Monday, April 14, 2014

Cái gì tàn phá lòng yêu nước, truyền thống đạo đức dân tộc?



VRNs (13.04.2014) – Sài Gòn - Tôi được một người bạn ở nước ngoài chuyển cho bài viết của một vài tác giả, là những người trẻ VN, nói về cảm nghĩ hay đúng hơn, là những bức xúc, khi bạn đó xem biết về lễ hội đền Hùng ở Phú Thọ, dịp giỗ tổ Hùng Vương, cũng như những bia thờ các vị vua Hùng do nhà nước VN… tân tạo! 

Một bài thì phân tích sự phi lý, phi khoa học, về “Tổ Hùng Vương”, và truyền thuyết  “Một Mẹ Trăm Con”, từ ông bà tổ phụ của chúng ta là Lạc Long Quân và Âu Cơ.

140413004

Đại ý tác giả nói rằng đó là một sự mê muội, lạc hậu, khi tin vào những điều phi lý đó, và bạn đã “đưa ánh sáng khoa học vào soi rọi” cho những niềm tin “vu vơ” này! Rồi tác giả kết luận là khi ra nước ngoài, mới “bừng tỉnh” để xa lìa những thứ ngây ngô lạc hậu đó! 

Tác giả cũng không chấp nhận cả việc giỗ tổ, với những lý luận tương tự ở trên, và nói rằng chỉ có dân tộc ta lạc hậu nên mới tổ chức lễ giỗ tổ (!), (sự tổ chức bị phê phán, chứ không nói đến cách tổ chức, có thể không tốt!).


Bài thứ hai tôi được đọc, là bài viết về nhà nước CS đã ghi trên những bia thờ các vua Hùng, (mới được tạo ra sau này), tại  “một khu tưởng niệm ở Gia Lai”, theo tác giả nói, và kèm theo bài viết là hình chụp 3 tấm bia ghi rõ tên, niên hiệu, và cả số vợ con quá nhiều của 3 vị vua Hùng, như sau:
- Bia 1: (Vua) Hùng Định Vương, húy Quốc Lang, làm vua 80 năm, sống 602 tuổi, có 46 vợ, sinh 39 con trai và 9 con gái, có 42 chi, sinh 559 cháu chắt.

- Bia 2: (Vua) Hùng Vũ Vương, húy Đức Hiền Lang, làm vua 96 năm, sống 458 tuổi, có 25 vợ, sinh 56 con trai và 6 con gái, có 56 chi, sịnh  305 cháu chắt.

- Bia 3: (Vua) Hùng Nghị Vương, húy Bảo Quang Lang, làm vua 160 năm, sống 217 tuổi, lấy 30 vợ, sinh 37 con, có 37 chi, sinh 291 cháu chắt.

Tôi chưa được biết về các bia thờ này, và cũng chẳng biết những số liệu trên xuất xứ từ đâu, vì sách sử không thấy như vậy. Có thể là do các con cháu… XHCN, đã “biết ơn tổ tiên”, mà ghi tạc cho các vua tổ không chừng, như trường hợp đúc tượng Thánh Gióng năm vừa qua, thì một “đại gia đỏ” cho đúc “tặng” ngài thêm QUẢ TIM vậy!

Từ đó, tác giả bài viết thắc mắc, đúng ra là phê phán sự phi thực tế về tuổi thọ cũng như sự “đa thê” của các vị vua “tổ phụ” này! Còn truyền thuyết về nguồn gốc của dân tộc ta là giả trá, bịa đặt!

Như vậy, nhiều người trong đó có tôi, thường đem nguồn cội “Con Rồng Cháu Tiên”, “Giòng giống Lạc Hồng” ra mà tự hào, hay giảng dạy cho học trò, cho người dân, đều là ngu dốt, bịa đặt, và lừa dối!

Đọc những bài của tác giả, có thể coi là đại diện cho giới trẻ ngày hôm nay, nhận định và đánh giá về nguồn gốc tổ tiên dân tộc mình như vậy, tôi rất buồn phiền và đau lòng, không phải đau lòng vì những gì các bạn trẻ viết (có phần đúng), nhưng mà vì có NHỮNG KẺ NGU ĐẦN ĐÃ TÀN PHÁ LÒNG YÊU NƯỚC, NIỀM TỰ HÀO, TRUYỀN THỐNG ĐẠO ĐỨC CỦA DÂN TỘC và của giới trẻ VN!

Tôi đã viết trả lời cho các tác giả trên, rằng dân tộc nào cũng thường có một “truyền thuyết” đáng yêu về nguồn gốc của mình, thường dựa trên những biểu tượng ANH HÙNG BẤT KHUẤT, hay NHÂN ÁI BAO DUNG, để nhằm hướng thượng con dân nước đó. Chẳng hạn người Nhật có truyền thuyết về dòng tộc của họ là con cháu của Thần Mặt Trời, để dân Nhật biết ngửng cao đầu, và quyết tâm “tỏa sáng”.

 Cũng như dân Việt có truyền thuyết “Giòng giống Tiên Rồng”,  “Một Mẹ Trăm con”, cùng trong một bọc trứng nở ra thành giống Bách Việt, là Tiền Nhân nhằm giáo dục cho con cháu biết yêu thương đoàn kết, biết tự hào về nguồn gốc tinh anh của dân tộc mình. 

Đã gọi là nguồn gốc thì phải là xa xưa, chưa có chữ viết, chưa ghi sử sách (thời tiền sử), và truyền đạt bằng miệng (khẩu truyến), thì làm sao mà đòi hỏi sự chính xác, hợp lý như khoa học được? Khi đọc thì phải biết cách nhìn, cách hiểu, đó là chọn ý nghĩa của nó hơn là tìm sự chính xác của khoa học, nên mới gọi là “truyền thuyết”.

Còn sự tổ chức hội hè lễ lạc là do cái văn hóa, phong tục của dân tộc đó, nếu nó có nhăng cuội, nhếch nhác, thiếu tôn nghiêm như hiện nay, là do người đứng ra tổ chức không có tâm, không có trình độ, thậm chí là dị đoan mê tín, hay nhằm mục tiêu kinh tài hơn là kính nhớ tổ tiên, thì là do cái bản chất, cái trình độ của kẻ cầm quyền, cầm tiền hiện nay mà thôi. Đó là nỗi nhục, nỗi khổ chung của toàn dân, trong một thời kỳ nhiễu nhương, đen tối của lịch sử VN, chứ không của riêng ai!

Trả lời rồi, nhưng tôi vẫn không thấy yên lòng, vì chỉ một mình tác giả, hay thêm ít người đọc, còn cả hàng chục triệu bạn trẻ, và những thế hệ mai sau thì sao, nếu cái chế độ CS còn, với những bộ óc “chưa được khai phá”, những cái đầu đất chỉ nghĩ đến thu tích tiền của, xây lâu đài dinh thự và ngự trong đó như những “ông vua cởi truồng”?

Khốn nạn cho dân tộc tôi là chế độ này đã phá tan tành đất nước, nhưng nguy hại hơn, còn đẩy đưa đại đa số người dân đến cảnh khốn cùng, hàng ngày vùi đầu vùi mặt vào việc lo miếng cơm manh áo, hay quá lo sợ sự khủng bố của kẻ cầm quyền, nên không học, không hiểu, không dạy dỗ truyền đạt được cho con cháu điều hay lẽ phải, mặc kệ chúng đến trường để bị nhồi nhét những điều sai trái méo mó, của nhiều kẻ làm thày nhưng thiếu cả lương tâm, thiếu luôn nhân cách, chạy theo đồng tiền nên chỉ là cái loa, là tay sai cho bọn cướp (không phải tất cả), nói những gì chúng muốn, bất kể sự thật, bất kể xúc phạm đến anh linh của dân tộc! 

Họ đã đào tạo nên nhiều thế hệ trẻ lệch lạc về đạo đức, ngô nghê về trí tuệ, nhưng rất nhanh nhạy về tiền bạc, sắc bén về bạo lực…, và quên mất, thậm chí còn quay lại phỉ nhổ cả những gì là cao quý của tiền nhân để lại, như truyền thuyết “Con Rồng Cháu Tiên”, “Một Mẹ Trăm con”, mà tổ tiên ta đã gói ghém vào đó một bài học vô cùng cao quý, gửi lại cho hậu duệ để giáo dục về lòng yêu nước thương nòi, niềm tự hào dân tộc, để cháu con muôn đời biết yêu thương nhau, đùm bọc nhau, lá lành đùm lá rách, chị ngã em nâng…, khiến ngày nay, như người trẻ VN này, nói rằng nhục nhã xấu hổ về một “nguồn gốc” bịa đặt, tưởng tượng và phi lý của dân VN! 

Tội đó là do ai? Có phải là do cái tập đoàn ngu si dốt nát, vô học và cũng vô đầu óc, đã muốn nhảy lên làm “đỉnh cao trí tuệ”, bằng những câu nói, việc làm vừa xuẩn ngốc, vừa kệch cỡm, rồi từ đó để cho lớp trẻ chưa từng được mở mắt bằng những điều hay lẽ phải, đã bị tiêm nhiễm những đống rác rưởi thối tha, là sản phẩm của cái thứ trí tuệ hoang dã, cái lương tâm có tên nhưng không đúng bản chất, cộng thêm với sự hám danh, hám lợi của kẻ quá đói nên ăn không biết no, quá thấp nên muốn trèo lên nóc, quá hèn nên muốn có danh vị, khi mà họ có cơ hội nắm quyền thống trị, nắm tiền của công nên dễ phung phá!

Đúc bia làm gì, chỉ để mang sỉ nhục vào thân! Tổ chức lễ giỗ Tổ để kinh tài, chứ có nghĩ gì đến công ơn Tổ Tiên, vì nghĩ đến thì sao lại tàn phá, bán đứng giang sơn cho Tàu Cộng? Xây nhiều chùa để thu tiền, trùng tu nhiều di tích lịch sử để bòn rút và phá nát kho tàng di tích văn hóa và lịch sử của cả dân tộc, khiến nó không còn là cổ, cũng chẳng ra tân! Lập nhiều festival để làm trò hề!  

Như festival Huế năm ngoái, chủ đề là “về nguồn”, để ca ngợi xã hội ta từ thời xưa đã có tổ chức, văn minh tiến bộ, có phân định các thành phần dân chúng theo ngành nghề và phẩm trật, thì một “trí thức đỏ” đã vênh vang to tiếng đọc (không biết do kẻ nào viết, hay do chính kẻ ấy), rằng xã hội VN xưa đã có 5 thành phần dân chúng, được phân định theo nghề nghiệp: SĨ, NÔNG, CÔNG, THƯƠNG, BINH (người trí thức, có học hành khoa bảng đứng đầu, rồi đến giới làm nghề nông, một nghề căn bản của người Việt, kế đến là ngành công nghệ, thương mại, và binh sĩ). Điều đó là đúng, và ai cũng biết rồi, nhưng để chứng tỏ mình là “đỉnh cao trí tuệ”, nên “nhà trí thức đỏ” này còn chêm thêm một cái… ngu vào để tỏ mình ra chí ngu, chí tệ, đó là: “Trong xã hội xưa lại còn có cả giới NGƯ, TIỀU, CANH, MỤC(!)”, như vậy thì là 9 thành phần dân chúng chứ đâu phải 5 thành phần? Ngư ông tung lưới, tiều phu đốn củi, người văn nho thư nhàn ngồi câu cá giải trí, và mục đồng cỡi trên mình trâu, ngao du giữa cánh đồng thổi sáo hay hát hò, là những đề tài cho thơ ca, hội họa của thời xưa , chứ không phải là các thành phần dân chúng hay nghề nghiệp!

Nghe đến đây thì đến Thánh cũng phải té ngửa, còn chúng tôi thì muốn lên cơn sốt và choáng váng, vì không thể tưởng tượng nổi cái sự thất học, ngu dốt của kẻ đang đứng trên sân khấu của một festival hoành tráng, tuyên bố cho cả thế giới nghe! Như thế mà không một ai lên tiếng SỬA và TRỊ nó cả, thì thế giới nghĩ gì về chúng ta? Nhưng lên tiếng thế nào, ở đâu, khi tên mõ làng đó đang đứng trên sân khấu, trong một lễ hội tầm cỡ quốc gia, và máy thu thanh thu hình đang phát đi cho toàn nhân loại?! Ôi! Thật sự là đau đớn và nhục nhã!

Tất cả vì đâu? Vì CÁI NGU LÃNH ĐẠO CÁI KHÔN! CÁI VÔ VĂN HÓA LÃNH ĐAO VĂN HÓA! CÁI SAI QUẤY CỠI ĐẦU LẼ PHẢI, ĐẠO ĐỨC!

 Bao nhiêu người hiểu biết, bao nhiêu tấm lòng yêu nước thương nòi, bao nhiêu bộ óc khôn sáng, bao nhiêu tấm lòng vị tha của những người tài đức, mong xây dựng xã hội VN, đã bị cái tập thể xấu xa, tàn ác nó trù dập, tù đày, hành hạ, tiêu diệt, hay cấm cửa rồi! Ai sẽ là người vực dậy cho dân Việt một nền đạo đức, nhân bản đây? Rồi những thế hệ già sẽ qua đi, còn ai nắm vững những tinh hoa của nền đạo đức, văn hóa, nhân bản truyền thống của cha ông mà truyền đạt lại cho giới trẻ bây giờ, vì người trẻ thường có khuynh hướng học theo các kiến thức mới mà họ cho là hợp thời, còn những nề nếp tốt đẹp của cha ông thì thường bị đánh giá là “lỗi thời, cổ hủ” trước khi họ đi tìm hiểu cặn kẽ xem nó là cái gì!

Vì thế có thể cả một di sản văn hóa đạo đức cũ, sẽ bị chính con cháu sau này cho xuống mồ cùng với cha ông chăng? 

Bởi ngay bây giờ mà đã có nhiều bạn trẻ, dù học hành cao, và rất tốt lành, đang dấn thân tranh đấu cho dân tộc, nhưng đã đánh giá sai lệch các giá trị đạo đức cổ truyền như sự tôn ti trật tự trong gia đình, xã hội, sự nhân nghĩa, tín trung, cụ thể là “Ngũ Luân, Ngũ Thường”, vốn có nguồn gốc từ Nho Giáo, mà hầu hết các xã hội Á Đông đều thấm nhuần! 

Hiện nay tại các nước văn minh tiến bộ ở châu Á như Hàn Quốc, Nhật Bản…vẫn duy trì và coi những điều ấy là căn bản cho sự phát triển của gia đình và xã hội của họ, thì giới trẻ VN lại phỉ báng, vì cho rằng Khổng Giáo xuất phát từ Tàu, nên ghét Tàu thì đồng thời ghét tất cả những gì từ nó! Nhưng các bạn nên nhớ rằng, tất cả các  tôn giáo, các nền đạo đức, đều cùng có một mẫu số chung là sự thiện và tình yêu thương, còn gọi là từ bi bác ái, nó là tinh hoa của nhân loại, từ Đấng là nguồn Chân-Thiện-Mỹ thông xuống cho chúng ta qua những cái “máng” ấy.

Có bao giờ ta nghĩ không theo đạo Thiên Chúa, vì nó xuất phát từ Do Thái, không theo đạo Phật, vì nó nảy sinh từ Ấn Độ không, giả sử như Do Thái và Ấn Độ có là kẻ thù của nước ta? 

Phải chi mà mọi người trẻ VN đều ý thức và tránh xa, không buôn bán, không tiêu thụ những sản phẩm độc hại của Tàu, thì hay biết mấy? Sở dĩ ta hiểu sai, hiểu lầm về tư tưởng Khổng Mạnh, là vì người trẻ ngày nay không mấy ai học, hay tìm hiểu cặn kẽ về triết học Đông Phương, về triết thuyết của Đức Khổng Tử, Lão Tử cả.

Có ai dạy mà học? Sách đâu mà đọc? Vì nếu cho lưu hành những sách vở, truyền đạt những điều đạo đức, nhân, nghĩa, tín, trung ấy, thì làm sao mà CS tồn tại được? Không tìm hiểu, chưa dành thời gian để truy xét xem cái gì, tư tưởng nào là chính truyền của Khổng Giáo, còn cái nào là thất truyền, hay bị các xã hội phong kiến và cả CS đã bóp méo, xuyên tạc nó đi! Ở trong miền Nam trước 75, những tư tưởng triết học và đạo đức ấy có cả những khoa chuyên môn ở Đại Học truyền đạt, sách vở thì đầy ở thư viện quốc gia, kể cả sách về CS, về Mác Lê cũng không thiếu, cũng như ở Hàn, Nhật hiện nay, với một nền giáo dục chân chính, cởi mở, nên giới trẻ và mọi người muốn tìm hiểu, khảo sát bất cứ điều gì cũng có đầy đủ tài liệu, và hoàn toàn tự do, tự do trong học hỏi và trong áp dụng, chứ không như tại NHÀ TÙ CS hiện nay! Cũng nên hiểu rằng, căn nguyên của học thuyết Khổng Giáo là LÒNG NHÂN ÁI, là TINH THẦN TRÁCH NHIỆM, là LỄ NGHĨA… giữa mọi người, nhằm xây dựng nên những gia đình, những xã hội có kỷ cương, có tôn ty trật tự, đầy yêu thương, đầy trách nhiệm của kẻ bề trên, kẻ lãnh đạo (chính danh), để kéo theo sự kính phục thật lòng của người dưới (định phận), chứ không phải tạo nên những gia đình, những xã hội hỗn lọan, mất tình người, hay vô đạo đức, thống lĩnh bằng bạo tàn như các xã hội CS và độc tài thối nát!

Mong rằng những người yêu nước, những thày cô giáo, những bậc phụ huynh, là những người có trách nhiệm hướng dẫn tinh thần cho giới trẻ, rường cột của xã hội mai sau, nhất là những người lãnh đạo chân chính, hay chuẩn bị làm lãnh đạo, hãy trang bị đầy đủ kiến thức cần thiết cho mình, hãy có “TRÍ THỨC”, tức là sự hiểu biết cặn kẽ, tường tận, chân xác, chứ đừng chỉ  “TRI THỨC”, tức là chỉ dừng lại ở sự hiểu biết  thông thường như “có nghe, có biết”, thì mới mong xây dựng lại con người, và xây dựng lại đất nước tươi đẹp trong tương lai!

 Nguyện xin anh linh của Tiền Nhân phù giúp dân tộc Việt, và dẫn đưa đất nước đến bến bờ vinh quang!
NHÀ GIÁO BỎ DẠY!



VRNs (14.04.2014) – Sài Gòn – An ninh cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất đã chặn, cấm xuất cảnh và câu lưu phóng viên Anna Huyền Trang của Truyền thông Chúa Cứu Thế Việt Nam, lúc 21:30, ngày 13.04.2014.
140413008

Những viên an ninh làm việc đã cấm xuất cảnh và đòi thu hộ chiếu, nhưng không đưa ra được văn bản có hiệu lực nào cho biết nhà hữu trách cấm phóng viên Huyền Trang xuất cảnh và bị tịch thu hộ chiếu.

Phản ứng với việc làm sai luật này, phóng viên Huyền Trang đã không chấp nhận biên bản, và đòi các nhân viên thừa hành phải trưng ra văn bản cấm xuất cảnh. Lúc ấy họ bảo Huyền Trang liên lạc với công an thành phố. Cô Trang không đồng ý, vì đó là trách nhiệm nội bộ của họ. Họ đã liên lạc một thời gian dài.

Sau đó, họ bắt giam cô Trang vào một căn phòng khác, có hai nữ an ninh canh. Đến lúc 23:30, ba nam an ninh đã vào đánh, kẹp cổ phóng viên Huyền Trang, và lôi ra ngoài trước sự chứng kiến của rất đông dân chúng,và bạn hữu của phóng viên này.

Như vậy, không hề có biên bản và quyết định hay bất kỳ văn bản hợp luật nào đã được thực hiện trong việc cấm xuất cảnh và thu hộ chiếu của phóng viên Huyền Trang. Hành động này đi ngược lại với quyền tự do đi lại của công dân đã được Hiến định.

Đây là việc làm đã diễn ra thường xuyên, gần đây, đối với một nước là thành viên Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc, đang vận động 11 nước khác chấp nhật thông qua thỏa thuận để trở thành thành viên chính thức của Hiệp ước thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP).

Nhân đây, chúng tôi xin gởi đến quý vị một chút chia sẻ của Huyền Trang về lý do “Tại sao tôi lại chọn con đường hoạt động truyền thông”
PV. VRNs
Mục đích tôi làm truyền thông để loan báo Tin mừng và dấn thân cho người nghèo, người bị bỏ rơi, người không có tiếng nói… vì tôi là một người Kitô hữu, con cái của Chúa.
Tôi tham gia các hoạt động truyền thông vào cuối năm 2011.

 Trong những năm đầu, tôi còn bỡ ngỡ, chưa có khái niệm thế nào là dân oan, tù nhân lương tâm chính trị, chế độ Việt Nam Cộng Hòa, Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa – Trường Sa của VN… Lúc đó, đối với tôi đất nước VN chỉ có một đảng cs và ông Hồ.

Sau những trải nghiệm trong các chuyến tác nghiệp của VRNs cùng với niềm tin tưởng của các Cha trong Ban quản trị VRNs, các ngài đã giao cho tôi phụ trách chương trình VNTQ, là một chương trình chuyên bình luận về các sự kiện VN. 

Từ đó, tôi đã tiếp cận được nhiều nguồn thông tin trái chiều khác nhau, tiếp xúc được nhiều người yêu chuộng Công lý và Hòa Bình trong cũng như ngoài nước.

 Đặc biệt, tôi có nhiều cơ hội trò chuyện và lắng nghe những nỗi oan khuất của những người nghèo bị bỏ rơi và không có tiếng nói như Dân oan, thân nhân gia đình và các tù nhân lương tâm,… 

Hoặc cảm nghiệm được sự ý chí, tính khí phách kiên cường của các cựu tù nhân lương tâm mà tôi may mắn có dịp tiếp xúc. 

Nơi những con người ấy, tôi cảm nghiệm được nguồn sức sống mới trong sự khốn cùng và bĩ cực của chính cuộc sống của họ. 

Điều này, đã đánh động, thúc đẩy tôi chọn người nghèo, tù nhân lương tâm, dân oan… trong hành trình Đức tin của tôi, để sẵn sàng và khiêm nhường đón nhận Chúa trong thử thách mới.

Tôi thiết nghĩ, những gì tôi đã nói ở trên mang tính lý luận vả cảm tính của con người, không mang lại nguồn sức mạnh nội tâm cho tôi dấn thân trên con đường dài. Nỗi lo sợ bị trả thù, bị đánh đập, sách nhiễu, bỏ tù vẫn đeo bám tôi mỗi ngày. 

Nhưng sau biến cố, tôi bị câu lưu trong thời gian ngắn ngủi hồi cuối tháng 10.2012, tại phường Cầu Kho – Q1- Sài Gòn, tôi thực sự được biến đổi vì chính Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria đã cứu thoát tôi khỏi sự dữ. Chúa Giêsu và Đức Mẹ đã ở bên tôi.

Ngay sau đó, tôi được một người bạn tặng cho tôi cuốn sách “Đường Hy Vọng” của Đức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận.

 Một vị Hồng y bị nhà cầm quyền cs biệt giam trong suốt 13 năm trời không thông qua một phiên tòa xét xử và sau khi ra khỏi nhà tù, ngài đã bị trục xuất ra khỏi đất nước VN. 

Trong suốt thời gian bị biệt giam, ngài đã sống trọn con đường mới Chúa trao và ngài đã làm con đường ấy tràn đầy hy vọng, đầy sự yêu thương nơi ngục tù tưởng như vô vọng. Chính năm tháng đó, ngài đã biến đổi được nhiều loại người và giúp họ nhận biết Chúa. 

Ngài mất vào ngày 16.09.2002. Và, hiện nay, ngài đang trong quá trình được phong thánh.

Đó là nguồn nội lực thôi thúc tôi dấn thân trong sứ mạng truyền thông cho người nghèo, những người bị gạt ra bên lề xã hội và không có tiếng nói.
Huyền Trang, VRNs

__._,_.___

No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-10/11/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link