Friday, August 10, 2012

Đảng Cộng Sản Việt Nam Và “Vụ Lừa Gạt Của Thế Kỷ”


 Kính xin phổ biến rộng rãi tới trí thức Âu Mỹ và giới trẻ VN ở hải ngoại để hiểu rõ sự thật  về cuộc chiến tranh VN đã qua. Đa tạ.


Đảng Cộng Sản Việt Nam
Và “Vụ Lừa Gạt Của Thế Kỷ”



Sơn Tùng



Sau ngày 30.4.1975, quá say sưa trong men chiến thắng bất ngờ, Đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đã huênh hoang tuyên bố: “Chiến thắng 30.4 là biến cố lớn thứ 4 trong lịch sử loài người. Biến cố lớn thứ nhất là việc tìm ra lửa, biến cố lớn thứ 2 là Cách mạng Dân quyền Pháp năm 1789, biến cố lớn thứ 3 là Cách mạng Tháng 10 Nga năm 1917. Chiến thắng 30 tháng 4 đã chứng minh một nước đất không rộng, dân không đông, nhưng nếu có chính nghiã và biết cách đánh thì có thể đánh thắng bất cứ kẻ thù nào.”



Nay, sau gần 40 năm, lời tuyên bố đại ngôn trên đây cần được sửa lại: “Biến cố 30 tháng 4, 1975 đã chứng minh một nước yếu và lạc hậu, dù không có chính nghĩa nhưng nếu biết cách lừa gạt thì cũng có thể quật ngã bất cứ kẻ thù nào, dù nắm chính nghĩa và hùng mạnh tới đâu ”.



Thật vậy, với những sự thật cứ dần dần được phơi ra trước ánh sáng, người ta có thể khẳng định rằng trong cuộc chiến tranh xâm chiếm Việt Nam Cộng Hoà (VNCH), một quốc gia có chủ quyền, suốt trong 20 năm (1955-1975), CSVN đã dùng những mánh khóe gian manh tuyên truyền lừa gạt được cả thế giới với sự tiếp tay của những trí thức thiên tả Âu Mỹ để tin rằng Hoa Kỳ là một đế quốc tân thực dân hiếu chiến, đã thuộc địa hoá Miền Nam Việt Nam với những tay sai thối nát, và hèn nhát, không chịu chiến đấu.



Sự thật đã chứng minh ngược lại. Quân đội VNCH đã chiến đấu dũng cảm trong suốt 20 năm, đã đánh bại tất cả những cuộc tấn công lớn nhỏ của bộ đội Cộng sản Bắc Việt (CSBV) và lực lượng tay sai Giải Phóng Miền Nam (GPMN) cho đến khi bị Quốc Hội Mỹ năm 1974 do Đảng Dân Chủ kiểm soát đã bỏ phiếu cắt viện trợ do áp lực của phe phản chiến Mỹ.



Lúc ấy, Jane Fonda, con gái của diễn viên phim ảnh Henry Fonda, là một con nai tơ lý tưởng để CSBV và Cộng sản Quốc tế (CSQT) dùng trong mặt trận tuyên truyền gian manh nhằm đánh lừa thế giới. Từng sống 6 năm tại Pháp và là vợ của Roger Vadim, một trong những trí thức thân cộng nổi tiếng tại Paris, Jane Fonda đã bị những huyền thoại về chủ nghĩa cộng sản nhuộm đỏ tâm hồn.



Jane Fonda đã bị tiêm nhiễm tinh thần chống Mỹ và bị mê hoặc bởi những huyền thoại tuyệt vời về chủ nghĩa cộng sản từ giới trí thức thiên tả ở Tây Âu, đặc biệt là tại Pháp lúc bấy giờ, như Jean Paul Sartre, Simone de Beauvoir, Albert Camus, Simone Signoret, Roger Vadim, v.v. Bọn trí thức sống trong tháp ngà ảo vọng này, trong khi được hưởng mọi thứ tự do và tiện nghi vật chất tại các nước Tây Âu, đã chỉ nhìn thấy những xấu xa của chủ nghĩa tư bản và không ngớt đề cao những tốt đẹp của chủ nghĩa Marx do sách báo tuyên truyền cộng sản, hay bị mua chuộc bằng tiền, tình.



Ít ai có thể tưởng tượng Jean Paul Sartre, cha đẻ của thuyết hiện sinh (existentialism), đã từng nói một câu rất vô trí thức: “Chỉ có những con chó mới chống đối cộng sản”. Dù sau này Sartre có vẻ đã tỉnh ngộ, nhưng những “trí thức ngu ngốc” như ông ta đã tiếp tay đắc lực cho cộng sản gây tội ác đối với nhân loại đúng như định nghĩa chính xác của Lê-nin: “Những tên ngốc hữu dụng”.



“Những tên ngốc hữu dụng” ở Tây Âu cùng với “những tên ngốc hữu dụng” tại Bắc Mỹ đã tạo nên “phong trào phản chiến” ở Hoa Kỳ, tuy tự nhận là yêu chuộng hòa bình nhưng thực chất là hỗ trợ CSBV xâm chiếm VNCH và chống Mỹ. Câu nói sau đây của Howard Zinni, thuộc Hội Sử Gia Hoa Kỳ, đã cho thấy đầy đủ mục tiêu của “phong trào phản chiến” tại Mỹ: “Hoa Kỳ đang mở rộng đế quốc trong thời hiện đại. Bắc Việt và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam VN là đại diện tinh thần quốc gia của dân tộc Việt Nam. Đó là những nhà cách mạng đúng nghĩa nhất.”



Với quan điểm chính trị sai lầm hoàn toàn do tuyên truyền xảo trá cộng sản nhào nặn như trên, Jane Fonda và người chồng mới Tom Hayden đã làm mưa làm gió trong các khuôn viên đại học nước Mỹ và lôi cuốn hàng chục ngàn người xuống đường, đòi Mỹ rút quân và ủng hộ cuộc xâm lăng VNCH của CSBV được dán nhãn hiệu là “giải phóng”.



Không chỉ vận động chống Mỹ tại Hoa Kỳ, Jane Fonda còn sang tận Bắc Việt để công khai ủng hộ kẻ thù và lên án Mỹ xâm lăng Việt Nam. Trong bài tham luận dài 23 trang về Chiến Tranh Việt Nam được phổ biến gần đây, Tiến sĩ Nguyễn Anh Tuấn đã viết rõ “con nai tơ chính trị” Jane Fonda bị lừa gạt như thế nào tại Việt Nam:



Những kẻ đội lốt yêu chuộng hòa bình tại Hà Nội đã đón Jane Fonda tại phi trường Gia Lâm với những nụ cười hân hoan và những vòng hoa đẹp nhất đã choàng vào cổ Jane. Jane đã từng mơ đến Hà Nội và bây giờ giấc mơ đã trở thành sự thật. Trong quãng thời gian Jane cũng như những người đến Hà Nội đều đã được đi thăm các làng xã bị bỏ bom, các bệnh viện chứa đầy thương bệnh nhân của chiến tranh và đôi khi đi thăm các đê điều bị hư hại. Sau đó đã đi về các vùng nông thôn, những người khách đã được mời tới để cùng với những người CSBV để thảo luận về tội ác chiến tranh của đế quốc Mỹ. Và Jane Fonda và những người Mỹ này đã lên các đài phát thanh tại Hà Nội để kêu gọi quân đội Hoa Kỳ phải chấm dứt các phi vụ ném bom Bắc Việt.

Quá xúc động Jane Fonda đã khóc nức nở và thảng thốt kêu lên: “I’m sorry, I’m so sorry”. Một nữ cán binh Bắc Việt đã vỗ về Jane và nói “cô không nên khóc cho chúng tôi, chúng tôi biết tại sao chúng tôi chiến đấu. Điều buồn nhất là buồn cho nước Mỹ và quân đội Hoa Kỳ, họ không biết vì sao họ đến đây chiến đấu, chính vì Hoa Kỳ đã phản bội nước Mỹ” (trích Jane Fonda – My Life so Far).

Trong một party dành cho Jane Fonda, một thông dịch viên nói với Jane Fonda rằng có một cán binh Cộng sản muốn hát cho Jane một bản nhạc. Bản nhạc nói về ngày bác Hồ đọc tuyên ngôn độc lập tại quảng trường Ba Đình. Jane đã nghe được những lời như sau: “All men are created equal. They are given certain rights, among these are life, liberty and persuit happiness”, Jane lại khóc sướt mướt và vỗ tay nói “These young men should not be our enemy. They celebrate the same words Americans do”. Tất cả con người sinh ra đều bình đẳng, họ đã được Đấng tạo hóa ban cho những quyền không thể thiếu được, giữa những quyền đó là quyền sống, quyền tự do và quyền tìm kiếm hạnh phúc. Nghe xong Jane nhìn những người lính trẻ và nói: “những người trẻ tuổi này không thể là kẻ thù của chúng ta được. Họ đã viết tuyên ngôn độc lập hoàn toàn giống như Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ đã viết ra.”

Đây là một bằng chứng xác thật cho thấy đúng là những chiến lược gia tuyên truyền của khối Liên Bang Sô Viết (LBSV) đã nói: “những người trí thức Hoa Kỳ và Âu Châu chỉ chú ý đến tư tưởng, ý kiến và lời nói”, mà không bao giờ tìm kiếm để đối diện với những việc làm của những người Cộng Sản để xem những lời nói có đi đôi với việc làm không. Muốn tìm kiếm sự thật nơi những người CSBV và QTCS thì hãy hỏi họ “các anh đã và đang làm gì đấy?”, chứ đừng ngờ nghệch dại khờ chỉ đi tìm kiếm xem họ đã nói gì.

Những người trí thức Hoa Kỳ, Âu Châu và khắp nơi trên thế giới chỉ đọc Bản Tuyên Ngôn 10 điểm của ĐCSĐD do HCM viết vào năm 1930, và tuyên ngôn độc lập cho Việt Nam năm 1945, hay các bản tuyên ngôn của MTGPMN cũng do HCM và CSBV viết ra mà đã vội khóc sướt mướt như Jane đã bao lần khóc khi được mời đến Hà Nội. Một con người ngây thơ, trong trắng, nhiệt tình với một trái tim dạt dào tình cảm của một nữ tài tử còn quá trẻ như Jane mà dấn thân vào một chỗ hùm beo, chó sói và rắn rết như thế giới của CSBV thì làm sao thoát được nọc độc và nanh vuốt của thế giới đó.

Cũng theo Louis Fanning đã viết trong cuốn sách của ông “Betrayal in Vietnam”: sự thay đổi mối quan hệ ngoại giao giữa Hoa Kỳ với LBSV và Bắc Kinh đã đưa đến những vấn đề nghiêm trọng cho CSBV, thí dụ như phong trào phản chiến tại Hoa Kỳ đã đi gần đến chỗ tàn lụi và giãy chết. Tuy nhiên vẫn còn một số cá nhân tại Hoa Kỳ vẫn là bạn bè thân thiết của Hà Nội như Jane Fonda và Tom Hayden vẫn hăng hái vận động hòa bình cho Việt Nam. Sự thật là Jane và Tom vẫn có những mối liên hệ rộng lớn và mật thiết với Quốc Hội Hoa Kỳ. Điều quan trọng họ muốn là Quốc Hội Hoa Kỳ phải được thuyết phục để cho Quốc Hội tin rằng Miền Nam VN (MNVN) không còn xứng đáng để tiếp tục sự nhận trợ giúp tài chánh nữa.

Jane Fonda và Tom Hayden quả là đã tạo được cho họ một tiếng nói đầy quyền năng để gây ảnh hưởng lớn lao đến Quốc Hội vì đây là điểm then chốt sẽ đưa đến việc cắt giảm tiền bạc và khả năng bảo vệ miền Nam của Tổng Thống Richard Nixon. Cuộc vận động Quốc Hội qua dân biểu Ronald Dellums thuộc Đảng Dân chủ; một người đã bảo trợ cho Jane Fonda và Tom Hayden.

Việc được phép đến Quốc Hội để điều trần đã là điều không phải dễ, Jane và Tom lại được Quốc Hội cấp cho họ riêng một phòng họp tại Quốc Hội để họ loan truyền những gì CSBV muốn nói với Quốc Hội Hoa Kỳ và dư luận quần chúng Mỹ mà không nói được. Khi có được một phòng họp ngay tại Quốc Hội những thơ mời đã được đưa ra để mời Quốc Hội đến nghe để xin trợ giúp. Họ đã nghe hàng loạt bài giảng giải về mối tương quan giữa Hoa Kỳ và Đông Nam Á.

Những hoạt động này đưa đến kết quả là chỉ trong vòng 3 tuần là vào tháng 1-1974 đã có tối thiểu 60 vị phụ tá tham mưu của Quốc Hội đến tham dự để lắng nghe các bài diễn văn trong ủy ban Tư Pháp Hạ Viện do Hayden và Fonda điều động. Sau khi đã có những buổi thuyết trình về những chủ đề chính, nhóm chính trị mới đã được thành lập tại Washington. Nhóm này đã được 35 dân biểu tiếp tay được biết là ủy ban phối trí của Thủ Đô “Capital Hill Coordinating Committee” lãnh tụ chính là M.J.Mike Duberstein phụ tá lập pháp cho Ronald Dellums.

Mục đích của Ủy Ban là chấm dứt tất cả mọi sự trợ giúp của Quốc Hội cho Chính Quyền MNVN. Trong lúc Tom Hayden đang hướng dẫn các lớp học về Đế Quốc Mỹ thì tờ New York Times đăng bài viết của David Shipler. Bài viết có tựa đề: “Viện trợ lớn lao từ Hoa Kỳ là để cho Chính Quyền Sài Gòn tiến tục chiến tranh”. Trong lời bình luận Shipler đã nhấn mạnh đến cái mà tác giả nghĩ về những vi phạm của MNVN và của Hoa Kỳ về Thỏa Hiệp ngưng bắn. Người phóng viên của tờ báo Times thì cũng mô tả là viện trợ của Hoa Kỳ quá nhiều cho MNVN để tiếp tục chiến tranh nên đã khuyến khích MNVN đến chỗ vi phạm Hiệp Định Paris.

   

     Vào ngày 12-3 Thượng Nghị Sĩ McGovern (Dân Chủ) đã đến lắng nghe một nhân chứng là Tom Hayden - người vừa qua đã đến với Ủy Ban Ngoại Giao Thượng Viện để đưa vào hồ sơ Quốc hội. Sự chống đối của Quốc Hội nhắm vào bất cứ trợ giúp quân sự nào cho Cam-bốt và MNVN đều đã nhận được sự thúc giục mạnh mẽ của các dân biểu Hạ Viện, họ đã bỏ phiếu chống lại viện trợ cho các quốc gia này với số phiếu là 189/49.

Những người thuộc phe Dân Chủ là những người đã gặp nhau trong một cuộc họp bí mật vào ngày 12-3 và đã bỏ phiếu để chấp nhận đề nghị của nhóm phản chiến đưa ra, đã được dân biểu Robert Car trình bày. Nghị quyết của Car đã nhấnh mạnh đến ý nghĩa và cuộc họp Dân Chủ nhằm để “chống lại mạnh mẽ tất cả trợ giúp quân sự thêm cho MNVN và Cam-bốt vào tài khóa 1975”.

     Trong ngày kế tiếp Thượng Viện cũng có cuộc họp của phe Dân Chủ cũng đã bỏ phiếu 38/5 để chống lại viện trợ quân sự thêm cho Cam-bốt. Những cuộc bỏ phiếu trong các cuộc họp của phe Dân Chủ với đa số trong lưỡng viện Quốc Hội nên phe Dân Chủ rất thành công trong tất cả hành động chống đối lại viện trợ cho Đông Nam Á. Trong khi lưỡng viện Quốc Hội Hoa Kỳ, phe đa số Dân Chủ đều đồng ý cắt viện trợ quân sự cho miền Nam và Cam-bốt, thì tại MNVN Tổng Thống Thiệu đang phải đối đầu với một tình thế vô cùng nguy hiểm trước các làn sóng xâm lăng của CSBV. (ngưng trích)



Và như thế, chiến thắng của CSBV trong trận đánh cuối cùng này không phải là chiến công của bộ đội cộng sản miền Bắc mà là thành tích của phe phản chiến tại Mỹ đã thành công trong việc làm cho Quốc Hội Hoa Kỳ bỏ rơi đồng minh Nam Việt Nam, được xác nhận qua lời phát biểu lẻ loi của Nghị sĩ Hiram Fong (Cộng Hoà, Hawaii) trong khi chứng kiến VNCH bị đẩy vào chỗ chết: “Không còn gì để thắc mắc nữa mà chỉ còn lại một điều, đó là chúng ta đã phản bội những người Cam- bốt, chúng ta đã phản bội những người Nam Việt Nam. Không còn gì để thắc mắc nữa là chúng ta đã không còn sống với những cam kết của chúng ta.”



Chiến dịch tuyên truyền lừa bịp của CSVN và CSQT do Liên Sô lúc ấy điều hợp với một bộ máy tuyên truyền khổng lồ, sử dụng khoảng 500 ngàn (nửa triệu) cán bộ và 2 tỉ đô-la mỗi năm (1970) đã thành công trong mục tiêu lừa gạt thế giới qua sự tiếp tay của “những tên ngốc hữu dụng” tại Âu Mỹ để tạo nên những huyền thoại rằng:



1. Chiến tranh VN (1955-1975) là một cuộc nội chiến giữa phe cách mạng XHCN và chính quyền Sài-gòn, do thực dân Pháp để lại với sự nối tiếp thô bạo của đế quốc Mỹ.

2. Mặt Trận Giải Phóng Dân Tộc Miền Nam VN là tự phát, không phải do CSBV nhào nặn ra và lãnh đạo.

3. Việt Cộng đã chinh phục được trái tim và trí tuệ người dân Nam VN.

4. Hồ Chí Minh là một lãnh tụ quốc gia yêu nước, một “George Washington của Việt Nam”.

5. TT Ngô Đình Diệm là một bù nhìn của thực dân Pháp và tay sai của đế quốc Mỹ.

6. Ông Ngô Đình Diệm chủ trương kỳ thị tôn giáo đã đưa đến những bất ổn chính trị và bị lật đổ.

7. Hoa Kỳ và VNCH không thể thắng bằng quân sự trong cuộc Chiến tranh VN.

8. Hoa Kỳ và VNCH đã thua nặng trong vụ tổng công kích Tết Mậu Thân.

9. Hoa Kỳ rút đi thì các dân tộc ở Đông Dương (Việt, Miên, Lào) sẽ sống hạnh phúc, ấm no, hoà bình.



Đây là 9 nhận thức sai lầm có tính chiến lược tạo ra do tuyên truyền lừa bịp của cộng sản cùng với những sai lầm nghiêm trọng khác mà TT Richard Nixon đã tìm thấy trong 1,200 cuốn sách viết về cuộc Chiến Tranh VN của các tác giả Âu Mỹ.



Trí thức bị lừa đã đưa đến quyết định sai lầm của quốc Hội Hoa Kỳ, đưa đến sự lên ngôi của tội ác tại Việt Nam, đến sự sụp đổ của VNCH, đến vụ tháo chạy đầu tiên của quân đội Mỹ trước một kẻ thù gian ác và yếu kém hơn.



Nạn nhân của “Vụ lừa gạt của Thế Kỷ” có nhiều loại:



-          “Những tên ngốc hữu dụng” ở Âu Mỹ đã hăm hở làm tay sai không công, hay có công, cho cộng sản, đồng lõa với tội ác để giúp CSBV đánh chiếm Nam Việt Nam, bành trướng ảnh hưởng ở Đông Nam Á;

-          Nhân dân miền Bắc VN, đã bị lùa vào chết trong chiến trường miền Nam hết thế hệ này đến thế hệ khác;

-          Dân chúng miền Nam VN, những nạn nhân đích thực của “Vụ lừa gạt của Thế kỷ”, đã chịu biết bao mất mát, khổ đau kéo dài cho đến ngày nay.



Trong 37 năm qua, đa số trí thức thiên tả ở Âu Mỹ, với lòng kiêu ngạo cố hữu, sau khi chứng kiến những sự thật lõa lồ phơi bày tại VN, kể cả sau khi “đế quốc ma quỷ” Liên-sô đã sụp đổ (đầu thập niên 1990), vẫn không có can đảm thú nhận đã là nạn nhân và đồng lõa trong “Vụ lừa gạt của Thế kỷ 20”.



Người ta được nghe rất ít lời thú tội.



“Nữ thần phản chiến ngu ngốc” Jane Fonda, sau khi nghe nhiều sỉ vả và lên án của giới cựu quân nhân Mỹ, đã phải hạ bút viết trong cuốn hồi ký “My Life So Far” (2003): “Tất cả chúng ta đã bị lừa gạt” (All of us were deceived).



Nhà văn “bất đắc dĩ” Dương Thu Hương đã “khóc như cha chết” trên đường phố Sài-gòn vào ngày 30/4/1975 vì thấy mình đã bị lừa.



Thế nhưng, giới trí thức Tây phương, nói chung, vẫn không muốn nói tới tội ác của cộng sản với một thái độ khiếp nhược, bất công, đúng như nhận định của Giáo sư Alan Cors tại trường Đại Học Pennylvania: “Phương Tây chấp nhận một tiêu chuẩn kép kỳ quái về lịch sử không thể tha thứ được.

Chúng ta nhắc lại tội ác của chủ nghiã Quốc-Xã gần như mỗi ngày, chúng ta đem những tội ác ấy để dạy con cháu chúng ta như là những bài học lịch sử và luân lý tuyệt đối, và chúng ta đưa nhân chứng đến từng nạn nhân.

Trừ một số rất ít ngoại lệ, chúng ta hầu như im lặng về những tội ác của chủ nghĩa Cộng sản.” Và GS Cors đã nhận định khái quát về tội ác của Cộng sản như sau: “Trong lịch sử loài người, chưa từng có cớ lý nào đã sản xuất nhiều bạo chúa máu lạnh, nhiều người vô tội bị tàn sát và nhiều trẻ em mồ côi hơn là chủ nghiã xã hội khi nắm quyền. Nó vượt qua với cấp số nhân tất cả các hệ thống khác trong việc sản xuất xác chết.” (*)



TS Nguyễn Anh Tuấn giúp độc giả một cái nhìn vào nguyên ủy: “Bởi vì cả thế giới đã bị guồng máy tuyên truyền khổng lồ của Liên Bang Sô-viết kể từ năm 1920 đã bỏ ra gần một thế kỷ để lừa đảo dư luận…Vì thế mục đích chính của việc duyệt xét lại lịch sử là thấy được một cách minh bạch và chính xác đâu là giả đâu là thật, đâu là trắng đâu là đen, đâu là gian tà đâu là chính nghĩa, đâu là bạn đâu là thù, đâu là tội ác đâu là công lý?”



Đây là điều không thể không làm để giải quyết thách đố sau cùng “ai thắng ai” với chủ nghĩa cộng sản, và cũng là điều mà những kẻ cầm đầu Đảng CSVN, một trong mấy cái đuôi của con thằn lằn đỏ đã chết còn sót lại trên mặt đất, rất sợ và đang cố làm mọi  cách để kéo dài sự lừa dối bằng những luận điệu xưa cũ như người ta vừa thấy xuất hiện trên một tờ báo ở “thủ đô tị nạn” miền Nam California về “…một điều đơn giản tối thiểu là chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài-gòn, còn dân tộc VN cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới”.(Người Việt, ngày 8/7/2012)



Đây không phải là “thư độc giả”, không phải là “sơ sót của toà soạn”, cũng không phải “trục trặc kỹ thuật”. Đây là những đòn mang tính chiến lược quen thuộc của cộng sản qua chiến thuật độn thổ.



Vì vậy, đây không phải là việc nhỏ, có thể giải quyết bằng “nhận lỗi”, hay “xin lỗi”. Nó nằm trong một kế hoạch lừa gạt rất rộng lớn đã kéo dài nhiều chục năm nay, đã đưa đến cái chết của tự do tại Nam Việt Nam, và đã dựng lên một guồng máy vô cảm kềm kẹp cả dân tộc Việt Nam mà hiện nay nhiều người đang can đảm đứng lên chống lại, bất chấp đàn áp, ngục tù.



Sơn Tùng

(Virginia, 26/7/2012)



(* ) “No cause, ever, in the history of mankind, has produced more cold-blooded tyrants, more slaughtered innocents and more orphans than socialism with power. It surpassed, exponentially, all other systems of production in turning out the dead.”



The Vietnamese Communist Party

and “The Deceit of the Century”

Sơn Tùng

After winning the war on April 30th, 1975, the Vietnamese Communist Party, overjoyed by an unexpected victory, bombastically proclaimed:" The April 30th victory was the fourth biggest event in the history of mankind. The first event was the invention of fire, the second was the Civil Rights French Revolution in 1789, the third was the October Russian Revolution in 1917. The April 30th victory has proved that a small country with not much population still can fight any enemy if it has a righteous cause and knows how to fight".

Now, after almost 40 years, that bombastic statement ought to be revised as follows:" The April 30th event has proved that a weak, backward country and with no righteous cause, but if it finds a way to deceive the world, still can defeat any rival which is much stronger and has a righteous cause.

Really with the truth slowly revealed, it is correct to state affirmatively that during the invasion of The Republic Of Vietnam, a nation with full sovereignty, during a period of 20 years (1955-1975), the Vietnamese Communists had used many evil ploys of propaganda along with the support of Western leftists to convince the whole world that the USA is an aggressive neocolonialist empire which had colonized the South Vietnam with the help of a corrupt and coward puppet government which did not want to fight.

The truth had proved that on the contrary, the RVN Armed Forces had fought bravely throughout 20 years, had successively fought against all the attacks of the North Vietnamese Communists along with the puppet government of The Liberation Front of the South VN until the US Congress controlled by the Democratic Party voted against all aids to South Vietnam under the pressure of the anti-war movement.

By that time, Jane Fonda, a girl of the movie star Henry Fonda, was an ideal naive person that the Communists could use in the propaganda front to mislead the world. She had lived 6 years in France, was the wife of Roger Vadim, a well known pro-communist intellectual in Paris. Jane Fonda had been misled by the myth of the communist doctrine.

Jane Fonda had been indoctrinated by the anti-American movement and passionate with the magnificent myth of the communist ideology from the leftist intellectuals in Western Europe, especially in France such as Jean Paul Sartre, Simone de Beauvoir, Albert Camus, Simone Signoret, Roger Vadim, etc...These intellectuals were living in illusions while enjoying all kinds of freedom and material benefits in Western countries, they only saw bad things of the capitalism and never stopped praising good things of the Marxist ideology, either by reading books about communism or being bribed by money.

Nobody can imagine that Jean Paul Sartre, the father of the existentialism, had said a nonsense sentence:" Only dogs oppose the communism". Although later on, Sartre seemed to have woken up, but those stupid intellectuals like him had efficiently helped the communists committing crimes against mankind, as Lenin had defined them:" The useful idiots".

"The useful idiots" in Western Europe and in North America had created "the anti-war movement" in the US. They admitted that they love peace but actually they supported the North Vietnamese Communists to invade South Vietnam and oppose the Americans. The following quote of Howard Zinn, member of the Association Of Historians in US, an antiwar intellectual, explains the goal of the anti-war movement in US: " The US are trying to develop the contemporary American empire. North Vietnam and The South Vietnam Liberation Front are representing the national spirit of the Vietnamese people. They really are true revolutionaries."

With a completely wrong political point of view based on treacherous communist propaganda, Jane Fonda and Tom Hayden, her new husband, had been very dedicated activists in many college campus in US and had attracted many tens of thousands of demonstrators asking for American troop withdrawals and supported the invasion of South Vietnam by the North Communists who claimed to liberate the South.

Jane Fonda not only campaigned against the Vietnam war in US, she also went to North Vietnam to publicly support the enemy and condemn the US of invading Vietnam. In a recently published essay of 23 pages about the Vietnam War, Nguyen Anh Tuan, Ph.D, revealed how the political innocent Jane Fonda had been duped in Vietnam.

"Jane Fonda was welcomed at Gia Lam airport by those people under the cloak of peace lovers with cheerful smiles and beautiful wreaths around her neck. Jane had been dreaming of going to Hanoi and now her dream had been fulfilled. During that journey, just like all other people arriving at Hanoi, Jane was led to tour bombed villages, hospitals full of war victims, and sometimes damaged dykes. She was guided to the countryside to discuss with local guests about the war crime of the American imperialists. Finally, Jane and the antiwar Americans used Hanoi radio waves to appeal to the US Air Forces to stop air strikes against North Vietnam.

Too emotional by what she had seen, Jane sobbed and yelled: "I’m sorry, I’m so sorry". A female North Vietnamese cadre then tried to comfort Jane and said "Do not cry for us, we know what we are fighting for. What is sad for America and the US forces is that the GI don't know why they come here to fight, they don't know that they have betrayed their country" (from My Life so Far-Jane Fonda)

In a special party thrown for Jane Fonda, a translator told Jane Fonda that a communist cadre wanted to sing a song for her. The song lyrics tell about the day Ho Chi Minh read the Independence Proclamation at Ba Dinh Square. Jane heard the following sentences:"“All men are created equal. They are given certain rights, among these are Life, Liberty and The Pursuit Happiness”, Jane sobbed again and said these words while clapping her hands “These young men should not be our enemy. They celebrate the same words Americans do”. After listening the song, she looked at the young soldiers and said:" These young soldiers cannot be our enemy. The Vietnamese have written their Independence Proclamation just as ours."

The above story confirmed what the Soviet propaganda strategists had said: "The American and European intellectuals only pay attention to the ideology, the opinions and the sayings", but they never do any research to see whether the communists have done what they say. These intellectuals all over the world already shed their tears just after simply reading The 10 points Proclamation of the Indochina Communist Party written by Ho Chi Minh in 1930, and The Independence For Vietnam Proclamation in 1945, or various Proclamations of The South Vietnam Liberation Front which were also written by HCM and the North Vietnamese Communists.

Being just a naive, too sentimental and passionate young American movie star, Jane could be easily entrapped in the North Vietnamese Communist world full of wicked plots and manipulated propaganda scheme. In his book titled "Betrayal in Vietnam", Louis Fanning stated that changes in diplomatic relations between the US, Soviet Union and China had caused serious problems for the North Vietnamese Communists, since the anti-war in the US had come to an end. However, a few American intellectuals, such as Jane Fonda and Tom Hayden, were still closed friends of Hanoi and they kept closed connection with the US Congress. What they really wanted was to convince the US Congress that South Vietnam was no more worth to receive economic aid.

Jane Fonda and Tom Hayden were really powerful enough to have a heavy influence on the US Congress which finally voted to cut economic aid to SVN, forcing Richard Nixon to be powerless in the defense of his American ally. The congressional campaign was conducted by US Representative Ronald Dellums, D, who was a sponsor of Jane Fonda and Tom Hayden. Hearings in the US Congress are very hard to get permission, but Jane and Tom were allowed to speak to the US Congress and to the American people on behalf of the North Vietnamese Communists.

Members of the Congress were invited to hear about the relationship between the US and the South East Asia. In just 3 weeks, around January 1974, at least 60 assistants to US Representatives were present in the House Committee of Judiciary to listen to Hayden and Fonda. After hearings were concluded, a political group was formed in Washington DC.

This group was composed of 35 US Representatives and was labeled the "Capitol Hill Coordinating Committee" led by M.J. Mike Duberstein, a legal assistant to Ronald Dellums. The goal of the committee was to stop all aids from the US Congress to the SVN government. While Tom Hayden was indoctrinating congress members about the American imperialists, an essay of David Shipler appeared on the New York Times, with the title:" Enormous aids from the U.S. to SVN have been used to continue the war". Shipler emphasized on the violations of the Ceasefire Treaty by the SVN and the U.S. The Times reporter also mentioned that too much aid to SVN to continue the war has encouraged it to violate the Paris agreements.

On March 12th 1974, U.S. Senator McGovern, D., was attending a hearing from Tom Hayden, a witness who just appeared at the Senate Committee on Foreign Relations. The US House of Representatives had voted with 189/49 to stop all military aids to Cambodia and South Vietnam. In a secret meeting on 3/12 the Democrats had voted to approve the proposal of the anti-war group, presented by US Representative Robert Car who emphasized the plan to stop all military aid to SVN and Cambodia in the 1975 fiscal year.

In the following day, the US Democrat Senators also voted 38/5 to oppose military aid to Cambodia. Since the Democratic Party controlled a majority in both chambers, it had been very successful in all campaigns to oppose aids to South East Asia. While in US, both the House and the Senate approved the cut of military aid to both SVN and Cambodia, in SVN President Thieu had to deal with a very critical situation under many waves of attacks by NVN.

Consequently, the victory of NVN in this final battle was not a feat of arms of the North communist soldiers, but it was the accomplishment of the anti-war movement in US resulting in the abandon of SVN, its ally, by the US Congress. This was confirmed by Senator Hiram Fong (R, Hawaii) statement while witnessing the slowing death of the Republic of SVN: "There is nothing else to worry about, except that we have betrayed the Cambodian people, we have betrayed the South Vietnamese people. This is nothing else than we don't live with our promises.”

The deceitful propaganda campaign controlled by the Vietnamese communists and guided by the Soviet, employing about a half-million of cadres and 2 billions of dollars each year (1970), had been successful in the goal of deceiving the world with the help of the Western "useful idiots" in creating the following myths:

1. The Vietnam War (1955-1975) was a civil war between the revolutionary Socialists and the Saigon government, left behind by the French and subsequently aided by the American imperialists.

2. The South Vietnam People Liberation Front was born by itself, not created and led by the North Communists.

3. The VC had conquered the heart and the mind of the South Vietnam people.

4. Ho Chi Minh was a patriotic national leader, a "George Washington of Vietnam".

5. President Ngo Dinh Diem was a puppet of the French colonialists and a lackey of the American imperialists.

6. The Ngo Dinh Diem policy of religion discrimination led to political unrests and to the overthrow of his regime.

7. The US and the RSVN could not win militarily in the VN war.

8. The US and the RSVN had sustained heavy losses in the Tet Mau Than Offensive.

9. After the US pull out, the people in Indochina (Viet, Cambodia, Laos) would live happily, well off and peacefully.

These 9 false assertions formulated in the deceitful propaganda strategy of the communists along with many other false statements were founded by President Richard Nixon in 1,200 books written by Western authors about the Vietnam War.

The fact that the intellectuals were duped led to the mistake of the US Congress, to the glorification of the crime in VN, to the fall of South VN, and to the debacle of the US Armed Forces before a weak and crooked enemy.

The victims of "The Deceit of the Century" are composed of:

- "The useful idiots" in Europe and America who volunteered to be paid or unpaid lackeys for the communists, who were accomplices with the criminals in helping the North Communists to invade South Vietnam, expanding the influence of the communism in Southeast Asia;

- The people in North VN, who had been forced to go fighting and dying in the SVN war front for many generations;

- The people in SVN, the true victims of the "Deceit of the Century", who have endured endless losses and sufferings until now.

During the last 37 years, the majority of leftist intellectuals, with their longtime arrogant, has not had the courage to admit to have been both victims and accomplices in "the deceit of the century" even after witnessing the naked truth in VN and the fall of the evil Soviet Empire (1989).

Not many confessions have been heard.

The anti-war idiot lady Jane Fonda, after hearing so many insults and condemnations from Vietnam War Veterans, had to write in her memoir "My Live So Far" (2003): "All of us were deceived"

The reluctant writer Duong Thu Huong had been sobbing on a Saigon street in April 30th, 1975, because she felt having been deceived by the Communist regime in the North.

But Western leftist intellectuals, in general, still did not want to talk about the crime committed by the communists, since they were scared and unjust, as stated by Professor Alan Cors of University of Pennsylvania : " The West accepts an epochal, monstrous, unforgivable double standard. We rehearse the crimes of Nazism almost daily, we teach them to our children as ultimate historical and moral lessons, and we bear witness to every victim. We are, with so few exceptions, almost silent on the crimes of the communism". Pr. Cors has a general judgment about the crimes of the communists as follows:

“No cause, ever, in the history of mankind, has produced more cold-blooded tyrants, more slaughtered innocents and more orphans than socialism with power. It surpassed, exponentially, all other systems of production in turning out the dead.”

Mr. Nguyen Anh Tuan helped readers looking at the main cause: "The whole world had been deceived by a giant propaganda machinery of the Soviet during almost a century since 1920...Therefore, the main goal of the review of the history is to find out, explicitly and accurately, the false and the truth, the white and the black, the evil and the righteous cause, the friend and the foe, the crime and the justice?"

The final confrontation with the communism should be definitively resolved, this is a challenge that the leaders of the North Vietnam Communist Party, one of a few of them which still survives in the world, are also frightened with and are trying to do everything they can to prolong the deceit with many old arguments such as those which just appeared on a newspaper in the so-called "capital of the refugees" in Southern California :"...the simplest idea is that only the American invaders and their lackeys lost the war, the South VN and Saigon, while the Vietnamese people in both the South and the North were winners, unifying their country and ending the neocolonialist yoke".(Nguoi Viet, July 8th 2012)

This was not a "reader's letter", not a "mistake of the editor", even not a "technical error". Those were very known strategic techniques of the communists to vanish underground.

Therefore, this is not a small matter

No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin buổi sáng-12/11/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link