DIỄN BIẾN CUỘC BIỂU TÌNH
VĨ ĐẠI TẠI HONGKONG ĐÊM QUA 30.09.2014
Lâm Khang và Đình
Phúc thực hiện
Tường thuật theo
giờ địa phương, Liên tục bấm F5 để cập nhật tin mới.
Đêm 30.09.2014,
đêm trước Quốc khánh Trung Quốc 1.10, ngay từ cuối giờ chiều, hàng vạn người
dân HongKong đã kéo về các khu trung tâm để biểu tình đòi dân chủ. Khu vực
Trung Hoàn đã có mưa lớn song cũng không ngăn được bước chân người dân đổ về đây
với quyết tâm sắt đá đòi nhà cầm quyền Bắc Kinh trả cho người dân HongKong
quyền bầu cử tự do.
Trước đó, sáng nay
vào lúc 09:46 (giờ HK) Ông Lương Chấn Anh xuất hiện trong 1 cuộc họp báo tuyên
bố nếu phong trào "chiếm trung tâm" kéo dài sẽ ảnh hưởng đến sinh
hoạt thường ngày của người dân HK và hiện đã có nhiều tuyến xe bus phải dừng
hoạt đông. Ông ta cũng nói: Những thành phần tham gia đã bị cảnh sát theo
dõi...
Đêm nay, đêm trước của Quốc Khánh TQ, có thể nhà cầm quyền
Bắc Kinh sẽ ra lệnh đàn áp, dập tắt cuộc biều tình.
HK 00:12 vào lúc nửa đêm số người tham gia tiếp tục tăng
lên, thời điểm này là 161.000 người
HK 00:00 người HK vẫn tụ
tập đông đúc, "kiên định mục tiêu"
HK 23:40 Người biểu tình
đỗ xe ô tô thành hàng để phong tỏa đường Quảng Đông:
HK 23:30 Gần 100 người
phát động chiếm lĩnh đường Quảng Đông, đồng thời có một chiếc xe tham gia việc
chắn đường, lúc này 1 người bị cảnh sát khống chế, quần chúng lập tức yêu cầu
thả người, dưới áp lực của quần chúng cuối cùng cảnh sát phải thả người
HK 23:15 Một đoàn người
quốc tịch HK với nhiều màu da, nguồn gốc khác nhau tự tổ chức diễu hành, yêu
cầu bầu cử phổ thông đầu phiếu trực tiếp. Một người trong đoàn phát biểu rằng
họ hoàn toàn hiểu tiếng Quảng Đông, hiểu rõ sự việc xảy ra ở HK, tỏ ra bất mãn
với việc cảnh sát trấn áp học sinh, vì vậy xuống đường biểu tình với khẩu hiệu
"Là người HK, chúng tôi muốn có dân chủ ngay lúc này!"
Theo báo Appledaily đưa
tin, đến 23h (giờ HK) số người biểu tình đã lên đến con số 20 vạn
Hk 23:10 ở khu vực Kim
Chung có một người Pháp tham gia vào đoàn biểu tình với khẩu hiệu "Hong
Kong cố lên" (香港加油)
HK 23:10 Nghị viên Hoàng
Dương Đạt và vợ trả lời phỏng vấn nhà báo ngoại quốc:
HK 23:00 có khoảng 30
người HK gốc Đông Á diễn hành dọc theo đường tàu từ quậ Loan Tử (Wan Chai) đến
khu vực Causeway Bay, vừa đi vừa hô lớn đòi Lương Chấn Anh từ chức:
Trong bài phát biểu tối
nay Lương Chấn Anh một lần nữa lên tiếng chỉ trích phong trào chiếm trung tâm
ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của HK và yêu cầu chấm dứt những hành động
này.
HK 22:30 theo thống kê
đến thời điểm này số người tham gia phong trào chiếm trung tâm đã lên đến
149.000 người, trong đó có 120.000 người ở khu vực Kim Chung (Admiralty)
HK 22:25 Khu vực Mang
Kok: Nghị viên Viện lập pháp thuyết trình 10 phút với quần chúng về những điều
xấu xa của Trung cộng
HK 22:30 Mặc dù đã rất
khuya những vẫn có ko ít người dân di chuyển bằng tàu điện ngầm đến khu vực Kim
Chung:
HK 22:36 Hành động
"mỗi người một chiếc ô bảo vệ HK" được phát động, người biểu tình
viết những điều tâm đắc lên ô của mình, cùng với đó 500 chiếc khẩu trang sẽ
được phân phát vào khu Trung Hoàn cho mọi người dùng
HK 21:45 Khu vực Mong Kok
có 2 cậu bé giơ biểu ngữ nói lang Anh từ chức, cả HK vui mừng.
HK 21:00 Người biểu tình ở khu vực Kim Chung tự đông dọn dẹp những cũng nước đọng sau mưa.
Tối nay, 6600 người đang theo dõi một trận bóng đá ở Hồng
Kông, khi trận đấu diễn ra ở phút thứ 10 tất cả đã đồng loạt vỗ tay 1 phút để
bày tỏ sự ủng hộ với phong trào biểu tình.
HK 20:56 Biển người biểu tình đã tụ tập đông đảo trên
đường Connaught khu vực Trung Hoàn.
HK 20:20 Tại cửa số B khu vực Kim Chung, người biểu tình
dọn dẹp rác, đóng vào các túi và phân loại. Có xe chở rác đến thu gom, mọi
người có mặt ở hiện trường vỗ tay hoan hô
HK 20:00 Không ngại mưa gió, sĩ khí đấu tranh của biển
người dâng cao ở khu vực Kim Chung (Admiralty)
HK 19:55 Người biểu tình ở đường Harcourt giơ cao điện
thoại, bật đèn plash rực trời để biểu thị mưa gió cũng không thể làm lay động
quyết tâm đấu tranh của họ
HK 19:30 "Cách mạng ô dù" (Biển người biểu tình
cầm ô tập trung dưới trời mưa lớn):
HK 19:10 Một số người Đài Loan có mặt ở khu vực Causeway
Bay để chia sẻ kinh nghiệm đấu tranh của Đài Loan
Hình ảnh lúc 19:46:
Hình ảnh lúc 19:17:
Hình ảnh lúc 19:46:
Hình ảnh lúc 19:17:
HK 19:25 khu vực Trung Hoàn đã có mưa lớn, người tham gia
biểu tình giương cao ô, thể hiện cuộc "cách mạng ô"
HK 19:17 Ở khu vực Admiralty hiện có "Gặp mặt chia sẻ
về thời kỳ phản đối dân sự"
HK 19:00 người dân đổ đến khu vực quanh trụ sở Chính quyền
HK ngày càng đông, theo ước tính hiện đã có vài vạn người tại hiện trường
HK 18:58 Ở khu vực Mang Kok người biểu tình đã lập lên
những "diễn đàn dân chủ" để cho mỗi người có thể lên phát biểu 2
phút, đã có cả học sinh tiểu học lên phát biểu.
http://xuandienhannom.blogspot.de/2014/09/truc-tiep-hongkong-hang-van-nguoi-ang.html
Cơ quan dân cữ Hong
Kong đã ủng hộ đòi hỏi dân chủ của người dân Hong Kong.
27 thành viên
ủng hộ dân chủ của Hội đồng Lập pháp HK vừa có buổi họp bất thường , trong đó
họ lên tiếng yêu cầu ông C. Y Leung từ chức . Họ cũng ra 1 bản văn thư yêu cầu
ông Leung rút lại quyết định ngày 31-08-2014 , dựa theo ý của chính quyền Trung
Ương , rằng tất cả cử tri ứng cử vào Quốc hội HK trong tương lai đều phải qua
xét duyệt và phải ủng hộ nhà cầm quyền Bắc Kinh .
Họ cũng yêu cầu cảnh sát không được phong tỏa các con đường vào trung tâm thành phố , nơi cuộc biểu tình đang diễn ra nữa .
Ông Alan Leong cho biết thái độ hành xử cùng những việc làm của ông Leung gần đây là không phù hợp với vị trí của một Đặc khu trưởng . Ông thêm vào rằng ông Leung tốt hơn thì hãy xin người dân HK tha thứ bằng cách từ chức đi , nếu không thì Hội đồng Lập Pháp sẽ yêu cầu Chủ tịch Hội đồng kỷ luật và truất phế ông ta .
* theo pv Jason Chow Ngoc Nhi Nguyen
Họ cũng yêu cầu cảnh sát không được phong tỏa các con đường vào trung tâm thành phố , nơi cuộc biểu tình đang diễn ra nữa .
Ông Alan Leong cho biết thái độ hành xử cùng những việc làm của ông Leung gần đây là không phù hợp với vị trí của một Đặc khu trưởng . Ông thêm vào rằng ông Leung tốt hơn thì hãy xin người dân HK tha thứ bằng cách từ chức đi , nếu không thì Hội đồng Lập Pháp sẽ yêu cầu Chủ tịch Hội đồng kỷ luật và truất phế ông ta .
* theo pv Jason Chow Ngoc Nhi Nguyen
5 thứ cần nhất của
người biểu tình Hồng Kông
DienDanCTM
nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=31duuBOROF8&feature=youtu.be
Làm thế
nào người biểu tình tại Hồng Kông liên lạc khi không có sóng điện thoại di động
hoặc mạng Wi-Fi?
Sự phổ biến FireChat đang gia tăng ở Hồng Kông. Khoảng
100.000 người đã tải xuống chương trình ứng dụng miễn phí FireChat này vào sáng
chủ nhật và thứ Hai, theo The Wall Street Journal. Trong khi chưa có sự mất
mạng thông tin, nhóm lãnh đạo sinh viên được xử dụng FireChat vì lo ngại chính
quyền có thể dập tắt các mạng thông tin liên lạc.
FireChat:
Ứng dụng chuyển tin nóng bỏng tại Hồng Kông.
Khi cuộc biểu tình diễn ra, chính quyền Trung Quốc kiểm duyệt mọi thông tin liên hệ đến biểu tình trên mạng xã hội Weibo. Rồi sau đó chặn luôn dịch vụ chia sẻ hình Instagram. Với thông tin, hình ảnh bị chặn như thế, giới sinh viên e ngại rằng sớm muộn Trung Quốc và giới chức trách Hồng Kông sẽ có thể tắt luôn internet và hệ thống điện thoại di động. Nhưng rồi họ tìm được một đồng minh về thông tin là ứng dụng FireChat chạy trên smartphone.
Điểm đặc thù của FireChat so với các ứng dụng chat khác là không cần internet, cũng không cần sóng điện thoại luôn. Do đó nếu giới chức trách có tắt Internet hay cúp hệ thống điện thoại thì đoàn người biểu tình vẫn có thể thông tin với nhau qua FireChat.
Để hiểu tại sao FireChat không cần đến internet hay sóng điện thoại, chúng ta cần biết là hầu hết các smartphone hiện nay ngoài bộ phận phát sóng, còn có các bộ phận liên lạc khác là Bluetooth và Wi-Fi. FireChat sử dụng Bluetooth và Wi-Fi để thông tin trực tiếp đến các smartphone ở gần đó nếu các smartphone đó cũng có cài đặt FireChat. Khoảng cách hoạt động của FireChat vào khoảng từ 40 đến 70 thước (tức 131 đến 220 feet). Trong khoảng cách đó thông tin được chuyền đi từ một smartphone qua các smartphone lân cận.
Đọc nguyên bài: https://www.nofirewall.net/firechat-ung-dung-chuyen-tin-nong-bong-tai-hong-kong/
CHUYẾN ĐI ĐỂ SÁT
CÁNH CÙNG HỒNG KÔNG
#SatCanhCungHongKong
Để bày tỏ sự hỗ trợ từ giới trẻ Việt Nam và cùng sát cánh
với sinh viên Hồng Kông, hai anh em Việt Tân vừa nhập cuộc tại hiện trường hôm
nay. Anh Nguyễn Hoàng-Thanh Tâm và Lê Xuân Đôn sẽ góp phần tường trình trực
tiếp từ Hồng Kông cũng như sẽ chia sẻ các kinh nghiệm tổ chức và phương thức
đấu tranh bất bạo động đang được áp dụng bởi sinh viên Hồng Kông.
Kính mời cách bạn cùng theo dõi cuộc hành trình này. Mời
các bạn chia sẻ tâm tư và sự hỗ trợ của các bạn đến với hàng chục ngàn thanh
niên sinh viên kiên cường. Hai anh em sẽ cố gắng ghi lại các thông điệp của các
bạn (nên ngắn gọn) để thể hiện tại hiện trường.
Nhập dòng cùng chiếc nơ vàng.
Việt Tân
Kính gửi các bạn một số hình ảnh vả cảm nghĩ của đêm đầu
tiên của anh em Việt Tân tại Hồng Kông.
Điều đáng chú ý đến: Kỷ luật tự giác. Mọi người nhắc nhở
nhau dọn rác và tự đem về.
QUỐC NHỤC VIỆT NAM!!!
Giặc đại hán Trung Quốc liên tục mở rộng chủ quyền Biển
Đông, xây hàng loạt căn cứ quân sự, đưa hàng chục vạn tàu cá vào Biển Đông; bắt
bớ, đánh đập ngư dân Việt Nam tại hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa.
Trong lúc uất hận chủ quyền lãnh thổ bị xâm phạm chưa
nguôi;nổi tuổi hờn, sự căm thù giặc đại hán ngày càng dâng cao. Trong khi hàng
trăm vạn sinh viên, học sinh, nhân dân Hong Kong xuống đường biểu tình ôn hòa,
đấu tranh đòi quyền tự quyết cho dân tộc khiến cả thế giới phải nghiêng mình.
Hỡi ôi!!! Đảng, Chính quyền Cộng sản Việt Nam lại tổ chức kỷ niệm linh đình để thể hiện sự cam chịu làm nô lệ cho giặc đại hán Trung Quốc, dân tộc Việt Nam nghìn năm QUỐC NHỤC.
Vận Mệnh - 30/9/2014.
Tân Hoa Xã đưa tin: http://news.xinhuanet.com/english/china/2014-09/29/c_133683035.htm
Tân Hoa Xã đưa tin: http://news.xinhuanet.com/english/china/2014-09/29/c_133683035.htm
LỜI
KÊU GỌI
Kính thưa đồng bào cả nước!
Kính thưa toàn thể bà con dân oan!
Kính thưa các bạn học sinh, sinh viên và những bạn trẻ yêu tổ quốc Việt Nam!
Kính thưa toàn thể bà con dân oan!
Kính thưa các bạn học sinh, sinh viên và những bạn trẻ yêu tổ quốc Việt Nam!
Tôi vô cùng phẫn uất trước sự việc chính quyền Hà Nội sẽ
tổ chức bắn pháo hoa khắp nơi nhân ngày kỷ niệm 10/10 giải phóng thủ đô trong
dịp này. Là một người đi theo cách mạng từ lúc còn tuổi trăng tròn, đến nay
tuổi đã quá bát thập, tôi không có mong muốn gì hơn là đất nước ta được ấm no,
nhân dân ta được giàu mạnh. Ngày xưa khi đất nước còn nằm trong tay thực dân
Pháp, Việt Minh đã hiệu triệu lòng dân, trong đó có tôi, bằng khẩu hiệu vô cùng
đẹp đẽ: NGƯỜI CÀY CÓ RUỘNG... Dân tộc ta đã đổ không biết bao nhiêu xương máu
và của cải để đi theo Việt Minh chỉ vì khẩu hiệu đó. Vậy mà đến nay, chúng ta
đã phải chứng kiến bao cảnh trái ngang cơ cực trên khắp đất nước này, đặc biệt
là bà con dân oan. Ruộng đất của nông dân bị cướp hết để làm dự án, công nhân
nghèo đói quá đi bán dâm, sinh viên ra trường thất nghiệp, tiểu thương bị cướp
chợ, doanh nghiệp chịu đủ thứ sưu cao thuế nặng, trí thức thì ngủ quên, hoặc
nếu nhỡ có thức thì lại đi tù... Trong cảnh nhân dân lầm than như vậy, tôi tự
hỏi chính quyền vui sướng gì để lại đốt bao nhiêu tiền, mà đó chính là tiền
thuế của chúng ta vào một cuộc vui lúc này. Thủ đô giải phóng ư? Đất nước độc
lập ư? Những điều đó còn có ý nghĩa gì khi chúng ta không có tự do, không có
hạnh phúc.
Tôi, công dân chống tham nhũng Lê Hiền Đức chính thức kêu
gọi toàn thể nhân dân xuống đường phản đối việc bắn pháo hoa này. Đến đúng ngày
10/10/2014, nếu chính quyền Hà Nội không huỷ bỏ ngay việc bắn pháo hoa vô cùng
tốn kém, chúng ta hãy cùng nhau xuống đường diễu hành vòng quanh Bờ Hồ để phản
đối việc này.
Lê Hiền Đức
Tính chuyên nghiệp
và nhân văn của biểu tình Hồng Kông
Ngô Thị
Kim Cúc
Mấy hôm ni theo dõi biểu tình của sinh viên Hồng Kông qua YouTube, mình quan sát được nhiều điều.
- Các bạn sinh viên HK rất hùng biện. Phóng viên chặn bất
kỳ một sinh viên nào để phỏng vấn, các bạn đều nói năng cực kỳ trôi chảy. Nghĩa
là điều đang đề cập đã ở trong tâm trí các bạn lâu ngày, đã trở thành máu thịt,
nên khi chạm tới, lời lẽ cứ tự nhiên tuôn ra không cần phải nghĩ ngợi lâu.
Mình nhớ trước 1975, ngay từ chương trình trung học đệ
nhất cấp (phổ thông cơ sở bây giờ), học sinh đã được luyện thuật-hùng-biện qua
những giờ thuyết trình, có nội dung về một tác phẩm văn học hay một vấn đề thời
sự - văn hóa nào đó, với một “hội đồng phản biện” là các bạn cùng lớp, để được
thầy cô chấm điểm. Vì thế, khi có biểu tình, những đại diện sinh viên (dù có
người mới học năm thứ nhất), phải gặp, làm việc với các VIP như bộ trưởng hay
tổng thống để đưa yêu sách… đều rất tự tin, tranh luận ngang hàng, đâu vào đấy,
rất thuyết phục.
- Khi biểu tình, các bạn sinh viên HK chuẩn bị khá bài
bản. Ngày đầu tiên có bạn đã chuẩn bị áo mưa (chống xịt nước) và khẩu trang
(chống khói cay). Các bạn đã dùng nước đóng chai đang uống để dập khói lựu đạn
cay.
Ngày thứ hai, chuyên nghiệp hơn, các bạn mang nước đựng
trong can to để sẵn từng đống trên đường, nước đóng chai cũng vậy. Dù và áo mưa
cũng nhiều hơn. Mặt nạ chống hơi cay tự chế thì rất nhiều người có.
Tuy nhiên, mình thấy thiếu một thứ: những bao bố lớn nhúng
ướt để trùm lên, vô hiệu hóa lựu đạn cay.
- Các bạn cũng hành động chính xác: khi bị bắn lựu đạn
cay, các bạn không chạy tránh mà di chuyển rất chừng mực. Chạy nhanh buộc phải
thở dốc, càng hít hơi cay nhiều hơn.
Mặt nạ tự chế chống khói cay nếu được tẩm ướt bằng giấm
hay nước cốt chanh sẽ ngăn khói tốt hơn. Và mắt kiếng sẽ giúp khói không xộc
thẳng vào mắt. Khi chảy nước mắt nếu bạn đừng dụi mà cứ để vậy sẽ tốt hơn, bởi
nước mắt là một chất bảo vệ rất tốt cho mắt. Dụi mắt sẽ gây tổn thương giác
mạc.
Cảnh sát Hồng Kông giờ còn dùng nước hạt tiêu, là thứ rất
mới mà hồi phong trào sinh viên Sài Gòn trước 1975 chưa thấy xài. Nước còn “khó
đỡ” hơn khói. Chẳng thế mà một cảnh sát Hồng Kông đã vội lấy nước đóng chai rửa
mắt cho chính sinh viên bị mình xịt nước tiêu vào. Hẳn người này cũng có
con/em, và đã biết xót/đau lòng khi thấy com/em người khác bị mình gây tổn
thương.
- Một số bạn sinh viên rất mạnh mẽ, tự mình tiến sát tới
trước hàng cảnh sát để vừa nói “phải không” vừa cản đường họ. Có người bị nước
từ các vòi phun bắn quá mạnh làm té ngã nhiều lần nhưng lại đứng dậy, tiếp tục
câu chuyện, khiến cảnh sát buộc phải dừng tay. Có những bạn nam sinh viên
dùng chính ngực mình để cản các khiên nhựa (cao gần bằng người) mà cảnh sát cầm
trên tay, cố đẩy lùi sinh viên. Khi bị cảnh sát dụi rất mạnh vào ngực, họ không
nao núng, vẫn đứng yên, sau đó còn tiến tới, và to tiếng phản ứng rất mạnh mẽ,
khiến cảnh sát buộc phải ngưng lại.
- Khi cảnh sát tiến đến đàn áp, tất cả các sinh viên HK
đều giơ cao hai tay khỏi đầu, để chứng tỏ “chúng tôi không có vũ khí, chúng tôi
biểu tình bất bạo động”. Hàng ngàn cánh tay đồng loạt giơ lên như một rừng cây
mới mọc, một rừng nhân phẩm đã được hữu hình hóa…
Hình ảnh nhìn quá đẹp và quá nhân văn…
Thế hệ sinh viên - học sinh này của Hồng Kông vẫn là sản
phẩm của nền giáo dục Hồng-Kông-cũ, nên họ biết rõ mình có quyền làm gì để bảo
vệ tương lai của chính mình và của cả Hồng Kông. Họ đã ứng xử đúng như những
người có TRÍ: ngăn chặn sự việc trước khi xảy ra, không để cho việc xảy ra rồi
mới tìm cách đối phó theo đuôi.
Vì như thế sẽ luôn quá muộn, luôn thất bại. Thất bại một
cách đáng khinh, chứ không phải đáng thương.
Sinh viên và người dân Hồng Kông có thể thành công hay
không, điều đó chưa biết được. Nhưng họ đã đứng lên, đã in đậm dấu ấn không
phai mờ cho những giá trị quý giá nhất: TỰ DO-NHÂN QUYỀN của con người, vào
giữa thập niên 2010 của thế kỷ 21.
XIN CẢM ƠN HỒNG KÔNG.
Từ Hong Kong nhìn lại Việt Nam
Song
Chi
Những ngày này tin tức về cuộc biểu tình lớn nhất từ hơn
hai thập kỷ qua ở Hong Kong thường xuyên xuất hiện trên các báo, đài truyền
hình quốc tế. Cũng như các nước khác, rất nhiều người Việt Nam đang dõi theo
tình hình ở Hong Kong. Không chỉ báo chí “lề trái”, ngay cả một số tờ báo nhà
nước cũng đưa tin về phong trào biểu tình của sinh viên, học sinh Hong Kong.
Trên các trang mạng xã hội, những người Việt Nam yêu thích tự do, dân chủ liên
tục cập nhật tin tức và có những status, bài viết, bình luận về sự kiện này.
Vốn có một niềm ác cảm chung với chế độ độc tài toàn trị ngạo mạn của Trung Quốc, những người VN yêu thích tự do, dân chủ lập tức bày tỏ sự khâm phục, ngưỡng mộ đối với tinh thần dũng cảm, cách tổ chức biểu tình đầy khoa học, sự đoàn kết của sinh viên, học sinh và người dân Hong Kong. Đặc biệt là bản lĩnh, trí tuệ của giới trẻ Hong Kong khi họ biết rất rõ mình muốn gì, họ đấu tranh mạnh mẽ nhưng tỉnh táo, không để phạm sai lầm, bị gài bẫy bạo loạn, họ trả lời phỏng vấn trôi chảy. Và trong số họ có những khuôn mặt thủ lĩnh chỉ mới 17 tuổi như Joshua Wong (Hoàng Chi Phong) và cả những em học sinh 12, 13 tuổi.
Phong trào biểu tình bất tuân dân sự ở Hong Kong rõ ràng đã tạo cảm hứng và cả niềm hy vọng cho những người Việt Nam còn nặng lòng với vận mệnh của đất nước. Trong sự ngưỡng mộ, có cả nỗi ngậm ngùi cảm thán cho tinh thần của người VN và một câu hỏi nhức nhối trong tâm trí, trên môi và trên đầu ngọn bút của mỗi cá nhân, mỗi nhà báo, mỗi blogger VN: “Bao giờ cho đến VN? Bao giờ thì người VN mới thức tỉnh, đứng lên vì vận mệnh của đất nước, dân tộc, vì tương lai của chính mình, con cháu mình?”
Người dân các quốc gia Đông Âu đã đứng lên, người dân các quốc gia Bắc Phi và Ả Rập vùng Trung Đông đã đứng lên, người Ukraina đã đứng lên, quyết định thay đổi con đường đi, thay đổi vận mệnh của đất nước, dân tộc. Người Duy Ngô Nhĩ- Tân Cương, người Tây Tạng và và bây giờ là người dân Hong Kong…đã xuống đường, chống lại sự độc tài, mỗi dân tộc một phương pháp khác nhau, thậm chí bằng cái cách tuyệt vọng nhất như người Tây Tạng. Ít nhất, các dân tộc ấy đã cho thế giới thấy họ nghĩ gì, muốn gì. Và ngay cả dân Trung Quốc, với sự kiện Thiên An Môn đẫm máu…
Còn VN, bao giờ?
Có cả những lời cảm thán khi so sánh tuổi trẻ Hong Kong với tuổi trẻ VN. Nhưng thật ra khó mà so sánh như vậy. Tuổi trẻ Hong Kong và tuổi trẻ VN quá khác nhau. Người Hong Kong đã từng được hưởng một nền dân chủ thực sự trong suốt hơn một trăm năm là nhượng địa của Anh, đã quen sống trong một xã hội biết tôn trọng con người và biết thượng tôn pháp luật. Thế hệ tuổi trẻ Hong Kong hôm nay vẫn là sản phẩm của nền giáo dục cũ. Họ biết rõ không thể để cho Bắc Kinh tước đoạt đi nền tự do dân chủ đó, tròng vào đầu vào cổ họ cái thể chế độc tài và một nền giáo dục ngu dân.
Còn học sinh, sinh viên VN ngày nay đã bị nhồi sọ, tẩy não qua bao thế hệ bởi một nền giáo dục lạc hậu, sai trái, chỉ đào tạo ra những con người chạy theo bằng cấp, chức tước, địa vị, tiền bạc mà không quan tâm đến chính trị, tự do, dân chủ, chỉ biết nghĩ cho cá nhân, gia đình mình mà không biết hy sinh vì quyền lợi chung của đất nước, dân tộc. Một nền giáo dục nhồi nhét những kiến thức chết mà không dạy con người biết làm người đúng nghĩa, biết nhục vì cái nghèo cái lạc hậu của đất nước thay vì cứ tuyên truyền tự hào về một quốc gia từng mấy lần “chiến thắng” các đế quốc to. Một nền giáo dục bóp méo lịch sử, bóp méo sự thật, dối trá, tôn sùng lãnh tự, sợ hãi trước sức mạnh của bạo lực, thể chế và quỵ lụy vì sức mạnh của vật chất.
Tuổi trẻ VN hôm nay không chỉ là sản phẩm của một nền giáo dục tệ hại. Tuổi trẻ VN hôm nay còn lớn lên trong một xã hội tệ hại ở đó họ luôn được dạy rằng đừng dính đến chính trị, mọi chuyện đã có đảng và nhà nước lo, rằng nhờ có đảng và nhà nước cộng sản, VN mới có được ngày hôm nay (!), rằng yêu nước là yêu đảng, yêu chủ nghĩa xã hội, và mọi ý kiến, suy nghĩ đi ngược lại với đường lối chính sách của nhà nước đều là phản động. Tuổi trẻ VN hôm nay lớn lên trong một xã hội ở đó họ chỉ được nhồi về học thuyết Mác Lênin và “tư tưởng của Bác Hồ” ngoài ra không được học được biết về bất cứ nhà tư tường, học thuyết hay nền triết học nào khác.
Tuổi trẻ VN hôm nay lớn lên trong một xã hội mà phần lớn mọi người đều có một quan niệm sống mũ ni che tai, chăm lo cho bộ lông của mình, không quan tâm đến chuyện nước mình chứ đừng nói đến chuyện thế giới. Một xã hội ở đó cái xấu cái ác sự không tử tế đã trở thành phổ biến, bình thường và ngày càng lan rộng như cỏ dại, trong khi cái thiện cái đẹp sự tử tế đã trở thành hiếm hoi, bất thường. Một xã hội mà những kẻ bât tài nhưng là con ông cháu cha, có thân thế, có tiền hoặc những kẻ cơ hội, nịnh bợ, đội trên đạp dưới luôn luôn trèo cao, leo lên đầu lên cổ người khác còn người tài nhưng lương thiện, có lòng tự trọng luôn bị thiệt thòi, chà đạp.
Với
một thể chế chính trị như vậy, trong một môi trường xã hội và một nền giáo dục
như vậy, tuổi trẻ VN làm sao trưởng thành được như tuổi trẻ Hong Kong? Khi sinh
viên, học sinh Hong Kong xuống đường, bên cạnh họ là sư ủng hộ của cha mẹ, giáo
viên, nhà trường, và những người lớn khác.
Còn khi tuổi trẻ VN xuống đường biểu tình phản đối Trung Cộng có mưu đổ bành trướng, xâm chiếm VN về lâu về dài, nhà trường theo lệnh của nhà cầm quyền sẽ điểm mặt những người đi biểu tình để trừ điểm hạnh kiểm, thậm chí đuổi học. Thầy cô giáo sẽ được lệnh phải đến tận nơi biểu tình gây áp lực với các em, dạy dỗ các em đừng nghe kẻ xấu xúi giục, hãy nghĩ đến điểm số và tương lai của mình, nghĩa là vừa đe vừa xoa. Còn bố mẹ các em, tùy theo mỗi gia đình, sẽ mắng chửi, từ mặt con hoặc khóc lóc để con xuôi lòng đừng tham gia vào ba cái chuyện chính trị làm gì cho nó khổ thân, khổ bố mẹ.
Khi phong trào biểu tình bất tuân dân sự ở Hong Kong bùng nổ, cảnh sát Hong Kong cũng chỉ mới dám dùng khói tiêu, hơi cay xịt vào đoàn biểu tình, còn dân chúng tích cực tham gia hoặc ủng hộ, tiếp tế nước uống, thực phẩm, áo mưa, khẩu trang…Và người Hoa rõ ràng có sự đoàn kết với nhau. Người lớn cũng không ngần ngại nhường cho giới trẻ tiến lên phía trước, sẵn lòng nghe theo lời kêu gọi của những thủ lĩnh sinh viên mặt còn non choẹt.
Còn ở VN, nếu có một phong trào chỉ cần nhỏ bằng một phần ngàn như vậy nổ ra, thì nhà cầm quyền không ngần ngại sử dụng mọi trò bẩn lẫn bạo lực để dẹp tan. Công an, cảnh sát các loại được huy động sẵn sảng thượng cẳng chân cẳng tay với người biểu tình, đối xử với ngưởi biểu tình như những con vật, đám công an chìm, dư luận viên, đoàn viên sẽ trà trộn vào đám đông tìm cách kích động, gây chia rẽ, phá thối hoặc gài bẫy bằng cách có những hành vi bạo loạn để công an từ đó có cớ đàn áp.
Hoặc đem những chiêu rẻ tiền như sử dụng loa thật to, chiếm lấy những chỗ biểu tình bằng cách cho đám dông ra cưa đục ầm ỹ hoặc nhảy múa khiêu vũ loạn xạ…Báo chí nhà nước sẽ được lệnh bôi nhọ, vu khống những người biểu tình. Còn đám đông người dân đứng ngoài thì bàng quan nhìn ngó, bình phẩm: lũ điên đi biểu tình vì bị xúi giục, đi biểu tình vì được nước ngoài cho tiền v.v…
Với một trình độ nhận thức chính trị chung của đám đông như thế, một nhóm người xuống đường trở thành kẻ loi, đơn độc và dễ bị tách ra, để nhà cầm quyền có những cách thức khác nhau tùy từng mặt, mà đối phó, và chiêu trò nào cũng bẩn thỉu, hèn hạ đến khó tin nhưng lại được cái nhà nước này không ngần ngại sử dụng. Từ ném mắm tôm, ném chất thối vào nhà, khóa của ngoài không cho ra, ép xe cho té ngoài đường, gọi lên đồn “làm việc”, cắt đường học vấn nếu là học sinh sinh viên, cắt đường công ăn việc làm, hạn chế đi lại…cho tới bắt bỏ tù dài hạn và tiếp tục hành hạ trong tù.
Và ngay trong chính những người dân chủ cũng chưa bao giờ đoàn kết thành một khối. Đất nước VN với mấy chục năm bị chia cắt, những gánh nặng của lịch sử, hệ quả của sư nhồi nhét tuyên truyền, cộng với tính cách của dân tộc, khiến người VN rất khó đoàn kết với nhau. Người miền Nam, người miền Bắc, người sinh ra và lớn lên dưới chế độ VNCH cũ hay dưới chế độ XHCN ở miền Bắc, hoặc sinh ra và lớn lên trong nước với người Việt ở hải ngoại, vẫn còn nhiểu điều chưa đồng ý hết với nhau.
Trong cái nhìn đối với chế độ, đối với nhà cầm quyền cũng khác nhau. Có những người cả một đời đi theo đảng cộng sản, hoặc sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, hoặc lớn lên trong một gia đình có dính dáng với nhà cầm quyền, có khi hết cả đời vẫn chỉ phản tỉnh được một phần. Chẳng hạn, họ có thể chán ghét chế độ hiện tại nhưng vẫn cố bào chữa cho đảng cộng sản trong quá khứ rằng thời kỳ đầu đảng cộng sản là vì quyền lợi của đất nước, dân tộc, là chính danh, được lịch sử chọn lựa; hoặc bênh vực ông Hồ Chí Minh, rằng mọi cái sai lầm của chế độ là do đám ở dưới gây ra chứ Bác không bao giờ muốn thế; và ghét chế độ VNCH, ghét cờ vàng, cảm thấy bị xúc phạm nếu phải thừa nhận chế độ ở miền Nam trước kia có nhiều điểm khá hơn chế độ ở miền Bắc v.v….
Phong trào dân chủ ở VN, vốn đã mỏng, yếu, rời rạc, không/chưa thể có được một cuộc biểu tình nào mà hàng trăm ngàn con người tham gia như ở Hong Kong, nhưng chỉ cần một nhúm chừng vài trăm con người, đã có sự chia rẽ, nghi kỵ, thậm chí tỵ nạnh với nhau. Người nào nổi lên là lập tức bị moi móc, dìm hàng, bị nghi kỵ nếu không bị nghi là thân Cộng, là con chim mồi do đảng gài vào thì lại bị nghi là người của…Việt Tân, chẳng hạn! Không ai nể ai đã đành, nếu có một sinh viên 17 tuổi đứng ra kêu gọi ở VN chắc chẳng mấy ai chịu nghe theo “đồ nhãi ranh” mà còn phải chờ ai đáng mặt anh hào kia.
Từ bao nhiêu lâu nay chúng ta vẫn ngồi chờ, hết chờ cho nhà nước này tự thay đổi, lại chờ cho nhà nước này sụp đổ, chờ trông Mỹ giúp một tay lại chờ cho Tàu nó sụp thì chế độ này cũng phải sụp theo, rồi chờ một nhân vật nào đó có đủ tâm đủ tầm xuất hiện…
Cho đến tận bây giờ trong rất nhiều cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc, biểu tình của dân oan, của công nhân, nông dân, tiểu thương…người ta vẫn mang theo lá cờ đỏ sao vàng, hình ông Hồ, vẫn giương lên những biều ngữ kiểu như “Đảng ơi chính phủ ơi bác Hổ ơi cứu dân” mà không nghĩ ra là chính chế độ này, chính cái đảng này đã gây ra mọi oan ức sai lầm trong xã hội.
Nhưng
nói như vậy không có nghĩa là tuyệt vọng để rồi lại chờ đợi. Suy cho cùng, con
người ở đâu trên thế gian này cũng có những đòi hỏi, mong muốn giống nhau, và
chế độ nào đi ngược lại với quy luật phát triển của nhân loại, chà đạp lên
quyền con người và mọi quyển lợi cơ bản của nhân dân, chế độ đó chắc chắn phải
bị đào thải. Và chính người dân, chứ không thể trông chờ vào bất cứ ai bất cứ
điều gì khác, sẽ làm điều đó.
Chỉ hy vọng rằng đối với người VN hôm nay, những hình ảnh đang diễn ra ở Hong Kong sẽ không chỉ là niềm ngưỡng mộ suông rồi qua đi, như đã từng như vậy, với những gì diễn ra tại các nước Đông Âu, Bắc Phi cho tới Myanmar…trước kia!
No comments:
Post a Comment
Thanks for your Comment