Hiến pháp và
sự thực thi
Minh Dân
(Danlambao) -
Nhà nước CHXHCNVN đã hoàn toàn quá tải trong sứ mệnh tiến lên xã hội chủ nghĩa
vô vọng như một ông thày không đủ trình độ đứng lớp, một chính trị viên không
còn chút lý luận hùng biện, một giám đốc thiếu kỹ năng không thể điều hành cơ
quan doanh nghiệp, chủ xưởng hết tiền để trả công lao động, người chỉ huy không
còn khả năng ra lệnh... Họ đang đi về đâu?
Một số ý nghĩa của lời
mở đầu bản hiến pháp mới:
"Nhân dân ta đã
giành chiến thắng vĩ đại trong các cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, thống
nhất đất nước, bảo vệ Tổ quốc và làm nghĩa vụ quốc tế, đạt được những thành tựu
to lớn, có ý nghĩa lịch sử trong công cuộc đổi mới, đưa đất nước đi lên chủ
nghĩa xã hội."
"Nhân dân Việt Nam
xây dựng, thi hành và bảo vệ Hiến pháp này vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân
chủ, công bằng, văn minh."
Những mục tiêu trên hiểu
thành trái nghĩa không làm cho người bảo vệ và thi hành hiến pháp ngượng mồm vì
mức độ đã trở nên quá phổ biến và ngụy ngôn, một bản hiến pháp hay không làm
nên một đất nước mạnh giàu đẹp.
Mục tiêu dân giàu: Một từ ngữ quá
sống sượng và xấu hổ khi mà cán bộ chức quyền có mức thu nhập và tài sản tỷ lệ
nghịch với "cống hiến".
Khái niệm nước mạnh: Một quốc gia luôn
tránh né sức mạnh của ngoại bang, hòa hoãn nhún nhường vô điều kiện, không kiên
quyết giữ gìn và bảo vệ lãnh thổ, đi ngược lại tinh thần yêu nước chung, đặt
lợi ích riêng lên trên quyền lợi chung thì không thể là một nước mạnh, dân
không giàu thì nước chẳng mạnh. Thật là ngượng ngùng và có lỗi khi đọc điều 11
bản hiến pháp:"Tổ quốc Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm."
Tinh thần dân chủ: Một chính thể độc
tài không nên có từ ngữ này, một xã hội dân chủ thì không có ai bị còng tay
bằng những điều luật mơ hồ, không chấp nhận chống đối thì không có xã hội dân
chủ.
Ý nghĩa công bằng: Đây là một khái
niệm không có thực đối với nhà nước có một đảng độc nhất lãnh đạo, công bằng
thường dựa trên sự điều khiển, mà người điều khiển lại nằm trong guồng máy điều
hành độc đoán.
Tiêu chí văn minh: Bốn điều trên
không có thì không bao giờ có văn minh.
Một nhà nước đã mất kiểm
soát về công bằng khi để cho nhiều cán bộ đảng viên tự phong, tự lãnh một mức
lương gần 3 tỷ đồng trên năm. Có gần 200 ngàn công nhân không có thưởng tết
2014 mà số tiền một giờ lương của tất cả số người này mới bằng tiền thưởng của
một ông sếp cũng dịp tết 2014.
Viện Toán Học đã phá lệ
trả lương tháng "khủng" cho nhà toán học Gs. Ngô bảo Châu với mức...
5 triệu VND để về nước phát triển nền toán học Việt Nam. Một năm khoảng 60
triệu, vậy là lương 30 ông bà toán học tầm cỡ quốc tế như Ngô bảo Châu mới bằng
lương một ông cán bộ đảng viên thường. Đó mới là "đỉnh cao trí tuệ"
của thuật dùng người.
Một cây cầu nhiều ngàn
tỷ bị nứt thình lình, một cây cầu treo bỗng nhiên cũng sập đứt, một con tàu
cánh ngầm bốc cháy... thêm một sự kêu gọi rập khuôn nữa của chính phủ là rà
soát lại tất cả, đó là một sự mất kiểm soát hay chạy theo sự cố như đội bóng đá
nghiệp dư tồi chuyên túm tụm đuổi theo một quả bóng? Không một ai chịu trách
nhiệm, cũng không ai nhận lỗi và xin lỗi trước sự mất mát sinh mạng và tài sản
chung.
Có bao nhiêu dinh thự,
biệt thự khủng của quan chức "gộc" tầm cỡ bộ chính trị đã được phát
hiện trong hàng vạn hình thức tài sản biển thủ chưa bị phát hiện, đây là tính
phô trương rất vô tư của các chủ nhân dinh thự hay "sự quá tải của hệ thống
chính trị trong việc kiểm soát tăng trưởng tài sản cán bộ". Có lẽ do quá
tải nên mạnh ai nấy khoe của như đang ở trong một nhà nước vô pháp luật.
Việt Nam, xứ sở của dự
án, đất nước quen tay xin tài trợ, quê hương của các quan chức ăn bớt, hoang
phí, cứ tính nhẹ giá trị 20% của tất cả các dự án chui vào túi quan chức là bao
nhiêu, không ai dám hình dung. Một xã hội tăng trưởng dựa trên thu nhập đút túi
từ trên xuống dưới thử hỏi dân còn lại gì?
Bao giờ thì bầy đàn lãnh
đạo cộng sản VN mới chùn tay bắt bớ những người đang cố gắng làm cho họ trở nên
tốt hơn, họ có nghĩ rằng khi cùng quẫn thì giải pháp tích cực nhất là phải đàn
áp với bất kỳ mọi hình thức. Cọng sản có chùn tay khi người bị bắt thật thản
nhiên như đã sẵn sàng trước bạo lực, nhà cầm quyền thoáng cúi mặt thực thi phản
dân chủ có phải vì cái điều 11 duy nhất có chứa hai từ "nghiêm trị"
từ bản hiến pháp. (Mọi hành vi chống lại độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn
vẹn lãnh thổ, chống lại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đều bị nghiêm trị.)
Cho thấy một hệ thống
chính trị chuyên nghiêm trị sự chống đối mà không bao giờ biết trừng trị giặc
tham nhũng tham ô, bè phái, buôn dân bán nước thì đã trở nên quá mức quá tệ
hại.
Họ đã đánh đổi tất cả để
giữ lại sáu chữ: "Sứ mệnh giải phóng dân tộc".
DÂN
UKRAINE TRỪNG TRỊ ĐỘC TÀI ĐỘC ÁC
Saturday, February 22, 2014
Ba nhà hoạt động tuyệt thực
trong trại giam đến ngày thứ 15
Gia Minh (RFA) - Nhóm ba nhà hoạt động trong đó có bà Bùi
Thị Minh Hằng hiện đang bị công an huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp giam giữ, và
tin cho biết cả ba người đang tuyệt thực trong trại giam đến ngày thứ 15.
Phản đối việc bắt giữ
Ông Nguyễn Bắc Truyển, một cựu tù nhân lương tâm
và là thân hữu của những người vừa nói ra Hà Nội trong mấy ngày qua để kêu gọi
các cơ quan ngoại giao quốc tế can thiệp.
Vào lúc 5:30 chiều ngày 26 tháng 12, ông Nguyễn
Bắc Truyển có cuộc nói chuyện với biên tập viên Gia Minh về công việc đó. Trước
hết ông trình bày:
Chi Bùi thị Minh Hằng và bà
con
Phật Giáo Hoà Hảo trước khi bị công an đánh và bắt Courtesy binhtrung.org |
Nguyễn Bắc Truyển: Tôi ra Hà Nội lần này mục đích trọng tâm là vận
động nhân quyền cho chị Bùi Hằng và hai trường hợp đang bị giam giữ tại huyện
Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp.
Sự việc, như các cơ quan truyền thông đưa tin,
chị Bùi Hằng, cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và anh Nguyễn Văn Minh trên đường cùng
với 18 người đến thăm gia đình bên vợ tôi thì bị lọt vào một ổ phục kích của
công an huyện Lấp Vò. Hai mươi mốt người này bị chặn đường, bị đánh đập rất dã
man và sau đó bị đưa về thẩm vấn tại công an huyện Lấp Vò 24 tiếng.
Sau 24 tiếng, ba người tiếp tục bị bắt giữ là
chị Bùi Hằng, cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và anh Nguyễn Văn Minh, 18 người được
thả. Hiện nay tình trạng sức khỏe của cô Bùi Thị Minh Hằng, cô Nguyễn Thị Thúy
Quỳnh hết sức đáng quan ngại vì họ đã tuyệt thực 15 ngày rồi. Theo tin mới nhất
họ đã tuyệt thực 15 ngày trong tù để phản đối việc bắt giữ, giam giữ. Tôi ra Hà
Nội lần này với trọng tâm gặp các đại sứ quán ở Hà Nội để nêu lên tình trạng
công an huyện Lấp Vò đã bắt người và giam giữ người một cách độc đoán, trái với
luật pháp của Việt Nam và trái luôn với cả luật pháp quốc tế.
Các đại sứ quán rất quan tâm đến trường hợp này
qua trình bày rất rõ của tôi. Họ nói sẽ có hành động ngay tức khắc để gửi Nhà
nước Việt Nam.
Gia Minh: Ông đã gặp những đại sứ quán nào để trình
bày trường hợp vừa nêu?
Nguyễn Bắc Truyển: Đầu tiên là đại sứ quán Úc. Trước khi tôi
đến đại sứ quán Úc tôi đã bị tấn công, bị đánh đập ở trong xe taxi.
Ngày hôm sau, đại sứ Liên minh Châu Âu đã tổ
chức cuộc họp, họ mời nhiều đại sứ trong đó có đại sứ Canada, đại sứ Na Uy, đại
sứ Hà Lan, đại sứ Đức, đại sứ Hoa Kỳ cùng tới để nghe tôi trình bày về vấn đề
của chị Bùi Thị Minh Hằng và họ đã quan tâm đến trường hợp chị Hằng và hứa sẽ
có hành động ngay tức khắc.
Ông Nguyễn Bắc Truyển kêu
gọi trả tự do
cho gia đình luật sư Lê Quốc Quân. |
Gia Minh: Tiếp theo ông còn đến gặp cơ quan ngoại
giao nào nữa không?
Nguyễn Bắc Truyển: Ngoài ra tôi cũng có gửi báo cáo đến cho
một số đại sứ không thể đến tham dự được.
Gia Minh: Ông bị hành hung trước khi đến gặp đại sứ
quán Úc, nay ông vẫn còn ở Hà Nội thì ông có thấy an toàn khi ở xa như thế
không?
Nguyễn Bắc Truyển: Tôi biết chuyến đi Hà Nội này tôi sẽ gặp
rất nhiều khó khăn.Trước khi đi tôi đã dự đoán được tình hình; nhưng có hơi chủ
quan khi tôi và vợ đi đến đại sứ quán Úc, chúng tôi đi một mình thành ra mức độ
nguy hiểm bị tấn công gia tăng. Khi họ chớp được thời cơ, họ tấn công ngay.
Nhưng ngày hôm qua đã có anh em ở Hà Nội hỗ trợ tôi, cùng đi tới Liên Minh Châu
Âu thì mọi việc lại khác. Và chúng tôi đi rất an toàn trên một chiếc xe. Khi
về, ông Philip là tham tán chính trị của Đại sứ quán Úc có hỏi về tình trạng an
toàn thế nào. Tôi nói hiện đang có rất nhiều an ninh đang bao vây nơi chúng tôi
có mặt. Ông ta cho một chiếc xe chở chúng tôi và cùng đi với chúng tôi.
Ủng hộ đấu tranh dân chủ
Gia Minh: Ông thấy sự hỗ trợ, ủng hộ của những người
biết vấn đề của ông và những người đấu tranh khác ra sao tại Hà Nội?
Nguyễn Bắc Truyển: Mặc dù trong cuộc đấu tranh này mỗi người
một vẻ, mỗi người có phương pháp đấu tranh của mình; thế nhưng mục đích cũng là
đòi quyền con người, đấu tranh cho dân chủ ở Việt Nam. Do đó tôi thấy các anh
chị em ở Hà Nội đa số ủng hộ chị Bùi Thị Minh Hằng và hai bạn trẻ đang bị bắt
giam. Họ nói sẽ có những hành động để ủng hộ chị Bùi Thị Minh Hằng trong thời
gian sắp tới. Hiện nay tại Hà Nội và ở những nước có đông đảo đồng bào của
chúng ta ở đã có những vận động cho chị Hằng tại những nơi đó.
Gia Minh: Tình hình hiện đang xảy ra cho bản thân
ông và một số thân hữu như chị Bùi Thị Minh Hằng và những đồng đạo Phật giáo
Hòa Hảo ở Lấp Vò, Đồng Tháp; theo ông thì vì sao phía chính quyền vẫn có những
hành động như vậy là những người đấu tranh làm thế nào để có thể vượt qua?
Nguyễn Bắc Truyển: Người đấu tranh phải có bản lĩnh, phải
kiên cường, phải chịu đựng. Tại vì chúng ta đấu tranh bất bạo động, không có gì
ngoài Internet và truyền thông trên Internet. Do đó chúng ta phải kiên nhẫn và
chấp nhận sự đàn áp; ngay cả sự bỏ tù cũng phải chấp nhận. Còn sự đối đầu với
bạo lực thì chúng tôi không có khả năng đó. Chúng ta chỉ dùng tiếng nói của
mình để đưa những vấn đề đang vi phạm nhân quyền tại Việt Nam ra cho thế giới
biết. Từ đó thế giới sẽ biết cách nào để ủng hộ, vận động công cuộc đấu tranh
này. Ngoài ra chúng ta cũng có 4 triệu đồng bào sống trên 100 quốc gia. Đây là
lực lượng rất hùng hậu để áp lực kêu gọi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải
tôn trọng những giá trị phổ quát của Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền.
Còn về nhà cầm quyền, theo tôi nghĩ, sau phiên
kiểm định UPR tại Geneve, họ tăng cường sự đàn áp và bắt đầu dùng những hình
thức như côn đồ đánh đập những nhà đấu tranh, tôi thấy có gia tăng. Nay họ e
ngại việc bắt bớ nhưng sẵn sàng dùng côn đồ, hoặc an ninh giả dạng côn đồ để
tấn công những người đấu tranh. Đó là chuyện đang xảy ra và tôi thực sự quan
ngại cho vấn đề này. Nhưng là một người đấu tranh, chúng tôi phải chấp nhận.
Gia Minh: Hẳn nhiên gần đây, ông có nghe thông tin
có người đấu tranh vì bị áp bức quá mức đã lên tiếng ngưng các bài viết, ngưng
các hoạt động đấu tranh từ trước đến nay. Ông nghĩ cũng có trường hợp bạo lực
có thể trấn áp được đấu tranh ở trong nước không?
Nguyễn Bắc Truyển: Bạo lực có thể làm cho người ta ngã lòng,
từ bỏ lý tưởng của mình; nhưng tôi nghĩ đó chỉ là số ít thôi. Bạo lực chỉ làm
cho người ta thêm sắt đá thôi.
Gia Minh: Cám ơn ông.
Gia Minh
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment