Thursday, September 4, 2014

Vạch trần dối trá cộng sản mọi nơi, mọi lúc là góp phần kết thúc chế độ



Vạch trần dối trá cộng sản mọi nơi, mọi lúc là góp phần kết thúc chế độ


Le Nguyen (Danlambao) - Có nhiều nguyên nhân lẫn hậu quả giải thích tại sao tổ tiên ta để lại cho cháu con nhiều kinh nghiệm sống, qua văn chương truyền khẩu, lồng trong các câu chuyện huyền sử, các chuyện cổ tích và những câu ca dao tục ngữ?... Những kinh nghiệm sống truyền đời của tổ tiên nòi Việt phản ánh lời khuyên dạy hữu ích được cô đọng từ thực tiễn đời sống khi đọc lên không kể giới trí thức hoặc bình dân, ai ai đều có thể hiểu được như các câu sau:

“Ở sao cho vừa lòng người
Ở rộng người cười, ở hẹp người chê
Cao chê ngỗng, thấp chê lùn
Béo chê béo trục béo tròn
Gầy chê xương sống xương sườn phơi ra...”

Cùng với những câu đại loại như “ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt...”. Tuyệt nhiên chúng ta không nghe thấy tổ tiên ta nói đến, chưa bàn qua hoặc lưu lại tật xấu liên quan đến“nói dối quen miệng”(?) Nội dung bài viết này sẽ không đào sâu, không đi vào nghiên cứu, phân tích vì sao “nói dối quen miệng” lại không được nhắc đến, không nằm trong kho tàng ca dao tục ngữ nhằm khuyên dạy cháu con của tổ tiên ta?

Có thể “nói dối quen miệng” không được nhắc đến, Không trở thành bài học khuyên dạy cháu con vì nói dối chưa nghiêm trọng, chưa phổ biến đến nỗi cần báo động trong nếp sống dân tộc Việt như thời đại cộng sản trong nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam hiện nay - một nhà nước được hình thành, được xây dựng trên nền tảng dối trá, được củng cố bằng bạo lực khủng bố của nòng súng, nhà tù, ám sát, thủ tiêu... từ những cá nhân độc ác, tham lam, ngu dốt cộng sản.

Ai cũng biết cộng sản cướp chính quyền, giành độc quyền lãnh đạo nhà nước – xã hội bằng bạo lực khủng bố và chế độ cộng sản tồn tại, phát triển bằng thủ đoạn tuyên truyền dối trá. Dối trá từ cá nhân đến tập thể, từ cơ sở đến trung ương, cả một hệ thống cai trị nắm giữ quyền lực lãnh đạo nhà nước vào cuộc nói dối, thi nhau nói dối. Dối từ báo cáo miệng đến báo cáo láo trên văn bản, dối đến mức trở nên bình thường, không còn tên cộng sản nào thấy xấu hổ, thấy là điều lạ lẫm đáng ngạc nhiên và dối trá thảm thương đến mức người dân phải thốt lên “ mọi thứ đều dối trá chỉ có dối trá là thật.” Thế nhưng “chân lý” dối trá cộng sản không hề thay đổi... dù sông có thể cạn, núi có thể mòn.

Bao năm qua có rất nhiều cá nhân, tổ chức với sự cố gắng vượt bực, nhờ vào công cụ truyền thông hiện đại đã từng bước phá vỡ bức màn bưng bít thông tin, bóc trần dối trá cộng sản từ bên ngoài đảng cộng sản nhưng bên trong nội bộ tổ chức cộng sản vẫn ù lỳ chưa có chuyển biến nào tích cực để đẩy lùi dối trá. Dối trá vẫn bị bưng bít vì quyền lợi cá nhân phe nhóm, vì sự sống còn của đảng cộng sản nên dối trá cộng sản ngày càng được che đậy kín kẻ trong hàng hàng lớp lớp báo đài và gây hậu quả nghiêm trọng hơn cho đời sống người dân cũng như cho sự xây dựng, phát triển của đất nước.

Đối với những người quan tâm theo dõi đến tình hình đất nước - những cá nhân, tổ chức đấu tranh cho tự do dân chủ Việt Nam hẳn đều nhận ra Việt cộng dối trá nhằm vào mục đích vinh thân phì da, dối trá để bảo vệ đảng, bảo vệ chế độ đến cùng, với “tâm niệm” thà mất nước hơn mất đảng nên chúng sẵn sàng bán nước cho Tàu để bảo vệ đảng như băng đảng Việt Cộng đã đang làm. Điển hình là bí mật hội nghị Thành Đô được tờ Hoàn Cầu Thời Báo, tiếng nói chính thức của đảng Tàu Cộng tiết lộ sau nhiều lần nguồn tin “bán nước” không chính thức này bị tiếng nói loa, đài của đảng Việt Cộng bác bỏ, đổ cho các thế lực thù địch, phản động xuyên tạc nói xấu, chống phá nay thì không thể chối cãi được nữa. Hiệp ước bí mật Thành Đô có đoạn viết như sau:

“... Việt Nam bày tỏ mong muốn sẵn sàng chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc Kinh, như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng Tây...”

Trong suốt thời gian hình thành, tồn tại và phát triển của đảng cộng sản Việt Nam đã có không ít lần cộng đảng nằm bên bờ sụp đổ nhưng đã thoát hiểm ngoạn mục nhờ vào “thiên tài” dối trá, nhờ vào lòng bao dung, lương thiện của dân tộc Việt và của loài người văn minh tiến bộ. Cụ thể là các hứa hẹn, cam kết dối trá trong sự kiện thành lập Chính Phủ Liên Hiệp năm 1946, sự kiện thực hiện hòa giải hòa hợp dân tộc năm 1975, sư kiện thế giới tây phương hủy bỏ lệnh cấm vận cho cộng sản Việt Nam năm 1994, sự kiện thế giới hào hiệp thu nhận Việt Nam gia nhập vào tổ chức WTO năm 2007...

Cũng như không biết bao nhiêu lần trong quá khứ thành phần người Việt quốc gia yêu nước đã lấy lòng mình đo lòng dạ cộng sản nên không thể hiểu được trong đầu cộng sản Việt Nam chứa gì? Do đó những người yêu nước đã bị cộng sản lừa cho đến trắng tay trắng mắt, không phải một lần mà rất nhiều lần do bản tính lương thiện, hiền lành, nhẹ dạ, dễ tin đối với dối trá cộng sản và bị Việt Cộng đưa vào bẫy, rồi ra tay tàn sát không thương tiếc?

Hiện nay các nước dân chủ văn minh tiên tiến cũng đã, đang bị cộng sản Việt Nam sử dụng “thiên tài” dối trá lừa gạt như chúng đã từng lừa gạt, lợi dụng những người không cộng sản, những người dân Việt Nam yêu nước để nuôi sống đảng, bảo vệ chế độ cộng sản bên bờ vực khủng hoảng toàn diện, với nhiều nguy cơ dẫn đến sụp đổ chế độ nếu không nhận được sự ngây thơ hợp tác của người dân Việt Nam, với sự trợ giúp nhân đạo của Hoa Kỳ và của các nước dân chủ tiên tiến.

Chiêu trò hứa hẹn, cam kết này không lạ, nó cũng giống như nhiều lần cộng sản Việt Nam xuống nước “khóc lóc” để đánh động lòng nhân ái của loài người nhằm nhận được viện trợ quốc tế không hoàn lại lẫn hoàn lại và đến khi thoát chết thì chúng lại khoác lác khoe khoang lãnh đạo tài tình!

Điển hình là cộng sản Việt Nam đang tô son đánh phấn, cố sửa chữa bộ mặt lưu manh trở thành “dễ thương, ngoan ngoãn”lương thiện trước cặp mắt các quan sát viên quốc tế, qua các hứa hẹn sửa đổi những vi phạm luật pháp quốc tế về nhân quyền, về quy định điều lệ bắt buộc phải thực hiện để được gia nhập vào các tổ chức quốc tế nhằm cứu nguy cho chế độ khủng hoảng kéo dài, đang trên đường đi đến sụp đổ kinh tế, kéo theo sụp đổ thể chế chính trị, không cần phải là nhà bình luận thời cuộc chuyên nghiệp ai cũng có thể tiên đoán ra được.

Thế cho nên thời gian gần đây cộng sản Việt Nam lại hứa hẹn, lại cam kết thực thi các cam kết quốc tế chỉ có mục đích duy nhất là nhằm vượt qua cơn khủng hoảng như chúng đã từng hứa hẹn trong quá khứ để cứu nguy đảng, bảo vệ chế độ bằng mọi giá. Hiện nay đảng cộng sản Việt Nam đang diễn trò bày tỏ thiện chí, đáp ứng các điều kiện đòi hỏi của quốc tế qua việc tập trung nguồn lực chính trị, tập trung trí tuệ dối trá cộng sản làm công tác điều nghiên, biên soạn các bản báo cáo “láo” tổng kết “láo” theo yêu cầu quốc tế để tháo gỡ những nút thắt có khả năng làm chế độ tắt thở, nhắm vào mục tiêu duy nhất là nhận được “ống trợ sinh” viện trợ cứu nguy đảng, chế độ cộng sản từ cộng cộng quốc tế.

Những ai sống trong lòng xã hội dân chủ văn minh tiên tiến, ít nhiều đều nhận ra, hầu hết các quan chức trách nhiệm của các nước dân chủ quen lối suy nghĩ trung thực, minh bạch nên không thể nghĩ ra, tưởng tượng ra những điều láo, xảo trá quỷ quyệt nằm trong các bản báo cáo, tổng kết của Việt Cộng, được gởi đến các cơ quan, tổ chức quốc gia, quốc tế để xin gia nhập vào tổ chức kinh tế, xã hội, văn hóa... hoặc xin trợ giúp tài chính từ quỹ tiền tệ quốc tế, ngân hàng thế giới, ngân hàng phát triển á châu...hay xin trợ giúp xóa đói giảm nghèo từ các tổ chức nhân đạo, thiện nguyện của các chính phủ lẫn phi chính phủ và Liên Hiệp Quốc.

Phải công nhận thời gian qua, đảng cộng sản Việt Nam đã thành công với các bản báo cáo láo, tổng kết láo, thông tin láo nhằm lừa gạt những cá nhân trách nhiệm duyệt xét các đơn xin, các bản báo cáo, bản tổng kết của quốc tế, quốc gia lẫn các tổ chức chính phủ và phi chính phủ, để được viện trợ, trợ giúp nhiều mặt cho Việt Nam để thoát khủng hoảng, cứu nguy đảng và chế độ. Có lẽ không ai là không thấy đảng cộng sản Việt Nam tổ chức cai trị nhà nước như tổ chức cai tù canh giữ trại tù. Từ nhà tù nhỏ mọc san sát trên địa bàn quận huyện, tỉnh thành đến các trại tù nơi rừng thiêng nước độc và nhà tù lớn giam cầm tư tưởng tự do của người dân trên khắp mọi miền đất nước.

Để nuôi dưỡng hơn ba triệu “viên chức” cai tù nắm quyền sinh sát, nắm giữ công cụ bạo lực khủng bố như quân đội, công an, kinh tế, tài chánh, luật pháp, truyền thông... phối hợp với các công cụ trá hình vớ vẩn, viển vông khác như các đoàn thể, tổ chức mặt trận tổ quốc, ban tôn giáo chính phủ, hội nhà báo, hội nhà văn, hội nhà thơ...hội người cao tuổi, hội phụ nữ, đoàn thanh niên...nông hội, công đoàn, dân phòng... bao trùm lên toàn xã hội với nhiệm vụ canh gát, rình rập, đàn áp mọi tiếng nói phản kháng, chống lại cai tù cộng sản phi nhân tính.

Thử hỏi với lực lượng cai tù hùng hậu lãnh lương từ nguồn lực quốc gia, từ tiền thuế của dân, chỉ làm nhiệm vụ canh cửa, rình mò như trộm, hung hăng như cướp... không tạo ra của cải vật chất lại còn ăn cướp, ăn cắp rút rỉa, phá hoại làm cạn kiệt tài nguyên quốc gia để thỏa mãn bản chất khát máu nặng tính thú, chỉ biết chăm sóc cho bộ lông của chúng nên đảng cộng sản Việt Nam cứ luẩn quẩn trong vòng khủng hoảng chu kỳ... hết khủng hoảng chính trị kinh tế lại chuyển sang văn hóa xã hội, luật pháp đạo đức và cứ thế xoay vòng.

Hiện nay cộng sản Việt Nam đang sa lầy vào vòng khủng hoảng toàn diện, chúng cố vùng vẫy thoát ra và đang hướng tới phao cứu sinh của các nước dân chủ tiên tiến văn minh giàu mạnh để thoát hiểm như chúng đã từng thực hiện kế “gian manh thoát hiểm” trong quá khứ. Biết vậy, nhưng đảng cộng sản Việt Nam vẫn không từ bỏ tham vọng độc quyền quyền lực lãnh đạo, không muốn thoát trung, không muốn lột bỏ lớp áo gian trá cộng sản!

Trước tình huống đang diễn ra và để ngăn chận cũng như đối phó với ý đồ gian trá cộng sản trên chính trường quốc tế, những cá nhân, tổ chức đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền hiện đang là công dân của các quốc gia dân chủ bằng mọi cách có thể, gián tiếp hay trực tiếp tham gia vào giòng chính chính trị của nước sở tại, tham gia vào các tổ chức quốc tế vạch trần, chỉ ra các dối trá của các thông tin, các tổng kết, các bản báo cáo... có nguồn gốc từ đảng cộng sản Việt Nam.

Tích cực tham gia vào giòng chính chính trị, vào các tổ chức quốc để có điều kiện ngăn chận cộng sản thực hiện hành động lừa gạt những con người trung thực được nuôi dưỡng trong môi trường giáo dục nhân bản và lớn lên trong xã hội yêu thương đầy tình người, không thể tưởng tượng, thấu hiểu nổi mưu mô xảo quyệt, dối trá đáng kinh tởm của cộng sản Việt Nam.

Vạch trần dối trá cộng sản trước cộng đồng quốc tế để thúc đẩy, để buộc Việt Cộng phải thực hiện các hứa hẹn, cam kết quốc tế về tự do, dân chủ, nhân quyền theo chuẩn mực, giá trị chung của xã hội loài người thời đương đại - để nhận được trợ giúp, viện trợ của quốc tế và nhận viện trợ không phải để đảng cộng sản kéo dài chế độ độc tài bạo trị trên đất nước Việt Nam.

Vạch trần dối trá trong các thông tin, các bản tổng kết, các bản báo cáo láo của cộng sản Việt Nam nhằm ngăn chận nguồn trợ giúp, viện trợ nhân đạo của các nước dân chủ văn minh, của các tổ chức quốc tế cho cộng sản Việt nam, cũngchính là một trong nhiều phương thức góp phần kết thúc chế độ bạo tàn cộng sản để xây dựng nhà nước dân chủ đích thực của dân, do dân, vì dân... Một nhà nước dân chủ thực sự - tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân như nhiều thế hệ lãnh đạo cộng sản hô hào trong gần suốt một thế kỷ qua!




Chân dung người cộng sản


"Từ nhiều năm nay, Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) dẫn dắt dân tộc đi theo đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội theo mô hình xô-viết, được coi là dựa trên chủ nghĩa Mác-Lênin". 

Vũ Đông Hà (Danlambao) - Câu mở đầu của bức thư ngỏ do 61 đảng viên cộng sản gửi cho Ban Chấp hành Trung ương và toàn thể đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam của họ đã cho thấy có những tâm thức ăn sâu vào phế phủ.

Khi họ vẫn tiếp tục xem ĐCVSVN - trong đó có họ - mang sứ mạng "dẫn dắt" cả một dân tộc thì tâm thức ngạo mạn, coi dân tộc không ra gì vẫn trước sau như một. Nó đã ăn sâu vào tiềm thức của những người suốt đời hít thở khói ám độc tài.

Tâm thức "dẫn dắt" đó chính là nền tảng của Điều 4 Hiến pháp, là bản chất kẻ cả của những người mang dòng máu chứa đầy vi khuẩn độc tôn.

Họ mở đầu bằng khoảng thời gian mù mờ "từ nhiều năm nay" chứ không rạch ròi "từ khi mới thành lập" để tạo ấn tượng như có "một khoảng thời gian nào đó" ĐCSVN đi đúng đường - đảng ngày xưa đúng, đảng bây giờ sai - trong khi hiện nay, một người có chút tri thức lẫn lương tâm cũng nhận ra rằng ngay từ khi ra đời và kéo dài cho đến nay ĐCSVN đã dùng bạo lực và chế độ toàn trị để ép buộc đất nước đi vào đường lối sai lầm.

Mù mờ, gián tiếp tạo ấn tượng một khoảng thời gian nào đó đảng đi đúng đường có lẽ để giải thích lẫn biện minh cho cái gọi là những "đảng viên ĐCSVN trung thành với tâm nguyện vì nước vì dân khi vào Đảng". Họ tin rằng, hay tự lừa dối lương tâm chính họ, hoặc cố tình lừa đảo cuộc đời rằng có những năm tháng họ và đảng của họ là một tập thể mà hành động, quyết định đều vì nước vì dân.

Chính vì cái ảo tưởng xuất phát từ sự tự thôi miên ta là vì nước vì dân mà họ, những người từ 75 tuổi đảng cho đến 17 tuổi đảng, vẫn tiếp tục tin rằng đảng của họ có quyền cai trị và chỉ có đảng của họ mới nên "tự giác và chủ động thay đổi Cương lĩnh, từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội, chuyển hẳn sang đường lối dân tộc và dân chủ, trọng tâm là chuyển đổi thể chế chính trị từ toàn trị sang dân chủ một cách kiên quyết nhưng ôn hòa."Họ muốn dân chủ nhưng từ chối nguyên tắc cơ bản nhất của dân chủ: nền chính trị quốc gia là do người dân chọn lựa chứ không phải do một đảng tự giác mà có.

Khi viết ra những câu như "những người có trách nhiệm của các tổ chức đảng các cấp và của từng đảng viên có tinh thần yêu nước" hay "trách nhiệm của các đảng viên yêu nước là phải cùng toàn dân nắm lấy thời cơ này..." họ muốn tiếp tục rao giảng rằng trong cái đảng làm nên thể chế độc tài, tạo nên cuộc cách mạng giết người long trời lở đất thời cải cách ruộng đất, bỏ tù trí thức nhân văn giai phẩm, cải tạo học tập, cải tạo công thương nghiệp, hiệp ước Thành Đô, tham những thành quốc nạn, buôn rừng, bán biển, nhượng đất... vẫn còn đó những đảng viên có tinh thần yêu nước.

Họ "yêu nước" nhưng vẫn ở lì, vẫn bám chặt vào một cái đảng mà từ đầu (không phải từ nhiều năm nay), cai trị dân tộc bởi đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội theo mô hình xô-viết như họ đã khai bút.

Không ai qua mặt những người cộng sản trong việc yêu nước bằng mồm, bằng diễn văn, bằng khẩu hiệu, bằng nghị quyết. Bầu yêu nước ấy đã sản sinh ra hình hài Việt Nam bạc nhược ngày hôm nay.

Họ yêu nước hay yêu đảng hơn?

Hay là họ yêu bản thân và sự an toàn của họ hơn hết mọi sự?

Hoặc họ yêu quá đi thôi cái "thuở ấy trong tôi bừng nắng hạ... ", không thể nào phủ sạch sành sanh để nhìn lại thấy cả cuộc đời đã bị lừa và góp phần vào tội ác.

Trong việc kêu gọi đảng của họ "tự giác" và "chủ động" thay đổi, họ ngỏ lời mong lãnh đạo của họ thực hiện những điều mà nhiều người không cùng đảng với họ đã phải trần ai, lên bờ xuống ruộng bởi đảng của họ: dân chủ, chống tàu cộng xâm lăng. Nhưng họ im lặng như tờ, bình chân như vại khi đồng bào không có thẻ đảng của họ bị bầm dập, bỏ tù. Họ vẫn đứng về phía của những kẻ đồng chí (hướng) của họ, hay yên lặng đồng lõa với tội ác của đảng.

Họ "yêu nước" theo cung cách đảng viên và vì thế hành động của họ cho thấy họ chẳng yêu thương gì những đồng bào nhưng không là đồng chí.

Vì Nước, Vì Dân phải xếp hàng đứng sau Vì Đảng.

Cuối cùng, sự thật không thể chối cãi: họ đã và vẫn đang là những đảng viên cộng sản. Họ vẫn là thành phần tạo nên guồng máy. Vẫn còn là đó nguyên hình chiếc bánh, con đinh, cái ốc... của cỗ xe vừa "dẫn dắt" vừa nghiền nát thịt da dân tộc Việt Nam. Họ là thành phần mà trong đó nhiều người vẫn khệnh khạng phán rằng: thời cụ Hồ, thời chúng tao tốt, thời thằng Trọng, thằng Sang, thằng Dũng xấu. Họ chưởi rủa cụ Trọng, cụ Bình nhưng vẫn miệt mài vái lạy cụ Hồ, cụ Mao.

Họ cũng là những người mà vào thời điểm khởi đầu của cái gọi là "từ nhiều năm nay" đồng nghĩa với lúc họ hết còn được nắm quyền, trước chức vụ của họ có thêm một chữ nguyên buồn bã: nguyên Ủy viên dự khuyết Ban chấp hành trung ương, nguyên Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền, nguyên Trưởng khoa Quản lý kinh tế, nguyên thành viên Ban nghiên cứu của Thủ tướng, nguyên Tư lệnh phó, nguyên Trợ lý Thủ tướng, nguyên Tham mưu trưởng Hậu cần, nguyên cán bộ cơ quan Bộ Công an, nguyên Ủy viên Ủy ban Kiểm tra Trung ương, nguyên Tổng biên tập, nguyên Chủ nhiệm khoa, nguyên chuyên viên Tổng cục Chính trị, nguyên cán bộ Ban Tuyên huấn trung ương, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, nguyên Vụ trưởng Văn phòng Trung ương Đảng, nguyên Viện trưởng Viện Xã hội học, nguyên Giám đốc Sở Tư pháp, nguyên Tổng thư ký, nguyên Chủ tịch Ủy ban phối hợp hành động, nguyên thư ký của Bí thư, nguyên Phó bí thư Thường trực Thành đoàn, nguyên Thứ trưởng Bộ Văn Hóa...

Đằng sau những chữ nguyên ảm đạm hoàng hôn đó là những chức vụ của một thời rực đỏ. Thời góp sức đắc lực nhất cho bộ máy độc tài. Chức vụ càng cao thì đóng góp càng nhiều cho đảng. Đóng góp càng nhiều thì chức vụ trong đảng càng cao. Và họ vẫn hãnh diện liệt kê chức vụ như là những chứng tích, thành quả, những bề dày, những lão với thành. Đừng hỏi họ trước khi có chữ nguyên thì họ có những loại thư ngỏ như thế này không.

Đó là chân dung của những người cộng sản.

Bạn có thể ủng hộ họ với suy nghĩ rằng dù sao họ cũng đòi đảng của họ những điều mà dân ta đang đòi.

Bạn có quyền ca ngợi họ yêu nước cũng như người khác có quyền lên án họ là những tội đồ.

Bạn có thể thông cảm hoàn cảnh họ hết thời nhưng cương quyết bám đảng để thay đổi, trong khi nhiều người khác không có cái an toàn khu như họ để chui vào nhưng vẫn sẵn sàng đứng lên đấu tranh cho những đổi thay.

Bạn có thể giao số phận của đất nước này cho tập thể những người làm nên hoang tàn và đổ nát trên quê hương để họ "tự giác" và "chủ động" trong cái gọi là "thay đổi cương lĩnh"; trong khi nhiều người khác quan niệm rằng không bao giờ có sự rời bỏ quyền lực nếu không có sức ép đến từ phản kháng của người dân.

Bạn có thể chấp nhận những người cởi áo cộng sản để mặc áo dân chủ và tiếp tục cai trị dân mình trong khi người khác cho rằng đó là trò chơi thoát xác, bình mới rượu cũ.

Sự khác nhau ấy chính là đa nguyên.

Nhưng chân dung của người cộng sản chỉ có một.





Đời Mồ Côi

Em sinh ra đã không hề biết mẹ
Hàng ngày Em theo chị để ăn xin
Ngày đầu đường đêm ghế đá công viên
Sống lay lắt nhờ đồng tiền thiên hạ.


Nhiều khi đói sữa thay bằng nước lã
Hai chị em vật vã dạ cồn cào
Dế ve Sầu nướng lót dạ đêm thâu
Mong trời sáng xin cơm thừa hàng quán.


Cha chết sớm mẹ bị người ta bán
Sang bên Tàu vào động bán dâm
Nhà cửa ruộng nương
Đảng qui hoạch chẳng bồi thường
Nghe người nói cán bộ phường chia chác


Mình sống được nhờ tấm lòng cô bác
Nín đi nào chị sẽ hát ầu ơ
Mất mẹ cha đời đói rét bơ vơ
Đừng khóc nữa em thơ xin hãy hiểu.


Chuyện xui xẻo đẩy đưa đời cô lựu
Chị bị tông xe nằm ngất bên đường
Khi mọi người đưa chị đến nhà thương
Chị đã chết từ trên đường nhập viện.


Kẻ tông chị là đảng viên say xỉn
Sợ liên quan chúng đã biến vào đêm
Hết họ hàng giờ chỉ còn mình em
Nên ánh mắt mới buồn lên đến thế.


Anh xin lỗi mấy tháng rổi mới kể
Chỉ mong sao ánh mắt bé vơi buồn
Trẻ ăn mày không được đảng yêu thương
Nhưng còn có những trại cô nhi viện



Đây là thi đi siêu xa l tin tc, đâu phi chúng mun làm gì thì làm.

Linh Nguyên


CHÂN DUNG 'CÁC ĐẦY TỚ NHÂN DÂN'



Ngạo mạn, dâm ô chính là Lê Duẩn
Già mà lắm con là lão Đỗ Mười
Mưu mô quỷ quyệt là Lê Đức Anh
Nhẫn nhục sống lâu là Võ Nguyên Giáp
Chưa nói đã cười là Nguyễn Minh Triết
*

Giả danh Mác xít là Lê Khả Phiêu
Tham nhũng đớn hèn là cậu y tá (Nguyễn Tấn Dũng)
Ác thú lộng hành là Nguyễn Văn Hưởng
Gian manh, trí trá là Nguyễn Sinh Hùng
Cái gì cũng nhặt là Tô Huy Rứa
*
Không bộ nào chứa là Nguyễn Thiện Nhân
Vì gái quên thân là Nông Đức Mạnh
Thức thời, né tránh là Nguyễn Hải Chuyền
Miệng lưỡi dịu mềm là Vương Đình Huệ
Thiểu năng trí tuệ là Đinh La Thăng
*
Định hướng tối tăm là Nguyễn Phú Trọng
Ghét trung yêu nịnh là Lê Hồng Anh
Phát biểu lăng nhăng là Phạm Vũ Luận
Quen đánh giặc miệng là Trương Tấn Sang
Hán tặc chính danh là Hoàng Trung Hải
*
Thầy gét bạn khinh là Hồ Đức Việt
Dối gian lật lọng là Vũ Văn Ninh
Đổi trắng thay đen là Trương Vĩnh Trọng
Triệt suy phù thịnh là Trần Đình Hoan
Đã dốt lại tham là Lê Thanh Hải
*
Ăn vụng nói dại là Đinh Thế Huynh
Cạn nghĩa cạn tình chính là Tô Lâm
Juda phản chúa là Nguyễn Đức Tri
Tình duyên lận đận là chị Kim Ngân
Vừa béo vừa dâm là Tòng Thị Phóng
*
Dối gian lật lọng là Vũ Văn Ninh
Lên chức nhờ cha là Nguyễn Thanh Nghị
Mặt người dạ thú là Phạm Quý Ngọ
Tính tình ba phải là Phạm Gia Khiêm
Chưa từng thanh liêm là Nguyễn Thế Thảo
*
Ăn tiền tàn bạo là Nguyễn Đức Nhanh
Chạy trốn an toàn là Dương Chí Dũng
Nghìn tỉ tham nhũng là Vinashin
‘Bà con’ Thủ Tướng là Phạm Thanh Bình
Ngậm thị ăn tiền là Vũ Huy Hoàng
*
Xôi thịt mê gái là Trịnh Đình Dũng
Lừa thầy phản bạn là Trương Hòa Bình
Cướp, Giết la làng là Thống đốc Bình
Ăn no kín tiếng là Cao Đức Phát
Móc ngoặc đi đêm là Ngô Xuân Dụ

Chiến tranh biên giới Việt Trung năm 1979


Battlefield Vietnam - Part 01: Dien Bien Phu The Legacy

SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P1)

SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P2)

SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P3)





 Coi Tây Tạng trong tay Tầu để chuẩn bị cho VN rồi mai cũng trong tay Tầu

image
Preview by Yahoo
Bà con hãy tìm đường chạy ra nước ngoài cho sớm như hồi 1975 kẻo bọn Tàu cộng đến cai trị thì chạy không kịp nữa!

Một vị ni sư bị đối xử tàn nhẫn:




Coi Tây Tạng trong tay Tầu để chuẩn bị cho VN rồi mai cũng trong tay Tầu ...


Chiến tranh biên giới Việt Trung năm 1979


Battlefield Vietnam - Part 01: Dien Bien Phu The Legacy

SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P1)

SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P2)

SBTN SPECIAL: Phim Tài Liệu TỘI ÁC CỘNG SẢN (P3)
















Ha ha ha !
Hố hố hố !
Không biết làm thịt em nào trước đây?
xem thêm





Ảnh của
 Ngoc Bui.

HTTP://DANLAMBAOVN.BLOGSPOT.COM/2014/05/HANG-VAN-CONG-NHAN-BINH-DUONG-INH-



Sốc - Lính Trung cộng hành hạ tra tấn tù binh VN vô cùng tàn bạo dã man





No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link