Tướng Phùng
Quang Thanh
Phạm Đình Trọng (Danlambao) - Trong những ông tướng đương quyền, Phùng
Quang Thanh là ông tướng dày dạn trận mạc nhất. Đầu năm 1971, khi chiến dịch
Đường 9 – Nam Lào nổ ra, tôi là thượng sĩ đang học tại trường sĩ quan Thông
tin, đang đi diễn tập trong rừng Yên Thế, Hà Bắc, bây giờ là Bắc Giang thực
hành bảo đảm thông tin chỉ huy cho bốn hình thức chiến thuật bộ binh thì Phùng
Quang Thanh cũng là thượng sĩ, trung đội trưởng thuộc đại đội 9, tiểu đoàn 9,
trung đoàn 64, sư đoàn 320 tham chiến ở Đường 9 – Nam Lào.
Chiến dịch Đường 9 – Nam
Lào kết thúc khi cuộc dã ngoại diễn tập của chúng tôi vẫn chưa kết thúc. Nhưng
cuối khóa học, trận đánh trên đồi Không Tên, trận đánh chiếm điểm cao 543 bắt
sống đại tá Nguyễn Văn Thọ, lữ đoàn trưởng lữ đoàn 3 nhảy dù quân đội Việt Nam
Cộng Hòa trong chiến dịch Đường 9 – Nam Lào đã trở thành bài học chiến lệ bổ
xung cho khóa học của chúng tôi vì một giáo viên chiến thuật của trường Sĩ quan
Thông tin tham gia chiến dịch trở về đã viết ngay thành giáo án giảng dạy.
Chiến dịch Đường 9 – Nam
Lào là chiến dịch chống phá cuộc hành quân Lam Sơn 719 của quân đội Việt Nam
Cộng Hòa. Thời Norodom Sihanouk cầm quyền ở Campuchia, cảng Sihanoukville và hệ
thống đường bộ nối Sihanoukville, Campuchia với Tây Ninh, Việt Nam đã bảo đảm
tới hơn 70 phần trăm hàng tiếp tế của Bắc Việt Nam cho Mặt trận Dân tộc Giải
phóng miền Nam Việt Nam. Sau cuộc đảo chính của Lon Nol thân Mỹ lật đổ Norodom
Sihanouk, 18.3.1970, chính quyền Lon Nol cấm cửa Bắc Việt Nam vào cảng
Sihanoukville. Tiếp đến, từ tháng tám, năm 1970, quân Lon Nol phối hợp với quân
Việt Nam Cộng Hòa mở liên tiếp hai cuộc hành quân lớn Chenla 1 và Chenla 2 đánh
vào các kho hậu cần của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam ở vùng
rừng Đông Bắc Campuchia. Cuộc hành quân Lam Sơn 719 là bước tiếp theo Chenla 1,
Chenla 2, cắt con đường hậu cần từ phía Bắc, hoàn toàn cô lập Mặt trận Dân tộc
Giải phóng.
Cuộc hành quân Lam Sơn
719 còn có ý nghĩa rất quan trọng với quân đội Việt Nam Cộng Hòa. Vì đây là
cuộc hành quân lớn đầu tiên của quân đội Việt Nam Cộng Hòa trong chiến lược
Việt Nam hóa chiến tranh của Mỹ. Lần đầu ra quân lớn, quân đội Việt Nam Cộng
Hòa tác chiến độc lập, không có bộ binh Mỹ trong đội hình hành quân, chỉ có hỏa
lực phi pháo Mỹ yểm trợ. Đây cũng là trận đánh lớn đầu tiên chỉ có người Việt
bắn giết người Việt. Và Phùng Quang Thanh là người hùng trong cuộc bắn giết đẫm
máu đó.
Ngày 9. 2. 1971 tiểu
đoàn 3 cùng sở chỉ huy lữ đoàn dù số 3 quân miền Nam do đại tá Nguyễn Văn Thọ
chỉ huy nhảy dù xuống chiếm điểm cao 543, phía Bắc đường 9.
Ngay tối hôm đó, tiểu
đoàn 9 trung đoàn 64 quân miền Bắc chiếm đồi Không Tên nhìn sang điểm cao 543 ở
phía Nam với khoảng cách chưa đến 3 km. Hai ngày sau, từ sáng sớm máy bay phản
lực Mỹ đã đến rải bom phá băm nát đồi Không Tên, rải bom cháy napan phủ kín đồi
Không Tên trong ngọn lửa rừng rực. Rồi máy bay lên thẳng đến quần đảo bắn rốc
két và đạn 20 mm vào những mỏm đất, những lùm cây mà bom phá chưa phạt và bom
napan chưa đốt cháy.
Dứt tiếng nổ, trung đội
trưởng Phùng Quang Thanh vừa chui ra khỏi hầm đã thấy máy bay lên thẳng rợp
trời và những cánh dù đang chênh chếch rơi như muốn chụp xuống đầu. Vừa lệnh
cho trung đội vào vị trí chiến đấu thì Thanh cũng nhận được lệnh của đại đội
trưởng cho xuất kích đánh bật quân nhảy dù ra khỏi những nơi họ đã đổ quân.
Thấy mỏm đồi sát sở chỉ huy tiểu đoàn 9 đã bị quân nhảy dù chiếm và những chiếc
mũ sắt đang lò dò tiến về sở chỉ huy tiểu đoàn, Thanh liền lệnh cho trung đội
xuất kích. Vừa chạy vừa xả đạn vào những thân hình đội mũ sắt Thanh bỗng thấy
máu ướt đẫm tay áo bên trái. Nhưng những chiếc mũ sắt liên tiếp đổ gục trước
mũi súng của Thanh làm cho Thanh không quan tâm đến vết thương, không thấy đau
đớn, vẫn băng băng dẫn đầu trung đội và họng súng AK của anh vẫn quất những
đường đạn thẳng căng vào những chiếc mũ sắt lom khom nhấp nhô phía trước.
Làm chủ được mỏm đồi,
Thanh mới thấy đau ở tay trái và khát khô cổ. Nhưng mở bi đông ra chưa kịp tợp
ngụm nước thì những làn đạn lại quất tới tấp vào trung đội và những chiếc mũ
sắt nhấp nhô lại tràn đến đánh bật trung đội của Thanh khỏi mỏm đồi. Cho đến
khi tiểu đoàn 9 hoàn toàn làm chủ đồi Không Tên, trung đội của Thanh phải hai
lần giành đi giật lại mỏm đồi, hi sinh mất gần nửa trung đội. Chín tù binh bị
bắt cho biết lực lượng nhảy dù xuống đồi Không Tên là tiểu đoàn 3 cùng một
trung đội công binh thuộc lữ đoàn dù số 3.
Từ đồi Không Tên, trung
đoàn 64 đào hào vây lấn đánh lên điểm cao 543. Ngoài sở chỉ huy lữ đoàn dù số
3, trên điểm cao 543 còn có tiểu đoàn 6 nhảy dù, trận địa pháo 105 mm, đơn vị
công binh, thông tin đều là lực lương tinh nhuệ, trang bị hiện đại nhất của
quân miền Nam. Quân tinh nhuệ cùng với hầm hào kiên cố, ba lớp rào thép gai bịt
bùng và hỏa lực phi pháo Mỹ yển trợ dày đặc tạo ra sức mạnh không dễ khuất phục
của 543. Cuộc chiến người Việt xả súng vào người Việt trên điểm cao 543 diễn ra
vô cùng ác liệt. Hai bên giành đi giật lại từng gò đất, từng đoạn hào. Đất điểm
cao 543 đẫm máu của cả quân miền Bắc và quân miền Nam và đều là máu người Việt.
Cho đến khi có một đại đội xe tăng với bốn chiếc T54 phối thuộc với trung đoàn
64 miền Bắc, thế giằng co mới chấm dứt. Vừa tiến vừa bắn trả máy bay Mỹ, xe
tăng nghiến nát hàng rào thép gai đưa lính trung đoàn 64 đến trước những căn
hầm trên đỉnh 543 để quân miền Bắc bắn đạn khói vào trong hầm, xua quân miền
Nam đưa hai tay lên trên đầu chui ra khỏi hầm. Đại tá lữ đoàn trưởng lữ đoàn 3
nhảy dù Nguyễn Văn Thọ là người cuối cùng đưa những ngón tay múp míp lên trên
đầu.
Sau trận đánh trên đồi
Không Tên, Phùng Quang Thanh liền được nhận cấp bậc, chức vụ mới: thiếu úy đại
đội trưởng và được nhận danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân. Những
nhà trường, học viện quân sự trong nước, ngoài nước mở rộng cánh cửa đón Phùng
Quang Thanh. Trường Sỹ quan Lục quân. Học viện Quân sự Việt Nam. Học viện Quân
sự Voroshilov, Liên Xô. Học viện Quân sự cao cấp Việt Nam.
Một con người của binh
nghiệp. Binh nghiệp là xả thân giữ nước. Trong thế nước hiện nay, nếu đất nước
là của mọi người dân, đất nước chỉ có một chính quyền của dân, của nước, tất sẽ
có những hội nghị Diên Hồng, diễn đàn Diên Hồng để nhắc lại câu hỏi của bảy thế
kỉ trước còn âm vang trong lịch sử Việt Nam: “Nên hòa hay nên đánh?” và con
người binh nghiệp vì dân vì nước đó phải bật lên tiếng nói mạnh mẽ, dứt khoát
từ trong tim: Đánh!
Nhưng đất nước là của
đảng Cộng sản. Chính quyền cũng của đảng Cộng sản. Con người binh nghiệp kia
lại là đảng viên cộng sản, thành viên ban lãnh đạo cao nhất của đảng vì vậy
cũng chính là phần hữu cơ tạo nên đảng. Mà lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam từ
năm 1990 đã sang tận Thành Đô, cửa sau nhà kẻ xâm lược xin qui phục họ và kí
kết đủ các văn bản để duy trì sự tồn tại của đảng cộng sản, duy trì chủ nghĩa
xã hội ở Việt Nam. Với cuộc gặp xin qui phục ở cửa sau Thành Đô, với những cam
kết đó nên từ khi kẻ xâm lược kéo giàn khoan vào biển Việt Nam, đến Tổng bí thư
của đảng cầm quyền còn không nói được một lời lên án, chỉ mặt kẻ xâm lược thì
ông ủy viên Bộ Chính trị dù là con người nhà binh cũng phải nói những lời ve
vãn, hòa hoãn với giặc cướp đã xông vào tận nhà cũng là điều tất yếu cộng sản!
Say mê bắn giết người
Việt, là người hùng trong cuộc bắn giết đẫm máu đó. Nhưng với kẻ xâm lược từ
bên ngoài đến cướp đất, cướp biển thiêng liêng của cha ông, cướp nơi làm ăn
sinh sống từ ngàn đời của người dân Việt Nam, với kẻ chống phá quyết liệt, độc
ác đất nước Việt Nam trên mọi lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội thì
người hùng trong nội chiến lại mềm lòng và lầm lẫn đến mức coi kẻ xâm lược là
bạn: “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên
các mặt đang phát triển tốt đẹp”! Vì chỉ biết có đảng phái, chỉ biết có ý thức
hệ, không biết đến dân tộc, không biết đến giống nòi, không biết đến “Như nước Đại Việt ta từ
trước / Vốn xưng nền Văn hiến đã lâu” (Nguyễn Trãi. Bình Ngô đại cáo) mới
ra nông nỗi này. Ôi người hùng của đảng!
Tướng
Phùng hay là tướng Tẹt
Thằng Dở Người
(Danlambao) - Trước tiên mình
xin được tự giới thiệu tên của mình nhé! Ngõ hầu để sau này tiện bề hầu chuyện
cùng các vị, nhất là các vị trong Thôn Dân Làm Báo.
Tên mình là PHỀU. Nguyễn
Đình Phều. Xin quý vị nghe cho rõ nhé! Phều chứ không phải Phèo. Thày u mình
bảo mình không có quan hệ thân thích, máu mủ gì với nhà anh Chí Phèo cả, chữ
Phều và chữ Phèo khác nhau ở chữ U và chữ O nên hai cái tên này chẳng liên can
ăn nhập gì với nhau sất.
Mình tính khí hiền lành,
nhưng phải cái hơi dân dất, chập chờn. Cám hấp trên bèo, nóng lạnh bất thường,
xanh chín bất ngờ, nói năng lộn xộn vô nguyên tắc, nên cả làng gọi mình là PHỀU
DỞ NGƯỜI. Lâu dần vì ngại gọi dài mỏi mồm nên họ gọi tắt là Dở Người. Ê Dở
Người! Riết rồi thành quen. Vậy đấy. Họ đã vô tình giết chết cái tên cúng cơm
danh giá mà thầy u đặt cho mình rồi đấy, thế có khổ không chứ lị. Mình thì mình
cũng chả câu nệ gì cái xuất thân, xuất xứ kém may mắn của anh Chí Phèo cả. Dù
sao cái hoàn cảnh éo le, nghiệt ngã cũng chẳng phải do anh tạo ra, mà anh chỉ
là cái hệ quả sai trái của người khác tạo ra mà thôi. Không đáng trách.
Mà giả dụ, giả dụ thôi
nhé. Mình có liên can đến anh Chí Phèo một tí cũng chả sao. Còn hơn liên can
với cái tay tướng họ Phùng mà lại Tẹt như pháo gặp nước, Quang Thanh bộ Cuốc phòng
Cuốc Lủi gì đó. Thanh mà chẳng Xanh, quang mà lại Xám. Mặt mày chưa gì đã Xanh
Xám như đít bù toọc mới chết cho dân cho nước chứ. Hắn xuất thân xuất xứ bề bề
thế thế là thế. Còn hoàn cảnh thì chẳng thể chê vào đâu được. Ở đời dễ có mấy
ai?... Ngồi dưới một vài thằng, ngồi trên vài vạn thằng, oai phong cóc chết thế
thì thôi chứ còn gì nữa. Đời đẹp như mơ. Ấy vậy mà...
Mẹ tiên sư nó! Đúng là
Phùng thật. Nhìn mặt hắn kìa! Chả còn chỗ nào để cho thịt và mỡ phùng ra được
nữa. Do phùng ra quá nên cổ có nọng ra, mặt hắn ngắn lại trông hệt cái Thủ Lợn
(Đầu Heo), cặp mắt của hắn nhìn đờ đẫn như vừa mới ăn đớp, tiệc tùng một trân
no nê xong. Nên trông hắn lờ đờ như tắc kè say thuốc lào thì lấy đâu ra sự can
đảm, tinh anh từng trải của một người làm tướng chứ! Khí phách hiên ngang làm
gì có trong cái thủ lợn ấy các bác nhỉ!... Nhìn kỹ cả cái khổ người của hắn
thật không thể nào gia cố cứu vãn được nữa. Vừa lùn vừa mập. Cái thân hình tròn
trịa phì nhiêu màu mỡ ấy, quả là phù hợp với cái thủ lợn cắm lên trên cái cổ
rụt ấy, để tạo ra cái hình hài tên tướng, một tên Tướng Rùa rụt đầu rụt cổ. Sao
ai mà khéo sinh khéo đẻ ra hắn thế nhỉ?...
Thôi mình chẳng tả nữa.
Tả nữa thì hóa hắn lại giống như Chị Doãn của nhà văn Vũ Trọng Phụng à. Ấy mà
quên, hắn thế đếch nào mà được bằng chị Doãn, chị Doãn còn biết huýt sáo, thi
thoảng cao hứng chị còn biết sổ đôi câu tiếng tây, cho dù phát âm có ngọng
nghịu hay cái kiểu cách của chị hơi kệch cỡm tí chút đi nữa, thì cũng chẳng làm
ảnh hưởng tới ai, "tới hòa bình thế giới". Còn hắn. Cái tay có cái
đầu giống như cái thủ lợn ấy, thở ra là thấy thối, nói toàn điều lảm nhảm, hồ
đồ để cho người ta chửi cả lên đầu lên cổ. Cái "bài nói" của hắn ở
cái hội nghị "Shangri-La" gì đó, làm mất cả rổ lòng của người dân VN
vốn hay suy nghĩ "viển vông". (Lời của ông thủ tướng) Đặt bao nhiêu
niềm tin, kỳ vọng vào tuyên bố hùng hồn của ông tướng bộ Cuốc Lủi sẽ cho tụi
Cẩu Tàu Cộng biết người VN là như thế nào. Quân đội Nhăn Răng VN là như thế
nào. Nhưng giời ơi! Đúng là thất vọng, thất vọng đến tuyệt vọng. Chẳng những
vậy cái "Bài nói nhảm"của hắn như dội gáo nước lạnh vào cái nhiệt
tình nóng hổi của các nước như Nhựt Bổn, Huê Kỳ và Philíppin. Người ta đang ủng
hộ mình, cùng bắt tay chống lại cái thằng Cẩu Tàu Cộng tham lam bẩn thỉu, đang
xâm chiếm lãnh thổ, lãnh hải của mình bằng cái của nợ HD981. Đành rằng ở đời
hiếm khi ai đó không nhau cái gì, nhất là trong vấn đề chánh trị, nhưng người
ta cũng chẳng xâm lăng hay cưỡng đoạt gì của mình, hai bên đều có lợi. Và như
cụ nhạc sĩ Tô Hải đã nói: Cái lũ CS tiền bối đã để lại những quả bồ hòn ngay
cuống họng những tên hậu bối hôm nay, thì chúng phải biết nhân cơ hội này mà
khạc ra đi chứ. Nhổ ra những đờm rãi tanh tưởi, thối tha bấy lâu nay mắc vướng
trong họng mình chứ. Đằng này thì không. Chúng chậm trễ, chần chừ, u mê, sợ sệt
cái gì đó mà mình cũng không hiểu nổi. Hình như chúng sợ điều gì trong cái gọi
là "Mật NGhị Thành Đô " quái quỷ gì đó. Còn hắn. Cái tên tướng Rùa
Rụt Cổ họ Phùng ấy. Hắn vẫn tỉnh bơ như "không có gì xảy ra trên biển
đông", (lời của ông Trọng lú) cái mồm trư bát giới của hắn tuyên bố lảm
nhảm những lời lẽ nhu nhược, hèn yếu, được tư duy bởi cái não lợn của hắn trên
diễn đàn quan trọng đầy đủ cả bàn dân thiên hạ, thế mới chết, mới xấu hổ cho
người Việt mình chứ phải không các bác?...
Các bác lắng nghe hắn
nói thế này này: Mình xin trích nguyên văn "Trên thực tế, ngay ở
trong quốc gia hay mỗi gia đình cũng còn có những mâu thuẫn bất đồng, huống chi
là các nước láng giềng với nhau còn tồn tại tranh chấp về biên giới, lãnh thổ
hoặc va chạm là điều khó tránh khỏi. Quan hệ giữa VN và nước bạn láng giềng TQ,
về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp".
Đấy các bác nghe xem. Ối
giời ơi là giời! Cha tổ bố nó chứ! Tốt đẹp mà năm 1979 nó xua quân "Dạy
cho VN một bài học" giết chết và làm thương tật hơn 6 vạn người VN vừa dân
vừa lính, tốt đẹp mà năm 1988 chúng bắn giết một cách dã man 64 người lính VN
trên đảo Gạc Ma. Khi trên tay không một tấc sắt, tốt đẹp mà chúng dùng tàu sắt
to lớn đâm vào tàu của ngư dân VN khiến người chết, người bị thương, người mất
tích, Tốt đẹp mà chúng mang cái của nợ quỷ quái HD981 lấn chiếm hải phận chủ
quyền của VN à! Có ai nghe lọt tai không cơ chứ?... Vậy mà cái tên tướng mặt
heo cổ rùa này hắn vần còn đi tâng bốc, bênh vực cái nước bạn láng giềng đểu
cáng chó má Cẩu Tàu Cộng này mới trơ trẻn điếm nhục chứ giời ạ! Đúng là một tên
tướng hèn mạt, yếu ớt đến độ bệnh hoạn. Thật là đáng tiếc, ngán ngẩm.
Xin lỗi các vị mang họ
Phùng trước nhé. Hắn làm xấu hổ cho cả họ Phùng. Đáng lẽ Phùng thì hắn lại Tẹt,
thế mới đau đời chứ, giời ơi là giời!... Tên này đúng là phải bắt mặc váy đuổi
về quê chăn gà cho vợ như trong câu chuyện mà bác nào đó đã kể trên Dân Làm
Báo. Còn mình nghĩ. Nếu mình làm bố vợ tên này chắc mình phải đăng báo từ con
rể ngay lập tức, kẻo xấu hổ với bà con giòng họ, với dân với nước. Mà đến ngày
đất nước đổi thay có khi hắn còn làm hại cả mình nữa không chừng... Ấy vậy mà
hắn lại được cái chánh quyền CS này phong hàm tướng bọ trưởng bọ "Cuốc
phòng Cuốc lủi" mới tài. Lại còn được cử đi "Ăn nói" ở Shangri-La
Singapore nữa chứ. Mẹ bà nó! Ai cử hắn đi đấy?... Dân thì không cử rồi! Chỉ có
thằng đảng. Chắc chắn rồi. Chỉ có nó mới có quyền cử "Đồng chí con
lợn" này đại diện. Làm cho cái nước VN này chiu tủi nhục, hèn hạ trước
cộng đồng quốc tế. Và làm người dân Việt phải mang tiếng lây vì chúng, chung
quy cũng chỉ tại cái đảng CSVN ôn dịch đáng nguyền rủa này là mà ra, nó là
nguyên nhân của mọi cớ sự, với chúng chỉ có lật đổ hoặc đưa tất cả chúng nhốt
vào "Trại Súc Vật" của George Orwell thì dân tộc VN mới có cơ may
tiến lên được phải không các bác trong thôn!
Các cụ nhà mình nói cấm
sai các bác ạ!. "Hổ cha sinh Hổ con". Con là Lợn thì chắc chắn Bố
cũng phải là Lợn. Bầy đàn nhà chúng phải là Lợn, một đàn Lợn. "Lợn bố sinh
ra lợn con" Từ đó suy ra. Thằng Dốt phải đẻ ra thằng Nát, thằng Tay Sai
thì phải đẻ ra thằng Bán Nước chứ! Cái gì nó cũng phải có cái "Lo
rích" của nó chứ các cụ nhỉ!...
Mình đã bao lần bụng bảo
dạ. Quên mẹ chúng nó đi cho đỡ nhọc. Hễ cứ nói đến chúng là mình lại tức anh
ách. Ấy vậy mà cha tổ bố nó!, Mình làm sao vẫn cứ hay ngứa mồm, không chửi cha
chúng nó lên thì mình không chịu được. Quỷ quái thật!..
Các vị trong thôn kính
mến! Với cái bầy Lợn này có nói lắm cũng chỉ phí nhời. Chửi chúng mãi thì chỉ
tổ mỏi mồm, chi bằng mỗi người một tay xô đổ cha chúng nó đi cho cái dân tộc
này khỏi khốn khổ, khỏi bực mình.
Mình đã nói từ đầu. Mình
là thằng hơi tưng tưng, nói năng lộn xộn vô nguyên tắc, chửi thề tầm bậy tầm
bạ. Mình có nói gì hồ đồ sai sót mong các bác bỏ qua cho nhé.
Mình xin phép các bác
mình ra quán làm tí café cho tỉnh táo cái đầu một chút, kẻo ngồi mãi bên cái
bàn phím này, có khi mình nóng máy văng cả cái con "Tự Do" vào mặt
chúng nó không chừng......
Mình đi đây. Chào các
bác.
Tướng
Phùng Quang Thanh chỉ đạo mang tiền quân đội gửi ngân hàng lấy lãi?
Danlambao vừa nhận được hai lá đơn tố cáo về 'đường
dây tham nhũng cực lớn trong quân đội' liên quan đến khoản tiền trị giá 345 tỷ
đồng Việt Nam (tương đương 16 triệu USD) được mang gửi ở Ngân hàng Bắc Á.
Nội dung đơn tiết lộ,
đây vốn là số tiền ngân sách chi cho quân đội để mua vũ khí nước ngoài, nhưng
đã bị Bộ trưởng Quốc phòng - đại tướng Phùng Quang Thanh chỉ đạo mang gửi ngân
hàng lấy lãi.
Tiền mua vũ khí nước ngoài
Cụ thể, trong thời gian từ năm 2010 đến ngày
14/5/2014, một quan chức cục Tài chính quân đội (thuộc Bộ Quốc phòng) là đại tá
Nguyễn Văn Điện đã lập nhiều sổ tiết kiệm tại ngân hàng Bắc Á với số tiền lên
đến 345 tỷ đồng. Số tiền gửi với các mức lãi xuất cao nhất lên đến 21%/năm.
Vợ đại tá Điện là bà Chu Thị Thu Yến được nói
cũng đang gửi 3 sổ tiết kiệm với số tiền tổng cộng 18 tỷ đồng tại ngân hàng Bắc
Á. Theo bà Yến, số tiền đại tá Điện gửi ngân hàng là tiền của ông Hoàng Anh
Minh, cục phó Tài chính Quân đội.
Theo nội dung đơn ngày 16/5/2013, đại tá Nguyễn
Văn Điện tiết lộ “Đây là tiền mua vũ khí nước ngoài, chưa đến kỳ hạn thanh toán
nên cục Tài chính Quân đội cho phép mang đi gửi tiết kiệm để lấy lãi”.
Tuy nhiên, những người tố cáo khẳng định đây
thực chất là số tiền rút ra từ kho bạc nhà nước dành cho dự toán ngân sách chi
thường xuyên của các đơn vị quân đội.
Tác giả lá đơn tố cáo tự nhận là 'Tập thể cán
bộ, nhân viên Phòng kiểm soát nội bộ Ngân hàng Thương mại cổ phần Bắc Á' cho
biết, lá đơn ngày 16/5/2013 đã được đi nhưng vụ việc vẫn chưa được xử lý.
Bộ trưởng Quốc phòng đồng ý?
Trong lá đơn tiếp theo vào ngày 20/1/2014, những
người tố cáo khẳng định đây chính là 'đường dây tham nhũng cực lớn từ ngân sách
quân đội'.
Người gửi tiền là đại tá Nguyễn Văn Điện tiếp
tục tiết lộ rằng, việc mang tiền quân đội gửi ngân hàng lấy lãi đã 'được
sự đồng ý của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Cục trưởng Cục tài chính'.
"Riêng tiền lãi trong 3 năm qua đã trên 100
tỷ đồng và đây mới chỉ là tiền gửi ở Ngân hàng Bắc Á, nếu kiểm tra ở tất cả các
ngân hàng thương mại thì con số này có lẽ lên đến hàng nghìn tỷ đồng", lá
đơn tố cáo cho biết.
Danlambao không có điều kiện kiểm chứng về mức
độ xác thực của các thông tin. Xin gửi bạn đọc toàn văn lá đơn tố cáo để cùng
tham khảo:
Đơn tố cáo ngày 16/5/2013
Đơn tố cáo ngày 20/1/2014
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment