Đầu năm ngựa,
Ngựa quý chết thảm
Lê Thiên (Danlambao) - Thượng tướng công an CSVN Phạm Quý Ngọ,
Ủy viên Trung ương đảng, Thứ trưởng Bộ công an, bất ngờ được báo “chết
vì ung thư” ngày 18/02/2014. Các báo lề đảng đều đăng tin ông Ngọ “qua
đời/từ trần vì bệnh ung thư”. Chỉ tờ Sài Gòn Tiếp Thị và báo Trí Thức Trẻ chạy
tít “Thượng tướng Phạm Quý Ngọ đột ngột qua đời”,
tức nhìn nhận ông Ngọ đột tử. Đài BBC của Anh Quốc, trong bản tin điện tử tiếng
Việt ngày 18/2/2014 cũng ghi nhận “Thứ trưởng Bộ Công an Việt Nam,
người đang bị điều tra, đột ngột qua đời chiều 18/2”.
Trong ngành công an,
ông Phạm Quý Ngọ từng tham gia chỉ đạo nhiều vụ án quan trọng.
Đặc biệt, ông là Trưởng ban chuyên án điều tra các sai phạm tại Tổng
công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) mà Dương Chí Dũng từng
là nguyên chủ tịch HĐQT kiêm Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam và Bí thư
đảng ủy của Cục này. Dũng còn là Ủy viên thường vụ đảng ủy khối
doanh nghiệp Trung ương đảng CSVN, đại biểu Đại hội Đảng CSVN kỳ XI toàn quốc(1).
Như vậy, về mặt đảng, Dương Chí Dũng và Phạm Quý Ngọ là đồng chí đồng cấp Trung
ương.
Từ một lời khai
Trong phiên xử sơ thẩm
ngày 16/12/2013 Dương Chí Dũng bị tuyên án tử hình về tội tham ô, 28 năm tù về
tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm
trọng. Dũng tìm cách đào tẩu ra ngoại quốc, nhưng bất thành, lòi ra em trai là
Dương Tự Trọng, đại tá CACS, dùng uy thế và mánh khóe nghiệp vụ giúp ông anh
trốn thoát.
Với tư cách là nhân
chứng trong vụ án Dương Tự Trọng và đồng phạm về tội tổ chức người khác trốn đi
nước ngoài, Dương Chí Dũng sáng ngày 7.1.2014 khai rằng chính tướng Phạm Quý
Ngọ là người điện thoại nói cho ông ta biết về việc quyết định khởi tố, bắt tạm
giam Dũng đã được phê chuẩn, bảo Dũng tránh đi một thời gian.
Khai tại tòa, Dương
Chí Dũng khẳng định rằng mình đã hối lộ ông Phạm Quý
Ngọ hai lần, lần đầu với 10
nghìn USD ở Quảng Ninh, nơi ông Ngọ đang nghỉ mát. Bà Phạm
Thị Mai Phương, vợ Dương Chí Dũng cũng khai trước tòa rằng ngày 29.4.2012,
bà đã cùng chồng đi thăm vợ chồng Phạm Quý Ngọ ở Tuần Châu và có đưa tiền cho
ông Phạm Quý Ngọ. Rồi ngày 2.5.2013,lần thứ hai đưa cho Ngọ 500
nghìn USD tại nhà riêng Ngọ. Ngoài ra, Dũng cũng khai là đãgiúp
bà Trương Mỹ Lan (em ruột Trương Mỹ Hoa, cựu Phó chủ tịch nước),
Giám đốc Công ty Vạn Thịnh Phát ở Sài Gòn vào năm 2010 chuyển khoản tiền
hối lộ 1 triệu USD cho Phạm Quý Ngọ.(2)
Lộ bí mật nhà nước
Theo Báo Pháp Luật ngày
07/01/2014, sau khi đề nghị mức án đối với từng bị cáo, đại diện Viện Kiểm Soát
(VKS) đề nghị: "Tại phiên tòa, Dương Chí Dũng và Vũ Tiến Sơn khai
việc Dũng bỏ trốn do được Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ tiết lộ. VKS thấy
có dấu hiệu của tội làm lộ bí mật công tác, đề nghị HĐXX xem xét khởi tố vụ án
hình sự cố ý làm lộ bí mật công tác.”(3)
Tuy nhiên, trước khi bàn
tiếp chuyện đời éo le liên quan tới số phận đầu năm Ngọ hẩm hiu của Phạm Quý
Ngọ, xin mở dấu ngoặc để nói một chút về nhóm từ ngữ “có dấu hiệu làm lộ bí mật công
tác” của báo Pháp Luật. Phải chăng báo PL dùng
thủ thuật đổi chữ hòng đánh lạc hướng dư luận về tội “cố ý làm lộ bí mật nhà nước” như chính VKS Hà
Nội nêu ra (Nguyên văn trên Báo
Người Lao Động ngày 17/2/2014)?
Khi mà VKS “thấy
có dấu hiệu của tội làm lộ bí mật công tác” hay “cố ý làm lộ
bí mật nhà nước” thì cái phận đời của (những) kẻ làm lộ ắt phải tiêu
vong nếu cái VKS kia cùng hệ thống tòa án VN thể hiện đúng đắn tinh thần thượng
tôn luật pháp và phù hợp lòng dân hơn là ý đảng!
Tuy nhiên, cái vụ hối lộ
bạc triệu đô la Mỹ đã gây ảnh hưởng bất lợi không nhỏ cho sự nghiệp cách mạng
hào hùng của bao nhiêu quan chức ở thượng tầng. Cho nên, chuyện phải ra tay để
bịt đầu mối là chuyện chẳng đặng đừng! Giết lầm hơn bỏ sót?
Ung thư gan và cái
chết đột ngột
Sinh tử hữu mạng! Kẻ
trước người sau, ai cũng có ngày phải “về cõi”. Vả lại, nghĩa tử nghĩa tận! Đâu
ai muốn dây dưa vào những chuyện gây phiền nhiễu cho kẻ đang ra đi! Nhưng sự
đời lại không đơn giản. Khi con tuấn mã bất ngờ quỵ ngã hay bị đánh ngã đột
ngột, thì bao thứ chuyện đằng sau nó cũng bộc phát, nổ tung trên truyền thông
đại chúng - những chuyện ấy hẳn đụng chạm tới chế độ, tới quyền đảng và tới cả
con người nói chung!
Truyền thông lề dân thì
bày tỏ nghi ngờ về cái chết của Quý Ngọ!
Ung thư gan có gây đột
tử không? Hay Ngọ chết do đầu độc, thủ tiêu, ám sát? Chuyện này không lạ nơi
thâm cung bí sử của đảng cầm quyền xưa nay. Hồ sơ những cái chết bất đắc kỳ tử
và bất thường trong hàng ngũ các công thần một thời vẫn còn đó, rành rành, dày
cộm!
Riêng về cái bệnh ung
thư quái ác của công thần Phạm Quý Ngọ, bài báo ngày 19/2/2014 trên Tầm Nhìn
(báo lề đảng) có nhan đề “Tìm hiểu căn bệnh ung
thư của ông Phạm Quý Ngọ”phân tích như sau: “Bệnh
nhân kém ăn, gầy sút nhanh, rối loạn tiêu hóa, đau hạ sườn phải. Lúc đầu đau
ít, sau đau nhiều, càng ngày càng tăng, dùng các thuốc giảm đau thông thường
không kết quả. [...]. Ung thư gan trên xơ gan hay gặp hơn, kèm theo triệu chứng
của xơ gan: da xạm, bụng có dịch cổ trướng, vàng da, lách to.. Khi các triệu
chứng lâm sàng đã rõ, diễn biến của bệnh thường tăng nhanh trong 1-6 tháng,
trung bình 2-3 tháng; hãn hữu có trường hợp trên 1 năm. Bệnh nhân tử vong do
chảy máu đường tiêu hóa hay vỡ nhân ung thư, hôn mê gan do suy gan, suy mòn
dần.”
Như vậy bệnh ung thư gan
đâu có gây đột tử, phải không?
Lại nữa, thông thường
khi một người tử vong trong bệnh viện, nhất là người ấy là quan chức cao cấp
trong đảng cầm quyền thì bác sĩ thẩm quyền ắt có trách nhiệm tức tốc công bố
chứng từ y khoa - chứng tử - cho công chúng. Trường hợp cái chết của Phạm Quý
Ngọ càng không thể đi ra ngoài cái “thông lệ” này, bởi ông ta vừa là một nhân
vật quan trọng của đảng và nhà nước, của ngành công an liên hệ tới dân, vừa là người
đang vướng mắc nghi vấn về những tai tiếng có tầm vóc quốc gia chưa được sáng
tỏ!
Nghi vấn về cái chết
Phải chăng chết là hết
chuyện?
Quả thật, không ít tờ
báo lề đảng đã hí ha hí hửng: “Đình chỉ vụ án [làm lộ bí mật...] là
đúng luật!” Hoặc: “Tướng Ngọ qua đời: Nghi can duy nhất chết
sẽ đình chỉ vụ án.” Nói như vậy khác gì chỉ đường đi đến “BỊT
ĐẦU MỐI!” Tuyệt chiêu đấy!
Ông Ngọ đột tử là cơ hội
bịt đầu mối ngoạn mục nhất. Chỉ tội nghiệp cho “tâm nguyện của tướng
Ngọ mong được cơ quan chức năng minh oan cho” có nguy cơ sớm mai
một! Tâm nguyện của ông Ngọ là gì, đồng đội năm xưa của ông - Thượng
tá Nguyễn Tiến Ngữ, Phó trưởng Công an huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình
trải lòng trên VTC News: “Anh ấy chẳng nói gì được nhiều. Nhưng anh ấy
có hai điều mong muốn: Được đưa về an táng ở quê và cơ quan chức
năng minh oan cho anh ấy.”(4). Đình chỉ vụ án thì minh oan
cái gì nữa??? Ông Nguyễn Như Phong đang dùng báo của ông làm cái công việc
“minh oan” ấy, nhưng ích gì... nếu vụ án phải đình chỉ?
Câu chuyện về một phạm
nhân tự tử
Nhân đây xin ghi lại câu
truyện do chính tờ Đời Sống & Pháp Luật đăng tải trên khung báo đề ngày
19/02/2014, ngày có bài thông tin về cái chết của Thượng tướng Phạm Quý Ngọ.
Thật ra, câu truyện ấy xảy ra đã lâu, tận ngày 19/12/2013 cơ, qua hai tháng
rồi, chẳng hiểu vì sao đến ngày 19/0/2014 nó mới xuất hiện, mà lại được ghi là
16/02/2014!
Có lẽ Báo Đời Sống &
Pháp Luật chẳng có hậu ý gì trong việc đưa câu chuyện cũ lên báo cùng thời điểm
với tin ông Ngọ chết, một viên tướng đang có vấn đề.
Câu truyện trên báo Đời
Sống & Pháp Luật ở đây có nhan đề là “Bị cáo tự tử vì xấu
hổ, cái tiền chết ‘vô khoáng hậu.” Truyện kể rằng: “Mới đây, dư luận cả nước rúng động
trước thông tin một bị can ở thôn Đại An, xã Tam Đại, huyện Phú Ninh, tỉnh
Quảng Nam đã tự tử vì xấu hổ khi nhận được quyết định phiên tòa sẽ xử lưu
động.”
Bài báo kể tiếp: “Chiều
19/12/2013, trước một ngày xét xử, UBND xã Tam Đại đã thông báo rộng rãi trên
hệ thống truyền thanh về việc xét xử lưu động để bà con nhân dân đến xem. Do
xấu hổ trước việc bị xét xử lưu động, rồi áp lực từ gia đình, bị can Nguyễn
Thanh Kỳ đã uống thuốc độc tự tử trước sự bàng hoàng và đau xót của gia đình.”
Tác giả bài báo bình
luận: “Tâm lý con người thường cảm thấy xấu hổ, nhục nhã khi bị đưa
thông tin không tốt đẹp cho mọi người biết và họ sẽ có những phản ứng tiêu
cực.”
Đọc xong câu truyện,
người đọc không thể không liên tưởng tới cái chết của tướng Ngọ. Cái chết của
ông Ngọ có nhiều điểm giống với cái chết của bị can Nguyễn Thanh Kỳ nêu trên?
Nguyễn Thanh Kỳ “xấu hổ... uống thuộc độc tự tử trước sự bàng hoàng và
đau xót của gia đình.” Tướng Ngọ có xấu hổ về trường hợp của mình
không, có lẽ chỉ ông biết được ông thôi!
Tướng Ngọ là một viên
tướng CA “lừng danh” trong vai trò chỉ huy “xuất sắc và hiệu quả” với những
chuyên án lớn, như “Vụ bê bối tại PMU 18, vụ cưỡng chế đất đai ở
Tiên Lãng và vụ ‘đại án tham nhũng’ Vinalines"". Vậy mà
oái oăm thay! Ông Ngọ bị “phản đòn” trong chính cái vụ “đại án tham
nhũng Vinalines” mà ông đang thụ lý điều tra (“đại án tham
nhũng”với dấu ngoặc kép là của báo lề đảng Người Lao Động ngày
17/02/2014). Xấu hổ gấp bội so với Nguyễn Thanh Kỳ vô danh ấy, phải không?
Đánh tham nhũng: Chiến
công hiển hách
Trong vụ PMU 18 hồi năm
2006, một trong những chiến công được cho là hiển hách nhất của tướng Phạm Quý
Ngọ (lúc bấy giờ là Thiếu tướng CA) mà báo lề đảng tung hô đó là thành tích“loại
Thượng tá Nguyễn Văn Hưng - Phó phòng 9, Cục cảnh sát điều tra tội phạm về trật
tự xã hội (C14) khỏi Ban chuyên án điều tra vụ PMU 18 (ngày 23/10/2006) vì có
dư luận liên quan việc chạy án cho con bạc triệu đô Bùi Tiến Dũng.” Bây
giờ đến lượt Ngọ bị vướng mắc vào chuyện móc ngoặc vượt xa Nguyễn Văn Hưng, ăn
nói làm sao đây?
Cũng trên chính báo
Người Lao Động ngày 17/02/2014, một bài báo nhan đề “Có đề xuất đình
chỉ công tác ông Phạm Quý Ngọ”, ghi nhận: “Ông
Phạm Anh Tuấn [Phó Trưởng ban Nội chính Trung ương] cho biết đã có một số ý
kiến đề xuất đình chỉ công tác đối với Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ để
đảm bảo việc điều tra, làm rõ những nội dung tố cáo của Dương Chí Dũng.” Bài
báo còn dẫn lời ông Tuấn nói: “Quan trọng là phải tiếp cận hồ sơ của
tố tụng và không gây ảnh hưởng tới điều tra. Về nguyên tắc thì phải đình chỉ
nhưng ông Ngọ đang bệnh nặng nên việc này nhạy cảm. Nếu ‘sốc mạnh’ thì cũng
không lợi lắm, còn thực hư đúng sai thì vẫn phải chờ.”
“Nhạy cảm... Sốc mạnh
không lợi lắm!”
Anh chàng Nguyễn Thanh
Kỳ trong câu truyện kể trên chỉ là một thanh niên nhà quê, vướng vào một vụ
trộm không lớn lắm. Vậy mà, khi bị lôi ra toà xử lưu động, anh thấy xấu hổ đến
độ uống thuốc độc tự tử! Thế thì một quan chức mang hàm Thượng tướng công an như
Phạm Quý Ngọ nay bỗng bị tung tên lên truyền thông, và bị phe ta rêu rao là đã
có “đề xuất đình chỉ công tác” và “về nguyên
tắc thì phải đình chỉ”... Nhưng! Ôi cái nhưng quái ác! “Nhưng
ông Ngọ đang bệnh nặng nên việc này nhạy cảm. Nếu ‘sốc
mạnh’ thì cũng không lợi lắm!”
Xấu hổ biết chừng nào,
nếu ông Ngọ có cái tâm lý “nhạy cảm” như ông Nguyễn Thanh Kỳ, chắc ông cũng
uống thuốc độc tự tử thôi! Không biết ông có tự tử hay không. Nhưng rõ ràng,
định mệnh đã đưa ông Ngọ vào cõi vĩnh hằng... Chỉ một ngày sau lời tuyên bố
nhiều thâm ý trên của ông Phó Trưởng ban Nội chính Trung ương!
Với ông Ngọ, coi như đã
xong một kiếp người!
Còn Đảng thì
cũng “minh oan” cho ông bằng một lễ tang
“hoành tráng” dành cho cán bộ cao cấp. Hàng loạt bài báo trên báo
lề đảng tuyên dương ông Ngọ! Nhất là bài báo mới nhất trên PetroTimes của đồng
chí đại tá Côn đảng Nguyễn Như Phong cố gắng minh oan cho ông Ngọ!(Xin đọc
Dân Làm Báo, bài viết của Vũ Đông Hà ngày 22/2/2014: Vụ Phạm Quý Ngọ: Đại
tá công an Nguyễn Như Phong muốn “cứu” hay “giết” Bộ trưởng Công an Trần Đại
Quang).
Dẫu sao, cái chết của
đồng chí thượng tướng Phạm Quý Ngọ cũng giúp đảng ta thoát cơn bão táp đánh đấm
nội bộ đầy nguy hiểm! Riêng gia đình ông Ngọ cũng thở ra nhẹ nhỏm. Vì giả sử
Ngọ còn sống thì chẳng biết gia đình sẽ đi về đâu nếu nội vụ “làm lộ bí
mật nhà nước” bị lôi ra xét xử: Hàng triệu đô la Mỹ nếu
buộc phải hoàn trả thì thật là rắc rối!
22/02/2014
____________________________________________
Chú thích:
(1) Wikipedia
TỘI
ÁC DIỆT CHỦNG : PHẠM QUÝ NGỌ ĐÃ THỦ TIÊU, GIẾT CHẾT HẰNG NGHÌN NÔNG DÂN VÀ CỰU
CHIẾN BINH TẠI THÁI BÌNH 1997
Theo những bài viết và
cuộc phỏng vấn của Dương Thu Hương trước đây , cho biết vụ nổi dậy của NÔNG DÂN
và CỰU CHIẾN BINH tại THÁI BÌNH vào năm 1997, sau đó đã xảy ra nhiều vụ thủ tiêu,
mất xác mà Phạm Quý Ngọ chính là hung thủ.
Dưới đây là một số
diễn biến nổi trội tại Thái Bình vào năm 1997, lúc Phạm Quý Ngọ còn mang hàm
ĐẠi TÁ, Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Công an tỉnh Thái Bình.
Nhân dân các xã Quỳnh Hoa, Quỳnh Hội, Quỳnh Mỹ và Thái Thịnh
đồng loạt nổi dậy. Chiều ngày 16/6/1997, khoảng 300 người dân xã Quỳnh
Hoa, huyện Quỳnh Phụ đã bắt giữ Bí thư Đảng ủy, chủ tịch UBND xã và Phó ban tài
chính xã. Tại xã Quỳnh Hội huyện Quỳnh Phụ nhân dân bao vây xã, huyện, khiếu tố
về việc UBND huyện Quỳnh Phụ không thực hiện quỹ đất 5%.
Tại xã Quỳnh Mỹ, chiều 10/5/1997, khoảng 3.000 người đã tràn vào
Viện kiểm sát nhân dân huyện, một số người đã đập phá phòng làm việc, thu và xé
tài liệu của Viện kiểm sát nhân dân, hàng trăm người của xã Quỳnh Hồng cùng số
dân xã Quỳnh Mỹ kéo đến bao vây trụ sở công an huyện. Trong suốt 6 giờ đồng hồ (từ
19 giờ ngày 10/5 đến 1 giờ sáng ngày 11/5) khoảng 2.000 người tụ tập trước trụ
sở công an huyện, xô đổ cổng, dậu của Công an huyện và trường Đảng huyện; dùng
gạch đá tấn công trụ sở cũng như ném đá các cán bộ, công an.
Người dân đã dùng nhiều vật cản chắn đường ô tô, ngăn không cho
lực lượng công an tỉnh và công an các huyện tăng cường; đồng thời tổ chức săn
lùng, đánh đuổi bọn công an ác ôn. Nhân dân đã đánh trọng thương 11 công an
cũng như phá nát nhiều tài sản của đồn công an, trong đó có 3 xe chữa cháy, 1
xe cứu thương, 1 xe chở quân, vỡ nhiều lá chắn, hỏng toàn bộ cánh cửa nhà 2
tầng, hệ thống chiếu sáng và nhiều máy móc thông tin liên lạc.
Ngày 25/6/1997, 60 người dân xã Thái Thịnh lên UBND tỉnh kiến nghị
giải quyết thanh quyết toán các công trình xây dựng của xã và tố cáo Chủ tịch
xã vi phạm luật đất đai, tham nhũng. 14h ngày 26/6/1997, trong lúc Đảng bộ xã
đang họp, hơn 200 người dân kéo đến bao vây trụ sở, yêu cầu xã phải thực hiện
ngay công văn số 279.
5h chiều cùng ngày, Chủ tịch huyện cùng đoàn cán bộ huyện Thái
Thụy trốn về xã Thái Thịnh lánh nạn. Nhân dân biết được thông tin đã huy
động hàng nghìn người tập tại trụ sở UBND xã. Thấy mặt chủ tịch Huyện và đoàn
cán bộ, nhân dân nhào lên vây bắt. Lực lượng công an tìm cách đưa được Chủ tịch
huyện ra ngoài. Chủ tịch xã và Trưởng công an huyện bị nhân dân đánh
trọng thương. 6 cán bộ khác của xã, trong đó có Bí thư Đảng ủy và 3 an
ninh viên bị đánh tơi tả.
Toàn bộ bàn ghế, cánh cửa, tủ đựng tài liệu, tăng âm, loa đài
của xã và HTX bị phá nát.
Sau các cuộc nổi dậy nầy, nhà nước đã cho cán bộ xuống xoa dịu
nhân dân các xã, huyện thuộc tỉnh Thái Bình. Sau khi nhân dân tin vào lời của
Đảng thì ngày 3/7/1997, Pham Quí Ngọ đưa công an xuống bắt giam 5 cựu chiến
binh mà Ngọ cho là những người cầm đầu là Vũ Văn Kiện, Vũ Văn Tuấn, Phạm Văn
Vịnh, Ngô Thị Duyên, Phạm Văn Khuynh.
Những Nông Dân bị bắt công khai gồm có 36 người bị đưa ra tòa án
nhân dân xử tội “gây rối trật tự công cộng, cố ý hủy hoại tài sản XHCN, tài sản
công dân, cố ý gây thương tích, xảy ra đêm 26/6/1997 tại Thái Thịnh.” Mỗi người
dân bị xử trên 10 năm tù sau đó.
Trong cuộc hành quân THỦ TIÊU khác, Đại Tá Công An Phạm Quý Ngọ
huy động công an vào giữa đêm, gõ cửa từng nhà người dân mà chúng nó đã lập
danh sách đen. Hằng nghìn người đã bị Phạm Quý Ngọ bắt giữ, khủng bố không đưa
ra xét xử. Một số lớn người dân đã bị THỦ TIÊU, MẤT XÁC.
Tội ác của Phạm Quý Ngọ là tội ác tày trời, nhân dân không thể
quên.
Nguyễn Thùy Trang
------ Forwarded message
----------
From: Nguyen Chon Thanh <nguyenchitthanh@gmail.com>
Date: 2014-02-20 22:53 GMT-08:00
Subject: ĐIẾU VĂN PHẠM BÁ NGỌ
From: Nguyen Chon Thanh <nguyenchitthanh@gmail.com>
Date: 2014-02-20 22:53 GMT-08:00
Subject: ĐIẾU VĂN PHẠM BÁ NGỌ
ĐIẾU VĂN PHẠM BÁ
NGỌ
I
Ngựa quý sao mà ngã chỏng chơ
Bàn dân thiên hạ mới: "ơ hơ!"
Công an Thứ trưởng hò ra lửa,
Đảng bộ Trung Ương
hét bể giò.
Nửa triệu đô la
chưa thấm thía,
Sáu mươi tuổi thọ chẳng
nhằm nhò.
Ăn chia phe phái sao kỳ
thế?
Động ổ nên giờ mới
bể bô!
II
Quý ngọ thành ra bá ngọ rồi,
Một đời trâu đánh thế là thôi.
Uy danh lừng lẫy om sòm nước,
Mệnh lệnh hung hăng tất tả đời.
Có nửa triệu đô mà mắc họng,
Còn bao công
sức để hà hơi.
Bao năm theo Bác mà không biết:
Ăn vụng xong thời phải
vẽ voi.
III
Chết thật hay là chết
giả đây?
Sao đang khỏe mạnh
ngã lăn quay!
Mặt mày vạm vỡ như ông Địa,
Quần áo bảnh bao
giống chú Tây.
Đám cưới rộn ràng vừa lên mạng,
Lệnh tòa hối hả đặt vào tay.
Bàn dân thắc mắc: sao kỳ thế?
Cái thứ trò ma Đảng vẫn bày!
IV
Cái thứ trò ma Đảng vẫn bày,
Tìm ma nào đó bắt phanh thây.
Số mi phải chết thì cho
chết,
Phận ngựa còn may
tất được may.
Cứu bọn tham ô là cứu Bác,
Giết tên tử tội số ăn mày.
Xưa nay Cộng sản đều như thế,
Bép xép coi chừng sẽ ngủm ngay.
TÚ VỊ XUYÊN
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment