kinh chuyen
----- Courriel transféré -----
De : Trang Doan À :
Envoyé le : mardi 1 janvier 2013 2h14
Objet : Thư ngỏ của TH TQLC
De : Trang Doan À :
Envoyé le : mardi 1 janvier 2013 2h14
Objet : Thư ngỏ của TH TQLC
AI LÀ BÊN
THẮNG CUỘC?
Kính thưa qúi vị,
Hàng năm, thành phố
Pasadena, miền nam California
đều có tổ chức một cuộc
Diễn Hành Hoa Hồng (Rose parade) rất hoành tráng lộng lẫy vào ngày đầu năm
dương lịch.
Một tuần lễ trước ngày
diễn hành, ban tổ chức đã bán vé cho du khách vào xem hàng ngàn thiện nguyện
viên đang miệt mài trang trí cho các xe hoa ( Như nhiều người đã biết, tất cả
các xe hoa trong cuộc diễn hành này đều phải trang trí bằng hoa hồng và các
loại hoa khác hay các thực vật lấy từ thiên nhiên như hoa lá, vỏ cây, trái cây,
các loại hạt… tuyệt đối không được dùng các vật liệu nhân tạo như sơn, bột mầu,
vải, giấy…).
Sáng hôm nay, vợ chồng
chúng tôi đã tham dự chuyến viếng thăm này.
Chúng tôi đã dừng lại
rất lâu tại chiếc xe hoa của Hội Cựu Chiến Binh Chiến Tranh Triều Tiên. Rất
nhiều cựu chiến binh, với những tấm huy chương lóng lánh trước ngực, hãnh diện
và tươi cười chào đón du khách. Tôi cũng tự giới thiệu mình là một Cựu Chiến
Binh trong Chiến Tranh Việt Nam. Và tôi đã được người Cựu Chiến Binh Mỹ kính
cần giơ tay chào tôi theo kiểu nhà binh. Tôi cũng trịnh trọng đáp lễ như vậy.
Chúng tôi đã bắt tay nhau và đàm đạo khá lâu về hai cuộc chiến, trong đó tôi đã
xác quyết rằng Trung Cộng cũng không phải là kẻ chiến thắng trong Chiến tranh
Việt Nam.
Nổi bật trên chiếc xe
hoa này, là tượng những người lính Mỹ trong tư thế xung phong lao về phiá
trước. Đứng giữa là Đại Tướng MacArthur… tất cả đều khoác áo poncho trắng toát
để dễ dàng ngụy trang giữa một biển tuyết bao la…
Rời chiếc xe hoa của
Chiến Tranh Triều Tiên này, tôi đã miên man nghĩ về Cuộc Chiến Việt Nam và
chiếc xe hoa tương lai của Cuộc Chiến này, chắc chắn sẽ không phủ đầy mầu trắng
mênh mông của biển tuyết, mà sẽ là mầu xanh của rừng núi bao la hiểm trở…
Trên đường về nhà và
suốt ngày hôm đó, hình ảnh hai chiếc xe hoa và hai cuộc chiến Triều Tiên và
Cuộc chiến Việt Nam cứ day dứt không ngừng trong đầu óc tôi, nhất là khi được
tiếp cận với những lời bình phẩm về cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” của Huy Đức.
Cuốn sách này sẽ do Nhật Báo Ngưới Việt phát hành tại hải ngoại nay mai.
Tuy đã được nghe biết
rất nhiều ý kiến về nội dung cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” này, nhưng vì chưa từng
đọc qua, nên xin được miễn bàn về nội dung cuốn sách.
Không biết nội dung cuốn
sách chứa đựng những gì, trúng trật ra sao.
Nhưng tôi biết chắc chắn rằng cái đầu đề của cuốn sách, cái
tên của cuốn sách “ BÊN THẮNG CUỘC” là sai, HOÀN TOÀN SAI:
Trong
cuộc chiến tranh Việt Nam, BẮC VIỆT VÀ KHỐI CỘNG SẢN QUỐC TẾ KHÔNG PHẢI LÀ BÊN
THẮNG CUỘC”.
Xin mời qúi vị, nhất là
quí ông Vũ Qúi Hạo Nhiên và qúi vị trong tòa soạn Nhật báo Người Việt cũng như
tác gỉa Huy Đức vui lòng đọc qua chi tiết của ý kiến khá lạ tai này.
Kính thưa qúi vị,
Theo định nghĩa thông
thường:
- Kẻ thắng trận là kẻ đạt được mục tiêu của cuộc chiến.
- Kẻ bại trận là kẻ không đạt được mục tiêu của cuộc
chiến.
Mọi
người có thể dễ dàng đi tới kết luận là Cộng Sản Miền Bắc và CS quốc tế không
phải là “Bên Thắng Cuộc” vì họ đã không đạt được mục tiêu của cuộc chiến tranh
Việt Nam do họ gây ra.
Tóm lại, muốn phân thắng
bại, muốn biết ai là “Bên Thắng Cuộc” trong cuộc chiến VN, chúng ta cần phải
biết rõ ràng về mục tiêu của cuộc chiến tranh này là gì.
Hai
phe đối nghịch trong Chiến tranh Việt Nam là:
- Một
bên là Hoa Kỳ, Thế Giới Tự Do và Việt Nam Cộng Hoà.
- Chiến
tuyến bên kia là Nga ,Tầu, Thế Giới Cộng Sản và Miền Bắc Việt Nam.
Như mọi người đã biết,
đất nước Việt Nam chúng ta có một vị trí chiến lược vô cùng quan trọng trên bản
đồ thế giới. Chúng ta vừa là “Bàn đạp để tiến vào Châu Á, vừa là bao lơn trông
ra Thái Bình Dương”. Riêng vào thời gian đó, Việt Nam, không những là nơi chế
ngự con đường hàng hải huyết mạch của thế giới tại Biển Đông mà còn là một địa điểm chiến lược để án ngữ làn sóng đỏ của
cộng sản, nhất là CS Trung Hoa tràn xuống miền Đông và Nam Châu Á.
Cho
nên Việt Nam mới được gọi là Tiền Đồn Chống Cộng của Thế giới Tự Do.
Tuy những điều nói trên
đã được nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần, ai ai cũng đều đã biết, nhưng vẫn xin
được đi vào chi tiết hơn một chút nữa. Như chúng ta đã biết, dẫy núi Hi Mã Lạp
Sơn chạy theo hướng Tây-Đông, đây là một trong các dẫy núi cao và hiểm trở nhất
trên thế giới - ngọn núi Everest nằm trên dẫy núi này - đặc biệt, dẫy núi này
lại có chiều cao gần như liên tục, chạy dài suốt từ Tân Cương, Tây Tạng tới
biên giới Lào-Việt, gần như không hề có một ngọn đèo thấp nào để dễ dàng băng
qua. Ngày nay, với các phương tiện kỹ thuật tối tân, Trung Quốc vẫn chưa thể
thiết lập được những đường giao thông từ Trung hoa băng ngang qua dẫy núi cao
chó vót này để tới các nước Án Độ, Miến Điện, Thái Lan, Ai Lao… cũng như để
thóat ra Ấn Độ Dương. Huống chi là vào thời gian hơn nửa thế kỷ về trước. Vào
lúc đó, con đường thuận lợi và dễ dàng duy nhất
để đi tới các quốc gia tại Nam và Đông Nam Á là con đường băng ngang qua lãnh
thổ Việt Nam.
Vì đất
nước chúng ta có một vị trí chiến lược vô cùng quan trọng như vậy, cho nên:
- Khối Cộng Sản quốc tế, nhất là
Trung Cộng, đã quyết chiếm cho bằng đựợc .
- Hoa kỳ và Thế giới Tự Do cũng
cương quyết bảo vệ bằng mọi giá.
Như
vậy, mục tiêu của cuộc chiến tranh Việt Nam là:
- Mục tiêu của Khối Cộng Sản quốc
tế và Cộng Sản VN là chiếm Miền Nam Việt Nam để tràn xuống Đông và Nam Châu Á.
- Mục tiêu của Hoa kỳ, Thế Giới Tự
Do và Miền Nam VN là ngăn chặn Làn Sóng Đỏ nói trên.
Cuộc chiến VN đã kết
thúc vào ngày 30/4/1975 và như đã thưa với qúi vị ở trên, nếu phân biệt thắng bại dựa trên mục tiêu của cuộc
chiến , thì chúng ta đã thấy rõ ràng:
- Trung cộng, Nga sô, khối CS
quốc tế và CS Việt Nam là “Bên Thua Trận”, vì họ đã không đạt được mục
tiêu củả cuộc chiến là nhuộm đỏ Miền Đông và Nam Châu Á.
- Hoa Kỳ, Thế Giới Tự Do và Việt
Nam Cộng Hoà là “BÊN THẮNG TRẬN” vì đã đạt được mục tiêu của cuộc chiến là đã
ngăn chặn được Làn Sóng Đỏ.
Tuy nhiên, đó là nói một
cách tổng quát, riêng với VNCH và CS Bắc Việt, chúng ta thấy việc phân biệt
thắng bại lại được nhìn theo một khiá cạnh hơi phức tạp hơn. Với vai trò là
Tiền Đồn Chống Cộng, VNCH đã ngăn chặn được Làn Sóng Đỏ tràn xuống Miền Nam
Châu Á, nhưng VNCH đã không bảo vệ được nền Tự Do của chính mình. CS miền Bắc
VN đã không gíup chủ nghĩa CS tràn xuống được Miền Nam Châu Á, nhưng họ đã
chiếm được Miền Nam VN, đã thống nhất được đất nước.
Tuy nhiên đấy chỉ là mặt
nổi, trong thực tế CS Miền Bắc đã thất bại hoàn
toàn, họ đã không hề chiếm được cảm tình, không hề chiến được trái tim của nhân
dân Miền Nam VN. Phong trào vượt biên, với cả triệu người lao ra biển
cả, lao vào chỗ chết để tìm kiếm hai chữ Tự Do, để thoát khỏi ách cai trị của
những “kẻ thắng cuộc”. Mọi người sẽ không bao giờ quên được câu nói của nghệ sĩ
Trần văn Trạch “Nếu cái cột đèn biết đi, thì nó cũng đã đi khỏi VN rồi”. Hơn
nữa, mục tiêu của những người CS Miền Bắc là áp
đặt chủ nghĩa CS lên cả nước VN, nhưng ai cũng biết là họ cũng đã thất bại hoàn
toàn. Vào những năm cuối của thập niên 1980, Võ văn Kiệt đã phải hô hào
“đổi mới hay là chết”, nhưng trong thực tế, đổi
mới nghĩa là “bỏ đi những cái sai, những cái dở của Miền Bắc để thay vào bằng
những cái hay cái đúng của Miền Nam”. Bằng chứng là nếu không có ngày
30/4/75 thì Miền Bắc VN vẫn còn đói khổ như Bắc Hàn hiện nay.
Không
phải VNCH đã chỉ chiến thắng CS Bắc Việt về phương diện kinh tế và chính trị
như trên, mà ngay cả về nếp sống, về văn chương, về nghệ thuật, về văn thơ, và
ngay cả về… NhạcVàng nữa. Ai thắng ai thì mọi
người đều đã và đang quá rõ.
Tóm lại, Cộng Sản Miền Bắc và Cộng Sản quốc tế đã không đạt được mục tiêu của cuộc chiến
tranh VN do họ phát động là nhuộm đỏ toàn miền Nam và Đông Nam Châu Á nên họ không phải là “Bên Thắng Cuộc”.
Thế
giới tự do, Hoa kỳ và VNCH đã đạt được mục tiêu “Ngăn chặn làn sóng đỏ”
nên chúng ta là “Bên Thắng Cuộc”.
Một lần nữa, rất mong sẽ
được đón nhận ý kiến của tác gỉa
Huy Đức, của Nhật Báo
Người Viêt, nhất là của “Bên Bại Cuộc”.
Nếu đồng quan điểm, xin
phổ biến đi khắp mọi nơi và tới mọi người, nhất là tới các bạn trẻ trong và
ngoài nước.
Vũ Linh Châu.
Sent:
Monday, December 31, 2012 4:57 PM
Subject: Re: [VN-TD] Thư ngỏ của TH TQLC
Subject: Re: [VN-TD] Thư ngỏ của TH TQLC
Hoàn toàn đồng ý!
Tưởng cũng nên nói thêm
2 sự việc có liên quan với nhau như sau:
1. Bạo quyền VN hiện nay
đang khơi lại chiến thắng của cuộc chiến chống Mỹ Cứu nước, có tổ chức liên
hoan và mời các vị tướng lãnh của Nga và Chệt chù qua Hà nội dự:
2. Cuốn sách BTC được
tung ra hải ngoại.
Một số người "tị
nạn" CS vội vã hứng lấy, vô tình hay cố ý giúp đỡ bạo quyền tuyên truyền
qua tới những bến bờ tự do một cách rất ư là "vô tư". Có số nguỵ biện
cho rằng chúng ta phải tìm hiểu "địch" mới có thể chiến thắng
"địch" nhưng cái tìm hiểu mà họ đang cổ võ tiếc thay chỉ là tìm hiểu
qua chỉ một cuốn sách được phép in ấn, xét duyệt cả ngàn lần bởi bạo quyền Hà
Nội.
Và chỉ được viết, in ấn
theo mục tiêu.
Trong vòng kiềm toả của
bạo quyền CS, ko có chuyện viết lách, ăn nói chính trị dùm cho đảng chỉ vì ...
ngẩu hứng. Tất cả phải được thảo luận, soạn thảo kỹ càng và có mục đích lớn nhỏ
của nó.
Nếu cho rằng tìm hiểu
chỉ qua một cuốn sách được viết, và soạn thảo chỉ để tuyên truyền bởi bạo quyền
là việc đáng làm thì hoá ra họ muốn tìm hiểu xem bạo quyền CSVN tuyên truyền
chúng ta ra sao à?
Điều này cũng đủ chứng
minh những kẻ vô tình hay cố ý tuyên truyền dùm cho bạo quyền CSVN tối dạ và
mức độ "cầu tiến" của họ hoàn toàn đang ở mức mơ màng.
Lý do: nếu họ chịu khó
nghiên cứu những sách báo đầy dẫy trên thị trường thì họ sẽ hiểu thêm về bạo
quyền hơn bao giờ hết.
Thí dụ:
(a) Những think tank
websites hoàn toàn miễn phí.
(b) Tờ báo Economists -
nhất là nhóm Economist Intelligent Unit -
Những tài liệu này đăng
tải đầy dẫy những tin tức về giao thông, vận tải,giáo dục, buôn bán, mậu dịch
và nhất là quốc doanh - một tấm chắn để che dấu tham nhũng có giấy tờ của bạo
quyền, một vấn nạn rất lớn làm thâm thũng kinh tế VN trong vòng 30 năm hơn, kể
cả quân đội, chính trị và mối "giao tế" giữa bạo quyền và các lân
bang.
Thí dụ: vấn nạn sông
ngòi, nước uống đã được đề cập 10 năm qua; vấn nạn đốn cây, bán gỗ lậu từ VN qua
Lào đã được đề cập 10 năm qua, làm giàu cho bạo quyền, gây tổn hại đến mùa
màng, gây nên lũ lụt, vấn nạn dầu hoả (có nhưng ko đem về cho dân chúng hơn
100k đô la) v.v...đã được đề cập tới trong vòng 5 năm qua.
Nhiều lắm. Ngay cả tôi -
nếu chỉ chuyển ngữ không thôi mà ko cần giải thích dài dòng chắc cũng cần tới 1
tháng làm việc theo kiểu 1 ngày 8 tiếng mới hết.
Nguyễn Khắc Anh Tâm
Sent: Monday, December
31, 2012 6:14 AM
Subject: Thư ngỏ của TH TQLC
Subject: Thư ngỏ của TH TQLC
Kính gởi Quí NT, Quí MX
Trong thời gian gần đây
một cuốn sách tựa đề gọi là "Bên Thắng Cuộc" (BTC) của Huy Đức đưọc
tung lên các Web và đang được nhật báo Người Việt quảng cáo và sẽ phát hành đầu
năm 2013, nhưng đã bị dư luận trong cộng đồng tị nạn CS hải ngoại phản đối mạnh
mẽ.
Cái gọi là
"BTC" của VC được viết bởi một tên VC với mục đích để ca tụng
"BTC" thì chẳng đáng để chúng ta phải bàn đến. Nhưng với bản chất xảo
trá của những tên CS, văn nô Huy Đức xen vào "BTC" một vài lỗi lầm
của những cán bộ CS mà toàn dân đã biết, với cái lối lộng giả thành chân này
Huy Đức đã đánh lừa được một số ngừơi ở hải ngoại vốn dòng dõi "hai
hàng" ca ngợi cái gọi là BTC.
Toàn bộ nội dung BTC chỉ
là những phỏng vấn những tên đầu não của đảng CS, là những trích dẫn từ báo chí
CS, và những bịa đặt đối với quân dân miền Nam nên cái gọi là BTC chỉ là sản
phẩm ca tụng CS và mạt sát quân dân miền Nam. Một cuốn sách trích dẫn từ những
nguồn tài liệu tuyên truyền sai trái thì nó càng sai trái hơn.
Một chứng minh cụ thể là
Huy Đức đã bịa đặt những chi tiết sai trái về TQLC Lê Quang Liễn. Văn nô HĐ đã
phải xin lỗi khi bị TQLC Lê Quang Liễn phản đối những điều bịa đặt này. Vậy thì
còn bao nhiêu bia đặt khác trong cuốn BTC mà chưa bị vạch mặt.
Một sự bất tín, vạn sự
chẳng tin, những gì HĐ viết về TQLC Lê Quang Liễn, về LĐ 147/TQLC là một xúc
phạm nặng nề đối với MX Lê Quang Liễn nói riêng và Binh Chủng TQLC, Quân Đội
VNCH nói chung.
Một sự thật rõ ràng cái
gọi là "BTC" chỉ là sản phẩm cho cái NQ 36 của chúng.
BTC rất là thâm độc khi nó chỉ nêu ra một vài lỗi lầm của những cán bộ CS mà làm mờ mắt những ngừơi ngủ mơ cho là BTC nói thật.
BTC rất là thâm độc khi nó chỉ nêu ra một vài lỗi lầm của những cán bộ CS mà làm mờ mắt những ngừơi ngủ mơ cho là BTC nói thật.
BTC rất là thâm độc khi nó mang ra ngoài in và phát hành, nó sẽ được lưu tuyền phổ biến ở xứ tự do này, và mai sau, thế hệ con cháu chúng ta đọc thấy BTC viết "TQLC đầu hàng", "QĐVNCH đầu hàng" thì con cháu chúng ta nghĩ gì về cha ông của họ ngày xưa?
Nhân danh Tổng Hội TQLC,
tôi yêu cầu các chiến hữu MX cùng chúng tôi dứt khoát vứt BTC vào sọt rác.
Chúng ta nói cho thân nhân, bạn bè, các đơn vị bạn cùng dứt khoát tẩy tay sản
phẩm tuyên truyền rẻ tiền này. Văn nô Huy Đức không đáng để chúng ta nói tới,
nhưng:
TH/TQLC cực lực phản đối nhật báo Người Việt đã nói giáo cho giặc khi quảng cáo cho sản phẩm BTC.
TH/TQLC yêu cầu tất cả MX cùng gia đình và bạn bè cương quyết tẩy chay nhật báo Ngừơi Việt.
Không đọc, không quảng
cáo, nói "KHÔNG" vối tất cả những gì thuộc về báo Ngừoi Việt..
MX Phạm Cang
THT/THTQLC
THT/THTQLC
--
Nguyễn Khắc Anh Tâm
Không đòi ai trả núi sông
ta
Vũ Hoàng Chương
" Bên thắng CUỘC"
Tôi cố tình viết chữ hoa và ghi đậm chữ “ CUỘC”.
Mục đích của bài này, tôi chỉ lưu tâm đến chữ “ CUỘC
‘ mà thôi.
Phần còn lại, đã có nhiều vị, từ nhiều góc cạnh khác
nhau, trình bày rất độc đáo, rất vững chắc.
Các bài viết được nhìn từ điểm đứng của một sữ
gia, từ chiến trường của một quân nhân cho đến hậu trường của một
kinh tế gia …
Nói chung, đã quá đủ tài liệu thực để chứng minh
rằng tác giả của “ bên thắng cuộc “ đã không viết “ sự thật “, hoặc
cố tình viết sai lịch sử hoặc ông ta thực sự cố gắng nhưng còn quá non kém,
thiếu soát.
Bà con đã biết rồi.
Phần này, tôi chỉ xin được phép bàn với quý vị về
chữ: “ CUỘC”.
Theo tôi, chữ “ CUỘC ‘ trong tiếng Việt có
thể được dùng và giải thích như sau:
1. CUỘC: ( mạo từ ).: cuộc di dân, cuộc
đua xe,….
2. CUỘC; ( động từ).: Thi đấu tranh giải hơn
thua, Cá độ nhau; Đánh Cuộc.
3. CUỘC: ( danh từ ): sự đánh cá, sự tranh giải hơn
thua,
Theo tôi, tác gỉa dùng chữ CUỘC trong trường hợp này,
hàm ý muốn nói rằng Miền Nam và Miền Bắc cùng giao tranh với nhau để giành phần
thắng. Cuối cùng miền Bắc thắng . Miền Bắc đoạt giải, Miền Bắc thắng CUỘC,
cho nên tác giả đặt tên cho quyển sách lấy tên “ bên thắng CUỘC “,
tý muốn nói Miền bắc thắng CUỘC.
Dựa vào phần phân tích trên, chúng ta thấy rằng. tác
giả đã nhận định sai lầm từ căn bản, trước khi viết quyển sách.
Quyển sách sai lầm từ cái tên nằm ngay trên bìa
đầu.
Tác giả đã sai ngay từ “ tiền đề “ .
Nếu chịu khó nhìn sâu thêm chút nữa, chúng ta sẽ thấy
tác giả rất khôn khéo. Tác giả cố tình đánh lạc hướng người đọc qua tựa đề của
quyển sách. Tác giả muốn cho người đọc tự chấp nhận, tự thừa nhận là Miền
Nam đã chính thức tham gia vào CUỘC đánh cá này. Kkhi đọc tựa đề
“ bên thắng CUỘC “. độc giả vô tình không để ý,
đến…cái bẩy được khéo léo gài ngay từ trang bìa của quyển sách.
Phải chăng đây là cai “ ma lanh “ của những người
đã được cộng sản nuôi dưỡng và hôm nay cho xuất trận.
Kính xin quý vị cùng với tôi bình tĩnh nhìn lại những
gì đã thực sự xảy ra giữa hai miền Nam, Bắc trong suốt thời gian từ năm 1954 đến
năm 1975.
Sách sử ghi lại và chính chúng ta cũng thấy tận
mắt, rằng:
1. Miền Nam không hề “ ghi danh” tham dự để
tranh giải “ dùng súng đạn để giết người “ - cái giải mà bên nào
tiêu diệt được phía bên kia, là bên đó thắng CUỘC.
2. Giải đất Miền Nam từ Bến Hải đến Mũi Cà Mau và nhân
dân Miền Nam không phải là phần thưởng mà hai bên Nam , Bắc đặt ra để đánh CUỘC.
với nhau qua chiến tranh.
3. Miền Nam không hề có ý muốn đem cái “ sở
hữu “ của mình đi ĐÁNH CUỘC với miền Bắc..
5. Miền Bắc đơn phương gây chiến, đem quân vào Miền
Nam. Miền Nam chỉ tự vệ trên phần đất của mình. Miền Nam bị phải cầm súng để giữ
nhà, bảo vệ dân của mình. Miền Nam không muốn gây chiến với Miền Bắc. Miền Nam
không muốn CUỘC với Miền Bắc bằng súng đạn.
6. Như vậy, tuyệt đối không có “ trận tranh tài
“ theo đúng nghĩa giữa hai đối thủ.
7. Không có tranh tài giữa hai đối thủ, thì không thể
có CUỘC.
8. Không có CUỘC, thì không thể có “ bên thắng CUỘC”
hay “ bên thua CUỘC.”
9. Tác giả đã sai từ khi chọn “ tiền đề “ để viết
sách.
10. Vì vậy nội dung của quyển sách không còn giá trị.
Katumtran.
2012/12/31
<ohmyboss@aol.com>
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment