Mấy tháng nay một email mới xuất hiện lấy tên là Giác Hạnh,
giachanh2012@gmail, nối tiếp con đường của nhóm Giao Điểm, dùng tài liệu ngụy tạo của Việt Cộng để đánh VNCH.
Chúng tôi đã dùng tài liệu chính xác để phản chứng và bác bỏ những tài liệu ngụy tạo này nhiều lần, nhưng lâu lâu chúng lại đem ra xài lại. Giác Hạnh, Trần Quang Diệu, Nguyễn Hữu Ba, Phạm Minh Tài, Hoàng Vương Đại... có thể là một người hay một nhóm vệ tinh của nhóm Giao Điểm và Sách Hiếm.
Có
người hỏi chúng tôi Bùi Hồng Quang là ai? Hồ sơ hoạt động cho Việt Cộng của Bùi Hồng Quang khá dài, chúng tôi chỉ nói vắn tắt: Hồng Quang là một trong những người thành lập nhóm Giao Điểm và Sách Hiếm, hiện phụ trách tờ Giao Điểm, một tờ báo đã được Công An Việt Cộng giới thiệu là cơ quan tôn giáo vận của Đảng CSVN. Xin đọc giả lưu ý.
---- Forwarded Message -----
From: Giac Hanh <giachanh2012@gmail.com>
To:
Sent: Tuesday, January 1, 2013 8:31 PM
Subject: [DiendanDanToc] Thông cáo, bọn đảng tội ác Cần Lao Nhân Vị đã thay màu cờ
From: Giac Hanh <giachanh2012@gmail.com>
To:
Sent: Tuesday, January 1, 2013 8:31 PM
Subject: [DiendanDanToc] Thông cáo, bọn đảng tội ác Cần Lao Nhân Vị đã thay màu cờ
Thông cáo,
Cách nay hai tháng, chúng tôi
có đưa ra một số tài liệu nói về bản chất của đảng CẦn lao nhân vị
của Ngô Đình Nhu. Trong đó chúng tôi nói về lá Đảng kỳ của đảng
Cần Lao là nền xanh ba sao đỏ tương đương với ba ngôi sao của cờ đảng
của Saddam Hussein.
đảng kỳ CẦn lao nhân vị
1955-1963
Lưu ý rằng Đảng Cần
Lao Nhân Vị có tội và đã gây ra tội ác rất lớn đối với dân tộc
Việt nam chúng ta không thua đảng Cộng sản bởi ba nguyên nhân. Thứ nhất, đảng
này do tên chóp bu đặc công VC Phạm Ngọc Thảo làm tuyên huấn, thứ hai, đảng
Cần Lao Nhân Vị này chứa chấp bộ máy đặc công trong chóp bu chính quyền
VNCH I, tất cả chủ chốt sách lược của VNCH I hoàn toàn do bọn này và gia đình
họ Ngô Đình Diệm chỉ đạo đặt nền cai trị độc tài và thứ ba
là chúng đa gây ra tất cả mọi tội ác mà trong đó là chúng lấy
chủ nghĩa ngoại bang của Pháp, Trung Quốc, và Vatican hình thành ra đảng
này để tiêu diệt mọi mầm móng chính trị quốc gia đa nguyên dân chủ
thật sự.
Vì bản chất độc tài bị lộ
diện, và đảng này đã hoàn toàn tan rã năm 1963 cùng số mạng của ba
anh em họ Ngô.
Hôm nay, tôi biết được
rằng trên trang web wikipedia đã thay đổi lá cờ đó, và thay vào
lá cờ bản đỏ nữa trái, ba sao đỏ, và màu xanh phải đại diện cho
Tả Hồng (có phải đảng CS), ba sao cho ba ngôi chúa, và màu xanh (Thanh tức
là thiên).
Một số tài liệu chúng tôi cũng đã
gửi ra cho thấy, trong cuộc phỏng vấn Ông Mười Hương, chóp bu tình báo
chiến tranh VN của VC, đã nói rõ rằng nhóm ông đã thành công
khoấy động trong lòng VNCH và thành công gây chia rẽ giữa các đảng
phái và họ đã thành công lợi dụng thế lực Ngô để tiêu diệt các đảng
pháp chính trị Quốc gia nguy hiểm.
Thông cáo này nhắc nhở các bạn đấu
tranh hải ngoại hãy cảnh giác bọn đảng Cần lao hôm nay đang tiếp tục
phá hoại những cái gì đây? hãy cảnh giác cụm tình báo việt cộng trong bộ
máy Việt gian CẦn lao nhân vị hôm nay đang tiếp tục phá rối cộng đồng
khi chúng minh danh công giáo vatican.
Phạm Ngọc Thảo, tuyên huấn đảng
Cần Lao Nhân Vị
Cụm Tình Báo VC A.22
Trong Dinh Độc Lập
Cụm Tình Báo VC A.22 Trong Dinh Độc Lập
Định nghĩa
Tình báo, gián điệp là người hoạt động bí mật của phe địch để dọ thám lấy tin tức về tình hình quân sự, chính trị, kinh tế hoặc tác động, phá hoại.
1* GIÁN ĐIỆP NGA Ở HOA KỲ.
Ngày 28-6-2010, ông Michael Forbiarz, phụ tá biện lý Hoa Kỳ phát biểu trước tòa án liên bang ở Manhattan là việc truy tố 10 người sinh sống ở Đông Bắc Hoa Kỳ (HK) chỉ là "Phần nổi của tảng băng" về âm mưu của cơ quan tình báo Nga SVR , hậu thân của KGB, nhằm thu thập tin tức chiến lược về HK.
Thật vậy, ông Oleg Gordievsky, 71 tuổi, một cựu chỉ huy phó đường dây điệp báo KGB ở Luân Đôn, đã đào tỵ năm 1985, cho biết là hiện có từ 40 đến 50 cặp gián điệp hoạt động dưới nhiều cái vỏ bọc khác nhau tại HK.
* Hoạt động của gián điệp Nga
Họ hoạt động theo từng đôi, giả làm vợ chồng, trà trộn vào xã hội HK, làm quen các giới chức có trách nhiệm, tạo sự quen biết lâu dài để thu thập tin tức tình báo chiến lược.
Cụ thể như về chính sách ngoại giao của tổng thống Obama đối với Nga, về lập trường của HK trong việc thương thảo thỏa ước giảm thiểu vũ khí nguyên tử với Nga, START, về Afghanistan, về Iran và chương trình nghiên cứu đầu đạn nguyên tử loại nhỏ dùng để phá hầm ngầm ở sâu dưới mặt đất.
Các điệp viên liên lạc với nhau bằng hệ thống vô tuyến trên máy điện toán xách tay (Mobile Wireless Transmission). Hai bên ngồi gần nhau để chuyền thông điệp từ máy nầy sang máy kia.
Đây là vụ phá ổ gián điệp lớn nhất từ nhiều năm nay của cơ quan FBI.
2* GIÁN ĐIỆP CỘNG SẢN TRONG CHIẾN TRANH VIỆT NAM
Trong chiến tranh, ở miền Nam, ngoài những tên VC nằm vùng, còn có những điệp viên thuộc tình báo chiến lược như Phạm Xuân Ẩn, Vũ Ngọc Nhạ, Huỳnh Văn Trọng, Lê Hữu Thuý và Phạm Ngọc Thảo.
2.1. VŨ NGỌC NHẠ
Vũ Ngọc Nhạ là nhân vật then chốt trong vụ án Cụm Tình Báo A.22 làm rung động chính quyền miền Nam năm 1969.
Tên thật là Vũ Xuân Nhã, sinh ngày 30-3-1928 tại tỉnh Thái Bình. Được kết nạp vào đảng CSVN năm 1947. Vũ Ngọc Nhạ còn nhiều cái tên khác nữa như Pière Vũ Ngọc Nhạ (tên Thánh), Vũ Đình Long (Hai Long) bí danh Lê Quang Kép, Thầy Bốn, "Ông Cố Vấn".
2.1.1. Hoạt động
Năm 1955. Xuống tàu di cư vào Nam.
Vũ Ngọc Nhạ cùng 1 số điệp viên khác trà trộn vào đoàn người di cư vào Nam. Nhạ cùng vợ và con gái xuống tàu Hải Quân Pháp cùng hàng triệu người Công giáo di cư vào Nam.
- Làm thư ký đánh máy ở Bộ Công Chánh. Chinh phục được cảm tình của Linh mục Hoàng Quỳnh và trở thành "Người giúp việc" của Giám mục Lê Hữu Từ.
Năm 1958
Tháng 12 năm 1958, Nhạ bị Đoàn Công Tác Đặc Biệt Miền Trung của Nguyễn Tư Thái, tự Thái Đen, bắt giữ và giam tại trại Tòa Khâm (Huế) để chờ điều tra xác minh. Linh mục Hoàng Quỳnh can thiệp cho nên Nhạ không bị buộc tội.
* Người Giúp Việc của Đức Cha Lê Hữu Từ
Một khuyết điểm lớn của Đoàn Công Tác Đặc Biệt Miền Trung là giam giữ những nghi can gián điệp chung với nhau tại trại Tòa Khâm. Chính ở đó, Vũ Ngọc Nhạ đã móc nối với các "cơ sở" (những cá nhân) tình báo khác, đặc biệt là trùm tình báo VC Mười Hương.
Tạo dựng niềm tin đối với Ngô Đình Cẩn.
Năm 1959
Vũ Ngọc Nhạ làm tờ trình "Bốn Nguy Cơ Đe Doạ Chế Độ" được sự chú ý của Ngô Đình Cẩn và sau đó, của ông Nhu, ông Diệm. Do sự dự đoán chính xác về cuộc đảo chánh 11-11-1960 của tướng Nguyễn Chánh Thi, anh em ông Diệm đã chú ý đến Vũ Ngọc Nhạ.
Nhờ danh nghĩa "Người Giúp Việc" của Đức Cha Lê Hữu Từ mà Nhạ được xử dụng như là Người Liên Lạc giữa anh em Họ Ngô và giới Công Giáo di cư. Nhờ đó, Nhạ thu thập được nhiều tin tức tình báo có giá trị. Từ đó, Nhạ có biệt danh là "Ông Cố Vấn".
* Xây dựng Cụm Tình Báo Chiến Lược A.22
Sau đảo chánh 1-11-1963, thế lực Công giáo phát triển mạnh dưới tay của Linh mục Hoàng Quỳnh.
Cuối năm 1965, sự tranh giành quyền lực trong "nhóm tướng trẻ", do sự giới thiệu của LM Hoàng Quỳnh, Tướng Nguyễn Văn Thiệu đã xử dụng Vũ Ngọc Nhạ trong vai trò liên lạc giữa tướng Thiệu và Khối Công giáo. Nhạ đã khéo léo lợi dụng vai trò đó để tạo ảnh hưởng đến các chính trị gia dân sự và quân sự.
Năm 1967
Sau khi tướng Nguyễn Văn Thiệu đắc cử Tổng thống, cấp trên nhận thấy cần thiết phải mở rộng mạng lưới tình báo, thành lập Cụm A.22. (A.22 là mật danh của Vũ Ngọc Nhạ) Cụm do Nguyễn Văn Lê làm cụm trưởng, Nhạ làm Cụm Phó trực tiếp phụ trách mạng lưới. Toàn bộ Cụm A.22 được đặt dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Nguyễn Đức Trí, chỉ huy phó Tình Báo Quân Sự ở miền Nam.
Bắt đầu, Cụm A.22 "phát triển" thêm Nguyễn Xuân Hoè, Vũ Hữu Ruật đều là những điệp viên mà Nhạ đã bắt liên lạc trong khi bị giam chung tại Tòa Khâm. Sau đó, thu nhận thêm Nguyễn Xuân Đồng và quan trọng nhất là vào đầu năm 1967, bổ sung thêm Lê Hữu Thuý (hay Thắng) mật danh là A.25.
Các điệp viên nầy được giao nhiệm vụ "Chui sâu, leo cao" nắm lấy những chức vụ quan trọng để thu thập thông tin và để tác động vào chính quyền.
Thành công của Cụm A.22 là cài được 1 điệp viên dưới quyền của Lê Hữu Thuý là Huỳnh Văn Trọng làm "Cố Vấn" cho tổng thống Thiệu.
Chính Huỳnh Văn Trọng đã cầm đầu một phái đoàn VNCH sang HK, tiếp xúc, gặp gỡ hàng loạt các tổ chức, các cá nhân trong chính phủ và chính giới HK, để thăm dò thái độ của chính phủ Johnson đối với cuộc chiến ở VN. Huỳnh Văn Trọng thu thập được nhiều tin tức tình báo chiến lược.
* Vụ án Huỳnh Văn Trọng và 42 điệp báo
CIA nhanh chóng phát hiện điều bất thường là sự tập hợp của các cá nhân là những bị can đã bị bắt giam ở Tòa Khâm.
Giữa năm 1968
Hồ sơ các cựu tù nhân ở Tòa Khâm được mở lại. Do tính phức tạp trong ngành điệp báo, CIA phải mất 1 năm mới hoàn tất hồ sơ và chuyển giao cho Tổng Nha Cảnh Sát QG VNCH.
Vào trung tuần tháng 7 năm 1969, một đơn vị đặc biệt có mật danh là S2/B được thành lập để tiến hành bắt giữ hầu hết những người của Cụm A.22.
Toàn bộ điệp viên Vũ Ngọc Nhạ, Lê Hữu Thuý, Vũ Hữu Ruật, Nguyễn Xuân Hoè, Nguyễn Xuân Đồng, Huỳnh Văn Trọng, và hầu hết những gián điệp khác, kể cả giao liên là bà Cả Nhiễm cũng bị bắt.
Riêng cụm trưởng Nguyễn Văn Lê kịp thời trốn thoát.
Cụm tình báo A.22 bị phá vở hoàn toàn.
Chính quyền Saigon rung động vì 42 gián điệp từ cơ quan đầu nảo là Phủ tổng thống cho đến các cơ quan khác, nhất là 1 "Cố vấn" của tổng thống đã bị bắt.
* Biến vụ án gián điệp thành vụ án chính trị
Đây là vụ án gián điệp lớn nhất lịch sử. Các bị can đều khai, nhất cử nhất động của họ đều là thi hành chỉ thị, là do sự uỷ thác, do lịnh của tổng thống, của các tổng trưởng, nghị sĩ, dân biểu và cả CIA nữa.
Tòa án Quân Sự Mặt Trận Lưu Động Vùng 3 CT bối rối vì không có thể gởi trác đòi những nhân chứng như tổng thống ra hầu tòa để đối chất.
Do không có đủ yếu tố để buộc tội tử hình, cho nên tòa tuyên án:
- Chung thân khổ sai:
Vũ Ngọc Nhạ, Lê Hữu Thuý, Huỳnh Văn Trọng, Nguyễn Xuân Hoè.
- Án từ 5 năm đến 20 năm tù khổ sai cho những bị can còn lại.
Khi quân cảnh dẫn các tù nhân ra xe bít bùng, thì Vũ Ngọc Nhạ quay sang nhóm ký giả ngoại quốc và thân nhân, nói lớn "Tôi gởi lời thăm ông Thiệu".
* Cho rằng CIA dàn cảnh
Một bất ngờ của vụ án là TT Thiệu không tin đó là sự thật mà cho là CIA đã dàn cảnh. Do đó, thời gian Vũ Ngọc Nhạ bị đày ở Côn Đảo thì TT Thiệu đã triệu hồi viên tỉnh trưởng Côn Sơn về Saigon và thay thế vào đó một người thân tín của mình để có điều kiện chăm sóc cho Vũ Ngọc Nhạ và Huỳnh Văn Trọng như là những thượng khách. Vì thế, Vũ Ngọc Nhạ đã đánh giá:"Đó là một cuộc dạo chơi trên Thiên Đàng".
* Tiếp tục hoạt động
Đầu năm 1973
Vũ Ngọc Nhạ và Huỳnh Văn Trọng được đưa về khám Chí Hòa, Saigon. Trong thời gian ở Chí Hòa, nhờ sự giúp đở của LM Hoàng Quỳnh, Vũ Ngọc Nhạ móc nối, bắt bắt liên lạc với nhóm "Thành Phần Thứ 3" của Dương Văn Minh.
Ngày 23-7-1973
Chính quyền VNCH trao trả Vũ Ngọc Nhạ cho Mặt Trận DTGP/MNVN với danh xưng là "Linh mục Giải Phóng".
Năm 1974
Vũ Ngọc Nhạ được CSBV phong Trung tá QĐNDVN. Tháng 4, 1974, Vũ Ngọc Nhạ trở về Củ Chi, hoạt động bí mật mục đích xây dựng lại Cụm Tình báo chiến lược, móc nối với Thành phần thứ 3 và khối Công giáo .
Ngày 30-4-1975
Vũ Ngọc Nhạ có mặt tại Dinh Độc Lập bên cạnh tướng Dương Văn Minh.
* Bị thất sủng và được tôn vinh
Ngày 30-4-1975 thân phận của Vũ Ngọc Nhạ vẫn chưa được xác nhận.
Năm 1976
Vũ Ngọc Nhạ được điều về Cục 2 Bộ Quốc Phòng với quân hàm Thượng tá.
Năm 1981
Được thăng Đại tá nhưng vẫn còn ngồi chơi xơi nước. Hàng ngày đọc các tin tức báo cáo, tổng hợp lại rồi trình lên thượng cấp, Phạm Văn Đồng, Mai Chí Thọ, Nguyễn Văn Linh.
Năm 1987
Tác giả Hữu Mai xuất bản cuốn tiểu thuyết "Ông Cố Vấn, Hồ Sơ Một Điệp Viên" ca ngợi thành tích tình báo của Vũ Ngọc Nhạ. Công chúng đã biết đến và Nhạ được phong Thiếu Tướng.
Vũ Ngọc Nhạ mất ngày 7-8-2002 tại Saigon, 75 tuổi. Phần mộ của Nhạ nằm chung với các phần mộ của các điệp viên khác như Phạm Xuân Ẩn, Đặng Trần Đức và Phạm Ngọc Thảo.
2.2. PHẠM XUÂN ẨN
* Thân thế Và Hoạt động
Phạm Xuân Ẩn sinh ngày 12-9-1927 tại xã Bình Trước, Biên Hòa, là một thiếu tướng tình báo của QĐNDVN.
Từng là nhà báo. Phóng viên cho Reuters, tạp chí Time, New York Herald Tribune, The Christian Science Monitor.
Theo học trường Collège de Can Tho.
Năm 1948
Tham gia Thanh Niên Tiền Phong và sau đó, làm thơ ký cho hãng dầu lửa Caltex.
Năm 1950
Làm nhân viên Sở Quan Thuế Saigon để thi hành nhiệm vụ là tìm hiểu tình hình vận chuyển hàng hóa, khí tài quân sự từ Pháp sang VN. Đây là lần đầu tiên làm nhiệm vụ tình báo cùng với 14 ngàn gián điệp được cài cắm vào hoạt động.
Năm 1952
Phạm Xuân Ẩn ra Chiến Khu D và đã được bác sĩ Phạm Ngọc Thạch, Ủu viên Uỷ Ban Hành Chánh Nam Bộ giao cho nhiệm vụ làm tình báo chiến lược.
Năm 1953
Phạm Xuân Ẩn được Lê Đức Thọ kết nạp vào đảng tại rừng U Minh, Cà Mau.
Năm 1954
Phạm Xuân Ẩn bị gọi nhập ngũ và được trưng dụng ngay vào làm thư ký Phòng Chiến Tranh Tâm Lý Bộ Tổng Hành Dinh Liên Hiệp Pháp tại Camps Aux Mares (Thành Ô Ma) Tại đây, Ẩn được quen biết với Đại tá Edward Landsdale, trưởng phái bộ đặc biệt của Mỹ (SMM), trên thực tế, Landsdale là người chỉ huy CIA tại Đông Dương. cũng là trưởng phái đoàn viện trợ quân sự Mỹ (US.MAAG) tại Saigon.
Năm 1955
Theo đề nghị của Phái Bộ Cố Vấn Quân Sự Mỹ, Phạm Xuân Ẩn tham gia soạn thảo tài liệu tham mưu, tổ chức, tác chiến, huấn luyện, hậu cần cho quân đội. Tham gia thành lập cái khung của 6 sư đoàn đầu tiên của QLVNCH, mà nồng cốt là sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ người Việt trong quân đội Pháp trước đó.
Phạm Xuân Ẩn còn được giao nhiệm vụ hợp tác với Mỹ để chọn lựa những sĩ quan trẻ có triển vọng đưa sang Mỹ đào tạo, trong số đó có Nguyễn Văn Thiệu, sau nầy trở thành tổng thống VNCH.
Năm 1957
Tháng 10 năm 1957, Mai Chí Thọ và Trần Quốc Hương (Mười Hương) chỉ đạo cho Phạm Xuân Ẩn qua Mỹ du học ngành báo chí để có cơ hội đi khắp nơi, tiếp cận với những nhân vật có quyền lực nhất.
Năm 1959
Phạm Xuân Ẩn về nước, nhờ những mối quan hệ, Ẩn được bác sĩ Trần Kim Tuyến, giám đốc Sở Nghiên Cứu Chính Trị Và Văn Hóa Xã Hội (Thực chất là cơ quan mật vụ của Phủ tổng thống), biệt phái sang làm việc tại Việt Tấn Xã, phụ trách những phóng viên ngoại quốc làm việc ở đó.
Năm 1960
Từ năm 1960 đến giữa 1964, Phạm Xuân Ẩn làm việc cho hảng thông tấn Reuters. Từ 65 đến 67, Ẩn là người Việt duy nhất và chính thức làm việc cho tuần báo Time. Ngoài ra, còn cộng tác với báo The Christian Science Monitor...
Từ 1959 đến 1975
Với cái vỏ bọc là phóng viên, nhờ quan hệ rộng với các sĩ quan cao cấp, với các nhân viên tình báo, an ninh quân đội và với cả CIA , Ẩn đã thu thập được nhiều tin tức quan trọng từ quân đội, cảnh sát và các cơ quan tình báo.
Những tin tức tình báo chiến lược của Ẩn đã được gởi ra Hà Nội thông qua Trung Ương Cục Miền Nam. Tài liệu sống động và tĩ mỉ khiến cho Võ Nguyên Giáp đã reo lên "Chúng ta đang ở trong Phòng Hành Quân của Hoa Kỳ".
Tổng cộng, Ẩn đã gởi về Hà Nội 498 tài liệu gốc được sao chụp.
Giai Đoạn 1973-1975
Hàng trăm bản văn nguyên bản đã phục vụ "Hạ Quyết Tâm Giải Phóng Miền Nam " của đảng CSVN.
Phạm Xuân Ẩn là nhân vật được chèo kéo của nhiều cơ quan tình báo, kể cả CIA .
Ngày 30-4-1975, Phạm Xuân Ẩn là một trong những nhà báo chứng kiến cảnh xe tăng của VC hút đỗ cổng Dinh Độc Lâp. Từ đó cho đến vài tháng sau, các phóng viên, đồng bào và cả chính quyền mới cũng chưa biết Phạm Xuân Ẩn là một điệp viên Cộng sản.
Vợ con của Phạm Xuân Ẩn đã di tản sang Hoa Kỳ. Ẩn cũng được lịnh của cấp trên sang HK để tiếp tục hoạt động tình báo. Nhưng Ẩn đã xin ngưng công tác vì đã hoàn thành nhiệm vụ.
Do kế hoạch thay đổi, cho nên mãi 1 năm sau, vợ con của Ẩn mới có thể quay về VN bằng đường vòng Paris, Moskva, Hà Nội, Saigon.
* Sau chiến tranh
Ngày 15-1-1976, trung tá "Trần Văn Trung", tức Phạm Xuân Ẩn, được phong tặng "Anh Hùng Lực Lượng Vũ Trang".
Tháng 8 năm 1978, Ẩn ra Hà Nội dự khóa học tập chính trị 10 tháng vì Ẩn "sống quá lâu trong lòng địch".
Theo Larry Berman thì Ẩn bị nghi kỵ và bị quản chế tại gia. Cấm liên lạc với báo chí ngoại quốc và cấm xuất cảnh, do cách suy nghĩ của Ẩn quá "Mỹ" và do Ẩn đã giúp bác sĩ Trần Kim Tuyến ra khỏi VN ngày 30-4-1975 .
Năm 1986
Trong 10 năm, luôn luôn có 1 công an làm nhiệm vụ canh gác trước nhà của Phạm Xuân Ẩn.
Năm 1990
Đại tá Phạm Xuân Ẩn được thăng thiếu tướng.
Năm 1997
Chánh phủ VNCS từ chối không cho Ẩn đi Hoa Kỳ để dự hội nghị tại New York mà Ẩn được mời với tư cách là khách mời đặc biệt.
Năm 2002
Phạm Xuân Ẩn về nghỉ hưu.
Con trai lớn của Ẩn là Phạm Xuân Hoàng Ân, đã du học Mỹ, hiện đang làm việc tại Bộ Ngoại Giao ở Hà Nội. Con gái của Ẩn hiện đang sống ở Hoa Kỳ.
Thất Vọng
Trong những năm cuối đời, Phạm Xuân Ẩn cảm thấy rất thất vọng vì dân chúng không được viết tự do. Ẩn trối trăn trước khi chết là, "đừng chôn ông gần những người Cộng Sản".
* Nhận định về Phạm Xuân Ẩn.
Lê Duẩn
Đã biểu dương Phạm Xuân Ẩn coi đó là 1 chiến công có tầm cỡ quốc tế.
Frank Snepp, cựu chuyên viên thẩm vấn CIA , tác giả cuốn sách Decent Interval (Khoảng cách thích đáng) nói:"Phạm Xuân Ẩn đã có được nguồn tin tình báo chiến lược, điều đó rõ ràng, nhựng chưa ai "Dẫn con mèo đi ngược" để thực hiện 1 cuộc xét nghiệm pháp y về các tác hại mà ông đã gây ra, Cơ quan CIA không có gan để làm việc đó." Hết trích.
Murrray Gart, thông tín viên trưởng của báo Time nói "Thằng chó đẻ ấy, tôi muốn giết nó".
2.3. PHẠM NGỌC THẢO
1. Thân thế
Phạm Ngọc Thảo sanh ngày 14-2-1922 tại Sàigon. Cha ông là Phạm Ngọc Thuần, một địa chủ lớn, có quốc tịch Pháp, người Công giáo. Còn có tên là Albert Thảo hoặc 9 Thảo, vì Thảo là con thứ 8 trong gia đình.
Sau khi đậu tú tài, Thảo ra Hà Nội học và tốt nghiệp kỹ sư công chánh.
Thảo tuyên bố bỏ quốc tịch Pháp và tham gia kháng chiến.
2. Hoạt động VC
Sau khi tốt nghiệp trường Võ Bị Trần Quốc Tuấn, Thảo về nhận nhiệm vụ giao liên ở Phú Yên. Một lần, Thảo đưa 1 cán bộ về Nam Bô. Đó Là Lê Duẩn, người đã có ảnh hưởng lớn về hoạt động tình báo của Thảo sau nầy.
Được bổ làm Tiểu đoàn trưởng TĐ 410, quân khu 9. (Có tài liệu nói là TĐ 404 hoặc 307). Trong thời gian nầy, Thảo hướng dẫn chiến tranh du kích cho Trần Văn Đôn, Nguyễn Khánh, Lê Văn Kim, những người sau nầy trở thành tướng lãnh của QLVNCH.
Vợ là Phạm Thị Nhậm, em ruột giáo sư Phạm Thiều, nguyên đại sứ tại Tiệp Khắc.
3. Hoạt động tình báo
Sau Hiệp Định Genève, Lê Duẩn chỉ thị cho Phạm Ngọc Thảo không được tập kết ra Bắc phải ở lại để hình thành Lực lượng thứ 3.
Từ đó, Thảo dạy học ở một số tư thục Saigon.
Phạm Ngọc Thảo đã bị Đại tá Mai Hữu Xuân, Giám Đốc An Ninh Quân Đội, lùng bắt nhiều lần nhưng đều trốn thoát. Sau cùng, Thảo về Vĩnh Long làm nghề dạy học. Tỉnh nầy thuộc địa phận của Giám mục Phêrô Ngô Đình Thục, vốn đã quen biết với gia đình Thảo từ trước. Ngô Đình Thục coi Phạm Ngọc Thảo như con nuôi và bảo lãnh cho vào dạy học ở trường Nguyễn Trường Tộ.
Năm 1956
Phạm Ngọc Thảo được phép đưa vợ con về Saigon và vào làm việc ở Ngân Hàng QG. Rồi được chuyển ngạch sang quân đội với cấp bậc Đại uý "Đồng Hóa".
Năm 1956
Do sự giới thiệu của Huỳnh Văn Lang, Tổng Giám đốc Viện Hối Đoái, Bí thư Liên Kỳ Bộ của đảng Cần Lao, Phạm Ngọc Thảo được cử đi học khóa Nhân Vị ở Vĩnh Long. Và Thảo đã gia nhập đảng Cần Lao.
4. Hoạt động trong Quân Lực VNCH
- Chức vụ Tỉnh Đoàn Trưởng Bảo An Vĩnh Long.
- Tuyên Huấn đảng Cần Lao Nhân Vị.
Thảo biết cách khai thác nghề viết báo của mình và về Binh pháp Tôn Tử. Chỉ trong vòng một năm, Thảo đã viết 20 bài báo nói về chiến lược, chiến thuật, nghệ thuật lãnh đạo chỉ huy, huấn luyện quân sự, phân tích binh pháp Tôn Tử, Trần Hưng Đạo. Những bài báo được giới quân sự chú ý và cả TT Diệm và Ngô Đình Nhu.
Năm 1957
Phạm Ngọc Thảo được chuyển về Phòng Nghiên Cứu Chính Trị Phủ Tổng thống với cấp bậc thiếu tá. Sau đó, giữ chức Tỉnh Đoàn trưởng Bảo An Bình Dương.
Năm 1960
Phạm Ngọc Thảo tham dự khóa Chỉ Huy Tham Mưu ở Đà Lạt. Giữ chức vụ Thanh Tra Khu Trù Mật.
Năm 1961
Phạm Ngọc Thảo được thăng trung tá, giữ chức Tỉnh trưởng Kiến Hòa để trắc nghiệm chương trình bình định. Thời gian nầy, Kiến Hòa (Bến Tre) trở nên ổn định không còn phục kích hay phá hoại nữa.
Tuy nhiên có nhiều tố cáo Thảo là Cộng sản nằm vùng. Thảo bị ngưng chức tỉnh trưởng Kiến Hòa và đi học khóa Chỉ Huy THam Mưu ở Hoa Kỳ.
Lý do là, Thảo đã thả hơn 2000 tù nhân đã bị giam giữ và liên lạc với bà Nguyễn Thị Định.
5. Tham gia các cuộc đảo chánh
1. Đảo chánh lần thứ nhất, 1963
Tháng 9 năm 1963, bác sĩ Trần Kim Tuyến, nguyên Giám Đốc Sở Nghiên Cứu Chính Trị (Thực chất là trùm mật vụ) và Phạm Ngọc Thảo âm mưu 1 cuộc đảo chánh Ngô Đình Diệm.
Phạm Ngọc Thảo đã kêu gọi được một số đơn vị như Quân Đoàn 3, Quân Đoàn 4, Biệt Động Quân, Bảo An sẵn sàng tham gia. Nhưng âm mưu bị nghi ngờ. Trần Kim Tuyến bị đưa đi làm Tổng Lãnh Sự ở Ai Cập.
Sau ngày đảo chánh 1-11-1963 , Đệ Nhất Cộng Hòa sụp đỗ. Phạm Ngọc Thảo thăng chức Đại tá làm Tuỳ Viên báo chí trong Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng. Một thời gian sau, được cử làm Tuỳ viên Văn hóa tại Tòa đại sứ VNCH ở Hoa Kỳ.
2. Đảo chánh lần thứ hai năm 1965
Đầu năm 1965, Phạm Ngọc Thảo bị gọi về nước vì Nguyễn Khánh muốn bắt Thảo. Vì thế, khi về đến phi trường Tân Sơn Nhất, Thảo đào nhiệm, bỏ trốn và bí mật liên lạc với các lực lượng đối lập để tổ chức đảo chánh.
Đảo chánh với lý do rất quan trọng mà Thảo nắm được là Nguyễn Khánh và Hoa Kỳ thỏa thuận sẽ ném bom xuống miền Bắc vào ngày 20-2-1965 . Vì vậy phải đảo chánh lật Nguyễn Khánh vào ngày 19-2-1965 .
Ngày 19-2-1965
Phạm Ngọc Thảo và Tướng Lâm Văn Phát đem quân và xe tăng vào chiếm trại Lê Văn Duyệt, đài phát thanh Saigon, bến Bạch Đằng và phi trường Tân Sơn Nhất. Tướng Nguyễn Khánh đào thoát bằng máy bay ra Vủng Tàu.
Ngày 20-2-1965
Hội Đồng các tướng lãnh họp tại Biên Hòa các tướng cử Nguyễn Chánh Thi làm chỉ huy chống lại đảo chánh. Nguyễn Chánh Thi ra lịnh cho Phạm Ngọc Thảo, Lâm Văn Phát và 13 sĩ quan khác phải ra trình diện trong 24 giờ.
Ngày 21-2-1965
Các tướng tiếp tục họp tại Biên Hòa quyết định giải nhiệm Nguyễn Khánh và cử tướng Trần Văn Minh làm Tổng Tư Lệnh QLVNCH.
Ngày 22-2-1965
Quốc trưởng Phan Khắc Sửu ký sắc lịnh bổ nhiệm tướng Nguyễn Khánh làm Đại sứ lưu động. (Một hình thức trục xuất ra khỏi nước)
Ngày 25-2-1965
Nguyễn Khánh rời Việt Nam. Phạm Ngọc Thảo bỏ trốn.
6* Bị bắt và qua đời
Ngày 11-6-1965
Quốc trưởng Phan Khắc Sửu và Thủ tướng Phan Huy Quát tuyên bố trả quyền lãnh đạo quốc gia lại cho Quân đội.
Ngày 14-6-1965
Uỷ Ban Lãnh Đạo Quốc Gia được thành lập do tướng Nguyễn Văn Thiệu làm Chủ tịch.
Phạm Ngọc Thảo phải rút vào hoạt động bí mật. Thảo cho xuất bản tờ báo Việt Tiến mỗi ngày phát hành 50,000 tờ, tuyên truyền tinh thần yêu nước chống Mỹ và Thiệu.
Phạm Ngọc Thảo có 1 hàng rào bảo vệ rộng lớn từ các Xứ Đạo Biên Hòa, Hố Nai, Thủ Đức, Saigon. Có nhiều linh mục giúp đở in ấn và phát hành. Chính quyền Thiệu-Kỳ kết án tử hình và treo giải thưởng 3 triệu đồng cho ai bắt được Thảo.
Võ Văn Kiệt (Sáu Dân) kể lại "Tôi thấy Thảo gặp khó khăn nên đi tìm anh để đưa về chiến khu, nhưng anh bảo vẫn còn khả năng đảo chánh để ngăn chận việc đế quốc Mỹ đưa quân viễn chinh vào miền Nam". (Võ Văn Kiệt)
Lâm Văn Phát ra trình diện và chỉ bị cách chức.
Phạm Ngọc Thảo phải trốn nhiều nơi, cuối cùng bị bắt tại Đan Viện Phước Lý, xã Vĩnh Thanh, quận Nhơn Trạch, Biên Hòa.
Lúc 3 giờ sáng ngày 16-7-1965, Thảo vừa ra khỏi Đan Viện Phước Lý thì bị An ninh Quân Đội phục kích bắt và đưa về 1 con suối nhỏ gần Biên Hòa để thủ tiêu. Tuy nhiên, Thảo không chết, chỉ bị ngất xĩu vì đạn trúng vào càm. Khi tĩnh dậy, Thảo lê lết về một nhà thờ và được Linh mục Cường, Cha Tuyên Uý của Dòng Nữ Tu Đa Minh cứu chữa.
Và Thảo bị phát giác, bị đưa về Cục An Ninh QĐ đường Nguyễn Bĩnh Khiêm. Thảo bị tra tấn cho đến chết vào đêm 17-7-1965. 43 tuổi.
Theo Larry Berman trong cuốn "Perfect Spy" thì TT Thiệu ra lịnh tra tấn và hành hạ Thảo cho thật đau đớn bằng cách dùng 1 cái thòng lọng bằng da, buộc quanh cổ và 1 cái khác thì siết mạnh nơi tinh hoàn. Cũng có tin nói rằng Đại uý Hùng Sùi bóp dái Thảo cho đến chết.
Phạm Ngọc Thảo có 7 con và vợ Thảo đi dạy hoc. Tất cả hiện đang sinh sống ở Hoa Kỳ. Có người con là bác sĩ ở Quận Cam, Cali.
Phạm Ngọc Thảo là 1 điệp viên đơn tuyến. Không có thượng cấp và thuộc cấp. Không thu thập tin tức mà chỉ tác động vào chính quyền.
Nhà nước CSVN truy tặng Thảo danh hiệu Liệt sĩ và quân hàm Đại tá QĐNDVN.
Cũng có nguồn tin cho rằng Phạm Ngọc Thảo là 1 gián điệp nhị trùng, nghĩa là làm việc cho CIA nữa.
Trúc Giang
Minnesota ngày 20-10-2011
Đảng Cần lao Nhân vị
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Đảng Cần lao Nhân vị
Công Nông Chánh đảng
Cần lao Nhân vị Cách mạng Đảng |
|
Đảng kỳ |
|
Lãnh
tụ
|
Ngô Đình Diệm
|
Chủ
tịch
|
Ngô Đình Cẩn
Phạm Ngọc Chi
|
Tổng
bí thư
|
Ngô Đình Nhu
|
Thành
lập
|
8
tháng 8 năm 1954
|
Giải
tán
|
1963
|
Trụ
sở
|
Sài Gòn
|
Báo chính thức
|
Xã
hội
|
Tổ chức thanh niên
|
Đoàn Thanh
niên Cách mạng
|
Hệ tư tưởng/
vị thế chính trị |
Thuyết Nhân
vị
|
Khẩu
hiệu
|
Cần
lao - Cách mạng - Nhân vị
|
Thuộc quốc gia
|
Việt Nam Cộng hòa
|
Màu
sắc chính thức
|
lục, đỏ
|
Cần lao
Nhân vị Cách mạng Đảng - hay Đảng Cần
lao Nhân vị - là một chính đảng tồn
tại và hoạt động tại Việt Nam Cộng hòa từ
năm 1954 đến
tháng 11 năm 1963 do
hai anh em Ngô Đình Diệm vàNgô Đình Nhu thành
lập vào cuối năm 1954 tại Sài Gòn dựa
trên chủ thuyết chính trị Nhân vị(Personalism)
của triết gia người Pháp Emmanuel Mounier[1].
Mục lục
[ẩn]
|
- Đảng ca : Nhân dân Cách mạng Việt Nam[2].
[sửa]Chủ thuyết
Đảng Cần
lao Nhân vị theo dẫn giải của ông Ngô Đình Nhu đã được đề ra để làm ý thức hệ
trung dung giữa tập thể chủ nghĩa của cộng sản và
cá nhân chủ nghĩa của tư bản. Căn
cứ theo nhận xét củaJoseph Dusserre trong
cuốn Les deux fronts thì trong xã hội tư bản, con người là mối tiêu thụ cần
chiếu cố, còn xã hội cộng sản thì coi con người như công cụ sản xuất.
Cả hai đều bất cập dựa trên chủ nghĩa duy vật trong
khi thuyết Nhân vị cho rằng con người có cả thể xác lẫn tâm linh nên
phải có vị trí riêng. Ngoài nhu cầu tiêu thụ và khả năng sản xuất, con người có
ý hướng thượng cao siêu.[3]
Theo chủ
nghĩa Nhân vị đó thì mục đích là đạt đến "Tam Nhân", gồm:
- Tương quan cá nhân và nội tại
- Cá nhân và cộng đồng
- Cá nhân và siêu nhiên
Nội tại là
đào tạo bề sâu của con người gồm có tự do và trách nhiệm. Cộng đồng là phát
triển bề rộng của con người gồm gia đình, xã hội, quốc gia, nhân loại,
và thiên nhiên.
Siêu nhiên là củng cố bề cao của con người về tín ngưỡng để đạt "Chân,
Thiện, Mỹ".
Để đạt mục
đích "Tam Nhân" thì cần "Tam Giác" gồm cảnh giác về sức khỏe,
cảnh giác về đạo đứcvà
tác phong, và cảnh giác về trí tuệ.
Từ
"Tam Giác", phương thức thì dùng "Tam Túc". "Tam
Túc" gồm có tự túc về tư tưởng để
suy luận tìm chính nghĩa, tự túc về kỹ thuật để
khai thác khả năng, và tự túc về tổ chức để
phát huy sáng kiến. Có chính nghĩa thì mới thu dụng được khả năng; có khả năng
thì mới đóng góp sáng kiến để xây dựng và tổ chức.
Phương
trình là lấy "Tam Giác" làm nền, "Tam Túc" làm phương tiện
hầu thực hiện "Tam Nhân". Vì lấy con người làm gốc nên chủ nghĩa này
có tên là "Nhân vị"[4].
Chủ thuyết
của Đảng này chi phối nhiều chính sách và các đạo luật ban hành trong thời Đệ nhất Cộng hòa Việt Nam.
[sửa]Lịch sử
Từ 1950 Ngô Đình Nhu đã
cho tập hợp một số nhân vật theo chủ nghĩa quốc gia, lập ra nhóm Tinh
thần để bàn luận về chính sự. Trong số những thành viên phải kể Trần Quốc Bửu, Trần Văn Đỗ, Nguyễn Thành Nguyên.
Nhóm này còn cho xuất bản tờ Xã hội, mỗi tuần một số. Thành viên
cũng tổ chức những buổi họp ở Sài Gòn, Đà Lạt, Huế, Hà Nội,
và Hải Phòng.
Nghị định cho phép thành lập
đảng Cần Lao thời Quốc gia Việt Nam
Năm 1953 nhóm
Tinh thần chính thức gia nhập chính trường, lấy tên là Công nông Chánh
Đảng. Cùng tham gia là Huỳnh Hữu Nghĩa, Ngô Đình Cẩn, Trần Trung Dung, Trần Chánh Thành,
và Nguyễn Đình Thuần.
Sang đầu năm 1954 thì danh xưng Cần lao Nhân vị Cách mạng ra
đời. Đảng cũng được sự ủng hộ của một số tổ chức như Phong trào Dân chúng Liên
hiệp và Hội Cựu chiến binh Cứu quốc.[5]
Đảng chính
thức ra mắt ngày 8 tháng 8 năm
1954 khi đảng viên ra tranh cử với tôn chỉ "Nhân vị + cộng đồng = đồng
tiến".
Năm 1955 Ngô
Đình Nhu lên làm thủ lãnh.[6]
[sửa]Tổ chức
Đây là một
đảng có danh nghĩa công khai nhưng lại có tổ chức gần như bí mật. Các đảng viên
nắm các chức vụ chủ chốt trong các cơ quan chính quyền, đặc biệt là các cơ quan
an ninh và quân đội trong thời kỳ Ngô Đình Diệm nắm giữ chức vụ tổng thống.
Cùng với
đảng Cần lao Nhân vị là tổ chức Phong trào Cách mạng Quốc gia dùng
để điều khiển nhiều đoàn thể khác như Liên đoàn Công chức Cách mạng Quốc gia.
Phong trào Cách mạng Quốc gia ở Nam phần do Ngô Đình Nhu chủ
tọa trong khi Phong trào ở Trung phần thuộc
sự điều khiển của Ngô Đình Cẩn.[7] Năm 1958 thì
thành lập Đoàn Thanh niên Cách mạng để đào tạo nhân sự thêm
sâu rộng, nhất là ở các vùng nông thôn.[7] Tính
đến năm 1955 thì Đảng Cần lao Nhân vị có 10.000 đảng viên. Bốn năm sau thì con
số đảng viên tăng lên thành 1.500.000.[7] Nhận
xét của một số chuyên gia là Đảng Cần lao Nhân vị dùng chung một mẫu với Đảng Cộng sản Việt Nam và
Phong trào Cách mạng Quốc gia được tổ chức như mặt trận Việt Minh (hoặc Mặt trận Tổ quốc Việt Nam sau
năm 1954) để củng cố địa vị của đảng.[8]
Ngoài ra
bên phụ nữ thì có Phong trào Liên đới Phụ nữ do dân biểu Trần Lệ Xuân lãnh
đạo, mở lớp huấn luyện quân sự cho các thiếu nữ.[9]
Sau cuộc đảo chính do
lực lượng tướng lĩnh thuộc Quân lực Việt Nam Cộng hòa tiến
hành, lật đổ chính quyền Đệ nhất Cộng hòa và
giết chết hai anh em Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Nhu vào tháng 11 năm 1963, đảng
này đã tan rã.
[sửa]Xem thêm
- Đệ nhất
Cộng hòa Việt Nam
[sửa]Tham khảo
1. ^ Thuyết Nhân vị
2. ^ Sáng tác của Hùng Lân
3. ^ Huỳnh
Văn Lang. Ký ức Huỳnh Văn Lang, Tập I. ?, Hoa Kỳ, 2011. tr
312-20.
4. ^ Nguyễn
Văn Minh. tr 417-30
5. ^ Nguyễn
Văn Minh. tr 428-9
6. ^ Nguyễn
Kỳ Phong. Từ điển Chiến tranh Việt Nam 1954-1975. Garden Grove, CA:
Tự Lực, 2009.
7. ^ a b c Đảng Cần lao theo tài liệu của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ
8. ^ Penniman,
Howard R. tr 167
9. ^ Duncanson,
Dennis J. Government and Revolution in Vietnam. New York: Oxford
University Press, 1968. tr 232
- Dommen, Arthur. The Indochinese Experience of the French and
the Americans: Nationalism and Communism in Cambodia, Laos, and Vietnam.
Bloomington, IN: Indiana University Press, 2001.
- Nguyễn Văn Minh. Dòng họ Ngô-Đình: Ước mơ chưa đạt. Garden
Grove, CA: Hoàng Nguyên Xuất-bản, 2003.
- Penniman, Howard R. Elections in South Vietnam. Stanford,
CA: Hoover Institution on War, Revolution and Peace, 1972.
- http://www.viettidemagazine.net/index.php?option=com_content&task=view&id=1114&Itemid=50
Anh chị
em theo giỏi hai tên:
Nguyễn Đình
Hoài Việt kẻ chủ trương trả thù cho Diệm đối với nạn tấn công GHPGVNTN hôm nay,
và Hồng Loan người cung cấp tài liệu. Như vậy đà quá rõ hai Alpha của đồng
bọn này là ai. Ai đã cung cấp tài liệu ngụy tạo. Hồ sơ tội ác phá
hoại không thể thiếu hai người này.
Kinh Thơ
Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước .
Là ánh sáng chỉ đường con đi .
(Tv.118,105 )
Con trịnh trọng nâng tâm hồn suy niệm
Lời Thánh Kinh mang dấu ấn tình thương,
Ca ngợi Chúa bằng thơ lòng cầu nguyện,
Cả đất trời huyền ảo ngát thơm hương.
Con sung mãn no say nguồn Tân Ước,
Triều đại Người, được mặc khải Thiên
Quang.
Con sung sướng với hành trang lý tưởng
Chốn lưu đày đầy ân sủng Thiên Đường.
Con qùy lạy nhận Tin Mừng chân lý
Từ trời cao vua vũ trụ càn khôn.
Thơ Kinh Thánh là nguồn ơn triết lý
Suối hồng ân con tắm mát linh hồn .
Nguyễn Đình Hoài Việt
(Suy Niệm Phúc Âm)
http://hon-viet.co.uk/NguyenDinhHoaiViet_NhoOnChiSiNgoDinhDiem.htm
http://hon-viet.co.uk/NguyenDinhHoaiViet_TuongNiemChiSiNgoDinhDiem.htm
Nguyễn Đình Hoài
Việt và nhóm Diễn Đàn Giáo
Dân California
Phòng họp Diễn Đàn Giáo
Dân - 14924 Dillow St. Westminster, CA 92683
http://diendangiaodan.us/baitrangdau/xuan/canhdantannien.htm
Xin
lưu ý theo giỏi các links này:
Diễn đàn
giáo dân Cali
http://www.diendangiaodan.com/
http://diendangiaodan.us/
Tất cả
những gì họ đang phá hoại dựa vào DVD này và Đài Truyền Hình Quốc Gia
và Diễn Đàn Giáo Dân
http://www.youtube.com/watch?v=Mb1dOgZyrvw
http://ngonsu.com/a/2012/08/03/di%E1%BB%85n-dan-giao-dan-phat-hanh-dvd-t%E1%BB%95ng-th%E1%BB%91ng-ngo-dinh-di%E1%BB%87m
Diễn Đàn
Giáo DÂn Quảng Cáo sách của Liên Thành Yểm Trợ Quỹ Pháp Lý Truy Tố Cộng
Sản Việt Nam
http://hoilatraloi.blogspot.ca/2012/01/1-7-2012-nguyet-san-dien-giao-dan.html
Biến Động Miền Trung (Những Bí Mật Chưa Được Tiết Lộ Giai Đoạn 1966- 1968- 1972)
http://hoilatraloi.blogspot.ca/2012/01/1-7-2012-nguyet-san-dien-giao-dan.html
Đồng bọn của Nguyễn Đình Hoài Việt đánh phá
GHPGVNTN
http://danchuahiepthong.com/index.php?option=com_content&view=article&id=2653:din-an-giao-dan-phng-vn-lm-nguyn-vn-khi-cssr&catid=315:phng-vn&Itemid=590
Con chuột chù Tàn Dư đảng Cần Lao Nhân
Vị.
Trước đây Minh Huệ có nói sẽ viết bài về
những con chuột chù gớm ghiếc, sau bài con chuột chù Về Nguồn phản đạo. Hôm
nay, tôi sẽ nói về con chuột chù Tàn Dư đảng Cần Lao Nhân Vị.
Trước viễn ảnh sụp đổ của một chế độ,
bao giờ cũng có hai thành phần nhốn nháo nhất, là thành phần cầm quyền cùng đám
bầy tôi theo đóm ăn tàn, và thành phần mưu đồ lợi dụng thời cơ.
Sau khi miền Nam rơi vào tay CS, đám cầm
quyền tháo chạy ra nước ngoài bỏ con đen bên bờ vực thẳm, nhờ tham nhũng màvinh
thân phì gia ở hải ngoại. Đám bầy tôi theo đóm ăn tàn, đại khái là tàn dư đảng
Cần Lao Nhân Vị, vì không còn tàn để ăn nên mon men cấu kết cùng thành phần mưu
đồ lợi dụng thời cơ. Dù qua hơn 30 năm bọn này đã già nua lê lết, nhưng vẫn bám
víu theo cuồng vọng, biết đâu còn có chút cặn thừa cho con cháu chúng về sau.
Do miệt mài ôm cuồng vọng nhiều năm, cộng với tuổi đời chồng chất khiến kinh
nghiệm càng nhiều, mà dã tâm càng lớn, thủ đoạn càng tàn độc.
Chính bọn chúng là những kẻ
đã tiếp tay cho CS nuốt chửng miền Nam và kéo dài ách thống trị độc tài độc
đảng đến ngày hôm nay.
Chế độ độc tài tàn bạo gia
đình trị của giòng họ Ngô Đình, là nguyên nhân khởi thủy để đưa đến mất nước.
Từ buổi ban sơ, Diệm Nhu đã dở thủ đoạn tàn bạo. Như, chiêu dụ Tướng Trịnh Minh
Thề về hợp tác với chính quyền, nhưng mướn tên Tư Chột là một sát thủ thiện xạ,
núp dưới chân cầu Tân Thuân để bắn chết. Mượn tình cảm gia đình của PTT Nguyễn
Ngọc Thơ để chiêu dụ Tướng Ba Cụt Lê Quang Vinh về hàng, xong đem ra chém đầu.
Và còn biết bao nhiêu hành động dã man, thủ tiêu đối lập, cầm tù những nhà trí
thức không cùng tôn giáo và khuynh hướng với anh em họ. Khiến nhiều người vì
không sống nổi dưới chế độ của họ mà hoặc chạy trốn ra ngước ngoài hoặc chạy
vào bưng theo CS thành lập MTGPMN. Thử hỏi, anh làm TT, làm vua của một nước,
mà dân anh không thể sống với anh, phải chạy về phía kẻ thù, thì là lỗi do ai?
Chủ trương tiêu diệt Phật
Giáo của Diệm Nhu là một quốc sách chứ không phải là một lầm lỗi.Từ vấn đề lập
tờ khai gia đình, hạ tầng cơ sở, đã có sự kềm kẹp đe dọa, những gia đình theo
đạo Phật, nếu không khai theo đạo Thờ Cúng Ông Bà mà để là theo Phật Giáo thì
coi chừng. Còn đối với thượng tầng kiến trúc, họ chỉ tin dùng người đạo Thiên Chúa,
người khác đạo, nếu muốn tiến thân và giữ vững địa vị, thì phải cải đạo hoặc
làm con nuôi của Diệm. Ở một đất nước 80% theo Phật Giáo, mà ngày thứ Sáu cấm
thịt. Đốn mạt hơn nữa là đối với tất cả những ai bị giữ ở Ty Cảnh Sát sau 24
giờ đều phải bị cạo đầu trọc, nhằm phỉ báng những nhà tu Phật Giáo. Suốt thời
Đệ Nhất Cộng Hòa không có ngôi chùa nào được xây dựng, ngoại trừ chùa Xá Lợi vì
đã tiến hành xây cất từ trước khi Diệm cầm quyền. Và đạo dụ số 10, kềm kẹp Phật
Giáo trong tư thế một hội đoàn. Đến năm 63từ vụ cấm treo cờ Phật Giáo, đến việc
dùng xe tăng cán chết đồng bào Phật Tử, rồi hành quân càn quét chùa chiềng tự
viện, bắt nhốt tất cả Chư Tăng Ni và cả những Phật Tử ủng hộ Phật Giáo. Chính
Diệm Nhu đã tự ý tiêu diệt tiềm lực đấu tranh chống Cộng của đất nước. Nếu Hôi
Đồng Quân Nhân Cách Mạng không thực hiện cuộc đảo chánh năm 63, thì miền Nam đã
mất năm 68, chứ không đợI đến năm 75.
Xảy đến thời Đệ Nhị Cộng Hòa, Nguyễn văn Thiệu chẳng
những chủ trương dùng tham nhũng để trị nước, mà thậm chí còn không biết và
không dám dùng nhân tài. Chung quanh toàn là bà con họ hàng thân thích hoặc đầu
trộm đuôi cướp qua quen biết giới thiệu mà tin dùng. Suốt chin năm cầm quyền
không làm được một việc gì ích quốc lợi dân. Đến giờ phút dầu sôi lửa bỏng lại
đem tất cả lực lượng Tổng Trừ Bị và những Sư Đoàn thiện chiến về Thủ Đô bảo vệ
Ngai Vàng, và cuối cùng quyết định rút quân khỏi Ban Mê Thuột là một quyết định
phi chiến thuật, để cho kẻ thù thừa thắng xông lên nuốt trọn đất nước mà còn
dám sống trên cỏi đời, không dám tuẩn tiết, còn trốn chạy ra nước ngoài, còn
ngoảnh mặt trước cảnh đồng bào bị bỏ rơi phải vùi thân nơi rừng sâu biển cả để
tìm Tự Do.
Nhưng đám tàn dư đảng Cần
Lao Nhân Vị và một thiểu số cuồng tín tôn giáo đã bất chấp nhân tính và công
đạo, dù họ vẫn rêu rao về công bình, bác ái. Vì muốn chạy tội cho hai ông Tổng
Thống Thiên Chúa Giáo, nên đầu tiên họ đổ tội mất nước vào tay TT Dương văn
Minh. Nhưng sau đó họ tự ngớ ra, vì cách đổ lỗi vu vơ không thuyết phục. Chẳng
khác nào đổ lỗi cho Obama làm cho kinh tế khủng hoảng, sau tám năm cai trị lầm
lẫn của Bush con. Thành ra họ phải tìm đối tượng khác. Thì Phật Giáo chính là
đối tượng thuyết phục nhất. Vì Phật Giáo có đông đảo quần chúng nhất, vì quá
trình truyền đạo của Phật Giáo chưa bao giờ làm đổ một giọt máu nào.
Cho nên
trải suốt thời Đệ Nhị Cộng Hòa, tức là sau thời gian chế độ độc tài gia đình
trị Ngô Đình Diệm sụp đổ, không bao giờ thấy họ tưởng niệm cái gọi là ‘’Chí Sĩ
Anh Minh Ngô Tổng Thống muôn năm’’ của họ. Thậm chí, trong buổi đầu của đời tị
nạn, cũng không thấy họ hó hé.
Sau 20 năm
đất nước rơi vào tay CS họ mới chợt ngớ ra về cái ngu ngơ của họ, đồng thời họ
nghĩ rằng sau 20 năm các nhân chứng sống và thế hệ tị nạn thứ nhất hầu như đã
lần lượt qua đời, thì đây chính là thời điểm cơ hội để chạy tội cho 2 Tổng
Thống Thiên Chúa Giáo, bằng cách đổ tội mất nước về tay Phật Giáo. Đó là lý do
mà sau này mỗi năm vào ngày kỷ niệm Cách Mạng 1.11 họ đều làm lễ truy điệu và
vinh danh Ngô Đình Diệm, thật ra là để đổ tội cho Phật Giáo làm mất nước,
để lừa bịp những ngườI thiếu hiểu biết và các thế hệ sau của người tị nạn.
Chúng đổ vạ đổ vấy là Phật Giáo đã lật đổ Ngô Đình Diệm, trong khi vào thờI
gian đó tất chư Tăng Ni GH đều bị nhốt trong ngục tối sau trận tổng tấn công
khốc liệt vào các chùa.
Và nhất là bây giờ VN đang
đứng trước nguy cơ mất nước về tay Trung Cộng. Thì thành phần thứ hai, tức là
thành phần mưu đồ lợi dụng thời cơ, đang nhốn nháo chuẩn bị chạy chọt để về VN
kiếm ghế lãnh đạo, nếu đám tàn dư đảng Cần Lao Nhân Vị và thiểu số cuồng tín
không nhân cơ hội này siết chặt tay nhau để cùng hưởng lợi thì đợi đến bao giờ?
Vì họ nghĩ cách đơn giản rằng CSVN sụp
đổ, thì họ và đồng bọn sẽ là những người cầm nắm vận mệnh Quốc Gia. Không thể
để cho người Phật Giáo đứng lên quyết định vận mệnh đất nước, vì trong tay của
người Phật Tử đất nước sẽ phú cường và họ mất quyền lợi bán nước cho ngoại
bang.
Đó là lý do chỉ trong vòng 2 năm nay, tự
dưng có những kẻ từ trước đến giờ ra vẽ thân thiện với Phật Giáo, bổng nhiên
trở mặt, chẳng những xoay 180 độ, mà còn thẳng cánh chụp mủ chư Tôn Đức Giáo
Phẩm là CS và chửi bới bằng những lời lẽ bẩn thiểu đê tiện và hạ cấp nhất.
Thật ra họ đã chuẩn bị đến tận kẻ răng cho sách lược này
rồi.
Trong khi CSVN cố bảo vệ ách thống trị, với bản chất cố
hữu của họ. là tuyên truyền láo khoét, sách động chia rẽ đánh phá cộng đồng
người Việt tị nạn hài ngoại. Thì 2 thành phần dư đảng Cần Lao Nhân Vị cùng đám
theo đóm ăn tàn và thành phần mưu đồ lợi dụng thời cơ, đang bắt tay nhau để
cùng Cộng Sản đánh gục Phật Giáo.
Sách lược của họ vô cùng thâm độc, và họ đã lừa được
không ít đồng bào đồng hương Phật Tử, và nhất là thế hệ thứ hai của chúng ta.
Thí dụ họ dựng lên hình ảnh một Little Saigon là thủ phủ
chính trị, để từ chúng ta qua đến thế hệ thứ 2, thứ 3 sẽ chỉ biết về một huyền
thoại Little Saigon không có thật, mà quên đi thủ phủ Saigon hòn ngọc Viễn Đông
của VN ngày xưa. Là nơi của những cơ quan đầu nảo của một đất nước Tự Do tiên
phuông chống Cộng trên trường Quốc Tế.
Họ tìm đủ mọi cách để ngăn cản tuổi trẻ Phật Tử tham gia
vào chính trường của đất nước đang định cư. Và nếu không ngăn cản được, thì
cũng phải tìm đủ mọi cách để bãi nhiệm. Như trường hợp nữ nghị viên họ Nguyễn ở
miền Bắc California. Vì họ thấy cô ta giúp chùa Đức Viên trước hội đồng thành
phố không cho xây apartment ở khu đất trống bên cạnh, mà họ vin cớ cô ta chọn
tên Saigon bỏ tên Little Saigon là chống lại Quốc Gia, chống lại cộng đồng tị
nạn. Và vì biết tâm lý chống Cộng của đồng bào tị nạn, mà chúng đã chụp mũ cô
ta là CS, lấy chồng là con cán bộ CS cao cấp, lấy tiền của thành phố cấp cho
một dự án xây cất công cộng trao cho một ông BS Quân Y nhưng là cán bộ CS vì
không có đi tù cải tạo. Trong khi cô ta chưa bao giờ về VN, cha chồng cô ta là
một sĩ quan bị nhiều năm tù cải tạo, đến Mỹ qua diện HO. Trong khi dự án xây
cất công cộng chỉ mới trên giấy tờ, chính quyền Thành Phố chưa hề xuất quỹ. Và
trong khi ông BS nổi tiếng về Tim lại là người mà trong lúc nổ kho đạn tại trại
tù Long Khánh năm 76 đã quên bản thân mình và bằng những phương tiện y tế cá
nhân chåy giữa làn mưa bom đạn để cứu những bạn tù bị thương. Và trong khi cô
ta làm biết bao nhiêu việc ích lợi cho cư dân khu vực, họ đều ém nhẹm., những
điều họ dựng ra vu khống cho cô ta, nếu có người lên tiếng bênh vực, thì họ xúm
nhau vào đánh hội đồng người ấy cho đến không còn manh giáp. Riết rồi họ mặc
tình làm mưa làm gió, không ai dám lên tiếng nữa.
Thậm chí họ còn lôi một anh hề Không Quân ra để khích
động và đánh lừa quần chúng. Một anh phi công trong Quân chủng Không Quân mà
tất cả hội đoàn Không Quân đều tẩy chay. Vì những người trong Nghề đều biết tẩy
của những hành động hề cướp máy bay, rải truyền đơn là không thể tin được. Chỉ
có những người ngoài Không Quân, không biết ất giáp gì về phi cơ mới tin thôi.
Cuối cùng công cuộc tuyệt thực của anh ta được phổ biến bằng những video cho
thấy anh ta đã biến mất khỏi địa điểm biểu tình và tuyệt thực để có mặt ở những
hàng quán trong những giờ ăn. Nhưng anh ta đã có vài chục ngàn dollards bỏ túi
rồi.
Cũng như hiện tượng cuốn sách Biến Động Miền Trung đứng
tên tác giả Liên Thành, đang lôi cuốn biết bao nhiêu đồng bào đồng hương Phật
Tử vì mê mờ nhẹ dạ mà trở mặt với GHPGVNTN và Thầy Tổ, theo ủng hộ cho một tên
Thiếu Úy Địa Phương Quân chưa có bằng Tú Tài, biệt phái sang Cảnh Sát mang quân
hàm Thiếu Tá Cảnh Sát, khi bị vạch mặt láo khoét đã lẫn trốn như chuột, rồi
rình dịp tổ chức hội thảo cuội với đồng bọn để gỡ gạc.
Thật ra đây là cuốn sách mà anh ta tự hài tội anh ta và
hài tội cả chính quyền VNCH. Trong khi ngoài chiến trườngngười lính VNCH phải
xả thân để bảo vệ đất nước, thì tại hậu phương lực lượng cảnh sát là thành phần
bảo vệ dân chúng, trừ gian diệt bạo, giữ an ninh cho địa phương. Đàng này anh
ta làm phó ty Cảnh Sát mà để CS vào Thành Nội như vào chốn không người. Làm
cảnh sát không bảo vệ được dân, để CS bắt HT Thích Đôn Hậu dẫn đi, rồi nói ngược
là HT Đôn Hậu là CS. Nói ngu như vậy mà nói được, nếu Ngài là CS nằm vùng, thì
CS phải để Ngài ở lại sau khi thất trận rút đi chứ. Vì nếu Ngài nằm vùng bao
nhiêu năm mà từ trên xuống dưới từ Tổng Thống đến Tổng Giám Đốc CSQG, từ cảnh
sát đến an ninh đến tình báo đều không biết, thì chỉ có bọn đầu chứa giòi mới
đem Ngài ra Bắc rời bỏ nhiệm sở đang hoạt động quá tốt. Chính vì Chính quyền
Saigon cả 2 thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa đều dùng những người bất tài thất
học vô đức như Liên Thành và đám tàn dư Cần Lao Nhân Vị mà miền Nam phải rơi
vào tay CS.
Nhưng tại sao chỉ cần lý luận đơn giản như vậy là đã biết
thực hư, mà nhiều người vẫn cứ bị lừa, nhất là những đồng bào đồng hương Phật
Tử có người từng hết lòng ủng hộ GHPGVNTN?
Thưa, là vì chúng biết tâm lý chống Cộng, nhưng nhẹ dạ
của đồng bào đồng hương, và chúng đã được giáo dục lối tuyên truyền của CS. Đó
là lý do mà chúng đã cho Liên Thành đóng vai cháu của Ngài Đệ Nhất Tăng Thống
Thích Tịnh Khiết, một người Phật Tử nói về Phật Giáo, vừa khả tín, vừa không bị
tiếng ‘’đạo ố đạo’’.
Chư Thiện Tri Thức và đồng bào đồng hương Phất Tử nghi
xem. Có phải là hết sức nhịp nhàng và ăn khớp nhau không?
Cùng lúc với hiện tượng hàng loạt Tăng Ni rời bỏ con
đường cao rộng của Chánh Pháp, để theo TT Tuệ Sỹ Về Nguồn, rồi Thân Hữu Già
Lam, rồi Giáo Hội Liên Châu. Là hiện tượng Biến Động Miền Trung của Liên Thành.
Là hiện tượng hàng loạt những bài viết thóa mạ chụp mũ chư Tôn Đức Giáo Phẩm,
bắt đầu từ nhóm Tin Paris với sự thóa mạ ĐLHT Thích Quảng Độ bằng những lời lẽ
mọi rợ nhất.
Nếu CS chụp mũ ĐLHT Thích Quảng Độ thì chẳng những chúng
ngu mà chúng còn tự chửi vào mặt chúng. Vì ai cũng biết nhị vị lãnh đạo
GHPGVNTN Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Viện Trưởng Viện Hóa Đạo
Thích Quảng Độ đã từng nhiều năm bị chúng đày đọa giam cầm. Người Phật Tử dù
bất đồng chính kiến với Quý Ngài cũng không thể chụp mũ Quý Ngài, vì người Phật
Tử phải biết phỉ báng Tăng là đi thẳng xuống địa ngục A Tỳ.
Vậy thì ai trồng khoai đất này? Nếu không phải là hai
thành phần nêu trên? Và nếu chỉ chụp mũ Ngài Xư Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống,
sự chụp mũ khó có tính thuyết phục, nên chúng đã chụp mũ từ những bề trên là
Ngài Đôn Hậu và Ngài Trí Quang. Vì lý do người dẫn đường đi trước sai thì người
sau cũng phải sai thôi.
Và lý do chính yếu nhất, ĐLHT Xư Lý Thường Vụ Viện Tăng
Thống, là người mà cả thế giới ngưỡng mộ, hành trạng và đạo hạnh của Ngài đánh
động cả lương tâm nhân loại, nếu không bôi lọ Ngài, cũng phải cô lập Ngài. Thi
chuyện bôi lo phải được tiến hành lớp lang, nhịp nhàng đồng bộ y như thật.
Trong khi nội bộ Phật Giáo đã bị CS dùng sách lược Sư đánh Sư, Phật Giáo đánh
Phật Giáo. Thì tại sao tàn dư Cần Lao Nhân Vị không tranh thủ lừa bịp để lôi
kéo đồng bào Phật Tử sơ cơ nhẹ dạ phản bộI GHPGVNTN và Thầy Tổ để làm lợi cho
chúng?
Cũng như gần đây, Công An CSVN có phát tán một đoạn video
nhằm triệt hạ uy tín của HT Thích Không Tánh, ngay lập tức bọn tàn dư đảng Cần
Lao và thiểu số cuồng tín Tôn Giáo đã chụp lấy cơ hội để bêu riếu Ngài, cùng
với ý đồ bêu riếu luôn chư Tôn Đức Giáo Phẩm. Vậy mà chẳng những có nhiều đồng
bào đồng hương Phật Tử tin theo, mà thậm chí một số Tăng Ni Về Nguồn cũng lấy
đó làm hỉ hả. Trong khi một đứa con nít ở VN cũng biết rằng Công An và Chính
Quyền CS muốn bắt ai là bắt, không có tội cũng sẽ ngụy tạo ra tội để bắt, mà
một ông Sư bị bắt quả tang chứng cớ rành rành là hình ảnh trong máy quay phim,
mà chúng không hề dám động chạm gì tới ông Sư này, có lạ không? Cho nên, chúng
ta không thể chỉ đề cao cảnh giác trước âm mưu thủ đoạn của CS mà còn phải hết
sức đề cao cảnh giác trước mọi lời lẽ, mọi hành động của đám tàn dư đảng Cần
Lao và thiểu số cuồng tín Tôn Giáo này nữa.
Tàn dư đảng Cần Lao và thiểu số cuồng tín Tôn Giáo nghĩ
rằng nếu không kịp hành động, rủi CS sụp đổ, thì dưới uy tín ngất trời của ĐLHT
Xư Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống, chắc chắn vai trò lãnh đạo Quốc Gia sẽ về tay
của một vị Thiện Tri Thức Phật Giáo, thì tàn dư đảng Cần Lao Nhân Vị và một
thiểu số cuồng tín tôn giáo sẽ có ghế nào để ngồi đây? Thật ra họ cũng không có
đủ trí khôn để hiểu rằng, khi CS sụp đổ, thì người cầm nắm vận mệnh đất nước
phải là người đang sống trong nước cùng với sự sắp đặt và ủng hộ của các cường
quốc, chứ không thể để cho một kẻ bá vơ từ ở một đất trời Tự Do nào đó nhảy về
và bước lên ngai vàng.
Thành ra, tôi mong với bài viết này, đồng bào đồng hương
Phật Tử càng phải cẩn thận cân nhắc trong mọi thái độ hành xử, đừng để lọt vào
bẩy lừa của đám tàn dư đảng Cần Lao mà vô tình hại Đạo hại đời. Nhất là sắp tới
ngày kỷ niệm cách mạng 1.11 là ngày mà tàn dư đảng Cần Lao sẽ truy điệu và vinh
danh Ngô Đình Diệm, một bạo chúa tàn ác không kém gì những bạo chúa thời xưa,
sau Hồ Chí Minh, nhằm mục đích đổ vạ đổ vấy tội làm mất nước cho Phật Giáo
chúng ta, rằng Phật Giáo tàn nhẩn nở giết hại một nhà đại ái quốc, một chí sĩ
anh minh...
Kinh nhờ Chư Thiện Tri Thức, phổ biến rộng rải bài viết
này đến tất cả đồng bào đồng hương Phật Tử, trong cũng như ngoài nước, kể cả
phe nhóm Về Nguồn, (vì sự việc TT Tuệ Sỹ chủ trương hợp tác với CS cũng là do
CS đưa ra viễn họa của tàn dư đảng Cần Lao và thiểu số cuồng tín Tôn Giáo để
lay động ông và vì ông không dùng tâm Phật để làm việc Phật, nên mới lạc đường-
nếu có dịp sẽ nói trong một bài khác) để mọi người cùng biết những thủ đoạn đê
hèn bẩn thỉu của tàn dư đảng Cần Lao và thiểu số cuồng tín Tôn Giáo, hầu tránh
sự việc vô tình phản Đạo hại đời. Và mong rằng khi có bất cứ kẻ nào muốn cãi chầy
cãi cối, thì quý vị cứ dùng bài này mà đập vào mặt họ, không cần phải đôi co
cho bận trí. Xin cảm ơn quý vị đã dành thờI gian để đọc hết bài này.
Minh Huệ27.06.2010
================
Vu cáo? Phá hoại? Gây chia
rẽ? Độc tài tôn giáo?
Mục tiêu của Hội Công
giáo Cứu quốc Việt Nam: “Mở rộng Việt-nam công giáo
cứu quốc hội. Cố cảm hoá quần chúng các hội Phật Thầy và Cao đài.”
Giác Hạnh
---------- Forwarded message ----------
From: nguyen kimluan <nguyenkimluan56@yahoo.fr>
Nếu nhà
Ngô không tiêu diệt nội lực dân tôc ( VN QD Đảng, ĐV QDĐ, Dân
Xã Đảng, Hòa Hảo, Cao Đài) mà biết đoàn kết dân tộc, thực hiện
dân chủ, để chống họa xâm lăng của CS Đệ Tam Quốc Tế thì hẳn là không có ngay
tang 30/04/75.
Nkl.
De : Gop gio <gopgionews@yahoo.com>
LẠI VẪN
TRÒ VU CÁO RẺ TIỀN !
Lại
vẫn trò MA GIÁO tiếp tục đổ tội cho Phật Giáo “đâm sau lưng 2 chánh thể VNCH”
và làm mất miền Nam !
Đâm
sau lưng 2 chính thể VNCH và làm mất miền Nam chính là tên phản quốc Ngô
Đình Diệm và bọn giáo gian Cố Đạo Cần Lao !
Đây là bằng chứng, hãy mở mắt nhìn cho kỹ :
1.-
Tên Việt gian Ngô Đình Diệm cuồng tín tôn giáo, cùng dòng họ Ngô của
y đã lợi dụng Đức Hồng Y Spellman và người Mỹ để lên cầm quyền hầu có
điều kiện mở rộng nước Chúa, diệt các tôn giáo khác; tiêu diệt
các Đảng phái Quốc gia, Lực lượng Hoà Hảo, Cao Đài… là những tiềm năng
kháng Cộng mạnh mẽ của nhân dân miền Nam.
Nếu
còn Hoà Hảo, Cao Đài, VNQDĐ, Đại Việt, Dân Xã Đảng… thì CS Hànội không thể
chiếm được miền Nam. Dứt khoát là vậy.
2.- Năm 1963, vì Ngô Đình Diệm
định bắt tay với Hồ Chí Minh… đuổi Mỹ, thống nhứt VN, Diệm làm Phó Chủ tịch cho
Hồ.. cho nên mới bị chết thảm. Đó cũng là ý Chúa ?
3.-
Để trả thù cho Diệm, năm 1975 bọn Việt gian Cố Đạo Cần Lao tiếp
tay cho CS miền Bắc xâm lăng miền Nam. Bọn Cố Đạo huy động các nhà thờ trên
toàn quốc phát
động chiến dịch xuống đường ồ ạt lật đổ TT Nguyễn Văn Thiệu, nộp
miền Nam cho Cộng sản !!! Bọn Cố đạo Cần lao đã “thành công” mục đích trả
thù Mỹ, trả thù Phật Giáo, trả thù TT Nguyễn Văn Thiệu giết ông Diệm ! Không
sai !
Đó là
bằng chứng cụ thể 100% không thể chối cãi !
4.
Sau 1975 ra hải ngoại, cũng chính bọn Việt gian Cố Đạo Cần Lao dựng xác chết
tên Diệm dậy, phát động chiến dịch “Phục hồi tinh thần Ngô Đình Diệm”
biến các nhà thờ thành “Chiến Khu” tiếp tục Chống Mỹ, chống Phật Giáo và chống
người Quốc Gia lưu vong. Bọn Cha Cố thân Cộng nầy công khai kêu gọi giáo dân
“Thôi đừng chống Cộng nữa ! Cộng sản nó cũng là con cái của Chúa !
Hãy làm mục vụ đô la để xây dựng đất nước !”
Đó cũng
là sự thực 100%
5.-
Bằng chứng rõ rệt nhứt là bọn Cha Cố Cần Lao thân Cộng CẤM treo cờ vàng Quốc
Gia tại các nhà thờ ở hải ngoại, viện dẫn lý do “Lá Cờ Vàng của chế độ VNCH
đã chết”. Bọn Cố Đạo Cần Lao cùng đám chiên lai chồn cuồng tín ngu ngốc,
chúng không thấy có tất cả hơn 100 thành phố tại 22 tiểu bang trên đất
Mỹ, trong đó cả Thống Đốc và Hạ Viện tiểu bang, nơi có người Việt cư ngụ,
đã Công Nhận Lá Cờ Vàng là “Di Sản Tinh Thần và là Biểu Tượng của người Mỹ
gốc Việt”. Các nhà
thờ là của giáo dân tị nạn CS chung tiền, phải vay tiền ngân hàng trả góp để
dựng lên… Như vậy nhà
thờ là TÀI SẢN riêng của Giáo dân Tị nạn, dứt khoát không phải của Giáo
hội Công giáo Hoa Kỳ, lại càng không phải của CS Hànội. Vì thế giáo dân có quyền
treo cờ vàng “biểu tượng tinh thần” của người Việt tị nạn trên các
nhà thờ của họ mà chẳng ai có quyền cấm đoán. Bọn Cố Đạo Cần Lao lấy quyền gì ? Chính
bọn Cố Đạo Cần Lao cũng sống bám vào giáo dân tị nạn. Nếu giáo dân tị nạn không cúng dường
hàng tuần để vỗ béo “các cha” thì tiền đâu để các cha cố sống phè phỡn trên mồ
hôi và nước mắt của con chiên tị nạn?
Như vậy
rõ ràng việc CẤM treo
cờ vàng là hành động phản bội người Quốc gia, là biểu hiện tính bất nhân, bất
nghĩa của bọn giáo gian Cố Đạo Cần Lao và đám chiên lai chồn cuồng tín ngu đần
chỉ biết “đức vâng lời” !
Lạy
Chúa tôi ! Không nói ra cũng là đồng loã với tội ác !
GÓP
GIÓ
==========
..hiện nay có nhóm người,
muốn ngụy tạo lịch sử để thỏa mãn nhu cầu tâm lý tội lỗi. Họ sợ bị lịch sử đưa
ra đứng trước vành móng ngựa về tội đã vì quyền lợi của gia đình, của tổ chức,
của tôn giáo mà họ hoặc lớp tiền bối họ từng là thủ hạ nhúng tay vào tội ác ủng
hộ một triều đại tham tàn. Muốn tẩy đi vết nhơ mà phe đảng của họ hay của lớp
cha anh họ đã di hằn máu lệ oan nghiệt trên dòng sống lịch sử, họ phải ngụy
tạo, đánh tráo lịch sử hầu đổi thay diện mạo. Họ không ngần ngại nhẫn tâm phao
vu, biến nạn nhân thành tội nhân, cũng không ngần ngại tô son trát phấn,
ngụy tạo để tôn vinh tên bạo chúa, kẻ tội đồ vốn từng là thủ lãnh, là ân nhân
của họ thành bậc anh hùng. Bất cứ ai không cùng đường đi với họ, muốn nói lên
sự thật thì sớm muộn kẻ đó cũng sẽ trở thành nạn nhân của họ, và họ sẽ dùng
loại ngôn ngữ dơ dáy nhất, hạ tiện nhất, kể luôn cả văng thề chưởi tục để triệt
hạ. Hành động vu khống mạ lị tục tằn đã nói lên nhân thân của họ cũng như kẻ mà
họ tôn sùng.
Thoạt đầu, chúng tôi nghĩ nhóm người nầy cũng chỉ là những tên vô lại, tập họp
dưới gậy chỉ huy của dư đảng Cần lao hồi sinh qua các diễn đàn: Ba cây trúc,
Nói thật, nói thẳng; hay “trùng hợp” kế sách của cộng sản như các nhóm: Giao
điểm, Hồn Nước (của Việt Thường), hay từ cá nhân những kẻ ưa sử dụng loại ngôn
ngữ của phường “đá cá lăn dưa” như Phạm trọng Luật tức Joseph Phạm tức chính
khí Việt, TS Hồng Lĩnh, csqg<phudacuy, Tuấn Phan, tieudietcs, Kim âu Hà văn
Sơn, Tôn thất Sơn, Mathew Trần, Hàn gian Trần lệ Tuyên, Đặng Phúc, Trần tâm
Trực, Bửu Nguyễn, Tâm Cao Nguyễn đăng Trình, mới tăng viện thêm Trần
trung Chính, Trần văn Ngà và dĩ nhiên không thể thiếu Đặng văn Nhâm, Nguyễn Cần
tức Lữ Giang tức Tú Gàn kẻ vinh dự được ông Đỗ Thái Nhiên đặt chho mạo hiệu đầy
đủ bản sắc:”Đặc Công Truyền Thông” . Đứng mũi chịu sào cho nhóm nầy là Liên
Thành, tên được thuê chưởi mướn. Hai con bài úp là cựu tướng Nguyễn Khắc Bình
và cựu Đại tá CSQG Trần Minh Công vì lượng giá sai, cùng với Liên Thành xông ra
và bị cháy tên ngay trong đợt pháo tấn công Phật giáo đầu tiên.
Cương lĩnh của nhóm nầy là phải hóa thân cho Ngô đình Diệm thành thánh, hóa
phép thay đổi Ngô triều từ chế độ khủng bố, độc tài tàn ác, kỳ thị thành chế độ
thuộc loại “Nghiêu Thuấn” bên Tàu. Muốn thay đổi diện mạo như thế, tất nhiên họ
phải kết án nạn nhân! Nạn nhân không những “đáng tội chết” mà còn phải chịu
trách nhiệm về một tội lớn hơn là đã dám tìm cách… thoát chết! khôi hài hơn, họ
kê thêm tội vì nạn nhân thoát chết mà Miền Nam phải mất vào tay cộng sản.
Vậy nạn nhân của họ là ai ?,Họ là ai?
Xin thưa, Phật giáo Việt Nam là nạn nhân!
Và” Họ” là những kẻ hoặc hậu duệ những kẻ đã từng đầy quyền lực trong chế độ
Ngô triều, những kẻ dã tâm đồng hóa Tổ Quốc với Ngô Triều theo kiểu “Yêu Nước
là Yêu Ngô Tổng Thống.!” Họ là những kẻ thọ hưởng ơn phước của Ngô triều. Họ là
những kẻ mang tham vọng xóa sổ Phật giáo để tôn giáo họ trở thành tôn giáo duy
nhất, bằng bạo lực với phương kế hung hãn và lưu manh nhất cố gắng kết thúc
chương trình “Thập giá và lưỡi gươm” đã có từ tổ phụ của họ.
=============
Lịch sử
Không thể ngụy tạo bằng sự dối trá
Trần Việt
“Lịch sử bị bóp méo cũng
nguy hiểm chẳng khác chi tội giết người bởi nó giết chết sự
thật, giết chết cả niềm tin của cả một thế hệ.” (GS Hà văn Thịnh Tản Mạn Mùa Hè
Tuesday, 15 May 2012 14:17 Calitoday.com)
***
Thỉnh thoảng tôi vẫn
thường nghe nói:”Để lịch sử phán xét”. Nhưng lịch sử có thật thường là sự thật
không?
Câu trả lời, giá trị sự thật
của lịch sử phải dựa vào sự can trường của những chứng nhân. Lịch sử thường
được thuật lại bằng chữ viết, bằng lời kể, đôi khi cũng có sự góp mặt của âm
nhạc (hò, vè...) hội họa (tranh vẻ), và luôn cả loại ngôn ngữ bình dân như cao
dao, tực ngữ…. Tùy vào hoàn cảnh xã hội do những nhà ái quốc lãnh đạo hay kẻ
gian ác cầm quyền thao túng mà lịch sử có khi bị sửa đổi, hay đàng hoàng, hiên
ngang trên từng trang giấy, hoặc phải truyền khẩu đợi khi có điều kiện thì
những sự kiện ngay thẳng lại được trở về trên những trang giấy.
Thí dụ như khi Gia Long lên ngôi vua thì những lần thất trận,vua tôi Nguyễn Ánh
thua liểng xiểng, chạy trối chết, lưu lạc tha phương phải quỵ lụy cầu cạnh
ngoại nhân. Nhưng đến khi vua Quang Trung băng hà, người kế vị còn non kém thì
đại đế Quang Trung liền bị triều đình nhà Nguyễn miệt thị, bị xem là “giặc”.
Nhà Nguyễn cố tìm cách phủ nhận những giá trị thật của vua Quang Trung. Nếu họa
hoằn phải ghi, thì sử gia triều Nguyễn cũng thiếu trung thực, không đầy đủ và
dùng những từ ngữ biếm nhẻ, miệt thị. Hay thời thực dân Pháp, những nhà cách
mạng Việt Nam như lãnh tụ Nguyễn Thái Học đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng,
cùng 12 đồng chí liệt sĩ hiên ngang đền nợ nước tại pháp trường Yên bái, thì
bọn xâm lược Pháp ghi là thuộc thành phần bất hảo. Hoặc như dưới triều đại Ngô
đình Diệm, những nhà ái quốc chống Pháp, chống cộng sản nhưng bị nghi ngờ tài
giỏi hơn, hoặc không biểu lộ sự thuần hóa đều bị gia đình ông Ngô đình Diệm
hoặc dùng tòa án với bản án định sẳn để giết chết, thủ tiêu, hoặc giam cầm tù
tội.
Nhưng cuối cùng, dù dưới
những bàn tay sắt vấy máu của thời phong kiến triều Nguyễn, thời xâm lăng của
thực dân Pháp, thời giáo dân Thiên Chúa vì quyền lợi mà phản quốc đồng lõa với
thực dân Pháp cướp nước, thời mà sử gia linh mục Thiên Chúa giáo La mã Trần Tam
Tỉnh gọi là thời “Thập Giá Và Lưỡi Gươm”, hay khi người dân thoát khỏi bàn tay
đẫm máu của mật vụ Ngô triều thì sự thật phải được trả lại cho lịch sử. Cũng
như thế, trong tương lai gần, khi chề độ tàn bạo,tạo dựng bằng lưu manh dã
man, trang sử Việt nam phải ghi rõ ràng, rành mạch tội ác của cộng sản.
Theo tôi, lịch sử là những
sự kiện được ghi lại đầy đủ và trung thực không phải vì mục đích duy nhất là
đòi hỏi một sự trả thù theo kiểu “răng đền răng, mắt đền mắt”, mà để những thế
hệ về sau lấy đó làm kinh nghiệm, làm bài học, tránh gây khổ nạn cho dân tộc,
làm mất đi đạo lý và tiềm năng giữ nước, đó là tình nghĩa đồng bào, là hồn
thiêng sông núi.
Thế nhưng, hiện nay có nhóm người, muốn ngụy tạo lịch sử để thỏa mãn nhu cầu
tâm lý tội lỗi. Họ sợ bị lịch sử đưa ra đứng trước vành móng ngựa về tội đã vì
quyền lợi của gia đình, của tổ chức, của tôn giáo mà họ hoặc lớp tiền bối họ
từng là thủ hạ nhúng tay vào tội ác ủng hộ một triều đại tham tàn. Muốn tẩy đi
vết nhơ mà phe đảng của họ hay của lớp cha anh họ đã di hằn máu lệ oan nghiệt
trên dòng sống lịch sử, họ phải ngụy tạo, đánh tráo lịch sử hầu đổi thay diện
mạo. Họ không ngần ngại nhẫn tâm phao vu, biến nạn nhân thành tội nhân, cũng
không ngần ngại tô son trát phấn, ngụy tạo để tôn vinh tên bạo chúa, kẻ
tội đồ vốn từng là thủ lãnh, là ân nhân của họ thành bậc anh hùng. Bất cứ ai
không cùng đường đi với họ, muốn nói lên sự thật thì sớm muộn kẻ đó cũng sẽ trở
thành nạn nhân của họ, và họ sẽ dùng loại ngôn ngữ dơ dáy nhất, hạ tiện nhất,
kể luôn cả văng thề chưởi tục để triệt hạ. Hành động vu khống mạ lị tục tằn đã
nói lên nhân thân của họ cũng như kẻ mà họ tôn sùng.
Thoạt đầu, chúng tôi nghĩ nhóm người nầy cũng chỉ là những tên vô lại, tập họp
dưới gậy chỉ huy của dư đảng Cần lao hồi sinh qua các diễn đàn: Ba cây trúc,
Nói thật, nói thẳng; hay “trùng hợp” kế sách của cộng sản như các nhóm: Giao
điểm, Hồn Nước (của Việt Thường), hay từ cá nhân những kẻ ưa sử dụng loại ngôn
ngữ của phường “đá cá lăn dưa” như Phạm trọng Luật tức Joseph Phạm tức chính
khí Việt, TS Hồng Lĩnh, csqg<phudacuy, Tuấn Phan, tieudietcs, Kim âu Hà văn
Sơn, Tôn thất Sơn, Mathew Trần, Hàn gian Trần lệ Tuyên, Đặng Phúc, Trần tâm Trực,
Bửu Nguyễn, Tâm Cao Nguyễn đăng Trình, mới tăng viện thêm Trần trung
Chính, Trần văn Ngà và dĩ nhiên không thể thiếu Đặng văn Nhâm, Nguyễn Cần tức
Lữ Giang tức Tú Gàn kẻ vinh dự được ông Đỗ Thái Nhiên đặt chho mạo hiệu đầy đủ
bản sắc:”Đặc Công Truyền Thông” . Đứng mũi chịu sào cho nhóm nầy là Liên Thành,
tên được thuê chưởi mướn. Hai con bài úp là cựu tướng Nguyễn Khắc Bình và cựu
Đại tá CSQG Trần Minh Công vì lượng giá sai, cùng với Liên Thành xông ra và bị
cháy tên ngay trong đợt pháo tấn công Phật giáo đầu tiên.
Cương lĩnh của nhóm nầy là phải hóa thân cho Ngô đình Diệm thành thánh, hóa
phép thay đổi Ngô triều từ chế độ khủng bố, độc tài tàn ác, kỳ thị thành chế độ
thuộc loại “Nghiêu Thuấn” bên Tàu. Muốn thay đổi diện mạo như thế, tất nhiên họ
phải kết án nạn nhân! Nạn nhân không những “đáng tội chết” mà còn phải chịu
trách nhiệm về một tội lớn hơn là đã dám tìm cách… thoát chết! khôi hài hơn, họ
kê thêm tội vì nạn nhân thoát chết mà Miền Nam phải mất vào tay cộng sản.
Vậy nạn nhân của họ là ai ?,Họ là ai?
Xin thưa, Phật giáo Việt Nam là nạn nhân!
Và” Họ” là những kẻ hoặc hậu duệ những kẻ đã từng đầy quyền lực trong chế độ
Ngô triều, những kẻ dã tâm đồng hóa Tổ Quốc với Ngô Triều theo kiểu “Yêu Nước
là Yêu Ngô Tổng Thống.!” Họ là những kẻ thọ hưởng ơn phước của Ngô triều. Họ là
những kẻ mang tham vọng xóa sổ Phật giáo để tôn giáo họ trở thành tôn giáo duy
nhất, bằng bạo lực với phương kế hung hãn và lưu manh nhất cố gắng kết thúc
chương trình “Thập giá và lưỡi gươm” đã có từ tổ phụ của họ.
Như đã kính thưa, thoạt đầu chúng tôi nghĩ đó chỉ là bọn người bất lương.
Dĩ nhiên, sự bất lương đó cũng có lúc làm dơ bánh xe lịch sử. Nhưng bất ngờ
hơn, khi tôi được một người bạn tặng tập: “Nguyệt San Diễn Đàn Giáo Dân” số 125
tháng 4/2012. Tôi là loại độc giả “đụng”, nghĩa là thấy thì đọc, chứ không
thường xuyên. Không phải riêng Nguyệt san Diễn Đàn Giáo Dân mà hầu như các loại
báo magazine. Trước đây, tôi có lần tôi ghé tòa soạn để mua mấy quyển sách,
được hầu chuyện với ông Trần phong Vũ chủ bút của tập san nầy, ông ngỏ ý muốn tặng
tôi quyển sách mà ông là tác giả, dường như là quyển ”Vị Giáo Hoàng Của Tôi”.
Tôi không dám có ý kiến về vị Giáo Hoàng nỗi tiếng nầy. Bởi tác phẩm lấy tên
“Vị Giáo Hoàng Của Tôi”, nhưng tôi tự xét niềm tôn kính về ngài chưa tròn đầy,
nên tôi không nhận Ngài là “Giáo Hoàng của Tôi” và tôi không nhận sách
biếu. Về sau, tôi nghe ông nói chuyện trong các diễn đàn hội luận, tôi có đọc
vài bài viết của ông, trong diễn đàn “Nữ Vương và Công Lý”. Tôi thấy vui, vì
tôi nghĩ ông Trần phong Vũ thuộc vào loại “Trí Thức Thiên Chúa Giáo” với ý
nghĩa tốt đẹp. Tôi hy vọng ông sẽ nhận định được trách nhiệm trí thức Thiên
Chúa Giáo chọn con đường phục vụ Dân Tộc, để từ đó, xóa đi những vấn đề mà
“Thập Giá và Lưỡi Gươm” đã để lại những sự kiện lịch sử chưa được hài hòa giữa
những giáo dân Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo. Nếu biết sử dụng cơ hội lịch sử
hôm nay, những tín đồ Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo đều là nạn nhân cộng sản
đang có nhiều cơ hội gỡ bỏ những bất hòa vốn có từ dĩ vãng. Nhưng kỳ vọng ấy
vut tắt sau khi tôi đọc bài viết “Xuất Hiện Bất Ngờ Cuốn DVD Đầu Tiên Về TT Ngô
Đình Diệm” của ông Minh Võ tại các trang 61 và 89. Bằng hình thức rất trang
trọng, ông Trần phong Vũ dành nguyên trang 60 để giới thiệu. Toàn trang nầy
ghi: Phim Tài Liệu Lịch Sử - (Trần Việt chú thích: dấu – có nghĩa là
xuống hàng) 3000 DVD về cố TT Ngô Đình Diệm – Của tác giả Trần Quang và nhà sản
xuất LIVIDO - Ấn Bản Đặc Biệt Toàn Bộ (Tập 1&2) - Nhân dịp Quốc Hận 30
tháng 4 (phần nầy chiếm khoảng 1/3 trang). 1/3 trang chính giữa gồm dải màu máu
đỏ bị cắt khoảng giữa bởi vòng tròn lớn có in chân dung ông Ngô đình Diệm, đối
diện chân dung là bản đồ VIETNAM với ba lân quốc LAOS, THAILAND và CAMBODIA kèm
tên những địa phương. Nối hai mảnh, phía bên dưới ghi TỔNG THỐNG – NGÔ ĐÌNH
DIỆM. Gần sát cùng ghi: TRI ÂN LIVIDO & TÁC GIẢ - Các tài Liệu Đã Trích dẫn
. dưới hàng nầy có gạch ngang và ghi tiếp: Thân Tặng Độc Giả & Người Việt
Quốc gia.
Phần chủ yếu quan trọng mục
đích sản xuất DVD nầy được cẩn thận ghi bằng chữ đen đậm, rất rõ như sau:
· “Nén Hương Lòng Kính dâng
lên Cố TT Ngô Đình Diệm cùng những Anh Linh Tử Sĩ đã hy sinh vì chính nghĩa dân
Tộc…”
· “…Mong ước và hy vọng rằng
sẽ có nhiều bạn trẻ, qua cuốn DVD nầy, có thể nhìn ra thực tế lịch sử để góp
sức vào việc giải oan và vinh danh một vị Tổng Thống…”
· “Gần nửa thế kỷ đã trôi qua,
kể từ ngày TT Diệm bị thảm sát, nước ta vẫn chưa có một nhà lãnh đạo nào xứng
đáng hơn ông.”
Tác giả Trần Quang
· “Thật là quá sức tưởng tượng
của tôi..”
Nhà biên khảo Minh Võ
· Phim nầy được hoàn thành bởi
một Phật Tử, một người tàn tật
Livido
(Xin xem chi tiết nơi trang 61) – hết trang dẫn
Trang 61 ông Minh Võ tường thuật những giai đoạn từ lúc có người lạ, chưa hề
biết gọi điện thoại kính cẩn xin làm đàn em vì phục lăn tài thổi đu đủ, đánh
tráo kiểu bài ba lá của đàn anh Minh Võ.
Căn cứ vào trang viết tường thuật của Minh Võ về DVD nầy, chúng tôi có
chút ý kiến thô thiển:
1/ Minh Võ ghi:“Tấm hình gia đình cựu đại thần Ngô đình Khả chụp sau khi cụ
bị cách chức về quê làm ruộng,. Trong hình có ba người con dưới 10 tuổi đi
chân đất, ăn mặc như con nhà nông nghèo”. Minh Võ “hờn dỗi” viết – “chắc chắn
những người nào nghĩ gia đình vị đại thần nầy là tay sai của thực dân đàn áp
bóc lột dân lành không thích nhìn thấy tấm hình nầy”.(hết trích).
*/ Ý
kiến riêng:
a/ Giả thử ông Ngô đình Khả thanh liêm, khi bị biếm chức thì người con cả
là Ngô đình Khôi một tham quan nhờ hưởng tập ấm nên đã là Tổng đốc Quảng Nam và
cũng là nghĩa tế của Thượng thư Nguyễn hữu Bài, một nhân vật Thiên Chúa giáo
quyền nghiêng một cõi, không lẻ quyền uy và giàu sang như thế mà để cha me, em
út nghèo khổ. Vả lại khoảng thời gian nầy thì ông Thục đang học tại chủng viện
Thiên Chúa Giáo, nếu nghèo e khó lòng vào học chủng viện,
c/ Ngược thời gian, việc chụp hình thời ấy không dành cho dân dã. Ngay cả những
hào phú, vương quyền cũng cần lắm mới đụng tới “phó nhòm”, vậy ông Ngô
đình Khả chụp để làm gì mà cho vợ con ăn mặc như thế, nếu không để thay lời cầu
xin thực dân Pháp mủi lòng cảm động mà hạ cố cho kẻ nô bộc được nhờ!
d/ Theo ông Minh Võ, trong thời gian ông Ngô đình Khả bị biếm thì gia đình ông
Khả sống bằng nghề nông, nhưng không nói ở đâu, diện tích canh tác?
2/ Ông
Minh Võ cho biết trong DVD có hình “người mẹ đang vạch vú cho con bú” vì tham
gia bỏ phiếu (nguyên văn đoạn tả chân của ông Minh Võ chứng minh người dân tích
cực theo ông Diệm). Nếu theo lập luận nầy thì Việt cộng cũng được người dân ủng
hộ, chính quyền do chúng ngụy tạo qua cái gọi là bỏ phiếu đã là dân chủ rồi?
Bọn thảo khấu mang mặt nạ dân chủ thường có hành tích giống nhau.
Để tạm chấm dứt, qua phần khác, chúng tôi kính mời quý vị nhận diện ông Ngô
đình Khả là cha của các ông “hét ra lửa, mữa ra khói”. Khét tiếng bạo chúa
là Khôi,Thục, Diệm, Nhu, Cẩn:
*-
/ Ngô Đình Khả từng làm võ quan từ triều Đồng Khánh, theo Nguyễn Thân một người
hợp tác với chính phủ Bảo hộ (thuộc Pháp) đàn áp các phong trào chống Pháp như
nhóm Văn Thân của ngự sử Phan Đình Phùng ở Nghệ An và Hà Tĩnh (Ngô Đình Khả
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)
*-/
Tháng 6-1895: Ngô đình Khả theo Nguyễn Thân đi đánh dẹp tổ-chức “Văn Thân” của
Phan Đình Phùng ở vùng Hà-Tĩnh/Nghệ-An. Tháng 12-1895: Ngự-sử Phan Đình Phùng
từ-trần, Ngô Đình Khả cho đào mộ Phan Đình Phùng, đốt xác, trộn tro với thuốc
bắn xuống sông La (có thể là sông LAM?) cho mất dấu tích (Trích từ “Huế và Ngô
Gia” của Hoàng Long Hải)
*-/ “Nếu hoạt-động của hai em tôi được chứng-tỏ là có hại cho
quyền-lợi của nước Pháp, thì – với tư-cách của một giám-mục, của một người
An-Nam, và với tư-cách là người con của một gia-đình mà phụ-thân tôi (Ngô Đình
Khả) đã nhiều lần liều mạng sống cho nước Pháp trong các cuộc hành-quân mà cha
tôi đã cầm đầu dưới quyền Nguyễn Thân, chống lại các kẻ nổi loạn do Phan Đình
Phùng chỉ-huy, tại Nghệ-An và Hà-Tịnh – tôi, tự đáy lòng, không chấp-nhận
(hoạt-động của các em tôi)...(thư của Ngô đình Thục Giám-Mục Vĩnh-Long, gửi cho
Toàn-Quyền Jean Decoux vào mùa hè năm 1944)
*-/ Sau
đây là nguyên nhân có câu “Đày vua, không Khả”:
“ Thành-tích đánh giết các
nhà ái-quốc chống Pháp (một cách độc-địa, hèn-hạ như trên) thì bọn thực-dân
cũng như dân-chúng đã thấy rõ-ràng. Còn về thành-tích do-thám phá-hoại
nội-tình triều-đình Việt-Nam thì sao?
Ngô Đình Khả được Pháp phong chức "Tổng-Quản
Cấm-Thành" tức là Cảnh-Sát Công-An Đại-Nội.Trong một cuộc họp tại Tòa
Khâm-Sứ Pháp vào lúc 4:15 chiều ngày 14-8-1906, có mời các Thượng-Thư Bộ Lại,
Bộ Lễ, Bộ Binh, Bộ Hộ, Bộ Hình, và Bộ Công của triều-đình Việt Nam tham-dự,
tài-liệu của Pháp có ghi:
"Ngài Thượng-Thư Bộ Lại lưu ý
là ông Ngô Đình Khả, chỉ-huy Thị-Vệ, đảm-trách tổng-cai-quản hoàng-cung, sẽ
phải được mời tham-dự, để ông ấy cung-cấp tất cả các tin-tức tài-liệu liên-quan
đến các nhân-vật kia, mà ông ta hiểu-biết tận-tường hơn bất-cứ người nào
khác..."
Nhất cử nhất động của Vua Thành-Thái đều
bị ông Ngô Đình Khả theo-dõi, ghi-nhận, và báo-cáo lên quan thầy Pháp. Nếu Pháp
đày Vua Thành-Thái (ra khỏi hoàng-thành) thì ông Khả sẽ mất hoàn-cảnh và cơ-hội
rình-rập vị vua yêu nước này, để lập-công với chủ (như Giám-Mục Ngô Đình Thục
sau này đã kể công). (lexuannhuan.tripod.com/ NgoDinhDiem.html)
Qua những phần khác trong bài viết thì cũng chỉ lập lại những gì có nơi trang
giới thiệu. Vì vậy, xin gộp chung và xin có chút ý kiến như sau:
a/ Cái gian xảo của Trần Phong Vũ là đồng hóa bạo chúa Ngô triều và Anh Linh Tử
Sĩ đã hy sinh vì Chính Nghĩa Dân Tộc .
Xin xác định rằng cái chết của anh em ông Ngô đình Diệm là cái chết “gieo nhân gặt
quả”. Tham vọng dựng Ngô triều, anh em ông Ngô đình Diệm đã nhúng vào
biết bao nhiêu tội ác tày trời. Một cái chết cá nhân trong gia đình bạo
chúa Ngô đình Diệm đổi bao nhiêu ngàn người dân, ông Trần Phong Vũ chưa vừa
lòng sao? Mật vụ, thủ tiêu, vu cáo, chín hầm…,đã từng là vũ khí xây dựng ngai
vàng cho Ngô triều! Món nợ máu nhà Ngô vay người dân chẳng đã dần dần báo ứng
đó sao? Tại sao các ông Diệm, Nhu, Cẩn phải đền tộ?, Tại sao gần như gia đình
Ngô đình Nhu phải chết bất đắc kỳ tử. Thật là:Thiên Võng khôi khôi, sơ nhi bất
lậu!.
Những kẻ suy tôn nhà Ngô, kêu oan cho ba anh em ông Diệm, Nhu, Cẩn có biết chỉ
riêng tại miền Trung thôi, số nạn nhân đã bị Ngô tirều giết chết hơn ba trăm
ngàn người (300.000) :” Số người mà tại Thừa Thiên, Quảng Nam, Quảng
Ngãi, Qui Nhơn và Khánh Hòa ... đã bị cán bộ Cần Lao giết, vì vu cho là Cộng
Sản, phá hoại chế độ... đã được kiểm kê vào các năm 1964 - 65 là 300.000 (ba
trăm ngàn) người! Hơn ba trăm ngàn người bị chết oan, để rồi chỉ có một mình
Cẩn ở miền Trung đền tội, thật là điều bất công cùng cực!.(trích từ đảng
cần lao của Chu Bằng Lĩnh132. 133, 134 )
b/ Trần Phong Vũ đang làm tiếng kêu của loài cú, sau khi rĩa được thịt người
lại còn đòi nạn nhân hoặc con cháu nạn nhân phải vinh danh tên cú đồ tể thì
thật oái ăm! Nhưng cú là con vật, chúng rĩa xác người để sống, còn Ngô triều
xây uy quyền đế nghiệp trên xác đồng bào!Nếu không quá cuồng tín, thì Trần
Phong Vũ ắt phải biết đường ngay nẻo chính. Nhưng Trần phong Vũ lại là môn đồ
của Nhạc Bất Quần. Chỉ lừa đời được thời gian, chiếc mặt nạ ngụy quân tử đã rơi
xuống để lộ bản chất thật, khuôn mặt thật và tâm địa thật của Trần phong Vũ.
c/ Ngô Đình Diệm là nhà lãnh đạo ư? Ngô Đình Diệm nhờ vào tập ấm, nên có điều
kiện vào quan trường. Vì theo đuổi giấc mơ quyền lực nên Ngô đình Diệm đã từng
phủ lạy ông Cường Để vì tin rằng ông Cường Để sẽ được phát xít Nhật đẩy lên ghế
làm vua. Đến khi biết Nhật chẳng thí cho ông Cường Để chút xơ múi gì, thì Ngô
đình Diệm quay sang bái lạy ông Bảo Đại. “Trung thần bất sự nhị quân” (Tôi
trung không thờ hai chúa), nếu Ngô đình Diệm là bậc chính nhân, không lẻ
Ngô đình Diệm không biết liêm sĩ của kẻ sĩ? Trên đường bôn ba mưu bá đồ vương,
Ngô đình Diệm hết chầu hầu tòa thánh Vatican, đến chực hầu hồng y Spellmen. Khi
cờ đến tay, bắt chước cộng sản, cũng nhân danh quyền lợi Quốc gia Dân tộc để
quy tụ những anh tài của đất nước, khi đã vững vàng nghiệp đế thì ám sát thủ
tiêu, tù đày gây biết bao máu lệ oan khốc. Song song với bàn tay máu là chiếc
gậy chăn dắt. Chế độ Ngô triều một mặt sát hại, hủy diệt tinh hoa dân tộc, mặt
khác đào tạo nên nhóm hèn thần để từ đó biến thành hung thần, lùa toàn dân vào
con đường hèn hóa. Nhân tài bị khiếm rụng là hậu quả của chế độ Ngô triều tham
tàn. Do tham vọng quyền lực Ngô đình Diệm phải “lê gót” thì con đường hèn mạt
đó chẳng có gì để phải suy tôn.
Đất nước vẫn tiếp tục sản
sinh ra những người con ưu tú. Những người con của Mẹ Việt Nam đang là những
nhân vật lãnh đạo ở những quốc gia họ cư ngụ trên rất nhiều địa hạt. Trong
nước, những danh nhân dũng liệt vẫn anh hùng đang mưu lược đương đầu với bạo
quyền cộng sản, dành quyền sống cho dân tộc. Bậc lão niên thì có Cụ Thích Quảng
Độ, Đệ VTăng Thống GHPGVNTN, cụ Lê Quang Liêm lãnh đạo Giáo Hội Phật giáo Hòa
Hảo, trẻ hơn một chút thì có BS Nguyễn Đan Quế, Linh mục Nguyễn văn Lý, Linh
Mục Chơn Tín, ông Hà Sĩ Phu, trung niên thì có Luật Sư Cù Huy Hà Vũ, Đỗ Phương
Nam và mới đây có Việt Khang. Từ thử thách với gian nguy họ sẽ trở thành nhà
Lãnh đạo chính danh chứ không núp vào vạt áo ngoại nhân hoặc khom lưng nép mình
dưới cánh quạ đen như gia tộc Ngô đình kể từ Ngô đình Khả.
Hãy
nghe Giám mục Ngô đình Thục kể về anh em dòng họ Ngô đình với thực dân Pháp:” “Tôi
nêu ra điều này khi xét thấy rằng phụ-thân tôi (Ngô Đình Khả) đã từng được
vinh-dự phục-vụ nước Pháp dù sinh-mạng bị hiểm-nguy, và khi xét đến quá-trình
lâu dài của các em tôi (Khôi, Nhu), một quá-trình được hình-thành bằng lòng
tận-tụy vô-bờ của các em tôi đối với nước Pháp, mà không sợ phải hy-sinh mạng
sống của mình cho nước Pháp...”
Hãy nghe ông Cao thế Dung một tín đồ Thiến Chúa giao nhận định:” Ông
Diệm dung dưỡng gián điệp Việt Cộng nhưng lại triệt hạ ba lực lượng chống Cộng” (Source:
Việt Nam Ba Mươi Năm Máu Lửa, trang 480-497, 1991)
Đề nghị các ông Minh Võ,
Trần phong Vũ hai người làm hoạt náo viên giới thiệu DVD, cùng với ông Trần
Quang tác giả DVD nầy nên có thêm tài liệu , Đảng Cần Lao của Chu bằng
Lĩnh (cựu đảng viên Cần lao), Chín Năm Máu Lửa dưới chế độ Gia Đình Trị Ngô
Đình Diệm của Nguyệt Đam&Trần Phong (nạn nhân của Ngô triều) và …nhiều lắm,
như “100 kẻ Bạo ngược độc ác và Độc tài nhất trong Lịch sử nhân loại của Nigel
Cawthorne” trong đó có tên lãnh tụ anh mình đầy những máu dân lành Ngô đình
Diệm của các ông đấy.
d/ Cần lao là phải lưu manh, nên chúng ta không ngạc nhiên khi Minh Võ gân cổ
ca tụng kẻ làm ra cái DVD nầy là một Phật Tử.! Tôi nhớ khi còn trong trại tù
cộng sản, những tên đê hèn làm tay sai cho giặc cộng làm antenna, làm trật tự
thi đua như Thiếu tá Nguyễn xuân Tùng đã từng là Giám đốc chương trình Ky tô
hữu băng tầng AM.1190 phát thanh về ban đêm (bạn của ông Trần phong Vũ chủ
nhiệm Nguyệt san Diễn đàn giáo Dân), thậm chí đánh chết bạn đồng tù và cũng
từng là chiến hữu chung chiến hào như giáo dân Thiên Chúa giáo Bùi đình Thi, họ
là Sĩ quan đấy, họ là giáo dân Thiên Chúa giáo đấy. Đừng bắt chước Liên Thành
kẻ đã vì muốn được vợ mà cải đạo (vợ Liên Thành là con gái của bà Maria Mộng
Hoa, có tiệm chụp hình trước cửa Thượng Tứ), Nếu là Phật tử làm sao Liên Thành
dám trú ngụ tại khu “Thanh Bồ Đức Lợi” Đà Nẳng (sau khi bàn giao chức vụ Chỉ
Huy Trưởng CSQG Thừa Thiên - Huế!?) .Dùng trò xảo thuật bỉ ổi, lấy danh nghĩa
Phật tử để tuyên dương bạo chúa Gia Đình Trị Ngô đình Diệm, kẻ manh tâm giết
đồng bào, đồng đạo của mình, kẻ đang quyết liệt ra tay tiêu diệt tôn giáo của
mình để thay vào tôn giáo “Lưỡi Gươm Và Thành Giá” (tác phẩm của Linh Mục Trần
Tam Tĩnh). Trò chơi nầy vừa hèn, vừa ngớ ngẩn, tồi lắm, đáng khinh lắm.
Nếu quả
thật ông Ngô Đình Diệm là chính nhân, là lãnh tụ kiệt xuất thật thì cần gì phải
là kê khai tác giả theo đạo nào! Khi nói tác giả làm bộ phim để gọi là vinh
danh ông Ngô đình Diệm là một Phật tử thì hai ông Minh Võ và Trần Phong Vũ đã
trực tiếp xác nhận chế độ Ngô đình Diệm là chế độ đã gây tội ác với Phật giáo
rồi!.
Tự xưng là Phật tử mà không biết tôn giáo mình bị kẻ thù hung hản kỳ thị, rắp
tâm tiêu diệt? Bằng chứng à? Đạo dụ số 10 đó, đọc đi!, dân số Thiên chúa giáo
chiếm tỷ lệ khoảng trên dưới 15% mà có đến hai Nha Tuyên Úy (Tin Lành và Thiên
Chúa giáo La mã), còn Phật giáo chiếm tỷ lệ từ 60% đến 80%, nhưng tại sao không
có Nha Tuyên Úy? Chương trình phát thanh trên các đài phát thanh Quốc gia đến
địa phương, Phật Giáo có được không? Hay một năm chỉ được vài giờ trong ngày
đại lễ Phật đản mà còn phải tùy theo chỉ thị từ cấp trung ương? Thậm chí, ngày
kỷ niệm Đức Phật Đản Sanh, một ngày lễ tối thiêng liêng của Phật giáo, ông Ngô
đình Diệm còn rắp tâm loại bỏ trong các ngày lễ lớn của chế độ! Tại sao lễ ngân
khánh của ông Giám Mục Ngô đình Thục thì cờ quạt Vatican treo nghênh ngang. Còn
đại lễ Phật Đản Sanh thì cấm? Tại sao chế độ gia đình trị mở cuộc hành
quân đồng loạt không phải tấn công cộng sản mà tấn công chùa, bắt bỏ tù những
sư sãi, học sinh, ông già bà lão trong tay không tất sắc rồi quẳng súng vào
chùa đổ vấy cho Phật giáo là cộng sản?Lãnh tụ anh minh gì mà kỳ quái thế? Phật
tử gì mà kỳ quái thế? Họa chăng chỉ có lãnh tụ loại Trụ Vương bên Tàu, hay Lê
Long Đĩnh Việt Nam? Họa chăng chỉ những kẻ mặc áo Phật tử Cân lao như Lê trọng
Quát, Cao xuân Vỹ.để làm phấn son trang trí cho chế độ hung hãn sắc máu Ngô
triều. Đừng quên “phật tử” Cao xuân Vỹ nhận lệnh hung thần Ngô đình Nhu trong
bộ tham mưu hành quân tấn công các chùa viện trong đêm 20.8.1063, hay như Phật
tử mạo hóa Liên Thành vì tiền mà đem cả danh dự cá nhân lẫn dòng họ ra đánh
đổi.
Tên Cần Lao mạo danh Phật tử Trần Quang và Cân Lao Minh Võ, ngụy trí thức Cân
Lao, giáo đồ Thiên Chúa Trần phong Vũ hãy nghe:”Đảng Cần Lao của Cẩn càng
phát triển thì sự khủng bố đối với Phật Giáo miền Trung và đối với các Đảng
Quốc Gia càng ác liệt”(Chu Bằng Lĩnh - Đảng Cần lao trang 132. 133, 134)
Chuyện
trò với hai nhà Thiên Chúa Giáo Minh Võ và Trần Phong Vũ như thế cũng tạm đủ.
Chúng tôi sẽ trở lại vấn đề nầy khi có dịp. Tạm chia tay với các ông Minh Võ và
Trần phong Vũ chuyên viên tráo bài ba lá. Nhưng chúng tôi quá tiếc khi nhận
diện được ông Trần phong Vũ, một người mà cá nhân chúng tôi nghĩ rằng ông đang
ngồi trên ghế nhân sĩ Thiên Chúa Giáo và ông sẽ làm những gì cần phải làm cho
lịch sử Thập Giá bớt màu máu và lưỡi gươm sắc cạnh như Linh Mục TRẦN TAM TỈNH
Viện sĩ viện hàn lâm Hoàng Gia Canada, Giáo sư Đại học Laval tỉnh Quebec -
Canada) đã nói.
Hôm
nay tên ngụy quân tử Thiên Chúa giáo Trần phong Vũ đã tự làm rơi chiếc nạ khi
lợi dụng hoàn cảnh đơn chiếc của thi sĩ Nguyễn Chí Thiện khi lâm trọng bịnh và
rơi vào trạng thái hôn mê, rồi lâm chung, khi lợi dụng cái chết của thi sĩ
Nguyễn Chí Thiện để “đánh cướp linh hồn" của ông Nguyễn Chí Thiện, để gia
tăng nhân số cho '"nước thiên đường", để từ đó con chiên Trần phong
Vũ được cầu bầu công trạng hưởng được nhiều "nhan thánh chúa. Trần phong
Vũ thật quá tồi./-
Trần
Việt
=========================
Xin lưu ý theo giỏi các links này:
Diễn đàn giáo dân Cali
http://www.diendangiaodan.com/
http://diendangiaodan.us/
Tất cả những gì họ đang phá hoại dựa vào DVD này và Đài
Truyền Hình Quốc Gia và Diễn Đàn Giáo Dân
http://www.youtube.com/watch?v=Mb1dOgZyrvw
http://ngonsu.com/a/2012/08/03/di%E1%BB%85n-dan-giao-dan-phat-hanh-dvd-t%E1%BB%95ng-th%E1%BB%91ng-ngo-dinh-di%E1%BB%87m
Diễn Đàn Giáo DÂn Quảng Cáo sách của Liên Thành Yểm
Trợ Quỹ Pháp Lý Truy Tố Cộng Sản Việt Nam
http://hoilatraloi.blogspot.ca/2012/01/1-7-2012-nguyet-san-dien-giao-dan.html
Biến Động Miền Trung (Những Bí Mật Chưa Được Tiết Lộ Giai Đoạn 1966- 1968- 1972)
http://hoilatraloi.blogspot.ca/2012/01/1-7-2012-nguyet-san-dien-giao-dan.html
Đồng bọn của Nguyễn Đình Hoài Việt đánh phá
GHPGVNTN
http://danchuahiepthong.com/index.php?option=com_content&view=article&id=2653:din-an-giao-dan-phng-vn-lm-nguyn-vn-khi-cssr&catid=315:phng-vn&Itemid=590
===================
Anh chị em theo giỏi hai tên:
Nguyễn Đình Hoài Việt kẻ chủ trương trả thù cho Diệm
đối với nạn tấn công GHPGVNTN hôm nay, và Hồng Loan người cung cấp tài liệu.
Như vậy đà quá rõ hai Alpha của đồng bọn này là ai. Ai đã cung
cấp tài liệu ngụy tạo. Hồ sơ tội ác phá hoại không thể thiếu hai người
này.
Kinh Thơ
Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước .
Là ánh sáng chỉ đường con đi .
(Tv.118,105 )
Con trịnh trọng nâng tâm
hồn suy niệm
Lời Thánh Kinh mang dấu ấn
tình thương,
Ca ngợi Chúa bằng thơ lòng
cầu nguyện,
Cả đất trời huyền ảo ngát
thơm hương.
Con sung mãn no say nguồn
Tân Ước,
Triều đại Người, được mặc
khải Thiên Quang.
Con sung sướng với hành
trang lý tưởng
Chốn lưu đày đầy ân sủng
Thiên Đường.
Con qùy lạy nhận Tin Mừng
chân lý
Từ trời cao vua vũ trụ càn
khôn.
Thơ Kinh Thánh là nguồn ơn
triết lý
Suối hồng ân con tắm mát
linh hồn .
Nguyễn Đình Hoài Việt
(Suy Niệm Phúc Âm)
http://hon-viet.co.uk/NguyenDinhHoaiViet_NhoOnChiSiNgoDinhDiem.htm
http://hon-viet.co.uk/NguyenDinhHoaiViet_TuongNiemChiSiNgoDinhDiem.htm
Nguyễn Đình Hoài
Việt và nhóm Diễn Đàn Giáo
Dân California
Phòng họp Diễn Đàn Giáo
Dân - 14924 Dillow St. Westminster, CA 92683
http://diendangiaodan.us/baitrangdau/xuan/canhdantannien.htm
====================
|
|||
Chúng tôi một nhóm Thi
Văn Thân Hữu LY TAO hải ngoại nhiệt liệt ủng hộ và tán đồng quyết
định của toàn thể Quân Dân Cán Chính VNCH thuộc Khối Tinh Thần Ngô
Đình Diệm cư ngụ tại Tiểu Bang Wasington State sẽ truy tố tên Việt gian
Võ văn Sáu, tức Góp Gió và đồng bọn ra trước ánh sáng công lý về
tội vu khống , mạ ly làm tổn thương danh dự của cố Tổng Thống Ngô
Đình Diệm và các vị anh hùng tử sĩ quân lực VNCH Vị Quốc Vong Thân
.
Đã đến lúc quý vị cần
thực thi đúng lời lãnh tụ Anh Hùng truyền dạy :
“ Tôi tiến, hảy tiến
theo tôi,
Tôi thoái , hãy giết tôi
Tôi chết hãy báo thù
tôi “
Ngô Đỉnh Diệm.
.
Làm tại California Hoa
Kỳ ngày 15/11/2011.
TM. NHÓM THÂN HỮU LY TAO HẢI NGOẠI
NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT
Tức
|
WESTMINSTER - Ngày 25 Tháng Mười Hai, một cuộc họp báo của Cộng Ðồng Phật Giáo Nam
California được tổ chức tại chùa Huệ Quang, Santa Ana, để bày tỏ lập trường
trước những nội dung được phát liên tục trên “Ðài Truyền Hình Quốc Gia Việt
Nam,” làn sóng 57.10.
|
Chư
Tôn Ðức trong Chủ Tọa Ðoàn cầu nguyện trước khi khai mạc cuộc họp báo. (Hình:
Nguyên Huy/Người Việt)
|
Cuộc họp báo có mặt các
Hòa Thượng Thích Chơn Thành, Thích Nguyên Trí, Thích Quảng Thanh cùng một số vị
Hòa Thượng, Tăng Ni trong Cộng Ðồng PGVN Nam California cùng các Nhân Sĩ Lê
Khắc Lý, Cư Sĩ Huỳnh Tấn Lê...
Hòa Thượng Thích Quảng
Thanh mở đầu cuộc họp báo: “Trong thời gian gần đây, một đài truyền hình lấy
tên là 'Quốc Gia Việt Nam' đã có những luận điệu xúc phạm Phật Giáo và phỉ báng
một số cá nhân trong tôn giáo này. Cuộc họp báo hôm nay là để Cộng Ðồng Phật
Giáo VN Nam California bày tỏ lập trường chung trước những luận điệu ấy, đồng
thời cũng luận bàn những giải pháp đối phó nếu những luận điệu ấy còn tiếp
tục.”
Tiếp đó Hòa Thượng
Thích Quảng Thanh đề cập đến vấn đề “thế nào là xúc phạm tôn giáo, thế nào là
xúc phạm phỉ báng cá nhân.” Theo hòa thượng, những người trong Ðài 57.10 đưa
chuyện tự thiêu của Hòa Thượng Thích Quảng Ðức mà cho rằng đó là một sự ép
buộc, đổ cho Phật Giáo trách nhiệm lật đổ chế độ Ngô Ðình Diệm, đưa đến mất
miền Nam sau này... Chuyện đã đi vào lịch sử với nhiều tài liệu chứng rõ cuộc
tranh đấu của Phật Giáo lúc ấy chỉ nhằm tìm sự công bình là phải có một Giáo
Hội được hoạt động tự do như Giáo Hội bên Thiên Chúa Giáo. Việc chế độ Ngô Ðình
Diệm sụp đổ là do bên tướng lãnh VNCH. Nay nhắc lại với những lời lẽ xuyên tạc,
phỉ báng, các luận điệu ấy là xúc phạm đến Phật Giáo.”
|
Hòa
Thượng Thích Quảng Thanh với chiếc camera ghi lại chứng cớ về luận điệu đả
phá Phật Giáo được phát trên đài 57.10. (Hình: Nguyên Huy/Người Việt)
|
“Sự phỉ báng tôn giáo của
nhóm người này là liên quan đến các Giáo Hội Phật Giáo và toàn thể Phật tử.”
Hòa Thượng Quảng Thanh lên tiếng.
Phản bác những luận điệu
của nhóm người trên làn sóng truyền hình 57.10, Hòa Thượng Thích Quảng Thanh
cũng nêu sự công bình trong phê phán.
Tiếp tục sự phản bác nội
dung của một số chương trình của đài 57.10, Hòa Thượng Thích Chơn Thành, trong
Chủ Tọa Ðoàn, vốn là một nhân chúng lịch sử, cho rằng “những diễn biến của Việt
Nam lúc bấy giờ là nằm trong kế hoạch Domino của người Mỹ. Người Mỹ để mất miền
Nam là để đánh tan chủ nghĩa cộng sản. Qua bài học này, nếu như có người Việt
Nam nào sau này làm được tổng thống Việt Nam thì phải nhớ hai điều, một là phải
có tự do và dân chủ, hai là không tham quyền cố vị.”
Hòa Thượng Thích Nguyên
Trí, cũng trong Ban Chủ Tọa Ðoàn, phát biểu: “Cộng sản muốn chúng ta phân hóa
càng nhiều càng tốt. Trước sự việc này, chúng ta nên họp bàn kỹ lưỡng trước khi
có quyết định chung, đừng để rơi vào tình trạng 'Chén kiểu xô với chén sành.'”
Hòa Thượng Thích Nguyên
Trí cũng xác định buổi họp báo là nhằm để Cộng Ðồng Phật Giáo Nam California
bày tỏ lập trường trước những xúc phạm tôn giáo của một nhóm người trên một cơ
quan truyền thông.
Cư Sĩ Huỳnh Tấn Lê phát
biểu về những giải pháp có thể có để đối phó là tiếp xúc với chủ đài có làn
sóng 57.10 nhằm lưu ý chủ đài về tình trạng đánh phá tôn giáo trong cộng đồng,
đồng thời liên lạc với các tổ chức trong cộng đồng như Hội Ðồng Liên Tôn, cộng
đồng các tôn giáo bạn, đặc biệt là các tổ chức Công Giáo cùng các tổ chức tranh
đấu, chống Cộng để xin sự đóng góp chống sự xúc phạm tôn giáo, làm phân hóa
trong cộng đồng.
Cựu Ðại Tá Lê Khắc Lý, một
Phật tử, cũng đóng góp ý kiến cho rằng “Ðài 57.10 có những luận điệu xấc láo,
hạ cấp nhằm chia rẽ tôn giáo để cộng đồng hải ngoại quên đi tình hình nguy cấp
ở Việt Nam trước sự xâm chiếm lãnh hải lãnh thổ của Trung Cộng mà CSVN đã bất
lực. Tôi chưa nói họ là cộng sản, nhưng lời lẽ, luận điệu của họ làm lợi cho
cộng sản. Lịch sử đã sang trang. Hơn 45 năm đã qua mà còn giở lại sử cũ chỉ là
để gây chia rẽ tôn giáo và phân hóa cộng đồng đúng như tinh thần Nghị Quyết 36
của cộng sản. Chúng ta phải chặn đứng nó lại.”
Tiếp đó, nhiều Tăng Ni và
Phật tử cũng lên tiếng đóng góp bày tỏ lập trường phản bác nội dung trên đài
57.10.
Kết thúc buổi họp báo sau
gần ba tiếng đồng hồ, Hòa Thượng Thích Nguyên Trí nêu câu hỏi rằng mọi người có
mặt có đồng ý tiến hành những thủ tục hành chánh để ngoại giao đối phó với
những người chủ trương đả phá Phật Giáo hay không, tất cả Tăng Ni và Phật tử có
mặt đều đồng thuận và đã ký vào một danh sách thỏa thuận tiến hành những biện
pháp đối phó.
Nguyên Huy/Người Việt
===========
Làm sao so sánh diệm với Gandhi?
Một tên
láo gian độc tài gia đình trị - ngụy lãnh tụ cướp
công bán nước cầu
vinh làm tay sai cho ngoại bang thi hành diệt chủng các môn phái Quốc gia cùng
chiến tuyến - vừa phản chúa vừa gian xão ngụy quân tử, thì lấy gì so sánh với một
người tài ba hiền hòa đấu tranh giành độc lập cho dân tộc bằng giải
pháp ôn hòa?
Cứ cho là
tôi nói sai. Các bạn nghĩ sao khi so sánh bài thơ này của Diệm có ba dạng khác
nhau. Cái nào thật sự là thơ của diệm?
---------------------
Đã đến
lúc quý vị cần thực thi đúng lời lãnh tụ Anh Hùng truyền dạy :
“ Tôi
tiến, hảy tiến theo tôi,
Tôi
thoái , hãy giết tôi
Tôi chết
hãy báo thù tôi “
Ngô
Đỉnh Diệm.
Bản thơ trên do "Nguyễn Đình Hoài Việt" phổ biến kêu gọi đám hoài ngô trả thù
cho diệm.
-----------------
Tôi tiến, hãy theo tôi;
tôi lùi, hãy bắn tôi;
tôi chết, hãy trả thù cho tôi.
Tôi không phải là thần thánh,
tôi chỉ là một người bình thường,
tôi chỉ biết thức khuya, dậy sớm làm việc,
một lòng hiến dâng đời tôi cho đất nước và dân tộc.
tôi lùi, hãy bắn tôi;
tôi chết, hãy trả thù cho tôi.
Tôi không phải là thần thánh,
tôi chỉ là một người bình thường,
tôi chỉ biết thức khuya, dậy sớm làm việc,
một lòng hiến dâng đời tôi cho đất nước và dân tộc.
Ngô Đình Diệm
Bản này
do Phạm Phong Dinh lập lại
-------------------------------------------------
Nhân
quả, hay vận nước, hay ý Trời? Mỗi năm đến ngày 1/11
TỔNG THỐNG
NGÔ ĐÌNH DIỆM
Khi tôi tiến, hãy theo tôi;
tôi lùi, hãy bắn tôi;
tôi chết, hãy noi gương tôi.
Tôi không phải là thần thánh,
tôi chỉ là một người bình thường,
tôi chỉ biết thức khuya, dậy sớm làm việc,
một lòng hiến dâng đời tôi cho đất nước và dân tộc.
Ngô
Đình Diệm
(Bản
này để dùng cho ngày cúng cô hồn ngô đình diệm. Diệm từ trên trời
nhìn xuống thế gian xem bọn con cháu TRẢ THÙ ???.
Như vậy quá rõ, bọn này cố công trả thù cho Diệm để Diệm được
vui. Toàn là một lũ hận thù chứ có phải đấu tranh Nhân quyền, dân chủ đâu???)
|
Một con
người tài đức, thì không bao giờ nói chuyện trả thù. Còn một tên đại gian đại ác
xa cơ thất thế thì ôm mối hận, trước khi chết kêu bọn tay sai trả thù đúng
theo văn hóa của bọn Tàu.
Giưỡng
như đây là văn hóa của bọn tà đạo bởi thần thánh của chúng cũng phải
viết kinh cựu ước sai giò chúng phải quăn thùn rác dùng làm tài liệu
nghiên cứu mà thôi, và cũng chính thần thánh của chúng cũng phải tuyên bố
"hãy đem kẻ thù của ta ra giết trước mặt ta" = y chang "nếu
ta chết hãy trả thù cho ta".
Đấy có
phải là một tôn giáo khủng bố tiêu diệt văn hóa đạo đức Việt tộc?
Giác Hạnh
=========
Ủy ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam
tuyên bố là "đại diện cho phong trào yêu nước của người Công giáo
Việt Nam"[2],
được thành lập "nhằm mục đích đoàn kết rộng rãi mọi người Công giáo,
cùng toàn dân xây dựng bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ hoà bình, được xác quyết theo
tinh thần Thư chung 1980 của Hội đồng Giám mục Việt Nam “Sống Phúc âm giữa lòng
dân tộc để phục vụ hạnh phúc của đồng bào” và nhiều Thư chung sau đó",
trong đó có những phong trào thi đua "Kính Chúa - yêu nước" và
"sống tốt đời, đẹp đạo"...[3].
Ủy ban Đoàn kết Công giáo các tỉnh,
thành đã phối hợp với Mặt trận Tổ quốc các cấp triển khai đến các Ban Đoàn kết
Công giáo, các xứ, họ đạo, khu dân cư Công giáo thực hiện 10 nội dung (7 tốt
đời, 3 đẹp đạo) của phong trào thi đua
về vận động tôn giáo thể thao ghi
rõ:“Mở rộng Việt-nam công giáo cứu quốc hội. Cố cảm hoá
quần chúng các hội Phật Thầy và Cao đài.”
Và chủ trương đó được thể
hiện bởi bọn đảng cần lao công giáo qua các chiến dịch đánh Bình
Xuyên diệt Cao Đài, đánh phá các đảng phái Quốc gia thân Phật
giáo.
Ủy ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Ủy ban Đoàn kết Công giáo
Việt Nam
|
|
Thành lập
|
tháng 3, 1955
|
Địa điểm
|
Việt Nam
|
Chủ tịch
|
Nguyễn Công Danh
|
Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư
ký
|
Phan Khắc Từ
|
Tổ chức chủ quản
|
Mặt trận Tổ quốc Việt Nam
|
Chi nhánh
|
39 Ban Đoàn kết địa phương
|
Nhân viên
|
127 Ủy viên
|
Ủy ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam là một tổ chức chính trị - xã hội tại Việt Nam, là
một tổ chức thành viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
Tuy thành viên của Ủy ban là các giáo dân và một số chức sắc Công giáo, nhưng
Ủy ban này không trực thuộc Giáo hội Công giáo tại Việt Nam.
Mục lục
[ẩn]
|
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment