Wednesday, November 27, 2013

Tại Sao Cần Có Chính Nghĩa Dân Tộc?


 

 

Tại Sao Cần Có Chính Nghĩa Dân Tộc?






Nhu Cầu Chống Ngoại Xâm 

Nạn ngoại xâm bởi Đế quốc Hán Cộng là một thực trạng lịch sử, gần đây thêm sôi động bởi những hành vi hống hách của bá quyền Bắc Kinh nhằm thôn tính Biển Đông và toàn bộ Khu Đông Nam Á, trong đó có chư hầu ý thức hệ là CSVN;

Nạn ngoại xâm bởi Đế Quốc Hán Cộng chỉ là hậu quả thanh toán nợ nần quân bị chiến lược giữa những chế độ chuyên trị cướp đất, cướp dân, giữa những tên đầu nậu quốc tế buôn bán súng đạn, ranh giới, đảo rừng, và quyền thế đảng phiệt;

Nạn Đế quốc Hán Cộng, dù trầm trọng tới mấy, vẫn chỉ là “hiện tượng nổi” hay phản xạ tàn phá ngoài da cơ thể Tổ Quốc Việt Nam. Căn bệnh thật tại nội tạng là CSVN, một thứ ung thư mà Dân Tộc chúng ta cần phải loại trừ bằng đủ mọi cách, vừa điều trị vừa đề phòng.

Nhu Cầu Giải Trừ CSVN

Nhà cầm quyền Hà Nội vốn không có chính danh vì nhiều lần cướp đoạt chính quyền bằng bạo lực, lừa lọc, phản bội minh ước đã cam kết và nhất là không hề có chính nghĩa vì luôn luôn chủ mưu bán nước, hại dân bằng mọi thủ đoạn tiêu diệt, tù đày, cướp bóc tàn ác, nên không có tư cách, khả năng và uy tín cần thiết để bảo vệ nền độc lập căn bản cũa dân tộc và sự vẹn toàn lãnh thổ của tổ quốc;

Nhu Cầu Chính Nghĩa Dân Tộc

Vậy muốn chống ngoại xâm Hán Cộng, cần dẹp tai ương CSVN, vừa bất nhân bất nghĩa, vừa bất lực, bất tài.  Nhưng chúng ta chỉ có thể giải trừ những quốc nạn trên khi

1.        trước hết, chúng ta ý thức nhu cầu ”vượt cộng”;

2.        đồng thời mong muốn xây dựng lại chính nghĩa dân tộc;

3.        và tin rằng chỉ bằng hiệu lực dân chủ chân chính, toàn dân mới có nghị lực chống nội xâm CSVN và uy lực tự vệ chống ngoại xâm Hán Cộng.

Do đó, chính Nghĩa Dân Tộc cần được xây dựng trên nền tảng Dân chủ tự do, tiến bộ thực sự của dân, bởi dân, vì dân, trên căn bản

  • pháp trị hiến định;
  • quản trị quốc gia kết sinh thế lực và trách nhiệm;
  • song song với một hệ thống Xã Hội Dân Sự và Đảng Phái chân chính;
  • xuất phát từ một dân tộc có nguồn gốc văn hoá, đạo đức, giáo dục.

I. Nền Pháp trị Hiến định Đa nguyên, Cân bằng

Hiến pháp mà Việt Nam cần lựa chọn phải là một hệ thống quy ước thành văn, dưới hình thức luật căn bản của lãnh thổ, xác định rõ thế lực kết sinh của ba thành tố: chính quyền, xã hội, và người dân.

Như vậy, với tư cách một khế ước xã hội, Hiến pháp xác định liên hệ thích hợp, thích đáng giữa cá nhân, xã hội và chính quyền.  Cá nhân hội nhập xã hội dân sự và xã hội chính trị trên căn bản thuận nhận song phương trong tinh thần hỗ tương, bảo vệ lẫn nhau, với những quyền hành và trách nhiện tương xứng.

Nguyên tắc cai trị mà theo đó mọi người dân, tổ chức, pháp thể, tư cũng như công, kể cả chính quyền, nhà nước đều phải tôn trọng, thi hành một cách công minh, công bằng là nguyên tắc pháp trị, hay thượng tôn luật pháp [không ai đứng trên pháp luật] v.v. phải được suy diễn từ những quy định gốc sẵn có trong hiến pháp.

II. Quản Trị Quốc Gia Trên Bình Diện Kết Sinh Thế Lực Chính Đáng Và Trách Nhiệm Công Minh

Quyền hành quản trị đất nước

  • không thể tập trung trong tay một cá nhân hay kiêm nhiệm bởi một đảng phiệt chuyên chính, mà cần phân công phân nhiệm tới các thành phần dân cử, công chức, chuyên viên, cán sự đa nguyên, đa dạng.
  • Trên căn bản tam quyền phân lập: lập pháp, hành pháp, tư pháp, với quyền hạn và trách nhiệm đặc định, chuyên biệt, trong thế liên kiểm.  Ngoài ra còn được tăng trưởng bởi “đệ tứ quyền” của cơ sở truyền thông báo chí dân sự, tự trị.


Thành phần công chức hay công vụ phải thực thi đúng nguyên tắc và thủ tục quản trị  

  • tuyển chọn theo nhu cầu công vụ và khả năng chuyên nghiệp, tài đức của từng đối tượng;

  • tiến cử trên căn bản chuyên cần, tài đức; tiến thưởng xứng đáng với nghiệp vụ giao phó;
  • tránh tệ đoan bè phái, màu cờ sắc áo đảng phiệt.
  • thưởng phạt minh bạch sẽ giảm thiểu tham nhũng, phí phạm tài sản và nhân lực.

III. Tổ chức Xã Hội Dân Sự: Nẩy Mầm Dân Chủ từ Hạ tầng Cơ sở

Thế nào là Xã Hội Dân Sự [XHDS]?

Xã Hội Dân Sự [XHDS] tự nguyện đoàn ngũ hoá dưới hình thức các tổ chức bất vụ lợi, độc lập,  hoặc tổ chức phi chính phủ, để hoạt động trong các lĩnh vực xã hội, kinh tế, từ thiện, giáo dục, tôn giáo, nghề nghiệp, điều nghiên, văn học, nghệ thuật, các phong trào dân vận bảo trọng nhân quyền v.v.

Sinh hoạt hợp pháp của tổ chức XHDS cũng cho phép lượng giá hệ thống pháp trị hiện hữu là dân chủ cởi mở nếu tôn trọng hoạt động chính thống và hợp hiến của XHDS; còn không sẽ phải coi là chuyên chế, phản dân chủ, bất hợp hiến, khi cấm đoán, kiềm chế các tổ chức tập thể này. 

XHDS phải được minh thị tôn trọng như một nhu cầu chính đáng của dân, do dân, vì dân.  Mọi hình thức tổ chức XHDS khác, “phản dân sự”, đều có tính cách trá hình, lươn lẹo, vừa phản động ngược chiều, vừa vô hiệu, phí phạm nhân lực, tài lực, vì không gây được hào khí chí nguyện độc lập, tự kiểm, tự duy.

1. Khu vực XHDS khác với khu vực cá nhân, vì các tổ chức thuộc lĩnh vực XHDS hoạt động theo tiêu chuẩn “tập thể mở rộng” như thành lập hội văn học, hiệp hội từ thiện, cơ sở bảo vệ nhân quyền.

2. Khu vực XHDS khác với khu vực vụ tư lợi. Căn bản trao đổi của XHDS không tùy thuộc vào yếu tố cung cầu trên thị trường mà căn cứ vào thực trạng ưu tiên, mức độ khẩn cấp của nạn nhân, của kẻ thất thế, cũng như căn cứ vào nhu cầu tinh thần của lý tưởng và phẩm giá con người, của giá trị tư tưởng.  Vốn liếng của XHDS là “vốn xã hội”, hay “vốn công dân thiện chí” là những đóng góp tự nguyện về nhân lực và kiến thức của người dân.

3. Khu vực XHDS khác với khu vực công quyền vì XHDS tự nguyện xây dựng căn bản công dân quyền trên các trụ lực hiến định như tự do tôn giáo, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do sáng tạo, tự do phê phán công quyền v.v.  Rõ rệt, XHDS giữ thế đứng hiến định của cộng đồng, xã hội, trong việc xây dựng & bảo trì nền tảng dân chủ.

IV. Tiêu Chuẩn Tổ Chức Đảng Phái Chính trị trong Thể Chế Dân Chủ Tự Do

Định nghĩa một cách rộng rãi, đảng phái chính trị là địa bàn tập thể

  • thực hiện những quyền hạn căn bản, hiến định, bất khả khước từ của người dân,
  • là nhịp cầu liên kết thế lực giữa các ngành và các tổ chức trong chính quyền,
  • và  là khả năng chính đáng gây áp lực chính quyền với tư cách đảng đối lập trong một nền dân chủ đa nguyên nguyên, đa đảng.

Như vậy đảng phái chính trị được thành lập với những nguyên tắc và quyền hạn sau đây:

Quyền cá nhân kết hợp, hội họp một cách tự do, thuận hành, không bị cưỡng ép.  Đảng phái chính trị cũng phải được tự do thành lập, không bị trở ngại, quấy rầy, không bị cấm đoán. Quyền hội họp còn có liên hệ phụ thuộc với quyền tự do ngôn luận, với tư cách cá nhân hay tập thể. Quyền ứng cử và bầu cử của thành viên đảng cũng phải được bảo vệ tương xứng, không bị cấm đoán, hay hạn chế.

Chính quyền có bổn phận ban hành luật pháp và các thủ tục pháp định bảo vệ người dân thi hành quyền tự do hội họp, lập đảng và những quyền liên hệ phụ thuộc của họ.

Chính quyền không được cấm đoán cá nhân hay đảng phái hội họp trên căn bản kỳ thị sắc tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, khuynh hướng chính trị, tư tưởng, giai cấp xã hội, tư bản, v.v. 

Tính cách chính thể đa nguyên phải được coi là cần thiết cho môi trường sinh hoạt dân chủ tự do chân chính.  Chính trị đa nguyên là phương thức cung cấp cho người dân nhiều cơ hội so sánh để lựa chọn đúng đảng và đúng người chấp chính theo ý muốn của họ.

Đảng phái chính trị trong chế độ dân chủ tự do

  • không được sử dụng bạo lực như phương tiện chính trị;
  • không được xúi giục bạo động,
  • cũng như không được phá quấy, cản trở quyền tự do hội họp, tự do ngôn luận, phát biểu chính trị của đảng phái đối lập.

V. TẠM KẾT: Nguồn Gốc Dân Tộc

Tất cả những “thế lực” trên chỉ vẹn toàn sứ mạng hay thực thị đầy đủ quyền hành và trách nhiệm nếu bắt nguồn từ một mội trường dân tộc vững chắc.

1. Về mặt văn hoá và đạo đức nhân bản

Đã tới lúc cả dân tộc phải tỉnh táo nhớ rằng văn hoá và truyền thống của người xưa để lại trong gia đình, làng ấp chúng ta còn gồm những chân lý hay tri thức về cái thật và cái đúng trong cách cư xử bao dung cuả con người Việt Nam tử tế.

Đã tới lúc chúng ta về lại với bản thể xã hội nhân bản, với cơ cấu gia đình và con người có tâm thức, có đạo đức như chúng ta có trước đây. Đã tới lúc chúng ta cần nghe ngóng kinh nghiệm máu mủ của các thế hệ trưởng thượng, những tri thức thiết thực, những nhắn nhủ giáo huấn xuất phát từ mẫu mực và tình thương gia đình.  Nhân từ, nhân ái bắt nguồn từ đó.  Từ những chân lý sâu sắc, ôn hoà.

Đã tới lúc chúng ta xoá bỏ những chia rẽ văn hóa, những bất công nhóm phiệt, những giá trị tạm bợ, màu cờ sắc áo, để tiến tới một mô hình văn hóa hợp nhất cho mọi công dân trong nước, căn cứ vào những mẫu số chung, những quyền lời và trách nhiệm đối xứng, trong cách chia sẻ, đối đãi công bình, ôn hoà, lương thiện, không mánh mung, không tham lam, không lừa lọc vị kỷ.

Cái xã hội mà 90 triệu dân muốn có là một xã hội dân chủ tự do, công bằng, bình sản, đạo đức, thượng tôn luật pháp, mà con người có phẩm giá của con người.

2. Về mặt giáo dục cấp tiến chân chính

Giáo dục là đầu tư nhân sự, mà xã hội Việt Nam trước đây đã khơi mào góp tay từ truyền thống giáo huấn gia đình, từ những căn dặn chất phát, căn bản: “tiên học lễ , hậu học văn” — trước hết là học phép tắc, lễ nghĩa, học làm người tử tế, sau đó mới học chữ, trau dồi kiến thức.

Đó là khởi đầu của nền giáo dục chân chính, với một chương trình học vân có căn bản: học thật, giáo huấn tử tế, văn bằng thật, kiền thức thật.  Giáo dục cấp tiến còn là cách hội nhập cái tinh thông, tân tiến, tinh tế hầu cập nhật với tiến bộ loài người, trên căn bản kỹ thuật tinh vi và kiến thức mở rộng, toàn diện, toàn năng.

Nhưng thông thái không có nghĩa là mưu mô xảo quyệt, biết đủ mọi cách để lừa lọc, phát minh tai hoạ.  Và cầu tiến không có nghĩa là phải ăn trên ngồi trốc, vượt bỏ thiên hạ, là tự cao tự đắc.

Ngược lại tri thức và tiến bộ đích thực phải biết đo lường và vượt thắng ngay chính bản thân, để lúc nào cũng có thể học hỏi thêm, cập nhật và hài hoà với mình, với tha nhân, với môi trường sinh sống.

Giáo dục chân chính giúp chúng ta đi hết con đường của đạo làm người tử tế, trung hậu, tự duy, tự kiểm.  Nó cũng là mẫu mực thực thi quyền hành và trách nhiệm làm một công dân tốt, đầy đủ tư cách.

3. Về ý thức công dân và trách nhiệm nhân loại

Khi dân tộc Việt Nam chúng ta đã tái nhập một nền văn hoá có đạo đức của con người tử tế, công bằng, hài hoà; khi đa số con em chúng ta đã hấp thụ một nền giáo dục cấp tiến chân chính nhân bản thì chỉ cần thêm một bước nữa, chúng ta đã trở thành những công dân tự giác, tự tạo, kết sinh tạo dựng cái vốn xã hội làm trung gian vững vàng giữa những thế lực hiến định đôi khi chống đối nhau, trong những khó khăn giai đoạn.

Ý thức công dân ngày hôm nay cũng có lúc biết vượt ra khỏi ranh giới của đất nước mình đệ chăm sóc, hỗ trợ, tranh đấu quyền lợi cho những dân tộc khác, cho cả nhân loại không kỳ thị nguồn gốc, sắc tộc, tôn giáo, văn hoá, văn minh.

Vậy, tới giờ phút này, nếu dân tộc chúng ta chưa đứng dậy tự vệ, đòi lại quyền sống và phẩm giá cao quý của chính mình thì còn quy trách ai bây giờ?

Mẹ Việt Nam vẫn bỏ bê lấy chính mình, vẫn để một lũ con gây tội ác mà không hề áy náy, bực tức.  Mẹ Việt Nam hằng ngày cùng gần 90 triệu con mình đang bị đày đoạ, cướp bóc, hủy hoại từ thân thể tới tinh thần, mà vẫn vô cảm, không biết đứng dậy chống đỡ, bảo vệ hay sao?

Giờ quy trách không còn nữa.  Phải sòng phẳng, phân minh với chính mình.  Tất cả chúng ta hãy nhận trách nhiệm làm người Việt Nam tử tế như trước khi bị CSVN xâm chiếm, không sống chung với kẻ bất nhân, phạm tội, nhưng sẵn sàng đón tiếp họ, nếu họ tự thú, tự giải, thật lòng quay về với Chính Nghĩa Dân Tộc.

Vậy, khi dẹp xong tai ương CSVN trong nước, khi có đủ quyền tự quyết, tự duy, Toàn Dân mới vững mạnh, mới đủ tự tin và tâm thức đại đoàn kết để ra tay đánh đuổi kẻ thù Hán Cộng ngoại xâm.

Trân trọng,

TS-LS. LƯU NGUYỄN ĐẠT
cập nhật November 23, 2013

www.vietthuc.org

Bài viết hơi dài,nhưng rất hay vì thực tế nó là vậy!

Kính chúc một ngày vui

 

Việt Kiều tỵ nạn cộng sản đã giúp đỡ chính cộng sản !   

Trịnh Viết Bắc


Từ trước năm 1975 ở miền Bắc có ai nghe thấy nạn tham nhũng lộng hành không? Có lẽ không ai biết hoặc là không có vì dân chúng nghèo quá làm sao mà có tiền hối lộ, tạo thành tệ nạn tham nhũng được. Nạn tham nhũng hối lộ ở Việt-Nam từ đâu mà ra ?


Sau khi VC xâm chiếm miền Nam, chúng - những tên rừng rú đỉnh cao trí tuệ - thấy chóa mắt về cảnh hào nhoáng (hoành tráng), giầu có tại Sàigon, rồi đâm ra hủ hoá vì người dân miền Nam đút lót chạy chọt cho được việc:

• để mua bãi vượt biên;
• đút lót tiền cho cán bộ CS để được thăm nuôi người nhà bị tù trong trại cải tạo;
• để có hộ khẩu,
• để khỏi đi miền kinh tế mới;
• để mua bán nhà cửa;
• để xin giấy phép mở tiệm làm ăn ,
• v.v. và v.v. ...

Đủ mọi thứ chạy chọt, tạo thành một hệ thống THAM NHŨNG - HỐI LỘ khổng lồ, giống hệt như ngày trước dân chúng miền Nam "bắt tay" cảnh sát công lộ để khỏi bị phạt. Tại xa cảng Biên Hoà, VC dùng những xe chở hàng, chở trái cây, phía dưới giấu người và vũ khí, cũng "bắt tay" với cảnh sát mình để chuyển quân và súng ống vào Sàigòn hồi Tết Mậu Thân1968.

*Có lẽ chúng ta đấm ngực nhận lỗi đi là vừa
* Khi chính phủ Clinton bắt đầu bang giao kết thân và giao thương với VC năm 1995, thì Việt Kiều về Việt-Nam ào ào.

Những Việt Kiều này đa số là những người đã sống với CS trước khi vượt biên. Họ đã quen cái lối đấm mõm cán bộ rồi. Những Việt Kiều này đã bầy ra cái thủ tục "đầu tiên" còn lai rai kéo dài cho đến ngày nay. Họ dấm dúi hối lộ ngay tại hải quan để được xem xét Visa, thông hành  và lấy hành lý cho nhanh. Về đến phường xã, phải ra ghi tên nên lại một lần nữa nhờ thân nhân đem tiền ra "bắt tay" bỏ túi ít đôla hay tặng vài thùng bia cho đám công an khu vực để khỏi bị làm khó dễ.
Người miền Nam chúng ta sống lè phè quen rồi, nghĩ rằng chi vài đồng cho cán bộ để được thoải mái cũng vô tội và lại được tiếng là rộng rãi. Thân nhân Việt kiều đang bị giữ thành con tin Thành phần Việt kiều và thân nhân của họ vô hình chung trở thành có giá được nâng cấp lên thành  công dân hạng 2 sau cán bộ gộc và gia đình của bọn này,  vì có tiền bạc rủng rỉnh, đi đâu cũng lọt
Cho đến bây giờ đa số thân nhân được người nhà ở hải ngoại tiếp tế nên nhóm này tháng tháng nằm im bất động chờ quà, chờ tiền gửi về, không còn lo phải làm việc vì có tiếp tế đều đều từ hải ngoại, không còn muốn tranh đấu gì nữa. Khi họ có tiền thì họ được cảm tình với cán bộ, công an khu vực, vì họ bao cho cán bộ đi nhậu nhẹt chơi bời. Họ có tiền thì họ bắt đầu hành xử như một thứ * "bồ tèo" * hay * "người được công an bảo trợ"* và rồi coi thường loại công dân hạng ba là loại dân chúng nghèo khổ nhất nước.
Theo thống kê thì số tiền "gửi về nước" hàng năm cũng khoảng hơn 3, 4 tỷ Mỹ Kim. Năm qua 2011 lên đến trên 9 tỷ mũ kim !!!
Số tiền mang tiếng là gửi về nước nhưng được giữ lại và gửi vào ngân hàng Mỹ tại Hoa Kỳ. Các tay tài phiệt Mỹ thấy có lợi trông thấy nên đã ép chính phủ Mỹ thả lỏng cho Việt Kiều gửi tiền vô hạn định, để họ kiếm lời. Số tiền đôla (* đồng tiền nào cũng có số mà! *) đem về xài tại VN một hồi cũng được thu góp đưa cho con cháu cán bộ sang du học, du lịch và đem bỏ băng Mỹ hay tiêu sài mua nhà, mua cơ sở thương mại tại Mỹ không mất đi một đồng xu nào.
Với giá hối đoái hiện nay, mỗi VK đem về $10,000 USD (tính ra tiền hồ là 200 triệu/giá cả năm 2012) là đã trở thành siêu triệu phú.
Thành phần Việt kiều trở thành cái* mỏ vàng* hay nôm na một chút là các con * "bò sữa"* được nhà nước ta nâng niu để dễ dàng bòn vắt sữa. Chiêu bài gọi họ là "khúc ruột ngàn dặm," hay "Việt kiều yêu nước" ; mở thêm cả chục ngàn quán ăn, quán nhậu, làng nướng, quán cà phê, karaoke, bia ôm, đã được CSVN nghiên cứu kỹ càng.
Mới đây nhất CSVN đổi luật song tịch để cho Việt Kiều mua nhà dễ dàng và cho phép Việt Kiều về nước mà không cần visa. Tất cả chỉ nhằm mục đích dụ khị VK đem tiền về nước càng nhiều càng tốt.

Hội từ thiện bác ái ... vắt bò sữa.
Một việc nữa là họ nhờ những nhà * "từ thiện bác ái hải ngoại"* đi * "vắt sữa"* giùm cho họ - quảng cáo xin tiền của những người hảo tâm ở hải ngoại cứu trợ dân nghèo Việt-Nam - rồi đem về Việt-Nam phân phát. Chắc chắn phải chia với cán bộ cộng sản một phần lớn chứ không thế nào đoàn cứu trợ tự do đi lại phát quà thoải mái được. Quý vị không tin cứ hỏi các chủ công ty như Thầy 6 VTA, linh mục Francis Hoàng, Mục sư Bảo, Nhóm Sưởi ấm của TG, v.v... thì sẽ biết quy tắc lề lối chia chác với cán bộ công an VC là bao nhiêu.
Kể từ khi các chuyên viên xuất ngoại ra hải ngoại "vắt sữa" bị dân tỵ nạn tẩy chay, thì lại mọc thêm nhiều nhóm từ thiện... hoặc nhóm quốc doanh trong nước đang bắt tay với hàng giáo phẩm cao cấp xuất thân từ Cali đang tiến hành chiến dịch bênh vực xoá tội "vi phạm tự do tôn giáo" cho VC. Chúng ta hãy chờ xem, nhóm này cựa quậy ra sao để đối chất với các nhóm nhân quyền Hoa Kỳ và thế giới tự do đang kết án CSVN.
Những gánh nặng của CSVN đáng lẽ chúng phải lo chăm sóc thì nay đã được những thành phần * "đĩ điếm phản động"* gánh vác giùm rồi mà chúng lại có phần ăn chia nữa chứ. Cộng sản chỉ cần thổi phồng lên lòng bác ái của người Việt hải ngoại, gọi họ là khúc ruột ngàn dặm, Việt Kiều yêu nước là có thể bòn rút tiền dễ dàng.
Chúng ta đã là những người phổi bò đễ tin, bị khai thác triệt để vì cái tật hám danh. Có nhóm từ thiện nào đến gõ cửa các quan lớn VC, cá độ, chơi cờ tướng ăn thua bạc tỷ, để vắt sữa đâu mà chỉ nhè những ông bà già, đang ăn welfare, ăn tiền hưu, tiền già để móc tiền sau khi tung hô kêu gọi lòng bác ái thương người của họ lên đến tận mây xanh.
Nghị Quyết 36 nhằm vào Việt Kiều CSVN biết rõ như vậy, cho nên chúng đã ra Nghị Quyết 36 chiêu dụ Việt Kiều bằng đủ mọi mánh khóe. Nuôi dưỡng đám Việt Kiều để hàng năm đem về cho chúng một số ngoại tệ 8,9 tỷ đôla. Việt Kiều mỗi cái Tết rủ nhau về cỡ 400.000 hay nửa triệu người. Cứ thử làm một bài toán nhân nhỏ là mỗi người Việt Kiều về như vậy trung bình đem vào VN khoảng 5 ngàn đô - hơn bù kém - thì số tiền là bao nhiêu. Nguyên 1 dịp Tết CSVN cũng thu được khoảng 2,3 tỷ Mỹ Kim.

Riêng kỹ nghệ * "thủ tục đầu tiên" * tại Tân Sơn Nhất cũng kiếm khá bộn được hơn 4,5 triệu đôla.
Mới đây cư dân trên mạng được xem thấy một đoàn xe super "xịn" của đám đại gia và cán bộ nhà nước VC đi dự đám cưới tại miền Bắc mà hoảng hồn.
CSVN hiểu rõ là kỹ nghệ du lịch VN chiêu dụ người ngoại quốc không ăn khách nên bám riết vào Việt kiều thương nhớ quê hương.
Du khách ngoại quốc chỉ du lịch một lần vì tiêu chuẩn khách sạn, vệ sinh và cách chiêu đãi phục vụ khách hàng tại Việt-Nam còn quá kém so với Thái Lan, Nam Hàn, Đài Loan và Singapore. Mời quý vị tìm xem các tạp chí về du lịch thế giới xem họ đánh giá du lịch Việt-Nam như thế nào thì biết rõ.

Việt kiều  nhớ nhà hay nhớ cái gì ở VN ???
Chỉ những người Việt-Nam vì ham chơi, đem * áo gấm về làng *, ham được dân chúng trọng vọng vì có tiền, vì đồ đạc rẻ rề so với ngoại quốc nên tha hồ mua sắm.
Đúng ra vào thời điểm này, với kỹ nghệ tin học vượt bực, internet, chat, chụp hình, video gửi cho nhau để xem mặt nhau cho đỡ nhớ thì quá dễ. Nhưng đa số Việt Kiều muốn lấy cái cớ là * "nhớ nhà và nhớ người thân" * đế mỗi năm phải về Việt-Nam một lần và trong thâm tâm thật ra là họ nhớ các làng nướng, các quán cà phê mờ ảo, quán bia ôm, các chợ bán quần áo rẻ mạt. Đem 100 đôla về may được ít nhất 5 cái áo dài làm sao mà các chị, các bà, các cô không thích cho được. Ở Mỹ thì 100 đô chỉ đủ tiền mua "vải" cho 1 cái áo dài.
Giả dụ như Việt-Nam có đời sống đắt đỏ như bên Âu Châu thì người Việt-Nam có rủ nhau về ùn ùn ăn Tết không? Có còn thương quê hương là chùm khế ngọt nữa không? Có thiếu gì Việt Kiều có bà con cha mẹ ở bên Pháp mà có năm nào cũng phải về Paris ăn Tết đâu ??? Vì vậy Việt Kiều vì ham chơi, ham trình làng áo gấm nên rủ nhau đem tiền về cúng cho con cái bác Hồ để chúng có đủ phương tiện trù dập đàn áp người dân lành của mình. Đó là một cái tính xấu của người Việt-Nam chúng ta là quá ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân.
Các Việt kiều chưa hiểu thấu rõ các ý nghĩ của người dân nghèo trong nước coi "VK áo gấm" về làng ra sao: Việt Kiều kiêu căng lai căng!!!!!
Tiếp xúc với một số dân tại Sàigòn, họ coi VK như là những người "ngoại quốc" khoe mẽ, nói chuyện thêm tiếng Mỹ tiếng Tây cho nó oai, nên tìm cách lừa đảo moi móc tiền bạc không thương tiếc. Tiền VK đem về sài làm mọi thứ tăng giá khiếp đảm làm đời sống của dân nghèo đã cơ cực lại càng thảm thương hơn, nhất là "giá cả Việt Kiều" dịp Tết Nguyên Đán này. Chưa bao giờ người Việt-Nam lại chịu khổ nhục như thời nay !!!!
Tại sao ngày xưa người dân dám đứng dậy chống ngoại xâm, mà nay đối với CS sắt máu độc tài thì lại nhũn như con chi chi?
Quân Sư Phụ của Nho giáo ảnh hưởng đến người Việt? Vì đạo Nho dậy vậy chăng? "Quân-Sư-Phụ" mà lỵ. "Quân" ngày trước là "vua" nói gì là nhân dân nghe răm rắp, dù là những vua ăn chơi đàng điếm, ngày nay "Vua" đã đổi tên thành * Chủ tịch Nhà Nước, Tổng Bí Thư Đảng * và * Thủ Tướng* nên người dân VN vẫn coi họ là vua chăng mà chịu khổ sở vì chữ Quân kia. Chưa bao giờ thấy một quốc gia với dân số 87 triệu người mà không dám làm gì với 1 chính quyền giỏi lắm có gần 300 tên và một lũ cán bộ, công an đảng viên ăn bám, theo đóm ăn tàn.
Còn đâu những Ngô Quyền, Lê Lợi, Trưng Trắc ,Trưng Nhị, Trần Hưng Đạo, Quang Trung Nguy ễn Huệ, ...anh dũng chống ngoại xâm ?????
Trí thức Việt-Nam đã mai một trở thành trí ngủ rồi !!!!
Qua vụ APEC 2006 người ta càng thấy rõ thêm là  đại tài phiệt quốc tê chỉ biết có đồng đô la thu vào được thôi, nên đưa chiêu bài dụ khị: "Muốn đánh đổ chế độ độc tài, cộng sản thì nên cho họ sung sướng phủ phê, viện trợ cho kinh tế lớn mạnh, rồi tự nó sẽ tự động dần dần trở thành dân chủ mà thôi, chả cần tranh đấu gì cả."
Thực tế đã chứng minh là khẩu hiệu đó gian manh và sai lầm ở chỗ đám đại tài phiệt bán được nhiều sản phẩm cho các nước độc tài cộng sản, thu tiền vào túi áo của họ.
Những chính phủ độc tài kia được nhiều ngoại tệ thì thay vì dễ dãi với dân chúng, mở mang tự do dân chủ từ từ, thì chúng lại sử dụng những số tiền đó để mua những máy móc, dụng cụ chặn đứng làn sóng dân chủ như bên Trung C ộng chúng đã liên kết với Microsoft, Yahoo, Google để chặn những tin tức từ trong nước đưa ra và làm nhiều bức tường lửa cấm dân chúng trong nước truy cập nhưng tin tức tự do dân chủ trên thế giới.
Tại Việt-Nam đám công an mạng, cũng đã tìm đủ mọi cách làm tường lửa ngăn chặn những tin tức từ ngoài về. Chúng đã tăng cường số công an kiểm soát internet lên hơn 2.000 đứa từ Nam tới Bắc. Chúng đã áp dụng luật đăng ký SIM CARD của điện thoại di động để bóp chẹt tự do của người dân. Mới đây nhất chúng tuyên bố  lập thêm 4,5 cơ quan khác để kiểm soát cá BLOGs của dân chúng. Chúng còn thăng cấp, tăng lương cho đám công an, quân đội, để bọn này sả thân giúp cho đảng của chúng vững mạnh để tiếp tục ngồi lên đầu lên cổ người dân.
Một đề nghị khác của chính phủ Hoa Kỳ qua ông cựu đại sứ Michalak cũng được nhiều nước tự do sử dụng là tạo điều kiện dễ dàng cho thanh niên sinh viên các nước cộng sản độc tài đi du học với mục đích là nhồi vào đầu óc những sinh viên ý niệm dân chủ, rồi sau đó vài chục năm sau, những sinh viên này về nước lên cầm quyền thì sẽ có dân chủ.
Chiêu bài này cũng sai bét là vì ngay tại Việt-Nam thì những sinh viên được đi du học 99.9% là con cái của các cán bộ Cộng Sản gộc.
Chúng là những người sẽ kế nghiệp ngôi vua tại Việt-Nam. Khi trở về được làm vua, được ngồi trên đống tiền, được tham nhũng thả dàn, được hưởng mọi quyền lợi, ăn trên ngồi trước, thì chúng có dại dột đem áp dụng dân chủ tây phương trong nước không, hay là sẽ tiếp tục kiểu cai trị độc tài độc đảng  để được hưởng lợi.
Hoa Kỳ đã thất bại hoàn toàn đối với các sinh viên Hồi giáo được gửi sang Mỹ học dân chủ, khi về nước thì chưa một quốc gia hồi giáo nào "dân chủ" cả mà chỉ là tăng gia "mầm mống chống đế quốc Hoa Kỳ" mà thôi. Có lợi trong những chiến dịch này thứ nhất là những trường đại học Mỹ tha hồ thu học phí "out of state" mà chả cần tìm hiểu là sinh viên đó mất mấy năm mới ra trường, miễn là học càng lâu càng tốt... và thứ hai là các nhà băng Mỹ tha hồ thu tiền của con cái cán bộ gộc đem sang rửa tiền, mua nhà, mua xe, mở cơ sở thương mại. Của Ceasar sẽ trả về Ceasar là vậy.
Một số các nhà dân chủ vận động xin phép chế tài CSVN thì được một câu như tát nước vào mặt: - Quý vị hãy về giáo huấn đồng hương của quý vị đi. Họ đã đổ tiền cả 8-9 tỷ MK về Việt-Nam mỗi năm !!!!
Tựu chung đa số Việt Kiều ra khỏi nước năm 1979-1985, nhiều gia đình đã bỏ mạng trên biển Đông vì sóng gió hãi hùng, vịnh Thái Lan vì nạn hải tặc đánh cướp rồi và làm đắm thuyền bè. Bao nhiêu trong số này khi thoát đến các trại tỵ nạn đã năn nỉ xin tỵ nạn chính trị tại các nước tự do vì * "không sống được dưới gông cùm cộng sản"* mà nay ngang nhiên về làm giầu cho chúng, làm tay sai cho chúng.
Phải nói một cách đau lòng là trong số này có những thành phần HO bị tù tội đầy đoạ nhiều năm trời, mà bây giờ cũng về nước rồi trở lại tung hô chúng nữa.
Nếu còn có chút liêm sỉ thì nên bỏ ngay quốc tịch hay thẻ xanh xin về trở lại sinh sống tại Việt-Nam, chứ đừng ở Mỹ vừa hưởng tiền già, tiền bệnh do các người Mỹ đóng thuế đem tiền về phục vụ cho chế độ Cộng Sản.

CSVN vô ơn với các gia đình liệt sĩ và bạn bè khi xưa  :
Người dân miền Nam ngày xưa tin lời của VC đã cưu mang chúng trong những hầm hố để chúng cướp chính quyền năm 1975.
Chính những người miền Nam đã ngụy tạo ra cái gọi là * "Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam"* làm công cụ cho cộng sản miền Bắc chiếm hoàn toàn miền Nam tháng 4 năm 1975.
Chúng ta biết chắc là những người tham gia MTGPMN khi xưa bây giờ "hối lỗi" không còn kịp nữa, nhưng vì muốn giữ thể diện nên không dám nói ra mà thôi, hoặc là bị ép, bị cấy sinh tử phù nên không có thể nào dám phản lại.
Những dân biểu đối lập ngày xưa làm công cụ cho Cộng Sản bây giờ cũng ngậm tăm, vì bị chúng cho ra rìa. Bằng chứng là * Dương Qu ỳnh Hoa, Ngô Công Đức, Hồ Ngọc Nhuận, Kiều Mộng Thu, Lý Quý Chung * ....bây giờ ra sao, có được cái ghế nào không hay là đang than thân trách phận vì đã quá ngu dại theo chúng ???
Một * Nguyễn Ngọc Lan* chống đối chính quyền VNCH đệ II, những tưởng được CS tưởng thưởng, những đã vỡ mộng đến khi bị gây tai nạn chết (2007) vẫn chưa được toại nguyện. Một * Trịnh Công Sơn * chuyên làm nhạc phản chiến, cũng có đầy hy vọng khi CSVN chiếm miền Nam, những cũng âm thầm mang xuống mồ những ưóc mơ thiên đàng Cộng Sản. Không biết kỳ nữ Đại Uý * Kim Cương* bây giờ làm ăn ra sao hay là cũng bị VC vắt chanh bỏ vỏ như những người khác. Những mẹ nuôi chiến sĩ ngày xưa bây giờ bị bạc đãi cũng sáng mắt muốn chửi thề vì đã bị lừa dối. Cò người mang đầy huy chương trên ngực áo đi biểu tình đòi đất cũng bị Công An hốt lên xe không thương tiếc đưa về bót.

Tạm Kết
Ngoại trừ những trường hợp bất khả kháng thăm viếng bà con gia đình đau ốm, quan hôn tang tế phải về lại Việt-Nam thì được. Còn Việt kiều hàng năm phải về để ăn chơi du hí, tìm bò non thì đáng chê trách. Những Việt Kiều ngày nay đang tuôn tiền về nước cho chúng hãy mở mắt ra đi. Chúng có biết ơn không, hay là chúng đang dụ dỗ bòn rút tiền bạc của quý vị, để cầm chân thân nhân của quý vị như những con tin.

Quý vị đã và đang trở thành công cụ của Cộng Sản độc tài đang tàn sát dân lành.
Nếu quý vị không mở mắt ngay thì muôn đời dân tộc Việt-Nam sẽ không thể nào thoát ra khỏi chế độ Cộng Sản. Tương lai đất nước là ở trong tay quý vị. Quý vị thử "nhịn" về Việt-Nam, nhịn gửi tiền về cho thân nhân trong 1,2 năm thôi, thì CSVN sẽ mất đi một số ngoại tệ rất lớn, xem tình hình biến chuyển ra sao thì sẽ biết liền./. 

 

Đông Á đồng loạt phản đối Bắc Kinh áp đặt «vùng phòng không»

Máy bay Lực lượng
 Phòng thủ Nhật Bản tuần tra không phận quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, biển Hoa Đông, 13/10/2011

Máy bay Lực lượng Phòng thủ Nhật Bản tuần tra không phận quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, biển Hoa Đông, 13/10/2011

REUTERS

Tú Anh        

Tokyo tuyên bố không nhượng bộ.Seoul khẳng định duy trì chủ quyền trên không phận truyền thống, còn Đài Bắc tuy có lập trường thân Bắc Kinh trong các vấn đề xung khắc trên biển cũng lên tiếng là « không có liên quan » đến quyết định nới rộng « vùng phòng không » của chính quyền Trung Quốc.

Sau nhiều năm trắc nghiệm phản ứng Nhật Bản bằng tàu hải giám rồi tàu tuần duyên và máy bay trinh sát liên tục xâm nhập hải phận và không phận quần đảo Senkaku/Điều ngư, Bắc Kinh đã có động thái leo thang mới để áp đặt chủ quyền.

Thứ Bảy tuần trước 21/11/2013, Bộ Quốc phòng Trung Quốc cảnh báo mọi phi cơ bay vào vùng mà họ đặt tên là « khu vực thức biệt và phòng không» phải báo cáo danh tính, duy trì liên lạc vô tuyến. Nếu không tuân thủ, quân đội Trung Quốc sẽ can thiệp .

Bản đồ của Bộ Quốc phòng Trung Quốc loan báo cho thấy « vùng phòng không » này bao trùm phần lớn biển Hoa Đông từ Hàn Quốc ở phía bắc đến Đài Loan ở phía nam và quần đảo Senkaku ở phía đông mà Trung Quốc tranh giành chủ quyền với Nhật Bản với tên gọi Điếu ngư.

Tokyo, qua tuyên bố của Ngoại trưởng Fumio Kishida lên án hành động đơn phương của Bắc Kinh và khẳng định « vùng phòng không » của Trung Quốc không có giá trị.

Tin tưởng vào sự ủng hộ của Washington, hôm nay, Thủ tướng Shinzo Abe trước các nghị sĩ tại Thượng viện Nhật đã chỉ trích mạnh mẽ hành động áp đặt chủ quyền của Trung Quốc trên biển Hoa Đông. Thủ tướng Nhật cảnh báo nguy cơ « xảy ra đụng độ khó tiên liệu ».

Chiến thuật nguy hiểm của Bắc Kinh tại biển Hoa Đông đã làm Washington, đồng minh chính yếu của Tokyo quan ngại. Ngoại trưởng John Kerry tố cáo sự kiện mà ông gọi là «quyết định đơn phương của Trung Quốc » và cảnh báo « nguy cơ xảy ra va chạm ngoài ý muốn ». Tiếp theo đó, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel lên tiếng khẳng định quần đảo Senkaku nằm trong hiệp ước an ninh Mỹ-Nhật, có nghĩa là Hoa Kỳ sẽ bảo vệ Nhật Bản nếu Senkaku bị tấn công.

Theo nhận định của AFP, khi thông báo « khu vực phòng không » bao trùm Senkaku/ Điếu ngư, Trung Quốc tiến thêm một nấc trong chiến thuật tranh chấp biển đảo với Nhật Bản, từ « trắc nghiệm phản ứng » bước sang « áp đặt chủ quyền trên không ».

Vấn đề là động thái này của Trung Quốc cũng tác động đến quyền tự do lưu thông và chủ quyền của nhiều nước khác không riêng gì Nhật Bản.

Hàn Quốc, một đồng minh quan trọng của Mỹ, đã tỏ thái độ bất bình vì « không phận » của Trung Quốc lấn sâu vào không phận của Hàn Quốc kể cả vùng trời bên trên bãi đá ngầm Ieodo mà Trung Quốc cũng tranh giành.

Phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Hàn Quốc nhận định là Trung Quốc đã có thái độ « đáng tiếc » và khẳng định « Hàn Quốc sẽ bảo vệ chủ quyền truyền thống trên đảo Ieodo ».

Một cuộc thảo luận giữa cấp Thứ trưởng quốc phòng hai nước được dự trù vào thứ Năm tới tại Seoul.

Về phần Đài Loan, tuy chính phủ Quốc Dân đảng hiện nay thân Bắc Kinh, nhưng Đài Bắc cũng vội vã ra thông cáo nói rõ « không liên hệ » gì với quyết định của Hoa lục.

Bắc Kinh đe dọa Tokyo sau khi lập «vùng phòng không» ở biển Hoa Đông

Đại sứ Trung Quốc tại
 Tokyo, Trình Vĩnh Hoa, (Cheng Yonghua) trả lời báo chí, sau cuộc gặp với đại diện Bộ Ngoại giao Nhật Bản,Tokyo, 25/11/2013

Đại sứ Trung Quốc tại Tokyo, Trình Vĩnh Hoa, (Cheng Yonghua) trả lời báo chí, sau cuộc gặp với đại diện Bộ Ngoại giao Nhật Bản,Tokyo, 25/11/2013

REUTERS/Toru Hanai

Tú Anh        

Trong mặt trận ngoại giao, quan hệ giữa Trung Quốc và Nhật Bản căng thẳng cao độ. Mỗi bên triệu mời đại sứ của bên kia sau khi Bắc Kinh áp đặt chủ quyền trên không phận bao trùm phần lớn biển Hoa Đông. 

Hôm nay 25/11/2013, Bộ Ngoại giao Nhật đã triệu đại sứ Trung Quốc tại Tokyo để nghe phản đối về quyết định đơn phương của Bắc Kinh ban hành « vùng phòng không » trên biển Hoa Đông bao gồm các quần đảo tranh chấp.

Đảo đá ngầm Ieodo của Hàn Quốc cũng lọt vào không phận của Trung Quốc.

Tất cả máy bay dân sự bay ngang khu vực này, kể từ thứ Bảy vừa qua, phải thông báo danh tính với đài kiểm soát của Trung Quốc và phải duy trì liên lạc vô tuyến.

Cùng lúc đó, tại Bắc Kinh, đại sứ Nhật cũng bị Bộ Ngoại giao Trung Quốc triệu mời để nghe phản đối « phản ứng cường điệu phi lý » của chính phủ Nhật Bản.

Được Hoa Kỳ hậu thuẫn, Thủ tướng Nhật lên án Trung Quốc có hành động «nguy hiểm có thể dẫn đến những xung đột khó lường ».

Trong chiều hướng leo thang tranh cãi với Nhật Bản, Hoàn Cầu Thời Báo, cơ quan ngoại vi của đảng Cộng sản Trung Quốc lớn tiếng cảnh báo : «Trung Quốc có lý do và tính chính đáng thiết lập khu vực phòng không trên biển Hoa Đông ». Tờ báo thường bày tỏ quan điểm cực đoan trong quan hệ của Trung Quốc với các nước Châu Á đe dọa : « Nếu Nhật Bản cho máy bay quân sự lên chận máy bay tuần tra của Trung Quốc thì quân đội Trung Quốc sẽ có hành động tự vệ khẩn cấp ».

Cho đến hôm nay, ba ngày sau khi « quyết định » của Trung Quốc có hiệu lực, Tokyo chỉ mới đưa ra một số phản ứng ngoại giao.

Ngược lại, theo truyền thông Nhật Bản, từ thứ Bảy, đài truyền hình Trung Quốc đưa tin quân đội Trung Quốc đã tiến hành các cuộc tuần tra trên không gồm máy bay trinh sát và chiến đầu cơ. Tuy nhiên, địa điểm không được nêu rõ.

Trong vụ xung khắc này, thái độ áp đặt của Bắc Kinh gặp phản ứng bất lợi từ nhiều nước trong khu vực từ Hàn Quốc cho đến Đài Loan và báo chí Indonesia.

 

Ai Chia Rẽ Dân Tộc?



Facebooker Người Xứ Bố Sơn - Nghệ An – 23/11/2013 – Trong những năm gần đây, liên tục xảy ra những vụ việc đụng độ đáng tiếc giữa chính quyền và các tổ chức xã hội khác. Các vụ việc được nhận định là bắt nguồn từ các nguyên nhân khác nhau. Không thể nêu hết các sự việc diễn ra khắp cả nước được vì quá nhiều. Chỉ tính riêng tại Nghệ An trong những năm gần đây liên tục xảy ra các vụ việc đụng độ giữa chính quyền và Giáo hội Công giáo. Gần đây nhất là vụ việc xảy ra tại Giáo xứ Mỹ Yên – Giáo hạt Nhân Hòa – Giáo Phận Vinh ngày 03,04/09/2013. Các vụ việc trong mấy năm trở lại đây như Giáo điểm Con Cuông (Giáo hạt Bột Đà – Giáo phận Vinh), Giáo điểm Châu Bình – Quỳ Châu (Giáo phận Vinh)… Tòa giám mục Xã Đoài liên tục có công văn yêu cầu chính quyền tỉnh Nghệ An công nhận các giáo điểm trên. Thế nhưng chính quyền Nghệ An vẫn chừng chớn sợ điều gì đó khi cho phép Quyền tự do tôn giáo được thực thi trên các công dân.


Trước, trong và sau khi các sự việc đáng tiếc đó xảy ra, đồng loạt các cơ quan truyền thông chịu sự bóp họng của chính quyền, hay nói rõ hơn là đảng CSVN, liên tục dùng những văn từ sắc sảo, ném đá vào lãnh đạo Giáo phận Vinh và vu vạ các giáo dân xung quanh khu vực diễn ra đụng độ.

Mặt khác chính quyền Việt Nam liên tục bu lu, ba loa rằng chính sách nhất quán về tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng của mọi công dân đều được đảm bảo và tôn trọng. Đảm bảo đâu không biết, những cuốn sách nghiên cứu về những thứ vô bổ vẫn được soạn thảo, biên tập và ấn hành. Nhưng được LƯU HÀNH NỘI BỘ.



Cuốn sách dày gần 400 trang: TỔNG KẾT LỊCH SỬ 60 NĂM ĐẤU TRANH CHỐNG ĐỊCH LỢI DỤNG ĐẠO THIÊN CHÚA VÀ DÂN TỘC ÍT NGƯỜI Ở NGHỆ AN (1945 - 2005) do Nhà xuất bản Công an nhân dân ấn hành quý 3 năm 2013 bộc lộ rõ ràng sự chia rẽ dân tộc.

Xuyên suốt hơn 50 năm qua, chính quyền tỉnh Nghệ An liên tục rình mò, phá vỡ sự đoàn kết trong đồng bào giáo dân các giáo xứ, giáo điểm 
thuộc Giáo phận Vinh và các đồng bào dân tộc ít người nằm trên địa bàn tỉnh Nghệ An. Và những hoạt động này vẫn đang được tiếp tay thực hiện cho tới ngày hôm nay và còn tiếp diễn nữa.

Tội này ai sẽ chịu trách nhiệm và sẽ xử lý ra sao đây ? Khi chính những người thực thi pháp luật lại ngang nhiên chà đạp lên nó và sử dụng những quyền hành có thể để phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân.



 

 

 

 

No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link