( BÀI 2).- SỰ THẬT CỦA HUY ĐỨC VÀ ĐỒNG BỌN LÀ THỨ SỰ THẬT NÀO?
( BÀI 1).- SỰ THẬT CỦA HUY ĐỨC VÀ ĐỒNG BỌN LÀ THỨ SỰ THẬT NÀO?
ĐẶNG VĂN NHÂM .
THỊT THỐI VÀ RUỒI NHẶNG
Tôi nhận thấy dường như hầu hết người Việt Nam tị nạn các nơi hải ngoại đều tỏ ra không chấp nhận hành vi bóp méo sự thật lịch sử dân tộc VN hiện đại, mà chính họ vốn là nạn nhân hay nhân chứng sống, cùng với luận điệu tuyên truyền gian trá một chiều trong quyển ” BÊN THẮNG CUỘC” của văn nô CS Huy Đức . Đó là một phản ứng hợp lý tự nhiên đã phản ánh rất rõ nét trên các phương tiện truyền thông hằng ngày, mà tất cả các giới quần chúng VN trong nước hay tị nạn hải ngoại đều có
thể tai nghe mắt thấy được.
Nhưng, cùng một lúc, ngược lại, tôi cũng nhận thấy có một vài kẻ tự mệnh danh ”trí thức”, gốc Vẹm, ở trong nước và 2 con” khỉ đỏ đít”, Cộng nô, lúc nào cũng bắng nhắng như giống nhặng xanh quanh bên cục thịt thối ở hải ngoại, là Đinh Quang Anh Thái, trong báo Người Việt ở Cali., và Lê Mạnh Hùng ở Virginia.
Hai con nhặng xanh này đã hết lời tán tụng Huy Đức với tác phẩm ” Bên Thắng Cuộc” của hắn. Ngay mấy trang đầu sách, hai con nhặng ấy đã phát biểu nguyên văn như sau:
• Nguyễn Mạnh Hùng :“Cuốn sách phân tích tình hình Việt Nam từ năm 1975 - của một nhà báo sinh ra và lớn lên trong chế độ cộng sản -một cách chuyên nghiệp và công bằng hiếm có. Nó là một kho tàng dữ liệu quý báu, có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo dõi chính trị Việt Nam trong nhiều thập niên qua.” (sic! )
• Đinh Quang Anh Thái:“Bên Thắng Cuộc là tác phẩm ‘thực’ nhất (sic!) , cho đến thời điểm này, ghi lại một giai đoạn lịch sử khốc liệt, thông qua tư liệu, của dân tộc từ biến cố 1975 đến nay.” Nhật báo Người Việt, California, USA.
Hai kẻ này cũng giống hệt mấy tên Cộng Sản trong nước, đều cho rằng quyển ” BÊN THẮNG CUỘC” của Huy Đức đã kể cuộc chiến Quốc-Cộng diễn ra từ năm 1945 cho đến tận ngày nay vô cùng trung thực với các sự thật của lịch sử dân tộc.
Trung thực và dồi dào đến độ… ”có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo dõi chính trị Việt Nam trong nhiều thập niên qua! ”(Lê Mạnh Hùng, khoe học hàm tiến sĩ, mà tỏ ra vô liêm sỉ đến độ dám viết câu nịnh bợ phóng phét quá lố kiểu này chẳng hiểu hắn là loại tiến sĩ gì và trí thức kiểu nào. Nhưng chắc chắn phải là loại trí thức mà Mao trạch Đông đã chê ”không bằng cục cứt” !).
Riêng Lê Mạnh Hùng, muốn tỏ ra có chữ nghĩa hơn tên Đinh Quang Anh Thái (*), nên còn viết thêm một bài ngắn nữa loan tải trên các liên mạng toàn cầu (internet) để lải nhải giãi bầy về sự tâng bốc ngu xuẩn của mình đã dành cho Huy Đức, chớ không thuộc loại cá Tra , cá Vồ dưới nước , hễ nghe bên bờ hồ có tiếng rơi ” bõm” là vẫy đuôi xông đến liền! [* chú ý: Cả đời Đinh Quang Anh Thái chỉ toàn lăng xăng chạy hiệu cho các nơi có động dao động thớt, làm công tác món, không viết nổi một bài , dù chỉ thuộc loại…văn nghệ học đường!].
Nhưng rất tiếc, vì lý do khuôn khổ hạn chế, tôi không thể trích dẫn thêm một giòng nào của Lê Mạnh Hùng vào đây .Bạn đọc nào muốn tìm hiểu đầy đủ, xin chịu khó vào các liên mạng.
SỰ THẬT CỦA HUY ĐỨC LÀ THỨ SỰ THẬT NÀO?
Nếu ai đã dằn lòng chịu khó đọc kỹ quyển ”BÊN THẮNG CUỘC” của văn nô CS Huy Đức, chẳng cần phải suy nghĩ nhiều, cũng thừa sức nhận ra lối viết cóp nhặt , vá víu manh mún lẫn lộn xuyên qua cả 2 phía thắng cuộc và thua cuộc, để chèn nhét thêm vào đó những chuyện đầu Ngô mình Sở, khiến người đọc khó phân biệt rõ rệt từng sự việc.
Chuyện nào có thật hay không thật. Nếu thật thì sự thật ấy ước định được mấy phần trăm? Ngược lại, nếu không thật thì loại không thật ấy thuộc dạng thức nào?
Theo tôi, Huy Đức đã dùng sảo thuật ấy, trước tiên hơn mọi thứ, chỉ cốt để tô son trét phấn lên các bộ mặt gian ác, sát nhân gớm ghiếc của tập đoàn lãnh đạo CSVN, từ những kẻ đã chết và cả những tên đại tội đồ dân tộc đang còn sống. Sau đó, hắn cố gắng giả vờ tạo cảm giác cho người đọc nghĩ rằng hắn cũng có lòng chiếu cố chút đỉnh đến thân phận bi thương thê thảm của hàng triệu con người miền Nam VN hào hiệp, chân thật, lương thiện, chẳng may đã bị lọt vào bẫy của bọn CSBV.
Vẫn theo tôi, nếu Huy Đức không pha trộn tí chất liệu ” nhân nghĩa bà Tú Đễ”, trộn lẫn với những lời sỉ nhục và chửi rủa đau đớn của hắn dành cho tập thể nhân dân miền Nam vào quyển Bên Thắng Cuộc thì cái tập sách mỏng dính đầy đặc luận điệu tuyên truyền quê mùa, khô khan và hạ cấp ấy, chẳng ai thèm đọc!
Tóm lại, dưới con mắt của tôi, ”SỰ THẬT” trong quyển BÊN THẮNG CUỘC của Huy Đức và cả ”sự thật”mà bọn mặc áo thụng xanh, đứng ngoài thổi ống đu đủ như Ng. Mạnh hùng và Đinh Quang Anh Thái…chỉ là thứ sự thật của những thằng mù sờ voi, hay chuyện thằng mù thắp đèn lồng đi tìm sự thật ban đêm !
Còn riêng cá nhân tôi, thì tôi nhận định ”sự thật” trong quyển BÊN THẮNG CUỘC của văn nô CS Huy Đức như thế nào? Nơi đây, trên hết mọi sự, tôi khẳng định chắc nịch trước toàn thể các giới độc giả, đồng bào miền Nam thân thương trong nước, cũng như khắp nơi hải ngoại, rằng: SỰ THẬT chính là kẻ thù bất cộng đái thiên của bọn CSVN vô luân, vô đạo. Đối với CSVN ” SỰ THẬT” chỉ là một công cụ, một khẩu hiệu, một chiêu bài, một thuật ngữ, một chiếc mặt nạ rẻ tiền mà chúng luôn luôn xử dụng trong mọi trường hợp.
Nếu nơi nào ”SỰ THẬT CHÂN CHÍNH” đã chiếm ngự thì bọn CS phải dẫy chết!
Trên cơ sở căn bản ấy, văn nô CS Huy Đức đã ra đời (1962 tại Hà Tĩnh, quê hương của cáo Hồ) dưới chế độ CS, được nuôi dưỡng, giáo dục theo đường lối nhồi sọ, giáo điều của CSVN. Lớn lên Huy Đức đã hít thở không khí ô nhiễm của xã hội CS như giống cá Tra , cá Vồ trong những ao hồ đầy nước phân thối hoắc. Nếu bây giờ có ai thử bắt con cá Tra, cá Vồ đó ra khỏi môi trường sinh thái quen thuộc ấy chắc chắn nó sẽ chết ngay.
Vậy, thử hỏi, làm sao ai có thể tìm được một sự thật đích thực nguyên vẹn nào trong quyển ” BÊN THẮNG CUỘC” của Huy Đức? Nếu có, xin hãy vui lòng phơi bày ra cho quần chúng khắp nơi được biết.
Đặc biệt nhất là Lê Mạnh Hùng và con khỉ đỏ đít Đinh Quang Anh Thái trong báo Người Việt, hãy dẫn chứng để biện minh cho những câu mà 2 kẻ này đã viết nguyên văn: Bên Thắng Cuộc là tác phẩm ‘thực’ nhất!... một kho tàng dữ liệu quý báu, có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo
dõi chính trị Việt Nam trong nhiều thập niên qua!!!
Tuy nói vậy, nhưng tôi dám chắc những kẻ vô liêm sỉ, cái sọ chứa toàn chất bã đậu thối khắm ấy, chẳng kẻ nào dám lên tiếng đâu ! Bạn đọc hãy cứ chờ xem…
Tóm lại, sự thật trong quyển BÊN THẮNG CUỘC của văn nô CS Huy Đức,dưới con mắt tôi, chỉ là một thứ ”trứng thối”, bề ngoài, cái vỏ được sơn phết diêm dúa lòe loẹt như loại trứng mùa ” phục sinh” theo tục đạo Thiên Chúa, nhưng bên trong chứa đầy độc tố chết người!
Nơi cuối bài số 1 của loạt bài dài nhan đề ” ”BÊN THẮNG CUỘC” DƯỚI CON MẮT CỦA BÊN THUA CUỘC, tôi đã rao trước, bài 2, tôi sẽ đề cập đến SỰ THẬT trong vụ CSVN đã đấu tố dã man đến chết bà Cát Hanh Long và đã hạ nhục cụ Ng. Khắc Niêm đến nỗi cụ Niêm vì uất quá đã phải tự tử chết trong ngục tối, Nên biết , cụ Niêm vốn là thân sinh của Ng. Khắc Viện, một trí thức hàng đầu của CSVN.
Bây giờ, nhân nói đến chuyện SỰ THẬT của bọn CSVN và ”sự thật” (sic!) trong quyển BÊN THẮNG CUỘC, tôi thấy có thể dùng trường hợp 2 vị này, qua lời kể của văn nô CSBV Huy Đức , để chứng minh ngay cho mọi người thấy Huy Đức đã chẳng tôn trọng sự thật nguyên thủy chút nào. Ngược lại , hắn chỉ lợi dụng sự thật manh mún , vụn vặt trong lịch sử của dân tộc để ”minh oan” hay ”chạy tội” một cách khờ khạo, phản tác dụng cho bọn lãnh đạo chóp bu CS mà thôi!
VỤ ĐẤU TỐ BÀ ” MẸ CHIẾN SĨ” CÁT HANH LONG NÓI LÊN SỰ THỰC GÌ?
Dưới đây là đoạn trích dẫn trong quyển BÊN THẮNG CUỘC của Huy Đức, để bạn đọc dễ dàng phán xét: - ”…trung tuần tháng 11-1953, một “hội nghị đại biểu toàn quốc của Đảng” được nhóm họp để “tán thành chính sách cải cách ruộng đất do Trung ương đề ra”. Từ ngày 1 đến 4-12-1953, Quốc hội họp kỳ thứ III thông qua Luật Cải cách Ruộng Đất. Theo ông Hoàng Tùng: “Ngay sau khi Bác quyết định cải cách ruộng đất, Trung Quốc đã cử các đoàn cố vấn sang. Đoàn Cố vấn Cải cách ruộng đất do Kiều Hiểu Quang, phó bí thư Tỉnh ủy Quảng Tây, phụ trách”…
- Trước khi những cuộc đấu tố địa chủ diễn ra, các cán bộ cải cách được đưa về làng, thực hiện chính sách “tam cùng”: cùng làm việc, cùng ăn, cùng ngủ. Vào làng, cán bộ thấy ai là thành phần nghèo khổ thì “tam cùng” để làm thân, rồi tiếp đó “thăm nghèo hỏi khổ”. Ngoài việc thu thập thông tin để “xếp loại kẻ thù”, đội còn khơi gợi người nông dân thổ lộ nỗi khổ, khơi gợi lòng căm thù và tìm kiếm những người có thể bồi dưỡng để tham gia đấu tố. Những phụ nữ đã từng có quan hệ với những người giàu trong làng sẽ được đội động viên, thúc ép, hoặc đe dọa để họ đứng ra tố là đã từng bị “cường hào cưỡng hiếp”. Vợ, con cái địa chủ cũng bị lôi kéo để đấu tố cha, chồng. Cải cách ruộng đất không chỉ mang lại những tổn thất về mặt con người mà còn phá vỡ những nền tảng đạo đức làng xã, gia đình, những tôn ti, trật tự giữa cha mẹ,vợ chồng,… những giá trị mà người Việt phải mất hàng nghìn năm kiến tạo…
- Kể từ cuối 1952 đến năm 1956, trên địa bàn của 3.314 xã miền Bắc Việt Nam diễn ra tám đợt “phát động quần chúng” giảm tô và năm đợt cải cách ruộng đất, tịch thu hơn bảy mươi vạn hecta, bằng 44,6% ruộng đất trong vùng. Số người bịquy oan lên tới 123.266 người, chủ yếu vì các biện pháp truy bức để “đôn” tỷ lệ địa chủ lên trên 5% dân số như một định mức bắt buộc, dùng nhục hình như đánh, trói, giam cầm, khi chưa có tòa án xét xử, kích động và hù dọa quần chúng để họ tố oan cho nạn nhân. Ở trên thì “phóng tay phát động”; ở dưới, những “đoàn”, những “đội” cải cách thì tha hồ lộng quyền, “nhất đội nhì giời”. ..
GHI CHÚ RIÊNG CỦA ĐẶNG VĂN NHÂM: Trong phong trào đấu tố này ở Hành Thiện, Nam Định, quê hương của Trường Chinh, ông bà tôi đã bị qui kết tội “địa chủ” chỉ vì một khoanh đất hương hỏa nhỏ xíu, mà một con chó đói ngồi còn thò đuôi ra ngòai! Đồng thời cha tôi cũng đã từng họat động cách mạng, rời bỏ gia đình theo kháng chiến chống thực dân từ những ngày đầu tiên, rồi cũng từ đó biệt tích luôn. Đứa em tôi ở lại miền Bắc với ông bà nội, trở nên côi cút, bơ vơ (vì không ai dám giúp đỡ một đứa trẻ, thuộc loại con cháu của những kẻ đã bị đấu tố!) cũng đã bị đày đọa, vùi dập, đến chết mất xác sau đó!...[ muốn biết chi tiết , xin xem hồi ký Đời Tôi của ĐVN đã phát hành tại Cali.].
- Theo ông Hoàng Tùng, về sau chính Hồ Chí Minh đã phải than: “Mình nói để cho mình đánh Pháp xong đã rồi sẽ cải cách theo cách của Việt Nam nhưng mà cứ ép cho bằng được”. …Ông Hoàng Tùng kể: “Khi ấy tôi thường dự họp Bộ Chính trị nên cũng biết một số việc, trong đó có việc thí điểm cải cách chọn bắn bà Nguyễn Thị Năm”. Bà Năm nổi tiếng ở Hà Nội với tên gọi là Cát Hanh Long. Bà có hai con là cán bộ ViệtMinh, một người là cán bộ bậc trung đoàn trưởng làm việc ở Cục Chính trị của Văn Tiến Dũng. Từ năm 1945 đến 1953 bà Năm tham gia công tác ở Hội Phụ nữ.
Trong “tuần lễ vàng”, gia đình bà hiến 100 lượng vàng. Theo ông Hoàng Tùng: “Các anh Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Hoàng Quốc Việt, Lê Đức Thọ thường ăn cơm ở nhà bà và được bà Năm coi như con. …
- Họp Bộ Chính trị, Bác nói: ‘Tôi đồng ý người có tội thì phải xử, nhưng tôi cho là không phải đạo khi phát súng đầu tiên lại nổ vào người đàn bà mà người ấy lại giúp đỡ cho cách mạng’. Sau, Cố vấn Trung Quốc La Quý Ba đề nghị mãi, Bác nói:‘Thôi, tôi theo đa số chứ tôi vẫn cho là không phải”.
- Ông Hoàng Tùng, ngay từ đầu cuộc nói chuyện đã gọi các “đồng chí Trung Quốc” là “nó”, tiếp: “Không chỉ có địa chủ bịbắn, nhà thờ, nhà chùa, đền đài đều bị nó phá sạch. Đền thờ An Dương Vương thì nó dùng làm nơi để phân bón. ÔngTrường Chinh thì có mặc cảm, vì nhà cũng có bảy mẫu ruộng, do ông chủ yếu làm nghề viết báo nên cho người ta cày rẽ lấy tô, rất dễ bị ‘quy’…. Bố ông Nguyễn Khắc Viện là Nguyễn Khắc Niêm, từng đỗ đầu tiến sỹ làng Giáp, Tây đưa lên hàng thượng thư (*).
Kháng chiến, Hồ Chí Minh cũng có thư vận động ông Niêm. Khi cải cách, bị ‘đội’ bắt, ông Nguyễn Khắc Niêm đã tự tử chết”.
(* )CHÚ Ý:Văn nô CS Huy Đức viết:” tiến sỹ làng Giáp” và ”Tây đưa lên hàng thượng thư”. Vậy, ” tiến sỹ làng Giáp ” là loại bằng gì, ở đâu? Ai cấp? Còn” Tây đưa lên hàng thượng thư” là thế nào? Nên biết: thượng thư là một chức vụ chớ không phải là bằng cấp hay học vị đâu nhé!
ĐÂY, NHỮNG SỰ THẬT ĐÍCH THỰC CỦA LỊCH SỬ DÂN TỘC
Trên đây, văn nô Huy Đức đã kể chuyện bọn CSBV đấu tố bà Nguyễn Thị Năm, còn gọi là bà Cát Hanh Long, nhưng hắn ta chỉ kể chuyện về bà bằng một hai câu rất đơn giản, thậm chí không biết cả tên hai người con trai bà và lúc đó họ đang phục vụ trong bộ đội kháng chiến quân với cấp bực gì…Nhưng ngược lại, hắn đã mượn lời của Hoàng Tùng để nói nhiều về sự áp đặt đường lối đấu tố dã man của bọn cố vấn Tàu Phù với mục đích chính yếu là thanh minh, chạy tội đã giết dân vô cùng dã man, vô nhân tính của đám lãnh đạo CS cao cấp vô luân từ Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp … xuống đến tận bọn cán bộ điạ phương trong đội cải cách.
Theo sự tham cứu của riêng tôi, năm 1953, khi phong trào đấu tố miền Bắc vừa được bọn lãnh đạo đảng CSVN phát động theo lệnh và sự chỉ đạo trực tiếp của lũ cố vấn Tàu Phù, bọn CSVN đã đem ngay bà Năm ra pháp trường đấu tố dai dẳng, kéo dài đến 3 phiên mới xử bắn tại pháp trường
đã gây nên một luồng chấn động dân tâm dữ dội.Ai nghe cũng không khỏi bàng hòang, run sợ.
Dưới thời Tây bảo hộ, bà Năm còn thường được gọi là bà Cát Hanh Long, tức là tên thương hiệu ở Hà Nội của vợ chồng bà. Ngoài ra, thuở sinh tiền, hai ông bà còn làm chủ một đồn điền lớn rộng ở Đồng Bẩm, Thái Nguyên. Nhưng ông Cát Hanh Long đã qua đời trước cách mạng.
Trước khi cuộc khởi nghĩa mùa Thu năm 1945 bùng lên trên cả nước, trong bí mật, bà Năm đã được Hồ Chí Minh và đồng bọn tay chân trong đảng CSVN vinh danh là một bà “ Mẹ Chiến Sĩ ” rất có công với cách mạng. Bà đã từng ủng hộ các chiến sĩ CS từ thời bí mật, khoảng những năm 1937- 38. Chính các tay CS gộc như Trường Chinh, Hòang Quốc Việt đã được bà che chở, nuôi dưỡng trong nhà. Gia đình bà có 2 người con trai đều tham gia họat động trong hàng ngũ Việt Minh CS từ thời bí mật. Một người tên Nguyễn Công lúc đó đã và đang giữ chức chính ủy trung đòan. Một người khác là em, tên Nguyễn Hanh đã làm đại đội phó bộ đội thông tin trong đơn vị do Văn Tiến Dũng chỉ huy.
Dù vậy, khi viên cố vấn Tàu phù, tên La Qúi Ba nêu lên nhận định bừa bãi rằng bà Năm là mụ địa chủ ác ôn, cần phải lấy đầu để làm gương, lập tức toàn bộ lãnh tụ CSVN , từ Hồ Chí Minh đều run sợ, cúi đầu riu ríu nghe theo. Trong khi đó, ngược lại, một số đông nông dân chất phác ngây thơ, hãy còn cố gắng kháng biện với cố vấn Tàu Phù, kể rằng bà Năm rất tốt, nhân từ, hay đi chùa, làm việc thiện, có nhiều cán bộ chiến sĩ là con nuôi của bà. Như vậy , bà là người đã có công với kháng chiến, nên xếp bà vào hàng địa chủ kháng chiến, tức không nên giết. Lập tức những nông dân ấy liền bị cố vấn Tàu và tên đội trưởng đội đội cải cách , quê ở Nghệ An, kết tội họ là những kẻ tay sai của địa chủ, định âm mưu bao che, bênh vực để chạy tội cho địa chủ…
Riêng Hồ Chí Minh, khi được Hoàng Quốc Việt khẩn cấp báo tin, cáo Hồ hứa sẽ can thiệp, và sẽ ra lịnh cho Trường Chinh thực hiện chuyện này. Thế nhưng, kết quả cuối cùng là không một tên lãnh đạo CSVN nào – kể cả Hồ Chí Minh !- dám cưỡng lệnh của tên cố vấn Tàu Phù. Như vậy rõ ràng bọn lãnh đạo CSVN từ thời còn trong kháng chiến đã bị bọn CS Tàu xỏ mũi dắt giây như chủ nhân dắt một bầy chó săn ngoan ngoãn!
Cái gan của bọn lãnh đạo CS này, xem ra còn thua cả lòng dũng cảm, can trường của những nông dân chất phác, vô học, trước mặt bọn cố vấn Tàu Phù. Dù sao, tối thiểu họ còn dám ngang nhiên phát biểu ý kiến trung thực của mình về số phận của một người đàn bà đã từng là ân nhân của kháng chiến.
Lập luận của cố vấn Tàu phù là:” Việc con mụ Năm làm chỉ là giả dối, nhằm chui sâu trèo cao vào hàng ngũ cách mạng để phá họai. Bản chất của giai cấp địa chủ là rất ngoan cố, xảo quyệt, tàn bạo, chúng không từ một thủ đọan nào để chống phá cách mạng. Nông dân phải luôn luôn sáng suốt , nhận rõ kẻ thù của mình, dù chúng giở thủ đọan nào”…
• [ Ghi chú: Chuyện bọn CSVN đã mở các phiên tòa án nhân dân, đấu tố bà Cát Hanh Long kéo dài nhì nhằng mãi tới lần thứ 3 mới được tuyên bố xử bắn. Chuyện bọn lãnh tụ đảng CSVN đã vong ân bội nghĩa và hành động dã man tàn bạo, vô nhân tính như loài súc vật trong chốn rừng già đối với một phụ nữ yêu nước đã lầm tưởng tập đoàn Hồ Chí Minh cũng có lòng yêu nước thiết tha và chân thành như mình đã được George Boudarel mô tả khá đầy đủ trong tác phẩm pháp ngữ ”Cent Fleurs Écloses dans la nuit du Vietnam”.( Paris. Jacques Bertoin,1991. 174,175).
Ngoài ra, còn một nhân chứng quan trọng khác là anh Đinh Xuân Cầu, bác sĩ thú y (Docteur Vétérinaire). Năm 1954, anh đã giã từ miền Bắc, di cư vào Nam tìm tự do.
Trong Nam, thời TT Ngô Đình Diệm anh đã được bổ nhiệm làm giám đốc đài phát thanh Sài Gòn một thời gian. Chính anh đã từng kể lại đầy đủ chuyện này cho tôi cùng với một số thân hữu khác nghe. Về sau, khi viết và xuất bản quyển” Bên Kia Bến Hải” anh cũng đã đem chuyện CSVN đấu tố bà ” mẹ chiến sĩ ” của chúng vào sách. Sau biến cố năm 1975, tôi nghe các bạn nói anh Đinh Xuân Cầu đã qua Mỹ tị nạn, nhưng tôi chưa kịp qua mỹ thăm anh , thì anh đã qua đời !…]
CỤ NG. KHẮC NIÊM LÀ AI?TẠI SAO PHẢI TỰ TỬ?
Kế đến là cái chết đau thương của cụ Nguyễn Khắc Niêm, thân phụ bác sĩ Nguyễn Khắc Viện, một trí thức nổi tiếng lâu năm trong giới Việt Kiều ở Pháp rất có công và hết mực trung thành với nhà nước VNDCCH như lòai khuyển mã. Cụ Niêm làm quan Tham Tri của triều đình Huế, cũng đã bị đội cải cách kết tội địa chủ phong kiến, rồi nhốt vào chuồng nuôi hươu. Đến bữa ăn, bọn cán bộ CS đã đổ cơm lên lá chuối, trải trên mặt đất, bắt cụ phải quì xuống và phải sủa “ gâu,gâu…” rồi mới được ăn.
Cụ tham tri nhất định không chịu và đành nhịn đói cho đến chết !...
• (GHI CHÚ:hàng chữ in đậm có gạch dưới là những chi tiết quan trọng lý giải vì sao mà cụ Ng. Khắc Niêm phải tự tử, đồng thời cũng nói lên những hành vi dã man, tàn bạo, chà đạp lên nhân phẩm con người của bọn ác thú CSBV trong cuộc nội chiến Quốc –Cộng. Nhưng chi tiết này đã bị văn nô CS Huy Đức lược bỏ .
Vậy thử hỏi lương tâm của hắn và đồng bọn thổi ống đu đủ Lê Mạnh Hùng và Đinh Quang Anh Thái : ”sự thật” nằm ở đâu và lương tâm của chúng thuộc loại gì?
Điều đáng nói trong cái chết đau thương của cụ Ng. Khắc Niêm là trong khi đó Ng.Khắc Viện, con trai của cụ vẫn tọa thị điềm nhiên và vẫn tiếp tục khom lưng uốn gối phục tùng bọn lãnh đạo CS đã hạ nhục cha mình đến chết. Đó chính là đặc chất vô luân, phi nghĩa của bọn CSVN.
Chúng ta là người Quốc Gia, bên thua cuộc. Chúng ta đã thua cuộc chỉ vì chúng ta đã chiến đấu trong tinh thần nhân đạo, biết thương yêu đồng chủng, luôn tôn trọng, giữ gìn truyền thống ” NHÂN, NGHĨA , LỄ , TRÍ, TÍN ” ( ngũ thường) của tổ tiên, cộng với nguyên nhân bị nội phản và ngoại phản.
Chúng ta , người miền Nam thua cuộc, nhưng lương tâm vẫn trong suốt, lòng nhân đạo vẫn bao la tràn trề, lập trường vẫn minh bạch, ngôn từ vẫn hiên ngang khí phách và thuận lý ( logique). Ngược
lại, bên thắng cuộc, bọn CSBV, đoàn quân thổ phỉ vì đã sống đói khát, khổ sở lâu năm dưới gông cùm sắt máu CS, khiến chúng đã biến dạng thành một loài ác quỷ, uống máu đồng bào không biết tanh, không nhăn mặt. Nhiều khi người ta đã so sánh bọn CSVN với loài dã thú. Nhưng theo tôi, loài ác thú, chí như giống cọp, beo, sư tử…vẫn không bao giờ ăn thịt đồng loại!
NHỮNG SỰTHẬT TRONG CUỘC XÂM LĂNG MIỀN NAM 30.4.75
Những sự kiện điển hình cho đặc tính ác quỷ truyền thống của bọn CSVN còn rất nhiều, vương vãi đây đó trong quyền BÊN THẮNG CUỘC của văn nô CS Huy Đức, tôi sẽ lần lượt kể ra để chúng ta cùng nhận định.
Nên biết, sở dĩ, Huy Đức đã để lọt những chuyện ấy vào trong tác phẩm của hắn chẳng phải vì hắn tôn trọng sự thật, mà chính vì hắn muốn chứng minh chế độ CS của hắn và đồng bọn vốn mang đặc tính truyền thống là ” THƯỢNG TÔN LUẬT PHÁP” , ”PHÁP BẤT VỊ THÂN” và ”DÂN CHỦ PHÁP TRỊ” v.v… nên hắn bị mắc kẹt ngay trong cái trò đu giây vụng dại do chính hắn bày ra.
Tóm lại, các sự kiện trên đây đã trao cho chúng ta một nhận thức nào? Trước hết là bản chất vô luân, phi nhân, bất nghĩa đến táng tận lương tâm của bọn CSVN đối với toàn thể dân chúng VN, dù cùng là ” đồng chí ” với nhau hay là kẻ thù địch đồng chủng miền Nam VN. Kế đến là sự phục tùng đến mức sợ hãi mù quáng của tòan bộ đảng CSVN, từ Hồ Chí Minh xuống đến một tên cán bộ quèn, đối với cố vấn Tàu Phù.
Bởi thế , trong dân gian ta đã có câu châm ngôn truyền khẩu rất phổ cập là ”HÈN VỚI GIẶC , ÁC VỚI DÂN”.
Ngoài ra, hành động xu phụ, sợ hãi bọn Tàu Phù của tập đoàn lãnh đạo CSVN đã khiến nhà đại văn hào kiêm triết gia lừng danh thời hậu chiến của Pháp André Malraux phải viết ra tác phẩm:” La Chine vue par des cons!” (Nước Tàu trong con mắt của bọn ngốc tử)!
( còn tiếp nhiều kỳ)
ĐẶNG VĂN NHÂM
BÀI 3.- BÊN THẮNG CUỘC DƯỚI MẮT CUẢ BÊN THUA CUỘC: NHỮNG SỰ THẬT GIAN
ÁC CỦA QUÂN THỔ PHỈ CSBV TRONG CUỘC XÂM LĂNG MIỀN NAM 1975.
MỜI VÀO XEM TRANG WEB: dangvannham.net
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment