Chỉ trong tuần qua, người ta đã chứng kiến những
diễn biến nổi bật trên sân khấu chính trị thế giới, đó là cuộc họp Thượng Đỉnh
ASEAN-Nhật Bản tại Tokyo ngày 14-15 Tháng 12/2013 , cuộc chạm trán giữa tàu
chiến Trung Quốc- Hoa Kỳ trên Biển Đông và chuyến viếng thăm Việt Nam của Ô.
John Kerry vào ngày 14/12/2013.
Cuộc họp Thượng Đình ASEAN- Nhật Bản do tình cờ
đã diễn ra giữa lúc căng thẳng ở Biển Hoa Đông bước vào khúc quanh mới khi Hoa
Lục đơn phương tuyên bố “ Vùng Nhận Dạng Phòng Không” trùng lấp lên
không phận của Nhật Bản và Nam Hàn. Thật là cơ hội may cho Ô. Abe.
Cứ qua hình
ảnh và tường thuật của báo chí, ông nổi bật lên như là một “minh chủ”
rất khà ái đối với tất cả các lãnh đạo của Đông Nam Á. Ông tuơi cười, thân mật,
hòa nhã, khiêm cung và dĩ nhiên, lợi dụng cơ hội ngàn vàng, ông khéo léo thông
báo cho giang hồ bốn phương biết về nguy cơ bất ổn cho Đông Nam Á và một tương
lai đen tối có thể xảy ra nếu an toàn hàng không lẫn hàng hải quốc tế không
được bảo đảm. Điều này ông đã cảnh báo Á Châu từ năm 2007 nhưng chẳng ai
lắng nghe. Nhưng nay thì theo Ô. Jeff Kingston, giám đốc chương trình nghiên
cứu Châu Á tại Đại Học Temple của Nhật Bản, “ Hiện ASEAN đang muốn lôi kéo
Nhật trở thành đối trọng với Trung Quốc. Khi ông Abe tới thăm khu vực, ông
quảng bá điều gọi là ‘Vòng cung Tự do và thịnh vượng’ dựa trên các giá trị
chung. Và khái niệm này rõ ràng nhắm vào việc khống chế Trung Quốc. Và hồi năm
2007, khái niệm đó đã được đón nhận một cách khá lạnh nhạt. Giờ tôi nghĩ
rằng Trung Quốc đã hảnh động đáng sợ hơn. Và chính vì thế tôi nghĩ rằng sự đón
nhận đã nhiệt thành hơn và tôi nghĩ rằng các nước ASEAN đang ở trong một thế
thủ." (thế phải chuẩn bị đối phó) (VOA tiếng Việt). Từ viễn ảnh
không mấy tốt đẹp đó, ông đưa ra phương thuật chữa trị bằng hợp tác, tương
kính, không can thiệp vào nội bộ của nhau mà chỉ vì sự ổn định và phát triển
của Đông Nam Á với cam kết 19 tỷ đôla viện trợ và khoản vay cho khu vực cũng
như tăng cường hợp tác quốc phòng. Thật là món quà từ trên trời rơi xuống. Các
nước Đông Nam Á “từ huề đến ăn” dại gì không đón nhận?
Cũng qua
cuộc họp thượng đỉnh này, người ta thấy vai trò của Việt Nam nổi bật lên như là
một nhân tố trội yếu của khối ASEAN. Từ việc Ô. Nguyễn Tấn Dũng ngồi cạnh ông
trong các buổi họp cho tới việc hai vị thủ tướng có cuộc họp riêng trong đó
Nhật Bản hứa cung cấp tuần dương hạm cho lực lượng duyên phòng/ cảnh sát biển
của Việt Nam. “Thông Tấn Xã Kyodo của Nhật đưa tin tại cuộc họp báo chung
với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam ở Tokyo, Thủ tướng Shinzo Abe nhấn
mạnh sự hợp tác Việt-Nhật hết sức quan trọng đối với hòa bình-ổn định khu vực,
đặc biệt trong lĩnh vực duy trì trật tự hàng hải và hàng không quốc tế.”
(VOA tiếng Việt).
Hình ảnh này làm Hoa Lục giận điên người. Mình là một “đại
môn phái” muốn trở thành “minh chủ” của Á Châu rồi từ đó trở thành
lãnh đạo thế giới mà các “bang phái” mình muốn chinh phục lại tụ hội tại
quốc gia sát nách nhà mình để cùng một “đại môn phái” khác hình thành kế
họach chống lại mình…thì quả thật đây là “cú đấm vào mặt”. Theo tôi nghĩ
những phản ứng nặng nề của Hoa Lục nhắm vào Nhật Bản không tác dụng gì. Cuộc
khủng hoảng Á Châu chỉ được giải quyết khi Hoa Lục thay đổi sách lược ngọai
giao, trong đó việc tôn trọng chủ quyền, sống chung hòa bình với Nhật Bản cùng
các quốc gia Đông Nam Á là chìa khóa của vấn đề.
Trong khí diễn biến chính trị sôi động như thế thì
Biển Đông lại dậy sóng. Báo chí thế giới đều đồng loạt loan tin vào ngày
05/12/2013 “Tàu chíến Mỹ và Trung Quốc suýt đụng nhau tại Biển Đông”.
Phía Hoa Kỳ nói rằng tàu chiến Mỹ đang họat động trên vùng hải phận quốc tế thì
tàu Trung Quốc tiến tới cho nên phải né qua một bên để tránh đụng chạm. Còn
phía Trung Quốc nói rằng tàu chiến Mỹ đã tới gần để do thám tàu sân bay Liêu
Ninh và gây cản trở, làm phiền (harassed) họat động của tàu này cho nên Trung
Quốc phải phái tàu chiến tới ngăn cản. Chưa biết phải-trái thế nào nhưng sự
kiện cho thấy đây là một diễn chưa từng thấy từ trước đến giờ. Đó là lần đầu
tiên trong lịch sử có sự “cọ sát trên biển” giữa tàu chiến Trung Quốc và
Mỹ.
Chuyến thăm Việt Nam bất ngờ của Ô. John Kerry, trước
dự định vào năm 2014 phản ảnh hai sự kiện quan trọng khiến Hoa Kỳ phải cấp tốc
điều chỉnh lại kế họach “Tái Cân Bằng Lực Lượng”. Đó là việc Hoa Lục đơn
phương tuyên bố “Vùng Nhận Dạng Phòng Không” khiến Hoa Kỳ phải đưa máy
bay B-52 dù không vũ trang vào vùng này để trấn an Nhật Bản và sự kiện tàu
chiến Mỹ và Hoa Lục “giáp mặt nhau” ở Biển Đông.
Đây có thể là một khúc
quanh (turning point) làm xoay chuyển tình hình thế giới. Từ trước tới
giờ Hoa Kỳ vẫn ứng xử như một người đứng ngòai “không theo bên nào”
giống như một trọng tài trên võ đài, chạy vòng quanh nhắc nhở các võ sĩ chớ
đánh “sai luật”. Nhưng nay thì Hoa Kỳ không thể “giả vờ” đóng vai
trò “trọng tài” nữa rồi mà phải vén tay áo lâm trận, dù đang ở mức độ “tự
chế”. Cứ thử tưởng tượng nếu tình hình căng thẳng thêm nữa, Hoa Kỳ phải đưa
hàng không mẫu hạm, tàu chiến vào đây, lúc đó tàu chiến của Hoa Lục không nổ súng
nhưng cứ tiến đến gần ngăn cản, liệu Hoa Kỳ có dám nổ súng hay không? Đúng là
chuyện dở khóc dở cười, đánh thì không được mà nhịn thì không xong!
Do đó đúng
như học giả Carl Thayer nhận định kế họach “tái cân bằng lực lượng” của
Hoa Kỳ hiện “ có vấn đề” và phải “ cân bằng lại kế họach tái cân
bằng lực lượng” bằng cách hối hả gửi Ô. John Kerry tới Việt Nam và Phi
Luật Tân. Xin nhớ cho trên đời này dù mình là siêu cường hay “võ lâm chí tôn”
nhưng có những chuyện một mình không làm được mà phải có đồng minh, người hợp
tác (partner), bạn bè hay đàn em.
Dĩ nhiên Ô. John
Kerry khi gặp các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng sẽ phải đề cập tới vấn đề nhân
quyền bởi vì nếu ông không nói gì cả, khi ông quay trở về nước, ông sẽ “điêu
đứng” với các ông bà dân biểu, thượng nghị sĩ vốn sống nhờ phiếu của cử
tri. Nhưng đúng như nhận định của các nhà quan sát thế giới” kinh tế và an
ninh Biển Đông” là hai trọng điểm của chuyến đi này và cũng là chíến lược
ngọai giao lâu dài của Hoa Kỳ như nhận xét của học giả Carl Thayer, “Các
nghị trình kinh tế và an ninh thực tiễn đã chiếm ưu tiên so với nhân quyền
trong chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ đối với Việt Nam.” (VOA) Bằng cớ là sau
khi “giảng giải”về lợi ích của việc tôn trọng nhân quyền, lợi dụng dịp
này ông công kích Hoa Lục về khu vực phòng không mới bên trên các hòn đảo
đang có tranh chấp với Nhật Bản trong biển Hoa Ðông.
Ông cảnh báo Bắc Kinh
không nên tính tới việc có các biện pháp song phương tương tự ở những nơi khác,
kể cả Biển Hoa Nam, mà Việt Nam gọi là Biển Ðông.” Sau đó ông đưa ra
“củ cà-rốt” khá tuơi tắn, đó là “Hoa Kỳ sẽ cung cấp thêm 32.5 triệu USD để giúp
các nước Đông Nam Á bảo vệ vùng lãnh hải của họ và bảo đảm tự do hàng hải.
Riêng Việt Nam sẽ nhận tới 18 triệu USD, trong đó gồm 5 tàu tuần tra cao tốc sẽ
được trao cho ngành cảnh sát biển”. (BBC trích dẫn nguồn tin AP) và những lời lẽ
rất cảm động về việc bảo vệ báu vật của thế giới là Sông Mekong khi ông đứng
trên bờ kênh ấp Kiến Vàng, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau: “Không
một nước nào có quyền tước bỏ nguồn sống, hệ sinh thái của nước
khác. Sông Mekong là tài sản toàn cầu, là báu vật của cả khu vực.”
Khi tuyên bố như vậy ông ám chỉ Hoa Lục đang có kế họach xây một số
đập thủy điện ở thượng nguồn sông Mekong gây ảnh hưởng nghiêm trọng
cho dời sông và môi trường của 60 triệu dân ở hạ lưu.
Nhận định:
Qua tuyên bố
của Ô. Abe trong cuộc họp Thượng Đỉnh ASEAN-Nhật Bản tại Tokyo ngày 15/12/2013,
“Sự
hợp tác Việt-Nhật hết sức quan trọng đối với hòa bình-ổn định khu vực, đặc biệt
trong lĩnh vực duy trì trật tự hàng hải và hàng không quốc tế.” (VOA tiếng
Việt) và nhận định của Ô. John Kerry trong chuyến thăm bất ngờ tới Việt Nam, “ Hòa bình và
ổn định tại Biển Đông là ưu tiên hàng đầu đối với Washington cũng như các nước
trong khu vực và Hoa Kỳ phản đối các chiến thuật uy hiếp, gây hấn trong các
tuyên bố chủ quyền. “ cho thấy sự ổn định chính trị, phát triển kinh tế và
tăng cường khả năng phòng thủ của Việt Nam là “chìa khóa” tạo ổn
định cho Đông Nam Á và Biển Đông
. Sự hiện diện của Hoa Kỳ và sự mở rộng
tầm ảnh hưởng của Nhật Bản trong khu vực là “điều kiện cần” nhưng chưa đủ.
Các chiến lược gia Hoa Kỳ, Nhật Bản và có thể cả thế giới đều nhận thấy điều này.
Chính vì thế mà Việt Nam bỗng nhiên trở thành trọng điểm chiến lược và là cái
phao cứu hộ, đúng ra là cái “lá chắn” cho Đông Nam Á trong khi Phi
Luật Tân có chung nguy cơ nhưng vì yếu quá cho nên không cáng đáng nổi trong trách.
Việc Ô. John Kerry cảnh cáo Hoa Lục không nên áp đặt “Vùng Nhận Dạng Phòng
Không” mới tại Biển Đông sẽ trùm phủ lên Đường Lưỡi Bò cũng là lời
tiên tri về việc Hoa Lục có thể sẽ làm chuyện phiêu lưu đó.
Hoa Lục
hiện giờ không có đường lui mà chỉ có tiến và đây có thể là chiến lược mở đường
cho tàu chiến Trung Quốc ngang nhiên tiến vào Biển Đông để bảo vệ không phận
của mình. Nếu sự kiện đó xảy ra và xác xuất lớn là có thể xảy ra, lúc đó người
chịu áp lực nặng nề nhất là Việt Nam. Để giữ vững vị trí siêu cường và an ninh
lâu dài của chính mình, Hoa Kỳ phải hành động mạnh mẽ. Như thế một cuộc chiến
có tầm vóc thế giới có thể nổ ra, không phải trên đất liền mà là trên biển Việt
Nam. Một “Vietnam War “ thứ hai tái diễn trên Biển Đông chăng?
Đào Văn Bình
(California ngày 16/12/2013
Ngoại trưởng Mỹ John
Forbes Kerry tham dự Thánh lễ tại Nhà thờ Chính tòa Đức Bà Sài Gòn
Sơn Nữ SPC12/14/2013
SAIGÒN - 14g24: Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đến khuôn viên trước
tượng Đức Mẹ. Ngài Ngoại trưởng Mỹ John Forbes Kerry cùng với phái đoàn của ông
đã đến Nhà thờ Chính tòa Đức Bà Sài Gòn vào lúc 14g20 hôm thứ Bảy 14/12/2013,
để tham dự Thánh lễ.
NT Kerry và phái đoàn đến nhà thờ Đức Bà
Tại khuôn viên trước Thánh đường, Cha Tổng đại diện Gioan
Baotixita Huỳnh Công Minh cùng với Cha Chánh văn phòng Tòa Giám mục Ignatio Hồ
Văn Xuân và Cha Giuse Vương Sỹ Tuấn đã ra chào và đón vị Ngoại trưởng vào Nhà
thờ. Sau đó, trước khi dâng Thánh lễ, Cha Tổng đại diện - thay mặt Đức Hồng Y
Tổng Giám mục Gioan Baotixita Phạm Minh Mẫn - chúc ngài Ngoại trưởng mọi sự tốt
đẹp.
NK Kerry đang dự thánh lễ
Đức Giám Mục phụ tá Phêrô Nguyễn Văn Khảm đã chủ tế Thánh lễ. Đồng
tế với ngài có linh mục Tổng Đại diện cùng với hai linh mục phụ tá Nhà thờ
Chánh tòa là Cha Giuse Vương Sỹ Tuấn và Cha Phêrô Đỗ Duy Khánh.
ĐGM Nguyễn Văn Khảm đang giảng lễ
Sau Bài Tin Mừng, Đức Cha Phêrô chia sẻ về việc cử hành lòng
thương xót của Đấng Cứu Thế trong Mùa Vọng như lời nhắc nhở của Bài Tin Mừng
vừa nghe: “Người mù xem thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được
nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng”. Đức Cha nhắc đến hai
tấm gương hiện đại của lòng thương xót bao dung là Đức Giáo Hoàng Phanxicô (mới
được tạp chí Time chọn là nhân vật của năm 2013) và Tổng thống Nelson Mandela
(mới qua đời với một tang lễ có gần 100 lãnh đạo các nước tham dự). Vị chủ tế
mời gọi cộng đoàn hãy sống lòng thương xót của Chúa theo hai mẫu gương vừa kể.
NT Kerry chụp hình chung với ca đoàn
Ngài Ngoại trưởng đã tham dự Thánh lễ và rước lễ sốt sắng. Cuối
lễ, ĐGM. Phêrô Nguyễn văn Khảm đến bắt tay chào Ngoại trưởng Mỹ và một số người
trong phái đoàn. Vị ngoại trưởng đã đặc biệt diễn tả với Giám mục chủ tế về
niềm cảm xúc dâng tràn khi được tham dự Thánh lễ tại đây.
Thánh lễ kết thúc lúc 15g20. Trước khi ra khỏi nhà thờ, Ngoại
trưởng Mỹ đã đến tận nơi cảm ơn ca đoàn và chụp hình chung với các ca viên.
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment