Wednesday, June 18, 2014

Lo "ăn mày dĩ vãng", quên giặc vào đến nhà

Kỷ niệm 84 năm Yên Bái: Không ai trong số họ đã hô “Việt Nam Quốc Dân Đảng muôn năm”

Trần Trung Đạo

Vào khoảng thời gian này 84 năm trước, tức vài hôm sau Ngày Tang Yên Bái, ngày 17 tháng Sáu năm 1930, bức hình bên đây được đăng trên báo Pháp. Mười ba chiếc đầu của các đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng vừa bị chém còn phơi trên bãi cỏ. Chiếc đầu được đánh dấu tròn được tờ báo ghi chú "đây là đầu của Nguyễn Thái Học".

Theo tác giả Hoàng Văn Đào trong tác phẩm “Từ Yên Bái tới ngục thất Hoả Lò”: Trong chuyến xe lửa bí mật, riêng biệt khởi hành từ Hà Nội lên Yên Bái, các tử tù cứ hai người còng làm một, trò chuyện ở toa hạng tư trên một lộ trình dài 4 tiếng đồng hồ. Cùng đi với các tội nhân còn có thanh tra sở mật thám Pháp, hai cố đạo người Âu là Linh mục Mechet và Dronet.
Máy chém di chuyển theo cùng chuyến xe. Đao phủ thủ phụ trách buổi hành quyết là Cai Công. Cuộc hành quyết khởi sự vào lúc 5 giờ kém 5 phút sáng ngày 17.6.1930 trên một bãi cỏ rộng với sự canh phòng cẩn mật của 400 lính bản xứ. Xác chết 13 người chôn chung dưới chân đồi cao, bên cạnh đồi là đền thờ Tuần Quán, cách ga xe lửa độ một cây số.

Tác giả Louis Roubaud in trong cuốn sách Việt Nam, xuất bản 1931, được trích dẫn khá nhiều, viết về cuộc khởi nghĩa Yên Bái và những diễn biến tại pháp trường. Ngay ở trang đầu Roubaud đã viết: “Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam! 13 lần tôi nghe tiếng hô này trước máy chém ở Yên Bái. 13 người bị kết án tử hình đã lần lượt thét lên như vậy cách đoạn đầu đài hai thước”. Tác giả cũng viết về nhà cách mạng Nguyễn Thái Học: “Anh mỉm miệng cười, cực kỳ bình thản, đưa mắt nhìn đám đông công chúng và cúi đầu chào đồng bào rồi cất giọng đĩnh đạc, trầm hùng mà hô lớn: “Việt Nam vạn tuế”. Cô Giang, vợ chưa cưới của Nguyễn Thái Học, cũng có mặt trong đám đông.”

Mười ba liệt sĩ lên máy chém thực dân sáng ngày 17 tháng 6 năm 1930: Nguyễn Thái Học, Phó Ðức Chính, Bùi Tư Toàn, Bùi Văn Chuẩn, Nguyễn An, Hà Văn Lạo, Ðào Văn Nhít, Ngô Văn Du, Nguyễn Ðức Thịnh, Nguyễn Văn Tiềm, Ðỗ Văn Sứ, Bùi Văn Cửu và Nguyễn Như Liên.

Đảng trưởng Nguyễn Thái Học và 12 đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng đã dành hơi thở cuối cùng của đời mình trên mặt đất này để gọi tên hai tiếng Việt Nam trước khi bước lên máy chém. Như hai tác giả Louis Roubaud và Hoàng Văn Đào viết, không ai trong số họ đã hô “Việt Nam Quốc Dân Đảng muôn năm”.

Đó cũng là điểm khác biệt chính giữa các đảng cách mạng thật sự chiến đấu vì tự do, độc lập của dân tộc và đảng CSVN. Với những người yêu nước chân chính, đảng cách mạng chỉ là chiếc ghe để đưa dân tộc Việt Nam qua sông trong khi với Đảng Cộng sản chiếc ghe lại chính là dân tộc.

Hôm nay, sở dĩ đảng CS ca ngợi lòng yêu nước của Nguyễn Thái Học chỉ vì ông đã hy sinh, tuy nhiên, nếu ông còn sống và tiếp tục lãnh đạo Việt Nam Quốc Dân Đảng trong giai đoạn 1945, số phận của Nguyễn Thái Học cũng giống như Bùi Quang Chiêu, Trương Tử Anh, Khái Hưng, Phạm Quỳnh, Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch, Hồ Văn Ngà, Nguyễn Thế Nghiệp và hàng ngàn người Việt Nam yêu nước bị CS giết mà thôi.

Nguyễn Thái Học khi sống là Đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng nhưng khi chết đã chết như bao nhiêu thanh niên yêu nước khác, thư thái ngâm những vần thơ tuyệt mệnh “Chết vì tổ quốc, chết vinh quang, lòng ta sung sướng, trí ta nhẹ nhàng”. Chàng thanh niên Việt Nam Nguyễn Thái Học chỉ mới 28 tuổi.

Lịch sử mang tính thời đại và tính liên tục. Mỗi thế hệ có một trách nhiệm riêng, nhưng dù hoàn thành hay không, khi bước qua thời đại khác, vẫn phải chuyển giao trách nhiệm sang các thế hệ lớn lên sau. Sức đẩy để con thuyền dân tộc vượt qua khúc sông hiểm trở hôm nay không đến từ Mỹ, Anh, Pháp hay đâu khác, mà bắt đầu từ bàn tay và khối óc của tuổi trẻ. Lịch sử Việt Nam đã và đang được viết bằng máu của tuổi trẻ Việt Nam.

Trần Trung Đạo

nguồn: facebook Trần Trung Đạo


Tường thuật buổi thăm gặp LS Lê Quốc Quân tại Quảng Nam.

Lãng Tử Lang Thang

Hôm nay,thật sự là một ngày may mắn đối với anh Lê Quốc Quân, gia đình anh Quân và đặc biệt là với tôi.

Chúng tôi, tất cả 8 người gồm chị Hiền vợ anh Quân, Lê Quốc Quyết, BS Lê Nguyên Sang, tôi và 4 người em của anh Quân được đặc cách cho vào thăm, gặp trực tiếp anh Quân. Xe của trại giam đưa chúng tôi vào nhà thăm gặp, khi anh Quân xuất hiện, nét mặt rạng ngời khi nhìn thấy vợ và anh em.

Buổi nói chuyện kéo dài hơn 1h30' trong không khí thoải mái, mọi người nói với nhau tất cả những gì muốn nói mà không có sự ngăn cản nào từ phía hơn 10 cán bộ trại giam đứng xung quanh. Một sự thoải mái, nhân nhượng đến bất ngờ từ phía trại giam An Điềm. Theo anh Quân,tình hình sức khỏe và điều kiện sinh hoạt của a Quân có khá hơn ở tại Hỏa Lò, anh Quân ở chung khu với 10 người, có nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa thuộc nhóm bị ghép tội xâm phạm an ninh quốc gia.


Anh Quân chuyển đến trại giam tại Quảng Nam là một khó khăn ,xa xôi cho gia đình trong việc thăm gặp, nhưng lại là một cơ hội.....cho tôi thỉnh thoảng được gặp người mình kính phục.



nguồn: https://www.facebook.com/leduc.triet



Lo "ăn mày dĩ vãng", quên giặc vào đến nhà

Mạc Văn Trang

Từ ngày 02 tháng 5 - 2014 đến nay giặc Tầu đặt giàn khoan khùng HD 981 vào vùng biển thềm lục địa thuộc chủ quyền Việt Nam, cho hàng trăm tầu lớn vào uy hiếp, mấy chục lần đâm hỏng tầu chấp pháp của Việt Nam, đâm chìm tầu cá ngư dân ta, làm bị thương hàng chục đồng bào và chiến sĩ ta, lòng dân trào sôi giận giữ, khắp nơi bàn mưu, tính kế để chống giặc Tầu, cứu nước, thì bộ máy tuyên truyền của nhà nước lại làm nhiều việc đi ngược lại lòng dân.

Ví dụ, trong thời điểm hiện nay, tại sao không phát động thi viết về âm mưu thâm hiểm, thái độ giả dối, hành động độc ác của giới cầm quyền Trung cộng với nước ta và hiến kế để ta thoát khỏi nanh vuốt của bầy ác thú, mà lại phát động cuộc thi sau đây?

(Bqp.vn) – “Sáng 16/6/2014, tại Hà Nội, Hội Cựu chiến binh Việt Nam đã phát động cuộc thi viết “Xuân 1975 bản hùng ca toàn thắng”. Đến dự có Thượng tướng Nguyễn Văn Được, Chủ tịch Hội Cựu Chiến binh Việt Nam; Trung tướng Mai Quang Phấn, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị; đồng chí Nguyễn Thế Kỷ, Phó trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương. “
…” Qua đó, khơi dậy lòng tự hào của mỗi người về đại thắng mùa Xuân năm 1975, về thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, khơi dậy ý chí và niềm tin trong xây dựng và bảo vệ Tổ quốc hiện nay; đồng thời ca ngợi chủ nghĩa anh hùng cách mạng, truyền thống anh dũng, quật cường, mưu trí, sáng tạo và ý chí quyết tâm giải phóng miền Nam thống nhất đất nước của dân tộc và quân đội ta; tôn vinh và tri ân những đóng góp, cống hiến to lớn của các tầng lớp nhân dân Việt Nam và sự giúp đỡ của bạn bè quốc tế trong sự nghiệp chống Mỹ cứu nước.”

Cuộc thi này có ý gì?

- Phải chăng là để “ăn mày” chút vinh quang quá khứ nhằm tự huyễn hoặc, “tự sướng”, quên đi nỗi nhục nhã, hèn hạ trước giặc Tầu hôm nay? Thực ra càng nêu lên những chiến công hiển hách, chí khí quật cường của ông cha nhiều bao nhiêu thì nay càng thấy nhục, thấy hèn bấy nhiêu. Làm sao lảng tránh được thực tế phũ phàng là Trung cộng coi khinh Việt Nam, hạ nhục Việt Nam trước thế giới, nó muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói; lãnh đạo xin gặp năm lần bảy lượt nó không thèm gặp, gọi “dây nóng” nó không thèm nghe, phản đối này nọ nó bất chấp …Nhục thế mà lúc nào cũng “Tự hào Việt Nam”, “Vinh quang Việt Nam”!?

- Thi viết về “sự nghiệp chống Mỹ cứu nước” và “tri ân sự giúp đỡ của bạn bè quốc tế” thời ấy vào lúc này để làm gì? Phải chăng là để dân ta tiếp tục “căm thù đế quốc mỹ” – nước hiện đang có thái độ và hành động ủng hộ ta chống giặc Tầu cộng mạnh mẽ nhất?

Phải chăng để tiếp tục nhắc nhở không được quên “công ơn” của Trung cộng đối với đảng CSVN, vì đã “giúp Việt Nam đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng”? Phải chăng để nhắc nhở Việt Nam phải coi Mỹ là “đế quốc xâm lược”, còn Trung cộng là “đồng chí, anh em cùng ý thức hệ, cùng XHCN, chống đế quốc”? Là để ngăn Việt Nam không được kết bạn với các nước “tư bản chủ nghĩa”, như Nhật, Mỹ, Ấn Độ, Úc và các nước không “XHCN”?

- Phải chăng là để tiếp tục khoét sâu nỗi hận thù Bắc – Nam vẫn nhức nhối gần 40 năm qua, mà người dân cả hai miền Nam – Bắc đang cố gắng hàn gắn lại, hòa giải, yêu thương cùng đoàn kết một lòng chống giặc Tầu xâm lược? Phải chăng là để tiếp tục gieo rắc nghi kỵ, chia rẽ, làm nguội lạnh đi những những trái tim người dân Việt ở Hải ngoại đang sôi sục biểu tình phản đối Trung cộng xâm lược Việt Nam?...

Còn biết bao nhiêu việc làm của tuyên huấn, của ngành tuyên truyền đi ngược với lòng dân? Hay được chỉ đạo từ đâu?

17/6/2014 MVT

Nguồn: http://xuandienhannom.blogspot.com/2014/06/gs-mac-van-trang-lo-may-di-vang-quen.html




No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-10/11/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link