Hãy biến thành chiến sĩ thông tin
Le Nguyen
(Danlambao) -
Hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa sụp đổ, liên bang Nga Xô Viết vỡ ra thành
nhiều mảnh nhỏ và nước Ukraina là một trong số mảnh vỡ của Liên Bang Nga Xô Viết,
tách ra tuyên bố độc lập thành lập quốc gia vào năm 1991. Kể từ đó nước Ukraina
bắt tay vào xây dựng, phát triển đất nước cùng thời gian với các nước Đông Âu
có cùng hoàn cảnh lịch sử nằm dưới sự thống trị khắc nghiệt của cộng sản quốc
tế. Thế nhưng sau hơn 20 năm các nước cựu cộng sản Đông Âu thẳng tay quăng chủ
nghĩa cộng sản vào thùng rác lịch sử, mạnh dạn thay đổi thể chế chính trị, điều
hành quản trị quốc gia độc lập hoàn toàn với nhà nước “Đại Nga” đã giúp cho đất
nước của họ giàu mạnh, đời sống của người dân ngày càng cải thiện tốt đẹp hơn.
Do đó các nước cựu cộng sản này đã không bị các thế lực thù nước ngoài chống
phá, mua chuộc xúi dục làm “tay sai” âm mưu lật đổ chính quyền?...
Riêng nhà nước Ukraina mặc dù tuyên bố độc lập
với mẫu quốc Nga Xô nhưng tàn dư cộng sản còn mạnh, chúng vẫn bám vào bầu sữa
Xô Viết, vẫn tiếc thời vàng son độc tôn quyền lực, không dứt khóat với quá khứ
cộng sản, không gột rửa được tư tưởng độc tài cộng sản. Thế cho nên hơn một
thập niên sau, năm 2004 người dân Ukraina đã lại phải xuống đường làm cách mạng
dân chủ chưa hoàn thành có tên là cách mạng Cam để cải thiện tình hình dân chủ
cho Ukraina.
Tính đến hôm nay sau mấy chục năm xây dựng phát
triển, lợi tức đầu người của người dân Ukraina ở khoảng $7, 000 US chỉ bằng 1/3
lợi tức đầu người của người dân Ba lan(?).
Nguyên nhân làm nên khác biệt giữa Ba Lan và Ukraina
do đâu?
Có thể kết luận rằng, tất cả những yếu kém của
Ukraina đều có nguồn gốc từ tàn dư cộng sản, những kẻ nắm giữ quyền lực chính
trị điều hành quốc gia quan liêu như thời Xô Viết, họ chống phá các nổ lực cải
cách để đưa đất nước đi lên ngang tầm thời đại và lãnh đạo nhà nước Ukraina
ngày càng trở nên độc tài, độc quyền quyền lực, tham ô hủ hóa nhũng lạm làm
phân hóa dân tộc, phân tầng xã hội giàu nghèo, bất công tràn lan ngày càng
nghiêm trọng hơn, lệ thuộc vào Nga nhiều hơn.
Lãnh đạo nhà nước Ukraina đã phản bội lại khát
vọng tự do, dân chủ của người dân Ukrain, những người đã đổ máu cho cuộc cách
mạng dân chủ, cuộc cách mạng “Cam” mười năm trước đây. Đó là nguyên nhân chính
khiến người dân Ukraina lại phải xuống đường đấu tranh cho dân chủ lần nữa.
Ngày hôm nay biến động chính trị ở đất nước
Ukraina lại xảy ra, người dân Ukraina lại xuống đường làm cuộc cách mạng dân
chủ còn dang dở, cuộc cách mạng phá vỡ mầm móng độc tài, phá vỡ thành trì của
tàn dư cộng sản, những lãnh đạo tay sai bám vào bầu sữa “Đại Nga” để bảo vệ
quyền lực, quyền lợi của phe nhóm giòng tộc như thời chế độ phong kiến xa xưa,
phản bội lại khát vọng tự do, dân chủ lẫn lợi ích của dân tộc Ukraina.
Máu người dân Ukraina lại đổ xuống cho một cuộc
cách mạng dân chủ chưa hoàn thành nhưng quan sát diễn biến biến động chính trị
Ukraina, không khó để chúng ta thấy được ít nhiều tiến bộ chính trị của Ukraina
cho cuộc đấu tranh gian khổ này. Phải công nhận rằng kết thúc cho một sự kiện
biến động chính trị của Ukrain rất đẹp, rất bất ngờ vì ai cũng nghĩ rằng đất
nước Ukrain sẽ phải chìm sâu trong khủng hoảng, người dân Ukraina phải giá máu
nhiều hơn nữa, thậm chí là một cuộc nội chiến cho lý tưởng tự do, dân chủ, nhân
quyền của họ và đã có hàng trăm mạng người ngã xuống sau hơn 3 tháng xuống
đường đấu tranh cho khát vọng của loài người thời hiện đại.
Cuộc xuống đường đấu tranh của người dân Ukraina
âm ỉ từ nhiều năm trước và nổ ra từ việc lãnh đạo Ukraina, tổng thống Viktor
Yanukovych từ chối ký kết thỏa thuận thương mại quan trọng với Liên Âu và công
bố chính sách thắt chặt quan hệ đồng minh truyền thống với Nga gây ảnh hưởng
trực tiếp đến đời sống người dân Ukraina, là mảng tối trước mắt của tương lai
Ukraina buộc họ phải xuống đường đấu tranh cho chính tương lai của họ.
Hành động của tổng thống Yanukovych đại diện cho
nhà nước Ukraina được nhân dân Ukraina xem như là hành động tay sai bán nước
Ukraina cho nhà nước “Đại Nga” phản bội lại khát vọng, quyền lợi của nhân dân
Ukraina nên họ kêu gọi nhau xuống đường dưới sự lãnh đạo của các đảnh phái
chính trị chống lại âm mưu đưa đất nước Ukrain trở lại thời kỳ đen tối của một
bang tự trị trong liên bang Nga Xô.
Nhân dân Ukraina đã kết thúc cuộc đấu tranh dân
chủ thật ngoạn mục, thật đẹp với việc bắt đầu đấu tranh chống bọn tay sai bán
nước cầu vinh, âm mưu đưa đất nước Ukraina vào vòng lệ thuộc nhà nước “Đại Nga”
mới. Họ khởi động đấu tranh với hành động xuống đường đấu tranh đường phố và
kết thúc với đấu tranh nghị trường qua việc quốc hội bỏ phiếu truất phế đương
kim tổng thống Viktor Yanukovych. Một hình thức thay đổi lãnh đạo chính phủ
đẹp, ít đổ máu trong đấu tranh chính trị của thể chế chính trị dân chủ, việc
này chỉ thường thấy ở trong các quốc gia có nền chính trị dân chủ đã trưởng
thành. Thế nhưng người dân, các chính trị gia các đảng phái chính tri Ukraina
đã đạt được mục tiêu chính trị rất ngoạn mục, một kết quả có hậu mà các bình
luận gia thời sự dạn dày kinh nghiệm của cả thế giới không ai dám nghĩ tới.
Từ biến động chính trị Ukrain cho chúng ta thấy
rằng, nhà nước dân chủ Ukraina còn nhiều hạn chế, còn nhiều việc phải làm, phải
kiện toàn, hoàn thiện và luật pháp Ukraina chưa được thực thi đúng mức với nền
tảng của một nhà nước dân chủ pháp trị. Bên cạnh đó đất nước Ukraina vẫn còn
các tên chính trị gia độc tài, chính trị gia hoạt đầu, lưu manh chính trị có
nguồn gốc từ tàn dư cộng sản khuynh loát chính trị, không thể một sớm một chiều
mà nhà nước dân chủ non trẻ như Ukraina giải quyết mọi tiêu cực tồn tại cùng
một lúc được.
Tuy nhiên, kết quả cuộc đấu tranh đường phố lần
này của Ukraina có hậu đẹp đã giảm được thương vong đáng kể cho nhân dân
Ukraina với việc kết thúc đấu tranh bằng việc “lật đổ” nguyên thủ quốc gia bằng
lá phiếu truất phế trên nghị trường quốc hội. Cùng với các lá phiếu đưa sự trở
lại đời sống tự do của nguyên thủ tướng Ukraina, bà Yulia Tymoshenko bị tổng
thống Viktor Yanukovych sử dụng thủ đoạn chính trị qua vũ khí luật pháp cầm tù.
Diễn biến này phù hợp với nguyên tắc đấu tranh
chính trị của nhà nước dân chủ, phần nào chỉ ra sự hiệu quả của thiết chế chính
trị khi bà nguyên thủ tướng Ukraina thật sự là sự lựa chọn, là sự thể hiện ý
chí, nguyện vọng của nhân dân Ukraina cho vai trò đại diện lãnh đạo quốc gia
Ukraina trong tương lai, đúng với nguyên tắc dân chủ pháp trị.
Biến cố chính trị của Ukraina là một trong nhiều
bài học cho người Việt Nam học hỏi trong thế giới thay đổi, biến chuyển từng
phút từng giờ kể cả tốt lẫn xấu và chúng ta những người đấu tranh học được gì
từ bài học chính trị của nước Ukraina. Nhất là những người cộng sản lãnh đạo
đảng, nhà nước toàn quyền quyết định vận mệnh chính trị Việt Nam, học được gì
từ bài học Ukraina hay đầu đã bị đông đặc không học được gì cả?
Chúng ta có thể thấy quan hệ của lãnh đạo nhà
nước Ukraina với nhà nước “Đại Nga” có nhiều điểm tương đồng với mối quan hệ
của lãnh đạo đảng, nhà nước Việt Cộng với lãnh đạo đảng, nhà nước Trung Cộng,
là cả hai băng nhóm lãnh đạo nhà nước Ukraina và Việt Nam đều cam tâm làm tay
sai bán nước cầu vinh, phản bội lại quyền, lợi ích của dân tộc cho ngoại bang.
Điểm khác biệt của nước Ukraina là họ có được thiết chế chính trị dân chủ dù
còn nhiều khiếm khuyết, có các đảng đối lập chống lại lãnh đạo nhà nước phản
bội tổ quốc, cam tâm làm tay sai ngoại bang và nước Việt Nam chưa có những điều
mà nhân dân Ukraina có để ngăn chận âm mưu tay sai bán nước của băng nhóm cầm
quyền, lãnh đạo nhà nước Việt Nam.
Nhân dân Ukraina, các đoàn thể xã hội, các đảng
phái chính trị kéo nhau xuống đường không tiếc máu xuơng, sẵn sàng hiến thân
cho tổ quốc chống lại nhóm lãnh đạo nhà nước Ukraina, vì họ nhận ra bộ mặt tay
sai bán nước của bọn cầm quyền Ukraina và họ hiểu rằng lệ thuộc vào Liên Xô
trong quá khứ bịt kín mọi bước đi lên của dân tộc Ukraina, kinh nghiệm máu xương
thời nội thuộc Xô Viết mách bảo cho họ, không được phép để lịch sử tái diễn.
Nhân dân Việt Nam đã bị tuyên giáo trung ương
bịt kín mọi nguồn thông liên quan đến tội làm tay sai bán nước cầu vinh của
đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam và chúng ra sức sử dụng lực lượng văn nô, bồi
bút hùng hậu vẽ lên bộ mặt tài tình sáng suốt, công lao đánh đuổi thực dân, đế
quốc của đảng cộng sản và sử dụng nhiều bài viết tẩy xóa lịch sử, bóp méo sự
thật, dùng làm tài liệu giáo dục nhồi nhét vào đầu óc tuổi thơ Việt Nam để thế
hệ sinh sau đẻ muộn không biết những gì đang xảy ra với đất nước con người Việt
Nam, nhất là dấu kín hành động tay sai bán nước cho Tàu của đảng cộng sản Việt
Nam.
Thiết nghĩ, muốn tác động tích cực lên số đông
người dân Việt Nam thờ ơ, an phận thoát ra nỗi sợ hãi thường trực do đảng cộng
gieo rắc lên cuộc sống của người dân Việt Nam hiện nay. Chúng ta thấy có nhiều
việc cần phải làm, phải thực hiện như sử dụng kỹ thuật hiện đại để đem thông
tin đến cho người dân, nâng cao trình độ hiểu biết để họ tự đứng lên đấu tranh
như người dân Ukraina đã làm và đã thành công.
Ngoài việc cung cấp thông tin nâng cao dân trí,
hướng dẫn phương thức đấu tranh cho chính quyền lợi của người. Chúng ta không
nên bỏ quên việc vạch trần những dối trá, vạch tội làm tay sai bán nước cầu
vinh, tội tiếp tay cho âm mưu Hán hóa, thôn tính nước ta của đảng cộng sản Việt
Nam. Chừng nào càng có nhiều người dân hiểu được những quyền đáng ra họ phải
được hưởng và thấy được bộ mặt thật của cộng sản, biết được tội ác của đảng cộng
gây ra cho dân tộc Việt Nam trong quá khứ lẫn hiện tại cũng là lúc người dân
vượt lên chính mình, bước qua sợ hãi bước xuống đường làm cuộc đấu tranh đường phố
cũng chính là ngày cáo chung của chế độ bạo tàn cộng sản Việt Nam.
Để cho ngày cáo chung của chế độ độc tài cộng
sản sớm xảy ra thì mỗi người trong chúng ta phải tự ý thức, tự nguyện biến mình
thành chiến sĩ thông tin, chuyển tải thông tin vạch trần tuyên truyền dối trá
của tuyên giáo trung ương đảng cộng sản, đến với mọi thành phần xã hội, đến nhiều
ngõ ngách đời sống của người dân Việt Nam. Trước khi mỗi chiến sĩ đấu tranh
của chúng ta trở thành lãnh đạo phong trào đấu tranh đường phố thanh toán các
tên lãnh đạo tay sai bán nước, chấm dứt chế độc độc tài, độc đảng phi nhân tính
cộng sản Việt Nam.
“Dân còn biết phẫn nộ,
là phúc của dân tộc vẫn còn”
Tags
Đăng Bởi Một
Thế Giới - 11:35 05-02-2014
Trong bất cứ lần trò chuyện nào với TS Lê Kiên Thành – con trai
của cố TBT Lê Duẩn, tôi nhận ra mọi con đường đều đi về câu chuyện đất nước.
Vận mệnh dân tộc là điều luôn ám ảnh ông. Những ngày Xuân này, khi Đảng tròn 84
tuổi, khi đất nước đang đối mặt với những thách thức lớn hơn bao giờ hết, câu
chuyện đó càng trở nên nhức nhối….
PV:
Năm 2013 và những ngày đầu năm 2014, một trong những sự kiện mà cả nước quan
tâm nhất chính là vụ xét xử đại án tham nhũng của Dương Chí Dũng và đồng bọn.
Khi Dương Chí Dũng tiết lộ những thông tin chấn động , một đồng nghiệp của tôi
đã bình luận: "Khi nghe về con số 500 nghìn USD hay 1 triệu USD Dương Chí
Dũng khai, thú thật tôi sửng sốt. Những người nông dân thu nhập vài trăm nghìn
đồng một tháng, thậm chí chưa từng nhìn thấy tờ 100 USD trong suốt cuộc đời
mình có lẽ sẽ còn sửng sốt hơn tôi rất nhiều. Dù tham nhũng đang là quốc nạn
của chúng ta, những người dân như tôi có lẽ vẫn sẽ bàng hoàng về những con số
đó…"
TS Lê Kiên Thành: Tôi kể ra điều này
thì có lẽ đụng chạm đến những bạn bè tôi đang làm quan chức. Nhưng một lần ngồi
ăn cơm với một số quan chức, những điều tôi nghe được khiến tôi giật mình. Có
vị quan chức hồn nhiên nói với tôi: “Này, ngày xưa tôi nghĩ 1 triệu đô là nhiều
lắm”. Tôi nghe và hiểu rằng, à vậy thì với họ bây giờ 1 triệu đô rất bình
thường. Như tôi làm doanh nhân, tôi nhìn 1 triệu đô vẫn thấy ghê gớm, rất ghê
gớm. Để kiếm tiền trong sạch, đó là số tiền thực sự không dễ kiếm. Vậy mà câu
nói này lại nói ra từ miệng một vị quan chức cấp vụ thôi – không hề cao, thì để
hiểu rằng góc tối trong cuộc sống của một số quan chức chúng ta hiện nay như
thế nào…
PV: Nếu vụ án này được
làm sáng tỏ, người giúp cho Dương Chí Dũng bỏ trốn bị trừng trị đích đáng, tôi
tin lòng dân sẽ được xoa dịu trong lúc đang vô cùng bức xúc như thế này. Nhưng
trong trường hợp xấu hơn, nếu như vụ án đó lại chìm xuồng và đi vào im lặng thì
điều gì sẽ xảy ra với lòng dân?
TS Lê Kiên Thành: Tôi chỉ sợ người dân
sẽ nghĩ rằng đương nhiên nó phải thế và họ chấp nhận nó, thì đấy sẽ là thảm
họa. Nếu chuyện đó xảy ra mà người dân phẫn nộ, thì phúc của dân tộc vẫn còn.
Không biết có phải tôi bi quan hay không, nhưng nhiều khả năng người ta sẽ chấp
nhận nó, như bao sự việc mà người ta đã chấp nhận trước đây. Vì chúng ta đã quá
quen với những vụ án tham nhũng được xử một cách đầu voi đuôi chuột từ trước
cho đến nay. Vì chúng ta đã chứng kiến quá nhiều vụ án cần phải xử nhưng cuối
cùng lại không xử, hay cần phải xử nặng thì lại xử nhẹ. Sự nương nhẹ rất khó
hiểu mà chúng ta làm với cuộc chiến chống tham nhũng đã làm tối đi đường lối
lãnh đạo của chúng ta.
|
TS
Lê Kiên Thành: Người
ta đã nhạo báng và thách thức cả xã hội. Chuyện Dương Tự Trọng – em trai
Dương Chí Dũng đứng trước tòa nói một cách thản nhiên “tôi không khẳng định
nhưng cũng không phủ nhận” – đó là kiểu nói của của người hiểu pháp luật và
thách thức pháp luật.
|
PV: Nhiều người nói cái xuống cấp nhất, cái đáng lo ngại nhất, cái
đáng báo động nhất chính là nền tảng văn hóa của dân tộc đang bị lung lay ghê
gớm. Ông có cùng chung suy nghĩ đó?
TS Lê Kiên Thành: Trong năm vừa rồi,
điều rõ nhất tôi cảm nhận được là chưa bao giờ cái xấu và tội ác đến với chúng
ta bình thản như thế này. Người ta nhìn nó thản nhiên, như là điều tất yếu. Có
những người dùng cái ác và cái xấu để sinh tồn. Có những người nhìn nó thản
nhiên một cách lạ kỳ.
Việc một tên cướp bị tuyên án tử hình vì chém đứt tay một người
và trước đó đã chém 14 người, nhưng bà mẹ đẻ ra thằng bé đó không hề mảy may ân
hận. Bà ta chửi bới cả xã hội và nghĩ rằng tại sao phải chém tay mà không chém
đầu. Đó là hình ảnh đáng sợ nhất: hình ảnh một người mẹ biết quý con mà không
còn coi sự sống của người khác ra gì. Đó là điều quá lạ lùng với xã hội này. Và
người ta hay nói đến văn hóa, nói đến đạo đức xuống cấp cho những trường hợp
này.
Nhưng những gì đang diễn ra ở đất nước ta hôm nay, có lẽ mình
phải hiểu khác đi. Ví dụ, tại sao nhiều người có tiền mà vẫn tham nhũng khủng
khiếp như vậy? Có lẽ đó không phải văn hóa. Người ta hay nói “bần cùng sinh đạo
tặc” – nhưng nhìn vào xã hội mình, đúng là đạo tặc có một phần từ bần cùng đi
lên, nhưng một phần đạo tặc lại sinh ra bởi những người không bần cùng.
Những quan chức phạm tội ác tham nhũng mà chúng ta thấy trong
những năm qua, họ đâu phải là những người bần cùng? Hãy nhìn qua những vụ án
gần đây nhất sẽ thấy rằng những người hiểu pháp luật, bảo vệ pháp luật, họ vi
phạm pháp luật một cách nghiêm trọng và đầy tính toán, tính toán sao để khi
người ta bị bắt, người ta chỉ nói một câu rất nhẹ nhàng là: chứng minh đi. Tức
là người ta đã chuẩn bị cho tình huống đó.
Người ta đã nhạo báng và thách thức cả xã hội. Chuyện Dương Tự
Trọng – em trai Dương Chí Dũng đứng trước tòa nói một cách thản nhiên “tôi
không khẳng định nhưng cũng không phủ nhận” – đó là kiểu nói của của người hiểu
pháp luật và thách thức pháp luật. Hành động đó, ở một góc độ nào đó, không
khác gì câu chuyện ông bác sĩ ném xác bệnh nhân trong vụ thẩm mỹ Cát Tường mà
báo chí nhắc đến gần đây.
Và đáng ngạc nhiên nữa là có những tờ báo chính thống bênh vực,
thậm chí là ca ngợi Dương Tự Trọng. Điều đó làm tôi cảm thấy khủng hoảng và mất
hết phương hướng. Những người đứng ra bảo vệ lẽ phải cho chúng ta, những người
đáng lẽ phải bảo vệ chúng ta mà còn như vậy mà còn như vậy thì chúng ta sẽ phải
tin vào cái gì?
Nếu nói hành động đó hiểu được – tôi đồng ý. Nhưng thông cảm
được thì không. Nhưng những người chức vụ cao, những người nắm truyền thông mà
đưa ra những định hướng bảo vệ con người đó, hay tiếc rẻ gì đó về họ, thì tôi
hiểu rằng những cái xảy ra như thế này không thể là đơn lẻ. Tôi đang nghĩ rằng
chúng ta đang bị “biến dạng” một cách tổng thể mà văn hóa chỉ là một phần. Khi
những người làm ra pháp luật, đang góp phần bảo vệ pháp luật lại không coi pháp
luật ra gì; khi một xã hội mà nguyên tắc sống ở trong đó không được tôn trọng,
không được bảo vệ bởi những người đáng lẽ phải tôn trọng nó nhiều nhất
thì chúng ta sẽ phải gọi tên những ngày chúng ta đang sống đây là cái gì? Tôi
không thể cắt nghĩa cho con cháu mình được.
Tôi có nghe một số phóng viên nói tốt về Dương Tự Trọng. Nếu
đúng là Dương Tự Trọng là con người đáng khen như thế thật, vậy thì tôi tự hỏi
cái gì ở trong cái guồng máy xã hội ta biến con người đó thành ra con người như
thế này? Chắc phải gì ghê gớm lắm đang tồn tại trong guồng máy này mà cứ đưa
một người tốt vào thì hỏng. Đó là sự thất bại của chúng ta. Nếu đúng là
điều đó đang tồn tại mà chúng ta không bình tĩnh tìm ra hết hoặc cố tình không
đối diện hay giấu diếm nó thì nguy hiểm vô cùng.
|
TS
Lê Kiên Thành: Nói ra, tôi biết sẽ có nhiều người không hài lòng. Nói ra
tôi biết có thể ảnh hưởng không ít đến những người xung quanh mình. Nhưng là
Đảng viên, tôi thấy mình không thể không nói.
|
PV: Để gọi tên
được cái ghê gớm đó là gì có dễ không thưa ông?
TS Lê Kiên Thành: Tôi có rất nhiều
người bạn đang làm chức vụ cao, nói thế này sẽ rất động chạm đến họ. Nhiều
người cũng nói tôi sinh ra từ “cái lò” đó, tại sao lại nói ra những điều như
thế này, nhưng nếu bình tĩnh mà suy nghĩ thì chúng ta phải thẳng thắn thừa nhận
điều đó thôi, đừng trốn tránh thêm nữa.
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã nói: Sự tồn vong của chế độ, sự
tồn vong của Đảng đang đứng trước một thách thức cực kỳ lớn, lớn hơn cả thời kỳ
Đảng phải trải qua một cuộc tàn sát trắng. Trong lịch sử Đảng đã từng ghi, có
những lúc gần như không có một ông Trung ương ủy viên nào là không ở trong tù.
Có những thời điểm, ở nhiều địa phương, gần như không còn đảng
viên nào. Nhưng chỉ cần còn một Đảng viên thôi, thì đó sẽ là tinh hoa của sự xả
thân, là những người đủ sức mạnh kéo quần chúng đi theo. Chỉ cần một Đảng viên
thôi – họ đã biết cách để trở thành đặc biệt trong mắt quần chúng. Còn đến giờ
chúng ta có hơn 3 triệu Đảng viên. Nó đi xuống cả xã, cả phường, cả tổ dân phố,
vậy mà chúng ta lại đứng trước quá nhiều thách thức. Điều đó quá đau lòng.
Chúng ta nhất định phải đặt câu hỏi tại sao!
PV: Nhưng trong một vài năm trở lại đây, Đảng đã thể hiện quyết
tâm chiến đấu với tham nhũng, với những bộ phận thoái hóa biến chất để bảo vệ
sự tồn vong của Đảng?
TS Lê Kiên Thành: Chúng ta đã quyết
tâm, nhưng sự quyết tâm đó chưa tới. Đất nước nào, xã hội nào bao giờ cũng có
thiện, có ác, có tốt, có xấu, nhưng nó phải có một lằn ranh nào đó. Và cái xấu,
cái ác phải trốn chui trốn lủi trong bóng tối như những tên trộm, tên cướp mới
phải chứ?
Nhưng ở đất nước ta hiện nay, cái xấu đang trở thành cái đương
nhiên mà cả người tốt và người không tốt đều chấp nhận nó. Khi cái xấu đã ngang
nhiên tồn tại ngoài ánh sáng, nhơn nhơn diễu trên đường phố, len sâu cả vào lực
lượng lãnh đạo, thì nghĩa là cách tổ chức xã hội của chúng ta đang không đúng!
Sự vô cảm, thỏa hiệp của chúng ta trước cái xấu - điều đó theo tôi đáng sợ vô
cùng. Nó làm triệt tiêu sự miễn dịch, triệt tiêu khả năng phản kháng của xã
hội.
|
TS
Lê Kiên Thành: Có người nói năm 2013 là cái đáy của khủng hoảng và 2014
mọi sự tốt đẹp sẽ đến. Nhưng tôi vẫn cho đó là sự lạc quan quá đà với những
gì chúng ta đang có và đang chứng kiến trong thời điểm này, với rất nhiều vấn
đề ta đang phải đối mặt.
|
PV: Cha ông – cố Tổng Bí thư Lê Duẩn là người giữ cương vị Tổng
Bí thư lâu nhất trong lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam. Vậy mà ông không ngại nói
ra những điều này?
TS
Lê Kiên Thành: Nói ra, tôi biết sẽ có
nhiều người không hài lòng. Nói ra tôi biết có thể ảnh hưởng không ít đến những
người xung quanh mình. Nhưng là Đảng viên, tôi thấy mình không thể không nói.
Nếu mà can đảm, nếu mà thông minh, nếu mà thực sự vì dân vì nước thì sẽ phải
nghĩ đến tận cùng của sự tồn vong. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói tham nhũng
là ghẻ, nhưng nếu ghẻ khắp người mà chúng ta chặt hết đi thì cơ thể của chúng
ta sẽ chết. Đó là cách làm vô ích. Mà cái ghẻ của chúng ta là cái ghẻ từ trong
nội tạng. Chúng ta không thể vứt nội tạng của chúng ta đi, mà phải làm cái gì
đó để thay đổi được gốc rễ của căn bệnh.
PV: Mùa xuân này, đất nước đã giải phóng gần 40 năm. Đảng cũng
đã 84 tuổi. Nhưng chúng ta đang đối mặt với những khó khăn thực sự. Người Việt
vẫn luôn hy vọng vào năm mới. Hy vọng của ông về đất nước những ngày sắp tới là
gì?
TS Lê Kiên Thành: Có những điều kỳ diệu
đã từng xảy ra cho dân tộc này: trong quá khứ khi chúng ta đang đói kinh khủng,
chúng ta đã trở thành nước xuất khẩu gạo chỉ trong một sự thay đổi nhỏ. Đó là
điều kỳ diệu. Chúng ta thắng Mỹ cũng là kỳ diệu. Nếu chúng ta mạnh dạn thay
đổi, điều kỳ diệu có thể sẽ xảy ra như trong quá khứ. Sức sống của một dân tộc
là vô cùng thần kỳ, nếu chúng ta có những bước đi đúng.
Có người nói năm 2013 là cái đáy của khủng hoảng và 2014 mọi sự
tốt đẹp sẽ đến. Nhưng tôi vẫn cho đó là sự lạc quan quá đà với những gì chúng
ta đang có và đang chứng kiến trong thời điểm này, với rất nhiều vấn đề ta đang
phải đối mặt. Tôi không sợ những cái đáy tự nhiên. Tôi sợ hơn cả là những cái
đáy do chính chúng ta tạo thành. Và sẽ còn những cái đáy sâu hơn cái đáy này gấp
nhiều lần nếu chúng ta không dừng lại. Đó mới là cái đáy khủng khiếp nhất.
Khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói đến sự tồn vong, tức là đã
nói đến khái niệm sống và chết. Làm thế nào để chọn con đường sống chứ không
phải là chết là điều quan trọng nhất Đảng phải làm lúc này. Sợ nhất là viễn
cảnh chúng ta sẽ “chết” do sự tác động từ bên ngoài và khiến đất nước biến đổi
mọi thứ theo hướng có lợi cho những lực lượng bên ngoài đó. Còn nếu chúng
ta tự thay đổi được để chọn con đường sống thì đó là phúc may cho dân tộc này…
Lan Hương (thực hiện) -
Ảnh: Minh Trí
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment