19/06/13
| Tác giả: Đỗ Thành Công
Xảo thuật của
Truyền Thông CSVN
Biến trắng thành đen
Sự kiện đài truyền hình CSVN (VTV) hay các cơ quan tuyên truyền của Đảng, dựng chuyện để bôi bẩn các anh chị em hoạt động dân chủ, biến trắng thành đen, ngậm máu phun người v.v…là chuyện thường ngày ở huyện. Ai từng sống ở Việt Nam, hay kinh nghiệm là nạn nhân của bộ máy này thì không lạ lùng gì xảo thuật của họ. Dù vậy, cũng có những người nhẹ dạ, cả tin. Với bộ máy tuyên truyền đồ sộ và thêm lực lượng “công an mạng” làm địch vận, để kẻ tung, người hứng, liên tục tuyên truyền, nhằm thay đổi dư luận theo chiều hướng của Đảng, trong cũng như ngoài nước. Đảng CSVN đang cố tình “biến trắng thành đen”.
Tuyện truyền, lập đi lập lại một sự kiện không có thật cũng giống như chuyện thầy Tăng Sâm giết người, có kẻ chạy về nói với mẹ Thầy Tăng Sâm là con bà giết người, bà mẹ không tin. Có người thứ hai có người đến báo, mẹ Tăng Sâm bán tín bán nghi, đến khi có người thứ ba cũng nói vậy thì bà dù đang quay tơ cũng vứt cả thoi chỉ, hớt ha, hớt hải chạy đi tìm con.
Bậc thầy về tuyên truyền của Đức Quốc Xã, Paul Joseph Gobbels, Bộ truờng Bộ Thông tin từng nói, “Dân chúng sẽ tin vào sự bip bợm, dối trá nếu nó được nhồi nhét và lập đi lập lại nhiều lần”. Riệng Adolf Hitler, phát biểu “Tuyên truyền khôn khéo và liên tục, người ta có thể làm cho quần chúng nghĩ rằng địa ngục là thiên đường và ngược lại, thiên đường là địa ngục”.
Nêu sự kiện này để nói lên ảnh hưởng của thông tin lề phải, đảng nắm hết các luồng thông tin nên phải lập đi lập lại các sự kiện dối trá, tuyên truyền ngày đêm giống như chuyện vu cáo thầy Tăng Sâm giết người, đến nỗi bà mẹ của thầy Tăng Sâm cũng phải tin.
Tôi vừa về nhà sau 4 ngày đêm làm kẻ không nhà (home less) để tuyệt thực thể hiện tình liên đới với anh Hà Vũ và cảnh báo công luận về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam. Bốn đêm ngủ trong xe, bốn ngày đứng ngoài đường chịu nắng gió và lạnh thấu xương của khí hậu San Francisco và San Jose. Vì vậy, tôi cũng mệt. Nhiều người cùng tham dự đã ngã bệnh, nên tôi tính không viết gì cả. Nhưng thấy cơ quan tuyên truyền CSVN đang dựng chuyện thầy Tâng Sâm giết người nên phải gắng mà viết, vì tôi từng là nạn nhân của các trò bôi bẩn từ các mạng thông tin lề phải của CSVN.
VTV làm phóng sự bóp méo sự thật về Đỗ Thành Công (2006)
Thủ đoạn bôi bẩn Tăng Sâm qua phóng sự về CHHV
Tôi tuyên bố tuyệt thực ngay ngày đầu tiên để phản đối việc CSVN giam giữ một cách bất hợp pháp. Bước đầu tôi đòi hỏi phải cho gặp lãnh sự Hoa Kỳ. Sau hơn hai tuần lễ, họ đã phải bằng lòng cho tôi gặp. Lý do chính họ không cho gặp vì không muốn lãnh sự Hoa Kỳ biết tôi tuyệt thực. Sau cuộc gặp, tiết lộ hết các thông tin cần báo ra ngoài cho đại diện của Hoa Kỳ tôi biết mình đạt được mục tiêu trước mắt. Họ nghĩ là điều kiện đã thoả mãn, chắc tôi ngưng tuyệt thực. Tuy nhiên, sau đó tôi vẫn tiếp tục tuyệt thực vì mục tiêu cuối cùng là phải trả tự do.
Ba ngày tuyệt thực đầu tiên, họ đem cháo lòng nóng hổi ra trước mặt tôi. Lúc đó, họ chưa đưa tôi về trại giam số 4 Phan Đăng Lưu mà tạm giam ở nhà khách của Bộ Công An. Cán bộ giam chạy qua, chạy lại xum xoe nói “Anh Thành ăn đị, có sức mà làm việc, tội gì phải nhịn”. Họ kêu tôi là Thành vì nhầm lẫn giữa tên lót và tên. Hình trên, mặc áo tù, cầm viết là do VTV tung ra để bôi nhọ sau khi họ thả tôi ra. Phim này quay trong khoảng 30 ngày tuyệt thực, ốm và hốc hác thấy rỏ nên không thể tuyên truyền là ông Thành được đối xử tốt trong tù, ông Thành không có tuyệt thực. Tuy nhiên họ lại tuyên truyền theo dụng ý khác.
Kỷ thuật cắt dán thông tin của CSVN
Diễn tiến của sự kiện này như sau. Buối sáng họ đưa tôi ra khỏi phòng giam nơi tôi đang biệt giam với một tù hình sự. Ngay khi vào phòng làm việc tôi đã thấy họ dàn dựng trước một hệ thống camera với cả chục nhân viên an ninh mặc thường phục. Tôi biết ngay là họ đang chuẩn bị phương án để bôi nhọ hay đánh gục tôi về nhiều lãnh vực.
Trên bàn là tập hồ sơ, sau khi ngồi vào bàn một công an lấy ra hồ sơ và nói “đây là bản báo cáo vụ án của anh, anh đọc lại rồi ký tên.” Cũng cần nhắc lại là tôi chỉ viết một lần trong suốt 38 ngày ở tù khi vào trại giam lúc họ đưa câu hỏi để tôi trả lời gồm ông Đỗ Công Thành lập Đảng Dân chủ Nhân dân để làm gì, từ khi nào. Lý do chủ trương huỷ bỏ điều 4 hiến pháp, ông vào Việt Nam từ lúc nào, làm gì v.v… Tôi viết vì điều này tôi nhận định chỉ là sự kiện, không phải là thú tội. Hơn nữa tôi nghĩ đây cũng là lúc để giải thích cho họ biết các chủ trương của Đảng Dân Chủ Nhân Dân. Vì vậy tôi viết, và chỉ viết một lần. Các lần sau tôi từ chối viết. Tôi nói, có nhu cầu thi các anh viết, hỏi tôi nói những gì cần thiết, các anh muốn thì cứ viết.
Tập hồ sơ là bản tóm lược sự kiện của tôi do an ninh đúc kết, họ kêu tôi xem qua, đọc lên rồi ký tên xác nhận đúng là sư kiện. Tôi nhận định ngay đây là cái bẫy vì họ đã dàn dựng dàn camera và muốn tôi đọc để thu giọng. Tôi tuyên bố, tôi không đọc gì hết và yêu cầu đem cái camera ra ngoài. Nếu quay phim không có sự chấp thuận tức vi phạm quyền riêng tư của tôi. Sau nhiều lần giằng co, họ phải triệu tập một cán bộ lãnh đạo cấp Tướng vào giải quyết và cuối cùng thì họ phải đem cái máy camera đó đi, tuy nhiên dù phản đối vậy, cán bộ công an chìm nổi hiện diện cũng lén chụp hình, quay phim bằng máy khác. Điều họ không thể làm được là có giọng nói của tôi, vì tôi cương quyết không đọc, chỉ coi và ký tên để xác nhận bản báo cáo này viết đúng. Nếu hôm đó không cảnh giác và đọc bản báo cáo vô thưởng vô phạt thì VTV chỉ cần thâu giọng nói, cắt xén, và tung ra, tuyên truyền là ông Đỗ Thành Công đọc bản thú tội, xin nhà nước khoan hồng, thì hậu quả khó lường. Nó giống như kỷ thuật mà Hitler nói “biến trắng thành đen, biến đen thành trắng”.
Từ sự kiện đó, sau khi về lại Mỹ, VTV tung ra hình ảnh trên. Thứ nhất họ không thể phủ nhận việc tôi tuyệt thực vì nhìn hình là biết ngay vì quay sau khi hơn 30 ngày tuyệt thực. Tuy nhiên họ nói, đây là hình ảnh ông Đỗ Công Thành ký tên “thành khẩn nhận tội”, mặc dù không có âm thanh. Sau này tôi thách thức họ đưa bằng chứng ông Đỗ Công Thành nhận tội thì họ làm ngơ. Tuy nhiên, có rất nhiều người ở trong nước và ngoài nước khi xem đọan video nói trên cũng bán tin bán nghi. Chắc là ông Thành nhận tội rồi, vì nếu không thì tại sao có hình ông cầm viết. Chuyện này, không riêng gì ở VN mà ngay cả hải ngoại, có người quen tại San Jose cũng nói với tôi là có thông tin anh nhận tội, và thái độ họ bắt đầu tỏ ý nghi ngờ. Tóm lại, guồng máy truyền thông của đảng CSVN đã thành công phần nào trong việc khai dụng các kỷ thuật tuyên truyền.
Nhận định video VTV tung ra về Luật sư Cù Huy Hà Vũ
Các hình ảnh VTV tung ra về anh Hà Vũ cho thấy họ khai dung kỷ thuật tuyên truyền giống như ở trường hợp tôi. Tuy nhiên có một số điều nhận xét ở đây. Hình khám bệnh, không xác nhận ngày nào, lúc trước khi tuyệt thực hay sau khi tuyệt thực, hay mới bắt đầu tuyệt thực v.v.. Cái giọng nói “audio” thì rất tồi cho thấy có vần đề không minh bạch. Cảnh quay các thức ăn trong phòng giam, cảnh cho tù nhân cùng phòng phát biểu về đồ ăn trong tù, “ăn cơm thịt đầy đủ, ăn không hết” chỉ là trò bịp bợm.
Nếu thực sự họ muốn chứng tỏ anh Vũ khoẻ mạnh, muốn cho dư luận biết anh Vũ không tuyệt thực thì cứ quay phim lúc anh Vũ gặp chị Hà sau hơn 20 ngày tuyệt thực thì xác định ngay anh Vũ có tuyệt thực hay không? Đâu cần mập mờ “biến đen thành trắng”.
Nếu ở tù cơm thịt ăn không hết thì cán bộ cộng sản đói ở ngoàỉ đời vào tù ăn no đi. Suốt thời gian ở tù, tù nhân cùng phòng tôi ăn cơm và thức ăn rất tồi, chỉ có ít rau muống lỏng bỏng, vài lát cá kho gần như bị thiêu. Tôi cũng nhận các phần ăn như vậy mỗi ngày nhưng tôi không ăn, chỉ uống nước hay pha nước chanh, thỉnh thoảng có nước bột nếu mua được. Dù vậy họ cứ đem phần ăn, hai lẫn mỗi ngày và bắt tôi ký nhận, ông “Thành từ chối ăn cơm”. Do đó, nếu ông có chết là vì ông từ chối cơm chứ đảng và nhà nước không bỏ đói ông. Tôi nghĩ là hiện nay anh Vũ cũng phải làm giống như tôi, ký nhận từ chối ăn cơm để nếu anh có chết thì CS có đường mà chạy tội.
Suốt thời gian tuyệt thực, họ khuyên nhủ, thuyết phục, năn nỉ ăn trở lại để họ khỏi bị áp lực. Vì nếu một tù nhân có tiếng bị chết, ban quản lý trại có thể bị khiển trách. Ban quản lý trại nói với tôi “chuyện anh làm tôi không có ý kiên, ở đây tôi chỉ có trách nhiệm quản lý anh. Anh Thành muốn ăn cháo tôi nấu cháo cho ăn”. Tóm lại, quản lý trại giam các tù nhân có vấn đề, họ rất ngại những va chạm, trừ khi có chủ trương phải triệt. Vì nếu tin tức “phức tạp” đã lên đến Trung ương rồi, khi một tù nhân có tiếng bị chết vì tuyệt thực, thì cả đám quản lý trại cũng phải lãnh đạn.
Tù nhân nếu muốn không bị đói đều phải có tiếp tế của thân nhân để ăn thêm, để bồi dưởng. Tù cùng phòng tôi có thịt kho, ruốc, thịt chà bông, v.v…do gia đình cung cấp. Để tù nhân không phải đói, công an trại cho phép tù nhân được đăng ký mua thêm đồ ăn ở ngoài nếu có tiền, và các đồ dung cá nhân linh tinh mỗi tuần một lần. Nhờ vậy, tôi đã có thể mua cái bót đánh răng, đôi dép, chiếc chiếu mới, dao cao râu v.v..( Ở tù tuyệt đối không dung chung dao cạo râu để tránh nhiễm bệnh HIV và các thứ bệnh khác). Cuối tuần nếu có tiền, tù có thể ghi tên mua trước, phở, cà phê, cơm tấm v.v ăn gì có nấy. Cán bộ là người mua bán, mua cho tù nhân một, họ bán ra mười. Và đó là cách họ làm tiền để sống. Nói cách khác hệ thống trại giam CSVN gồm các cán bộ, quản lý trại v.v..sống bám vào tù nhân và gia đình tù nhân để làm ăn, buôn bán và kiếm sống vì đồng lương chết đói của họ.
Sự kiện đài VTV liên tục “biến trắng thành đen” tạo dựng hiện trường xạo, nói anh Vũ ăn không có tuyệt thực là để tạm tránh bị áp lực của dư luận trong và ngoài nước. Nếu anh Vũ liên tục tuyệt thực và dư luận lo sợ anh Vũ có thể chết bất cứ lúc nào thì sẽ là một đại hoạ cho CSVN. Cứ tưởng tượng chừng vài chục người tập trung trước trại giam số 5 Thanh Hoá, tuyệt thực cùng anh Vũ cho đến khi nào anh Vũ xác nhận ngưng tuyệt thực thì diễn biến thế nào? Thử tượng tượng có tin anh Vũ đã chết vì tuyệt thực thì hàng trăm người xông vào trại giam để đòi xác thì có trời mà biết chế độ CSVN đi về đâu. Lúc đó, vấn đề đã không còn việc Cù Huy Hà Vũ chết vì tuyệt thực nữa mà là làm sao để cứu vãn chế độ trước sự phẫn nộ của nhân dân.
Tôi không thể lường được phản ứng của nhân dân từ Nam ra Bắc và cả ở hải ngoại sẽ diễn ra thế nào?. Ngày 17 tháng 12 năm 2010, anh sinh viên bán hàng rong ở Tunisia, Mohamed Bouazizi tự thiêu chết tại công viên đã làm quần chúng phẩn nộ, cơn đại hồng thủy của ức chế và phẩn uất quá lâu bùng nổ, đã xoá xổ không những chế độ độc tài Tunisia mà nhiều nước độc tài khác ở Trung Đông.
Các thủ đoạn “Bịp Bợm” Khác
Sau hơn hai tuần tuyệt thực đòi gặp lãnh sự Mỹ, trong buổi làm viêc vài ngày trước khi cuộc gặp diễn ra. Cán bộ trại giam răn đe và giở trò “láo” trước. Vì lo sợ tôi tiết lộ với lãnh sự Mỹ tôi đang tuyệt thực thì sự việc khó lường. Họ nói, anh không được nói với lãnh sự Mỹ cái gì hết ngoài trừ những gì họ hỏi anh. Công an trại đánh phủ đầu, chúng tôi có đặt máy quay phim ở trong phòng giam rồi nên biết rỏ anh không có tuyệt thực gì hết, vì vậy đừng nói với họ là anh tuyệt thực.
Tôi cho biết là nếu có máy quay phim tôi ăn trong trại thì cứ tung ra, không cần doạ dẫm làm gì. Tôi cũng không nói cho họ biết sẽ trình bày với lãnh sự Mỹ thế nào. Trước đó công an báo với lãnh sự Mỹ là ông Thành không có tuyệt thực gì đâu, sức khỏe tốt và chúng tôi có bằng chứng ông còn ăn “phó mát” nửa. Lãnh sự Mỹ cũng bán tín bán nghi nên báo về cho vợ tôi (Jane Dobui) là họ nói ông Thành ăn cheese, giống như bây giờ công an nói với chị Dương Hà là anh Vũ đang ăn, không có tuyệt thực gì cả.
Thực tế, đêm đêm công an phòng giam lén lấy thùng rác của chúng tôi để lục xem trong ngày tôi ăn gì. Họ tìm thấy vỏ giấy bơ đầu bò nên họ nghi là tôi ăn. Họ không biết, tù nhân hình sự cùng phòng đã mua “phó mát” này để ăn, vì tôi cho anh ấy tiền để mua đồ nên anh ấy ăn hơi sang.
Ngay trong buổi gặp lãnh sự Mỹ, sau khi hỏi ông Thành có gì nói nữa không thì tôi bắt ngay cơ hội và trình bày rất nhanh một số điều quan trong cần tiết lộ gồm tôi là ai? tại sao tôi bị bắt, có ai bị bắt với tôi và tôi đã tuyệt thực kể từ ngày bị bắt đến nay. Tôi cho biết là một ngày trước khi gặp ông tôi có ăn bánh cracker để lấy sức cho buổi gặp hôm nay, vì sức khỏe tôi yếu rồi. Tuy nhiên tôi sẽ tiếp tục tuyệt thực cho đến khi nào họ trả tự do cho tôi. Sau lời tiết lộ đó, cán bộ trại bị bất ngờ không phản ứng kịp và yêu cầu chấm dứt ngay cuộc gặp. Điều này cho thấy là cả hai sự kiện tuyệt thực của tôi và của anh Vũ đều giống nhau qua cách ứng phó của CSVN, đó là dùng các phương tiện truyền thông, tuyên truyền và thủ đoạn nhằm mọi cách bưng bít không cho lọt ra ngoài thông tin anh Vũ đang tuyệt thực.
Trở lại với trường hợp khác của anh Vũ cũng vậy. Các clip quay video cho thấy thức ăn, sữa hộp ở trong phòng giam chỉ nhằm đánh lừa dư luận, tạo ra vẻ anh Vũ đang dư thừa đồ ăn, cán bộ trại không cấm anh đem đồ ăn v.v…từ đó dẫn đến kết luận anh không bị ngược đãi, không có tuyệt thực. Phòng giam của tôi cũng đầy đồ ăn như vậy nhưng không phải của tôi mà là của người tù hình sự giam chung. Vài ngày trước khi họ trả tự do cho tôi, họ cũng tiến hành khám bệnh giống như anh Vũ. Tuy nhiên họ không thể sử dụng cho mục đích tuyên truyền là “tôi không tuyệt thực” vì thời gian quay phim là lúc tôi đã tuyệt thực quá lâu, nếu có sử dụng thì chỉ thuyết phục là tôi còn sống chứ không chết, nếu có sự cố xảy ra cho tôi. Tôi bị mất 20 cân khi tuyệt thực 38 ngày, do đó không thể dùng cho mục tiêu biến “đen thành trắng” được.
Video của VTV bị lật tẩy
Về video quay anh Vũ, tôi nhận định phim quay có thể trước thời gian tuyệt thực hay chỉ mới vừa tuyệt thực nên họ khai dụng cho mục tiêu là không có tuyệt thực,và biến “trằng thành đen”. Cũng có thể đây là hình ảnh lặp ráp của nhiều lân quay, không phải quay lúc anh Vũ đã tuyệt thực sau 20 ngày. Kinh nghiệm ở trong tù và trường hợp tôi với Anh Vũ rất giống nên tôi nghi là video này quay trước thời gian anh tuyệt thực và lắp ráp thêm các sự kiện gần đây, để tạo ra một kịch bản là phim mới vừa quay, chứng minh với dư luận, việc Anh Vũ không tuyệt thực.
Tôi tìm mọi cách để truy lung cái header của video này, vì nếu VTV khôn mà không ngoan thì sẽ để lại cái đuôi. Thực vậy, tin mới nhất tôi nhận được là anh em chuyên viên mạng đã lật tẩy VTV và tìm đưọc cái header để biết được ngày quay video này là ngày 25 tháng 1 năm 2012 vào lúc 3 giờ 41 phút. Tóm lại cái tẩy xạo của VTV tìm cách “biến trắng thành đen”, cố chứng minh anh Vũ không tuyệt thực đã bị lật tẩy.
Nguy hiểm của tuyệt thực
Không riêng gì trường hợp Cù Huy Hà Vũ, nhiều anh chị em đấu tranh cho tự do, dân chủ cũng đã thường xuyên chọn phương án tuyệt thực trong tù để bảo vệ mình, từng dùng mạng sống để đánh đổi lấy sự tự trọng và niềm tin. Tuy nhiên, về mức độ chịu đựng, tùy theo cơ thể và tình trạng sức khỏe, có người có thể kéo dài thời gian tuyệt thực, có người bị thiệt mạng sớm. Mập hay ốm không là vấn đề, vì cơ thể mỗi ngày đều cần một số lượng chất đạm để duy trì sự sống cho các tế bào, cơ phận. Mất đi nguồn cung cấp căn bản này, bất kể cơ thể ốm hay mập đều có nguy cơ bị chết. Gần đây trên báo Việt Nam có đăng tin một người theo phương cách nhịn ăn để trị bệnh, tuy nhiên sau khi tuyệt thực 3 ngày thì đưa vào cấp cứu và đã tử vong. Tháng 1, năm 2012, nhà dân chủ ở Cuba, Wilmar Villar Mendoza, 31 tuổi, tuyệt thực 59 ngày trong tù sau khi bị chế độ độc tài tuyên án 4 năm tù, cuối cùng ông đã bỏ mạng vì thận ngưng hoạt động.
Khi tuyệt thực, ngoài các mối nguy hiểm trên, điều lo sợ nhất chính là khi cơ thể đã suy yếu, chất kháng thể không còn nên tạo điều kiện cho vi trùng xâm nhập, tấn công. Nhà tù là ổ vi trùng ghê gớm nhất. Do đó, suốt thời gian tuyệt thực, tôi lo ngại nhất là bị bệnh vì nhiễm trùng do kháng sinh đã bị suy yếu từ hậu quả tuyệt thực, tôi không lo nhiều vì đói. Anh Vũ đã tuyệt thực hơn 22 ngày, đây là giai đoạn vô cùng nguy hiễm mà nếu đảng CSVN không có hướng giải quyết, thì hậu quả khó lường.
Ngày 18 tháng 6 năm 2013
© Đỗ Thành Công
© Đàn Chim Việt
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment