Tuesday, August 14, 2012

Vâng, cái đất nước này bây giờ là của các ông!

gop ý;
Thưa quý vị,
Khi đọc những dòng tâm tư này chúng tôi thực sự ngỡ ngàng, bàng hoàng về sự việc.

Bàng hoàng, ngỡ ngàng vì tại sao trên đời ilại có những kẻ ngây ngô, ngớ ngẩn, khờ dại như những ngưòi trẻ tuổi sống trong cái chế độ độc tài cs tại VN .
Chúng tôi không thể tin là các ngưòi trẻ này lại "ngây thơ, khờ dại " như thế. Lúc đầu, chúng tôi nghĩ có thể l àcò mồi, công an cs giả dạng để làm 1 cái bẫy để bắt những ngưiò Việt bất đồng chính kiến như công an cs đã từng làm nh'ưng tổ chức chống cs để bắt những người Việt Yêu Nưóc.
Nhưng sau đó, chúng tôi đã có thêm suy nghĩ mới và tìm ra giả thuyết khác về trưòng hợp này có thể là .....

các em nhỏ VN sống dưói sự đào tạo, tuyên truyền, giáo dục nhồi sọ của csvn đã " tưởng lầm " họ là chủ của đất nưóc..bởi vì khẩu hiệu mà họ học tập lúc nào cũng là "nhân dân làm chủ, đảng và nhà nưóc cs quản lý ".
Lũ trẻ ngây thơ cứ tưởng những khẩu hiệu là Thực. Tội Nghiệp. Ch"ì tiếc là những bậc cha chú của họ lại không dám "Nói Thật " với lũ con cháu của họ bởi vì họ sợ bị tố cáo với công an cs là có những tư tưỏng "phản động "chống nhà nưóc độc tài việt gian buôn dân bán nưóc csvn.
Những ngưòi này danh chấp nhận tình trạng lũ con cháu do họ đẻ ra, nuôi dưỡng trở thành nh'ưng công cụ cho nhà nưóc và đảng việt gian cs.

Nhưng thực ra thì không dễ chỉ bảo những Sự Thực, điều hay lẽ phải với những ngưòi trẻ tuổi Việt đưọc đào tạo ở VN, dưói hệ thống của cs. Điều dễ hiểu, họ đã có những thành kiến b ịnhồi sọ từ nhỏ về những " thế lực thù địch ".
Họ đã đưọc uốn nắn ngay từ nhỏ về những truyền thuyết giả tạo, dối trá về "Hồ Chí Minh và những anh hùng csvn như Lê Văn Tám, .."
Họ đâu chấp nhận Sự Thực về sự tàn ác, giết ngưòi cưóp của, buôn dân bán nưóc của csvn..họ bị ám ảnh về những thnàh phàền ngoài đảng CSVN đều là kẻ xấu ..và cs đã dạy họ ... kẻ xấu thì phải bị trừng trị bằng hình thức giết, chôn sống, mổ bụng, chặt đàu, bị ném đá cho đến chết... đó là phưong pháp của csvn tiêu diệt nh'ưng ngưòi Việt không đồng chính kiến với họ.
Vâng, chỉ với những ngưòi VIệt ...ngưòi ngoại quốc không dồng chính kiền thì csvn lại không dám đối xử " tệ " như ngưòi VN...Tại sao?
Bởi vì chế độ csvn là 1 chế độ tay sai của ngoại bang dựng lên để cai trị ở VN. Chế độ này chỉ có "quyền hạn " với dân nô lệ Việt không có "quyền hạn vô thưọng " với ngưòi ngoại nhân.
Không trách những ngưòi trẻ đang sống ở VN được bởi vì ngay từ nhỏ họ đã bị "kẻ xấu " CSVN tuyên truyền, lợi dụng. Những ngưòi này bị ám ảnh với những tư tưỏng tàn ác, bịnh hoạn của những tên việt gian cs.
Họ chỉ biết trung thành với bộ máy của đảng csvn như những robots. Họ đâu có cơ hội để so sánh, phân biệt.
Khi tiếp xúc với những văn hoá khác, trong đầu họ luôn ám ảnh những điều giả dối của đảng csvn đã nhồi vào đầu họ từ nhiều năm vì thế họ cứ như là sống trong 1 nhà tù, trại tập trung tinh thần do đảng csvn lập ra và nhốt họ vào đó..
Khi tiếp nhận những thông tin ngoài họ luôn có thành kiến.. đối voi những ngưòi trẻ thông minh họ đã sớm nhận ra là họ bị lừa dối và tìm hiểu với những nhận xét sâu sắc, tư duy bén nhậy cuối cùng họ nhận ra họ đã bị lừa, bị mê muội từ nhiều năm..nhưng số ngưòi trẻ thông minh đó thì lại quá ít thành ra kẻ bị lừa, chấp nhận làm công cụ cho đảng và nhà nưóc viet gian cs vẫn là đa số.

Hy vọng rằng với những Sự Thực rút ra từ Thực Tế của cuộc sống những "nô lệ trẻ " đưọc đào tạo từ "lò giáo dục " cs sẽ nhận ra thân phận, giá trị thực sự của họ trong cái hê thống xhcnvn.
Để kết thúc chỉ xin đưọc góp 1 câu " nếu thực sự muốn chống Tàu xâm lăng phải diệt chế độ csvn" bởi vì chế độ này đã bán nưóc, buôn dân với công hàm do thủ tưóng việt gian cs Phạm Văn Đồng ký dưói trào HCM...và kế tiếp những trào csvn sau(Lê Khả Phiêu, Nguyễn Tấn Dũng, Phan Văn Khải, Mạnh...) vẫn tiếp tục bán đất, biển cho ngoại bang.
Trong lịch sử VN, chưa có 1 chế độ nào bán nưóc công khai với bằng chứng rõ ràng như chế độ việt gian cs. Hãy nhớ kỹ, Muốn chống Tàu xâm lăng VN việc đầu tiên phải làm là ....diệt chế độ viêt gian cs.

From: Ho Cong
Subject: [GoiDan] [Trình Phụng Nguyên] Vâng, cái đất nước này bây giờ là của các ông!
To:
Date: Monday, August 13, 2012, 6:15 PM

"Cục Biểu tình"

Trình Phụng Nguyên (Danlambao) - Đến hôm nay, sau sự trấn áp của Công An đối với đoàn người biểu tình ở Hà Nội ngày 05.08.2012, một loạt những bài viết của các anh chị em "biểu tình viên" bày tỏ tâm tư về động thái bắt nóng bắt nguội người biểu tình thật không sao hiểu nổi của chính quyền. Trước đó, Bùi Thị Minh Hằng - người đã bị bắt giam (trái phép) 5 tháng ở trại phục hồi nhân phẩm vì biểu tình chống Tầu - cũng đã phản ứng tương tự, rằng họ đã thật sự nản chí với chính quyền hiện nay khi tham gia yêu nước. Để phản đối chính quyền, họ sẽ không xuống đường nữa.
Cách đây tròn một năm, khi tiếp cận với những cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, qua những hành vi và hình ảnh thô bạo của chính quyền đối với những người biểu tình, tôi buột tay viết ra bài thơ (*) "Vâng, cái đất nước này bây giờ là của các ông!" và nó đã được đăng tải trên một số trang mạng. Phải nói ngay rằng bài thơ này không hay, nhưng chính những "cái còm" sau bài thơ mới là những cái hay, nó nói lên được những điều muốn nói.
Tâm tư của tôi lúc ấy chẳng khác gì của các bạn Nguyễn Chí Đức, Nguyễn Thông… ngày hôm nay, có điều nhiệt huyết của tôi kém xa các bạn ấy, họ tiếp tục trăn trở, tiếp tục tham gia để rồi bị bắt bắt bớ, bị mất công ăn việc làm, bị xua đuổi, triền miên bị đe dọa, bị đày ải suốt một hành trình, rồi bây giờ mới ngao ngán mà thốt lên lời. Bạn Chí Đức còn dự đoán là có thể sẽ lãnh đòn thù sau khi công bố bài viết, nhưng - theo (các) bạn ấy - biết thì phải nói chứ biết làm gì hơn, không lẽ cũng giống như một số cái gọi là "tiến sĩ" hay "trí thức" kia đưa mũi ra cho đảng xỏ hay sao?!
Báo động!!! Đây không phải là những cái ứ ừ "giận lẫy" với chính quyền. Bạn Nguyễn Thông còn đưa ra một thực tế là "…dứt khoát không biểu tình yêu nước chống Trung Quốc nữa, đã có đảng và nhà nước lo, ôm chi rơm cho rặm bụng, lại còn mang tiếng xấu", rồi thì là dứt khoát: "… bọn con là công dân chứ có phải con rối đâu để muốn giật thế nào thì giật".
Thật là tai hại, nói đúng hơn là một tai họa, khi công dân - vì bất cứ lý do gì - không còn tha thiết gì (nữa) đến chủ quyền đất nước nơi họ sinh sống. Đến hôm nay, sau chủ nhật ngày 12.08.2012, thì tình hình biển đông ở Hà Nội và Sài Gòn đã "lặng" lắm rồi!
Ngày hôm qua, trong một quán ăn, ở bàn ăn bên cạnh vô tình (?!) đề cập đến chuyện biểu tình gìn giữ biển và đảo Trường Sa - Hoàng Sa, nói chung ai cũng tỏ ra bức xúc và ngán ngẩm với thái độ của nhà nước hiện nay. Có một người khách ăn mặc có vẻ như là một cán bộ (phải cỡ cấp huyện đổ lên) giữ thái độ chung chung, và trong câu chuyện, cũng từ cái cửa miệng của ông ấy thoát ra cụm từ "cục biểu tình".
Tôi nghe thấy mà giật mình. Đây có phải lại là một chiến lược mới của đảng không, nghe sao nó có vẻ du kích thế, bí mật thế?
Dù cục gì đi nữa mà dân "nó" đã ngán, đã núp rồi thì ai xung phong đây? Hay là lại cái chiêu "Đường ra trận mùa này đẹp lắm…" của thế kỷ trước?
Riêng tôi, qua những phản ứng và phát biểu của các bạn trẻ nêu trên - và với "sự vô cảm" đã có sẵn - thì không tin rằng bây giờ dân họ mụ mị thế.
_________________
(*) Vâng, cái đất nước này bây giờ là của các ông!
Thôi,
thì đấy!
đất nước này các ông muốn làm gì thì làm
dù trên trời
hay dưới đất
các ông cứ tha hồ mà qui hoạch
Các ông cứ xây lầu đài, biệt thự
hết cái này đến cái khác
theo ý các ông
cho con cái các ông
chúng tôi không thiết gì nữa
Cũng từ đây
các ông cũng đừng này nọ:
"của chúng tôi…, do chúng tôi…, và vì chúng tôi…"
(hay gì gì đó nữa)
các ông cứ thẳng thắn
vì nhau đi
cứ tự bầu bán
tự chia chác
tự lãnh đạo nhau đi
chúng tôi nhất định không nói gì thêm nữa
Cái đất nước này coi như là ao, là vườn thuộc về các ông
các ông cứ việc cho thuê
cho mượn
hay cho ai luôn
tùy hỉ
chúng tôi không ý kiến ý cò gì nữa cả
Các ông cũng chẳng cần bắt bớ, quăng chụp, đày đọa chúng tôi nữa
chúng tôi biết mình không có quyền gì cả
không có quyền nghĩ
không có quyền nói
cũng không có quyền thể hiện điều gì
dù là tình yêu quê hương
thì chúng tôi cũng chẳng tự phát nữa
cũng chẳng cần phải mắt trước mắt sau tụ tập để làm gì nữa
(biết các ông dị ứng hai chữ biểu tình nên tôi cố tránh)
Chỉ xin các ông hãy để cho chúng tôi được yên
đừng hướng dẫn
đừng định hướng chúng tôi đi đâu nữa cả
lòng vòng…
rồi lại lòng vòng
chúng tôi chóng mặt lắm rồi!
Một lúc nào đó
các ông cũng đừng hứng chí
(hay hứng tình)
chính sách này kia
rồi chèo
rồi kéo
rồi dụ dỗ (là vinh dự)
hoặc o ép chúng tôi cầm súng bước lên đầu chiến tuyến
Để làm gì?
và cho ai?
chúng tôi không mê muội, không tình nguyện nữa đâu!
Cái đất nước này coi như là của các ông
chẳng còn thuộc về chúng tôi nữa
vậy các ông tự lo mà giữ, mà bảo vệ cho mình đi chứ
chúng tôi chẳng có gì gọi là có, để mà giữ cả
cũng chẳng còn gì gọi là còn, để mà mất cả
chúng tôi cũng đâu phải là quân hầu quân tước gì của các ông
bảo sao nghe nấy
nói gì làm vậy…
Thì đấy!
chúng tôi tự nguyện
xin chào thua các ông!
chúng tôi muốn im!
bây giờ chúng tôi chỉ muốn được ngồi im!
mặc kệ các ông muốn làm gì thì làm, với đất nước này!
Vâng, thì cái đất nước này bây giờ là của các ông!

No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link