Bàn Chuyện Thời Sự - Ngày 7 tháng
6 năm 2013. (có âm thanh)
|
Tuệ Vân - Vũ Nhân Phong
tamthucviet.com Jun 9, 2013
Đã
9 năm 2 tháng đi qua, kể từ ngày nghị quyết số
36/NQ-TW của Bộ Chính trị CSVN về công tác đối với người Việt Nam ở nước
ngoài được ban hành, CSVN vẫn chưa thực hiện được mục tiêu của họ là áp đặt
được chế độ cai trị CSVN lên 4 triệu người Việt Nam sinh sống ở hải ngoại. Những
cuộc viếng thăm hay công tác của các phái đoàn nhà nước Cộng Sản ra nước
ngoài, vẫn phải dấu kín trong vòng các cán bộ, du sinh và tay chân để tránh
không bị đối diện với các cuộc biểu tình chống đối của người Việt hải ngoại.
Chưa kể nhiều vùng đông người Việt, chính quyền điạ phương đã ra những quyết
định không hoan nghênh đón tiếp các phái đoàn Việt Cộng. Sự kiện này đáng nói
vì đảng CSVN đã thống trị 38 năm, nắm trọn vẹn tài nguyên nhân lực đất nước
trong tay, phương tiện nhân sự và tài chính dồi dào, với sự tiếp trợ giao
thương quốc tế từ khi biến thái thành độc tài tư bản trên chục năm nay. Thêm
vào đó, còn có sự a dua tung hứng của một vài chính trị gia thời cơ ngóng đèn
xanh quốc tế và một số tay sai làm việc vì tiền.
Sự
thất bại của nghị quyết 36 đã được thứ trưởng bộ ngoại giao Cộng Sản, Nguyễn
Thanh Sơn xác nhận trong cuộc phỏng vấn với báo Thanh Niên nhân dịp ngày 30
tháng 4 năm 2013. Qua câu hỏi “đã 38 năm kể từ ngày thống nhất đất nước
nhưng vấn đề hòa hợp dân tộc vẫn là điều thường xuyên chúng ta phải nhắc tới.
Theo ông đâu là lý do của chuyện này? NTS đã trả lời:
“Thực
tế đúng là chúng ta chưa làm tốt được vấn đề đại đoàn kết dân tộc, xóa đi hận
thù, xóa đi những rào cản từ quá khứ chiến tranh. Nguyên nhân tôi cho là do
cả hai phía. Từ thực tế ấy đòi hỏi phía Nhà nước cần tiếp tục có những quyết
sách hợp lý đem lại sự tin tưởng cho dân nói chung. Tức là cần có những chính
sách đem lại lợi ích thiết thực cho kiều bào như các chính sách về quốc tịch,
xuất nhập cảnh, hồi hương rồi các vấn đề liên quan đến chuyện kiều bào về đầu
tư trong nước.”
Câu
trả lời trên của Nguyễn Thanh Sơn cho thấy ba điều. Thứ nhất là mục tiêu
tranh thủ người Việt hải ngoại chưa đạt. Thứ hai là chưa có chính sách
thích đáng để tranh thủ, vì những điều NTS đưa ra chỉ tóm gọn lại là một số
lợi ích vặt vãnh dành cho người hải ngoại mà không có tính cách nền tảng đáp
ứng yêu cầu của người hải ngoại. Thứ ba là Việt cộng chỉ ve vãn người Việt
nước ngoài trong khi không đoái hoài đến người Việt trong nước. Tình trạng này
tồn tại chỉ là vì mọi chủ trương chính sách đều chỉ nhằm bảo vệ và phục vụ
cho đảng CSVN biến thái.
Tại
sao lại có thể khẳng định như vậy?
Đơn
giản chỉ là khi Nguyễn Thanh Sơn nói đến việc giải quyết các vấn đề quốc
tịch, xuất nhập cảnh, hồi hương, đầu tư trong nước, người ta thấy ngay rằng
người Việt hải ngoại không được đối xử như người Tầu, là những kẻ khác giòng
giống, nguồn gốc. Chúng ta ai cũng biết Việt Cộng cho người Tầu ra vào Việt
Nam như đi chợ, không cần chiếu khán, định cư tập trung lại từng khu riêng,
coi người Việt tại chỗ không ra gì.
So
sánh với người dân trong nước, trong khi người Tầu (và những người ngoại quốc
khác) được khoanh vùng, ưu tiên cấp đất dùng cho nơi ăn chốn ở, thì người
dânViệt nghèo nàn sống trong mảnh vườn, miếng đất ông bà để lại, bị tống cổ
đi không đền bù xứng đáng, để gọi là nhân danh phát triển mở mang. Ngay
cả như trường hợp Đoàn Văn Vươn là bộ đội về vườn, đổ mồ hôi ra khai thác đất
đai do đảng cung cấp theo diện chính sách cũng bị một sớm một chiều cướp
trắng để phải đi đến chỗ tuyệt vọng phản ứng chống đối, rồi đi ngồi tù.
Đơn
giản nhắc vài điều như thế thôi để mà thấy rằng Nguyễn Thanh Sơn nói để mà
nói, chứ không phải là để giải quyết gì cả. Nếu đã như thế, thì những hô hào
vận động hoà hợp hoà giải của mấy cán bộ tuyên truyền hay những kẻ thời cơ có
hy vọng gì mà đạt kết quả? Nghĩa là khiến cho những người Việt hải ngoại, yêu
tự do và có điều kiện nhìn đầy đủ các dữ kiện, quyết định hoà giải và hợp tác
với cái chế độ CS đang biến thái, trong khi lãnh đạo Việt cộng thì gom góp
tiền bạc cướp được, nhìn trước nhìn sau tìm đường ra ngoại quốc sống.
Có
lẽ Nguyễn Thanh Sơn, cũng như các lãnh đạo Việt Cộng khác không khờ dại lắm
để mà không biết thực tế này. Những vận động hô hào đối thoại và hoà hợp hoà
giải với chế độ chỉ là việc phải làm. Mục đích xâu xa không phải
là hy vọng tranh thủ sự đồng tình với chế độ phản dân hại nước của người dân
hải ngoại, cũng không phải là để xoá bỏ được quan điểm và lập trường dân tộc
của các cộng đồng hải ngoại. Mà chủ yếu có lẽ chỉ là cho những người dân bị
kìm kẹp nghe và im lặng. Ngoài ra lại nhằm có cái cớ để mà khi phải chạy ra
hải ngoại sinh sống những ngày tàn, có thể bào chữa giải thích rằng “Ấy tôi
cũng đã thấy vấn đề, có đề nghị những chuyện phải làm nhưng chỉ vì cơ chế cho
nên đành chịu”.
38
năm trôi qua, CS đã không thắng tại điạ bàn đấu tranh hải ngoại, và sẽ tiếp
tục bị động, vì nhìn quanh người ta thấy những người già bị dán nhãn chống
Cộng quá khích đã ra đi gần vãn, nhưng lại thấy nổi lên những khuôn mặt trẻ
trưởng thành ở hải ngoại, biết nghe, biết nhìn và biết nghĩ để mà thấy ra cái
bản chất gian manh của những lãnh đạo CS trưởng thành trong bưng, tuy vác
bằng tiến sĩ ngoại quốc, nhưng không biết nói tiếng ngoại quốc, với những
kiến thức hổ lốn do các “trợ lý” mách cho góp từ các bài dịch trên mạng điện
tử toàn cầu.
--------------------------------
Trong một loạt bài gần đây, ông Nguyễn Hưng Quốc đã
viết khá dài dòng để dẫn đến một kết luận đơn giản. Đó là kể từ khi Liên Xô
sụp đổ, Cộng Sản Việt Nam không còn là cộng sản theo đúng nghĩa của chủ
thuyết cộng sản mà ông Karl Marx đề ra và ông Vladimir Lenin đã khai triển
nữa, và vì thế những ai tự nhận mình đang làm việc chống cộng là đang làm
việc vô nghĩa vì ngày ngay chẳng còn cộng sản đâu để mà chống. Theo ông Nguyễn
Hưng Quốc, chính xác hơn là phải thay thế việc chống cộng sản với việc chống
sự toàn trị.
Ông Nguyễn Hưng Quốc tự nhận ông là một nhà trí thức,
một “kẻ lưu vong” đứng một mình. Tuy không hề quen biết gì với ông Nguyễn
Hưng Quốc, sau khi đọc các bài của ông, tôi cũng phải công nhận ông ta là một
người trí thức, vì chính đề của ông chỉ có thể dùng để bàn chơi những chuyện
lý thuyết, chứ không hề có một giá trị nào khi áp dụng vào thực tế, chẳng
giúp được gì cho công cuộc đấu tranh tiến đến một bực cao hơn. Là một người
tự khoe là “không hề chống cộng”, sự góp ý của ông Nguyễn Hưng Quốc về việc
đấu tranh không khác gì những lời của các đảng viên cao cấp sống trong mái
nhà sang trọng, tách khỏi quần chúng mà kêu gọi toàn dân hãy tiến nhanh, tiến
mạnh đến một thế giới đại đồng cộng sản.
Là một người sinh ra và lớn lên tại hải ngoại, vốn phải
dùng tiếng Việt trong gia đình và tiếng Anh ngoài gia đình, từ hồi nhỏ tôi đã
rất để ý đến cách dùng chữ và sự chính xác của chữ được dùng. Mỗi khi học
được một chữ mới trong tiếng Việt, tôi cứ phải bỏ công tìm hiểu từ đó trong
tiếng Anh là thế nào, và ngược lại. Nhưng càng lớn lên, tôi càng hiểu được
một điều: sự chính xác không bằng sự nói cho hiểu nhau, và việc dùng chữ theo
ý mình không hay nếu người nghe không nắm được điều mình muốn truyền đạt.
Hồi nhỏ mỗi tối đi ngủ thì trong nhà tôi được đắp mền.
Tới khi một hôm tôi đến nhà một người trông giữ trẻ em thì người ta lại làm
tôi thắc mắc khi hỏi tôi ngủ có muốn thêm chăn không. Trong gia đình tôi khi
uống nước thì dùng ly, nhưng có một hôm khách xa đến thăm và nhờ tôi lấy giùm
họ cái cốc, khiến cho tôi lấy làm lạ, tưởng rằng vị khách này bảo tôi đi ra
ngoài bắt cóc về ăn. Dần dần tôi mới hiểu là cái chính xác theo tôi không hẳn
là chính xác theo người khác.
Khi tôi mới bắt đầu đi học, tôi cứ khoái ăn những thức
ăn của trong trường vì thấy nó mới lạ. Trong khi ở nhà ngày nào cũng ăn cơm,
vô trường thì được ăn những thứ chưa từng thấy như pizza, hamburger, và hot
dog. Đến một hôm trong mùa hè nghỉ học, tôi mới bảo với mẹ tôi là tôi muốn ăn
“chó nóng.” Dĩ nhiên, mẹ tôi không hiểu, mà còn lo vì tưởng tôi đòi ăn thịt
cầy. Đến khi tôi giải thích là tôi muốn ăn “hot dog” thì bà cụ mới hiểu ý
tôi. Và trong một dịp khác, cô giáo tôi có gởi thư về nhà bảo rằng bà ta
không hiểu ý tôi muốn nói gì khi mét với cô ta là trong lớp có người “onion
lower” tôi. Bố mẹ hỏi thì tôi mới giải thích là có người trong lớp hành hạ.
Trải qua một thời gian dài tôi mới dần dần hiểu là dù chính xác, vẫn có thể
là sai.
Rồi đến lúc tôi lớn lên, biết để ý gái, tôi vào trường
có nhiều lúc cảm thấy khó xử. Vì đi học ở khu có nhiều người Việt, trong lớp
tôi thường gặp các bạn Việt Nam. Có nhiều cô có tên rất xinh như Hiền, Thanh,
Mỹ, nhưng trong thực tế các cô này chẳng có hiền, thanh, hoặc mỹ chút nào.
Thế nhưng đã là tên của họ thì tôi vẫn cứ phải gọi, dù cảm thấy mình đang
dùng sai tiếng Việt. Nếu mà tôi đã tự đặt cho các cô ấy một tên nào cho chính
xác hơn thì lại mất lòng nhau.
Vì được sinh ra tại Hoa Kỳ, từ hồi nhỏ tôi rất hiếu kỳ
về đời sống ở Việt Nam như thế nào, và lý do tại sao người Việt đã phải đi
vượt biên. Vì thế, gặp những ai sẵn sàng kể chuyện xưa thì tôi sẵn sàng nghe.
Một điều tôi để ý là đại đa số người Việt đi vượt biên, dù là những nạn nhân
của chế độ cộng sản, đều gọi ngày 30 tháng 4 là ngày “giải phóng” thay vì
ngày “mất nước.” Lúc đầu thì tôi còn ngắt lời để đính chỉnh, nhưng với thời
gian thì tôi hiểu đây là hậu quả của sự tuyên truyền của Cộng Sản, khó đổi. Họ
nói “giải phóng” như Cộng Sản nói, nhưng họ không hề nghĩ đó là giải phóng.
Hai chữ giải phóng này chỉ để gọi ngày 30 tháng 4 của theo lối Cộng Sản thôi.
Miễn sao tôi hiểu được họ là đủ rồi.
Kể một lượt các chuyện bên lề như thế để cho thấy là sự
chính xác có thể là một thứ chủ quan, lệ thuộc vào cái tư tưởng của mỗi cá
nhân và hoàn cảnh lớn lên của họ. Và như thế thì cái chính xác của một người
sẽ không chính xác mấy đối với người khác. Lẽ khác, chính xác quá thì có thể
làm cho phức tạp hoá vấn đề, làm người khác khó hiểu hơn, vì không phải ai
cũng chú tâm suy ngẫm cho xa vời, mà cái thông thường, cái đơn giản đối với
họ là đủ rồi. Thêm nữa, trong đời có những lúc phải chấp nhận sự thiếu chính
xác vì cái quyền quyết định không có nằm trong tay mình, hoặc chọn cái chính
xác sẽ mất tế nhị. Cuối cùng, và có lẽ là quan trọng hơn hết, cái mà một
người cho là chính xác không cạnh tranh nổi với cái thứ thiếu chính xác mà
đại đa số coi là đúng, hay là thông dụng.
Hiểu như thế thì sẽ thấy đề nghị của ông Nguyễn Hưng
Quốc rằng chúng ta cần phải thay thế chữ “chống cộng” với chữ “chống toàn
trị” phản ảnh một lối suy nghĩ sách vở, máy móc. Cho dù đảng Cộng Sản không
còn bản chất “cộng sản” nữa theo đúng nghĩa từ điển của nó, ông Quốc quên
rằng ý nghĩa của chữ có thể biến đổi theo thời gian và có thể chịu ảnh hưởng
của lối dùng của giang hồ và từ đó có thể mang thêm những ý nghĩa mới.
Đảng Cộng Sản Việt Nam ngày nay có thể không còn đề cao
chủ nghĩa vô sản và đòi tất cả mọi thứ phải thuộc về cái chung, cái công cộng
nữa. Thế nhưng, trong 38 năm qua, hai chữ cộng sản không còn được dùng để chỉ
đến một chủ thuyết nữa, nhưng để chỉ đến một đối thủ, một lũ người tự cho
mình quyền đứng trên đầu dân tộc, và một nguyên nhân tận gốc của các tệ nạn
xã hội đang xẩy ra tại Việt Nam ngày nay. Làm theo đề nghị của ông Nguyễn
Hưng Quốc và thay thế chữ chống cộng với chữ chống toàn trị sẽ giúp cho những
đảng viên hiện nay và tương lai của chế độ thoát thân, trốn trách nhiệm cho
bao nhiêu tội ác của cái đảng cộng sản mà ông Nguyễn Hưng Quốc cho rằng là
không còn nữa.
Chúng ta không dại gì làm như thế. Nhất là khi chính
cái tập thể thống trị đất nước vẫn còn tự xưng là đảng Cộng Sản. Và dù trong
tương lai họ có đổi tên hoặc biến thái, chúng ta vẫn có thể thản nhiên tiếp
tục làm việc chống cộng, vì nói như thế là mọi người sẽ tự động hiểu mình
đang làm việc gì. Bất kể chuyện gì xẩy ra, cộng đồng người Việt tại hải ngoại
sẽ luôn luôn là cộng đồng tỵ nạn cộng sản, chứ không phải một cộng đồng tỵ
nạn sự toàn trị. Những ai đã phải từng đi tù cải tạo hay vùng kinh tế mới, sẽ
mãi là nạn nhân của chế độ cộng sản, chứ không phải một chế độ toàn trị.
Nguyên nhân của cái sự xuống dốc của nước Việt Nam, thủ phạm của những chính
sách tạo sự phân chia giai cấp, không cho phép người miền nam Việt Nam làm
dân mà chỉ được làm ngụy - đó chính là đảng Cộng Sản, chứ không phải là sự
toàn trị.
Kể cả cho đến ngày hôm này, những tệ nạn xã hội tại
Việt Nam, từ việc nhiều cô gái phải bán thân mình trở thành cô dâu Đài Loan,
đến việc các em phải sống trên các bãi rác tới việc nhượng đất biển cho Trung
Hoa, và tất cả những toan tính và kế hoạch để mà khiến cho dân Việt Nam hôm
nay không còn biết tử tế với nhau nữa... tất cả những cái đó là do bao nhiêu
thế hệ đảng viên Cộng Sản tạo nên, chứ không phải cái sự toàn trị gì cả.
Việc chống cộng sản, cho dù có thể không còn mang ý
nghĩa theo sách vở, vẫn còn mang nhiều ý nghĩa sâu đậm trong lòng người Việt.
Nói đến việc chống cộng là nói lên bao nhiêu sự cay đắng, đau khổ, hy sinh và
hy vọng của hơn nửa thế kỷ qua. Cho nên những ai quan tâm đến vận mệnh đất
nước cứ tiếp tục làm việc chống cộng - có lẽ không phải là cái Cộng Sản viết
hoa của xưa, nhưng là cái cộng sản viết nhỏ, mà qua nhiều thập niên đã trở
thành đối thủ của cộng đồng tỵ nạn, là cái lý do phải có lá cờ vàng để đối
nghịch lại với bản chất phi dân chủ của chế độ cờ đỏ, và là ác mộng của gần
90 triệu dân hiện nay đang sống tại quốc nội.
Cho nên dùng từ “chống cộng” là trọn vẹn và dễ hiểu
nhau nhất, vừa nói lên được cái lịch sử của cộng đồng tỵ nạn chúng ta, cái
nguyên nhân của các tệ nạn xã hội Việt Nam hiện nay, và cái nguồn gốc của
những kẻ cần phải chống đối và lật đổ ngày nay. Còn chuyển sang chống toàn trị
là chống một cái khái niệm, một cái hậu quả, một cái mờ ảo. Nó hàm ý là nếu
nhà nước Việt Nam không còn toàn trị nữa thì chúng ta sẽ bỏ qua quá khứ và
chấp nhận sự lãnh đạo của những kẻ đã từng giúp cho bộ máy toàn trị hiện hữu
trên đất Việt. Điều này hoàn toàn sai.
Một ngày nào đó, khi bỏ xuống quyển sách và tham gia
vào việc đấu tranh một thời gian, có lẽ ông Nguyễn Hưng Quốc cũng sẽ thấy
được thực tế này.
Vũ Nhân Phong ---------------------------------------
Ra
đời năm 2004, nghị quyết 36 của bộ chính trị đảng cộng sản Việt Nam đã đưa ra
khẩu hiệu Quên Đi Quá Khứ Hướng Tới Tương Lai, nhằm chinh phục cộng đồng
người Việt hải ngoại, đưa đến sự bắt tay hòa hợp hòa giải với nhà nước cộng
sản để làm con dân cho chế độ Hà nội. Để thực hiện kế hoạch này các cán bộ
cộng sản đã đi vào cộng đồng hải ngoại qua nhiều mặt. Cao điểm là từ năm 2005
cho đến 2007 với sự chấp thuận của lãnh đạo Việt Nam, đã có sự xuất hiện của
một số cá nhân, phong trào hay tổ chức hải ngoại với mục tiêu vận động cho
một Quốc Hội đa nguyên trá hình. Toan tính này tuy nhiên đã bị người hải
ngoại lật tẩy cho nên không thành. Những thành phần to tiếng nhất lúc đó nay
đã bớt ồn ào nếu không muốn nói là bặt tiếng.
Từ
năm 2007 đến 2013, không ngơi nghỉ trong mục tiêu, lãnh đạo biến thái Việt
Cộng qua các cán bộ tuyên kiều vận đã phối hợp với một số cá nhân và tổ chức
hải ngoại thiên tả hay mua chuộc được, tung ra những quan điểm hay nguỵ luận
nhắm ly gián hay làm phân tán tinh thần của các lực đấu tranh tự do dân chủ ở
hải ngoại. Những hô hào đấu tranh bất bạo động được
nhai
lại và nhả ra một cách máy móc từ các chủ trương sách vở ngoại quốc, và chỉ
áp dụng vào người dân chứ không hề nhắm lên kẻ cầm quyền. Sự kiện này vừa dư
thừa vừa thâm hiểm. Lý do bởi vì bạo động thường chỉ khởi sinh ra từ kẻ cầm
quyền có súng đạn chứ không phải từ người dân tay không đi tìm công lý. Sự hô
hào bất bạo động với những người dân tay không tấc sắt trước đe dọa của súng
đạn và bạo lực đàn áp của chế độ cai trị do đó có tính cách một mặt bảo vệ sự
an toàn tuyệt đối của kẻ cầm quyền, mặt khác khiến người dân trở thành những
nạn nhân đương nhiên của bạo lực đàn áp, và mất còn là tùy theo mức độ của
bạo lực áp dụng bởi kẻ nắm quyền.
Trước
sự tồn tại vững chãi của các cộng đồng hải ngoại với biểu tượng cờ vàng ba
sọc đỏ và sự không chấp nhận cường quyền VC biến thái, cục diện đấu tranh
chính trị giữa người Việt tự do và VC ngày nay đang đi sang một giai đoạn
mới. Đang có những ngụy luận lý thuyết nhằm tạo bối rối lúng túng cho quần
chúng trong mục tiêu đối tượng đấu tranh, qua việc thay những chữ “chống
cộng” bằng chữ “chống toàn trị” (Nguyễn Hưng Quốc), và qua ý niệm thể hiện
tinh thần dân chủ, qua việc chấp nhận cho sự sống chung hòa bình của hai lá
cờ đỏ và cờ vàng tại các cộng đồng hải ngoại (Huy Đức, Nguyễn Thành Công).
Chấp
nhận những chủ trương trên, mục tiêu đấu tranh vì dân tộc sẽ không còn rõ
rệt, và căn cứ đấu tranh chống bạo quyền VC tại hải ngoại sẽ không còn.
Tại
sao lại nói như thế?
Thứ
nhất, khi đưa ra tranh cãi lý thuyết giữa chống cộng với chống
toàn trị, kẻ chủ mưu đã đẩy lệch hướng đấu tranh ra khỏi mục tiêu chủ
yếu của đấu tranh, là những kẻ đương quyền lãnh đạo đã từng phạm tội trong
quá khứ và đang tiếp tục sai trái bây giờ, sang cách hành xử độc tài của
chúng để làm phân lực đấu tranh của hải ngoại. Thêm vào đó, khi đưa ra tranh
cãi lý thuyết như thế tác giả Nguyễn Hưng Quốc đã chế ra mục tiêu (lý thuyết)
cho những kẻ tội phạm này có cớ để núp vào mà biến thái. Cụ thể đơn giản,
tương tự như thí dụ đòi bỏ điều 4 hiến pháp, trong khi kẻ nắm quyền vốn không
tôn trọng hiến pháp, vẫn sẽ tiếp tục nắm quyền bằng mọi cách. Hay
đòi đa nguyên đa đảng trong khi đảng dư sức lập ra vô số tổ chức cò mồi, hay
là như thực tế hiện nay, trong quốc hội cũng đã có một số người gọi là không
Cộng sản làm cảnh.
Thứ
hai, lãnh đạo Việt Cộng ngày nay trên thực tế đã biến thái thành một nhóm
tham ô tư bản tay sai các thế lực tài phiệt quốc tế, cai trị đất nước bằng
bạo lực độc tài. Tuy họ không còn là vô sản, nhưng họ vẫn không từ bỏ cái gốc
cộng sản của họ qua việc duy trì tên nước là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt
Nam và khẳng định sự phát triển của Việt Nam phải tiến hành trên căn bản định
hướng Xã Hội Chủ Nghĩa với các đặc tính Cộng sản về quyền tư hữu, về đất đai
và kinh doanh. Ngoài ra khi nói đến hai chữ cộng sản người Việt Nam dễ hình
dung ra ngay một chế độ thiểu số phi nhân bản cai trị bằng bạo lực. Một người
trẻ trong nước, Đinh Nguyên Kha trong phiên tòa kết án anh ngày 16 tháng 5,
2013 cũng vẫn gọi chế độ hiện hành mà anh đang chống là cộng sản.
“Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc
tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống
đảng thì không phải là tội”.
Việc xử dụng cầu kỳ chữ nghĩa do đó là dành những nhà trí
thức tháp ngà, còn những người đấu tranh trong ngoài nước cứ dùng cách gọi
nào gần gũi nhất và dể hình dung nhất về chế độ hiện nay, như là Việt
cộng biến thái hay Cộng sản Việt Nam biến thái chứ
không phải là chế độ toàn trị theo như đề nghị.
Thứ
ba, trong cuộc giao tranh đối đầu, mỗi bên đều có thành trì và lá cờ biểu
hiện riêng để phân biệt. Thành trì của người Việt tự do không chấp nhận chế
độ VC biến thái là hải ngoại với lá cờ vàng. Thành trì của cộng sản biến thái
Việt Nam là trong nước với lá cờ đỏ sao vàng. Trong nước, Cộng sản không chấp
nhận sự hiện diện của lá cờ vàng ba sọc đỏ. Điển hình là mới đây vào ngày 16
tháng 5 năm 2013, cộng sản Việt Nam đã dành cho Nguyễn Phương Uyên và Đinh
Nguyên Kha hai bản án 9 năm và 11 năm về tội tuyên truyền chống nhà nước qua
việc rải truyền đơn với lá cờ vàng. Ở ngoài nước, cộng sản biến
thái, tuy nhiên, lại chỉ thị cho các cán bộ của họ vận động cho chuyện đứng
chung hòa bình giữa hai lá cờ đỏ, cờ vàng.
Nếu
Việt Cộng không cho cờ vàng ba sọc đỏ xuất hiện trong nước nhằm giữ độc quyền
chính trị của họ ở trong nước thì tại sao người Việt ở hải ngoại lại chấp
nhận cho cờ đỏ bên cạnh cờ vàng trên địa bàn của người Việt tự do? Trò này
chẳng qua là VC thi hành nguyên tắc: đất tôi tôi giữ, đất anh thì tôi với anh
cùng chia nhau đứng chung, vì anh tự nhận là tự do dân chủ mà!
Tóm
gọn, ở trên rõ ràng là những quan điểm gian tà, nếu không muốn nói là nguỵ
luận của bọn tay sai hay trí thức tháp ngà thiên tả.
Sự
vững mạnh của cộng đồng người Việt tự do nói chung rất quan trọng vì nó không
những làm mất mặt lãnh đạo cộng sản trên thế giới mà còn là một địa bàn hỗ
trợ cho công cuộc đấu tranh trường kỳ của người dân trong nước. Cộng sản biến
thái do đó phải ra sức triệt tiêu sức mạnh này.
Nếu
sáng suốt chúng ta không thể bị lệch hướng đấu tranh ra khỏi mục tiêu chủ yếu
của đấu tranh là những kẻ đương quyền lãnh đạo, và sẽ không chấp nhận việc
Việt cộng lấn đất qua việc để lá cờ đỏ sao vàng xuất hiện công khai tại hải
ngoại.
|
Vietnam
===
=====
lisa pham mới nhất [khai dân trí số>
https://www.youtube.com/results?search_query=lisa+pham+m%E1%BB%9Bi+nh%E1%BA%A5t+%5Bkhai+d%C3%A2n+tr%C3%AD+s%E1%BB%91
===
====================
Biểu tình 5/3/2017
https://www.youtube.com/results?sp=EgIIAg%253D%253D&q=bi%E1%BB%83u+t%C3%ACnh+2017
Tuesday, June 11, 2013
Bàn Chuyện Thời Sự - Ngày 7 tháng 6 năm 2013.
Labels:
CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Featured Post
Popular Posts
-
CXN_120612_1976_Sau Tết 2013, bọn UBGSTCQG sẽ liếm lại bãi đờm chúng vừa nhổ ra ngày hôm nay: Kinh tế Việt Nam được nhận định đã thoát đ...
-
Vụ Đặng Chí Hùng bị bắt và tình hình thực tế trong tù IDC của Thái Lan Hai viên chức an ninh CSVN mang thẻ đỏ (qua đ...
Popular Posts
-
Vaclav Havel - Chờ Tự Do Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Lời người dịch: Tên vở kịch nổi tiếng nhất của nhà viết ...
-
Phát biểu của Tổng thống Obama tại Đại học YANGON Ngườ...
-
Duoi day la 33 truyen ngan cua Tieu Tu ma mot so truyen qui vi da doc qua that tham thia.Xin chia se voi qui vi.Thiet nghi nhung vi nao chu...
-
PHILIPPINES - TRUNG QUỐC - Bài đăng : Thứ tư 20 Tháng Hai 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ t...
-
On Thursday, May 11, 2017 4:31 PM, Ông Sư này tên là Vĩnh Tánh, (thuộc giòng họ ông Vĩnh Thụy tức Bảo Đại) trước đây tu ở Chùa Thiên Đồ...
-
CHIỆT ĐƯỜNG THU, KẸP NGẢ CHI ĂN CẮP Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế Geneva, 29.11.2012 W...
-
Lão Th ầ y B ó i Gi à Đ inh V ũ Ho à ng Nguy ê n Trong giới văn nghệ sĩ Việt Nam chưa khi nào có một tác giả chưa từng có...
-
Vụ Đặng Chí Hùng bị bắt và tình hình thực tế trong tù IDC của Thái Lan Hai viên chức an ninh CSVN mang thẻ đỏ (qua đ...
LISA PHẠM - Khai Dân Trí Số https://www.youtube.com/results?search_query=LISA+PH%E1%BA%A0M+-+Khai+D%C3%A2n+Tr%C3%AD+S%E1%BB%91+
Popular Posts
-
Danh Mục Audio Truyện Nghe Trực Tiếp (online) Không Donwload Chân Thành Cảm Ơn Chú8 Hà, Đông Hà, Trái Táo, Yên Như, Biển Và Em, Mai Vân ...
-
From: Mai G. Pham < Subject: Sự thật về ác tăng thích Thích Chân Quang Date: Tuesday, April 23, 2013, 3:17 AM Giới thiệu ph...
-
Cái chết của Cha ruột Nguyễn Tấn Dũng , Tướng Nguyễn Chí Thanh Hy vọng anh ba Dũng chăn Vịt ở Kiên Giang sẻ trả thù cho cha mình vì bị ...
-
Đỗ Mười kết luận phải khai trừ ông Giáp Vào cuối thâp kỷ 60, trước và sau khi ông Hồ chết, nội bộ ĐCSVN xảy ra “Vụ Án Xét L...
-
Vaclav Havel - Chờ Tự Do Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Lời người dịch: Tên vở kịch nổi tiếng nhất của nhà viết ...
-
Phát biểu của Tổng thống Obama tại Đại học YANGON Ngườ...
-
Duoi day la 33 truyen ngan cua Tieu Tu ma mot so truyen qui vi da doc qua that tham thia.Xin chia se voi qui vi.Thiet nghi nhung vi nao chu...
-
bon. VN chung' ta la` da^n dden nen khong lo bi. ai chui vao` computer phanh phui: - co' bao nhieu nha` - co' ...
-
[ Attachment(s) from Can Bui included below] Thưa quí vị trên DD, Đọc email của ô. Phách gửi cho ô. Ngô Kỳ, tôi thấy nhữn...
-
Subject: Fw: Nhung Tien Doan 2012 http://multiply.com/m/item/vulep:journal:955 http://multiply.com/m/item/vulep:journal:955 ...
My Link
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
https://www.facebook.com/reel/802490438523735 - https://www.facebook.com/reel/8024904385237356 months ago
-
-
-
BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP - https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa rpedn...2 years ago
-
-
-
Cách tự kiểm tra xem mình có nhiễm virus COVID-19 không (?) - NT2K4FL Nếu không muốn nhận Email này Xin cho biết để chấm rứt.Cám ơn * Please delete my address before sending this document out. * On ...4 years ago
-
Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Saigon - ---------- Forwarded message --------- From: *Le Hiep* Date: Mon, Jan 27, 2020 at 8:26 PM Subject: Fw: Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Sai...4 years ago
-
Thuc phẩm được cảnh báo là chất gây ung thư, ăn càng ít càng tốt - ( Cảm ơn bạn đã chuyển . Có vài ý kiến thô thiển : 1 - những thức ăn quá hạn ( out of date ) dù còn dùng được , cũng nên liệng bỏ . Đừng t...5 years ago
-
-
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment