Tuesday, October 7, 2014

Tình hình Hong Kong lúc 8h tối ngày 6/10/2014


Tình hình Hong Kong lúc 8h tối ngày 6/10/2014

Joshua Wong - thủ lãnh biểu tình Hong Kong là ai?



image





Preview by Yahoo



Kính Hòa, phóng viên RFA
2014-10-06

Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
10062014-hongkong-kh.mp3Phần âm thanh Tải xuống âm thanh
000_Hkg10103664.jpg
Cảnh sát giữ gìn trật tự ở quận Mongkok, Hong Kong hôm 06/10/2014
 AFP photo






Tin từ Hong Kong cho biết các sinh viên Hồng Kong đã trở về trường học, các nhân viên văn phòng đã trở lại làm việc vào hôm nay. Tuy nhiên cũng còn nhiều sinh viên ở lại ở những địa điểm biểu tình vì những đòi hỏi của họ chưa được chính quyền đáp ứng. Các bản tin chúng tôi ghi nhận được cũng nói rằng số thanh niên, sinh viên tiếp tục cuộc biểu tình giảm rất nhiều so với những ngày trước đây.
Kính Hòa phỏng vấn Giáo sư Jonathan London, hiện đang giảng dạy tại Đại học Thành Thị Hồng Kong vào lúc 8h tối giờ Hong Kong hôm nay.
Kính Hòa: Chào Ông Jonathan London, tình hình ở Hồng Kong hiện nay như thế nào ạ?
GS Jonathan London: Hôm nay là ngày ông Lương đặt hạn chót cho sinh viên là không biểu tình nữa, nhưng đến nay những người biểu tình vẫn quyết tâm yêu cầu chính quyền những điều mà họ đã đặt ra từ trước. Mà quan trọng nhất là phải có một cơ chế nào đó cụ thể để cho dân Hong Kong quyết định những người có thể tranh cử trong tương lai. Nhưng đến nay chính quyền vẫn nói là điều đó không thể chấp nhận nên vì thế mà chúng ta đang ở một chỗ khó giải quyết.
Gần đây nhất những người biểu tình đã tuyên bố là những vấn đề này phụ thuộc vào chính quyền chứ không phải những người biểu tình vì họ nói là họ đã nêu rất rõ, và lập trường của họ không thay đổi gì cả.
Kính Hòa: Hôm nay, các hãng thông tấn như Reuters có đưa tin là sinh viên cũng như học sinh trung học đã quay về học trở lại phải không ạ?
GS Jonathan London: Điều đó không hoàn toàn đúng. Một số lớn sinh viên đã trở về nhưng còn nhiều sinh viên đại học vẫn đang biểu tình. Một điều nữa cũng phải nêu rõ là dù tình hình có thể thay đổi, nhưng chính quyền và cảnh sát chưa dám can thiệp vì họ biết là nếu bạo động xảy ra sẽ lập lại chuyện như trước, tức là nếu cảnh sát và chính quyền can thiệp vào mà chưa được sự chuẩn thuận của người dân thì sẽ có một con số người khổng lồ xuống đường biểu tình. Tình trạng chưa được giải quyết đâu.
Kính Hòa: Cho tới chiều nay thì động thái từ phía Bắc Kinh là như thế nào?
GS Jonathan London: Từ trước tới nay thì Bắc kinh vẫn cho rằng những người biểu tình ở Hồng Kong là bất hợp pháp, muốn phá hoại trật tự xã hội ở Hong Kong. Sáng nay có những bài, ý kiến trên những tờ báo lớn nhất của Trung quốc nói rằng những gì đang xảy ra ở Hong Kong là không được, họ nói thêm là một vài tỉ người Trung quốc cùng có quan điểm rằng Hồng Kong là một bộ phận của Trung quốc, và những hành động phi pháp theo quan điểm của họ là không thể chấp nhận được.
Kính Hòa: Xin ông câu hỏi cuối là theo quan sát của ông thì hai khu có đông người biểu tình là Admiralty và Mong Kok hôm nay như thế nào?
GS Jonathan London: Tôi cũng chưa nắm rõ tình tình như thế nào nhưng tôi có thể nói là ở chỗ Admiralty là trụ sở của chính quyền Hồng Kong, là nơi đối với người biểu tình là an toàn hơn, có tổ chức hơn khu Mong Kok bên Cửu Long là nơi bán hàng ở một tình trạng khác, có một số đặc điểm khác.
Thứ nhất là qui mô biểu tình nhỏ hơn.
Thứ hai là ở Mong Kok họ hay chịu bạo động của Triad tức là mafia địa phương do một số người đang ủng hộ chưa rõ là ai.
Thứ ba là các cuộc biểu tình ở Mong Kok khác với Admiralty trên đảo Hồng Kong là nó tương đối độc lập không nằm dưới một tổ chức nào, nó là cuộc biểu tình của dân thường, vì thế rất khó để kiểm soát bởi bất cứ tổ chức xã hội nào ở Hong Kong.
Hôm qua thấy rằng chỗ Mong Kok dễ bị phá hoại hơn, bởi vì qui mô nhỏ hơn. Cũng có một vài người ở Mong Kok đề nghị là bỏ qua bên đảo Hồng Kong, nhưng ngay lập tức có những người khác nói là không, chúng ta không thể đầu hàng. Và như thế là họ kêu gọi dân chúng xuống thêm ở Mong Kok. Cả hai chỗ vẫn còn đông người biểu tình.
Kính Hòa: Cám ơn Giáo sư đã cập nhật tình hình Hồng Kong với chúng tôi.

Hà Nội lo ngại ảnh hưởng phong trào dân chủ từ Hong Kong

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-10-06

Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
10062014-hanoi-fear-of-pp-react.mp3Phần âm thanh Tải xuống âm thanh
Ngay cả dưới cơn mưa tầm tã hàng ngàn sinh viên Hồng Kông diễu hành đòi dân chủ ngày 30 tháng 9 năm 2014
Ngay cả dưới cơn mưa tầm tã hàng ngàn sinh viên Hồng Kông vẫn kiên trì và ôn hòa diễu hành đòi dân chủ ngày 30 tháng 9 năm 2014
 AFP






Việc những thành phần hoạt động và đấu tranh cho dân chủ- nhân quyền tại Việt Nam tiếp tục phản đối các chính sách bị cho là lãng phí của nhà cầm quyền và bày tỏ ủng hộ cuộc biểu tình đòi dân chủ thật sự tại Hong Kong khiến nhà cầm quyền Hà Nội có phản ứng.
Đó có phải là lo ngại cố hữu của một nhà nước do một đảng lãnh đạo như Việt Nam hiện nay?
Phản đối bắn pháo hoa
Một số nhà hoạt động tại Việt Nam như cụ Lê Hiền Đức gần đây đưa ra kêu gọi xuống đường phản đối việc bắn pháo hoa dịp ngày 10 tháng 10 sắp tới tại Hà Nội, hay tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện, giảng viên Đào Thu Huệ có thư kiến nghị dừng việc bắn pháo hoa đó lại…
Lời kêu gọi của cụ Lê Hiền Đức cũng như thư kiến nghị của hai vị Đào Thu Huệ và Nguyễn Xuân Diện được nhiều người tán thành đồng ý. Một số người đăng ảnh trên facebook với bảng ghi những dòng chữ như ‘Người dân không cần pháo hoa, cần gạo cho người nghèo, cần sách vở cho trẻ em nghèo; chúng tôi cần nước sạch hơn cần pháo hoa; chúng tôi cần cơm, không cần pháo hoa; thay bắn pháo hoa bằng những câu cầu đi học cho trẻ em vùng cao…”
Cựu tù nhân lương tâm Phạm Thanh Nghiên, từ Hải Phong lên tiếng bày tỏ ủng hộ với phản đối không dùng tiền thuế của người dân để bắn pháo hoa vào lúc này:
Người dân không cần pháo hoa, cần gạo cho người nghèo, cần sách vở cho trẻ em nghèo; chúng tôi cần nước sạch hơn cần pháo hoa; chúng tôi cần cơm, không cần pháo hoa; thay bắn pháo hoa bằng những câu cầu đi học cho trẻ em vùng cao
Facebook
Trong bối cảnh nền kinh tế Việt Nam sa sút như thế này, hằng ngày chúng ta đều thấy rất nhiều những em bé không được đến trường, đặc biệt những em bé ở những vùng sâu- vùng xa; và còn rất nhiều người không có nước sạch để dùng. Doanh nghiệp phá sản rất nhiều, đồng nghĩa với tỷ lệ thất nghiệp ở Việt Nam rất lớn.
Nếu như bỏ ra một số tiền ngân sách lớn- mà nói là ngân sách chứ thật ra Nhà nước làm gì có tiền, mà tiền đó là tiền của dân đóng thuế để nuôi đảng, nuôi Nhà nước này, mà lấy số tiền rất nhiều như thế ra để bắn pháo hoa thì nói thẳng đó là một việc làm rất ‘vô lương’ không phù hợp với tình cảnh Việt Nam bây giờ. Thay vào đó là cung cấp nước sạch cho người dân để sử dụng, hoặc đầu tư vào y tế hay giáo dục thì đó là vấn đề thiết thực và phải làm như thế!
Ông Nguyễn Hữu Vinh, một nhà hoạt động và cư dân tại Hà Nội, cũng nói lên quan điểm của bản thân ông về quyết định của cơ quan chức năng cho bắn pháo hoa vào ngày 10 tháng 10 tới đây:
Việc bắn pháo hoa vào những dịp để người dân được chiêm ngưỡng cho vui tươi, lành mạnh về tinh thần, vui vẻ… thì tôi cũng rất ủng hộ. Tuy nhiên tôi ủng hộ trong tình thế ‘gia cơ để bầu lý trưởng’- đó  là cách nói của dân gian tức mình phải biết điều kiện, hoàn cảnh của mình như thế nào để người ta ủng hộ. Không ai có thể ủng hộ gia đình con nhà nghèo mà lại ăn chơi, đua đòi trác táng, hành động kệch cỡm, đua đòi nhố nhăng trong khi nhà cửa rách nát, nợ nần đầm đìa, con cái nheo nhóc đói khổ. Trong khi đó người cầm quyền, người cha- người mẹ không biết con cái mình đang nheo nhóc, khốn khổ như thế nào mà lại lo chuyện ăn chơi, đàng điếm, vui chơi, giải trí. Tôi cho rằng đó là sự nhố nhăng!
Vào ngày chủ nhật 5 tháng 10, nhóm gồm 22 tổ chức xã hội dân sự tại VN ra tuyên cáo...với ba điểm cảm phục, hoan nghênh và lo lắng cho những sinh viên, thanh niên Hong Kong đấu tranh một cách ôn hòa, văn minh đòi hỏi quyền dân chủ của họ trước sự tráo trở của Bắc Kinh
Ngày 10 tháng 10 được gọi là ngày tiếp quản thủ đô và có khi còn được nói là ngày giải phóng thủ đô Hà Nội; nhưng nhiều ý kiến cho rằng đó không phải là một biến cố lịch sử quan trọng của Việt Nam.
Ủng hộ Hong Kong
Trong khi lên tiếng về những vấn đề quan trọng của đất nước như thế, các nhà hoạt động tại Việt Nam suốt những ngày qua cũng theo dõi sát sao những diễn biến của phong trào đòi dân chủ tại Hong Kong.
Vào ngày chủ nhật 5 tháng 10, nhóm gồm 22 tổ chức xã hội dân sự tại Việt Nam ra tuyên cáo về tập hợp vì nền dân chủ tại Hong Kong và Việt Nam nhân sự kiện sinh viên học sinh Hong Kong biểu tình và bị Bắc Kinh đàn áp.
Tuyên cáo với ba điểm cảm phục, hoan nghênh và lo lắng cho những sinh viên, thanh niên Hong Kong đấu tranh một cách ôn hòa, văn minh đòi hỏi quyền dân chủ của họ trước sự tráo trở của Bắc Kinh.
Từ tình hình Hong Kong, tuyên cáo kêu gọi giới trẻ hãy biến cảm hứng từ phong trào đấu tranh tại Hong Kong thành nổ lực nâng cao tinh thần dân chủ tại Việt Nam; kêu gọi người dân hãy noi gương các cuộc cách mạng tại những nước khác và kêu gọi nhà cầm quyền không được theo đuôi Trung Quốc, cũng như gắng chặn ngọn gió dân chủ ở Việt Nam.
Yêu cầu không tham gia biểu tình
Trước những thông tin mà truyền thông khắp nơi cả chính thống và trên các trang mạng xạ hội về diễn biến phong trào xuống đường đòi dân chủ tại Hong Kong, cũng như kêu gọi biểu tình chống bắn pháo hoa tại Hà Nội, vào cuối tuần qua một số nhà hoạt động như ông Nguyễn Hữu Vinh bị lực lượng chức năng đến nhà yêu cầu không tham gia biểu tình.
Ông này kể lại và phát biểu của ông đối với những thành phần đến yêu cầu ông như thế:
Tối hôm kia, một đoàn của Phường gồm Mặt trận… đã đến nhà tôi nói rằng có nghe tin về một cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ ở Hong Kong, nói tôi không nên tham gia…; tôi đã phản ứng lại. Tôi nói giá trị dân chủ là giá trị mà ngay ở đất nước Việt Nam trong quốc hiệu đầu tiên “Việt Nam Dân chủ Cộng hòa’ đã ghi vào quốc hiệu. Thế mà 70 năm sau những người của Nhà nước đến từng nhà của người dân bảo không nên đi biểu tình ủng hộ dân chủ ở Hong Kong, nghĩa làm sao? Điều đó là sự nhục mạ đối với những điều đầu tiên đã ghi trên ngay quốc hiệu Việt Nam đầu tiên từ năm 1945.
Những sự việc đó thể hiện sự lúng túng, không nhất quán, và sự hoảng sợ trước biến đổi của phong trào dân chủ trên thế giới, điều này tác động đặc biệt rất lớn đến người dân Việt Nam trong thời gian qua.
Cô Phạm Thanh Nghiên cũng nói về hành xử mà cơ quan chức năng tiến hành với bản thân cô mỗi khi có những sinh hoạt đường phố của người dân nhằm nói lên tiếng nói của họ:
Tối hôm kia, một đoàn của Phường gồm Mặt trận … đã đến nhà tôi nói rằng có nghe tin về một cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ ở Hong Kong, nói tôi không nên tham gia
ông Nguyễn Hữu Vinh
Đương nhiên họ sợ và bằng mọi cách để ngăn cấm. Vì dụ như tôi, khi Mạng lưới Bloggers Việt Nam khời xướng phong trào chúng tôi muốn biết, và nhiều cá nhân, hội đoàn cả trong và ngoài nước công khai ủng hộ, và dù Mạng lưới Bloggers Việt Nam không kêu gọi xuống đường biểu tình trong những ngày qua và phong trào chúng tôi khởi xướng từ ngày 2 tháng 9, thì vào ngày 24 tháng 9 công an mặc thường phục chốt chặn trước nhà tôi và theo sát tôi. Mấy ngày sau họ rút, nhưng mấy ngày sau thì họ lại đặt chốt canh gác, và hai ngày hôm nay thì không thấy gì cả. Tức việc làm của họ ‘hơi lạ’.
Nhà cầm quyền luôn sợ người dân bày tỏ quan điểm trái chiều với đảng cộng sản; đặc biệt họ rất sợ biểu tình, nhất là những cuộc biểu tình ôn hòa. Tôi chưa nói đến bạo động ở Việt Nam vì hầu như chưa thể nào có bạo động, những cuộc biểu tình đều do những người đấu tranh bất bạo động tổ chức cho dù chỉ là cuộc tập trung vài chục người thôi, họ cũng đã sợ rồi vì họ sợ những người dân khác biết sự thật, mà chúng tôi là những người sẵn sàng nói lên sự thật.
Thực tế lịch sử chứng minh biện pháp trấn áp những tiếng nói đối lập, bất đồng chính kiến dù có hung hăng, mạnh bạo đến đâu cũng không thể che dấu được sự thật mà những đối tượng lên tiếng muốn nêu ra.

Vì sao giới trẻ Việt Nam thiếu lửa dân chủ

Nam Nguyên, phóng viên RFA
2014-10-06

Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
10062014-namnguyen.mp3Phần âm thanh Tải xuống âm thanh
000_Hkg7848681.jpg
Các bạn trẻ Việt Nam tham gia nhảy flashmob tại thành phố Hồ Chí Minh ngày 23 tháng 9 năm 2012
 AFP photo






Phong trào đòi dân chủ của sinh viên học sinh Hong Kong cho thấy ngọn lửa cách mạng hừng hực trong giới trẻ của đặc khu này. Tại sao sinh viên học sinh Việt Nam trong những năm gần đây biểu lộ sự thờ ơ với thời cuộc và đa phần chỉ lo toan cho đời sống riêng?
Thiếu người lãnh đạo ...
Sinh viên học sinh Hong Kong là thành phần tiên phong trong phong trào đòi quyền tự do bầu cử chức vụ Đặc khu trưởng tức lãnh đạo cao nhất ở lãnh thổ này. Bắc Kinh đã từng bước vi phạm nguyên tắc một quốc gia hai chế độ, mà đại lục đã hứa hẹn khi nhận lại nhượng địa Hong Kong từ tay Anh Quốc vào năm 1997. Người Hong Kong phải mất 20 năm tức đến 2017 mới được phép trực tiếp đi bầu Đặc khu trưởng. Nhưng Bắc Kinh lại áp đặt chế độ đảng cử dân bầu, cử tri Hong Kong chỉ có quyền chọn lựa các ứng cử viên được Bắc Kinh sàng lọc trước.
Ở Việt Nam hình thức Đảng cử dân bầu đã được chế độ toàn trị áp đặt từ trước cả khi Việt Nam thống nhất năm 1976. Thế nhưng giới trẻ Việt Nam đặc biệt là sinh viên học sinh chưa hề có một phong trào nào đòi quyền dân chủ như tự do bầu cử ứng cử, thậm chí chỉ riêng một lĩnh vực trực tiếp chi phối đến họ như quyền được tự trị đại học.
Trước các ý kiến cho rằng sinh viên học sinh ngày nay lãnh đạm với thời cuộc vì không có lãnh tụ, người có đủ dũng khí khởi xướng phong trào và dẫn đắt họ như trường hợp Hoàng Chi Phong của Hong Kong.
TS Nguyễn Quang A một nhà phản biện chính sách hoạt động mạnh trong phong trào đòi thực hiện xã hội dân sự  từ Hà Nội nhận định:
“Có một người đứng đầu, một người lãnh tụ có sức thuyết phục là một điều rất là quan trọng. Nhưng tôi hoàn toàn ngược lại với ý kiến là bởi vì không có lãnh tụ cho nên nó mới như thế này, hoàn toàn không phải như vậy.”
...tôi hoàn toàn ngược lại với ý kiến là bởi vì không có lãnh tụ cho nên nó mới như thế này, hoàn toàn không phải như vậy.
- TS Nguyễn Quang A 
Theo TS Nguyễn Quang A, Đảng và nhà nước Việt Nam đã kiểm soát sinh viên học sinh một cách chặt chẽ, nhờ mạng lưới công an dày dặc và kiểm soát luôn con đường tiến thân của họ. Ông nói:
“Phải nói thực trong suốt hơn 30 năm qua thì việc đàn áp về tinh thần về thể chất đủ mọi thứ, họ đã rất thành công trong việc gọi là biến một lực lượng hết sức là năng nổ thành một lực lượng SVHS rất là ngoan ngoãn. Đấy là một trong những kỹ năng rất kinh khủng của những người cộng sản và phải nói thực là họ rất thành công trong việc đó. Tôi nghĩ rằng chỉ có khi động viên vận động thế nào để cho giới trẻ họ hiểu rằng quyền của họ đã bị vi phạm đến như thế nào. Lúc đầu rất là khó khăn chỉ có số ít nhưng mà số ít đó sẽ tăng dần tăng dần thì đến một lúc nào đó nó cũng có trạng thái gọi là như tất cả mọi nơi trên thế giới.”
Giới trẻ sinh viên học sinh Việt Nam không phải hiếm lần đã tập trung đông đảo hàng vạn người nhưng nó lại ở trên một lĩnh vực hoàn toàn khác với những gì gọi là khát vọng dân chủ. Giới trẻ hò hét tham gia những sự kiện giải trí khi có mặt một ngôi sao Hàn Quốc chẳng hạn hay họ rước cờ chạy xe máy khắp phố phường vì một trận thắng của đội tuyển bóng đá Việt Nam. Còn ngay cả trong cao trào biểu tình chống Trung Quốc xâm lăng biển đảo, số sinh viên học sinh tham gia không đáng kể. Có chăng là họ tham gia một vài cuộc biểu tình theo sự điều động sắp đặt của thành đoàn, một biểu ngữ phản kháng Trung Quốc sẽ kèm theo một biểu ngữ ca ngợi Đảng và tỏ lòng trung thành với Đảng.
... hay đã mất lửa?
Cũng một câu hỏi sinh viên học sinh Việt Nam ngày nay thờ ơ với thời cuộc và thiếu vắng vai trò của người lãnh đạo hay nhóm lãnh đạo do họ lựa chọn. Nhà báo Nguyễn Quốc Thái từ Saigon phát biểu:
“Ở miền Nam trước năm 1975 cũng như ở Hong Kong có bầu không khí tự do hít thở của nó mà tất cả những lãnh tụ sinh viên ngày xưa mà tôi có dịp thường gặp gần đây đều công nhận rằng, tất cả phong trào sinh viên học sinh ở miền Nam lúc đó thấm được là do bầu khí tự do tương đối nào đó thì họ mới hoạt động được, nếu không có thì không  thể hoạt động được. Hiện nay ở Việt nam sự kiểm soát SVHS ở trong học đường rất chặt chẽ.
Vì thế việc có một lãnh tụ sinh viên lúc này, tôi nghĩ không phải là không có đâu, họ vẫn liên lạc với nhau âm thầm và họ chờ đợi một lúc nào đó. Nếu nhà nước không thể hiện được những lời cam kết với nhân dân về vấn đề dân chủ, tự do về vấn đề tư hữu thì chuyện gì cũng có thể xảy ra được. Cứ hình dung lại Liên Xô, hình dung lại Cộng hòa Dân chủ Đức, lực lượng quân đội và công an chặt chẽ mạnh đến như vậy, nhưng đến lúc cần họ vẫn im lặng để cho những người đòi hỏi dân chủ đòi hỏi tự do phất cờ đứng lên.”
Trong suốt hơn 30 năm qua, việc đàn áp về tinh thần về thể chất đủ mọi thứ, họ đã rất thành công trong việc gọi là biến một lực lượng hết sức là năng nổ thành một lực lượng SVHS rất là ngoan ngoãn.
- TS Nguyễn Quang A
Nhà giáo Đỗ Việt Khoa ở Hà Nội nhận định về sự nguội lạnh của sinh viên học sinh đối với vận mệnh đất nước và chẳng thể hiện về điều gọi là khát vọng dân chủ của thế hệ tương lai của Việt Nam. Ông nói:
"Nói sinh viên học sinh Việt Nam vô cảm thì cũng có phần đúng mà cũng có phần không đúng. Số học sinh sinh viên trăn trở với tình hình đất nước nhận thức sớm được vấn đề ấy cũng nhiều chứ không phải ít. Thế nhưng cái số đông hơn lại là những học sinh lâu này bị ảnh hưởng nền giáo dục, sách vở hay sự tuyên truyền, nhắc nhở của gia đình, của thầy cô của nhà trường và sự ngăn chặn của chính quyền khiến cho số học sinh ấy không dám xuống đường không dám thể hiện. Ngoài ra một số rất đông lại bận ăn chơi, mải chơi không tham gia vào các hoạt động chính trị xã hội. Có thể nói đó là sự thành công phần nào của một chính sách ngu dân hóa của chính quyền.”
Theo lời nhà giáo Đỗ Việt Khoa chính sách như thế là một thảm họa cho đất nước. Vì ngu dân thì dễ cai trị, đa số nhân dân lảng tránh chuyện chính trị, xem chính trị là chuyện cấm kị không dám thể hiện chính kiến của mình. Ông Đỗ Việt Khoa không tin vào một phong trào dân chủ mạnh mẽ ở Việt Nam có thể trở thành hiện thực, tương tự như các cuộc biểu tình đòi dân chủ ở Hong Kong. Nhà giáo này cho rằng những thay đổi triệt để ở Việt Nam nếu có là từ trên thượng tầng chính trị xuống, chứ không phải là một cuộc cách mạng từ dưới lên.
Với mong muốn giới trẻ, sinh viên học sinh nhìn nhận thời cuộc cho đúng, góp phần mình vào sự phát triển đất nước, đấu tranh cho đất nước công bằng dân chủ văn minh, nhà giáo Đỗ Việt Khoa cho rằng đây là một cuộc đấu tranh lâu dài mà trách nhiệm nằm trong tay giới trẻ, họ làm được thì đất nước sẽ phát triển, ngược lại thì đất nước cứ dậm chân như thế này mãi.



 Đời Mồ Côi

Em sinh ra đã không hề biết mẹ
Hàng ngày Em theo chị để ăn xin
Ngày đầu đường đêm ghế đá công viên
Sống lay lắt nhờ đồng tiền thiên hạ.













Nhiều khi đói sữa thay bằng nước lã
Hai chị em vật vã dạ cồn cào
Dế ve Sầu nướng lót dạ đêm thâu
Mong trời sáng xin cơm thừa hàng quán.




No comments:

Post a Comment

Thanks for your Comment

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-16/12/2024

Popular Posts

Popular Posts

Popular Posts

My Link