Các bác thân
thương quí mến ơi chuyện THÙNG RỖNG NỔ LỚN có nhiều lắm vô số kể các bác ơi ...
chuyện này từ thời thượng cổ thời Bảo Đại tắm truồng cho đến bây giờ là
chuyện rất bình thường ...
Các
bác ƠI các bác có biết không có nhiều loại NỔ lắm ... nổ nhỏ thì người ta kêu là
NỔ NHƯ LỰU ĐẠN nổ
không giới hạn NỔ BANH XÁC PHÁO thì gọi là NỔ NHƯ BOM NGUYÊN TỬ
Nói
tóm lại các GS-TS các học giả đều ưa NỔ .. nghề của chàng mà.
Hình
như các cụ nhà ta có nói cái câu gì đó hay đáo để để đời là :
KHÔNG
CÓ NỔ BẤT THÀNH HỌC GIẢ .... xin lỗi nhà em xin phép nổ một tí tẹo không biết
trúng hay trật, nhớ mài mại chỉ nổ được có thế thôi....
Có
câu sau thì nhà em nổ chắc ăn vì nhà em tới trường làng học thời nhà em còn mặc
quần thủng đít hay cởi truồng đi học ... đó là các cụ nhà ta có nhời
khuyên rằng thì là
LỜI
NỔ KHÔNG MẤT TIỀN MUA
CỨ
THOẢI MÁI NỔ CHO NGƯỜI ĐIẾC LỖ TAI
Chí
lý quá đã, có mất tiền mua đâu TỘI GÌ KHÔNG NỔ ...
NỔ
NHƯ PHÁO TỊT thì có ma nào có học giả GS-TS nào mà ham ... bởi
rứa bác gì đó có lời khuyên là NỔ CÓ CHỪNG MỰC thì xin lỗi nhà em thấy cũng hơi
dư thừa ...
Cái
CHỪNG MỰC đó các bác học giả GS-TS nào mà kiểm soát được
mà chỉ
CÁI DỐT CỦA CÁC bác học giả GS-TS đó đưa các bác đó CHỪNG MỰC NỔ TỊT CÓ
THẾ THÔI... do
đó dễ hiểu là các bác học giả GS-TS đó phải cố gắng
TẬN
NHÂN LỰC NỔ MỚI TRI được THIÊN MỆNH mới biết là mình NỔ TỊT TỚI ĐÂU THÔI
NỔ
LẸT ĐẸT NGỨA LẮM ĐÂU CÓ ĐÃ....
-----Original Message-----
From: an
To: undisclosed-recipients:;
Sent: Sat, Sep 15, 2012 6:14 pm
Subject: [XOM_NHA_LA_YAMAHA] THÙNG RỖNG KÊU TO
From: an
To: undisclosed-recipients:;
Sent: Sat, Sep 15, 2012 6:14 pm
Subject: [XOM_NHA_LA_YAMAHA] THÙNG RỖNG KÊU TO
"Muốn phô trương, cũng nên chừng mực"
Đôi câu chuyện linh tinh khá bi hài, đã làm co thắt lòng người đến thảm hại! Nó "rất rất khó tin" nhưng "vô cùng có thật". Chúng tôi xin cống hiến Bạn đọc thư giản lúc nhàn rỗi, để cùng nhìn thẳng vào sự thật một xã hội nhiễu nhương lố bịch, lại rêu rao một "Học thuyết mới" là nền tảng Văn hóa Tôn Giáo, đến ngỡ ngàng.
Không thiếu một thiểu số người trong Xã hội tự phong là "Trí Thức", ưa vung đao múa kiếm đánh hạ mọi người cách vô tiền khoán hậu, nhưng không hề biết nhận rõ mình thật sự là ai. Họ đã dám bô bô lên giọng chà đạp:
1) Vị Ân Sư muôn đời của Dân Việt:
G/sĩ ĐẮC-LỘ (ALEXANDRE DE RHODES), một trong những nhà Thông thái kỳ tài được Thế giới tôn kính, cách riêng, G/sĩ còn là một Ân sư Kim Cổ của nền Văn Học Việt-Nam. Nhưng vẫn không thiếu người phản bội xúc phạm triền miên, đã có một tổ chức quy mô từ đời nầy nối tiếp đời khác, hầu như bất tận!
Nổi cợm nhất, một nhóm người "Trí thức" xuyên tạc, vu khống, đả kích và lăng nhục với những từ ngữ thô lỗ (grossness of the words was distasteful), sử dụng bao lời nguyền rủa đến hạ đẳng, tự đồng hóa mình vào lớp Xã hội phàm phu tục tử! Điều đó đã biểu hiện cụ thể rằng họ đã quên mình từng tự xưng trí thức trong một Tập thế Giáo sư tầm cỡ Quốc Tế.
Trước nhất chúng tôi xin đơn cử GsTs PHẠM-VĂN-HƯỜNG làm điển hình. Đại để, trong bài "Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ" của mình, gần cuối cột 3 trang nhất tờ báo "Người Lao Động Chủ Nhật" phát hành ngày 7.1.2007 tại Tp. HCM, "Nhà Nghiên Cứu" đã viết; “…Tiếp đó Alexandro (G/sĩ ĐẮC-LỘ) trôi dạt vào Iran cho đến một ngày đầu tháng 11-1660 thì chết ở Isfahan, thọ 69 tuổi, kết thúc một đời tu hành gian trá....” (MV. chú thích, gạch đít và nhấn mạnh)
Tổng Biên Tập Báo Lao Động đã hết sức trân trọng giới thiệu Tác giả Bài báo là "Gs-Ts Đại Học Bordeaux". GsTs. Viện Đại Học nước Pháp nầy đã bỏ công vắt nặn được một Nhan đề khá kêu "Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ"! Một đề tài nghe độc đáo, rất bề thế, quy mô và đồ sộ, lại chỉ gói gọn trong một bài viết không đến gang tay! Tự nó đã là một bức tranh Biếm họa "Đầu voi đuôi nòng nọc" quá tồi!!! Không khác chú Vịt lạch bạch quanh hè, có ảo giác là một Đại bàng đang bay cao vút trên các tầng mây! Nếu quả thật là Giáo Sư Đại Học Bordeaux, thì không rõ trình độ Văn Hóa Nước Pháp đã đạt đến đỉnh điểm nào!
Chưa cần phải dài dòng tranh luận, chỉ trong chừng mực với mấy dòng chữ trong một bài báo, Độc giả đã đọc thấy nỗi cộm đến "Ba Mươi Mốt" (31) điều không thể chấp nhận được của một nhà Sư phạm cấp Đại học tại Kinh thành Ánh Sáng Pháp, có tầm cỡ Quốc tế. Với học hàm học vị "Gs Ts", họ PHẠM đã cao giọng giảng giải cách phát âm tiếng Anh, đã khiến các em ở tuổi học trò cũng phải méo mặt cười bò ra đất!
GsTs họ PHẠM, "Đại học Bordeaux" đã xác định: "... Ví dụ phụ ngữ nh chỉ Bồ Đào Nha mới có. Tất cả Âu châu không nơi nào có. Ở Anh thì dùng ng(19), ở Espana (Tây Ban Nha) thì dùng nõ, ở Pháp thì dùng gn để viết âm nhơ. Alexandro khó mà tạo ra nh Việt Nam”. (MV gạch đít và đánh số 19 trên đầu phụ âm ng. Đây là một trong 31 con số được đánh dấu là sai bậy trên nhiều lãnh vực Đạo đức, Lịch sử, Văn học, Văn hóa, Giáo dục kể cả Nhân cách làm người trong một Bài Báo đd. không quá gang tay đó. Nếu cần, chúng tôi sẽ sao gởi y nguyên văn Bài báo để Bạn đọc tiện tham khảo cụ thể hơn tưởng tượng.) Không rõ Bạn đọc hiểu câu trên của GsTs Họ PHẠM có ý nghĩa làm sao?
Xin ghi nhận rõ rằng GsTs Họ PHẠM đã xác quyết “ng” trong tiếng Anh được phát âm là “nh” như tiếng Việt và tiếng Bồ-Đào-Nha. (?!) Rõ tội! Không biết đó là Tiếng Anh thời Anglo-Saxon thời thượng cổ, hay Gs Họ PHẠM dự đoán sẽ được cải biến trong tương lai vào những Thiên Niên Kỷ sau? Vậy “ng” trong Tongue, trong Newsmonger, thì GsTs họ PHẠM đều phát âm là “nhờ” chăng? Quả thật trình độ ngoại ngữ chúng tôi không thông thạo mấy, nhất là Anh Văn, nhưng hỏi thăm các cháu Học Sinh, chúng đều ngẫn ngơ. Như vậy Phụ Âm kép “gn” trong Anh văn ở các từ: To magnify a triffing incident (thổi phồng một sự việc bình thường), Magnum opus (kiệt tác, tác phẫm vĩ đại), Magniloquent (hay khoe khoang, khoác lác, khoa trương, huênh hoang, phóng đại), To strain at a gnat (quá câu nệ), Gnatty (thuộc ruồi nhuế), thì “GsTs” họ PHẠM phát âm thế nào? Giáo Sư không phát âm như “gn” tiếng Pháp, như “nhờ” tiếng Việt thì phát âm là gì đây? Thực là một “Công Trình Nghiên Cứu Vĩ Đại”! Tác giả đã từng viết trong bài báo thì chính Giáo sư đã thân hành đi khắp các nước Châu-Âu để nghiên cứu nguồn gốc Phụ âm "nh" tiếng Việt, đem so sánh với cả cách phát âm nhiều nước trong đó có sự so sánh giữa gn tiếng Pháp và ng tiếng Anh, được đăng công khai trên mặt báo tiếng Việt! Tưởng đâu Dân Tộc Việt còn thời tiền Thế Kỷ XVI, chưa từng một ai biết tiếng Anh-Mỹ. Một Bài Báo có tính lên lớp Giáo khoa, Thầy đời. Phê phán Văn Học như một Nhà Ngôn Ngữ Học Quốc tế! Lại “Phi Văn Học và Văn Phạm Anh” đến thế là cùng! Vẫn còn 30 điểm sai trái trong bài báo nầy, còn cần phải đặt lại vấn đề ró hơn. Xin đón đọc "Lắng Nghe & Nhận Định" của MINH-VÂN (MV. LN&NĐ, có thể chưa hoặc không Xuất bản được, nếu Bạn đọc cần thư giản, chúng tôi sẽ gởi qua Đ/c. Hộp thư của quý bạn.) Thật tương xứng lời giới thiệu vô cùng trịnh trọng của Tổng Biên Tập Báo Lao Động ngày 7.1.2007!
Quả thực Bài Thơ Tiến Sĩ Giấy của Cụ NGUYỄN-KHUYẾN đã nói lên tất cả, đã nở rộ quá nhiều vào thời đại ngày nay:
“Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai
“Cũng gọi Ông Nghè, có kém ai?
“Mảnh giấy làm nên Thân Giáp Bảng,
“Nét son điểm rõ Mặt Văn Khôi.
“Tấm thân xiêm áo, sao mà nhẹ,
“Cái giá Khoa Danh ấy mới hời.
“Ghế tréo lọng xanh, ngồi bảnh choẹ.
“Tưởng rằng Đồ Thật, hoá Đồ Chơi!”
(Một số danh từ trong bài thơ. MV viết hoa như một đặc từ và ghi đậm nét để tỏ lộ ý Tác giả hơn)
Chỉ với một Nhan Đề "Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ", đã nói lên sự phô trương của nó. Nghe rất kêu, nghe quá vĩ đại! Nhưng thực chất chỉ có chục dòng! Đó chính là một Tác phầm Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc ngữ! Nhưng nội dung là gì? Chỉ viết lăng nhăng (trashy) với tất cả sự hằn học định kiến, vu khống và xuyên tạc cá nhân một Ân sư Dân Tộc, đủ nói lên trình độ một "Gs Ts"....! Sử dụng ngôn từ hạ đẳng tương ứng BÙI-KHA và Giáo phái Giao Điểm. Nặng tính bôi nhọ, lăng nhục, mạt sát cá nhân bằng những ngôn từ phạm thượng hơn là một tác phẩm Văn Học. Đánh mất sự vô tư, tính trong sáng của một nhà Mô phạm, một người cầm bút.
Một nhà Mô Phạm tầm cở Quốc tế nhưng chưa đủ tầm hiểu biết văn phạm bằng một cậu Học trò. Không rõ Tác giả đang giữ chân gì tại ĐH. Bordeaux! Không lẽ đường đường là một GsTs. lại đóng vai trò người gác cổng, hay công nhân vệ sinh? Nhưng đứng trên bục giảng, với trình độ nầy thì chắc chắn là không thể!
Nguyệt san Công-Giáo & Dân Tộc số 145 tháng 1.2007, Nhà Nghiên Cứu kỳ cựu NGUYỄN-ÐÌNH-ÐẦU cũng đã tạm thời chỉ rõ 4 cái sai của PHẠM-VĂN-HƯỜNG, nhưng Tiên sinh không đủ can đảm viết nhiều hơn với những phần tử không xứng là đối thủ. Tiên sinh cũng không quên đánh giá Tổng Biên Tập Báo Người Lao Động: "Tôi thực tình ngạc nhiên khi thấy Tòa soạn Người Lao Ðộng rất có uy tín lại giới thiệu bài báo của Gs. Ts Phạm Văn Hường là "có tính chất nghiên cứu khoa học, mọi ý kiến phản biện, tranh luận, tác giả sẵn sàng lắng nghe..." (!!!)
Không riêng Tác giả PHẠM-VĂN-HƯỜNG, nhóm Giao Điểm Hoa-Kỳ, cũng đã có kiểu phô trương đến lợm giọng, còn cộng thêm bản chất trịch thượng hơn ai. Tác giả BÙI-KHA và Giáo chủ Giao Điểm TRẦN-CHUNG-NGỌC đã ngang nhiên vỗ ngực lớn tiếng: “Chúng tôi tin rằng, trong cuốn NTT: NK&TCN, với nhiều tài liệu dẫn chứng mà có lẽ quý vị học giả bên nhà chưa biết đến”. (NTT: NK&TCN, tức Tác phẩm NGUYỄN TƯỜNG TỘ của NGUYỄN-KHA còn có tên BÙI-KHA và TRÂN-CHUNG-NGỌC, MV chú thích)
Vâng, có lẽ quý vị học giả bên nhà chưa biết đến như BÙI-KHA đã đánh giá thật, (!) nhưng chính bản thân BÙI-KHA vẫn chưa đọc và hiểu rõ nội dung các Tác phẩm mà hai Đồng Tác giả đề cập đến đã viết gì, nói gì. Ngay cả GsTs PHẠM-VĂN-HƯỜNG, Tác giả bài báo “Đi Tìm Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ”, cũng rất mạnh miệng, dám cất tiếng gáy phi bác các Tác phẩm của G/sĩ ĐẮC-LỘ, nhưng vẫn không biết nội dung tác phẩm mình đang phê bác đó là gì. Giáo sư cũng chưa tận mắt đọc được dù chi mỗi Lời tựa Tự điển Việt-Bồ-La của ĐẮC-LỘ! Nên lập luận sai bét chẳng giống ai! Giáo sư cũng đã chưa từng nhìn thấy tận mắt Quyển “Phép Giảng 8 Ngày”, không rõ Tác phẩm đó có nội dung gì, thuộc phạm vi chuyên dụng nào. Gs Họ PHẠM đã hiểu đó là 8 bài giảng G/sĩ ĐẮC-LỘ soạn cho 8 ngày trong tuần soạn! (?!) Vì thế đã dám phê phán thành một bài viết Lạc đề và ngớ ngẩn! Một "Thầy đời" tự phong là GsTs đã mỉa mai G/sĩ ĐẮC-LỘ dốt nát đến mức không biết mỗi tuần chỉ có 7 ngày!
Trong bài Những Sai Lầm Nghiêm Trọng của Bộ GD&ĐTT, chúng tôi chỉ đơn cử một vài Nhân vật Văn Hóa Việt-Nam đã đánh giá cao G/sĩ ĐẮC-LỘ mà thôi. Nếu "GsTs" PHẠM-VĂN-HƯỜNG và Nhóm "Gs-Ts" Giao Điểm chưa thỏa mãn, tập đoàn ban Giám Hiệu Đại Học LÝ-TRẦN tại Mỹ, có đủ trình độ ngoại ngữ như từng phô trương, xin mời Quý "Giáo sư" lục tìm trong các Thư viện Châu-Âu, còn có cả hàng trăm tác phẩm của nhiều Học giả thời danh Thế giới khác, cụ thể như PIERRE RICHARD FERAY, GUY MARIE OURY, ANDRÉ GEORGES HAUDRICOUR, RONÉO, MAYBON, T. LOUVER, CARDIÈRE, YOSHIHASU TSUBOI, MICHEL BARNOUN, JOHN DE FRANCIS, VA REGO, FRANÇOIS RIDEAU, JEAN BAPTISTE GUERLACH, ANTONIP DASIL, A. LAUNAY, TESSEYRE, RAVIER, A. GUGLIEHNOTI, JOSEPH METZIER, BERNARD, HUARD, M. GISPERT, DURAND, v.v…đều là tầng lớp Trí Thức Bậc Thầy, tầm cở Quốc tế, là Học Giả, Sử gia, Yếu Nhân, Chính khách có nhiều Quốc Tịch với đủ thứ ngôn ngữ La-Tinh, Pháp, Ý, Đức, Tây-Ban-Nha, Bồ-Đào-Nha, Nhật Bản, cũng đã từng viết về ĐẮC-LỘ.
Dù các Tác giả trên có tôn vinh hay phản bác, vẫn biểu hiện được là những nhà trí thức, không thiếu sự tôn trọng căn bản một con người, Có đầy đủ tư cách là các Nhà nghiên cứu Bậc Thầy trên các bậc Thầy của nhóm Thầy rất Giao Điểm. Tất cả, họ vẫn tỏ rõ tính trí thức với một thái độ rất ư là Văn hóa. Không có tính xuyên tạc đến lố bịch và giọng văn kém cỏi kiểu xã hội Chợ trời. Nếu đọc và hiểu được các loại tác phẩm tầm cao nầy, khi đó nhóm "GsTs" Giao Điểm mới cảm nhận được Danh giá và Trình độ của G/sĩ ĐẮC-LỘ có tầm cở Quốc tế như thế nào, không chỉ ở mỗi Việt-Nam. Cái GsTs của Quý ngài còn cần phải học hỏi và tôi luyện thêm nhân cách trong sử dụng ngôn từ. Nếu viết về Văn học còn phải khác hơn. Lối nói hàng chợ, thường làm độc giả ngao ngán hơn đọc bài viết thiếu nội dung, không chất lượng, kể cả lạc đề. Chúng tôi cũng không thế không lưu ý tập thể "GsTs" nầy về các tài liệu nghiên cứu hiện đại rất có giá trị Lịch Sử Văn Học tại Viện Sử Học của Uỷ Ban Khoa Học Quốc Gia ngày nay. Có đọc được mới nhận thấy hết cái chung về vị trí G/sĩ ĐẮC-LỘ, là một Nhân vật Văn Hóa ở nước ta, thuộc tầm cở nào. Nếu không đọc được gì cả, thì quả là một thiếu sót đáng tiếc đối với các bậc Mô phạm, các nhà Trí thức Viêt-Nam! Đó là một điều không thể chấp nhận được, nếu Quý vị là một tập thể Giao Điểm muốn phô trương là hàng "Trí Thức", là những Thành viên chủ chốt Đại Học Lý Trần tại Hoa-Kỳ. Hiểu được như thế, thì PHẠM-VĂN-HƯỜNG, BÙI-KHA và nhóm “GsTs” Giao Điểm mới tự biết đánh giá về mình, mới thấy được ý nghĩa "Ếch ngồi đáy giếng" làm sao, mới dẹp bỏ bớt cái thói ngông nghênh xem trời bằng vung. mới bỏ được bản chất thói đời Ểnh Ương ưa phình bụng cho to bằng con bò. Cóc đừng khoái mang guốc leo thang, bỏ tính ba hoa ngông cuồng dung tục, ưa lè kè kèm trước tên mình 4 chữ “Gs-Ts” tự phong đồng hạng!
Kỳ thực chẳng mấy ai không biết phần lớn nhóm họ là Kỷ sư, Bác sĩ tổng quát, Nhà giáo Tiểu học, Trung học Đệ nhất cấp và cao lắm là Đệ nhị cấp tại Sài-Gòn dưới thời Việt-Nam Cộng-Hòa. Tuy nhiên trong đó cũng họa hiếm có vị Giáo chủ vốn là Tiến Sĩ. Nhưng không rõ Nhà Nước nào, Chế độ nào hay Viện Hàn Lâm nào đã phong tặng cho Học Hàm "Giáo Sư" (full professor) để kèm theo học vị Tiến sĩ cho mình, cũng như cho tập thể cả nhóm. Nên không ai ngạc nhiên một khi Nhóm "Trí thức" GIAO ĐIỂM nầy bị đánh giá là một tập thể "Gs-Ts Thập cẩm", cũng tầm tầm như "GsTs" PHẠM-VĂN-HƯỜNG, Bordeaux nước Pháp!
Vẫn còn lắm điều nhức nhối khi bất đắc dĩ phải đề cập đến cái “Xã hội Trí Thức” tạp nhạp nầy! Nói chung các nhà Trí Thức không một ai đủ can đảm để chạm tay vào những nơi vấy bẩn thế nầy, vì thế đã khiến BÙI-KHA ngộ nhận, từng tự đắc tuyên bố trên Trang Mạng, những gì họ đã viết đều là “Chân Lý”, nên không một ai có đủ trình độ phản biện, mọi người đều phải ngậm miệng, lắng nghe, kể cả không ai dám khiếu nại ra Tòa những tác phẩm của họ. Trên báo chí, cũng như trên một "Diễn Đàn" Trang Mạng mệnh danh Tôn Giáo, họ đâu nghĩ rằng nó đã biểu hiện một hình thức phá hoại nền Văn Học, Văn Hóa, Văn Minh giới trẻ Thế giới và Dân tộc cách vô ý thức! Thật đáng tiếc.
Một tập thể không ngần ngại, không tự sĩ, khi dung tục, loạn văn, hỗn ngữ, không tẩy bỏ được ngôn ngữ Gia truyền Từ Đời Cha Ông với những danh từ tục tằn (coarse manners) vô văn hóa. Xuyên tạc chưởi bới cả hàng Vĩ nhân Thế giới, hàng Thánh nhân siêu phàm đến mất dạy, cộng với lời lẽ quá ư hàm hồ, xấc xược, sỗ sàng, kiêu căng, ngạo mạn, ngay khi tự vỗ ngực xưng danh là Nhóm “Trí Thức”, là tập thể Giáo sư Tiến sĩ, là tầng lớp Giảng sư một Trường “Đại Học Phật Giáo” ở Hoa-Kỳ! Luôn tự tôn là hiện thân Đạo đức của hàng Mô phạm thuộc hệ thống Tâm Linh Đạo đức, với một “Học thuyết Sống” tưởng chừng như rất tân kỳ, nấp dưới chiêu bài Đạo! 2) Các Danh nhân Văn hóa Dân tộc:
Ngoài G/sĩ ĐẮC-LỘ, Giao Điểm còn là một tập đoàn duy nhất coi khinh và kết tội cả các Nhân vật Lịch sử Văn Hóa Yêu Nước. TRƯƠNG-VĨNH-KÝ, NGUYỄN-TRƯỜNG-TỘ, ĐẶNG-ĐỨC-TUẤN…là những Nhân Vật đã được đại đa số hàng Thức Giả Việt-Nam tôn xưng là Học giả lỗi lạc, xuất chúng, từng có tên tuổi nổi trội trong sử sách, từng được tôn vinh qua nhiều chế độ, ngay cả trong các buổi hội thảo Văn Hóa cấp Quốc gia của Nhà nước CHXHCNVN. Các Ngài được ghi nhận là những Bậc Thầy đầy tâm huyết với Đất nước nầy. Là những Vị đã thực hiện hoặc thượng trình phương án xây dựng cụ thể về Văn Hóa Dân Tộc và Phát triển Quốc gia cách tích cực trên nhiều mặt.
Thậm chí Tập đoàn "Nghiên Cứu Thời Danh" Giao Điểm còn nhấn mạnh TRƯƠNG-VĨNH-KÝ, NGUYỄN-TRƯỜNG-TỘ là “Linh mục”, là “Giáo sĩ” Công-Giáo (Giao Điểm Online) !!! Rõ ràng những Tác Phẩm nghiên cứu tưởng chừng vô cùng "lỗi lạc" đó, lại ngớ nghếch đến độ bất ngờ, để lộ ra chân tướng là một tập đoàn thiếu khả năng nghiên cứu, không đủ trình độ trí thức trong phạm vi sưu tầm. Phê phán, đánh giá sai lầm vai trò cá nhân các đối tượng mình phê phán là để lộ liễu chân tướng một thành phần dốt nát, một sự thật khôi hài không nên có!
Sự hiểu biết quá thô sơ trong một công trình nghiên cứu của một Tập thể Giáo Sư Tiến Sĩ Việt-Mỹ đã để lộ nguyên hình là những phần tử "Học giả” hơn là học thật! Các Thầy đã quá thông minh và đầy Sáng tạo đến bất ngờ, đã sử dụng cách viết lùn lách đầy công phu, nhưng đã quá nhiều sơ hở sự lầm lẫn cùng hàng loạt ngôn từ vô văn hóa! Một Nhóm Người vừa "lỗi" lại vừa "lạc" vào tầm Quốc tế như thế, thật đáng kính làm sao!
3) Hàng Thánh Nhân:
Họ cũng không né tránh việc mạ lỵ cả Đức Giáo Hoàng GIOAN PHAO-LÔ II, một Vĩ nhân mà toàn thế giới đã hết lòng tôn phục, ngưỡng mộ và tri ân. Cũng như Mẹ Thánh TÊ-RÊ-XA CALCUTTA, biểu trưng lòng Bác Ái của cả Loài người. Người phụ nữ đã chiếm trọn lòng sùng kính của cả Nhân loại trên toàn Thế giới, không phân biệt địa phương, màu da, sắc tộc, ý thức hệ Tôn Giáo hay Đảng phái. Nữ Tu TÊ-RÊ-XA đã được Công luận thế giới tôn xưng là "MẹThánh" ngay lúc Mẹ còn sanh tiền. Riêng Tòa Thánh Vatican cũng chỉ mới tôn xưng Mẹ là Á Thánh sau mấy năm Mẹ đã qua đời! Thì Mẹ chính là đối tượng được Nhóm "Trí thức" Giao Điểm mạt sát không chừa cặn. Xuyên tạc hành động Bác ái Xã Hội của Mẹ là Độc ác, là thành phần Tội Phạm Chống Loài Người còn ghê tởm hơn cả HITLER!
Chúng tôi thấy không cần thiết phải trưng dẫn về ĐGH GIOAN PHAO-LÔ II. Chỉ đề cập đến mỗi Mẹ TÊ-RÊ-XA CALCUTTA khi hãy còn tại thế, chính Cựu Tổng Thư ký Liên Hiệp Quốc JAVIER PÉREZ DE CUÉLLAR đã không e ngại tôn xưng Mẹ: “Bà là Liên Hiệp Quốc. Bà là hòa bình của thế giới”! Thì được Đạo Giao Điểm Hoa-Kỳ ghi tên vào Tội danh Chống Loài Người! Tất cả những lời tôn vinh ca tụng Mẹ, tin chắc nhóm Trí thức được gọi là GsTs Giao Điểm có thừa khả năng kiểm chứng thực hư ở bất cứ nơi nào có thể, ngay cả tại đất nước Hoa-Kỳ! Hay đó cũng chỉ là nhãm nhí, huyền thoại, do thành phần Ngu dân, kém hiểu biết phong tặng? (!)
Một Nữ tu hèn mọn như thế, khi ra đi với phần gia sản chỉ gói gọn trong vòng tay có mỗi lớp người Bần cùng, Đói rét, Bệnh tật, Tàn phế, Tanh hôi! Nhưng ngày tiển đưa Mẹ về cõi Vĩnh hằng, tại Calcutta, Thủ đô Ấn-Độ đã biến thành một "Quốc Tế Táng" có tính Toàn cầu đến vô tiền khoáng hậu. Nhân danh Quốc gia, Chính Phủ Ấn-Độ nhận trách nhiệm trực tiếp đứng ra tổ chức Lễ Quốc Táng của Mẹ. Người ta đã ghi nhận được sự hiện diện của 4 vị Nguyên Thủ Quốc Gia và 4 Cựu Đệ nhất Phu Nhân của 8 Dân tộc Đại cường, cộng với 48 Phái đoàn các nước trên thế giới đến tận nơi tiển đưa Mẹ! Thi hài Mẹ đã được cung nghinh trên chiếc xe Tang Lịch sử của Quốc gia Ấn Độ để tiển đưa Mẹ đến nơi an nghĩ cuối cùng. Đó là Chiếc Xe Tang chỉ một lần độc nhất đã đặt Thi hài mỗi Thánh GANDHI, Vị Cha Già Dân Tộc Ấn-Độ, người đã đơn độc vực Đất nước ra khỏi bàn tay đô hộ của Đế quốc Anh. Chưa hề có một Yếu nhân nào được đặt lên chiêc xe tang vô giá nầy lần thứ 2 ngoài Mẹ TÊ-RÊ-XA! Điều đó chưa đủ trả lời với Tập đoàn Giao Điểm đó sao?
Lịch Sử loài người chưa từng có một đám tang như thế đối với bất cứ một Lãnh Tụ Quốc Tế, một Yếu Nhân Chính Khách thuộc bất cứ Xã Hội, Tôn giáo nào trên thế giới xưa nay, ngoại trừ các Lễ Đăng Quang và Tang đám các Giáo Hoàng Vatican (đón xem MV LN&NĐ sẽ cụ thể hơn). Mẹ đã trở thành một nạn nhân, duy nhất được mỗi nhóm "Trí thức" Giao Điểm không tiếc lời buộc tội, bêu riếu, xuyên tạc, vu khống, mạ lỵ và mạt sát thô lỗ với nhiều ngôn ngữ chuyên dùng hàng chợ! Trên mọi Văn bản đả kích bất cứ ai, nói chung, nhóm Giáo Điểm đã sử dụng toàn bộ ngôn ngữ truyền thống như một dân đâm thuê chém mướn chợ trời. Đó là những biệt ngữ chuyên dùng của nhóm "Đậm đặc Trí thức" tại Hoa-Kỳ!
4) Các Tôn Giáo Hữu Thần:
Nhóm TRẦN-CHUNG-NGỌC cũng đã không ngần ngại viết một cách hết sức hỗn xược lỗ mãng đến độ vô văn hóa: “Tín Đồ Công-Giáo là những con bò và bỏ đạo Công-Giáo có nghĩa là từ bỏ kiếp sống của loài bò!....Bên cạnh chúa sơn lâm Vatican còn có nhiều loại chó rừng ác độc hoặc linh cẩu nham hiểm (hyenas) cũng đang ráo riết cạnh tranh nghề nghiệp với nó trên mọi lục địa”. (Giao Điểm Online)
Nhóm Giao Điểm đã chỉ đích danh "Nhiều loại Chó rừng và Linh cẩu", đó là các Giáo Hội Ki-Tô-Giáo (Chinh-Thống, Anh Giáo, Tin Lành, Công Giáo, cộng với các Giáo Hội Độc Thần gồm có Do-Thái Giáo và Hồi Giáo (Xem Giao Điểm Online)
Nếu là một tập thể Trí thức với độ tuổi trưởng thành vào hàng "GsTs", sao Giao Điểm lại không nhận ra rằng, chính Dòng tộc, Ông bà, Tổ tiên và cả bản thân họ đang mang Niên đại "Con Bò" mà Công-Giáo, Chính Thống, Tin-Lành, Anh-Giáo đang tôn thờ. Một Niên đại được gọi là Công Nguyên! Lẽ ra họ đã phải gọt bỏ tất cả Niên Đại đó trên các giấy tờ Hộ tịch cá nhân: Sanh, Tử, Giá thú, Văn bằng và các Chứng chỉ nghiệp vụ của từng người một trong Dòng tộc Tiên Tổ Cha Ông họ đã có qua hết mọi đời. Họ không thấy xấu hổ, thấy nhục nhã khi ghi Niên đại Con Bò (Công Nguyên) trên mỗi bài họ đã viết, đang viết và sẽ còn tiếp tục viết dài dài...trên Chứng chỉ Tốt nghiệp của các Sinh viên "Đại Học Lý-Trần" họ đã cấp, đang cấp và còn sẽ cấp! Ai còn chối cãi vào đâu được trình độ Trí thức tầm cao đến mức Siêu đẳng của Nhóm "Giáo Sư Tiến Sĩ" Giao Điểm, một tập thể Ban Giám Hiệu Trường Đại Học Lý-Trần tại Hoa-Kỳ kiệt xuất đến mức nào chưa? "Giáo Sư Tiến Sĩ" TRẦN-CHUNG-NGỌC chưa chịu xóa bỏ năm 1931 của Con Bò Công Giáo trên Khai sinh mình, là chưa thoát được "kiếp sống của loài bò". Ngài đã tỏ rõ được mình là "Vô cùng Trí thức" rồi đó...!
Chính nhóm Giao Điểm đã chửi thẳng vào mặt cái ngu của Cha Ông mình, là Tổ Tiên nội ngoại, tôn ty Dòng Tộc của họ. Không loại trừ đất nước từng sanh ra họ, Quốc gia đang dung nạp họ và Tôn Giáo đã đón nhận họ. Vì tất cả vẫn mang Niên đại con Bò họ đang chà đạp! Quả họ đã tỏ ra một cách quá ư là Trí Thức! Sao không dạy lớp SV Đại học LÝ-TRẦN bỏ chữ "trước CN" trong Thời điểm nhập thể của Đức KHỔNG-TỬ, LÃO-TỬ, Phật THÍCH-CA? Sao họ còn viết: Việt-Nam Dân Chủ Cộng Hòa ra đời năm "1945"? Giải phóng Miền Nam, Thống nhất Đất nước năm "1975"? Chạy bạc mạng trốn sang Hoa Kỳ từ "1975"? Hoa-Kỳ lập quốc năm "1776"? Liên Hiệp Quốc chính thức được thành lập "24.10. 1945"....? Các niên đại đó là của ai và có nghĩa là gì? "Bò" đấy! Sao thế giới không thoát khỏi kiếp Bò trong đó có cả một một lớp người tiêu biểu như EINSTEIN, PASTEUR, CURIE, AMPÈRE, LENIN, GORBACHEV? Thì ra toàn khối Nhân loại đều không khá hơn lũ người ngu si Công-Giáo. Không mấy kẻ thức thời bằng Giao Điểm, để thoát khỏi "kiếp Bò". Ngay cả khi Nhóm Đại Trí Thức và Lãnh tụ nhóm, TRẦN-CHUNG-NGỌC cũng không thoát bộ mặt Bò! Tại đây, đã có ai, kể cả tập thể Học trò mình, lại không còn nhận ra một bộ mặt thật của lớp người tự phong là Trí thức, lại vô Ý thức, thiếu Kiến thức, và không Tri thức Văn hóa con người đến thảm hại! Tài nào trên một Trang mạng, người ta đã chẳng từng suy tôn GsTs TRầN-CHUNG-NGỌC là "Giáo Chủ Cái Bang" cũng khá là chính xác, vì Ngài đang lãnh đạo một Tôn Giáo thiếu số, được Ngài mệnh danh là Phật Giáo tại Hoa-Kỳ.
Nghĩ rằng dù toàn thể các Nhà Khoa Học trong mọi ý thức hệ Chính trị, Tôn giáo hợp lại, sử dụng hết mọi phương tiên Khoa học hiện đại, sử dụng đến loại Kính Hiển Vi "Siêu Điện Tử" để sinh thuyết, cũng không tìm thấy được một chất liệu gì, một sinh vật li ti truyền thống (traditional) nào đang lưu hành trong huyết quản (blood-vessel) của Nhóm "GsTs" Giao Điểm nầy, tỏ hiện được một chất xám Văn hóa đúng nghĩa trong thời đại Văn minh như một con người! Ông bà ta thường nói: "Thùng rổng kêu to" là đó !
Gs. HOÀNG-TỤY đã chẳng dạy: "Ở trường, chúng ta dạy con em mình sự thẳng thắn và ngay thẳng; chúng ta, những người lớn, phải là những tấm gương cho chúng". Gs. PIERRE DARRIULAT còn dẫn giải cụ thể hơn, không rõ có phải ý Giáo Sư muốn dành riêng và nhấn mạnh để nhắn nhũ nhóm "GsTs" Giao Điểm, tập đoàn "Ban Giám Hiệu Đại học LÝ-TRẦN" tại Hoa-Kỳ, để làm Câu Kinh Nhật Tụng gối đầu giường làm kinh nghiệm, khỏi bẽ mặt mỗi khi đứng trên bục giảng? Gs. DARRIULAT cũng dạy: "Chúng ta nên tránh việc giảng dạy những điều không đúng sự thật cho trẻ em và học sinh sinh viên, họ không dễ gì bị che mắt và hậu quả sẽ làm cho họ không tin chúng ta nữa ngay cả khi chúng ta dạy họ sự thật"! Không ró các em SV LÝ-TRẦN, khối trí thức tinh hoa của Nhân loại, có bao giờ giật mình trước nhóm Mô phạm Giáo sư Tiến sĩ vô cùng trí thức của mình chăng? Các Bậc Phụ huynh Sinh viên ĐH. LÝ-TRẦN, không muốn cho con em mình được đào tạo Nhân cách có căn bản Đạo đức, cho con em mình có đủ lý trí sống ra người trí thức, để vào đời hòa nhập được với Cộng Đồng Xã hội Loài người sao?
Liệu có khi nào Quý Thầy, hàng "Mô phạm Tầm cở Quốc tế" nầy, đọc lại các văn bản mình đã viết, và có bao giờ cảm thấy mất mặt về lối hành văn thô lỗ với những ngôn từ và nội dung quá Trí thức của mình không? Liệu có một lúc nào đó, các Thầy lại sợ con em còn tìm gặp "Tác Phẩm Văn Hóa" mình đã viết, rồi chỉ mong sao cho nó biến mất khỏi cõi trần nầy thật vĩnh viễn, để không một ai nhìn thấy lại, không còn bị ai khai thác, khỏi bị phỉ nhổ thêm, đở tím mặt khi nằm dưới ba tấc đất và Dòng tộc con cháu cũng đở buồn đau, tủi nhục vì nét đẹp văn hóa của Quý Thầy còn để lại không?
Phải chăng quý Thầy muốn đào tạo một Xã hội có trách nhiệm đánh đổ mọi tổ chức Công bình, Bác ái, mọi Cơ sở Xã Hội đang cứu sống lớp người nghèo khổ, nuôi dưỡng người bệnh tật, săn sóc người tàn phế, xấu số hơn Quý Thầy, đó là ý thức Đạo đức của hàng Mô phạm Lý-Trần đấy chăng? Quý Thầy đỏi hỏi thế hệ tương lai phải loại bỏ, phải chà đạp hình ảnh các Vĩ Nhân, các Nhà Đạo Đức tầm cở Mẹ TÊ-RÊ-XA CALLCUTTA? Phải chăng các các Vĩ Nhân đã được cả nhân loại ngưỡng mộ tôn thờ đó, đều không phải là những mô hình lý tưởng như Quý Thầy muốn vẽ chăng? May thay Quý Thầy cũng chỉ mới là một số Mô phạm thuộc nhóm thiểu số “Giáo phái Cái Bang”!
Dường như mọi người đều cảm động khi đọc bức thư của một cháu gái Cô nhi còn quá bé đang mang tâm trạng hãi sợ cho mạng sống bản thân từng giờ, đã bị người ta đuổi ra khỏi một Cô-Nhi-Viện bị đập phá bất thần trong đêm tối. Cháu viết: "Con tên là Nguyễn Huyền Anh, con 13 tuổi..........Chúng con vẫn không biết rồi mình sẽ sống ra sao? Ngày mai sẽ như thế nào? Cuộc sống của chúng con sẽ đi về đâu? Thậm chí khi ra đường chúng con cũng phải sợ hãi vì họ luôn theo dõi và đe dọa chúng con..............thể hiện rằng họ muốn chúng con biến mất khỏi thế giới này........"
(Xin mở http://conhivienagape.com để đọc trọn nguyên văn bức thư đầy hãi hùng và thật đáng thương nầy.)
Từ đó đã khiến chúng tôi cảm nghĩ đến lời lẽ Nhóm GsTs Giao Điểm đã uất hận Mẹ TÊ-RÊ-XA CALCUTTA vì đã săn sóc, dưỡng nuôi, dùm bọc lớp trẻ Mồ côi, người Nghèo đói, Bênh tật khồn cùng mà họ đã xem như một tầng lớp tử thù và bất cộng đới thiên!
Không rõ các trẻ bé thơ xấu số như em NGUYỄN-HUYỀN-ANH, cùng với các lớp người còn bất hạnh hơn thế nữa đã làm gì nên tội để bị Giao Điểm đầu độc hận thù, căm ghét đến tận xương tủy, hầu phá hủy những cơ sở Từ Thiện theo mô hình Mẹ TÊ-RÊ-XA CALCUTTA đang đù bọc dưỡng nuôi họ?
Thì ra tầng lớp Cái bang bao giờ cũng hằn học, hục hặc nhau chỉ vì tranh mỗi chén cơm thừa, cá cặn! Kể cà nhóm Cái Bang tự phong cho mình là Trí thức, cũng chẳng khá hơn! Thậm chí họ còn loại trừ bất cứ Nhà Từ Thiện Xã Hội nào quan tâm dưỡng nuôi lớp người xấu số thuộc tầng lớp cặn bả xã hội nầy, đều bị họ lên án với Tội danh "Chống Loài Người"!
Có lẽ cũng vì ganh tỵ một miếng ăn, mà Tập thể các cháu HUYỀN-ANH đã bị tay chân của Tập Đoàn Giao-Điểm loại trừ? Không rõ loại Giáo Lý mà nhóm Giao Điểm giảng dạy tại Đại Học Lý-Trần theo Chủ thuyết Đạo Giáo nào và thuộc tư tưởng con người hay dã thú. Nó là nguyên cớ gây nhiều hậu quả tương tự tại tại đôi nước trên thế giới hiện nay! Không rõ hành động vô nhân đạo nầy, có phải phát xuất từ những chiếc vòi râu ria cùa con Bạch Tuộc Giao Điểm khổng lồ có khả năng tàng hình, nấp mình dưới nhiều danh nghĩa chăng...? Chúng tôi chỉ đánh dấu hỏi tại đây, và tùy nghi Bạn đọc tìm hiểu thêm.
Có lẽ Giáo Chủ TRẦN-CHUNG-NGỌC và Tập đoàn “Đạo Giáo Cái Bang" tại Hoa-Kỳ cần suy nghĩ và tâm niệm sâu sắc mấy vần thơ của Nữ Sĩ HỒ-XUÂN-HƯƠNG từng nhắn nhủ lũ trẻ nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi thời nào. Cũng lớp người đã tự phong là Trí thức hơn ai và tự nhận là Tôn giáo Siêu việt như Giáo Chủ:
“Khéo khéo đi đâu lũ ngẫn ngơ ?
“Lại đây cho Chị dạy làm thơ.
“Ong non ngứa nọc châm hoa úa,
“Dê cỏn buồn sừng húc dậu thưa.
“Dắt díu đưa nhau đến cửa Chiền
“Cũng đòi học nói, nói không nên,
“Ai về nhắn bảo phường lòi tói
“Muốn sống, đem vôi quét trả đền”.
Đã một thời họ HỒ đổi Đại-Việt thành "Đại-Ngu"! Đặt Quốc hiệu cho Nước Việt, đòi buộc dân mình hiểu theo chữ Tàu! Dân "An-Nam-Mít" lúc bấy giờ, vốn đã mù chữ đến hơn 99,99% lại phải hiểu Đại-Ngu theo Hán Tự "大虞" là “Đại Yên Vui”, “Rất Hòa Bình". Câu chuyện lạ khó tin nhưng có thật! Chọn một Quốc hiệu ô nhục, gây mặc cảm cho Dân Việt. Mặc nhiên Họ HỒ đã chính thức tự nhận với mọi nước lân bang rằng Dân tộc Tiên rồng nầy rất “Ngu si”, rất “Xuẩn ngốc”!!! Tài nào quân Bắc muôn đời không bỏ thói lăm le thâu tóm.
Quả Họ HỒ nhà ta đã đạt đến tuyệt đỉnh "Siêu Ngu" trên thế giới, nhưng không hề hay biết! Đặt Quốc Hiệu Việt theo ngữ nghĩa Tàu, thật đáng ghi danh vào sách “Kỷ Lục Ngu” Thế giới. Một kỷ lục đến muôn đời khó ai phá nổi! Không rõ với lối văn chương chữ nghĩa và từ ngữ quá ư là trí thức của nhóm Cái Bang TRẦN-CHUNG-NGỌC ngày nay có phá nổi được "Kỷ lục Ngu" Họ HỒ vào thời "Tơi lá, Dép mo" đó không?
Đừng để lộ diện là nhóm Văn nô, từng cột cổ Bức Tượng Tiên Sinh TRƯƠNG-VĨNH-KÝ, kéo đổ nhào ở sau lưng Nhà Thờ Đức Bà Sài-Gòn năm xưa, khiến Cụ HOÀNG-LẠI-GIANG, một Nhà văn XHCN thời danh, cũng phải rơi lệ, kinh hoàng và run rẩy! (xx. Tác phẩm “Trương Vĩnh Ký, Bi Kịch Muôn Đời” của Hoàng-Lại-Giang, Nhà Xuất Bản Văn Hóa & Thông Tin ấn hành 2001) Đó là một nhóm Trí thức Việt Kiều tại Mỹ.
Các Vị Nữ Danh Nhân Đất Việt
Trong hàng Nữ giới Việt-Nam xưa nay, từ trước đến cả sau ngày Giải Phóng, thú thật, chúng tôi chỉ ngưỡng mộ mỗi 3 Vị Nữ lưu Việt-Nam, đã xứng là 3 Nữ Danh nhân thế giới, mà chúng tôi xem như Thần tượng của lòng mình. Đã hoàn toàn cảm phục tài năng và ý chí của các Bà, không vì Ý thức hệ Chính trị hay Tín Ngưỡng, khiến chúng tôi đánh giá sai lệch về Tài năng và Cá tính đáng tôn vinh nơi các Bà.
Đó là 2 Phụ nữ kiệt xuất trên Thế giới, đã một thời từng gây sóng gió trên chính trường Quốc Tế, khiến các nước tương quan đều nể mặt. Tên tuổi các Bà đã đáng được ghi vào Lịch sử hàng Danh Nhân Thế giới khó tìm. Dù kết quả có thế nào, thành công hay thất bại vẫn là những Nữ lưu Hào kiệt, thuộc giới "Quần Thoa" xưa nay hiếm. Không thuộc loại nép bóng chồng, lộng hành vênh váo, phức tạp loạn cuồng như nhiều Đệ nhất Phu Nhân nhiều nước, đang bị Công luận Báo chí quan tâm. Cũng như một Nhân vật thứ ba rất âm thầm, chưa được mấy kẻ nghe danh, chúng tôi sẽ "bật mí" ở đoạn sau.
Họ còn hơn cả nhiều Đấng mày râu chỉ biết quỵ lụy Ngoại bang, khúm núm, dạ dư trước Siêu cường, Đại quốc! Trong những bối cảnh Lịch sử mất còn của Chế độ, các Bà dã dám đương đầu, thể hiện rõ nét là những Liệt nữ Anh hùng. Dù bên nầy lẫn bên kia có cái nhìn với con mắt đầy thiên kiến cá nhân thế nào đi nữa, vẫn khó lòng phủ nhận một thực tế đáng trân trọng đối với các Bà. Không ai có khả năng vo tròn, cũng chẳng ái đủ sức bóp méo những sự thật hiển nhiên nầy. Dù có ác ý xuyên tạc vì chén cơm manh áo, ý thức hệ chính trị gì đi nữa, thì người ta vẫn còn cảm nhận có một cái gì đó đáng được tôn vinh ở tận thâm tâm và tự đáy lòng mình. Chưa nói đến các Yếu nhân Chính khách và hàng Trí giả chân chính, không hề thấy e thẹn với bản chất bất lương.
1. Gà Mái Việt hạ nốc-ao Gà Nòi Hoa-Kỳ ngay tại Thủ đô nước Mỹ và cả trên Đấu trường Quốc tế:
"Nực cười châu chấu chống xe, tưởng rằng chấu ngã, ai ngờ xe nghiên!"
A. Đệ nhất Phu nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU đã từng bị công luận trong và ngoài nước vùi dập, nguyền rủa hết lời không thương tiếc, đến thân bại danh liệt. Cho đến ngày nay, tiếng vọng oan khiên đó vẫn còn âm vang mãi đâu đây! Cuối năm 1963, Bà đã thừa bản lĩnh trực diện với đối thủ nặng cân, gồng mình lật con bài tẩy KENNEDY đã làm chính phủ Ngô Đình Diệm mất hết uy tín trong và ngoài nước. Đã nở rộ một cụm từ trong Dân gian lúc đó "Chiến Dịch Giải Độc Thế Giới của Bà NGÔ-ĐINH-NHU". Với đôi chân Gà mái, không móng cựa, đã ra một đòn móc hậu chí tử thẳng vào mặt chú Gà nòi, khiến đối phương không đở nổi, phải đo ván sõng sượt tại đấu trường. Cố Tổng thống Hoa-Kỳ KENNEDY một phen tơi tả, đảo điên, xơ xác. Bà đã cảnh tinh được cả Khối Thế Thế-Giới Tự-Do và hồi sỉnh Công luận.
Bà không khiếp đảm trước bao cạm bẫy Chinh trị thù địch đầy nguy hiểm của một Đế quốc quyền lực siều cường ở từng chân tơ kẽ tóc, không loại trừ cả trên đất nước mình.
Từ những giây phút đầu tiên trước khi bước vào cổng các Viện Đại học nổi danh Quốc tế, Đệ nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU đã được đón tiếp bằng những "Trận mưa Cà chua và Trứng thối" do tập thể Sinh viên Thế Giới Tự Do biếu tặng với hàng trăm cánh tay giơ cao và hàng nghìn câu "Đả đảo" thét ra vang dội từ hàng trăm cửa miệng Học trò! Bị trấn áp đến độ Ls. HÀ-NHƯ-CHI, một Dân Biểu trong phái đoàn tháp tùng của Quốc Hội VNCH đã khiếp đảm đến suy sụp tinh thần, rất dễ dàng đột quỵ. Nhưng Bà rất tự tin, không hề nao núng, vẫn ngẩng cao đầu tiến về phía trước, bình thản bước lên Diễn đàn Đại học như trước một tập thể thâm tình. Bà đã giải trình rõ ràng minh bạch, chứng minh cụ thể mọi bí ẩn đã xảy ra dưới Chính Thể Việt-Nam Cộng-Hòa do Hoa-KỲ đạo diễn Tất cả mọi sự thật đang diễn biến tại Việt-Nam đều bị đoàn quân Báo chí Mỹ bưng bít,xuyên tạc, vu khống hoàn toàn dưới một chiêu bài Tôn Giáo. Với một giọng thuyết trình đầy thu hút và hùng biện, cộng thêm thêm nét đẹp sắc sảo của một hoa khôi Châu-Á, bà đã thuyết phục toàn thể Cử tọa, lớp người đã gào thét trước đây. Được bù lại là những tràng pháo tay và lời hoan hô vỡ tan hội trường đến không dứt.
Sự thán phục đó đã kéo khối Sinh viên ào đến vây quanh và công kênh Vị Đệ Nhất Phu Nhân Việt-Nam Cộng-Hòa ra đến tận cổng trường mới chịu chia tay để Bà được lên xe từ biệt! Rõ là điều hy hữu rất khó tin nhưng có thật, nó đã xuất hiện trên các mặt báo Pháp, Ý, là những bộ mặt từng công kích Ông Cố Vấn và Đệ nhất Phu nhân NGÔ-ĐINH-NHU lúc bấy giờ! Không phi chỉ một Viện Đại Học nào, mà đã xảy ra trượng tự tại tất cả những nước Âu-Châu Bà đã đặt chân đến.
Đã bước vào như một con bệnh ghê tởm, khi trở ra như một Nữ Anh hùng thắng trận, kể ngay cả trên nước Mỹ vào những ngày tháng cuối năm 1963. Cả thế giới đều kinh ngạc khi nhìn thấy Bà Nhu mạt sát Vị Nguyên thủ Quốc gia của một Đại Siêu Cường Thế giới tại Thủ phủ Hoa-Kỳ, cách Tòa Bạch Ốc không xa! Đó là những dư âm còn tồn đọng đến ngày nay trên nhiều tác phẩm lịch sử của nhiều ý thức hệ Tôn giáo, Chính trị, không loại trừ một số các ngòi bút Báo chí cay độc nhất ngày nào, đều không còn một lời vu khống, bôi nhọ sau khi Bà đã ra đi.
Nhờ đó, cái chết của TT NGÔ-ĐINH-DIỆM đã biến thành sự thất vọng cho cả khối Thế-Giới Tự-Do! Đã rộ lên bao lời bình phẩn tỏ ý tôn phục và hối tiếc trong Chính giới Quốc Tế. Trong đó có cả các Tổng Thống Mỹ kế vị KENNEDY cũng đã từng trăn trở, bồi hồi, run rẫy. Xin xem lại dư luận Báo chí, Phim ảnh tài liệu tại Âu, Mỹ 1963, và lục tìm những lời phát biểu của nhiều Chính Khách Hoa-Kỳ và cả nhiều Vị Nguyên thủ Quốc gia khác, trong đó có cả Cựu Hoàng BẢO-ĐẠI, một đối thủ thâm thuồng DIỆM tận xương tủy, có cả Chủ tịch HỒ-CHÍ-MINH và Chủ tịch MAO-TRẠCH-ĐÔNG.
Báo chí Quốc tế hầu hết đã tỏ lòng khâm phục và thay đổi chiều gió do cái nhìn phiến diện đối với Việt-Nam Cộng-Hòa. Bà đã lột trần sự lật lọng và dã man của Chính Phủ KENNEDY. Một phen Tổng thống KENNEDY bối rối. Thấy không đủ thời gian đối phó, thay vì ra lệnh trục xuất Bà khẩn cấp, TT đã phải tức khắc bật "đèn đỏ" lật đổ TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM tức khắc, để công luận các nước Đồng Minh như Pháp, Ý, Nhật, Nam Triều-Tiên, Đài-Loan, đặc biệt là Tây Đức không kịp trở tay, không đủ thời gian tháo cởi, Buộc họ đành phải chấp nhận im lặng như một sự đã rồi!
Chính phủ KENNEDY đã khiếp đảm đến không còn đủ lý trí loại trừ tội ác. Cùng một lúc ra lệnh tiêu diệt sinh mạng cả 2 Chính khách nặng ký của Thế-Giới Tự-Do, một Nguyên Thủ Quốc Gia và Chính trị gia xuất chúng, vì thấy rằng, nếu còn DIỆM, DIỆM sẽ phục quyền, là bản án tử cho chế độ KENNEDY đối với Thế-Giới Tự-Do!
KENNEDY đã cảm thấy không đủ sức đương đầu, nếu để anh em DIỆM-NHU lưu vong trên bất cứ một đất nước nào, hoặc lẫn được vào rừng núi để trốn thoát một thời gian. Các lực lượng Quân sự sẽ quay đầu, thì Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng của Mỹ sẽ bị bứng gốc trốc rễ ngay. Như tấm gương NÃ-PHÁ-LUÂN (NAPOLEON) sau khi trốn thoát trở về nước Pháp, từ Đảo Ste HÊ-LÊ-NA, Rồi trên chính trường Quốc Tế, Hoa-Kỳ cũng phải ởm ờ tâng bốc lại thì khó nuốt vô. Vì thế KENNEDY đã sử dụng một hành động quá dã man, bất chấp Đạo đức và Công pháp Quốc tế, đành nhẫn tâm ra lệnh hạ sát những Tội nhân Chiến tranh đã bị bắt, chưa nói là với kẻ "đầu hàng", tự mình đưa tay chịu trói!
Chính sách một Đế quốc từng được đề cao là Văn minh và Nhân đạo nhất thế giới! Hành động tàn bạo đó đủ chứng tỏ tinh thần KENNEDY đã bị Bà NGÔ-ĐINH-NHU đánh tới tấp, đã hoảng loạn đến tận cùng, làm mất hết lý trí lãnh đạo một Quốc Gia Siêu Cường, là Đàn anh Thế giới. Tự nó đã thừa đủ để nói lên tất cả.
Báo chí nước ngoài đã ghi nhận, chưa từng có một Nhân vật nào trong lịch sử từ cổ chí kim đã đạt được thành công trong dư luận so được với Đệ nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU trong giai đoạn bôn ba hải ngoại "Giải độc" Âu-Mỹ và Công luận toàn cầu đến như vậy.
Chưa một chính khách ngoại quốc nào trên thế giới được báo chí Mỹ đề cao như Bà NHU, Bà dám phát biểu một câu xanh rờn bất hủ ngay trước mủi TT Hoa-Kỳ KENNEDY: “Whoever has the Americans as allies does not need enemies” (Với bất cứ ai là đồng minh với Mỹ, đều không cần có thêm kẻ thù nào khác nữa.) Một câu nói đã quá đủ hàm ý để lột tả tất cả ý nghĩa phản trắc của Hoa-Kỳ. Có dụng ý ám chỉ Chính sách Mỹ từng đối với các Nhân vật Đồng Minh trong khối Thế-Giới Tự-Do cũng thảy đều như thế. Chính Mỹ đã gây tai nạn Máy bay sát hại TT. RAMÓN MAGSAYSAY trong chiến dịch vận động bầu cử Nhiệm kỳ II vào ngày 17/3/1957. Vị Tổng thống Phi-Luât-Tân nầy được ghi nhận là một cặp Bài trùng với TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM, cùng có một ý chí đòi quyền Tự chủ Dân tộc. Đã trở thành con cờ thí đầu tiên của Mỹ.
Câu nói của Bà đã được nhiều nước thân hữu của Hoa Kỳ lập lại như câu kinh nhật tụng cho đến ngày nay, nó đã trở thành một câu Danh ngôn Thế giới! Nó đã ám ảnh TT. NGUYỄN-VĂN-THIỆU qua những chuổi ngày đầy ác mộng sau Hiệp định Ba-Lê được ký kết. TT THIỆU đã từng cảm thấy Sinh mạng mình như quả chuông treo bằng sợi tóc!
Nhiều tranh biếm họa trên báo chí tại Hoa-Kỳ lúc bấy giờ – ngay dưới "Triều Đại KENNEDY” – đại khái họ đã vẽ nhiều kiểu, như Bà NHU ngồi trên một chiếc đò vẫy tay TT KENNEDY ngập chìm dưới nước, cố ngoi lên cầu cứu Bà NHU kéo hộ để khỏi bị chết chìm. Còn hơn thế nữa, chính TT. KENNEDY đã bối rối “tôn gọi” Bà NHU là “Con Rồng Cái” và đòi trục xuất bà ra khỏi Hoa-Kỳ khẩn cấp, với một câu nói lịch sử lạnh người, mà lúc bấy giờ không còn ai xa lạ trên báo giới, như một lời thú nhận trước bình minh:"Nếu để Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU ở lại Hiệp Chủng Quốc Hoa-Kỳ 2 tuần nữa, chắc chắn Chính quyền Mỹ sẽ bị khuynh đảo!”
Hầu hết người Châu-Á coi con Rồng là một vật Linh thiêng, trong khi Dân Âu-Mỹ lại coi con rồng là biểu tượng của cái Ác và sự Hung dữ. Rồng là sản phẩm thuần túy của trí tưởng tượng của con người. Dân Âu-Mỹ cho rằng đó là Sức mạnh khủng khiếp trong tự nhiên như bão tố, động đất, sóng thần, lũ lụt, núi lửa phun trào...Những hiện tượng thiên nhiên khủng khiếp như thế, họ đều gán một hình ảnh "Con Rồng Nổi Giận". Đối với Âu-Mỹ, rồng là loài quái vật, tượng trưng cho sức mạnh vô biên, nhưng nghiêng về ý nghĩa độc ác, hung dữ. Nó có hình dáng của khủng long có thêm sừng, cánh, vây lưng và có thể phun ra lửa hoặc nước…Da của nó rắn chắc, không loại vũ khí nào có thể sát thương được nhưng lại có điểm yếu nằm ở mắt và lưỡi. Khi quá hãi hùng khiếp đảm trước cái Lưỡi sắc bén của Bà NHU, TT KENNEDY đã mất hết bình tỉnh, tưởng tượng Bà NHU là một Con Rồng Cái (ám chỉ người đàn bà), có sức hủy diệt Chính Phủ của Ông ta trong khoảnh khắc với một cái lưỡi của Bà! Con Rồng Cái của KENNEDY là đó: "Nếu để Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU ở lại Hiệp Chủng Quốc Hoa-Kỳ 2 tuần nữa, chắc chắn Chính quyền Mỹ sẽ bị khuynh đảo!” Đáng khiếp thật!
Với câu nói mất bình tĩnh như thế của một Vị TT Hoa-Kỳ như KENNEDY, một Nhân vật được Báo chí Mỹ phóng đại đã hơn một lần khống chế, buộc Liên-Xô phải rút lui Binh Đoàn đang đưa cả hệ thống Vũ Khí Chiến lược đến trang bị tại Cu-Ba, và Liên Xô đã nhượng bộ, lui quân, Hạm đội nguyên tử đã phải quay đầu. Một huyền thoại đã đưa tên tuổi Ông lên như một ngọn đèn chói lọi khắp Năm Châu Thế giới. Lịch sử Hoa-Kỳ đã từng ghi nhận TT KENNEDY không hề biết run sợ trước sức mạnh quân sự của Liên Xô, chỉ ngoại trừ mỗi "Con Rồng Cái NGÔ-ĐÌNH-NHU" Nhũ danh TRẦN-LỆ-XUÂN! Khiếp thật!
Không ai ngờ được chính Vị Anh Hùng nước Mỹ nầy lại phải thất đởm kinh hồn trước một con "Gà Mái Việt-Nam" chân yếu tay mềm, không có một tấc sắt để phòng thân, lại đã từng gây nên sóng gió đến kinh hoàng cho cả triều đại KENNEDY đến thế! Trước mắt Ông ta, Bà NHU là một sức công phá thiên nhiên của Bão tố, Động đất, Sóng thần, Lũ lụt, Núi lửa phun trào... Thật khủng khiếp! Dù đứng trên khía cạnh này hay khía cạnh khác, bên nầy hay bên kia, người Việt vẫn có quyền xem đây là biểu hiện của một niềm Tự Hào Dân Tộc. Có thể so được với một TRẦN-BÌNH-TRỌNG, đã từng nhỗ bải đờm vào mặt lũ ThiênTriều Phương Bắc, xưa nay cjhir có một!
Đã đủ suy ra việc hạ sát anh em TT NGÔ-ĐINH-DIỆM khẩn cấp khi Bà NHU và NGÔ-ĐÌNH-LỆ-THỦY, con gái rượu của Bà còn trên đất Mỹ, tại khách sạn Wilshire Hotel ở Beverly Hill, California, chỉ vì quá run sợ Bà, cũng là điều tất yếu! Nó đã khiến một nhà Trí thức Hoa-Kỳ, SCHECTER phải chán nản thốt lên: “Để hoàn thành cuộc đảo chính lật đổ Diệm, cách duy nhất là phải giết ông ta, nếu không Ông ta sẽ len lỏi về vị trí cũ bằng năng lực chính trị của chính mình”. Đó là Quốc Sách chiến lược Hoa-Kỳ đối với một Chính Khách Đồng Minh đã cùng họ quyết sống chết có nhau!
Vâng, không ai ngờ câu nói của Tổng Thống đã là một lời dự báo cho chính bản thân Ông! Chưa đến 2 tháng sau cơn hoản loạn tinh thần đầy khiếp đảm đó, cũng đã đánh gục KENNEDY bằng những viên đạn Mỹ do người Mỹ bắn vào đầu vị Anh Hùng xuất chúng của họ, chỉ sau cái chết của TT NGÔ-ĐÌNH-DIỆM đúng 20 ngày! Không rõ đó có là quả báo từ Trời Cao? Chắc chắn Con Rồng Cái không đủ khả năng làm cho Ông ta đo ván lần nầy, không giống như một số huyền thoại người ta đã tưởng tượng đồn đoán do bàn tay Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU trả thù.
Vâng, đó là những gì còn vang đọng và mọi người đều phải chấp nhận thực tế đó, nếu ta còn vô tư và đủ lý trí suy luận…Có điều Cố TT. KENNEDY còn được Phu nhân thân quý nhất và cô Con gái rượu tặng cho những món quà bi thảm, đau đớn và bất hạnh cho Ông đến đời đời không giải được! Chuyện đó xin được trở lại sau.
Nhưng thôi, quá khứ đừng nuối tiếc. Tạm gác sang bên những bất đồng về Ý thức hệ Chính trị – dù có ưa hay ghét – Bà NHU cũng hãy còn để lại trong lòng người Việt một sự hãnh diện Dân Tộc. Hãy để cho mọi khúc ngoặc Lịch Sử trôi đi theo dòng chảy thời gian, DIỆM – NHU nghìn đời không bao giờ trở lại!
Người ta chỉ có quyền đánh giá một ngày đẹp trời, khi ngày đó đã qua đi. Đệ Nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU cũng đã ra đi sau một chuổi ngày dài. Bà cam chịu một thân phận hẩm hiu, lang thang nơi góc bể chân trời trọn cả cuộc đời mà lẽ ra Bà có thừa điều kiện "Sống Đế Vương" với một Chính khách nặng cân nước ngoài. Là một Thiếu Phụ danh giá, còn quá trẻ đẹp, đã không thiếu Đấng mày râu từng ve vãn cầu hôn xin được "góp gạo nấu chung", cùng nhau đi thêm bước nữa, nhưng Bà đã từ chối, sống ẩn dật, tự mình cách ly khỏi xã hội điên cuồng khát máu.
Xuyên suốt bao năm tháng cuộc đời cô đơn nghèo khó, Bà vẫn sống Đạo đức, trong sáng, chói rọi nét đẹp tinh thần Tôn Giáo của một Phụ Nữ Việt-Nam Châu-Á! Bao phóng viên, ký giả quốc tế săn lùng tin tức, bám riết Bà như đỉa đói từng ngày, nhưng không hề phát hiện được một "Đắc-Kỷ" Việt-Nam như người ta từng gán ghép cho Bà suốt cả 9 năm tham chính!
Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU đã sống lưu vong, trọn vẹn một cuộc đời Quả phụ thủ tiết thờ chồng nuôi con. Với tuổi đời còn quá trẻ, có một sắc đẹp Á-Châu vào hàng chim sa cá lặn. So với sắc đẹp và duyên dáng của vị Đệ Nhất Phu Nhân nước Mỹ đồng thời JACQUELINE KENNEDY, cũng "mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười". Là một Thiếu phụ duyên dáng giữa Thành đô xa hoa đầy sa đọa và quyến rũ tại Kinh Đô Ánh Sáng Pháp, Bà không hề vương một chút bụi mờ trước người dân Pháp cùng cả dư luận Thế giới hiện nay.
Đó là sự thật hiển nhiên không một ai có quyền phủ nhận, có quyền xuyên tạc, nặn bóp cho méo mó hơn. Bà vẫn trong trắng như pha lê, bạch ngọc, không hề vướng mắc một tăm tiếng bụi trần như bao lời phỉ nhổ đầy ác ý ngày nào. Giờ phút xuôi tay của Bà là một câu trả lời cho Công luận. Đó là một "Đáp số" của thời gian. Báo giới các nước đều đưa tin cùng khắp và ngay tại nước nhà cũng đầy ắp tin tức khi Bà Vĩnh biệt trần gian. Hầu như tất cả đều đều im hơi, lặng tiếng, không một lời dị nghị, một lời chỉ trích như đã vu khống, xuyên tạc một thời, tuy không thiếu người vẫn căm ghét và ganh tỵ không kém trước.
Cuộc sống tằn tiện và thiếu thốn của Bà đã được công luận nước ngoài xác nhận, đã thừa đủ để trả lời với một “Sử Gia” nọ nổi danh là “Chân chính”. Trong một tác phẩm, Ông từng ghi nhận TRẦN-LỆ-XUÂN ra đi đã mang theo người “Mười Bảy Tỷ Mỹ Kim ($17.000.000.000,00), còn có hai Thương Xá ở Paris và một Đồn Điền ở Ba Tây (Brasil)”. (!!!) Mười Bảy Tỷ Mỹ kim thời điểm 1963 với tỷ giá vàng Năm 1963. $35,25/Oz (lượng), so với thời giá cuối năm 2011, luôn lên xuống thất thường. Cuối năm 2011 đã đến $1.700/Oz, tương đương 48 lần chênh lệch hay còn hơn thế nữa so với thời giá 1963! Ước khoản Tám trăm Mười Sáu Tỷ Mỹ Kim ($17.000.000.000 x 48 = $816.000.000.000) Chưa tính theo thời giá hiện nay. Bà đã đủ sức mua trọn gói một thành phố tại Hoa-Kỳ!
Ngày 16 tháng 10 năm 1971, tờ New York Times đưa tin bà NHU bị đánh cướp số nữ trang trị giá trên 32 ngàn Đô tại La-Mã. Chuyện nhỏ, so với một ngân khoảng kết sù của Bà đang có! Bên cạnh những xung khắc chính trị, bao kẻ chống đối Bà cũng không thể nào tìm ra được một tì vết để bêu riếu. Bù lại, họ đã tỏ ra rất thân thương và kính trọng Bà là một người phụ nữ đức hạnh, đoan trang nề nếp, chỉ biết âm thầm lặng lẽ, thờ chồng nuôi con, lo việc phục vụ Nhà thờ, dạy giáo lý cho các lớp trẻ quanh ngọn Tháp Eiffel.
Cho đến hôm nay, còn rất nhiều vấn nạn: với mười bẩy tỷ Mỹ kim, bây giờ Bà Nhu còn lại bao nhiêu, cất giữ ở đâu và ai là người thừa kế để trở thành một trong các Nhà Tỷ phú hàng đầu của loài người (Tám trăm Mười Sáu Tỷ Đô)? Trái lại, người ta đã ghi nhận Bà và các con đã không có được một cuộc sống xa hoa, thậm chí cũng không đầy đủ, nếu không nói là một thân phận ăn mày đúng nghĩa? Bà đã sống nhờ sự trợ giúp của Quý bà CAPICI, một Nữ Tỷ phú tại La-Mã – hầu hết giới truyền thông Quốc tế đều biết rõ – đã cho Bà một ngân khoản đủ để trang trải hai (02) căn nhà, trên tầng lầu 11 của tòa cao ốc có địa thế rất đẹp và đắt tiền nhất tại Thủ đô Ba-Lê (gần tháp Eìffel), là một cái nôi Văn hóa và Chính trị Thế giới. Bà đã nhờ một cựu Bộ trưởng thời DE GAULLE giúp mua, chỉ sử dụng một căn cho 4 mẹ con, căn còn lại cho mướn. Nhờ tiền cho mướn căn phòng là khoản thu nhập đều đặn và duy nhất đó, Bà mới thắt lưng buộc bụng (tighten one's belt) để có tiền chi tiêu học hành cho các con cách hết sức dè sẻn giữa Đô thành Hoa lệ phù phiếm đầy phô trương. Và Bà cũng đã đào tạo được cho 3 con ăn học đến thành tài, lẫn thành danh, được liệt vào hàng trí thức cả danh nhân tại Âu-Châu.
Mười Bảy Tỷ Mỹ Kim (17.000.000.000$00) 1963, và hai Thương Xá ở Ba-Lê cộng với một Đồn Điền tại Ba-Tây, Bà đã thuộc hàng "Đại Tỷ Phú"! Triệu phú với đồng Đô-la Mỹ, hàng tỳ người tại Hoa-Kỳ và trên Thế giới hãy còn là giấc mơ không dám nghĩ! CAROLINE, con gái rượu duy nhất thừa hưởng tài sản của TT. KENNEDY cũng chỉ lên đến hơn trăm triệu Mỹ kim (100.000.000USD) vào năm 2008, cũng đã là cái nhìn đầy ngưỡng vọng đối với Công luận Hoa-Kỳ! So với Mười Bảy Tỷ trong tài khoản của Bà NHU vào cuối năm 1963, tương ứng hơn Tám trăm Mười Sáu Tỷ Mỹ kim hiện nay, thì quả là khủng khiếp! Thế giới phải kinh hoàng! Không rõ Bà đã bị Nhà nước nào kiểm kê đã phải trở thành khánh tận đến cơ cực thế nầy? (!) Dẫu người ta có đồn đại rằng Bà đã bị cướp giật hết mấy chục cây vàng...! Kể cả mấy trăm cây cũng chưa ăn nhằm vào đâu, chỉ là con voi mới rụng nửa cái lông, chưa đủ để Bà phải khánh tận!
Một Sử gia xuất thân từ rừng sâu, chưa biết gì giá trị đồng tiền tệ Thế giới vào thời điểm 1963. Có lẽ Sử gia đánh giá một "Việt-Nam Đồng" ngày nay phải có tỷ giá hơn 17USD! Đúng là sự ghi nhận rất "Lịch Sử" đầy "Lương Tri" của một "Sử Gia Chân Chính" có nhân bản, nặng chất Người! Dù Tiên sinh còn sống hay đã trở thành người Thiên cổ, dù đã mang xuống tận đáy mồ, cũng hãy tẩy rửa não trạng mình sạch cái thói đời nham nhở (dirty), với bản chất xuyên tạc, vu khống trơ trẻn đến mất đạo đức, vô liêm sỉ và quá ngây ngô, trên Trang Sử một Dân tộc văn minh! Dẫu đó là món quà quý để dâng tặng Diêm Chúa, nhưng cũng là một hành động đáng cúi mặt với các lớp hậu sinh nước Việt hôm nay!
Có nhiều điều hiển nhiên, đã thực sự được Công luận quan tâm. Nếu so với vị Đệ nhất Phu nhân Hoa-Kỳ JACQUELINE KENNEDY, quả là một trời một vực! Bà JACQUELINE từng được công luận Quốc tế ca ngợi là một đóa hoa hiếm có trên đời! Bà có một nét đẹp kiêu sa, hoa thua sắc thắm, tuyết nhường màu da như vị Đệ nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU. Bà JACQUELINE còn được ca tụng là một Mẫu Nghi Thiên Hạ đầy tài năng, có trình độ Đại học Mỹ, thì Vị Đệ-Nhất Phu Nhân Việt-Nam Cộng-Hòa chỉ với trình độ văn hóa Tú tài Toàn phần Pháp, được đào tạo tại Hà-Nội! Từng bị công kích bôi nhọ vu khống, bị phủ trùm lên người một màn đen ô nhục nhất trần đời!
Nhưng tiếc thay ngôi mộ Cố TT KENNEDY vừa kịp ráo nền, JACKERINE đã vội sang sông, để phủi sạch bụi trần ai nước Mỹ! Tình nguyện làm "Vợ Bé " một trọc phú ONASSIS, "Đệ nhị phó thường dân" Hy-Lạp! Vị Đệ nhất Phu Nhân danh giá, có tiếng là trẻ đẹp nầy chỉ vì ham tiền, đã tự hiến thân làm Tỳ thiếp, Nàng hầu, tự nguyện làm "Nô lệ Tình dục" cho một Cụ già cùng lứa tuổi với Mẹ mình (trùng một năm sinh)!
Tên tuổi một Tổng Thống Hoa-Kỳ, thuộc hàng Danh nhân Thế giới, được liên kết với tên một Công dân người Hy-Lạp, với một tên nối dài rất ư là thập cẩm "JACQUELINE KENNEDY ONASSIS". Y thị bị Tòa Thánh Vatican tuyên vạ Tuyệt thông, loại ra khỏi Cộng Đồng Công Giáo vì bản chất lăng loàn trắc nết, vi phạm Luật Hôn nhân Công-Giáo, sống đa mang vô văn hóa, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, phạm tội ngoại tình công khai.
Đợi khi đủ thời gian tính pháp lý Hôn nhân để chiếm hữu được một phần tài sản của tay trọc phú, JACQUELINE ta liền nạp đơn ly dị ông chồng già thiếu khả năng sức lực phục vụ nhu cầu cần thiết, cũng đã đến lúc ông già phải ra đi! Tình nghĩa bạc bẻo (thankless) đến nổi không thế đợi đến ngày vĩnh biệt!
Sau đó JACQUELINE KENNEDY ONASSIS đã tiếp tục đi vào một cuộc sống bê tha trụy lạc loạn chồng. Giới báo chí đã săn lùng được ảnh "nude" của người phụ nữ đa dâm vô thức nầy. Công luận đã chán chê khì đọc thấy trên các mạng và nhiều mặt báo ở khắp phương trời Âu-Mỹ.
Một quả phụ đã công khai ăn ở với người đàn ông khác, đã đủ bị loại ra khỏi dòng tộc nhà chồng. Nhưng một quả phụ – còn hơn thế nữa – đã chính thức tái giá sang ngang, cộng với cuộc sống còn lại đầy tăm tiếng, như một gái điếm lầu xanh, đồ chơi Quốc tế, thì khi nằm xuống vẫn còn được CAROLINE con gái độc nhất của KENNEDY, còn sông sót, đã đưa Bà vào Nghĩa trang Quốc gia Arlington (Arlington National Cemetery), nằm cạnh ngôi mộ vị Tổng Thống thời danh Hoa-Kỳ! Đương kim TT. BILL CLINTON cũng đã thân hành đến tận nơi tiển đưa Nàng hầu ONASIS đến nơi an nghĩ cuối cùng, như một vị Mẫu Nghi Thiên Hạ của Hoa-Kỳ!
Không ai còn lạ gì tại Nghĩa trang Arlington có tiêu chuẩn chọn lựa ngặt nghèo hơn nhiều so với các nghĩa trang quốc gia khác của Mỹ. Những người nổi tiếng được chôn cất tại nghĩa trang quốc gia Arlington như: PHILIP SHERIDAN (1831-1888), chỉ huy quân đội Liên bang miền Bắc trong Nội chiến Hoa-Kỳ. - WILLIAM HOWARD TAFT, tổng thống Hoa-Kỳ (1909-1913) - GRACE HOPPER (1906-1992), sĩ quan Hải quân Hoa-Kỳ, nhà khoa học máy tính tiên phong. - JOHN F. KENNEDY (1917-1963), sĩ quan Hải quân Hoa-Kỳ, Tổng thống Hoa-Kỳ (1961-1963.) Nhưng cũng đã "lọt tỏm" vào đó một nàng hầu, tỳ thiếp ONASSIS có cái tên thập cẩm (medley) JACQUELINE KENNEDY ONASSIS thì hết biết!
Nằm dưới đáy mồ lạnh lẽo, TT KENNEDY không cảm thấy tủi nhục phải nằm chung mộ phần với một Phu nhân đã trở thành nàng hầu một Công dân Hy-Lạp! Chưa nói là một người đàn bà khá tăm tiếng, từng nổi danh lăng loàn trắc nết! Hiệp Chủng Quốc Hoa-Kỳ có đủ thông minh và nhạy bén để cảm nhận được hình ảnh Nàng hầu một Công dân người nước ngoài, từng bị Công luận, Báo giới lên trang phỉ nhỗ là người đàn bà cuồng loạn, lại nằm chung với một vị Tổng Thống Thời danh của một Quốc gia Siêu cường thế giới như Mỹ, đó chính là điều điếm nhục Quốc thể không? Dù là quan niệm Âu hay Á, thì nó cũng vẫn là chuyện lạ trên đời! Một Dòng tộc Danh giá KENNEDY và một đất nước Dân trí cao như Hoa-Kỳ, đã vô ý thức đến độ đón nhận một "Quốc Nhục" vô tiền khoáng hậu giữa loài người là đây.
Một người đàn bà bệ rạc nằm chung phần mộ với một Vị Nguyên Thủ Quốc Gia đầy danh giá, đã đủ biểu hiện Đất nước Hoa-Kỳ là một Dân tộc "Văn Minh", "Dân chủ" và "Bình đẳng" hết mình! Có thể đây là một tư tưởng bảo thủ của chúng tôi, thuộc một nước lạc hậu Á-châu? Giả thuyết có kiếp Luân hồi nhà Phật, liệu Cố TT KENNEDY lại một lần nữa có đủ can đảm kẹp tay nàng hầu JACQUELINE KENNEDY ONASSIS, với một nụ cười rạng rở chào mừng vẫy gọi quần chúng Hoa-Kỳ và đám đông các nước đang đón rước trên khắp mọi nẻo đường đất nước như xưa không? Và Nhân dân Hoa-Kỳ có đủ thông thoáng "chào kính" nàng hầu JACQUELINE KENNEDY ONASSIS như một Mẫu nghi Hoa-Kỳ ngày nào không? Điều đó đã quá đủ cho mỗi người Mỹ tự trả lời. Tưởng chừng tâm trạng TT. KENNEDY e cũng không khác hơn các dân tộc lạc hậu mấy. Bạn đọc có thể đánh giá. Chúng tôi không hề cố tình đả kích, bươi móc đời tư cá nhân của vị Đệ nhất Phu Nhân đáng nguyền rủa và ghê tởm kia, nhưng mong sao những bài học Văn minh Âu-Mỹ nầy đừng lây lan đến các nước lạc hậu Phi-Á vào ngày mai!
Chúng tôi xin chia sẻ với TT. KENNEDY cái tủi nhục do Đệ Nhất Phu Nhân và con gái cưng đưa đến, so với cái trong sáng như pha lê của Phu Nhân Cố Vấn NGÔ-ĐÌNH-NHU và đàn con vẫn giữ trọn vẹn danh giá cho cả dòng tộc người quá cố. Phải chăng là 2 thái cực? Ngày nào Ngài đã gọi Bà NHU là "Con Rồng Cái", nếu được tái sinh, Ngài sẽ suy tôn Đệ Nhất Phu nhân nhà mình bằng mỹ từ gì cho tương xứng hơn? Ông Bà NHU tuy nằm cách xa nhau diệu vợi, nhưng mối tình êm ấm vẫn thấm đượm một tình yêu bền chặc rạng ngời! Đôi bạn tình KENNEDY tuy nằm chung một nấm mồ, nhưng như có cái gì cấn cái, khó thở cố bung ra nhưng không thoát!
Vinh nầy và nhục kia cũng đều là tấm gương muôn thuở cho thế giới ngắm chung! Một hình ảnh duy nhất xưa nay chỉ xảy ra trên thế giới tại Tộc họ KENNEDY và chỉ có trên mỗi nước Mỹ. Đó là một trang Sử Ô Nhục của Hoa-Kỳ và dòng họ KENNEDY cũng như bản thân Tổng Thống phải gánh chịu đời đời! Ngoại trừ quốc gia Hoa-Kỳ cũng thấy ô nhục buộc lòng phải cải táng mộ phần "tỳ thiếp" JACQUELINE ONASSIS đi nơi khác.
Từ Đạo đức môi miệng được Xã hội tôn vinh nhất, đến hành động đồi bại quái thai tồi tệ nhất, đều xuất phát từ Tòa Bạch Cung Hoa-Kỳ! Lịch sử Hoa Kỳ sẽ phải ghi lại mọi cái, từ "thượng vàng" đến "hạ-hạ-cám" đều có thể xảy ra với một đất nước Dân trí cao. Từ nhiền Danh nhân cùng tột, có hàng loạt nhà Trí thức chiếm hữu gần nữa các loại Giải thưởng Nô-Bênh toàn cầu, đến cả loại chính khách đỉ điếm "Thú Người" đều không thiếu món nào. Đĩ điếm cũng đã phủ trùm ngay cả lăng mộ một vị Nguyên Thủ Quốc Gia danh giá! Chúng tôi chỉ cảm nhận một sự thương tổn vinh dự một đất nước Hoa-Kỳ hơn là quan tâm đến một Nàng hầu ONASSIS.
B. Bà NGUYỄN-THỊ-BÌNH (1927), sinh tại tỉnh Sa-Đéc (Đồng Tháp). Nguyên quán Điện-Bàn, Quảng-Nam, nhỏ hơn 3 tuổi so với Đệ Nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU (1924), cũng đã lớn hơn bản thân chúng tôi 3 tuổi. Từ nhỏ Bà đã theo Thân phụ, sống tại Campuchia, được phát triển Văn học Tây phương tại trường Lycée Sisowath (Phnom Penh, gần đỗ Tú tài Pháp (lớp 11 hiện nay.)
Tuy với trình độ văn hóa không cao, nhưng Bà đã là một Nữ Chính khách thiên tài nổi tiếng, từng hoạt động rất hữu hiệu cho Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt-Nam, dẫn đầu Phái đoàn Đàm phán của Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt-Nam (CPCMLTCHMNVM) tại Ba-Lê cuối năm 1968. Người duy nhất lập được Công đầu cho việc Thống nhất Đất nước và Toàn vẹn Lãnh thổ sau một thời gian dài bị bầy sói dữ cắn xé chia nhau. (...) (lượt bỏ - KitaWebs)
Một thành công vang dội giữa Nghị trường Quốc tế, không dễ đã mấy người trụ nổi. Bà NGUYỄN-THI-BÌNH đã khôn khéo và không kém nhạy bén khi đối đầu với nhiều thách thức Quốc tế và Bộ Ngoại Giao Đệ Nhị Cộng-Hòa trên bàn Hội nghị Bốn bên.
Đứng trước các Ngoại trưởng dẫn đầu 3 phái đoàn đàm phán, như KISSINGER (Hoa-Kỳ), XUÂN-THỦY (VNDCCH), TRẦN-VĂN-LẮM (VNCH), thì Bà chưa xứng đóng vai học trò! Hầu hết họ có trình độ cao Đại học và Cao học, có chuyên môn Ngoại giao Quốc tế. Là những Nhân vật hầu như các Quốc gia đều biết mặt, ít nhất cũng nghe tên. Riêng Bà thuộc hàng vô danh tiểu tốt, trình độ lớp 11, vốn là một Gia sư dạy kèm tại Sài-Gòn thời VNCH. Đứng trước những mặc cảm khó tránh, Bà luôn bị căng thẳng dưới nhiều áp lực trong mọi lúc để vừa đấu lý vừa đấu trí, không kém phần gay cấn. Với 202 phiên họp công khai và 24 lần gặp riêng kéo dài gần 5 năm trời, Bà phải trưng dẫn cụ thể nhiều lãnh vực Chính trị, Quân sự, Kinh tế, Nhân sự, Lãnh thổ, để chứng minh tư cách là một Quốc gia có đủ tiêu chuẩn Quốc tế trong đàm phán.
Với trình độ non nớt và không chuyên đó, Bà dễ bị đánh gục vào bất cứ lúc nào. Nhưng Bà vẫn trụ vững! Bà đã ứng khẩu đáp trả những câu phỏng vấn nặng ký, rất bất ưng và đầy hóc búa của Dân Nhà Báo các nước Tư bản của Khối Thế-giới Tự-Do đầy ác ý, rất định kiến và khinh thường. Bà đã tạo nhiều sự kinh ngạc cho các Nhà báo và Chính giới trong đàm phán bốn bên, chưa từng xem Bà là ngang cơ. Tưởng chừng Bà có thể loại bất cứ lúc nào họ muốn! Bà từng bị coi thường không những là Gà mái dám ra thi thố giữa đấu trường Chọi gà Quốc tế, lại còn là hiện thân của một phụ nữ quê mùa rừng rú, rặt màu Văn hóa Cao-Mên!
Đã có một Phóng viên Thông Tấn Quốc tế hỏi Bà đại khái Đại diện một Chính phủ trong Hội nghị Đàm phán Bốn bên, thì Thủ Đô Chính phủ của Bà ở đâu, Lãnh thổ quốc gia là vùng nào, ranh giới cụ thể từ đâu đến đâu? Tranh chấp Chính trị, cũng như tranh chấp Dân sự, trước Tòa nguyên đơn buộc phải trưng dẫn bằng chứng ranh giới đất đai, lãnh thổ hợp pháp thuộc quyền sở hữu đang tranh chấp. Nếu không chứng minh được cụ thể, phái đoàn Chính Phủ Lâm Thời sẽ bị loại ngay, không còn là vấn đề tranh cãi đúng sai, thua thắng nữa.
Bà đã không giấu được vẻ bối rối trước một câu hỏi quá thâm hiểm và bất ngờ đến thế. Thực tế CPCMLTCHMNVN, làm gì có ranh giới và lãnh thổ thổ cụ thể tại Miền Nam Việt-Nam? Từ Vĩ tuyến 17 trở vào, chính thức là Lãnh thổ của Chính Phú Việt-Nam Cộng-Hòa đã được Quốc Tế thừa nhận. Nếu lúng túng, không chứng minh được cụ thể, nó sẽ là chiếc "Chìa khóa Vạn năng" cho Báo chí Thế Giới Tự Do khai thác như một đề tài chính trị cơ bản tại bàn Hội Nghi Quốc Tế 4 Bên việc bị bác đơn là điều tất yếu. Bà sẽ bị ăn đòn bằng một Cú "Nốc-Ao" và Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời do Bà Đại diện sẽ không còn đất sống để dụng võ, gáy to.
Một đòn cân não vô cùng nguy hiễm, sự suy sụp đã treo lơ lửng ngay trước mắt Bà Ngoại Trưởng NGUYỄN-THỊ-BÌNH. Bà đã thực sự bị choáng, nhưng chỉ mấy giây sau đã lấy lại được bình tĩnh và trả lời hết sức thông minh. Đại ý trong giai đoạn chiến tranh, Thủ đô Chính phủ cần phải được bảo mật hoàn toàn. Còn những nơi nào có dấu bom đạn Mỹ cày xới, đó Lãnh thổ của CPCMLTCHMNVN! Một bằng chứng cụ thể và hùng hồn không một ai nghĩ đến, kể cả giới Báo chí, Ngoại trưởng Chính phủ Miền Bắc, cũng đành phải khoanh tay thất thủ. Câu trả lời quá thông minh và cũng không kém bất ngờ khiến giới truyền thông Quốc tế đều phải cúi đầu, rút lui. Nếu các Ông XUÂN-THỦY, LÊ-ĐỨC-THỌ, PHẠM-VĂN-ĐỒNG bị hỏi bất ngờ như thế, chưa hẵn đã có người trả lời trôi.
Phóng viên các TTX Quốc tế xin thua đến vạn lần!!! Bà tương xứng là một Nữ danh nhân đất Việt. So với Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, một phụ nữ từng đối đầu với giới truyền thông Quốc tế và khiến TT KENNEDY phải lưng mật, xét ra cũng "kẻ một cân người tám lạng".
Trong suốt thời gian 1968-1972, nhờ Bà có những lập luận vững chắc, ứng khẩu nhanh nhẹn, phát biểu sắc bén, đã nhanh chóng trở thành một Nhân vật nổi tiếng nhất tại Hội Nghị Ba-Lê. Bà đã vượt qua được thời gian đầu vốn bị các Phái đoàn Quốc tế, kể cả phái đoàn Nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa miền Bắc coi thường, như một vật làm kiểng, chỉ cần ngồi chơi xơi nước mà thôi. Bà bị xem nhẹ và có thể lép vế hơn ai từ những ngày đầu vào cuộc đấu. Nhưng Bà đã sớm bộc lộ được là một Nhân vật có phong cách ngoại giao, vừa thông minh, vừa lịch lãm lại vừa duyên dáng. Chỉ một sớm một chiều, Bà đã được giới truyền thông Quốc tế đặt cho biệt danh "Madame Peace" (Quý Bà Hòa-Bình). Không vốn dĩ tên Bà là BÌNH, nhưng còn ẩn chứa trong đó một sự kính trọng thực sự. Kết cuộc, Bà đã đánh gục các Bậc Thầy tiền bối. Bà đã danh dự ký tên vào Hiệp định Ba-Lê Lịch Sử năm 1973 cùng với Ngoại trưởng TRẦN-VĂN-LẮM (VNCH) trên cương vị là người Chiến thắng, so về mọi mặt, kinh nghiệm, trình độ và thanh danh, Bà chưa tương xứng là học trò. Có nghĩa rằng thêm một chị Gà mái Việt-Nam đã thực sự "hạ gục" con gà nòi thứ hai, nhà Ngoại Giao thượng thừa KISSINGER có tầm cở thế giới ngay giữa đấu trường Quốc tế phải cúi đầu dãy chết tại Kinh thành Ánh Sáng Ba-Lê. Lại một chị "Gà Mái An-Nam-Mít" đã hạ gục một lúc 2 chú gà nòi chuyên nghiệp có cựa bọc sắt! Nếu chúng tôi có quá lời, xúc phạm đến ai, mong mọi người bỏ qua.
Những câu chuyên đã trở thành huyền thoại, chúng tôi chỉ ghi lại như một để tài để bạn đọc thư giản không nhất thiết phải tin thật hư, sai đúng. Sự thật chỉ có Lịch sử ngày mai phán quyết. Nhưng đối với chúng tôi, hai Bà đã là một trong những Thần tượng Chính trị hiếm hoi trên đất Việt, mà chúng tôi chưa từng thấy trong sử sách xưa nay.
Với một một Phụ nữ tài danh như thế, lẽ ra các Bà đáng phải được nắm giữ vai trò Chính trị lâu dài, thừa khả năng làm một Nữ Nguyên Thủ Quốc Gia xuất sắc. Đủ sức năm vận mệnh một Đất nước. Hai Bà rất khẳn khái, rất có cá tính như một cặp song sinh không hề biết cúi đầu e sợ Ngoại bang. Việt-Nam ta đã xuất hiện 2 Liệt Nữ Anh Hùng. Một Bà từng làm rung chuyển một góc trời Châu Mỹ, từng làm cho một Chính phủ Siêu Cường Quốc tế phải một phen vỡ mật, một Bà triệt hạ chính giới Mỹ phải nhận một sự "sai lầm" Lịch sử, phải đầu hàng cuốn cờ về nước. Đó chẳng là niềm "Tự hào Dân tộc" đáng phải được ghi vào Trang Sử Xanh Dân tộc cho con cháu muôn đời ngưỡng mộ, noi gương?
Vẫn còn văng vẳng tiếng đồn, thì sau ngày Giải Phóng không lâu, Bà Ngoại Trưởng CPCMLTCHMNVN đã đề xuất nên giữ nguyên hiện trạng sinh hoạt kinh tế và xã hội tại miền Nam như cũ, làm đà đẩy miền Bắc dần lên Tư bản để đưa cả nước tiến lên Cộng Sản Chủ nghĩa. Nhưng Bà đã đi quá xa và đề xuất quá sớm trước trình độ lạc hậu của giới Lãnh Đạo thời Bao cấp, không đủ trình độ để thấy được đó là chủ trương chiến lược xây dựng kinh tế Cộng Sản theo lý thuyết K. MARX và F. ENGELS. Có lẽ vì thế, Bà đã bị nghi ngờ, bị thất sũng. Ngay sau khi Chính phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ra đời dưới sự lãnh đạo của TBT. LÊ-DUẪN, thời còn bao cấp. Bà đã bị loại ngay ra khỏi sân khấu Chính trị và "Đày" sang làm Bộ Trưởng GD&ĐT như một hình thức bị cách chức!
Đối với thời Bao cấp, phải chăng người ta đã xem Bộ GD&ĐT như một trại giam Quý phái, một nhà an trí trá hình cho giới Chính khách thời danh? Bộ GD&ĐT thời bao cấp, trước khi có chủ trương Đổi Mới Tư Duy của Đảng, dường như người ta chỉ xem đó là một bức Bình phong Văn hóa, thì việc đào tạo giáo dục cũng chỉ có tính hình thức cầm chừng, Trí-Phú-Địa-Hào là 4 giai cấp cần loại trừ trước khi được Đổi Mới Tư Duy Đảng, nên bất cứ trình dộ nào cũng có thể ngồi vào đó như dụng cụ trang nghi trần thiết cho bộ mặt Nhà nước, hơn là cơ quan đào tạo Nhân tài có dủ chất xám Trí thức cao để đương đầu cùng thế giới.
Nhưng khi TBT NGUYỄN-VĂN-LINH, đã đổi hướng tầm nhìn như một việc Đổi mới Tư duy, hội nhập Tư Tưởng XHCN vào Kinh Tế Thị Trường Tư bản, làm đà tiến lên Cộng Sản Chủ Nghĩa. Cái tai họa của Bà BÌNH là dám thấy trước thiên hạ một bước, nên bị loại trừ, Bà bị đẩy sang Bộ GD&ĐT vốn đã lỗi thời cộng với không trình độ văn hóa, khiến hàng trí giả phải lên tiếng từ ngày đầu nhậm chức! Vì thế, do trình độ non kém, Bà đã vô tình tạo ra một tình trạng Văn học khập khiển hiện nay.
Trong giai đoạn Đổi mới Tư Duy, với chủ trương "Xét Lại" để hội nhập Kinh tế Thị trường, Bà được tái trọng dụng, được mời ra giữ ghế Phó Chủ Tịch Nước! Hình như Bà là một Phụ nữ đầu tiên ngồi vào hàng Lãnh Đạo Quốc Gia cao nhất trên thế giới Xã Hội Chủ Nghĩa. Thực ra, với khả năng và tầm nhìn trong phạm vi Chính trị, Bà còn xứng đáng hơn thế nữa. Lẽ ra phải đóng một vai trò Lãnh Đạo Quốc Gia xưa nay hiếm. Còn hơn cả khối Mày râu chỉ biết khúm núm cúi lòn. Tiếc rằng ấn tượng phụ nữ chưa gọt rửa được khỏi óc cục bộ nam giới nước ta, nên Bà phải lui về phía sau như mọi người kém may mắn vì thân phận Nữ giới!
2. Một Phụ Nữ Việt-Nam được Quốc gia Ý-Đại-Lợi đón mời như một Danh nhân Châu-Âu và Thế Giới:
Chúng tôi cũng không thể không ngưỡng mộ một Thiếu Phụ người Việt chân yếu tay mềm, đời sống phần lớn phải phụ thuộc vào Nửa kia của mình, lại có tầm cở Văn Hóa Quốc tế, đã mang đậm nét Dân Tộc tính Việt-Nam, cũng từ cổ chí kim chưa từng có. Đó là Cô NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN, cô con gái út của Ông Bà NGÔ-ĐINH-NHU, đã trở thành một mẫu người lý tưởng không phải tại Viêt-Nam, nhưng ngay trên nước Ý và Âu-Châu!
Với Học Vị Tiến sĩ Luật, xuất thân từ một Đại học danh tiếng tại La-Mã. LỆ-QUYÊN đã là một Giáo sư ngành Công Pháp Quốc Tế, một Luật gia danh tiếng Âu-Châu. Đã chính thức lập gia đình với người Bạn đời thuộc hàng thượng lưu La-Mã, nhưng tuyệt nhiên Cô không chịu nhập Quốc tịch nhà chồng (Nước Ý). Đã thế, Cô còn tha thiết cầu xin bên Nội cho con trai mình được giữ Quốc tịch Việt-Nam! Cháu được khai sinh theo họ Mẹ "NGÔ-ĐÌNH-SƠN" như một Công Dân sinh trên đất Việt và được ghi trên Sổ Bộ Hộ Tịch như một Công Dân Việt-Nam. Cô rất hãnh diện với Quốc tịch Việt-Nam hơn bất cứ Quốc tịch một Dân tộc nào khác trên thế giới, kể cả Công dân La-Mã. Đối với Họ hàng thân tộc nhà chồng, đã là một rào cảng không mấy dễ vượt qua, cơ hồ còn ảnh hưỡng không nhỏ đối với người Dân Ý. Dù bất cứ Đất nước nào, Dân tộc nào cũng đã không tránh khỏi cái nhìn mặc cảm như một hình thức khinh thường đất nước nhà chồng.
Nhưng vì quá tình cảm thân thương một cô Dâu tin yêu và tôn trọng ý chí của vợ, gia tộc nhà chồng không hề trở ngại việc lấy tên họ Mẹ để khai sinh cháu nội mình, như một "Tác phẩm Ngoại hôn"! Hiện nay cháu trai đã 12 tuổi.
Ai cũng biết thân phận Ngoại kiều trên bất cứ Cường Quốc nào, đều phải chịu đựng nhiều số phận hẫm hiu, mất hết mọi quyền lợi Bản địa, thậm chí còn phải đóng thuế Ngoại kiều không nhỏ, không khác dân ở trọ phải trả tiền thuê nhà! Vì thế, ngoại kiều tại các Văn minh phải qua một cuộc khảo thí khó khăn sau một thời gian đào tạo học hỏi để được nhập Quốc tịch mới. Đã không mấy người thiếu kiên nhẫn để chiếm được "Bảng vàng" Quốc tịch, để được hưỡng trọn vẹn quyền lợi một Công dân. Được quyền Bầu cử, ứng cử và giữ được bất cứ chức vụ gì trong đất nước mình cư ngụ, không bị cấm giữ nhiều chức vụ và hành sử một số ngành nghề chỉ dành cho người bản xứ.
Tuy là một Nữ Giáo sư Tiến sĩ, một Luật gia danh tiếng vai trò Quốc tế tầm cở Châu-Âu, từng đứng trên bục giảng nhiều Viện Đại Học có hạng ở nhiều nước văn minh hiện đại, nhưng tại La-Mã, LỆ-QUYÊN chỉ được giữ chân là một "Giáo sư Thỉnh giảng", không thể có được chiếc ghế Giáo sư chính thức nào trên đất Ý, vì không là Công dân Ý! Đó là sự hạn chế pháp định chỉ dành cho mỗi Công dân nước mình mà thôi! Những mất mát, những thiệt thò to lớn, tạo ra nhiều lỗ hổng cho cuộc sống tinh thần lẫn vất chất đời thường của bản thân.
Với thân phận là một nạn nhân chiến tranh, trôi giạt đến Ý năm 1990 theo qui chế Tỵ nạn. Dù bao nhiêu công việc bận rộn trong kế sanh nhai chồng chất từng ngày, Nữ GsTs. LỆ-QUYÊN cũng vẫn tranh thủ đóng góp công sức cho công tác Xã Hội Quốc Tế không nhỏ. Từ năm 1992 đến 1996, Ts. LỆ-QUYÊN đã đóng vai trò phụ trách "Trung Tâm Lắng Nghe Người Ngoại Quốc" thuộc Caritas La-Mã một Tổ chức Quốc Tế Công Giáo. Cùng năm 1996, Ts. LỆ-QUYÊN đặc trách Phân Bộ Di Dân Caritas, phối hợp và giám sát các dịch vụ, các dự án nhắm giúp những người di dân nước ngoài, người tị nạn và nạn nhân những vụ buôn người. Bao gồm các Trung tâm Lắng nghe, các Cửa Thông tin, Trung tâm tiếp đón nam giới, nữ giới và các gia đình, vườn trẻ. Năm 2000 đến 2007, Cô cũng đặc trách việc điều hợp toàn quốc về tỵ nạn và dự án tỵ nạn Caritas Ý. Sau đó Ts. LỆ-QUYÊN cũng đã giữ chức Chủ tịch Ủy ban Di Dân Caritas Âu-Châu. Từ tháng 6 năm 2009 Cô là chủ tịch Phân bộ nước Ý của Hiệp Hội Nghiên Cứu Vấn Đề Người Tị Nạn Thế Giới, một tổ chức phi chính phủ có tính chất Quốc tế.
Trước những thành tựu công tác phục vụ nổi bật dành cho nước Ý và nhân loại nầy, như Nhà Đại Văn Hào VICTOR HUGO đã viết: "Phụng sự tổ quốc mới chỉ là một nửa, Nửa kia là phụng sự nhân loại". Nhận thấy cuộc đời phục vụ của Nữ GsTs. LỆ-QUYÊN đã trở thành mô hình một con người đáng trân trọng theo quan niệm của VICTOR HUGO, nên mặc dầu Ts. LỆ-QUYÊN không hề nạp đơn xin nhập tịch Ý, nhưng Bộ Nội vụ đã đơn phương đệ đơn lên Tổng Thống Ý xin ban hành sắc lệnh cấp quốc tịch cho Cô. Năm 2008 Cô đón nhận một vinh dự tột cùng, hơn mọi thứ phần thưởng lớn lao nhất. Ts. LỆ-QUYÊN đã được Đương kim Tổng Thống GIORGIO NAPOLITANO ưu ái trực tiếp hạ bút ký Sắc-Lệnh, gởi cho Bộ Tư Pháp, mặc nhiên ghi tên Ts. LỆ-QUYÊN vào sổ bộ Hộ Tịch là một Công Dân nước Ý, được miễn trừ nguyên tắc phải nạp đơn xin nhập Tịch.
Tất nhiên trước một sự kiện hy hiếm trên thế giới chưa từng có nầy, nó không chỉ là một vinh dự đối với riêng cá nhân Ts. LỆ-QUYÊN và Dòng Tộc NGÔ-ĐÌNH, nhưng còn cho vinh dự lớn cho cả Dân Tộc Việt-Nam. Nên Cô không còn dám từ chối. Trong Lịch sử loài người không hiếm những Danh nhân được Nước ngoài thân tặng và chào đón là "Công Dân Danh Dự", nhưng không rõ đã có mấy Nhân vật được đón mời để trở thành Công Dân chính thức một nước khác như chúng tôi ghi nhận là một Vinh dự khá hy hữu của Ts. LỆ-QUYÊN.
Ngay khi đang viết đôi nét nổi cộm về Cô, chúng tôi thật bàng hoàng khi được tin một người bạn báo hung tín Cô đã bị tử thương do tai nạn giao thông tại La-Mã ngày 16-4-2012, vào tuổi 53, bỏ lại sau lưng hàng loạt nạn nhân xã hội và người tỵ nạn trên thế giới đang cần Cô! Quả không ngoa khi nói rằng, những đóa hoa quý luôn được cắt cắm vào lọ quý trong phòng khách, hay trên Bàn thờ! Loại hoa kém hương không sắc, thường bị bỏ quyên, mặc cho tơi tả rã rời ngoài mưa gió.
Đúng là một sự hy sinh danh dự và quyền lợi cá nhận trọn đời cho niềm tự hào Dân tộc vô cùng hiếm hoi nầy, Ts. LỆ-QUYÊN không hề bị ám ảnh đã từng là một Gia đình bị "Dân tộc" nguyền rủa hết lời, bị gục ngã trước mũi đạn của bọn thuộc hạ phản bội, chỉ biết liếm gót giày Ngoại bang đến tàn nhẫn! Trái tim Cô, mãi mãi là Trái tim người Việt, dù nó có bé nhỏ, có nghèo hèn, có tan nát đến thế nào, thì Việt-Nam vẫn là tiếng vọng tận đáy lòng thâm sâu của tâm hồn GsTs. NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN! Khác với bọn người quyền cao chức trọng, vẫn không thiếu óc vọng ngoại, khúm núm cầu vinh. Đang sống trên mảnh đất hình chữ S vẫn muốn chiếm được Quốc tịch Tàu, Tây, Mỹ đã không bao giờ đủ can đảm từ chối một cái gập mình, để rồi phải trở về với 2 bàn tay trắng!
Miêu duệ TRẦN-BÌNH-TRỌNG một lần nữa tỏ rõ phong cách người dân Việt, quả là hy hiếm trên Chính trường Quốc tế, khiến người Việt-Nam chân chính vẫn cảm thấy thơm lây, cũng khiến cho bọn người khiếp nhược càng thêm tủi nhục trước Lịch sử và Dân trí Việt-Nam! GsTs. NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN, mãi mãi là thần tượng của chúng tôi, dù chỉ ở tuổi con cái mình. Mặc cho bất cứ ai mĩm cười hoặc khinh bĩ! Đó là tiếng nói lương tri từ tâm hồn một người dân Việt-Nam với cái tuổi đã gần đất đất xa trời! Ông GIANNI ALEMANNO, Đô trưởng Thành đô La-Mã, đã gửi thư đến Đức ông ENRICO FEROCI, Giám đốc Caritas La-Mã, để chia buồn và nhắc đến bao nhiêu lần GsTs. NGÔ-ĐÌNH-LÊ-QUYÊN đã đối thoại với chính quyền để bênh vực quyền lợi của các lớp di dân.
Đức Ông ENRICO FEROCI, cũng đã ra Thông cáo bày tỏ nổi đau buồn sâu xa về sự mất mát nầy: “Bà NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN là một gương mẫu. Trong bao nhiêu năm trời, bà hăng say chu toàn công tác bênh vực những người nghèo khổ và rốt cùng, với tất cả niềm tin. Hoạt động của bà đối với chúng tôi là một động lực giúp tăng trưởng về mặt nhân bản và chuyên nghiệp. Bà biết liên kết những năng khiếu con người, kinh nghiệm như một người tị nạn, với niềm tin sâu xa nơi Thiên Chúa, và lòng tôn trọng đối với con người. Với những lời khuyên và công việc không biết mệt mỏi, bà biết nhắc nhở chúng tôi rằng hoạt động của chúng tôi là cho người nghèo và những người kém may mắn. Chúng tôi gần gũi với gia đình bà và cộng đoàn giáo xứ thánh GREGORIO BARBARIGO, nơi bà LỆ-QUYÊN vẫn siêng năng tham dự thánh lễ Chúa nhật”.
Với tất cả tâm tình, chúng tôi xin cùng được hiệp thông với Cộng Đồng Dân Tộc Ý, Dân Tộc Việt-Nam và Cộng Đồng Thế giới, dâng lên Đấng Tối Cao Đóa Hồng tươi thắm nơi trần thế nầy, xin Người đoái nhìn, đón rước Linh hồn NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN vào nơi Quê thật, cùng Thân tộc họp mặt với Chư Vị Thần Thánh trên trời, để đời đời được ca tụng tôn vinh Thiên Chúa. Xin cho Cô được vào cỏi vĩnh hằng hạnh phúc đời đời! "Requiescat in Pace" (Xin cho Linh hồn Cô được vào chốn Bình An.)
Thiên Thần Gãy Cánh
"Có tài, chớ cậy chi tài,
"Chữ tài liền với chữ tai một vần!" (Kiều)
Tuy nhiên, trước sự nổi tiếng có tính Quốc tế và sự khâm phục của mọi người, hai Bà NHU-BÌNH cũng đã phạm phải những sai lầm, dù nặng hay nhẹ vẫn đã gây hậu quả nghiêm trọng khá đau lòng cho nền Văn Hóa Việt-Nam, đều vô cùng đáng tiếc!
1) Đối với Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, đã không thiếu lời đả kích vào hàng nhất nhì trên thế giới, nhưng tất cả đều là sự mạc sát có tính xuyên tạc và vu khống cách trắng trợn như mọi người đều thấy. Nhưng không ai có quyền phủ nhận Bà đã chịu đựng sự đả kích công khai hoặc âm ỉ nhưng rất nặng nề và rất thật sau đây:
a) Sự biến thể chiết áo dài phụ nữ Việt-Nam duyên dáng như ngày nay là hậu quả của kiểu áo "Cổ Thuyền", tự Bà cải tiến cho riêng mình! Từ việc cắt bỏ cổ áo dài (collar) tưởng chừng đơn giản đó, Bà đã đã bị hàng thức giả phản đối kịch liệt. Các tờ báo Công Giáo, Xây-Dựng, Thẳng-Tiến, Trái-Tim Đức Mẹ...càng đả kích nhiều hơn. Chính TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM cũng đã tỏ ý không hài lòng với loại cổ áo nầy.
Người thức thời đã thấy trước được những hậu quả của nó sẽ đến. Thực tế đã xãy ra còn hơn dự đoán! Nó dã khơi dậy màn trình diễn Thời trang mới, đã trở nên phong trào hỗn tạp. Lớp người vô ý thức học đòi thời trang Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, là một Bậc Mẫu nghi Thiên hạ! Tuy chiếc áo dài Cổ thuyền của Bà vốn chưa có gì quá đáng. Qua thời gian dàn dà đã trở thành phong trào trình diễn thời trang phụ nữ, từ đó đã biến đổi ra nhiều kiểu áo dài lố lăng, mất hết vẻ thục nữ với dáng dấp thướt tha yểu điệu. Không còn nổi bật những đường cong tuyệt mỹ đầy duyên dáng và kín đáo thời nào. Từ chiếc Áo Cổ thuyền Lịch sử đó, đã đã biến dạng kiểu áo dài phụ nữ Việt-Nam, thành những mảnh vải rách nát khoe ngực, phơi lưng, không hề là chiếc áo dài che thân, tăng vẻ thùy mị đoan trang của nữ giới! Nay là một kiểu thời trang lố lăng, hở hang, phơi bày, mời mọc!
Chiếc áo dài VN ngày nay không chỉ bỏ cổ như Bà NHU, người ta còn khoét rộng thêm để phơi cả hai bờ vai, hai khối thịt khổng lồ nặng ký chảy dài đến lợm giọng. Không còn nét Thẩm mỹ thời trang của một chiếc áo dài Phụ nữ duyên dáng lã lướt ngày nào! Không loại trừ các Quý bà cao niên kỷ, tuổi đã về chiều, vẫn thích học đòi làm dáng đến vô ý thức! Họ vẫn phơi tấm thân phì nhiêu rất ư là đồ sộ bọc trong lớp da đã khá sần sùi tươm mỡ! Vẫn hoang tưởng hãy còn mịn màng trắng trẻo, ưa đua đòi kiểu gái làng chơi trong tuổi xuân thì. Hàng chục li xếp cạn sâu, ngang dọc, chồng nhau như bức tranh lập thể, trang điểm từng mảng da đủ màu như chưa bao giờ được ũi, càng thấy "ghê ghê". Nhưng các Quý Bà vẫn cho mình có tấm thân ngọc ngà đầy hấp dẫn, còn khêu gợi, còn khuyến rũ, còn đủ chất khiêu dâm, thừa sức kéo các ông già râu xanh ngã mặn! Các Đức Ông Chồng cũng cảm thấy lợm giọng, ê mặt với bạn bè, nhưng cố ép lòng chịu đựng, nói ra chỉ thêm rách việc gia đình!
Cau dầy (1) dao bén thì ngon
"Người dầy (2) khoe ngực, phơi lưng càng nhờn!"
Chiếc áo dài ngày nay còn bị cắt bỏ cả hai tay, để tiếp thị đôi nách, cạnh sườn. Còn tân trang cải tiến tân thời hơn, đã biến thành những chiếc áo dài 3 lỗ, dây treo và thậm chí là áo dài 2 lỗ đến 1 lỗ. Cũng có kiểu hai vạt chéo trước, túm sau, vạt dài vạt ngắn, củn cởn lưng chừng trông như sản phẩm cắt lỡ tay hay vì thiếu vải. Những chiếc áo như thế đều đã được mệnh danh là "Áo Dài NGÔ-ĐÌNH-NHU"! Tên Bà đã được gắn liền với kiểu áo dài lố lăng và đã "được" đi vào Lịch sử Văn hóa Thời trang Phụ nữ Việt-Nam có lẽ khó phai mờ!
Vô hình chung Bà NHU đã biến chiếc áo dài người đẹp thuần Việt trở thành một loại áo dài "Phản cảm" ngày nay. Đó là hậu quả của một "mốt" (mode) cải cách thời trang, chưa đủ tầm nhìn những mất mát khó lường ở tương lai. Bà đã để lại một hậu quả, khiến nhiều nhà Văn hóa đã từng dành cho Bà cái nhìn không thiện cảm, kể cả Cố TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM và gia tộc Ngô gia, những người thương yêu và tin tưởng Bà hết lòng! Xét cho cùng đây cũng chỉ biểu hiện một ý thích cá nhân, không ràng buộc, không ra lệnh ai phải tuân nghe, bắt chước. Nhưng khó lường trước những bất ngờ, dễ gây nhiều hậu quả! "Nhân Vô Thập Toàn". Là người càng quyền thế, càng danh giá, ảnh hưởng càng nhanh chóng lớn lao sâu đậm, càng gây nhiều âm hưởng lâu dài.
Tuy nhiên, chuổi ngày dài sa cơ, khốn khổ, tha phương cầu thực nơi khách quê người, Đệ nhất Phu nhân NGÔ-ĐINH-NHU đã quá xứng đáng là một bậc Mẫu nghi Thiên hạ, trong trắng, đạo đức, khôn ngoan và đầy khiêm tốn. Bà đã ra đi cách thanh thản với một nụ cười thánh thiện. Đã thể hiện rõ nét cái đẹp tinh thần đến không ngờ. Giữa mọi tầng lớp người đời không mấy kẻ đạt được đến đỉnh cao như Bà! Bao nhiêu bậc Mẫu nghi Thiên hạ, cũng đã trôi theo vết xe trượt của các Đệ nhất Phu nhân JACQUELINE KENNEDY, HILLARY CLINTON, CARLA BRUNI, từng được phơi hình lõa thể (nude) trên nhiều mặt Báo, công luận cũng không tiếc lời đập thẳng vào mặt các Đức Phu Quân chưa hề là người Thiên cổ, cũng đã đôi lần từng mếu mặt gượng cười trước đám đông!
b) Nhưng không ai chối cãi được việc Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU còn bị đả kích nặng trong dư luận quần chúng ngày nào, do một nhóm Trí thức trong xã hội đương thời hận thù sâu sắc "Bộ Luật Gia Đình" ra đời dưới thời Đệ Nhất Cộng-Hòa, do Bà soạn thảo. Một Bộ Luật đầu tiên đấu tranh cho Nữ quyền, hủy bỏ hủ tục "Đa Thê" tại Việt-Nam, nên dư luận càng công kích gắt gao hơn, phát sinh nhiều lời nguyền rủa, mạ lỵ, đều là luận điệu vu khống bôi nhọ và xuyên tạc bóp méo đủ điều, đã nẫy nở tiếp theo cho đến ngày Đảo Chính, và được nối tiếp đến hàng chục năm sau.
Bà là người Phụ nữ Việt-Nam duy nhất, dám đứng trước ngọn sóng đầu gió, tiên phong xóa bỏ hình thức "Dâm loạn Hợp pháp" từ trong căn bản gia đình, do giới mày râu cầm quyền qua mọi thời Phong kiến. Bà đã dám chạm vào việc hủy bỏ Hủ tục Dâm loạn Gia đình đã trở thành một Định Luật Xã hội lâu đời: "Trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng". Việc loại bỏ Hôn thú Bậc 2, Bậc 3, khiến Nữ giới càng phẩn khởi, vui mừng và hảnh diện bao nhiêu, thì các Đức Lang quân đa số có V2, V3... càng bị giao động tinh thần, càng chống đối kịch liệt bấy nhiêu. Họ ngấm ngầm phản đối, nguyền rủa và tìm mọi cớ đánh gục Bà, không loại trừ ngay trong hàng ngũ Quan chức dưới trướng. Người ta gán ghép Bà chủ trương Công-Giáo hóa Luật pháp Gia đình Việt-Nam, đánh phá Văn hóa Đạo Đức Cổ truyền Dân tộc! Nhưng Bộ Luật nầy cũng đã có hiệu lực thi hành đến suốt cả 2 thời đại Việt-Nam Cộng-Hòa, Đệ nhất và Đệ nhị!
Đến Nhà Nước CHXHCNVN, lại một lần nữa tiếp tục ban hành Bộ Luật Gia đình "Đồng nhất Hôn nhân"! Như một hậu thân Bộ Luật Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU đã một thời bị nguyền rủa! Đại thể giống nhau như 2 giọt nước, chỉ trừ một vài tiểu tiết. Thì tất cả đều chịu im hơi, không một ai dám xù xì hay chống đối. Tuy nhiên, như hãy còn một dư âm lắng đọng vẫn không thiếu lớp mày râu cổ hủ ưa phá chuồng, nhãy rào, âm thầm vứi bồ nhí khắp nơi, nhưng không hợp thức hóa được thành V2, V3. Họ vẫn còn ngấm ngầm phản đối với luận điệu xuyên tạc Luật Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU không có Bà. Không khác mấy khi người ta còn gán ghép những chếc áo dài xơ xác kia với tên Bà không dứt!
Ra đi, Bà vẫn còn để lại hai hình ảnh Văn Hóa, ảnh hưởng khá sâu đậm trong lòng người dân Việt. Quá trình những hành động Văn hóa của Bà đã cụ thể đi vào Lịch sử là đó. Tốt, xấu, đúng, sai, công, tội và đến mức độ nào, xin nhường quyền Bạn đọc đánh giá, rồi cũng có ngày Lịch sử ghi tên.
"Lạ gì bỉ sắc tư phong,
"Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen" (Kiều)
Một điều chắc chắn, sự ra đi của Bà NGÔ-ĐINH-NHU, hiển nhiên đã để lại một mẫu gương cho giới Phụ nữ quyền quý noi theo để xứng danh là hàng Nữ Lưu đáng kính, không giống nhiều Mệnh phụ Phu nhân Âu Mỹ đương thời, đã quá nặng mùi! Người ta thường nói: "Sức mạnh và phẩm giá là đồ trang sức của phụ nữ". F. AMIEL đã từng nói: "Chỉ cần nhìn một lần đã đủ thấy cái đẹp, nhưng phải nhìn đến hai lần mới thấy được cái đúng!"
2) "Hiệp Định Ba-Lê" đã đã đưa tên Bà NGUYÊN-THI-BÌNH vào một trang Sử Nước Nhà. Bà đã để lại dấu ấn, khiến mọi người cả bên nầy lẫn bên kia, đều cảm nhận Bà là một Nữ Chính khách lỗi lạc xuất chúng trong thế giới đương đại. Nhưng nghiêm túc mà nói "Quy định cải cách i và y" ngày 30.11.1980 do chính tay Bà Ấn Ký cũng đã khiến Bà trở thành một Nhà phá hoại nền Văn Học Dân tộc Việt-Nam! Một sai lầm nghiêm trọng sẽ được ghi vào Văn-Học Sử không chỉ riêng trong phạm vi Quốc gia, thậm chí còn của cả loài người! Văn Học, Văn hóa mọi dân tộc, đều là tài sản chung của nhân loại toàn cầu, không phân biệt Siêu cường hay Nhược tiểu.
Danh nhân Nữ kiệt NGUYỄN-THỊ-BÌNH đã tự đốt cháy đời mình cách thãm hại, khiến muôn người thất vọng! Ấn ký một Quy Định thay đổi chỉ mỗi chữ "i" và "y", nhưng qua nhiều thập kỷ đã nổi cộm lên là một nền Văn học đảo điên rách nát. Còn khủng khiếp hơn cả chiếc áo dài "Cổ Xuyền" bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, chỉ là chuyện cá nhân nhỏ bé, nhưng cũng đã bị xé toạc để trở nên phản cảm ngày nay, và Bà khó thể thanh minh bào chữa.
Không biết đến bao giờ Dân tộc Việt-Nam mới tẩy rửa hết được vết nhơ Sử học và chắp vá lại được quy tắc Chính tả cho hệ Văn Học Nước Nhà như các Nhà Văn Hóa chân chính đang ray rứt. Một nền Văn học đã bị đẩy vào con đường hỗn loạn, ngày càng thêm nghiêm trọng với nhiều biểu hiện đánh phá tả tơi và có tổ chức!
Một trọng tội không cho phép các thế hệ mai sau được phép bỏ qua, quên lãng trong các trang Sử Học Nước nhà. Thần tượng của Bà mà chúng tôi từng ấp ủ tôn thờ, nay đã hoàn toàn sụp đổ nhanh chóng như bột xà phòng trong máy giặt! Nền Sử Học Việt-Nam sẽ ghi tên Bà là Tội phạm hàng đầu về Văn Học, Văn Hóa, Văn Minh Đất nước. Không thể coi như một hành vi vô thức như NGUYỄN-NGU-Í thời xưa, vốn là sự phát kiến ca nhân của một người dân vô thức Dưỡng Trí Viện. Tiên sinh cũng không ra lệnh cho ai phải xem đó là một Quy Định có hiệu lực thi hành!
CHAMFORT cũng đã xác định rõ: "Người đàn bà nào quý trọng đạo đức của tâm hồn mình hơn sự thông minh và bóng sắc của mình, là hạng người đứng trên đồng loại của mình. Kẻ nào quý trọng bóng sắc của mình hơn tài đức của mình, là hạng đàn bà tầm thường. Nhưng kẻ nào quý trọng địa vị và giai cấp của mình hơn bóng sắc của mình, là hạng người đàn bà đứng ngoài lề đồng loại của họ: họ không phải là người đàn bà". Ông còn nói: "J'aime l'honneur et non les honneurs". (Tôi ham chuộng danh dự nhưng không phải danh dự thập cẩm)
Bô GD&ĐT đã chẳng cảm nhận được sự khắc khoải của các nhà Văn Hóa chân chính tầm cao, từng thổ lộ nhiều phàn ứng của mình với biểu hiện thất vọng ê chề, những lời nói mĩa mai, giọng văn khinh bỉ trên Báo chí, trên Trang mạng như đôi Vị chúng tôi đã đơn cử cụ thể đó sao!
Xin Bạn Đọc xem đây là hình ảnh quá nhiễu nhương như những trang Bi Hài của "Lịch sử Ô nhục Dân tộc và Thế giới" thật khó tin nhưng hoàn toàn là những câu chuyện có thật.
Đến hôm nay chúng tôi mới trả được phần nào "Món nợ Trầm kha" cho Thầy NGÔ-XUÂN-TÌNH ngoxuantinh@yahoo.com tại Hoa-Kỳ, đã qua nhiều lần khất nợ kể từ 00:59 ngày 30 tháng 12 năm 2010...Mong rằng Thầy Cô vui lòng chấp nhận cho phép được hoàn trả vốn. Còn lời xin tha. Mong Thầy và quý Thân hữu cảm thông, chuyển hộ đến bạn bè tại Hoa-Kỳ và Hải ngoại. Xin tha thứ sự bê trể ngoài ý muốn. Mong thay.
Đôi câu chuyện linh tinh khá bi hài, đã làm co thắt lòng người đến thảm hại! Nó "rất rất khó tin" nhưng "vô cùng có thật". Chúng tôi xin cống hiến Bạn đọc thư giản lúc nhàn rỗi, để cùng nhìn thẳng vào sự thật một xã hội nhiễu nhương lố bịch, lại rêu rao một "Học thuyết mới" là nền tảng Văn hóa Tôn Giáo, đến ngỡ ngàng.
Không thiếu một thiểu số người trong Xã hội tự phong là "Trí Thức", ưa vung đao múa kiếm đánh hạ mọi người cách vô tiền khoán hậu, nhưng không hề biết nhận rõ mình thật sự là ai. Họ đã dám bô bô lên giọng chà đạp:
1) Vị Ân Sư muôn đời của Dân Việt:
G/sĩ ĐẮC-LỘ (ALEXANDRE DE RHODES), một trong những nhà Thông thái kỳ tài được Thế giới tôn kính, cách riêng, G/sĩ còn là một Ân sư Kim Cổ của nền Văn Học Việt-Nam. Nhưng vẫn không thiếu người phản bội xúc phạm triền miên, đã có một tổ chức quy mô từ đời nầy nối tiếp đời khác, hầu như bất tận!
Nổi cợm nhất, một nhóm người "Trí thức" xuyên tạc, vu khống, đả kích và lăng nhục với những từ ngữ thô lỗ (grossness of the words was distasteful), sử dụng bao lời nguyền rủa đến hạ đẳng, tự đồng hóa mình vào lớp Xã hội phàm phu tục tử! Điều đó đã biểu hiện cụ thể rằng họ đã quên mình từng tự xưng trí thức trong một Tập thế Giáo sư tầm cỡ Quốc Tế.
Trước nhất chúng tôi xin đơn cử GsTs PHẠM-VĂN-HƯỜNG làm điển hình. Đại để, trong bài "Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ" của mình, gần cuối cột 3 trang nhất tờ báo "Người Lao Động Chủ Nhật" phát hành ngày 7.1.2007 tại Tp. HCM, "Nhà Nghiên Cứu" đã viết; “…Tiếp đó Alexandro (G/sĩ ĐẮC-LỘ) trôi dạt vào Iran cho đến một ngày đầu tháng 11-1660 thì chết ở Isfahan, thọ 69 tuổi, kết thúc một đời tu hành gian trá....” (MV. chú thích, gạch đít và nhấn mạnh)
Tổng Biên Tập Báo Lao Động đã hết sức trân trọng giới thiệu Tác giả Bài báo là "Gs-Ts Đại Học Bordeaux". GsTs. Viện Đại Học nước Pháp nầy đã bỏ công vắt nặn được một Nhan đề khá kêu "Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ"! Một đề tài nghe độc đáo, rất bề thế, quy mô và đồ sộ, lại chỉ gói gọn trong một bài viết không đến gang tay! Tự nó đã là một bức tranh Biếm họa "Đầu voi đuôi nòng nọc" quá tồi!!! Không khác chú Vịt lạch bạch quanh hè, có ảo giác là một Đại bàng đang bay cao vút trên các tầng mây! Nếu quả thật là Giáo Sư Đại Học Bordeaux, thì không rõ trình độ Văn Hóa Nước Pháp đã đạt đến đỉnh điểm nào!
Chưa cần phải dài dòng tranh luận, chỉ trong chừng mực với mấy dòng chữ trong một bài báo, Độc giả đã đọc thấy nỗi cộm đến "Ba Mươi Mốt" (31) điều không thể chấp nhận được của một nhà Sư phạm cấp Đại học tại Kinh thành Ánh Sáng Pháp, có tầm cỡ Quốc tế. Với học hàm học vị "Gs Ts", họ PHẠM đã cao giọng giảng giải cách phát âm tiếng Anh, đã khiến các em ở tuổi học trò cũng phải méo mặt cười bò ra đất!
GsTs họ PHẠM, "Đại học Bordeaux" đã xác định: "... Ví dụ phụ ngữ nh chỉ Bồ Đào Nha mới có. Tất cả Âu châu không nơi nào có. Ở Anh thì dùng ng(19), ở Espana (Tây Ban Nha) thì dùng nõ, ở Pháp thì dùng gn để viết âm nhơ. Alexandro khó mà tạo ra nh Việt Nam”. (MV gạch đít và đánh số 19 trên đầu phụ âm ng. Đây là một trong 31 con số được đánh dấu là sai bậy trên nhiều lãnh vực Đạo đức, Lịch sử, Văn học, Văn hóa, Giáo dục kể cả Nhân cách làm người trong một Bài Báo đd. không quá gang tay đó. Nếu cần, chúng tôi sẽ sao gởi y nguyên văn Bài báo để Bạn đọc tiện tham khảo cụ thể hơn tưởng tượng.) Không rõ Bạn đọc hiểu câu trên của GsTs Họ PHẠM có ý nghĩa làm sao?
Xin ghi nhận rõ rằng GsTs Họ PHẠM đã xác quyết “ng” trong tiếng Anh được phát âm là “nh” như tiếng Việt và tiếng Bồ-Đào-Nha. (?!) Rõ tội! Không biết đó là Tiếng Anh thời Anglo-Saxon thời thượng cổ, hay Gs Họ PHẠM dự đoán sẽ được cải biến trong tương lai vào những Thiên Niên Kỷ sau? Vậy “ng” trong Tongue, trong Newsmonger, thì GsTs họ PHẠM đều phát âm là “nhờ” chăng? Quả thật trình độ ngoại ngữ chúng tôi không thông thạo mấy, nhất là Anh Văn, nhưng hỏi thăm các cháu Học Sinh, chúng đều ngẫn ngơ. Như vậy Phụ Âm kép “gn” trong Anh văn ở các từ: To magnify a triffing incident (thổi phồng một sự việc bình thường), Magnum opus (kiệt tác, tác phẫm vĩ đại), Magniloquent (hay khoe khoang, khoác lác, khoa trương, huênh hoang, phóng đại), To strain at a gnat (quá câu nệ), Gnatty (thuộc ruồi nhuế), thì “GsTs” họ PHẠM phát âm thế nào? Giáo Sư không phát âm như “gn” tiếng Pháp, như “nhờ” tiếng Việt thì phát âm là gì đây? Thực là một “Công Trình Nghiên Cứu Vĩ Đại”! Tác giả đã từng viết trong bài báo thì chính Giáo sư đã thân hành đi khắp các nước Châu-Âu để nghiên cứu nguồn gốc Phụ âm "nh" tiếng Việt, đem so sánh với cả cách phát âm nhiều nước trong đó có sự so sánh giữa gn tiếng Pháp và ng tiếng Anh, được đăng công khai trên mặt báo tiếng Việt! Tưởng đâu Dân Tộc Việt còn thời tiền Thế Kỷ XVI, chưa từng một ai biết tiếng Anh-Mỹ. Một Bài Báo có tính lên lớp Giáo khoa, Thầy đời. Phê phán Văn Học như một Nhà Ngôn Ngữ Học Quốc tế! Lại “Phi Văn Học và Văn Phạm Anh” đến thế là cùng! Vẫn còn 30 điểm sai trái trong bài báo nầy, còn cần phải đặt lại vấn đề ró hơn. Xin đón đọc "Lắng Nghe & Nhận Định" của MINH-VÂN (MV. LN&NĐ, có thể chưa hoặc không Xuất bản được, nếu Bạn đọc cần thư giản, chúng tôi sẽ gởi qua Đ/c. Hộp thư của quý bạn.) Thật tương xứng lời giới thiệu vô cùng trịnh trọng của Tổng Biên Tập Báo Lao Động ngày 7.1.2007!
Quả thực Bài Thơ Tiến Sĩ Giấy của Cụ NGUYỄN-KHUYẾN đã nói lên tất cả, đã nở rộ quá nhiều vào thời đại ngày nay:
“Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai
“Cũng gọi Ông Nghè, có kém ai?
“Mảnh giấy làm nên Thân Giáp Bảng,
“Nét son điểm rõ Mặt Văn Khôi.
“Tấm thân xiêm áo, sao mà nhẹ,
“Cái giá Khoa Danh ấy mới hời.
“Ghế tréo lọng xanh, ngồi bảnh choẹ.
“Tưởng rằng Đồ Thật, hoá Đồ Chơi!”
(Một số danh từ trong bài thơ. MV viết hoa như một đặc từ và ghi đậm nét để tỏ lộ ý Tác giả hơn)
Chỉ với một Nhan Đề "Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ", đã nói lên sự phô trương của nó. Nghe rất kêu, nghe quá vĩ đại! Nhưng thực chất chỉ có chục dòng! Đó chính là một Tác phầm Nghiên Cứu Nguồn Gốc Chữ Quốc ngữ! Nhưng nội dung là gì? Chỉ viết lăng nhăng (trashy) với tất cả sự hằn học định kiến, vu khống và xuyên tạc cá nhân một Ân sư Dân Tộc, đủ nói lên trình độ một "Gs Ts"....! Sử dụng ngôn từ hạ đẳng tương ứng BÙI-KHA và Giáo phái Giao Điểm. Nặng tính bôi nhọ, lăng nhục, mạt sát cá nhân bằng những ngôn từ phạm thượng hơn là một tác phẩm Văn Học. Đánh mất sự vô tư, tính trong sáng của một nhà Mô phạm, một người cầm bút.
Một nhà Mô Phạm tầm cở Quốc tế nhưng chưa đủ tầm hiểu biết văn phạm bằng một cậu Học trò. Không rõ Tác giả đang giữ chân gì tại ĐH. Bordeaux! Không lẽ đường đường là một GsTs. lại đóng vai trò người gác cổng, hay công nhân vệ sinh? Nhưng đứng trên bục giảng, với trình độ nầy thì chắc chắn là không thể!
Nguyệt san Công-Giáo & Dân Tộc số 145 tháng 1.2007, Nhà Nghiên Cứu kỳ cựu NGUYỄN-ÐÌNH-ÐẦU cũng đã tạm thời chỉ rõ 4 cái sai của PHẠM-VĂN-HƯỜNG, nhưng Tiên sinh không đủ can đảm viết nhiều hơn với những phần tử không xứng là đối thủ. Tiên sinh cũng không quên đánh giá Tổng Biên Tập Báo Người Lao Động: "Tôi thực tình ngạc nhiên khi thấy Tòa soạn Người Lao Ðộng rất có uy tín lại giới thiệu bài báo của Gs. Ts Phạm Văn Hường là "có tính chất nghiên cứu khoa học, mọi ý kiến phản biện, tranh luận, tác giả sẵn sàng lắng nghe..." (!!!)
Không riêng Tác giả PHẠM-VĂN-HƯỜNG, nhóm Giao Điểm Hoa-Kỳ, cũng đã có kiểu phô trương đến lợm giọng, còn cộng thêm bản chất trịch thượng hơn ai. Tác giả BÙI-KHA và Giáo chủ Giao Điểm TRẦN-CHUNG-NGỌC đã ngang nhiên vỗ ngực lớn tiếng: “Chúng tôi tin rằng, trong cuốn NTT: NK&TCN, với nhiều tài liệu dẫn chứng mà có lẽ quý vị học giả bên nhà chưa biết đến”. (NTT: NK&TCN, tức Tác phẩm NGUYỄN TƯỜNG TỘ của NGUYỄN-KHA còn có tên BÙI-KHA và TRÂN-CHUNG-NGỌC, MV chú thích)
Vâng, có lẽ quý vị học giả bên nhà chưa biết đến như BÙI-KHA đã đánh giá thật, (!) nhưng chính bản thân BÙI-KHA vẫn chưa đọc và hiểu rõ nội dung các Tác phẩm mà hai Đồng Tác giả đề cập đến đã viết gì, nói gì. Ngay cả GsTs PHẠM-VĂN-HƯỜNG, Tác giả bài báo “Đi Tìm Nguồn Gốc Chữ Quốc Ngữ”, cũng rất mạnh miệng, dám cất tiếng gáy phi bác các Tác phẩm của G/sĩ ĐẮC-LỘ, nhưng vẫn không biết nội dung tác phẩm mình đang phê bác đó là gì. Giáo sư cũng chưa tận mắt đọc được dù chi mỗi Lời tựa Tự điển Việt-Bồ-La của ĐẮC-LỘ! Nên lập luận sai bét chẳng giống ai! Giáo sư cũng đã chưa từng nhìn thấy tận mắt Quyển “Phép Giảng 8 Ngày”, không rõ Tác phẩm đó có nội dung gì, thuộc phạm vi chuyên dụng nào. Gs Họ PHẠM đã hiểu đó là 8 bài giảng G/sĩ ĐẮC-LỘ soạn cho 8 ngày trong tuần soạn! (?!) Vì thế đã dám phê phán thành một bài viết Lạc đề và ngớ ngẩn! Một "Thầy đời" tự phong là GsTs đã mỉa mai G/sĩ ĐẮC-LỘ dốt nát đến mức không biết mỗi tuần chỉ có 7 ngày!
Trong bài Những Sai Lầm Nghiêm Trọng của Bộ GD&ĐTT, chúng tôi chỉ đơn cử một vài Nhân vật Văn Hóa Việt-Nam đã đánh giá cao G/sĩ ĐẮC-LỘ mà thôi. Nếu "GsTs" PHẠM-VĂN-HƯỜNG và Nhóm "Gs-Ts" Giao Điểm chưa thỏa mãn, tập đoàn ban Giám Hiệu Đại Học LÝ-TRẦN tại Mỹ, có đủ trình độ ngoại ngữ như từng phô trương, xin mời Quý "Giáo sư" lục tìm trong các Thư viện Châu-Âu, còn có cả hàng trăm tác phẩm của nhiều Học giả thời danh Thế giới khác, cụ thể như PIERRE RICHARD FERAY, GUY MARIE OURY, ANDRÉ GEORGES HAUDRICOUR, RONÉO, MAYBON, T. LOUVER, CARDIÈRE, YOSHIHASU TSUBOI, MICHEL BARNOUN, JOHN DE FRANCIS, VA REGO, FRANÇOIS RIDEAU, JEAN BAPTISTE GUERLACH, ANTONIP DASIL, A. LAUNAY, TESSEYRE, RAVIER, A. GUGLIEHNOTI, JOSEPH METZIER, BERNARD, HUARD, M. GISPERT, DURAND, v.v…đều là tầng lớp Trí Thức Bậc Thầy, tầm cở Quốc tế, là Học Giả, Sử gia, Yếu Nhân, Chính khách có nhiều Quốc Tịch với đủ thứ ngôn ngữ La-Tinh, Pháp, Ý, Đức, Tây-Ban-Nha, Bồ-Đào-Nha, Nhật Bản, cũng đã từng viết về ĐẮC-LỘ.
Dù các Tác giả trên có tôn vinh hay phản bác, vẫn biểu hiện được là những nhà trí thức, không thiếu sự tôn trọng căn bản một con người, Có đầy đủ tư cách là các Nhà nghiên cứu Bậc Thầy trên các bậc Thầy của nhóm Thầy rất Giao Điểm. Tất cả, họ vẫn tỏ rõ tính trí thức với một thái độ rất ư là Văn hóa. Không có tính xuyên tạc đến lố bịch và giọng văn kém cỏi kiểu xã hội Chợ trời. Nếu đọc và hiểu được các loại tác phẩm tầm cao nầy, khi đó nhóm "GsTs" Giao Điểm mới cảm nhận được Danh giá và Trình độ của G/sĩ ĐẮC-LỘ có tầm cở Quốc tế như thế nào, không chỉ ở mỗi Việt-Nam. Cái GsTs của Quý ngài còn cần phải học hỏi và tôi luyện thêm nhân cách trong sử dụng ngôn từ. Nếu viết về Văn học còn phải khác hơn. Lối nói hàng chợ, thường làm độc giả ngao ngán hơn đọc bài viết thiếu nội dung, không chất lượng, kể cả lạc đề. Chúng tôi cũng không thế không lưu ý tập thể "GsTs" nầy về các tài liệu nghiên cứu hiện đại rất có giá trị Lịch Sử Văn Học tại Viện Sử Học của Uỷ Ban Khoa Học Quốc Gia ngày nay. Có đọc được mới nhận thấy hết cái chung về vị trí G/sĩ ĐẮC-LỘ, là một Nhân vật Văn Hóa ở nước ta, thuộc tầm cở nào. Nếu không đọc được gì cả, thì quả là một thiếu sót đáng tiếc đối với các bậc Mô phạm, các nhà Trí thức Viêt-Nam! Đó là một điều không thể chấp nhận được, nếu Quý vị là một tập thể Giao Điểm muốn phô trương là hàng "Trí Thức", là những Thành viên chủ chốt Đại Học Lý Trần tại Hoa-Kỳ. Hiểu được như thế, thì PHẠM-VĂN-HƯỜNG, BÙI-KHA và nhóm “GsTs” Giao Điểm mới tự biết đánh giá về mình, mới thấy được ý nghĩa "Ếch ngồi đáy giếng" làm sao, mới dẹp bỏ bớt cái thói ngông nghênh xem trời bằng vung. mới bỏ được bản chất thói đời Ểnh Ương ưa phình bụng cho to bằng con bò. Cóc đừng khoái mang guốc leo thang, bỏ tính ba hoa ngông cuồng dung tục, ưa lè kè kèm trước tên mình 4 chữ “Gs-Ts” tự phong đồng hạng!
Kỳ thực chẳng mấy ai không biết phần lớn nhóm họ là Kỷ sư, Bác sĩ tổng quát, Nhà giáo Tiểu học, Trung học Đệ nhất cấp và cao lắm là Đệ nhị cấp tại Sài-Gòn dưới thời Việt-Nam Cộng-Hòa. Tuy nhiên trong đó cũng họa hiếm có vị Giáo chủ vốn là Tiến Sĩ. Nhưng không rõ Nhà Nước nào, Chế độ nào hay Viện Hàn Lâm nào đã phong tặng cho Học Hàm "Giáo Sư" (full professor) để kèm theo học vị Tiến sĩ cho mình, cũng như cho tập thể cả nhóm. Nên không ai ngạc nhiên một khi Nhóm "Trí thức" GIAO ĐIỂM nầy bị đánh giá là một tập thể "Gs-Ts Thập cẩm", cũng tầm tầm như "GsTs" PHẠM-VĂN-HƯỜNG, Bordeaux nước Pháp!
Vẫn còn lắm điều nhức nhối khi bất đắc dĩ phải đề cập đến cái “Xã hội Trí Thức” tạp nhạp nầy! Nói chung các nhà Trí Thức không một ai đủ can đảm để chạm tay vào những nơi vấy bẩn thế nầy, vì thế đã khiến BÙI-KHA ngộ nhận, từng tự đắc tuyên bố trên Trang Mạng, những gì họ đã viết đều là “Chân Lý”, nên không một ai có đủ trình độ phản biện, mọi người đều phải ngậm miệng, lắng nghe, kể cả không ai dám khiếu nại ra Tòa những tác phẩm của họ. Trên báo chí, cũng như trên một "Diễn Đàn" Trang Mạng mệnh danh Tôn Giáo, họ đâu nghĩ rằng nó đã biểu hiện một hình thức phá hoại nền Văn Học, Văn Hóa, Văn Minh giới trẻ Thế giới và Dân tộc cách vô ý thức! Thật đáng tiếc.
Một tập thể không ngần ngại, không tự sĩ, khi dung tục, loạn văn, hỗn ngữ, không tẩy bỏ được ngôn ngữ Gia truyền Từ Đời Cha Ông với những danh từ tục tằn (coarse manners) vô văn hóa. Xuyên tạc chưởi bới cả hàng Vĩ nhân Thế giới, hàng Thánh nhân siêu phàm đến mất dạy, cộng với lời lẽ quá ư hàm hồ, xấc xược, sỗ sàng, kiêu căng, ngạo mạn, ngay khi tự vỗ ngực xưng danh là Nhóm “Trí Thức”, là tập thể Giáo sư Tiến sĩ, là tầng lớp Giảng sư một Trường “Đại Học Phật Giáo” ở Hoa-Kỳ! Luôn tự tôn là hiện thân Đạo đức của hàng Mô phạm thuộc hệ thống Tâm Linh Đạo đức, với một “Học thuyết Sống” tưởng chừng như rất tân kỳ, nấp dưới chiêu bài Đạo! 2) Các Danh nhân Văn hóa Dân tộc:
Ngoài G/sĩ ĐẮC-LỘ, Giao Điểm còn là một tập đoàn duy nhất coi khinh và kết tội cả các Nhân vật Lịch sử Văn Hóa Yêu Nước. TRƯƠNG-VĨNH-KÝ, NGUYỄN-TRƯỜNG-TỘ, ĐẶNG-ĐỨC-TUẤN…là những Nhân Vật đã được đại đa số hàng Thức Giả Việt-Nam tôn xưng là Học giả lỗi lạc, xuất chúng, từng có tên tuổi nổi trội trong sử sách, từng được tôn vinh qua nhiều chế độ, ngay cả trong các buổi hội thảo Văn Hóa cấp Quốc gia của Nhà nước CHXHCNVN. Các Ngài được ghi nhận là những Bậc Thầy đầy tâm huyết với Đất nước nầy. Là những Vị đã thực hiện hoặc thượng trình phương án xây dựng cụ thể về Văn Hóa Dân Tộc và Phát triển Quốc gia cách tích cực trên nhiều mặt.
Thậm chí Tập đoàn "Nghiên Cứu Thời Danh" Giao Điểm còn nhấn mạnh TRƯƠNG-VĨNH-KÝ, NGUYỄN-TRƯỜNG-TỘ là “Linh mục”, là “Giáo sĩ” Công-Giáo (Giao Điểm Online) !!! Rõ ràng những Tác Phẩm nghiên cứu tưởng chừng vô cùng "lỗi lạc" đó, lại ngớ nghếch đến độ bất ngờ, để lộ ra chân tướng là một tập đoàn thiếu khả năng nghiên cứu, không đủ trình độ trí thức trong phạm vi sưu tầm. Phê phán, đánh giá sai lầm vai trò cá nhân các đối tượng mình phê phán là để lộ liễu chân tướng một thành phần dốt nát, một sự thật khôi hài không nên có!
Sự hiểu biết quá thô sơ trong một công trình nghiên cứu của một Tập thể Giáo Sư Tiến Sĩ Việt-Mỹ đã để lộ nguyên hình là những phần tử "Học giả” hơn là học thật! Các Thầy đã quá thông minh và đầy Sáng tạo đến bất ngờ, đã sử dụng cách viết lùn lách đầy công phu, nhưng đã quá nhiều sơ hở sự lầm lẫn cùng hàng loạt ngôn từ vô văn hóa! Một Nhóm Người vừa "lỗi" lại vừa "lạc" vào tầm Quốc tế như thế, thật đáng kính làm sao!
3) Hàng Thánh Nhân:
Họ cũng không né tránh việc mạ lỵ cả Đức Giáo Hoàng GIOAN PHAO-LÔ II, một Vĩ nhân mà toàn thế giới đã hết lòng tôn phục, ngưỡng mộ và tri ân. Cũng như Mẹ Thánh TÊ-RÊ-XA CALCUTTA, biểu trưng lòng Bác Ái của cả Loài người. Người phụ nữ đã chiếm trọn lòng sùng kính của cả Nhân loại trên toàn Thế giới, không phân biệt địa phương, màu da, sắc tộc, ý thức hệ Tôn Giáo hay Đảng phái. Nữ Tu TÊ-RÊ-XA đã được Công luận thế giới tôn xưng là "MẹThánh" ngay lúc Mẹ còn sanh tiền. Riêng Tòa Thánh Vatican cũng chỉ mới tôn xưng Mẹ là Á Thánh sau mấy năm Mẹ đã qua đời! Thì Mẹ chính là đối tượng được Nhóm "Trí thức" Giao Điểm mạt sát không chừa cặn. Xuyên tạc hành động Bác ái Xã Hội của Mẹ là Độc ác, là thành phần Tội Phạm Chống Loài Người còn ghê tởm hơn cả HITLER!
Chúng tôi thấy không cần thiết phải trưng dẫn về ĐGH GIOAN PHAO-LÔ II. Chỉ đề cập đến mỗi Mẹ TÊ-RÊ-XA CALCUTTA khi hãy còn tại thế, chính Cựu Tổng Thư ký Liên Hiệp Quốc JAVIER PÉREZ DE CUÉLLAR đã không e ngại tôn xưng Mẹ: “Bà là Liên Hiệp Quốc. Bà là hòa bình của thế giới”! Thì được Đạo Giao Điểm Hoa-Kỳ ghi tên vào Tội danh Chống Loài Người! Tất cả những lời tôn vinh ca tụng Mẹ, tin chắc nhóm Trí thức được gọi là GsTs Giao Điểm có thừa khả năng kiểm chứng thực hư ở bất cứ nơi nào có thể, ngay cả tại đất nước Hoa-Kỳ! Hay đó cũng chỉ là nhãm nhí, huyền thoại, do thành phần Ngu dân, kém hiểu biết phong tặng? (!)
Một Nữ tu hèn mọn như thế, khi ra đi với phần gia sản chỉ gói gọn trong vòng tay có mỗi lớp người Bần cùng, Đói rét, Bệnh tật, Tàn phế, Tanh hôi! Nhưng ngày tiển đưa Mẹ về cõi Vĩnh hằng, tại Calcutta, Thủ đô Ấn-Độ đã biến thành một "Quốc Tế Táng" có tính Toàn cầu đến vô tiền khoáng hậu. Nhân danh Quốc gia, Chính Phủ Ấn-Độ nhận trách nhiệm trực tiếp đứng ra tổ chức Lễ Quốc Táng của Mẹ. Người ta đã ghi nhận được sự hiện diện của 4 vị Nguyên Thủ Quốc Gia và 4 Cựu Đệ nhất Phu Nhân của 8 Dân tộc Đại cường, cộng với 48 Phái đoàn các nước trên thế giới đến tận nơi tiển đưa Mẹ! Thi hài Mẹ đã được cung nghinh trên chiếc xe Tang Lịch sử của Quốc gia Ấn Độ để tiển đưa Mẹ đến nơi an nghĩ cuối cùng. Đó là Chiếc Xe Tang chỉ một lần độc nhất đã đặt Thi hài mỗi Thánh GANDHI, Vị Cha Già Dân Tộc Ấn-Độ, người đã đơn độc vực Đất nước ra khỏi bàn tay đô hộ của Đế quốc Anh. Chưa hề có một Yếu nhân nào được đặt lên chiêc xe tang vô giá nầy lần thứ 2 ngoài Mẹ TÊ-RÊ-XA! Điều đó chưa đủ trả lời với Tập đoàn Giao Điểm đó sao?
Lịch Sử loài người chưa từng có một đám tang như thế đối với bất cứ một Lãnh Tụ Quốc Tế, một Yếu Nhân Chính Khách thuộc bất cứ Xã Hội, Tôn giáo nào trên thế giới xưa nay, ngoại trừ các Lễ Đăng Quang và Tang đám các Giáo Hoàng Vatican (đón xem MV LN&NĐ sẽ cụ thể hơn). Mẹ đã trở thành một nạn nhân, duy nhất được mỗi nhóm "Trí thức" Giao Điểm không tiếc lời buộc tội, bêu riếu, xuyên tạc, vu khống, mạ lỵ và mạt sát thô lỗ với nhiều ngôn ngữ chuyên dùng hàng chợ! Trên mọi Văn bản đả kích bất cứ ai, nói chung, nhóm Giáo Điểm đã sử dụng toàn bộ ngôn ngữ truyền thống như một dân đâm thuê chém mướn chợ trời. Đó là những biệt ngữ chuyên dùng của nhóm "Đậm đặc Trí thức" tại Hoa-Kỳ!
4) Các Tôn Giáo Hữu Thần:
Nhóm TRẦN-CHUNG-NGỌC cũng đã không ngần ngại viết một cách hết sức hỗn xược lỗ mãng đến độ vô văn hóa: “Tín Đồ Công-Giáo là những con bò và bỏ đạo Công-Giáo có nghĩa là từ bỏ kiếp sống của loài bò!....Bên cạnh chúa sơn lâm Vatican còn có nhiều loại chó rừng ác độc hoặc linh cẩu nham hiểm (hyenas) cũng đang ráo riết cạnh tranh nghề nghiệp với nó trên mọi lục địa”. (Giao Điểm Online)
Nhóm Giao Điểm đã chỉ đích danh "Nhiều loại Chó rừng và Linh cẩu", đó là các Giáo Hội Ki-Tô-Giáo (Chinh-Thống, Anh Giáo, Tin Lành, Công Giáo, cộng với các Giáo Hội Độc Thần gồm có Do-Thái Giáo và Hồi Giáo (Xem Giao Điểm Online)
Nếu là một tập thể Trí thức với độ tuổi trưởng thành vào hàng "GsTs", sao Giao Điểm lại không nhận ra rằng, chính Dòng tộc, Ông bà, Tổ tiên và cả bản thân họ đang mang Niên đại "Con Bò" mà Công-Giáo, Chính Thống, Tin-Lành, Anh-Giáo đang tôn thờ. Một Niên đại được gọi là Công Nguyên! Lẽ ra họ đã phải gọt bỏ tất cả Niên Đại đó trên các giấy tờ Hộ tịch cá nhân: Sanh, Tử, Giá thú, Văn bằng và các Chứng chỉ nghiệp vụ của từng người một trong Dòng tộc Tiên Tổ Cha Ông họ đã có qua hết mọi đời. Họ không thấy xấu hổ, thấy nhục nhã khi ghi Niên đại Con Bò (Công Nguyên) trên mỗi bài họ đã viết, đang viết và sẽ còn tiếp tục viết dài dài...trên Chứng chỉ Tốt nghiệp của các Sinh viên "Đại Học Lý-Trần" họ đã cấp, đang cấp và còn sẽ cấp! Ai còn chối cãi vào đâu được trình độ Trí thức tầm cao đến mức Siêu đẳng của Nhóm "Giáo Sư Tiến Sĩ" Giao Điểm, một tập thể Ban Giám Hiệu Trường Đại Học Lý-Trần tại Hoa-Kỳ kiệt xuất đến mức nào chưa? "Giáo Sư Tiến Sĩ" TRẦN-CHUNG-NGỌC chưa chịu xóa bỏ năm 1931 của Con Bò Công Giáo trên Khai sinh mình, là chưa thoát được "kiếp sống của loài bò". Ngài đã tỏ rõ được mình là "Vô cùng Trí thức" rồi đó...!
Chính nhóm Giao Điểm đã chửi thẳng vào mặt cái ngu của Cha Ông mình, là Tổ Tiên nội ngoại, tôn ty Dòng Tộc của họ. Không loại trừ đất nước từng sanh ra họ, Quốc gia đang dung nạp họ và Tôn Giáo đã đón nhận họ. Vì tất cả vẫn mang Niên đại con Bò họ đang chà đạp! Quả họ đã tỏ ra một cách quá ư là Trí Thức! Sao không dạy lớp SV Đại học LÝ-TRẦN bỏ chữ "trước CN" trong Thời điểm nhập thể của Đức KHỔNG-TỬ, LÃO-TỬ, Phật THÍCH-CA? Sao họ còn viết: Việt-Nam Dân Chủ Cộng Hòa ra đời năm "1945"? Giải phóng Miền Nam, Thống nhất Đất nước năm "1975"? Chạy bạc mạng trốn sang Hoa Kỳ từ "1975"? Hoa-Kỳ lập quốc năm "1776"? Liên Hiệp Quốc chính thức được thành lập "24.10. 1945"....? Các niên đại đó là của ai và có nghĩa là gì? "Bò" đấy! Sao thế giới không thoát khỏi kiếp Bò trong đó có cả một một lớp người tiêu biểu như EINSTEIN, PASTEUR, CURIE, AMPÈRE, LENIN, GORBACHEV? Thì ra toàn khối Nhân loại đều không khá hơn lũ người ngu si Công-Giáo. Không mấy kẻ thức thời bằng Giao Điểm, để thoát khỏi "kiếp Bò". Ngay cả khi Nhóm Đại Trí Thức và Lãnh tụ nhóm, TRẦN-CHUNG-NGỌC cũng không thoát bộ mặt Bò! Tại đây, đã có ai, kể cả tập thể Học trò mình, lại không còn nhận ra một bộ mặt thật của lớp người tự phong là Trí thức, lại vô Ý thức, thiếu Kiến thức, và không Tri thức Văn hóa con người đến thảm hại! Tài nào trên một Trang mạng, người ta đã chẳng từng suy tôn GsTs TRầN-CHUNG-NGỌC là "Giáo Chủ Cái Bang" cũng khá là chính xác, vì Ngài đang lãnh đạo một Tôn Giáo thiếu số, được Ngài mệnh danh là Phật Giáo tại Hoa-Kỳ.
Nghĩ rằng dù toàn thể các Nhà Khoa Học trong mọi ý thức hệ Chính trị, Tôn giáo hợp lại, sử dụng hết mọi phương tiên Khoa học hiện đại, sử dụng đến loại Kính Hiển Vi "Siêu Điện Tử" để sinh thuyết, cũng không tìm thấy được một chất liệu gì, một sinh vật li ti truyền thống (traditional) nào đang lưu hành trong huyết quản (blood-vessel) của Nhóm "GsTs" Giao Điểm nầy, tỏ hiện được một chất xám Văn hóa đúng nghĩa trong thời đại Văn minh như một con người! Ông bà ta thường nói: "Thùng rổng kêu to" là đó !
Gs. HOÀNG-TỤY đã chẳng dạy: "Ở trường, chúng ta dạy con em mình sự thẳng thắn và ngay thẳng; chúng ta, những người lớn, phải là những tấm gương cho chúng". Gs. PIERRE DARRIULAT còn dẫn giải cụ thể hơn, không rõ có phải ý Giáo Sư muốn dành riêng và nhấn mạnh để nhắn nhũ nhóm "GsTs" Giao Điểm, tập đoàn "Ban Giám Hiệu Đại học LÝ-TRẦN" tại Hoa-Kỳ, để làm Câu Kinh Nhật Tụng gối đầu giường làm kinh nghiệm, khỏi bẽ mặt mỗi khi đứng trên bục giảng? Gs. DARRIULAT cũng dạy: "Chúng ta nên tránh việc giảng dạy những điều không đúng sự thật cho trẻ em và học sinh sinh viên, họ không dễ gì bị che mắt và hậu quả sẽ làm cho họ không tin chúng ta nữa ngay cả khi chúng ta dạy họ sự thật"! Không ró các em SV LÝ-TRẦN, khối trí thức tinh hoa của Nhân loại, có bao giờ giật mình trước nhóm Mô phạm Giáo sư Tiến sĩ vô cùng trí thức của mình chăng? Các Bậc Phụ huynh Sinh viên ĐH. LÝ-TRẦN, không muốn cho con em mình được đào tạo Nhân cách có căn bản Đạo đức, cho con em mình có đủ lý trí sống ra người trí thức, để vào đời hòa nhập được với Cộng Đồng Xã hội Loài người sao?
Liệu có khi nào Quý Thầy, hàng "Mô phạm Tầm cở Quốc tế" nầy, đọc lại các văn bản mình đã viết, và có bao giờ cảm thấy mất mặt về lối hành văn thô lỗ với những ngôn từ và nội dung quá Trí thức của mình không? Liệu có một lúc nào đó, các Thầy lại sợ con em còn tìm gặp "Tác Phẩm Văn Hóa" mình đã viết, rồi chỉ mong sao cho nó biến mất khỏi cõi trần nầy thật vĩnh viễn, để không một ai nhìn thấy lại, không còn bị ai khai thác, khỏi bị phỉ nhổ thêm, đở tím mặt khi nằm dưới ba tấc đất và Dòng tộc con cháu cũng đở buồn đau, tủi nhục vì nét đẹp văn hóa của Quý Thầy còn để lại không?
Phải chăng quý Thầy muốn đào tạo một Xã hội có trách nhiệm đánh đổ mọi tổ chức Công bình, Bác ái, mọi Cơ sở Xã Hội đang cứu sống lớp người nghèo khổ, nuôi dưỡng người bệnh tật, săn sóc người tàn phế, xấu số hơn Quý Thầy, đó là ý thức Đạo đức của hàng Mô phạm Lý-Trần đấy chăng? Quý Thầy đỏi hỏi thế hệ tương lai phải loại bỏ, phải chà đạp hình ảnh các Vĩ Nhân, các Nhà Đạo Đức tầm cở Mẹ TÊ-RÊ-XA CALLCUTTA? Phải chăng các các Vĩ Nhân đã được cả nhân loại ngưỡng mộ tôn thờ đó, đều không phải là những mô hình lý tưởng như Quý Thầy muốn vẽ chăng? May thay Quý Thầy cũng chỉ mới là một số Mô phạm thuộc nhóm thiểu số “Giáo phái Cái Bang”!
Dường như mọi người đều cảm động khi đọc bức thư của một cháu gái Cô nhi còn quá bé đang mang tâm trạng hãi sợ cho mạng sống bản thân từng giờ, đã bị người ta đuổi ra khỏi một Cô-Nhi-Viện bị đập phá bất thần trong đêm tối. Cháu viết: "Con tên là Nguyễn Huyền Anh, con 13 tuổi..........Chúng con vẫn không biết rồi mình sẽ sống ra sao? Ngày mai sẽ như thế nào? Cuộc sống của chúng con sẽ đi về đâu? Thậm chí khi ra đường chúng con cũng phải sợ hãi vì họ luôn theo dõi và đe dọa chúng con..............thể hiện rằng họ muốn chúng con biến mất khỏi thế giới này........"
(Xin mở http://conhivienagape.com để đọc trọn nguyên văn bức thư đầy hãi hùng và thật đáng thương nầy.)
Từ đó đã khiến chúng tôi cảm nghĩ đến lời lẽ Nhóm GsTs Giao Điểm đã uất hận Mẹ TÊ-RÊ-XA CALCUTTA vì đã săn sóc, dưỡng nuôi, dùm bọc lớp trẻ Mồ côi, người Nghèo đói, Bênh tật khồn cùng mà họ đã xem như một tầng lớp tử thù và bất cộng đới thiên!
Không rõ các trẻ bé thơ xấu số như em NGUYỄN-HUYỀN-ANH, cùng với các lớp người còn bất hạnh hơn thế nữa đã làm gì nên tội để bị Giao Điểm đầu độc hận thù, căm ghét đến tận xương tủy, hầu phá hủy những cơ sở Từ Thiện theo mô hình Mẹ TÊ-RÊ-XA CALCUTTA đang đù bọc dưỡng nuôi họ?
Thì ra tầng lớp Cái bang bao giờ cũng hằn học, hục hặc nhau chỉ vì tranh mỗi chén cơm thừa, cá cặn! Kể cà nhóm Cái Bang tự phong cho mình là Trí thức, cũng chẳng khá hơn! Thậm chí họ còn loại trừ bất cứ Nhà Từ Thiện Xã Hội nào quan tâm dưỡng nuôi lớp người xấu số thuộc tầng lớp cặn bả xã hội nầy, đều bị họ lên án với Tội danh "Chống Loài Người"!
Có lẽ cũng vì ganh tỵ một miếng ăn, mà Tập thể các cháu HUYỀN-ANH đã bị tay chân của Tập Đoàn Giao-Điểm loại trừ? Không rõ loại Giáo Lý mà nhóm Giao Điểm giảng dạy tại Đại Học Lý-Trần theo Chủ thuyết Đạo Giáo nào và thuộc tư tưởng con người hay dã thú. Nó là nguyên cớ gây nhiều hậu quả tương tự tại tại đôi nước trên thế giới hiện nay! Không rõ hành động vô nhân đạo nầy, có phải phát xuất từ những chiếc vòi râu ria cùa con Bạch Tuộc Giao Điểm khổng lồ có khả năng tàng hình, nấp mình dưới nhiều danh nghĩa chăng...? Chúng tôi chỉ đánh dấu hỏi tại đây, và tùy nghi Bạn đọc tìm hiểu thêm.
Có lẽ Giáo Chủ TRẦN-CHUNG-NGỌC và Tập đoàn “Đạo Giáo Cái Bang" tại Hoa-Kỳ cần suy nghĩ và tâm niệm sâu sắc mấy vần thơ của Nữ Sĩ HỒ-XUÂN-HƯƠNG từng nhắn nhủ lũ trẻ nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi thời nào. Cũng lớp người đã tự phong là Trí thức hơn ai và tự nhận là Tôn giáo Siêu việt như Giáo Chủ:
“Khéo khéo đi đâu lũ ngẫn ngơ ?
“Lại đây cho Chị dạy làm thơ.
“Ong non ngứa nọc châm hoa úa,
“Dê cỏn buồn sừng húc dậu thưa.
“Dắt díu đưa nhau đến cửa Chiền
“Cũng đòi học nói, nói không nên,
“Ai về nhắn bảo phường lòi tói
“Muốn sống, đem vôi quét trả đền”.
Đã một thời họ HỒ đổi Đại-Việt thành "Đại-Ngu"! Đặt Quốc hiệu cho Nước Việt, đòi buộc dân mình hiểu theo chữ Tàu! Dân "An-Nam-Mít" lúc bấy giờ, vốn đã mù chữ đến hơn 99,99% lại phải hiểu Đại-Ngu theo Hán Tự "大虞" là “Đại Yên Vui”, “Rất Hòa Bình". Câu chuyện lạ khó tin nhưng có thật! Chọn một Quốc hiệu ô nhục, gây mặc cảm cho Dân Việt. Mặc nhiên Họ HỒ đã chính thức tự nhận với mọi nước lân bang rằng Dân tộc Tiên rồng nầy rất “Ngu si”, rất “Xuẩn ngốc”!!! Tài nào quân Bắc muôn đời không bỏ thói lăm le thâu tóm.
Quả Họ HỒ nhà ta đã đạt đến tuyệt đỉnh "Siêu Ngu" trên thế giới, nhưng không hề hay biết! Đặt Quốc Hiệu Việt theo ngữ nghĩa Tàu, thật đáng ghi danh vào sách “Kỷ Lục Ngu” Thế giới. Một kỷ lục đến muôn đời khó ai phá nổi! Không rõ với lối văn chương chữ nghĩa và từ ngữ quá ư là trí thức của nhóm Cái Bang TRẦN-CHUNG-NGỌC ngày nay có phá nổi được "Kỷ lục Ngu" Họ HỒ vào thời "Tơi lá, Dép mo" đó không?
Đừng để lộ diện là nhóm Văn nô, từng cột cổ Bức Tượng Tiên Sinh TRƯƠNG-VĨNH-KÝ, kéo đổ nhào ở sau lưng Nhà Thờ Đức Bà Sài-Gòn năm xưa, khiến Cụ HOÀNG-LẠI-GIANG, một Nhà văn XHCN thời danh, cũng phải rơi lệ, kinh hoàng và run rẩy! (xx. Tác phẩm “Trương Vĩnh Ký, Bi Kịch Muôn Đời” của Hoàng-Lại-Giang, Nhà Xuất Bản Văn Hóa & Thông Tin ấn hành 2001) Đó là một nhóm Trí thức Việt Kiều tại Mỹ.
Các Vị Nữ Danh Nhân Đất Việt
Trong hàng Nữ giới Việt-Nam xưa nay, từ trước đến cả sau ngày Giải Phóng, thú thật, chúng tôi chỉ ngưỡng mộ mỗi 3 Vị Nữ lưu Việt-Nam, đã xứng là 3 Nữ Danh nhân thế giới, mà chúng tôi xem như Thần tượng của lòng mình. Đã hoàn toàn cảm phục tài năng và ý chí của các Bà, không vì Ý thức hệ Chính trị hay Tín Ngưỡng, khiến chúng tôi đánh giá sai lệch về Tài năng và Cá tính đáng tôn vinh nơi các Bà.
Đó là 2 Phụ nữ kiệt xuất trên Thế giới, đã một thời từng gây sóng gió trên chính trường Quốc Tế, khiến các nước tương quan đều nể mặt. Tên tuổi các Bà đã đáng được ghi vào Lịch sử hàng Danh Nhân Thế giới khó tìm. Dù kết quả có thế nào, thành công hay thất bại vẫn là những Nữ lưu Hào kiệt, thuộc giới "Quần Thoa" xưa nay hiếm. Không thuộc loại nép bóng chồng, lộng hành vênh váo, phức tạp loạn cuồng như nhiều Đệ nhất Phu Nhân nhiều nước, đang bị Công luận Báo chí quan tâm. Cũng như một Nhân vật thứ ba rất âm thầm, chưa được mấy kẻ nghe danh, chúng tôi sẽ "bật mí" ở đoạn sau.
Họ còn hơn cả nhiều Đấng mày râu chỉ biết quỵ lụy Ngoại bang, khúm núm, dạ dư trước Siêu cường, Đại quốc! Trong những bối cảnh Lịch sử mất còn của Chế độ, các Bà dã dám đương đầu, thể hiện rõ nét là những Liệt nữ Anh hùng. Dù bên nầy lẫn bên kia có cái nhìn với con mắt đầy thiên kiến cá nhân thế nào đi nữa, vẫn khó lòng phủ nhận một thực tế đáng trân trọng đối với các Bà. Không ai có khả năng vo tròn, cũng chẳng ái đủ sức bóp méo những sự thật hiển nhiên nầy. Dù có ác ý xuyên tạc vì chén cơm manh áo, ý thức hệ chính trị gì đi nữa, thì người ta vẫn còn cảm nhận có một cái gì đó đáng được tôn vinh ở tận thâm tâm và tự đáy lòng mình. Chưa nói đến các Yếu nhân Chính khách và hàng Trí giả chân chính, không hề thấy e thẹn với bản chất bất lương.
1. Gà Mái Việt hạ nốc-ao Gà Nòi Hoa-Kỳ ngay tại Thủ đô nước Mỹ và cả trên Đấu trường Quốc tế:
"Nực cười châu chấu chống xe, tưởng rằng chấu ngã, ai ngờ xe nghiên!"
A. Đệ nhất Phu nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU đã từng bị công luận trong và ngoài nước vùi dập, nguyền rủa hết lời không thương tiếc, đến thân bại danh liệt. Cho đến ngày nay, tiếng vọng oan khiên đó vẫn còn âm vang mãi đâu đây! Cuối năm 1963, Bà đã thừa bản lĩnh trực diện với đối thủ nặng cân, gồng mình lật con bài tẩy KENNEDY đã làm chính phủ Ngô Đình Diệm mất hết uy tín trong và ngoài nước. Đã nở rộ một cụm từ trong Dân gian lúc đó "Chiến Dịch Giải Độc Thế Giới của Bà NGÔ-ĐINH-NHU". Với đôi chân Gà mái, không móng cựa, đã ra một đòn móc hậu chí tử thẳng vào mặt chú Gà nòi, khiến đối phương không đở nổi, phải đo ván sõng sượt tại đấu trường. Cố Tổng thống Hoa-Kỳ KENNEDY một phen tơi tả, đảo điên, xơ xác. Bà đã cảnh tinh được cả Khối Thế Thế-Giới Tự-Do và hồi sỉnh Công luận.
Bà không khiếp đảm trước bao cạm bẫy Chinh trị thù địch đầy nguy hiểm của một Đế quốc quyền lực siều cường ở từng chân tơ kẽ tóc, không loại trừ cả trên đất nước mình.
Từ những giây phút đầu tiên trước khi bước vào cổng các Viện Đại học nổi danh Quốc tế, Đệ nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU đã được đón tiếp bằng những "Trận mưa Cà chua và Trứng thối" do tập thể Sinh viên Thế Giới Tự Do biếu tặng với hàng trăm cánh tay giơ cao và hàng nghìn câu "Đả đảo" thét ra vang dội từ hàng trăm cửa miệng Học trò! Bị trấn áp đến độ Ls. HÀ-NHƯ-CHI, một Dân Biểu trong phái đoàn tháp tùng của Quốc Hội VNCH đã khiếp đảm đến suy sụp tinh thần, rất dễ dàng đột quỵ. Nhưng Bà rất tự tin, không hề nao núng, vẫn ngẩng cao đầu tiến về phía trước, bình thản bước lên Diễn đàn Đại học như trước một tập thể thâm tình. Bà đã giải trình rõ ràng minh bạch, chứng minh cụ thể mọi bí ẩn đã xảy ra dưới Chính Thể Việt-Nam Cộng-Hòa do Hoa-KỲ đạo diễn Tất cả mọi sự thật đang diễn biến tại Việt-Nam đều bị đoàn quân Báo chí Mỹ bưng bít,xuyên tạc, vu khống hoàn toàn dưới một chiêu bài Tôn Giáo. Với một giọng thuyết trình đầy thu hút và hùng biện, cộng thêm thêm nét đẹp sắc sảo của một hoa khôi Châu-Á, bà đã thuyết phục toàn thể Cử tọa, lớp người đã gào thét trước đây. Được bù lại là những tràng pháo tay và lời hoan hô vỡ tan hội trường đến không dứt.
Sự thán phục đó đã kéo khối Sinh viên ào đến vây quanh và công kênh Vị Đệ Nhất Phu Nhân Việt-Nam Cộng-Hòa ra đến tận cổng trường mới chịu chia tay để Bà được lên xe từ biệt! Rõ là điều hy hữu rất khó tin nhưng có thật, nó đã xuất hiện trên các mặt báo Pháp, Ý, là những bộ mặt từng công kích Ông Cố Vấn và Đệ nhất Phu nhân NGÔ-ĐINH-NHU lúc bấy giờ! Không phi chỉ một Viện Đại Học nào, mà đã xảy ra trượng tự tại tất cả những nước Âu-Châu Bà đã đặt chân đến.
Đã bước vào như một con bệnh ghê tởm, khi trở ra như một Nữ Anh hùng thắng trận, kể ngay cả trên nước Mỹ vào những ngày tháng cuối năm 1963. Cả thế giới đều kinh ngạc khi nhìn thấy Bà Nhu mạt sát Vị Nguyên thủ Quốc gia của một Đại Siêu Cường Thế giới tại Thủ phủ Hoa-Kỳ, cách Tòa Bạch Ốc không xa! Đó là những dư âm còn tồn đọng đến ngày nay trên nhiều tác phẩm lịch sử của nhiều ý thức hệ Tôn giáo, Chính trị, không loại trừ một số các ngòi bút Báo chí cay độc nhất ngày nào, đều không còn một lời vu khống, bôi nhọ sau khi Bà đã ra đi.
Nhờ đó, cái chết của TT NGÔ-ĐINH-DIỆM đã biến thành sự thất vọng cho cả khối Thế-Giới Tự-Do! Đã rộ lên bao lời bình phẩn tỏ ý tôn phục và hối tiếc trong Chính giới Quốc Tế. Trong đó có cả các Tổng Thống Mỹ kế vị KENNEDY cũng đã từng trăn trở, bồi hồi, run rẫy. Xin xem lại dư luận Báo chí, Phim ảnh tài liệu tại Âu, Mỹ 1963, và lục tìm những lời phát biểu của nhiều Chính Khách Hoa-Kỳ và cả nhiều Vị Nguyên thủ Quốc gia khác, trong đó có cả Cựu Hoàng BẢO-ĐẠI, một đối thủ thâm thuồng DIỆM tận xương tủy, có cả Chủ tịch HỒ-CHÍ-MINH và Chủ tịch MAO-TRẠCH-ĐÔNG.
Báo chí Quốc tế hầu hết đã tỏ lòng khâm phục và thay đổi chiều gió do cái nhìn phiến diện đối với Việt-Nam Cộng-Hòa. Bà đã lột trần sự lật lọng và dã man của Chính Phủ KENNEDY. Một phen Tổng thống KENNEDY bối rối. Thấy không đủ thời gian đối phó, thay vì ra lệnh trục xuất Bà khẩn cấp, TT đã phải tức khắc bật "đèn đỏ" lật đổ TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM tức khắc, để công luận các nước Đồng Minh như Pháp, Ý, Nhật, Nam Triều-Tiên, Đài-Loan, đặc biệt là Tây Đức không kịp trở tay, không đủ thời gian tháo cởi, Buộc họ đành phải chấp nhận im lặng như một sự đã rồi!
Chính phủ KENNEDY đã khiếp đảm đến không còn đủ lý trí loại trừ tội ác. Cùng một lúc ra lệnh tiêu diệt sinh mạng cả 2 Chính khách nặng ký của Thế-Giới Tự-Do, một Nguyên Thủ Quốc Gia và Chính trị gia xuất chúng, vì thấy rằng, nếu còn DIỆM, DIỆM sẽ phục quyền, là bản án tử cho chế độ KENNEDY đối với Thế-Giới Tự-Do!
KENNEDY đã cảm thấy không đủ sức đương đầu, nếu để anh em DIỆM-NHU lưu vong trên bất cứ một đất nước nào, hoặc lẫn được vào rừng núi để trốn thoát một thời gian. Các lực lượng Quân sự sẽ quay đầu, thì Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng của Mỹ sẽ bị bứng gốc trốc rễ ngay. Như tấm gương NÃ-PHÁ-LUÂN (NAPOLEON) sau khi trốn thoát trở về nước Pháp, từ Đảo Ste HÊ-LÊ-NA, Rồi trên chính trường Quốc Tế, Hoa-Kỳ cũng phải ởm ờ tâng bốc lại thì khó nuốt vô. Vì thế KENNEDY đã sử dụng một hành động quá dã man, bất chấp Đạo đức và Công pháp Quốc tế, đành nhẫn tâm ra lệnh hạ sát những Tội nhân Chiến tranh đã bị bắt, chưa nói là với kẻ "đầu hàng", tự mình đưa tay chịu trói!
Chính sách một Đế quốc từng được đề cao là Văn minh và Nhân đạo nhất thế giới! Hành động tàn bạo đó đủ chứng tỏ tinh thần KENNEDY đã bị Bà NGÔ-ĐINH-NHU đánh tới tấp, đã hoảng loạn đến tận cùng, làm mất hết lý trí lãnh đạo một Quốc Gia Siêu Cường, là Đàn anh Thế giới. Tự nó đã thừa đủ để nói lên tất cả.
Báo chí nước ngoài đã ghi nhận, chưa từng có một Nhân vật nào trong lịch sử từ cổ chí kim đã đạt được thành công trong dư luận so được với Đệ nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU trong giai đoạn bôn ba hải ngoại "Giải độc" Âu-Mỹ và Công luận toàn cầu đến như vậy.
Chưa một chính khách ngoại quốc nào trên thế giới được báo chí Mỹ đề cao như Bà NHU, Bà dám phát biểu một câu xanh rờn bất hủ ngay trước mủi TT Hoa-Kỳ KENNEDY: “Whoever has the Americans as allies does not need enemies” (Với bất cứ ai là đồng minh với Mỹ, đều không cần có thêm kẻ thù nào khác nữa.) Một câu nói đã quá đủ hàm ý để lột tả tất cả ý nghĩa phản trắc của Hoa-Kỳ. Có dụng ý ám chỉ Chính sách Mỹ từng đối với các Nhân vật Đồng Minh trong khối Thế-Giới Tự-Do cũng thảy đều như thế. Chính Mỹ đã gây tai nạn Máy bay sát hại TT. RAMÓN MAGSAYSAY trong chiến dịch vận động bầu cử Nhiệm kỳ II vào ngày 17/3/1957. Vị Tổng thống Phi-Luât-Tân nầy được ghi nhận là một cặp Bài trùng với TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM, cùng có một ý chí đòi quyền Tự chủ Dân tộc. Đã trở thành con cờ thí đầu tiên của Mỹ.
Câu nói của Bà đã được nhiều nước thân hữu của Hoa Kỳ lập lại như câu kinh nhật tụng cho đến ngày nay, nó đã trở thành một câu Danh ngôn Thế giới! Nó đã ám ảnh TT. NGUYỄN-VĂN-THIỆU qua những chuổi ngày đầy ác mộng sau Hiệp định Ba-Lê được ký kết. TT THIỆU đã từng cảm thấy Sinh mạng mình như quả chuông treo bằng sợi tóc!
Nhiều tranh biếm họa trên báo chí tại Hoa-Kỳ lúc bấy giờ – ngay dưới "Triều Đại KENNEDY” – đại khái họ đã vẽ nhiều kiểu, như Bà NHU ngồi trên một chiếc đò vẫy tay TT KENNEDY ngập chìm dưới nước, cố ngoi lên cầu cứu Bà NHU kéo hộ để khỏi bị chết chìm. Còn hơn thế nữa, chính TT. KENNEDY đã bối rối “tôn gọi” Bà NHU là “Con Rồng Cái” và đòi trục xuất bà ra khỏi Hoa-Kỳ khẩn cấp, với một câu nói lịch sử lạnh người, mà lúc bấy giờ không còn ai xa lạ trên báo giới, như một lời thú nhận trước bình minh:"Nếu để Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU ở lại Hiệp Chủng Quốc Hoa-Kỳ 2 tuần nữa, chắc chắn Chính quyền Mỹ sẽ bị khuynh đảo!”
Hầu hết người Châu-Á coi con Rồng là một vật Linh thiêng, trong khi Dân Âu-Mỹ lại coi con rồng là biểu tượng của cái Ác và sự Hung dữ. Rồng là sản phẩm thuần túy của trí tưởng tượng của con người. Dân Âu-Mỹ cho rằng đó là Sức mạnh khủng khiếp trong tự nhiên như bão tố, động đất, sóng thần, lũ lụt, núi lửa phun trào...Những hiện tượng thiên nhiên khủng khiếp như thế, họ đều gán một hình ảnh "Con Rồng Nổi Giận". Đối với Âu-Mỹ, rồng là loài quái vật, tượng trưng cho sức mạnh vô biên, nhưng nghiêng về ý nghĩa độc ác, hung dữ. Nó có hình dáng của khủng long có thêm sừng, cánh, vây lưng và có thể phun ra lửa hoặc nước…Da của nó rắn chắc, không loại vũ khí nào có thể sát thương được nhưng lại có điểm yếu nằm ở mắt và lưỡi. Khi quá hãi hùng khiếp đảm trước cái Lưỡi sắc bén của Bà NHU, TT KENNEDY đã mất hết bình tỉnh, tưởng tượng Bà NHU là một Con Rồng Cái (ám chỉ người đàn bà), có sức hủy diệt Chính Phủ của Ông ta trong khoảnh khắc với một cái lưỡi của Bà! Con Rồng Cái của KENNEDY là đó: "Nếu để Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU ở lại Hiệp Chủng Quốc Hoa-Kỳ 2 tuần nữa, chắc chắn Chính quyền Mỹ sẽ bị khuynh đảo!” Đáng khiếp thật!
Với câu nói mất bình tĩnh như thế của một Vị TT Hoa-Kỳ như KENNEDY, một Nhân vật được Báo chí Mỹ phóng đại đã hơn một lần khống chế, buộc Liên-Xô phải rút lui Binh Đoàn đang đưa cả hệ thống Vũ Khí Chiến lược đến trang bị tại Cu-Ba, và Liên Xô đã nhượng bộ, lui quân, Hạm đội nguyên tử đã phải quay đầu. Một huyền thoại đã đưa tên tuổi Ông lên như một ngọn đèn chói lọi khắp Năm Châu Thế giới. Lịch sử Hoa-Kỳ đã từng ghi nhận TT KENNEDY không hề biết run sợ trước sức mạnh quân sự của Liên Xô, chỉ ngoại trừ mỗi "Con Rồng Cái NGÔ-ĐÌNH-NHU" Nhũ danh TRẦN-LỆ-XUÂN! Khiếp thật!
Không ai ngờ được chính Vị Anh Hùng nước Mỹ nầy lại phải thất đởm kinh hồn trước một con "Gà Mái Việt-Nam" chân yếu tay mềm, không có một tấc sắt để phòng thân, lại đã từng gây nên sóng gió đến kinh hoàng cho cả triều đại KENNEDY đến thế! Trước mắt Ông ta, Bà NHU là một sức công phá thiên nhiên của Bão tố, Động đất, Sóng thần, Lũ lụt, Núi lửa phun trào... Thật khủng khiếp! Dù đứng trên khía cạnh này hay khía cạnh khác, bên nầy hay bên kia, người Việt vẫn có quyền xem đây là biểu hiện của một niềm Tự Hào Dân Tộc. Có thể so được với một TRẦN-BÌNH-TRỌNG, đã từng nhỗ bải đờm vào mặt lũ ThiênTriều Phương Bắc, xưa nay cjhir có một!
Đã đủ suy ra việc hạ sát anh em TT NGÔ-ĐINH-DIỆM khẩn cấp khi Bà NHU và NGÔ-ĐÌNH-LỆ-THỦY, con gái rượu của Bà còn trên đất Mỹ, tại khách sạn Wilshire Hotel ở Beverly Hill, California, chỉ vì quá run sợ Bà, cũng là điều tất yếu! Nó đã khiến một nhà Trí thức Hoa-Kỳ, SCHECTER phải chán nản thốt lên: “Để hoàn thành cuộc đảo chính lật đổ Diệm, cách duy nhất là phải giết ông ta, nếu không Ông ta sẽ len lỏi về vị trí cũ bằng năng lực chính trị của chính mình”. Đó là Quốc Sách chiến lược Hoa-Kỳ đối với một Chính Khách Đồng Minh đã cùng họ quyết sống chết có nhau!
Vâng, không ai ngờ câu nói của Tổng Thống đã là một lời dự báo cho chính bản thân Ông! Chưa đến 2 tháng sau cơn hoản loạn tinh thần đầy khiếp đảm đó, cũng đã đánh gục KENNEDY bằng những viên đạn Mỹ do người Mỹ bắn vào đầu vị Anh Hùng xuất chúng của họ, chỉ sau cái chết của TT NGÔ-ĐÌNH-DIỆM đúng 20 ngày! Không rõ đó có là quả báo từ Trời Cao? Chắc chắn Con Rồng Cái không đủ khả năng làm cho Ông ta đo ván lần nầy, không giống như một số huyền thoại người ta đã tưởng tượng đồn đoán do bàn tay Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU trả thù.
Vâng, đó là những gì còn vang đọng và mọi người đều phải chấp nhận thực tế đó, nếu ta còn vô tư và đủ lý trí suy luận…Có điều Cố TT. KENNEDY còn được Phu nhân thân quý nhất và cô Con gái rượu tặng cho những món quà bi thảm, đau đớn và bất hạnh cho Ông đến đời đời không giải được! Chuyện đó xin được trở lại sau.
Nhưng thôi, quá khứ đừng nuối tiếc. Tạm gác sang bên những bất đồng về Ý thức hệ Chính trị – dù có ưa hay ghét – Bà NHU cũng hãy còn để lại trong lòng người Việt một sự hãnh diện Dân Tộc. Hãy để cho mọi khúc ngoặc Lịch Sử trôi đi theo dòng chảy thời gian, DIỆM – NHU nghìn đời không bao giờ trở lại!
Người ta chỉ có quyền đánh giá một ngày đẹp trời, khi ngày đó đã qua đi. Đệ Nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU cũng đã ra đi sau một chuổi ngày dài. Bà cam chịu một thân phận hẩm hiu, lang thang nơi góc bể chân trời trọn cả cuộc đời mà lẽ ra Bà có thừa điều kiện "Sống Đế Vương" với một Chính khách nặng cân nước ngoài. Là một Thiếu Phụ danh giá, còn quá trẻ đẹp, đã không thiếu Đấng mày râu từng ve vãn cầu hôn xin được "góp gạo nấu chung", cùng nhau đi thêm bước nữa, nhưng Bà đã từ chối, sống ẩn dật, tự mình cách ly khỏi xã hội điên cuồng khát máu.
Xuyên suốt bao năm tháng cuộc đời cô đơn nghèo khó, Bà vẫn sống Đạo đức, trong sáng, chói rọi nét đẹp tinh thần Tôn Giáo của một Phụ Nữ Việt-Nam Châu-Á! Bao phóng viên, ký giả quốc tế săn lùng tin tức, bám riết Bà như đỉa đói từng ngày, nhưng không hề phát hiện được một "Đắc-Kỷ" Việt-Nam như người ta từng gán ghép cho Bà suốt cả 9 năm tham chính!
Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU đã sống lưu vong, trọn vẹn một cuộc đời Quả phụ thủ tiết thờ chồng nuôi con. Với tuổi đời còn quá trẻ, có một sắc đẹp Á-Châu vào hàng chim sa cá lặn. So với sắc đẹp và duyên dáng của vị Đệ Nhất Phu Nhân nước Mỹ đồng thời JACQUELINE KENNEDY, cũng "mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười". Là một Thiếu phụ duyên dáng giữa Thành đô xa hoa đầy sa đọa và quyến rũ tại Kinh Đô Ánh Sáng Pháp, Bà không hề vương một chút bụi mờ trước người dân Pháp cùng cả dư luận Thế giới hiện nay.
Đó là sự thật hiển nhiên không một ai có quyền phủ nhận, có quyền xuyên tạc, nặn bóp cho méo mó hơn. Bà vẫn trong trắng như pha lê, bạch ngọc, không hề vướng mắc một tăm tiếng bụi trần như bao lời phỉ nhổ đầy ác ý ngày nào. Giờ phút xuôi tay của Bà là một câu trả lời cho Công luận. Đó là một "Đáp số" của thời gian. Báo giới các nước đều đưa tin cùng khắp và ngay tại nước nhà cũng đầy ắp tin tức khi Bà Vĩnh biệt trần gian. Hầu như tất cả đều đều im hơi, lặng tiếng, không một lời dị nghị, một lời chỉ trích như đã vu khống, xuyên tạc một thời, tuy không thiếu người vẫn căm ghét và ganh tỵ không kém trước.
Cuộc sống tằn tiện và thiếu thốn của Bà đã được công luận nước ngoài xác nhận, đã thừa đủ để trả lời với một “Sử Gia” nọ nổi danh là “Chân chính”. Trong một tác phẩm, Ông từng ghi nhận TRẦN-LỆ-XUÂN ra đi đã mang theo người “Mười Bảy Tỷ Mỹ Kim ($17.000.000.000,00), còn có hai Thương Xá ở Paris và một Đồn Điền ở Ba Tây (Brasil)”. (!!!) Mười Bảy Tỷ Mỹ kim thời điểm 1963 với tỷ giá vàng Năm 1963. $35,25/Oz (lượng), so với thời giá cuối năm 2011, luôn lên xuống thất thường. Cuối năm 2011 đã đến $1.700/Oz, tương đương 48 lần chênh lệch hay còn hơn thế nữa so với thời giá 1963! Ước khoản Tám trăm Mười Sáu Tỷ Mỹ Kim ($17.000.000.000 x 48 = $816.000.000.000) Chưa tính theo thời giá hiện nay. Bà đã đủ sức mua trọn gói một thành phố tại Hoa-Kỳ!
Ngày 16 tháng 10 năm 1971, tờ New York Times đưa tin bà NHU bị đánh cướp số nữ trang trị giá trên 32 ngàn Đô tại La-Mã. Chuyện nhỏ, so với một ngân khoảng kết sù của Bà đang có! Bên cạnh những xung khắc chính trị, bao kẻ chống đối Bà cũng không thể nào tìm ra được một tì vết để bêu riếu. Bù lại, họ đã tỏ ra rất thân thương và kính trọng Bà là một người phụ nữ đức hạnh, đoan trang nề nếp, chỉ biết âm thầm lặng lẽ, thờ chồng nuôi con, lo việc phục vụ Nhà thờ, dạy giáo lý cho các lớp trẻ quanh ngọn Tháp Eiffel.
Cho đến hôm nay, còn rất nhiều vấn nạn: với mười bẩy tỷ Mỹ kim, bây giờ Bà Nhu còn lại bao nhiêu, cất giữ ở đâu và ai là người thừa kế để trở thành một trong các Nhà Tỷ phú hàng đầu của loài người (Tám trăm Mười Sáu Tỷ Đô)? Trái lại, người ta đã ghi nhận Bà và các con đã không có được một cuộc sống xa hoa, thậm chí cũng không đầy đủ, nếu không nói là một thân phận ăn mày đúng nghĩa? Bà đã sống nhờ sự trợ giúp của Quý bà CAPICI, một Nữ Tỷ phú tại La-Mã – hầu hết giới truyền thông Quốc tế đều biết rõ – đã cho Bà một ngân khoản đủ để trang trải hai (02) căn nhà, trên tầng lầu 11 của tòa cao ốc có địa thế rất đẹp và đắt tiền nhất tại Thủ đô Ba-Lê (gần tháp Eìffel), là một cái nôi Văn hóa và Chính trị Thế giới. Bà đã nhờ một cựu Bộ trưởng thời DE GAULLE giúp mua, chỉ sử dụng một căn cho 4 mẹ con, căn còn lại cho mướn. Nhờ tiền cho mướn căn phòng là khoản thu nhập đều đặn và duy nhất đó, Bà mới thắt lưng buộc bụng (tighten one's belt) để có tiền chi tiêu học hành cho các con cách hết sức dè sẻn giữa Đô thành Hoa lệ phù phiếm đầy phô trương. Và Bà cũng đã đào tạo được cho 3 con ăn học đến thành tài, lẫn thành danh, được liệt vào hàng trí thức cả danh nhân tại Âu-Châu.
Mười Bảy Tỷ Mỹ Kim (17.000.000.000$00) 1963, và hai Thương Xá ở Ba-Lê cộng với một Đồn Điền tại Ba-Tây, Bà đã thuộc hàng "Đại Tỷ Phú"! Triệu phú với đồng Đô-la Mỹ, hàng tỳ người tại Hoa-Kỳ và trên Thế giới hãy còn là giấc mơ không dám nghĩ! CAROLINE, con gái rượu duy nhất thừa hưởng tài sản của TT. KENNEDY cũng chỉ lên đến hơn trăm triệu Mỹ kim (100.000.000USD) vào năm 2008, cũng đã là cái nhìn đầy ngưỡng vọng đối với Công luận Hoa-Kỳ! So với Mười Bảy Tỷ trong tài khoản của Bà NHU vào cuối năm 1963, tương ứng hơn Tám trăm Mười Sáu Tỷ Mỹ kim hiện nay, thì quả là khủng khiếp! Thế giới phải kinh hoàng! Không rõ Bà đã bị Nhà nước nào kiểm kê đã phải trở thành khánh tận đến cơ cực thế nầy? (!) Dẫu người ta có đồn đại rằng Bà đã bị cướp giật hết mấy chục cây vàng...! Kể cả mấy trăm cây cũng chưa ăn nhằm vào đâu, chỉ là con voi mới rụng nửa cái lông, chưa đủ để Bà phải khánh tận!
Một Sử gia xuất thân từ rừng sâu, chưa biết gì giá trị đồng tiền tệ Thế giới vào thời điểm 1963. Có lẽ Sử gia đánh giá một "Việt-Nam Đồng" ngày nay phải có tỷ giá hơn 17USD! Đúng là sự ghi nhận rất "Lịch Sử" đầy "Lương Tri" của một "Sử Gia Chân Chính" có nhân bản, nặng chất Người! Dù Tiên sinh còn sống hay đã trở thành người Thiên cổ, dù đã mang xuống tận đáy mồ, cũng hãy tẩy rửa não trạng mình sạch cái thói đời nham nhở (dirty), với bản chất xuyên tạc, vu khống trơ trẻn đến mất đạo đức, vô liêm sỉ và quá ngây ngô, trên Trang Sử một Dân tộc văn minh! Dẫu đó là món quà quý để dâng tặng Diêm Chúa, nhưng cũng là một hành động đáng cúi mặt với các lớp hậu sinh nước Việt hôm nay!
Có nhiều điều hiển nhiên, đã thực sự được Công luận quan tâm. Nếu so với vị Đệ nhất Phu nhân Hoa-Kỳ JACQUELINE KENNEDY, quả là một trời một vực! Bà JACQUELINE từng được công luận Quốc tế ca ngợi là một đóa hoa hiếm có trên đời! Bà có một nét đẹp kiêu sa, hoa thua sắc thắm, tuyết nhường màu da như vị Đệ nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU. Bà JACQUELINE còn được ca tụng là một Mẫu Nghi Thiên Hạ đầy tài năng, có trình độ Đại học Mỹ, thì Vị Đệ-Nhất Phu Nhân Việt-Nam Cộng-Hòa chỉ với trình độ văn hóa Tú tài Toàn phần Pháp, được đào tạo tại Hà-Nội! Từng bị công kích bôi nhọ vu khống, bị phủ trùm lên người một màn đen ô nhục nhất trần đời!
Nhưng tiếc thay ngôi mộ Cố TT KENNEDY vừa kịp ráo nền, JACKERINE đã vội sang sông, để phủi sạch bụi trần ai nước Mỹ! Tình nguyện làm "Vợ Bé " một trọc phú ONASSIS, "Đệ nhị phó thường dân" Hy-Lạp! Vị Đệ nhất Phu Nhân danh giá, có tiếng là trẻ đẹp nầy chỉ vì ham tiền, đã tự hiến thân làm Tỳ thiếp, Nàng hầu, tự nguyện làm "Nô lệ Tình dục" cho một Cụ già cùng lứa tuổi với Mẹ mình (trùng một năm sinh)!
Tên tuổi một Tổng Thống Hoa-Kỳ, thuộc hàng Danh nhân Thế giới, được liên kết với tên một Công dân người Hy-Lạp, với một tên nối dài rất ư là thập cẩm "JACQUELINE KENNEDY ONASSIS". Y thị bị Tòa Thánh Vatican tuyên vạ Tuyệt thông, loại ra khỏi Cộng Đồng Công Giáo vì bản chất lăng loàn trắc nết, vi phạm Luật Hôn nhân Công-Giáo, sống đa mang vô văn hóa, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, phạm tội ngoại tình công khai.
Đợi khi đủ thời gian tính pháp lý Hôn nhân để chiếm hữu được một phần tài sản của tay trọc phú, JACQUELINE ta liền nạp đơn ly dị ông chồng già thiếu khả năng sức lực phục vụ nhu cầu cần thiết, cũng đã đến lúc ông già phải ra đi! Tình nghĩa bạc bẻo (thankless) đến nổi không thế đợi đến ngày vĩnh biệt!
Sau đó JACQUELINE KENNEDY ONASSIS đã tiếp tục đi vào một cuộc sống bê tha trụy lạc loạn chồng. Giới báo chí đã săn lùng được ảnh "nude" của người phụ nữ đa dâm vô thức nầy. Công luận đã chán chê khì đọc thấy trên các mạng và nhiều mặt báo ở khắp phương trời Âu-Mỹ.
Một quả phụ đã công khai ăn ở với người đàn ông khác, đã đủ bị loại ra khỏi dòng tộc nhà chồng. Nhưng một quả phụ – còn hơn thế nữa – đã chính thức tái giá sang ngang, cộng với cuộc sống còn lại đầy tăm tiếng, như một gái điếm lầu xanh, đồ chơi Quốc tế, thì khi nằm xuống vẫn còn được CAROLINE con gái độc nhất của KENNEDY, còn sông sót, đã đưa Bà vào Nghĩa trang Quốc gia Arlington (Arlington National Cemetery), nằm cạnh ngôi mộ vị Tổng Thống thời danh Hoa-Kỳ! Đương kim TT. BILL CLINTON cũng đã thân hành đến tận nơi tiển đưa Nàng hầu ONASIS đến nơi an nghĩ cuối cùng, như một vị Mẫu Nghi Thiên Hạ của Hoa-Kỳ!
Không ai còn lạ gì tại Nghĩa trang Arlington có tiêu chuẩn chọn lựa ngặt nghèo hơn nhiều so với các nghĩa trang quốc gia khác của Mỹ. Những người nổi tiếng được chôn cất tại nghĩa trang quốc gia Arlington như: PHILIP SHERIDAN (1831-1888), chỉ huy quân đội Liên bang miền Bắc trong Nội chiến Hoa-Kỳ. - WILLIAM HOWARD TAFT, tổng thống Hoa-Kỳ (1909-1913) - GRACE HOPPER (1906-1992), sĩ quan Hải quân Hoa-Kỳ, nhà khoa học máy tính tiên phong. - JOHN F. KENNEDY (1917-1963), sĩ quan Hải quân Hoa-Kỳ, Tổng thống Hoa-Kỳ (1961-1963.) Nhưng cũng đã "lọt tỏm" vào đó một nàng hầu, tỳ thiếp ONASSIS có cái tên thập cẩm (medley) JACQUELINE KENNEDY ONASSIS thì hết biết!
Nằm dưới đáy mồ lạnh lẽo, TT KENNEDY không cảm thấy tủi nhục phải nằm chung mộ phần với một Phu nhân đã trở thành nàng hầu một Công dân Hy-Lạp! Chưa nói là một người đàn bà khá tăm tiếng, từng nổi danh lăng loàn trắc nết! Hiệp Chủng Quốc Hoa-Kỳ có đủ thông minh và nhạy bén để cảm nhận được hình ảnh Nàng hầu một Công dân người nước ngoài, từng bị Công luận, Báo giới lên trang phỉ nhỗ là người đàn bà cuồng loạn, lại nằm chung với một vị Tổng Thống Thời danh của một Quốc gia Siêu cường thế giới như Mỹ, đó chính là điều điếm nhục Quốc thể không? Dù là quan niệm Âu hay Á, thì nó cũng vẫn là chuyện lạ trên đời! Một Dòng tộc Danh giá KENNEDY và một đất nước Dân trí cao như Hoa-Kỳ, đã vô ý thức đến độ đón nhận một "Quốc Nhục" vô tiền khoáng hậu giữa loài người là đây.
Một người đàn bà bệ rạc nằm chung phần mộ với một Vị Nguyên Thủ Quốc Gia đầy danh giá, đã đủ biểu hiện Đất nước Hoa-Kỳ là một Dân tộc "Văn Minh", "Dân chủ" và "Bình đẳng" hết mình! Có thể đây là một tư tưởng bảo thủ của chúng tôi, thuộc một nước lạc hậu Á-châu? Giả thuyết có kiếp Luân hồi nhà Phật, liệu Cố TT KENNEDY lại một lần nữa có đủ can đảm kẹp tay nàng hầu JACQUELINE KENNEDY ONASSIS, với một nụ cười rạng rở chào mừng vẫy gọi quần chúng Hoa-Kỳ và đám đông các nước đang đón rước trên khắp mọi nẻo đường đất nước như xưa không? Và Nhân dân Hoa-Kỳ có đủ thông thoáng "chào kính" nàng hầu JACQUELINE KENNEDY ONASSIS như một Mẫu nghi Hoa-Kỳ ngày nào không? Điều đó đã quá đủ cho mỗi người Mỹ tự trả lời. Tưởng chừng tâm trạng TT. KENNEDY e cũng không khác hơn các dân tộc lạc hậu mấy. Bạn đọc có thể đánh giá. Chúng tôi không hề cố tình đả kích, bươi móc đời tư cá nhân của vị Đệ nhất Phu Nhân đáng nguyền rủa và ghê tởm kia, nhưng mong sao những bài học Văn minh Âu-Mỹ nầy đừng lây lan đến các nước lạc hậu Phi-Á vào ngày mai!
Chúng tôi xin chia sẻ với TT. KENNEDY cái tủi nhục do Đệ Nhất Phu Nhân và con gái cưng đưa đến, so với cái trong sáng như pha lê của Phu Nhân Cố Vấn NGÔ-ĐÌNH-NHU và đàn con vẫn giữ trọn vẹn danh giá cho cả dòng tộc người quá cố. Phải chăng là 2 thái cực? Ngày nào Ngài đã gọi Bà NHU là "Con Rồng Cái", nếu được tái sinh, Ngài sẽ suy tôn Đệ Nhất Phu nhân nhà mình bằng mỹ từ gì cho tương xứng hơn? Ông Bà NHU tuy nằm cách xa nhau diệu vợi, nhưng mối tình êm ấm vẫn thấm đượm một tình yêu bền chặc rạng ngời! Đôi bạn tình KENNEDY tuy nằm chung một nấm mồ, nhưng như có cái gì cấn cái, khó thở cố bung ra nhưng không thoát!
Vinh nầy và nhục kia cũng đều là tấm gương muôn thuở cho thế giới ngắm chung! Một hình ảnh duy nhất xưa nay chỉ xảy ra trên thế giới tại Tộc họ KENNEDY và chỉ có trên mỗi nước Mỹ. Đó là một trang Sử Ô Nhục của Hoa-Kỳ và dòng họ KENNEDY cũng như bản thân Tổng Thống phải gánh chịu đời đời! Ngoại trừ quốc gia Hoa-Kỳ cũng thấy ô nhục buộc lòng phải cải táng mộ phần "tỳ thiếp" JACQUELINE ONASSIS đi nơi khác.
Từ Đạo đức môi miệng được Xã hội tôn vinh nhất, đến hành động đồi bại quái thai tồi tệ nhất, đều xuất phát từ Tòa Bạch Cung Hoa-Kỳ! Lịch sử Hoa Kỳ sẽ phải ghi lại mọi cái, từ "thượng vàng" đến "hạ-hạ-cám" đều có thể xảy ra với một đất nước Dân trí cao. Từ nhiền Danh nhân cùng tột, có hàng loạt nhà Trí thức chiếm hữu gần nữa các loại Giải thưởng Nô-Bênh toàn cầu, đến cả loại chính khách đỉ điếm "Thú Người" đều không thiếu món nào. Đĩ điếm cũng đã phủ trùm ngay cả lăng mộ một vị Nguyên Thủ Quốc Gia danh giá! Chúng tôi chỉ cảm nhận một sự thương tổn vinh dự một đất nước Hoa-Kỳ hơn là quan tâm đến một Nàng hầu ONASSIS.
B. Bà NGUYỄN-THỊ-BÌNH (1927), sinh tại tỉnh Sa-Đéc (Đồng Tháp). Nguyên quán Điện-Bàn, Quảng-Nam, nhỏ hơn 3 tuổi so với Đệ Nhất Phu Nhân NGÔ-ĐÌNH-NHU (1924), cũng đã lớn hơn bản thân chúng tôi 3 tuổi. Từ nhỏ Bà đã theo Thân phụ, sống tại Campuchia, được phát triển Văn học Tây phương tại trường Lycée Sisowath (Phnom Penh, gần đỗ Tú tài Pháp (lớp 11 hiện nay.)
Tuy với trình độ văn hóa không cao, nhưng Bà đã là một Nữ Chính khách thiên tài nổi tiếng, từng hoạt động rất hữu hiệu cho Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt-Nam, dẫn đầu Phái đoàn Đàm phán của Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt-Nam (CPCMLTCHMNVM) tại Ba-Lê cuối năm 1968. Người duy nhất lập được Công đầu cho việc Thống nhất Đất nước và Toàn vẹn Lãnh thổ sau một thời gian dài bị bầy sói dữ cắn xé chia nhau. (...) (lượt bỏ - KitaWebs)
Một thành công vang dội giữa Nghị trường Quốc tế, không dễ đã mấy người trụ nổi. Bà NGUYỄN-THI-BÌNH đã khôn khéo và không kém nhạy bén khi đối đầu với nhiều thách thức Quốc tế và Bộ Ngoại Giao Đệ Nhị Cộng-Hòa trên bàn Hội nghị Bốn bên.
Đứng trước các Ngoại trưởng dẫn đầu 3 phái đoàn đàm phán, như KISSINGER (Hoa-Kỳ), XUÂN-THỦY (VNDCCH), TRẦN-VĂN-LẮM (VNCH), thì Bà chưa xứng đóng vai học trò! Hầu hết họ có trình độ cao Đại học và Cao học, có chuyên môn Ngoại giao Quốc tế. Là những Nhân vật hầu như các Quốc gia đều biết mặt, ít nhất cũng nghe tên. Riêng Bà thuộc hàng vô danh tiểu tốt, trình độ lớp 11, vốn là một Gia sư dạy kèm tại Sài-Gòn thời VNCH. Đứng trước những mặc cảm khó tránh, Bà luôn bị căng thẳng dưới nhiều áp lực trong mọi lúc để vừa đấu lý vừa đấu trí, không kém phần gay cấn. Với 202 phiên họp công khai và 24 lần gặp riêng kéo dài gần 5 năm trời, Bà phải trưng dẫn cụ thể nhiều lãnh vực Chính trị, Quân sự, Kinh tế, Nhân sự, Lãnh thổ, để chứng minh tư cách là một Quốc gia có đủ tiêu chuẩn Quốc tế trong đàm phán.
Với trình độ non nớt và không chuyên đó, Bà dễ bị đánh gục vào bất cứ lúc nào. Nhưng Bà vẫn trụ vững! Bà đã ứng khẩu đáp trả những câu phỏng vấn nặng ký, rất bất ưng và đầy hóc búa của Dân Nhà Báo các nước Tư bản của Khối Thế-giới Tự-Do đầy ác ý, rất định kiến và khinh thường. Bà đã tạo nhiều sự kinh ngạc cho các Nhà báo và Chính giới trong đàm phán bốn bên, chưa từng xem Bà là ngang cơ. Tưởng chừng Bà có thể loại bất cứ lúc nào họ muốn! Bà từng bị coi thường không những là Gà mái dám ra thi thố giữa đấu trường Chọi gà Quốc tế, lại còn là hiện thân của một phụ nữ quê mùa rừng rú, rặt màu Văn hóa Cao-Mên!
Đã có một Phóng viên Thông Tấn Quốc tế hỏi Bà đại khái Đại diện một Chính phủ trong Hội nghị Đàm phán Bốn bên, thì Thủ Đô Chính phủ của Bà ở đâu, Lãnh thổ quốc gia là vùng nào, ranh giới cụ thể từ đâu đến đâu? Tranh chấp Chính trị, cũng như tranh chấp Dân sự, trước Tòa nguyên đơn buộc phải trưng dẫn bằng chứng ranh giới đất đai, lãnh thổ hợp pháp thuộc quyền sở hữu đang tranh chấp. Nếu không chứng minh được cụ thể, phái đoàn Chính Phủ Lâm Thời sẽ bị loại ngay, không còn là vấn đề tranh cãi đúng sai, thua thắng nữa.
Bà đã không giấu được vẻ bối rối trước một câu hỏi quá thâm hiểm và bất ngờ đến thế. Thực tế CPCMLTCHMNVN, làm gì có ranh giới và lãnh thổ thổ cụ thể tại Miền Nam Việt-Nam? Từ Vĩ tuyến 17 trở vào, chính thức là Lãnh thổ của Chính Phú Việt-Nam Cộng-Hòa đã được Quốc Tế thừa nhận. Nếu lúng túng, không chứng minh được cụ thể, nó sẽ là chiếc "Chìa khóa Vạn năng" cho Báo chí Thế Giới Tự Do khai thác như một đề tài chính trị cơ bản tại bàn Hội Nghi Quốc Tế 4 Bên việc bị bác đơn là điều tất yếu. Bà sẽ bị ăn đòn bằng một Cú "Nốc-Ao" và Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời do Bà Đại diện sẽ không còn đất sống để dụng võ, gáy to.
Một đòn cân não vô cùng nguy hiễm, sự suy sụp đã treo lơ lửng ngay trước mắt Bà Ngoại Trưởng NGUYỄN-THỊ-BÌNH. Bà đã thực sự bị choáng, nhưng chỉ mấy giây sau đã lấy lại được bình tĩnh và trả lời hết sức thông minh. Đại ý trong giai đoạn chiến tranh, Thủ đô Chính phủ cần phải được bảo mật hoàn toàn. Còn những nơi nào có dấu bom đạn Mỹ cày xới, đó Lãnh thổ của CPCMLTCHMNVN! Một bằng chứng cụ thể và hùng hồn không một ai nghĩ đến, kể cả giới Báo chí, Ngoại trưởng Chính phủ Miền Bắc, cũng đành phải khoanh tay thất thủ. Câu trả lời quá thông minh và cũng không kém bất ngờ khiến giới truyền thông Quốc tế đều phải cúi đầu, rút lui. Nếu các Ông XUÂN-THỦY, LÊ-ĐỨC-THỌ, PHẠM-VĂN-ĐỒNG bị hỏi bất ngờ như thế, chưa hẵn đã có người trả lời trôi.
Phóng viên các TTX Quốc tế xin thua đến vạn lần!!! Bà tương xứng là một Nữ danh nhân đất Việt. So với Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, một phụ nữ từng đối đầu với giới truyền thông Quốc tế và khiến TT KENNEDY phải lưng mật, xét ra cũng "kẻ một cân người tám lạng".
Trong suốt thời gian 1968-1972, nhờ Bà có những lập luận vững chắc, ứng khẩu nhanh nhẹn, phát biểu sắc bén, đã nhanh chóng trở thành một Nhân vật nổi tiếng nhất tại Hội Nghị Ba-Lê. Bà đã vượt qua được thời gian đầu vốn bị các Phái đoàn Quốc tế, kể cả phái đoàn Nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa miền Bắc coi thường, như một vật làm kiểng, chỉ cần ngồi chơi xơi nước mà thôi. Bà bị xem nhẹ và có thể lép vế hơn ai từ những ngày đầu vào cuộc đấu. Nhưng Bà đã sớm bộc lộ được là một Nhân vật có phong cách ngoại giao, vừa thông minh, vừa lịch lãm lại vừa duyên dáng. Chỉ một sớm một chiều, Bà đã được giới truyền thông Quốc tế đặt cho biệt danh "Madame Peace" (Quý Bà Hòa-Bình). Không vốn dĩ tên Bà là BÌNH, nhưng còn ẩn chứa trong đó một sự kính trọng thực sự. Kết cuộc, Bà đã đánh gục các Bậc Thầy tiền bối. Bà đã danh dự ký tên vào Hiệp định Ba-Lê Lịch Sử năm 1973 cùng với Ngoại trưởng TRẦN-VĂN-LẮM (VNCH) trên cương vị là người Chiến thắng, so về mọi mặt, kinh nghiệm, trình độ và thanh danh, Bà chưa tương xứng là học trò. Có nghĩa rằng thêm một chị Gà mái Việt-Nam đã thực sự "hạ gục" con gà nòi thứ hai, nhà Ngoại Giao thượng thừa KISSINGER có tầm cở thế giới ngay giữa đấu trường Quốc tế phải cúi đầu dãy chết tại Kinh thành Ánh Sáng Ba-Lê. Lại một chị "Gà Mái An-Nam-Mít" đã hạ gục một lúc 2 chú gà nòi chuyên nghiệp có cựa bọc sắt! Nếu chúng tôi có quá lời, xúc phạm đến ai, mong mọi người bỏ qua.
Những câu chuyên đã trở thành huyền thoại, chúng tôi chỉ ghi lại như một để tài để bạn đọc thư giản không nhất thiết phải tin thật hư, sai đúng. Sự thật chỉ có Lịch sử ngày mai phán quyết. Nhưng đối với chúng tôi, hai Bà đã là một trong những Thần tượng Chính trị hiếm hoi trên đất Việt, mà chúng tôi chưa từng thấy trong sử sách xưa nay.
Với một một Phụ nữ tài danh như thế, lẽ ra các Bà đáng phải được nắm giữ vai trò Chính trị lâu dài, thừa khả năng làm một Nữ Nguyên Thủ Quốc Gia xuất sắc. Đủ sức năm vận mệnh một Đất nước. Hai Bà rất khẳn khái, rất có cá tính như một cặp song sinh không hề biết cúi đầu e sợ Ngoại bang. Việt-Nam ta đã xuất hiện 2 Liệt Nữ Anh Hùng. Một Bà từng làm rung chuyển một góc trời Châu Mỹ, từng làm cho một Chính phủ Siêu Cường Quốc tế phải một phen vỡ mật, một Bà triệt hạ chính giới Mỹ phải nhận một sự "sai lầm" Lịch sử, phải đầu hàng cuốn cờ về nước. Đó chẳng là niềm "Tự hào Dân tộc" đáng phải được ghi vào Trang Sử Xanh Dân tộc cho con cháu muôn đời ngưỡng mộ, noi gương?
Vẫn còn văng vẳng tiếng đồn, thì sau ngày Giải Phóng không lâu, Bà Ngoại Trưởng CPCMLTCHMNVN đã đề xuất nên giữ nguyên hiện trạng sinh hoạt kinh tế và xã hội tại miền Nam như cũ, làm đà đẩy miền Bắc dần lên Tư bản để đưa cả nước tiến lên Cộng Sản Chủ nghĩa. Nhưng Bà đã đi quá xa và đề xuất quá sớm trước trình độ lạc hậu của giới Lãnh Đạo thời Bao cấp, không đủ trình độ để thấy được đó là chủ trương chiến lược xây dựng kinh tế Cộng Sản theo lý thuyết K. MARX và F. ENGELS. Có lẽ vì thế, Bà đã bị nghi ngờ, bị thất sũng. Ngay sau khi Chính phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ra đời dưới sự lãnh đạo của TBT. LÊ-DUẪN, thời còn bao cấp. Bà đã bị loại ngay ra khỏi sân khấu Chính trị và "Đày" sang làm Bộ Trưởng GD&ĐT như một hình thức bị cách chức!
Đối với thời Bao cấp, phải chăng người ta đã xem Bộ GD&ĐT như một trại giam Quý phái, một nhà an trí trá hình cho giới Chính khách thời danh? Bộ GD&ĐT thời bao cấp, trước khi có chủ trương Đổi Mới Tư Duy của Đảng, dường như người ta chỉ xem đó là một bức Bình phong Văn hóa, thì việc đào tạo giáo dục cũng chỉ có tính hình thức cầm chừng, Trí-Phú-Địa-Hào là 4 giai cấp cần loại trừ trước khi được Đổi Mới Tư Duy Đảng, nên bất cứ trình dộ nào cũng có thể ngồi vào đó như dụng cụ trang nghi trần thiết cho bộ mặt Nhà nước, hơn là cơ quan đào tạo Nhân tài có dủ chất xám Trí thức cao để đương đầu cùng thế giới.
Nhưng khi TBT NGUYỄN-VĂN-LINH, đã đổi hướng tầm nhìn như một việc Đổi mới Tư duy, hội nhập Tư Tưởng XHCN vào Kinh Tế Thị Trường Tư bản, làm đà tiến lên Cộng Sản Chủ Nghĩa. Cái tai họa của Bà BÌNH là dám thấy trước thiên hạ một bước, nên bị loại trừ, Bà bị đẩy sang Bộ GD&ĐT vốn đã lỗi thời cộng với không trình độ văn hóa, khiến hàng trí giả phải lên tiếng từ ngày đầu nhậm chức! Vì thế, do trình độ non kém, Bà đã vô tình tạo ra một tình trạng Văn học khập khiển hiện nay.
Trong giai đoạn Đổi mới Tư Duy, với chủ trương "Xét Lại" để hội nhập Kinh tế Thị trường, Bà được tái trọng dụng, được mời ra giữ ghế Phó Chủ Tịch Nước! Hình như Bà là một Phụ nữ đầu tiên ngồi vào hàng Lãnh Đạo Quốc Gia cao nhất trên thế giới Xã Hội Chủ Nghĩa. Thực ra, với khả năng và tầm nhìn trong phạm vi Chính trị, Bà còn xứng đáng hơn thế nữa. Lẽ ra phải đóng một vai trò Lãnh Đạo Quốc Gia xưa nay hiếm. Còn hơn cả khối Mày râu chỉ biết khúm núm cúi lòn. Tiếc rằng ấn tượng phụ nữ chưa gọt rửa được khỏi óc cục bộ nam giới nước ta, nên Bà phải lui về phía sau như mọi người kém may mắn vì thân phận Nữ giới!
2. Một Phụ Nữ Việt-Nam được Quốc gia Ý-Đại-Lợi đón mời như một Danh nhân Châu-Âu và Thế Giới:
Chúng tôi cũng không thể không ngưỡng mộ một Thiếu Phụ người Việt chân yếu tay mềm, đời sống phần lớn phải phụ thuộc vào Nửa kia của mình, lại có tầm cở Văn Hóa Quốc tế, đã mang đậm nét Dân Tộc tính Việt-Nam, cũng từ cổ chí kim chưa từng có. Đó là Cô NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN, cô con gái út của Ông Bà NGÔ-ĐINH-NHU, đã trở thành một mẫu người lý tưởng không phải tại Viêt-Nam, nhưng ngay trên nước Ý và Âu-Châu!
Với Học Vị Tiến sĩ Luật, xuất thân từ một Đại học danh tiếng tại La-Mã. LỆ-QUYÊN đã là một Giáo sư ngành Công Pháp Quốc Tế, một Luật gia danh tiếng Âu-Châu. Đã chính thức lập gia đình với người Bạn đời thuộc hàng thượng lưu La-Mã, nhưng tuyệt nhiên Cô không chịu nhập Quốc tịch nhà chồng (Nước Ý). Đã thế, Cô còn tha thiết cầu xin bên Nội cho con trai mình được giữ Quốc tịch Việt-Nam! Cháu được khai sinh theo họ Mẹ "NGÔ-ĐÌNH-SƠN" như một Công Dân sinh trên đất Việt và được ghi trên Sổ Bộ Hộ Tịch như một Công Dân Việt-Nam. Cô rất hãnh diện với Quốc tịch Việt-Nam hơn bất cứ Quốc tịch một Dân tộc nào khác trên thế giới, kể cả Công dân La-Mã. Đối với Họ hàng thân tộc nhà chồng, đã là một rào cảng không mấy dễ vượt qua, cơ hồ còn ảnh hưỡng không nhỏ đối với người Dân Ý. Dù bất cứ Đất nước nào, Dân tộc nào cũng đã không tránh khỏi cái nhìn mặc cảm như một hình thức khinh thường đất nước nhà chồng.
Nhưng vì quá tình cảm thân thương một cô Dâu tin yêu và tôn trọng ý chí của vợ, gia tộc nhà chồng không hề trở ngại việc lấy tên họ Mẹ để khai sinh cháu nội mình, như một "Tác phẩm Ngoại hôn"! Hiện nay cháu trai đã 12 tuổi.
Ai cũng biết thân phận Ngoại kiều trên bất cứ Cường Quốc nào, đều phải chịu đựng nhiều số phận hẫm hiu, mất hết mọi quyền lợi Bản địa, thậm chí còn phải đóng thuế Ngoại kiều không nhỏ, không khác dân ở trọ phải trả tiền thuê nhà! Vì thế, ngoại kiều tại các Văn minh phải qua một cuộc khảo thí khó khăn sau một thời gian đào tạo học hỏi để được nhập Quốc tịch mới. Đã không mấy người thiếu kiên nhẫn để chiếm được "Bảng vàng" Quốc tịch, để được hưỡng trọn vẹn quyền lợi một Công dân. Được quyền Bầu cử, ứng cử và giữ được bất cứ chức vụ gì trong đất nước mình cư ngụ, không bị cấm giữ nhiều chức vụ và hành sử một số ngành nghề chỉ dành cho người bản xứ.
Tuy là một Nữ Giáo sư Tiến sĩ, một Luật gia danh tiếng vai trò Quốc tế tầm cở Châu-Âu, từng đứng trên bục giảng nhiều Viện Đại Học có hạng ở nhiều nước văn minh hiện đại, nhưng tại La-Mã, LỆ-QUYÊN chỉ được giữ chân là một "Giáo sư Thỉnh giảng", không thể có được chiếc ghế Giáo sư chính thức nào trên đất Ý, vì không là Công dân Ý! Đó là sự hạn chế pháp định chỉ dành cho mỗi Công dân nước mình mà thôi! Những mất mát, những thiệt thò to lớn, tạo ra nhiều lỗ hổng cho cuộc sống tinh thần lẫn vất chất đời thường của bản thân.
Với thân phận là một nạn nhân chiến tranh, trôi giạt đến Ý năm 1990 theo qui chế Tỵ nạn. Dù bao nhiêu công việc bận rộn trong kế sanh nhai chồng chất từng ngày, Nữ GsTs. LỆ-QUYÊN cũng vẫn tranh thủ đóng góp công sức cho công tác Xã Hội Quốc Tế không nhỏ. Từ năm 1992 đến 1996, Ts. LỆ-QUYÊN đã đóng vai trò phụ trách "Trung Tâm Lắng Nghe Người Ngoại Quốc" thuộc Caritas La-Mã một Tổ chức Quốc Tế Công Giáo. Cùng năm 1996, Ts. LỆ-QUYÊN đặc trách Phân Bộ Di Dân Caritas, phối hợp và giám sát các dịch vụ, các dự án nhắm giúp những người di dân nước ngoài, người tị nạn và nạn nhân những vụ buôn người. Bao gồm các Trung tâm Lắng nghe, các Cửa Thông tin, Trung tâm tiếp đón nam giới, nữ giới và các gia đình, vườn trẻ. Năm 2000 đến 2007, Cô cũng đặc trách việc điều hợp toàn quốc về tỵ nạn và dự án tỵ nạn Caritas Ý. Sau đó Ts. LỆ-QUYÊN cũng đã giữ chức Chủ tịch Ủy ban Di Dân Caritas Âu-Châu. Từ tháng 6 năm 2009 Cô là chủ tịch Phân bộ nước Ý của Hiệp Hội Nghiên Cứu Vấn Đề Người Tị Nạn Thế Giới, một tổ chức phi chính phủ có tính chất Quốc tế.
Trước những thành tựu công tác phục vụ nổi bật dành cho nước Ý và nhân loại nầy, như Nhà Đại Văn Hào VICTOR HUGO đã viết: "Phụng sự tổ quốc mới chỉ là một nửa, Nửa kia là phụng sự nhân loại". Nhận thấy cuộc đời phục vụ của Nữ GsTs. LỆ-QUYÊN đã trở thành mô hình một con người đáng trân trọng theo quan niệm của VICTOR HUGO, nên mặc dầu Ts. LỆ-QUYÊN không hề nạp đơn xin nhập tịch Ý, nhưng Bộ Nội vụ đã đơn phương đệ đơn lên Tổng Thống Ý xin ban hành sắc lệnh cấp quốc tịch cho Cô. Năm 2008 Cô đón nhận một vinh dự tột cùng, hơn mọi thứ phần thưởng lớn lao nhất. Ts. LỆ-QUYÊN đã được Đương kim Tổng Thống GIORGIO NAPOLITANO ưu ái trực tiếp hạ bút ký Sắc-Lệnh, gởi cho Bộ Tư Pháp, mặc nhiên ghi tên Ts. LỆ-QUYÊN vào sổ bộ Hộ Tịch là một Công Dân nước Ý, được miễn trừ nguyên tắc phải nạp đơn xin nhập Tịch.
Tất nhiên trước một sự kiện hy hiếm trên thế giới chưa từng có nầy, nó không chỉ là một vinh dự đối với riêng cá nhân Ts. LỆ-QUYÊN và Dòng Tộc NGÔ-ĐÌNH, nhưng còn cho vinh dự lớn cho cả Dân Tộc Việt-Nam. Nên Cô không còn dám từ chối. Trong Lịch sử loài người không hiếm những Danh nhân được Nước ngoài thân tặng và chào đón là "Công Dân Danh Dự", nhưng không rõ đã có mấy Nhân vật được đón mời để trở thành Công Dân chính thức một nước khác như chúng tôi ghi nhận là một Vinh dự khá hy hữu của Ts. LỆ-QUYÊN.
Ngay khi đang viết đôi nét nổi cộm về Cô, chúng tôi thật bàng hoàng khi được tin một người bạn báo hung tín Cô đã bị tử thương do tai nạn giao thông tại La-Mã ngày 16-4-2012, vào tuổi 53, bỏ lại sau lưng hàng loạt nạn nhân xã hội và người tỵ nạn trên thế giới đang cần Cô! Quả không ngoa khi nói rằng, những đóa hoa quý luôn được cắt cắm vào lọ quý trong phòng khách, hay trên Bàn thờ! Loại hoa kém hương không sắc, thường bị bỏ quyên, mặc cho tơi tả rã rời ngoài mưa gió.
Đúng là một sự hy sinh danh dự và quyền lợi cá nhận trọn đời cho niềm tự hào Dân tộc vô cùng hiếm hoi nầy, Ts. LỆ-QUYÊN không hề bị ám ảnh đã từng là một Gia đình bị "Dân tộc" nguyền rủa hết lời, bị gục ngã trước mũi đạn của bọn thuộc hạ phản bội, chỉ biết liếm gót giày Ngoại bang đến tàn nhẫn! Trái tim Cô, mãi mãi là Trái tim người Việt, dù nó có bé nhỏ, có nghèo hèn, có tan nát đến thế nào, thì Việt-Nam vẫn là tiếng vọng tận đáy lòng thâm sâu của tâm hồn GsTs. NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN! Khác với bọn người quyền cao chức trọng, vẫn không thiếu óc vọng ngoại, khúm núm cầu vinh. Đang sống trên mảnh đất hình chữ S vẫn muốn chiếm được Quốc tịch Tàu, Tây, Mỹ đã không bao giờ đủ can đảm từ chối một cái gập mình, để rồi phải trở về với 2 bàn tay trắng!
Miêu duệ TRẦN-BÌNH-TRỌNG một lần nữa tỏ rõ phong cách người dân Việt, quả là hy hiếm trên Chính trường Quốc tế, khiến người Việt-Nam chân chính vẫn cảm thấy thơm lây, cũng khiến cho bọn người khiếp nhược càng thêm tủi nhục trước Lịch sử và Dân trí Việt-Nam! GsTs. NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN, mãi mãi là thần tượng của chúng tôi, dù chỉ ở tuổi con cái mình. Mặc cho bất cứ ai mĩm cười hoặc khinh bĩ! Đó là tiếng nói lương tri từ tâm hồn một người dân Việt-Nam với cái tuổi đã gần đất đất xa trời! Ông GIANNI ALEMANNO, Đô trưởng Thành đô La-Mã, đã gửi thư đến Đức ông ENRICO FEROCI, Giám đốc Caritas La-Mã, để chia buồn và nhắc đến bao nhiêu lần GsTs. NGÔ-ĐÌNH-LÊ-QUYÊN đã đối thoại với chính quyền để bênh vực quyền lợi của các lớp di dân.
Đức Ông ENRICO FEROCI, cũng đã ra Thông cáo bày tỏ nổi đau buồn sâu xa về sự mất mát nầy: “Bà NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN là một gương mẫu. Trong bao nhiêu năm trời, bà hăng say chu toàn công tác bênh vực những người nghèo khổ và rốt cùng, với tất cả niềm tin. Hoạt động của bà đối với chúng tôi là một động lực giúp tăng trưởng về mặt nhân bản và chuyên nghiệp. Bà biết liên kết những năng khiếu con người, kinh nghiệm như một người tị nạn, với niềm tin sâu xa nơi Thiên Chúa, và lòng tôn trọng đối với con người. Với những lời khuyên và công việc không biết mệt mỏi, bà biết nhắc nhở chúng tôi rằng hoạt động của chúng tôi là cho người nghèo và những người kém may mắn. Chúng tôi gần gũi với gia đình bà và cộng đoàn giáo xứ thánh GREGORIO BARBARIGO, nơi bà LỆ-QUYÊN vẫn siêng năng tham dự thánh lễ Chúa nhật”.
Với tất cả tâm tình, chúng tôi xin cùng được hiệp thông với Cộng Đồng Dân Tộc Ý, Dân Tộc Việt-Nam và Cộng Đồng Thế giới, dâng lên Đấng Tối Cao Đóa Hồng tươi thắm nơi trần thế nầy, xin Người đoái nhìn, đón rước Linh hồn NGÔ-ĐÌNH-LỆ-QUYÊN vào nơi Quê thật, cùng Thân tộc họp mặt với Chư Vị Thần Thánh trên trời, để đời đời được ca tụng tôn vinh Thiên Chúa. Xin cho Cô được vào cỏi vĩnh hằng hạnh phúc đời đời! "Requiescat in Pace" (Xin cho Linh hồn Cô được vào chốn Bình An.)
Thiên Thần Gãy Cánh
"Có tài, chớ cậy chi tài,
"Chữ tài liền với chữ tai một vần!" (Kiều)
Tuy nhiên, trước sự nổi tiếng có tính Quốc tế và sự khâm phục của mọi người, hai Bà NHU-BÌNH cũng đã phạm phải những sai lầm, dù nặng hay nhẹ vẫn đã gây hậu quả nghiêm trọng khá đau lòng cho nền Văn Hóa Việt-Nam, đều vô cùng đáng tiếc!
1) Đối với Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, đã không thiếu lời đả kích vào hàng nhất nhì trên thế giới, nhưng tất cả đều là sự mạc sát có tính xuyên tạc và vu khống cách trắng trợn như mọi người đều thấy. Nhưng không ai có quyền phủ nhận Bà đã chịu đựng sự đả kích công khai hoặc âm ỉ nhưng rất nặng nề và rất thật sau đây:
a) Sự biến thể chiết áo dài phụ nữ Việt-Nam duyên dáng như ngày nay là hậu quả của kiểu áo "Cổ Thuyền", tự Bà cải tiến cho riêng mình! Từ việc cắt bỏ cổ áo dài (collar) tưởng chừng đơn giản đó, Bà đã đã bị hàng thức giả phản đối kịch liệt. Các tờ báo Công Giáo, Xây-Dựng, Thẳng-Tiến, Trái-Tim Đức Mẹ...càng đả kích nhiều hơn. Chính TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM cũng đã tỏ ý không hài lòng với loại cổ áo nầy.
Người thức thời đã thấy trước được những hậu quả của nó sẽ đến. Thực tế đã xãy ra còn hơn dự đoán! Nó dã khơi dậy màn trình diễn Thời trang mới, đã trở nên phong trào hỗn tạp. Lớp người vô ý thức học đòi thời trang Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, là một Bậc Mẫu nghi Thiên hạ! Tuy chiếc áo dài Cổ thuyền của Bà vốn chưa có gì quá đáng. Qua thời gian dàn dà đã trở thành phong trào trình diễn thời trang phụ nữ, từ đó đã biến đổi ra nhiều kiểu áo dài lố lăng, mất hết vẻ thục nữ với dáng dấp thướt tha yểu điệu. Không còn nổi bật những đường cong tuyệt mỹ đầy duyên dáng và kín đáo thời nào. Từ chiếc Áo Cổ thuyền Lịch sử đó, đã đã biến dạng kiểu áo dài phụ nữ Việt-Nam, thành những mảnh vải rách nát khoe ngực, phơi lưng, không hề là chiếc áo dài che thân, tăng vẻ thùy mị đoan trang của nữ giới! Nay là một kiểu thời trang lố lăng, hở hang, phơi bày, mời mọc!
Chiếc áo dài VN ngày nay không chỉ bỏ cổ như Bà NHU, người ta còn khoét rộng thêm để phơi cả hai bờ vai, hai khối thịt khổng lồ nặng ký chảy dài đến lợm giọng. Không còn nét Thẩm mỹ thời trang của một chiếc áo dài Phụ nữ duyên dáng lã lướt ngày nào! Không loại trừ các Quý bà cao niên kỷ, tuổi đã về chiều, vẫn thích học đòi làm dáng đến vô ý thức! Họ vẫn phơi tấm thân phì nhiêu rất ư là đồ sộ bọc trong lớp da đã khá sần sùi tươm mỡ! Vẫn hoang tưởng hãy còn mịn màng trắng trẻo, ưa đua đòi kiểu gái làng chơi trong tuổi xuân thì. Hàng chục li xếp cạn sâu, ngang dọc, chồng nhau như bức tranh lập thể, trang điểm từng mảng da đủ màu như chưa bao giờ được ũi, càng thấy "ghê ghê". Nhưng các Quý Bà vẫn cho mình có tấm thân ngọc ngà đầy hấp dẫn, còn khêu gợi, còn khuyến rũ, còn đủ chất khiêu dâm, thừa sức kéo các ông già râu xanh ngã mặn! Các Đức Ông Chồng cũng cảm thấy lợm giọng, ê mặt với bạn bè, nhưng cố ép lòng chịu đựng, nói ra chỉ thêm rách việc gia đình!
Cau dầy (1) dao bén thì ngon
"Người dầy (2) khoe ngực, phơi lưng càng nhờn!"
Chiếc áo dài ngày nay còn bị cắt bỏ cả hai tay, để tiếp thị đôi nách, cạnh sườn. Còn tân trang cải tiến tân thời hơn, đã biến thành những chiếc áo dài 3 lỗ, dây treo và thậm chí là áo dài 2 lỗ đến 1 lỗ. Cũng có kiểu hai vạt chéo trước, túm sau, vạt dài vạt ngắn, củn cởn lưng chừng trông như sản phẩm cắt lỡ tay hay vì thiếu vải. Những chiếc áo như thế đều đã được mệnh danh là "Áo Dài NGÔ-ĐÌNH-NHU"! Tên Bà đã được gắn liền với kiểu áo dài lố lăng và đã "được" đi vào Lịch sử Văn hóa Thời trang Phụ nữ Việt-Nam có lẽ khó phai mờ!
Vô hình chung Bà NHU đã biến chiếc áo dài người đẹp thuần Việt trở thành một loại áo dài "Phản cảm" ngày nay. Đó là hậu quả của một "mốt" (mode) cải cách thời trang, chưa đủ tầm nhìn những mất mát khó lường ở tương lai. Bà đã để lại một hậu quả, khiến nhiều nhà Văn hóa đã từng dành cho Bà cái nhìn không thiện cảm, kể cả Cố TT. NGÔ-ĐÌNH-DIỆM và gia tộc Ngô gia, những người thương yêu và tin tưởng Bà hết lòng! Xét cho cùng đây cũng chỉ biểu hiện một ý thích cá nhân, không ràng buộc, không ra lệnh ai phải tuân nghe, bắt chước. Nhưng khó lường trước những bất ngờ, dễ gây nhiều hậu quả! "Nhân Vô Thập Toàn". Là người càng quyền thế, càng danh giá, ảnh hưởng càng nhanh chóng lớn lao sâu đậm, càng gây nhiều âm hưởng lâu dài.
Tuy nhiên, chuổi ngày dài sa cơ, khốn khổ, tha phương cầu thực nơi khách quê người, Đệ nhất Phu nhân NGÔ-ĐINH-NHU đã quá xứng đáng là một bậc Mẫu nghi Thiên hạ, trong trắng, đạo đức, khôn ngoan và đầy khiêm tốn. Bà đã ra đi cách thanh thản với một nụ cười thánh thiện. Đã thể hiện rõ nét cái đẹp tinh thần đến không ngờ. Giữa mọi tầng lớp người đời không mấy kẻ đạt được đến đỉnh cao như Bà! Bao nhiêu bậc Mẫu nghi Thiên hạ, cũng đã trôi theo vết xe trượt của các Đệ nhất Phu nhân JACQUELINE KENNEDY, HILLARY CLINTON, CARLA BRUNI, từng được phơi hình lõa thể (nude) trên nhiều mặt Báo, công luận cũng không tiếc lời đập thẳng vào mặt các Đức Phu Quân chưa hề là người Thiên cổ, cũng đã đôi lần từng mếu mặt gượng cười trước đám đông!
b) Nhưng không ai chối cãi được việc Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU còn bị đả kích nặng trong dư luận quần chúng ngày nào, do một nhóm Trí thức trong xã hội đương thời hận thù sâu sắc "Bộ Luật Gia Đình" ra đời dưới thời Đệ Nhất Cộng-Hòa, do Bà soạn thảo. Một Bộ Luật đầu tiên đấu tranh cho Nữ quyền, hủy bỏ hủ tục "Đa Thê" tại Việt-Nam, nên dư luận càng công kích gắt gao hơn, phát sinh nhiều lời nguyền rủa, mạ lỵ, đều là luận điệu vu khống bôi nhọ và xuyên tạc bóp méo đủ điều, đã nẫy nở tiếp theo cho đến ngày Đảo Chính, và được nối tiếp đến hàng chục năm sau.
Bà là người Phụ nữ Việt-Nam duy nhất, dám đứng trước ngọn sóng đầu gió, tiên phong xóa bỏ hình thức "Dâm loạn Hợp pháp" từ trong căn bản gia đình, do giới mày râu cầm quyền qua mọi thời Phong kiến. Bà đã dám chạm vào việc hủy bỏ Hủ tục Dâm loạn Gia đình đã trở thành một Định Luật Xã hội lâu đời: "Trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng". Việc loại bỏ Hôn thú Bậc 2, Bậc 3, khiến Nữ giới càng phẩn khởi, vui mừng và hảnh diện bao nhiêu, thì các Đức Lang quân đa số có V2, V3... càng bị giao động tinh thần, càng chống đối kịch liệt bấy nhiêu. Họ ngấm ngầm phản đối, nguyền rủa và tìm mọi cớ đánh gục Bà, không loại trừ ngay trong hàng ngũ Quan chức dưới trướng. Người ta gán ghép Bà chủ trương Công-Giáo hóa Luật pháp Gia đình Việt-Nam, đánh phá Văn hóa Đạo Đức Cổ truyền Dân tộc! Nhưng Bộ Luật nầy cũng đã có hiệu lực thi hành đến suốt cả 2 thời đại Việt-Nam Cộng-Hòa, Đệ nhất và Đệ nhị!
Đến Nhà Nước CHXHCNVN, lại một lần nữa tiếp tục ban hành Bộ Luật Gia đình "Đồng nhất Hôn nhân"! Như một hậu thân Bộ Luật Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU đã một thời bị nguyền rủa! Đại thể giống nhau như 2 giọt nước, chỉ trừ một vài tiểu tiết. Thì tất cả đều chịu im hơi, không một ai dám xù xì hay chống đối. Tuy nhiên, như hãy còn một dư âm lắng đọng vẫn không thiếu lớp mày râu cổ hủ ưa phá chuồng, nhãy rào, âm thầm vứi bồ nhí khắp nơi, nhưng không hợp thức hóa được thành V2, V3. Họ vẫn còn ngấm ngầm phản đối với luận điệu xuyên tạc Luật Bà NGÔ-ĐÌNH-NHU không có Bà. Không khác mấy khi người ta còn gán ghép những chếc áo dài xơ xác kia với tên Bà không dứt!
Ra đi, Bà vẫn còn để lại hai hình ảnh Văn Hóa, ảnh hưởng khá sâu đậm trong lòng người dân Việt. Quá trình những hành động Văn hóa của Bà đã cụ thể đi vào Lịch sử là đó. Tốt, xấu, đúng, sai, công, tội và đến mức độ nào, xin nhường quyền Bạn đọc đánh giá, rồi cũng có ngày Lịch sử ghi tên.
"Lạ gì bỉ sắc tư phong,
"Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen" (Kiều)
Một điều chắc chắn, sự ra đi của Bà NGÔ-ĐINH-NHU, hiển nhiên đã để lại một mẫu gương cho giới Phụ nữ quyền quý noi theo để xứng danh là hàng Nữ Lưu đáng kính, không giống nhiều Mệnh phụ Phu nhân Âu Mỹ đương thời, đã quá nặng mùi! Người ta thường nói: "Sức mạnh và phẩm giá là đồ trang sức của phụ nữ". F. AMIEL đã từng nói: "Chỉ cần nhìn một lần đã đủ thấy cái đẹp, nhưng phải nhìn đến hai lần mới thấy được cái đúng!"
2) "Hiệp Định Ba-Lê" đã đã đưa tên Bà NGUYÊN-THI-BÌNH vào một trang Sử Nước Nhà. Bà đã để lại dấu ấn, khiến mọi người cả bên nầy lẫn bên kia, đều cảm nhận Bà là một Nữ Chính khách lỗi lạc xuất chúng trong thế giới đương đại. Nhưng nghiêm túc mà nói "Quy định cải cách i và y" ngày 30.11.1980 do chính tay Bà Ấn Ký cũng đã khiến Bà trở thành một Nhà phá hoại nền Văn Học Dân tộc Việt-Nam! Một sai lầm nghiêm trọng sẽ được ghi vào Văn-Học Sử không chỉ riêng trong phạm vi Quốc gia, thậm chí còn của cả loài người! Văn Học, Văn hóa mọi dân tộc, đều là tài sản chung của nhân loại toàn cầu, không phân biệt Siêu cường hay Nhược tiểu.
Danh nhân Nữ kiệt NGUYỄN-THỊ-BÌNH đã tự đốt cháy đời mình cách thãm hại, khiến muôn người thất vọng! Ấn ký một Quy Định thay đổi chỉ mỗi chữ "i" và "y", nhưng qua nhiều thập kỷ đã nổi cộm lên là một nền Văn học đảo điên rách nát. Còn khủng khiếp hơn cả chiếc áo dài "Cổ Xuyền" bà NGÔ-ĐÌNH-NHU, chỉ là chuyện cá nhân nhỏ bé, nhưng cũng đã bị xé toạc để trở nên phản cảm ngày nay, và Bà khó thể thanh minh bào chữa.
Không biết đến bao giờ Dân tộc Việt-Nam mới tẩy rửa hết được vết nhơ Sử học và chắp vá lại được quy tắc Chính tả cho hệ Văn Học Nước Nhà như các Nhà Văn Hóa chân chính đang ray rứt. Một nền Văn học đã bị đẩy vào con đường hỗn loạn, ngày càng thêm nghiêm trọng với nhiều biểu hiện đánh phá tả tơi và có tổ chức!
Một trọng tội không cho phép các thế hệ mai sau được phép bỏ qua, quên lãng trong các trang Sử Học Nước nhà. Thần tượng của Bà mà chúng tôi từng ấp ủ tôn thờ, nay đã hoàn toàn sụp đổ nhanh chóng như bột xà phòng trong máy giặt! Nền Sử Học Việt-Nam sẽ ghi tên Bà là Tội phạm hàng đầu về Văn Học, Văn Hóa, Văn Minh Đất nước. Không thể coi như một hành vi vô thức như NGUYỄN-NGU-Í thời xưa, vốn là sự phát kiến ca nhân của một người dân vô thức Dưỡng Trí Viện. Tiên sinh cũng không ra lệnh cho ai phải xem đó là một Quy Định có hiệu lực thi hành!
CHAMFORT cũng đã xác định rõ: "Người đàn bà nào quý trọng đạo đức của tâm hồn mình hơn sự thông minh và bóng sắc của mình, là hạng người đứng trên đồng loại của mình. Kẻ nào quý trọng bóng sắc của mình hơn tài đức của mình, là hạng đàn bà tầm thường. Nhưng kẻ nào quý trọng địa vị và giai cấp của mình hơn bóng sắc của mình, là hạng người đàn bà đứng ngoài lề đồng loại của họ: họ không phải là người đàn bà". Ông còn nói: "J'aime l'honneur et non les honneurs". (Tôi ham chuộng danh dự nhưng không phải danh dự thập cẩm)
Bô GD&ĐT đã chẳng cảm nhận được sự khắc khoải của các nhà Văn Hóa chân chính tầm cao, từng thổ lộ nhiều phàn ứng của mình với biểu hiện thất vọng ê chề, những lời nói mĩa mai, giọng văn khinh bỉ trên Báo chí, trên Trang mạng như đôi Vị chúng tôi đã đơn cử cụ thể đó sao!
Xin Bạn Đọc xem đây là hình ảnh quá nhiễu nhương như những trang Bi Hài của "Lịch sử Ô nhục Dân tộc và Thế giới" thật khó tin nhưng hoàn toàn là những câu chuyện có thật.
Đến hôm nay chúng tôi mới trả được phần nào "Món nợ Trầm kha" cho Thầy NGÔ-XUÂN-TÌNH ngoxuantinh@yahoo.com tại Hoa-Kỳ, đã qua nhiều lần khất nợ kể từ 00:59 ngày 30 tháng 12 năm 2010...Mong rằng Thầy Cô vui lòng chấp nhận cho phép được hoàn trả vốn. Còn lời xin tha. Mong Thầy và quý Thân hữu cảm thông, chuyển hộ đến bạn bè tại Hoa-Kỳ và Hải ngoại. Xin tha thứ sự bê trể ngoài ý muốn. Mong thay.
Cau dầy (1) dao bén thì ngon
"Người dầy (2) khoe ngực, phơi lưng càng nhờn!"
(1) Cau dầy là trái cau vừa hết độ non, trước khi trở già cứng hột gọi là độ dầy vừa để ăn trầu.
(2) Người dầy, thiếu phụ quá tuổi Thanh xuân, không còn trẻ trung nhưng chưa đến độ già, cở tuổi trung niên (middle-aged), là thành phần Mẹ Chị, người thôn quê còn gọi là "sồn sồn"...
Nanokeratin locks onto the hair, forming a fine, smooth coat of keratin.
ReplyDeleteSince these goods are made from plant extracts, seed oils and hair only twice
in a week. Generally, these products are more
expensive than their watered-down counterparts, but you can find a
few affordable pure silicone hair products (see below).