Bắc Kinh chuẩn bị đối phó với các thách thức khó lường
Huỳnh Anh Tú: Chúng Tôi
Muốn Biết
Đại hội đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 18, ngày 08/11/2012, Bắc
Kinh.
Reuters
Trọng
Thành
Về Châu Á, báo kinh tế Les Echos có bài nhận định
« Giới cầm quyền
Trung Quốc chuẩn bị
đối mặt với
thời tiết xấu
». Theo một số ấn
tượng bên ngoài, căn
cứ trên lời tuyên bố
của các lãnh đạo của
nền kinh tế thứ
hai thế giới, thì mọi
chuyện diễn ra tại
Trung Quốc
dường như ổn.
Tuy nhiên, dưới vẻ bề
ngoài lạc quan này là tình
trạng bê bối nhiều
mặt của kinh tế
Trung Quốc. Để đối
phó với các biến động khó
lường trong tương lai, chính quyền
Bắc Kinh chủ trương
chống tham nhũng, vuốt ve « giấc mộng Trung Hoa » và dập tắt
các đòi hỏi dân chủ, đa đảng,
để củng cố
quyền lực.
Về nợ nần của chính quyền địa phương, một chủ đề nhạy cảm, Bộ trưởng Tài chính Trung
Quốc tuyên bố tình hình « nằm trong vòng kiểm soát ». Thủ tướng Lý Khắc Cường thì tuyên bố « tin tưởng » vào triển vọng tăng trưởng. Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình cũng tỏ rõ một thái độ bình thản qua phong thái lãnh đạo đất nước. Trên thực tế, theo Les Echos, dưới vẻ bề ngoài lạc quan này là tình trạng bê bối nhiều mặt của kinh tế Trung Quốc.
Nhà ở hạ giá, ngày càng có thêm nhiều thành phố phải đưa ra các biện pháp kích thích
thị trường bất động sản, khu vực chiếm đến 15% GDP, một động lực chính của tăng trưởng. Tình trạng này ảnh hưởng lớn đến sức khỏe của các ngân hàng và
ngân sách của các chính quyền địa phương.
Theo đánh giá của Les Echos, khả năng hành động hiện nay của Bắc Kinh bị thu hẹp hơn nhiều so với năm 2008. « Cho dù kịch bản đen tối về một sự sụp đổ toàn diện chưa phải là điều có thể xảy ra trước mắt… chính quyền hiểu rằng các biện pháp mà họ thường dùng để chống lại tình trạng kinh tế trì trệ đều đã được khai thác. Trong
tương lai, việc đưa ra các chương trình chấn hưng sẽ chỉ giới hạn ở một số mục tiêu, và ở quy mô vừa phải, nếu không sẽ chỉ khiến nợ nần thêm trầm trọng ».
Để củng cố quyền lực trong bối cảnh kinh tế trì trệ, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã tiến hành cuộc chiến chống tham nhũng quy
mô lớn, với đỉnh cao là cuộc điều tra chính thức nhằm vào Chu Vĩnh
Khang, cựu ủy viên thường vụ Bộ chính trị, nguyên cầm đầu ngành an ninh
Trung Quốc, vốn được coi là nhân vật bất khả xâm phạm. Chiến dịch tuyên truyền đề cao Đặng Tiểu Bình vừa diễn ra cũng được coi là phương tiện mà Tập Cận Bình sử dụng để « gia tăng
đoàn kết nội bộ của một đảng chính trị, mà dưới thời Mao, đã từng là nơi sinh ra nhiều thảm kịch ».
Con đường thứ hai mà chính quyền Trung Quốc sử dụng để chuẩn bị đương đầu với các thách thức lớn sắp tới là vuốt ve « giấc mộng Trung Hoa » của người Trung Quốc, muốn tìm lại vị thế quốc tế của một đại cường quốc, « chấm dứt những nỗi nhục hàng thế kỷ » mà Trung Quốc cho rằng mình phải chịu đựng.
Chiến dịch tư pháp nhắm vào các doanh
nghiệp nước ngoài có mục tiêu như vậy, nhưng đặc biệt được chú ý là các hành
động nhằm khẳng định vị thế của Trung Quốc trong lĩnh vực quân sự - ngoại giao. Sau sự cố chiến đấu cơ Trung Quốc chạm trán với phi cơ Mỹ ở Biển Đông, tờ báo dân tộc chủ nghĩa Hoàn Cầu thời báo tuyên bố tàu Trung Quốc sẽ tuần tiễu ở sát bờ biển Hoa Kỳ. Theo Les
Echos, dù ở nông thôn, hay thành thị, giàu hay nghèo,
già hay trẻ, đây là chủ đề mà người Trung Quốc thường dễ tìm được tiếng nói chung.
Điều cuối cùng mà chính quyền Trung Quốc chuẩn bị trước các thách thức lớn bất ngờ là tiêu diệt các khát vọng dân chủ và đa đảng.
Thông tín viên Les Echos bình luận : « Trước thời tiết xấu, Tập Cận Bình ổn định tình hình trên
con thuyền của ông ta, khép thủy thủ đoàn vào kỷ luật, siết chặt hàng ngũ xung
quanh lãnh đạo, giết từ trong trứng các mưu toan nổi dậy. Ông ta chỉ còn chờ đợi và hy vọng cơn bão sẽ không quá khủng khiếp ».
Sách mới của cựu tình nhân Tổng thống Pháp : Một đòn trả thù ác độc ?
Cho dù nhiều vấn đề thời sự nóng bỏng với các xung đột đang chực chờ leo thang, chủ đề hàng đầu của báo Pháp hôm nay
dường vẫn là cuốn sách sắp ra mắt với 200.000 ấn bản, của cựu đệ nhất tình nhân của Tổng thống Pháp, bà Valérie
Trierweiller, với nhan đề « Merci pour
ce moment » (tạm dịch là « Cảm ơn cái thời ấy »). Tờ báo thiên hữu Le Figaro chạy tựa lớn trên trang nhất : « Valérie
Trierweiller : một cuốn sách tàn khốc đối với François Hollande ». Cuốn sách hơn 320 trang, mà người tình nhân cũ của Tổng thống Pháp viết trong bí mật, vén màn quan hệ 10 năm với ông Hollande,
trong đó hiện lên chân dung của « một tổng thống lạnh lùng và thờ ơ, diễu cợt người nghèo ».
Nhân cuốn sách này, xã luận Le Figaro, với tựa đề « Bi kịch và hài kịch », đả kích chính quyền của Tổng thống Hollande với những lời lẽ nghiêm trọng : « Nhà cháy, nhưng những con mắt lại quay sang một hướng khác. Bi kịch – là sự phá sản của nền kinh tế Pháp – là điều lẽ ra phải được chú ý trước hết, nhưng hài kịch lại nổi lên ». Hài kịch mà tờ báo nói đến chính là cuốn sách của bà Valérie
Trierweiller. Le Figaro chế giễu sự tương phản giữa những tuyên bố mẫu mực của ông Hollande và
thực tế, « đời sống cá nhân, đời sống công cộng, dối trá ở khắp nơi… ».
Rất nhiều ý kiến của các chính trị gia, nhà báo phản đối thái độ của tác giả cuốn sách. Bài «
Sans-dent et sans décence » trong mục « sự kiện chính trị trong ngày », nhà báo Les
Echos chỉ trích trực diện cựu phụ nhân của Tổng thống. Sau cuộc chia tay đầy đau khổ và hổ nhục với ông Hollande, bà
Valérie Trierweiller đã hứa hẹn sẽ tham gia các hoạt động nhân đạo để tự chữa lành các vết thương lòng.
Tuy nhiên,
cuốn sách bất ngờ của bà được xuất bản hôm nay cho thấy bà đã trả đũa ông Tổng thống bằng một đòn rất hiểm. Les Echos nhận xét : « trong bối cảnh, ông François
Hollande được tỷ lệ ủng hộ thấp nhất trong công luận, bị khinh thường ngay chính trong
phe mình, về uy quyền cũng như về chính sách, quan hệ của ông với người Pháp chỉ còn được duy trì qua một sợi dây duy nhất, đó là sự cảm thông, tính cách
giản dị mà nhiều người Pháp vẫn còn nhìn nhận ở ông Hollande,… Với việc vẽ nên chân dung về một con người giả trá, khinh bỉ người nghèo, sự chê trách tồi tệ nhất đối với một người thuộc hàng ngũ cánh tả, bạn tình cũ của ông Hollande đã
đánh vào chính sợi dây cuối cùng này. Người ta gọi đó là một đòn hạ gục ».
Lẫn lộn công tư : Hồi kết cho định chế đệ nhất phu nhân tại Pháp ?
Theo Le Figaro, nhiều chính trị gia tuyên bố sẽ không đọc cuốn sách của cựu tình nhân Tổng thống. Theo Chủ tịch Quốc hội Claude Bartolone,
« ai mà chẳng có khổ đau và những chuyện riêng tư, nhưng không phải tất cả mọi người đều có khả năng viết thành sách. Đối với những chuyện tình lớn, đôi khi cần phải tìm thấy một kết thúc đẹp. Đây là một chuyện riêng tư ».
Phát biểu trên Le Figaro,
chuyên gia về giao tiếp chính trị Christian Delport
cho rằng cuốn sách sẽ có một hệ quả tồi tệ với ông Hollande, điều mà Tổng thống Pháp có thể làm hiện nay là cho thấy ông không quan
tâm đến những điều vặt vãnh và điều quan trọng duy nhất với ông là cuộc chiến vì nước Pháp.
Cũng về xuất bản gây chấn động của cựu tình nhân Tổng thống, có một bài viết đáng chú ý khác
trên Le Monde : « Một cuốn sách, nơi tất cả hòa trộn, cái công và cái
tư, tình ái và chính trị », nhấn mạnh nhiều hơn đến phương diện « văn học » của cuốn sách.
Khẳng định « không phải là một cú xì căng đan,
cũng không phải là một trái bom », cuốn « Cảm ơn cái thời ấy » có thể coi là « giấy chứng tử » cho một quan hệ. Bài viết của Le Monde nhắc lại hai lần Tổng thống Hollande khẳng định « việc riêng tư phải được giải quyết riêng », nhưng niềm tin sâu sắc của ông Hollande đã không trụ được. Le Monde kết luận « cuốn ‘‘Cảm ơn cái thời ấy’’ là câu trả lời 330 trang cho
‘‘18 từ giá lạnh’’ mà Tổng thống Pháp đã đọc cho AFP để thông báo về việc ông chấm dứt quan hệ với bạn gái. Hai nhân vật nói trên cùng diễn trong một vở kịch, cùng bị xâu xé bởi giới truyền thông. Người đàn bà là bị cáo, bà ta lấy công chúng làm chứng nhân cho quyền được bào chữa của mình. Bà ấy tự phơi bày, khiến người tình cũ rơi vào thế bất lợi. Đáp lại sự hạ nhục và sự đoạn tuyệt đơn phương từ phía tình nhân, được cả thế giới biết đến, là hành động báo thù công khai ».
Trong khi đó, trong bài báo mang tựa đề « Tất các các đệ nhất phu nhân đều bất hạnh », đăng cuộc phỏng vấn của Libération, nhà văn Robert
Schneider (tác giả một cuốn sách về các đệ nhất phu nhân của nền đệ ngũ Cộng hòa) nhấn mạnh đến tính chất độc nhất vô nhị của cuốn sách của bà Valérie
Trierweiler, một điều chưa từng xảy ra dưới thời Cộng hòa V của Pháp.
Theo nhà
văn viết sử, thì cuốn « Merci pour ce
moment » của cựu phu nhân ông
Hollande cho thấy ranh giới giữa cái công và cái tư trở nên lẫn lộn, nhưng trường hợp cá nhân bà
Valérie Trierweiler chỉ càng cho thấy thêm sự khủng hoảng của mô hình phu nhân
Tổng thống của nền Cộng hòa Pháp. Thực chất, theo đông đảo người Pháp, nước Pháp không cần một đệ nhất phu nhân, phủ Tổng thống không cần một văn phòng cho đệ nhất phu nhân. Sự vắng mặt của nhân vật này không hề để lại một hệ quả chính trị gì. Cái riêng tư và cái công cộng cần được tách bạch như thế.
Những bí ẩn trong thất bại quân sự của Ukraina tại miền Đông
Xung đột Ukraina trước thềm hội nghị Nato tại Anh Quốc tiếp tục tâm điểm của phần thời sự quốc tế của các nhật báo Pháp. « Ukraina buộc phải ngừng bắn sau thất bại của quân đội » là hàng tựa chính của trang nhất Le Monde. Trong hồ sơ này, Le Monde có
bài phóng sự từ thị xã Ilovaisk, Donbass, sát biên giới Nga, nơi diễn ra nhiều trận chiến đẫm máu trong những tuần qua. Chỉ trong vòng một tuần lễ, cục diện đã thay đổi, những chiến thắng trong mùa hè chỉ còn là « một ký ức xa xôi » đối với quân đội Ukraina. Quân
chính phủ và các lực lượng tình nguyện Ukraina đã bị bao vây và bị thiệt hại rất nặng tại thị xã miền Đông Nam.
Theo các thông tin lần lượt được đưa lên mạng Facebook, do một cựu chỉ huy trung đoàn
tình nguyện Donbass (ông Semen Sementchenko), một người Nga miền Đông Nam Ukraina
nhưng không chấp nhận đi theo phe nổi dậy, công chúng có thể chứng kiến chiến sự diễn ra từng ngày, các tổn thất rất lớn, các hứa hẹn tiếp cứu của quân đội, nhưng không được thực hiện. Bên dưới các thông tin là
hàng ngàn bình luận, trong đó rất nhiều chỉ trích nhắm vào bộ chỉ huy quân đội và giới chính trị Kiev.
Theo Le
Monde, Bộ trưởng Quốc phòng Ukraina sẽ phải giải trình trước quốc hội về cuộc thảm bại tại Ilovaisk. Về đề tài này, Le Figaro
có bài « Những điều bí ẩn của trận chiến Ilovaisk », nói đến sự hiện diện của các binh sĩ Nga
thuộc quân đội chính quy, hỏa lực mạnh nhắm thẳng vào cái gọi là « hành lang
nhân đạo » (được thỏa thuận để cho phép binh sĩ
Ukraina hạ vũ khí) khiến cả trăm quân nhân thiệt mạng, nhưng đồng thời cả một cuộc chiến tranh của dân chúng địa phương, chống lại quân đội Ukraina...
Tiểu quốc thân Nga trong lòng Ukraina, cửa Nato để ngỏ với Kiev
« Putin chơi lá bài ngừng bắn tại miền Đông Ukraina » là hàng tít chính
trên trang quốc tế của Le Figaro, với nhận định « Kế hoạch mà điện Kremlin đưa ra để bảo lãnh các thắng lợi quân sự của phe thân Nga, đã
được đón nhận một cách đầy hoài nghi tại Washington và
Bruxelles ». Le Figaro nhấn mạnh đến hy vọng của Matxcơva chuyển các thắng lợi quân sự mới đây của phe nổi dậy thành cơ hội thành lập « một quốc gia lệ thuộc (vào Nga) » (Etat croupion) tại khu vực Donbass, trong
khi đó, chính quyền Kiev đang ngày càng yếu thế, không còn nhiều lựa chọn và sẽ buộc phải chấp nhận các yêu sách bất lợi. Theo một điều tra dư luận, có tới 57% người Ukraina muốn chấm dứt chiến tranh.
Liên quan đến hội nghị của Nato, Le Figaro
có bài « Một thượng đỉnh của Liên minh Đại Tây Dương để đáp trả các thách thức của Nga ». Theo giới chuyên gia, nội dung chủ yếu của thượng đỉnh này là nhằm để Nato tăng cường một trong các nền tảng căn bản của tổ chức này, trước hết là điều 5 của Hiệp ước quân sự Bắc Đại Tây Dương về phòng vệ tập thể, mà đối thủ không ai khác là
Nga. Khả năng Ukraina gia nhập Nato là điều sẽ không được bàn tới tại hội nghị lần này.
Tuy nhiên, theo Le Figaro
« Đối với Obama, cánh cửa vào Nato vẫn mở » cho Kiev. Tờ báo dẫn lại phát biểu của Tổng thống Hoa Kỳ tại Tallinn, tại Estonia, chặng dừng chân duy nhất của Barack Obama trước khi tới thượng đỉnh Nato : « Chúng ta cần tái khẳng định nguyên tắc luôn luôn dẫn dắt liên minh của chúng ta : đối với các quốc gia bảo đảm đủ các điều kiện của chúng ta và có thể tham gia vào bảo đảm an ninh của Liên minh, cánh cửa sẽ để ngỏ ».
Chuyến công du kín đáo của Chủ tịch Hạ viện Nga tại Pháp
Cũng liên quan đến khủng hoảng Ukraina, Le
Monde có bài thông tin và bình luận về « Chuyến công du rất kín đáo tại Paris của Chủ tịch Hạ viện Nga ». Chủ tịch Hạ viện Nga Serguei
Narychkine là một trong số 12 người Nga nằm trong danh sách
trừng phạt của Hội đồng Châu Âu, sau biến cố Nga sáp nhập bán đảo Crimée. Chủ tịch Hạ viện Nga bị cấm vào Liên Hiệp Châu Âu và các
tài khoản tại đây của ông ta bị phong tỏa.
Tuy nhiên, giới chức Nga nói trên lại là khách mời của Nghị viện Hội đồng Châu Âu đầu tháng này. Đây là
lần thứ hai, người bị Châu Âu trừng phạt được đặc cách vào Châu Âu.
Lần trước là vào dịp kỷ niệm 60 năm Liên Xô
gia nhập Unesco tại Paris, hồi giữa tháng 4. Về mâu thuẫn này, Chủ tịch Nghị viện Hội đồng Châu Âu giải thích ông đưa ra lời mời nói trên nhằm duy trì đối thoại với các nghị sĩ Nga, hiện quyền bầu cử của họ đang bị đình hoãn, theo
quyết định của Nghị viện Hội đồng Châu Âu ngày
14/04.
Tuyên bố « tiêu diệt Nhà nước Hồi giáo » của Obama và chiến lược hiện tại của Mỹ
Liên quan đến khu vực Trung Cận Đông, sau biến cố nhà báo Mỹ thứ hai bị khủng bố hành quyết Le Figaro ghi nhận « Obama hứa sẽ tiêu diệt Nhà nước Hồi giáo ». Chỉ ít ngày trước dịp kỷ niệm thảm kịch 11/9/2001, vụ hành quyết man rợ này khiến nước Mỹ chấn động. Hôm qua, từ Estonia, Tổng thống Mỹ đã đưa ra một tuyên bố cứng rắn, khẳng định mục tiêu của Hoa Kỳ là « tiêu diệt Nhà nước Hồi giáo ».
Trước đó, trong dư luận Mỹ, có nhiều ý kiến phê phán thái độ lưỡng lự của Tổng thống, thậm chí cả « thái độ thờ ơ » của ông trước sự man rợ của Nhà nước Hồi giáo, với hình ảnh ông Obama tươi cười chơi golf, chỉ vài giờ sau thông tin về nhà báo Mỹ James Foley bị sát hại.
Tiếp theo tuyên bố cứng rắn nói trên, phải chăng Hoa Kỳ sẽ thay đổi chiến lược ? Theo Le Figaro,
trong giới thân cận với Tổng thống Obama, người ta không trông đợi vào các thay đổi lớn. Hiện tại, Hoa Kỳ vẫn chưa có quyết định tấn công các cơ sở trung tâm của Nhà nước tại Syria. Le Figaro
nhận xét, nếu tiêu diệt Nhà nước Hồi giáo là mục tiêu tối hậu của Mỹ, thì chiến lược hiện nay của Obama đang là ngăn chặn lực lượng này, trong khi
chờ đợi xây dựng được một liên minh quốc tế. Một cố vấn của Ngoại trưởng Mỹ về Iran và Irak cho
biết đang phát triển một liên minh khu vực, đồng thời nỗ lực giúp thành lập chính phủ Irak mới.
Thanh trừng của Tập Cận Bình
30/08/2014
Lời giới thiệu: Tòa soạn đọc khá nhiều bài nhận định và bình luận về nhân vật Tập Cận Bình và tình hình Trung Cộng hiện nay, nhưng bài viết này là một bài rất “comprehensive” (bao quát) nhất và sâu sắc nhất. Bình luận gia cũng là nhà nghiên cứu Chu Chi Nam gửi bài cho nhật báo Cali Today từ thủ đô Paris. Qúy vị cũng có thể đọc thêm những bài khác của Chu Chi Nam tại trang Bình Luận của báo Cali Today hay tại http://perso.orange.fr/chuchinam/.
***
Có thể đến một lúc nào họ Tập phải ngừng cuộc thanh trừng, thỏa hiệp với những con hổ già, để được tại vị; mặc dầu họ Tập tuyên bố rất cứng rắn trong cuộc họp Ban Thường trực Bộ Chính trị, ngày 26/6 vừa qua, theo tiết lộ của một số nguồn tin bán chính thức, nhưng đáng tin cậy: «Tôi không màng đến sự sống chết, không màng đến việc tiếng tăm của tôi còn hay mất, tôi nhất quyết chống tham nhũng, lấy lại lòng tin của dân.»
Tập Cận Bình. Photo courtesy: Reuters
Từ ngày lên ngôi tới nay, chưa đầy 2 năm, Tập Cận Bình đã làm nhiều đợt thanh trừng, từ nhỏ tới lớn, mà người Trung cộng cho rằng từ việc đập ruồi cho đến giết hổ, dưới danh nghĩa chống tham nhũng, nhưng thực tế là củng cố quyền lực, tiêu diệt tất cả những người chống đối mình, chống đối trước đây cũng như chống đối hiện nay. Việc thanh trừng này đang nhằm vào một con hổ lớn, Chu vĩnh Khang, đã từng là nhân vật đầy quyền thế của Trung cộng.
Liệu cuộc thanh trừng này có dám động đến Giang trạch Dân, cựu Chủ tịch nước, cựu Tổng bí thư đảng, con hổ lớn nhất. Đây là câu hỏi mà nhiều nhà báo Trung cộng và ngoại quốc đang đặt ra.
Chúng ta hãy xem xét từ diễn tiến sự việc cho tới nguyên nhân rồi đưa ra một vài tiên đoán khiêm nhượng cho vấn đề.
I. Tập Cận Bình, ông là ai?
Ông sinh vào ngày 01/6/1953, tại Bắc Kinh, nhưng quê quán thật của ông là ở Thiểm Tây, con của ông Tập Trọng Huấn (1913 -2002). Ông vào đảng Cộng sản lúc 16 tuổi, có học trường Thanh Hoa, trường đào tạo cán bộ cao cấp của đảng. Nhiều báo chí ngoại quốc và ngay cả báo chí Hồng Kông, Trung cộng cho rằng ông Tập Trọng Huân là một trong 8 đại gia của đảng, được lập ra bởi Đặng Tiểu Bình, để tránh việc chuyển quyền một cách bạo động, đẫm máu. Thực ra không phải vậy, Tập Trọng Huân là một trong những phó Thủ tướng thời họ Đặng nắm quyền, nhưng không nằm trong 8 đại gia. Đó là: 1) Đặng tiểu Bình (1905 – 1997), 2) Dương thượng Côn (1907 – 1998), 3)Văn Chấn (1908 – 1993), 4) Trần Vân (1905 – 1995), 5) Lý tiên Niệm (1909 – 1992), 6) Bành Chân (1902 – 1997), 7) Tống nhiệm Cùng (1909 – 2005), 8) Bạc nhất Ba (1908 – 2007), cha của Bạc hy Lai.
Nhiều nhà báo, nhất là ở Trung cộng và Việt cộng, khen ông là người có nhiều bằng cấp, nào là cử nhân chính trị học, kỹ sư hóa chất, thạc sĩ và tiến sĩ luật. Họ còn khen ông là người thận trọng, kín đáo. Tuy nhiên điều đó cũng nói nên mặt trái của nó: Đó là nhiều bằng cấp, chứng tỏ là ham danh, nhất là hiện nay ở Trung cộng và Việt Nam, bằng cấp giả đầy đường, mua bằng lợi hay dùng quyền thế để có bằng, nhưng thực tài học chẳng có gì. Một con người thận trọng, kín đáo thường là một con người ít cởi mở, thâm độc, hay đá giò lái, hay đâm sau lưng. Có người cho rằng ông là tay em của Giang trạch Dân. Quả đúng như vậy. Họ Giang đã cài họ Tập vào làm nhân vật thứ nhì của nhóm lãnh đạo Trung cộng trong suốt thời gian Hồ cẩm Đào làm Tổng bí Thư và Chủ tịch nước, Chủ tịch Quân Ủy hội, với ý đồ là kiểm soát họ Hồ và trong tương lai, khi họ Hồ không còn tại chức, họ Tập lên ngôi, thì họ Giang dễ dàng khống chế, sai khiến họ Tập.
Nhưng có lẽ tình hình hoàn toàn đi ngược lại những dự đoán của Giang trạch Dân. Từ ngày Tập cận Bình lên ngôi tới nay, chưa đầy 2 năm, từ cuối năm 2012, ông lên chức Tổng bí thư vào tháng 11/2012, sự kiện đã diễn ra không có lợi cho chính Giang trạch Dân.
Có người cho rằng Tập cận Bình là tay em của Giang trạch Dân, làm sao có sự kiện này. Quả thực họ Tập là tay em của họ Giang, nhưng trong lịch sử Tàu, chuyện học trò phản thầy, gia nô phản chủ là chuyện cơm bữa.
Trở lại sơ qua về lịch sử Tàu hiện đại, theo một số chuyên gia thì sau Biến cố Thiên an Môn 1989, trong một buổi họp Ban Thường vụ Bộ chính trị, Đặng tiểu Bình đề cử Hồ cẩm Đào lên thế Triệu tử Dương trong chức vụ Tổng bí thư, vì ông này bị tố cáo là đã nhân nhượng với sinh viên học sinh và những người biểu tình. Dương thượng Côn không đồng ý và đã phản ứng lại bằng cách đề cử Giang trạch Dân, lúc đó đang nắm quyền ở Thượng hải. Ông nói: «Đồng chí Đặng, ở đời không tái tam ba bận, trong quá khứ Đồng chí đã đề nghị 2 người Tổng bí thư là Hồ diệu Bang và Triệu tử Dương. Nhưng không xong. Lần này không nên có lần thứ ba.» Chính vì vậy mà có sự dàn xếp để họ Giang lên chức Tổng bí thư, họ Hồ làm phó. Sự bất đồng giữa Dương thượng Côn và Đặng tiểu Bình bắt đầu từ đây.
Họ Côn là tay em của họ Đặng từ lâu, từ thời Chiến tranh với Nhật, họ Đặng làm tư lệnh Quân đoàn VIII, họ Dương làm phó, cả hai người đều học ở Liên sô về. Họ Dương là người thứ 28 học trường Đông phương mà những người cộng sản cho rằng đó là một trường đại học do Lénine mở ra, nhưng thực sự thì trình độ rất kém, để được vào học, chỉ cần có 2 chứng chỉ làm việc 2 năm ở các công xưởng. Ở Tàu, chúng ta thấy có Chu ân Lai, Trần Vân, Đặng tiểu Bình, Dương thượng Côn v.v… . Ở Việt Nam chúng ta thấy có Hồ chí Minh, Lê hồng Phong, Nguyễn thị minh Khai v.v…
Họ Đặng và họ Côn thân nhau từ thời đi học, sau đó làm chung với nhau suốt một thời gian dài. Sau năm 1978, họ Đặng trở lại chính quyền, đã nâng đỡ họ Côn, cho làm đến chức Quân Ủy toàn quân, rồi Chủ tịch Nhà nước. Trong thời gian biến cố Thiên an Môn 1989, người ra phi trường đón Gorbatchev, lúc đó còn là Tổng bí thư Đảng cộng sản Liên sô, là Dương thượng Côn.
Ở Tàu, ngay cho đến nay, tinh thần phong kiến, gia tộc, bang trưởng, cha truyền con nối còn rất nặng. Dương thượng Côn sau khi làm Chủ tịch nước, thì truyền lại cho con mình làm Quân Ủy toàn Quân. Đấy là chưa nói đến việc họ Dương còn có người con rể làm Tham mưu trưởng quân đội. Để đàn áp biểu tình Thiên an Môn chính là quân đội của con cháu Dương thượng Côn. Trong tám Đại gia vào thời bấy giờ, đứng đầu là họ Đặng, đứng thứ nhì là họ Dương. Đứng thứ ba là Văn Chấn, một người tướng vô học, nhưng đánh hơi theo chiều rất giỏi, đã đi theo Đặng tiểu Bình, và được ông này đặt cho biệt hiệu: «Cây đại bác đáng yêu của tôi.»
Trở về việc thanh trừng: Ngày 29/7 vừa qua, Tập cận Bình ra thông cáo điều tra Chu vĩnh Khang. Nhiều người nói rằng họ Tập đã phạm vào những cấm kị, luật truyền miệng, bất thành văn, đặt ra bởi Đặng tiểu Bình, đó là không được điều tra những người đương kim hay những người cựu Ủy viên trong Ban Thường vụ Bộ Chính trị.
Thực ra thì chính Đặng tiểu Bình đã vi phạm đầu tiên luật bất thành văn, cấm kị này. Vì sau khi Giang trạch Dân lên ngôi, chưa đầy 3 năm, thì họ Đặng đã cùng họ Giang ép Dương thượng Côn từ chức Chủ tịch nước vào năm 1992, ông này còn sống đến năm 1998.
Nhưng «Gậy ông lại đập lưng ông”, đó là họ Đặng chết năm 1997, chỉ 2 năm sau thì Giang trạch Dân ra lệnh điều tra tài sản của con cháu, gia đình họ Đặng; và mặc dầu không nói ra, nhưng Giang trạch Dân đã ra lệnh ruồng bắt, thủ tiêu những người theo Pháp luân công, một giáo phái, theo tinh thần tổng hợp tôn giáo, triết lý, Phật, Khổng, Lão, Nho, theo châm ngôn Chân, Thiện, Nhẫn (Trọng Sự thật, Làm điều Thiện và Cố Kiên nhẫn). Ngoài việc luyện tập thân thể cân bằng, cường tráng, còn có việc luyện tập tinh thần trong sạch, trọng sự thật, làm điều thiện, kiên nhẫn, không nói dối, không làm điều ác, như vừa nói. Một tâm hồn trong sạch trong một thân thể khỏe mạnh. Đó là mục đích của Pháp luân công. Pháp luân công được phép hoạt động chính thức ở Tàu bởi Đặng tiểu Bình, sau biến cố Thiên an Môn. Phải chăng cho phép Pháp luân công hoạt động chính thức ở Tàu, là Đặng tiểu Bình đã nghĩ đến việc thay thế triết học Mác Lê Mao, trở về nền triết học cổ truyền. Đây là một câu hỏi lớn nhưng chưa có câu trả lời dứt khoát.
Điều người ta biết là từ sau khi họ Đặng chết, Giang trạch Dân đã đàn áp thẳng tay giáo phái này, nạn nhân lên tới cả triệu người, vừa bị vào tù, vừa bị thủ tiêu, hành quyết, lấy những bộ phận con người bán ra nước ngoài để làm giàu, và người làm việc này là Chu Bân, con trai Chu vĩnh Khang.
Họ Tập lên chức Tổng bí thư Đảng vào cuối năm 2012.
Lời giới thiệu: Tòa soạn đọc khá nhiều bài nhận định và bình luận về nhân vật Tập Cận Bình và tình hình Trung Cộng hiện nay, nhưng bài viết này là một bài rất “comprehensive” (bao quát) nhất và sâu sắc nhất. Bình luận gia cũng là nhà nghiên cứu Chu Chi Nam gửi bài cho nhật báo Cali Today từ thủ đô Paris. Qúy vị cũng có thể đọc thêm những bài khác của Chu Chi Nam tại trang Bình Luận của báo Cali Today hay tại http://perso.orange.fr/chuchinam/.
***
Có thể đến một lúc nào họ Tập phải ngừng cuộc thanh trừng, thỏa hiệp với những con hổ già, để được tại vị; mặc dầu họ Tập tuyên bố rất cứng rắn trong cuộc họp Ban Thường trực Bộ Chính trị, ngày 26/6 vừa qua, theo tiết lộ của một số nguồn tin bán chính thức, nhưng đáng tin cậy: «Tôi không màng đến sự sống chết, không màng đến việc tiếng tăm của tôi còn hay mất, tôi nhất quyết chống tham nhũng, lấy lại lòng tin của dân.»
Tập Cận Bình. Photo courtesy: Reuters
Từ ngày lên ngôi tới nay, chưa đầy 2 năm, Tập Cận Bình đã làm nhiều đợt thanh trừng, từ nhỏ tới lớn, mà người Trung cộng cho rằng từ việc đập ruồi cho đến giết hổ, dưới danh nghĩa chống tham nhũng, nhưng thực tế là củng cố quyền lực, tiêu diệt tất cả những người chống đối mình, chống đối trước đây cũng như chống đối hiện nay. Việc thanh trừng này đang nhằm vào một con hổ lớn, Chu vĩnh Khang, đã từng là nhân vật đầy quyền thế của Trung cộng.
Liệu cuộc thanh trừng này có dám động đến Giang trạch Dân, cựu Chủ tịch nước, cựu Tổng bí thư đảng, con hổ lớn nhất. Đây là câu hỏi mà nhiều nhà báo Trung cộng và ngoại quốc đang đặt ra.
Chúng ta hãy xem xét từ diễn tiến sự việc cho tới nguyên nhân rồi đưa ra một vài tiên đoán khiêm nhượng cho vấn đề.
I. Tập Cận Bình, ông là ai?
Ông sinh vào ngày 01/6/1953, tại Bắc Kinh, nhưng quê quán thật của ông là ở Thiểm Tây, con của ông Tập Trọng Huấn (1913 -2002). Ông vào đảng Cộng sản lúc 16 tuổi, có học trường Thanh Hoa, trường đào tạo cán bộ cao cấp của đảng. Nhiều báo chí ngoại quốc và ngay cả báo chí Hồng Kông, Trung cộng cho rằng ông Tập Trọng Huân là một trong 8 đại gia của đảng, được lập ra bởi Đặng Tiểu Bình, để tránh việc chuyển quyền một cách bạo động, đẫm máu. Thực ra không phải vậy, Tập Trọng Huân là một trong những phó Thủ tướng thời họ Đặng nắm quyền, nhưng không nằm trong 8 đại gia. Đó là: 1) Đặng tiểu Bình (1905 – 1997), 2) Dương thượng Côn (1907 – 1998), 3)Văn Chấn (1908 – 1993), 4) Trần Vân (1905 – 1995), 5) Lý tiên Niệm (1909 – 1992), 6) Bành Chân (1902 – 1997), 7) Tống nhiệm Cùng (1909 – 2005), 8) Bạc nhất Ba (1908 – 2007), cha của Bạc hy Lai.
Nhiều nhà báo, nhất là ở Trung cộng và Việt cộng, khen ông là người có nhiều bằng cấp, nào là cử nhân chính trị học, kỹ sư hóa chất, thạc sĩ và tiến sĩ luật. Họ còn khen ông là người thận trọng, kín đáo. Tuy nhiên điều đó cũng nói nên mặt trái của nó: Đó là nhiều bằng cấp, chứng tỏ là ham danh, nhất là hiện nay ở Trung cộng và Việt Nam, bằng cấp giả đầy đường, mua bằng lợi hay dùng quyền thế để có bằng, nhưng thực tài học chẳng có gì. Một con người thận trọng, kín đáo thường là một con người ít cởi mở, thâm độc, hay đá giò lái, hay đâm sau lưng. Có người cho rằng ông là tay em của Giang trạch Dân. Quả đúng như vậy. Họ Giang đã cài họ Tập vào làm nhân vật thứ nhì của nhóm lãnh đạo Trung cộng trong suốt thời gian Hồ cẩm Đào làm Tổng bí Thư và Chủ tịch nước, Chủ tịch Quân Ủy hội, với ý đồ là kiểm soát họ Hồ và trong tương lai, khi họ Hồ không còn tại chức, họ Tập lên ngôi, thì họ Giang dễ dàng khống chế, sai khiến họ Tập.
Nhưng có lẽ tình hình hoàn toàn đi ngược lại những dự đoán của Giang trạch Dân. Từ ngày Tập cận Bình lên ngôi tới nay, chưa đầy 2 năm, từ cuối năm 2012, ông lên chức Tổng bí thư vào tháng 11/2012, sự kiện đã diễn ra không có lợi cho chính Giang trạch Dân.
Có người cho rằng Tập cận Bình là tay em của Giang trạch Dân, làm sao có sự kiện này. Quả thực họ Tập là tay em của họ Giang, nhưng trong lịch sử Tàu, chuyện học trò phản thầy, gia nô phản chủ là chuyện cơm bữa.
Trở lại sơ qua về lịch sử Tàu hiện đại, theo một số chuyên gia thì sau Biến cố Thiên an Môn 1989, trong một buổi họp Ban Thường vụ Bộ chính trị, Đặng tiểu Bình đề cử Hồ cẩm Đào lên thế Triệu tử Dương trong chức vụ Tổng bí thư, vì ông này bị tố cáo là đã nhân nhượng với sinh viên học sinh và những người biểu tình. Dương thượng Côn không đồng ý và đã phản ứng lại bằng cách đề cử Giang trạch Dân, lúc đó đang nắm quyền ở Thượng hải. Ông nói: «Đồng chí Đặng, ở đời không tái tam ba bận, trong quá khứ Đồng chí đã đề nghị 2 người Tổng bí thư là Hồ diệu Bang và Triệu tử Dương. Nhưng không xong. Lần này không nên có lần thứ ba.» Chính vì vậy mà có sự dàn xếp để họ Giang lên chức Tổng bí thư, họ Hồ làm phó. Sự bất đồng giữa Dương thượng Côn và Đặng tiểu Bình bắt đầu từ đây.
Họ Côn là tay em của họ Đặng từ lâu, từ thời Chiến tranh với Nhật, họ Đặng làm tư lệnh Quân đoàn VIII, họ Dương làm phó, cả hai người đều học ở Liên sô về. Họ Dương là người thứ 28 học trường Đông phương mà những người cộng sản cho rằng đó là một trường đại học do Lénine mở ra, nhưng thực sự thì trình độ rất kém, để được vào học, chỉ cần có 2 chứng chỉ làm việc 2 năm ở các công xưởng. Ở Tàu, chúng ta thấy có Chu ân Lai, Trần Vân, Đặng tiểu Bình, Dương thượng Côn v.v… . Ở Việt Nam chúng ta thấy có Hồ chí Minh, Lê hồng Phong, Nguyễn thị minh Khai v.v…
Họ Đặng và họ Côn thân nhau từ thời đi học, sau đó làm chung với nhau suốt một thời gian dài. Sau năm 1978, họ Đặng trở lại chính quyền, đã nâng đỡ họ Côn, cho làm đến chức Quân Ủy toàn quân, rồi Chủ tịch Nhà nước. Trong thời gian biến cố Thiên an Môn 1989, người ra phi trường đón Gorbatchev, lúc đó còn là Tổng bí thư Đảng cộng sản Liên sô, là Dương thượng Côn.
Ở Tàu, ngay cho đến nay, tinh thần phong kiến, gia tộc, bang trưởng, cha truyền con nối còn rất nặng. Dương thượng Côn sau khi làm Chủ tịch nước, thì truyền lại cho con mình làm Quân Ủy toàn Quân. Đấy là chưa nói đến việc họ Dương còn có người con rể làm Tham mưu trưởng quân đội. Để đàn áp biểu tình Thiên an Môn chính là quân đội của con cháu Dương thượng Côn. Trong tám Đại gia vào thời bấy giờ, đứng đầu là họ Đặng, đứng thứ nhì là họ Dương. Đứng thứ ba là Văn Chấn, một người tướng vô học, nhưng đánh hơi theo chiều rất giỏi, đã đi theo Đặng tiểu Bình, và được ông này đặt cho biệt hiệu: «Cây đại bác đáng yêu của tôi.»
Trở về việc thanh trừng: Ngày 29/7 vừa qua, Tập cận Bình ra thông cáo điều tra Chu vĩnh Khang. Nhiều người nói rằng họ Tập đã phạm vào những cấm kị, luật truyền miệng, bất thành văn, đặt ra bởi Đặng tiểu Bình, đó là không được điều tra những người đương kim hay những người cựu Ủy viên trong Ban Thường vụ Bộ Chính trị.
Thực ra thì chính Đặng tiểu Bình đã vi phạm đầu tiên luật bất thành văn, cấm kị này. Vì sau khi Giang trạch Dân lên ngôi, chưa đầy 3 năm, thì họ Đặng đã cùng họ Giang ép Dương thượng Côn từ chức Chủ tịch nước vào năm 1992, ông này còn sống đến năm 1998.
Nhưng «Gậy ông lại đập lưng ông”, đó là họ Đặng chết năm 1997, chỉ 2 năm sau thì Giang trạch Dân ra lệnh điều tra tài sản của con cháu, gia đình họ Đặng; và mặc dầu không nói ra, nhưng Giang trạch Dân đã ra lệnh ruồng bắt, thủ tiêu những người theo Pháp luân công, một giáo phái, theo tinh thần tổng hợp tôn giáo, triết lý, Phật, Khổng, Lão, Nho, theo châm ngôn Chân, Thiện, Nhẫn (Trọng Sự thật, Làm điều Thiện và Cố Kiên nhẫn). Ngoài việc luyện tập thân thể cân bằng, cường tráng, còn có việc luyện tập tinh thần trong sạch, trọng sự thật, làm điều thiện, kiên nhẫn, không nói dối, không làm điều ác, như vừa nói. Một tâm hồn trong sạch trong một thân thể khỏe mạnh. Đó là mục đích của Pháp luân công. Pháp luân công được phép hoạt động chính thức ở Tàu bởi Đặng tiểu Bình, sau biến cố Thiên an Môn. Phải chăng cho phép Pháp luân công hoạt động chính thức ở Tàu, là Đặng tiểu Bình đã nghĩ đến việc thay thế triết học Mác Lê Mao, trở về nền triết học cổ truyền. Đây là một câu hỏi lớn nhưng chưa có câu trả lời dứt khoát.
Điều người ta biết là từ sau khi họ Đặng chết, Giang trạch Dân đã đàn áp thẳng tay giáo phái này, nạn nhân lên tới cả triệu người, vừa bị vào tù, vừa bị thủ tiêu, hành quyết, lấy những bộ phận con người bán ra nước ngoài để làm giàu, và người làm việc này là Chu Bân, con trai Chu vĩnh Khang.
Họ Tập lên chức Tổng bí thư Đảng vào cuối năm 2012.
Từ đó đến nay, chưa đầy 2
năm, nhưng đã thi hành một cuộc thanh trừng nội bộ rộng lớn, vi phạm tất cả
những cấm kỵ theo luật bất thành văn được Đặng tiểu Bình thiết lập lên. Cuộc
thanh trừng này lấy nhãn hiệu là chống tham nhũng, nhưng thực chất bên trong là
đấu đá nội bộ, tranh giành quyền lực giữa những phe phái với nhau : Phe Tập cận
Bình, đương kim Tổng bí thư, phe Giang trạch Dân, cựu Tổng bí thư, phe Hồ cẩm
Đào, Tổng bí thư vừa hết nhiệm kỳ. Nhưng tranh chấp có vẻ gay cấn nhất chính là
giữa phe Giang trạch Dân và Tập cận Bình.
Có người nói họ Tập là tay em của họ Giang, sao lại thế ?
Quả thật họ Tập là tay em của họ Giang, được họ Giang cài vào nhóm lãnh đạo dưới thời Hồ cẩm Đào, nghĩ rằng họ Tập là người «Kín đáo, ít biểu lộ lập trường, không có lập trường rõ rệt”, vừa để kiểm soát Hồ cẩm Đào, vừa nghĩ sau khi ông này không còn tại vị, Tập cẩm Bình lên thế ngôi, thì Giang trạch Dân dễ khuynh loát hơn.
Việc hai cuộc họp toàn bộ Trung Ương đảng vào giữa năm 2012, với sự có mặt của Giang trạch Dân, mang ý nghĩa là họ Giang muốn chứng tỏ họ Tập là tay em của minh trước công chúng.
II. Diễn tiến cuộc thanh trừng từ ngày Tập cận Bình lên ngôi
Nhiều người cho rằng cuộc thanh trừng của Tập cận Bình bắt đầu từ sự kiện Bạc hy Lai bị rớt đài và bị đưa ra tòa vào ngày 19/3/2012. Người ta còn nhớ Vương lập Quân, nhân vật thứ 2 của Trùng Khánh, đặc trách công an, mật vụ, tay em đắc lực của vợ chồng Bạc hy Lai, làm bất cứ việc gì do vợ chồng này sai bảo. Bỗng một hôm ông ta chạy vào tòa Tổng Lãnh sự Hoa kỳ ở Trùng Khánh xin tỵ nạn chính trị, nói rằng vợ chồng họ Bạc muốn giết ông. Tất nhiêm tòa Tổng Lãnh sự Hoa kỳ chấp nhận bảo vệ ông, trong đó có những cuộc thẩm vấn, lấy tin tức hay không thì không rõ. Một thời gian sau thì Vương lập Quân được người của Trung ương từ Bắc kinh xuống hộ tống đưa về Bắc Kinh, và sự việc Bạc hy Lai nổ ra. Sự việc Bạc lai Hy không phải chỉ là tham nhũng và chuyển tiền ra nước ngoài của vợ Bạc mà còn liên quan đến án mạng, một tài phiệt Anh quốc, bị bà này giết chết, mà đằng sau, theo nhiều nhà báo, là sự việc chính trị, đảo chính cướp quyền.
Giang trạch Dân, sau khi thấy không thể khống chế được Tập cận Bình, đã đứng đằng sau Chu vĩnh Khang, người nắm quyền công an, cảnh sát, pháp luật, dầu khí, nhân vật thứ 4, Bạc hy Lai, Tỉnh trưởng Trùng Khánh, nhân vật đang lên lúc bấy giờ và Từ tài Hậu, Phó Quân Ủy Trung Ương, nhân vật thứ nhì trong quân đội. Cả 3 nhân vật này cùng nhiều người khác phát động chính biến, bị Hồ cẩm Đào, đương kim Tổng bí thư khám phá và trấn áp. theo nguồn tin bán chính thức nhưng đáng tin cậy. Trước và sau cuộc họp Bắc Đới Hà, Chu vĩnh Khang đã 2 lần tìm cách bí mật ám sát Tập cận Bình nhưng không thành.
Như trên đã nói, từ ngày họ Tập lên ngôi đến giờ chưa đầy 2 năm, thế mà cuộc thanh trừng tham nhũng, nhãn hiệu bề ngoài, thực chất là cuộc đấu đá nội bộ, đã kỷ luật 182,000 viên chức, trong đó có 36 thứ trưởng, và 3 con hổ lớn là Chu vĩnh Khang, Từ tài Hậu và Bạc hy Lai.
Tóm lược một vài sự kiện quan trọng dựa theo ngày tháng năm:
Có người nói họ Tập là tay em của họ Giang, sao lại thế ?
Quả thật họ Tập là tay em của họ Giang, được họ Giang cài vào nhóm lãnh đạo dưới thời Hồ cẩm Đào, nghĩ rằng họ Tập là người «Kín đáo, ít biểu lộ lập trường, không có lập trường rõ rệt”, vừa để kiểm soát Hồ cẩm Đào, vừa nghĩ sau khi ông này không còn tại vị, Tập cẩm Bình lên thế ngôi, thì Giang trạch Dân dễ khuynh loát hơn.
Việc hai cuộc họp toàn bộ Trung Ương đảng vào giữa năm 2012, với sự có mặt của Giang trạch Dân, mang ý nghĩa là họ Giang muốn chứng tỏ họ Tập là tay em của minh trước công chúng.
II. Diễn tiến cuộc thanh trừng từ ngày Tập cận Bình lên ngôi
Nhiều người cho rằng cuộc thanh trừng của Tập cận Bình bắt đầu từ sự kiện Bạc hy Lai bị rớt đài và bị đưa ra tòa vào ngày 19/3/2012. Người ta còn nhớ Vương lập Quân, nhân vật thứ 2 của Trùng Khánh, đặc trách công an, mật vụ, tay em đắc lực của vợ chồng Bạc hy Lai, làm bất cứ việc gì do vợ chồng này sai bảo. Bỗng một hôm ông ta chạy vào tòa Tổng Lãnh sự Hoa kỳ ở Trùng Khánh xin tỵ nạn chính trị, nói rằng vợ chồng họ Bạc muốn giết ông. Tất nhiêm tòa Tổng Lãnh sự Hoa kỳ chấp nhận bảo vệ ông, trong đó có những cuộc thẩm vấn, lấy tin tức hay không thì không rõ. Một thời gian sau thì Vương lập Quân được người của Trung ương từ Bắc kinh xuống hộ tống đưa về Bắc Kinh, và sự việc Bạc hy Lai nổ ra. Sự việc Bạc lai Hy không phải chỉ là tham nhũng và chuyển tiền ra nước ngoài của vợ Bạc mà còn liên quan đến án mạng, một tài phiệt Anh quốc, bị bà này giết chết, mà đằng sau, theo nhiều nhà báo, là sự việc chính trị, đảo chính cướp quyền.
Giang trạch Dân, sau khi thấy không thể khống chế được Tập cận Bình, đã đứng đằng sau Chu vĩnh Khang, người nắm quyền công an, cảnh sát, pháp luật, dầu khí, nhân vật thứ 4, Bạc hy Lai, Tỉnh trưởng Trùng Khánh, nhân vật đang lên lúc bấy giờ và Từ tài Hậu, Phó Quân Ủy Trung Ương, nhân vật thứ nhì trong quân đội. Cả 3 nhân vật này cùng nhiều người khác phát động chính biến, bị Hồ cẩm Đào, đương kim Tổng bí thư khám phá và trấn áp. theo nguồn tin bán chính thức nhưng đáng tin cậy. Trước và sau cuộc họp Bắc Đới Hà, Chu vĩnh Khang đã 2 lần tìm cách bí mật ám sát Tập cận Bình nhưng không thành.
Như trên đã nói, từ ngày họ Tập lên ngôi đến giờ chưa đầy 2 năm, thế mà cuộc thanh trừng tham nhũng, nhãn hiệu bề ngoài, thực chất là cuộc đấu đá nội bộ, đã kỷ luật 182,000 viên chức, trong đó có 36 thứ trưởng, và 3 con hổ lớn là Chu vĩnh Khang, Từ tài Hậu và Bạc hy Lai.
Tóm lược một vài sự kiện quan trọng dựa theo ngày tháng năm:
Giang trạch Dân làm Tổng bí thư từ năm 1989 tới 2001, Hồ cẩm Đào từ năm 2001 tới gần cuối 2012, Tập cận Bình lên chức Tổng bí thư vào tháng 11/2012. Tháng 2/2012, Vương lập Quân, tay em của Bạc Hy Lai, đặc trách về Công An, mật vụ, tình báo tại Trùng Khánh chạy trốn vào tòa Tổng lãnh sự Hoa kỳ ở Trùng Khánh, sau đó được bảo vệ đưa lên Bắc Kinh, lúc này Hồ cẩm Đào vẫn là Tổng bí thư.
Tập cận Bình, sắp lên Tổng bí thư, Hồ cẩm Đào đương kim Tổng bí thư, Ôn gia Bảo, đương kim Thủ tướng, lập thành liên minh, truy tố Bạc hy Lai.
Ngày 19/3/2012, Bạc hy Lai bị đưa ra tòa. Sau khi Bạc hy Lai rớt đài, Chu vĩnh Khang, tay chân của Giang trạch Dân, đặc trách về an ninh, tình báo và dầu khí, phát động cuộc chính biến, nhưng bị Hồ cẩm Đào điều quân trấn áp.
Tháng 9/2012, Tập cận Bình biến mất trong 2 tuần, theo nhiều nguồn tin thì trong một cuộc họp Ban Thường vụ Bộ Chính trị họ Tập bị một đồng nghiệp dùng ghế ném vào ông làm ông bị trật xương sống,
Sau cuộc họp Đới Hà đầu năm 2013, hai lần Chu vĩnh Khang tìm cách bí mật ám sát Tập cận Bình, nhưng không thành.
Ngày 30/6/2014, Tập cận Bình mở Hội nghị Cục Chính trị, tuyên bố khai trừ Từ tài Hậu, nhân vật thứ nhì trong quân đội, ra khỏi Đảng cộng sản Trung cộng. Ngày 29/7/2014, Đảng Cộng sản Trung cộng tuyên bố án điều tra Chu vĩnh Khang.
Gần đây nhất, ở Bắc Kinh, có nhiều tin đồn về đảo chánh, do Phạm trường Long, Phó Quân Ủy thứ nhất, cùng Phòng phong Huy, Tham mưu trưởng, nhưng nhiều người nói đứng đằng sau là Quách bá Hùng, nguyên Phó Quân Ủy. Có người còn nói thêm là có dính dáng với Trường vạn Toàn, đương kim Bộ trưởng Bộ Quốc phòng.
Ngày 1/8/2014 có một cuộc họp mặt quân đội, cũng đồng thời là lễ sinh nhật của Quách bá Hùng, được 87 tuổi, Tập cận Bình, đương kim Tổng bí thư, và Lý khắc Cường, đương kim Thủ tướng, có tới tham dự, nhưng ra về rất sớm. Theo như nhiều nguồn tin từ cuộc họp mặt đưa ra thì một số cựu Ủy viên, cũng như một số tân Ủy viên trong quân Ủy hội đã họp và bàn bạc rất lâu, sau đó còn rời đi họp chỗ khác.
Từ đó có
người cho rằng họp để bàn tính việc đảo chính. Việc này không thể tiên đoán
cưỡng ép được. Vì dù sao cũng chỉ là tin đồn. Việc chắc chắn là đang có một
cuộc tranh quyền khốc liệt ở Trung cộng, một cuộc đấu tranh quyền lực sống còn,
kiểu: «Anh sống thì tôi chết. Tôi sống thì Anh chết» Giữa họ Giang và họ Tập.
III. Nguyên nhân:
-Nguyên nhân sâu xa từ chế độ quân chủ phong kiến Tàu mà chế độ cộng sản hiện nay chỉ là sự kéo dài, là mặt trái của chế độ này.
Một nhà tư tưởng kiêm sử gia đã viết: «Lịch sử Tàu là một chuỗi dài đấu tranh quyền lực, chiếm đất và thôn tính các quốc gia khác.»
Thật vậy nhìn vào lịch sử dòng dài của Tàu, lấy một vài thời đại tiêu biểu, trong hạn hẹp của bài này:
Thời Xuân thu - Chiến quốc (722 – 256, trước Tây Lịch), đây là một thời huy hoàng về tư tưởng, văn hóa, triết lý của Tàu với Lão tử, Khổng tử, Tôn tử, Bách gia chư tử, nhưng đây cũng là một thời đại của sự tranh quyền, cướp nước, thôn tính lẫn nhau lên đến cao độ.
Thời nhà Đường (618 – 907), một triều đại to lớn của lịch sử Tàu. Người lập ra nhà Đường là Lý Uyên, nhưng trong đó phải kể đến Lý thế Dân, người được coi là một đại Hoàng đế của Tàu. Cũng vì tranh quyền, cướp nước, ông đã phải giết 2 người anh em của ông là Lý kiến Thành và Lý nguyên Các, ép bố ông là Lý Uyên thoái vị, lên làm Thái thượng hoàng. Sau đó chính các con ông đã cũng vì tranh giành quyền lực, làm cuộc đảo chính ông, nhưng không thành. Cũng dưới thời nhà Đường với nhân vật nổi tiếng mà người Tàu ai cũng biết là Võ tắc Thiên (625 – 705), người đàn bà đầu tiên và duy nhất lên làm vua nước Tàu. Bà được Lý thế Dân tuyển vào làm tài nhân lúc mới 14 tuổi. Trước khi Lý thế Dân chết, bà đã tằng tịu với con trai út của Lý thế Dân là Lý Trị.
III. Nguyên nhân:
-Nguyên nhân sâu xa từ chế độ quân chủ phong kiến Tàu mà chế độ cộng sản hiện nay chỉ là sự kéo dài, là mặt trái của chế độ này.
Một nhà tư tưởng kiêm sử gia đã viết: «Lịch sử Tàu là một chuỗi dài đấu tranh quyền lực, chiếm đất và thôn tính các quốc gia khác.»
Thật vậy nhìn vào lịch sử dòng dài của Tàu, lấy một vài thời đại tiêu biểu, trong hạn hẹp của bài này:
Thời Xuân thu - Chiến quốc (722 – 256, trước Tây Lịch), đây là một thời huy hoàng về tư tưởng, văn hóa, triết lý của Tàu với Lão tử, Khổng tử, Tôn tử, Bách gia chư tử, nhưng đây cũng là một thời đại của sự tranh quyền, cướp nước, thôn tính lẫn nhau lên đến cao độ.
Thời nhà Đường (618 – 907), một triều đại to lớn của lịch sử Tàu. Người lập ra nhà Đường là Lý Uyên, nhưng trong đó phải kể đến Lý thế Dân, người được coi là một đại Hoàng đế của Tàu. Cũng vì tranh quyền, cướp nước, ông đã phải giết 2 người anh em của ông là Lý kiến Thành và Lý nguyên Các, ép bố ông là Lý Uyên thoái vị, lên làm Thái thượng hoàng. Sau đó chính các con ông đã cũng vì tranh giành quyền lực, làm cuộc đảo chính ông, nhưng không thành. Cũng dưới thời nhà Đường với nhân vật nổi tiếng mà người Tàu ai cũng biết là Võ tắc Thiên (625 – 705), người đàn bà đầu tiên và duy nhất lên làm vua nước Tàu. Bà được Lý thế Dân tuyển vào làm tài nhân lúc mới 14 tuổi. Trước khi Lý thế Dân chết, bà đã tằng tịu với con trai út của Lý thế Dân là Lý Trị.
Sau khi Lý thế Dân chết, bà phải đi vào tu ở chùa Cảm
Nghiệp và Lý Trị lên ngôi. Chỉ một thời gian ngắn bà được Lý Trị đưa về làm
cung phi, sau lên quí phi. Vì muốn giành ngôi hoàng hậu, bà đã không ngần ngại
giết chết con gái sơ sinh của mình và đổ tội cho hoàng hậu, sau đó bà này bị Lý
Trị truất phế, đưa bà lên ngôi hoàng hậu.
Từ khi Lý Trị bị bệnh thong manh
(không nhìn rõ), bà lên ngôi nhiếp chính bán chính thức, rồi nhiếp chính chính
thức sau khi ông chết. Trong thời gian nhiếp chính, bà đã nhiều lần đưa con của
mình lên ngôi vua, rồi lại truất phế, đến nỗi bà ép một người con của bà là Lý
Hiền phải treo cổ tự tử chết. Sau đó bà chính thức lên làm vua.
Trở về thời đại gần chúng ta hơn là triều đại nhà Thanh (1644 – 1911) trước thời Dân quốc và Cộng sản hiện nay. Đây cũng là một triều đại lớn của Tàu, với những ông vua giỏi và cầm quyền lâu như Khang Hi, cầm quyền từ năm1662 đến 1722, Càn Long từ năm 1735 đến 1795.
Chỉ lấy thời Khang Hi, ông có 9 con trai. Chín người này, mặc dầu là anh em, nhưng đã tranh giành ngôi Thái tử, đến nỗi đầu độc lẫn nhau, rồi giết chết nhau. Ngày xưa người ta gọi 9 người con của Khang Hi là 9 con rồng tranh ngôi (Cửu long tranh ngôi); ngày hôm nay, người ta gọi những người trong Bộ Chính trị là những con hổ tranh quyền thì cũng vậy.
Cuộc tranh giành quyền lực giữa những con hổ đang diễn ra ở Trung cộng, không những nó mang tất cả tính chất khốc liệt của thời quân chủ phong kiến Tàu, mà nó còn mang tính man dại của cộng sản, vì chủ nghĩa cộng sản, bắt đầu từ Marx, cho rằng con người sinh ra là từ con vật, thêm vào đó lại chủ trương phá hủy mọi hàng rào đạo đức, không còn cái gì là liêm sỉ. Chúng ta cứ lấy cuộc thanh trừng của Tập cận Bình hiện nay thì rõ. Hô hào chống tham nhũng, nhưng bắt đầu từ Tập cận Bình cho tới một anh cộng sản nhỏ, ai mà không tham nhũng. Điều này, dân Tàu biết rất rõ. Khổng Tử ngày xưa có nói: «Nhân vô liêm sỉ hà như vật dã.» (Người không có liêm sỉ chỉ là con vật).
Miệng hô hào chống tham nhũng, nhưng chính mình tham nhũng. Thử hỏi liêm sỉ để ở đâu?
-Nguyên nhân từ chủ nghĩa cộng sản đã biến người cộng sản, nhất là giới lãnh đạo thành «Quỉ nhập tràng”
Ông Lê xuân Tá, cựu Phó Trưởng Ban Khoa học và Kỹ thuật đảng Cộng sản Việt Nam, từ bỏ đảng, có viết: « Sự ngu dốt và sự thấp hèn tự nó không đáng trách. Nhưng sự ngu dốt và thấp hèn mà được trao quyền lực, và được cấy vào vi trùng ghen tỵ, thì nó trở thành quỉ nhập tràng. Và con quỉ này nó ý thức rất sớm và rất rõ rằng cái đe dọa quyền và lợi của nó chính là sự hiểu biết, văn hóa và văn minh; nên nó đã đánh những thứ này một cách tàn bạo, vô nhân đạo và không thương tiếc.
Trở về thời đại gần chúng ta hơn là triều đại nhà Thanh (1644 – 1911) trước thời Dân quốc và Cộng sản hiện nay. Đây cũng là một triều đại lớn của Tàu, với những ông vua giỏi và cầm quyền lâu như Khang Hi, cầm quyền từ năm1662 đến 1722, Càn Long từ năm 1735 đến 1795.
Chỉ lấy thời Khang Hi, ông có 9 con trai. Chín người này, mặc dầu là anh em, nhưng đã tranh giành ngôi Thái tử, đến nỗi đầu độc lẫn nhau, rồi giết chết nhau. Ngày xưa người ta gọi 9 người con của Khang Hi là 9 con rồng tranh ngôi (Cửu long tranh ngôi); ngày hôm nay, người ta gọi những người trong Bộ Chính trị là những con hổ tranh quyền thì cũng vậy.
Cuộc tranh giành quyền lực giữa những con hổ đang diễn ra ở Trung cộng, không những nó mang tất cả tính chất khốc liệt của thời quân chủ phong kiến Tàu, mà nó còn mang tính man dại của cộng sản, vì chủ nghĩa cộng sản, bắt đầu từ Marx, cho rằng con người sinh ra là từ con vật, thêm vào đó lại chủ trương phá hủy mọi hàng rào đạo đức, không còn cái gì là liêm sỉ. Chúng ta cứ lấy cuộc thanh trừng của Tập cận Bình hiện nay thì rõ. Hô hào chống tham nhũng, nhưng bắt đầu từ Tập cận Bình cho tới một anh cộng sản nhỏ, ai mà không tham nhũng. Điều này, dân Tàu biết rất rõ. Khổng Tử ngày xưa có nói: «Nhân vô liêm sỉ hà như vật dã.» (Người không có liêm sỉ chỉ là con vật).
Miệng hô hào chống tham nhũng, nhưng chính mình tham nhũng. Thử hỏi liêm sỉ để ở đâu?
-Nguyên nhân từ chủ nghĩa cộng sản đã biến người cộng sản, nhất là giới lãnh đạo thành «Quỉ nhập tràng”
Ông Lê xuân Tá, cựu Phó Trưởng Ban Khoa học và Kỹ thuật đảng Cộng sản Việt Nam, từ bỏ đảng, có viết: « Sự ngu dốt và sự thấp hèn tự nó không đáng trách. Nhưng sự ngu dốt và thấp hèn mà được trao quyền lực, và được cấy vào vi trùng ghen tỵ, thì nó trở thành quỉ nhập tràng. Và con quỉ này nó ý thức rất sớm và rất rõ rằng cái đe dọa quyền và lợi của nó chính là sự hiểu biết, văn hóa và văn minh; nên nó đã đánh những thứ này một cách tàn bạo, vô nhân đạo và không thương tiếc.
Cách
mạnh Hồng vệ binh ở bên Tàu là thế; vụ Nhân văn giai phẩm ở Việt Nam là vậy.
Nhưng vì nó là ngu dốt và thấp hèn, nên những thứ này lâu ngày đã trở nên sỏi
thận, sỏi mật, sơ gan, cổ chướng trong lục phủ, ngũ tạng của chế độ, làm cho
chế độ này (ý nghĩa chỉ chế độ cộng sản - Lời chú thích của tác giả bài này)
không ai đánh mà tự chết.»
Còn ông Yakolek, cựu Ủy vên Bộ Chính trị, cựu Cố vấn của Gorbatchev, cũng có viết: «Giới lãnh đạo cộng sản là một loài sâu bọ, con mới đẻ nằm lên xác con già, con già đè lên xác con trẻ. Nhưng trong đó có một con khỏe nhất, leo lên chỗ cao nhất. Tuy nhiên để được địa vị này, thì nó phải dẵm lên xác không biết bao con khác.»
Thật vậy bắt đầu ngay từ Lénine, mặc dầu xuất thân trong một gia đình trung lưu khá giả, có học đến cử nhân luật, nhưng đây là con người mang nhiều ý nghĩ, tư tưởng hận thù, không độ lượng, nhất là sau khi cái chết của người anh vì chống lại chính quyền Nga hoàng đương thời. Ông hoạt động chính trị, đi theo phong trào cộng sản, bị trục xuất khỏi Nga, sống lang thang ở Âu châu, hoạt động trong Đệ Nhị quốc tế cộng sản. Tuy nhiên ông không phải là người sáng chói trong tổ chức này, trước ông còn có Kautski, Rosa Luxemboug v.v...
Còn ông Yakolek, cựu Ủy vên Bộ Chính trị, cựu Cố vấn của Gorbatchev, cũng có viết: «Giới lãnh đạo cộng sản là một loài sâu bọ, con mới đẻ nằm lên xác con già, con già đè lên xác con trẻ. Nhưng trong đó có một con khỏe nhất, leo lên chỗ cao nhất. Tuy nhiên để được địa vị này, thì nó phải dẵm lên xác không biết bao con khác.»
Thật vậy bắt đầu ngay từ Lénine, mặc dầu xuất thân trong một gia đình trung lưu khá giả, có học đến cử nhân luật, nhưng đây là con người mang nhiều ý nghĩ, tư tưởng hận thù, không độ lượng, nhất là sau khi cái chết của người anh vì chống lại chính quyền Nga hoàng đương thời. Ông hoạt động chính trị, đi theo phong trào cộng sản, bị trục xuất khỏi Nga, sống lang thang ở Âu châu, hoạt động trong Đệ Nhị quốc tế cộng sản. Tuy nhiên ông không phải là người sáng chói trong tổ chức này, trước ông còn có Kautski, Rosa Luxemboug v.v...
Ngay ở trong nước, những người hoạt động trong
Đệ Nhị Quốc tế Cộng sản, lập ra đảng Xã hội, Dân chủ, Thợ thuyền Nga giỏi hơn
ông nhiều, chẳng hạn như Plékhanov, Axelrod và ngay cả Trotski. Tuy nhiên thời
cơ lúc đó là gần chấm dứt Đại Chiến Thứ Nhất (1914 -1918), nước Đức đang phải
đương đầu với 2 mặt trận: Đông bắc với chính quyền Nga Hoàng Nicolas 2, Tây nam
với Pháp. Bộ tham mưu Đức muốn dồn nổ lực vào mặt trận phía Tây nam. Lợi dụng
thời cơ, lúc đó đang ở Thụy sĩ, Lénine tuyên bố « Hòa bình bằng bất cứ giá nào.
Trả đất cho dân và ngay cả nhượng đất để có quyền.» Chính vì vậy mà Bộ Tham mưu
Đức đã đưa ông về trong một toa xe lửa bọc sắt, bên trong có cả những người
công an, tình báo Đức, nói tiếng Nga rất giỏi. Với sự giúp đỡ của Đức ông đã
cướp được chính quyền. Cướp được quyền, mang sẵn trong đầu lý thuyết của Marx,
chủ trương bạo động lịch sử, đấu tranh giai cấp, đây là «Vi trùng ghen tị» mà
ông Lê xuân Tá nói, Lénine đã áp dụng lý thuyết của Marx và đã «Trở thành quỉ
nhập tràng” là vậy. Một con quỉ khác con người ở chỗ là đối với nó trên không
có Trời, dưới không có đất, không xem đạo đức, lễ nghĩa ra gì cả, làm bất cứ
việc gì để thành công, trong đó có việc nói dối, lừa đảo và giết người.
Những người lãnh đạo cộng sản sau này, từ Mao, Đặng, Hồ, Lê Duẫn và con cháu cũng chỉ là quỉ nhập tràng, vì được Lénine, Staline lượm về trao quyền lực, lợi dụng tình thế sau Đệ Nhị Thế Chiến, rồi cấy vào vi trùng ghen tỵ là lý thuyết Mác Lê. Thế rồi cha dạy con, con dạy cháu cho tới ngày hôm nay.
Vấn đề nói dối, thông tin tuyên truyền sai sự thật, lừa đảo dân đã trở thành quốc sách của chính quyền từ thời Lénine, được tăng cường bởi Staline và được tiếp nối bởi những giới lãnh đạo cộng sản sau này.
Theo như nhà kinh tế Nga, ông Girsh Itsykovich Khanin, kinh tế Nga từ năm 1928 tới năm 1985, tổng sản lượng quốc gia không tăng trưởng 84 lần như những con số chính thức của chính quyền, mà chỉ tăng trưởng gấp 6,6 lần. Như từ năm 1928 tới năm 1940, theo con số của nhà nước thì tăng trưởng là 13,9%, thực tế chỉ là 3,2% ; từ năm 1980 tới 1985, theo con số nhà nước thì tăng trưởng 3,5%, thực tế chỉ là 0,6%. (Theo báo Capital – Hors série – Juin, Juillet 2014).
Theo như Abraham Lincoln: “Người ta có thể nói dối một hai lần, nhưng người ta không thể nói dối mãi. Người ta có thể lừa đảo một hai người, nhưng người ta không thể lừa đảo cả một dân tộc.»
Sự thật sớm muộn sẽ được phơi bày.
Sự thật nước Tàu của Tập cận Bình hiện nay là kinh tế càng ngày càng trở nên khó khăn, mức tăng trưởng không phải ở 2 con số nữa, trong khi đó nạn tham nhũng, hối lộ không dẹp nổi như nhiều chính quyền vừa qua hứa, mà càng ngày càng tăng. Hối lộ tham nhũng nặng nề nhất là trong đảng cộng sản, vì là độc đảng và lại nắm chính quyền.
Chính vì vậy mà ngay Tập cận Bình có lúc đã tuyên bố: «Đảng cộng sản Trung cộng là nơi chứa những thành phần thối tha nhất của xã hội.»
IV. Tiên đoán hậu quả sự việc
Phải chăng Tập cận Bình đang mắc vào một cái sai lầm to lớn như Gorbatchev trước đây, đó là cố cải cách một chế độ không thể cải cách được, rồi đi đến hậu quả là làm chế độ sụp đổ ?
Có thể như vậy, đầu năm 2014, qua chỉ thị của họ Tập, Ban Tư tưởng, Ý thức hệ của Đảng đã ra lệnh cho các đảng viên, nhất là những người cao cấp, phải đọc và học hỏi Tocqueville (1805 – 1859), vào thời sau Cách mạng Pháp 1789, với hai quyển sách nổi tiếng, quyển đầu là « De la Démocratie en Amérique » (Về Vấn đề Dân chủ ở châu Mỹ), được giới trí thức Mỹ ngay cho tới ngày hôm nay, vẫn cho rằng đây là một trong những quyển sách quan trọng nhất nói về dân chủ, văn hóa và văn minh Hoa kỳ; quyển sách thứ nhì mang tên «L’Ancien Régime et la Révolution» (Chế độ cũ và Cách mạng).
Những người lãnh đạo cộng sản sau này, từ Mao, Đặng, Hồ, Lê Duẫn và con cháu cũng chỉ là quỉ nhập tràng, vì được Lénine, Staline lượm về trao quyền lực, lợi dụng tình thế sau Đệ Nhị Thế Chiến, rồi cấy vào vi trùng ghen tỵ là lý thuyết Mác Lê. Thế rồi cha dạy con, con dạy cháu cho tới ngày hôm nay.
Vấn đề nói dối, thông tin tuyên truyền sai sự thật, lừa đảo dân đã trở thành quốc sách của chính quyền từ thời Lénine, được tăng cường bởi Staline và được tiếp nối bởi những giới lãnh đạo cộng sản sau này.
Theo như nhà kinh tế Nga, ông Girsh Itsykovich Khanin, kinh tế Nga từ năm 1928 tới năm 1985, tổng sản lượng quốc gia không tăng trưởng 84 lần như những con số chính thức của chính quyền, mà chỉ tăng trưởng gấp 6,6 lần. Như từ năm 1928 tới năm 1940, theo con số của nhà nước thì tăng trưởng là 13,9%, thực tế chỉ là 3,2% ; từ năm 1980 tới 1985, theo con số nhà nước thì tăng trưởng 3,5%, thực tế chỉ là 0,6%. (Theo báo Capital – Hors série – Juin, Juillet 2014).
Theo như Abraham Lincoln: “Người ta có thể nói dối một hai lần, nhưng người ta không thể nói dối mãi. Người ta có thể lừa đảo một hai người, nhưng người ta không thể lừa đảo cả một dân tộc.»
Sự thật sớm muộn sẽ được phơi bày.
Sự thật nước Tàu của Tập cận Bình hiện nay là kinh tế càng ngày càng trở nên khó khăn, mức tăng trưởng không phải ở 2 con số nữa, trong khi đó nạn tham nhũng, hối lộ không dẹp nổi như nhiều chính quyền vừa qua hứa, mà càng ngày càng tăng. Hối lộ tham nhũng nặng nề nhất là trong đảng cộng sản, vì là độc đảng và lại nắm chính quyền.
Chính vì vậy mà ngay Tập cận Bình có lúc đã tuyên bố: «Đảng cộng sản Trung cộng là nơi chứa những thành phần thối tha nhất của xã hội.»
IV. Tiên đoán hậu quả sự việc
Phải chăng Tập cận Bình đang mắc vào một cái sai lầm to lớn như Gorbatchev trước đây, đó là cố cải cách một chế độ không thể cải cách được, rồi đi đến hậu quả là làm chế độ sụp đổ ?
Có thể như vậy, đầu năm 2014, qua chỉ thị của họ Tập, Ban Tư tưởng, Ý thức hệ của Đảng đã ra lệnh cho các đảng viên, nhất là những người cao cấp, phải đọc và học hỏi Tocqueville (1805 – 1859), vào thời sau Cách mạng Pháp 1789, với hai quyển sách nổi tiếng, quyển đầu là « De la Démocratie en Amérique » (Về Vấn đề Dân chủ ở châu Mỹ), được giới trí thức Mỹ ngay cho tới ngày hôm nay, vẫn cho rằng đây là một trong những quyển sách quan trọng nhất nói về dân chủ, văn hóa và văn minh Hoa kỳ; quyển sách thứ nhì mang tên «L’Ancien Régime et la Révolution» (Chế độ cũ và Cách mạng).
Đây là quyển sách mà Đảng Cộng sản Tàu yêu cầu đảng viên nghiên cứu
học tập vì trong đó có câu: «Thời gian nguy hiểm nhất cho một chế độ, đó là lúc
mà chế độ này bắt đầu cải cách.» Theo như Tocqueville thì Chế độ cũ của Pháp,
thời vua Loụs XVI (L’Ancien Régime) đã sụp đổ vì chế độ này bắt đầu cải cách.
Tập cận Bình, Đảng Cộng sản Tàu, muốn học hỏi thời Cách mạng Pháp và nhất là thời cải cách của Gorbatchev, để rút tỉa kinh nghiệm.
Tuy nhiên ý thức được, nhìn được sự nguy hiểm, nhưng tránh được hay không lại là một chuyện khác. Chẳng khác nào như ai cũng muốn thành công, ai cũng muốn trở nên giàu có, nhưng giàu có hay thành công được hay không, lại là một việc.
Trong lịch sử, từ cổ chí kim, biết bao chế độ, triều đại, đế quốc đã sụp đổ !
Những chế độ, những triều đại, đế quốc này sụp đổ, không có nghĩa là họ không nhìn thấy những nguy cơ đe dọa mình nhưng nhiều khi vì quá trễ, hay mắc vào những «Tất yếu lịch sử” không thể đi ngược lại, càng đi ngược lại, càng đâm đầu vào chỗ chết, đó là những chế độ dựa trên một nền tảng triết lý, đạo đức sai lầm, đi ngược lại lòng dân, đi trái chiều tiến bộ của lịch sử nhân loại. Chẳng khác nào như một căn nhà, khi nền móng đã ọp ẹp, những cột chính đã mục nát, thì càng sửa đổi càng làm cho căn nhà chóng sụp đổ.
Căn nhà Trung cộng, dựa trên nền tảng triết lý sai lầm, đó là lý thuyết Mác Lê, đã được thử nghiệm 70 năm nay, nhưng đã thất bại; những cột trụ chính là những cựu hay đương kim Ủy viên Bộ Chính Trị, ai cũng tham nhũng, hối lộ. Chống tham nhũng hối lộ nhiều khi lại là chống lại chính mình, đó là cái bình phong bên ngoài để che dấu sự đấm đá, tranh quyền nội bộ.
Đây là một trong những viễn tượng hậu quả của cuộc thanh trừng đang tiến hành của Tập cận Bình. Đấy là chưa nói đến trường hợp tồi tệ: 19 con hổ già, cựu Ủy viên Bộ Chính trị, liên kết với một vài con hổ mới, đương kim Ủy viên, bao vây con hổ Tập cận Bình, bị coi là con hổ lạc đàn, nhưng lại tìm cách khống chế chúng, bằng cách ám sát một lần nữa, đảo chính một lần nữa; vì có những tin đồn, nhưng không phải là không đáng tin cậy, theo đó, Giang trạch Dân đứng sau Chu vĩnh Khang và Bạc hy Lai, đã làm đảo chính hụt cũng như nhiều lần ám sát hụt họ Tập.
Nhưng nếu họ Tập thành công, thắng trong cuộc thanh trừng chống tham nhũng, hối lộ, làm cho chế độ trở nên trong sạch, lấy lại được niềm tin của dân, chế độ trở nên tự do, dân chủ, đi đúng chiều hướng của văn minh nhân loại, hội nhập được vào cộng đồng thế giới, thì dù muốn hay không muốn, Tập cận Bình sẽ trở thành một vĩ nhân của lịch sử Trung quốc cận đại.
Suy đi tính lại, khả thế thành công của Tập cận Bình rất là mong manh. Có thể đến một lúc nào họ Tập phải ngừng cuộc thanh trừng, thỏa hiệp với những con hổ già, để được tại vị; mặc dầu họ Tập tuyên bố rất cứng rắn trong cuộc họp Ban Thường trực Bộ Chính trị, ngày 26/6 vừa qua, theo tiết lộ của một số nguồn tin bán chính thức, nhưng đáng tin cậy: «Tôi không màng đến sự sống chết, không màng đến việc tiếng tăm của tôi còn hay mất, tôi nhất quyết chống tham nhũng, lấy lại lòng tin của dân.» (1)
Paris ngày 30/08/2014
Chu chi Nam và Vũ văn Lâm
Tập cận Bình, Đảng Cộng sản Tàu, muốn học hỏi thời Cách mạng Pháp và nhất là thời cải cách của Gorbatchev, để rút tỉa kinh nghiệm.
Tuy nhiên ý thức được, nhìn được sự nguy hiểm, nhưng tránh được hay không lại là một chuyện khác. Chẳng khác nào như ai cũng muốn thành công, ai cũng muốn trở nên giàu có, nhưng giàu có hay thành công được hay không, lại là một việc.
Trong lịch sử, từ cổ chí kim, biết bao chế độ, triều đại, đế quốc đã sụp đổ !
Những chế độ, những triều đại, đế quốc này sụp đổ, không có nghĩa là họ không nhìn thấy những nguy cơ đe dọa mình nhưng nhiều khi vì quá trễ, hay mắc vào những «Tất yếu lịch sử” không thể đi ngược lại, càng đi ngược lại, càng đâm đầu vào chỗ chết, đó là những chế độ dựa trên một nền tảng triết lý, đạo đức sai lầm, đi ngược lại lòng dân, đi trái chiều tiến bộ của lịch sử nhân loại. Chẳng khác nào như một căn nhà, khi nền móng đã ọp ẹp, những cột chính đã mục nát, thì càng sửa đổi càng làm cho căn nhà chóng sụp đổ.
Căn nhà Trung cộng, dựa trên nền tảng triết lý sai lầm, đó là lý thuyết Mác Lê, đã được thử nghiệm 70 năm nay, nhưng đã thất bại; những cột trụ chính là những cựu hay đương kim Ủy viên Bộ Chính Trị, ai cũng tham nhũng, hối lộ. Chống tham nhũng hối lộ nhiều khi lại là chống lại chính mình, đó là cái bình phong bên ngoài để che dấu sự đấm đá, tranh quyền nội bộ.
Đây là một trong những viễn tượng hậu quả của cuộc thanh trừng đang tiến hành của Tập cận Bình. Đấy là chưa nói đến trường hợp tồi tệ: 19 con hổ già, cựu Ủy viên Bộ Chính trị, liên kết với một vài con hổ mới, đương kim Ủy viên, bao vây con hổ Tập cận Bình, bị coi là con hổ lạc đàn, nhưng lại tìm cách khống chế chúng, bằng cách ám sát một lần nữa, đảo chính một lần nữa; vì có những tin đồn, nhưng không phải là không đáng tin cậy, theo đó, Giang trạch Dân đứng sau Chu vĩnh Khang và Bạc hy Lai, đã làm đảo chính hụt cũng như nhiều lần ám sát hụt họ Tập.
Nhưng nếu họ Tập thành công, thắng trong cuộc thanh trừng chống tham nhũng, hối lộ, làm cho chế độ trở nên trong sạch, lấy lại được niềm tin của dân, chế độ trở nên tự do, dân chủ, đi đúng chiều hướng của văn minh nhân loại, hội nhập được vào cộng đồng thế giới, thì dù muốn hay không muốn, Tập cận Bình sẽ trở thành một vĩ nhân của lịch sử Trung quốc cận đại.
Suy đi tính lại, khả thế thành công của Tập cận Bình rất là mong manh. Có thể đến một lúc nào họ Tập phải ngừng cuộc thanh trừng, thỏa hiệp với những con hổ già, để được tại vị; mặc dầu họ Tập tuyên bố rất cứng rắn trong cuộc họp Ban Thường trực Bộ Chính trị, ngày 26/6 vừa qua, theo tiết lộ của một số nguồn tin bán chính thức, nhưng đáng tin cậy: «Tôi không màng đến sự sống chết, không màng đến việc tiếng tăm của tôi còn hay mất, tôi nhất quyết chống tham nhũng, lấy lại lòng tin của dân.» (1)
Paris ngày 30/08/2014
Chu chi Nam và Vũ văn Lâm
Chân dung tân lãnh
đạo Trung Cộng Tập Cận Bình
Tân Tổng bí thư đảng Cộng sản
Trung Quốc Tập Cận Bình
Con trai của một vị anh hùng cách mạng, người
vừa được bổ nhiệm làm tân lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình là một trong những
nhân vật được mệnh danh là 'thái tử đảng', tức là con cái của các giới chức cấp
cao trong đảng Cộng sản và không được thiện cảm của công chúng Trung Quốc về
các thành công trong chính trường.
Nhưng ông Tập Cận Bình, 59 tuổi, người hôm nay được bổ nhiệm làm Tổng bí thư đảng, cũng đã cố công xây dựng một hình ảnh nhẹ nhàng hơn và có liên hệ với công chúng hơn so với đa số các nhà lãnh đạo kỹ trị của Trung Quốc.
Nhưng ông Tập Cận Bình, 59 tuổi, người hôm nay được bổ nhiệm làm Tổng bí thư đảng, cũng đã cố công xây dựng một hình ảnh nhẹ nhàng hơn và có liên hệ với công chúng hơn so với đa số các nhà lãnh đạo kỹ trị của Trung Quốc.
Nhưng ông Tập Cận Bình, 59
tuổi, người hôm nay được bổ nhiệm làm Tổng bí thư đảng, cũng đã cố công xây
dựng một hình ảnh nhẹ nhàng hơn và có liên hệ với công chúng hơn so với đa số
các nhà lãnh đạo kỹ trị của Trung Quốc.
Ông Tập sinh ra trong gia đình giàu có, nhưng thưở thiếu thời gia đình ông đã bị đuổi về vùng nông thôn sau khi cha ông, nguyên làm phó thủ tướng, xích mích với lãnh tụ Cộng sản Mao Trạch Đông trong cuộc Cách mạng Văn hóa.
Dân làng Thạch Vũ Dũng, người biết ông Tập thời còn ở xã Lương Gia Hà trong tỉnh Sơn Tây, nói rằng ông Tập đã để lại một ấn tượng tốt đẹp. Ông Thạch hy vọng thời kỳ sống ở vùng nông thôn sẽ giúp ông hình thành thái độ lãnh đạo.
Ông Thạch nói : “Tôi cảm thấy rằng vì ông đã leo lên bậc thang quyền lực từ nông thôn, ông ấy sẽ biết qua về tham nhũng. Và có hy vọng ông ấy sẽ đưa ra một biện pháp nào đó.”
Ông Tập đã có thời ở trong quân đội và sau đó trở thành tỉnh trưởng Phúc Kiến, là tỉnh ở Hoa Lục ngay bên kia bờ biển đối diện với đảo Ðài Loan. Giới quan sát cho rằng các kinh nghiệm đó đã giúp ông đi lên một cách suôn sẻ trên con đường chính trị và giúp ông được lòng ở quê nhà.
Ông Tập sinh ra trong gia đình giàu có, nhưng thưở thiếu thời gia đình ông đã bị đuổi về vùng nông thôn sau khi cha ông, nguyên làm phó thủ tướng, xích mích với lãnh tụ Cộng sản Mao Trạch Đông trong cuộc Cách mạng Văn hóa.
Dân làng Thạch Vũ Dũng, người biết ông Tập thời còn ở xã Lương Gia Hà trong tỉnh Sơn Tây, nói rằng ông Tập đã để lại một ấn tượng tốt đẹp. Ông Thạch hy vọng thời kỳ sống ở vùng nông thôn sẽ giúp ông hình thành thái độ lãnh đạo.
Ông Thạch nói : “Tôi cảm thấy rằng vì ông đã leo lên bậc thang quyền lực từ nông thôn, ông ấy sẽ biết qua về tham nhũng. Và có hy vọng ông ấy sẽ đưa ra một biện pháp nào đó.”
Ông Tập đã có thời ở trong quân đội và sau đó trở thành tỉnh trưởng Phúc Kiến, là tỉnh ở Hoa Lục ngay bên kia bờ biển đối diện với đảo Ðài Loan. Giới quan sát cho rằng các kinh nghiệm đó đã giúp ông đi lên một cách suôn sẻ trên con đường chính trị và giúp ông được lòng ở quê nhà.
Ông Tập kết hôn với ca sĩ nhạc dân tộc Bành Lợi
Viên được nhiều người hâm mộ, người trong nhiều năm nổi tiếng hơn cả chồng. Con
gái của họ học tại trường Ðại học danh giá Harvard dưới một cái tên giả, giống
như con cái nhiều nhà lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc.
Không ai biết nhiều về cách thức ông Tập, một
người vốn rất kín đáo, sẽ lãnh đạo. Các quan sát viên nói ông tiến thủ qua hàng
ngũ lãnh đạo đảng Cộng sản nhờ sự thận trọng và xây dựng được thỏa thuận.
Trong khi nhiều người cho rằng ông sẽ tiếp tục
các cải cách kinh tế của Trung Quốc, không có mấy trọng đợi về những thay đổi
quan trọng trước khi ông Tập có thời gian để củng cố căn bản quyền lực.
Trong bài diễn văn hôm nay, ông Tập tuyên bố ông sẽ tiếp tục chính sách cải cách và cởi mở của Trung Quốc. Ông cũng lập lại ngôn từ của đảng Cộng sản là thúc đẩy “chủ nghĩa xã hội mang đặc tính Trung Quốc.”
Sau khi phục vụ với chức phó chủ tịch trong 5 năm, ông Tập đã tiếp quản vào một thời điểm mà Trung Quốc ngày càng trở nên cương quyết hơn trong chính sách đối ngoại. Ông nổi tiếng nhờ có quan hệ tốt với nhiều người ở Hoa Kỳ mà Bắc Kinh coi như nước kình địch chính.
Ông Tập là một người hâm mộ Hiệp hội Bóng rổ Quốc gia Hoa Kỳ và các phim về Thế chiến thứ hai do Hollywood sản xuất. Ông đã đi thăm Hoa Kỳ nhiều lần, kể cả 1 lần vào năm 1985 khi ông dẫn đầu một phái đoàn đến tiểu bang Iowa miền trung tây để nghiên cứu về nông nghiệp hồi còn làm một bí thư đảng ở địa phương.
Thành phần Ủy ban Thường vụ Bộ chính trị mới
của Trung Quốc
Các thành viên mới trong Uỷ ban Thường vụ Bộ
Chính trị Trung Quốc, từ trái sang phải: Trương Cao Lệ, Lý Vân Sơn, Trương Ðức
Giang, Tập Cận Bình, Lý Khắc Cường, Du Chí Thanh và Vương Kỳ Sơn tại Ðại Sảnh
đường Nhân dân ở Bắc Kinh, ngày 15/11/2012.
Hôm nay, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã công bố các thành viên trong ban lãnh đạo cấp cao là Uỷ ban Thường vụ Bộ Chính trị đầy quyền lực.
Tập Cận Bình, 59 tuổi: Con trai của một đảng viên kỳ cựu. Được coi là một nhà hành chánh thận trọng và thúc đẩy thỏa hiệp. Nguyên phó chủ tịch nước. Sẽ kế nhiệm Chủ tịch Hồ Cẩm Đào vào tháng 3.
Lý Khắc Cường, 57 tuổi: Lên nắm quyền với nguồn gốc khiêm nhường. Tốt nghiệp trường luật. Hiện làm phó thủ tướng. Sẽ thay thế Thủ tướng Ôn Gia Bảo vào tháng 3.
Trương Đức Giang, 66 tuổi: Học về kinh tế ở Bắc Triều Tiên. Hiện làm phó thủ tướng đặc trách năng lượng, viễn thông và giao thông. Đã thay thế ông Bạc Hy Lai trong chức bí thư thành uỷ Trùng Khánh.
Du Chính Thanh, 67 tuổi: Bí thư thành uỷ Thượng Hải. Được coi là một “thái tử đảng.” Có quan hệ mật thiết với cố lãnh tụ cải cách Đặng Tiểu Bình.
Lưu Vân Sơn, 65 tuổi: Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền, đã siết chặt kiểm soát truyền thông trong nước. Từng làm phóng viên cho Tân Hoa Xã. Được nhiều người coi là bảo thủ.
Vương Kỳ Sơn, 64 tuổi: Nói tiếng Anh làm đại diện cho Trung Quốc trong các cuộc đàm phán về kinh tế với Hoa Kỳ. Nguyên đô trưởng Bắc Kinh và đứng đầu Ngân hàng Kiến thiết Trung Quốc.
Trương Cao Lệ, 66 tuổi: Bí thư thành ủy Thiên Tân. Được đào tào làm kinh tế gia. Ủng hộ đầu tư nước ngoài nhiều hơn ở Trung Quốc.
Đời Mồ Côi
Em sinh ra đã không hề biết mẹ
Hàng ngày Em theo chị để ăn
xin
Ngày đầu đường đêm ghế đá công
viên
Sống lay lắt nhờ đồng tiền
thiên hạ.
Nhiều khi đói sữa thay bằng
nước lã
Hai chị em vật vã dạ cồn cào
Dế ve Sầu nướng lót dạ đêm
thâu
Mong trời sáng xin cơm thừa
hàng quán.
Cha chết sớm mẹ bị người ta
bán
Sang bên Tàu vào động bán dâm
Nhà cửa ruộng nương
Đảng qui hoạch chẳng bồi
thường
Nghe người nói cán bộ phường
chia chác
Mình sống được nhờ tấm lòng cô
bác
Nín đi nào chị sẽ hát ầu ơ
Mất mẹ cha đời đói rét bơ vơ
Đừng khóc nữa em thơ xin hãy
hiểu.
Chuyện xui xẻo đẩy đưa đời cô
lựu
Chị bị tông xe nằm ngất bên
đường
Khi mọi người đưa chị đến nhà
thương
Chị đã chết từ trên đường nhập
viện.
Kẻ tông chị là đảng viên say
xỉn
Sợ liên quan chúng đã biến vào
đêm
Hết họ hàng giờ chỉ còn mình
em
Nên ánh mắt mới buồn lên đến
thế.
Anh xin lỗi mấy tháng rổi mới
kể
Chỉ mong sao ánh mắt bé vơi
buồn
Trẻ ăn mày không được đảng yêu
thương
Nhưng còn có những trại cô nhi
viện
Đây là thời đại siêu xa lộ
tin tức, đâu phải chúng muốn làm gì thì làm.
Linh Nguyên
Cán Ngố Gộc đi thanh tra kiểm soát ....Pó tay pó tay ! hết ý hết ý
Cùng nếm, ngửi, gõ với các bộ
trưởng: Kim Tiến - Khôi Nguyên - La Thăng:
Anh Phạm Khôi Nguyên, bộ chưởng bộ Tài Nguyên và
Môi trường và bầu đoàn đi kiểm tra chất lượng môi trường"
Chỉ bọn quan chức Việt
Nam mới có hành động kỳ quặc và ngu xuẩn thế này!
Ối trời ơi là ông Tiến sĩ !
Ông nghè Phạm Khôi Nguyên ơi
Anh Đinh La Thăng, bộ
chưởng bộ Rao Thông đi kiểm tra độ lún của mặt đường
CHÂN DUNG 'CÁC ĐẦY TỚ NHÂN
DÂN'
Ngạo mạn, dâm ô chính là Lê
Duẩn
Già mà lắm con là lão Đỗ Mười
Mưu mô quỷ quyệt là Lê Đức
Anh
Nhẫn nhục sống lâu là Võ
Nguyên Giáp
Chưa nói đã cười là Nguyễn
Minh Triết
Giả danh Mác xít là Lê Khả
Phiêu
Cái gì cũng nhặt là Tô Huy Rứa
Không bộ nào chứa là Nguyễn
Thiện Nhân
Vì gái quên thân là Nông Đức Mạnh
Thức thời, né tránh là Nguyễn
Hải Chuyền
Miệng lưỡi dịu mềm là Vương
Đình Huệ
Thiểu năng trí tuệ là Đinh La
Thăng
Ghét trung yêu nịnh là Lê Hồng
Anh
Phát biểu lăng nhăng là Phạm Vũ Luận
Quen đánh giặc miệng là
Trương Tấn Sang
Hán tặc chính danh là Hoàng Trung Hải
*
Thầy gét bạn khinh là Hồ Đức Việt
Đổi trắng thay đen là Trương
Vĩnh Trọng
Triệt suy phù thịnh là Trần
Đình Hoan
Đã dốt lại tham là Lê Thanh
Hải
Ăn vụng nói dại là Đinh Thế
Huynh
Juda phản chúa là Nguyễn Đức Tri
Tình duyên lận đận là chị Kim
Ngân
Vừa béo vừa dâm là Tòng Thị
Phóng
Dối gian lật lọng là Vũ Văn Ninh
Lên chức nhờ cha là Nguyễn Thanh Nghị
Mặt người dạ thú là Phạm Quý Ngọ
Tính tình ba phải là Phạm Gia
Khiêm
Chưa từng thanh liêm là Nguyễn
Thế Thảo
Ăn tiền tàn bạo là Nguyễn Đức
Nhanh
Chạy trốn an toàn là Dương Chí Dũng
Nghìn tỉ tham nhũng là
Vinashin
‘Bà con’ Thủ Tướng là Phạm
Thanh Bình
Chiến tranh biên giới Việt Trung
năm 1979
Battlefield Vietnam - Part 01: Dien Bien Phu
The Legacy
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P1)
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P2)
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P3)
Coi Tây Tạng trong tay Tầu để
chuẩn bị cho VN rồi mai cũng trong tay Tầu
Preview
by Yahoo
|
|||||
Bà con hãy tìm đường chạy ra nước ngoài
cho sớm như hồi 1975 kẻo bọn Tàu cộng đến cai trị thì chạy không kịp
nữa!
Một vị ni sư bị đối xử tàn nhẫn:
Coi Tây Tạng trong tay Tầu để
chuẩn bị cho VN rồi mai cũng trong tay Tầu ...
Chiến tranh biên giới Việt Trung
năm 1979
Battlefield Vietnam - Part 01: Dien Bien Phu The Legacy
SBTN
SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P1)
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P2)
SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI
ÁC CỘNG SẢN (P3)
|
|
Ha ha ha !
Hố hố hố !
Không biết làm thịt em nào
trước đây?
HTTP://DANLAMBAOVN.BLOGSPOT.COM/2014/05/HANG-VAN-CONG-NHAN-BINH-DUONG-INH-
Sốc - Lính
Trung cộng hành hạ tra tấn tù binh VN vô cùng tàn bạo dã man
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment