá thư hôm qua (Jan 27) tôi nhờ bác Chín chuyển tới cho ông DTHg và cô DNAh vì tôi không có Email của hai người nầy. Nhân chiều hôm nay, gặp ông Nghĩa nên tôi viết lại cho đủ để nhờ ông NGhĩa chuyển hộ.
Tôi cũng chuyển theo đây bài viết bài viết năm năm 2008 ( và những attachement)để nói lại chủ điểm chính:
TÔI ĐẶT VẤN ĐỀ VỚI BẮC KINH/CỤC TÌNH BÁO HOA NAM/TẬP ĐOÀN BỌN HOA CỘNG TRẦN HÙNG VĂN CHỨ KHÔNG LIÊN HIỆ GÌ VỚI VỤ KIỆN HÔM NAY (2014) GIỮA NHỮNG NHÂN SỰ NƠI BÁO NV/SGN .
Thư nầy là thư chuối cùng tôi nói về chuyện kiện cáo thổ tả nầy mà quả tình tôi không mấy để ý .
Thiếu Úy Phan Nhật Nam/Có đăng vào Công báo VNCh ( 23/11/1963)  - TÔI CHƯA HỀ GIẢI NGŨ (RETIRED) CÓ THỂ KIỂM CHỨNG  NƠI  NIÊN GIÁM SĨ QUAN VNCH CỦA THƯ VIỆN QUỐC HỘI HOA KỲ.
                    ----------------------------------------------------

 2/  2015-01-27 21:16 GMT-08:00 Nam Phan Nhat <>:
Thân gởi Bác Chín,
Vì tôi không biết Email của các ông tàu bay DTHung, DTChí và cả cô DNAnh. Nhưng thư nầy viết từ Trại Vũ Đạo Ánh/Không Đoàn 33 Chiến Thuật Biên Hòa, nên nhờ Bác chuyển lại giùm.
Cũng bởi bác gởi cho tôi bài viết của cháu Tuấn,  con của anh NDBảo/TD11ND, mà với tình trạng ở hải ngoại nầy lính tráng chúng ta không thể nào lặng yên với những kẻ chưa một ngày chiến trận, chưa đổ một giọt mồ hôi chứ  đứng nói một giọt máu trong chiến tranh - NHỮNG KẺ NHÂN DANH NGƯỜI LÍNH LÀM NHIỀU TRÒ HẠ TIỆN.
Nhờ bác chuyễn họ cho các ông tàu bay đến với cô DNA. THÂN, PNNam
                    ------------------------------------------------------------

3/  From: Nam Phan Nhat [mailto:]
Sent: Wednesday, January 28, 2015 10:03 PM
To: Chin Nguyen; nghia nguyen
Subject: Re: Fw: [kqvn] BÀI VIẾT CỦA NGUYỄN BẢO TUẤN CON ÚT CỐ ĐẠI TÁ NGUYỄN ĐÌNH BẢO:
Xin làm phiền nhau lần cuối. Có cái thư cần nhất lại không attach. By. Pnn
                    -----------------------------------------------------

 4/  2015-01-28 21:57 GMT-08:00 Nam Phan Nhat <>:
Gởi lại hai bác bài viết năm 2008 và những attach cần thiết. Câu chuyện  nầy cũng chấm dứt tại đây vì đối với người chết (NCT); người sống (DNA) tôi đã làm xong chuyện.
Tôi còn quá nhiều việc phải làm. chào tất cả các bạnpnn
                    -------------------------------------------------------

5/   Lá Thư Ngõ:   Thân kính gởi Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh,
Cô Dương Nguyệt Ánh thân kính,
Đáng lẽ tôi phải gọi cô với danh xưng Bà cho đúng với nghi thức xã giao trong một bức thư chính thức khi đề cập về một vụ việc chung. Nhưng tôi xin được phép vượt nguyên tắc xả giao kia vì những lẻ:
- Do mối thân tình với Giáo Sư Dương Thiệu tống (VN); các huynh trưởng huynh đệ,  chiến hữu Dương Thiệu Hùng, Dương Thiệu Chí của thời gian lâu dài trước 1975 ở Việt Nam, sau nầy ở Mỹ cho đến hiện nay.
-Do mối liên hệ dẫu không thường trực của Người Lính Quân Lực VNCH  và thế hệ nối tiếp trong mục tiêu chung: Chống chế độ hiện hành ở trong nước với sự áp đặt khắc nghiệt của người và đảng cộng sản suốt hơn nửa thế kỷ qua từ 1945, 1946.. cụ thể từ 30 Tháng  4, 1975 – Ngày sụp vỡ miền Nam tính đến nay là 40 năm. Mối liên hệ sắc son thắm thiết đã thể hiện trên sân khấu ASIA của dưới điều hành của Nhạc Sĩ Trúc Hồ, Tổng Giám Đốc Tổ Hợp ASIA-SBTN trong lần thực hiện buổi trình diễn chủ đề Những Lá Thư Từ Chiến Trường, nhân Quốc Hận 30 Tháng 4, 2008. 
Thưa Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh,
Do những mối liên hệ, thân tình kể trên, bản thân tôi , Phan Nhật Nam khẩn thiết trình bày đến cùng cô đề nghị sau đây:
BẢN THÂN , DANH TÍNH  KHOA HỌC GIA DƯƠNG NGUYỆT ÁNH KHÔNG NÊN, KHÔNG CẦN THIẾT, KHÔNG LÝ DO LIÊN HỆ VỚI  VỤ KIỆN CÁO GIỮA BẢN THÂN CÁ NHÂN HOÀNG DƯỢC THẢO/ĐÀO NƯƠNG/ BÁO SÀI SÀI GÒN NHỎ VÀ NHÂN SỰ/BÁO NGƯỜI VIỆT – Vì những lẽ sau đây:
#1- Nguyên nhân, diễn tiến, hậu quả, hệ quả vụ kiện kia hoàn toàn KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN MỤC ĐÍCH/YÊU CẦU CỦA CUỘC ĐẤU TRANH CỦA TOÀN THỂ NGƯỜI VIỆT NAM CHỐNG CỘNG TỪ 1954 ĐẾN NAY.
#2- Chúng ta (Những Người Lính VNCH)  và thế hệ kế tục (KHG Dương Nguyệt Ánh)  không có liên hệ về vật chất. tinh thần nào trong vụ án gọi là “vu cáo/mạ lỵ” giữa cá nhân HDT/ĐN/SGN và nhân sự Báo NV.
Và để soi sáng thêm vụ việc đang xẩy ra, tôi xin gởi đến cô và  quý bằng hữu, chiến hữu bài viết đã viết năm 2008.
Bài viết nầy không gởi đến các nhật báo, cơ quan truyền thông miền Nam Cali cũng bởi : Bản thân tôi, Người Lính VNCH hoàn toàn đứng ngoài, không liên hệ với những tranh chấp GIỮA các báo gọi là NV, SGN cho dù đã cầm bút từ những năm 60 ở Sài Gòn.   
Thân chúc KHG Dương Nguyệt Ánh và gia quyến vui hòa bình an.
Thiếu Úy Phan Nhật Nam, Tiểu Đòan 7 Nhẩy Dù, KBC 4979
Trại Vũ Đạo Ánh,  Không Đoàn 33 Chiến Thuật, Biên Hòa.
                       




__._,_.___

Posted by: <vneagle_1


No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin buổi sáng-12/11/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link