BẢN TIN LIÊN HỘI NHÂN QUYỀN
VIỆT NAM Ở THỤY SĨ
Tố cáo những hành vi tội ác của Việt cộng qua báo chí Thụy
Sĩ và truyền thông thế giới
Một
bài viết bằng tiếng Pháp của nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo Việt, kèm theo bản dịch tiếng
Anh của nữ văn hữu Mavis Guinard, đã được đăng nơi trang đầu Bản Tin của Trung
tâm Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại số đặc biệt Ngày Đoàn kết với các Nhà Văn bị Cầm
Tù.
Trong hai tháng 11 và tháng 12 năm 2012, bài viết được đăng trên một số nhựt
báo Thụy Sĩ, Âu châu và Phi châu, đồng thời được phổ biến trên một số điện báo
và đài phát thanh quốc tế*. Bài viết bắt đầu bằng một sự khẳng định rằng :
Không thể có một mùa xuân văn chương nở hoa, một nền văn hóa hòa bình đích thực
và công bình xã hội nếu quyền tự do phát biểu và thể hiện quan điểm không được tôn trọng và bảo
vệ. Thế nhưng, cái quyền ấy rất mong manh và đang bị hiểm nguy lớn tại nhiều nước.
Những nhà cầm quyền độc tài, tha hóa vì nhũng lạm hay các nhóm xã hội đen
có võ khí đã gây ra nhiều tội ác đối với quyền tự do căn bản hàng đầu đó. Chúng
cấm đoán, bịt miệng, che mắt, nhốt tù, tra tấn, bắt đi biệt tích hoặc ám sát. Để
chống cự lại bạo lực phi nghĩa, những nhà văn và nhà báo chỉ có tiếng nói hay từ
ngữ.
Tác
giả bài báo ‘’La Journée de l’Ecrivain en prison et la Tragédie des Naufragés de
la Liberté d’Expression’’ đã tưởng niệm những nhà cầm bút bị giết hại. Nhắc lại
một số trường hợp tiêu biểu, như nhà văn Ken Sara Wiva nước Nigéria, nhà báo nữ
Anna Politkovkaya nước Nga cùng nhà báo kiêm nhà văn Hrant Dink, nước Thổ Nhĩ Kỳ.
Trong 12 tháng qua, theo phúc trình của Ủy ban Văn Bút Quốc tế bênh vực Nhà Văn
bị Cầm tù, hơn 30 vụ thảm sát và 678 vụ hành hung, trấn áp.
Gần 300 nhà văn,
phóng viên và tác giả nhựt ký điện tử bị bắt giữ, tra tấn, câu lưu hoặc lưu
đày. Danh sách các nạn nhân không thể kể ra hết. Xin chúng ta rán mà nhớ lại,
thí dụ tại Mễ Tây Cơ, nhà thơ Guillermo Fernandez Garcia và nữ
phóng viên Regina Martinez (bị ám sát); Ethiopie, nhà báoEskinder
Nega (18 năm tù giam); Syrie, nữ thi sĩ Tal Al-Mallouhi, (5
năm tù giam); Trung Cộng, nhà thơ Lưu Hiểu Ba, Giải Nobel Hòa
Bình (11 năm tù giam); Việt Nam Cộng sản, nhà thơ Nguyễn Hữu Cầu,
(tù chung thân đến mù mắt), nhà báo Điếu Cày (12 năm tù giam)
và nhà báo Tạ Phong Tần (10 năm tù giam); Ba Tư, nữ văn
sĩ Shiva Nazar Ahari (4 năm tù giam); Tây Tạng bị Trung cộng
chiếm đóng, ba nhà văn Dhongkho,Bouddha và Khelsang,
(3 đến 4 năm tù giam); Nga, hai nữ nghệ sĩ Maria Alekhina và Nadejda
Tolokonnikova, thuộc nhóm Pussy Riot (2 năm tù giam); Thổ Nhĩ Kỳ, nhà
văn Muharrem Erbey (câu lưu từ tháng 12 năm 2009) và tại
Phi Luật Tân, nhà thơ và nhạc sĩ Ericson Acosta, (câu lưu từ tháng
2 năm 2011).
Trong năm 2012, Văn Bút Quốc Tế đã mở một cuộc vận động lớn chống
lại quyền không bị xử phạt dành cho những kẻ phạm tội đại hình và bọn đồng lõa
vì là thủ phạm giết hại các nhà văn và nhà báo ở châu Mỹ la tinh.
Cũng cần nhắc
lại, Đại hội Văn Bút Quốc tế tổ chức hồi tháng 9 năm 2012 ở Gyeongju, Cộng Hòa
Hàn Quốc, đã thông qua nhiều Quyết Nghị tố cáo và lên án tình trạng đàn áp hoặc
hành hung, đe dọa các nhà cầm bút tại một số nước trên thế giới. Những chế độ bị
hài tội gồm có Trung Cộng, Việt Cộng, Cuba, Syrie, Ba Tư, Bahreïn,Erythrée,
Ethiopie, Nga, v.v.
Sau
khi nói lên tấn thảm kịch của các nhà cầm bút trên thế giới bị trấn áp và ngược
đãi, nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo Việt xác quyết rằng chế độ cộng sản Hà Nội vẫn là một
mối quan tâm lớn.
Có nghĩa là bản chất độc tài tàn bạo và đảng trị của
Việt cộng hầu như còn nguyên vẹn mặc dù thỉnh thoảng chúng ta thấy vài dấu hiệu,
cử chỉ nhân nhượng nhứt thời vì áp lực quốc tế. Và phải kể nhứt là vì lòng dân
yêu nước bị bức hiếp ngày càng phẩn nộ, can đảm ra mặt chống đối.
Mối quan
tâm vừa nói không chỉ
là thường trực đối với Hiệp hội các Nhà Văn thế giới và các tổ chức quốc tế
bênh vực Nhân Quyền khác. Bà Navi Pillay, Cao ủy Liên Hiệp Quốc đặc trách Nhân
Quyền và bà Catherine Ashton, Ủy viên Ngoại giao của Liên Hiệp Âu châu, cũng đã
nhiều lần điểm mặt chế độ tội phạm đó.
Nhà thơ Việt Nam lưu vong tố cáo nhà cầm
quyền Việt cộng tiếp tục đàn áp quyền tự do phát biểu và thể hiện quan điểm. Cộng sản cho áp dụng các điều luật hình sự nhằm hủy diệt các quyền
tự do căn bản của con người. Phải kể trước nhứt là điều 88 ‘’Tuyên truyền chống
nhà nước CHXHCHVN’’ và điều 258 ’’Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, xâm phạm lợi
ích của Nhà nước”.
Bị cáo buộc bởi điều 88, người vô tội có thể bị kết án đến 20 năm tù giam; với điều
258, có thể bị tuyên phạt đến 7 năm tù giam. Các tòa báo
in, các cơ quan truyền thông đại chúng (phát thanh và truyền hình), mạng lưới Internet
và các cơ sở xuất bản bị công an văn hóa kềm kẹp chặt chẽ và chịu sự kiểm duyệt
gắt gao. Việc hạn chế tùy tiện trắng trợn vẫn còn hiệu lực đối với quyền tự do
tìm kiếm, thu nhận và trao đổi tin tức, nhứt là các tin tức nhằm xác định trách
nhiệm đối với các hành động vi phạm nhân quyền, tham nhũng và bất công xã hội.
Nhiều
nhà văn, nhà báo, tác giả nhựt ký điện tử và
các nhà hoạt động bênh vực nhân quyền Việt Nam là nạn nhân của những
hành vi sách nhiễu, những trận đánh đập tàn nhẫn, những vụ bắt giữ độc đoán, những
sự đối xử võ phu, hung bạo của công an cùng những đòn tra tấn hiểm độc được bao
che. Những người vô tội bị trù dập, kỳ thị tư tưởng và lòng tin tôn giáo, phân
biệt đối xử vì thuộc sắc tộc thiểu số, thường phải trải qua những tháng năm kéo
dài thời gian giam cứu trước khi bị đưa ra xét xử tại những phiên tòa thiếu
công minh.
Cuối cùng chỉ để nhận lấy những bản án tù nặng nề bất công. Trong
các trại lao động cưỡng bức, tù nhân chính trị, ngôn luận và lương tâm nào từ
chối nhận tội hoặc tuyệt thực để phản đối các điều kiện giam cầm vô nhân đạo đều
bị biệt giam hoặc bị nhốt kín ở một nơi không ai biết. Tù nhân mắc bệnh nặng bị
tước quyền được chăm sóc y tế thích hợp và được gặp gia đình tới thăm nom. Một
số nhà dân chủ đối kháng đã bị tù thường phạm hành hung. Những tù nhân chính trị,
ngôn luận và lương tâm ngay sau khi ra khỏi trại giam tập trung còn phải bị tù
quản chế tại nhà hoặc lưu đày đến 5 năm.
Lần
đầu tiên trong lịch sử, dân tộc Việt Nam vừa trải qua một tấn bi thảm kịch chưa từng thấy.
Thân mẫu của nhà báo viết nhựt ký điện tử Tạ Phong Tần, bà Đặng
Thị Kim Liêng (64 tuổi) đã qua đời ngày 30 tháng 7 năm 2012 sau
khi tự thiêu để phản đối việc giam cầm độc đoán con
gái mình từ tháng 9 năm 2011. Sau cái chết đau thương của bà mẹ, nhà
dân chủ đối kháng Tạ Phong Tần vẫn bị kết án 10 năm tù giam
và 5 năm tù quản chế ngày 24 tháng 9 năm 2012. Bà bị trừng phạt về tội
‘’tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN''.
Đó là một bản án tù bất công
và vô nhân đạo trước công luận và các tổ chức quốc tế. Đến ngày 30
tháng 10 năm 2012, thêm một trò hề nhạo báng công lý nữa của Việt cộng. Hai nhạc
sĩ viết nhựt ký điện tử, ông Trần Vũ Anh Bình(bút hiệu Hoàng
Nhật Thông) bị phạt 6 năm tù giam kèm theo 2 năm tù quản chế và
ông Võ Minh Trí (bút hiệu Việt Khang và Minh
Trí) 4 năm tù giam kèm theo 2 năm tù quản chế.
Hai ông Trần Vũ Anh
Bình và Võ Minh Trí đều bị guồng máy trấn áp và bịt miệng bằng ‘’pháp luật’’ của
cộng sản kết tội là tác giả của một số ca khúc yêu nước phổ biến trên Internet.
Bên cạnh những ca khúc mà chế độ kiểm duyệt hà khắc không thể khuất phục và
ngăn chận, còn có những bài viết bênh vực nhân quyền, công bình xã hội và đòi hỏi
thực thi các quyền tự do dân chủ. Hai văn nghệ sĩ chỉ bày tỏ thái độ của người
Việt Nam khao khát được thật sự sống tự do và phục hồi nhân phẩm trước nạn ngoại
xâm và quốc nhục, trước bạo lực phi nhân nghĩa và tham ô nhũng lạm.
Ở
phần cuối bài báo, nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo Việt muốn nói cho các bạn Pháp
thoại biết rằng nhà nước cộng sản Việt Nam là một hội viên bất xứng của tổ
chức Cộng đồng Pháp thoại (Francophonie). Các đại diện Việt cộng tìm cách vận động,
chiêu dụ một số nước Pháp thoại để mong được giao phó tổ chức Hội nghị thượng đỉnh
Cộng đồng Pháp thoại lần thứ hai tại Hà Nội.
Họ chỉ nhằm vào sự trục lợi, làm
giàu thêm cho từng lớp lãnh đạo đảng. Phải nói cho các bạn Pháp thoại biết rằng tù
nhân chính trị, ngôn luận và lương tâm Việt Nam bị cộng sản biệt giam không bao
giờ được quyền ngâm nga bài thơ Tự do của thi sĩ Paul Eluard, ca tụng nguồn Hy
vọng của nhà văn André Malraux, nói lên lời Tán dương, cất tiếng hát Lưu đày với
Mưa, Tuyết, Gió...của nhà thơ Saint-John Perse, khôi nguyên Nobel Văn chương
năm 1960.
Và
chúng ta phải tiếp tục nói lên sự thật để công luận thế giới nhìn rõ mặt một
chế độ vi phạm Nhân Quyền và chà đạp Nhân Phẩm một cách trắng trợn và nghiêm trọng
từ mấy thập niên qua. Vậy mà chế độ tội phạm đó vẫn còn dùng thủ đoạn tuyên
truyền xảo trá, chạy chọt, kéo bè kết đảng, để tìm hậu thuẫn cho lá đơn xin làm
một hội viên ‘’thật bất xứng’’ của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp
Quốc.
Genève ngày 10 tháng 3 năm 2013
Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Ligue Vietnamienne des Droits de l’Homme en Suisse
Vietnamese League for Human Rights
in Switzerland
Bản Tin Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Văn Bút Quốc Tế đòi trả tự do tức
khắc và vô điều kiện cho nhà thơ Nguyễn Hữu Cầu
Trong một Thông
cáo/Kháng Nghị thư phổ biến toàn cầu chiều ngày 28 tháng 3 năm 2013, Ủy Ban Văn
Bút Quốc Tế Bênh Vực Nhà Văn bị đàn áp và cầm tù (International PEN CODEP/WIPC)
đã bày tỏ mối quan ngại sâu xa về tình trạng sức khỏe quá đổi suy yếu của nhà
thơ Nguyễn Hữu Cầu. Văn Bút Quốc Tế phản đối việc nhà cầm quyền cộng sản tiếp tục
giam nhốt một nhà thơ, một nghệ sĩ và một nhà tranh đấu cho Nhân Quyền.
Văn Bút Quốc Tế
đòi trả tự do tức khắc và vô điều kiện cho nhà thơ tù chung thân Nguyễn Hữu Cầu.
Văn Bút Quốc Tế nêu lên lý do nhân đạo vì ông Nguyễn Hữu Cầu có cơ nguy lớn sẽ
chết trong trại giam nếu không được khẩn cấp trị bệnh và được tự do tiếp nhận sự
chăm sóc y tế cần thiết. Văn Bút Quốc Tế còn nhấn mạnh rằng khi giam nhốt ông
Nguyễn Hữu Cầu, nhà nước cộng sản vi phạm không thể chối cãi Điều 19 Công Ước
Quốc Tế về các Quyền Dân Sự và Chính Trị mà họ đã ký kết.
Người
cựu sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Hữu Cầu, biệt hiệu Quảng Kiên, sinh
năm 1945,
nguyên quán Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang. Ông vốn là một nhà thơ, soạn nhạc cùng viết
lời ca tiếng hát. Tháng tư năm1975, ông bị quân đội cộng sản Bắc Việt bắt làm
tù binh cho đến năm 1980. Ông trở về quê hương bị chiếm đóng, sống
qua ngày. Ông chứng kiến xã hội thời cộng sản đi dần lên đỉnh cao của bất công,
áp bức, vong thân, nhũng lạm...
Ông tiếp tục sáng tác, làm thơ và viết nhiều bài
hát để bày tỏ tâm tư, ghi lại những chứng tích của bạo lực và tội ác. Đã là ngụy
quyền, nhứt là cộng sản, thì không bao giờ chấp nhận những ngòi bút chân chính,
liêm sĩ và bất khuất. Năm 1981, ông Nguyễn Hữu Cầu viết đơn, làm thơ tố cáo
nhiều hành vi tội ác của viện trưởng viện Kiểm sát nhân dân và phó chủ tịch ủy
ban nhân dân tỉnh Kiên Giang. Tháng 10 năm 1982, theo lệnh của hai kẻ
tội phạm, công an cộng sản làm chứng cớ giả mạo để bắt ông Nguyễn Hữu Cầu.
Ông
bị đánh đập, tra tấn, bỏ đói để buộc phải nhận tội. Ngày 19 tháng 5 năm 1983, tòa
sơ thẩm Kiên Giang tuyên án tử hình ông về tội ‘’phá hoại’’. Cần nhắc lại, sau
tháng tư năm 1975,
cộng sản Bắc Việt cho áp dụng tại miền Nam bộ ‘’luật rừng’’ của cái gọi là nước
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Người dân sống trong một nước không có điều luật hợp
pháp nào, trên nguyên tắc (thôi), đúng với tiêu chuẩn quốc tế. Bộ hình luật
CHXHCNVN chỉ mới được đưa ra năm 1986, dưới áp lực quốc tế, tiếp theo cuộc sụp
đổ của ý thức hệ cộng sản Âu châu và hậu quả Liên Sô ngưng viện trợ các nước
chư hầu. Nhưng trong thực tế, vẫn chỉ có luật của đảng cộng sản cốt để bảo vệ
chế độ độc tài tham nhũng, đi ngược lại nguyện vọng chính đáng của người dân, bịt
miệng Công lý và chà đạp Tự do và Nhân quyền.
Điều luật ‘’còng số 8’’ là một
thí dụ điễn hình quái dị và ghê tởm. Trở lại vụ án tù tử hình của ông Nguyễn Hữu
Cầu, gia đình ông, nhứt là bà mẹ ông, cương quyết kháng án. Cuối cùng, ngày 25
tháng 5 năm 1985,
tòa phúc thẩm cộng sản cải án tử hình thành tù giam chung thân. Ông Nguyễn Hữu Cầu
bị lưu đày, hành hạ, đối xử khắc nghiệt tại trại giam Z30A Xuân Lộc, tỉnh Đồng
Nai cho đến nay. Bị nhốt mấy chục năm, nhứt là biệt giam, nhà thơ tù chung thân
mắc nhiều thứ bệnh. Đau dạ dày, áp huyết cao, tim suy yếu. Mắt mờ, tai điếc,
răng rụng gần hết.
Thế giới đều biết dưới chế độ Việt cộng, một khi bị kết án,
hầu hết các tù nhân chính trị, ngôn luận và lương tâm bị đưa đến các trại lao động
cưỡng bức. Họ bị giam kín hoặc bị nhốt chồng chất trong những phòng giam bẩn thỉu,
cùng với các tù nhân đại hình có thái độ hiềm thù hung dữ khác.
Họ sẽ phải chịu
đựng tra tấn, nhục hình, đối xử dã man, vô nhân tính hoặc làm hạ thấp phẩm giá
con người. Tình trạng sức khỏe của phần đông những người tù chính trị hoặc ngôn
luận và lương tâm đều rất xấu tệ. Trong những điều kiện giam cầm vô nhân đạo
như trường hợp ông Nguyễn Hữu Cầu và một số bạn tù từng trải qua thì sự kiện
người tù chung thân còn sống sót để chờ ngày về với gia đình phải là một phép lạ
mới được.
Ba
mươi năm qua, ông Nguyễn Hữu Cầu đã viết hàng trăm đơn khiếu nại về bản án tù bất
công và vô nhân đạo. Từng bị bạo lực phi nhân nghĩa bắt làm tù binh, trải qua
ba thập niên hành trình vạn lý tận cùng khốn khổ, người chiến sĩ Việt
Nam Cộng Hòa Nguyễn Hữu Cầu vẫn luôn luôn là một kẻ sĩ.
Cho nên
ông không nhận có tội và không xin khoan hồng, ân xá. Nhưng lịch sử dân tộc Việt
Nam và thế giới sẽ ghi chép rằng cộng sản Việt Nam, đội quân tiên phong
của tân đế quốc bành trướng Bắc Kinh, chỉ muốn nhà thơ nhân bản, yêu nước,
thương đồng bào, dấn thân và bất khuất đó – nhà thơ lớn và nhà nghệ sĩ tài hoa,
nhà tranh đấu cho Nhân Quyền và Công Bằng xã hội Nguyễn Hữu Cầu – phải
chết trong lao tù tối tăm, giữa rừng sâu nước độc, vì tàn tạ, kiệt sức, với đôi
mắt mù lòa nhìn đời quên lãng ông.
Không, guồng máy trấn áp khổng lồ
và kinh khiếp của cộng sản sẽ không bao giờ khuất phục được Quảng Kiên Nguyễn Hữu
Cầu với bản án tù chung thân áp đặt bằng bạo lực.Hỡi những cai tù, chủ ngục
goulag Việt Nam và những ủy viên bộ chính trị cộng sản nào còn một chút điểm
sáng trong lương tâm mỗi con người. Hãy vận động trả lại tự do cho nhà thơ Nguyễn
Hữu Cầu, tức khắc và vô điều kiện. Mong rằng Khổ nạn ông đang gách
vác, cũng như những bạn tù tử hình đã gục ngã trước hay sau ông, xuyên qua hai
thế kỷ đau thương của dân tộc, với hàng ngàn câu thơ và tiếng hát viết trong ngục
tù sẽ trở thành một di sản văn hóa trân quý cho quê hương trong trí nhớ và cho
bạn bè, văn thi hữu ở khắp năm châu. ‘’Bạn hỡi bè ơi ! hồi sinh đời
lên men’’ (thơ Nguyễn Hữu Cầu). *
Trong
mấy ngày vừa qua, người con gái của nhà thơ tù chung thân, bà Nguyễn Thị Anh
Thư cũng như em trai của bà là ông Trần Ngọc Bích, cả hai chị em đồng thanh lên
tiếng báo động với bà con, thân hữu về tình trạng sức khỏe kiệt quệ nguy kịch của
người cha thân yêu của mình. Đi thăm hồi đầu tháng, bà Nguyễn Thị Anh Thư được
người cha cho biết ông đau tim nặng, máu không lên não, ông bị xỉu nhiều lần.
Ông nói ít và thở nhiều, đi đứng rất mệt mỏi.
Đôi mắt ông hầu như không còn
nhìn thấy rõ gì nữa. Ông có thể sẽ chết trong trại tù cộng sản, như người tù thế
kỷ Trương Văn Sương hay là người bạn tù nhân giam 15 năm Nguyễn Văn Trại và còn
nhiều người nữa...Trừ phi ông Nguyễn Hữu Cầu được ra khỏi trại tù tức khắc để
được chữa trị tại một bệnh viện tim chuyên khoa, có sự chăm sóc của thân nhân.
Chúng tôi được biết Văn Bút Quốc Tế đã gởi
Kháng Nghị thư đến nhà cầm quyền Hà Nội. Văn Bút Quốc Tế cũng yêu cầu các Trung
tâm Văn Bút sớm gởi Kháng Nghị thư tương tự để
*
bày tỏ mối quan ngại sâu xa về tình trạng sức khỏe của nhà thơ và nhà tranh đấu
cho Nhân Quyền Nguyễn Hữu Cầu, đồng thời đòi cho ông được tiếp nhận
tất cả những sự trị liệu, chăm sóc y tế cần thiết, coi như là một vấn đề vô
cùng khẩn thiết;
*
thúc giục nhà cầm quyền cộng sản phải trả tự do tức khắc và vô điều kiện cho
nhà thơ tù chung thân vì lý do nhân đạo và viện dẫn Điều 19 Công Ước Quốc Tế về
các Quyền Dân Sự và Chính Trị mà nhà nước cộng sản Việt Nam đã ký kết.
Nguồn
tin và tài liệu: Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
và Nguyên Hoàng Bảo Việt, phó chủ tịch Văn Bút Thụy Sĩ Pháp Thoại
(đặc trách Ủy ban Bênh vực Nhà Văn bị đàn áp và cầm tù), hội viên Trung Tâm Nhà
Văn Việt Nam Lưu Vong, Hội Nhà Văn Liên Hiệp Quốc – Genève, Hội Nhà Văn và Nhà
Phiên Dịch Vùng Á châu – Thái Bình dương.
Genève ngày 28 tháng 3 năm 2013
Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
Ligue Vietnamienne des Droits de l'Homme
en Suisse
Vietnamese League for Human Rights
in Switzerland.
* * * Ghi chú theo Thông cáo/Kháng Nghị thư
của Văn Bút Quốc Tế
Đính
kèm để giới thiệu vài bài thơ và ca khúc của nhà thơ Nguyễn Hữu Cầu
viết
trong trại tù (NHBV Văn Bút Thụy Sĩ Pháp Thoại)
-----------------------------------
Thơ Nguyễn
Hữu Cầu
Khỏe re
như con bò kéo xe
Khỏe re như con bò kéo xe
Mai mốt ta về ta mua một con bò
Rồi ta sẽ đi đi lên trên núi cao
Mai mốt ta về ta đóng cái quan tài
Rồi ta sẽ nhờ con bò kéo theo đằng sau.
Khỏe re như con bò kéo xe
Khỏe re như con bò kéo xe....
Đường xa mình ta vừa đi vừa ca hát
Rừng xanh hiện ra ngàn hoa rừng thơm ngát
Đường xa mình ta vừa đi vừa ca hát
Buồn ơi chào mi lòng ta giờ tươi mát
Đón gió bát ngát ta ca vang vang
Từng khúc nhạc vang
Bò ơi đừng lo, vừa đi vừa ăn cỏ.
Hỏi thăm bò ơi, mệt không thì ta nghỉ
Ta không bắt bò làm việc gấp hai
Ta không bắt bò phải vượt chỉ tiêu
Với ta bò sẽ tự do
Với ta bò sẽ thật
sự tự do...
Ta hát tình
ca, ta hát tù ca
Ta đi lên trên non cao trăng thanh gió mát
Hương hoa bát ngát
Ta hát tình ca cho quê hương cho bạn bè
Một thời tù đày bên nhau
Một thời tù đày gian lao
Một thời cộng xiềng thương đau
Một thời cộng xiềng thương đau...
Ta hát những khúc tù ca
Núi ứa lệ ra
Ta hát về bạn tù ta
Lá hoa trên rừng
Nghe qua ngậm ngùi
Và rồi từng dòng lệ đá tuôn ra
Và rồi từng dòng lệ đá tuôn ra.
Mai mốt ta về...
Ta sẽ nói về những người tử tù Kiên Giang
Ta sẽ nói về những người tử tù xứ Huế
Những người tử tù Quảng Nam
Những người tử tù Phương Bắc
Những người tử tù Phương Nam
Những người tử tù Tiền Giang
Những người tử tù Long Xuyên
Tử hình vô số ba miền
AK cướp mạng Nhân quyền rác rơm ...
Mai mốt ta về
Ta mua một con bò
Rồi ta sẽ tìm tranh tìm tre
Rồi che nhà bên suối
Bò à từ từ gần nhà nhiều cỏ lắm
Cỏ ngon lành cứ tự nhiên
Rồi ta nằm mơ
Từ căn nhà bên suối
Hòa bình về rồi
Hòa bình đã về tới
Tới nơi rồi chú bò ơi !
Mừng vui gặp cha gặp mẹ gặp thôn xóm
Bạn hỡi bè ơi hồi sinh đời lên men
Hòa bình rồi Hòa bình rồi thật đó nhé
Thằng bé đứng cười nhe hàm răng sún
Bụng lồi rún đen
Hỡi quê hương ta đã quay về
Bạn ơi bè ơi rồi Nhân quyền sẽ có
Bò ơi đừng lo rồi Ngưu quyền cũng có
Với ta bò sẽ tự do
Với ta bò sẽ thật sự tự do...
Quảng Kiên
Nguyễn Hữu Cầu
(Trích Thơ Người
Tử Tù Kiên Giang)
Thông cáo/Kháng Nghị thư bằng tiếng Anh của Ủy Ban Văn Bút Quốc Tế
Bênh Vực Nhà Văn bị Đàn áp và Cầm tù (PEN International CODEP/WIPC).
RAPID ACTION NETWORK
28 March 2013
RAN 14/13
VIETNAM: Fears for the health
of imprisoned writer and activist.
PEN
International is seriously concerned for the health of writer and activist
Nguyen Huu Cau, who is seriously ill and denied adequate medical care in the
prison camp where he is serving a life-time sentence for his critical writings.
PEN International protests his imprisonment, and demands his immediate and
unconditional release on humanitarian grounds and in accordance with Article 19 of the International
Covenant on Civil and Political Rights (ICCPR) to which Vietnam is a signatory.
According to PEN’s information, Nguyen Huu Cau,
67, is a poet, songwriter, human rights defender and anti-corruption activist.
He was arrested by public security police on 9 October 1982 for having authored
an ‘incriminating’ manuscript of songs and poems. Nguyen Huu Cau had reportedly
noted allegations of rape and bribery committed by the two high level officers
on the back of the pages of the original manuscript.
Nguyen Huu Cau was accused of committing ‘destructive acts’ that
were supposedly ‘damaging’ to the government’s image and on 23 May 1983, he was
sentenced to death. His mother submitted an appeal on his behalf and a year
later, on 24 May 1985, the Court of Appeals commuted his capital sentence into
life imprisonment. The manuscript was reportedly not used as evidence in the
trial against him, in order to protect the two officers concerned.
In the many years since, Nguyen Huu Cau has
reportedly been held in harsh solitary confinement. He has apparently now lost
most of his vision and is almost completely deaf. Nguyen Huu Cau suffers
from a serious heart condition, which is worsening because of the lack of
adequate medical attention and the deplorable prison conditions. He was
recently reported to be in very poor health, according to his daughter
returning from an authorized periodical visit to the camp deep in the jungle.
Concerns for his well-being are acute. Nguyen Huu Cau is being held at forced
labour camp K2 Z30A Xuan Loc, Dong Nai province, Vietnam.
Samples of Nguyen Huu Cau’s
poems and songs are attached (...) from Nguyen Hoang Bao Viet of Suisse Romande
PEN.
Please send appeals:
*
Expressing serious concern for the health of imprisoned writer and activist Nguyen Huu Cau and urging that he is given full access to all necessary medical care
as a matter of urgency;
* Calling for his immediate and unconditional release on
humanitarian grounds and in accordance with Article 19 of the ICCPR to which
Vietnam is signatory.
(...) PEN International Writers in Prison Committee
Brownlow House 50-51 High Holborn London
WC1V 6ER.
Ghi chú thêm: Thông
cáo/Kháng thư của Ủy Ban Văn Bút Quốc Tế Bênh Vực Nhà Văn bị Cầm tù còn được phổ
biến trên hệ thống IFEX Action Alert Network (International Freedom of Expression
Exchange/Trao Đổi Quốc Tế Quyền Tự Do Phát Biểu).
***************************************************************
Liên Hội Nhân
Quyền
Việt
Nam ở
Thụy
Sĩ
Ligue Vietnamienne des Droits de l'Homme
en Suisse
Vietnamese
League for Human Rights in Switzerland
***************************************************************
***************************************************************
Liên Hội
Nhân Quyền
Việt
Nam ở
Thụy
Sĩ
Ligue Vietnamienne des Droits de l'Homme en Suisse
Vietnamese League for Human Rights in Switzerland
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment