Thursday, August 7, 2014

Hãy giải oan nghiệt cho dòng họ Nguyễn Tất (Phần III & Phần Kết)


Hãy giải oan nghiệt cho dòng họ Nguyễn Tất (Phần III & Phần Kết)


Hãy giải oan nghiệt cho dòng họ Nguyễn Tất (Phần III)


Thiên Ðc

IV/- V án kêu oan cho m

Ðây là v án bi thm thi đi, xy ra t năm 1957, chưa được soi ri ra ánh sáng. Người còn sng sót duy nht v phía nn nhân chính là Nguyn Tt Trung có th coi là người có năng lc duy nht đ xin m li h sơ v án.

Ðiu trước tiên, cn phi nhn biết, qua hai v kin trên Nguyn Tt Trung có th hành x quyn ca mình theo lut đnh mt cách d dàng không nhiu tr ngi. Thế nhưng khi vào v án hình s này, t rng Nguyn Tn Trung s phi đi din vi nhng khó khăn t ch quan đến khách quan, không d dàng vượt qua.

Mt quyết đnh thiếu sáng sut, sai lm s đem li nhiu ân hn không nhng cho chính mình mà cho c con cháu trong mai hu. Bây gi, Nguyn Tt Trung chưa biết chính xác người cha rut ca mình là ai. Qua kết qu v án tìm cha s cho câu tr li đó.

Trường hp cha rut không phi là ông H Chí Minh thì điu đó d dàng cho Trung tiến hành v án kêu oan cho m, không chút cn rt lương tâm. Thế nhưng nếu ông H Chí Minh tht s là cha rut ca Nguyn Tt Trung thì s vic s ra sao?

Chưa cn đi sâu phân tích v án, ch cn biết rng vào thi đim 1957 ông H Chí Minh là người tình, người chng chưa cưới, người cha, ông ch tch nước, cũng là ch tch đng CSVN, và là ch căn nhà sàn nơi xy ra án mng (s trình bày phn dưới). Thì chc chn mt điu ông phi chu trách nhim v v án đó dù ít hay nhiu, cho dù phát hin ra hung th giết người là ai?

Trong lch s nhân loi, chưa có gia đình nào, mt quc gia nào, mt chế đ nào như ti đt nước CHXHCNVN, con ca mt ông vua, trong sut na thế k không được quyn kêu mt tiếng “cha” t lúc ông đang còn ti v, hưng thnh cho đến lúc chết. Ðến lúc kêu được tiếng cha đu đi cũng là lúc quàng khăn tang trên đu vi di nh ca m, đi lt m cha lên, đưa ra vành móng nga đ tr li nhng câu hi lch s, lương tâm, trách nhim và đo nghĩa. Còn ngôn ng nào có th din t hết ni bi thương và ut nghn này chăng?

Kết qu v án dù ra sao chăng na cũng nh hưởng sâu đm chng nhng vào quãng đi còn li ca Trung vn đã chng cht quá nhiu ut c và kh nn li càng đau thương thê thm hơn na. Mà kết qu này còn có th tn thương tinh thn (?) đến các đi con cháu sau này. Vì thế trước khi có quyết đnh sáng sut v v án, phi chăng cn phi có thi gian tnh táo suy nghĩ sau khi đã hoàn tt hai v kin nói trên chăng?

Nói như vy, không có nghĩa b qua v án, mà tht ra v án cn phi được phân tích mt cách khoa hc đúng vào thi đim lch s, đ có th đem li bài hc xương máu nào cho dân tc chăng?

1)- V án có kh năng m li không ?

Trước khi tr li cn phi nhn rõ nhng đim pháp lý có th tranh lun kéo dài như sau:

Ðiu tr ngi pháp lý đu tiên mà v án vp phi đó là thi hiu. Tht vy v án xy ra năm 1957 tc là 51 năm. Theo b lut hình s, điu 23.

Thi hiu truy cu trách nhim hình s
1. Th
i hiu truy cu trách nhim hình s là thi hn do B lut này quy đnh mà khi hết thi hn đó thì người phm ti không b truy cu trách nhim hình s.
2. Th
i hiu truy cu trách nhim hình s được quy đnh như sau:
d) Hai m
ươi năm đi vi các ti phm đc bit nghiêm trng.

Ngoài ra v án còn gp phi mt tr ngi na đó là nguyên tc “bt hi t ca các đo lut hình”. B lut hình s hin nay có th xét x nhng ti phm xy ra 50 năm v trước hay không?

• V án xy ra dưới thi Vit Nam Dân Ch Cng Hòa, nay đã đi thay Cng Hòa Xã Hi Ch Nghĩa Vit Nam. Vy tòa án nhân dân hin nay có đ thm quyn xét x hay không, da trên căn bn lut pháp nào? Cho dù được bin lun c hai chế đ đu đt dưới s cai tr ca đng CSVN. H thng lut pháp hoàn toàn được tiếp ni liên tc.

• Nhân vt chính H Chí Minh đã chết, cũng là người tình, người cha, ch tch nước, ch tch đng, có trách nhim tr li chính thc nhng vn đ liên quan đến v án. Theo tp quán, phong tc Vit Nam, người chết là hết, mi chuyn liên quan nên đóng li.

• Ðây là v án lch s li mang tính chính tr, có th làm rung chuyn tn gc r mi giá tr đo đc, lý tưởng, thn tượng… vì thế chu rt nhiu áp lc vô hình k t nhiu phía, nht là trong thi đim lch s XHCN chưa sang trang.

Tt c nhng điu này s gây nhiu tranh cãi, không d dàng đ có câu kết lun thng nht. Rt tiếc nhng ni dung tranh cãi trên đây, li không nm trong ch đích ca bài viết. Vì thế, kh năng đ m li h sơ ca v án đ xét x rt mong manh.

2)- V án xe cán tht hay gi?

Theo thông báo ca công an đây là v án xe cán. Theo li người k li là có d ngh là gi xe cán. Hin nay không còn chng c c th nào đ khng đnh đây là v xe cán gi hay tht. Thế nhưng có nhng lun đim kh tín sau đây chng minh nn nhân không th t mình đến hin trương đ b xe cán, cho nên đây là mt v xe cán gi.

• Theo kết qu khám nghim t thi: Duy ch xương đnh đu b rn nt. M s não không còn óc, mà ch còn nước nhn chy tuôn ra. Bác sĩ tuyên b đây có th b trùm chăn lên đu ri dùng búa đánh vào gia đu. (Ngun:
http://www.lmvntd. org )

• V trí xy ra hung án, theo li k ca ông Vũ Thư Hiên trong “Ðêm gia ban ngày”, tr.605:

“Tôi nh mt bui chiu thu 1964, cha tôi đt nhiên bo tôi:

- Con ly xe đưa b đi mt lát.

Hôm y tôi có mt cái hn, nhưng đành phi b - trong gia đình tôi s không tuân li người trên là li nng. Ðành phi dch cái hn sang ngày khác đ đưa cha tôi đi. Ông ngi sau chiếc Jawa 05 thp tè, vn không được thiết kế đ ch hai người, hai chân khuỳnh khuỳnh. Nhưng ông chu khó ngi lm, không kêu ca. ….
Cha tôi sai tôi ch
ông lên đường C Ngư cũ v phía Chèm. Ti dc lên đê, ông bo tôi dng xe. Châm mt điếu thuc, ông chn ch c sch đ ngi xung và bo tôi ngi xung bên ông…

- Con nh ly ch này, quãng gc cây th tư th năm t trên đê đ xung - cha tôi ch tay v phía trước - Nơi này đã xy ra mt tn thm kch mà ri đây con phi tìm hiu đ mà viết. Nó là tn thm kch có tính cht tượng trưng cho mt s đ v ln ca mt nn đo đc và rng ra, ca mt thi đi…”

Ða đim xe cán là đường C Ngư cũ, (nay đi tên là đường Thanh Niên), cách nơi ca ông H Chí Minh cũng như nhà ca Nông Th Xuân đang khong vài cây s. Thi tiết Hà Ni đu tháng 2 vn còn rét lnh. Vy Nông Th Xuân là người đàn bà sinh đ mi my tháng, li trước đó theo li k ca anh thương binh (người đã viết đơn t cáo ti ch tch quc hi Nguyn Hu Th) là đã b hiếp dâm (?) tàn t, nếu không b ê m mình my và thương tích thì cũng rt yếu. Vi mt người đàn bà trong tình trng sc khe kém như vy, không ai giúp đ, có kh năng đi b mt mình, t nơi đến nơi đường C Ngư đ b xe cán hay không?

• Nông Th Xuân là người tình ca H Chí Minh, được hưởng qui chế đc bit v bo v an ninh và an toàn yếu nhân, mi sinh hot và hành đng ca Nông Th Xuân đu có người giám sát cũng như theo bo v. Ði đâu có xe hơi đón rước. Vy Nông Th Xuân không th nào có cơ hi thoát ra hoàn cnh đó đ đi b mt mình, đến nơi hin trường đ b xe cán.

• Nơi ca ông H Chí Minh là căn nhà sàn nm trong phm vi an ninh ca ph ch tch là yếu nhân s 1 chc chn xung quanh có rt nhiu vòng rào canh gác, công khai hay bí mt, vy nếu không có lnh thì Nông Th Xuân có th đi b vượt ra khi nhng rào cn này không?

• Nếu đây là mt v xe cán bình thường ti sao công an không tr xác li cho thân nhân sau khi xét nghim?

Tóm li vi nhng lý c đy thuyết phc trên, có th kết lun rng đây không phi là mt v xe cán, mà ch là mt hin trường gi. Vy hin trường tht là đâu?

Mt chi tiết quan trng là theo li ông Nguyn Minh Cn trên: chiếc xe cán chết người chy ra t hướng ph ch tch. Trong phn ghi chú tr. 607 ca “Ðêm gia ban ngày” xác nhn chiếc xe mang s ph ch tch.

Cũng theo li k ca anh thương binh:

“Ðến đ mt tun sau, vào 7 gi ti ngày 11 tháng 2 năm 1957, ngày em còn nh như đinh đóng ct. Mt chiếc xe com măng ca thường đón ch Xuân lên gp bác H, anh Ninh xm, người bo v Trn Quc Hoàn chuyn lên bo v Bác, vào gp ch Xuân nói lên gp Bác. Ch Xuân mc qun áo, xoa nước hoa ri ra đi. Sáng hôm sau, 12 tháng 2, mt nhân viên Công an Hà Ni đến báo tin ch Xuân gp tai nn ô tô chết ri”.

Ðêm trước khi chết cô Xuân đã được xe rước vào ph ch tch, tai nn chết người xy ra vào bui sáng hôm sau. Như vy có th kết lun rng: cô Nông Th Xuân ti căn nhà sàn ca ông H Chí Minh và đã nhn lãnh cái chết ti đây. Sau đó cái xác được đưa ra hin trường gi theo mt kch bn son sn.

3)- Nông Th Xuân có b hiếp dâm hay không? và b my ln?

Ðây chính là đim đã gây ng nhn cho nhiu tác gi tng viết v đ tài này, vô tình rơi vào ha mù ca mt kch bn đã bày sn nhm che đy mt s tht. Toàn b câu chuyn hiếp dâm ch da trên li t cáo duy nht ca anh thương binh mà không có mt bng chng c th nào c. Thế nhưng trong li t cáo này t thân ca nó đã có nhiu mâu thun, đy nghch lý như sau:

• T sau khi sinh Nguyn Tt Trung vào cui 1956 đến ngày chết là 12 tháng 2 - 1957 là mt thi gian ngn trên dưới 3 tháng, v hiếp dâm li có th xy ra cho Nông Th Xuân va mi sinh đ li là v mt ông ch tch nước cũng là ch tch đng CSVN, người có quyn lc nht nước?

• Theo li t cáo ca anh thương binh:

Bui ti vào khong mng 6 hay mng 7 tháng 2 năm 1957, ông Hoàn ti, ngi nói chuyn vu vơ mt tí ri nm tay ch Xuân, kéo vào mt cái bung xép, t cu thang đi lên, vt ch Xuân lên mt cái giường nh, đnh hãm hiếp. “Ch Xuân b nhét khăn vào ming nhưng vn ú la lên. Em hong s la tru tréo. Còn ch Nguyt s quá, rúm người li ngi mt góc tường. Nghe tiếng ca s nhà dưới xô sm vào tường, lão Hoàn b ch Xuân ra, rút khu súng lc trong túi áo hoa lên nói to: “Chúng mày im mm, không ông cho chết hết” ri hm hm chy xung thang ra ô tô chun“.

Mt v hiếp dâm thông thường xy ra ch có mt ti phm và nn nhân, nếu hiếp dâm tp th, thì có nhiu ti phm vi nn nhân, hiếm khi có nhân chng mc kích. Ti sao Trn Quc Hoàn li c tình hiếp dâm Nông Th Xuân trước mt cô Vàng, cô Nguyt ti nơi do công an bo v có rt nhiu tai mt? Là mt v hiếp dâm ht ln đu?

• Hiếp ln th hai (?): “Nhưng ch được my hôm sau ch nghe tiếng giy đi nhè nh lên gác, ch chy ra thì thy nó đi lên nhếch mép cười mt cách x lá. Nó chào ch ri đi thng vào nhà, nó ôm ghì ly ch vào lòng ri hôn ch. Ri nó rút khu súng lc dí vào ngc ch. … Ri nó nm đè lên hiếp ch. Ch xu h ly tay che mt“.

Có gì bí n? khiến Trn Quc Hoàn phi hiếp dâm Nông Th Xuân cho bng được trong thi gian ch có vài ngày mà đã xy ra hai ln. Ðng cơ nào đưa đến s kin phi xy ra như vy? Ðim chú ý là Trn Quc Hoàn là b trưởng b công an, có dư điu kin và không thiếu gì gái đ tha mãn nhu cu sinh lý (nếu có?).

• T ngày 7/02/1957 là ln đu tiên ông Trn Quc Hoàn hiếp dâm ht (?) đến ngày Th Xuân b chết là ngày 12/02/1957 ch vn vn có 5 ngày, vy Trn Quc Hoàn đã tht s hiếp dâm thêm bao nhiêu ln na? có đúng như li kêu oan ca người thương binh chng chưa cưới ca cô vàng hay không?:

“Nhưng ch được my hôm sau ch nghe tiếng giy đi nhè nh lên gác…. Ri nó rút khu súng lc dí vào ngc ch… Ri nó nm đè lên hiếp ch… Ri t đó ch biến thành mt th trò chơi ca nó… Trong my tháng tri ch tính qun lo quanh, không biết tâm s vi ai mà không làm sao thoát khi nanh vut ca nó“.

Vi li t cáo này, trong vòng 5 ngày Trn Quc Hoàn đã hiếp dâm bao nhiêu ln đ Nông Th Xuân tr thành “mt th trò chơi ca nó”. Ti sao trong vòng 5 ngày li là “Trong my tháng tri ch tính qun lo quanh”… Vy đâu là s tht?

• Kết qu khám nghim t thi có câu: “T thi thân th không có thương tích gì, thy rõ không b tai nn ô tô và cũng không phi b đâm chém đánh đp gì. M t thi trong cơ th lc ph ngũ tng cũng không có thương tích gì.D dy không có thc ăn, không có thuc đc. T cung không có tinh trùng biu th không b hiếp dâm

Vi kết qu khám nghim t thi này đã tr li nhng câu hi trên là Nông Th Xuân chưa h b hiếp dâm tht s, vì rng mt người b hiếp dâm phi có thương tích, không th được lành ln trong vòng my ngày, mà bác sĩ không khám nghim ra.

• Nhân gian có câu nói: “Làm đĩ bn phương phi cha mt phương đ ly chng”, hay là câu “đánh chó cũng phi n mt ch nhà”. Nếu Trn Quc Hoàn gian dâm có mun hiếp Nông Th Xuân thì cũng phi n mt H Chí Minh. Vi cương v mt người hc trò, mt đ t, mt người dưới quyn , Trn Quc Hoàn có bao nhiêu lá gan đ làm công vic hiếp dâm, và giết người tình ca H Chí Minh mà không có lnh ca cp thm quyn?

• Lên mt phòng ch, em thy trong phòng đã khá đông người: Công an, Tòa án, Kim sát viên. Sau mt tiếng, hai bác sĩ, mt cán b Công an, mt kim sát viên lên phòng ch, đem theo mt t biên bn đc to lên cho mi người nghe.

Ti sao khi m t thi Nông Th Xuân li có mt nhân viên Vin kim sát và tòa án. Nhng người này đóng vai trò gì? Trong khi v án chưa khi t, ti sao h li nhanh chóng có mt kp thi chng kiến m t thi khi v án va xy ra, ngoài nhim v ca h? Phi chăng h chng kiến đ nhm chng minh rng biên bn khám nghim t thi là tht, không phi là mt báo cáo láo. Như vy Trn Quc Hoàn đã không tht s hiếp dâm Nông Th Xuân.

Tóm li qua s vic này có th kết lun rng, s vic hiếp dâm chng qua là mt đng tác gi ca mt kch bn đã son sn, mà kết qu khám nghim t thi đã chng minh là Trn Quc Hoàn đã hoàn thành vai trò hiếp dâm gi mt cách xut sc là biết dng chân li mt mc đ đã được cho phép mà thôi. T đó Trn Quc Hoàn mi có th gi nguyên chc v và thăng cp sau này, cũng không h b truy cu trách nhim hình s v s vic này.

Có th nói mt cách khác là Nông Th Xuân không tht s b hiếp dâm, mà là b khng b tinh thn bng nhng hành đng uy hiếp, xâm phm thân th ch nhm mc đích làm cho nn nhân khng hong tinh thn, b ép vào con đường là t hy dit. Thế nhưng kch bn đã không thành, cô Xuân đã không rơi vào con đường đó. Do vy cô Xuân phi rơi vào cái chết do người khác làm, theo kch bn hai. Ðến đây đã l ra bn cht tàn đc ca nhng người trong cuc là “khng b tinh thn nn nhân trước khi giết”.

Hãy gii oan nghit cho dòng h Nguyn Tt (Phn Kết)

Thiên Ðc

4)- H Chí Minh có biết Nông Th Xuân b giết không ?

Biết rt rõ bi nhng lý c sau:
    • Ðêm ngày 11/2/1957 tài xế Ninh Xm đưa Nông Th Xuân vào căn nhà sàn trong ph ch tch. Qua đêm này, Nông th Xuân chết do đp đu, thì không th nào nói rng H Chí Minh không biết. Vì không ai có th ra vào nơi này ngoài nhng người dưới quyn ca ông H Chí Minh.
    • Chiếc xe cán người mang s ph ch tch li chy ra t hướng ph ch tch.
    • Ai có kh năng ra lnh cho b công an, vin kim sát , tòa án đình ch điu tra v án liên quan đến v án giết người? Ai ch th công an tch thu xác mt cách bt bình thường?

    • Ai ra lnh cho công an cướp ly đa tr trong tay Nguyn Th Vàng? Sau đó gi gm cho Nguyn Lương Bng, kế đến là gia đình Chu Văn Tn nuôi Nguyn Tt Trung lúc còn sơ sinh va hơn 3 tháng tui? Nếu không có người ra lnh thì Nguyn Lương Bng và Chu Văn Tn có dám nuôi hay không? Trong khi h biết rõ đa bé sơ sinh này là con do H Chí Minh đt tên.

Tóm li H Chí Minh biết rõ Nông th Xuân đã b giết, đã đng tình trước s vic xy ra bng thái đ hoàn toàn im lng và gii quyết hu s sp xếp người nuôi dưỡng đa con ngoi hôn ca mình.

5)- Câu chuyn cn được viết li

Qua nhng lun chng trên, thiết nghĩ câu chuyn v án cn viết li như sau:

Ðu năm 1955, Nông Th Xuân được ban bo v sc khe trung ương đưa v phc v sc khe cho ông H Chí Minh. Ngoài thi gian phc v, cô Xuân v ti s 66 Hàng Bông Nhum Hà Ni dưới s bo v ca công an Hà Ni. Ðu năm 1956, Nông Th Xuân có thai, ông H biết rõ s vic này. Ð mua thi gian, ông H đã ha hn s gii quyết nguyn vng bình thường ca mt người đàn bà là xin ra công khai chung sng vi chng vì đã có con.

Ông H Chí Minh đã đưa s vic này ra ly ý kiến chung ca B Chính Tr hoc là ý kiến ca riêng ông đ đi đến kết lun là: “Ra công khai không có li cho chính tr, và đưa đến quyết đnh là phi thanh toán sch s đ bo v uy tín lãnh đo”.

Cui năm 1956 Nguyn Tt Trung chào đi, ông H Chí Minh chính thc đt tên cho con, ly h ca mình là mt hình thc công nhn con rut mc dù không đăng ký kết hôn.

Ðu năm 1957 Nông Th Xuân nhc li nguyn vng ra công khai, H Chí Minh đã công nhn nguyn vng này là hp lý, thế nhưng vì s nghip chính tr, H Chí Minh trc tiếp hay gián tiếp thông qua Trn Quc Hoàn thanh toán ni v. Trong mt gii hn nào đó Trn Quc Hoàn đã khng b tinh thn Nông Th Xuân, bng vũ lc, bng nhng hành đng có tính cách s nhc trinh tiết ca người đàn bà, nhm o ép Nông th Xuân đi vào con đường bế tc, tuyt vng t hy dit. Thế nhưng Nông th Xuân vn chu đng không rơi vào by Trn Quc Hoàn. Nếu trường hp Nông th Xuân t t do ti h, tuyt vng, thì H Chí Minh đã gii quyết xong mt lo toan. Và Trn Quc Hoàn khi phi ra tay.

Vì thế , 7 gi ti ngày 11 tháng 2 năm 1957, ngày em còn nh như đinh đóng ct. Mt chiếc xe com măng ca thường đón ch Xuân lên gp bác H, anh Ninh xm, người bo v Trn Quc Hoàn chuyn lên bo v Bác.

Sáng ngày 12/2/1957 mt hin trường gi bày ra ti đường C Ngư v hướng Chèm.

Hin trường tht là căn nhà sàn nơi ca ông HCM trong phm vi an ninh ca Ph Ch Tch, trong đêm xy v án, gia H Chí Minh và Nông Th Xuân xy ra s vic gì? Phi chăng đã lp li kch bn ghen tuông hay tình báo gi qua câu nói ca H Chí Minh:

My tun trước Bác li hi ch: “Các cô đó có nhiu người l ti thăm phi không?”. Ch thưa: “Ba ch em không có ai quen biết Hà Ni. Còn bà con Cao Bng không biết ch em đâu.” Bác nói: “ Không nh ông B Trưởng Công an nói di”

Vào nhng năm 1956- 1957 ông H Chí Minh là người nm quyn lc nht nước, đang thi kỳ hưng thnh, vy ai là người có th quyn lc cao hơn ông H đ có th ra lnh, công khai hiếp dâm ri giết Nông th Xuân, th tiêu thân xác mà không có s đng ý ca ông H?

Mt vài câu hi sau cùng có th đt ra, ti sao Nông th Xuân phi nhn lãnh cái chết mà không th tr thành người tình trong bóng ti. Ti sao ra công khai, không có li cho chính tr?

Ð lý gii vn đ này, người viết đt ngược vn đ này vi gi thuyết như sau:

6)- Nếu ông H Chí Minh mun cưới v được hay không ?

Trai ln lên có v, gái ln lên có chng là chuyn bình thường ca thế gian, bt chp người đó có đa v như thế nào trong xã hi. Thế nhưng đi riêng H Chí Minh mt người tng b rơi người tình, b v qua nhiu quc gia, nên s vic cưới v s gp rt nhiu tr ngi.

V đi ngoi, vào thi đim đu thp niên 50s. nếu H Chí Minh mun công khai cưới v, nước đu tiên phn đi là Trung Quc.

Theo cun H Chí Minh vi Trung Quc (Hu Zhiming Yu Zhangguo) xut bn 1990 ca tác gi Hoàng Tranh (Huang Zheng) nhà s hc, Phó vin Khoa hc Xã Hi Qung Tây thì tháng 10 năm 1926, Nguyn Ái Quc (H Chí Minh) khi đó ly tên là Lý Thy, t chc hôn l ti nhà hàng Thái Bình (vi Tăng Tuyết Minh) vi s s chng kiến ca Thái Sương Ðng Dĩnh Siêu là v ca Chu Ân Lai là b trưởng ngoi giao đương thi ti Trung Quc. (Xem:
http://vi.wikipedia .org

Như vy H Chí Minh đã là con r ca Trung Quc có hôn thú đy đ, nếu H Chí Minh công khai cưới v khác mà chưa gii quyết dt đim pháp lý v t hôn thú nêu trên, thì vì s bo v quyn li cho công dân bn đa ông b trưởng ngoi giao Chu Ân Lai s phn kháng, vi chng c là t hôn thú và nhân chng đáng tin cy là bà Ðng Dĩnh Siêu, v ca mình (cũng là người có liên lc mt thiết vi Tăng Tuyết Minh). S phn đi này tt yếu s mnh m, s nh hưởng rt mnh đến chính tr Vit Nam vì vào thi đim này chính sách ngoi giao Vit Nam còn l thuc nng n ca c Liên Xô và Trung Quc. Bng chng là Vit Nam thc hin ci cách rung đt dưới s quan sát ca c vn Trung Quc.

• V chính tr đi ni trong đt nước Vit Nam. Vào thi đim 1956, thi gian Nông th Xuân mang thai, cũng là giai đon đu tranh hòa bình, đng CSVN cũng như ông H Chí Minh đang c gng dn hết thi gian, xây dng thn tượng, hình nh mt con người đc thân (?) sut đi đu tranh cho dân tc, nhm hy vng chiến thng trong cuc tng tuyn c vi Ngô Ðình Dim theo hip đnh Geneve vào cui năm 1956. Cuc bu c này đã không tr thành hin thc do s bác b ca ông Ngô Ðình Dim.

H Chí Minh - T phong là cha già ca c dân tc khi tui mi ngoài 50
- Ngu
n: facade.com

• Thành kiến xã hi: vào thi đim này, quan nim hôn nhân gia trai và gái vn còn nh hưởng nhiu v đnh kiến tui tác là: “Nht gái hơn hai, nhì trai hơn mt”. Thc tế ông H Chí Minh đã 65 tui trong khi Nông Th Xuân ch mi 25 tui, vi mt cuc hôn nhân chênh lch đến 40 tui là mt s vic không bình thường. Trong mt đt nước va thoát ra khi chế đ phong kiến, tt nhiên dư lun xã hi chưa sn sàng tiếp nhn, h H s chu nhiu tiếng th phi: “Trâu già ham gm c non”. H Chí Minh đang là “Cha già dân tc” nếu cưới Nông Th Xuân s tr thành “M già dân tc” mi có 25 tui. Ðây là điu báng b, bt kính đi vi nhng người có tui, không th chp nhn được, s là mt đ tài chế riu trong nhân gian, khó tránh được s tn công chính tr ca chế đ min nam Vit Nam.

• Khó khăn v mt lut pháp: Nếu H Chí Minh tuyên b công khai cưới v, tin này s đến tai Tăng Tuyết Minh, chc chn Tuyết Minh s l din đ đòi quyn li chính đáng. H Chí Minh s đi din vi vn đ pháp lut: ti song hôn. Ðó là chưa k nhng người tình trong bóng ti khác na s xut hin đ đòi quyn li ca mình.

Theo bài “ H Chí Minh vi người v Trung Quc Tăng Tuyết Minh ”, đã đăng trên tp chí “Ðông Nam Á tung hoành” (Dc ngang Ðông Nam Á), s tháng 11-2001 xut bn ti Nam Ninh ca Hoàng Tranh, thì tháng 5 năm 1950 bà Tăng Tuyết Minh, nhìn thy nh H Chí Minh trên Nhân dân Nht báo cùng vi tiu s, bà tin chc đó chính là chng mình. Bà đã c gng liên lc vi ông qua đi s Hoàng Văn Hoan và t chc Ðng Cng sn Trung Quc. Nhưng tt c c gng ca bà đu không thành. H Chí Minh cũng tng thông qua Tng lãnh s Vit Nam ti Qung Châu và Ðào Chú, Bí thư Trung Nam cc dò tìm tung tích ca Tăng Tuyết Minh nhưng không có kết qu
Câu hi cui cùng cn phi gii đáp, ti sao nhng người tình khác ca H Chí Minh li không b chết, trái li Nông Th Xuân li phi nhn lãnh cái chết mt thây?

Trong thi gian chiến tranh, nhng người tình ca H Chí Minh (nếu có?) d dàng chp nhn trong bóng ti, vi hy vng “mt mai hòa bình…”

Trường hp Nông Th Xuân rơi vào trong thi đim ca mt đt nước hòa bình, và đã có con, nên s vic mun hp thc hóa v chng là chính đáng. H Chí Minh, k c B Chính Tr đng CSVN khó có th tìm mt lý do chánh đáng nào đ t chi. Vì thế, gii pháp lnh lùng và tàn nhn được chn la là Nông th Xuân phi biến mt trên cõi đi này bng mi giá, ch người chết mi im lng vĩnh vin, s không còn đòi ra công khai na. Là phương cách thích hp nht đ bo v thn tượng mà đng CSVN đã b công ra gy dng. Ðy cũng là đng cơ giết người trong ni v.

Như vy Nguyn Tt Trung có th kêu oan cho m hay không? Mt khi biết rõ cha rut ca mình:
    • H Chí Minh không h yêu thương Nông Th Xuân, chưa bao gi có ý đnh cưới Xuân làm v, ông H ch xem Xuân như là mt đ chơi, mt phương tin gii quyết tình dc nht thi mà thôi.
    • Quyết đnh th tiêu Nông Th Xuân đã hình thành t lúc mang thai, khi Xuân tước mơ bình thường mt cuc sng công khai hnh phúc v chng và con cái.

    • Vào thi đim lch s thp niên 50s. H Chí Minh quyết đnh giết v, b con, là đã thc hin đúng vai trò mt tín đ theo ch nghĩa cng sn “tam vô” (vô gia đình, vô t quc và vô tôn giáo).

Ðng Cng Sn Vit Nam/ H Chí Minh (?) giết Nông Th Xuân, giết người bt ming như là Nguyn Th Vàng, cô Nguyt và xóa sch mi du vết, nhng tưởng câu chuyn s vĩnh vin đi vào bóng ti. Mt câu hi đt ra ti sao đng CSVN/H Chí Minh (?) không giết luôn Nguyn Tt Trung lúc còn mt đa bé sơ sinh mi có 3 tháng tui như là mt cách “nh c phi nh tn gc”?

Phi chăng vì thế cuc đi mi có câu:

“Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bt lu
(L
ưới tri tuy thưa nhưng mà khó lt).

Gi đây, hoàng hu không vương min ca Vit Nam đã tht s ra công khai theo ý nguyn cho dù ch còn mt nm xương tàn trong chiếc áo quan ph lá c đ sao vàng, cũng đ nói lên tt c mi điu cn nói.

Thiết nghĩ , toàn bu chuyn “Hãy gii oan nghit cho dòng h Nguyn Tt” có th tm đóng li vi phn kết còn b ng, đ dành cho nhng người trong cuc, bn đc, nht là bn đc trong nước viết tiếp đon cui vy.

Thiên Ðc

=====================

Hồ Tập Chương

TI SAO TÊN B TRƯỞNG CÔNG AN HOANG DÂM VÔ Đ VÀ CC KỲ TÀN ÁC TRN-QUC-HOÀN DÁM HN VI V CH TCH H CHÍ MINH ??!!


Tại sao tên Trần Quốc Hoàn dám lộng hành như vậy ? Hiếp vợ Chủ tịch nước đầy uy quyền, trước đó còn nói mỉa mai và cho biết “tính mạng bà nằm trong tay tôi.” Tại sao hai tên Ninh xồm và Tạ Quang Chiến dám giết vợ Chú tịch nước ? Ông Hồ có thuộc hạng người nhẹ dạ, cả tin, để sử dụng những quân phản phúc làm cận vệ, giao sinh mạng mình cho chúng? Vậy thì câu trả lời là: ba tên này dám lộng hành như vậy, mà còn tỏ ra tự tin khi ra tay hành động, chẳng hạn như lời lẽ của tên Hoàn, và sự kiện chúng không cần che dấu hành tung mà ngang nhiên dùng xe của Phủ Chủ tịch đem vứt xác cô Xuân để cho người ta trông thấy. Như thế rõ ràng chúng đã nhận được tín hiệu từ chủ nhân của chúng, để mà hành động. Dĩ nhiên một người thủ đoạn, khôn ngoan, thâm hiểm như ông Hồ, ông không dại gì mà ra lệnh – dù là khẩu lệnh – cho chúng. Nhưng ông thiếu gì cách? Chỉ cần một vài thái độ, một vài lời nói, cũng đủ cho lũ côn đồ này hiểu là chủ của chúng đã “bật đèn xanh” rồi, chủ của chúng muốn chúng làm gì, nên chúng thản nhiên hành động mà không sợ bị trừng trị.

Ông Hồ không chỉ tàn nhẫn bất nhân đối với cô Xuân, một phụ nữ ngây thơ hết lòng tôn thờ phục vụ ông. Ông tàn nhẫn, vô lương tâm đối với cả đứa con nhỏ của ông. Cô Xuân bị giết một cách man rợ, ông lờ đi không cần biết, coi như không có chuyện gì xảy ra cả. Ông còn lờ luôn giọt máu của ông. Nguyễn Tất Trung sau khi ra đời được mấy tháng thì mất mẹ. 

Cha là ông Chủ tịch nước đầy quyền uy – một ông vua đang trên ngôi – còn sờ sờ ra đấy, nhưng không hề hỏi han tới. Mãi ít lâu sau mới có một tên công an đến đem đứa bé giao cho ông Nguyễn Lương Bằng nuôi. Vài tháng sau cậu bé lại được chuyển cho vợ chồng tướng Chu Văn Tấn nuôi mấy năm trên Thái Nguyên. Rồi sau đó các bà trong hội Phụ nữ cứu quốc trung ương đưa Trung vào trại mồ côi của hội, rồi vào trường Nguyễn Văn Trỗi dành cho con liệt sĩ. Và sau khi ông Hồ chết (1969) thì Trung được ông Vũ Kỳ, cựu thư ký riêng của ông Hồ, đem về nuôi và đặt tên là Vũ Trung (xem bài Không Thể Bất Công Kéo Dài Đến Vậy, Bùi Tín, Đàn Chim Việt Online).

Nếu ông Hồ còn một chút lương tâm tối thiểu, còn nghĩ tới giọt máu rơi, hoặc ít nhất còn biết rủ lòng thương đối với một đứa trẻ thơ mất mẹ trong hoàn cảnh thật thê thảm, thì ông chỉ cần ra một lệnh, tất nhiên cậu Trung đã được nuôi nấng rất đàng hoàng. Nếu ông chỉ cần làm một chuyện nhỏ đó, Nguyễn Tất Trung hẳn đã được học hành nên người, chứ đâu có phải sống lây lất, khốn khổ, nay ở với người này, mai ở với người khác, rồi vào viện mồ côi, không được học hành đến nơi đến chốn. Nếu ông còn có tình thương cha con mà nhìn nhận Trung – dù là ngấm ngầm – thì đâu đến nỗi khi trưởng thành Trung phải làm công việc coi kho để kiếm sống? Ở đời này, may mắn là không có nhiều người cha tàn nhẫn như vậy.

Một con người vô lương tâm, vô nhân đạo, tàn ác đối với người mình đã từng ăn nằm, đầu gối tay ôm ấp, người đã từng tôn thờ phục vụ mình, tàn nhẫn với cả đứa trẻ thơ vô tội mồ côi mẹ lại là con của mình – một con người lòng lang dạ thú như vậy mà vẫn vỗ ngực tự nhận là “đạo đức, nhân ái, thương người” … thì liệu có thể tin được không ?.

 
TẠI SAO TÊN BỘ TRƯỞNG CÔNG AN HOANG DÂM VÔ ĐỘ VÀ CỰC KỲ TÀN ÁC TRẦN-QUỐC-HOÀN DÁM HỖN VỚI VỢ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH ??!!    Tại sao tên Trần Quốc Hoàn dám lộng hành như vậy ? Hiếp vợ Chủ tịch nước đầy uy quyền, trước đó còn nói mỉa mai và cho biết “tính mạng bà nằm trong tay tôi.” Tại sao hai tên Ninh xồm và Tạ Quang Chiến dám giết vợ Chú tịch nước ? Ông Hồ có thuộc hạng người nhẹ dạ, cả tin, để sử dụng những quân phản phúc làm cận vệ, giao sinh mạng mình cho chúng? Vậy thì câu trả lời là: ba tên này dám lộng hành như vậy, mà còn tỏ ra tự tin khi ra tay hành động, chẳng hạn như lời lẽ của tên Hoàn, và sự kiện chúng không cần che dấu hành tung mà ngang nhiên dùng xe của Phủ Chủ tịch đem vứt xác cô Xuân để cho người ta trông thấy. Như thế rõ ràng chúng đã nhận được tín hiệu từ chủ nhân của chúng, để mà hành động. Dĩ nhiên một người thủ đoạn, khôn ngoan, thâm hiểm như ông Hồ, ông không dại gì mà ra lệnh – dù là khẩu lệnh – cho chúng. Nhưng ông thiếu gì cách? Chỉ cần một vài thái độ, một vài lời nói, cũng đủ cho lũ côn đồ này hiểu là chủ của chúng đã “bật đèn xanh” rồi, chủ của chúng muốn chúng làm gì, nên chúng thản nhiên hành động mà không sợ bị trừng trị.    Ông Hồ không chỉ tàn nhẫn bất nhân đối với cô Xuân, một phụ nữ ngây thơ hết lòng tôn thờ phục vụ ông. Ông tàn nhẫn, vô lương tâm đối với cả đứa con nhỏ của ông. Cô Xuân bị giết một cách man rợ, ông lờ đi không cần biết, coi như không có chuyện gì xảy ra cả. Ông còn lờ luôn giọt máu của ông. Nguyễn Tất Trung sau khi ra đời được mấy tháng thì mất mẹ. Cha là ông Chủ tịch nước đầy quyền uy – một ông vua đang trên ngôi – còn sờ sờ ra đấy, nhưng không hề hỏi han tới. Mãi ít lâu sau mới có một tên công an đến đem đứa bé giao cho ông Nguyễn Lương Bằng nuôi. Vài tháng sau cậu bé lại được chuyển cho vợ chồng tướng Chu Văn Tấn nuôi mấy năm trên Thái Nguyên. Rồi sau đó các bà trong hội Phụ nữ cứu quốc trung ương đưa Trung vào trại mồ côi của hội, rồi vào trường Nguyễn Văn Trỗi dành cho con liệt sĩ. Và sau khi ông Hồ chết (1969) thì Trung được ông Vũ Kỳ, cựu thư ký riêng của ông Hồ, đem về nuôi và đặt tên là Vũ Trung (xem bài Không Thể Bất Công Kéo Dài Đến Vậy, Bùi Tín, Đàn Chim Việt Online).     Nếu ông Hồ còn một chút lương tâm tối thiểu, còn nghĩ tới giọt máu rơi, hoặc ít nhất còn biết rủ lòng thương đối với một đứa trẻ thơ mất mẹ trong hoàn cảnh thật thê thảm, thì ông chỉ cần ra một lệnh, tất nhiên cậu Trung đã được nuôi nấng rất đàng hoàng. Nếu ông chỉ cần làm một chuyện nhỏ đó, Nguyễn Tất Trung hẳn đã được học hành nên người, chứ đâu có phải sống lây lất, khốn khổ, nay ở với người này, mai ở với người khác, rồi vào viện mồ côi, không được học hành đến nơi đến chốn. Nếu ông còn có tình thương cha con mà nhìn nhận Trung – dù là ngấm ngầm – thì đâu đến nỗi khi trưởng thành Trung phải làm công việc coi kho để kiếm sống? Ở đời này, may mắn là không có nhiều người cha tàn nhẫn như vậy.     Một con người vô lương tâm, vô nhân đạo, tàn ác đối với người mình đã từng ăn nằm, đầu gối tay ôm ấp, người đã từng tôn thờ phục vụ mình, tàn nhẫn với cả đứa trẻ thơ vô tội mồ côi mẹ lại là con của mình – một con người lòng lang dạ thú như vậy mà vẫn vỗ ngực tự nhận là “đạo đức, nhân ái, thương người” … thì liệu có thể tin được không ?


-----------------

V THM SÁT CÔ NÔNG TH XUÂN (người V không bao gi được cưới ca H chí Minh) và BÈ LŨ B H CC KỲ DÃ MAN và TÀN ÁC ĐÃ GIT BÀ XUÂN ĐN 2 LN !

Văn Tuyển

Tác giả Bùi Tín đã nhắc lại vụ thảm sát cô Xuân ở Hà Nội vào đầu năm 1957, do tên Trần Quốc Hoàn chủ mưu, mà trực tiếp thực hiện là hai tên Ninh xồm và Tạ Quang Chiến, bảo vệ và lái xe cho ông Hồ. Ngược giòng thời gian, được biết rằng sau hiệp định Geneva 1954, khi ông Hồ đã về ở trong Bắc Bộ Phủ, theo ý kiến của Ban Lãnh Đạo đảng (?), cái-gọi-là Ủy Ban Bảo Vệ Sức Khỏe trung ương – mà nôm na là toán ma-cô chuyên đi tìm gái về để thỏa mãn dục vọng của bọn lãnh tụ cao cấp trong đảng cộng sản – được lệnh tìm một cô gái đẹp về để cho ông Hồ hành lạc. Sự thật bỉ ổi này được che phủ bằng lớp sơn hào nhoáng lý luận là “Bác cần phải giải quyết sinh lý điều hòa để tốt cho sức khỏe và công việc hoạt động của Bác được hiệu quả”.

Thoạt đầu một phụ nữ nhan sắc mặn mà tên là Nguyễn Thị Phương Mai, được đưa từ Thanh Hóa về Hà Nội để tiến cử lên ông Hồ. Cô này là Ủy viên Tỉnh ủy Thanh Hóa. Nhưng cô đòi rằng phải tổ chức hôn nhân hẳn hòi. Dĩ nhiên, làm sao ông Hồ có thể chấp nhận chuyện ông công khai lấy vợ được, vì như thế thì còn chi là hình ảnh linh thiêng của vị lãnh tụ thần thánh suốt đời chỉ biết xả thân hy sinh phục vụ nhân dân, không phút nào nghĩ tới cá nhân mình! Chính ông lập luận rằng nếu ông không lấy vợ thì có lợi cho uy tín chính trị của ông hơn. “Bác và các anh (ý nói Bộ chính trị) cho rằng Bác không lấy vợ thì có lợi cho uy tín chính trị hơn” (Trần Danh Tuyên, Bí thư Thành ủy Hà Nội nói với Nguyễn Minh Cần. Phó Chủ tịch Ủy ban Hành chánh TP Hà Nội (Xem "CÔNG LÝ ĐÒI HỎI" Tác gỉa Nguyễn Minh Cần, Văn Nghệ xuất bản 1997, tr. 321 ). Đây là một lập luận hoàn toàn sai lầm và đầy tính chất đạo đức giả. Thế cho nên chuyện tiến cử cô Nguyễn Thị Phương Mai đã không thành.

Đầu năm 1955, tên Trần Đăng Ninh, Tổng cục trưởng Tổng cục Hậu cần tìm được cô Nguyễn Thị Xuân (còn tên là Nông Thị Xuân) mới ngoài 20 tuổi, đang làm hộ lý trong một đơn vị quân nhu. Ninh đưa cô Xuân về Hà Nội để phục vụ ông Hồ. Có lẽ vì là người miền núi vốn thực thà chân chất, không khôn lanh được như cô Nguyễn Thị Phương Mai, nên cô Xuân tin là được về làm vợ ông Hồ, ông Chủ tịch nước, thì còn gì danh giá và hân hạnh cho bằng (dù năm đó ông Hồ đã 65 tuổi, tức là hơn cô Xuân trên 40 tuổi – nếu lấy vợ sớm, ông Hồ có thể có cháu nội lớn bằng cô Xuân).

 Cô Xuân còn xin cho hai cô em họ là cô Nguyễn Thị Vàng và cô Nguyệt về ở cùng cho vui. Họ được bố trí cho ở trên lầu căn nhà số 66 phố Hàng Bông Thợ Nhuộm Hà Nội. Nhà này thuộc Bộ Công An, và Bộ trưởng Công An Trần Quốc Hoàn được ông Hồ giao cho nhiệm vụ quản lý cô Xuân và hai cô em họ kia. Mỗi tuần lễ, tên Trần Quốc Hoàn cho xe đến chở cô Xuân vào Phủ Chủ tịch, có lần ở lại qua đêm, có lần ở lại hai – ba ngày. Và ông Hồ tỏ ra hài lòng về cô lắm.

Đến cuối năm 1956, cô Xuân sinh cho ông Hồ được một bé trai và ông đặt tên là Nguyễn Tất Trung. Như đã nói ở trên, cô Xuân vốn ngây thơ, dễ tin người, nên cứ tưởng rằng cô được ông Hồ coi là vợ chính thức. Bởi vậy sau khi sinh con trai rồi, một hôm cô nói với ông Hồ đại khái là “nay đã có con trai rồi, xin cho ra công khai” — nghĩa là cô đinh ninh tin rằng mình đã có công sinh cho ông Hồ một mụn con trai để “nối ngôi” thì hẳn công trạng của cô phải lớn lắm, và ông Hồ vui lắm.

 Nhưng cô có ngờ đâu rằng lời xin “được ra công khai”, tức là xin ông Hồ chính thức hóa chuyện hôn nhân với cô, công khai nhận cô là vợ, và nhận cậu con trai mà cô mới sinh, là một hành động vô cùng nguy hiểm: chính là cô vừa mới dại dột xin chịu bản án tử hình! Nghe cô Xuân xin như vậy, ông Hồ đã ngọt ngào trả lời: “Cô xin như vậy là hợp tình hợp lý. Nhưng phải được Bộ Chính Trị đồng ý, nhất là mấy ông Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Hoàng Quốc Việt đồng ý mới được.

Do đó, cô đành phải chờ một thời gian nữa.” (Trích lá thư tố cáo của anh thương binh chồng chưa cưới của cô Vàng, đề ngày 24/07/1983 gửi ông Nguyễn Hữu Thọ, Chủ Tịch Quốc Hội -- Sách Công Lý Đòi Hỏi, Văn Nghệ xb 1997, Nguyễn Minh Cần).

Sau đó, vẫn theo lời tố cáo của lá thư viết bằng máu hòa nước mắt 25 năm sau, tên Trần Quốc Hoàn đã cưỡng hiếp cô Xuân ở ngay số 66 Hàng Bông Nhuộm. Rồi tối 11/02/1957, tên Ninh xồm, bảo vệ của ông Hồ, cùng tên Tạ Quang Chiến, lái xe cho ông Hồ, đem xe đến chở cô Xuân, bảo là lên gặp ông Hồ. 

Sáng hôm sau, 12 / 2 / 1957, người ta phát giác xác cô Xuân bị xe cán ở dốc Cổ Ngư lên Chèm Công an báo cáo là nạn nhân đã chết trước khi bị xe cán . Nói khác đi, đây là vụ ngụy tạo ra một tai nạn xe hơi. Bác sĩ khám nghiệm tử thi xác nhận nạn nhân bị chùm chăn và đập vỡ sọ bằng búa. Nhưng Trần Quốc Hoàn ra lệnh đem chôn gấp, không cho mổ tử thi giảo nghiệm. Vẫn theo báo cáo của công an, chiếc xe gây tai nạn chạy từ Phủ Chủ tịch ra.

Và sau đó vụ án mạng man rợ này đã được cho “chìm xuồng “, không ai dám nhắc nhở đến nữa! Tất nhiên dân chúng không ai biết, vì báo chí có được phép loan tin đâu. Chỉ có một vài cán bộ cao cấp thuộc hàng trung ương mới biết, nhưng cũng chỉ dám xì xào trong chỗ rất riêng tư thôi. Không ai dám hé răng vì nếu lỡ biết mà không kín miệng thì dễ mất mạng lắm. Theo lá thư tố cáo của anh thương binh chồng chưa cưới của cô Vàng, sau đó cả cô Vàng, cô Nguyệt và những người họ hàng, bạn bè các cô biết được chuyện rùng rợn này nhưng không kín miệng, đều bị giết chết hết, bằng cách này hay cách khác.

 
VỤ THẢM SÁT CÔ NÔNG THỊ XUÂN (người Vợ không bao giờ được cưới của Hồ chí Minh) và BÈ LŨ BỘ HẠ CỰC KỲ DÃ MAN và TÀN ÁC ĐÃ GIẾT BÀ XUÂN ĐẾN 2 LẦN !!     Văn Tuyển    Tác giả Bùi Tín đã nhắc lại vụ thảm sát cô Xuân ở Hà Nội vào đầu năm 1957, do tên Trần Quốc Hoàn chủ mưu, mà trực tiếp thực hiện là hai tên Ninh xồm và Tạ Quang Chiến, bảo vệ và lái xe cho ông Hồ. Ngược giòng thời gian, được biết rằng sau hiệp định Geneva 1954, khi ông Hồ đã về ở trong Bắc Bộ Phủ, theo ý kiến của Ban Lãnh Đạo đảng (?), cái-gọi-là Ủy Ban Bảo Vệ Sức Khỏe trung ương – mà nôm na là toán ma-cô chuyên đi tìm gái về để thỏa mãn dục vọng của bọn lãnh tụ cao cấp trong đảng cộng sản – được lệnh tìm một cô gái đẹp về để cho ông Hồ hành lạc. Sự thật bỉ ổi này được che phủ bằng lớp sơn hào nhoáng lý luận là “Bác cần phải giải quyết sinh lý điều hòa để tốt cho sức khỏe và công việc hoạt động của Bác được hiệu quả”.     Thoạt đầu một phụ nữ nhan sắc mặn mà tên là Nguyễn Thị Phương Mai, được đưa từ Thanh Hóa về Hà Nội để tiến cử lên ông Hồ. Cô này là Ủy viên Tỉnh ủy Thanh Hóa. Nhưng cô đòi rằng phải tổ chức hôn nhân hẳn hòi. Dĩ nhiên, làm sao ông Hồ có thể chấp nhận chuyện ông công khai lấy vợ được, vì như thế thì còn chi là hình ảnh linh thiêng của vị lãnh tụ thần thánh suốt đời chỉ biết xả thân hy sinh phục vụ nhân dân, không phút nào nghĩ tới cá nhân mình! Chính ông lập luận rằng nếu ông không lấy vợ thì có lợi cho uy tín chính trị của ông hơn. “Bác và các anh (ý nói Bộ chính trị) cho rằng Bác không lấy vợ thì có lợi cho uy tín chính trị hơn” (Trần Danh Tuyên, Bí thư Thành ủy Hà Nội nói với Nguyễn Minh Cần. Phó Chủ tịch Ủy ban Hành chánh TP Hà Nội (Xem "CÔNG LÝ ĐÒI HỎI" Tác gỉa Nguyễn Minh Cần, Văn Nghệ xuất bản 1997, tr. 321 ). Đây là một lập luận hoàn toàn sai lầm và đầy tính chất đạo đức giả. Thế cho nên chuyện tiến cử cô Nguyễn Thị Phương Mai đã không thành.    Đầu năm 1955, tên Trần Đăng Ninh, Tổng cục trưởng Tổng cục Hậu cần tìm được cô Nguyễn Thị Xuân (còn tên là Nông Thị Xuân) mới ngoài 20 tuổi, đang làm hộ lý trong một đơn vị quân nhu. Ninh đưa cô Xuân về Hà Nội để phục vụ ông Hồ. Có lẽ vì là người miền núi vốn thực thà chân chất, không khôn lanh được như cô Nguyễn Thị Phương Mai, nên cô Xuân tin là được về làm vợ ông Hồ, ông Chủ tịch nước, thì còn gì danh giá và hân hạnh cho bằng (dù năm đó ông Hồ đã 65 tuổi, tức là hơn cô Xuân trên 40 tuổi – nếu lấy vợ sớm, ông Hồ có thể có cháu nội lớn bằng cô Xuân).   Cô Xuân còn xin cho hai cô em họ là cô Nguyễn Thị Vàng và cô Nguyệt về ở cùng cho vui. Họ được bố trí cho ở trên lầu căn nhà số 66 phố Hàng Bông Thợ Nhuộm Hà Nội. Nhà này thuộc Bộ Công An, và Bộ trưởng Công An Trần Quốc Hoàn được ông Hồ giao cho nhiệm vụ quản lý cô Xuân và hai cô em họ kia. Mỗi tuần lễ, tên Trần Quốc Hoàn cho xe đến chở cô Xuân vào Phủ Chủ tịch, có lần ở lại qua đêm, có lần ở lại hai – ba ngày. Và ông Hồ tỏ ra hài lòng về cô lắm.    Đến cuối năm 1956, cô Xuân sinh cho ông Hồ được một bé trai và ông đặt tên là Nguyễn Tất Trung. Như đã nói ở trên, cô Xuân vốn ngây thơ, dễ tin người, nên cứ tưởng rằng cô được ông Hồ coi là vợ chính thức. Bởi vậy sau khi sinh con trai rồi, một hôm cô nói với ông Hồ đại khái là “nay đã có con trai rồi, xin cho ra công khai” — nghĩa là cô đinh ninh tin rằng mình đã có công sinh cho ông Hồ một mụn con trai để “nối ngôi” thì hẳn công trạng của cô phải lớn lắm, và ông Hồ vui lắm.   Nhưng cô có ngờ đâu rằng lời xin “được ra công khai”, tức là xin ông Hồ chính thức hóa chuyện hôn nhân với cô, công khai nhận cô là vợ, và nhận cậu con trai mà cô mới sinh, là một hành động vô cùng nguy hiểm: chính là cô vừa mới dại dột xin chịu bản án tử hình! Nghe cô Xuân xin như vậy, ông Hồ đã ngọt ngào trả lời: “Cô xin như vậy là hợp tình hợp lý. Nhưng phải được Bộ Chính Trị đồng ý, nhất là mấy ông Trường Chinh, Lê Đức Thọ, Hoàng Quốc Việt đồng ý mới được.     Do đó, cô đành phải chờ một thời gian nữa.” (Trích lá thư tố cáo của anh thương binh chồng chưa cưới của cô Vàng, đề ngày 24/07/1983 gửi ông Nguyễn Hữu Thọ, Chủ Tịch Quốc Hội -- Sách Công Lý Đòi Hỏi, Văn Nghệ xb 1997, Nguyễn Minh Cần).     Sau đó, vẫn theo lời tố cáo của lá thư viết bằng máu hòa nước mắt 25 năm sau, tên Trần Quốc Hoàn đã cưỡng hiếp cô Xuân ở ngay số 66 Hàng Bông Nhuộm. Rồi tối 11/02/1957, tên Ninh xồm, bảo vệ của ông Hồ, cùng tên Tạ Quang Chiến, lái xe cho ông Hồ, đem xe đến chở cô Xuân, bảo là lên gặp ông Hồ. Sáng hôm sau, 12 / 2 / 1957, người ta phát giác xác cô Xuân bị xe cán ở dốc Cổ Ngư lên Chèm Công an báo cáo là nạn nhân đã chết trước khi bị xe cán . Nói khác đi, đây là vụ ngụy tạo ra một tai nạn xe hơi. Bác sĩ khám nghiệm tử thi xác nhận nạn nhân bị chùm chăn và đập vỡ sọ bằng búa. Nhưng Trần Quốc Hoàn ra lệnh đem chôn gấp, không cho mổ tử thi giảo nghiệm. Vẫn theo báo cáo của công an, chiếc xe gây tai nạn chạy từ Phủ Chủ tịch ra     Và sau đó vụ án mạng man rợ này đã được cho “chìm xuồng “, không ai dám nhắc nhở đến nữa! Tất nhiên dân chúng không ai biết, vì báo chí có được phép loan tin đâu. Chỉ có một vài cán bộ cao cấp thuộc hàng trung ương mới biết, nhưng cũng chỉ dám xì xào trong chỗ rất riêng tư thôi. Không ai dám hé răng vì nếu lỡ biết mà không kín miệng thì dễ mất mạng lắm. Theo lá thư tố cáo của anh thương binh chồng chưa cưới của cô Vàng, sau đó cả cô Vàng, cô Nguyệt và những người họ hàng, bạn bè các cô biết được chuyện rùng rợn này nhưng không kín miệng, đều bị giết chết hết, bằng cách này hay cách khác.


 Nếu chúng ta duyệt lại những gì đã xảy ra trong thời gian gần đây:     - Giao Hoàng Sa Trường Sa cho Trung Cộng     - Giao Tây Nguyên cho Trung Cộng     - Cắt thêm đất biên giới cho Trung Cộng     - Nhường thêm biển vùng vịnh Bắc Việt cho Trung Cộng    - Dân Trung Cộng ra vào biên giới không cần giấy tờ nhập cảnh    - Luật lệ VN không dám đụng đến dân Trung Cộng đang sống ở VN     - Cấm dân chúng không được tưởng niệm các tửsĩ đã hy sinh trong  cuộc chiến 1979 với Trung Cộng.    - In sách giáo khoa cấp tiểu học với đường lưỡi bò và hình cờ Trung Cộng thay vì cờ VN.     - Truyền hình nhà nước CSVN dùng cờ Trung Cộng có thêm 1 ngôi sao nhỏ (tượng trưng cho xứ tự trị mới VN) ...    tất cả những điều này đều ăn khớp với tài liệu mật này.
 
Theo Facebook





--
Xin vui lòng delete nếu bạn không thích.Cám ỏn.
__._,_.___

Posted by: Hoan Le 

No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin buổi sáng22/4/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link