Thư gởi các
bạn Thanh niên Sinh viên Học sinh
Lê Hiếu Đằng (BVN) - Các em thân mến, trong thời gian tôi
bịnh, các em đến thăm. Hỏi hoàn cảnh sống từng em, có em sống cực khổ trăm
chiều. Đa số các em đều là con em của công nhân nghèo đang sống lầm than trong
các căn nhà cho thuê chật chội, nóng bức, thiếu mọi phương tiện sinh hoạt, nhất
là các em nữ, có em là con của nông dân ở miền Bắc, miền Trung, Đồng bằng Sông
Cửu Long, gia đình bị bọn quan chức tước đoạt hết ruộng vườn mà tổ tiên bao đời
các em dày công đổ mồ hôi sôi nước mắt, kể cả máu, khai phá thành những mảnh
đất ruộng vườn màu mỡ nuôi sống biết bao đời cha ông đến các em khôn lớn thành
người như ngày nay. Hỏi hoàn cảnh từng em, có em làm tôi rơi nước mắt, nghẹn
ngào thương các em quá. Tôi cũng mất mẹ từ lúc lên ba tuổi (1947) sống ở vùng
quê Tiên Phước, Quảng Nam, sau đó là Bồng Sơn, Bình Định. Tôi hiểu một khi gia
đình đã tan tác, ly hương, tha phương cầu thực là khổ đau biết chừng nào. Tôi
muốn bắt đầu lá thư này bằng mấy câu thơ trong bài “Gởi các bạn sinh viên” của
Thiết Sử, người bạn thân, là anh Phan Duy Nhân thời học trường Phan Châu Trinh,
Đà Nẵng:
“Nỗi căm hờn sôi trong lòng tuổi trẻ
Trong mắt anh, trong tiếng chị kêu gào
Trong vỗ tay cười trước nỗi thương đau
Ta bừng giận sóng xô trời biển dậy
Ta đã khát trăm năm rồi cổ cháy
Thèm kêu la trên nỗi chết không rời
Những anh hùng tuổi trẻ Việt Nam ơi,
Ba mươi triệu con người đang muốn nói...”
Đất nước hòa bình gần ¼ thế kỷ, một thời gian đủ
để một nước như Việt Nam “cất cánh” sánh vai cùng các nước Đông Nam Á, nhưng
nay thì bọn tham nhũng cường quyền tước đoạt hết tất cả của cải, tài nguyên,
giang sơn gấm vóc cha ông ta đã đổ biết bao xương máu để lại cho chúng ta. Cái
chế độ toàn trị do ĐCS dựng lên cướp hết các quyền tự do, dân sinh, dân chủ,
phá nát, cướp đất, tài nguyên môi trường, các quyền cơ bản của con người mà cả
loài người tiến bộ, trong đó
THƯ GỬI CÁC BẠN THANH NIÊN SINH VIÊN HỌC SINH
Các em thân mến
Trong thời gian tôi bịnh, các em đến thăm tôi.
Hỏi hoàn cảnh từng em, đa số các em đều là con em của công nhân, nông dân nghèo
từ mọi miền đất nước đến. Gia đình bị mất đất, mất ruộng vườn phải ly tán, chia
lìa, tha phương cầu thực, kiếm ăn từng ngày thật thê thảm, thương tâm mà chẳng
được gì để đỡ đói khát, kiếm ăn từng ngày từng giờ mà chẳng có gì để kiếm,
miếng cơm chẳng có gì no đủ lấp đầy cơn đói khát đang hành hạ phá nát cuộc sống
đầy bất hạnh thương đau vô cùng, cuộc sống đầy dữ dội tột cùng của con người
chẳng ra con người như mọi người khác đang sống bình thường, chẳng ra con người
như mọi người, đang sống nhưng như đã chết, như những người bình thường khác
đang sống từng ngày từng giờ như những con người bình thường đang sống từng
ngày từng giờ như những con người bình thường đang sống dữ dội trong cuộc sống
đầy sóng gió giữa cuộc đời nầy trong cuộc sống đầy bất công, áp bức của những
bầy sâu tham nhũng độc ác của một chế độ toàn trị chưa từng có trong lịch sử
văn minh, tiến bộ một thời gian dài làm khổ biết bao người dân lương thiện hiền
hòa của Việt Nam thân yêu chúng ta... chưa từng có trong lịch sử lâu dài của
dân tộc, đất nước chúng ta đầy gian lao đấu tranh bảo vệ giang sơn gấm vóc.
Cha
ông chúng ta đã oanh liệt đấu tranh không ngừng vì độc lập tự do cho Tổ quốc,
cho tương lai của chúng ta và cho con cháu mai sau của chúng ta được sống trong
một đất nước văn minh, tiến bộ, hòa trong cuộc sống chung trong một thế giới vì
con người, cho con người, được sống TỰ DO, BÌNH ĐẲNG, chẳng còn áp bức, bất công,
sống vui, sống có ích vì cuộc sống vô cùng tươi đẹp trong một thế giới hòa
bình, vô cùng vui vẻ, hạnh phúc, bình đẳng, tự do, bác ái, đầy tình người, tình
đồng loại, trong một thế giới không còn bạo lực, hận thù, chỉ có tình thương
yêu giữa con người xem nhau như người thân, bạn bè, đồng loại, đồng anh em
thương yêu nhau bằng tình người được sống trong khung cảnh của một xã hội mà
đến con trâu cũng "nghé ngọ yêu người, người yêu người yêu cuộc sống đến
muôn năm, yêu anh em yêu xã hội công bằng, yêu con người yêu cuộc sống đến trăm
năm...".
Ở đó, các quyền tự do, dân chủ cơ bản mà loại người tiến bộ trong
đó có Thanh niên sinh viên học sinh đi tiên phong đang hàng hàng lớp lớp tiến
lên phía trước không ngừng nghỉ, khoan nhượng, lùi bước trước bạo lực, áp bức,
dù phải đối đầu với sống chết, tù ngục, đánh đập, tra tấn, kể cả cái chết.
Các em thân mến,
Hoàn cảnh các em phải sống tha phương, cầu thực,
thiếu hẳn sự chăm sóc, thương yêu, đùm bọc của gia đình, là bất hạnh biết chừng
nào. Giống như hoàn cảnh của tôi mất người mẹ thương yêu từ lúc mới lên 3 tuổi
(1947) vì bệnh lao ở vùng nước độc Tiên Phước, Quảng Nam. Tôi hiểu hoàn cảnh
các em, nhưng tất cả chúng ta phải nuốt khổ đau vào lòng để hàng hàng lớp lớp
tiến lên phía trước những chiến sĩ đang xung trận xem thường tù đày, đánh đập,
làm nhục, kể cả cái chết, để bảo vệ đất nước, giang sơn, gấm vóc mà bao đời cha
ông ta đã đấu tranh với giặc TQ xâm lược không tiếc máu xương, không bao giờ
chịu khuất phục như những chiến sĩ luôn luôn dũng cảm xông lên phía trước để
khôi phục lại giá trị con người Việt Nam, đất nước VN oai hùng một thời làm cả
bọn giặc TQ xâm lược kinh hồn bạt vía chạy thục mạng một cách ô nhục trước bọn
vua quan triều thần TQ xâm lược với lời tuyên ngôn đanh thép của người anh hùng
dân tộc Trần Hưng Đạo: "NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ".
Các em thân mến,
Chúng ta là những chiến sĩ noi gương tiền nhân
đấu tranh không bao giờ chịu khuất phục trước tù đày, đàn áp, làm nhục, kể cả
cái chết. Chúng ta có chết để con cháu chúng ta sống với tất cả các quyền được
làm người "tử tế", hưởng hạnh phúc của cuộc sống tươi đẹp như các trẻ
em trên thế giới đang sống một thời trẻ thơ hạnh phúc.
Các em thân mến,
Chúng ta, nhân sĩ trí thức, những người còn tấm
lòng với đất nước hãy vì tương lai con em thương yêu của chúng ta tay trong tay
chiến đấu không bao giờ lùi bước vì phẩm giá, nhân cách, vì phẩm hạnh của một
con người tự do, tay trong tay hàng hàng lớp lớp tiến lên phía trước như những
chiến sĩ dũng lược chiến đấu vì con người, cho con người, cho các quyền dân
sinh dân chủ mà lâu nay chúng ta bị tước đoạt đánh cắp.
Chúng ta, nhân sĩ trí thức, những người còn
lương tri, hãy vì phẩm hạnh, nhân cách của con người tự do, không phải là đàn
cừu vô tri, vô giác, vô minh, vì con người, cho con người, cho con người đầy
phẩm hạnh với các quyền dân sinh, dân chủ, vì nền độc lập dân tộc đang bị đe
dọa nghiêm trọng, hãy hàng hàng lớp lớp tiến lên phía trước, tay trong tay tiến
lên phía trước như những chiến sĩ chiến đấu không khoan nhượng, lùi bước, bất
chấp hiểm nguy đang đe dọa từng ngày từng giờ, vì con người và nhân cách, phẩm
giá con người, không phải như đàn cừu vô tri, vô giác, vô minh, tay trong tay
tiến lên không lùi bước trước cường quyền, bất chấp tù đày, kể cả cái chết vì
đất nước thiêng liêng, vì giang sơn gấm vóc mà cha ông chúng ta đã hi sinh
xương máu mới có Việt Nam ngày nay mà nền độc lập tự do đang bị thật sự đe dọa
nghiêm trọng vì tệ nạn tham nhũng, vô trách nhiệm của nhà cầm quyền hiện nay.
HÃY VÌ ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM THÂN YÊU CỦA CHÚNG TA,
HÀNG HÀNG LỚP LỚP TIẾN LÊN PHÍA TRƯỚC TAY TRONG TAY VÌ VN THÂN YÊU CỦA CHÚNG TA
MÀ TIẾN LÊN KHÔNG LÙI BƯỚC TRƯỚC BẤT CỨ TRỞ LỰC NÀO DÙ CHO PHẢI CHỊU TÙ ĐÀY,
TRA TẤN, LÀM NHỤC, KỂ CẢ CÁI CHẾT.
CHÚNG TA SỐNG VINH VỚI ĐẦY ĐỦ QUYỀN SỐNG CON
NGƯỜI ĐẦY PHẨM GIÁ VỚI DŨNG KHÍ NHƯ NHỮNG CHIẾN SĨ VÌ ĐẤT NƯỚC VIÊT NAM THÂN
YÊU CỦA CHÚNG TA...
HÃY TAY TRONG TAY HÀNG HÀNG LỚP LỚP TIẾN LÊN
PHÍA TRƯỚC...
LÊ HIẾU ĐẰNG
Công dân Quận 10, Sài Gòn
Ngày 12- 12- 2013
Mặt sau của trang 1
Tuyên bố của Ban vận động
Hội Dân Oan Hà Nam
16-12-2013
Chúng tôi những người trong Ban vận động thành
lập Hội Dân Oan Hà Nam tự tin về việc làm của mình tuyên bố.
- Căn cứ điều 69 của Hiến Pháp về tự do lập
hội.
- Căn cứ Công Ước Quyền Con Người mà Việt Nam
đã ký và cam kết với Quốc Tế.
- Căn cứ vào tình
hình thực tế của công việc chống tham nhũng trong địa bàn tỉnh Hà Nam 10 năm
trở lại đây mà chúng tôi đã rút ra được bài học thiết thực.
Những người dân oan đang tham gia khiếu nại,
tố cáo vào những ngày tiếp dân của các cấp chính quyền cần thiết có một chỗ dựa
về tinh thần, cần sự giúp đỡ về kiến thức pháp luật, cần biết những thông tin
về công tác chống tham nhũng trên toàn Quốc, do đó chúng tôi xét thấy cần thành
lập Hội Dân Oan Hà Nam để đáp ứng các nhu cầu nêu trên.
Thực tế những năm qua nhận thấy những vụ việc
có sự chia sẻ giúp đỡ có kết quả hơn các vụ bị cô lập. Khi có sự gắn kết các
đương sự tự tin hơn. Đặc biệt khi Dân Oan gắn kết với nhau sx đẩy lùi các tệ
nạn cửa quyền như: Cấm đoán ghi hình, ghi tiếng hoặc chây ỳ, kéo dài thời gian
giải quyết và cuối cùng là sự tự tin việc làm tố cáo, khiếu nại của đúng luật
của mình.
Vậy chúng tôi tuyên bố công khai việc làm đúng
luật, hợp với nguyện vọng những người dân oan. Nay chúng tôi in lời mời để kêu
gọi mọi người tham gia.
Ban vận động
—-
* Ghi chú: một trong 3 thành viên
Ban vận động, chị Trần Thị Nga, là một nhà hoạt động tích cực từ lâu, tham gia
nhiều cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lấn Biển Đông.
Các bị cáo “tố” bị ép cung
13:30 | 14/12/2013
(PetroTimes) - Ngay sau khi Hội đồng xét xử
tuyên bố kết thúc phần tranh luận, các bị cáo được nêu quan điểm riêng của mình
sau hơn 2 ngày xét xử. Đặc biệt, các bị cáo đồng loạt “tố” bị điều tra viên ép
cung...
Khoảng 11h30 ngày 14/12, Hội đồng xét xử kết thúc
phần tranh luận. Ngay sau đó, các bị cáo đều đồng loạt bày tỏ ý kiến của mình
sau hơn 2 ngày xét xử. Theo bị cáo Dương Chí Dũng cho rằng, cơ quan công tố cần
làm rõ việc: “Ai là người trong Vinalines đã thỏa thuận khoản tiền đó với Công
ty AP. Trần Hải Sơn bảo tôi là người thỏa thuận thì phải có chứng cứ chứng minh
chứ không thể nghe lời khai một chiều. Bị cáo mong muốn được đối chất với Công
ty AP, đây không phải là hành vi chối tội mà chỉ mong xử đúng người đúng tội.
Bị cáo Dương Chí Dũng.
Còn bị cáo Mai Văn Khang bày tỏ rằng, bị cáo là người không có chức, có
quyền thì làm sao quyết định mua ụ nổi 83M được nên không thể truy tố bị cáo về
tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm
trọng”. Trong chuyến đi khảo sát, bị cáo chỉ có nhiệm vụ phiên dịch.
Bị cáo Mai Văn Phúc cũng cho rằng: Trong bản cáo trạng của Viện Kiểm sát
nhân dân Tối cáo đã đề nghị Hội đồng xét xử tăng hình phạt vì bị cáo có hành vi
khai báo quanh co, chối tội. Về vấn đề này, bị cáo khẳng định, tất cả các bản
lấy cung và bản tự khai trong bút lục không hề có dấu hiệu chứng minh bị cáo
quanh co chối tội. Không có lời khai nào tiền hậu bất nhất. Còn việc cơ quan
công tố truy tố bị cáo về tội danh cố ý làm trái... bị cáo cho rằng đó là không
có căn cứ. Thời điểm mua ụ nổi, bị cáo mới nhậm chức Tổng Giám đốc Vinalines
trong khi đề án xây dựng nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam có từ năm 2006. Bị
cáo chỉ vi phạm về nhận thức đây là ụ nổi hay tàu biển. Với cương vì là Tổng
Giám đốc được 2 tháng, cấp dưới báo cáo không cái ụ nổi nào tốt hơn ụ nổi 83M
nên bị cáo buộc phải làm tờ trình lên hội đồng quản trị.
Về hành vi tham ô tài sản, bị cáo Mai Văn Phúc cho rằng bị cáo không hề
biết có chuyện tiền nong sau thương vụ ụ nổi 83M. Việc Viện Kiểm sát nhân dân
chỉ căn cứ lời khai của Trần Hải Sơn mà cáo buộc bị cáo nhận 10 tỉ là một bất
ngờ, choáng váng. Nếu lời khai của Trần Hải Sơn đúng thì cơ quan điều tra nên
kiểm tra danh sách người đi máy bay trong thời gian đó xem có ai là Trần Hải
Sơn mang tiền đưa cho bị cáo hay không”.
Sau khi nghe trình bày của Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc, bị cáo Trần
Hải Sơn phản bắc rằng: “Qua ý kiến của anh Dương Chí Dũng và anh Mai Văn Phúc,
các anh nói không tham gia thỏa thuận với Công ty AP thì vì sao ở cơ quan điều
tra các anh lại xác nhận là đã có việc nhận tiện và chia chác. Như vậy là bất
nhất trong lời khai. Tôi khẳng định, chính các anh đã đẩy tôi và gia đình tôi
vào vòng xoáy vụ án”.
Bắt phải nhận đó là tàu biển
Đến lượt bị cáo Huỳnh Hữu Đức và Lê Ngọc Triện được trình bày thì cả hai
bị cáo đều bất ngờ “tố” cơ quan điều tra ép cung. Cả hai bị cáo đều khai rành
rọt các lần lấy cung. Bị cáo Triển cho biết: “Bị cáo phải làm việc trong trạng
thái ốm đau và bị điều tra viên lừa viết sẵn lời khai rồi ép ký vào lời khai
viết sẵn.
Bị cáo
Lê Văn Lừng trình bày, trong lời khai tôi vẫn khẳng định đó không phải là tàu
biển. Lúc đó một cán bộ điều tra tên Đặng bắt tôi phải nhận đó là tàu biển và
nói “sao ông cứ phải khăng khăng đó là ụ nổi”. 3 ngày sau tôi bị đưa lên trại
tạm giam lấy lời khai. Tại đây có 5 người lấy lời khai đã đánh tôi và ép tôi
phải nhận đó là tàu biển. Do bị đánh đau quá nên tôi phải nhận là tàu biển.
Ngày 30/10/2013, một điều tra viên nói với tôi rằng, cứ viết lại bản khai tường
trình và ký vào bản lấy cung đã viết sẵn. Nếu ký thì cho tại ngoại.
Sau 3
cán bộ hải quan “tố” bị éo cung, bị cáo Mai Văn Phúc khẳng định, tôi cùng là
người bị giam giữ. Tôi xác nhận lời khai bị ép cung là đúng.
T.Minh
RFI – Việt Nam trong danh sách 5 chế độ cầm tù nhà báo
nhiều nhất trên thế giới
18/12/2013by
REUTERS
Trọng Nghĩa
Trong bản báo cáo thường niên công bố vào hôm nay, 18/12/2013, Ủy ban Bảo vệ Nhà báo CPJ – Committee to Protect Journalists – đã báo động về sự kiện năm 2013 sắp kết thúc là « Năm tệ hại thứ hai trên bình diện nhà báo bị cầm tù » trên thế giới. Thổ Nhĩ Kỳ tiếp tục là cai ngục sừng sỏ nhất hành tinh, sát theo sau là Iran và Trung Quốc. Điểm đáng buồn là Việt Nam lại bám sát các nước trên, nằm trong danh sách năm nước có nhiều nhà báo bị tù nhất.
Báo cáo của CPJ chỉ có một điểm tích cực duy nhất, nhưng không đáng kể lắm. Đó là so với năm 2013, số lượng các nhà báo bị bỏ tù có giảm đôi chút : 211 người được thống kê, so với con số kỷ lục 232 người trong tù của năm 2012. Dù vậy, mức của năm nay, theo Ủy ban Bảo vệ Nhà báo, vẫn là mức cao thứ hai kể từ năm 1990, tức là từ khi CPJ bắt đầu lập thống kê hàng năm.
Trong bản xếp hạng năm 2013, bộ ba Thổ Nhĩ Kỳ (với 40 nhà báo còn trong vòng lao lý), Iran (với 35 người) và Trung Quốc (32 người) chiếm hơn một nửa số lượng ký giả bị cầm tù trên thế giới. Theo CPJ, các chế độ khe khắt tại ba quốc gia này đã chủ yếu sử dụng các tội danh « chống Nhà nước » để bịt miệng các nhà báo, blogger hay biên tập viên dám lên tiếng phê phán.
Danh sách của CPJ đã được tiếp nối với Erithrea, cai ngục sừng sỏ nhất Châu Phi, với 22 nhà báo sau song sắt, và Việt Nam, nước nắm kỷ lục Đông Nam Á về số lượng nhà báo bị giam cầm với 18 tù nhân là người viết báo.
Điểm được Ủy ban Bảo vệ Nhà báo nhấn mạnh là Việt Nam lại biểu thị cho một xu hướng đáng ngại, tức là ngày càng tống giam nhiều nhà báo hơn. Từ 14 người bị cầm tù, con số này đã tăng lên thành 18, kết quả của một điều được CPJ mệnh danh là « chiến dịch gia tăng đàn áp các
blogger ».
Trong danh sách được Ủy ban Bảo vệ Nhà báo công bố, ngoài những tù nhân kỳ cựu như blogger Điếu Cày, nhà văn kiêm nhà báo Nguyễn Xuân Nghĩa…, từ cuối năm ngoái cho đến hiện nay, Việt Nam đã tống giam thêm các ông Lê Quốc Quân, một luật sư viết blog, hai blogger nổi tiếng là Trương Duy Nhất và Phạm Viết Đào, và ông Võ Thanh Tùng, ký giả của tờ Pháp luật Thành phố Hồ Chí Minh.
Theo ông Joel Simon giám đốc điều hành tổ chức CPJ, được AFP trích dẫn : « Bỏ tù các nhà báo
vì công việc của họ là đặc trưng một xã hội không khoan dung mà chỉ biết đàn áp… Hiện tượng các nhà báo bị bỏ tù gia tăng ở các nước như Việt Nam và Ai Cập là điều đáng quan ngại ».
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment