Nắng hạn ảnh hưởng cà phê Tây
Nguyên
Nhóm phóng viên tường
trình từ VN
2015-04-08
2015-04-08
- In
trang này
- Chia sẻ
- Ý kiến
của Bạn
- Email
Ảnh minh họa
RFA
Your browser does not support the audio element.
Nếu như nông dân miền Trung phải khốn đốn vì ngập lụt, nông sản
mất khả năng tiêu thụ thì nông dân Tây Nguyên cũng khó khăn chẳng kém, nắng hạn
từ ngay trong thời điểm cây cà phê đơm bông kết trái, mãi cho đến khi cây cà
phê cho hạt vẫn phải tưới tiêu bằng nguồn nước bơm máy đã khiến chất lượng cà
phê giảm đi rất nhiều. Trong khi đó, giá thành cà phê liên tục rớt, thị trường
cà phê Việt Nam tiêu thụ không được mạnh, điều này làm bà con nông dân lo lắng
và mệt mỏi.
Nhà nông bị thiệt hại nhiều thứ
Một người trồng cà phê tên Thương, ở huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai,
chia sẻ:“Mùa này đang
nắng hạn nên tưới nhiều, bắt điện, dùng điện ba pha để tưới, chỗ nào gần thì ba
cuộn dây, còn chỗ xa phải kéo tới chín cuộn dây.”
Mùa này đang nắng hạn nên tưới nhiều, bắt điện, dùng điện ba pha
để tưới, chỗ nào gần thì ba cuộn dây, còn chỗ xa phải kéo tới chín cuộn dây.
-Bà Thương
-Bà Thương
Theo bà Thương, vấn đề nông dân gặp khó khăn không phải mới diễn
ra lần đầu ở Tây Nguyên. Nhưng những lần trước, dù sao người nông dân cũng có
thể bù lỗ bằng nhiều cách, trong đó đợi mùa sau thu hồi vốn và lãi là chuyện
quen thuộc. Nhưng ba năm trở lại đây, nguy cơ nếu thua lỗ sẽ dẫn đến mất trắng
của người nông dân rất cao.
Bà Thương giải thích nguyên nhân dẫn đến mất trắng của người nông
dân Tây Nguyên trong ba năm trở lại đây là do chiến lược lớn từ phía nhà nước.
Ví dụ như chiến lược trồng cao su ở các tỉnh Tây Nguyên, cây cao su không những
không mang lại lợi nhuận mà suốt nhiều năm liền người nông dân phải bỏ vốn, bỏ
công chăm sóc, bỏ chi phí cơ hội trong quĩ đất để chờ đợi mủ cao su. Nhưng đến
vụ thu hoạch, cây cao su cho lượng mủ rất hạn chế bởi điều kiện thổ nhưỡng Tây
Nguyên không hợp với loại cây này.
Với cây cao su, người nông dân Tây Nguyên mất đi một số vốn khá
lớn, người đầu tư ít cũng vài ba trăm triệu đồng, nhà nào đầu tư nhiều lên đến
hàng tỉ đồng. Sau vài ba vụ thu hoạch mủ cao su, thấy không thể nào thu hồi
được vốn, người nông dân lại phải bỏ ra một lượng tiền lớn để chặt bỏ cây cao
su lấy đất trồng loại cây khác. Chỉ riêng cây cao su đã lấy đi hàng núi tiền
của bà con nông dân Tây Nguyên.
Bơm nước chống hạn ở Tây Nguyên. RFA PHOTO.
Hơn nữa, giá điện tăng dần và giá tiền nộp phạt sử dụng điện cũng tăng
tỉ lệ. Điện tưới tiêu trong các vườn cà phê, hồ tiêu số đông gia đình sử dụng
là nguồn điện hai pha, còn gọi là điện dân dụng. Mà nguồn điện này bị công ty
điện lực qui định mức giới hạn sử dụng mỗi gia đình một con số kilowatt giới
hạn, nếu vượt con số này, giá tiền sẽ bị phạt lũy tiến dương. Giả sử như mức
qui định là 100kw nhưng quá trình sử dụng của gia đình vượt mức qui định, lên
đến 200kw thì giá tiền phải trả sẽ tương đương với 300kw.
Mà nhu cầu tưới tiêu rất cao nên bất kỳ gia đình nào trồng cà phê
đều bị đóng phạt mỗi tháng lên đến vài triệu đồng, có gia đình lên đến vài chục
triệu đồng tiền điện là chuyện rất bình thường. Mà một khi giá điện tăng, đồng
loạt các loại khác đều tăng giá tỉ lệ, từ phân bón đến tiền công lao động, tiền
máy cày, máy sấy cà phê… Tất tần tật đều tăng giá. Trong khi đó, giá cà phê rớt
xuống còn 4 ngàn đồng mỗi kí cà phê tươi và 38 ngàn đồng mỗi kí cà phê nhân.
Điều này nếu tính một bài toán tổng thể sẽ tương đương với giá cà phê nhân rớt
mất 10000 đồng trong những năm 2010 đến 2012. Bởi so với năm 2012, giá cà phê
hiện tại cho mức lãi ròng rất thấp. Bà con nông dân chỉ biết chờ đợi.
Nhà nước chưa có biện pháp giúp người nông dân
Một nông dân tên Thắng ở huyện Krong Puk, tỉnh Đắc Lắc, chủ nhân
của vườn cà phê hai chục hecta, chia sẻ: “Thì nói chung giờ người
trồng cà phê đang khốn khổ bởi nước xuống, nơi nào gần hồ có hồ nước thì kéo
ống tưới, nơi nào tưới giếng thì phải đào giếng sâu lên, nơi nào không có thì
khoan, nói chung là rút nước dưới lòng đất ra nhưng nước ngầm cũng cạn rồi.
Nhưng mà không thuận lợi đâu, dân thì bao giờ cũng vậy thôi. Trước đây cũng có
một thời gian ngắn thì người làm cà phê có thôi, chứ giờ thì cũng có người chặt
cây cà phê nhiều lắm rồi.”
Theo ông Thắng, cho đến thời điểm hiện tại, nhà nước vẫn chưa có
chế độ bảo hộ hợp lý cho người nông dân về vấn đề thị trường, nơi tiêu thụ nông
sản, đặc biệt là hạt cà phê. Người nông dân hoàn toàn thụ động trên thị trường
bởi thiếu thông tin và thiếu những chính sách điều tiết từ phía nhà nước. Chính
vì sự thiếu hụt này mà người nông dân phải phụ thuộc vào nhà buôn mọi mặt.
Giờ người trồng cà phê đang khốn khổ bởi nước xuống, nơi nào gần
hồ có hồ nước thì kéo ống tưới, nơi nào tưới giếng thì phải đào giếng sâu lên,
nơi nào không có thì khoan, nói chung là rút nước dưới lòng đất ra nhưng nước
ngầm cũng cạn rồi.
-Ông Thắng
-Ông Thắng
Đơn cử việc chăm sóc mùa vụ, người nông dân phải tìm đến nhà
buôn để vay tiền và chấp nhận mức lãi suất cao gấp đôi, gấp ba lần so với lãi suất
ngân hàng để mua phân bón và sau khi thu hoạch phải bán cà phê cho nhà buôn
theo giá thị trường hiện hành. Vấn
đề vay tiền nhà buôn có phần thiệt thòi cho người nông dân bởi mức lãi suất của
nó quá cao nhưng bù vào đó, nó rất linh động, nhà buôn chỉ cần xác minh chủ
vườn cà phê đã nói đúng số diện tích cà phê mình đang có thì có thể vay tiền,
không cần thế chấp bất cứ thứ gì và cũng không qua thủ tục ngoằng ngoèo, rắc
rối giống như ngân hàng.
Trong khi đó, nếu vào ngân hàng, để mức lãi suất thấp hơn một
chút, người nông dân phải thông qua nhiều thủ tục, giấy tờ vòng vèo, sau đó phải
thế chấp sổ đỏ hoặc giấy chứng nhận tài sản mới có thể vay được tiền. Trừ
trường hợp có thế lực hoặc quen biết với giám đốc ngân hàng. Những nông dân
chân lấm tay bùn gặp rất nhiều trở ngại khi đến ngân hàng vay vốn.
Ông Thắng nói đùa với chúng tôi là các ngân hàng nông nghiệp phát triển nông thôn sắm ra để các đại
gia vay và quĩ xóa đói giảm nghèo mở ra để các nhà buôn tập trung vốn chứ chẳng
có lợi gì cho dân. Đó là một sự thật phũ
phàng trong vấn đề vay tiền từ quĩ nhà nước. Và một khi nhà buôn thao túng thị
trường thì lúc đó mọi vấn đề về sản phẩm, người nông dân hoàn toàn phụ thuộc
vào nhà buôn.
Ví dụ như vụ cà phê năm nay, nếu ông Thắng không vay tiền của nhà buôn,
ông sẽ giữ cà phê lại đợi đến khi lên giá mới bán. Nhưng vì ông đã vay tiền của
nhà buôn lúc đầu vụ để chăm hoa và dưỡng trái, đương nhiên là khi thu hoạch
xong, rẻ mắc gì ông cũng phải bán cho nhà buôn ít nhất là đủ số tiền ông đã vay
của họ. Nhưng ông phải bán nhiều hơn số tiền đã vay bởi nếu chỉ bán đủ số tiền
vay, vụ sau sẽ rất khó vay, đó là luật chơi ở đây.
Ông Thắng chua chát cho biết thêm là vụ cà phê này, gia đình ông
thua lỗ ít nhất cũng trên hai trăm triệu đồng. Trong khi đó, giá như ông vay được
tiền của ngân hàng nông nghiệp và phát triển nông thôn thì sẽ không bị mất số
tiền trên. Nhưng tiền của ngân
hàng lại chạy vào túi nhà buôn, tiền của quĩ xóa đói giảm nghèo lại chạy vào
túi nhà cán bộ. Ở hai nơi này, tiền
được linh động cho vay nặng lãi. Và người nông dân cắn răng chịu đựng luật chơi
mờ ám này. Đó là sự thật!
Nhóm
phóng viên tường trình từ Việt Nam.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment