Thư mời tham gia các hoạt động chào mừng ngày
Quốc tế Nhân quyền và ra mắt Mạng Lưới Blogger Việt Nam
Invitation to Gatherings in Celebration of HR
Day and NVB's Inauguration
Mạng Lưới Blogger Việt Nam - Nhân dịp kỷ niệm Ngày
Quốc tế Nhân quyền, 10/12, Mạng Lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) sẽ tổ chức những
sinh hoạt quảng bá, phát huy và vinh danh các giá trị của Nhân Quyền.
Mục đích của các hoạt động này nhằm thúc đẩy
việc tìm hiểu và thực thi các quyền cơ bản của con người đã được công nhận trên
toàn thế giới. Trong bối cảnh Việt Nam vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc,
việc tìm hiểu, bảo vệ và phát huy các giá trị nhân quyền càng phải được tôn
trọng và cổ vũ.Do đó, vào ngày chủ nhật, 8 tháng 12 năm 2013, để chào mừng và hướng tới ngày Quốc tế Nhân quyền, MLBVN sẽ tổ chức các hoạt động tại hai đầu cầu chính là Hà Nội và Sài Gòn:
- Hà Nội: Bắt đầu lúc 15 giờ, tại Công viên Thống Nhất (cổng
đường Trần Nhân Tông).
- Sài Gòn: Bắt đầu lúc 17 giờ, tại mũi tàu công viên 23/9 (đối
diện vòng xoay Quách Thị Trang)
>
Bản
đồ khu vực gặp gỡ tại Hà Nội
Bản
đồ khu vực gặp gỡ tại Sài Gòn
MLBVN thân kính mời các bạn
trẻ, các cô chú, các bác cùng đến giao lưu, trao đổi về Nhân Quyền, quảng bá
tài liệu về Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc, thả bong bóng - thắp nến vinh danh
những giá trị Nhân Quyền mà Nhà nước Việt Nam đã cam kết với cộng đồng thế
giới.
Vào tối Thứ Ba, 10
tháng 12, 2013 nhân dịp chính thức ra mắt, Mạng Lưới Blogger Việt
Nam sẽ tổ chức các buổi gặp gỡ để cùng nhau trao đổi về con đường trước mặt,
những hành động tích cực nhằm cải thiện và phát triển Nhân Quyền tại Việt Nam.
Chi tiết về các buổi sinh hoạt này sẽ được thông báo sau.
Mạng Lưới Blogger Việt Nam
tuyenbo258.blogspot.com
tuyenbo258@gmail.com
Invitation to Gatherings
in Celebration of HR Day and NVB's Inauguration
The
International Human Rights Day is next Tuesday, December 10. As Vietnam was
recently elected to the United Nations Human Rights Council, the Network of
Vietnamese Bloggers will organize a series of events to promote, foster, and
celebrate Human Rights values.
On Sunday, December 8, 2013, the Network of Vietnamese Bloggers will conduct
social gatherings at the following locations:
- Hà Nội: From 3pm, at Thống Nhất (Lenin) Park, Trần Nhân Tông gateway
- Sài Gòn: From 5pm to 7pm, at 23/9 Park, opposite to Quách Thị Trang
roundabout
The Network of Vietnamese Bloggers would like to cordially invite all friends
to join the gatherings, to talk and discuss human rights, disseminate UN
materials on human rights, release balloons, ride bicycles and light candles to
celebrate the values of human rights, which the Vietnamese government has
committed itself to upholding.
On Tuesday evening, December 10, 2013, at its official inauguration, the
Network of Vietnamese Bloggers will hold meetings to discuss on its plans and
activities to be taken to improve human rights in Vietnam. Further information
of these meetings will be announced soon.
Your attendance will be warmly welcome.
The Network of Vietnamese Bloggers
tuyenbo258.blogspot.com
tuyenbo258@gmail.com
http://tuyenbo258.blogspot.com/2013/12/thu-moi-tham-gia-cac-hoat-ong-chao-mung.html
Kính gởi Quý Đồng Hương,
Vietnam Film Club vừa hoàn tất và phổ biến trên
Youtube 3 tập của bộ phim tài liệu nhiều tập theo các Link dưới đây:
Tập 3: Thảm Sát tại Cai Lậy
https://www.youtube.com/watch?v=531YaTAcZ34 (Preview)
Tập 2: Cải Cách Ruộng Đất
https://www.youtube.com/watch?v=GDIBQAqBMEM
Tập 1: Nhân Văn Giai Phẩm
https://www.youtube.com/watch?v=c4zat5-E-J4
Thưa anh chị,
Cộng sản mượn danh nghĩa "giải phóng dân tộc" để cướp quyền cai trị đất nước, để làm nô lệ cho Nga, Tầu Cộng. Nay Nga Sô đã sụp đổ, liên bang không còn, Việt Cộng quay sang làm nô lệ cho Trung Cộng. Hầu hết những gia đình Việt Nam đều bị cộng sản làm tan nát. Em có người anh em thúc bá, Hùm Xám Đặng văn Việt, vì yêu nước chống Tây, rất có công với cộng sản, nhưng lại là người có tội đối với dân tộc Việt Nam. Gia đình anh chị cũng có người bên này, bên kia.
Lê Hiếu Đằng là người bà con của anh chị, được sống ở phía Nam vĩ tuyến 17, dưới một chế độ đang xây dựng nền dân chủ, thì lại chạy theo một chế độ độc tài toàn trị, xua quân xâm
lăng Miền Nam, anh em cùng dòng tộc nỡ giết hại lẫn nhau. Sau bốn mươi năm ngụp lặn trong tội ác, giờ này mới nhìn ra sự thật thì sức tàn lực kiệt mất rồi.
Gửi anh chị xem một khúc phim tả Lê Hiếu Đằng thều thảo trên giường bệnh để thấy đó là hình ảnh của nước Việt Nam ngày nay: Nước ta đang thoi
thóp vì đại họa xâm lược của Tàu. Chẳng phải em bị quan, thực tế cho ta thấy trên nóc nhà xứ sở đã bị quân Tầu giả dạng công nhân khai
thác bauxite; ngoài biển bọn hải tặc Tầu bao vây thì hết đường nhúc nhích.
Công lao tổ tiên đổ máu, tan xương để gìn giữ cõi bờ, thì nay bị bọn Quỷ Đỏ đánh lừa để dâng cho Tàu mất rồi! Quả tình là hết thuốc chữa.
Mời anh chị nhìn người anh em bà con của anh chị:
https://www.youtube.com/watch?v=LfVwzvM9drY (Preview) .
Chắc hẳn anh chị buồn lắm lắm vì một người em lầm đường lạc lối, khiến cho cả dân tộc hứng chịu tai ương.
Thân kính,
Em Âu
Hiến
Pháp bỏ dân đi theo cương lĩnh đảng
>
Phạm Trần (Danlambao) - Hiến
pháp nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (sửa đổi) được Quốc hội khóa 13
thông qua tại Kỳ họp 6 ngày 28/11/2013 với tỷ số loan báo 97,59%, nhưng Hiến
pháp mới làm ra cho ai và vì ai mà phải dính chặt với Cương lĩnh đảng?
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng khoe: “Hiến
pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (sửa đổi) lần này đã thể hiện được
ý đảng, lòng dân; khẳng định vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội của đảng ta,
đồng thời thể hiện niềm tin, ý chí, nguyện vọng của tuyệt đại đa số nhân dân
với đảng.”
Có đúng như thế không?
Đúng với ý đảng thì không sai vì đảng muốn thì
Quốc hội phải gật, không ai trong số Đại biểu của Khóa 13 dám đi ngược lại vì
hầu hết là đảng viên. Nhưng “lòng dân” và “nguyện vọng
của tuyệt đại đa số nhân dân” có được thể hiện trong Hiến pháp mới như
lời “tự chế hào sảng” của Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng hay không thì còn phải bình
tĩnh “xét lại” xem sự thật có được mấy phần trăm?
Có điều chắc chắn là sau cuộc bầu cử năm 2011
Khóa Quốc hội 13 có 500 Đại biểu nhưng Bà Đặng Thị Hoàng Yến tỉnh Long An đã bị
khai trừ vì khai gian lý lịch. Người thứ hai, Đại biểu K’rá phó trưởng Đoàn đại
biểu Quốc hội tỉnh Đắk Nông đột tử vào năm 2012 nên tổng số còn lại là 498 người.
Nhưng theo báo Một Thế Giới ngày 29/11/2013
thì: “Vào “thời khắc lịch sử” biểu quyết thông qua Hiến pháp sửa đổi
ngày hôm qua 28.11, có 10 đại biểu đã vắng mặt, chỉ còn 488 đại biểu tham gia
bấm nút biểu quyết. 486 đại biểu đồng ý, chiếm 97,59%.”
Như vậy, 10 Đại biểu “vắng mặt” đã đi đâu, làm
gì khi Quốc hội bỏ phiếu?
Tuy nhiên, một trong 2 Đại biểu “không bấm
nút”, nhưng không phải là “phiếu chống” là ông Dương Trung Quốc của Tỉnh Đồng
Nai.
Ông Quốc giải thích với báo Một Thế Giới lý do
“không bấm nút”: “Bỏ phiếu “không biểu quyết” tôi muốn thể hiện quan
điểm của “một bộ phận nhân dân vẫn còn một số ý kiến khác với một số nội dung
của Hiến pháp” mà Chủ tịch Quốc hội đã nêu trong lời mở đầu phiên họp. Tôi đánh
giá cao thái độ tôn trọng đối với những người có ý kiến khác biệt mà ông Chủ
tịch Quốc hội đã thể hiện trong phát biểu của mình.
“Không biểu quyết” là cách ứng xử khi không có
sự lựa chọn nào khác giữa “tán thành” và “không tán thành”, nói cách khác là
chưa thỏa mãn cho một sự tán thành, nhất là với một vấn đề hệ trọng như Hiến
pháp.”
Trả lời câu hỏi “Điều gì mà ông vẫn còn
đang "lăn tăn" về bản Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 lần này?”, Đại
biểu Dương Trung Quốc đồng thời là Nhà Sử học đáp:
“Hiến pháp là một văn kiện được coi là Bộ luật
Mẹ, luật gốc định hướng cho sự phát triển bền vững và lâu dài của một quốc gia,
dân tộc. Nhiều quốc gia, Hiến pháp có sức sống tồn tại hàng trăm năm nhờ những
định hướng có mục tiêu lâu dài.
Ở nước ta, trừ Hiến pháp 1946 mang giá trị “lập
quốc” với sự lựa chọn thể chế “Dân chủ - Cộng hòa” đã đặt nền tảng cho một tiến
trình phát triển lâu dài. Nhưng dường như do những biến động quá khắc nghiệt
của chiến tranh, lại chịu tác động chính trị quốc tế khiến Hiến pháp của chúng
ta luôn phải thay đổi “ứng biến theo thời cuộc” để rồi đến nay chỉ còn là ý chí
của đảng cầm quyền (ý đảng lòng dân), trở thành văn bản nhằm “thể chế hóa cương
lĩnh chính trị” của đảng trong một thời kỳ lịch sử. Với bản Hiến pháp sửa đổi
lần này là “cương lĩnh thời kỳ quá độ xây dựng chủ nghĩa xã hội”.Cái khiến tôi băn khoăn là trong lịch sử lập hiến của nước ta, đây là lần đầu tiên trong lời nói đầu của Hiến pháp viết thẳng quan niệm Hiến pháp chỉ là “thể chế hóa cương lĩnh” của đảng và kế thừa những Hiến pháp có trước. Và cũng vì thế, nhiều vấn đề mà quá trình thảo luận trong quá trình sửa đổi Hiến pháp còn chưa ngã ngũ thì cái nguyên tắc “thể chế hóa" khiến mọi sửa đổi không thể vượt qua những quy định của Cương lĩnh tựa như “kỵ húy”, ví như các vấn đề sở hữu, vị thế của kinh tế nhà nước...”
Ông Quốc nói thêm: “Đã có lúc Ủy ban đã đưa ra một Dự thảo mà theo đánh giá của riêng tôi là rất “cấp tiến” hiểu theo nghĩa là rút ngắn nhất những khoảng cách khác biệt, kể cả những vấn đề mà mọi người đều quan tâm như sự lựa chọn liên quan đến “quốc hiệu” (Dân chủ Cộng hòa hay Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa). Nhưng rất tiếc là những thay đổi cuối cùng để trình ra bản dự thảo để Quốc hội thông qua thì đã có nhiều “điều chỉnh” lại để tránh những gì bị coi là không phù hợp với Cương lĩnh.”
Tại sao phải cương
lĩnh
Lời nói của ông Quốc đã chạm đúng “tim đen” của
đảng khi đảng tự đem Cương lĩnh của riêng 3 triệu đảng viên đặt vào Lời mở đầu
Hiến pháp mới trên tất cả 4 Hiến pháp cũ:“Thể chế hóa Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội, kế thừa Hiến pháp năm 1946, Hiến pháp năm 1959, Hiến pháp năm 1980 và Hiến pháp năm 1992, Nhân dân Việt Nam xây dựng, thi hành và bảo vệ Hiến pháp này vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.”
Giải thích cho hành động này, Phó Chủ tịch Quốc
hội Uông Chung Lưu trình bày trong lời giải trình trước khi Quốc hội biểu quyết
hôm 28/11 (2013): “Ủy ban DTSĐHP xin được báo cáo Quốc hội như sau: Lời
nói đầu của Hiến pháp được xây dựng trên cơ sở chắt lọc, lựa chọn ý tứ, từ ngữ
để nêu bật được một cách ngắn gọn tinh thần, nội dung của Hiến pháp. Trên cơ sở
ý kiến của nhân dân, đại biểu Quốc hội, Lời nói đầu của Hiến pháp nước Cộng hòa
XHCN Việt Nam đã được hoàn thiện phản ánh được lịch sử hào hùng của dân tộc và
những mốc lịch sử quan trọng, những thành quả cách mạng đã đạt được. Lời nói
đầu của Hiến pháp đã thể hiện ý chí, quyết tâm của nhân dân ta, thể chế hóa
Cương lĩnh của đảng, kế thừa các bản Hiến pháp trước đây, xây dựng, thi hành và
bảo vệ Hiến pháp vì mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn
minh.”
Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú
Trọng cũng bồi đắp thêm: “đảng không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích của nhân
dân. Cho nên đảng ra đời là vì dân, xuất phát từ dân và phục vụ nhân dân
Thực tế là chúng ta luật pháp hóa, thể chế hóa
điều mà lâu nay đảng ta đã nói, đã làm và đang làm.” (Báo Đại biểu Nhân dân
ngày 28/11/013)
Nhưng liệu ông Trọng có biết rằng khi đảng tự
cho mình quyền “luật pháp hóa” là đảng đã tiếm quyền của dân, tự đặt mình vào
vị trí không do dân quyết là đảng đã ép dân, cưỡng bách dân phải làm theo điều
dân không hề muốn làm?
Nếu đảng chỉ biết đến lợi ích của dân thì tại
sao đảng không để dân tự quyết mà lại quyết thay dân rồi ép dân phải làm theo ý
đảng như trong vụ Hiến pháp sửa đổi?
Cũng trong cuộc phỏng vấn của báo Đại biểu Nhân
dân, ông Trọng còn hồ hởi nói bản Hiến pháp mới đã “phản ánh ý chí của
đại đa số nhân dân, của cử tri và phản ánh tính đồng thuận của cả hệ thống
chính trị theo đúng định hướng, tư tưởng chỉ đạo của đảng.”
Không ai, kể cả đảng có thể chứng minh được
Hiến pháp mới đã được “đại đa số nhân dân” phản ánh “tính đồng thuận”, dù cho
đảng vẫn tự khoe đã có 26 triệu lượt góp ý kiến.
Ai cũng biết con số 26 triệu không nói lên được
bất cứ điều gì, ngoài những lời “tự vẽ” và “tự nhận” nhưng tại sao đảng và Ban
soạn thảo Hiến pháp đã không dám tranh luận công khai với hàng triệu ý kiến
không muốn đảng tiếp tục độc quyền lãnh đạo như viết trong Điều 4?Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng vẫn cứ vẽ ra “tính dân chủ” của công tác xây dựng Hiến pháp khi ông nói rằng sự thành hình của Hiến pháp mới là: “Kết quả tất yếu của cả một quá trình làm việc hết sức công phu, nghiêm túc, bài bản, thật sự dân chủ. Có lẽ trong lịch sử làm luật, làm Hiến pháp và trong sinh hoạt chính trị của chúng ta, hiếm có cuộc nào dân chủ sâu rộng và thực chất như thế này. Chuẩn bị rất kỹ, rất công phu.”
Có dân chủ hay độc tài thì mọi người dân Việt Nam trong và ngoài nước đã rõ sau hơn 2 năm làm việc của đảng và Quốc hội trong tiến trình viết lại Hiến pháp. Chỉ có điều là ông Trọng đã tự dối lòng mình để nói ra những điều không có thật.
Ông bảo: “Biểu quyết thông qua Hiến pháp lần này là sự thống nhất của cả Quốc hội, phản ánh ý chí của nhân dân và sự đồng thuận của cả hệ thống chính trị theo đúng tư tưởng, định hướng chỉ đạo của Trung ương, của đảng. Chỉ đạo rất chặt chẽ và có định hướng nhưng không gò ép, áp đặt, hoàn toàn thoải mái, thảo luận dân chủ. Như thế là có sự gặp nhau rất lớn ở ý tưởng về sửa đổi Hiến pháp lần này. Cho nên, nói ý đảng, lòng dân là rất đúng, hoàn toàn phù hợp, không gượng ép. đảng không ép và dân rất thoải mái chấp nhận bởi vì nó hợp lý - là chân lý thì mọi người đều chấp nhận.”
Nếu đảng không ép thì tại sao Ban soạn thảo đã phải bỏ cụm từ “kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo” vào dự thảo để cho phù hợp với Cương lĩnh bổ sung năm 2011, sau khi đã đồng ý với số ý kiến ủng hộ cao trong Quốc hội với Điều 54 của “Dự thảo nguyên thủy” viết rằng:
1. “Nền kinh tế Việt Nam là nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa với nhiều hình thức sở hữu, nhiều thành phần kinh tế.
2. Các thành phần kinh tế đều là bộ phận cấu thành quan trọng của nền kinh tế quốc dân, cùng phát triển lâu dài, hợp tác, bình đẳng và cạnh tranh theo pháp luật.”
Nhưng đến kỳ họp 6 của Quốc hội, khai mạc hôm
21/10 (2013) thì Ban soạn thảo lại “quay ngược kim đồng hồ” để trở lại với tư
duy kinh tế “cực kỳ bảo thủ” khi đệ trình Bản sửa đổi với Điều 51 mới viết
nguyên văn:
1. “Nền kinh tế Việt Nam là nền kinh tế thị
trường định hướng xã hội chủ nghĩa, với nhiều hình thức sở hữu, nhiều thành
phần kinh tế, kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo.2. Các thành phần kinh tế đều là bộ phận cấu thành quan trọng của nền kinh tế quốc dân. Các chủ thể hoạt động kinh tế thuộc các thành phần kinh tế bình đẳng, hợp tác và cạnh tranh theo pháp luật.
3. Nhà nước khuyến khích, tạo điều kiện để tổ
chức, cá nhân đầu tư, sản xuất, kinh doanh, góp phần phát triển đất nước. Tài
sản hợp pháp của tổ chức, cá nhân đầu tư, sản xuất, kinh doanh được pháp luật
bảo hộ và không bị quốc hữu hóa.”
Làm sao có thể “bình đẳng” khi kinh tế nhà nước “giữ
vai trò chủ đạo”?
Giải thích cho hành động “xoay chiều này”, Phó
Chủ tịch Quốc hội Uông Chung Lưu giải thích:“Ủy ban DTSĐHP thấy rằng, nội
hàm khái niệm “nền kinh tế thị trường định hướng XHCN” đã được khẳng
định trong Cương lĩnh và các văn kiện khác của đảng và đã được thể
hiện cụ thể trong các nội dung quy định của Hiến pháp. Phạm trù “kinh tế nhà
nước” là phạm trù khái quát, bao gồm nhiều nguồn lực, nhiều nội dung, trong đó
có sở hữu toàn dân. Do đó, đề nghị Quốc hội cho giữ quy định về nội dung này
như trong Dự thảo
Về các thành phần kinh tế, đa số ý kiến tán
thành với quy định như trong Dự thảo. Có ý kiến đề nghị bỏ quy định “kinh
tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo” hoặc quy định cụ thể nội hàm của kinh tế nhà
nước.
Ủy ban DTSĐHP xin báo cáo Quốc hội như sau: Để
bảo đảm định hướng XHCN của nền kinh tế nước ta thì việc quy định vai
trò chủ đạo của kinh tế nhà nước là cần thiết, khẳng định vai trò của Nhà nước
và kinh tế nhà nước trong việc định hướng, điều tiết sự phát triển của
nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Quy định như vậy không ảnh
hưởng đến sự vận hành của nền kinh tế thị trường và vị trí, vai trò của các
thành phần kinh tế khác. Mặt khác, kinh tế nhà nước là một phạm trù rộng, bao
gồm nhiều yếu tố, nguồn lực, trong đó doanh nghiệp nhà nước chỉ là một trong
nhiều yếu tố đó. Do vậy, Ủy ban DTSĐHP thấy rằng, không cần thiết phải quy định
chi tiết về kinh tế nhà nước trong Dự thảo. Việc xác định nội hàm kinh tế nhà
nước sẽ được cụ thể trong các đạo luật liên quan.”
Giải thích của Ủy ban soạn thảo rất luống cuống
khi không định nghĩa được thế nào là “kinh tế nhà nước” nhưng ai đọc cũng thấy
đó là nền kinh tế do nhà nước độc quyền quản lý và điều hành, hoàn toàn không
phải là nền “kinh tế thị trường” có tự do kinh doanh.
Về quyền “phúc quyết” Hiến pháp “đương nhiên”
của dân như từng ghi trong Hiến pháp nguyên thủy 1946 nhưng chưa bao giờ được
thi hành và sau đó bị “tước bỏ” bởi các Hiến pháp 1959, 1980 và 1992, một lần
nữa bị Hiến pháp mới 2013 tránh né khi viết rằng “Việc trưng cầu ý dân
về Hiến pháp do Quốc hội quyết định”. (Điều 120)
Ông Uông Chung Lưu giải trình với Quốc hội như
thế này: “Đa số ý kiến đồng ý với quy định về hiệu lực của hiến pháp và
việc sửa đổi Hiến pháp như trong Dự thảo. Có ý kiến đề nghị bổ sung quy định về
quyền phúc quyết Hiến pháp của nhân dân. Ý kiến khác đề nghị không quy định
thẩm quyền của Quốc hội trong việc quyết định trưng cầu ý dân về Hiến pháp.
Ủy ban DTSĐHP thấy rằng, thực tiễn lập hiến ở
Việt Nam cho thấy, nhân dân tham gia vào tất cả các công đoạn của quy trình lập
hiến, từ việc tổng kết thi hành Hiến pháp đến việc xây dựng và tham gia ý kiến
vào Dự thảo Hiến pháp trình Quốc hội thông qua. Do đó, về thực chất, Dự thảo
Hiến pháp trước khi trình Quốc hội thông qua đã thể hiện ý chí và trí tuệ của
nhân dân. Vì vậy, Hiến pháp đã giao Quốc hội với tư cách là cơ quan quyền lực
nhà nước cao nhất, đại diện cho ý chí, nguyện vọng của nhân dân quyết định việc
trưng cầu dân ý. Trưng cầu ý dân về Hiến pháp là việc hệ trọng nên
cần phải được cân nhắc một cách toàn diện, phù hợp với tình hình,
đặc điểm của từng giai đoạn phát triển của nước ta. Do đó, Ủy ban DTSĐHP
đề nghị Quốc hội cho giữ quy định “Việc trưng cầu ý dân về Hiến pháp do Quốc
hội quyết định” để kết hợp giữa thẩm quyền của Quốc hội và chủ quyền của nhân
dân trong việc xây dựng Hiến pháp.”
Lời lý giải của ông Uông Chung Lưu rất quanh co
và không thành thật với nhân dân. Ban soạn thảo không thể nói tùy tiện rằng: “Dự
thảo Hiến pháp trước khi trình Quốc hội thông qua đã thể hiện ý chí và trí tuệ
của nhân dân.”Ý của đảng và ý của Quốc hội không thể được coi là ý của dân. Quốc hội viết Hiến pháp rồi thông qua Hiến pháp là việc của Quốc hội. Nhân dân chưa bao giờ ủy thác cho Quốc hội “độc quyền” chấp thuận Hiến pháp nên hành động ngược lại là phản dân chủ.
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment